Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 220:
      Nhìn mặt Lưu Khải lộ vẻ thống khổ, thậm chí ngay cả cơ mặt đều co dật dữ dội. Hạ Ngôn thầm than trong lòng.

      - Ta nhờ Viện trưởng mua giúp loại đan dược. Chỉ cần thành công lấy được đan dược này, Tử Hân liền có nguy hiểm. Lưu Khải, đệ đừng lo lắng.

      Hạ Ngôn điều chỉnh tâm tình chút, ngưng giọng với Lưu Khải.

      mặt , cũng lộ ra nụ cười nhàng.

      Lưu Khải nghe Hạ Ngôn vậy, sắc mặt mới dần khôi phục bình thường, ánh mắt lóe

      lên.

      - Hạ Ngôn ca, đệ biết rồi. Lưu Khải .

      Viện trưởng Liễu Vân của Học Viện Tử Diệp, ở trong lòng học viên bình thường, đó gần như là Thần. tại ngay cả Viện trưởng đều ra tay giúp đỡ, tự nhiên hẳn là thành vấn đề.

      Khẽ gật đầu, Lưu Khải lại nhìn về phía Tử Hân.

      - Được rồi. tại ta đưa Tử Hân về để cho Tiểu Thanh chăm sóc cho nàng tốt. Hạ Ngôn xong liền ôm Hạ Tử Hân tiếp tục về phía trước.

      - Vâng.

      Lưu Khải khó khăn lên tiếng, nhích người tránh đường.

      "Rốt cục là ai làm Tử Hân bị thương?"'Lưu Khải phẫn nộ trong lòng suy nghĩ, hai mắt đỏ

      lên.

      "Hừ! Khẳng định là mấy tên hỗn đản Trương gia kia, bằng chẳng còn ai khác. " Lưu Khải có thể nghĩ đến đầu tiên, chính là mấy người Trương gia. Mấy người này, từ trước đến nay vẫn bất hòa với bọn họ.

      - Hạ Ngôn ca, đây là.

      Tiểu Thanh thấy Hạ Ngôn đột nhiên vào, trong lòng còn ôm người trở về liền bước lên hỏi.

      Thổ Cẩu cũng từ trong góc tường nhảy ra, nghiêng đầu nhìn vào Hạ Ngôn, trong mắt lóe lên ánh sáng màu xanh biếc. Nó đuổi theo hộ vệ kia của Trương gia, trở lại chỗ cũ liền thấy bóng dáng Hạ Ngôn. Nó linh tính hết sức cao, biết có thể Hạ Ngôn trở về, liền trở về thành Tử Diệp.

      Tuy nhiên khi nó về nhà lại thấy Hạ Ngôn, Tiểu Thanh biết Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu ra ngoài, lúc này mỗi mình Thổ cẩu trở về, khỏi có chút lo lắng.

      Chẳng qua Thổ cẩu tuy trí tuệ cực cao nhưng lại biết , cũng thể mọi chuyện cho Tiểu Thanh. Cũng may, bọn họ còn lo lắng bao lâu. Hạ Ngôn cũng trở về. Chỉ là trong lòng còn ôm người.

      - Là Tử Hân. Hạ Ngôn thẳng.

      -Hả?

      Tiểu Thanh thét tiếng kinh hãi. Lúc này Tiểu Thanh cũng biết người Hạ Ngôn ôm trong lòng bị thương, bị hôn

      mê.

      - Là Tử Hân tiểu thư sao. Tử Hân tiểu thư bị làm sao vậy? Tiểu Thanh lo lắng hỏi.

      HạNgôn lắc đầu:

      - Ta trước tiên đưa nàng vào trong phòng muội. tại nàng hôn mê bất tỉnh, phiền toái muội chăm sóc nàng vài ngày!

      xong, Hạ Ngôn liền vào trong gian phòng của Tiểu Thanh.

      Tiểu Thanh cũng theo sát phía sau vào trong phòng.

      Hạ Ngôn khẽ thở ra, đặt Tử Hân lên giường mềm. Tiểu Thanh nhìn vẻ mặt Hạ Ngôn nghiêm túc, cũng dám mở miệng hỏi, chỉ là lấy khăn lông cùng nước ấm đến để lau qua cho Tử Hân.

      - Tiểu Thanh! Mấy ngày nay liền vất vả muội rồi. Hạ Ngôn bất đắc dĩ .

      Tiểu Thanh vội vàng :

      - Hạ Ngôn ca. Tử Hân tiểu thư rốt cục xảy ra chuyện gì? Huynh vừa rồi ra ngoài, là bởi vì Tử Hân tiểu thư sao?

      Tiểu Thanh rốt cục vẫn kìm nổi lên tiếng hỏi.

      Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ co giật cười cười :

      - Ừ! Tử Hân bị người bắt cóc, ta cứu nàng! Tuy nhiên là vẫn để những người đó làm bị thương nàng. Qua vài ngày, tốt hơn.

      "Cũng biết Thổ cẩu có đánh chết được tên hộ vệ kia ?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

      Quay người nhìn, Thổ cẩu ngồi ngoài sân, nhìn vào trong phòng. Hạ Ngôn xoay người, chậm rãi ra ngoài.

      - Thổ Cẩu.

      Hạ Ngôn nhìn vào Thổ cẩu:

      - Hộ vệ Trương gia chạy trốn, ngươi có đuổi kịp ? Thổ Cẩu vội vàng gật đầu.

      Thấy Thổ cẩu gật đầu, trong lòng Hạ Ngôn hơi thả lòng. Chỉ cần hộ vệ kia trốn thoát, Trương gia trong thời gian ngắn thể tra ra mình là người giết chết Trương Phong.

      Hơn nữa, cho dù là người Trương gia điều tra, nghi ngờ mình bọn họ cũng có chứng cớ trực tiếp. Hơn nữa, còn có sư phụ ở đây, bọn họ khẳng định dám có hành động gì.

      Ý nghĩ Hạ Ngôn xoay chuyển, chợt híp mắt lại.

      "Tuy nhiên, ta tại vẫn nên cẩn thận. khi Trương gia hoài nghi, vậy cho dù bọn họ dám trắng trợn tìm mình, nhưng mà ngấm ngầm sao? Cuối cùng, vẫn là phải dựa vào thực lực của ta. Sư phụ có thể bảo vệ ta nhất thời. mà thể bảo vệ ta cả

      đời. Thực lực bản thân, mới là quan trọng nhất"
      . Hạ Ngôn vài bước trong sân, rồi đột nhiên ngừng lại.

      "Với thực lực tại của ta, tuy rằng chỉ là Đại Linh Sư sơ kỳ, nhưng cho dù là Đại Linh Sư sơ kỳ, cũng có thể liều mạng trận. Chờ thực lực bản thân đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ, như vậy dưới Linh Tông đối với ta hẳn là có uy hiếp nhiều. Tuy nhiên, muốn đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ, cũng dễ dàng như vậy. " Hạ Ngôn nghĩ lại lượt những việc trải qua trong quá trình tu luyện gần đây. Đoạn thời gian này, thực lực của tăng lên quá nhanh, chủ yếu vẫn là bởi vì trải qua vài lần sinh tử, hơn nữa thêm vào tích lũy từ trước.

      trắng ra, đó chính là vận khí Hạ Ngôn có vẻ tốt, cho nên mới có thể tu luyện nhanh như vậy. Mới mấy tháng thời gian ngắn ngủi, liền từ Hậu Thiên đỉnh trở thành Đại Linh Sư sơ kỳ. Người bình thường, quả dám tưởng tượng chuyện này là .

      Nhưng thực lực gia tăng, cũng thể vẫn dựa vào vận khí.

      "Tăng lên độ cứng cỏi tinh thần, cũng là rất cấp bách!" Hạ Ngôn gật gật đầu, nhìn sang phòng đối diện. tại Hạ Ngôn thành công luyện chế ra sáu loại đan dược, đối với luyện chế đan dược tuy rằng hiểu , nhưng hiểu biết nhất định.

      "Cũng biết khi nào Thánh Hoàng gia gia mới cho phép ta luyện chế đan dược tăng độ cứng cỏi tinh thần đây?" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, nghĩ đến lão nhân Thánh Hoàng, ánh mắt lại ảm đạm.

      Lúc này vì giữ mạng cho Tử Hân, lão nhân Thánh Hoàng lại hao phí ít linh hồn lực. Hạ Ngôn cũng thể lo lắng. Thánh Hoàng gia gia chỉ là linh hồn thể, linh hồn lực bị hao phí quá nhiều chẳng khác nào nhàn loại bình thường bị mất nhiều tinh huyết.

      Hơn nữa, nhân loại mất tinh huyết, còn có thể thông qua an tâm tu dưỡng để khôi phục. Nhưng linh hồn lực của lão nhàn Thánh Hoàng lại thể khôi phục.

      Hạ Ngôn tự chủ được nhìn Nhẫn Linh La tay, trong lúc nhất thời các loại ý niệm đan xen cùng chỗ trong đầu.

      Đột nhiên, thân hình Hạ Ngôn chấn động, vứt bỏ các loại ý nghĩ hỗn tạp trong đầu.

      - Thổ Cẩu. Lần này may mà có ngươi. Nếu để tên hộ vệ kia trốn thoát, vậy phiền toái rất lớn.

      Hạ Ngôn với Thổ cẩu.

      - Ngao. ô!

      Thổ Cẩu há to miệng, răng nanh nhe ra, lộ ra nụ cười đắc ý.

      " tại ta cấp bách nhất chính là tu luyện tăng thực lực, những chuyện khác nên nghĩ nhiều. " Nắm chặt tay, Hạ Ngôn bước nhanh ra ngoài cửa.

      Tầng thứ ba Kinh Các Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn còn chưa lên. Những bí điển Thiên cấp ở đó, Hạ Ngôn chưa xem quyển nào. Nếu Linh La kiếm dung hợp bí điển Thiên cấp, uy lực tự nhiên lại được tăng lên.

      Ánh mắt Thổ cẩu dõi theo Hạ Ngôn đột nhiên rời , lại nghiêng đầu. Nó cũng cùng Hạ Ngôn, bởi vì Hạ Ngôn kêu nó cùng.

      Bước chân nhanh hơn, ra khỏi cửa Hạ Ngôn liền rất nhanh về hướng Học Viện Tử Diệp.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 221:
      Học Viện Tử Diệp, Kinh Các tầng ba!

      - Ngày hôm qua sau khi Hạ Ngôn đột nhiên rời khỏi, đến tại còn trở về.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lúc này còn ở trong Kinh Các, hai người đều cầm bản bí điển Thiên cấp xem ngày hôm nay bỏ về chỗ cũ. Thời gian bọn họ xem bí điển so với ngày trước dài hơn chút.

      Lúc này thời gian sớm qua giữa trưa, tuy nhiên hai người vẫn còn chưa rời khỏi Kinh Các.

      Nghe Vương Thiên Hà , đôi mi Mễ Tuyết khẽ rung chút, đôi môi đỏ mọng hé ra nhưng phát ra thanh.

      Hứa lão nhị cũng ở Kinh Các tầng ba nghe được lời của Vương Thiên Hà, liền từ trong góc chậm rái bước ra.

      - Hai người các nguợi xem bí điển Thiên cấp mấy ngày rồi, đều có lĩnh ngộ gì ? Hứa lão cười nhìn về phía hai người hỏi.

      Từ khi đám ba người bọn Hạ Ngôn tiến vào trong Kinh Các xem bí điển, tại hem nửa tháng. Bí điển mà Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết xem vẫn chỉ là quyển. quyển này, bọn họ vẫn chưa xem xong.

      Chẳng qua tuy hai người còn chưa xem xong, nhưng là võ kỹ của mỗi người đều có tiến bộ ít.

      Nghe Hứa lão hỏi vậy, Vương Thiên Hà ha ha cười :

      - Bí điển Thiên cấp bác đại tinh thâm, con xem bản "Liệt Nhật Kiếm" này, đến hôm nay cùng chưa thể hiểu phần mười nội dung trong đó. Tuy nhiên, võ kỹ của con cùng có tiến bộ rệt.

      - Con xem bản "Thiên La Tiêng này cùng rất thâm ảo. Mễ Tuyết nhíu mày .

      - Ha ha! Các ngươi đều là trong những học viên ưu tú nhất Học Viện Tử Diệp. về thiên phú, đừng là đám người tu luyện bình thường bên ngoài, cho dù là trong Học Viện Tử Diệp, thiên phú của hai ngươi ở trong tất cả các học viên cùng là đứng đầu. Cũng chỉ có các ngươi mới có thể trong thời gian ngắn như vậy lĩnh ngộ đến bản chất (thực chất chân tủy) bộ phận bí điển Thiên cấp. Nếu là người bình thường, chỉ sợ cho dù là nửa năm, năm đều lĩnh ngộ ra nhũng thứ các ngươi tốn mất nửa tháng lĩnh ngộ đó.

      Hứa lão khẽ gật đầu, cười .

      Lão như vậy cùng xuất phát từ lời khen từ đáy lòng. Đối với học viên có thiên phú cao, Hứa lão cùng rất thích.

      - Tuy nhiên, thiên phú chỉ là phương diện. Có thiên phú, tu luyện dễ dàng, nhưng nếu cố gắng như vậy thiên phú cao tới đâu cũng vô dụng. Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết Hai người các ngươi nhất định thể có chút lơi lỏng nào. Hạ Ngôn kia ngày hôm qua ngoài ý muốn rời , các ngươi bởi vậy nhưng lãng phí ít tinh thần.

      Hứa lão nhị đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt sáng quắc nhìn hai người.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết trong lòng đều cả kinh. Bọn họ đương nhiên nghe ra đây là Hứa lão cảnh báo bọn họ thể phân tâm.

      - Đa tạ Hứa lão dạy bào!

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết liếc nhau, đồng thời khom người .

      Nếp nhăn mặt Hứa lão nhị hơi giãn ra, lúc này mới vuốt chòm râu dài của mình lúc, gật đầu cười hài lòng.

      - Hứa lão! Thiên phú của Hạ Ngôn kia, chúng con cũng là theo mà kịp. Hơn nữa, Hạ Ngôn tu luyện cùng cực kỳ cố gắng.

      Mễ Tuyết đột nhiên mở miệng .

      Những lời này, cơ hồ là bật thốt ra. Với tính cách của Mễ Tuyết như vậy kỳ là khó khăn vạn phần nhưng biết vì sao, hôm nay ở trước mặt Hứa lão nàng lại kìm nổi ra.

      Khi nàng ra những lời này, ngay bản thân nàng cùng đều cảm thấy có chút giật mình.

      Vương Thiên Hà ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Mễ Tuyết. Thời gian Vương Thiên Hà biết Mễ Tuyết rất lâu rồi, đối với Mễ Tuyết tự nhận là phi thường hiểu . cũng nghĩ tới Mễ Tuyết lại ở trước mặt Hứa lão những lời như vậy.

      -Ồ?

      Hứa lão kinh ngạc tiếng, nhìn Mễ Tuyết:

      -Ngươi làm thế nào biết Hạ Ngôn kia thiên phú cực cao? Hứa lão nhị cũng nổi lòng hiếu kỳ.

      Lúc trước đại ca lão ở Kinh Các tầng vừa nhìn thấy từng qua. Hạ Ngôn này phi thường kỳ lạ. Hơn nữa, thực lực đạt tới Linh Sư đỉnh, lúc ấy đại ca của lão tự mình ra tay thử.

      - Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi, nhưng lại có thể vào trong cơ quan trận cao cấp. Mễ Tuyết tiếp.

      Có lè trong tiềm thức của nàng, chỉ muốn vì Hạ Ngôn gì đó, về phần nguyên nhân, có thể là hy vọng Hạ Ngôn có thể được đến càng nhiều nhân viên cao tầng học viện chú ý tới.

      - Cái gì?

      Cặp mắt Hứa lão bỗng trợn tròn.

      Cơ quan trận cao cấp, nơi đó phải là Đại Linh Sư mới có thể vào. Hơn nữa, cho dù là Đại Linh Sư vào trong cũng cố hết sức. Nhất là người tu luyện mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, càng khó!

      Hạ Ngôn với cảnh giới Linh Sư tiến vào cơ quan trận cao cấp?

      Cơ quan trận này, là Học Viện Tử Diệp cố ý mời vị cơ quan đại sư hết sức nổi tiếng Đại Lục Long Chi kiến tạo nên, mục đích chính là vì cung cấp đủ luyện tập thực chiến cho học viên. Cơ quan trận tổng cộng chia làm bốn loại: sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đặc thù. Bốn loại cơ quan trận này, dùng đến nhiều nhất chính là cơ quan trận sơ cấp.

      Đương nhiên, cho dù là cơ quan trận sơ cấp cũng phải là học viên có cảnh giới Linh Sư mới có thể vào trong tu luyện.

      Mà cơ quan trận trung cấp cùng chỉ có thiểu số bộ phận học viên đặc biệt ưu tú mới có thể tiến vào. Ví dụ như là Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà.

      Cơ quan trận cao cấp rất ít có học viên sử dụng. Cho dù là những giảng sư, chỉ sợ cùng chưa có ai có thể vào trong. Cơ quan trận cao cấp, cầu là cảnh giới Đại Linh Sư mới có thể vào trong.

      Khi Hứa lão nghe Mễ Tuyết Hạ Ngôn có thể tiến vào cơ quan trận cao cấp, giật mình cùng là rất bình thường.

      - Mễ Tuyết sai. Hạ Ngôn quả có thể vào tu luyện trong cơ quan trận cao cấp. Hơn nữa, ở trong cơ quan trận cao cấp cũng có thể kiên trì thời gian rất lâu.

      Vương Thiên Hà tiếp lời:

      - Thực lực Hạ Ngôn, rất mạnh. Nếu là Hạ Ngôn có thể tham gia Hội Giao Lưu học viện lúc này, Học Viện Tử Diệp chúng ta.

      đến đây, Vương Thiên Hà tiếp, tuy nhiên ngụ ý cùng rất ràng. Nếu là Hạ Ngôn tham gia Hội Giao Lưu học viện, vậy Học Viện Tử Diệp rất có khả năng đạt được thành tích cao ở Hội Giao Lưu.

      - Ta hiểu rồi. Quả nhiên đúng như lời đại ca , Hạ Ngôn này là quái tài. Cặp mắt Hứa lão tỏa sáng :

      - Ánh mắt Viện trưởng, quả nhiên là độc đáo!

      xong, Hứa lão thở ra hơi dài.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lại liếc nhìn nhau, cau mày.

      - Hạ Ngôn này, nhất định phải tìm được. Cho dù là bị điên, cùng phải chữa khỏi. Hứa lão đột nhiên hết sức ngưng trọng . xong, chân di động về hướng thang

      lầu.

      Vương Thiên Hà thấy Hứa lão muốn rời , với Mễ Tuyết:

      - Chúng ta cùng nên ra thôi.

      -Ừ!

      Mễ Tuyết gật gật đầu.

      Đúng lúc này, nơi thang lầu chợt lóe bóng người, bóng người màu trắng từ phía dưới nhoáng lên .

      Ba người tập trung nhìn, ngờ là Hạ Ngôn ngày hôm qua ngoài ý muốn rời .

      Hạ Ngôn đồng thời cùng thấy được ba người lầu, trước tiên cung kính chào hỏi Hứa lão nhị, khom người:

      - Xin chào Hứa lão.

      Lúc Hạ Ngôn tiến vào Kinh Các cũng chỉ là vừa được lát, chào hỏi Hứa lão ở tầng . Đương nhiên, hai người cũng vài câu. Hứa lão hỏi ngày hôm qua xảy ra chuyện gì. Hạ Ngôn chỉ là lúc ấy có ít lĩnh ngộ, cho nên mới vội vã rời thí nghiệm chút.

      Hứa lão cười cười, cũng hỏi đến cùng.

      Khi Hạ Ngôn lẽn đến tầng ba, vừa lúc đụng phải ba người bên muối xuống lầu.

      - Hạ Ngôn, đệ việc gì chứ?

      Mễ Tuyết nhìn thấy Hạ Ngôn xuất , lập tức kìm nổi mừng rỡ . Hạ Ngôn cười :

      - Đúng vậy, có việc gì. Hai người còn ở đây sao?

      - Đúng vậy! Hôm nay bởi vì ta cùng Mễ Tuyết đều có chút hiểu ra, cho nên liền ở thêm chút. Vừa rồi, chúng ta còn đến đệ đó. Hạ Ngôn, ngày hôm qua đệ đột nhiên rời , chúng ta còn tưởng là đệ điên rồi. Ha ha! tại nhìn thấy đệ, cùng an tâm hơn.

      Vương Thiên Hà vừa cười vừa .

      Hạ Ngôn xin lỗi:

      - Làm các vị lo lắng rồi. Đệ sao, ngày hôm qua chỉ là có chút ngoài ý muốn, mới vội vã rời .

      - Hạ Ngôn. Ngươi vào cơ quan trận cao cấp? Hứa lão lúc này mở miệng dò hỏi.

      Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cái, khẳng định là hai người ra tin tức này. Nếu , tại Hứa lão khẳng định thể biết được.

      Tuy nhiên đây cũng coi là bí mật gì, Hạ Ngôn lập tức cười :

      - Thưa Hứa lão, con vào cơ quan trận cao cấp. Tu luyện trong đó, thực lực của con tăng lên rất nhanh!

      - Giỏi!

      Hứa lão vuốt chòm râu, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn:

      - Hạ Ngôn, ngươi hôm nay vì sao lại lên tầng ba?

      Từ đầu tới giờ, Hạ Ngôn đều là ở hai tầng dưới xem bí điển. Hạ Ngôn sửng sốt, tuy nhiên lập tức trả lời:

      - Bí điển tầng và tầng hai, con đều xem xong toàn bộ rồi. Cho nên, tại muốn bắt đầu xem bí điển Thiên cấp ở tầng ba.

      Hạ Ngôn xong, ánh mắt đảo qua bốn phía Kinh Các tầng ba này.

      Tầng ba này so với tầng hai trống hơn nhiều, giá sách bốn phía tổng cộng cũng chỉ có ít ỏi mấy cái hộp đắt tiền tinh xảo. Hạ Ngôn biết, đặt trong những cái hòm này chính là bí điển Thiên cấp trân quý dị thường.

      Đếm sơ lượt, trong tầng ba này tổng cộng có đặt tám bản bí điển.

      - Xem xong rồi?

      Cặp mắt Hứa lão trừng lớn, :

      - Hạ Ngôn. Bất kể là bí điển bất nhập lưu hay là bí điển Nhân cấp, bản nào là có điểm độc đáo. Ngươi xem rồi, nên xem kỹ lưỡng.

      Hứa lão lời này rất thấm thía, tại lão đối với Hạ Ngôn thay đổi ánh mắt khác, loại ánh mắt vượt qua đối với Vương Thiên Hà và Mẻ Tuyết. Nếu là học viên bình thường, lão nhiều như vậy.

      Hạ Ngôn cùng nghe ra ý tứ của Hứa lão, biết Hứa lão đáy là muốn tốt cho mình. Tuy nhiên, quả xem rất kỹ lưỡng, hơn nữa còn tiêu hóa hấp thu toàn bộ bí điển này, tự nhiên cần phải tốn thêm thời gian xem nữa.

      liền :

      - Hứa lão! Bí điển tầng cùng tầng hai con xem rất kỹ, cùng biết trong mỗi bản bí điển này đều có chỗ hay.

      Thấy Hạ Ngôn vậy, khí tức Hứa lão đột nhiên trầm xuống, nghiêm túc :

      - Hừ! Ngươi ngươi xem kỹ, ta đây muốn kiểm tra ngươi chút.

      Khóe miệng Hứa lão nổi lên cười lạnh, lão cố ý muốn đả kích Hạ Ngôn.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết ở bên cạnh, ánh mắt đều hướng về phía Hạ Ngôn. Bọn họ nghe Hạ Ngôn vậy, trong lòng tự nhiên cũng nghi ngờ chồng chất. Hạ Ngôn xem xong bí điển tầng và tầng hai, điều này sao có thể? Bất kể là Vương Thiên Hà hay là Mễ Tuyết, đều hoàn toàn thể tin tưởng lời của Hạ Ngôn.

      Nhưng Hạ Ngôn, lại láo sao? Nếu là trước kia, Vương Thiên Hà nhất định khinh thường cười lạnh trong lòng, nhưng tại dám dễ dàng cho kết luận.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 222:
      Hạ Ngôn thây khuôn mặt Hứa lão phát lạnh, liền đoán được ý nghĩ trong lòng lão, tất nhiên là lão cho rằng mình dối, hoặc là như rồng leo làm như mèo mửa.

      Cười khổ tiếng, để tránh cho Hứa lão đối với mình sinh ra ấn tượng tốt, Hạ Ngôn vẫn gật đầu :

      - Hứa lão, ngài muốn kiểm tra con như thế nào đây?

      Hứa lão cười :

      - Vậy đơn giản, ta ở trong Kinh Các này hơn sáu mươi năm, mỗi bản bí điển trong Kinh Các này ta đều quen thuộc. Hạ Ngôn, ngươi ngươi xem qua mỗi bản bí điển tầng tầng hai, vậy ta đây liền tùy tiện tìm mấy bản sau đó hỏi ngươi nội dung bên trong. Nếu câu trả lời của ngươi khiến ta vừa lòng, ta cùng tin tưởng ngươi xem qua.

      Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cùng kìm được nhìn về phía Hạ Ngôn, biết Hạ Ngôn có thể đáp ứng Hứa lão hay .

      Hạ Ngôn cùng cười :

      - Hứa lão! Vậy xin mời bắt đầu!

      - Ừ, nghe cho kỹ, ở trong Kinh Các tầng hai, có quyển võ kỹ là "Ngân Quang Lưu Tinh Chùy", ngươi đọc lại cho ta nghe thức thứ hai của loại võ kỹ này.

      Ánh mắt Hứa lão chợt lóe.

      - Này.

      HạNgôn trầm ngâm chút.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết thấy Hạ Ngôn chần chờ, thầm nghĩ: "Hay là Hạ Ngôn quên nội dung bí điển này?"'

      Hứa lão thấy Hạ Ngôn biểu như thế, mặt lộ ra vẻ đắc ý, vừa muốn đột nhiên Hạ Ngôn mở miệng.

      - Hứa lão, bằng con diễn luyện thức thứ hai của "Ngân Quang Lưu Tinh Chùy" này cho ngài xem xem!

      Hạ Ngôn .

      Những lời này vừa ra, ba người bao gồm cả Hứa lão đều chấn động thân hình.

      Phải biết rằng, diễn luyện võ kỹ cùng với đọc thuộc ra nội dung võ kỹ là hoàn toàn khác nhau. Có thể hoàn toàn diễn luyện ra võ kỹ, đó tự thân lĩnh ngộ võ kỹ, nhưng đọc ra rất đơn giản.

      Mà Hạ Ngôn tại ngờ lại bỏ dễ tìm khó.

      Ánh mắt Hứa lão gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, trong lòng cùng buồn bực nghĩ thầm "Hay là Hạ Ngôn này có thể diễn luyện ra Ngân Quang Lưu Tinh Chùy? Nhưng điều này sao có thể?"

      " đến tháng thời gian, hoàn toàn lĩnh ngộ mấy trăm loại võ kỹ tầng , tầng hai? Điều này ai có thể làm được". Hứa lão trong lòng chắc chắn.

      Nếu là dựa theo tình hình chung, quả ai có thể làm được điểm này, nhưng Hạ Ngôn lại khác. Hạ Ngôn tu luyện Linh La tâm pháp, chỉ cần đủ độ cứng cỏi tinh thần, bất kỳ võ kỹ ai đều có thể tự động lĩnh ngộ thành công.

      tại với độ cứng cỏi tinh thần của Hạ Ngôn, lĩnh ngộ bí điển bất nhập lưu và Nhân cấp, đều rất nhàng.

      Ánh mắt sắc bén, Hứa lão :

      - Ngươi tin tưởng như vậy, vậy bắt đầu !

      Hứa lão dự định xem đến tột cùng Hạ Ngôn này rốt cục là lĩnh ngộ "Ngân Quang Lưu Tinh Chùy"hay là vẫn mạnh miệng.

      Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lại vẻ mặt chờ mong. Chuyện như vậy, bọn họ chưa từng nghe thấy. Thời gian Hạ Ngôn tiến vào Kinh Các, được tháng.

      - Được.

      Hạ Ngôn gật gật đầu .

      Trong khi , thân thể Hạ Ngôn lui về sau ba bước, sau đó chắn ngang Thần Hi kiếm trước ngực:

      - Hứa lão. Con có chùy, liền lấy thanh trường kiếm này thay thế nhé. Dù sao, võ kỹ đều là vạn lưu quy tông, trường kiếm tuy rằng thi triển ra khí phách của chùy nhưng muốn diễn luyện ra cũng khó.

      Hứa lão cũng gật đầu.

      Thân thể Hạ Ngôn bắt đầu chậm rãi chuyển động.

      Lúc này, Hạ Ngôn cố ý thả chậm mỗi động tác, hơn nữa cũng dùng linh lực. Nơi này là Kinh Các, sử dụng linh lực ngộ nhỡ tổn hại bí điển, vậy tổn thất rất lớn. Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn đột nhiên giống như biến thành cây chùy.

      Về bản chất, Thần Hi kiếm có bất kỳ biến hóa gì, nhưng trong cảm giác của Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lúc này Hạ Ngôn phải cầm thanh kiếm mà là cầm cây chùy.

      Hai tay Hạ Ngôn phối hợp thân thể, loại võ kỹ thi triển ra, quả là chùy pháp.

      Tuy rằng sử dụng linh lực, tuy nhiên Thần Hi kiếm vẫn phát ra từng tiếng kêu "vo vo". Động tác cũng nhanh, mà lại rất nặng nề.

      Trong giây lát Hạ Ngôn liền diễn luyện xong. Chỉ diễn luyện thức trong loại võ kỹ đó, tự nhiên là rất nhanh.

      Hạ Ngôn hít vào hơi, động tác thân thể hoàn toàn ngừng lại.

      - Hứa lão. Đây là thức thứ hai võ kỹ "Ngân Quang Lưu Tinh Chùy". Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Hứa lão, nhàn nhạt .

      Lúc này cặp mắt Hứa lão sớm híp lại, hai luồng sáng chăm chú nhìn vào mặt Hạ Ngôn. Lão đương nhiên nhìn ra đây đúng là thức thứ hai võ kỹ "Ngân Quang Lưu Tinh Chùy".

      "Hạ Ngôn này, chẳng lẽ trước kia từng tiếp xúc loại võ kỹ này, bằng vì sao thi triển ra lại mượt mà tự nhiên như vậy? giống như là nghiên cứu vài chục năm vậy. " Hứa lão đoán trong lòng. đôi mày khỏi nhíu lại.

      Mà Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đồng thời nhìn Hạ Ngôn, kinh ngạc :

      - Hạ Ngôn! Đệ như thế nào có thể sử dụng "Ngân QuangLưu Tinh Chùy"?

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết tuy rẳng tận mắt nhìn thấy Hạ Ngôn mỗi ngày xem bí điển, nhưng là bọn họ ở cùng chỗ, đương nhiên biết thời gian Hạ Ngôn dùng để xem bí điển.

      Cho dù là bí điển Nhân cấp tầng hai, mỗi ngày Hạ Ngôn cùng xem được mấy quyển. Với tốc độ xem như vậy, ngay cả học thuộc cũng khó có khả năng, như thế nào có thể lĩnh ngộ?

      Hạ Ngôn lắc đầu, cũng biết giải thích thế nào.

      - Hạ Ngôn, thức thứ năm "Phồn Tinh Kiếm"! Hứa lão lại trầm giọng .

      Hạ Ngôn cùng nhiều lời, Hứa lão vừa dứt, Thần Hi kiếm liền bắt đầu vung

      lên.

      Sử dụng kiếm để diễn luyện kiếm kỹ tự nhiên càng thêm dễ dàng, so với vừa rồi nhìn qua càng thêm đẹp mắt. Kiếm kỹ, thi triển ra bóng kiếm tràn ngập, rồi sau đó dần dần tiêu tan.

      Trong giây lát, diễn luyện xong.

      Hứa lão tiếp tục ra tên loại võ kỹ.

      Trong thời gian ngắn ngủi nén nhang, Hứa lão liên tiếp ra bảy, tám loại võ kỹ. Hạ Ngôn cũng toàn bộ diễn luyện ra.

      - Này.

      Lúc này Hứa lão rốt cục trợn tròn mắt, khó tin nhìn Hạ Ngôn.

      Giờ này khắc này, lão hoàn toàn tin tưởng Hạ Ngôn xem kỹ những bí điển kia. chỉ như thế, còn hoàn toàn lĩnh ngộ những võ kỹ đó. Hứa lão ý thức được, năng lực của Hạ Ngôn hoàn toàn vượt khỏi phạm vi nhận biết của người thường.

      Người thường học tập loại võ kỹ, cho dù thiên phú cao đến đâu, cũng tốn rất nhiều thời gian. Nhưng Hạ Ngôn này.

      - Hạ Ngôn! Vậy ngươi tiếp tục xem bí điển !

      Hứa lão cuối cùng hít sâu hơi, nuốt ngụm nước bọt lớn .

      Ngay cả lão đều thể giữ được hoàn toàn bình tĩnh, có thể nghĩ được sụ kinh sợ trong lòng.

      HạNgôn gật gật đầu, khom người :

      - Đa tạ Hứa lão.

      - Hạ Ngôn! Đệ theo chúng ta cùng cơ quan trận sao? Mễ Tuyết vội vàng hỏi.

      - Đúng vậy. Hạ Ngôn, bí điển này chờ ngày mai xem cùng được. Vương Thiên Hà cũng .

      Dựa theo lịch tu luyện, là buổi sáng xem bí điển, buổi chiều vào trong cơ quan trận rèn luyện.

      Hạ Ngôn lắc đầu, :

      - Hai người . Từ tại bắt đầu cho đến Hội Giao Lưu học viện, đệ tính vào trong cơ quan trận nữa.

      Hạ Ngôn đường đến học viện cùng có quyết định. tại cách Hội Giao Lưu Học Viện còn đến nửa tháng thời gian. tính toàn lợi dụng khoảng thời gian này, cố gắng hết sức dung hợp bí điển Thiên cấp. Dung hợp bí điển Thiên cấp, thực lực mới tăng lên nhanh nhất.

      Mà cơ quan trận, tuy rằng cũng có thể tiếp tục tăng thực lực của Hạ Ngôn, tuy nhiên loại tăng lên này nhiều lắm. Bởi vì, cơ quan trận cao cấp đối với , còn uy hiếp gì.

      Trừ khi là vào trong cơ quan trận đặc thù cao cấp hơn!

      Hạ Ngôn có tự tin đến mấy cùng lựa chọn tại vào cơ quan trận đặc thù. tại vào cơ quan trận cao cấp, Hạ Ngôn đều thiếu chút nữa thể kiên trì. Cơ quan trận đặc thù khó hơn cơ quan trận cao cấp gấp mười lần, nếu đủ thực lực mà vào, vậy có bất kỳ ý nghĩa ai.

      - Như vậy hả! Cũng được, Hạ Ngôn, sáng mai gặp. Vương Thiên Hà nở nụ cười với Hạ Ngôn.

      - Được!

      HạNgôn gật đầu.

      Mễ Tuyết nhìn Hạ Ngôn, rồi lập tức theo Vương Thiên Hà rời khỏi Kinh Các.

      Mấy người rồi, Hạ Ngôn liền cầm lấy bản bí điển Thiên cấp thứ nhất. Bí điển này đặt ở trong cái hộp tinh xảo dị thường. Mỗi bản đều là vô giá.

      'Trong gia tộc như Hạ gia, cũng có cho dù là bản bí điển Thiên cấp". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

      Ánh mắt nhìn vào bí điển trong hộp, đưa tay ra. có bất kỳ trở ngại nào, liền cầm lấy bản bí điển này.

      Bìa bản bí điển này, là màu vàng nhạt. Chữ viết bên là màu đỏ như phát sáng.

      - "
      Thu Vũ Kiếm!"'

      Hạ Ngôn nhìn tên bí điển mặt, chỉ riêng là mấy chữ này đều khiến Hạ Ngôn xúc động kiềm chế, trong đó chứa loại kiếm ý. Càng là võ kỹ cao cấp lại càng huyền ảo. Với thực lực tại của Hạ Ngôn, tự nhiên có thể cảm giác được loại kiếm ý này.

      Bí điển vào tay, cảm giác tia ấm áp truyền đến.

      - Ồ? Đây phải là giấy! Hạ Ngôn lộ ra vẻ kinh ngạc.

      Bí điển bất nhập lưu và bí điển Nhân cấp, tài liệu đều là bằng giấy, mà bí điển Thiên cấp lại dường như là loại gỗ đặc thù. Tuy nhiên, loại gỗ này tính dai rất cao, được chế tạo thành độ dày giống như trang giấy, sau đó viết nội dung võ kỹ lên.

      "
      Bí điển Thiên cấp này là loại gỗ đặc thù, mà bí điển Thẩn cấp lại là do ngọc thạch chế tạo mà thành. " Hạ Ngôn nghĩ đến bản bí điển Thần cấp Tô Cách đưa cho mình, trong lòng ngầm so sánh.

      Kỳ , đây là Hạ Ngôn nghĩ sai lầm. Bí điển Thần cấp sử dụng tài liệu cùng phải toàn bộ là ngọc thạch. Bí điển Thần cấp hiếm thấy dị thường, mỗi bản đều hoàn toàn khác nhau. Tài liệu sử dụng để chế tạo cùng khác nhau vạn dặm.

      - Ta trước tiên nhìn xem rốt cục bản bí điển Thiên cấp này huyền ảo cỡ nào. Ngón tay Hạ Ngôn khè run, lật trang bìa nhìn vào.

      Đập vào mắt, là hình vẽ cơ thể người!

      Thời gian qua nhanh, chờ khi Hạ Ngôn tỉnh lại từ võ kỹ, sắc trời tối đen.

      - Nhanh vậy sao?

      Hạ Ngôn cũng giật mình nhìn bí điển trong tay, chẳng qua mới lật được bảy, tám trang mà ngờ dùng hết buổi chiều.

      Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn cũng cảm giác được mệt mỏi:

      - Xem bí điển buổi chiều, ngờ còn mệt hơn cả tu luyện trong cơ quai trận cao cấp nữa!

      Ở trong cơ quan trận cao cấp, mệt là thân thể. Mà xem bí điển lại mệt mỏi tinh thần. Đặt bí điển xuống, ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe:

      - Ngày mai lại tiếp tục thôi, bí điển Thiên cấp quả huyền ảo. Với độ cứng cỏi tinh thần của ta tại, buổi chiều mới dung hợp được có chút, muốn hoàn toàn dung hợp chỉ sợ phải mất nửa tháng. Được rồi, ngày mai sau khi đến đây, trước hết nhớ kỹ toàn bộ nội dung sau đó chậm rãi dung hợp sau.

      Xoay người, Hạ Ngôn vòng bốn phía rồi mới xuống dưới lầu. Hứa lão nhị luôn ở Kinh Các tầng ba cũng sớm rời khỏi.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 223:
      từ Kinh Các tầng ba xuống tầng , trải qua tầng hai Hạ Ngôn gặp hai học viên xem bí điển Nhàn cấp. Hai gã học viên này tự nhiên là học viên đặc biệt của Học Viện Tử Diệp.

      Lúc Hạ Ngôn nhìn thấy hai người này, bọn họ cũng gần như đồng thời nhìn thấy Hạ Ngôn, trong mắt đều lóe sáng, lập tức mặt lộ vẻ tươi cười.

      - Nguyên lai là học viên Hạ Ngôn.

      Hai người đồng thời mở miệng. Hai người này đều gặp Hạ Ngôn, biết thân phận của .

      Hạ Ngôn tuy rằng nhận biết hai người, tuy nhiên thấy hai người chào hỏi mình, cũng ôm quyền :

      - Xin chào hai vị sư huynh.

      Thời gian học viên đặc thù tiến vào Học Viện Từ Diệp tất nhiên sớm hơn so với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn kêu tiếng sư huynh, cũng là chuyện bình thường.

      Hai người này thấy Hạ Ngôn chào hỏi, đồng thời lộ ra tia kinh hoảng, liên tục xua tay :

      - Nào dám, nào dám, Học viên Hạ Ngôn, người muốn rời khỏi đây sao?

      Học viên đặc biệt bình thường cũng dám để Hạ Ngôn kêu mình là sư huynh. Hạ Ngôn là đệ tử của Viện trưởng, bọn họ lại phải. Hạ Ngôn gọi bọn họ là sư huynh, cũng chỉ là khách khí mà thôi.

      Lúc này trời tối, Kinh Các học viện cũng sắp phải đóng cửa. Kinh Các trong Học Viện Tử Diệp cũng phải mở cửa suốt ngày, ban đêm cũng phải đóng cửa.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, cười :

      - Đúng vậy. Ngày mai lại đến tiếp tục xem bí điển.

      - Vậy xin mời học viên Hạ Ngôn. Chúng ta xem lúc nữa. Hai người này cười khách khí .

      Lúc Hạ Ngôn xuống tầng , nhìn thấy hai vị Hứa lão cùng chỗ dường như chuyện gì. Nhìn thấy Hạ Ngôn từ lầu xuống, hai người đồng thời ngừng chuyện, ánh mắt tập trung lên người Hạ Ngôn.

      -Hạ Ngôn! Hôm nay xem bí điển Thiên cấp. Có hiểu được gì ? Hứa lão lên tiếng hỏi.

      Hạ Ngôn lúc này có thể nhận ra hai vị Hứa lão vị nào là lão đại, vị nào là lão nhị. biết, tại lên tiếng đúng là Hứa lão đại.

      khom người :

      - Bí điển Thiên cấp, phi thường huyền ảo. Con còn phải cố gắng rất nhiều.

      - Ha ha! Hạ Ngôn, sớm về nghỉ ngơi . Con đường tu luyện vốn dài lâu. Từ từ mà tiến mới tốt.

      Hứa lão nhị cũng cười nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn gật đầu:

      - Đa tạ Hứa lão dạy bão.

      Chờ sau khi Hạ Ngôn rời khỏi, hai vị Hứa lão mới lại liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt sáng quắc.

      - Lão nhị Ngươi Hạ Ngôn này đều có thể diễn luyện toàn bộ võ kỹ trong bí điển tầng , tầng hai?

      Hứa lão đại ngực hơi hơi thu lại, vừa rồi bọn họ về đề tài này. Hứa lão nhị gật đầu :

      - Ta tận mắt thấy diễn luyện, mỗi loại võ kỹ đều dường như khổ luyện mười năm, sống lâu như vậy, ta còn chưa tìmg gặp kẻ nào giống như Hạ Ngôn. Quả là quái tài.

      - Xem ra, Hạ Ngôn này quả giống bình thường. Lúc trước xem bí điển ở tầng Kinh Các, ta liền mơ hồ có loại cảm giác. tại xem ra, cảm giác của ta quả có sai.

      Hứa lão đại thở ra .

      - Đại ca. Hạ Ngôn này có thể vào tu luyện trong cơ quan trận cao cấp. Nếu ta đoán sai, thực lực của chỉ sợ tới cảnh giới Đại Linh Sư.

      Giọng Hứa lão nhị ngưng trọng, chậm rãi .

      -Hả?

      Hứa lão đại đột nhiên cả kinh.

      - Lão nhị. Chúng ta hẳn là nên báo tin tức này cho Tông chủ. Có lẽ Tông chủ có động tác đặc biệt chú ý tới Hạ Ngôn này. Nếu vẫn có thể giữ vững tốc độ tiến bộ nay, lâu sau có thể trở thành gã Linh Tông. Nếu đúng như vậy, Tông chủ nhất định bỏ công sức bồi dưỡng .

      Hứa lão đại hạ giọng.

      - Đúng. tại ta liền truyền tin tức tới Thánh địa. Hứa lão nhị đồng ý .

      Chạng vạng ngày thứ ba!

      Hôm nay, là ngày thứ ba Hạ Tử Hân bị thương!

      Hai ngày hôm nay, Hạ Ngôn luôn ở trong Kinh Các xem bí điển Thiên cấp. Trời chạng vạng, lại từ trong Kinh Các ra.

      Mặc dù Hạ Ngôn luôn cố gắng loại bỏ các loại ý niệm hỗn độn trong đầu, nhưng hôm nay từ Kinh Các ra, rốt cục thể bình tình được nữa.

      Bởi vì, tới trưa ngày mai, Hạ Tử Hân liền có khả năng chết. Lão nhân Thánh Hoàng giúp Tử Hân giữ lại hơi cuối cùng, cũng hoàn toàn biến mất vào ngày mai.

      tại, Hồi Hồn Đan còn chưa được đưa tới thành Tử Diệp.

      - Ta tìm sư phụ hỏi chút. Từ giờ đến giữa trưa mai, chỉ còn lại có bảy, tám canh giờ nữa.

      Ra khỏi Kinh Các, Hạ Ngôn thoáng dừng chút liền trực tiếp nhanh về phía khu vực học viên đặc biệt.

      Bóng người lóe ra liên tục, Hạ Ngôn mặc bộ áo dài màu xám xuất ở phía ngoài phòng Viện trưởng.

      "Sư phụ hẳn là còn chưa rời . " Hạ Ngôn nhíu mày chút, thả chậm tốc độ, ánh mắt đồng thời nhìn về phía phòng Viện trưởng trong tầm mắt.

      "Quả nhiên còn chưa rời học viện. " Lúc tới gần phòng Viện trưởng, Hạ Ngôn cảm giác được trong phòng có người, trong lòng vui vẻ liền tới.

      - Sư phụ.

      Ở ngoài cửa, Hạ Ngôn thấp giọng hô.

      - Hạ Ngôn hả? Vào !

      Giọng Liễu Vân từ trong truyền ra.

      - Sư phụ buổi tối tốt lành.

      Hạ Ngôn sau khi vào phòng, khom người thi lễ.

      Liễu Vân ngồi ở sau bàn, đứng lên, mắt nhìn Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Hạ Ngôn, con đến tìm ta là vì Hồi Hồn Đan phải ? Liễu Vân cười hỏi.

      Hai ngày này, Hạ Ngôn cũng xuất trước mặt lão, điều này khiến lão có chút bất ngờ. Vốn lão còn tưởng rằng Hạ Ngôn mỗi ngày ít nhất đến lần hỏi về chuyện Hồi Hồn Đan.

      Mà Hạ Ngôn lại đúng hai ngày đều ló mặt.

      Ngay khi vừa rồi Liều Vân còn nghĩ đến đệ tử Hạ Ngôn của mình, là nhẫn nại hơn người. Đối với điều này, Liều Vân đương nhiên vừa lòng.

      người tu luyện, nếu là có thể bị tác động bởi bên ngoài, như vậy có thể càng thêm chuyên tâm tu luyện, ở con đường tu luyện, thành tựu cũng tương đối cao hơn người khác rất nhiều.

      Hạ Ngôn gật đầu :

      - Vâng, sư phụ.

      - Ừ, Hồi Hồn Đan còn chưa tới thành Tử Diệp. Nếu tới, trước tiên xuất trong tay ta, đến lúc đó ta kêu Nguyên Xuân gọi con.

      Liễu Vân gật đầu cái, :

      - Hạ Ngôn! Sống chết do mạng, con tận lực là tốt rồi. Cho dù cuối cùng Hạ Tử Hân cứu được, ta cũng hy vọng con bị ảnh hưởng.

      Liễu Vân trước tiên muốn cho Hạ Ngôn dự phòng, tránh cho đến lúc đó Hạ Ngôn tiếp thụ được.

      - Tuy nhiên, cho dù tối nay Hồi Hồn Đan tới, sáng mai cũng có thể tới nơi. Ta ở trong thư trình độ khẩn cấp của chuyện này, ta nghĩ lão bằng hữu nhất định nhanh chóng làm tốt.

      Liễu Vân lại cười cười trấn an Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn :

      - Đa tạ sư phụ!

      Lúc này, Hạ Ngôn cũng chỉ có thể hy vọng trong lòng đan dược có thể đến đúng lúc. Cho dù có gấp thế nào, cũng có bát kỳ tác dụng ai.

      Rời khỏi học viện, Hạ Ngôn trở lại tiểu viện của mình, đầu tiên là xem Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân cũng giống hai ngày trước, hơi thở mong manh, tuy nhiên ngực vẫn còn hơi.

      Mấy ngày nay Tiểu Thanh cũng phi thường lo âu, nhưng nàng có thể làm cũng chỉ là giúp Hạ Tử Hân mấy việc vặt như lau rửa thân thể, đổi quần áo.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 224:
      Sau khi ở chỗ Hạ Tử Hân ra, Hạ Ngôn cũng như thường ngày vào trong phòng luyện chế đan dược. Tâm tình hôm nay thể hoàn toàn yên tĩnh, dùng trạng thái như vậy để luyện chế đan dược, tỷ lệ thành công tất nhiên rất kém. Cho nên, Hạ Ngôn dứt khoát hôm nay luyện đan.

      Ở trong tiểu viện, Hạ Ngôn cầm Thần Hi kiếm đen nhánh trong tay, lẳng lặng mà đứng.

      Cũng biết trải qua bao lâu, cảm giác lạnh lẽo trong khí càng ngày càng lạnh, mà Hạ Ngôn vẫn chút cử động. Quần áo người, giống như là hóa đá.

      Tiểu Thanh ở trong phòng nhìn chằm chằm vào thân hình Hạ Ngôn bên ngoài, nhưng nàng cũng dám quấy rầy Hạ Ngôn vào lúc này. Hạ Ngôn tuy rằng vẫn đứng nhúc nhích, nhưng thoạt nhìn lại hình như chìm trong tu luyện. Tiểu Thanh tuy rằng hiểu tu luyện, nhưng nàng ở bên cạnh Hạ Ngôn lâu như vậy, cũng có thể cảm giác được số tình huống đặc thù khi tu luyện.

      Thổ Cẩu nằm sấp ở cạnh tường, con mắt xanh thẳm trong đêm đen càng ràng. Ánh mắt thi thoảng nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Mà lúc này ở chung quanh thân thể Hạ Ngôn quả là có khí tràng. Khí tràng này là linh lực vận chuyển trong cơ thể mà tự nhiên hình thành.

      Linh lực vận chuyển rất nhanh trong cơ thể, chẳng qua trong đầu Hạ Ngôn lại diễn luyện bất kỳ võ kỹ nào. Hạ Ngôn chỉ là để cho linh lực điên cuồng chuyển động mục đích, cũng cố ý khống chế.

      Làm như vậy dường như là thủ đoạn để phát tiết, có thể giảm bớt áp lực.

      "Ngày mai, Tử Hân có thể tỉnh lại. "

      "Hồi Hồn Đan vừa tới thành Tử Diệp, Tử Hân liền có thể được cứu tỉnh. Nhanh thôi. "

      Khi mặt trời dần dần mọc lên, thân thể Hạ Ngôn mới khẽ run hồi.

      Tay phải cầm Thần Hi kiếm, ngón tay khẽ thả lỏng rồi sau đó đột nhiên nắm chặt.

      Tuy rằng đứng suốt đêm, nhưng linh lực trong cơ thể ngừng vận chuyển khắp kinh mạch toàn thân, cho nên thân thể Hạ Ngôn cũng có cảm giác tê cứng.

      Ánh mắt xoay chuyển, Hạ Ngôn nhìn căn phòng bên trái, nhắc chân qua.

      Vào lúc trời sắp sáng, Tiểu Thanh mới ở cái giường khác, mặc cả y phục mà ngủ, Hạ Ngôn vào phòng, nàng cũng biết.

      Nhìn khuôn mặt tinh xảo thanh tú có tia sầu lo, trái tim Hạ Ngôn cũng mơ hồ đau nhói, bước chân nhàng tới bên cạnh Hạ Tử Hân.

      Lòng bàn tay đặt lên thân thể Hạ Tử Hân, sắc mặt Hạ Ngôn biến đổi mạnh.

      - tốt. ngụm khí trong ngực Tử Hân cũng càng ngày càng mỏng manh. Hạ Ngôn cảm giác được sức sống của Hạ Tử Hân bắt đầu nhanh chóng trôi .

      hơi lão nhân Thánh Hoàng sử dụng linh hồn lực giúp Hạ Tử Hân giữ lại cũng càng ngày càng mỏng manh.

      "Cứ thế này, chỉ sợ nhiều nhất là đến giữa trưa, Tử Hân chết. " Thân hình Hạ Ngôn chấn động, trong mắt lóe tinh quang, bàn tay khỏi nắm chặt lại.

      " thể tiếp tục đợi như vậy nữa. " Ý niệm nhanh chóng xoay chuyển trong đầu. Hạ Ngôn xoay người ra khói phòng, sau đó từ cửa rất nhanh tới Học Viện Tử Diệp.

      Vào Học Viện Tử Diệp, ít học viên của học viện cũng đều bắt đầu ở trong học viện tu luyện võ kỹ.

      Thời điểm sáng sớm tu luyện các loại võ kỹ, hiệu quả tốt nhất. Học viên chăm chỉ tự nhiên bỏ qua thời điểm này mỗi ngày.

      đường tới, Hạ Ngôn đụng tới ít học viên.

      - Hạ Ngôn làm sao vậy? Mấy ngày nay giống như là luôn vội vã.

      gã học viên nhìn thấy Hạ Ngân lướt qua như làn gió, khói nhíu mày .

      Bên cạnh , còn có năm, sáu học viên.

      - Nghe có thể vào cơ quan trận cao cấp. học viên khác than thở.

      Mấy tên học viên này đều là học viên cao cấp của Học Viện Tử Diệp, rất quen thuộc cơ quan trận. Cho nên khi bọn họ nghe Hạ Ngôn có thể vào cơ quan trận cao cấp, tự nhiên là kinh ngạc trong lòng.

      - Đúng vậy! Học viên bên cạnh gật đầu, sau đó lại đột nhiên nhíu mày:

      - Nhưng hai ngày nay dường như xảy ra chuyện gì, ở quảng, trường cơ quan trận chỉ có Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết kia tu luyện.

      Đối với ba học viên sắp tham gia Hội Giao Lưu học viện, học viên bình thường thậm chí là học viên đặc biệt đều rất chú ý. Buổi chiều mỗi ngày, đều có ít học viên vô tình hoặc cố ý tới xem mấy người vào tu luyện trong cơ quan trận.

      - Chúng ta cùng nhanh luyện tập võ kỹ chút . Bằng , chênh lệch càng lúc càng lớn.

      học viên mập mạp mang theo ý ghen tị .

      Đồng dạng đều là học viên được Học Viện Tử Diệp lựa chọn, thời gian bọn họ vào học viện vài năm, nhưng lại bằng Hạ Ngôn mới vừa tiến vào học viện.

      - Ừ, đúng đấy!

      Mấy người khác đều gật đầu.

      Hạ Ngôn đường nhanh chóng tới khu huấn luyện học viên đặc biệt. Lúc tới phòng Viện trưởng mới bỗng nhớ tới lúc này Liễu Vân hẳn là còn chưa vào Học Viện Tử Diệp.

      Hạ Ngôn nhìn phòng Viện trưởng, thân thể lao tới, hai ba bước liền nhảy tới trước cửa nhìn vào trong, bên trong quả nhiên có ai.

      "Sư phụ còn chưa tới. Ta liền đợi ở đây thôi. Tử Hân, thể chờ thêm nữa". Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, nhìn về phía mảnh rừng trong khu huấn luyện học viên đặc biệt, thầm nghĩ trong lòng.

      Ý niệm trong đầu vừa chuyển, liền tìm góc khuất gần đó chuẩn bị chờ sư phụ Liễu Vân tới.

      Hạ Ngôn cũng có thể tìm đến nhà Liễu Vân ở bên ngoài học viện, tuy nhiên lúc này cũng có thể sư phụ Liễu Vân sắp tới Học Viện Tử Diệp, cho nên cuối cùng vẫn định chờ ở đây.

      -Ý?

      Hạ Ngôn vừa đứng được lát liền nghe thấy tiếng bước chân rất , tiếp theo là tiếng truyền đến.

      Nhìn sang nơi phát ra tiếng động, Hạ Ngôn thấy hai người mặc đồ trắng tới cách mình xa. Hai người này đều dùng trường kiếm, ánh mắt nhìn vào Hạ Ngôn.

      Phát ra tiếng ngạc nhiên là người cao hơn ở bên phải.

      - Là Hạ Ngôn đệ tử Viện trưởng?

      Tên mặc đồ trắng cao hơn lại tiếp vài từ, cặp mắt hơi mở lớn.

      Hạ Ngôn tự nhiên mở ngũ cảm, cảm ứng khí tức của hai người chút, hẳn đều là cảnh giới Linh Sư trung kỳ.

      - Hạ Ngôn. Ngươi tìm Viện trưởng sao?

      mặt người mặc đồ trắng khác lộ ra vẻ tươi cười, lên tiếng hỏi.

      Hạ Ngôn gật gật đầu:

      - Đúng vậy.

      - Hạ Ngôn. Nghe ngươi vào tu luyện trong cơ quan trận cao cấp, là sao?

      Tên cao hơn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, giọng điệu có chút khác thường.

      - Đúng.

      Lúc này Hạ Ngôn chẳng lòng dạ nào chuyện này, chỉ là thuận miệng ứng phó.

      Nghe chính mồm Hạ Ngôn thừa nhận, sắc mặt hai người đều thay đổi.

      Ngày hôm qua lúc bọn họ vừa nghe tin tức này cùng quá tin tưởng, cảm thấy có thể là lời đồn phóng đại.

      tại vừa vặn gặp phải Hạ Ngôn, vừa lên tiếng hỏi cùng nghĩ rằng lại chứng minh tính chân của lời đồn. Hai người này đương nhiên khiếp sợ.

      Tên cao hơn tên là Lưu Phương, ngày hôm qua nghe gã học viên đặc biệt chuyện này, còn cùng tên học viên kia đánh đố, đây là chuyện có khả năng. Mà hôm nay.

      - hổ là đệ tử Viện trưởng a!

      Lưu Phương kia cười giả tạo câu, giọng điệu cùng tốt lành gì. Tên bên cạnh vội vàng nháy mắt với .

      - Ha ha! Hạ Ngôn, ngươi lợi hại. Tuy rằng ngươi vừa mới vào Học Viện Tử Diệp, nhưng so với đám học viên khổ tu trong học viện bảy, tám năm chúng ta đều mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa, còn được Viện trưởng coi trọng. Viện trưởng chính là cường giả Linh Tông. Chậc. chậc.

      Tên thấp hơn chút tươi cười đầy mặt, lời khéo đưa đẩy.

      Hạ Ngôn lại liếc mắt nhìn hai người cái. Lúc này tâm tình cực kém, căn bản muốn dây dưa nhiều với bọn họ. Hơn nữa, hai người kia khiến cho từ đáy lòng Hạ Ngôn có loại cảm giác chán ghét.

      - Đó cũng chẳng là gì cả. Hai vị, mời. Hạ Ngôn mặt chút thay đổi .

      - Hừ! Đệ tử Viện trưởng chính là đệ tử Viện trưởng. Lỗ mùi đều hếch lên trời. Lưu Phương cười lạnh .

      Nghe vậy, sắc mặt Hạ Ngôn cùng hơi đổi.

      Ngay từ đầu, tên này có vẻ thân thiện. tại, dường, như lại còn có chút thái độ thù địch.

      Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ co giật, chậm rãi xoay người để ý đến hai người bọn

      họ.

      Hai người kia thấy Hạ Ngôn như thế cùng chuyển sang hưóng khác, lập tức tránh càng lúc càng xa.

      - Có ai đặc biệt hơn người. phải chỉ là đệ tử Viện trưởng sao? Ngươi nhìn , kiêu căng ngạo mạn.

      Vừa xa, tên Lưu Phương kia liền rất hài lòng bật cười tiếng .

      - Được rồi. Chúng ta cùng nên trêu chọc , dù sao cùng là đệ tử Viện trưởng. Hơn nữa, có thể vào tu luyện trong cơ quan trận cao cấp chỉ sợ là , thực lực khẳng định cao hơn chúng ta. Nghe đồn muốn tiến vào cơ quan trận cao cấp phải có thực lực Đại Linh Sư mới được. Tên Hạ Ngôn này.

      Tên còn lại trầm giọng:

      ". thực lực rốt cục mạnh cỡ nào. Chúng ta cũng thù hận, về sau chỉ cần coi như thấy, tiếp xúc là được.

      - Ta đương nhiên hiểu. Chỉ là quen nhìn như vậy. Trong mắt Lưu Phương chợt lóe hung quang, giọng độc ác:

      - Ngươi đúng lắm. Thực lực Hạ Ngôn này chỉ sợ mạnh hơn chúng ta chút, bằng cho dù là đệ tử Viện trưởng cũng có khả năng có cơ hội tham gia Hội Giao Lưu học viện. Quên , hy vọng về sau đều đụng tới . Nhìn đến , là khiến người ta ghê tởm. Hừ! Chờ Hội Giao Lưu có thành tích gì, xem đến lúc đó còn diễu võ dương oai như vậy !

      Trong lòng đố kỵ lại trách Hạ Ngôn bày ra tư thế tự cao tự đại trước mặt bọn họ. Mới rồi lúc Hạ Ngôn chuyện, quả có quá nhiều biểu tình. Tuy nhiên, lúc này Hạ Ngôn lo lắng cho an nguy của Hạ Tử Hân, làm sao có tâm tình chuyện với bọn họ?

      Chẳng qua là hai Linh Sư trung kỳ mà thôi, Hạ Ngôn quả để trong lòng.

      Đụng phải hai người kia, chẳng qua là nốt nhạc đệm mà thôi. Hạ Ngôn ở cách phòng Viện trưởng xa, đợi hơn nửa canh giờ rốt cục nhìn thấy sư phụ Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân từ bên ngoài về hướng này.

      Vừa nhìn thấy bóng sư phụ, thân hình Hạ Ngôn lóe cái qua.

      Tuy rằng chiều hôm qua Liễu Vân từng với , chỉ cần đan dược tới nơi để Lý Nguyên Xuân đại ca lập tức thông báo cho . Nhưng tại hơi thở Hạ Tử Hân càng ngày càng mỏng manh, Hạ Ngôn thể chờ đợi ở nhà.

      Nhìn thấy Hạ Ngôn, trong lòng Liễu Vân thầm thở dài tiếng.

      - Sư phụ.

      Hạ Ngôn hô từ xa.

      - Ừ, Hạ Ngôn, Hồi Hồn Đan khắng định là sáng nay có thể tới nơi. Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn .

      - Sư phụ! Hơi thở Tử Hân càng ngày càng mỏng, con lo lắng nàng sắp kiên trì được rồi.

      Mi tâm Hạ Ngôn nhíu chặt, lo lắng .

      - Hạ Ngôn, đệ nên gấp gáp.

      Lý Nguyên Xuân giọng sang sảng với Hạ Ngôn.

      Liễu Vân gật gật đầu:

      - Như vậy . Hạ Ngôn, con tại theo ta cùng Thánh điện, chờ phi ưng mang đan dược đến, con lập tức mang về cho Hạ Tử Hân dùng.

      Đan dược thông qua phi ưng mang từ Thánh địa về thành Tử Diệp. Mà nơi phi ưng dừng chân, là Thánh điện thành Tử Diệp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :