Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 15: TAM KIẾM
      khí yên tĩnh hồi lâu, trong đám người mới ồn ào phát ra từng đợt xôn xao nghị luận. Mỗi tên đệ tử Hạ gia, đều khiếp sợ thảo luận cùng nhau. Hôm nay Hạ Ngôn làm mọi người rung động quá lớn, bất luận kẻ nào hôm nay đều bị hình ảnh tương phản chấn động tâm linh!

      Như Tam trưởng lão Hạ Trường Hà, cũng lâu thể bình ổn nỗi lòng dao động.

      "Phần phật ~ "

      Tộc trưởng Hạ Phi Long, lập tức chỗ ngồi đứng lên, ánh mắt như cái đinh đóng lên người Hạ Ngôn, giống như muốn xem thấu người Hạ Ngôn rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      "Chúc mừng chúc mừng, Hạ gia có kỳ tài như thế, là đáng mừng nha!"

      "Đúng vậy đúng vậy! Hạ gia bao lâu nữa lại sắp xuất Linh sư nha!"

      "Ha ha, đây cũng là phúc khí của Ngọc Thủy thành chúng ta. "

      ". "

      Đại biểu Vương gia, Tịch gia và các nhân vật nổi tiếng của Ngọc Thủy thành đều tán thưởng .

      Hạ Lưu đứng ở trong đám đệ tử lại lộ ra ánh mắt ghen ghét, độc trừng mắt Hạ Ngôn.

      "Hạ Lưu ca, tên Hạ Ngôn kia vì sao lại lợi hại như thế?" Hạ Hữu Chí đứng ở Hạ Lưu liếm liếm môi thấp giọng .

      Hạ Hữu Chí chính là tên đệ tử ở trong luyện tập võ nghệ đường nếu Hạ Ngôn mà đả thông được kinh mạch nào dập đầu mà lạy, lúc ấy còn cười nhạo Hạ Ngôn.

      "Hừ, nhất định là ăn được đan dược trân quý cho nên mới có thể đả thông võ đạo kinh mạch. Bất quá, lúc sau là khảo nghiệm vũ kỹ, cho dù đem võ đạo kinh mạch đả thông, nhưng năm ngắn ngủi cũng có khả năng đem vũ kỹ luyện thuần thục được. Cho dù có nội lực, mà vũ kỹ được, cũng có khả năng được gia tộc tiến cử!" Hai mắt Hạ Lưu hơi hơi nhíu lại, nhận định là Hạ Ngôn ăn đan dược trân quí có thể đả thông võ đạo kinh mạch.

      "Hạ Lưu ca đúng, tên Hạ Ngôn này khẳng định là dùng đan dược rồi!" Hạ Hữu Chí ánh mắt ác độc đảo qua người Hạ Ngôn.

      "Im lặng!" Hạ Phi Long ứng phó với đám khách vài câu rồi giơ cao hai tay .

      Nhất thời, cả quảng trường, đều yên lặng lại. Bất quá, ánh mắt của mọi người lại thủy chung di động khỏi người Hạ Ngôn chút nào. Mà Hạ Ngôn cũng đứng tại chỗ thản nhiên.

      Ngay lúc Hạ Ngôn chạm mắt cùng Hạ Tử Hân, hai người đều nhìn nhau gật đầu mỉm cười. Hạ Tử Hân cũng đồng dạng thể hiểu được Hạ Ngôn vì sao đột nhiên như là thay đổi thành người khác, nhưng biểu của Hạ Ngôn ngày hôm nay, cũng làm nàng cao hứng. Nàng tình hy vọng Hạ Ngôn có thể hiển lộ tài năng của mình. Bất quá, nàng nghe được Hạ Lưu cùng Hạ Hữu Chí đúng, cũng hiểu được rằng Hạ Ngôn có thể dùng đan dược trân quí nào đó.

      Nếu ai có thể tin rằng trong năm từ lúc chưa đả thông kinh mạch nào đến khi đả thông được trăm kinh mạch.

      "Hạ Cổ Thu, khảo hạch tiếp tục !" Ánh mắt Hạ Phi Long vờn quanh bốn phía, cuối cùng với Hạ Cố Thu.

      Hạ Cổ Thu vội thu liễm tâm thần, ngưng thanh : "khảo nghiệm nội lực xong, giờ là đến phần khảo nghiệm vũ kĩ!"

      Khảo nghiệm vũ kĩ là đứng ở quảng trường diễn luyện vũ kĩ. Bốn mươi ba người tham gia khảo hạch, tu luyện vũ kỹ phần lớn là khác nhau. Hạ Tử Hân, Hạ Lưu tu luyện vũ kỹ trong đám đệ tử là tốt nhất! Hạ Tử Hân tu luyện chính là " lạc hoa phá ngọc kiếm ", kiếm kỹ này trong các loại bất nhập lưu bí tịch cũng xem như là thượng thừa.

      Dựa theo trật tự khảo nghiệm nội lực hồi nãy, bốn mươi ba tên đệ tử, từng đứa trong đám lên sân khấu diễn luyện vũ kỹ của mình. Bị hạn chế nội lực, mọi người diễn luyện vũ kỹ đều xuất lỗi. Tộc trưởng Hạ Phi Long đài cao, còn có các vị trưởng lão liếc mắt nhìn cái liền nhìn ra được vũ kĩ luyện cao thấp đến đâu.

      Thời gian trôi qua, đám đệ tử hoàn thành diễn luyện vũ kỹ. Trong đám đệ tử Hạ gia, chỉ có nhóm vẫn dừng lại người diễn luyện vũ kĩ. Mà Hạ Ngôn là trong số đó.

      Hạ Ngôn cẩn thận xem mọi người diễn luyện vũ kỹ, sử dụng vũ khí mặc kệ là đao, hay là kiếm, hoặc là thương, Hạ Ngôn đều bỏ qua, thấy cần thiết.

      Hạ Ngôn xem diễn luyện đồng thời trong đầu cũng bắt đầu diễn luyện theo. Tuy rằng chỉ nhìn lần nhưng lại có thể đem vũ kỹ đó nhớ mười phần.

      Ở trong óc , tự nhiên mà tinh luyện vũ kỹ bất nhập lưu đó!

      Trong đám đệ tử diễn luyện vũ kĩ, vài người biểu xuất sắc nhất là Hạ Tử Hân, Hạ Lưu, Hạ Minh, Hạ Vũ Nham, vài người này cũng là đệ tử có nội lực xuất sắc nhất.

      Vũ kỹ cần nội lực hỗ trợ mới có thể phát huy ra uy lực, trong tình huống bình thường là nội lực càng cao, vũ kỹ càng mạnh. Đương nhiên, tình hình ngoại lệ cũng có, như người dựa vào đan dược đả thông kinh mạch, vũ kỹ có thể rất bình thường; hoặc là người được học thượng thừa vũ kĩ, cũng có thể có biểu kinh người. Mà thượng thừa vũ kỹ càng cần nội lực cường đại hỗ trợ mới có thể phát huy ra uy lực.

      " kiếm. "

      Cước bộ như du long, kiếm khí như cầu vồng!

      "Hai kiếm. "

      Sát khí tung hoành, sát ý cuồn cuộn!

      "Tam kiếm. "

      Thiên địa kinh, quỷ thần khiếp!

      Ngắn ngủi phần năm chén trà , Hạ Ngôn liền diễn luyện xong.

      Diễn luyện võ kỹ giống với khảo nghiệm nội lực, liếc mắt cái là có thể nhìn ra được cao thấp.

      Tại quảng trường…người có thể xem và biết vũ kỹ của Hạ Ngôn, cũng chỉ có mấy người. Mà trong mấy người đó cũng chỉ có nhất số có thể cảm nhận được điều bí trong kiếm kĩ mà Hạ Ngôn diễn luyện.

      "Hạ Lưu ca, ngươi quả nhiên đúng, tiểu tử Hạ Ngôn này, quả nhiên là vũ kỹ tinh, vậy mà chỉ học xong có ba chiêu! Ha ha. " Hạ Hữu Chí thấy Hạ Ngôn diễn luyện xong, hưng phấn ha ha cười .

      "Cho dù dùng đan dược cũng chỉ là phế vật mà thôi, cũng vọng tưởng muốn cùng ta tranh cao thấp!" Hạ Lưu gật gật đầu, khinh thường .

      Mà Hạ Tử Hân lại cảm giác được bên trong kiếm kỹ của Hạ Ngôn có điều bất thường. Tuy rằng ba kiếm vô cùng đơn giản, nhưng ba kiếm này lại giống như tự nhiên mà thành, chỗ nào cũng thể thay đổi được! Hạ Tử Hân thầm đem kiếm kĩ của mình so sánh, phát kiếm kĩ của mình căn bản thể cùng so sánh được.

      "Chẳng lẽ học là nhân cấp bí tịch sao?" Hạ Tử Hân trong lòng nghi hoặc.

      Hạ Ngôn diễn luyện xong tự nhiên tránh sang bên, chờ đợi lời bình luận cuối cùng.

      Tộc trưởng cùng các trưởng lão đài cao, các nhân vật nổi tiếng kháng đài cùng đại biểu Vương, Tịch gia, đều đem ánh mắt nhìn sâu Hạ Ngôn!

      "Tộc Trương đại nhân, ngươi nhìn thấy kiếm kĩ Hạ Ngôn diễn luyện sao?" đại biểu Vương gia Vương Lam nhịn được mở miệng .

      Hạ Phi Long liếc mắt cái Vương Lam, : " tự nhiên!"

      "Nếu ta nhìn lầm kiếm kỹ Hạ Ngôn diễn luyện là " nhật nguyệt vô song kiếm "! Chính là " nhật nguyệt vô song kiếm ", nhưng vì sao có thể phát huy ra uy lực như thế? Theo ta được biết, dưới nhân cấp bí tịch tựa hồ có uy lực như vậy!" Vương Lam nghĩ ra, chuyện cũng rối rắm cả lên.

      Hạ Trường Hà nghe lời này, trong lòng vừa động, "" nhật nguyệt vô song kiếm " phải là bí tịch ta đưa cho Hạ Ngôn sao? Theo lời người Vương gia hình như Hạ Ngôn sử dụng " nhật nguyệt vô song kiếm " phi thường lợi hại!"

      Hạ Trường Hà mặc dù là trưởng lão nhưng cũng nhìn thấu kiếm kỹ của Hạ Ngôn, mới vừa rồi trong lòng còn bồn chồn, thầm nghĩ vì sao Hạ Ngôn diễn luyện có tam kiếm?

      "Đúng vậy, Hạ Ngôn sử dụng chính là " nhật nguyệt vô song kiếm "! Tuy rằng chỉ có tam kiếm, lại đem tinh túy của "nhật nguyệt vô song kiếm " đọng trong đó. " Hạ Phi Long ngưng thần ra.

      "Khó lường, khó lường nha! Hạ Ngôn này, thành tựu tương lai chỉ sợ còn xa hơn phụ thân Hạ Đông Thăng!" Đại biểu Tịch gia Chiếu Kính cảm thán .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 16: HẠ GIA KHIẾP SỢ
      "Tộc trưởng đại nhân, các vị trưởng lão đại nhân, bốn mươi ba người diễn luyện vũ kỹ xong!" Hạ Cổ Thu ánh mắt cổ quái nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, rồi xoay người đối mặt đài cao cao giọng .

      Hạ Cổ Thu tuy rằng nhìn ra kiếm kĩ của Hạ Ngôn có chút tầm thường, nhưng cũng nhận ra Hạ Ngôn diễn luyện sở bày tinh hoa kiếm kĩ, cho nên nhìn về phía Hạ Ngôn có chút cổ quái, lại thêm chút nghi hoặc.

      "Ân. Các vị trưởng lão, các vị cảm thấy đệ tử Hạ gia vũ kỹ diễn luyện như thế nào?" Hạ Phi Long gật đầu với Hạ Cổ Thu, chợt lại hỏi chín vị trưởng lão.

      " Vũ kỹ Hạ Ngôn, cực mạnh!" Tứ trưởng lão ánh mắt chợt lóe, vuốt ve chòm râu xám trắng .

      "Ta cũng hiểu được vũ kỹ Hạ Ngôn cực mạnh, " nhật nguyệt vô song kiếm " của Hạ Ngôn cũng làm cho ta tự than thở thôi!" Ánh mắt Thất trưởng lão ngưng tụ, tán thưởng .

      Thất trưởng lão trước kia cũng tu luyện vũ kỹ " nhật nguyệt vô song kiếm ". với " nhật nguyệt vô song kiếm " có mấy chục năm lĩnh ngộ, ở trong Hạ gia cơ hồ ai có thể vượt qua . Mà tán thưởng Hạ Ngôn diễn luyện " nhật nguyệt vô song kiếm " như thế, có thể thấy được.

      "Đại trưởng lão, ngươi cảm thấy được như thế nào?" Hạ Phi Long lại đem ánh mắt nhìn phía Hạ Lai.

      Trong lòng Hạ Lai sớm sôi trào thể bình tĩnh, thấy biểu của Hạ Ngôn hôm nay làm tâm thần có chút yên.

      Nghe được câu hỏi của Tộc trưởng, Hạ Lai vội : " Vũ kỹ của Hạ Ngôn, đúng là trong đám đệ tử trẻ tuổi ai có thể so sánh. "

      Hạ Phi Long gật gật đầu : " ân, ta cũng nghĩ như thế!"

      Kết quả tuyên bố cuối cùng, làm cả quảng trường lại mảnh sôi trào!

      Hơn ngàn người đệ tử Hạ gia, trăm triệu lần cũng thể tưởng được Tộc trưởng lại ca ngợi tên đệ tử Hạ gia.

      Tộc trưởng nguyên là như thế này: năm nay đại hội tuyển chọn đệ tử ưu tú, làm ta cùng các vị trưởng lão vạn phần cao hứng, bởi vì Hạ gia chúng ta lại có thiên tài. Thiên tài này, chính là Hạ Ngôn! Hạ Ngôn chỉ đả thông trăm võ đạo kinh mạch, mà còn tu luyện vũ kỹ đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh!

