Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 225:
      Vị trí Thánh điện thành Tử Diệp cũng cách Học Viện Tử Diệp xa, ở vùng đất nơi trung tâm thành thị, đối diện với Phòng đấu giá và Hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến, đó là trung tâm quyền lực tối cao của cả tòa thành thị này - Thánh điện thành Tử Diệp!

      Thánh điện có mười hai vị Chấp , trong đó có sáu vị cư ngụ thường xuyên ở trong thành Tử Diệp. Còn sáu người khác, đều quản lý Đường chủ Thánh đường hơn hai mươi quận thành dưới trướng thành Tử Diệp.

      Trong thành Tử Diệp, Hội trưởng Phòng đấu giá, Hội trưởng Đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến. Hội trưởng Đại sảnh Dong Binh, còn có hai vị tộc trưởng trong tứ đại gia tộc, đều là Chấp Thánh điện.

      Đương nhiên, thành viên Thánh điện có được quyền lợi nhất định cùng phải chỉ có mười hai Chấp , ít Đường chủ Thánh đường chen chân vào chức vị Chấp Thánh điện, ở trong Thánh điện cùng có chút quyền lợi đặc thù. Khi Thánh điện muốn thi hành quyết sách trọng đại, những thành viên này đều có quyền bỏ phiếu cùng lên tiếng nhất định.

      Hạ Ngôn theo Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân tới Thánh điện.

      Thánh điện này, so với kiến trúc Phòng đấu giá cùng Hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến phải hơn chút, nhưng mà thoạt nhìn bề ngoài càng trang trọng hơn. Hơn nữa quảng trưởng phía trước Thánh điện còn có đội hộ vệ vũ trang hạng nặng tuần tra, người bình thường căn bản thể tới gần kiến trúc Thánh điện.

      Những hộ vệ này đều có thực lực bình thường. Hạ Ngôn chú ý tới đội trưởng dẫn đầu đội tuần tra, đều là cường giả cảnh giới Linh Sư.

      - Viện trưởng Liễu Vân!

      Đội trưởng hộ vệ thấy Liễu Vân, vội vã cung kính chào hỏi.

      thân là đội trưởng đội hộ vệ tuần tra Thánh điện, tự nhiên nhận ra được những người trong Thánh điện như Liễu Vân.

      - Ừm! Là Tề Vân sao, ta muốn vào Thánh điện có việc. Liễu Vân cười với đội trưởng hộ vệ kia.

      - Mời Viện trưởng!

      Tề Vân vội vâng khom người, làm tư thế mời.

      Liễu Vân gật đầu, xoay người lại với Hạ Ngôn:

      - Hạ Ngôn! Theo ta vào đây!

      Hạ Ngôn liền :

      - Vâng! Sư phụ!

      Tề Vân kia nghe Liễu Vân đối thoại với Hạ Ngôn, khỏi ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Ngôn chút, mặt tia khác thường.

      "Đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, hóa ra chính là người trẻ tuổi này. Nghe thực lực tiểu tử này rất mạnh, có thể trở thành đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, là vận số tốt mà. "

      Trong lòng Tề Vân mang theo hâm mộ thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn ba người Liễu Vân dần dần vào trong Thánh điện.

      - Tiếp tục tuần tra.

      Tê Vân thẳng người, quay lại quát với mười tên hộ vệ.

      - ! Đội trưởng!

      Mười tên hộ vệ kia đều giật mạnh, lớn tiếng đáp.

      Hạ Ngôn vào Thánh điện, ánh mắt liền nhịn được nhìn mọi nơi. vách tường bên trong Thánh điện. tất cả đều điêu khắc ít hoa văn.

      - Hạ Ngôn! Đây là ngoại điện. Thánh điện thành Tử Diệp chia làm ngoại điện cùng nội điện. Trong ngoại điện, bất cứ thành viên nào cũng có thể vào. Còn nội điện, thành viên bình thường có quyền vào đó.

      Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn.

      - Thánh điện ngoại trừ ngoại điện cùng nội điện, còn có chút cơ cầu khác, ví dụ như Bộ truyền tin, phi ưng đưa tin chính là do bọn họ nắm giữ.

      Nghe Liễu Vân vậy, Hạ Ngôn cũng có ít lý giải về Thánh điện.

      - Hạ Ngôn! tại chúng ta phải Bộ truyền tin. Liễu Vân , liền tới nơi ở ngoại điện.

      nơi trong ngoại điện, có con đường tương đối rộng mở, mà hai bên sườn con đường rộng này, chia làm sáu con đường hơi chút.

      Mà phương hướng Liễu Vân , chính là con đường ở bên phải.

      Con đường này, hẳn là thông Bộ truyền tin. Trong lòng Hạ Ngôn nghĩ vậy, bước chân theo sát Liễu Vân. Rất nhanh, ba người liền vào gian phòng hình tròn. Kĩu!

      Mấy tiếng kêu trầm thấp, truyền vào trong tai Hạ Ngôn.

      Tiếng động này, hiển nhiên là loại dã thú phát ra. Chỉ bằng thanh, cũng thẩm thấu ra lực lượng.

      Hạ Ngôn vội vàng nhìn bốn phía, ở bốn bề vách tường trong gian phòng hình tròn này còn có ít ô vuông lớn , thoạt nhìn thông bên ngoài.

      -Tiếng kêu này, chính là phi ưng phát ra. Liễu Vân với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cũng suy đoán được, nghe lời Liễu Vân liền gật đầu.

      - Viện trưởng Liễu Vân.

      Đúng lúc này, từ phía sau cánh cửa bước ra lão nhân áo xanh. Lão nhân chòm râu hoa râm, tuy nhiên hai mắt rất có thần, chỉ thoáng đảo qua người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn liền cảm giác thân thể tự chủ run lên chút.

      Nếu là người bình thường, sợ rằng còn cảm giác được ràng như vậy, độ nhạy cảm ngũ quan hơn xa người bình thường, cho nên phản ứng càng mạnh hơn những người khác.

      - Lâm tiên sinh!

      Liễu Vân cười ha ha, xoay người tự nhiên :

      - Hạ Ngôn, đây là Lâm tiên sinh Bộ truyền tin thành Tử Diệp chúng ta. Cả Bộ truyền tin, đều là do Lâm tiên sinh điều động. Lâm tiên sinh, chính là tai mắt của Thánh điện chúng ta.

      Liễu Vân mỉm cười giới thiệu cho Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn tự nhiên biết ý của sư phụ Liễu Vân, tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng vẫn vội vâng hành lễ, :

      - Ra mắt Lâm tiên sinh!

      - Ừ! tệ, người thanh niên rất tệ.

      Lâm tiên sinh ánh mắt lóe lên, lại khẽ híp mắt đồng thời .

      - Viện trưởng Liễu Vân, đệ tử của ngài sau này khẳng định rất có tiền đồ. Lâm tiên sinh cười với Liễu Vân.

      Liễu Vân cũng cười :

      - Lâm tiên sinh quá khen, chẳng qua Hạ Ngôn xác thực rất cố gắng tu luyện, làm sư phụ như ta cũng rất vui mừng.

      Hai người đứng trong viện đối thoại, làm Hạ Ngôn càng thêm giặt mình. Tuy rằng cùng quá ràng địa vị của sư phụ Liễu Vân trong Thánh điện, thế nhưng Hạ Ngôn cũng từng nghe qua địa vị Liễu Vân ở Thánh điện gần với Điện chủ Thánh điện. Hơn nữa, quan hệ giữa Liễu Vân cùng Điện chủ hết sức thân mật.

      Thế nhưng tại nhìn sư phụ Liễu Vân đối với Lâm tiên sinh này lại khách khí như vậy, còn Lâm tiên sinh chuyện với Liễu Vân, dường như cũng cung kính như tưởng tượng.

      Nghe hai người đối thoại, giống như hai người ngang hàng cùng chuyện chỗ. Hơn nữa giọng điệu Liễu Vân sư phụ khi tới mình, lại như cố ý vô tình tiết lộ hàm xúc muốn hấp dẫn chú ý Lâm tiên sinh này.

      "Xem ra trong Thánh điện này cũng đơn giản như ta tưởng tượng. " Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Lý Nguyên Xuân từ khi tiến vào Thánh điện liền ngậm miệng lại, ngay cả câu cũng , ở loại địa phương này, căn bản có chỗ cho chuyện. Tuy rằng Lý Nguyên Xuân tính cách rộng rãi, thế nhưng ở bên người Liễu Vân lâu như vậy, tự nhiên biết ít nơi là thể chuyện tùy ý.

      - Lâm tiên sinh! Mấy ngày trước đây, ta mời dùng phi ưng truyền cái hộp tới Thánh Địa, bên kia có hồi rồi chứ?

      Sau lúc lâu, Liễu Vân hơi nhíu mày hỏi.

      Lâm tiên sinh lắc đầu :

      - Viện trưởng! Từ thành Tử Diệp chúng ta tới Thánh Địa, cho dù dựa vào tốc độ phi ưng cũng cần thời gian ba mươi canh giờ. Sau khi phi ưng tới Thánh Địa, Bộ truyền tin Thánh Địa còn phải thông báo cho vị bằng hữu của ngài tiếp thu hộp đó. Như vậy lại tiêu hao ít thời gian, dù có nhanh hơn nữa, chỉ sợ phải tới trưa nay mới có hồi .

      Hạ Ngôn nghe lời Lâm tiên sinh , trong lòng lại bắt đầu trở nên nôn nóng. Đến buổi trưa, vậy Tử Hân có nguy hiểm.

      Thế nhưng tại, cũng có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

      - Ha ha! Chúng ta cứ chờ ở nơi này . Chuyện này liên quan đến sinh tử của người, cho nên rất gấp gấp.

      Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, liền .

      -Ồ?

      Lảm tiên sinh sững sờ, ánh mắt lần nữa xẹt qua mặt Hạ Ngôn.

      - Chẳng lẽ, có liên quan tới Hạ Ngôn sao?

      Lâm tiên sinh này quả nhiên tâm tư nhẵn nhụi, thấy Liễu Vân đưa Hạ Ngôn tới đây, lại lo lắng hỏi chuyện phi ưng truyền tống, liền đoán rằng tình có liên quan tới Hạ Ngôn. tại mặt Hạ Ngôn lại tự chủ lộ ra vẻ lo lắng, cho nên liền xác định được chuyện này có liên quan tới Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhìn sư phụ Liễu Vân chút, Liễu Vân cùng có bất kỳ biểu thị gì.

      Hạ Ngôn liền :

      - Thưa Lâm tiên sinh, là chuyện của ta. bằng hữu của ta bị trọng thương, cần mua loại đan dược từ Thánh Địa.

      -Ồ?

      mặt Lâm tiên sinh cứng lại, ngưng trọng hơn nhiều:

      - Mua đan dược từ Thánh Địa? Chẳng lẽ là.

      - sai, chính là Hồi Hồn Đan. Liễu Vân tiếp lời.

      Nghe chính miệng Liễu Vân xác nhận, sắc mặt Làm tiên sinh cùng biến đổi:

      - Hồi Hồn Đan? Thứ tốt a, đó chính là đan dược giá ba trăm vạn kim tệ đó. Hạ Ngôn, ngươi là bỏ được mà.

      Trong đôi mắt Lâm tiên sinh chợt bộc phát tinh quang, chẳng qua liền giấu lại.

      - Viện trưởng Liễu Vân! Hạ Ngôn! Các người cứ chờ ở nơi này , khi bên Thánh Địa có tin tức, ta nhất định thông báo cho các người. Ta nghĩ hẳn sắp có hồi rồi, ta ở ngay bên trong, có bất cứ chuyện gì đều có thể tùy lúc tìm ta.

      Lâm tiên sinh liền chỉ vào mấy chiếc bàn trong phòng, sau đó chỉ về phía cánh cửa, chậm rãi .

      - Đa tạ Lâm tiên sinh! Liễu Vân cười chắp tay .

      - Đa tạ Lâm tiên sinh!

      Hạ Ngôn cũng vội vàng cảm ơn.

      Chờ Lâm tiên sinh xoay người , Liễu Vân, Hạ Ngôn, Lý Nguyên Xuân cũng ngồi xuống ghế.

      - Hạ Ngôn! Lâm Lạc này là người phụ trách Bộ truyền tin thành Tử Diệp. Bộ truyền tin tuy rằng bị Thánh điện quản lý, thế nhưng vẫn là độc lập. Bởi vì Bộ truyền tin có thể trao đổi trực tiếp với Thánh Địa, ở trình độ nào đó mà , nó có địa vị ngang hàng với Thánh điện.

      Liễu Vân với Hạ Ngôn.

      - Có địa vị ngang hàng với Thánh điện? Hạ Ngôn thất kinh.

      "Thảo nào vừa này sư phụ khách khí với Lâm Lạc như vậy. " Trong lòng Hạ Ngôn khiếp sợ nghĩ đến.

      - Đúng vậy! Bộ truyền tin này là tồn tại tương đối đặc thù. Hơn nữa, Bộ truyền tin ở các chủ thành đại lục, cũng đều có quyền trực tiếp truyền báo tin tức cho Thánh Hoàng, ở thời điểm phi thường, Thánh Hoàng cũng trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Bộ truyền tin. Thậm chí, có ít mệnh lệnh đều bỏ qua Thánh điện.

      Liễu Vân híp mắt, .

      Lý Nguyên Xuân hai mắt mở to ngồi ở bên, nghe Liễu Vân , con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Sư phụ! Lâm Lạc này có phải nhân viên Kim Long Điện?

      Hạ Ngôn bỗng nhiên lên ý nghĩ, đó chính là Kim Long Điện, cho nên thuận miệng hỏi ra.

      Liễu Vân mỉm cười :

      - Lâm Lạc là người Bộ truyền tin, cũng phải nhân viên Kim Long Điện, là do Thánh Hoàng tự tay nắm giữ. Mấy thế lực Kim Long Điện, cũng thể trực tiếp khống chế Bộ truyền tin.

      Ở trong Kim Long Điện, thế lực cũng hết sức phức tạp. Tuy rằng Hạ Ngôn còn chưa tiếp xúc đến Kim Long Điện, chẳng qua chỉ là từ miệng Liễu Vân su phụ còn có Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp, liền mơ hồ có thể cảm giác được chút.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 226:
      - Tin tức liên quan đến Thánh địa rất phức tạp, có thời gian ta cho con ràng. Hạ Ngôn! Con phải nhớ kỹ, trong Thánh địa cho dù là Thánh Hoàng cũng thể hoàn toàn khống chế các lực lượng, sau này nếu con tới Thánh địa, ngàn vạn lần phải cẩn thận. Trong Thánh địa cường giả như mây, cho dù là sư phụ ở đó có đôi khi cùng phải dựa vào ít bằng hữu.

      Liễu Vân vẻ mặt ngưng trọng khác thường chậm rãi với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn gật đầu mạnh!

      - Còn nữa, Trương Phong bị con giết kia, phụ thân của là Trương Bảo tại còn chưa biết việc này. Chẳng qua sớm muộn cũng biết được, ta dự định qua vài ngãy nữa tin tức Trương Phong mất tích cho .

      Liễu Vân vừa chuyển lời, tới chuyện của Trương Phong.

      Chân mày khẽ nhảy lên rất , chẳng qua Hạ Ngôn lập tức liền ràng, sư phụ cố ý muốn tin tức này cho Trương Bảo. Sư phụ là Viện trưởng Học Viện Tử Diệp, còn Trương Phong là đệ tử Học Viện Tử Diệp. Trương Phong thấy bóng dáng mấy ngãy, Viện trưởng đương nhiên phải có nghĩa vụ thông báo tin tức này cho người nhà.

      - như vậy, dù Trương Bảo kia biết Trương Phong chết, cũng thể ra vào với sư phụ?

      Hạ Ngôn nhìn Liễu Vân .

      Khóe miệng Liễu Vân lên tia tươi cười:

      - sai! Là ta cố ý muốn tin tức cho . Huống hồ, dù là ta chủ động báo cho biết, sớm muộn cũng phát ra. Khi đó, tất nhiên lấy đó chỉ chỉ trỏ trỏ sau lưng ta, tuy rằng ta sợ , cũng muốn bị có cơ hội công kích sau lưng ta.

      Ý của Liễu Vân, Hạ Ngôn cũng ràng.

      - Trương Bảo kia biết Trương Phong mất tích, phái người tra ra chuyện này. Đến lúc đó, khẳng định tra được tỷ lệ Trương Phong tử vong chiếm đa số. Hạ Ngôn, con cần phải hiểu thế lực phía sau lưng Trương Bảo này.

      Liễu Vân mắt sáng như đuốc, khuôn mặt nghiêm túc khác thường.

      Thân thể Hạ Ngôn liền ngồi thẳng lên.

      Trương Bảo, bản thân chính là cường giả Linh Tông. Phía sau , còn có thế lực gia tộc xa xưa trong Thánh địa ủng hộ. Thê tử của Trương Bảo, chính là con tộc trưởng gia tộc xa xưa này.

      Còn Trương Phong, chính là ngoại tôn của tộc trưởng gia tộc kia.

      - Gia tộc này là trong năm thế lực lớn ở Kim Long Điện. Năm thế lực lớn này, chính là bộ phận cấu thành Kim Long Điện tại. Mười hai vị sứ giả Kim Long Điện, cũng chia ra thuộc về năm thế lực lớn này.

      Liễu Vân trầm thấp ra lời.

      Hạ Ngôn sững ra, ánh mắt bỗng nhiên trợn to.

      Mười hai sứ giả Kim Long Điện, lại bị năm thế lục lớn chia cắt? tại Hạ Ngôn coi như là Kim Long Chấp của Kim Long Điện, đầu là Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp, mà Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp cùng là trong các Kim Long sứ. Vậy Điện chủ thuộc về cỗ thế lực nào đây?

      - Sư phụ! phải Kim Long Điện là do Thánh Hoàng lãnh đạo trực tiếp sao? Vậy Thánh Hoàng cũng thuộc về trong các thế lực lớn?

      Hạ Ngôn giật mình hỏi.

      Trước đó, Hạ Ngôn cũng có nhiều hiểu biết về Kim Long Điện cho lắm.

      - Ha ha! Hạ Ngôn, con nghĩ quá đơn giản rồi Kim Long Điện này tuy rằng là Thánh Hoàng lãnh đạo trực tiếp, thế nhưng cho dù là bản thân Thánh Hoàng, có đôi khi cũng dễ nhúng tay vào chuyện của năm thế lực lớn. Tuy rằng Thánh Hoàng là người có thực lực cực mạnh, thế nhưng cũng thể làm chuyện gì cũng phải dựa vào giết chóc cùng vũ lực giải quyết hết được?

      Liễu Vân lắc đấu cười .

      Hạ Ngôn gật đầu, sư phụ sai.

      Vũ lực có mạnh hơn nữa, thế nhưng muốn quản lý nhiều người và thế lực như vậy, cũng thể toàn giải quyết bằng nắm tay.

      -Thánh Hoàng thuộc về bất cứ thế lực nào. Năm thế lục lớn, có bốn đều lấy gia tộc xa xưa ở Thánh địa làm chủ thể cấu thành. Chỉ có thế lực là những người tu luyện gia nhập Thánh địa về sau tạo nên. Liễu Vân hít hơi ngưng giọng .

      Hạ Ngôn cũng nhịn được hít vào hơi.

      người tu luyện tiến vào Thánh địa, gia nhập Kim Long Điện, sau đó tay thành lập cỗ thế lực khổng lồ, lại có thực lực chống lại chủ thể tạo thành bốn gia tộc cổ xưa?

      Như vậy thực lực người này mạnh cỡ nào?

      Thấy biểu tình Hạ Ngôn, Liễu Vân liền biết ngay trong lòng Hạ Ngôn nghĩ gì, mỉm cười

      :

      - Người này sau khi tiến vào Thánh địa, chỉ dùng thời gian mười năm liền phát triển cỗ thế lực thứ năm này mạnh mẽ ngang hàng với bốn thế lực khác. Người này, tên gọi là Tiêu Hà.

      Đại Lục Long Chi, cái tên Tiêu Hà này được đông đảo cường giả coi là truyền kỳ. Tiêu Hà này, bản thân chính là truyền kỳ, đồng thời là gã Hồng Binh cao nhất ở Đại sảnh Dong Binh.

      Kim Long Điện nguyên bản chỉ có bốn thế lực lớn. Mà Tiêu Hà đến sau này, lại mạnh mẽ thành lập cổ thế lực cường đại đồng dạng, đồng thời cùng có sức chống đỡ bốn thế lực khác.

      Thậm chí Hạ Ngôn có thể tưởng tượng, lúc cỗ thế lực này vừa xuất gặp phải chèn ép cờ nào. Bốn cỗ thế lực kia tất nhiên trơ mắt nhìn cỗ thế lực mới xuất , như vậy khẳng định đè ép rất mạnh. Thế nhưng, cỗ thế lực thứ năm này ở dưới chèn ép của bốn thế lực, lại có thể trở thành thế lực đứng ngang hàng với bọn họ.

      Hạ Ngôn lại thở ra hơi trong lòng, chậm rãi đè nén khiếp sợ trong lòng. "Tiêu Hà, cái tên này nhất định phải nhớ kỹ. Sau này ta muốn nhìn rốt cuộc là loại người gì, lại có thực lực nhuyậy. "

      Trong lòng Hạ Ngôn vững vàng ghi nhớ cái tên này.

      Ánh mắt Liễu Vân đột nhiên chuyển đến mặt Hạ Ngôn, khóe miệng hé ra chút rất , dường như muốn gì đó, lại ra được.

      Thoáng dừng lại, Liễu Vân lại :

      - chung, Hạ Ngôn, con phải cẩn thận Trương Bảo thành Kim Dương kia. Nếu xác định là con giết Trương Phong, dù có chứng cứ xác , cũng có khả năng bắt con về thẩm tra.

      Liễu Vân nhắc nhở Hạ Ngôn lần nữa, lão có lòng bảo hộ Hạ Ngôn, thế nhưng nếu Trương Bảo thầm hạ thủ, lão cùng thể vẫn cứ luôn ở bên cạnh Hạ Ngôn được. khi Hạ Ngôn rời khỏi lão, vậy Trương Bảo liền có khả năng đối phó Hạ Ngôn.

      Trương Bảo từng học tập tu luyện ở Học Viện Tử Diệp, Liễu Vân cũng thấy qua Trương Bảo. biết tâm tính của Trương Bảo này. Trương Bảo là người hết sức nhẫn, hơn nữa cũng cực ghi thù, dù là thể xác định người giết Trương Phong là Hạ Ngôn, cũng rất có khả năng tính toán động thủ với Hạ Ngôn.

      Đây mới là chuyện làm Liễu Vân lo lắng.

      - Sư phụ, con biết.

      Hạ Ngôn trịnh trọng gật đầu .

      - Mấy ngày nữa, chúng ta phải tới thành Tử Nguyệt tham gia Hội giao lưu học viện. Hội giao lưu cử hành ba năm lần, đến lúc đó các thế lực Thánh địa đều quan tâm tới Hội giao lưu. Hạ Ngôn, đến lúc đó cũng là cơ hội cho con chứng tỏ mình. Nếu có thể trổ hết tài năng trong đông đảo học viên, vậy sau này Thánh địa tăng mức quan tâm tới con.

      Liễu Vân ngữ khí lúc nặng lúc .

      - Ta cũng hy vọng Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể tiến vào ba hạng đầu ở Hội Giao Lưu học viện lần này.

      Những năm gần đây, Học Viện Tử Diệp vẫn mực bồi hồi ở sau hạng tư, Liễu Vân mực cố gắng, thế nhưng vẫn chưa từng đưa Học Viện Tử Diệp liên vào bốn bậc học viện hạng nhất phía trước.

      Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe :

      - Sư phụ! Trong các học viện khác, học viên dưới ba mươi tuổi có bao nhiêu người tới cảnh giới Đại Linh Sư?

      Nghe Hạ Ngôn đột nhiên hỏi vậy, Liễu Vân cũng khỏi sững sờ.

      Liễu Vân cũng biết HạNgõn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.

      - Cảnh giới Đại Linh Sư đổi với học viên dưới ba mươi tuổi mà , rất khó khăn. Hội Giao Lưu học viện mấy năm nay, cũng chỉ thỉnh thoảng mới thấy học viên cảnh giới Đại Linh Sư. Hội Giao Lưu học viện lần trước, cũng xuất học viên cảnh giới Đại Linh Sư. Hạ Ngôn, con cần quá lo lắng, nếu đụng tới Đại Linh Sư, cũng có biện pháp.

      Lão còn tưởng rằng Hạ Ngôn lo lắng đụng tới cường giả cảnh giới Đại Linh Sư.

      Đến bây giờ, Liễu Vân còn chưa biết Hạ Ngôn qua cơ quan trận cao cấp của học viện.

      Liễu Vân bình thường cũng tiếp xúc nhiều với học viên cùng giảng sư Học Viện Tử Diệp. Cho nên mặc dù trong học viên có đồn đại, đến giờ vẫn chưa truyền vào tai Liễu Vân. Giảng sư dù có nghe lời đồn Hạ Ngôn vào cơ quan nân cao cấp, cũng dám chưa có chứng cứ xác thực liền cho Viện trưởng nghe? Huống hồ, nhưng giảng sư cùng học viên sao lại biết Viện trưởng biết chuyện này?

      Nếu lão biết Hạ Ngôn vào cơ quan trận cao cấp, vậy tất nhiên Liễu Vân hoài nghi Hạ Ngôn có phải bước vào cảnh giới Đại Linh Sư rồi. Hơn nữa mấy ngày trước Hạ Ngôn giết cường giả Đại Linh Sư, lúc đó Liễu Vân tự nhiên nghĩ là Thổ cẩu giết Đại Linh Sư kia, cho nên cùng hỏi có phải đích thân Hạ Ngôn đánh chết Đại Linh Sư kia hay .

      Hạ Ngôn liền :

      - Sư phụ! Kỳ con bước vào cảnh giới Đại Linh Sư rồi. Nếu ở Hội Giao Lưu có học viên cường giả Đại Linh Sư khác, vậy Học Viện Tử Diệp tiến vào ba hạng đầu khẳng định có vấn đề.

      -Hả?

      -Gì?

      Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân, thân thể bồng nhiên chấn động.

      Lý Nguyên Xuân vẫn ngậm miệng chuyện, lúc này cũng nhịn được trợn tròn mắt nhìn về phía Hạ Ngôn :

      - Hạ Ngôn, đệ đệ bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, là sao?

      Kỳ Lý Nguyên Xuân cũng biết, nếu chính miệng Hạ Ngôn tự nhiên giả, chỉ là trong lòng quá chấn động.

      Bản thân tu luyện nhiều năm như vậy, hơn nữa có Liễu Vân đích thân chỉ điểm, tại chẳng qua chỉ có thực lực Linh Sư trung kỳ. Thế nhưng Hạ Ngôn tới cảnh giới Đại Linh Sư rồi, chênh lệch này quá đáng chứ. Hạ Ngôn chỉ mới mười lăm tuổi thôi đó!

      - sai! Lý đại ca, sư phụ, xác thực ta bước vào cảnh giới Đại Linh Sư rồi. Đại Linh Sư, Tử Vân trong Linh Hải biến thành hạt châu, hình dạng tương tự như Tụ Linh Huyệt.

      Hạ Ngôn tiếp.

      - Tốt! Tốt lắm!

      Liễu Vân cũng nhịn được lên tiếng.

      Bởi vì Hạ Ngôn học tập tâm pháp đặc thù, cho nên mặc dù người tu luyện thực lực cao hơn rất nhiều cũng thể do thám thực lực của , cho nên Liễu Vân cùng thể dựa vào thực lực bản thân phát thực lực của Hạ Ngôn.

      Lúc Hạ Ngôn còn là Linh Sư, Liễu Vân cũng thể cảm giác được linh lực của Hạ Ngôn. tại Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, Liễu Vân đồng dạng vẫn cảm giác ra linh lực của Hạ Ngôn.

      Nếu Hạ Ngôn , vậy giờ Liễu Vân cũng cách nào biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.

      - Ha ha! Hạ Ngôn, có con ở đây, Hội Giao Lưu lần này Học Viện Tử Diệp chúng ta tranh đoạt vị trí thứ nhất cùng có hy vọng. Nếu như có thể tranh đoạt hạng nhất, ha ha, vậy có cơ hội giao lưu cùng học viện siêu cấp rồi.

      Liễu Vân kiềm chế được hưng phấn trong lòng, trong đôi mắt lóng lánh ánh sao, người sớm đứng dậy.

      - Con, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đều cố hết sức. Hạ Ngôn gật đầu , đột nhiên nhướng mày.

      - Cái gì? Giao lưu cùng học viện siêu cấp?

      - sai! Sau khi tám học viện hạng nhất so đấu sinh ra hạng nhất, tiếp tục so đấu với ba học viện siêu cấp. Đây cũng là thông lệ của Hội Giao Lưu học viện. Nếu như có thể giao lưu cùng học viện siêu cấp, vậy Thánh Hoàng cùng có khả năng đích thân tới xem.

      Liễu Vân hưng phấn .

      Trong lòng Hạ Ngôn cũng run lên. Thánh Hoàng đích thân tới xem?

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 227:
      Liễu Vân bắt đầu trầm ngâm, đối với ba học viện siêu cấp đại lực, trong tiềm thức lão cũng kiêng kỵ rất sâu. Ba học viện này, so với học viện hạng nhất đều mạnh hơn rất nhiều.

      Nếu như Học Viện Tử Diệp có cơ hội giao lưu cùng ba học viện siêu cấp, vậy đối với học viên có được chỗ tốt rất lớn.

      Ánh mắt Liễu Vân nhìn về phía Hạ Ngôn, lần nữa xảy ra biến hóa. Khi lão biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, suy nghĩ trong lòng lại sinh ra khác biệt rất lớn.

      - Hạ Ngôn! Mấy ngày này ta đích thân xem võ kỹ con tu luyện.

      Liễu Vân đột nhiên chuyển lời, lão những lời này hiển nhiên có ý muốn đích thân ra tay chỉ điểm Hạ Ngôn.

      Lấy thực lực Linh Tông của lão, nếu có thể đích thân chỉ điểm Hạ Ngôn, vậy thực lực Hạ Ngôn tất nhiên có bước tiến lên lần nữa. Võ kỹ Linh La kiếm của Hạ Ngôn tuy rằng gần như hoàn mỹ, thế nhưng thực lực người tu luyện vĩnh viễn có điểm cuối cùng. Hạ Ngôn có mạnh hơn nữa, cũng vẫn có thể tiếp tục nâng lên. Huống hồ, giờ chẳng qua là cảnh giới Đại Linh Sư, con đường còn rất dài.

      -! Sư phụ!

      Hạ Ngôn vội vâng cung kính tra lời.

      Từ khi vào Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn còn chưa từng được Liễu Vân đích thân chỉ điểm, giờ coi như có cơ hội rồi.

      Ba người đợi ở trong gian phòng hình tròn này cả buổi, trong lòng Hạ Ngôn ngãy càng nôn nóng. Rốt cuộc, Lâm Lạc lằn nữa bước ra từ sau cánh cửa.

      Lúc này, trong tay cầm hộp ngọc màu tím tinh mỹ (tinh xảo đẹp đẽ).

      - Viện trưởng Liễu Vân! Phi ưng mang từ Thánh địa về thứ ngãi muốn, ở nơi này. Lâm Lạc đưa hộp ngọc màu tím tới trước mặt Liễu Vân.

      Hạ Ngôn nhìn hộp ngọc, khuôn mặt dần dần đỏ lên, hô hấp cũng thoáng gấp gáp.

      - Hạ Ngôn! Con nhanh mang thứ này cứu người . Liễu Vân tiếp nhận hộp ngọc, trực tiếp đưa cho Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn hai tay tiếp nhận hộp ngọc, gật đầu cái mạnh cái, linh lực dưới chân điên cuồng phun trào."Ầm" tiếng, thân thể liền như mũi tên trực tiếp bay ra ngoài, chỉ chốc lát liền biến mất ngoài con đường.

      - Lần này là phiền Lâm tiên sinh! Liễu Vân với Lâm Lạc.

      Lâm Lạc khoát tay:

      - Viện trưởng Liễu Vân cần khách khí, đứa Hạ Ngôn này xác là nhân tài dễ dạy.

      Lúc Lâm Lạc , ánh mắt lóe lên nhìn về phía cuối con đường, chẳng qua lúc này Hạ Ngôn sớm biến mất, sợ rằng tới bên ngoài Thánh điện.

      - Ha ha! Kỳ ta cùng cảm thấy như vậy. Liễu Vân cười cười, có hàm ý khác .

      Biết Hạ Ngôn trở thành Đại Linh Sư, tâm tư Liễu Vân liền cao hơn trước đây nhiều. Lấy tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn, bao lâu nữa gã Linh Tông sinh ra.

      Liễu Vân tin tưởng, Hạ Ngôn hoàn toàn có thể trước ba mươi tuổi đạt tới cảnh giới Linh Tông. Cho dù là trong năm cỗ thế lực Thánh địa, gã cường giả Linh Tông cũng đáng để bọn họ ra sức mời chào. Mà thiên phú Hạ Ngôn biểu ra, nếu để năm cỗ thế lực này biết được, bọn họ sao lại ném cành oliu? (ý đưa ra điều kiện hậu hĩnh)

      "Cùng may Hạ Ngôn là đệ tử của ta, đến lúc đó lẽ nào lại bỏ ta ?" mặt Liễu Vân lộ ra biểu tình bí hiểm, khẽ gật đầu.

      - Nguyên Xuân, chúng ta cùng xem tiểu thư Tử Hân. Liễu Vân xoay người với Lý Nguyên Xuân bèn cạnh.

      -! Viện trưởng. Lý Nguyên Xuân cúi đầu trả lời.

      Tạm biệt Lâm Lạc, Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân cũng theo con đường ra bên ngoài.

      Hạ Ngôn từ Bộ truyền tin nhanh chóng chạy ra ngoại điện, bóng người chợt lóe liền ra xa mấy chục thước.

      Ở cửa lớn ngoại điện, lúc Hạ Ngôn muốn lập tức qua, chẳng qua vừa ra cửa chính Thánh điện, thân thể Hạ Ngôn bỗng dừng lại. Bởi vì, thiếu chút nữa đụng lên hai người vừa mới bước lên cửa Thánh điện. Thân người vừa dừng lại, Hạ Ngôn mới nhìn hai người kia. Hai người này Hạ Ngôn đều gặp qua. người là tộc trưởng Tống gia Tống Lập, mà người còn lại là tộc trưởng Lục gia Lục Tương Pha.

      Hạ Ngôn thấy hai người này, mặt khỏi biến đổi.

      Mà hai người này nhìn thấy Hạ Ngôn, vốn mặt mũi dễ nhìn càng thêm đen. Hai người này hôm nay nhận được Điện chủ Thánh điện triệu kiến mới đến Thánh điện. Thời gian gần đây Lục gia cùng Tống gia đấu người chết ta sống, hai nhà có tư thế bộc phát chiến tranh toàn diện. Từ sau kiện Thanh Vân Sơn lấn trước, mâu thuẫn giữa hai gia tộc này bắt đấu thăng cấp toàn diện.

      Cho nên, lúc này Điện chủ Thánh điện mới triệu kiến tộc trưởng hai gia tộc này, dự định hòa giải chút. Nếu hai gia tộc khai chiến, đối với thành Tử Diệp mà phải chuyện gì tốt Tống Lập cùng Lục Tương Pha được Điện chủ triệu tập liền lập tức tới ngay, vừa vặn đụng tới Hạ Ngôn hết sức lo lắng chạy từ trong điện ra, thiếu chút nữa đụng vào người bọn họ.

      Ánh mắt ba người đối diện nhau, trong lòng đều toát ra đám ý nghĩ.

      "Tiểu tử này tới Thánh điện làm gì?"

      Trong lòng Lục Tương Pha cùng Tống Lập đều nghi hoặc.

      "Tên tiểu hỗn đản này, nếu có cơ hội nhất định phải báo thù cho nhi tử ta. Hừ! giờ có lão gia hỏa Liễu Vân làm chỗ dựa, ta phải nhịn. Hừ! Ta tin tên tiểu hỗn đản này vĩnh viễn ở trong thành Tử Diệp, vĩnh viễn ở bên người lão gia hỏa kia. "

      Hai mắt Tống Lập muốn phun ra lửa, nghiến răng nhìn Hạ Ngôn.

      Lúc này Hạ Ngôn cùng có thời gian dừng ở nơi này.

      Trong đầu vừa chuyển, Hạ Ngôn liền lướt qua bên cạnh hai người, nhanh chóng chạy về phía đường khác.

      -Hừ!

      Lục Tương Pha và Tống Lập liếc nhìn nhau, trong mũi cũng hừ lạnh tiếng, phất tay áo vào trong điện. Hai người này vừa vào, liền thấy Liễu Vân ra, vội vâng xem như thấy bước nhanh hơn vào bên trong.

      Liễu Vân thấy hai người như vậy, chỉ mỉm cười, thân thể cũng dừng lại, ra bên ngoài điện.

      "Rốt cuộc mua được Hồi Hồn Đan rồi, Tử Hân chết nữa. " Hạ Ngôn vội vã chạy nhanh đường, trong lòng thầm nghĩ.

      Từ Thánh điện đến tiểu viện của mình, chỉ cách bốn năm con đường. Lấy tốc độ Hạ Ngôn tại, tới năm phút thấy cửa tiểu viện.

      Thân thể Hạ Ngôn phóng lên mở mạnh cửa, sau đó phi thân tới sương phòng bên trái

      Cửa sương phòng vừa mở ra, Tiểu Thanh lại ngồi mặt đất trong phòng.

      - Tiểu Thanh!

      Hạ Ngôn nhìn thấy Tiểu Thanh, chân mày khỏi nhăn lại kêu tiếng. Tiểu Thanh ngồi dưới đất, hai mắt vô thần, sắc mặt có chút trắng bệch.

      - Tiểu Thanh! Muội làm sao vậy?

      Hạ Ngôn nhìn lại Tử Hân nằm ở giường, lại với Tiểu Thanh.

      Nghe được Hạ Ngôn lên tiếng, Tiểu Thanh mới từ từ xoay người lại, hai mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.

      -Oa!

      Đột nhiên, Tiểu Thanh lớn tiếng khóc ra, sau đó vọt tới ôm chặt lấy người Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn ca! Xin lỗi! Là muội chiếu cố tốt tiểu thư Tử Hân. Tiểu Thanh vừa khóc vừa

      - Hạ Ngôn ca! Thân thể tiểu thư Tử Hân lạnh lắm, muội ôm thêm chăn tới, cũng có tác dụng.

      Hạ Ngôn nhìn bên giường còn có mấy tấm đệm chăn mới tinh, hiển nhiên những chăn đệm này đểu là cho Tử Hân.

      Nghe Tiểu Thanh vậy, trong tim Hạ Ngôn đập mạnh, vội vâng đẩy Tiểu Thanh ra tới bên cạnh giường, ngón tay nhàng chạm vào người.

      - Tại sao lại như vậy?

      Hạ Tử Hân lúc này, hơi cuối cùng trong ngực Hạ Tử Hân hoàn toàn tiêu tán. Da thịt mảnh lạnh lẽo, ít nhất nửa canh giờ trước, hơi thở cuối cùng của Hạ Tử Hân tiêu tán rồi.

      - thể nào!

      Hạ Ngôn thào, lại mở hộp ngọc màu tím trong tay ra, bên trong là viên đan dược

      màu tím.

      Vừa mở hộp ra, cỗ mùi hương nhàn nhạt liền lan tòa trong gian phòng. Hạ Ngôn lấy viên đan dược màu tím đưa vào trong miệng Hạ Tử Hân, thế nhưng đan dược lại ngưng mà tan.

      - Hạ Ngôn ca! Muội có lỗi! Tiểu Thanh sắc mặt tái nhợt .

      Thổ Cẩu đứng ở ngoài cửa, nhìn màn trong phòng, cúi đầu.

      - Tiểu Thanh! phải sai ở muội! Hạ Ngôn quay người lại .

      - Hạ Ngôn! Tử Hân dùng đan dược chưa?

      Lý Nguyên Xuân vừa tiến vào sân, còn chưa thấy Hạ Ngôn lớn tiếng .

      Ngay sau đó, Lý Nguyên Xuân cùng Liễu Vân liền xuất ở ngoài cửa sương phòng bên trái, hai người nhìn cảnh tượng trong phòng, sắc mặt liền thay đồi.

      - Hạ Ngôn! Tử Hân thế nào rồi?

      Liễu Vân nhấc chân vào phòng, nhìn lên giường hỏi.

      - Sư phụ! Tử Hân nuốt được đan dược, có cần phải uống nước ? Giọng Hạ Ngôn có chút khàn hỏi Liễu Vân.

      - Nuốt được? Liễu Vân nhăn mày lại.

      - Sao lại thế? Hồi Hồn Đan vào miệng liền tan, sao lại nuốt được? Để ta xem!

      rồi, Liễu Vân cúi người đặt tay lên cánh tay Hạ Tử Hân. Tay lão vừa tiếp xúc với cánh tay Hạ Tử Hân, chân mày liền nhăn chặt.

      - Hạ Ngôn! Hạ Tử Hân chết, chết nửa canh giờ trước rồi Hồi Hồn Đan cũng có tác dụng nữa, thảo nào tan được.

      Liễu Vân lắc đầu thờ dài tiếng, bất đắc dĩ .

      Kỳ Hạ Ngôn cũng biết Hạ Tử Hân chết, thân thể sớm lạnh lẽo, thậm chí có chút cứng ngắc.

      Trong phòng, rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi, trong lòng bốn người đều cảm thấy áp lực.

      Qua hồi lâu, Lý Nguyên Xuân mới mở miệng :

      - Hạ Ngôn! Đệ đừng khổ sở nữa, đệ làm hết sức rồi

      Hạ Ngôn xác thực cố hết sức, mang Hạ Tử Hân từ Thanh Vân Sơn về, lão nhân Thánh Hoàng cũng tiêu hao linh hồn lực bảo trụ hơi thở cuối cùng cho Hạ Tử Hân. Thế nhưng tại, Hạ Tử Hân vẫn thể kiên trì được.

      Khóe miệng Hạ Ngôn tia cười khổ:

      - Ta chỉ là biết nên ăn với tộc trưởng thế nào, lúc rời gia tộc, ta từng đáp ứng tộc trưởng chiếu cố Tử Hân tốt.

      - Thế nhưng giờ đây, Tử Hân chết. Hạ Ngôn giọng đạm nhạt.

      - Quên ! Ta thông báo Hạ gia, để bọn họ đón Tử Hân trở về. Hạ Ngôn lắc đầu, đột nhiên khoát tay .

      - Hạ Ngôn! Đệ cần nghĩ nhiều, người chết thể sống lại, đệ đừng nghĩ quẩn. Lý Nguyên Xuân thấy Hạ Ngôn biểu như thế, trong lòng khỏi có chút lo lắng.

      Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn, đồng dạng có chút lo lắng.

      Nên biết rằng, Hội Giao Lưu học viện lập tức bắt đầu, nếu lúc này Hạ Ngôn bắt ngờ xảy ra chuyện, chuyện này xong.

      - Ta sao! Nguyên Xuân ca, sư phụ, các người đừng lo lắng! Hạ Ngôn cười cười.

      - Tiểu Thanh! Đừng khóc nữa, chuyện này có liên quan tới muội, huynh thích thấy muội khóc.

      Nghe Hạ Ngôn vậy, Tiểu Thanh vội ngừng tiếng khóc, mắt sưng đỏ nhìn Hạ Ngôn.

      -Ngao!

      Thổ Cẩu kêu tiếng trầm thấp, bốn chân bước tới góc viện nằm xuống.

      - có chuyện gì là tốt rồi Hạ Ngôn! Hạ Tử Hân là Trương gia thành Kim Dương hại chết. Thù này, tương lai con nhất định phải báo.

      Liễu Vân nhắc tới Trương gia.

      Lão như vậy, đơn giản là muốn kích phát ý chí chiến đấu của Hạ Ngôn, lão sợ ý chí Hạ Ngôn chìm xuống, cho nên cố ý nhắc tới Trương gia kích thích Hạ Ngôn, muốn cho Hạ Ngôn phấn chấn lại.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 228: TỚI THÁNH ĐỊA
      Hạ Ngôn đột nhiên mỉm cười, đứng ở bên cạnh giường Hạ Tử Hân nằm, khóe miệng lộ ra mỉm cười, chỉ là cười khổ.

      - Sư phụ! Ngài cần lo lắng cho con. Trương gia này, nhất định phải diệt!

      Trong giọng tràn ngập hàn ý, dường như ngay cả nhiệt độ khí xung quanh cũng giảm xuống rất nhiều, ngưng đọng làm cho người ta hít thở khó khăn.

      Ngay từ đầu, chính là mấy người Trương Phong Trương gia mực trêu chọc Hạ Ngôn. Ngày đó ở Thanh Vân Sơn, nếu phải Hạ Ngôn đủ thực lực, vậy người chết phải là bọn người Trương Phong, mà là Hạ Ngôn.

      Về phần Hạ Tử Hân, cũng bởi vì mình mà chết. Nếu phải vì mình, Tử Hân cũng bị mấy người kia bắt cóc áp chế Hạ Ngôn. Thù oán này, chết thôi. khi Hạ Ngôn có đủ thực lực, tuyệt đối khách khí với Trương gia. Đương nhiên, sợ rằng Trương gia cũng khách khí với Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn ca!

      Tiểu Thanh ở bên cạnh, si ngốc hô lên. Lúc này biểu tình dữ tợn của Hạ Ngôn, làm nàng có chút sợ hãi.

      - Tiểu Thanh! Đừng lo lắng, huynh sao. Thổ cẩu! Lát nữa ngươi mang phong thư về Hạ gia thành Ngọc Thủy, để Hạ gia phái người tới chuyển thi thể Tử Hân về.

      Hạ Ngôn cười với Tiểu Thanh, sau đó lại quay ra cửa hô.

      Thổ Cẩu mặc dù góc sân khác, chẳng qua Hạ Ngôn , nó đều nghe ràng. -Ngao ô!

      Thổ Cấu lập tức kêu tiếng.

      - Hạ Ngôn! Viên Hồi Hồn Đan này Hạ Tử Hân dùng được nữa, con thu nó lại .

      Trong mắt Liễu Vân chợt lóe sáng, sau đó ra hiệu bảo Hạ Ngôn thu lại Hồi Hồn Đan còn trong miệng Hạ Tử Hân.

      Hồi Hồn Đan là loại đan dược đặc thù. nếu người sống dùng, như vậy vào miệng liền tan. Nhưng nếu là người chết dùng nó, vậy dù có ngậm cả năm cũng tan được. Đồng thời, Hồi Hồn Đan còn chống nước chống lửa, coi như ở trong nước lửa cũng hư hại trong thời gian ngắn.

      Đương nhiên, muốn vẫn bảo trì dược hiệu của Hồi Hồn Đan, vậy cũng cần đặt Hồi Hồn Đan ở trong hộp ngọc.

      - Vâng!

      Hạ Ngôn lên tiếng, sau đó lấy Hồi Hồn Đan màu tím trong miệng Hạ Tử Hân ra, lần nữa đặt vào trong hộp ngọc màu tím.

      Viên Hồi Hồn Đan này giá trị ba trăm vạn kim tệ, chừng sau này còn có chỗ dùng. Hạ Ngôn cẩn thận thu hộp ngọc lại, ưỡn ngực hít hơi, ánh mắt khôi phục trong sáng, giống như làm sạch tất cả tạp niệm trong lòng.

      Liễu Vân thấy Hạ Ngôn như vậy, cũng liền yên tâm.

      - Hạ Ngôn! Trưa mai con đến học viện tìm ta, ta muốn xem võ kỹ con tu luyện. Liễu Vân trầm ngâm :

      - Nguyên Xuân! Chúng ta trước thôi.

      rồi, Liễu Vân liền xoay người ra sương phòng.

      - Lão đệ! Đệ có việc gì chứ? Lý Nguyên Xuân lại có chút lo lắng.

      - Ha ha! Lão ca, đừng lo lắng. Thù lớn chưa trả, đệ sao có chuyện được? Hạ Ngôn cười nhìn phía Lý Nguyẻn Xuân .

      - Vậy là tốt rồi. Lão đệ, vậy ta trước.

      Lý Nguyên Xuân cũng theo sau Liễu Vân ra khỏi phòng.

      Trong phòng, chỉ còn lại có Hạ Ngôn cùng Tiểu Thanh, còn có thi thể Hạ Tử Hân.

      - Tiểu Thanh! Mấy ngày này muội ngủ ở trong phòng huynh . Hạ Ngôn nhìn về phía Tiểu Thanh.

      - Ban ngày huynh phải học viện tu luyện, buổi tối luyện chế ít đan dược, cũng cần giường.

      - Hạ Ngôn ca! Vậy sao được chứ?

      Tiểu Thanh vội vã xua tay, hàng mi nhíu lại, vẻ mặt lo lắng thanh thúy .

      - có gì được, cứ quyết định như thế. giờ huynh viết phong thư thông báo cho Hạ gia. Tiểu Thanh, muội cùng đừng khổ sở nữa.

      Hạ Ngôn nhìn lại Hạ Tử Hân nằm giường, lại thở ra hơi, trầm giọng . Vừa xong, Hạ Ngôn cũng liền xoay người ra ngoài. Ba ngày sau, người Hạ gia tới!

      Hạ Phi Long phụ thân Hạ Tử Hân cùng đích thân tới đây, trong đoàn xe chỉ có vị trưởng lão Hạ gia.

      Trưởng lão Hạ gia chỉ ở thành Tử Diệp thời gian nửa ngày, liền mang thi thể Hạ Tử Hân trở về Hạ gia. Đối với việc này, trong thư Hạ Ngôn kể chỉ tiết ràng, cho nên trưởng lão Hạ gia cũng cần hỏi nhiều.

      Trong thư Hạ Ngôn Hạ Từ Hân là vì mình mà chết, đồng thời kể lại ràng vì sao mình cùng người Trương gia kết thù kết oán. Lúc Hạ Phi Long xem thư này, trong lòng đau đớn tự nhiên cần nhiều lời.

      Chẳng qua Hạ Phi Long cũng có biểu dư thừa, trong thư Hạ Ngôn giảng giải qua loa thế lực Trương gia thành Kim Dương, cho nên Hạ Phi Long rất ràng đây có ý nghĩa gì. Cho nên, chỉ có thể lựa chọn nhẫn.

      Dù ngay cả nội dung thư, cũng chỉ có bản thân cùng các vị trưởng lão Hạ gia biết.

      Hạ Phi Long cũng để trưởng lão mang theo câu cho Hạ Ngôn chính là bảo Hạ Ngôn tu luyện cho tốt, tương lai vinh quang Hạ gia, để Hạ gia lên con đường cường thịnh, trở lại đỉnh phong.

      Trong lịch sử Hạ gia, lâu trước đây Hạ gia từng đứng vào hàng các gia tộc đỉnh đại lục. Tuy rằng nay cách nào khảo chứng rốt cuộc giả, chẳng qa thân là tộc trưởng Hạ gia. Hạ Phi Long lòng đều muốn Hạ gia cường đại.

      Bảy ngày sau!

      Hạ Ngôn người đứng ở nơi hoang vắng ở ngoài thành Tử Diệp. "Sư phụ võ kỹ do tâm sinh!"

      vùng hoang vắng, Hạ Ngôn nhắm mắt lại, bên tai chỉ có tiếng gió khẽ ngâm rừng núi.

      "Sư phụ luận bàn võ kỹ cùng ta, cũng sử dụng linh lực, thế nhưng ngay cả góc áo của sư phụ ta cùng chạm tới. Mà nếu sư phụ công kích ta, ngay cả chiêu ta cùng thể chống đối. Còn chưa sử dụng linh lực, lại có chênh lệch lớn như vậy. "

      Lần đầu tiên luận bàn với Liễu Vân, trong lòng Hạ Ngôn bị đả kích . Lúc đó, rất có tự tin chỉ dựa vào Linh La kiếm cùng Ảo Ảnh Thân Pháp cũng rất mạnh mẽ. Đến khi ra tay, mới chính thức ràng chênh lệch giữa mình với cường giả chân chính.

      Liễu Vân đứng ở trong vòng ba bước trước người , thế nhưng vũ khí thoạt nhìn vô cùng linh hoạt của Hạ Ngôn, bất luân thế nào cùng chạm được thân thể Liễu Vân.

      Chỉ là né tránh giản đơn, làm cho tất cả công kích của Hạ Ngôn đều vô hiệu.

      Lúc đó Liễu Vân cũng chỉ là cười :

      - Hạ Ngôn! Con cũng cần nổi giận, chờ ngày con có thể vào cơ quan trận đặc thù, liền cách ta xa nữa.

      Liễu Vân cũng thỉnh thoảng vào cơ quan trận đặc thù tu luyện.

      - Tuy rằng võ kỹ chỉ là thủ đoạn công kích, nhưng cũng cùng nhịp thở với tâm linh người tu luyện. Nếu con có thể dùng tâm thi triển võ kỹ công kích, như vậy uy lực võ kỹ tự tăng lên đẳng cấp. Nhìn kỹ, công kích lúc này nhìn xem con có tránh né được .

      Lúc đó trong tay Liễu Vân chỉ nắm cây gậy gỗ.

      Mà cây gậy gỗ này, chỉ trong giây lát liền trực tiếp bắn trúng thân thể Hạ Ngôn.

      Tuy rằng Liễu Vân có sử dụng linh lực, thế nhưng Hạ Ngôn vẫn cảm thấy ảnh gậy như tập kích tới từ bốn phương tám hướng. Phía trước, phía sau, bên phải, bên trái, thậm chí bên cũng thể tránh né. Cuối cùng, Hạ Ngôn chỉ có thể nhe răng trợn mắt thành thành bị đánh gậy.

      Vù.

      Thần Hi kiếm nhàng lướt qua, cỗ gió xoáy bám vào, gào thét đâm về bên trái.

      "Ta hiểu được rồi. Võ kỹ bất đồng mặc dù có chia uy lực lớn , thế nhưng người sử dụng võ kỹ mới là mấu chốt phát huy uy lực võ kỹ. Cho dù là bí điển bất nhập lưu, ở trong tay sư phụ cùng có thể phát huy uy lực rất mạnh. "

      Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Vụt

      Xoạt.

      vùng hoang vắng, bóng người áo trắng liên tục tung bay. Kiếm quang dưới ánh chiều lấp lánh ánh sáng.

      - Hạ Ngôn ca! Huynh thành Tử Nguyệt nhất định phải cẩn thận nha.

      Ngày cuối cùng tháng mười, Hạ Ngôn mang theo gói đồ, lúc sắp rời thành Tử Diệp. Tiểu Thanh từ biệt Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Tiểu Thanh, muội cần lo lắng cho huynh. Lúc này là huynh tham gia Hội Giao Lưu học viện, sao có nguy hiểm chứ?

      Hạ Ngôn cười cười, khẽ ngắt lên gương mặt xinh đẹp của Tiểu Thanh.

      - Thổ Cẩu! Trong thời gian ta rời nhất định phải bảo vệ tốt Tiểu Thanh! Hạ Ngôn phân phó Thổ cẩu.

      Lần này Hạ Ngôn thành Tử Nguyệt tham gia Hội Giao Lưu học viện, có Viện trưởng Liễu Vân theo cùng, đương nhiên có nguy hiểm. Cho nên, Hạ Ngôn dự tính mang Thổ cẩu thành Tử Nguyệt.

      Hơn nữa bởi vì Hạ Tử Hân tử vong, Hạ Ngôn càng thêm lưu ý an toàn người bên cạnh mình, bất luận thế nào cũng thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

      Ngoại trừ để Thổ cẩu rời Tiểu Thanh ra, Hạ Ngôn còn cố ý nhắc nhở Lý Nguyên Xuân thường thường tới chiếu cố Tiểu Thanh. Lý Nguyên Xuân tự nhiên luôn miệng đáp ứng. Lý Nguyên Xuân cũng theo cùng Liễu Vân thành Tử Nguyệt.

      - Tiểu Thanh! Huynh đây. Hạ Ngôn nhìn trời chút, .

      rồi, cũng quay đầu lại liền rời .

      Lúc này, Liễu Vân, Vương Thiên Hà còn có Mễ Tuyết chờ Hạ Ngôn ngoài cửa học viện, ngồi chiếc xe ngựa thành Tử Nguyệt.

      Thành Tử Nguyệt cùng thành Tử Diệp tuy rằng chỉ khác nhau chữ, thế nhưng hai thành thị lại cách xa nhau ngàn dặm. Mặc dù xe ngựa rất nhanh, cũng phải cần mười ngày mới đến được.

      Xung quanh Thánh địa, tổng cộng có bốn tòa chủ thành, chia phương hướng bảo hộ Thánh địa ở giữa, mà thành Tử Nguyệt này chính là trong số đó. Thành Tử Nguyệt chỉ cách Thánh địa mấy chục dặm đường, ngồi xe ngựa nhanh cũng cần thời gian nửa ngày. Nếu là người tu luyện thực lực mạnh mẽ, sử dụng linh lực chạy tốc độ cao, vậy cùng lắm chỉ cần thời gian nửa canh giờ là có thể chạy từ thành Tử Nguyệt đến Thánh địa.

      Chẳng qua người tu luyện bình thường dù có tới thành Tử Nguyệt, cũng thể vào Thánh địa.

      - Hạ Ngôn! Ngươi đến rồi!

      Lúc Hạ Ngôn xuất , Vương Thiên Hà từ xa hô to.

      - Hạ Ngôn!

      Mễ Tuyết cũng cười chào hỏi với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn đồng dạng khách khí cười :

      - Vương Thiên Hà đại ca! Mễ Tuyết tỷ!

      - Được rồi! giờ chúng ta xuất phát . Tính ngày, chờ đến ngày thứ ba sau khi chúng ta tới thành Tử Nguyệt, cũng là ngày chính thức bắt đầu Hội Giao Lưu học viện. Ba người các con đều hiểu biết về học viên trong bảy học viện tham gia Hội Giao Lưu lần này rồi chứ?

      Liễu Vân đứng ở trước mặt ba người, trầm giọng .

      Ở hai ngày trước, Liễu Vân phân biệt cho mồi người phần tư liệu. Phần tư liệu này chính là bản phân tích học viên của các học viện khác tham dự Hội giao lưu học viện lần này. Bên , đều trình bày ràng tư liệu sơ nét của từng học viên, thực lực mỗi người, võ kỹ am hiểu, cũng đều có sơ qua.

      Từ tư liệu, những học viên tham gia Hội Giao Lưu học viện này, toàn bộ đều có thực lực Linh Sư hậu kỳ.

      - Đúng vậy, Viện trưởng!

      Ba người đồng thời gật đầu trả lời.

      - Ừ! Tư liệu này chỉ là mặt ngoài. Cho các con xem những tư liệu này, mục đích là để các con có hiểu biết về những học viên tham dự Hội Giao Lưu học viện. Các con ngàn vạn lần thể hoàn toàn coi những tư liệu này là chuẩn xác.

      Liễu Vân căn dặn.

      tư liệu đều là chết, mà người là sống.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 229: MỚI TỚI THÀNH TỬ NGUYỆT
      Mặc dù ở xe ngựa, bọn người Hạ Ngôn cùng ngừng tu luyện.

      thể tu luyện võ kỹ, như vậy hấp thu linh lực. Linh lực trong thiên địa vô cùng vô tận, bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi nào. người tu luyện đều có thể hấp thu linh lực bên ngoài cho mình dùng, tăng cường thực lực bản thân.

      Chẳng qua dựa vào thân thể tự động hấp thu, như vậy đương nhiên tốc độ rất chậm.

      Thời gian tám ngày đảo mắt là qua, tám ngày này ngoại trừ hơi có chút giao lưu với Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết ra, Hạ Ngôn đều ở trong trạng thái hấp thu linh lực. Chẳng qua thời gian tám ngày trôi qua, Hạ Ngôn cũng cảm giác linh lực thân thể có nâng cao.

      Từ khi Hạ Ngôn trở thành Linh Sư tới nay, trong cơ thể chỉ có hai lần linh lực nâng cao diện rộng trong thời gian ngắn. Lần đầu tiên là lúc Tử Vân Linh Hải vừa hình thành, còn lần thứ hai là Tử Vân biến dị trở thành hạt châu màu tím. Hai lần hấp thu linh lực này, đều để cho thực lực Hạ Ngôn được nâng cao diện rộng.

      - Dựa theo tốc độ tu luyện như vậy, lúc nào mới có thể trở thành cảnh giới Đại Linh Sư chứ!

      Vương Thiên Hà thả lỏng người, lắc đầu khổ nào, thở dài .

      Bởi vì tương đối quen thuộc với Hạ Ngôn, bốn người trong thùng xe này chỉ có Vương Thiên Hà có vẻ tương đối tùy ý.

      Nếu như đổi nơi khác, cũng biểu như vậy, Hạ Ngôn đối với Vương Thiên Hà cũng có hiểu biết sâu. Vương Thiên Hà này tuy rằng tâm tư xấu, chẳng qua lại thể thâm giao. Người này rất có tâm kế, hơn nữa tâm tư nặng nề, rất nhiều lúc suy nghĩ chân chính đều biểu ra.

      Còn Mễ Tuyết lại bất đồng, tuy rằng rất ít lời, thế nhưng thích là thích, ghét là ghét. So sánh lại, Hạ Ngôn càng thích giao lưu nhiều với Mễ Tuyết hơn. (đả: lão tác giả lại viện cớ, thích lun )

      Còn Mễ Tuyết đối với Hạ Ngôn lại bất đồng với những người khác. Từ khi bốn người rời thành Tử Diệp tới nay, Mễ Tuyết chuyện với Hạ Ngôn, sợ rằng còn nhiều hơn cả những lời nàng trong năm cộng lại trước kia. Thậm chí, Mễ Tuyết còn từng giúp Hạ Ngôn mua thức ăn, điều này làm cho Vương Thiên Hà hâm mộ cả nửa ngày.

      - Được rồi! Hạ Ngôn, tiến độ luyện đan của đệ thế nào?

      Vương Thiên Hà oán giận câu, lập tức hai mắt sáng lên nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      Vốn Vương Thiên Hà cũng biết Hạ Ngôn là Luyện Đan Sư, chẳng qua sau lần giao lưu võ kỹ, trong lúc vô ý Hạ Ngôn vài lời.

      - Cái này. Nghe loại đan dược có thể đẩy nhanh tốc độ hấp thu linh lực. Hạ Ngôn, đệ có thể luyện chế ra được hay ?

      Vương Thiên Hà chờ mong hỏi.

      Nghe hỏi như vậy, Mễ Tuyết cũng chuyển mắt nhìn lại. Đối với người tu luyện cảnh giới Linh Sư mà , Tụ Linh Đan mê hoặc chắc chắn rất lớn. Tụ Linh Đan, dù là Tụ Linh Đan nhất phẩm, giá cả cùng cực kỳ quý giá.

      Xe ngựa vẫn phóng nhanh đường, bánh xe chuyển động tung lên tầng cát vàng.

      - Luyện đan nào có dễ dàng như vậy, phải bắt đầu luyện tập từ cơ bản nhất đơn giản nhất. tại ta còn kém xa lắm!

      Hạ Ngôn cười .

      Lúc ở thành Tử Diệp, Hạ Ngôn luyện chế ra mười loại đan dược, mỗi loại đan dược đều luyện chế hai viên. Trong hai mươi viên đan dược này, có hai viên là đan dược nhị phẩm.

      Chẳng qua, Tụ Linh Đan có thể trợ giúp người tu luyện hấp thu linh lực, đến bây giờ Hạ Ngôn còn thể luyện chế ra. Tuy rằng nửa tháng trước lão nhân Thánh Hoàng đem các loại phương pháp luyện chế đan dược sơ cấp viết xuống giấy cho Hạ Ngôn, thế nhưng loại đan dược này bị xếp vào hạng năm mươi.

      Dựa theo trình tự, ít nhất Hạ Ngôn còn cần thời gian mấy tháng nữa mới có thể luyện chế ra Tụ Linh Đan.

      - cũng phải, luyện đan rất khó mà! Vương Thiên Hà chớp chớp mắt.

      - Tuy nhiên sau này khẳng định có thể luyện chế ra. Hạ Ngôn, nếu sau này đệ luyện chế ra Tụ Linh Đan, cần phải bán cho ta ít!

      - Vậy là nhất định! Hạ Ngôn vội :

      - Còn có Mễ Tuyết tỷ nữa!

      Mễ Tuyết nghe Hạ Ngôn như vậy, liền mỉm cười quyến rũ, làm cho Vương Thiên Hà cùng Hạ Ngôn nhìn đờ ra.

      -Trời ạ! Mễ Tuyết, ta và quen biết lâu như vậy, hình như còn chưa bao giờ thấy cười như thế!

      Vương Thiên Hà than thở lớn tiếng .

      Trong thùng xe, Viện trưởng Liễu Vân thấy mấy thanh niên cười , khóe miệng cùng có chút mỉm cười, chẳng qua lão cũng xen vào. Người thanh niên cười chỗ, lão xen vào lọt, sắc trời dần dần tối sầm xuống.

      - Hẳn là nhanh tới thành Tử Nguyệt rồi!

      Liễu Vân nhìn bên ngoài thùng xe chút, đột nhiên .

      Ba người Hạ Ngôn đều sửng sốt, sau đó ra sắc mặt vui mừng. Trải qua tám ngày xóc nảy, rốt cuộc tới được thành Tử Nguyệt rồi

      Mặc dù bọn họ trải qua nhiều ngày sinh hoạt xe ngựa, vẫn cảm thấy rất khó chịu.

      xe ngựa, đương nhiên khó chịu.

      - Viện trưởng! Hình như Hội Giao Lưu học viện lần trước cũng tiến hành ở thành Tử Nguyệt?

      Vương Thiên Hà nghi hoặc hỏi.

      tu luyện ở Học Viện Tử Diệp hơn năm, tự nhiên cũng biết nhiều chuyện hơn. Liễu Vân gật đầu :

      - sai! chỉ có Hội Giao Lưu học viện lần trước, hơn trăm năm qua, tất cả Hội Giao Lưu học viện đều là cử hành ở hai thành thị Tử Nguyệt cùng Phượng Tường!

      Thành Phượng Tường, cũng là trong chủ thành gần với Thánh địa nhất.

      Thành Tử Nguyệt ở phía Bắc Thánh địa, còn thành Phượng Tường ở phía Nam Thánh địa.

      - Thành Phượng Tường cùng thành Tử Nguyệt đều có trung tâm giao lưu học viện rất lớn, có tác dụng chuyên môn dùng để tiến hành giao lưu học viện!

      Liễu Vân tiếp.

      Ba người Hạ Ngôn đều gật đấu.

      - Vào thành rồi! Chúng ta ở tửu lâu Tử Nguyệt! Tửu lâu Tử Nguyệt ở ngay gần trung tâm giao lưu. Mỗi lần Hội Giao Lưu đều là ở tại tửu lâu này, ta nghĩ người của tám học viện hạng nhất đều đến đông đủ rồi!

      Liễu Vân khẽ gật đầu:

      - Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết! Ba người các con tới tửu lâu Tử Nguyệt rồi, nhất định phải khiêm tốn hành , thấy người nào cùng được tùy tiện chuyện!

      Ba người Hạ Ngôn gật đầu lần nữa, chẳng qua mặt ba người đều che giấu được có chút hưng phấn.

      Lộc cộc cộc!

      Xe ngựa đột nhiên phát ra tiếng chuyển động lộc cộc giòn giòn.

      - Viện trưởng! vào thành Tử Nguyệt!

      Ở trước thùng xe truyền đến tiếng của người đánh xe.

      -Ừ! Biết rồi! Liễu Vân trả lời.

      - Sư phụ! bằng chúng ta xuống xe bộ chút, vừa lúc xem cảnh tượng thành Tử Nguyệt!

      Hạ Ngôn nhướng mày, nhịn được đề nghị, ở xe ngựa xác thực rất phiền muộn.

      - Ha ha! Tốt! Các con thấy sao?

      Liễu Vân tự nhiên nhìn về phía Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết.

      - Con cũng muốn xuống dưới bộ! Mễ Tuyết lập tức ngẩng đầu phụ họa.

      Vương Thiên Hà vỗ mạnh tay:

      - xuống chút, hít thở khí. Mấy ngày nay ở xe ngựa, cả người đều cứng ngắc rồi!

      Bốn người xuống xe ngựa, hai bên đường xá thành Tử Nguyệt đa số cửa hàng đều treo đèn lên, người đường tới lui nối liền dứt.

      -Ồ?

      Hạ Ngôn phát ra tiếng kinh ngạc.

      "Người tu luyện đường phố thành Tử Nguyệt còn nhiều hơn thành Tử Diệp! Nhìn người dường qua lại, trong đó lại có phần ba đều mang theo vũ khí!" Hạ Ngôn kinh ngạc đánh giá người đường bốn phía nối liền dứt.

      Tuy rằng đến lúc này còn chua thấy qua cường giả Linh Sư xuất , chẳng qua những người này cũng thiếu cường giả Hậu Thiên đỉnh. Nghĩ tới thành Ngọc Thủy, cường giả Hậu Thiên đỉnh cũng cực kỳ hiếm thấy, trong gia tộc cũng chỉ có vài cường giả Hậu Thiên đỉnh mà thôi.

      - Người tu luyện thành Tử Nguyệt còn nhiều hơn cả thành Tử Diệp chúng ta. Vương Thiên Hà thẳng, lúc này cũng nhìn ra.

      - Thành Tử Nguyệt chỉ cách Thánh địa sáu mươi dặm, người tu luyện nhiều là chuyện đương nhiên. Thành Tử Nguyệt xếp hàng thứ tư trong năm mươi bốn chủ thành đại lục, thành Tử Diệp chúng ta lại chỉ xếp vào mười hạng đầu. Nếu phải Học Viện Tử Diệp đặt ở thành Tử Diệp, vậy ngay cả mười hạng đầu thành Tử Diệp cùng xếp vào được!

      Liễu Vân giải thích.

      - Viện trưởng! Thành Tử Nguyệt này có học viện siêu cấp, học viện hạng nhất sao?

      Mễ Tuyết nhíu mi liễu hỏi. Liễu Vân khẽ lắc đầu:

      - Thành Tử Nguyệt thậm chí ngay cả học viện bình thường cũng có, trong bốn tòa chủ thành xung quanh Thánh địa, toàn bộ cũng có học viện. Hơn nữa bốn tòa chủ thành có phần ba cư dân đều là người tu luyện các thành thị khác căn bản thể so sánh với bốn tòa thành thị này!

      "Hóa ra là như vậy!"

      Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Bốn người đường, thỉnh thoảng thấy ít người tu luyện qua bên cạnh.

      - Người tu luyện tuy nhiều, chẳng qua cao thủ lại nhiều! Hắc hắc, đều là Hậu Thiên.

      Vương Thiên Hà lắc đầu có chút đắc ý.

      là Linh Sư hậu kỳ, thấy đông đảo người tu luyện Hậu Thiên, tự nhiên có chút đắc ý. chỉ có Vương Thiên Hà, dù ngay cả Mễ Tuyết đều lộ ra biểu tình tương đối ưu việt.

      đường qua nhiều người tu luyện ba bốn chục tuổi, bốn năm mươi tuổi mới là cảnh giới Hậu Thiên.

      - Ngươi quên lúc đầu làm sao tiến vào Học Viện Tử Diệp hay sao? Liễu Vân giọng quát.

      Tiến vào Học Viện Tử Diệp, chính là người tu luyện tinh chọn ra trong ngàn vạn người tu luyện. Từ mỗi quận thành chọn ra bộ phận cực người tu luyện trẻ tuổi, sau đó bộ phận người tu luyện trẻ tuổi này trải qua khảo hạch, cuối cùng mới vào Học Viện Tử Diệp.

      Có thể tiến vào Học Viện Tử Diệp, đều là số ít người tu luyện cục kỳ ưu tú.

      Nghe Viện trưởng Liễu Vân quát như thế, Vương Thiên Hà lập tức nghiêm túc lại, vốn tính tinh có chút lỗ mãng cùng triệt để trầm tĩnh.

      - Đại Lục Long Chi có bao nhiêu người tu luyện? Thế nhưng có thể trở thành Linh Sư mới có bao nhiêu? Trong số quận thành, cả thành thị cường giả Linh Sư chẳng qua mới có vài người. Các ngươi có thể trở thành Linh Sư, chứng mình bản thân các ngươi có đủ thiên phú. Nhưng chỉ cần các ngươi nếu có chút thư giãn, tất nhiên bị người khác vượt qua!

      Ngữ khí Liễu Vân có chút nặng thêm.

      Cả thành Ngọc Thủy, Linh Sư có danh có tiếng cũng chỉ mười mấy người. Mặc dù thêm những người tên tuổi cũng vượt quá ba mươi Linh Sư. Mà cư dân thành Ngọc Thủy hơn mười vạn. Nhân số người tu luyện cũng có hơn mấy vạn, có thể thấy được số lượng Linh Sư rất thưa thớt.

      - Thế nhưng cơ số người tu luyện lớn, dù có xác xuất , vậy cũng có rất nhiều Linh Sư. Hơn nữa nơi này gần Thánh địa như vậy, càng là cường giả như mây. tại các ngươi ở nơi này chẳng qua là nhìn góc núi băng mà thôi!

      Liễu Vân thoáng dừng lại, liền tiếp tục .

      Vương Thiên Hà đương nhiên ý của Viện trưởng, là muốn bọn họ bảo trì tâm tính trầm ổn.

      - Viện trưởng! Con biết!

      Vương Thiên Hà cúi đầu cung kính .

      -Ừ!

      Liễu Vân gật đầu:

      - Tửu lâu Tử Nguyệt cùng trung tâm giao lưu đều ở vị trí trung tâm thành Tử Nguyệt. Chúng ta đến nơi đó, hẳn cần thời gian canh giờ!

      tại tốc độ bốn người giống người thường, thành Từ Nguyệt này kích cỡ xắp xỉ thành Tử Diệp, từ cửa thành Bắc vào trung tâm thành thị, người thường chừng cần cả ngày.

      - bộ cùng tốt, nếu tới thành Từ Nguyệt rồi cũng cần gấp gáp nữa. Hội giao lưu ngày kia mới bắt đầu mà!

      Liễu Vân ngang đầu nhìn trời sao, giọng trở nên hiền hòa hơn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :