Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 205: NGƯNG TỤ THÀNH HÌNH
      Hồn lực là lực lượng của linh hồn, phát ra từ Linh Hải Tử Vân, mà Tử Vân và Linh Hải Tử Vân vốn tương thông, tương liên. Lần đầu tiên sử dụng hồn lực luyện đan, đối với bất kỳ người tu luyện nào cũng đều phải chuyện thoải mái gì. Hơn nữa, hầu hết người tu luyện căn bản là thể phát ra hồn lực của bản thân, cho nên thể luyện đan.

      Trong tất cả các Linh sư, đại khái phần mười số người có thể phát ra hồn lực, nhưng phần mười này cũng chỉ có số ít người có thể thành công sử dụng hồn lực ngay lần đầu tiên. Mà Hạ Ngôn hiển nhiên chính là trong số ít những người đó.

      Cho nên, lão Thánh Hoàng rất vừa lòng với biểu của Hạ Ngôn, đứng cạnh, đôi mắt dưới hàng lông mày trắng lộ ra vui mừng.

      Hạ Ngôn trước khi thành Linh sư nhiều lần phối chế dược phẩm, phối trí dược phẩm tuy khác nhiều so với luyện đan, nhưng cũng cần có tâm tư tinh tế. Nếu thể thận trọng mà làm, vậy hiệu quả của dược phẩm cũng suy giảm mạnh, thậm chí có chút tác dụng gì. Mà Hạ Ngôn lần đầu phối chế dược phẩm có thể đạt tới cầu, thể Hạ Ngôn thực rất có thiên phú về việc sử dụng dược liệu.

      Hồn lực màu tím trong đỉnh lô hình thành từng đoàn vòng sáng, các dược liệu ngừng được thăng hoa, liên tục truyền ra từng đợt tiếng vang. Cũng biết bao lâu sau, Linh Hải Tử Vân của Hạ Ngôn đột nhiên như khẽ mấp máy, đoàn tử vân dày đặc như thực chất xoay chuyển trong não Hạ Ngôn, nhận được tin tức ràng, đó là đan dược trong đỉnh lô đủ lửa.

      Tâm thần Hạ Ngôn vừa động, đồng thời rút hồn lực và linh lực ra khỏi đỉnh lô, trong mắt lóe tinh quang nhìn vào đỉnh lô. Lúc này, trong đỉnh lô khôi phục lại ánh sáng, các loại cặn dược liệu đều hóa thành màu xám đen, mà ở chính giữa là viên châu màu vàng đất trôi nổi mảnh cặn.

      Hạ Ngôn nhìn thấy viên châu này, trong lòng khỏi mừng rỡ. HIển nhiên, viên châu này chính là đan dược Hạ Ngôn luyện chế được.

      Ngón tay run run, linh lực Hạ Ngôn bỗng nhiên vừa thu vừa phát, lấy viên châu màu vàng đất ra khỏi đỉnh lô. hương thơm nồng đậm lập tức tràn ngập khắp căn phòng, Hạ Ngôn cẩn thận quan sát viên đan dược này.

      - Bụp!

      Đột nhiên, tiếng nổ rất gần như thể nghe thấy truyền vào tai Hạ Ngôn. Dưới cái nhìn chằm chằm của Hạ Ngôn, viên đan dược màu vàng đất trong phút chốc hóa thành khí với tốc độ mắt thường có thể thấy được, sau đó hoàn toàn tiêu tán, biến thành khí. Thấy màn này, Hạ Ngôn chấn động, lập tức mở nắp đỉnh lô ra nhìn. Nhưng trong đỉnh lô chỉ còn có cặn bã của các loại dược liệu, còn cái gì cũng có.

      - Cảm giác thế nào?

      Lúc này, tiếng của lão Thánh Hoàng truyền tới Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chợt nhận ra, ra lão Thánh Hoàng vẫn ở đây.

      Vội xoay người, Hạ Ngôn lo lắng :

      - Thánh Hoàng gia gia, vì sao đan dược con mới luyện chế ra lại đột nhiên tiêu tán mất vậy?

      Lão Thánh Hoàng trợn mắt :

      - Tiểu tử này, phải là con nghĩ có thể thành công ngay lần đầu tiên luyện đó chứ?

      Thấy vẻ mặt Hạ Ngôn, lão Thánh Hoàng chợt hiểu, ra Hạ Ngôn này đúng là nghĩ rằng lần đầu tiên luyện chế thành công luôn. Thực ra lần đầu mà có thể sử dụng hồn lực ngưng tụ dược lực thành hình là rất hiếm.

      - Tiểu tử thối, là. Nhớ ngày đó lão già ta lần đầu luyện đan cũng ngưng tụ thành hình được. Tiểu tử nhà ngươi lần đầu tiên ngưng tụ thành hình, ngờ còn thấy chưa đủ.

      Lão Thánh Hoàng thở dài, mở to mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.

      Nghe vậy, Hạ Ngôn mới bớt căng thẳng. Ban đầu quả thực là nghĩ lần đầu luyện đan có thể thành công ngay. Ngưng tụ thành hình vẫn chưa phải thành công, chỉ là cơ sở để thành công mà thôi.

      " ra đan dược này là dược lực được hồn lực ngưng tụ thành, còn chưa phải thực chất". Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Đột nhiên, Hạ Ngôn quay sang nhìn lão Thánh Hoàng, lại thầm nghĩ: "Hay là, Thánh Hoàng gia gia là linh hồn thể cũng do hồn lực ngưng tụ thành? Tuy nhiên thời gian ngưng tụ này chắc là lâu rồi? Thánh Hoàng gia gia từng người là Thánh Hoàng bốn ngàn năm trước, linh hồn thể này, ngưng tụ được chừng bốn nghìn năm rồi sao

      ? Hơn nữa, vẫn còn là hồn lực ngưng tụ thể có tư tưởng"
      .

      Thấy Hạ Ngôn ngơ ngác xuất thần, lão Thánh Hoàng lại thở ra hơi, lớn tiếng :

      - Tiểu tử, nhanh nhanh tiếp tục luyện chế , đừng chậm trễ trời gian. Có có hai canh giờ nữa là trời sáng rồi đó.

      - A, vâng.

      Hạ Ngôn chấn động, vội vàng nhìn sắc trời tối như mực đáp.

      - giờ con còn phải chuyện chế khí huyết đan sao?

      Hạ Ngôn chỉ chỉ đám cặn trong đỉnh lô, nhìn lão Thánh Hoàng hỏi.

      Lão Thánh Hoàng nhíu mày, gật mạnh đầu :

      - Vẫn luyện, cho đến khi con luyện được đan dược bị tiêu tán mất, khi đó con có thể thử luyện chế đan dược khác, phải từng bước .

      Hạ Ngôn chấn động, rồi sau đó về phía sáu cái rương dược liệu. Những dược liệu này cũng đủ cho Hạ Ngôn sử dụng thời gian dài. Dù biết mình cần luyện chế mấy lần mới có thể thành công, nhưng nóng nảy. Lãng phí dược liệu này cũng đáng bao nhiêu tiền.

      Thời gian thực qua mau, đảo mắt cái, sắc trời dần sáng. Mà Hạ Ngôn cũng thất bại bốn lần. Việc luyện đan này quả phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của . Quá trình bốn lần luyện chế, Hạ Ngôn tự cảm thấy xuất sai lầm, nhưng luyện chế ra được đan dược. Điều này làm cho Hạ Ngôn có chút thất vọng.

      Tuy nhiên lão Thánh Hoàng câu lại khiến Hạ Ngôn lần nữa phấn chấn hẳn lên. Lão Thánh Hoàng , luyện đan sư bình thường ít nhất phải trải qua mười lần luyện chế mới có thể ngưng tụ thành hình, mà ít nhất cũng phải qua trăm lần mới có thể chân chính thành công luyện thành đan dược.

      Sau khi trở lại phòng ngủ được lúc, Hạ Ngôn nếm bữa sáng dô Tiểu Thanh chuẩn bị, liền mình tới học viện Tử Diệp. Đường từ tiểu viện của Hạ Ngôn tới học viện Tử Diệp nếu dựa theo tốc độ người thường, đại khái cần thời gian nén nhang. Mà sáng sớm đường ít hơn, cho nên Hạ Ngôn thường tăng tốc, chỉ cần thời gian chén trà là có thể đến. Tới học viện, Hạ Ngôn liền thẳng kinh các.

      - Đến rồi hả?

      người trong Hứa lão híp mắt, khẽ gật đầu với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cũng cung kính :

      - Vâng, Hứa lão buổi sáng tốt lành.

      Liên tục nửa tháng này, gần như mỗi ngày đều là hỏi đáp đơn giản như thế, ngay sau đó, Hạ Ngôn bắt đầu đọc các loại bí điển trong kinh các. Mà giờ võ kỹ bí tịch tầng thứ nhất được Hạ Ngôn xem hết, cho nên sau khi chào hỏi xong, Hạ Ngôn liền thẳng lên tầng hai.

      "Hôm qua ta xem quyển bí điển nhân cấp đại khái cần canh giờ rưỡi, tốc độ này có chút chậm". Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, tìm được quyển bí điển ngày hôm qua xem, sau đó cầm lên quyển bí điển bên phải quyển bí điển kia: "Hỗn Độn Bôn".

      Xem quyển mất canh giờ rưỡi, vậy gần trăm bản bí tịch ở đây cần thời gian lâu lắm.

      Mở ra trang thứ nhất.

      Trang thứ hai.

      Trong đầu Hạ Ngôn, chiêu chiêu phủ kỹ được diễn luyện ra.

      Lấy độ cứng cỏi tinh thần lực của Hạ Ngôn tại, mặc dù là dung hợp bí điển nhân cấp cũng có thể liên tục từ đầu đến cuối, chút trì trệ. Mà sở dĩ cần nhiều thời gian hơn so với dung hợp bí điển bất nhập lưu hoàn toàn vì bí điển nhân cấp khó hơn nhiều so với bí điển bất nhập lưu. Phải biết rằng, giờ uy lực Linh La kiếm chỉ là bí điển nhân cấp đỉnh. Tuy Linh La kiếm dung hợp ít bí điển nhân cấp, nhưng vẫn thể vượt qua bí điển nhân cấp để đạt tới trình độ bí điển thiên cấp.

      "Quyển bí điển này dường như chỉ dùng canh giờ là xem xong rồi".

      Sau khi Hạ Ngôn xem xong, nhìn thời gian, thầm nghĩ.

      Tiếp theo, lại cầm quyển bí điển nhân cấp thứ ba lên.

      "Lần này chỉ hơn nửa canh giờ, so với vừa rồi lại nhanh hơn chút". Hạ Ngôn hơi lộ ra thần sắc vui mừng.

      "Quyển thứ tư, dùng nửa canh giờ". Hạ Ngôn hạ quyển bí điển thứ tư xuống, thở hơi.

      Dung hợp ngừng như vậy, Hạ Ngôn cảm thấy mỏi mệt, dù sao cũng cần tiêu hao ít tinh thần.

      - Hạ Ngôn, chính ngọ rồi, phải thôi.

      Vương Thiên Hà đứng cách đó xa , và Mễ Tuyết quen với việc Hạ Ngôn đọc sách như thế.

      - Ừ, nhanh .

      Hạ Ngôn nhàng cười, liền tới chỗ hai người, về phía trước, lại chào hai vị Hứa lão.

      Thời gian còn ở tầng , Hạ Ngôn chỉ thấy được vị Hứa lão, mà tới tầng hai này mỗi ngày lại có thể nhìn thấy hai vị Hứa lão, người luôn thủ tại tầng kinh các, người ở tầng hai.

      tuần sau, đêm khuya!

      "Hừm?"

      Hạ Ngôn nhìn viên đan dược mờ sáng bóng màu vàng đất trong tay.

      "Viên đan dược này ta luyện ra được thời gian chén trà, vậy mà còn chưa tiêu tán".

      Nhìn viên đan dược trong tay, Hạ Ngôn ngày càng vui sướng. Sau đó, Hạ Ngôn vội nhìn trái nhìn phải, lão Thánh Hoàng giờ có đó. Từ sau ngày đầu luyện đan lão Thánh Hoàng qua, chờ thành công luyện ra được viên đan dược lão mới tiếp tục cho phép Hạ Ngôn luyện loại đan dược khác.

      "Đan dược này chẳng lẽ còn chưa thành công? Qua thời gian chén trà rồi chưa tiêu tán mà". Khuôn mặt Hạ Ngôn dần tràn ngập hưng phấn.

      Có thể thành công luyện ra đan dược quả khiến cho người ta thể hứng phấn. Suốt tuần qua, mỗi ngày sau khi trở về từ học viện. Hạ Ngôn đều đắm chìm trong luyện đan, thời gian đêm có thể luyện bảy tám lần. Mà tại tuần, cách khác, Hạ Ngôn thất bại năm sáu mươi lần. Tính ra cũng nên tới lúc thành công rồi.

      Lại đợi lát, đan dược vẫn còn hoàn hảo như lúc đầu, Hạ Ngôn rốt cục sờ sờ vào tay trái.

      - Thánh Hoàng gia gia.

      Thầm hô tiếng, Hạ Ngôn liền vội vàng nhìn quanh chờ lão Thánh Hoàng xuất .

      lúc sau, lão Thánh Hoàng dần dần ngưng tụ ra từ trong màn sáng. Lão vừa xuất liền trợn mắt nhìn đan dược trong lòng bàn tay Hạ Ngôn. Viên đan dược màu vàng đất bằng đầu ngón tay người vẫn hoàn hảo. Viên đan dược trong tay phải Hạ Ngôn lóng lánh sáng bóng, tỏa ra mùi hương nồng đậm, quanh quẩn trong căn phòng.

      Thổ Cẩu nằm ở cửa cũng trợn to đôi mắt màu lục, dường như rất tò mò, nhìn chằm chằm viên đan dược.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 206: LẠI NỔI SÓNG
      Lão đầu Thánh Hoàng, ngay cả hô hấp cũng nặng nề hơn ít. Tuy rằng linh hồn thể cần phải hô hấp, bất quá loại thần thái này của lão đầu Thánh Hoàng so với thần thái của người bình thường giống nhau như đúc. Chỉ thấy ánh mắt của lão đầu Thánh Hoàng chợt lóe, thân thể nhanh chóng tiến về phía trước bước.

      - Hạ Ngôn, viên khí huyết đan này là thành phẩm rồi, tuy rằng tỉ lệ bình thường, bất quá làm được bước này, từ giờ trở , Hạ Ngôn ngươi trở thành luyện đan sư chân chính.

      Lão đầu Thánh Hoàng , mỗi câu mỗi chữ đều đánh mạnh vào trái tim của Hạ Ngôn.

      Sắc mặt của Hạ Ngôn đỏ lên. Luyện đan sư, bản thân luyện đan sư rồi. Trong lòng Hạ Ngôn gầm tiếng.

      - Trước tiên đem viên khí huyết đan này cất vào cẩn thận. Uhm, cần đem nó để vào trong hộp gấm gỗ lim, nếu dược liệu theo thời gian chậm rãi giảm .

      Sau khi hai người đè xuống biểu tình hưng phấn, lão đầu Thánh Hoàng lần thứ hai với Hạ Ngôn.

      - Ngao.

      Thổ Cẩu hơi nghiêng đầu, nhe răng trợn mắt kêu tiếng.

      Gỗ lim, loại gỗ phi thường trân quý. Bình thường các loại đan dược cấp thấp đều được đặt trong hộp gấm gỗ lim. Như vậy dược hiệu mới có khả năng đảm bảo trong thời gian dài giảm .

      Mà nếu là đan dược trung cấp, vậy là cần phải loại hộp gấm làm từ gỗ phỉ thúy càng trân quý hơn. Gỗ phỉ thúy vô giá, cho dù là hộp gấm làm từ gỗ phỉ thúy bằng bàn tay nữa cũng có giá trị hơn mười kim tệ. Gia cụ mà số đại gia tộc sử dụng, bình thường đều là hồng mộc, gỗ phỉ thúy cực ít. Gỗ phỉ thúy quá mức trân quý, cho dù là đại gia tộc có tài lực khổng lồ nữa cũng có khả năng phung phí tiền bạc như vậy.

      Mà đan dược cao cấp, thường được đặt trong hộp ngọc. Hộp gấm được chế tạo từ thúy ngọc, càng có thể đảm bảo được dược hiệu tiêu tan. Đương nhiên giá trị của hộp ngọc càng cần nhiều lời.

      Hạ Ngôn sớm chuẩn bị hộp gấm gỗ lim theo như lời nhắc nhở của lão đầu Thánh Hoàng. Những hộp gấm lớn bằng lòng bàn tay này, bình thường đều là dùng để dựng ít chân bảo quý giá và đan dược. Hạ Ngôn đem viên khí huyết đan này để trở lại, cẩn thận đóng nắp hộp để lên giá. Đây là đan dược Hạ Ngôn lần đầu tiên luyện chế ra được.

      - Hạ Ngôn, tại chúng ta bắt đầu luyện chế loại đan dược thứ hai. Uhm, hãy luyện chế tụ khí đan . Luyện chế tụ khí đan so với luyện chế khí huyết đan khó hơn chút.

      Lão đầu Thánh Hoàng chờ Hạ Ngôn buông khí huyết đan, lại mở miệng chậm rãi .

      Cùng là đan dược nhất phẩm, thế nhưng độ khó khi luyện chế hai loại đan dược này giống nhau. Luyện chế tụ khí đan khó hơn so với khí huyết đan chút.

      Nghe được lời lão đầu Thánh Hoàng như vậy, Hạ Ngôn gật đầu.

      - gốc mộc lan hoa.

      Lão đầu Thánh Hoàng bắt đầu để cho Hạ Ngôn chuẩn bị các loại dược liệu cần thiết, dựa theo phân lượng khác nhau để phối xứng.

      Buổi trưa hôm sau, Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết, cả ba người chậm rãi từ trong kinh các ra ngoài.

      - Hạ Ngôn, vậy mà hơn hai mươi ngày rồi, ngươi vẫn chưa xem bí điển thiên cấp?

      Vương Thiên Hà nhìn Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi:

      - tới tháng sau, chúng ta phải tham gia giao lưu giữa các học viện nhất lưu rồi. Mà bí tịch thiên cấp, đối với chúng ta mà có trợ giúp rất lớn.

      Tuy rằng thể tu luyện, thế nhưng ít nội dung trong bí điển thiên cấp, đối với người tu luyện có tác dụng dẫn đường tham khảo rất tốt. Tuy rằng Hạ Ngôn có xem bí điển thiên cấp hay đối với Vương Thiên Hà cũng có ảnh hưởng gì, thế nhưng Vương Thiên Hà lại thấy hành vi của Hạ Ngôn thực kỳ quái.

      Mễ Tuyết bên cạnh cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn mỉm cười :

      - Mấy ngày nữa, ta tới xem bí điển thiên cấp.

      tuần này, Hạ Ngôn tại kinh các thứ hai quan sát mấy chục quyển bí điển nhân cấp, tới mười ngày chắc cũng dung hợp toàn bộ số còn lại.

      tại, Hạ Ngôn xem quyển bí điển nhân cấp, chỉ cần dưới nửa canh giờ. Từ sáng tới trưa là có thể xem qua bốn năm bản bí điển.

      Lắc đầu, Vương Thiên Hà cũng khuyên nữa, cười :

      - Hơn hai mươi ngày, luôn ăn thức ăn tại tửu lâu trong học viện, bằng.

      Nhãn thần hơi lóe, thanh Vương Thiên Hà hạ thấp chút:

      - Chúng ta ra tửu lâu bên ngoài học viện ăn bữa? Dù sao nữa cũng ảnh hưởng tới tu luyện buổi chiều.

      Tửu lâu học viện là tửu lâu cơ bản do học viện kinh doanh. Cơm nước bên trong tùy ý thích, mà dựa vào quy định của học viện. Vì vậy, thể nào thỏa mãn được cầu của rất nhiều học viên. ít học viên giàu có đều thường xuyên ra tửu lâu bên ngoài học viện dùng cơm.

      Nghe Vương Thiên Hà như vậy, tuy rằng trong lòng Hạ Ngôn lưu tâm, bất quá nhìn bộ dáng chờ mong của Vương Thiên Hà, cũng muốn làm mất hứng thú của .

      Liền nhìn sang Mễ Tuyết :

      - Mễ Tuyết tỷ, vậy cùng ra ngoài ăn nhé?

      Mễ Tuyết thoáng do dự chút, cuối cùng cũng gật đầu với hai người.

      - tốt quá!

      Vương Thiên Hà hưng phấn vỗ tay.

      Ba người, lúc này vừa vặn ra khỏi kinh các.

      - Hạ Ngôn ca!

      Đột nhiên bóng người từ bên cạnh nhảy ra, há miệng la lớn .

      Hạ Ngôn cả kinh, sau đó nhìn thấy chính là Chu Lan Đức với vẻ mặt kinh hoàng, đôi lông mày nhíu lại, khỏi giật mình.

      - Hạ Ngôn ca, huynh nhanh .

      Chu Lan đức mạnh mẽ hít ngụm lương khí, thiếu chút nữa bị nghẹn.

      - Khụ.

      - Ngươi từ từ mà , có chuyện gì?

      Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

      Nhìn thấy Chu Lan Đức kinh hoàng như vậy, khẳng định có chuyện gì đó ngoài ý muốn, nếu có khả năng hoảng loạn như vậy.

      Từ khi Hạ Ngôn cùng với hai người Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết bắt đầu tu luyện, gặp ba người Hạ Tử Hân.

      Ba người Hạ Tử Hân, Lưu Khải, gần đây biết Hạ Ngôn tập trung tu luyện, cho nên dù biết ở chỗ nào nhưng cũng hề tìm tới quấy rối. Mà hôm nay Chu Lan Đức đột nhiên xuất , phải là ba người cùng nhau, hiển nhiên hai người còn lại xảy ra chuyện gì đó.

      Ý niệm trong đầu vừa chuyển, sắc mặt Hạ Ngôn hơi đổi. Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đứng bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Chu Lan Đức.

      - Hạ Ngôn ca, Lưu Khải và bọn Trương Phong đánh nhau.

      mặt Chu Lan đức gấp đến độ mồ hôi chảy đầm đìa.

      Từ lần trước cùng nhau ăn uống, Chu Lan Đức cũng như Lưu Khải đều xưng Hạ Ngôn là Hạ Ngôn ca. hề gọi Hạ Ngôn tiên sinh nữa. Hạ Ngôn tiên sinh hiển nhiên thân thiết bằng Hạ Ngôn ca.

      - Lưu Khải và Trương Phong?

      Hạ Ngôn hơi kinh ngạc, sau đó hung quang trong mắt lên :

      - Vì sao lại đánh nhau? Ở chỗ nào, nhanh đưa ta tới xem.

      Ba tên này, thực hồn tan. Hạ Ngôn nắm chặt tay, có chút giận dữ.

      Chu Lan Đức vội vã .

      - Ngay ở bên cạnh Vị Ương sơn. Trương Phong và Trương Hải Tuyền khinh người quá đáng, ỷ vào bọn họ có Trương Hồng Phi là chỗ dựa, khốn kiếp!

      Chu Lan Đức tức giận đến khuôn mặt non nớt đỏ bừng.

      Thấy Hạ Ngôn và Chu Lan Đức nhanh chóng chạy , Vương Thiên Hà xoay người nhìn Mễ Tuyết chút. Mễ Tuyết nhíu mày, tia sáng trong mắt lóe lên, bất quá lại giống như có chút xuất thần.

      Vương Thiên Hà ho khan tiếng, sau đó mới cười :

      - Mễ Tuyết, vậy chúng ta cũng xem? Nếu như có chuyện gì xảy ra, chúng ta có thể giúp đỡ Hạ Ngôn chút.

      Mặc dù trong lòng Vương Thiên Hà đối với Hạ Ngôn có chút tâm tư đố kỵ, thế nhưng sau khi nhìn thấy biểu của Hạ Ngôn trong cơ quan trận, đồng thời tiềm thức đối với Hạ Ngôn có nhiều hơn chút tôn trọng. Đối với lần giao lưu giữa các học viện nhất lưu lần này. Vương Thiên Hà đối với Hạ Ngôn có thể tham gia cùng bọn họ, hoàn toàn tiếp thu. tại, hy vọng Hạ Ngôn gặp phải chuyện gì nguy hiểm, cho nên mới như vậy.

      - Uhm, học viên vừa rồi nhắc tới Trương Hồng Phi, thực lực của Trương Hồng Phi cũng kém, đạt tới cảnh giới linh sư hậu kỳ.

      Mễ Tuyết gật đầu . Nàng có biết Trương Hồng Phi.

      - .

      Vương Thiên Hà tiếng, liền nhìn bóng lưng của Hạ Ngôn và Chu Lan Đức, nhanh chóng đuổi theo.

      lát sau, Hạ Ngôn và Chu Lan Đức liền nhìn thấy đám học viên của học viện vây xem xung quanh lối vào Vị Ương sơn.

      - Hạ Ngôn ca, chính là ở phía trước.

      Chu Lan Đức chỉ ngón tay về phía đoàn người, lớn tiếng .

      Hạ Ngôn gật đầu đáp lại.

      Lúc này, hai người tới chỗ đoàn người. Những học viên xung quanh nhìn thấy Hạ Ngôn và Chu Lan Đức đều vội vã tránh ra tạo thành lối . Bọn họ đều nhận ra Hạ Ngôn, lúc này nhìn thấy Hạ Ngôn tới, trong lòng khỏi thầm. Bọn họ nhiều ít biết số chuyện về Hạ Ngôn, quan hệ giữa Hạ Ngôn và đám người Trương Hồng Phi rất tệ.

      Phanh phanh.

      Phía trước đoàn người truyền đến tiếng vang nặng nề trầm đục.

      - Đánh thực kịch liệt nha, học viên Lưu Khải, thực lực cũng rất mạnh.

      gã học viên đứng phía trước thấp giọng nghị luận.

      - Bất quá, tên Trương Hải Tuyền kia chính là học viên cao cấp. tại học viện Tử Diệp tu luyện ba năm rồi.

      gã học viên khác lại .

      Hạ Ngôn và Chu Lan Đức dưới cái nhìn của rất nhiều học viên, nhanh chóng đến phía trước đoàn người. Hạ Ngôn liếc mắt liền nhìn thấy hai người đánh nhau.

      Hạ Tử Hân cũng đứng bên sân, vẻ mặt vô cùng lo lắng nhìn vào giữa sân. Hai mắt Lưu Khải đều đỏ đậm, trường kiếm trong tay hung hăng đâm vào Trương Hải Tuyền đối diện. Trương Hải Tuyền lạnh lùng cười, vừa rồi hai người va chạm vũ khí rồi nhanh chóng thối lui hơn mười thước.

      Phía sau là hai người Trương Phong và Trương Hồng Phi vẻ mặt lãnh.

      Đúng lúc này, Trương Hải Tuyền nguyên bản lui về phía sau, đột nhiên nháy mắt ra hiệu với hai người khác sau đó thân thể mạnh mẽ lao về phía trước.

      Lưu Khải hét lớn tiếng.

      - Tới hay lắm!

      Nội lực toàn thân vận chuyển, gân xanh cánh tay đều gồ nhô cao, nội lực mạnh mẽ của làm cho tất cả mọi người quan sát xung quanh đều cảm nhận được.

      - Hây!

      Lưu Khải chợt quát tiếng, thân thể nhảy lên cao, phảng phất như con diều hâu hướng về phía Trương Hải Tuyền bên dưới lao xuống, trường kiếm trong tay cũng hóa thành vùng bóng kiếm.

      Trương Hải tuyền kia cũng quát lớn tiếng, vũ khí trong tay đâm ra hơn mười đạo tàn ảnh giữa trung.

      Đúng lúc này, thân thể Lưu Khải đột nhiên trầm xuống, thân thể nguyên bản nhằm về phía đối phương, bỗng nhiên mạnh mẽ trầm xuống dưới mặt đất.

      Lưu Khải chạm đất "thịch" tiếng, thân thể rung mạnh, sau đó nhìn chằm chằm vào Trương Hải Tuyền lao tới. mặt Trương Hải Tuyền mang theo nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt hờ hững đảo qua.

      - Tiểu tử, nhìn ngươi còn kiêu ngạo?

      Trương Hải Tuyền nhìn thấy vậy, bỗng nhiên cười lớn tiếng, trường kiếm mạnh mẽ đâm vào đầu Lưu Khải. kiếm này, dị thường sắc bén, bóng kiếm hoàn toàn đem thân thể Lưu Khải bao trùm bên trong.

      Thân thể Lưu Khải rơi xuống dưới mặt đất, hơi lấy tay chống đỡ, sau đó cấp tốc lui về phía sau. Bất quá, vừa rồi khí thế của hết, tại đối mặt với kiếm hung ác độc địa này, trogn đầu muốn tránh né, nhưng lực bất tòng tâm. Trong lúc hoảng loạn, Lưu Khải cầm trường kiếm trong tay dồn sức đâm về phía trước, miễn cưỡng thi triển kiếm kỹ.

      Keng keng keng!

      Vũ khí hai người lần nữa va chạm, tia lửa lóe ra, bất quá thân thể Lưu Khải lúc này ổn định.

      - Cút ngay.

      Trương Hải Tuyền trợn tròn mắt, đá ra cước, nặng nề đá lên người Lưu Khải mất trọng tâm. Ngực Lưu Khải ăn cước, thân thể trong nháy mắt bị đá văng ngược ra ngoài, ngụm máu tươi phụt tiếng phun ra.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 207: ÁM ĐẤU
      Hạ Tử Hân nhìn thấy Lưu Khải bị thương, thân thể mềm mại run lên, lập tức chạy tới nâng Lưu Khải dậy. Lưu Khải chậm rãi đừng lên, hai con mắt như muốn phun ra lửa, hung hăng nhìn về phía Trương Hải Tuyền. Bất quá, vẻ mặt của Trương Hải Tuyền lại rất thản nhiên, hình như nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Lưu Khải.

      - Hạ Ngôn đến.

      Trong đám người, gã học viên mặt chữ điền, thanh rất lớn. Trương Hải Tuyền nguyên bản còn muốn làm nhục Lưu Khải phen, nghe được tiếng kêu này, lập tức chuyển ánh mắt về phía đoàn người.

      Quả nhiên, hai người Hạ Ngôn và Chu Lan Đức tiến lên phía trước đoàn người. Hạ Ngôn nhìn thấy khóe miệng Lưu Khải có vết máu, hai mắt đỏ đậm, nhịn được siết chặt hai nắm tay.

      "Ta biết thực lực của Lưu Khải, so với Trương Hải Tuyền dù có chút chênh lệch, thế nhưng Trương Hải Tuyền cũng khó đả thương Lưu Khải".

      Trong lòng Hạ Ngôn thoáng suy nghĩ, liền bước về phía Lưu Khải.

      - Ngươi thực quá đáng.

      Trước ngực Hạ Tử Hân phập phồng, trợn trừng mắt với Trương Hải Tuyền. Nội quy học viện tuy rằng cấm các học viên tỷ đấu với nhau, thế nhưng nghiêm cấm ràng được cố ý đả thương người khác. Thế nhưng Trương Hải Tuyền này, hiển nhiên cố ý đánh Lưu Khải trọng thương, cước kia, phi thường nặng.

      - Ha ha, quyền cước có mắt, có thực lực đừng có đáp ứng luận bàn.

      Trương Hải Tuyền khinh miệt vừa cười vừa , bất quá nhãn thần vô ý rơi vào người Hạ Ngôn vừa mới xuất .

      - Ngươi.

      Hạ Tử Hân cắn răng, còn muốn cái gì.

      Lại thấy Hạ Ngôn xua tay với nàng, lúc này mới xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Lưu Khải .

      - Lưu Khải, ngươi sao chứ?

      Có thể nhìn ra, Hạ Tử Hân tại rất quan tâm tới Lưu Khải. Hai mắt nguyên bản đỏ đậm của Lưu Khải cũng dần dần khôi phục lại tỉnh táo, nhếch môi cười với Hạ Tử Hân.

      - có việc gì, quan tâm ta như vậy, ta còn muốn bị thương nặng hơn chút đây.

      Đôi mày liễu của Hạ Tử Hân nhíu lại, buông cánh tay Lưu Khải.

      - Bất quá, đám người Trương gia này thực đê tiện. Tên Trương Hồng Phi kia dĩ nhiên ám toán ta.

      đến đây, Lưu Khải nhịn được lại tức giận tận trời. Tính tình của , nguyên bản là rất nóng nảy, tại bị người ta ám toán, đương nhiên phẫn nộ.

      Bất quá, Trương Hồng Phi là cường giả linh sư, căn bản phải là đối thủ. Lưu Khải cũng ngốc, chủ động tiến lên tìm cường giả linh sư đòi tỷ đấu, như vậy chỉ tổ chuốc lấy nhục. Học viện Tử Diệp có quy định, linh sư được phép tỷ đấu với học viên bình thường, bất quá nếu như học viên bình thường khiêu khích, vậy khác rồi.

      - Hạ Ngôn ca.

      Lưu Khải nhìn thấy Hạ Ngôn xuất , quay đầu lộ sắc mặt vui mừng, .

      Hạ Ngôn gật đầu với Lưu Khải, lại lắc đầu.

      - Ha ha, Lưu Khải, thực lực của của ngươi đủ, lại dám ta ám toán, thực là buồn cười. Thua chịu nổi, ngoan ngoãn làm rùa rút đầu thôi, đừng có thích làm hùng?

      Trương Hồng Phi kiêu ngạo cười ha ha .

      Trương Phong tiếp.

      - Đồ vô dụng, thua lại đổ cho chúng ta ám toán.

      - Các ngươi.

      Lưu Khải nghe được bọn chúng châm chọc khiêu khích như vậy, lửa giận trong lòng càng bốc cao.

      Hạ Tử Hân cũng căm giận nhìn mấy người Trương gia.

      Hạ Ngôn mỉm cười lắc đầu. vừa rồi nhìn qua, Trương Hồng Phi kia khẳng định dùng linh lực của chính mình phóng ra đạo sóng khí, như vậy mới làm cho Lưu Khải bị thua. Vì vậy Lưu Khải bị Trương Hải Tuyền thừa cơ đánh bị thương. Nếu như dựa vào bản lĩnh chân chính, Lưu Khải mặc dù địch lại, thế nhưng cũng có khả năng bị đánh bại như vậy.

      Ý niệm trong đầu vừa chuyển, Hạ Ngôn liền với Lưu Khải.

      - Thua chiêu nửa thức cuối cùng cũng là thua. Lưu Khải, thương thế của ngươi như thế nào?

      Lưu Khải sửng sốt đáp:

      - có gì trở ngại.

      Hạ Ngôn gật đầu:

      - Vậy tốt rồi.

      lúc chuyện, Hạ Ngôn tới bên người Lưu Khải, hạ giọng :

      - Vừa rồi có phải là Trương Hồng Phi thầm dùng linh lực công kích ngươi?

      Lưu Khải nhất thời hiểu ra, cũng thấp giọng đáp lại:

      - Đúng vậy, vừa rồi ta chỉ cảm thấy bị đạo lực lượng ngăn cản, sau đó liền thể khống chế rơi xuống mặt đất. Lực lượng kia, chính là Trương Hồng Phi phát ra.

      Nhãn thần Hạ Ngôn lấp lóe, mấy người Trương gia này, xác thực là tai họa, để cho bọn họ ở lại học viện Tử Diệp, sớm muộn gì cũng có thể sinh ra chuyện. Bất quá, bọn họ trong học viện, chính mình cũng có biện pháp gì. Chung quy thể trước mặt nhiều người như vậy giết chết ba người bọn họ. Hơn nữa, gia tộc bọn họ mặc dù ở thành Kim Dương, thế nhưng gia tộc có khả năng để cho ba đệ tử gia nhập học viện Tử Diệp, gia tộc này tuyệt đối đơn giản.

      Suy nghĩ trong chốc lát, Hạ Ngôn cười cười đề cao thanh :

      - Nếu thương thế ngại, vậy tiếp tục cùng Trương Hải Tuyền thiếu gia luận bàn phen. Học viện Tử Diệp chúng ta rất cổ vũ học viên chúng ta luận bàn với nhau.

      Lưu Khải sửng sốt, thấy Hạ Ngôn nháy mắt, liền triệt để hiểu ra.

      - ra, Trương Hải Tuyền, vừa rồi ta nhất thời thất thủ. tại người có dám cùng ta tiếp tục luận bàn?

      Lưu Khải tiến lên phía trước hai bước, lớn tiếng với Trương Hải Tuyền.

      Học viên bốn phía, đều dồn hết con mắt nhìn về phía Trương Hải tuyền bị khiêu chiến.

      Khuôn mặt Trương Hải Tuyền tối sầm lại, thấy nhiều người chăm chú nhìn vào mình như vậy, nếu dám ứng chiến, vậy còn mặt mũi nào tiếp tục tu luyện tại học viện?

      "Lưu Khải này vừa mới bị ta đá trúng vào ngực, thụ thương. Hừ, thực lực của vốn thấp hơn ta, tại lại bị thương, dĩ nhiên còn dám kiêu ngạo như vậy? Tốt, vậy hôm nay ta dạy dỗ ngươi tốt."

      Trương Hải tuyền thầm nghĩ trong lòng.

      - Lưu Khải, ngươi thực biết sống chết, đến đây .

      Trương Hải Tuyền lớn tiếng , ngữ khí có chút đắc ý.

      Mà Trương Hồng Phi ở phía sau, mặt lộ ra tia khẩn trương, biết Hạ Ngôn có thể làm cái gì đó hay .

      lúc chuyện, hai người liền làm tư thế chuẩn bị, lại tiến lên đấu với nhau. Lưu Khải tuy rằng bị thương, nhưng trở ngại gì nhiều, nhất thời hai người coi như ngang nhau. Chưởng phong kiếm khí ngừng từ hai người phát ra.

      Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng tới rồi.

      - Hạ Ngôn, có chuyện gì xảy ra?

      Vương Thiên Hà nhìn hai người so đấu giữa sân, nghi hoặc nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      Hạ Ngôn chỉ Lưu Khải :

      - Đây là bằng hữu của ta, đối diện là thiếu gia Trương gia, kẻ đứng phía sau mặc lam bào chính là Trương Hồng Phi.

      - Trương Hồng Phi luôn an phận.

      Mễ Tuyết lạnh lẽo nhìn về phía Trương Hồng Phi .

      Trương Hồng Phi tu luyện trong học viện tử Diệp chừng chín năm. Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà đương nhiên nhận ra . Thoạt nhìn, Mễ Tuyết có chút hảo cảm với .

      Thấy biểu tình của Mễ Tuyết, Hạ Ngôn hơi nhíu mày.

      - Tên Trương Hồng Phi này trước đây từng theo đuổi Mễ Tuyết, chỉ là bị đá trận.

      Vương Thiên Hà như vậy, Hạ Ngôn liền hiểu ra. Trách được Mễ Tuyết Trương Hồng Phi luôn luôn an phận.

      Sau khi bừng tỉnh hiểu ra, Hạ Ngôn thêm với hai người.

      - Ba người Trương gia này, có chút oán hận với ta.

      - Được rồi, đây là muội muội của ta Hạ Tử Hân.

      Hạ Ngôn chỉ Hạ Tử Hân bên cạnh giới thiệu . Hạ Tử Hân dùng con mắt hiếu kỳ quan sát hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết.

      Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, tuổi tác đương nhiên đều khá lớn giống như học viên mới. Hơn nữa nhìn thái độ của Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân thoáng suy nghĩ, đoán được thân phận của hai người này.

      - Ha ha, xin chào Tử Hân tiểu thư.

      Vương Thiên Hà nhiệt tình với Hạ Tử Hân, Mễ Tuyết bên cạnh cũng gật đầu cười với Hạ Tử Hân.

      Hạ Ngôn luôn luôn nhìn chằm chằm vào Trương Hồng Phi, tại Trương Hồng Phi có động tác gì. Trương Hồng Phi nhìn thấy Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đứng chung chỗ, trong lòng có chút giật mình. Ánh mắt từ người Mễ Tuyết đảo qua, lại nhìn về chỗ khác, trong mũi còn hừ lạnh tiếng.

      Đúng lúc này, lòng bàn tay của Hạ Ngôn hướng ra phía bên ngoài hơi lộn chút, đạo linh lực hình thành chưởng phong, liền lặng yên tiếng động tập kích Trương Hải Tuyền. Đạo kình khí này, trong khí theo đường vòng cung xảo diệu, cuối cùng chuẩn xác đánh trúng vào bụng của Trương Hải tuyền.

      Trương Hải Tuyền chỉ cảm thấy bụng chấn động đau đớn, lưng khỏi hơi khom xuống, thân thể nguyên bản muốn tránh né liền dừng lại.

      Phanh!

      Mắt thấy Trương Hải Tuyền né tránh, cặp mắt Lưu Khải sáng lên, chưởng đánh tới lại thêm mấy phần lực đạo, trực tiếp đánh lên vai Trương Hải Tuyền, sau đó thân thể nhanh chóng lui lại.

      - Phốc!

      Trương Hải Tuyền hung hăng phun ra ngụm máu tưoi, ngụm màu này của còn nhiều hơn hẳn Lưu Khải, thân thể văng ngược lại năm sáu mét mới ngã xuống mặt đất.

      Sắc mặt Trương Phong trầm, bước tới nâng Trương Hải Tuyền dậy, căm tức nhìn vào Lưu Khải trước mặt.

      Lưu Khải xoay người liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chỉ thoáng gật đầu. Nhất thời trong lòng Lưu Khải hiểu ra, thầm nghĩ tên Trương Hải Tuyền đột nhiên lại né tránh, nguyên bản là Hạ Ngôn ca động tay động chân.

      Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cảm nhận được mới vừa rồi trong khí tựa hồ như có tia dị thường, bất quá phát ra sóng khí linh lực của Hạ Ngôn. Bởi vì luồng sóng khí này hướng về phía Trương Hải Tuyền, nếu như hướng về phía bọn họ bọn họ tự nhiên có thể cảm giác được.

      Trương Hồng Phi càng cảm nhận được có điều gì dị thường. buồn bực nhíu hai hàng lông mày lại, có chút hoài nghi nhìn về phía Hạ Ngôn. Thực lực của Trương Hải Tuyền, thế nào lại bị Lưu Khải dễ dàng đánh trúng chưởng hộc máu?

      - A? Mới vừa rồi Lưu Khải còn bị Trương Hồng Phi cước đá bay, vậy mà tại Trương Hải Tuyền lại bị Lưu Khải đánh trúng chưởng. Thực lực của hai người thực sai biệt nhau lắm.

      Trong đám học viên, có học viên gật đầu nghị luận .

      - Ta xem, thương thế Trương Hải Tuyền có vẻ nặng.

      Có người nghĩ Trương Hải Tuyền phun khá nhiều máu.

      - Thực lực của bọn họ đều rất mạnh, ta cũng phải nỗ lực tu luyện.

      Cũng có học viên so sánh thực lực của mình với hai người giữa sân, trong lòng thầm quyết tâm nỗ lực tu luyện. Những học viên bình thường như bọn họ, đương nhiên thể nhìn ra được điều gì dị thường giữa hai người, chỉ cho rằng xác thực là Lưu khải và Trương Hải tuyền tranh đấu với nhau.

      - Hồng Phi ca, có người ám toán ta.

      Trương Hải Tuyền được Trương Phong nâng dậy, nặng nề thở dốc mấy hơi, mới sắc mặt tái nhợt quay về phía Trương Hồng Phi, dùng thanh trầm thấp .

      Trương Hồng Phi nghe được, liền hiểu ra. Hạ Ngôn dùng cùng biện pháp giống .

      Phẫn nộ nhìn Hạ Ngôn chút, Trương Hồng Phi nhịn được rít gào :

      - Hạ Ngôn, ngươi dám xuất thủ ám toán Hải Tuyền, ghê tởm!

      - Trương Hồng Phi, ngươi cũng nên linh tinh.

      Hạ Ngôn quét mắt nhìn Trương Hồng Phi, cười lạnh đáp lời.

      - Coi như là ám toán, cũng là chuyện của Trương Hồng Phi ngươi làm mới đúng chứ?

      Vương Thiên Hà đứng ra .

      Trương Hồng Phi nguyên bản còn muốn rít gào, thế nhưng thấy Vương Thiên Hà đứng ra, thần tình dừng lại, mạnh mẽ đem lời vừa lên đến cổ nuốt lại.

      "Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, còn có Hạ Ngôn, ba người cùng nhau tham gia vào cuộc giao lưu giữa các học viện, tại quan hệ của họ tựa hồ rất tốt".

      Trong lòng Trương Hồng Phi thầm suy nghĩ.

      "Hảo hán cần tính toán thiệt thời trước mắt, ta chỉ có người làm sao là đối thủ của ba người bọn chúng? Hừ, ta nhịn, Hạ Ngôn, nhất định ta làm ngươi phải hối hận".

      Hung quang trong mắt chớp động, Trương Hồng Phi hít hơi sâu, đem phẫn nộ đè xuống.

      - Ngày hôm nay đến đây thôi, Trương Hải Tuyền, chúng ta .

      Trương Hồng Phi xong, liền dẫn đầu xoay người rời .

      Đám học viên xung quanh nguyên bản còn tưởng rằng hai bên phát sinh chuyện gì đó, thế nhưng lại đột nhiên thấy Trương Hồng Phi nhịn cơn giận xoay người rời , khỏi bắt đầu chỉ trỏ bàn luận.

      - Trương Hồng Phi này sợ Hạ Ngôn rồi.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 208: CƠ QUAN TRẬN CAO CẤP
      - Hồng Phi ca, cứ như vậy quên sao?

      Trương Phong hỏi.

      - Quên ?

      Trương Hồng Phi lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn sang Trương Phong và Trương Hải Tuyền bên cạnh. Trương Hải Tuyền vừa rồi bị trúng chưởng, cũng , ít nhất phải tu dưỡng vài ngày mới có thể khỏi hẳn được.

      Trương Hồng Phi bỗng nhiên lắc đầu.

      - Vừa rồi đám người đứng chung với Hạ Ngôn, có người tên là Vương Thiên Hà, người tên là Mễ Tuyết. Trong những học viên đặc thù của Học Viện Tử Diệp, bọn họ đều có danh tiếng rất lớn.

      - tại…

      Trương Hồng Phi hít sâu hơi.

      - Bọn họ và Hạ Ngôn cùng đứng chỗ!

      đến đây, Trương Hồng Phi nhịn được xiết chặt nắm tay, hung quang trong mắt bắn ra.

      Lúc đó khi Hạ Ngôn vượt qua được khảo hạch học viên đặc thù, Trương Hồng Phi và Hạ Ngôn từng tỷ đấu qua, mà Trương Hồng Phi lại chiếm được bất cứ lợi thế nào. Trương Hồng Phi hiểu , nếu như đơn đả độc đấu, dùng đến mưu quỷ kế, muốn đánh chết được Hạ Ngôn có thể rất khó. Mà tại, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cùng với Hạ Ngôn thoạt nhìn có quan hệ rất thân mật. Nếu như lúc đó , ngoại trừ càng thêm mất mặt, căn bản thể nào xoay được thế cục. Bộ dáng lúc đó của Vương Thiên Hà, hiển nhiên là muốn đứng ra hỗ trợ Hạ Ngôn.

      Đầu óc Trương Hồng Phi xoay chuyển rất nhanh, vì vậy mới có thể quyết định lúc này rời khỏi.

      - Ghê tởm, tên Hạ Ngôn này trừ, chúng ta thể thoải mái được.

      Trương Phong tức giận tận trời.

      - Đúng vậy, ngày Hạ Ngôn chết, chúng ta tại Học Viện Tử Diệp thể ngẩng đầu được.

      Sắc mặt Trương Hải Tuyền tái nhợt, lại dữ tợn đáng sợ.

      - Mấy ngày tới Kỳ Liên thúc thúc tới Thành Tử Diệp.

      Nghe được lời của hai người, Trương Hồng Phi đột nhiên nở nụ cười, trong miệng .

      - Kỳ Liên thúc thúc?

      Trương Phong và Trương Hải Tuyền nhịn được kinh hô trầm thấp. Con mắt hai người lập tức mở lớn, sau đó đều nhịn được lộ ra sắc mặt vui mừng.

      - sai, ngày hôm qua ta nhận được thư tín của Kỳ Liên thúc thúc, đại khái khoảng bảy ngày sau, ông tới gặp chúng ta tại Thành Tử Diệp. Đến lúc đó, cho dù tên Hạ Ngôn đó có ba đầu sáu tay nữa, cũng phải chết cần nghi ngờ.

      Trương Hồng Phi đắc ý cười .

      Trương Phong và Trương Hải Tuyền cũng vô cùng mừng rỡ.

      ----------

      - Hạ Ngôn ca, cảm ơn huynh vừa rồi ra tay trợ giúp.

      Sau khi ba người Trương gia rời khỏi, mấy người Hạ Ngôn cũng tách khỏi đoàn người, hướng về phía cửa chính học viện bước . đường, Lưu Khải hướng về phía Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn cười cười.

      - Cảm tạ cái gì? Đám người Trương gia kia có thù với ta. Ha ha, ngược lại làm phiền đến ngươi rồi.

      Hạ Ngôn đương nhiên biết vì sao đám người Trương gia lại khiêu khích Lưu Khải, nguyên nhân khẳng định phần lớn là vì chính bản thân mình. Đám người Trương gia đều biết quan hệ giữa mình và Lưu Khải.

      Lưu Khải ha ha cười, lập tức lên tiếng :

      - Trương Hải Tuyền kia, thực lực cũng chỉ đến thế mà thôi, nếu như phải tên Trương Hồng Phi thầm đánh lén ta, ta làm sao có thể bại bởi ?

      - Tốc độ tu luyện của Trương Hồng Phi rất nhanh, tại Học Viện Tử Diệp mới có chín năm, tại đạt tới thực lực Linh Sư hậu kỳ rồi. Tiếp qua vài năm, rất có khả năng đột phá trở thành Đại Linh Sư.

      Cặp mắt Vương Thiên Hà chợt lóe, đứng bên ngắt lời .

      Hạ Ngôn nghe vậy gật đầu.

      - Mặc kệ thế nào nữa, sau này các ngươi ở trong học viện nên nhẫn chút, tốt nhất nên gây chuyện xung đột với người khác.

      Hạ Ngôn trầm tư chốc lát rồi .

      - Cái gì?

      Con mắt Lưu Khải trợn tròn.

      - Nhẫn? Khó mà làm được. Mấy tên hỗn đản đó, chờ thực lực của ta đủ mạnh, cần phải dạy dỗ bọn chúng tốt.

      Lưu Khải lập tức lớn tiếng .

      - Ngươi nên thành chút.

      Hạ Tử Hân đứng bên cạnh trợn trắng mắt liếc nhìn Lưu Khải.

      Hạ Tử Hân mở miệng, Lưu Khải nhất thời ngượng ngùng cười, cái cổ đều ro rút lại.

      Nhìn thấy màn như vậy, trong lòng Hạ Ngôn cười cười. Xem ra tại quan hệ giữa Lưu Khải và Hạ Tử Hân có chút tiến triển rồi. Đây cũng là chuyện tốt, Lưu Khải này mặc dù có chút bồng bột, thế nhưng tâm tính coi như tồi.

      - Ta nhẫn, phải là chịu khi dễ mà phản kháng. Nếu như bọn họ thực tìm tới cửa, vậy còn khách khí cái gì? Chỉ là các ngươi nên chủ động trêu chọc bọn họ là được rồi.

      Hạ Ngôn giải thích .

      - Chu Lan Đức, vừa rồi ngươi tới cho ta biết rất đúng lúc a.

      Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt đảo sang Chu Lan Đức. Chu Lan Đức lập tức :

      - Ta chỉ lo lắng cho Lưu Khải chịu thiệt, đối phương có tới hai Linh Sư, vì vậy…

      - Ha ha, nếu như có Chu Lan Đức ta thiệt thời lớn rồi.

      Lưu Khải cũng lớn tiếng.

      - Hạ Ngôn, ăn cơm xong, tiếp tục vào cơ quan trận chứ?

      Thân thể Vương Thiên Hà hơi dừng lại chút rồi .

      Hạ Ngôn gật đầu. nhiều ngày nay mực tu luyện trong cơ quan trận, Ảo Ảnh Thân Pháp của Hạ Ngôn có tiến bộ . Cơ quan trận, xác thực là địa phương tu luyện rất tốt. Bất quá, cơ quan trận trung cấp đối với Hạ Ngôn tại mà , còn bất cứ sức uy hiếp nào. Vì vậy, trong lòng Hạ Ngôn có suy nghĩ, rốt cuộc nên bắt đầu tiến vào cơ quan trận cao cấp xem thế nào?

      Suy nghĩ này vừa ra trong đầu, Hạ Ngôn liền quyết định, buổi chiều liền tiến vào cơ quan trận cao cấp thử xem.

      "Nếu như kiên trì được, quay ra cũng được".

      Con mắt Hạ Ngôn sáng ngời.

      Đoàn người, cùng nhau đến tửu lâu gần học viện ăn uống, sau đó lại trở lại học viện.

      Trước khi mọi người chia tay nhau, Hạ Tử Hân gọi Hạ Ngôn sang bên. Lúc này người Hạ Tử Hân, có tới năm mươi tờ kim phiếu giá trị vạn kim tệ, những kim phiếu này là Lục gia phái người đưa tới. Liên tiếp nửa tháng liền cũng nhìn thấy Hạ Ngôn đâu, vì vậy Hạ Tử Hân vẫn mang theo đống kim phiếu này người. Về phần nơi ở của nàng, tự nhiên dám để quá nhiều kim phiếu như vậy trong đó.

      - Có chuyện gì vậy? Tử Hân?

      Hạ Ngôn thấy Hạ Tử Hân gọi mình sang bên, nhíu mày buồn bực .

      Hạ Tử Hân đưa tay vào trong vạt áo trước ngực, sau đó lại rút ra ngoài. Năm mươi tờ kim phiếu, liền xuất trước mặt Hạ Tử Hân.

      Nhìn những kim phiếu này, Hạ Ngôn mới đột nhiên nhớ tới.

      Đoạn thời gian này quá bận rộn tu luyện, Hạ Ngôn quên mất chuyện này trong đầu.

      - Hạ Ngôn.

      Hạ Tử Hân đem xấp kim phiếu đưa ra phía trước.

      - Ha ha, ta tại cũng cần dùng đến tiền. Cứ để tạm chỗ muội thời gian .

      Hạ Ngôn thu kim phiếu, cười . Hạ Ngôn tại tuy rằng mua đống lớn dược liệu, bất quá, bởi vì Lục gia lại bồi thường năm mươi vạn kim tệ tổn thất, vì vậy Hạ Ngôn tại có gần trăm vạn kim tệ trong người. Nhất thời, xác thực cần đến số tiền này.

      Hạ Tử Hân lại liên tục lắc đầu, :

      - Hạ Ngôn, huynh nhanh nhanh thu lại thôi. Những kim phiếu này, để trong người muội, muội cứ lo lắng hoài, ngay cả tu luyện cũng bị ảnh hưởng .

      Nghe Hạ Tử Hân như vậy, Hạ Ngôn hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng hiểu ra. Năm mươi vạn kim tệ, cho dù là Hạ Tử Hân cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy. Xấp kim phiếu này để người nàng, xác thực làm cho nàng thể nào yên tâm được. Hơn nữa, vạn nhất để cho những học viên khác nhìn thấy kim phiếu này, rất có khả năng sinh ra suy nghĩ tốt, đến lúc đó xảy ra chuyện ai muốn…

      Kim phiếu là chuyện , nếu như người gặp phải chuyện gì đó nguy hiểm, vậy cái được bù nổi cái mất.

      Suy nghĩ chút, Hạ Ngôn liền cầm lấy kim phiếu.

      - Uhm, ta đây thu lại là được. Tử Hân, muội tại tu luyện có điều gì khó khăn hay ?

      Hạ Ngôn hỏi.

      - Coi như thuận lợi. Giảng sư mỗi lần dạy ít kỹ xảo chiến đấu, uy lực vũ khí của ta cũng ngừng đề cao. Chắc cần bao lâu nữa là có thể đánh ra võ kỹ uy lực trăm độ rồi. Phụ thân cũng cho ta lọ Linh Dịch đến lúc đó ta dùng Linh Dịch để trùng kích vào cảnh giới Linh Sư.

      Đôi lông mi dài của Hạ Tử Hân hơi chớp chớp.

      Hạ Ngôn nghe được như vậy, trong lòng cũng yên tâm.

      - Vậy tốt, nếu như muội gặp khó khăn gì trong tu luyện, cứ tới tìm ta.

      Hạ Ngôn .

      - Ta tận lực giúp muội.

      - Tốt.

      Hạ Tử Hân vui mừng lên tiếng trả lời.

      - Hạ Ngôn, thôi. Chúng ta nên tới cơ quan trận rồi.

      Xa xa, Vương Thiên Hà lớn tiếng gọi Hạ Ngôn.

      Nghe được tiếng gọi của Vương Thiên Hà, Hạ Ngôn ứng tiếng đáp lời Vương Thiên Hà, sau đó lại quay đầu lại:

      - Tử Hân, ta trước. Vương Thiên Hà giục ta rồi.

      Hạ Tử Hân gật đầu mỉm cười.

      - Huynh mau .

      Nhìn theo bóng lưng của Hạ Ngôn, trong lòng Hạ Tử Hân cũng kích động thôi.

      - Hạ gia chúng ta, dĩ nhiên xuất thiên tài giống như Hạ Ngôn. Trương Hồng Phi là Linh Sư hậu kỳ, thế nhưng cũng thể đánh bại được Hạ Ngôn, Hạ Ngôn nhất định cũng là Linh Sư hậu kỳ rồi. Hơn nữa, còn đại biểu cho Học Viện Tử Diệp tham gia Hội Giao Lưu giữa các học viện.

      - Hạ gia, nhất định càng ngày càng lớn mạnh hơn.

      Tay Hạ Tử Hân nhàng siết, nhìn bóng lưng Hạ Ngôn dần dần xa.

      - Ta cũng cần phải nỗ lực nhiều hơn. Nếu như ta cũng có thể trở thành Linh Sư, Hạ gia chúng ta cùng lúc có tới ba Linh Sư rồi.

      Hạ Tử Hân kích động nghĩ trong lòng.

      - Hạ Ngôn. Mấy ngày nay tu luyện, ta và Mễ Tuyết, hai người chúng ta có thể kiên trì trong cơ quan trận gần hai canh giờ rồi.

      Ba người cùng nhau tới sân rộng trước cơ quan trận, Vương Thiên Hà cười . Đối với thành tích tu luyện trong khoảng thời gian này của mình, tương đối thỏa mãn. Cùng tu luyện với Hạ Ngôn chỗ, tự nhiên có cảm giác áp lực, nếu như có thể kiên trì thêm khắc bọn họ nhất định kiên trì, dám thư giãn.

      Mễ Tuyết cũng thoáng gật đầu, tuy rằng chuyện, bất quá trong lòng nàng cũng cảm giác tồi. Kỳ thực, tiến bộ của Mễ Tuyết so với Vương Thiên Hà còn lớn hơn. Thân pháp của Mễ Tuyết so với trước đây tinh tế hơn rất nhiều. Nửa tháng trước, khi Mễ Tuyết tránh né đại bộ phận công kích của cơ quan trận, cần di động thân thể diện rộng. Mà tại, biên độ di rộng ràng giảm rất nhiều. Tuy rằng còn xa mới bằng được thân pháp của Hạ Ngôn, bất quá, tiến bộ như vậy coi như rất ràng. Biên độ né tránh càng trong tần suất cao, là có thể tiết kiện càng nhiều linh lực, kiên trì càng lâu.

      - Ha ha, ta cũng có chút tiến bộ.

      Hạ Ngôn nghe thấy Vương Thiên Hà như vây, cũng cười .

      - Hạ Ngôn, ngươi còn cái gì, ngươi mỗi lần ra, mặt đỏ, hơi thở loạn, thực giống như là tản bộ vậy. Hàizzz, khi ta nhìn thấy người giao thủ với cơ quan nhân trong cơ quan trận, quả thực giống như là chơi đùa mà. , ta đều đỏ mắt vì ngươi.

      Vương Thiên Hà vừa lắc đầu vừa cảm thán . Ha Ngôn có thể làm được như vậy, xác thực làm cho phi thường ước ao.

      Hạ Ngôn lắc đầu, cười, ánh mắt nhìn về phía cơ quan trận.

      Cơ quan trận sơ cấp, cơ quan trận trung cấp, cơ quan trận cao cấp! Còn nữa là cơ quan trận đặc thù. Trong ánh mắt, đạo tinh quang lóe lên, sau đó rất nhanh liền biến mất.

      - Ngày hôm nay, ta muốn thử vào cơ quan trận cao cấp xem thế nào.

      Hạ Ngôn chậm rãi với hai người.

      Cơ quan trận cao cấp, ngay bên phải cơ quan trận trung cấp. Cách ba người tại đại khái chỉ khoảng trăm mét.

      - Cái gì?

      Mễ Thuyết chợt thốt lên.

      - Hạ Ngôn, cơ quan trận cao cấp, đó chính là địa phương tu luyện của Đại Linh Sư đó.

      Trong tiếng của Mễ Tuyết còn đạm mạc như bình thường, mà tràn ngập loại cảm giác lên xuống nào đó.

      - Hạ Ngôn, ngươi tốt nhất nên thử sớm như vậy. Ta nghe người cơ quan trong cơ quan trận cao cấp phi thường lợi hại, rất kinh người. Nhiều người còn chưa có phản ứng gì bị thương nặng rồi.

      Vương Thiên Hà khuyên.

      Bởi vì người cơ quan trong cơ quan trận cao cấp công kích quá nhanh, vì vậy ít người vào, rất có khả năng chưa kịp phản ứng gì bị đánh trọng thương rồi. Người cơ quan cao cấp, mỗi người đều có thực lực Linh Sư hậu kỳ. Mỗi lần công kích đều có thể đánh ra uy lực hơn nghìn độ.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 209: ĐẶT CHÂN
      - Ha ha, các vị cần lo lắng. Ta cố gắng kiên trì, nếu được lập tức ra.

      Hạ Ngôn lắc đầu cười . cũng biết hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lo lắng cho chính mình, bất quá quyết tâm tiến vào cơ quan trận cao cấp thử xem, đương nhiên hai lời khuyên can của hai người thay đổi chủ ý.

      Thấy Hạ Ngôn quyết ý, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết thêm gì nữa.

      - Vậy Hạ Ngôn, ngươi phải cẩn thận.

      Vương Thiên Hà cười .

      lúc sau, Hạ Ngôn tới phía trước cơ quan trận cao cấp. Ngoại hình của mấy cơ quan trận này giống như như đúc. Thứ giống nhau chính là người cơ quan bên trong cơ quan trận.

      - Người cơ quan thực lực Linh Sư hậu kỳ, rốt cuộc là mạnh như thế nào? Nếu như là người cơ quan như vậy khẳng định rất dễ đối phó, thế nhưng bên trong có tới hơn mười, trăm người cơ quan, ta nhất định phải cẩn thận chút mới được.

      Hạ Ngôn hơi dừng lại trước cơ quan trận cao cấp trong chốc lát, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng.

      đạo thanh vang lên, khí xung quanh rung chuyển, Hạ Ngôn cảm giác được trước ngực có cỗ khí kình sắc bén phóng tới, con mắt vừa nhìn thấy cây thiết côn đen kịt xuất trước mặt. Hạ Ngôn tiến tới trước cửa cơ quan trận, gã người cơ quan cao cấp liền cầm cây gậy hướng về phía Hạ Ngôn mạnh mẽ công kích.

      - hổ là người cơ quan cao cấp, vô luận là độ linh hoạt hay lực lượng đều mạnh hơn rất nhiều so với cơ quan trận trung cấp.

      Trong lòng Hạ Ngôn chấn động, vùng bụng trong nháy mắt hóp lại.

      Thần Hi kiếm trong tay chém ra cực nhanh, thân Thần Hi kiếm còn mang theo cỗ linh lực xoay tròn, lập tức đem cây thiết côn kia dẫn hướng hơi nghiêng sang bên.

      Phanh!

      Người cơ quan kia thu thế được, côn đánh mạnh xuống mặt đất, mặt đất kiên cố nhất thời bị đánh vỡ mảnh. Mà Hạ Ngôn lại mỉm cười, khóe miệng nhếch lên, thân thể giống như con cá chạch, luồn lách chui vào trong.

      Vù vù vù…

      Hạ Ngôn tiến vào trong cơ quan trận, liền cảm giác được ba đạo kình phong lập tức đập tới.

      Tại cơ quan trận sơ cấp và cơ quan trận trung cấp, thời điểm vừa mới tiến vào, đều chờ thời gian mấy hơi thở, người cơ quan trong đó mới bắt đầu công kích vào người tiến vào cơ quan trận. Lúc đó, có chút thời gian dừng lại để giảm xóc và thích ứng.

      Mà cơ quan trận cao cấp, căn bản hề cho chút thời gian giảm xóc vào. Khi Hạ Ngôn vừa mới tiến vào trong, người cơ quan lập tức tiến hành liều mạng công kích. Nếu là người bình thường, trong thời gian nháy mắt này, bị công kích sắc bén của người cơ quan chấn trụ, do đó hơi dừng thời gian tiến hành né tránh, chỉ hơi chút ngây người, bị công kích khách khí đánh trúng. Bất quá trước khi Hạ Ngôn tiến vào cơ quan trận tập trung tinh thần cẩn thận, tại tuy rằng thể hoàn toàn thấy , thế nhưng Hạ Ngôn ràng cảm ứng được ba cỗ kình phong này tập kích vào ba bộ phận thân thể chính mình.

      Thần Hi kiếm trong tay mấy lần biến hóa, ngăn cản lại cây thiết côn tại trung gian, sau đó thân thể nhoáng sang bên cạnh, dễ dàng tránh thoát được ba đạo kình phong tấn công.

      - Tuy rằng độ linh hoạt và lực lượng đều gia tăng gấp đôi, bất qua ta vẫn có thể ứng phó được.

      Hạ Ngôn khỏi cười cười.

      Đúng lúc này, đột nhiên tinh thần Hạ Ngôn bỗng nhiên sinh ra cảnh giác, sau đó, liền cảm giác được kình phong kết lại thành hình chiếc lưới hướng về chính mình bao phủ xuống. Kình phong kết lại thành hình chiếc lưới này vô cùng dày đặc, tựa hồ như nước cũng thể lọt qua được. Hạ Ngôn nhướng mày, kình phong hình chiếc lưới tới trước người. Hạ Ngôn biết, những kình phong này đều là thiết côn hung hăng đánh về phía mình với lực lượng rất mạnh hình thành nên khí lãng. cách khác, tại có tới hơn mười thiết côn đồng thời tấn công chính mình.

      - Nhanh như vậy!

      Trong lòng Hạ Ngôn thầm kinh hô, cơ bắp toàn thân căng cứng, Thần Hi kiếm trong tay lập tức vũ động thành mình cái lồng phòng ngự.

      Keng keng…

      Liên tiếp va chạm, Hạ Ngôn lập tức thối lui ba bước, tuy rằng Hạ Ngôn có thể đánh ra uy lực vũ kỹ hơn hai nghìn độ, thế nhưng đồng thời đối kháng với hơn mười người cơ quan, cũng tránh khỏi khí huyết bốc lên, cánh tay tê dại.

      đợi Hạ Ngôn thở dốc, người cơ quan lại lần nữa đồng thời tiến lên công kích. Nếu như Hạ Ngôn tiếp tục thối lui, liền ra bên ngoài cơ quan trận. Những người cơ quan này, tốc độ nhanh tới dị thường.

      Lúc này, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy ràng tình huống trong cơ quan trận, vừa nhìn thấy, Hạ Ngôn nhịn được lên tiếng kinh hô. Người cơ quan trong cơ quan trận, so với người cơ quan sơ cấp trung cấp thô hơn gấp mấy lần, hơn nữa tuy rằng hình thể người cơ quan cao cấp to lớn hơn người cơ quan sơ cấp và trung cấp, thế nhưng lại linh hoạt gì sánh được.

      Những người cơ quan này phối hợp với nhau cực kỳ xảo diệu, sử dụng bộ trận pháp cũng có thể tăng lên uy lực vũ kỹ. người cơ quan có thể đánh ra uy lực võ kỹ khoảng nghìn hai ba trăm độ, thế nhưng hơn mười người cơ quan cộng lại, tổ hợp thành trận pháp, uy lực võ kỹ có thể đạt tới hơn hai nghìn độ, thậm chí là ba nghìn độ.

      Xuy.

      Tâm niệm của Hạ Ngôn chuyển động cực nhanh, người cơ quan lần thứ hai phi thân tới gần Hạ Ngôn, thiết côn màu đen trong tay hề khách khí đánh tới.

      - Bộ trận pháp công kích này, có hơn mười người cơ quan phối hợp chặt chẽ, cho dù ta dựa vào Ảo Ảnh Thân Pháp cũng thể hoàn toàn né tránh được.

      Hạ Ngôn nhìn những đầu côn ảnh chụp xuống chút, trong lòng gấp rút suy nghĩ tìm biện pháp ứng đối.

      - Liều mạng!

      Đột nhiên, Hạ Ngôn cắn răng cái, thân thể mạnh mẽ xông thẳng về phía trước, Thần Hi kiếm trong tay hướng về phía gã người cơ quan gần phía trước đâm ra ngoài, đồng thời Ảo Ảnh Thân Pháp vận chuyển tới cực hạn. Chỉ thấy giữa đám côn ảnh màu đen, thân thể Hạ Ngôn giống như biết biến hình, theo côn ảnh chuyển động, bộ vị khác nhau của thân thể dĩ nhiên làm ra những động tác tránh né khác nhau. Nửa người tránh về phía bên phải, nửa người bên dưới lại tránh về phía bên trái. Thậm chí, nửa người tránh bên phải, nửa người dưới né bên trái, bộ phận trung tâm lại giống như lên, phảng phất như thân thể của Hạ Ngôn có thể chia làm ba đoạn khác nhau.

      Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác, thân thể của Hạ Ngôn là chỉnh thể, thể nào tách xa nhau, chỉ là tốc độ tránh né thực quá nhanh. Lúc này, trong cơ thể Hạ Ngôn, linh lực đến trạng thái vận chuyển cực hạn, Tử Vân Linh Hải và Tụ Linh Huyệt cùng với mỗi kinh mạch trong cơ thể đều hình thành chỉnh thể hoàn mỹ. thân thể da thịt truyền tới tín hiệu, sau đó Tử Vân Linh Hải và Tử Linh Huyệt lập tức vận chuyển ra linh lực tương ứng, để cung cấp cho toàn bộ động tác né tránh tinh vi nhất.

      Vù vù vù…

      Liên tiếp vang lên tiếng khí bạo bên trong cơ quan trận cao cấp. Thân thể Hạ Ngôn, theo những tiếng khí bạo liên tiếp, thực giống như chiếc lá rụng trôi mặt biển sóng gió. Bất quá, chiếc lá rụng này cuối cùng vẫn bị sóng biển nuốt chửng.

      - Mở!

      Hạ Ngôn hét lớn tiếng, Thần Hi kiếm trong tay nặng nề đánh mạnh vào trước ngực người cơ quan. Thân thể to lớn của người cơ quan dưới lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đánh lên, trong nháy mắt bị đánh văng ngược lại.

      Người cơ quan này, dù sao cũng phải nhân loại chân chính, thậm chí ngay cả tư duy của dã thú bình thường cũng có. Bất quá, người cơ quan cũng cảm thấy đau đớn, lại càng bởi vì thụ thương mà thực lực giảm mạnh, mặc dù có bị đánh văng ngược lại, lập tức có thể bật dậy khôi phục chiến đấu.

      Hạ Ngôn thừa dịp gian hơi chút mở rộng, thân hình chớp động, liền từ trong vòng vây nhảy ra ngoài.

      - Nguy hiểm , cơ thể của ta, năng lực phản ứng của kinh mạch và cơ thể tới cực hạn!

      Hạ Ngôn vừa nghĩ vừa cảm thấy nguy hiểm vạn phần, những côn ảnh vừa rồi hầu như dều dán sát vào vạt áo của , chỉ hơi kém mảy may liền có thể đánh trúng thân thể của . Nếu như né chậm hơn chút, Hạ Ngôn liền bị đánh trúng.

      Trong đầu hồi tưởng lại cảnh mạo hiểm kích thích vừa rồi, Hạ Ngôn tiến bước, thân thể vặn vẹo, hướng về phía bên phái bay vút ra ngoài. thể để cho những người cơ quan lần thứ hai bao vây xung quanh, bằng lần sau khó có bị đánh trúng hay .

      Chỉ cần bị vây kín, Hạ Ngôn tự tin có thể ứng phó được.

      Những người cơ quan này, ngừng phối hợp vây công Hạ Ngôn, bất quá, mỗi lần Hạ Ngôn đều có thể xảo diệu từ trong vòng vây kín mít xông ra ngoài. tại Hạ Ngôn thể thoải mái dễ dàng trong vòng vây người cơ quan như tại cơ quan trận trung cấp. Coi như là Ảo Ảnh Thân Pháp, Hạ Ngôn cũng phải hết sức né tránh với biên độ rất lớn mới có thể bị đám người cơ quan bao vây. khi bị vây kín, vậy Hạ Ngôn khó có thể lao ra ngoài lần thứ hai được, chỉ có thể trước khi bị vây kín lao ra ngoài mới có thể tự đảm bảo bản thân an toàn trước các người cơ quan.

      Kỳ thực, Hạ Ngôn tại cũng chỉ là đầu ky thủ xảo (*), lợi dùng lực lượng của mình mới có thể duy trì được.

      Thời gian lặng lẽ trôi qua, linh lực của Hạ Ngôn cũng ngừng tiêu hao. Cơ quan trận cao cấp này, ngay cả khắc nhàn nhã Hạ Ngôn cũng có, thân thể liên tục né tránh côn ảnh tấn công tới từ bốn phương tám hướng. Có đôi khi, cũng phải sử dụng Thần Hi kiếm chống đối bộ phận công kích của người cơ quan, đôi khi dùng lực công kích đẩy lùi người cơ quan ngăn cản lộ tuyến né tránh.

      Hai canh giờ sau!

      - Phù…

      Vương Thiên Hà và Mễ Tuyêt đều từ trong cơ quan trận ra, liên tục thở dốc nặng nề mấy ngụm. Vừa rồi, tại cơ quan trận, hai người hầu như tiêu hao hết linh lực trong cơ thể. Bất quá, mặt hai người đều nét vui mừng nồng đậm. Bởi vì, lần này, hai người đều kiên trì được hai canh giờ mới bị bức phải lao ra ngoài. Sau lúc lâu, sắc mặt nguyên bản ửng đỏ của cả hai người mới dần dần khôi phục lại bình thường, hơi thở cũng trở nên đều đều.

      - Di? Hạ Ngôn chẳng lẽ vẫn còn ở bên trong cơ quan trận cao cấp hay sao? Lẽ nào, thực có thể tu luyện được bên trong cơ quan trận cao cấp?

      Thân thể Vương Thiên Hà rung mạnh, kinh hô .

      nhìn quanh phía chút, căn bản hề thấy bóng dáng Hạ Ngôn.

      Mà Mễ Tuyết cũng nhíu đôi mày lại, khuôn mặt vốn lạnh như băng cũng lên tia kinh ngạc.

      - Nếu đúng như vậy Hạ Ngôn cũng quá mạnh hả? Làm sao có thể mạnh mẽ hơn chúng ta nhiều như vậy?

      Vương Thiên Hà trừng mắt to, nhìn Mễ Tuyết,.

      - Cho dù vừa mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư nữa cũng rất khó có thể lập tức tiến vào cơ quan trận cao cấp tu luyện nha. Người cơ quan cao cấp, vô cùng lợi hại.

      Tuy rằng chưa từng thử nghiệm qua, thế nhưng Vương Thiên Hà từng nghe qua rất nhiều. Trong học viện cũng có vài học viên đặc thù bốn năm mươi tuổi, trong bọn họ có vài người cảnh giới Đại Linh Sư. Khi bọn họ vừa mới trở thành Đại Linh Sư, tiến vào cơ quan trận cao cấp cũng bị đánh bật ra ngoài rất nhanh.

      - Có thể, là bởi vì có Ảo Ảnh Thân Pháp.

      Mễ Tuyết thào .

      - Ảo Ảnh Thân Pháp?

      Trong lòng Vương Thiên Hà khẽ động.

      - Cho dù là Ảo Ảnh Thân Pháp nữa, cũng thể vô địch được? Gặp phải địch nhân mạnh hơn nhiều, thân pháp có lợi hại hơn nữa cũng dùng được.

      - Ha ha, cũng có thể Hạ Ngôn ra rồi, nhưng thấy chúng ta vẫn tu luyện bên trong cơ quan trận trung cấp, nên rời khỏi đây trước.

      Vương Thiên Hà vừa cười vừa .

      nghĩ có thể là Hạ Ngôn trong cơ quan trận cao cấp thể kiên trì được, bị ép phải lui ra ngoài, sau đó bởi vì nguyên nhân nào đó rời khỏi đây trước.

      Mễ Tuyết hơi nhăn nhăn đôi mày, Vương Thiên Hà cũng có thể đúng, bất quá chung quy nàng nghĩ Hạ Ngôn vẫn còn ở trong cơ quan trận cao cấp.

      - Vậy chúng ta rời khỏi đây thôi. Hạ Ngôn có thể trước rồi.

      Vương Thiên Hà nhìn Mễ Tuyết chút, lần thứ hai .

      - Chờ thêm lúc nữa.

      Mễ Tuyết trầm ngâm lúc, sau đó lắc đầu . Trong đôi mắt đẹp, con ngươi trong suốt nhìn về phía cơ quan trận cao cấp, chậm rãi nhấc chân tiến tới.

      Vương Thiên Hà cười khổ, cũng theo phía sau Mễ Tuyết…

      (*) Đầu ky thủ xảo (投机取巧): dùng thủ đoạn giảo hoạt chiếm tiện nghi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :