Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 230:
      Bốn người Liễu Vân bộ dạng người tu luyện, ở tầng tầng lớp lớp người đường thành Tử Nguyệt, tự nhiên thu hút ánh mắt người khác.

      lúc lâu sau, tửu lâu Tử Nguyệt xuất trong tầm mắt bốn người. Tửu lâu Tử Nguyệt là do Thánh điện thành Tử Nguyệt kinh doanh, toàn bộ tửu lâu có loại khí thế hùng vĩ khó , dưới chia làm bốn tầng, lung linh dưới ánh sáng nến.

      Bởi vì trễ, bên ngoài tửu lâu sớm treo lên mười mấy chiếc đèn lồng. tấm biển màu đen, những hàng chữ vàng cực lớn có thể nhìn dưới ánh nến.

      Dọc theo đường , Liễu Vân cũng ít các lời đồn đại lục. Những lời đồn ra từ miệng Liễu Vân, đương nhiên đều tồn tại chân . Có ít lời đồn, những người như Vương Thiên Hà cũng từng nghe qua, chẳng qua trước đây cho là lời đồn, cũng phán đoán rốt cuộc là giả.

      Mà hôm nay từ Liễu Vân lặp lại, tự nhiên biết những lời đồn trước kia là .

      Ví dụ ở sâu trong Tội Ác Sâm Lâm có tồn tại ít linh thú cường đại, ít tích về cường giả giao chiến với linh thú. Trừ đó ra, Liễu Vân còn ít về chuyện tình của học viện khác.

      Tuy rằng ba người Hạ Ngôn từ tư liệu hiểu biết ít về các học viện hạng nhất khác đại lục, thế nhưng có ít thứ chỉ nhìn giấy thấy.

      Trong lời sư phụ Liễu Vân , hấp dẫn chú ý của Hạ Ngôn nhất chính là tin tức về cường giả mạnh nhất đại lục - Thánh Hoàng.

      Đại Lục Long Chi, bất cứ thời kỳ nào, chỉ có Thánh Hoàng xuất trước mặt mọi người. cách khác, chưa có người thấy hay nghe qua đồng thời xuất hai vị Thánh Hoàng.

      Kỳ trước đó Hạ Ngôn cũng có hoài nghi, ý của Liễu Vân kỳ là cường giả Linh Hoàng vẫn luôn có vị.

      Đại Lục Long Chi, số lượng người tu luyện nhiều kinh người. Dù là trong đó có ít hạng người tư chất trác tuyệt, dù là cảnh giới Linh Hoàng vạn phần gian nan, thế nhưng vì sao toàn bộ đại lục vẫn chỉ có vị Linh Hoàng?

      Theo Liễu Vân , mỗi khi vị Linh Hoàng mới xuất , vậy Linh Hoàng trước kia chết, xác là mất tích.

      Bởi vì chưa từng có người nào thấy Linh Hoàng chết thế nào, dù ngay cả Liễu Vân cũng chưa bao giờ thấy cường giả Linh Hoàng tử vong.

      tại Linh Hoàng ở Đại Lục Long Chi, tại vị hơn năm mươi năm. Vị Thánh Hoàng năm mươi năm trước cũng chính là khi vị cường giả Linh Hoàng này xuất liền thấy qua nữa.

      Liễu Vân cùng biết rốt cuộc là nguyên nhân gì.

      Nên biết rằng, theo thực lực người tu luyện nâng cao, tố chất thân thể người tu luyện cũng có bước nâng cao khác nhau.

      Cho dù là cường giả Hậu Thiên, cùng có thể kéo dài tuổi thọ của mình tới mức nào đó. So với người thường chết , tuổi thọ người tu luyện phải cao hơn người thường ít.

      Còn cường giả Linh Sư, tuổi thọ lại rất dài. Cường giả Linh Sư bình thường, chỉ cần phải gặp cố bất ngờ mà chết, đa phần đều có thể sống hơn trăm tuổi trở lên.

      Còn Đại Linh Sư, tuổi thọ lại dài hơn chút, về phần cường giả Linh Tông, mượn Liễu Vân mà , tại Liễu Vân gần trăm tuổi, thế nhưng thoạt nhìn bộ dáng chỉ sáu mươi tuổi mà thôi. Lấy tình trạng thân thể Liễu Vân tại mà , dù sống thêm trăm năm nữa, Hạ Ngôn vẫn cảm thấy có thể.

      Bởi vậy có thể tính ra, cường giả Linh Hoàng tuyệt đối dễ dàng chết . Thế nhưng cường giả Linh Hoàng mất tích kia, cuối cùng nơi nào? Vì sao Linh Hoàng mới xuất , Linh Hoàng trước kia liền mất tích kỳ lạ?

      Lão nhân Thánh Hoàng trong nhẫn Linh La tay Hạ Ngôn, bốn ngàn năm trước chính là cường giả Linh Hoàng. Thế nhưng lão lại hề qua chuyện liên quan đến Thánh Hoàng Linh Hoàng với Hạ Ngôn.

      Trong lòng Hạ Ngôn mơ hồ cảm giác được, đến khi thực lực người tu luyện đạt đến Linh Hoàng, nhất định phát sinh chuyện đặc biệt. Cường giả Linh Hoàng, hoặc là đến thế giới bí , cũng có khả năng tụ tập ở nơi bí mật nào đó đại lục!

      - Tới rồi! Ngay lúc Hạ Ngôn cau mày suy tư, giọng Liễu Vân truyền vào trong tai. Hạ Ngôn khẽ giật mình, mới nhìn thấy tới trước cửa chính tửu lâu Tử Nguyệt. Trước cửa tửu lâu Tử Nguyệt, đồng dạng cùng có bốn gã thị ứng tiếp đãi khách nhân.

      - Hoan nghênh các vị tới tửu lâu Tử Nguyệt! gã thị ứng cung kính với mọi người.

      - Chúng ta là nhân viên Học Viện Tử Diệp thành Tử Diệp tới tham gia Hội Giao Lưu học viện lần này.

      Liễu Vân khẽ cười với mấy người thị ứng kia.

      Thị ứng kia nghe vậy, thân người càng thêm đứng thẳng, mặt vốn ý cười kéo dài càng thêm cung kính.

      - Các vị đại nhân! Mời theo ta!

      Thị ứng này vươn tay phải, làm tư thế mới.

      Liễu Vân nghiêng người khẽ gật đấu với ba người Hạ Ngôn, liền dẫn đầu nhắc chân vào.

      Ba người Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà còn có Mễ Tuyết cũng nhấc chân vào tửu lâu.

      Trong tầng tửu lâu, đông đảo thục khách nâng cốc cười. Từ ăn mặc của những người này, trong đó hơn phân nửa quần áo ngăn nắp, hiển nhiên là người giàu có thành Tử Nguyệt. Còn bộ phận khác, lại thân trang phục dong binh, hơn nữa cầm vũ khí trong tay, người cũng tản ra cỗ khí tức sắc bén đặc thù.

      Thị ứng kia mang theo bốn người tới tầng ba tửu lâu Tử Nguyệt mới dừng lại.

      Tửu lâu Tử Nguyệt này cũng cực kỳ xa hoa, so ra Túy Tiên Lâu thành Tử Diệp kém nhiều. Chẳng qua làm Hạ Ngôn có chút kỳ quái, là vì sao tửu lâu này lại để khách gỡ kiếm vậy chứ?

      - Các vị tiên sinh Học Viện Tử Diệp, tửu lâu Tử Nguyệt chúng ta sớm chuẩn bị phòng cho các vị, mời theo ta!

      Thị ứng kia cung kính xong, liền dẫn mọi người vào bên trong.

      đường , Hạ Ngôn thấy bên các gian phòng hai bên đều có viết tên. Hơn nữa ở mỗi bên ngoài cửa đều có thị ứng chờ đợi phục vụ.

      Thiên Thương Uyển!

      Phong Hành Uyển!

      "Gian phòng tầng thứ ba này, đều là loại căn hộ cỡ lớn!" Hạ Ngôn nhìn những cái tên, trong lòng thầm nghĩ.

      - Đại nhân! Chính là nơi này, Lưu tiên sinh Trung Tâm Giao Lưu cũng ở ngay Đông Lăng Uyển ngay bên cạnh.

      Thị ứng kia hơi khom người, mở cửa ra, sau đó lại làm động tác mới, miệng cũng .

      cửa này treo bảng viết: Địch Xuân Uyển.

      - Lưu tiên sinh? Lưu tiên sinh Trung Tâm Giao Lưu, ngài ấy cũng tới sao? Hạ Ngôn cảm giác được thân thể Liễu Vân thoáng chấn động chút.

      - Hồi bẩm đại nhân! Đúng vậy, ba ngày trước Lưu tiên sinh tới rồi! Thị ứng kia thấp giọng trả lời

      - Tám học viện, còn có nhân viên học viện nào chưa tới thành Tử Nguyệt ? Liễu Vân gật đầu, thoáng trầm ngâm lại hỏi tiếp.

      Thị ứng thẳng:

      - Đại nhân! Các vị là tới cuối cùng. Các đại nhân học viện khác đều ở trong tửu lâu Tử Nguyệt. Đại nhân Học Viện Vọng Long, tháng trước tới tửu lâu Tử Nguyệt chúng ta rồi

      -Ồ?

      Ánh mắt Liễu Vân lóe lên, bộ dạng có chút bất ngờ.

      - Hội Giao Lưu học viện lần này, xem ra mọi người đều rất tích cực mà.

      - Đại nhân! Nếu có việc khác phân phó, ta xin lui xuống trước. Lát nữa có người hầu tới ngoài cửa hầu hạ, ngài có bất cứ gì cần phân phó, chỉ cần gọi bọn họ làm là được.

      Thị ứng này xong, liền lui xuống.

      Bốn người Hạ Ngôn vào Địch Xuân Uyển, gian phòng này quả là căn hộ cỡ lớn. Vừa bước chân vào, là phòng khách rất lớn, còn hai bên là mấy gian phòng.

      - Mỗi người phòng, gian phòng này cũng đủ cho chúng ta ở rồi. Liễu Vân với ba người Hạ Ngôn.

      Gian phòng ở hai bên có chừng tám cái, còn bọn họ mới có bốn người, hoàn toàn có thể ở hai phòng.

      Ba người Hạ Ngôn mặt đều lộ vẻ vui mừng, sau đó đều tự chọn phòng bỏ đồ đạc xuống, chỉnh đốn hồi liền ra phòng khách.

      Vương Thiên Hà sớm muốn , lúc này nhịn được hỏi Liễu Vân:

      - Viện trưởng! Ngài tửu lâu này là do Thánh điện thành Tử Nguyệt kinh doanh, thế nhưng vì sao quy củ lại khác thành Tử Diệp cùng chúng ta vậy chứ.

      Tửu lâu Thánh điện thành Tử Diệp kinh doanh, thực khách vào thể mang theo vũ khí. Thực khách mang theo vũ khí đều phải tháo kiếm xuống mới có thể vào tửu lâu.

      Mà tửu lâu Tử Nguyệt này, vào tửu lâu hiển nhiên cần gỡ kiếm gỡ vũ khí.

      - Ha ha! Đây cũng có gì lớn, mỗi địa phương có quy củ bất đồng sao chứ. Thành Tử Nguyệt rất gần Thánh địa, thường thường có ít người tu luyện thế lực rất mạnh mẽ qua thành Tử Nguyệt, đồng thời ở lại thời gian. Vũ khí của những người này, con cho là có thể dễ dàng lấy xuống sao?

      Liễu Vân cười .

      Nghe Liễu Vân như vậy, ba người Hạ Ngôn đều gật đầu.

      Vừa này Hạ Ngôn cũng có chút nghi hoặc, chẳng qua xác tính là gì, cũng ảnh hưởng tới bọn họ.

      - Thảo nào ta thây thái độ của họ cung kính, tốt hơn Túy Tiên Lâu thành Tử Diệp chúng ta nhiều lắm.

      Vương Thiên Hà lại tiếp.

      Mặc dù gặp người tu luyện xa lạ chưa thấy qua, vẫn nhanh chóng thích ứng, đương nhiên dám chậm trễ. Ngay bên cạnh Thánh địa, loại người nào cùng có khả năng xuất . Thánh Hoàng cùng có khả năng xuất rất cao.

      Vương Thiên Hà có lẽ cũng qua Túy Tiên Lâu, cho nên cùng có chút hiểu biết đổi với Túy Tiên Lâu.

      Hạ Ngôn qua lần, lần đó trùng hợp gặp mấy người Tô Cầm, còn dạy cho Phương công tử kia trận.

      - Sư phụ! Vừa này thị ứng kia Học Viện Vọng Long kia tới đây trước tháng là thế nào, vì sao bọn họ lại tới sớm như vậy?

      Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.

      Học Viện Vọng Long, trong Hội Giao Lưu học viện lần trước là học viện xếp hàng thứ năm, còn Học Viện Tử Diệp là xếp vị trí thứ sáu.

      Hội giao lưu lần này, chừng lần đầu tiên Học Viện Tử Diệp liền có khả năng giao thủ với Học Viện Vọng Long, cho nên ba người Hạ Ngôn cùng quan tâm tối đa tới Học Viện Vọng Long này.

      - Học Viện Vọng Long ở thành Vọng Long. Mà thành Vọng Long ở phía Bắc Thánh địa, hết sức xa xôi. Ngồi xe ngựa cũng phải mất bốn năm tháng mới có thể từ thành Vọng Long tới thành Tử Nguyệt. Cho nên đương nhiên bọn họ phải xuất phát rất sớm, tới đây sớm có vấn đề. Cũng thể tới trễ được chứ?

      Liễu Vân cười cười.

      - Thành Tử Diệp chúng ta cách Thánh địa cũng coi như gần. Năm mươi bốn chủ thành đại lục, giữa các chủ thành cách nhau rất xa, các con đều rất khó tưởng tượng. Nhất là vùng Bắc Thánh địa, dù là hai chủ thành liền kề nhau, cũng cách xa tháng hành trình.

      Liễu Vân thở dài .

      Phía Nam Thánh địa, nhân khẩu tương đối dày đặc, thành thị cùng tương đối nhiều. Mà phía Bắc Thánh địa, diện tích đất rộng, thành thị cùng dầy đặc bằng phía Nam, hơn nữa đất đai cũng màu mỡ như phương Nam.

      Trong Tội Ác Sâm Lâm tràn ngập đủ loại nguy hiểm. Hơn nữa Đại Lục Ám Dạ uy hiếp, cái này làm Thánh địa thể cách Tội Ác Sâm Lâm quá xa. Nếu khi phát sinh náo động lớn, vậy đến lúc đó có khả năng Thánh địa kịp làm ra phản ứng nhanh nhất.

      Đương nhiên, Thánh địa cũng thể ở quá gần Tội Ác Sâm Lâm, như vậy cần dải đất giảm xóc. Thành thị giống như thành Tử Diệp, hiển nhiên chính là thành thị giảm xóc.

      Các học viện ba hướng khác, cách nơi này quá xa xôi, cho nên nếu tham gia Hội Giao Lưu học viện phải xuất phát từ rất sớm. Đương nhiên có thể tới sớm, vạn nhất nếu tới đúng lúc trễ mất Hội Giao Lưu học viện, vậy là rất xong.

      - ! giờ chúng ta phải Đông Lăng Uyển gặp Lưu tiên sinh. Liễu Vân vung tay .

      - Gặp Lưu tiên sinh?

      Hạ Ngôn nghi hoặc, chân mày khỏi nhíu lại.

      Mới này nghe thị ứng Lưu tiên sinh tới ba ngày trước, Lưu tiên sinh này dường như còn là người trung tâm giao lưu. tại Liễu Vân lại muốn dẫn bọn họ gặp Lưu tiên sinh, hiển nhiên Hội Giao Lưu học viện có quan hệ lớn lao tới Lưu tiên sinh này.

      - Lưu tiên sinh là Hội trưởng trung tâm giao lưu, mỗi lần Hội Giao Lưu học viện đều là do đích thân ngài ấy chủ trì. chỉ là tám học viện hạng nhất, còn có Hội Giao Lưu học viện siêu cấp cùng học viện bình thường nữa.

      Liễu Vân giải thích.

      Nghe Liễu Vân như vậy, ba người Hạ Ngôn mới chợt hiểu ra.

      ra Địch Xuân Uyển, ngó sang cửa đổi diện chính là Đông Lăng Uyển.

      Theo thị ứng , Lưu tiên sinh chính là ở Đông Lăng Uyển này.

      - Mời thông báo Lưu tiên sinh, là có Liễu Vân Học Viện Tử Diệp tới gặp. Liễu Vân cười với người hầu ngoài cửa Đông Lăng Uyển.

      người trong hai gã người hầu kia vội trả lời, sau đó vào Đông Lăng Uyển.

      lát sau, gã người hầu liền ra.

      - Liễu Vân đại nhân! Lưu tiên sinh mời các vị vào. Người hầu kia khom người .

      Liễu Vân mang theo ba người Hạ Ngôn bước vào Đông Lăng Uyển. Vừa bước vào, Hạ Ngôn liền thấy ít người ở trong phòng khách, những này cũng đều chuyển mắt về phía mấy người Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Viện trưởng Liễu Vân, rốt cuộc ngài tới rồi.

      Ở trong phòng khách, lão nhân chôm râu hoa râm đứng lên cười chào hỏi Liễu Vân. Lão nhân này ngồi ở phía trước mọi người, hẳn chính là Lưu tiên sinh Hội trường trung tâm giao lưu rồi. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua rất nhanh, trong lòng thầm suy đoán.

      - Ha ha! Lưu tiên sinh vẫn khỏe chứ. Liễu Vân cũng khách khí .

      Liễu Vân vừa xong, mấy lão nhân tuổi tác khá lớn cùng đều chào hỏi với Liễu Vân. Liễu Vân cùng liên tục đáp lại.

      "Ba lão nhân này đều là Viện trưởng học viện, thân phận giống như sư phụ. Còn người thanh niên này, cùng có thể là học viên tham gia Hội Giao Lưu học viện lần này. Bên cạnh mỗi lão nhân, đều có ba học viên. "

      Ánh mắt Hạ Ngôn lướt quanh vòng, liền quan sát mọi người lần.

      Trong lúc ba người Hạ Ngôn quan sát những người này, những học viên trẻ tuổi kia cũng quan sát ba người Hạ Ngôn.

      Trong ánh mắt hai bên, đều chớp động thần sắc dị thường. Những ngày sau, đó đều là đối thủ so đấu của bọn họ.

      Học viên có thể vào học viện hạng nhất, người nào phải hạng người thiên tư trác tuyệt? Tâm cao khí ngạo, tự nhiên là tránh khỏi, dù là Viện trưởng bọn họ căn dặn qua, cũng che giấu được ngạo khí người.

      Từ lúc Hạ Ngôn vào Đông Lăng Uyển này, mặt vẫn mỉm cười. Còn mặt Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết, biểu tình lại có chút nghiêm túc, chăm chú theo phía sau Liễu Vân.

      - Viện trưởng Liễu Vân! Nghe ngài lại thu tên đệ tử, lúc ta nghe thấy tin này, khó mà tin nổi. Đệ tử của ngài hôm nay cũng tới thành Từ Nguyệt chứ?

      Lưu tiên sinh mặt đầy tươi cười, nếp nhăn khóe mắt cùng giãn ra.

      Hạ Ngôn mở ngũ cảm, cảm giác được khí tức của mồi người trong phòng. Lưu tiên sinh còn có ba lão nhân, khí tức của mỗi người đều hết sức ngưng trọng, Hạ Ngôn căn bản tra ra được thực lực chân chính của những người này. Còn những người thanh niên khác, Hạ Ngôn lại có thể cảm giác sơ lượt, hẳn đều là Linh Sư hậu kỳ, bộ dạng thực lực tương đương Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết.

      Đương nhiên, chỉ dựa vào ngũ cảm cảm ứng ra cũng phải rất chuẩn xác, chỉ là thử sơ qua.

      - sai, xác thực ta thu đồ đệ. Liễu Vân cười .

      Liễu Vân thu đệ tử, cùng phải là bí mật gì. Mấy lão già học viện khác khẳng định sớm biết.

      Lưu tiên sinh bồng nhiên chuyển ánh mắt về phía Hạ Ngôn bên cạnh Liễu Vân, mấy lão nhân khác cũng chuyển mắt mình nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Viện trưởng Liễu Vân! Chúng ta đều nghĩ là ngài thu đệ tử, ngờ tới năm nay ngài lại thu người. Ha ha, đệ tử của ngài nhất định giống người thường chứ? Chẳng lẽ là vị tiểu huynh đệ bên cạnh ngài, chính là Hạ Ngôn đệ tử của ngài?

      lão nhân mặt đen ngồi bên phải phòng khác cười ha ha .

      - Đệ tử chính là Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn bước lên bước, bình tĩnh đúng mực . Oanh!

      Hạ Ngôn vừa , ánh mắt mọi người trong phòng khách đều nháy mắt tập trung mặt Hạ Ngôn. Tuy rằng vừa này mọi người đều quan sát , chẳng qua có nóng bỏng như giờ.

      Trong tám học viện hạng nhất, chỉ có Liễu Vân Viện trưởng Học Viện Tử Diệp là thu đệ tử. Mà hôm nay, Liễu Vân lại làm mọi người bất ngờ khi thu đệ tử, kỳ trước đó mọi người cũng bàn luận về đệ tử của Liễu Vân.

      - tồi! tồi!

      lão nhân tóc trắng gật đầu, ánh mắt lóe lên nhìn Hạ Ngôn .

      - Liễu Vân à, ánh mắt của ngài tệ. Tuổi như vậy mà có phẩn trầm ổn thong dong như thế, khó có được.

      Lão nhân ngồi bên trái phòng khách cùng gật đầu tán thưởng.

      Mấy người này trong miệng tán thưởng, nhưng ánh mắt lại nghiêm trọng.

      Kỳ lúc này, trong lòng mấy người đều buồn bực. Lấy năng lực của bọn họ, lại cách nào cảm ứng được dao động linh lực người Hạ Ngôn.

      Thậm chí trong lòng bọn họ suy nghĩ chẳng lẽ đệ tử Liễu Vân mới thu này ngay cả cảnh giới Linh Sư cũng tới? Bọn họ vừa nhảy ra cách nghĩ này, liền lập tức phủ định ngay. Nếu như Hạ Ngôn ngay cả Linh Sư cũng tới, Liễu Vân làm sao có khả năng cho Hạ Ngôn tham gia Hội Giao Lưu học viện lần này?

      Dù cho quan hệ đặc thù, Liễu Vân cũng lấy tiền đồ Học Viện Tử Diệp chơi được?

      - Đa tạ các vị tiền bối quá khen. Hạ Ngôn nhất định cố gắng tu luyện, nhục danh tiếng sư phụ.

      Hạ Ngôn cũng cười .

      Lưu tiên sinh đứng ở trước, khẽ gật đầu.

      - Viện trưởng Liễu Vân, các người cũng nhanh ngồi xuống . Ta cùng Viện trưởng Trương Đức Sơn, Viện trưởng Phương Khoát, Viện trưởng Cát Tân đến Học Viện Tử Diệp các người sao còn chưa tới, ngờ các người liền ra ngay.

      Lưu tiên sinh chỉ vào vị trí bên trái cười .

      Hiển nhiên, những người tới trước bọn họ vừa rồi đàm luận vài chuyện.

      - Hạ Ngôn! Trong mấy học viện này, chính là các học viện xếp hạng thứ năm đến thứ tám. Trương Đức Sơn kia chính là Viện trưởng Học Viện Vọng Long.

      Mấy người ngồi xuống, Liễu Vân thừa dịp khẽ với Hạ Ngôn.

      Ánh mắt Hạ Ngôn khỏi liếc nhìn Trương Đức Sơn nhiều hơn. Trương Đức Sơn này khuôn mặt ngăm đen, tuy rằng tuổi lớn chút, chẳng qua thoạt nhìn có chút cường tráng.

      -Ừm.

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu, ánh mắt lại đảo qua ba học viên trẻ tuổi bên cạnh Trương Đức Sơn. Trong ba học viên Học Viện Vọng Long cũng có nữ học viên, dáng người rất cao. Tuy rằng ngồi ở bên kia, nhưng Hạ Ngôn cùng có thể cảm giác được, nam học viên ngồi bên cạnh nàng còn phải thấp hơn ít.

      So sánh với nàng, Mễ Tuyết lại có vẻ rất nhắn, chẳng qua nếu Mễ Tuyết đứng chung với nàng ta, sợ rằng tất cả ánh mắt nam nhân đều nhìn về phía Mễ Tuyết.

      - Hạ Ngôn! Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?

      Mấy người ngồi vào chỗ của mình, Lưu tiên sinh còn chưa gì, Trương Đức Sơn mặt như mực đen lại đột nhiên nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      Hạ Ngôn cũng sững sờ, nghĩ tới Trương Đức Sơn này lại đột nhiên hỏi tuổi mình.

      Trong đầu vừa chuyển, Hạ Ngôn vẫn theo bổn phận trả lời:

      - Đệ tử năm nay mười lăm tuổi, sang tháng nữa là mười sáu.

      - Ồ? Mười lăm tuổi?

      Trương Đức Sơn hơi kinh ngạc, sau đó lại cười to.

      - Mười lăm tuổi tham gia Hội Giao Lưu học viện. Liễu Vân à, Viện trưởng ngài là đủ lòng tin với đệ tử này.

      Trương Đức Sơn nhìn những người khác chút, cười .

      - Ha ha! Đó là tự nhiên. Liễu Vân cũng cười .

      Hạ Ngôn lại cảm giác ra Trương Đức Sơn này đối với mình tốt. Hơn nữa ba gã học viên bên cạnh cùng luôn luôn dùng loại ánh mắt hung ác nhìn mình.

      Khẽ cau mày, trong lòng Hạ Ngôn nhanh chóng xoay chuyển, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ Học Viện Vọng Long này cùng Học Viện Tử Diệp chúng ta quan hệ được tốt?"

      - Hắc hắc! Ngày kia là ngày Hội Giao Lưu chính thức bắt đầu. Liễu Vân, ngài dự định đệ tử của ngài an bài ở trận thi đấu thứ mấy?

      Trương Đức Sơn lại hỏi.

      - Cái này, ta còn chưa quyết định, có thể ngày kia mới có quyết định được. Trương Đức Sơn, chẳng lẽ ngài có chủ ý cao minh gì sao?

      Liễu Vân híp mắt, cười hỏi.

      - Nào có, ta chỉ là tùy tiện hỏi thôi. Trương Đức Sơn vội vàng xua tay:

      - Chẳng qua đệ tử Hạ Ngôn của ngài mới mười lăm tuổi, ngài yên tâm để ra trận như vậy? Vạn nhất bị thương tốt lắm đâu.

      Ngữ khí Trương Đức Sơn có chút quái dị, người ở đây đều nghe ra được.

      Chẳng qua Viện trưởng hai học viện khác cùng ra, mặt ngoài tươi cười nhìn Trương Đức Sơn cùng Liễu Vân. Dù ngay cả Lưu tiên sinh cũng có ý mở miệng.

      Lúc này Hạ Ngôn có thể kết luận Học Viện Tử Diệp cùng Học Viện Vọng Long khẳng định có khúc mắc gì đó, nếu Trương Đức Sơn như thế.

      Mặc dù trong lòng khinh thường mình, cũng có khả năng móc thẳng ra như vậy. Huống hồ, lão là trưởng bối, mình là vãn bối, lão cần gì phải như vậv trước trận đấu chứ?

      Chẳng qua Trương Đức Sơn cùng Liễu Vân sư phụ đối thoại, hiển nhiên tới lượt mình. Hạ Ngôn cũng chỉ mỉm cười ở bên nghe.

      Mễ Tuyết cũng mặt lạnh chút khách khí trợn trừng nhìn Trương Đức Sơn, nếu phải ở trường hợp này, sợ rằng bọn họ để ý thực lực đối phương nhảy ra lớn tiếng rồi.

      Còn Vương Thiên Hà, mặt lại chút thay đổi.

      - Trong trận đầu, thắng bại khó liệu, dù là bị thương cũng là bình thường. Nếu lo lắng bị thương lên trận đấu nữa, làm sao nâng cao thực lực của mình, càng đừng đánh giết địch nhân Đại Lục Ám Dạ.

      Liễu Vân mặn nhạt lắc đầu , giống như nghe ra hàm nghĩa trong lời đối phương .

      - Sư phụ! Nếu đệ tử giao thủ với Hạ Ngôn nhất định xuống tay nhường ba phần.

      gã học viên trẻ tuổi bên cạnh Trương Đức Sơn đột nhiên liếc nhìn Hạ Ngôn, khinh thường .

      Người thanh niên này, hiển nhiên là đệ tử của Trương Đức Sơn.

      - Ha ha! Hạ Ngôn hơn ngươi nhiều, ngươi tự nhiên phải nhường ba phần mới phải. Trương Đức Sơn liếc nhìn đệ tử mình, cười to .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 231:
      - Vậy đa tạ ngài, Viện trưởng Trương Đức Sơn. Ha ha! Còn có người đệ tử xuất sắc này của ngài nữa.

      Liễu Vân vẻ mặt vẫn tươi cười, nhanh chậm .

      - Ha ha! Các vị Viện trưởng xin tạm thời yên lặng chút.

      Lúc này, Hội trường Trung tâm Giao Lưu Lưu tiên sinh mới ho tiếng .

      - Học Viện Vọng Long, Học Viện Tử Diệp, Học Viện Kim Phượng, Học Viện Hỏa Ly, bốn học viện các người ở Hội giao lưu lần trước đạt được thành tích phân biệt là thứ năm, thứ sáu, thứ bảy cùng thứ tám. Hội giao lưu lần này các ngươi tự động được sếp ở tổ thứ hai. Hội giao lưu ngày mai, Học Viện Vọng Long tiến hành so đấu cùng Học Viện Tử Diệp, Học Viện Kim Phượng tiến hành so đấu cùng Học Viện Hỏa Ly.

      Lưu tiên sinh đảo mắt nhìn lướt qua mọi người từ từ .

      Quy tắc giao lưu so đấu giữa những học viện này cũng được sử dụng từ rất lâu trước đó, và duy trì cho đến bây giờ.

      Bắt đầu từ mấy trăm năm trước, tám Học viện nhất lưu được chia làm hai tổ, tổ thứ nhất là bốn học viện xếp phía , tổ thứ hai gồm bốn học viện còn lại xếp phía dưới.

      Mà giao lưu giữa các học viện cũng là tiến hành so đấu dựa theo tổ. Ví dụ như trong tổ , học viện hạng nhất tiến hành so đấu cùng học viện hạng hai, học viện hạng ba tiến hành so đấu cùng học viện hạng tư.

      Học Viện Tử Diệp ở Hội giao lưu lần trước xếp thứ sáu, lần này tự nhiên so đấu cùng học viện xép thứ năm là Học Viện Vọng Long. Nếu Học Viện Tử Diệp giành thắng lợi, như vậy kế tiếp tiếp tục so đấu với học viện giành phần thắng trong cặp đấu Học Viện Kim Phượng cùng Học Viện Hỏa Ly. Mà hai học viện thất bại trận đầu so đấu với nhau, như vậy là có thể ràng phân ra thứ tự của tám học viện.

      Nghe Lưu tiên sinh như vậy, Hạ Ngôn mới biết được, nguyên lai tại bốn học viện ở trong này là học viện hạng năm, hạng sáu, hạng bảy, hạng tám. Viện trưởng cùng học viên của bốn học viện nhóm tại cùng ở trong này.

      ra, đây cũng trùng hợp.

      - Nếu có thể giành được vị trí đứng đầu tổ hai, như vậy có cơ hội tiếp tục tiến hành giao lưu cùng học viện tổ , về phần quy tắc ta nghĩ các vị hẳn là đều ràng rồi?

      Lưu tiên sinh cười .

      Bao gồm cả Liễu Vân, mấy vị Viện trưởng đều gật đầu hô "phải".

      Quy tắc giao lưu học viện này tất cả mọi người đều nắm được. Lưu tiên sinh nhiều, mọi người cũng đều biết làm như thế nào.

      - Thời gian giao lưu là ngày mùng 9 tháng 11, cũng chính là buổi sáng ngày mai chính thức bắt đầu. Các vị, đến lúc đó cẩn phải tới Trung Tâm Giao Lưu đúng giờ đó. Nếu quá giờ chưa tới, vậy coi như là tự động hủy bỏ quyền tham gia Hội giao lưu lần này.

      Lưu tiên sinh quét mắt nhìn mọi người .

      - Nhất định đến muộn. Trương Đức Sơn lớn tiếng .

      - Đến muộn đó là chuyện do chính mình. Lão già đầu bạc cũng lên tiếng.

      - khi như vậy, mọi người đều tự trở về chuẩn bị chút. Hôm nay, Học Viện Tử Diệp cũng tới nơi này rồi, tám học viện chúng ta đều tới đông đủ, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm để các học viên làm quen nhau .

      Lưu tiên sinh tiếp tục .

      - Cùng nhau ăn cơm?

      Nghe được những lời này, ít người ánh mắt tỏa sáng.

      Nếu là tám học viện cùng nhau dùng cơm, vậy bốn học viện nhóm cũng cùng tới. Hạ Ngôn cũng có chút chờ mong, muốn nhìn thử xem trong bốn học viện nhóm có học viên nào đặc biệt hay .

      Sư phụ Liễu Vân từng ba học viện xếp phía , thời gian rất lâu cũng có thay đổi. Ba học viện này tuy rằng đều là Học viện nhất lưu. Tuy nhiên so với năm học viện phía dưới mạnh hơn ít, bằng cũng có khả năng trải qua nhiều Hội giao lưu như vậy vẫn có thể chiếm giữ ba vị trí dẫn đầu.

      - Tốt, vậy lát nữa chúng ta gặp nhau dưới lầu. Mấy vị Viện trưởng đều cười .

      Rời khỏi Đông Lăng Uyển trở lại Địch Xuân Uyển Vương Thiên Hà rốt cục kìm nổi tức giận chửi mắng. Mới vừa rồi khi ở Đông Lăng Uyển, vẻ mặt vẩn chút thay đổi, có thể thấy được Vương Thiên Hà quả là người rất biết nhẫn.

      Trương Đức Sơn kia ra mấy câu đó, Vương Thiên Hà là học viên Học Viện Tử Diệp đương nhiên phẫn nộ. Tuy nhiên lúc đó có bất cứ biểu gì ra ngoài.

      - sao, chỉ là Trương Đức Sơn này kém độ lượng, ba năm trôi qua rồi mà dường như vẫn còn canh cánh trong lòng.

      Liễu Vân nở nụ cười chút, chợt ra câu khiến cho người khác hiểu được.

      Thấy ba người Hạ Ngôn mê hoặc nhìn về phía mình, Liễu Vân vuốt chòm râu màu xám cái rồi :

      - Hội giao lưu lần trước, Học Viện Tử Diệp chúng ta so đấu cùng Học Viện Vọng Long. Trong trận so đấu cuối cùng, tuy rằng Học Viện Tử Diệp thua nhưng Học Viện Vọng Long gã học viên bị thương. Mà học viên này còn là đệ tử tâm đắc của Trương Đức Sơn.

      - Khi so đấu, thụ thương là thể tránh được, Trương Đức Sơn này lại vẫn ghi nhớ trong lòng. Cuối cùng Học Viện Vọng Long thắng được, ở trước mặt ta còn diễu võ dương oai phen đó.

      Liễu Vân hiển nhiên đối với tình huống ngày đó vẫn nhớ rất ràng.

      Bọn họ đều là Viện trưởng học viện, thân phận cực cao. ai cũng có tâm tranh đấu.

      Học viện ai xếp cao hơn, người đó có cảm giác về ưu việt. Học Viện Tử Diệp thua Học Viện Vọng Long, Liễu Vân đương nhiên cũng muốn thắng lại. Vào lúc này, Liễu Vân cũng tin tưởng mười phần. Lúc trước khi chưa biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, Liễu Vân muốn bước vào bốn vị trí đầu. tại biết thực lực chân chính của Hạ Ngôn, Liễu Vân liền thay đổi ý tưởng, lão tại muốn chính là Học Viện Tử Diệp phải chen vào ba vị trí đầu, để tên của ba học viện đừng đầu thay đổi chút.

      - ra là như vậy. Hạ Ngôn giật mình.

      Vừa rồi ở Đông Lăng Uyển, Hạ Ngôn cảm thấy đám người Đức Sơn đổi với bọn họ có thái độ thù địch. tại xem ra xác là như thế.

      - Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết! Ba người các con cũng cần để trong lòng, hơn nữa nên biểu địch ý ra ngoài đối với bọn họ. Ha ha! Việc thứ hạng này là chuyện , tuyệt đối thể biến thành địch nhân.

      Liễu Vân dặn dò .

      Kỳ đạo lý này, ba người Hạ Ngôn tự nhiên cùng hiểu được.

      - Người mặt đen đó chính mình cùng là thân phận Viện trưởng, còn dùng lời lẽ như vậy lăng mạ Hạ Ngôn, đáng ghét!

      Mễ Tuyết cắn răng .

      Vừa rồi những lời Trương Đức Sơn với Hạ Ngôn, khiến cho Mễ Tuyết quả phẫn nộ, tại ra vẫn còn nguôi.

      - Kỳ chuyện này chủ yếu cùng bởi vì ta.

      Liễu Vân hít vào hơi, khẽ cúi đầu, hai bàn tay đưa ra sau lưng:

      - Trương Đức Sơn là cố ý chống đối ta, Hạ Ngôn lại là đệ tử đích thân ta thu nhận, thể lên tiếng đả kích ta, mới phát tiết lên người Hạ Ngôn.

      Khi Liễu Vân chuyện, ánh mắt tự nhiên nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn liền :

      - Sư phụ! Đệ tử bị lão cười nhạo mấy câu cũng sao. Tuy nhiên, tên đệ tử kia của lão trong lúc so đấu nương tay cho chúng ta, vậy đến lúc đó chờ xem . Ha ha! Nếu đệ tử của lão ở trước mặt mọi người bại bởi tay con, người khác thấy thế nào chứ? Đến lúc đó, Trương Đức Sơn hẳn đẹp mặt lắm đây?

      - Ừ! Hạ Ngôn! Đến lúc đó đệ nhất định phải giáo huấn tiểu tử đó cho tốt chút, quá kiêu ngạo mà.

      Vương Thiên Hà vung nắm tay lên .

      Đúng lúc này Liễu Vân khoát tay :

      - Trong Hội giao lưu học viện, mục đích là muốn đề thăng thực lực học viên ưu tú của các học viện. Học viên hai bên tiến hành giao lưu luận bàn, đối với phát triển thực lực của chính bản thân học viên có ích lợi rất lớn. Hai học viện so đấu, tổng cộng có chín trận tỷ thí. cách khác, ba người các ngươi mỗi người đều có thể cùng ba học viên đối phương lần lượt tiến hành luận bàn.

      Liễu Vân cười .

      - Trong chín trận tỷ thí, thắng năm trận liền giành thắng lợi, nếu tổng cộng chín trận tỷ thí còn chưa kết thúc, nhưng lại có bên thắng năm trận, như vậy cũng có thể kết thúc so đấu.

      Liễu Vân vừa bước bước lại trong phòng vừa .

      - Lần này mục tiêu của ta cũng phải thứ năm. Mà là ba vị trí đầu, cho nên, thời gian từ lúc bắt đầu đến lúc Hạ Ngôn bại lộ thực lực càng lâu, đối với chúng ta càng có lợi.

      Liễu Vân lộ ra nụ cười khó lường.

      Đám người Hạ Ngôn nghe vậy liền hiểu ý tứ của Liễu Vân.

      - Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết! Chờ ngày mai khi Hội giao lưu bắt đầu, hai người các ngươi phái lên võ đài so đấu trước. Các ngươi cố gắng thắng lợi nhiều trận chút. Nếu hai người các ngươi có thể thắng năm trận, như vậy Hạ Ngôn cần xuất trướng nữa.

      Liễu Vân ra suy nghĩ trong lòng.

      - Viện trưởng! Người yên tâm, ta chắc chắn hết sức! Vương Thiên Hà hưng phấn .

      Thực lực của Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng rất mạnh. Nhất là đoạn thời gian gần đây, thực lực lại tăng lên nhanh chóng. Bởi vì hai người cùng Hạ Ngôn thảo luận trao đổi về nội dung bí điển Thiên cấp, cho nên bất tri bất giác hiểu biết về bí điển Thiên cấp của hai người tăng lên rất nhiều. Cộng với thiên phú xuất chúng của hai người, thực lực tự nhiên phi thường mạnh.

      Dựa theo tốc độ tu luyện của bọn họ, đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư cũng còn bao lâu thời gian nữa.

      Liễu Vân kỳ vọng ở Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng thấp.

      - Được rồi, chúng ta cũng nên xuống ăn cơm thôi. Thuận tiện làm quen Viện trưởng cùng học viên bốn học viện đứng đầu. Ha ha! Đều là lão bằng hữu cả.

      Liễu Vân cười về phía ngoài Địch Xuân Uyển.

      Ba người Hạ Ngôn nhanh chóng theo phía sau Liễu Vân.

      Bốn người tới dưới lầu, chiếc bàn hình chữ nhật lớn sớm được chuẩn bị tốt.

      Vốn thực khách dùng cơm ở trong tửu lâu toàn bộ còn. Hiển nhiên, tửu lâu đóng cửa buôn bán cho người ngoài nữa.

      Ở cạnh chiếc bàn cỡ lớn, có ít Viện trưởng học viện cùng học viên đều phân bố ở xung quanh.

      Hạ Ngôn nhìn thoáng qua, đại khái có sáu học viện tới lầu , cộng thêm cả những người mình chính là bảy. Còn Viện trưởng cùng học viên của học viện nữa chưa có xuống.

      Ánh mắt đảo qua, Hạ Ngôn phát có ba người mình chưa gặp qua, hiển nhiên chính là người trong bốn học viện đứng đầu.

      - Ha ha! Liễu Vân!

      lão già vừa rồi cùng xuất tại Đông Lãng Uyển, nhìn thấy Liễu Vân liền cười tới tiếp đón.

      Thoạt nhìn hết sức nhiệt tình.

      Mà mấy học viên bên cạnh lão già cũng phi thường lễ phép gật đầu chào hỏi với ba người Hạ Ngôn.

      "Xem ra đa số học viên đều có tu dưỡng rất tốt. "

      Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, cũng khách khí gật đầu chào hỏi những người đó.

      Khi chuyện, mấy Viện trưởng khác cùng đều tới chào hỏi cùng Liễu Vân vừa mới xuống. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh tầng trở nên huyên náo hơn.

      Đúng lúc này, từ lầu truyền tới những tiếng bước chân, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lại.

      Hạ Ngôn tự nhiên cũng ngoại lệ, lúc này từ lầu xuống chỉ có Lưu tiên sinh Hội trường Trung Tâm Giao Lưu, còn có lão già áo xám cùng ba thanh niên tuổi hơn hai mươi nữa.

      - Hạ Ngôn! Đây là Viện trưởng cùng học viên Học viện Hồng Hà, học viện xếp hạng nhất đó.

      Liễu Vân khẽ với Hạ Ngôn.

      - Xếp hạng nhất?

      Hạ Ngôn chấn động thân hình, bất giác lại nhìn về phía đó.

      Lão già này có cái mũi ưng rất dài. ánh mắt cùng sắc bén như chim ưng vậy. Tùy ý đảo qua cũng khiến cho người ta kìm nổi sợ run.

      "Ba người này hẳn là học viên của học viện hạng nhất, Học Viện Hồng Hà đây. " Hạ Ngôn cũng đưa ánh mắt nhìn mấy người từ lầu xuống, tuy nhiên trong đầu ý nghĩ rất nhanh chuyển động.

      Trong Hội giao lưu học viện lần trước, Học Viện Hồng Hà này ưu thế áp đảo đối thủ, cuối cùng giành được hạng nhất.

      Ba người Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết khi còn ở thành Tử Diệp cũng xem qua tư liệu về Học Viện Hồng Hà, thời gian học viện này thành lập cũng phải là lâu dài nhất trong tám học viện Nhất lưu, nhưng trong khoảng trăm năm gần đây, lại là học viện nhất lưu xuất nhiều cường giả nhất. Thậm chí có thể đuổi kịp Học viện siêu cấp.

      Ngay cả những người có chút hiểu biết tin tức số học viện cũng đều cho rằng, lâu sau, Học Viện Hồng Hà này cũng có thể được liệt vào hàng Học viện siêu cấp.

      Nếu đúng như vậy, Học Viện Hồng Hà khẳng định phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

      Phải biết rằng, lực lượng chủ yếu của Thánh địa đối phó với Tội Ác Sâm Lâm cùng Đại Lục Ám Dạ chính là Kim Long Điện. Mà nơi cung cấp máu thịt cho Kim Long Điện, chính là các học viện đại lục.

      Đến nỗi những gia tộc cổ lâu đời cùng những thế lực lớn cùng ngừng lôi kéo những cường giả trẻ tuổi trong các học viện giúp sức cho mình.

      Học viện sở dĩ có uy vọng lớn Đại lục như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính bởi những nhân tài từ trong những học viện ra. Những học viên này tuy rằng cuối cùng cũng rời học viện, nhưng những học viên này vẫn luôn tồn tại tình cảm với trưởng học cũ của mình.

      Có thể tưởng tượng ra, nếu trưởng cũ của mình xuất tình huống nguy cấp, những cường giả rời học viện chẳng lẽ lại khoanh tay đứng nhìn?

      Cho nên, Đại Lục Long Chi, địa vị của ba Học viện siêu cấp, tám Học viện nhất lưu đều thâm căn cố đế. Cho dù là những gia tộc cổ lâu đời cũng dễ dàng đắc tội với bất cứ học viện nào.

      nay, cường giả Linh Hoàng đại lục cũng chỉ có Thánh Hoàng đương nhiệm, năm đó chính là từ Học Viện Long Đằng, học viện đứng đầu trong ba Học viện siêu cấp mà ra. Năm đó, Học Viện Long Đằng ở trong ba Học viện siêu cấp cũng phải xếp hạng nhất, nhưng từ sau khi vị cường giả này thăng chức thành Linh Hoàng, địa vị của Học Viện Long Đằng nháy mắt được tăng lên thứ nhất, vượt qua Học Viện Linh vốn xếp mình khi đó.

      Toàn bộ bên trong đại sảnh, sau khi Lưu tiên sinh cùng những người của Học Viện Hồng Hà xuất , nháy mắt liền yên tĩnh lại.

      Lưu tiên sinh vẻ mặt tươi cười đến cuối bàn, Viện trưởng Học Viện Hồng Hà liền ngồi xuống vị trí ở bên cạnh , mà mấy tên học viên cũng lần lượt ngồi xuống.

      Tiếp theo, mọi người học viện khác cũng đều ngồi xuồng.

      Vị trí chỗ ngồi cũng phải tùy tiện, trước Học Viện Tử Diệp có năm học viện, chỉ có Học Viện Kim Phượng cùng Học Viện Hỏa Lỵ là ngồi ở phía sau Học Viện Tử Diệp.

      Hiển nhiên, thứ tự chỗ ngồi cũng là căn cứ vào thứ hạng ở Hội giao lưu mà phân định ra.

      Hạ Ngôn sâu sắc hiểu được vì sao sư phụ Liễu Vân muốn tăng thứ hạng của Học Viện Tử Diệp lên, giống như tại, sư phụ Liễu Vân loại cảm giác bị người đè đầu cười cổ vậy.

      Hơn nữa, loại tình cảnh này bắt buộc phải tăng thứ hạng học viện mình lên mới có thể thay đổi.

      Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn ở bên cạnh, nháy mắt với Hạ Ngôn cái.

      - Các vị Viện trưởng, cùng các vị học viên ưu tú! Hôm nay, tám Học viện nhất lưu của Đại Lục Long Chi chúng ta đều tề tụ đông đủ. Ha ha! Tôn chỉ của Hội giao lưu là để các học viên của các học viện trao đổi luận bàn võ kỹ, tăng lên thực lực bản thân. Hội giao lưu Học viện, từ ngàn năm trước kéo dài đến ngày hôm nay, để cho những học viên ưu tú của chúng ta có thể giao lưu lẫn nhau, nâng cao nội tình học viện mình.

      - Ta nghĩ, mỗi Viện trưởng học viện, cũng đều báo mục đích của Hội giao lưu cho các ngươi biết, ở trong này ta cũng nhiều nữa. Ha ha! Hôm nay nhân cơ hội này, mọi người làm quen lẫn nhau chút.

      Lưu tiên sinh trước tiên đôi lời dạo đầu, mọi người tự nhiên phụ họa theo. Bốn học viện xếp cùng bốn học viện xếp dưới nghiễm nhiên được tách ra làm hai tốp.

      Trong khi ăn cơm, bốn học viện xếp cùng nhau chuyện còn bốn học viện xếp dưới cũng chỉ chuyện với nhau. Toàn bộ quá trình ăn cơm, hai tốp gần như với nhau nhiều lắm.

      Mặc dù các Viện trưởng quen biết nhau, cũng gần như rất ít khi vượt qua đường giới hạn này.

      bữa cơm hơn canh giờ, cuối cùng lúc này mới giải tán.

      - Mấy người Học Viện Hồng Hà là ngạo mạn.

      Sau khi mọi người trở lại Địch Xuân Uyển, Vương Thiên Hà khó chịu .

      Lúc ăn cơm, biểu của mấy người Học Viện Hồng Hà giống như đứng ở đầu người khác vậy. Cho dù là trong bốn học viện xếp , Học Viện Hồng Hà này cũng có chút hòa hợp. Vị Viện trưởng đó lại càng vênh váo khi người.

      - Người ta là học viện hạng nhất, đương nhiên là có ngạo khí, ha ha! có gì. Liễu Vân cười .

      Tuy rằng Liễu Vân vẻ mặt tươi cười, Hạ Ngôn lại có thể cảm nhận được tâm tình của lão lúc này. Ở sáu trong nội tâm Liễu Vân, chỉ sợ cũng rất thích điệu bộ của mấy người Học Viện Hồng Hà.

      Nhưng khó chịu có thể làm gì? Người ta là học viện đứng đầu trong những Học viện nhất lưu, mặc dù có thái độ ngạo mạn, người khác cùng dám gì.

      Ngay cả Lưu tiên sinh đối với Học Viện Hồng Hà cũng coi trọng hơn.

      - Ba người các ngươi, trong đợt luận bàn ngày mai nhất định phải hết sức. Hy vọng sau đó, Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể tiến vào tổ thứ nhất.

      Ánh mắt Liễu Vân thoáng lóe sáng chốc lát, hít vào hơi nghiêm trọng .

      - Ngày hôm nay trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt . Ngày mai đều tiếp tục tự tu luyện. Ba người Hạ Ngôn cũng đều trở về phòng mình.

      Mấy ngày nay vẫn luôn ngồi xe ngựa, mấy người cũng đều có chút mỏi mệt.

      "Trong khoảng thời gian này, bộ bí điển Thiên cấp đầu tiên rốt cục sắp dung hợp xong. " Hạ Ngôn ngồi khoanh chân giường.

      Khi ở xe ngựa, Hạ Ngôn cũng có đình chỉ dung hợp bí điển. Mỗi ngày đại khái dung hợp được dưới mười phần trăm.

      "Linh La kiếm của ta nguyên bản cũng đạt tới uy lực bí điển Thiên cấp, nếu ta toàn lực công kích, có thể phát ra uy lực võ kỹ dưới sáu nghìn độ. khi hoàn toàn dung hợp bộ bí điển Thiên cấp thứ nhất, vậy uy lực võ kỹ còn có thể tăng thêm ngàn độ nữa. Cường giả Đại Linh Sư trung kỳ bình thường, cũng chỉ có thể phát ra uy lực võ kỹ năm nghìn độ. "

      Hạ Ngôn trong lòng ngừng suy nghĩ.

      Đại Linh Sư sơ kỳ đại khái có thể phát ra uy lục võ kỹ hai ngàn năm trăm độ. Đại Linh Sư trung kỳ đại khái có thể phát ra uy lực võ kỹ năm nghìn độ.

      Hơn nữa, cộng thêm bí tịch võ kỹ còn có chút kỹ năng đặc biệt, Đại Linh Sư trung kỳ cùng có thể phát ra uy lục võ kỹ trong khoảng năm nghìn độ đến sáu nghìn độ.

      Mà Hạ Ngôn tại chỉ là Đại Linh Sư sơ kỳ, cũng có thể phát ra uy lực võ kỹ sáu nghìn độ.

      Ngày ấy Hạ Ngôn có thể kiếm giết chết Đại Linh Sư sơ kỳ Trương Kỳ Liên, cũng bởi vì tính đặc thù của Hạ Ngôn.

      "Có được lực lượng cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, cộng thêm thân pháp của ta, còn có tính đặc thù của Linh La kiếm, cùng với Tụ Linh Huyệt có thể rất nhanh chữa trị thương thế cùng khôi phục linh lực tiêu hao. Cho dù chống lại cường giả Đại Linh Sư hậu kỳ, ta cùng có thể đánh trận. "

      Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, trong lòng cũng ngừng kích động.

      Từ sau khi thực lực đột phá đến Đại Linh Sư, Hạ Ngôn còn chưa từng giao đấu với đối thủ ngang sức.

      Thực ra, trải qua chiến đấu sinh tử chân chính mới là con đường tăng lên thực lực nhanh nhất.

      đoạn thời gian này. Hạ Ngôn tuy rằng chút buông lòng tu luyện, vặn dụng thân pháp cùng Linh La kiếm càng ngày càng thuần thục, nhưng Hạ Ngôn vẫn như trước có cảm giác được Ảo Ảnh Thân Pháp có dấu hiệu đột phá.

      Ảo Ảnh Thân Pháp của Hạ Ngôn tại chỉ mới là cảnh giới sơ cấp, cùng chính là cảnh giới tầng đầu tiên.

      "Ở trong bốn học viện đứng , dường như có mấy học viên thực lực đạt tới Đại Linh Sư! Nếu có thể cùng bọn họ giao thủ, có lẽ đối với năng lực tăng lên của mình cùng có trợ giúp rất lớn. "

      Hạ Ngôn nhớ lại những người ở trong đại sảnh khiến cảm thấy ấn tượng sâu sắc "Có ba người dường như đều đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư rồi! Bốn học viện xếp hạng quả nhiên mạnh hơn so với bốn học viện xếp dưới ít. Cũng khó trách, ba học viện đứng đầu cũng chưa từng thay đổi. " Hạ Ngôn ở trong bóng đêm gật gật đầu, lộ ra vẻ mặt chờ mong.

      Ngoại trừ ngày đầu tiên mới tới đây, mấy người Hạ Ngôn có tiếp xúc với những học viên khác chút ra, thời gian còn lại ba người Hạ Ngôn vẫn chưa từng rời Địch Xuân Uyển ra ngoài.

      Cho dù là ăn cơm, cũng là do tiểu nhị đưa từ bên ngoài vào trong Địch Xuân Uyển.

      Tình hình những Học viện khác cùng sai biệt lắm. Thực trước khi Hội giao lưu chính thức bắt đầu, tất cả mọi người quá nguyện ý chuyện phiếm với những học viên của học viện khác. Dù sao, tại mọi người là đối thủ, hơn nữa trước đó, mọi người cũng đều là người hoàn toàn xa lạ.

      Thời gian trôi qua cũng nhanh, đảo mắt liền tới ngày mùng 9 tháng 11.

      Sáng sớm, mấy người Hạ Ngôn liền từ trong phòng ra. Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đều có vẻ vô cùng hưng phấn.

      Hội giao lưu cứ ba năm mới có lần, đương nhiên mọi người kiềm chế được kích động trong lòng. Đừng ba người Hạ Ngôn, ngay cả Liễu Vân trong lúc lơ đãng cũng để lộ ra thần sắc chờ mong.

      - Các ngươi chuẩn bị tốt cả chưa? Liễu Vân gọi cả ba người vào cười hỏi.

      - Viện trưởng! Chúng ta đều chuẩn bị tốt rồi. Ba người Hạ Ngôn đồng thanh đáp.

      - Ừ, vậy chúng ta xuất phát thôi. Tới Trung Tâm Giao Lưu, chúng ta tiến hành chiến trận khởi động với Học Viện Vọng Long. Trận chiến khởi động chính là sấm trận. Bên thắng lợi có tư cách ưu tiên khiêu chiến.

      Liễu Vân nhìn về hướng cửa phòng Địch Xuân Uyển chút.

      - Sấm trận?

      Ba người Hạ Ngôn đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra biểu tình nghi hoặc.

      - Chính là cái cơ quan trận, ba người các ngươi cùng ba gã học viên Học Viện Vọng Long đồng thời xông vào trong cơ quan trận. Bên nào xông qua trước có tư cách ưu tiên khiêu chiến đối phương. cách khác, bên qua trận trước, có thể phái ra học viên khiêu chiến ba người bên đối phương.

      Liễu Vân thoáng giải thích chút.

      Nghe Liễu Vân như vậy, ba người gật đầu, lập tức hiểu ý nghĩa của sấm trận này.

      Khi Liễu Vân dẫn theo ba người Hạ Ngôn rời khỏi Tử Nguyệt tửu lâu, người của những học viện khác cùng đều từ trong tửu lâu ra.

      Ánh nắng ban mai chiếu lên thân thể, tuy rằng khí vẫn có chút lạnh buốt, nhưng đối với những người tu luyện mà cũng có ảnh hường gì.

      con đường phía ngoài tửu lâu, rất nhiều cư dân cùng số người tu luyện cũng chú ý tới những người từ trong Tửu lâu Tử Nguyệt ra.

      Trong số những người đó có ít người đều đặc biệt tới quan sát Hội giao lưu học viện lần này.

      Thời gian Hội giao lưu Học viện cử hành cùng phong bế đối với bên ngoài. Cư dân bình thường cùng những người tu luyện đều có thể tiến vào Trung Tâm Giao Lưu để xem giao đấu.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 232:
      Trung tâm giao lưu cách tửu lâu Tử Nguyệt đến mấy trăm mét. Liễu Vân dẫn theo ba người Hạ Ngôn, sau khi rời tửu lâu Tử Nguyệt liền rất nhanh tiến vào trong Trung Tâm Giao Lưu. Trung Tâm Giao Lưu này thực ra chính là quảng trường ngoài trời khổng lồ.

      Vừa tiến vào Trung Tâm Giao Lưu, liền nhìn thấy được cách đó xa mảnh đông nghịt toàn người là người. Trong những người đó đại khái có tới chín mươi phần trăm là người tu luyện, hơn nữa còn mang theo vũ khí tùy thân. Mười phần trăm còn lại là cư dân bình thường thành Tử Nguyệt.

      - Nhiều người quá!

      Mễ Tuyết nhìn thấy người khán đài, kìm nổi giật mình .

      - Mỗi lần Hội giao lưu học viện diễn ra, đều có vô số người đến quan sát, ở trong những người này, còn có số người là từ Thánh địa cố ý đến, mang mình mục đích đặc biệt nữa đó.

      Liễu Vân mỉm cười .

      - Từ Thánh địa tới?

      Hạ Ngôn nhíu mày giật mình hỏi:

      - Chẳng lẽ bọn họ là người của năm thế lực lớn thuộc Kim Long Điện, muốn lôi kéo số học viên tiến vào thế lực của mình trước?

      Hạ Ngôn phản ứng quả rất nhanh.

      Liễu Vân nghe Hạ Ngôn xong những lời này, gật đầu, vẻ mặt hài lòng nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - sai. chỉ có năm thế lực lớn của Thánh địa, còn có những người thuộc Thánh điện, Thánh đường các thành thị, cũng đều đến xem Hội giao lưu Học viện.

      Liễu Vân đưa mắt nhìn về phía xa xa, chậm rãi .

      Mọi người tới gần nơi cao nhất khán đài đối diện quảng trường, lúc này mới ngừng cước bộ lại.

      Đại khái nén nhang thời gian sau, Viện trưởng cùng học viên các học viện khác toàn bộ đều đến đông đủ. Lưu tiên sinh đứng đài cao, ở đài cao hề ít chỗ ngồi, ngồi cùng khu vực chỗ Lưu tiên sinh, còn có số nhân vật thoạt nhìn tầm thường, đều ngồi ở đó đưa mắt nhìn xuống dưới.

      Hạ Ngôn nhìn về phía quảng trường, ở xung quanh quảng trường tuy rằng vây kín người, nhưng vẫn có con đường chuyên dụng sớm được cách ly. Hiển nhiên, các học viên đều thông qua con đường này tiến vào quảng trường.

      Vô số ánh mắt lúc này đều nhìn về phía đài cao. Mọi người đều chờ mong Hội giao lưu bắt đầu, thanh ồn ào cũng mơ hồ có thể truyền tới.

      Thánh điện thành Tử Nguyệt phái ra lượng lớn hộ vệ để duy trì trật tự trong Trung Tâm Giao Lưu.

      - Người của các học viện đều đến đông đủ, Hội giao lưu có thể bắt đầu rồi. Lưu tiên sinh hít vào hơi, ưỡn ngực về phía trước, cao giọng :

      - Tiếp theo, xin mời học viên của tổ học viện thứ nhất và tổ học viện thứ hai, phân ra bắt đầu sấm trận .

      quảng trường khổng lồ, có hai cơ quan trận cỡ lớn, cơ quan trận này so với cơ quan trận quảng trường Học Viện Tử Diệp cũng có khác biệt nhất định.

      Cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp là khép kín, người bên ngoài thể nhìn thấy người tiến vào trong đó tu luyện. Nhưng cơ quan trận nơi này, từ bên ngoài có thể nhìn thấy rất ràng, hơn nữa về quy mô cùng lớn hơn cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp mười mấy lần.

      Tổ thứ nhất, xếp hạng hạng hai là Học Viện Hồng Hà và Học Viện Sơn Phong tiến hành sấm trận trước tiên. Mà tổ thứ hai, xếp hạng năm hạng sáu là Học Viện Vọng Long cùng Học Viện Tử Diệp tiến hành sấm trận đồng thời với hạng hạng hai.

      Đương nhiên, quảng trường là hai cơ quan trận. Bốn học viện đồng thời sấm trận, cũng phải cùng tiến hành chỗ.

      - Ha ha! Liễu Vân à! Xem ra dường như ngươi có chút tin tưởng nào nha.

      Đúng lúc này, giọng từ bên phải đám người Hạ Ngôn truyền tới, đúng là của Trương Đức Sơn Viện trưởng Học Viện Vọng Long.

      Trương Đức Sơn vẻ mặt hớn hở, ba gã học viên theo bên cạnh cùng rất hăng hái.

      Tên nữ học viên kia cái đầu quả nhiên rất cao, hai gã nam học viên đứng cạnh ta dường như cùng phải thấp hơn cái đầu.

      Trương Đức Sơn xong câu, ngay sau đó lại lắc đầu tiếp:

      Lần trước, Học Viện Tử Diệp của ngươi cũng bại bởi Học Viện Vọng Long chúng ta, nghĩ tới lần này cho dù có thua tiếp, ngươi cũng có thể tiếp nhận. Đương nhiên, có lẽ lúc này Học Viện Tử Diệp của ngươi che dấu cái thủ đoạn gì đó? Sát thủ thép sao? Ha ha! phải là Hạ Ngôn này đấy chứ?

      Trương Đức Sơn đưa mát nhìn vê phía Hạ Ngôn, tuy rằng trong miệng Học Viện Tử Diệp có thể che dấu thủ đoạn gì đó, nhưng giọng điệu cùng sắc mặt của lão, lại có bất cứ ý tứ coi trọng gì.

      Bởi vì, Hạ Ngôn tuổi quá !

      Trương Đức Sơn sở dĩ như vậy, dụng ý hoàn toàn là châm biếm Liễu Vân.

      - Thiếu chút nữa quên mất, Liễu Vân! Học Viện Tử Diệp của ngươi nếu thua ngay trận đầu, như vậy cũng chỉ có thể tranh vị trí thứ bảy thôi. Hạng thứ sáu cùng đến lượt. biết vị trí thứ sáu lần này là Học Viện Kim Phượng hay là Học Viện Hỏa Ly đây. Ha ha.

      Trương Đức Sơn hề e dè lớn tiếng tự ý sắp xếp.

      - Trương Đức Sơn! Học Viện Hỏa Ly chúng ta chính là muốn tranh đoạt vị trí hạng năm đó. Hắc hắc! Ngươi mạnh miệng cũng quá sớm rồi

      Lão già đầu bạc Viện trưởng Học Viện Hòa Ly ở cách đó xa cùng lên tiếng.

      - Ồ? Hoan nghênh, Trương Đức Sơn ta vạn phần hoan nghênh Học Viện Hỏa Ly cạnh trạnh vị trí thứ năm này cùng Học Viện Vọng Long chúng ta. Như vậy mới có ý tứ chứ, nếu có ai tranh, chẳng phải là rất thú vị sao?

      Trương Đức Sơn cười với lào già đầu bạc.

      Liễu Vân nghe xong những lời này chỉ cười lắc đầu :

      - Giao lưu còn chưa bắt đầu, thứ hạng các ngươi định ra rồi sao? Ha ha! khỏi quá sớm đó.

      - sớm, sớm!

      Trương Đức Sơn lắc bàn tay to của mình .

      - Hội giao lưu chính thức bắt đầu! Xin mời học viên của các học viện lập tức tiến vào quảng trường.

      đài cao, Lưu tiên sinh vận khí cao giọng , thanh ngừng lan truyền , mau chóng truyền tới từng chỗ trong Trung Tâm Giao Lưu.

      - Các ngươi .

      Liễu Vân nghiêng người với ba người Hạ Ngôn. Ba người Hạ Ngôn liền theo những học viên khác.

      Mà tám vị Viện trưởng cùng đều lên khán đài, đến vị trí được chuẩn bị trước đó ngồi xuống nhìn về phía dưới.

      khán đài, có thể nhìn thấy ràng quang cảnh quảng trường phía dưới.

      Địa thế của quảng trường là nơi khá thấp, mà khán đài xung quanh hình thành độ dốc nhất định. Cho nên mặc dù người xem phi thường đông, nhưng đại đa số người cùng đều có thể nhìn thấy cành tượng quảng trường.

      - Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!

      - biết lần này vị trí xếp hạng của tám Học viện nhất lưu có biến hóa như thể nào nữa.

      - A La! Mười kim tệ kia ngươi thua chắc rồi.

      Khán giả ở bốn phía quảng trường đều thấp giọng nghị luận, có số khán giả thậm chí đặt cược chút tiền vào học viện mình thích.

      - Ồ! Các ngươi nhìn kia.

      Đột nhiên, gã trung niên có chút trầm ổn đưa tay chỉ vào ba người Hạ Ngôn vừa vào trong quảng trưởng với người bên cạnh.

      - Làm sao vậy?

      Hai người bên cạnh cũng tự nhiên quay mặt nhìn về phía đó.

      - Thanh niên kia kìa, tuổi phải quá sao? Người trung niên lúc trước khó tin .

      Thanh niên hơn hai mươi tuổi cùng thanh niên mười mấy tuổi đương nhiên chỉ cần liếc mắt cái liền có thể nhìn ra khác biệt trong đó. Hạ Ngôn ở trong đám thanh niên hơn hai mươi tuổi, tuy rằng cũng quá ràng, nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát, liền có thể nhìn ra khác biệt.

      Nghe người trung niên này xong, hai người khác vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.

      Hơn mười tuổi tham gia Hội giao lưu học viện, chuyện này cũng thấy nhiều.

      Bình thường học viên tham gia Hội giao lưu học viện đều hơn hai mươi tuổi.

      Điều kiện tham gia Hội giao lưu học viện là học viên phải dưới ba mươi tuổi. Mà như vậy, thời gian tu luyện càng dài đương nhiên thực lực càng mạnh. Cho nên, học viên tham gia Hội giao lưu phần lớn đều gần ba mươi tuổi. Cho dù có bộ phận tuổi trẻ hơn chút nhưng cũng đều ngoài hai mươi tuổi.

      - Đó hình như là Học Viện Tử Diệp. Người trung niên đó còn thêm câu.

      - Là Học Viện Tử Diệp! Đúng rồi! Học Viện Tử Diệp lần trước đạt được hạng sáu. Lần này ngờ để học viên mười mấy tuổi tham gia. Học Viện Tử Diệp này chẳng lẽ còn ai sao?

      Tên còn lại bĩu môi cười .

      - Mời Học Viện Vọng Long, Học Viện Tử Diệp chuẩn bị.

      Ở lối vào cơ quan trận, nhân viên tổ chức nghiêm túc hô lên.

      Sấm trận của tổ thứ hai đúng là giữa Học Viện Vọng Long cùng Học Viện Tử Diệp. Trận so đấu giữa Học Viện Kim Phượng và Học Viện Hỏa Ly cũng phải đợi sau khi Học Viện Tử Diệp so đấu kết thúc mới có thể tiến hành.

      Sau khi nhân viên tổ chức kia xong, đám người Hạ Ngôn cùng ba gã học viên Học Viện Vọng Long đều đứng ở trước lối vào cơ quan trận.

      Mà ở lối vào cơ quan trận bên cạnh, xếp hạng Học Viện Hồng Hà cùng xếp hạng hai Học Viện Sơn Phong cùng chuẩn bị.

      - Học Viện Tử Diệp! Ha ha lát nữa các ngươi cũng đừng kém quá nhiều đó.

      gã học viên Học Viện Vọng Long cười với ba người Hạ Ngôn.

      Học viên này đúng là học viên lên tiếng chuyện ở trước mặt Lưu tiên sinh ngày hôm trước, là đệ tử của Trương Đức Sơn, tên gọi là Trương Tùng.

      - Các vị học viên, mời tiến vào cơ quan trận, sấm trận chính thức bắt đầu!

      Nhân viên tổ chức kia phất chiếc cờ đỏ trong tay xuống, đồng thời hô lên.

      Sáu học viên đứng ở ngoài cơ quan trận, lập tức mạnh mẽ xông vào. Chỉ trong chớp mắt đó, Hạ Ngôn liền cảm giác được tốc độ của ba gã học viên Học Viện Vọng Long có khác biệt khá lớn.

      Trong ba gã, quả nhiên tốc độ của gã đệ tử Trương Đức Sơn kia là nhanh nhất.

      Bởi vì sáu người cách cửa vào cơ quan trận vô cùng gần, cho nên người bình thường nhìn thấy gần như sáu học viên đều sai biệt lắm đồng thời tiến vào trong trận.

      Vừa tiến vào cơ quan trận, đông đảo cơ quan nhân lập tức xông tới, hung hăng vung thiết côn ngâm đen lên đánh xuống mọi người chút lưu tình.

      "Vù vù".

      Thiết côn mang theo từng cơn gió xoáy, chia làm nhiều hướng khác nhau, ngay cả chút gian chung quanh để mọi người có thể né tránh cũng đều bị phong kín.

      "Những cơ quan nhân này thực lực tương đương với cơ quan nhân trong cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp, đại khái chính là thực lực Linh Sư trung kỳ. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết ở trong cơ quan trận tu luyện tháng, hẳn là có thể dễ dàng xông qua. "

      Hạ Ngôn vừa tiến vào cơ quan trận, ngay lập tức phán đoán ra thực lực cơ quan nhân.

      - Hây a! Mở cho ta!

      Trương Tùng của Học Viện Vọng Long kia đột nhiên nhảy ra hét lớn tiếng, thanh đại đao trong tay trực tiếp chém bay ba cơ quan nhân ngay trước mặt. Sau đó thân thể xông về phía trước, đứng đầu trong sáu người.

      Trương Tùng này chính là đệ tử Trương Đức Sơn.

      "Sức lực tên này quả nhiên phi thường mạnh, đao ngờ có thể trực tiếp đánh bay ba cơ quan nhân. "

      Hạ Ngôn tuy rằng cùng bị cơ quan nhân công kích, nhưng những cơ quan nhân này đối với cùng có uy hiếp gì, cho nên có thể ràng nhìn thấy tình hình xung quanh mình.

      nam nữ còn lại của Học Viện Vọng Long phân biệt đứng ở trái phải Trương Tùng, ba người ngờ phối hợp hình thành trận hình tam giác. Trương Tùng ở phía trước càn quét, mà hai người khác đánh lui cơ quan nhân ở hai bên sườn, như vậy ba người bọn họ đều chịu áp lực hơn nhiều.

      "Học viên Học Viện Vọng Long hiển nhiên chuyên môn luyện tập phối hợp kiểu này. "

      Hạ Ngôn trong lòng cả kinh.

      Lúc này mới trải qua thời gian ngắn ngủn mấy hô hấp, học viên Học Viện Vọng Long trong cơ quan trận tiến được bốn năm mét.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 233:
      - Khóa!

      Hai người Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lúc này cũng vạn phần lo lắng. Vội bộc phát ra toàn bộ lực lượng của mình, chỉ muốn ở trong cơ quan trận nhanh chóng lao tới trước.

      Bên nào xông qua cơ quan trận trước bên đó thắng! Cho dù có người xông qua trước, vậy học viện của người đó cũng giành được thắng lợi.

      Nhìn thấy ba gã Học Viện Vọng Long tiến lên với tốc độ nhanh như vậy, Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đương nhiên lo lắng, linh lực trong cơ thể hai người đều bùng nổ, quán chú toàn bộ linh lực lên vũ khí trong tay, hung hăng chém lên thân đám cơ quan nhân.

      - Vương đại ca. Mễ Tuyết tỷ! Hai người tựa lưng vào nhau, sau đó ngừng thay đổi vị trí, chậm rãi tiến về phía trước.

      Hạ Ngôn thấy màn như vậy, vội vàng hô lên với hai người.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết nghe được tiếng Hạ Ngôn hô lên, cũng nháy mắt liền hiểu .

      người đồng thời đối mặt với cơ quan nhân từ bốn phương tám hướng, vậy tốc độ tiến về phía trước đương nhiên chậm hơn, nhưng nếu hai người tựa lưng vào nhau cùng đẩy về phía trước, như vậy áp lực liền giảm nửa. Tốc độ tiến lên tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.

      Hai người cách nhau vốn cũng rất gần, liền cùng tiến về giữa, thân thể hai người lập tức tới cùng nơi.

      - Mễ Tuyết! Chúng ta cần phải tăng tốc độ lên mới được. Vương Thiên Hà trầm giọng khẽ .

      - Ta hiểu.

      Mề Tuyết quét ngang trường kiếm về phía trước kiếm, đẩy lui mấy tên cơ quan nhân bước, đáp nhanh.

      Lúc này ba người Trương Tùng vượt trước bọn họ bảy tám mét.

      Thanh đại đao trong tay Trương Tùng uy lực mười phần.

      "Bùng!"

      Mỗi lần va chạm, đều đánh bay hai cơ quan nhân rất xa. Tuy nhiên, dựa vào sức mạnh để tiến lên như vậy, tiêu hao linh lực đối với cũng rất lớn.

      Tiến lên được khoảng hơn mười thước, sắc mặt Trương Tùng cũng phiếm hồng.

      - Hừ! Nhóm các ngươi mạnh như vậy, ta đây liền tiết kiệm chút khí lực.

      Hạ Ngôn nở nụ cười, dưới chân đột nhiên vận lực, thân thể xuyên qua giữa mấy cơ quan nhân. Thiết côn của mấy cơ quan nhân này đều lướt sát qua quần áo Hạ Ngôn, khó khăn lắm cùng thể đánh trúng được Hạ Ngôn.

      Người quan sát xung quanh bốn phía thỉnh thoảng lại bộc phát ra từng đạt tiếng gào thét.

      Học Viện Hồng Hà cùng Học Viện Sơn Phong ở trong sấm trận đều tiến hành kịch liệt. Phần đông khán giả bốn phía mắt nhìn bên trái, bỗng nhiên lại chuyển sang bên phải, sau đó lại từ bên phải chuyển sang bên trái.

      - hổ là học viện hạng nhất hạng hai, tốc độ nhanh hơn so với học viện hạng năm hạng sáu.

      khán giả gật đầu chậc chậc .

      Xét tổng thể, tốc độ tiến về phía trước trong cơ quan trận của Học Viện Hồng Hà cùng Học Viện Sơn Phong quả nhanh hơn so với tốc độ tiến lên của Học Viện Tử Diệp và Học Viện Vọng Long nhiều.

      - Đó là đương nhiên, Học Viện Hồng Hà có hy vọng thăng chức thành Học viện siêu cấp, thực lực đương nhiên là mạnh.

      Có người thản nhiên .

      khán đài, đám người Lưu tiên sinh cũng đều tập trung tinh thần nhìn phía dưới. vẻ mặt tươi cười.

      - Ha ha! Liễu Vân à, Học Viện Tử Diệp các ngươi xem ra ở cửa thứ nhất này thua rất thảm đó.

      Trương Đức Sơn an vị ở bên cạnh Liễu Vân, chỉ xuống phía dưới đắc ý .

      Dựa theo tình hình trước mắt, Học Viện Vọng Long quả chiếm ưu thế rất lớn so với Học Viện Tử Diệp. Học Viện Tử Diệp dường như có hy vọng chiến thắng.

      - Phải ?

      Liễu Vân mỉm cười híp mắt :

      - Chưa đến cuối cùng, thể biết được kết quả.

      - Viện trưởng Trương Đức Sơn! Xem ra Học Viện Vọng Long các ngươi bỏ ra ít công phu ở trong cơ quan trận này nha.

      Lưu tiên sinh vẻ mặt tươi cười với Trương Đức Sơn. khuôn mặt đen nhánh của Trương Đức Sơn vẻ tươi cười càng đậm, quay đầu đáp:

      - Thực ra bọn họ cũng chỉ luyện tập mấy ngày mà thôi. Ha ha! Cũng bởi học viên của chúng ta chịu thua kém đó.

      - Ừ! Trong cơ quan trận, Học Viện Tử Diệp hình như rơi xuống hạ phong. Lưu tiên sinh cười .

      Liễu Vân cũng lơ đễnh, tiếp tục nhìn ba người Hạ Ngôn ở phía dưới. -Ồ?

      Lưu tiên sinh đột nhiên "ồ" lên tiếng rất :

      - Tiểu tử Hạ Ngôn kia thân pháp tồi đó.

      Hạ Ngôn né tránh ít cơ quan nhân công kích, ngờ vững vàng đuổi ngay phía sau ba người Trương Tùng. Lúc này khoảng cách giữa hai bên cũng xa.

      Vị trí của Hạ Ngôn vừa lúc ở phía sau ba người, cũng là chỗ bị cơ quan nhân công kích.

      Như vậy, cơ quan nhân công kích Hạ Ngôn liền ít nhiều.

      - Ha ha! Tiểu tử Hạ Ngôn này thông minh. Lưu tiên sinh lắc đầu cười.

      Mấy người tuổi khá lớn bên cạnh cùng đều vuốt râu gật đầu kêu phải.

      - Người ít tuổi nhất này gọi là Hạ Ngôn sao? nữ nhân ở bên cạnh lên tiếng hỏi.

      - Phải, là Hạ Ngôn, là đệ tử Viện trưởng Liễu Vân mới thu. Thoạt nhìn thân pháp tệ, những cơ quan nhân này cũng thể đánh trúng . Tuy rằng mỗi lấn đều sai ly, nhưng từ lúc bắt đầu đến tại, ngay cả lần cũng chưa bị đánh trúng đó.

      Lưu tiên sinh ngờ hàm ý .

      Hạ Ngôn ở trong cơ quan trận, ngoại trừ thỉnh thoảng dùng Thần Hi kiếm trong tay dẫn đường thiết côn của cơ quan nhân ra, đại đa số đều dựa vào thân pháp tránh né công kích.

      - Ha ha! Quả tệ, tuổi còn trẻ như thế mà có thực lực như vậy, khó trách được Viện trưởng Liễu Vân thu nhận làm đệ tử.

      Nữ nhân này cười nhìn về phía Liễu Vân .

      Mấy người bên cạnh Lưu tiên sinh này, có người là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, mấy người khác đều là cường giả từ Thánh địa tới. Những người này thân phận mỗi người đều .

      Liễu Vân đương nhiên cùng ràng thân phận những người này.

      - Mục Điện chủ! Ngài quá khách khí! Liễu Vân hướng nữ nhân đó ôm quyền .

      Nữ nhân này chính là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, là nữ nhân phi thường lợi hại. Ở Đại Lục Long Chi, trong số năm mươi bốn Thánh Điện chủ thành, chỉ có hai Điện chủ là nữ nhân. Mà nữ nhân này là người trong đó.

      - Chút tài mọn mà thôi, dựa vào loại thủ đoạn đầu cơ trục lợi này, làm sao có thể thắng lợi chứ? Ha ha! Lên nổi phía trước đâu.

      Trương Đức Sơn hừ lạnh tiếng, khinh thường .

      Hạ Ngôn đuổi ở phía sau ba người Trương Tùng, Trương Đức Sơn cùng lo lắng. Cho dù Hạ Ngôn này có thể theo cho tới tận cửa ra đối diện, vậy thắng lợi cuối cùng vẫn thuộc về Học Viện Vọng Long.

      Toàn bộ cơ quan trận đại khái dài hai trăm mét. Dựa theo tốc độ tiến lên tại của đám học viên, cũng phải thời gian cạn chén trà nữa mới có thể xông qua.

      Thực lực cơ quan nhân là Linh Sư trung kỳ, đối với những học viên ưu tú của các học viện mà cũng có uy hiếp quá lớn. Thực lực những học viên này cho dù là ở trong Linh Sư hậu kỳ, cũng là thượng đẳng.

      - Ha ha! Học Viện Vọng Long thắng. Học Viện Vọng Long thắng rồi! Lão Tam, trăm kim tệ của ngươi nên lấy ra .

      - Đại ca, đừng nóng vội! Còn chưa có chấm dứt mà.

      - Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lão Tam! Ba người Học Viện Vọng Long lập tức ra khỏi cơ quan trận bây giờ. Đệ còn chưa từ bỏ ý định sao? Tiểu tử áo trắng kia vẫn theo sau đít người ta kia! Ha ha.

      Ở trong đám người, cũng ít người đặt cược như vậy, đều là đặt học viện nào có thể chiến thắng. Đại đa số đều là những người quen thuộc cá cược với nhau, mức cá cũng quá lớn, chỉ là thú vui mà thôi.

      - Ha ha! Học Viện Hồng Hà hổ là học viện hạng nhất.

      Lúc này, ở trong cơ quan trận thứ nhất, Học Viện Hồng Hà giành chiến thắng, học viên đầu tiên xông qua cơ quan trận đúng là học viên Học Viện Hồng Hà.

      Học Viện Sơn Phong cùng chỉ ra sau hai ba mét mà thôi, tuy nhiên bọn họ vẫn là thua.

      - Thắng lợi là vật trong tay! T

      Viện trưởng Học Viện Hồng Hà cười hắc hắc trầm .

      Viện trưởng Học Viện Sơn Phong vẻ mặt trở nên có chút đen sầm lại, tuy nhiên rất nhanh khôi phục lại bình thường, sấm trận này chỉ là khởi động mà thôi, chân chính phân thắng bại vẫn là so đấu thực lực giữa các học viện ngay sau.

      -Ồ?

      Đúng lúc này, mọi người đều lập tức mở lớn hai mắt nhìn.

      Sau khi Học Viện Hổng Hà cùng Học Viện Sơn Phong ra khỏi cơ quan trận thứ nhất, tiếp theo, ba gã Học Viện Vọng Long cũng tới cửa ra cơ quan trận bên cạnh. Ngay lúc tất cả mọi người nghĩ rằng Học Viện Vọng Long giành được thắng lợi, ngờ xuất biến hóa kỳ diệu.

      Vốn Hạ Ngôn vẫn theo sát phía sau ba người, đột nhiên thân ảnh nhoáng lên cái, từ trong khe hở giữa hai gã cơ quan nhân chạy thoát ra ngoài.

      Sau đó, khi mọi người còn chưa kịp thấy , ngờ thân thể nhảy vọt lên, rơi vào trong giữa đông đảo cơ quan nhân, tiếp theo thân thể từ mặt đất bắn ra, chỉ trong thời gian lần hô hấp, liền nhảy tới ngay ngoài cửa ra đối diện.

      Hết thảy những việc này chỉ diễn ra trong nháy mắt, gần như tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng lại. khán đài ít người tu luyện đều đưa tay vào trong túi móc kim tệ, bởi vì mắt thấy Học Viện Tử Diệp sắp phải thua. Nhưng chỉ trong phút chốc, tình thế lại hoàn toàn nghịch chuyển.

      Dường như tất cả mọi người đều thấy Hạ Ngôn rốt cuộc làm như thế nào từ trong hơn mười cơ quan nhân lao ra ngoài. Tốc độ đó quá nhanh. Người nào mắt tinh mấy cũng chỉ có thể nhìn thấy đạo hư ánh thoáng chớp động cái.

      Trương Đức Sơn ở khán đài hai mắt đột nhiên mở lớn, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Ngôn ra tới cửa đối diện rồi.

      - Đây là. Tại sao có thể như thế?

      Sau khi chắc chắn phải nhìn lầm, Trương Đức Sơn đứng bật dậy, kinh ngạc . Cằm của lão thiếu chút nữa cũng rơi xuống, vốn là thắng lợi nắm trong tay, nhưng trong chớp mắt lại còn.

      chỉ riêng lão, ngay cả đám người Lưu tiên sinh đều có chút sao hiểu được. Vừa rồi tầm mắt bọn họ cũng có đặt người Hạ Ngôn, cho nên có hiểu được rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Vì sao Học Viện Vọng Long mắt thấy sắp giành phần thắng, nhưng cuối cùng lại là Hạ Ngôn kia xuất ở cửa ra trước?

      Khi nhân viên tổ chức ở cửa ra cơ quan trận hết sức chuyên nghiệp hô lớn:

      - Học Viện Tử Diệp thắng!

      "Vèo vèo"

      Đám người Trương Tùng Học Viện Vọng Long cũng từng người nhảy ra.

      - Đáng giận!

      Trương Tùng hai mắt cũng đỏ lên.

      Vừa rồi cùng nhìn thấy bậc thang cửa ra ngay tại phía trước cách mình ba mét, đáng lẽ do chính mình dẫn đầu lao ra cơ quan trận. Nhưng chính giờ khắc đó, còn chưa kịp hưng phấn xong, ngờ xuất biến hóa khó tin.

      Vốn Hạ Ngôn giống như cái đuôi đuổi phía sau bọn họ, thoáng cái xông lên phía trước.

      - Đê tiện, vô sỉ!

      Nữ nhân cao kều kia trợn mắt nhìn Hạ Ngôn hùng hổ mắng.

      Theo ta thấy, là ba người bọn họ đường dẫn Hạ Ngôn tới đây. Mà Hạ Ngôn lại trong khoảnh khắc cuối cùng giở trò vượt qua bọn họ.

      - Ha ha! Các ngươi ngàn vạn lần đừng như vậy, tuy nhiên ta cùng phải cám ơn các ngươi, bằng ta cũng thoải mái ra tới đây được.

      Hạ Ngôn cười .

      Hạ Ngôn vừa như vậy, ba người Trương Tùng càng tức giận hơn, ngay cả răng cũng nghiến đến mức phát lên tiếng kèn kẹt.

      - Thú vị, thú vị!

      Lưu tiên sinh sau chút thất thần, cũng đứng lên vỗ tay .

      - Ha ha! Quả có ý tứ. Tiểu gia hỏa Hạ Ngôn này đúng là có chút thủ đoạn đó. Mục Điện chủ cười , thoạt nhìn bộ dáng cũng vô cùng vui vẻ.

      - Liễu Vân! Ngươi dạy đệ tử tốt đó.

      Trương Đức Sơn áp chế tức giận trong lòng, xoay người trầm giọng với Liễu Vân. Liễu Vân giang hai tay lộ vẻ bất đắc dĩ :

      - Sấm trận này cũng phải dựa vào bản lĩnh đó. Hạ Ngôn biết cách động não, đó cũng là bản lĩnh.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 234:
      Những người tu luyện vốn đặt cược Học Viện Tử Diệp thắng đều từ thất vọng bỗng biến thành hưng phấn.

      Mắt thấy sắp thua, nhưng thời khắc cuối cùng nghĩ tới Học Viện Tử Diệp lại chuyển bại thành thắng. Có thể xoay chuyển cục diện này hoàn toàn là nhờ học viên trẻ tuồi Học Viện Tử Diệp kia.

      - Viện trưởng Liễu Vân! Ngài dường như cảm thấy có chút bất ngờ nào sao? Mục Điện chủ thành Tử Diệp kinh ngạc nhìn Liễu Vân hỏi.

      Học Viện Tử Diệp ở thời điểm cuối cùng nháy mắt giành được thắng lợi, nhưng vẻ mặt Liễu Vân có bất cứ biểu tình gì. Nghe Mục Điện chủ như vậy, vốn những người khác chú ý tới điểm này cùng đều quay mặt lại, ánh mắt nhìn về phía Liễu Vân, trong lòng bắt đầu sôi trào.

      ít Viện trưởng các học viện khác vẻ mặt đều mang thần sắc phức tạp nhìn Liễu Vân. Tuy rằng giữa những Viện trưởng bọn họ cũng đều quen biết lâu, nhưng giữa những học viện khía cạnh nhất định đều là đối thủ cạnh tranh. Tại khiá cạnh đó, quan hệ giữa Liễu Vân cùng bọn họ cũng thể đơn thuần như vậy.

      - Ha ha! Mục Điện chủ sai, ta cùng cảm thấy có gì bất ngờ cả. Thắng, bất ngờ. Mà thua, cũng bất ngờ.

      Liễu Vân cùng có trả lời thẳng, mà ra cái đáp án rất mập mờ.

      - Ha ha! sấm trận mặc dù quan trọng, cuộc so đấu giữa các học viên kế tiếp mới là mấu chốt của Hội giao lưu. Mọi người tiếp tục xem , học viên so đấu lập tức bắt đấu rồi!

      Lưu tiên sinh cười với mọi người chung quanh.

      quảng trường phía dưới, học viên của bốn học viện tiến hành sấm trận xong bắt đầu tiến về phía khoảng trống rộng rãi phía sau cơ quan trận.

      - Hạ Ngôn, ngươi lợi hại!

      Thừa dịp thời gian này, Mễ Tuyết cao hứng với Hạ Ngôn.

      Vừa rồi nếu phải có Hạ Ngôn, vậy Học Viện Tử Diệp hẳn là phải xếp sau Học Viện Vọng Long ở trong đợt sấm trận này. Học Viện Vọng Long cũng có quyền ưu tiên khiêu chiến.

      Tuy rằng vấn đề này phải mấu chốt, nhưng khí thế cũng có thể áp bách đối phương rồi.

      Hạ Ngôn cười :

      - Cũng cần phải đa tạ học viên Học Viện Vọng Long nữa, bằng ta cũng thoải mái liền xông qua như vậy.

      "Hừ!"

      Từ trong lỗ mũi Trương Tùng phát ra thanh , hung hăng trợn mắt liếc nhìn Hạ Ngôn cái, lửa giận cũng có che dấu.

      Ba người bọn họ tiêu phí sức lực lớn mới xông qua cơ quan trận, cuối cùng lại thành ra may áo cho Hạ Ngôn mặc.

      Cũng khó trách, ba người bọn họ lại nổi giận đùng đùng. Tuy nhiên ở trong này, bọn họ cũng dám động thủ trước mặt mọi người. Vạn nhất bị hủy bỏ tư cách, vậy Học Viện Vọng Long bọn họ cũng chỉ có thể làm học viện xếp cuối cùng trong tám học viện.

      - Hạ Ngôn! Ngươi đừng đắc ý, ở trong cơ quan trận ngươi có thể mưu lợi, hừ! Chờ lát nữa đến lúc so đấu, xem ngươi còn mưu lợi thế nào.

      Trương Tùng sau khi hừ lạnh tiếng, bỗng nhiên lại đắc ý nở nụ cười.

      ngầm hạ quyết định trong lòng, lát nữa khi so đấu nhất định phải hung hăng giáo huấn tiểu tử Hạ Ngôn đáng ghét này trận.

      - Cho dù mưu lợi, Hạ Ngôn thắng ngươi cũng là bình thường. Mễ Tuyết đột nhiên lạnh giọng .

      Mễ Tuyết đương nhiên biết thực lực Hạ Ngôn. Hạ Ngôn ngay cả cơ quan trận cao cấp cũng có thể vào luyện tập nữa là.

      Mễ Tuyết cảm thấy trong tám Học viện nhất lưu, chỉ sợ có học viên dưới ba mươi tuổi nào là đối thủ của Hạ Ngôn.

      Trong khi chuyện sáu học viên dưới hướng dẫn của nhân viên tổ chức tới sân so đấu.

      - Dựa theo quy định, Học Viện Tử Diệp giành thắng lợi trong sấm trận. Như vậy Học Viện Tử Diệp có quyền ưu tiên khiêu chiến. Mời học viên Học Viện Tử Diệp bước ra trước cùng tiến hành luận bàn với học viên Học Viện Vọng Long.

      Nhân viên tổ chức xoay người, vẻ mặt nghiêm túc nhìn sáu học viên .

      Tình hình Học Viện Hồng Hà cùng Học Viện Sơn Phong ở bên kia cũng sai biệt lắm.

      - Hạ Ngôn, Mễ Tuyết! Để ta lên trước cùng luận bàn với bọn chúng. Vương Thiên Hà bước ra khỏi hàng .

      Trước đó, Viện trưởng Liễu Vân dặn dò qua bọn họ, Hạ Ngôn là người xuất trận cuối cùng, cho nên xuất trận trước phải Vương Thiên Hà là Mễ Tuyết. tại Vương Thiên Hà xuất trận trước luận bàn cùng học viên Học Viện Vọng Long chính là đúng theo lời Liễu Vân mà tiến hành.

      - Vương đại ca, vậy ngươi cẩn thận. Hạ Ngôn với Vương Thiên Hà.

      Vương Thiên Hà gật mạnh đầu cái, sau đó tới nơi nhân viên tổ chức thay đổi trường kiếm trong tay bằng thanh mộc côn, tới giữa trận rồi dừng lại.

      - Các ngươi ai lên trước?

      Vương Thiên Hà hướng về phía Học Viện Vọng Long ở đối diện hô lên.

      Học Viện Vọng Long xuất trận đấu tiên chính là nữ nhân cao kều kia. Nữ nhân này tướng mạo thô kệch, so với nam nhân còn mạnh mẽ hơn. ở giữa mọi người cũng rất nổi bật.

      Nữ học viên Học Viện Vọng Long này cũng đồng dạng thay đổi vũ khí trong tay của mình từ nơi nhân viên tổ chức, tiếp đó bước nhanh vào trong sân đấu.

      - Trong khi so đấu điểm tới dừng, nếu cố ý đả thương người hủy bỏ thành tích cuối cùng.

      Nhân viên tổ chức vẻ mặt ngưng trọng .

      Thay đổi vũ khí trong khi học viên so đấu cũng bởi vì phòng tránh có người thương vong. Mặc dù khi so đấu bị thương cũng là chuyện hết sức bình thường, tuy nhiên vẫn phải cố gắng hạn chế xuống mức thấp nhất, để chuyện đó phát sinh.

      Nếu có học viên cố ý thương đối phương, vậy lập tức bị phán định là thua, nếu tình tiết ác liệt, rất có thể còn bị trừng phạt nghiêm khắc.

      - Học viên hai bên chuẩn bị xong chưa? Cuối cùng Nhân viên tổ chức hỏi.

      - Có thể bắt đầu!

      Vương Thiên Hà cùng nữ tử Học Viện Vọng Long cùng đồng thời đáp.

      - Vậy bắt đầu!

      Nhân viên tổ chức vung tay lên hô.

      Lúc này, khán giả quan sát chung quanh cũng đều bị cảm xúc thiêu đốt, trong miệng phát ra đủ loại tiếng gào thét.

      Những người này phần lớn đều có hiểu biết nhất định về tám học viện nhất lưu, hơn nữa phi thường chú ý tám Học viện nhất lưu này. Nếu cũng đặc biệt tới nơi này quan sát Hội giao lưu học viện.

      Cho nên, chung quy có số người sùng bái học viện này, cũng có tương đối người lại thích học viện kia.

      Đương nhiên ở trong đó, số người thích Học Viện Hồng Hà là nhiều nhất. Học Viện Hồng Hà trong tám học viện nhất lưu là học viện xếp hạng nhất, tương đối mà tiếng tăm cũng lớn nhất.

      - Đánh bại !

      - Xuất chiêu mạnh lên!

      quảng trường, tiếng kêu gào ầm ĩ ngừng vang lên.

      - Thực lực La phi thường mạnh nha. Ta nhớ Hội giao lưu lần trước La từng tham gia rồi phải ?

      Lưu tiên sinh nhìn so đấu phía dưới lên tiếng.

      La học viên Học Viện Hồng Hà, lúc này đối chiến cùng học viên Học Viện Sơn Phong. Thực lực La này biểu ra ngoài quả phi thường cường hãn.

      - Nếu có bất ngờ gì xảy ra, trận đấu này, người thắng tất nhiên là La rồi! người bên cạnh Lưu tiên .

      Lưu tiên sinh gật đầu.

      - Khải tiên sinh, cho tới bây giờ, Hội giao lưu lần này, ngươi cảm thấy học viên nào là xuất sắc nhất?

      Lưu tiên sinh hỏi Khải tiên sinh vừa mới lên tiếng.

      Khải tiên sinh này là Thánh địa đến, trong đó có thân phận là tổng quản ngoại viện gia tộc cổ lâu đời tại Thánh địa, mà thân phận khác chính là trong mười hai Sứ giả Kim Long Điện.

      - Ha ha! Lúc này mới chỉ bắt đầu, ta cũng muốn nhìn tiếp chút nữa. Lần này ta đến quan sát Hội giao lưu, cũng hy vọng nhìn thấy hai học viên xuất sắc xuất .

      Khải tiên sinh cười , ánh mắt lại nhìn xuống phía dưới.

      -Hây a!

      - Nằm xuống cho ta!

      La kia sắc mặt sương lạnh, tiếng quát lớn. trường côn trong tay giống như linh xà xuất động, vô cùng mau lẹ đâm tới trước ngực đối thủ

      Khi xuất thủ chiêu này tính toán phi thường chuẩn, đúng là thừa dịp đối thủ có lực quay về phòng thủ.

      "À!"

      Đối thủ của La kêu thảm tiếng liền đúng như lời La vậy, trực tiếp nằm xuống.

      Tuy nhiên bởi vì là mộc côn cho nên cũng bị thương, được lát sau liền đứng dậy.

      - Tiếp tục đến đây !

      La sau khi đánh bại người, đắc ý hô lên với hai người Học Viện Sơn Phong còn lại.

      Mà bên này, cuộc chiến giữa Vương Thiên Hà cùng nữ tử cao kều kia cũng diễn ra kịch liệt, côn ảnh của hai người bay lượn lúc cao lúc thấp. Hạ Ngôn cùng Mễ Tuyết ở bên ngoài quan sát, vẻ mặt Mễ Tuyết lộ ra tia lo lắng.

      Bởi vì theo như nàng thấy, Vương Thiên Hà cùng đối phương thực lực ngang nhau, dường như rất khó phân ra thắng bại. Nếu là thời gian quá dài, Vương Thiên Hà tất nhiên tiêu hao linh lực rất lớn, như vậy đối với hai trận so đấu tiếp theo của phi thườngbất lợi.

      - Hạ Ngôn! Theo ngươi Vương Thiên Hà có thể thắng ? Mễ Tuyết lo lắng nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      Với nhãn quang của nàng, quả nhìn ra trong hai người rốt cuộc ai cao ai thấp.

      khán đài, Lưu tiên sinh đưa mắt nhìn hai người phía dưới, tiếp tục :

      - Khải tiên sinh, ngươi cảm thấy tiểu tử Học Viện Tử Diệp cùng nữ tử Học Viện Vọng Long kia ai thắng?

      Khải tiên sinh nhướng mày, hơi trầm ngâm chút, tinh quang trong mắt lóe ra:

      - Ta thấy vẫn là tiểu tử Học Viện Tử Diệp lão luyện hơn chút.

      Đồng thời với Khải tiên sinh , Hạ Ngôn ở phía dưới cùng trả lời vấn đề của Mễ Tuyết

      - Võ kỹ của Vương đại ca kinh nghiệm hơn so với nữ nhân kia chút, lát nữa thấy phân ra thắng bại.

      Mễ Tuyết nghe Hạ Ngôn như vậy, nhưng vẫn có chút khó có thể tin.

      Hai người này càng đấu càng khó phân, khí lãng do linh lực hình thành tạo thành quầng trắng rất lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy, mất nửa canh giờ đừng mơ phân ra thắng bại.

      - Hắc hắc! Để xem lần này ngươi còn có thể ngăn cản nữa hay !

      Đúng lúc này, Vương Thiên Hà đột nhiên rống lớn câu, tiếp theo trường côn trong tay hóa thành con du long, quét về phía đối phương.

      Côn ảnh phóng ra thu vào để lại tàn ảnh dài hơn trượng, nền đá quảng trường cũng bị quét ra đường vết màu trắng.

      "Bốp"

      côn này trực tiếp đánh trúng bắp đùi nữ tử cao kều kia.

      - Ôi chao!

      Nữ tử cao kều há miệng hét lên tiếng, thân thể liền yếu đuối ngã xuống.

      - Hừ! Học Viện Vọng Long cũng chỉ như thế thôi! Vương Thiên Hà nhìn nữ tử ngã xuống, cười khinh miệt .

      Trương Tùng đứng ở đối diện sắc mặt xanh mét. Cũng khác gì sắc mặt sư phụ Trương Đức Sơn khán đài kia.

      - Cao Hải, ngươi lên đối phó .

      Trương Tùng lạnh lùng với học viên bên cạnh.

      Cao Hải lên tiếng đáp ứng, sau khi đổi vũ khí liền tiến vào trong trận. Mà nữ tử cao kều kia cùng rất nhanh lui xuống. khi bị thua nhất định phải lui ra ngoài, ở lại trong trận cùng thể tiếp tục xuất thủ.

      - Hạ Ngôn, quả nhiên giống như ngươi . Ngươi lợi hại, ta thấy được Vương Thiên Hà thắng đâu đấy?

      Mễ Tuyết thấy Vương Thiên Hà thắng, trong lòng buông lỏng, mặt lập tức lộ ra nụ cười hiếm thấy.

      Hạ Ngôn cười :

      - Ta cũng chỉ cảm giác vậy thôi. Ha ha! Cảm giác có đôi khi cũng nhất định chính xác.

      Trong lúc nhất thời, Hạ Ngôn cũng thể giải thích vẫn đề này được. Cho nên đơn giản đáp lại là bằng cảm giác. Thực ra Hạ Ngôn đối với mấy trăm loại võ kỹ đều phi thường tinh thông, đương nhiên khó nhìn ra được chênh lệch về võ kỹ và hỏa hầu giữa Vương Thiên Hà cùng nữ học viên Học Viện Vọng Long kia. Nhưng nếu cùng Mễ Tuyết, vậy thể dùng hai câu là có thể .

      Mễ Tuyết chớp mắt nhìn Hạ Ngôn, gật đầu cái, môi xinh khẽ mở "ừ" tiếng, đối với lời của Hạ Ngôn hoàn toàn tin tưởng chút nghi ngờ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :