CHƯƠNG 255: - Lỗ Hạng Chi! Ta nhắc lại câu vừa rồi với ngươi lần nữa. Ngươi nghiêm túc trả lời, nếu ngươi thể tiếp tục tiến hành so đấu cùng Hạ Ngôn, ta tuyên bố Học Viện Tử Diệp Hạ Ngôn thắng! Nhân viên công tác thấy Lỗ Hạng Chi trì trệ có trả lời mình, liền lại nhíu mày hỏi. Lúc này Lỗ Hạng Chi hoàn toàn còn nghe được câu hỏi của nhân viên công tác. Lỗ Hạng Chi lúc này có hơi choáng váng! Lần đầu tiên đánh cuộc cùng Hạ Ngôn, thua trăm vạn kim tệ. tại lần thứ hai đánh cuộc này, trước mắt thua cược ba trăm vạn kim tệ. Hỏa Thai Đan đều sử dụng, cuối cùng vẫn thể thắng Hạ Ngôn. Thua trận so đấu này ở trước mặt nhiều người như vậy, chỉ có riêng mất hết mặt mũi, mà ngay cả danh tiếng của Học Viện Hồng Hà cũng bị giảm xuống rất nhiều. Trong đầu Lỗ Hạng Chi vang lên tiếng kêu "ong ong", loạng choạng xoay mình lại, ánh mắt dại ra nhìn Lý Lỗi, Tiêu Tử Ngọc phía sau, rồi lại quay đầu đờ đẫn nhìn Hạ Ngôn. Thực lực của Hạ Ngôn mạnh đến mức khiến Lỗ Hạng Chi cùng hết sức bất ngờ, vốn trước trận so đấu tưởng rằng: thực lực của mình dưới trợ giúp của Hỏa Thai Đan tăng lên hơn gấp đôi, lại sử dụng Phá Thiên Đao uy lực lớn, hẳn là có thể dễ dàng đánh bại Hạ Ngôn. Nhưng thực tế lại hoàn toàn phải như thế. "Ta thua rồi!" Trong đầu Lỗ Hạng Chi chỉ có ý niệm này. "Ta ngờ thua rồi!" Thua! Đột nhiên, Lỗ Hạng Chi chậm rãi quay mình, tới chỗ hai người Lý Lỗi. Hiển nhiên, trận so đấu này Hạ Ngôn thắng! - Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn thắng! Theo nhân viên công tác trịnh trọng tuyên bố, quảng trường lại lần nữa sôi sục ầm ĩ như dậy sóng. chỉ có sắc mặt Lỗ Hạng Chi trắng bệch, mà ngay cả sắc mặt của Đổng Hoa Viện trưởng Học Viện Hồng Hà đều có chút tái nhợt. đương nhiên biết Lỗ Hạng Chi là sử dụng Hỏa Thai Đan, tại tới giới hạn suy yếu, dưới tình huống thực lực chỉ tương đương với phần mười lúc bình thường. Cho nên, kế tiếp Lỗ Hạng Chi so đấu cùng Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng hoàn toàn có phần thắng. cách khác, Hồng Hà học viện của , hôm nay phải xuất ra vị trí học viện thứ nhất tặng cho Học viện Tử Diệp rồi Ý niệm lên trong đầu, ánh mắt Đổng Hoa khỏi nhìn về phía Liễu Vân. "Vận may của Liễu Vân quá tốt!" Tâm tình Đổng Hoa phức tạp nghĩ. Trận so đấu kế tiếp, Hạ Ngôn thoải mái thắng Lý Lỗi, Lý Lỗi căn bản là hoàn toàn còn ý chí chiến đấu. Vừa rồi khi Hạ Ngôn sử dụng thực lực so đấu cùng Lỗ Hạng Chi, làm cho ý đồ liên tiếp công kích Hạ Ngôn của cùng còn. Thực lực chênh lệch quá lớn! So đấu cùng hoàn toàn còn chút ý nghĩa gì. Tuy nhiên, cùng vì nguyên nhân như thế. Hạ Ngôn định làm tiêu hao linh lực của Lý Lỗi cũng có cơ hội. Lý Lỗi lên sân đấu sau đó chỉ tùy trận ứng phó vài cái, liền trực tiếp buông tay tiếp tục so đấu cùng Hạ Ngôn nữa. Theo sau, nhân viên công tác liền tuyên bố Hạ Ngôn thắng. Về phần Tiêu Tử Ngọc tuy rằng thời điểm so đấu cùng Hạ Ngôn bị tiêu hao rất nhiều linh lực, chẳng qua chỉ khôi phục thời gian ngắn, thực lực của Tiêu Tử Ngọc vẫn còn khá mạnh. Vương Thiên Hà bị Tiêu Tử Ngọc đánh bại, tiếp theo Vương Thiên Hà lại bị Lý Lỗi đánh bại. Lý Lỗi ở trước mặt Hạ Ngôn hề có ý chí chiền đấu, nhưng tới thời điểm so đấu cùng Vương Thiên Hà, lại trở nên ý chí chiến đấu sực sôi. hoàn toàn biến nỗi sợ hãi Hạ Ngôn thành chiến lực đối phó với Vương Thiên Hà. Vương Thiên Hà kiên trì thời gian đến uống cạn chén trà , bị Lý Lỗi đánh bại. Tuy nhiên, đợi đến lúc Vương Thiên Hà cùng Lỗ Hạng Chi giao thủ. Lỗ Hạng Chi lại khiến người ta bất ngờ là tuyên bố buông bỏ so đấu. cách khác, Vương Thiên Hà cần tiến hành so đấu vẫn coi như đánh thắng Lỗ Hạng Chi. Đến lúc này, Học Viện Tử Diệp thắng bốn trận. Học Viện Hồng Hà thắng hai trận. Chỉ cần Học Viện Tử Diệp thắng tiếp trận nữa, vậy xem như đạt được thắng lợi cuối cùng. Cũng thành công thay thế Học Viện Hồng Hà trở thành Học viện nhất lưu xếp hạng thứ nhất. Sau Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết học viên cuối cùng của Học Viện Tử Diệp lên sân đấu. Cũng giống như Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng liên tiếp bại dưới tay hai người Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi, tuy rằng Mễ Tuyết cũng cố hết sức. Tuy nhiên vẫn thể chiến thắng hai học viên của Học Viện Hồng Hà này. Đến thời điểm Lỗ Hạng Chi lên đài, mọi người quảng trường đều chiếu ánh mắt nhìn về phía Lỗ Hạng Chi. Nếu Lỗ Hạng Chi lại buông bỏ so đấu, như vậy Học Viện Tử Diệp thắng Học Viện Hồng Hà. trận cuối cùng này, cũng là trận so đấu quan trọng nhất. Trước mắt, Học Viện Hồng Hà thắng bốn trận, Học Viện Tử Diệp cũng là thắng bốn trận. Ở trong mắt các khán giả chân tướng, thực lực của Lỗ Hạng Chi. tất nhiên có thể đánh bại Mễ Tuyết cách thoải mái. Cho nên, ít người ủng hộ Học Viện Hồng Hà đều lớn tiếng hò hét, giơ cao nắm tay, bọn họ hy vọng Lỗ Hạng Chi lên sàn đấu đánh bại Mễ Tuyết. Trong đó ít người chính là đều đặt cược Học Viện Hồng Hà giành được thắng lợi cuối cùng. Tới thời khắc quan trọng nhất này, tất cả mọi người có vẻ như điên cuồng. - Ta. bỏ cuộc! Mặt Lỗ Hạng Chi tái xanh, lại cắn răng ra ba chữ này, nhìn ra được cũng rất thống khổ. Sau khi ra ba chữ này, gã nhân viên công tác cũng có chút xúc động. Dường như, có tới năm sáu mươi năm. Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là học viện thứ nhất. Mà hôm nay, Học Viện Hồng Hà lại bị Học Viện Tử Diệp chiến thắng. Năm sáu mươi năm, thời gian thực dài! - Học Viện Tử Diệp thắng Học Viện Hồng Hà! Nhân viên công tác tuy rằng trong lòng cũng ngừng cảm thán, tuy nhiên điều này cũng ảnh hưởng tuyên bố kết quả cuối cùng. Sau khi kết quả này được tuyên bố, toàn bộ quảng trường hoàn toàn thể khống chế được nữa. Các khán giả đặt cược Học Viện Hồng Hà thắng, hoàn toàn phẫn nộ, ở trong mắt bọn họ xem ra là cá nhân Lỗ Hạng Chi gây ra tất cả, dẫn tới Học Viện Hồng Hà thất bại trong trận so đấu này. Lỗ Hạng Chi liên tục bỏ hai trận so đấu, nguyên nhân chính vì vậy Học Viện Hổng Hà mới thua trận so đấu cuối cùng. Khán giả phẫn nộ dùng bạo lực xông phá phong tỏa của hộ vệ Thánh điện, điên cuồng vọt tới phía quảng trường. Nếu Lỗ Hạng Chi dùng hết sức so đấu, cuối cùng dù có thua trận so đấu, như vậy khán giả cũng phẫn nộ thế này, nhưng tại. lửa giận này, đương nhiên phi thường lớn thể kiềm chế được. - Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, chúng ta mau trở lại khán đài cao . Hạ Ngôn vừa thấy khán giả từ bốn phương tám hướng hướng ào tới, vội vàng với hai người. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng đều biến sắc. Nghe Hạ Ngôn kêu như vậy, liền nhanh chóng chạy tới hướng khán đài cao gần đó. - Lỗ đại ca! mau ! Những người này đều là hướng tới huynh đó! Lý Lỗi trợn to hai mắt, kéo ống tay áo Lỗ Hạng Chi, lớn tiếng . Tiêu Tử Ngọc cũng vươn tay, nhanh chóng kéo Lỗ Hạng Chi ngẩn ngơ chạy . Nếu như bị đám người tu luyện phẫn nộ này bao vây lại, cho dù thực lực bọn họ có mạnh đến mấy nữa, có thể phát huy ra được bao nhiêu chứ? Đám người tu luyện phẫn nộ này, mặc dù chỉ là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng nhiều người như vậy. Nghĩ đến mối nguy hiểm bị bao vây, Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi đều cố sức vận chuyển linh lực mang theo Lỗ Hạng Chi chạy về hướng khán đài cao. Mà hộ vệ Thánh điện cũng lại lần nữa tổ chức công tác giữ gin trật tự. Bởi vì quảng trường quá mức hỗn loạn, hộ vệ Thánh điện cũng chỉ có thể tập trung toàn bộ nhân viên ở gần khán đài, rồi hoàn toàn ngăn cách khán đài cao, để bị các khán giả đó phẫn nộ phá hủy. Ba người Hạ Ngôn sau khi vọt tới khán đài liền thở phào nhõm. - Lỗ Hạng Chi! Đồ khốn! - Lỗ Hạng Chi! ăn phân ! Đồ rác rưởi! Tiếng chửi tiếng mắng cuồn cuộn truyền đến. Lưu tiên sinh đứng ở khán đài cao, cũng có phần biết giải quyết thế nào. Lão ngừng hướng về phía đám người bốn phía kêu gọi ổn định, nhưng căn bản là ai có thể nghe được lời của lão. Phải biết rằng, nơi này có tới hơn hai mươi vạn khán giả xem đấu, mà đặt cửa Học Viện Hồng Hà thắng cũng ít. - Các vị Viện trưởng! Hay là chúng ta trở lại trước Tử Nguyệt tửu lâu . Lưu tiên sinh quay sang mọi người . - Được! Các vị Viện trưởng đều lên tiếng trả lời. Dưới bảo vệ của rất đông hộ vệ Thánh điện, mọi người an toàn quay về đến tửu lâu. Ba người Lỗ Hạng Chi tuy rằng thành công theo trong đám người về tới, tuy nhiên người ràng nhiều thêm đủ loại loại dấu giày, mặt mày xám xịt, khuôn mặt đau khổ, còn dáng vẻ của học viên ưu tú Học viện nhất lưu tí nào. Tới Tử Nguyệt tửu lâu, Mục Điện chủ sớm sai người cách ly tửu lâu, bất cứ người ngoài nào cũng thể tùy ý tiến vào Tử Nguyệt tửu lâu. Tửu lâu tạm thời cũng buôn bán cho bên ngoài. Khi đám người Hạ Ngôn về tới tửu lâu, tấm bảng gỗ lớn treo ở trung tâm đại sảnh, thứ hạng các học viện lại phát sinh biến hóa. Học Viện Tử Diệp ràng lên tới vị trí thứ nhất. Học Viện Hồng Hà xếp hạng thứ hai. Nhìn thấy bảng xép hạng này, khóe miệng Liễu Vân hơi hơi giương lên. "Đạt được thứ nhất, tâm nguyện của sư phụ coi như là hoàn thành được chuyện ?" Hạ Ngôn liếc nhìn cái, trong lòng thầm nghĩ, đoán rằng Liễu Vân khẳng định có cái tâm nguyện là nhìn thấy Học Viện Tử Diệp giành được vị trí thứ nhất trong danh sách Học viện nhất lưu. - Viện trưởng! Chúng ta xếp thứ nhất rồi! Vương Thiên Hà nắm chặt bàn tay hưng phấn , ánh mắt kích động đến đỏ bừng. Ngay cả Mễ Tuyết luôn trầm tĩnh, trong đôi mắt nàng cũng phát sáng lấp lánh. Lúc này đây Học Viện Tử Diệp có thể trở thành hạng nhất, đương nhiên mấu chốt là có Hạ Ngôn. Nếu nhờ có Hạ Ngôn lực mạnh xông phá sóng to gió lớn, bọn họ căn bản là có khả năng đường xông tới, hơn nữa đến vị trí thứ nhất. - Viện trưởng Liễu Vân! Lần này Học Viện Tử Diệp đạt được hạng nhất Hội Giao Lưu Học viện nhất lưu, vậy tháng ba sang năm, có thể tiến hành giao lưu với ba Học viện siêu cấp rồi. Lưu tiên sinh cười . Viện trưởng các học viện khác, cảm xúc trong lòng đều rất phức tạp. Học Viện Tử Diệp vốn gần như cũng chi là học viện xếp hạng gần cuối cùng, nhưng chỉ chớp mắt cái ngờ trở thành hạng nhất. "Thế vô thường mà!" Các Viện trưởng này chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, đồng thời cũng hy vọng học viện của mình lúc nào đó có thể toát ra học viên giống như Hạ Ngôn vậy. - Đa tạ Lưu tiên sinh! ừm! Tháng ba sang năm. Chúng ta tới tham gia Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp đúng giờ quy định. Liễu Vân cũng cười đáp. Xếp hạng nhất Học viện nhất lưu, có thể cùng ba Học viện siêu cấp so đấu giao lưu. Nếu có thể chiến thắng Học viện siêu cấp, tự nhiên bản thân được xếp vào Học viện siêu cấp. Tuy nhiên, loại khả năng này rất khó. Cho dù thể chiến thắng, nếu có thể trao đổi lần cùng Học viện siêu cấp cùng làm cho tất cả Học viện nhất lưu luôn chờ mong và là mục tiêu hướng tới. Cho tới nay, đều là Học Viện Hồng Hà có thể có cơ hội như vậy. Nguyên nhân cùng chính vì thế, Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là mạnh nhất. - Hạ Ngôn! Lưu tiên sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Hạ Ngôn bên cạnh Liễu Vân. Hạ Ngôn mi tâm nhảy dựng, cũng tự nhiên nhìn về phía Lưu tiên sinh. - Lưu tiên sinh? - Hạ Ngôn! Ta đề cử ngươi vào Thiên Cung tu luyện. Cá nhân ngươi có vấn đề gì ? Nếu có vấn đề, sang năm sau khi Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp kết thúc, ta thông báo đề cử lần này lên . Đến lúc đó, ngươi cần tới Thánh địa tham gia khảo hạch của Thiên Cung. Gương mặt Lưu tiên sinh ngưng trọng, nghiêm túc với Hạ Ngôn. Trước đó Lưu tiên sinh chuyện đều là vẻ mặt tươi cười, lúc này lại rất nghiêm túc. Hạ Ngôn cũng cung kính nhất khom người thi lễ : - Đa tạ Lưu tiên sinh! Hạ Ngôn nhất định cố gắng thông qua khảo hạch để vào Thiên Cung. Lưu tiên sinh thấy vậy, vuốt chòm râu, vui vẻ gật đầu. Trong Thiên Cung phụ trách công tác đề cử, tổng cộng có tất cả ba người. Lưu tiên sinh chính là trong số đó. Lưu tiên sinh chuyên môn phụ trách Hội Giao Lưu học viện các cấp, soát tìm từ trong các học viện học viên ưu tú nhất đề cử tham gia khảo hạch của Thiên Cung. Mà hai người kia tiến hành tìm kiếm người tu luyện ở khắp đại lực. Đương nhiên muốn vào Thiên Cung cũng có hạn chế số tuổi: Người tu luyện phải dưới bốn mươi tuổi mới được.
CHƯƠNG 256: Khi hai người Lưu tiên sinh và Hạ Ngôn đối thoại với nhau, hầu như tất cả mọi người xung quanh, thậm chí ngay cả viện trưởng, cả đám đều lộ ra tia sáng kỳ dị trong ánh mắt. Nếu như gia nhập Thiên Cung! Vậy biểu thị lâu sau thực lực của Hạ Ngôn có thể lần nữa đề cao diện rộng. tại, bản thân Hạ Ngôn có thực lực Đại Linh Sư trung kỳ, nếu như lần nữa đề thăng diện rộng, vậy chí ít cũng trở thành cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ. Ngày hôm nay, ngay tại sân rộng, Hạ Ngôn tỷ đấu với Lỗ Hạng Chi. Những vị viện trưởng có thực lực cường hãn tới cực điểm này, đương nhiên có thể xác định phi thường ràng uy lực vũ kỹ của Hạ Ngôn. Cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, cộng thêm tài nguyên vô tận của Thiên Cung, bao lâu, Hạ Ngôn chắc chắn bước vào cảnh giới Linh Tông! Đông đảo Viện trưởng tại đây, tuy rằng đều là cường giả Linh Tông, thế nhưng tuổi tác của bọn họ đều lên tới con số trăm. Nhiều năm trước, khi bọn họ bước vào cảnh giới Linh Tông, cùng đều lên cái tuổi sáu bảy mươi rồi. Mà Hạ Ngôn, tại mới chỉ hơn mười lăm tuổi! tại, trong tám viện trưởng học viện nhất lưu, có ai từng được tiến vào thánh địa Thiên Cung tu luyện, bọn họ cũng bởi vì vậy mà cảm thấy tiếc nuối sâu. Ba trăm tám mươi năm, Thiên Cung tổng cộng chỉ có ba trăm mười hai người tiến vào mà thôi. cách khác, năm bình quân tới người. Mà tại, trong ba trăm mười hai người từng tiến vào Thiên Cung, còn sống đồng thời vẫn ở trong Thiên Cung, mới chỉ có chín mươi ba người. Chín mươi ba người này, thân phận đều tôn quý phi thường, hơn nữa vô cùng thần bí. Bình thường bọn họ cũng rời khỏi Thiên Cung, về phần hằng ngày bọn họ làm cái gì, vậy người ngoài ai biết đến rồi. tại có cơ hội gia nhập Thiên Cung, Hạ Ngôn tự nhiên cùng phi thường vui sướng. Tuy rằng tại còn chưa thể xác định chắc chắc có thể vào, thế nhưng chí ít cùng có cơ hội như vậy. Phải biết rằng, cơ hội khảo hạch như thế này, số lượng người tu luyện thu được cơ hội hàng năm cũng vượt quá năm người. Từ điều này có thể nghĩ được, cơ hội đó khó có như thế nào. - Ngày hôm nay, giao lưu giữa tám học viện nhất lưu kết thúc. Các vị viện trưởng, lúc nữa các ngươi có thể an bài mọi viện cụ thể. Sau đó tiến vào Kinh Các của các học viện xem bí điển. Quy tắc này, cũng cần phải nhiều nữa, tất cả mọi người đều ràng. Ánh mắt của Lưu tiên sinh đảo qua mọi người, chậm rãi . - Buổi tối, mọi người cùng nhau dùng cơm. Tuy rằng, trong Hội Giao Lưu, các vị là đối thủ của nhau, thế nhưng cùng địch nhân chung của Đại Lục Long Chi chúng ta chính là Đại Lục Ám Dạ. Còn có dã thú linh thú của Tội Ác Sâm Lâm. Ta hy vọng các vị viện trưởng có thể đào tạo ra nhiều cường giả hơn nữa. Để cho chúng ta có càng nhiều sức mạnh, cùng nhau chống đỡ địch nhân đến từ Đại Lục Ám Dạ và Tội Ác Sâm Lâm. Lưu tiên sinh cười . Các vị viện trưởng, tự nhiên hiểu . đến Đại Lục Ám Dạ, các vị viện trưởng xác thực đều sinh ra loại đoàn kết. - Lỗ Hạng Chi tiên sinh. Chờ sau khi Lưu tiên sinh xong, Hạ Ngôn mới hướng về phía Lỗ Hạng Chi có chút chật vật. Trạng thái tinh thần của Lỗ Hạng Chi lúc này tốt hơn rất nhiều. Bắt quá, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt. Lỗ Hạng Chi vừa mới nghe lời của Hạ Ngôn, khóe miệng có hơi giật giật, ánh mắt ngước lên. - Dựa theo đánh cược của chúng ta, ngươi tại là nên trả ta ba trăm vạn kim tệ. Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lỗ Hạng Chi . Tuy rằng Lỗ Hạng Chi tại nhìn có chút bi thảm. Bất quá, Hạ Ngôn cũng sinh ra bất cứ tâm tình thương xót nào. Khi bản thân và tỷ đấu, công kích của Lỗ Hạng Chi hướng về phía chính mình đều vô cùng hung ác độc địa. Nếu như thực lực đủ, cho dù lúc đó chết cũng phải thụ thương rất nặng. - Hừ, ba trăm vạn kim tệ, ta đưa đủ số cho người, yên tâm ! Lỗ Hạng Chi cười lạnh tiếng, tức giận . - Hạ Ngôn, về chuyện đánh cược giữa ngươi và Lỗ Hạng Chi, chúng ta đều là nhân chứng. Ha ha, ba trăm vạn kim tệ này, chúng ta cũng đốc thúc Lỗ Hạng Chi trả lại cho ngươi. Bất quá, nghĩ đến tài lực của thương hội Lỗ gia, hẳn sau buổi nữa là có thể chuẩn bị tốt kim phiếu ba trăm vạn kim tệ. Lưu tiên sinh chậm rãi . - Ta cùng nghĩ vậy, đa tạ Lưu tiên sinh, còn có các vị tiên sinh. Hạ Ngôn hơi khom người, quay về phía đám người Lưu tiên sinh . Mí mắt của Lỗ Hạng Chi vội vã nhảy lên vài cái kịch liệt. Mấy ngày nay, tổn thất của lên tới bốn trăm vạn kim tệ. Hơn nữa còn có viên đan dược vô giá — Hỏa Thai Đan. Quan trọng nhất chính là, mặt mũi của đều mắt hết rồi. Nguyên bản còn muốn bắt Mễ Tuyết của Tử Diệp Học Viện về tay, tại, còn tâm tư này nữa. Học viện Hồng Hà thua, viện trưởng Đồng Hoa. khuôn mặt nguyên bản tốt, càng thêm tầng màu sắc xanh đen như như . Trở lại Địch Xuân Uyển, đám người Hạ Ngôn đều trầm tĩnh lại. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết bắt đấu về trận chiến đấu kịch liệt nhất ngày hôm nay. Thực lực của học viên Học Viện Hồng Hà, xác thục phi thường mạnh mữ. Lỗ Hạng Chi, ngay cả hai người Tiêu Tử Ngọc và Lý Lỗi, đều có thực lực mạnh hơn tầng so với hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng đều hạ quyết tâm, lần này thừa dịp có thể tới Kinh Các của các học viện khác xem xét, nhất định phải nhớ nhiều bí điển Thiên cấp chút, sau đó chậm rãi nghiên cứu. Chờ tháng ba năm sau, còn phải quay trở về, tiếp tục tham gia Hội Giao Lưu siêu cấp học viện. - Hạ Ngôn, nếu như ngươi có thể tiến vào Thiên Cung, sau này cùng thể quên chúng ta a! Ánh mắt Vương Thiên Hà tỏa sáng. Thiên Cung chính là nơi tương đương với địa phương trong truyền thuyết. tại, có người bên cạnh chính mình cũng có thể tiến vào nơi đó. Tất cả những điều này, xác thực cần phải có chút thời gian mới tiếp thu được hoàn toàn. - Hạ Ngôn, nếu như ngươi tiến vào Thiên Cung, vậy sau này cơ hội gặp mặt giữa chúng ta ít nhiều. Mễ Tuyết hơi mân mê cái miệng , có chút buồn bã . Bất quá, nhãn thần của Mễ Tuyết rất nhanh lại sáng lên, đột nhiên trở nên sung sướng. - Trong truyền thuyết, tiến vào Thiên Cung, thực lực của người tu luyện đều mạnh hơn gấp bội, thậm chí là vài lần. Đến lúc đó, Hạ Ngôn ngươi rất có thể trở thành cường giả Linh Tông rồi. Ha ha, sau này nếu chúng ta gặp phải địch nhân nào đó lợi hại, vậy có thể nhờ ngươi tới giúp đối phó . Mễ Tuyết vừa , vừa nở nụ cười yếu ớt. - Tiến vào Thiên Cung có thể nhìn thấy Thánh Hoàng. Cũng biết, Thánh Hoàng rốt cuộc là có bộ dáng gì, có phải là cũng giống như chúng ta hay ? Vương Thiên Hà chờ mong . Hạ Ngôn thấy hai người mỗi người câu, khỏi lắc đầu cười cười. Thánh Hoàng, đó chẳng phải là từ người tu luyện bình thường tu luyện thành hay sao? Giống như lão đầu Thánh Hoàng, lúc đó chẳng phải là Thánh Hoàng bốn nghìn năm trước sao? tại cũng chỉ còn có linh hồn. - Được rồi, bây giờ mới chỉ là nhận được danh ngạch khảo hạch mà thôi. Còn chưa biết có thể thực tiến vào hay ! năm còn tới người, khẳng định vô cùng khó khăn. Toàn bộ đại lục có bao nhiêu người tu luyện? Chỉ cần ba học viện siêu cấp kia, người tu luyện thiên tư trác tuyệt mà tuổi còn trẻ chắc chắn hề thiếu. Hạ Ngôn cười cười, nhìn về phía hai người lắc đầu . - Ta tin tưởng, Hạ Ngôn ngươi nhất định có thể tiến vào Thiên Cung. Mễ Tuyết trịnh trọng nhìn Hạ Ngôn. - Ta cũng tin tưởng. Vương Thiên Hà . Cửa phòng Địch Xuyên Uyển bị đẩy ra, Liễu Vân vào. Mới vừa rồi, Liễu Vân phải tới chỗ Lưu tiên sinh, cùng với các Viện trưởng học viện khác thương nghị kế hoạch tiếp theo. Học Viện Tử Diệp liên tục thắng Học Viện Vọng Long, Học Viện Hỏa Ly, học viện Càn Khôn, Học Viện Sơn Phong, Học Viện Lang Tà, Học Viện Hồng Hà, chính là học viện chiến thắng nhiêu nhất trong tất cả các học viện. cách khác, ba người Hạ Ngôn có thể tới Kinh Các của các học viện này để xem qua bí điển. Bất quá, hành trình này cũng cần phải an bài hợp lý. Có học viện đường xá quá mức xa xôi, chỉ cần đường thôi cùng mất thời gian tới mấy tháng. Ví dụ như Học Viện Vọng Long, tại địa phương gần cực Bắc nhất, chỉ cần đường dễ dàng. Muốn đem Kinh Các của tất cả các học viện xem qua lần, chỉ sợ cần phải có thời gian hai năm. Trong những lần giao lưu trước đây, cũng chưa từng có học viện nào thắng liên tiếp như Học Viện Tử Diệp lần này. Thắng quá nhiều cũng phát sầu! - Viện trưởng! Ba người Hạ Ngôn cung kính hành lễ. -Uhm! Liễu Vân gật đầu. - Hành trình sắp tới đều an bài tốt rồi. Các ngươi tới Học Viện Hỏa Ly cách chỗ chúng ta tương đối gần trước, sau đó tới Học Viện Lang Tà, Học Viện Hồng Hà, sau đó quay lại thành Tử Diệp tham gia giao lưu giữa các học viện siêu cấp sang năm. Chờ khi giao lưu xong, Hạ Ngôn tới thánh địa tham gia khảo hạch Thiên Cung, nếu như Hạ Ngôn tiến vào Thiên Cung, vậy thi Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết tiếp tục tới ba học viện còn lại xem bí điển, nếu như Hạ Ngôn thể thông qua khảo hạch, vậy ba người các ngươi cùng nhau . Liễu Vân trầm giọng với ba người. - Phó viện trưởng của học viện chúng ta, cùng với các ngươi tới các học viện khác để xem bí điển. Liễu Vân lại tiếp. - Sư phụ, người cùng chúng con sao? Hạ Ngôn nghi hoặc . Nghe ý tứ của Liễu Vân, tựa hồ Liễu Vân dự định tự mình đưa bọn họ . Liễu Vân nở nụ cười : - Ta phải quay về Học Viện Tử Diệp, học viện có số chuyện cần phải tự ta xử lý. Nghe vậy, ba người Hạ Ngôn đều gật đầu. Học Viện Tử Diệp cũng có phó viện trưởng chuyên môn xử lý những chuyện quan hệ tới đối ngoại, gọi là Hình Hà. Vị phó viện trưởng này, đại đa số thời gian đều ở bên ngoài, thời gian ở bên trong học viện Tử Diệp nhiều. Sau khi Hạ Ngôn tới Học Viện Tử Diệp, chưa bao giờ gặp qua vị phó viện trưởng này, chỉ thấy qua hai vị phó viện trưởng dạy dỗ vũ kỹ cho học viên đặc thù. - Sư phụ, Thánh địa kia rốt cuộc lớn như thế nào? Hạ Ngôn đột nhiên nhíu mày hỏi. Tuy rằng thành Tử Nguyệt cách thánh địa tới mười dặm, thế nhưng Hạ Ngôn còn chưa biết Thánh địa rốt cuộc lớn như thế nào. Thánh địa có năm thế lực lớn. Những gia tộc cổ xưa này, nhân số khẳng định ít. Nhiều người như vậy, tất nhiên cũng phải chiếm địa phương hề . Hạ Ngôn từng tưởng tượng qua, Thánh địa hẳn cùng là thành thị. Liễu Vân sửng sốt, sau đó mới cười : - Thánh địa, có ngọn Thánh Sơn. Dưới chân núi là thành thị, toàn bộ thành thị bao quanh ngọn núi đó. Mà cư dân bình thường đều ở bên trong thành thị. Thánh Hoàng, ở tại đỉnh Thánh Sơn. Bình thường, nếu như nhận được triệu kiến, coi như là Chấp Thánh địa cũng thể tùy ý tiến vào Thánh sơn. Điện chủ thành Tử Diệp còn thân phận khác chính là Chấp Thánh địa, cũng là sứ giả Kim Long Điện. Hạ Ngôn cũng là Kim Long Chấp , có khối Kim Long Lệnh. Sứ giả Kim Long có thể tùy ý tiến vào thành thị Thánh điện, bất quá cũng thể nào tiến vào Thánh Sơn, trừ phi nhận được cho phép của Thánh Hoàng. Nghe Liễu Vân xong, Hạ Ngôn khỏi đem tình hình Thánh địa trong đầu huyễn tưởng lại chút. - Hạ Ngôn, thừa dịp phó viện trưởng còn chưa tới, ngươi có thể đến Thánh địa xem xét. Ha ha, thành thị Thánh địa là nơi mà chủ thành bình thường thể so sánh được. Tới nơi đó, ngươi phát ra nguyên lai thiên hạ nhiều cường giả tới như vậy. Liễu Vân cố ý tăng thêm ngữ khí . Thánh địa, có là địa phương tụ tập của cường giả khắp thiên hạ! Cường giả như mây
CHƯƠNG 257: Tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia Trương Bảo, ngôi tại vị trí cùng Nghị đường, sắc mặt trầm đáng sợ. Lúc này, ngoại trừ Trương Bảo ra, còn có Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, Bát trưởng lão, Thập Thất trưởng lão, bốn vị trưởng lão Trương gia. Trương Bảo, tiếp nhận vị trí tộc trưởng Trương gia từ mười bảy năm trước. Thân phận của Trương Bảo, nguyên bản cùng chưa đủ để tranh đoạt vị trí tộc trưởng này. Tam đệ của gia gia Trương Bảo, lúc đó giữ cương vị Lục trưởng lão Trương gia. nhà Trương Bảo trong Trương gia kỳ thực cũng mạnh mẽ cho lắm. Bất quá, từ khi cưới thê tử Tuần Ngọc Liên, với bối cảnh đặc thù của nàng, hơn nữa thực lực của Trương Bảo cùng dần dần trở thành người cực mạnh trong gia tộc, cho nên mới có thề thành công nắm giữ toàn bộ Trương gia, trở thành tộc trưởng đương nhiệm. Sau khi Trương Bảo trở thành tộc trưởng hai năm, Tuần Ngọc Liên sinh ra người con đầu tiên, chính là Trương Phong. Trương Phong từ bé được nuông chíều, có mảy may ủy khuất nào, chậm rãi hình thành nên tính cách cao ngạo có thù tất báo. Sau khi lớn nên, mặc dù trong gia tộc thu liễm lại rất nhiều. Thế nhưng khi đối loại tự nhiên bày ra thái độ thế hùng hổ bức người. Bởi vì thế lực của Trương gia càng dần càng lớn, vì vậy Trương Phong lại thành Kim Dương hầu như chưa bao giờ phải chịu thiệt thời. Những địa phương Trương Phong qua tại thành Kim Dương, coi như là đường cái, thông thường cùng đều là lặng ngắt như tờ, có người nào dám thở mạnh, rất dễ gây họa vào thân. Có thề thấy được người này bá đạo thế nào. Khi Trương Phong tới thành Tử Diệp, ngay tại tửu lâu ngay gần Học Viện Tử Diệp, thậm chí còn cho phép người khác phát ra thanh khi dùng cơm. Hạ Ngôn và Trương Phong sinh ra thù hận, chính là bởi vì vài tiếng kêu của Thổ cẩu, đắc tội với Trương Phong. Rầm! Trương Bảo đột nhiên đứng lên, đánh mạnh chưởng xuống mặt bàn. thân thề, cỗ sát khí sắc bén bạo phát ra. Trong đôi mắt, cũng bắn ra quang mang đáng sợ. Mấy trưởng lão gia tộc đều sắc mặt ngưng trọng, lạnh lùng nghiêm nghị. Độ ấm khí xung quanh tựa hồ như trong nháy mắt giảm xuống rất nhiều. - Người nào! - Rốt cuộc là ai dám động thủ đối với Phong nhi của ta? Trương Bảo hầu như khản cả giọng, ống tay áo phồng to, thanh trầm thấp đáng sợ, như ngưng tụ trong nghị đường thề tiêu tan. - Học Viện Tử Diệp! Phong nhi biến mất tại Học Viện Tử Diệp? Hừ, mất tích, tốt, tốt! Trương Bảo gào thét. - Đại trưởng lão, chuyện này, ngươi thấy thế nào? Đột nhiên, ánh mắt Trương Bảo bắn về phía Đại trưởng lão, trầm giọng hỏi. - Tộc trưởng, Viện trưởng Học Viện Tử Diệp gửi thư Trương Phong biến mất nhiều ngày nay. Học Viện Tử Diệp phái người tìm kiếm nhưng tìm thấy tung tích. Tính theo ngày thời gian Trương Phong biến mất cùng với ngày mà tổng quản ngoại viện gia tộc chúng ta Trương Kỳ Liên tới thành Tử Diệp ăn khớp với nhau. Đại trưởng lão nhìn Trương Bảo chút, thấy Trương Bảo lên tiếng, liền tiếp. - Trương Kỳ Liên cùng với Trương Phong đồng thời mất tin tức, còn có Trương Hải Tuyền, Trương Hồng Phi. - Dựa theo ý tứ trong thư, ba gã đệ tử của gia tộc chúng ta tại Học Viện Tử Diệp cùng thời gian mất tích. Trong thư tín hề thấy nhắc gì tới Trương Kỳ Liên, hẳn là viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân cũng hề biết rằng Trương Kỳ Liên và ba người Trương Phong ở cùng chỗ. Thanh của Đại trưởng lão lộ ra chút khí tức áp lực. - Trương Phong biến mất, có hai loại khả năng. là bị người bắt cóc, muốn tống tiền. Nếu như khả năng này, người bắt cóc nhất định liên hệ với gia tộc chúng ta. Khả năng thứ hai chính là Trương Phong bị người khác giết chết, đồng thời hủy thi diệt tích (hủy xác xóa dấu vết). Trưởng lão tiếp tục phân tích. Ầm! Trương Bảo lại vỗ xuống bàn chường nặng nề, bất quá khí tức sắc bén vừa mới phát tán người lại đột nhiên biến mắt còn tăm hơi. Thậm chí vẻ tức giận mặt cũng trở nên nhạt vài phần. Trương Bảo này xác thực phải người bình thường, có thề nhanh chóng ngăn chặn cơn thịnh nộ trong lòng nhanh như vậy. - Loại khả năng thứ nhất cao lắm. cho tới bây giờ. Trương gia vẫn chưa nhận được bất cứ ké nào đưa tin. Vì vậy, bốn người Trương Phong, hẳn là bị giết chết rồi. Các ngươi thử xem, giết chết bốn người Trương Phong rốt cuộc là ai? Trương Bảo xoay chuyển ánh mắt, hai tròng mắt bắn ra tinh quang. - Khả năng là cừu gia của chúng ta. Bát trưởng lão tiếp lời. Trương gia tại thành Kim Dương chính là trong hai gia tộc lớn nhất, tại rất nhiều địa phương, tất nhiên kết thù kết oán với ít cừu gia. Thế nhưng, rốt cuộc là người nào, có thể đem bốn người Trương Phong giết chết tại Học Viện Tử Diệp. - Cũng hẳn, cừu gia của chúng ta, có khả năng lặng yên tiếng động giết chết bốn người bọn họ nhiều lắm. Thực lực của Trương Kỳ Liên cũng hề yếu. Tam trưởng lão chen vào . Cừu gia ít, thế nhưng chân chính có thực lực cường đại lại nhiều lắm. Hơn nữa, cừu gia như vậy cũng làm chuyện này, bởi vì hoàn toàn có ý nghĩa gì hết. - Tộc trưởng, ta nghĩ nên phái người điều tra. Tương Tử Hồng kia phải là cũng ở trong Học Viện Tử Diệp hay sao? Đại trưởng lão lên tiếng . -Uhm! Trương Bảo gật đầu. - sai, Tương Tử Hồng kia, cũng phái người đưa tới phong thư, Trương Phong mất tích nhiều ngày, nàng lo lắng Trương Phong gặp phải nguy hiểm. - Như vậy, Đại trương lão, ngươi tự mình điều tra chút. khi thu được bất cứ kết quả gì, lập tức phái người thông báo cho ta biết. Trương Bảo gật đầu cái, hướng về phía Đại trưởng lão . - , tộc trưởng. Đại trưởng lão lập tức lên tiếng trả lời. - Chuyện này, có thể có quan hệ với viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân hay ? Tam trưởng lão trầm, ánh mắt lóe lên. - Liễu Vân? Nghe vậy, thân thể Trương Bảo khẽ run. Liễu Vân, đó chính là viện trưởng của học viện nhất lưu, quan hệ với Thánh địa tương đối phức tạp. Cường giả từ trong Học Viện Tử Diệp ra nhiều kể xiết. Nếu như đám người Trương Phong chết có quan hệ gì đó với Liễu Vân. Lẽ nào, Liễu Vân lại giết chết mấy người Trương Phong? Phái biết rằng Trương Hồng Phi đều tu luyện tại Học Viện Tử Diệp chín năm trời cũng hề xảy ra bất cứ chuyện gì. - Hẳn là . Với thân phận của Liễu Vân, vì sao lại giết chết đám người Trương Phong? Trương Bảo lắc đầu. - Tộc trưởng, ta chí có chút nghi hoặc. Liễu Vân thân là viện trưởng của Học Viện Tử Diệp, thực lực sớm bước vào cảnh giới Linh Tông. Có kẻ giết người tại Học Viện Tử Diệp, lại cảm thấy gì. Tam trưởng lão nhíu mày. - Vì vậy, ta có chút giải thích được. Nghe Tam trưởng lão như vậy, trong lòng Trương Bảo bỗng nhiên khẽ động. - Mặc kệ thế nào nữa, điều tra chút trước. Tìm được hung thủ, ta muốn băm thảy làm vạn đoạn! Trương Bảo cắn răng thấp giọng quát. - Có người, giết người, có gia tộc, liền diệt gia tộc! - Đại trưởng lão, cần phải đặc biệt chú ý tới những cừu gia kết oán với Trương Phong tại thành Tử Diệp. Trương Bảo bổ xung câu, ngữ khí ngoan. Mấv trưởng lão đều thầm hít hơi khí lạnh. Sau đó, Đại trưởng lão Trương gia xuất phát tới thành Tử Diệp, đầu tiên tới Học Viện Tử Diệp. Hộ vệ Học Viện Tử Diệp tự nhiên ngăn cản Đại trưởng lão Trương gia. Bất quá, Đại trưởng lão muốn tìm học viên Tương Tử Hồng của học viện, sai gã hộ vệ kia thông báo với Tương Tử Hồng. Tương Tử Hồng, cũng từng gặp qua Đại trưởng lão Trương gia này, thấy đại trưởng lão tự mình tới, đương nhiên lập tức ra học viện gặp mặt. Đại trưởng lão Trương gia đưa Tương Tử Hồng tới gian tửu lâu, tỉ mỉ hỏi xem Trương Phong tiếp xúc với những người nào trong học viện, cùng với Trương Phong trước khi mất tích có chuyện gì xảy ra. Lúc ban đầu, Tương Tử Hồng cũng hề đến thù hận giữa Trương Phong và Hạ Ngôn, đến khi bị Đại trưởng lão ép hỏi đến nóng nảy, Tương Tử Hồng mới đem đoạn kết thù kết oán giữa Hạ Ngôn và Trương Phong lần. - Đại trưởng lão, Hạ Ngôn kia mới chí mười lăm tuổi, làm sao có thề giết chết mấy người Trương Phong. Tương Tử Hồng tin rằng hung thủ là Hạ Ngôn. - Mấy người Trương Phong biến mất, cũng hẳn là bị chết a, có thể là tới địa phương nào đó! Tương Tử Hồng muốn tin tưởng Trương Phong chết. Nàng cũng muốn tin tưởng Trương Phong bị Hạ Ngôn giết chết. - Hừ, ngươi biết cái gì? Đại trưởng lão hừ lạnh tiếng, ánh mắt như đao nhìn chằm chằm vào Tương Tử Hồng. - Tương Tử Hồng, ngươi Hạ Ngôn kia là đệ tử của Liễu Vân? tại, còn tham gia giao lưu giữa các học viện hay sao? Vậy thực lực của Hạ Ngôn này cũng rất mạnh! Có thể tham gia giao lưu giữa các học viện, khẳng định có thực lực Linh Sư hậu kỳ. Mấv người Trương Phong rất có khả năng bị Hạ Ngôn giết chết. - có khả năng! Tương Tử Hồng vội vã phủ nhận. - Hạ Ngôn giết mấy người Trương Phong đâu. - Được rồi, chuyện này ngươi thể với bất cứ kẻ nào, biết ? Ngươi phải , nếu như dối, Tương gia của ngươi tại thành Kim Dương khẳng định thể sống tốt. Đại trưởng lão uy hiếp . - tại, ngươi có thể quay trở về học viện. Có phải là Hạ Ngôn giết chết bốn người Trương Phong hay , ta điều tra ràng. Tương Tử Hồng nhìn sắc mặt của Đại trưởng lão chút, muốn vì Hạ Ngôn thêm vài câu, bất quá cuối cùng vẫn ra khỏi miệng, xoay người rời khỏi tửu lâu quay trở lại học viện. "Tại sao lại như vậy cơ chứ? Hạ Ngôn, thế nào lại giết chết Trương Phong? , đâu!" Dọc theo đường , trong đầu Tương Tử Hồng đều là suy nghĩ này. - Đám Trương Phong có bốn người, thế nào lại bị giết chết? Có thể, Trương Phong phải nơi nào đó? Đại lục Long Chi lớn như vậy, Trương Phong cũng có khả năng làm dong binh rồi Tương Tử Hồng suy nghĩ đủ loại khả năng, cuối cùng ức chế được, khóc rống lên. - Đại trưởng lão, tên Hạ Ngôn kia thành Tử Nguyệt tham gia giao lưu, chúng ta phải làm sao? Bên cạnh Đại trưởng lão, gã hộ vệ dẫn đầu thấp giọng hỏi. Tay phải Đại trưởng lão giơ lên, cắt lời tên hộ vệ kia. - Trước vội, trong Học Viện Tử Diệp khẳng định có số học viên tương đối quen thuộc Hạ Ngôn kia, chúng ta trước tiên hạ thủ từ người bon họ. Này, Hạ Ngôn là đối tượng hoài nghi. Bất quá, cũng chưa chắc là . Hơn nữa lại là đệ tử của Liễu Vân, chúng ta cần phải thận trọng. Ánh mắt đại trưởng lão hơi híp lại, hít hơi rồi chậm rãi . - , Đại trưởng lão. Tên hộ vệ kia quay đầu. - Chúng ta thầm điều tra những người tương đối thân thiết với Hạ Ngôn. - Uhm, chú ý, tốt nhất nên đả thương người. Vạn nhất phải Hạ Ngôn, đến lúc đó chúng ta khó giải thích . Đại trưởng lão khoát khoát tay dặn dò câu cuối cùng với tên hộ vệ. - , Đại trương lão! Tên hộ vệ kia xong, liền theo mang theo người rời khỏi tửu lâu. - Tộc trưởng ra lệnh cho ta điều tra Trương Phong bị người nào giết. Ta cuối cùng cũng tra ra người. tại, từ trong miệng của Tương Tử Hồng biết được, tên Hạ Ngôn này chính là cừu gia kết thù kết oán với Trương Phong trước khi vào Học Viện Tử Diệp. Hơn nữa, là đệ tử của Liễu Vân. như vậy, tương đối khó làm rồi Trong gian phòng. Đại trưởng lão Trương gia suy nghĩ trong đầu. - Ai! Chờ thêm mấy ngày nữa, sau đó đem tin tức này truyền tới thành Kim Dương, chờ tộc trưởng tự mình quyết định. Lấy tính cách của tộc trưởng, nếu như xác định Hạ Ngôn chính là hung thủ, chỉ sợ thèm để ý tới thân phận của Liễu Vân, chắc đánh chết Hạ Ngôn Đại trưởng lão đứng lên, có chút nóng nảy lại lại trong phòng.
CHƯƠNG 258: Là Đại trưởng lão Trương gia, tâm tư của Trương Minh Thủy xoay chuyển rất nhanh. Tại Trương gia, lão hầu như là người được tộc trưởng Trương Bảo tín nhiệm nhất. Bằng , Trương Bảo cũng để cho lão tới thành Tử Diệp điều tra chuyện đứa con bảo bối Trương Phong biến mất. - Hy vọng người giết chết Trương Phong phải là tên Hạ Ngôn này. Trương Minh Thủy thấp giọng câu trong phòng. Lo lắng hồi lâu, từ đáy lòng của lão hề hy vọng kẻ giết chết Trương Phong chính là Hạ Ngôn. Phải biết rằng, Hạ Ngôn tại là đệ tử của Liễu Vân, đệ tử của viện trưởng Học Viện Tử Diệp, nếu như Trương Bảo vì báo thù mà liều lĩnh giết chết Hạ Ngôn, vậy Liễu Vân có thể để yên? Đậy cũng chỉ đơn giản là vấn đề đệ tử, mà còn quan hệ với mặt mũi của chính mình. Nghĩ đến Liễu Vân kia, đường đường là viện trưởng của học viện nhất lưu, đệ tử duy nhất của chính minh lại bị người khác giết chết, nếu như Liễu Vân làm gì đó, chẳng phái là trở thành trò cười hay sao? Vì vậy, nếu như Hạ Ngôn chết, Liễu Vân đương nhiên rất tức giận. Thậm chí có khả năng trực tiếp triển khai kế hoạch trả thù đối với Trương gia. Liễu Vân chưa chắc có thể hủy diệt được Trương gia, thế nhưng quan hệ phía sau của Liễu Vân. Trong lòng Trương Minh Thủy vô cùng ràng, phía sau những đại nhân vậy như thế này chắc chắc dính líu phi thường phúc tạp. Tại Thánh Địa, đều có mạng lưới quan hệ. Những năm gần đây, cường giả ra từ Học Viện Tử Diệp có bao nhiêu? Trương Minh Thủy căn bản ràng lắm. Bất quá, những cường giả từ Học Viện Tử Diệp ra. tuyệt đối thiếu cảnh giới Linh Tông. Toàn bộ Đại Lục Long Chi, cũng chỉ có ba học viện siêu cấp, tám học viên nhất lưu mà thôi Mà ở Đại Lục Long Chi, người tu luyện có thể đạt tới cảnh giới ngoài Linh Sư, hơn phân nửa đều xuất thân từ mười học viện này. Mà gần nửa còn lại, hầu hết đều ra từ những học viện có danh tiếng thực lực cấp thấp hơn, hoặc chính bản thân nỗ lực tu luyện cuối cùng đột phá chính mình bước vào cảnh giới Linh Sư. -Phù! Trương Minh Thủy khỏi hít hơi dài. - Thậm chí ngay bản thân tộc trưởng cũng đều từ Học Viện Tử Diệp ra. Lại tiếp, Liễu Vân cũng từng là viện trưởng của tộc trưởng. Trương Minh Thủy thầm nghĩ trong lòng. Những cường giả ra từ Học Viện Tử Diệp này, có khả năng hoàn toàn mất quan hệ với Học Viện Tử Diệp. Cho dù những người này có cảm tình đối với Học Viện Tử Diệp nữa, thế nhưng phương diện này, tuyệt đối có ít người phi thường kính trọng đối với Liễu Vân. Liêu Vân chỉ cần lên tiếng hiệu triệu, như vậy những người này, rất có khả năng vì Học Viện Tử Diệp mà đứng ra. Nghĩ tới đây, thân thể Trương Minh Thủy mạnh mẽ run rẩy. - Mẫu thân của Trương Phong, là tiểu thư của Tuần gia. Thế nhưng, Tuần gia vì người như Trương Phong mà đắc tội với Liễu Vân sao? Trong lòng Trương Minh Thủy tự hỏi chính mình. - Chưa chắc! Trương Minh Thủy chần chờ lâu. Sau khi tự hỏi chính mình, lập tức đưa ra được đáp án. sai, Tuần gia chưa chắc xuất đầu vì Trương Phong. Nếu như Liễu Vân hạ quyết tâm muốn gây phiền phức cho Trương gia, như vậy Tuần gia rất có thể chỉ Bảo hộ mình Tuần Ngọc Liên, còn Trương gia bỏ mặc. Khi đó, Trương gia dù kêu trời trời cùng chẳng thưa! - được, chuyện này, ta phải thận trọng hơn nữa, chờ thêm vài ngày, sau đó đem tin tức gửi về Thành Kim Dương. Hai tròng mắt Trương Minh Thủy ngưng tụ lại, trầm giọng tự . - Khốn kiếp! Trước cửa Học Viện Tử Diệp, vài tên người tu luyện mặc hắc y, thân hình cường tráng, mang theo vũ khí, tụ tập cách đó xa, nhãn thần sắc bén nhìn chằm chằm vào cửa lớn học viện. Vừa rồi, bọn họ cố gắng tiến vào trong học viện, thế nhưng lại bị hộ vệ Học Viện Tử Diệp ngăn cản. Bọn họ có chứng minh học viên, bị coi như phải học viên Học Viện Tử Diệp, đương nhiên các hộ vệ cho bọn họ tiến vào. có biện pháp, những người này chỉ có thể lặng yên thối lui xa xạ chờ đợi cơ hội. Mấy người này, làm theo mệnh lệnh của Trương Thủy Minh, cố găng tiến vào trong Học Viện Tử Diệp điều tra những học viên có quan hệ tương đối tốt với Hạ Ngôn. Thế nhưng, tại ngay cả cửa vào cũng vượt qua được, càng đừng đến chuyện điều tra. Tên đội trương đội hộ vệ này, tàn bạo quát tháo. Khi nhận mệnh lệnh, từng thề thốt chắc chắc điều tra ràng, thế nhưng tại lại có chút tiến triển nào. - Đội trưởng! Đột nhiên, gã hộ vệ mắt to lông mày rậm bên cạnh kêu lên tiếng. -Hử? Đội trưởng quay đầu nhìn lại, nhìn về phía tên hộ vệ lông mậy rậm. - Chúng ta thể vào trong học viện, bằng sớm trở lại báo cho Đại trưởng lão tiếng, để cho Đại trưởng lão quyết định. Đôi lông mày của tên hộ vệ nậy nhíu lại, thử thăm dò hỏi. - Trở lại? Khóe miệng tên đội trưởng đội hộ vệ run lên, nhãn thần chớp động, lập tức như đinh đóng cột - được! - Đại trưởng lão ra lệnh cho chúng ta điều tra bằng hữu của Hạ Ngôn. Chúng ta nếu cứ trở lại như vậy, nhất định nổi giận. Tên đội trưởng phi thường chắc chắn . -Vậy. Tên hộ vệ lại mở miệng. - Đội trưởng, vừa rồi ta nhìn hồi, phát có học viên ra từ trong Học Viện Tử Diệp. Những học viên Học Viện Tử Diệp này, khẳng định từng gặp qua Hạ Ngôn kia, cũng có thể biết được số chuyện về . bằng, chúng ta cứ theo dõi học viên từ bên trong ra , sau đó tìm cơ hội hỏi chút. - Đội trưởng, chúng ta giả bộ là người nhà của Hạ Ngôn, những học viên này, tự nhiên đem tất cả mọi chuyện về Hạ Ngôn cho chúng ta. Tên hộ vệ này nhìn thấy con mắt của đội trưởng càng lúc càng sáng, khỏi đắc ý tiếp tục . - Tốt! Đội trưởng vỗ tay cái. - Cứ làm như vậy, nhất định điều tra ra được cái gì đó, chỉ cần có cái để với Đại trưởng lão là tốt rồi! Đội trưởng đội hộ vệ mới vừa rồi hết đường xoay xở, lúc này có biện pháp tiếp tục điều tra, khỏi hưng phấn vỗ lên vai tên hộ vệ lòng mày rậm. - Tam Tử, ngươi rất hữu dụng a! Đội trưởng đội hộ vệ cười ha hả . - Đa tạ đội trưởng khen ngợi! Tên hộ vệ kia liền ôm quyền cười . Hai canh giờ sau! Bốn gã hộ vệ Trương gia tụ tập khắp các ngõ ngách, vừa rồi bọn họ liên tiếp điều tra qua ba gã học viên Học Viện Tử Diệp, thực thu được ít tin tức về Hạ Ngôn. Biết được thực lực của Hạ Ngôn phi thường mạnh mẽ, tới thành Tử Nguyệt tham gia giao lưu giữa các học viện nhất lưu định kỳ. Bọn họ còn nghe được, Hạ Ngôn xác thực cùng với Trương Phong có thù hận. Thậm chí, hai người trong học viện từng xảy ra xung đột, ít người vây quanh chứng kiến. Khi còn trong học viện, quan hệ giữa Hạ Ngôn và Trương Phong vô cùng kém, rất nhiều học viên đều biết điều này. Đây cùng phải là bí mật gì. Tin tức quan trọng nhất chính là, Hạ Ngôn trong học viện có mấy vị bằng hữu quan hệ rất tốt, người thứ nhất tên là Lưu Khải, còn người thứ hai tên là Chu Lan Đức. Còn có muội muội tên là Hạ Tử Hân, bất quá sau này biết thế nào chết rồi. Khi hỏi qua những học viên này, những tên hộ vệ đều phi thường khách khí, giả dạng làm người nhà của Hạ Ngôn. Học viên từ trong Học Viện Tử Diệp ra, thấy thái độ của những tên hộ vệ phi thường cung kính nên hoài nghi gì, đem tất cả những gì mình biết ra hết toàn bộ. Hơn nữa, Hạ Ngôn trong học viên có danh khí cực lớn, đại đa số học viên bình thường đều rất kính nể Hạ Ngôn. Bởi vì Hạ Ngôn vừa mới tiến vào học viện liền nhận được tư cách trở thành học viên đặc thù, điều này làm cho rất nhiều người đều rất bội phục Hạ Ngôn. Những tên hộ vệ này cùng đám động thủ đối với học viên của Học Viện Tử Diệp. Cho dù là đội trưởng đội hộ vệ Trương gia cũng mới chỉ có thực lực hậu thiên đỉnh mà thôi. Học viên từ Học Viện Tử Diệp ra, cho dù thực lực tương đối kém nữa cũng đều đạt tới thực lực hậu thiên đỉnh. Hơn nữa, những học viên này tu luyện trong học viện thời gian dài, kỹ xảo chiến đấu so với trước đây cao minh hơn rất nhiều. Có thê , ngoại trừ những dong binh thường xuyên làm nhiệm vụ, cường giả hậu thiên bình thường thực khó là đối thủ của các học viên này. Đám hộ vệ gia tộc so sánh mà thực kém hơn ít rồi. - thôi, chúng ta báo cáo với Đại trưởng lão trước, nhìn xem bước tiếp theo nên làm thế nào. Đội trưởng đội hộ vệ vung tay lên, bốn người bọn họ rất nhanh hướng về phương hướng cũ bước . Trương Minh Thủy nghe bốn người xong, con mắt lần thứ hai nheo lại. - Học Viện Tử Diệp bình thường thể vào được. Bất quá, tại biết hai cái tên là Lưu Khải và Chu Lan Đức, có thể cho hộ vệ học viện thông báo cho bọn họ, sau đó mời bọn họ ra ngoài. Như vậy. Trương Minh Thủy hơi chút trầm tư, liền có chủ ý. - , tới Học Viện Tử Diệp. Trương Minh Thủy . Lúc này đây, bọn họ tới Học Viện Tử Diệp. là muốn tìm học viên Lưu Khải và Chu Lan Đức. Hộ vệ học viện có trách nhiệm thông báo cho hai người này. Lưu Khải và Chu Lan Đức đều ở trong học viện, khi nghe bên ngoài học viện có người tìm, có hơi chút nghi hoặc nhưng vẫn ra ngoài. Bất quá, khi bọn họ nhìn thấy mấy người ngoài cửa, đều là những kẻ mà bọn họ nhận ra. - Các ngươi là ai? Vì sao lại tìm chúng ta? Lưu Khải nhìn mấy người Trương Minh Thủy, dò hỏi. Trương Minh Thủy nhìn thấy hai người, thầm nghĩ trong lòng hai người này hẳn là Chu Lan Đức và Lưu Khải. Lúc này, lại nghe được Lưu Khải mở miệng hỏi, liền xác định được. Lập tức, Trương Minh Thủy có chút đau xót thở dài tiếng rồi . - Các ngươi chính là hai vị học viên Chu Lan Đức và Lưu Khải? - Đúng! Lưu Khải và Chu Lan Đức gật đầu. -Này. Trương Minh Thủy xoay chuyển ánh mắt, mặt trang nghiêm. - Các ngươi có quen biết với Hạ Tử Hân và Hạ Ngôn sao? Trương Minh Thủy biết Hạ Ngôn có muội muội là Hạ Tử Hân chết, nếu như hai người kia quen biết với Hạ Ngôn, tự nhiên cũng có thể quen biết với Hạ Tử Hân. Tất nhiên biết Hạ Tử Hân chết. như vậy, đơn giản là muốn dụ hai người tới chỗ khuất, sau đó xem xem nên áp dụng loại thủ đoạn nào. -Hử? Lưu Khải và Chu Lan Đức nhìn nhau. Mấy người này hỏi Hạ Ngôn và Hạ Tử Hân, chẳng lẽ lại là người Hạ gia hay sao? Nghĩ có thể là người Hạ gia, Lưu Khải khách khí hơn rất nhiều, tuy rằng từng tới Hạ gia, thế nhưng Hạ gia có nhiều người như vậy, đương nhiên có khả năng biết toàn bộ. Chưa nhìn thấy mấy người trước mắt này cũng bình thường. - Ngươi Hạ Ngôn ca? Thanh Lưu Khải biến đổi, thái độ rất cung kính. - Vậy các ngươi là? - Chúng ta là người của Hạ gia, bởi vì chuyện của Hạ Tử Hân. Vừa rồi, tên đội trưởng đội hộ vệ đem chuyện Hạ Tử Hân chết cho Trương Minh Thủy. - Vi vậy, chúng ta nghĩ hai vị có thể biết được chuyện gì xảy ra. biết, hai vị có tiện hay ? Nếu là có thể xin mời theo chúng ta tới tửu lâu gần đây chuyện. Trương Thủy Minh thành khẩn . - Đương nhiên là có thể, bất quá. Lưu Khải nhíu mày chút. - Tình huống cụ thể ta cũng ràng lắm. Hạ Ngôn ca cùng nhiều với ta. Lúc đó Hạ Ngôn ôm Hạ Tử Hân trọng thương, Lưu Khải tự mình gặp qua. Khi đó, Hạ Ngôn Hạ Tử Hân còn có thể cứu, thế nhưng ba ngày sao Hạ Tử Hân lại chết. Bởi vậy Lưu Khải còn thất hồn lạc phách mất mấy ngày, gần đây mới hơi khôi phục lại. Mà Chu Lan Đức lại càng biết gì về chuyện này. Bất quá, nếu như Hạ gia phái người hỏi chuyện, đồng thời hi vọng bọn họ có thể chút gì đó về chuyện này, đương nhiên cự tuyệt.
CHƯƠNG 259: Tuy rằng hai người cũng rằng làm vì sao đám người Trương Phong lại đột nhiên biến mất, bất quá, bọn họ lại cung cấp đầu mối rất quan trọng. Đó chính là sau khi Hạ Tử Hân trọng thương, đám người Trương Phong cùng thấy xuất tại Học Viện Tử Diệp. Lúc đó, Lưu Khải còn dự định tới tìm Trương Phong tính sổ. Tuy rằng Hạ Ngôn chưa Hạ Tử Hân là do đám người Trương Phong gây ra thương tích, thế nhưng Lưu Khải lại vô cùng chắc chắn là do Trương Phong làm. Thế nhưng, lại thể nào tìm thấy được đám người Trương Phong trong Học Viện Tử Diệp. Từ lúc đó, Lưu Khải chưa từng nhìn thấy qua ba người Trương Phong, ba người đó thực giống như biến mất khỏi gian vậy. Trương Minh Thủy từ miệng hai người này thu được tin tức thứ hai vô cùng quan trọng, là về Tiểu Thanh. Lưu Khải từng nghe Hạ Ngôn qua, Hạ Ngôn bên ngoài học viện có biệt viện của riêng mình, cách học viện xa lắm. Bất quá, Lưu Khải chưa từng qua, vì vậy cũng thể nào tìm được địa phương chính xác. Thế nhưng Lưu Khải biết, Lý Nguyên Xuân của Học Viện Tử Diệp nhất định có thể tìm được địa phương đó. Lập tức, Lưu Khải và Chu Lan Đức mang theo Trương Minh Thủy trở lại học viện, tìm được Lý Nguyên Xuân tu luyện trong khu học viên đặc thù. Đem tình huống từ đầu đến cuối cho Lý Nguyên Xuân, sau đó lại nhờ Lý Nguyên Xuân dẫn bọn họ tới tìm Tiểu Thanh. Lưu Khải nghĩ, Tiểu Thanh có thể biết nhiều tin tức về Hạ Tử Hân hơn. Lúc đó, khi Hạ Tử Hân trọng thương, Hạ Ngôn ngay trong học viện từng với Lưu Khải, mang Hạ Tử Hân về, để Tiểu Thanh chỉếu cố tốt cho Hạ Tử Hân. - Thổ Cẩu, ngươi xem Hạ Ngôn ca lúc này làm gì đây? Trong tiểu viện, Tiểu Thanh và Thổ Cẩu vừa mới từ trong phường thị lần trước tới, mua về ít đồ dùng may vá. Ngồi trong biệt viện, Tiểu Thanh vẫn như thường ngày, đầu tiên là tẩy sạch bộ lông của Thổ Cẩu lần, sau đó lại xoa bóp toàn thân cho Thổ cẩu dưới ánh mặt trời ấm áp. Thổ Cẩu, thần tình phi thường hưởng thụ, con mắt híp lại, thỉnh thoảng còn phát ra mấy tiếng rên rỉ thoải mái. Hai móng vuốt tại trung hơi khuấy động. Nghe thấy Tiểu Thanh đến Hạ Ngôn, con mắt màu xanh của Thổ Cẩu mở ra, nhãn thần màu xanh lên hai tia sáng. Bất quá, sau đó nó lập tức lắc đầu. - Ai, nếu như ngươi có thể chuyện tốt rồi. Tiểu Thanh thở dài tiếng. - Thổ Cẩu, ngươi tuy rằng có thể hiểu được ta cái gì, thế nhưng ngươi thể . Ta ở chỗ này, ngay cả người chuyện cũng có. Lý Nguyên Xuân đại ca thể thường xuyên đến trò chuyện với ta. Hạ Ngôn có ở đây, Tiểu Thanh chỉ có thể mình người ở tại đây. -Ai. Tiểu Thanh thở dài, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ buồn rầu. - Lý Nguyên Xuân đại ca , mỗi lần cùng với ta chỗ, ta ngừng về Hạ Ngôn ca, thế nhưng ta có nha. Tiểu Thanh có chút ủy khuất cau cái mũi thầm. Thổ Cẩu lại mở mắt, đầu liên tục gật gặt. Tiểu Thanh nhìn Thổ Cẩu như vậy, bàn tay bé tay bé tăng thêm lực gãi khắp bụng Thổ cẩu chút, giả dạng nổi giận đùng đùng . - Lẽ nào ngươi cùng cho là ta mực về Hạ Ngôn ca sao? - Ngao. Thổ Cẩu vội vã gật đầu, sau đó lại đột nhiên lắc đầu, con mắt trợn to tròn vo. - Hạ Ngôn ca, tại mười ngày rồi. Cũng biết khi nào mới trở về. Con mắt của Tiểu Thanh nhìn về phía bầu trời, thanh vô cùng nhu hòa. - Ngao. Thổ Cẩu lại kêu lên hai tiếng, trong mắt cùng lộ ra tia sáng kỳ dị. Thổ Cẩu, cũng nhớ Hạ Ngôn rồi. Năm đó, nó quen biết với Hạ Ngôn tại Hắc Phong Sơn. Hạ Ngôn lúc đó giúp nó lấy được Tước Thiệt Thảo, nó mới có thể lột xác thành công. Từ đó về sau, nó vẫn theo Hạ Ngôn. Tuy rằng Hạ Ngôn đôi khi đối với nó tỏ ra bộ dáng vô cùng hung ác, bất quá Thổ cẩu biết, Hạ Ngôn phi thường tín nhiệm đối với nó. - Ngao! Đột nhiên, tiếng kêu của Thổ cẩu phát sinh biến hóa, thân thể nguyên bản nằm thấp chỗ, đột nhiên bắn ngược, liền đứng thẳng lên. Đôi con ngươi màu xanh thắm nhìn chằm chằm vào phương hướng cửa biệt viện. - Có người tới. Trong lòng Tiểu Thanh khẽ động. Nàng biết, mỗi khi có người nào tới gần nơi này, Thổ cẩu lập tức cảnh giác. Lúc ban đầu, Tiểu Thanh có chút giải thích được. Bất quá, sau khi trải qua hai ba lần giống như thế này, Tiểu Thanh mới biết vì sao Thổ Cẩu lại có phản ứng như vậy. Cốc cốc! Quá nhiên, rất nhanh, cửa biệt viện vang lên tiếng gõ cửa. - Tiểu Thanh, muội có nhà ? Ta là Lý đại ca! Lý Nguyên Xuân mang theo mấy người bên cạnh, đứng bên ngoài gọi to. Nghe được thanh của Lý Nguyên Xuân, Tiểu Thanh liền . - Lý đại ca, ta có nhà. Huynh đợi tí, ta tới mở cửa ngay. xong, Tiểu Thanh liền nhanh chóng nhấc bước hướng ra cửa. Thổ Cẩu chăm chú theo bên người Tiểu Thanh. Nó nghe được, bên ngoài truyền tới rất nhiều tiếng bước chân, hiển nhiên chỉ có riêng người Lý Nguyên Xuân. Lý Nguyên Xuân ngoài cửa, cười cười với mấy người Trương Minh Thủy. - Tiểu Thanh cũng là muội muội của Hạ Ngôn. Ha ha, nàng có ở nhà, lúc nữa các ngươi hỏi nàng cái gì, nàng biết khẳng định ra hết, còn nếu nàng biết, cũng xin đừng ép hỏi nhiều. Tính tình Tiểu Thanh rất mềm yếu. Lý Nguyên Xuân tuy rằng rất thô lỗ, thế nhưng phi thường quan tâm tới Tiểu Thanh. Trương Minh Thủy là do trước đó Lưu Khải và Chu Lan Đức mang tới tìm được , vì vậy Lý Nguyên Xuân cũng hề hoài nghi thân phận của Trương Minh Thủy, phi thường tin tưởng Trương Minh Thủy là người của Hạ gia. Bởi vì Trương Minh Thủy xuất , kỳ thực cũng là chuyện hợp Lý. Hạ Tử Hân chết , người Hạ gia đương nhiên phái tới hỏi tình huống, đây là chuyện rất bình thường. - Tất nhiên, ha ha, Đa tạ Lý Nguyên Xuân tiên sinh. Trương Minh Thủy vội vã khách khí gặt đầu . Cửa biệt viện được Tiểu Thanh chậm rãi mở ra. -A? Tiểu Thanh nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy, khỏi sửng sốt chút, bất quá, ánh mắt nhìn thấv Lý Nguyên Xuân, lập tức trấn định lại. Chỉ là vẫn có chút nghi hoặc nhìn Lý Nguyên Xuân. - Tiểu Thanh, đây là vị trưởng lão của Hạ gia, tới đây để hỏi về chuyện gì xảy ra trước khi Hạ Tử Hân chết. Lý Nguyên Xuân cười, xoay người chỉ về Trương Minh Thủy giới thiệu . Nghe được Lý Nguyên Xuân như vậy, Tiểu Thanh khỏi đem ánh mắt nhìn về phía Trương Minh Thủy với khuôn mặt đầy nếp nhăn, mặc trường bào màu vàng nâu. Phía sau Trương Minh Thủy còn có vài tên hộ vệ thân thể vô cùng bưu hãn. - Xin mời vào. Tiểu Thanh lui lại bước, mời tất cả mọi người vào trong biệt viện. Thổ Cẩu, bước cũng rời ra xa Tiểu Thanh. Bất quá, trước khi nó biến thân, so với những Thổ cẩu bình thường đường khác biệt gì lắm. Vì vậy đám người Trương Minh Thủy tụ nhiên quá chú ý tới nó. Mọi người vào trong, ánh mắt Trương Minh Thủy quét qua bốn phía, sau đó lại rơi vào người Tiểu Thanh. mặt nở nụ cười hòa nhã. - Trưởng lão đại nhân, biết người là vị trưởng lão nào của Hạ gia vậy? Đôi mày liễu của Tiểu Thanh đột nhiên nhíu lại chút. Nàng tại Hạ gia thời gian gần năm, đại đa số Trưởng lão Hạ gia nàng từng gặp qua. Bất quá, vị trưởng lão này, nàng vẫn chưa từng nhìn thấy. Vì vậy Tiểu Thanh khỏi hỏi câu. Nếu là trước đây, có thể Tiểu Thanh cũng dám hỏi. Thế nhưng rời khỏi Hạ gia lâu như vậy, Tiểu Thanh đối với Hạ gia giảm sợ hãi rất nhiều. -Ta là. Trương Minh Thủy ngẩn ra, cùng nghĩ tới Tiểu Thanh đột nhiên hỏi đến thân phận trưởng lão Hạ gia của . Bất quá, Trương Minh Thủy phản ứng phi thường nhanh chóng, lập tức . - Ta là Hạ Minh Thủy Đại trưởng lão. Nếu như biết Tiểu Thanh trước đây là tỳ nữ của Hạ gia, có thể tùy tiện ra tên bản thân. Thế nhưng, tại, vì muốn biểu thân phận của mình là chân thực, ngay cả tên cũng ra. Tuy rằng Tiểu Thanh biết tên tất cả các trưởng lão Hạ gia, thế nhưng Tiểu Thanh lại biết, Đại trưởng lão Hạ gia, tuyệt đối phải là Hạ Minh Thủy mà tên là Hạ Lai. Huống hồ, Đại trưởng lão thường xuyên xuất trong tộc, Tiểu Thanh cũng từng gặp qua vài lần. Tuy rằng dám đứng gần tỉ mỉ quan sát, thế nhưng Tiêu Thanh cũng có thể nhận ra vị trước mặt này, tuyệt đối phải là Đại trưởng lão Hạ gia mà nàng từng nhìn thấy qua. Nghe được Trương Minh Thủy như vậy, Tiểu Thanh lập tức cảm giác được đúng, sắc mặt hơi đổi. - Đại trưởng lão Hạ gia, tên là Hạ Lai, ta từng gặp qua vài lần, phải là ngươi. Tiểu Thanh thuận miệng nhìn Trương Minh Thủy . -Hử? - Hử hử? Đám người Lý Nguyên Xuân cũng thoáng cái dồn ánh mắt về phía Trương Minh Thủy. - A? Trương Minh Thủy sửng sốt, nghĩ tới Tiểu Thanh từng gặp qua Đại trưởng lão Hạ gia, trò diễn kịch này tiếp tục được nữa rồi. Bất quá, giả bộ sao đây? tại thành công tìm được người muốn tìm, chỉ cần mang về tỉ mỉ điều tra nghi vấn, khó ép nàng ra hết tất cả mọi tin tức nàng biết. Ở đây, chỉ có mình Thổ Nguyên Xuân có thực lực mạnh chút, thế nhưng cùng chỉ là Linh Sư trung kỳ mà thôi, so với cảnh giới Linh Su hậu kỳ của kém xa. Con mắt híp lại, Trương Minh Thủy đắc ý nở nụ cười, bất quá nụ cười lúc này vô cùng hiểm. - sai, ta xác thực phải là trưởng lão Hạ gia. Hắc hắc. Bất quá, mục đích của ta đúng là muốn biết Hạ Tử Hân rốt cuộc là chết như thế nào. Trong đôi mắt của Trương Minh Thủy bắn ra đạo quang mang hung lệ. - Đáng giận! Lý Nguyên Xuân giận dữ. Mắt thấy Trương Minh Thủy này có ý tốt gì a! Trước khi Hạ Ngôn rời , nhờ chiếu cố Tiểu Thanh cho tốt, thế nhưng tại, dĩ nhiên mang tới nhân vật nguy hiểm tới đây. Lý Nguyên Xuân nguyên bản có tính cách vô cùng nóng nảy, làm sao có thể giận dữ cho được? Lập tức, Lý Nguyên Xuân rút ra đại đao, chuẩn bị chém lão đầu này rồi. Lưu Khải và Chu Lan Đức cùng thất kinh, mở to hai mắt. Nhìn thấy Thổ Nguyên Xuân rút đao ra, hai người cũng lấn lượt rút đao, sau đó nhảy tới che trước mặt Tiểu Thanh. Thấy động tác của ba người này, Trương Minh Thủy chút lưu ý nào. Trong con mắt của tại tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay. Tiểu Thanh này chỉ là người bình thường, mà hai gã học viên kia chưa phải là Linh Sư. Duy nhất có uy hiếp, chỉ có kẻ tên là Lý Nguyên Xuân này mà thôi. Thế nhưng, đứng trước mặt Linh Sư hậu kỳ như , Lý Nguyên Xuân căn bản thể chống được mấy chiêu. Vì vậy, Trương Minh Thủy hề nôn nóng. Bốn tên hộ vệ phía sau , đều rút ra vũ khí của mình, thần sắc hung thần ác sát nhìn chằm chằm về hướng mấy người Tiểu Thanh. - Tiểu Thanh, xin lỗi. Ta. Con mắt của Lý Nguyên Xuân như phun ra lửa giận. Nếu như Tiểu Thanh có chuyện gì ngoài ý muốn, nên làm thế nào? Lý Nguyên Xuân cũng cảm giác được, thực lực của lão đầu trước mặt này rất mạnh. - Cho dù chết, ta cũng phải bảo vệ cho được Tiểu Thanh. Trong lòng Lý Nguyên Xuân tê rống, lòng bàn tay chăm chú nắm chặt. Trường đao nhất thời lung động kịch liệt. - Đáng giận a! Lưu Khải phẫn nộ quát lớn. Nếu phải và Chu Lan Đức mang theo lão đầu này tới tìm Lý Nguyên Xuân xuất chuyện như vậy. - Đều trách chúng ta! Dĩ nhiên tin tưởng tên vương bát đản này! Khuôn mặt non nớt của Chu Lan Đức cùng tràn ngập phẫn nộ, hàm răng cắn chặt. - Ba người các ngươi, tốt nhất nên tránh ra, ta cũng muốn đả thương nhiều người. Vị nương này, ta chỉ là muốn hỏi vài điều mà thôi. Trương Minh Thủy ngược lại nhanh chậm, mặt nở nụ cười trầm. - Lão hỗn đản, ngươi mơ tưởng. Lý Nguyên Xuân cả giận . hận thể lập tức giết chết lão gia hỏa này tại chỗ. - Ha ha! Lấy thực lực của ngươi, ta muốn giết ngươi cũng khó. Trương Minh Thủy lắc đầu. - Quên , ngươi có cốt khí như vậy, ta thành toàn cho ngươi. Trương Minh Thủy đột nhiên biến đổi sắc mặt, tựa hồ muốn thêm gì nữa.