      Tộc trưởng như vậy, tự nhiên là có giả! Hạ Ngôn sử dụng tam kiếm đơn giản vô cùng, vậy mà có thể làm Tộc trưởng cùng các vị trưởng lão chấn động như thế!

      "Ba!"

      Đột nhiên, Hạ Lưu theo trong đám người nhảy ra, trong tay cầm thanh trường kiếm chỉ vào Hạ Ngôn.

      Khi nghe xong tộc trưởng , sắc mặt nhất thời xanh mét, phẫn nộ nhìn Hạ Ngôn. phục, cảm thấy Hạ Ngôn sử dụng mấy kiếm kia hoàn toàn có uy lực gì. Tộc trưởng cùng các vị trưởng lão, nhất định là bị Hạ Ngôn lừa bịp.

      "Hạ Lưu, ngươi làm gì?" Hạ Cổ Thu thấy Hạ Lưu theo trong đám người nhảy ra dùng trường kiếm chỉ vào Hạ Ngôn, vội trách mắng.

      Hạ Lưu đỏ mặt lên, cả giận : "Hạ Ngôn này ràng có bản lĩnh, Tộc trưởng đại nhân cùng các vị trưởng lão bị che đậy, nếu có bản lĩnh , dám cùng ta đánh trận ? Hạ Ngôn, ngươi có lá gan cùng ta giao chiến ?"

      Hạ Ngôn khinh miệt quét mắt Hạ Lưu cái, Hạ Lưu tại, đáng để cho Hạ Ngôn hứng thú. năm trước, Hạ Ngôn còn cho rằng Hạ Lưu thực mạnh, nhưng bây giờ, Hạ Lưu cùng kém nhiều lắm. Hơn nữa tên Hạ Lưu này lòng dạ hẹp, mồm miệng bẩn, làm chán ghét vô cùng.

      Thấy Hạ Ngôn cũng trả lời, Hạ Lưu càng cho rằng Hạ Ngôn sợ hãi.

      "Ha ha ha, Hạ Ngôn, ngươi nhu nhược, ngươi nhát gan, vậy mà lại dám ứng chiến! Hừ, hôm nay ngươi hãy cho Tộc trưởng cùng các vị trưởng lão xem bản lĩnh của ngươi !" Hạ Lưu ha ha cười .

      Hạ Cổ Thu cũng chần chờ nhìn Hạ Ngôn, thầm nghĩ, hay là Hạ Ngôn chỉ là cái gối thêu hoa?

      "Tiếp ta kiếm!" Hạ Lưu cười to, trường kiếm phất lên, chân sải ba bước, " đát đát đát " hướng về Hạ Ngôn tấn công.

      Ra tay tàn nhẫn dị thường, giống như ép Hạ Ngôn vào chỗ chết!

      "Hạ Lưu!" Hạ Cổ Thu thấy Hạ Lưu vậy mà ra tay ngoan độc thế, vội ra tiếng muốn Hạ Lưu dừng lại, bất quá lúc này Hạ Lưu dừng lại được. Ngắn ngủn hơi thở, trường kiếm tiến tới gần Hạ Ngôn.

      "Cẩn thận!" Hạ Tử Hân lo lắng vì Hạ Ngôn mà đứng lên, ánh mắt trợn to, miệng mở ra hô lên.

      " biết tự lượng sức!" Hạ Ngôn chỉ lạnh lùng câu, ánh mắt nâng lên, hai chân vững vàng đứng mặt đất, mặt có chút biểu tình. Hạ Lưu kiếm đâm đến trước ngực , vậy mà lại bất động.

      "A. "

      Rất nhiều Hạ gia đệ tử, cũng nhịn được đứng lên kinh hô, mắt thấy

      Hạ Ngôn sắp nhuốm máu tươi bị Hạ Lưu giết chết ngay đương trường!

      "Khanh"

      Đúng lúc này, dị biến xuất , nguyên bản Hạ Ngôn vẫn nhút nhích, cánh tay phải huy động trường kiếm hình thành tàn ảnh quỷ dị, vậy mà làm mọi người xem có chút hi vọng. Đợi cho đến khi mọi người nghe được kiếm đánh văng chăm chú nhìn lại, trường kiếm trong tay Hạ Lưu bay xa ra ngoài, mà mũi kiếm của Hạ Ngôn lại để ngay cổ họng Hạ Lưu.

      luồng khí lạnh lẽo theo cổ họng nhanh chóng truyền khắp toàn thân Hạ Lưu, mồ hôi như hạt đậu to ngừng lăn trán Hạ Lưu xuống.

      cũng có nghĩ tới, tử vong lại cách gần như thế. Chỉ cần mũi kiếm Hạ Ngôn đưa xa lên tấc, như vậy yết hầu của bị xuyên qua mà chết.

      Phải biết rằng, đó là do khiêu khích trước, hơn nữa ra tay ngoan độc muốn đẩy Hạ Ngôn vào chỗ chết, ai nấy đều thấy được. Cho dù kiếm này trực tiếp giết , cũng là do phòng vệ. Huống hồ, tại Hạ Ngôn bây giờ phải Hạ Ngôn ngày xưa, cho dù Hạ Ngôn giết , Tộc trưởng cùng các vị trưởng lão cũng có khả năng bắt Hạ Ngôn bồi mệnh!

      "Hạ Lưu, niệm tình huynh đệ của ta với ngươi, hôm nay ta tha ngươi mạng. Về sau, ngươi mà lại vũ nhục mẫu thân ta, đừng trách ta khách khí!" Hạ Ngôn giọng lạnh lùng , đồng thời, trường kiếm thu lại, nhanh chóng lui ra phía sau từng bước, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Hạ Lưu toàn thân run rẩy.

      Hai mắt Hạ Lưu lúc này vô thần kinh hãi nhìn Hạ Ngôn, tâm thần hỗn loạn. Vừa rồi kiếm của Hạ Ngôn, căn bản biết Hạ Ngôn như thế nào đâm ra, lúc ấy cảm giác trời dưới đất đều là bóng kiếm, thậm chí ngăn cản như thế nào cũng ràng lắm.

      " kiếm! Hạ Lưu bị kiếm đánh bại!"

      "Hạ Ngôn mạnh như vậy? Xem ra, vậy là trước kia vẫn che dấu a! Về sau, chúng ta chuyện phải cẩn thận hơn!"

      "Hừ, ta sớm , phụ thân Hạ Ngôn là Hạ Đông Thăng, Hạ Đông Thăng là đệ tử xuất sắc nhất Hạ gia chúng ta gần trăm năm qua. Hạ Ngôn là con của Hạ Đông Thăng, sao có thể là phế vật được?"

      Chúng đệ tử Hạ gia, nghị luận sôi nổi.

      Từ hôm nay trở , địa vị Hạ Ngôn ở Hạ gia, đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Biểu của Hạ Ngôn hôm nay, khiến trở thành hi vọng của Hạ gia. Nếu Hạ Ngôn có thể trở thành Linh sư, vậy địa vị Hạ gia ở Ngọc Thủy thành, là thẳng tắp mà tiến, vượt xa Vương gia và Tịch gia.

      "Đem Hạ Lưu dẫn , canh giữ nghiêm cẩn!" Hạ Phi Long sắc mặt như mực, trầm giọng .

      Rất nhanh có hai gã hộ vệ động tác nhanh nhẹn tới giữa sân đem Hạ Lưu ngu dại dẫn xuống.

      "Hạ Ngôn, từ nay về sau, ngươi đến Phi long viện ở !" Hạ Phi Long theo đài cao xuống, cười với Hạ Ngôn.

      Phi long viện là viện tử cho đệ tử ưu tú nhất Hạ gia ưu ở. Trước kia, phụ thân Hạ Ngôn Hạ Đông Thăng cũng là ở trong Phi long viện.

      Hạ Ngôn lại lắc đầu, chừng mực : " cảm tạ ơn trạch của tộc trưởng! Bất quá, ta quen ở tại tiểu viện cũ, muốn địa phương khác. Thỉnh tộc tưởng đại nhân, cho phép tiếp tục ở lại tiểu viện kia. "

      "Ha ha. " Hạ Phi Long cười cười xấu hổ, thầm nghĩ, trước kia như thế nào phát tiểu tử Hạ Ngôn này lại mực che giấu đâu?

      Hạ Phi Long cùng đại đa số người giống nhau, đều cho rằng Hạ Ngôn trước kia là che dấu! Bằng , như thế nào có thể lập tức trở nên lợi hại như vậy?

      Tam trưởng lão Hạ Trường Hà lại thâm sâu nhìn Hạ Ngôn cái, chỉ có ràng Hạ Ngôn trước kia cái kinh mạch cũng có đả thông.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 17: CƯỜNG HÓA THÂN THỂ
      Sau khi khảo nghiệm nội lực và khảo nghiệm vũ kỹ xong, chuyện còn lại là do tộc trưởng cùng chín vị trưởng lão định đoạt. tháng sau, là cuộc đánh giá đệ tử ưu tú của tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành. Hạ gia, đến lúc đó chọn ra năm người đệ tử ưu tú nhất tham gia danh ngạch khảo hạch của Tử Diệp học viện.

      Tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành, Hạ gia, Vương gia, Tịch gia, tổng cộng chọn ra mười lăm đệ tử ưu tú, tranh đoạt năm suất sát hạch của Tử Diệp học viện. Năm suất này, đối với mỗi gia tộc đều rất trọng yếu.

      Sau khi Hạ Ngôn rời khỏi quảng trường, hướng về cái tiểu viện sơ sài ở hậu viện kia đến. Trong đầu hồi tưởng lại mấy vũ kĩ mà mình nhớ khi ở quảng trường. Đem các vũ kỹ đó tinh luyện, Hạ Ngôn cũng cần ít thời gian, hơn nữa, khi tinh luyện vũ kĩ tinh thần có chút mệt mỏi, đầu hơi hơi chóng . Xem ra tinh luyện vũ kỹ, cũng có cái giới hạn!

      "Hạ Ngôn!"

      Ngay lúc Hạ Ngôn vừa mới vào hậu viện, nghe được thanh thanh thúy quen thuộc theo sau lưng truyền đến. Hạ Ngôn trong lòng vừa động, mặt cũng xuất tia dao động, rồi chậm rãi xoay người lại, thấy Hạ Tử Hân hai gò má thanh tú thoát tục xuất trần chân thành đến.

      Hạ Ngôn mặt mang theo ý cười hờ hững, : "cám ơn ngươi kêu Tiểu Ngọc đưa " hoa phá ngọc kiếm " đến!"

      Hạ Tử Hân lại hai mắt ngưng tụ, hơi hơi lắc đầu, cái miệng nhắn thở phào hơi, : "cho tới bây giờ, ta vẫn nghĩ rằng ngươi đả thông võ đạo kinh mạch, nghĩ tới, ngươi vượt qua trước chúng ta. Hạ Ngôn, vì sao ngươi trước kia biểu thực lực của mình ra?"

      Hạ Ngôn nao nao, lúc sau bỗng nhiên mới hiểu được ý của Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân nghĩ rằng mình trước kia mực che giấu. Hạ Ngôn khỏi cười khổ chút, giải thích hay giải thích đây?

      "Ta chỉ có thể , mười tháng trước, ta cái võ đạo kinh mạch đều chưa đả thông, cũng có vốn liếng vũ kỹ gì." Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên thẳng.

      Đôi mắt đẹp của Hạ Tử Hân đột nhiên trợn to, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ tới bây giờ Hạ Ngôn vẫn còn muốn giấu diếm mình? Nhưng lúc này cũng cần phải.! Hạ Ngôn xong, biểu tình cũng giống như dối. Nhưng.

      đến năm thời gian, như thế nào có thể đả thông trăm võ đạo kinh mạch đâu? Cho dù ngủ tu luyện cả đêm lẫn ngày, căn bản cũng làm được. Huống hồ, tu luyện vũ kỹ, lại càng thể sớm chiều có thể nắm bắt.

      Ở Ngọc Thủy thành, chưa từng nghe ai có người tu luyện nhanh như vậy.

      "Tốt lắm, ta phải trở về thay quần áo, ngươi xem ta bây giờ. " Hạ Ngôn mỉm cười, ánh mắt liếc liếc quần áo của mình.

      Hạ Tử Hân nhấp nháy miệng, trong mắt ý cười : " tốt lắm, đúng rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm tối ? Cha ta, cũng muốn chuyện với ngươi."

      Hạ Ngôn cau mày, trong lòng suy nghĩ chút, mới : "hảo!"

      Sau khi cùng Hạ Tử Hân tách ra, Hạ Ngôn tiếp tục về tiểu viện sơ sài.

      Dọc đường , gặp vài tên đệ tử Hạ gia, nếu là trước kia, đám đệ tử này cho dù châm chọc vài câu cũng được. Nhưng bây giờ, đám đệ tử lại a dua tranh nhau đón tiếp .

      Biến hóa trong nháy mắt này, làm Hạ Ngôn cũng muốn khóc thôi. Nhất là, khi Hạ Ngôn gặp nha hoàn Tiểu Thúy. Tiểu Thúy khi nhìn thấy Hạ Ngôn, nháy mắt mặt biểu tình cứng ngắc, vội cúi đầu muốn qua, nhưng lại đột nhiên ngừng cước bộ.

      Lấy địa vị Hạ Ngôn tại, nghĩ đến việc đuổi nàng khỏi Hạ gia, cũng chỉ cần câu mà thôi. Cho nên, nàng muốn qua, nhưng lại dừng lại cước bộ, bởi vì Hạ Ngôn thấy được nàng.

      "Hạ Ngôn thiếu gia!" Tiểu Thúy thấp đầu, cái miệng hé ra , thanh cực .

      Xưa kia, nàng chưa bao giờ kêu Hạ Ngôn thiếu gia?

      Hạ Ngôn thấy sắc mặt nàng xám xịt, ngực phập phồng ngừng, thầm nghĩ, ta cần gì phải so đo với ả nha hoàn?

      "Ân, vất vả!" Hạ Ngôn gật gật đầu, tùy ý với Tiểu Thúy, sắc mặt cũng có nét gì giận dữ.

      Tiểu Thúy vốn tưởng Hạ Ngôn khẳng định trả thù, cho dù đấm đá cũng phải châm chọc nhục mạ vài câu. Bất ngờ là Hạ Ngôn cái gì cũng , hơn nữa sắc mặt hoà nhã, giống như việc trước kia nhớ tí nào.

      "Hạ Ngôn thiếu gia!" Tiểu Thúy đột nhiên quì xuống cúi lạy, nước mắt lưng tròng, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.

      "Ngươi đây là?" Hạ Ngôn bị Tiểu Thúy dọa cho hoảng sợ, liền vội vàng hỏi.

      "Hạ Ngôn thiếu gia, trước kia đều là do Tiểu Thúy có mắt tròng, đối xử với Hạ Ngôn thiếu gia có rất nhiều điều vô lễ, xin Hạ Ngôn thiếu gia đuổi Tiểu Thúy khỏi Hạ gia nha!" Rốt cuộc Tiểu Thúy khóc oa oa lên.

      Hạ Ngôn nhịn được có chút buồn cười, : "ai ta muốn đuổi ngươi vậy?"

      Tiểu Thúy nghe Hạ Ngôn như vậy, ngẩng đầu lên, hai mắt đầy nước mắt nhìn Hạ Ngôn, trong miệng ô ô : " Hạ Ngôn thiếu gia, ngươi đuổi ta sao? Tiểu Thúy trước kia đối với Hạ Ngôn thiếu gia chút cũng tốt, Hạ Ngôn thiếu gia trong lòng nhất định sinh khí. Bây giờ thiếu gia thấy Tiểu Thúy, đánh cũng mắng, khẳng định là muốn đuổi Tiểu Thúy !"

      Hạ Ngôn nghe lí do này của nàng, khỏi nhìn Tiểu Thúy nhìn với cặp mắt khác xưa, nha đầu kia, vậy mà có thể nhận ra rất nhiều đạo lý a?

      "Ha ha, ngươi yên tâm, ngươi là nha hoàn của tộc trưởng, ta sao có thể đuổi ngươi khỏi Hạ gia được? Tốt lắm, ngươi nhanh đứng lên, để cho người khác thấy được tốt, ta tại phải về thay đổi quần áo ." Hạ Ngôn dứt lời liền bước nhanh rời .

      Tiểu Thúy nhìn bóng lưng Hạ Ngôn, trong lòng như có bình ngũ vị, mùi vị gì đều có. Trong lòng ngừng , Hạ Ngôn thiếu gia, thiếu gia tốt, so với các thiếu gia khác tốt hơn nhiều.

      Trở lại tiểu viện, Hạ Ngôn đóng cửa phòng lại, tắm rửa xong rồi thay bộ quần áo sạch .

      "Tiểu tử!"

      lúc Hạ Ngôn chuẩn bị diễn luyện các loại vũ kỹ vừa ghi nhớ lại ở diễn luyện trường, lão Thánh Hoàng lại xuất .

      "Cảm giác hôm nay của ngươi nhất định rất lạ a? Ha ha, thể tưởng được, tiểu tử ngươi trước kia bị người ta khinh thường như vậy nha!" lão Thánh Hoàng ha ha cười, mặt đầy hồng quang.

      Hạ Ngôn bất đắc dĩ nhìn lão Thánh Hoàng, miệng ngáp miếng, có trả lời.

      "Tiểu tử, ta thiếu chút nữa quên cho ngươi việc, là về chuyện ta ở trong Linh La giới, ngươi được phép kể cho bất cứ ai, cho dù là người thân cận nhất cũng được, biết ?" lão Thánh Hoàng tốc độ biến sắc mặt cực nhanh, vừa rồi còn cười ha ha giễu cợt Hạ Ngôn, lúc này vẻ mặt lập tức nghiêm túc dặn Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhướng mày, nhìn lão Thánh Hoàng khó hiểu hỏi: "vì cái gì?"

      , nếu lão Thánh Hoàng dặn, khẳng định chuyện này với Tam gia gia Hạ Trường Hà. Hạ Trường Hà là người mà Hạ Ngôn tín nhiệm nhất, cho nên Hạ Ngôn giấu diếm .

      "Hỏi nhiều như vậy để làm gì? Nghe lời ta mà làm. Còn có, ngươi tại tuy đả thông trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch, bất quá trình độ cứng cỏi của thân thể ngươi còn kém quá xa. Từ hôm nay trở , ngươi phải tu luyện y như phương pháp của ta. Ân, trước hết nên cường hóa thân thể chút !" lão Thánh Hoàng trừng mắt, chợt nhướng mắt, gật đầu rồi .

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 18: DƯỢC LIỆU
      Ngọc Thủy sơn, lão Thánh Hoàng bắt Hạ Ngôn mỗi ngày ngừng lên xuống núi để rèn luyện độ cứng cỏi thân thể. Thông qua việc rèn luyện như vậy, Hạ Ngôn cũng thấy được thân thể cứng cỏi lên rất nhiều.

      Bất quá, thông qua khổ luyện để tăng cường độ thân thể lên, bây giờ còn hiệu quả gì ràng. Cho dù Hạ Ngôn mỗi ngày lên xuống Ngọc Thủy sơn trăm lần, cũng có hiệu quả gì lớn, nhiều nhất cũng chỉ đủ để bảo trì trạng thái.

      Lão Thánh Hoàng cười hắc hắc, ngón tay vạt áo phất cái: " tiểu tử, võ đạo kinh mạch của ngươi, xem như là có chút thành tựu, cũng có thể thừa nhận chút đan dược kích thích! Kế tiếp cường hóa thân thể, chúng ta sử dụng ít dược vật, làm da, cơ thể, khung xương, so với tại cứng cỏi hơn gấp mười gấp trăm lần. "

      Hạ Ngôn nghe vậy chấn động toàn thân, lông mi giật giật, ánh mắt nhìn phía lão Thánh Hoàng, " sử dụng đan dược cường hóa thân thể?"

      "Đúng vậy, sử dụng dược vật cường hóa thân thể. Tiểu tử ngươi nếu muốn sớm thành tựu cảnh giới Tiên thiên, nhất định phải đem thân thể cường hóa đến cảnh giới nhất định. Kỳ cường hóa thân thể còn có diệu dụng khác, chính là tinh thần của ngươi cũng tùy theo mà cứng cỏi hơn. Hắc hắc, tiểu tử, ngươi hôm nay ở quảng trường diễn luyện bất nhập lưu vũ kỹ, có hay cảm thấy mệt mỏi a?" Lão Thánh Hoàng xoay chuyển lời , nhắc đến việc Hạ Ngôn ở quảng trường ghi nhớ mấy bộ bất nhập lưu vũ kĩ.

      Hạ Ngôn được tinh thần rung lên, há mồm giật mình : "ngươi là làm thế nào biết?"

      Hôm nay lúc ghi nhớ vũ kỹ, Hạ Ngôn quả cảm giác tinh thần có tia mệt mỏi, bất quá ràng lắm. Hạ Ngôn cũng đoán rằng, có thể là sử dụng " Linh La bí điển "quá độ.

      "Ta đương nhiên biết, lấy trình độ cứng cỏi tinh thần ngươi bây giờ, độ cứng cỏi thân thể, cũng thể ở trong khoảng thời gian ngắn tinh luyện quá nhiều vũ kỹ. thầm, cũng may ngươi tinh luyện toàn là bất nhập lưu vũ kỹ, nếu là tinh luyện bí tịch cấp cao, ngươi càng ăn tiêu. Cho nên, ta mới bắt ngươi cường hóa thân thể cường hóa tinh thần." Lão Thánh Hoàng đảo ánh mắt nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, lầu bầu .

      "Vậy ngươi có thể luyện chế đan dược sao?" Hạ Ngôn mặt vui vẻ, nếu có thể sử dụng đan dược nhanh chóng cường hóa thân thể, đương nhiên rất tốt. Hạ Ngôn, cũng nóng lòng muốn đạt tới Tiên thiên cảnh giới. Nhưng Tiên thiên cảnh giới quá khó khăn, Hạ Ngôn tại khoảng cách Tiên thiên cảnh giới, còn có quãng đường xa phải .

      Đan dược tổng cộng có cửu phẩm, bất quá, cho dù đan dược cấp thấp nhất nhất phẩm, cũng cần Linh sư mới có thể luyện chế. Nhà bào chế thuốc, cần thiên phú phi thường đặc thù, cho dù Linh sư, cũng chỉ có số có thể trở thành nhà bào chế thuốc. Mỗi nhà bào chế thuốc, đều là mục tiêu các thế lực lớn tranh đoạt.

      gã nhà bào chế thuốc xuất sắc sau lưng, tất nhiên có rất nhiều cường giả. Bởi vì, cho dù là Linh tông, thậm chí là Linh hoàng, cũng cần luyện chế đan dược. Chính mình thể luyện chế đan dược, nhất định phải dựa vào nhà bào chế thuốc mới có thể luyện chế đan dược.

      Nhà bào chế thuốc ở Long Chi đại lục thân phận tôn quý, thậm chí có thể cùng Đường chủ Điện chủ so sánh. Cho dù là nhà bào chế thuốc sơ cấp, cũng là dị thường khó cầu. Nhìn Hạ gia mà , Hạ gia to như vậy, cũng thỉnh nổi nhà bào chế thuốc sơ cấp trấn thủ.

      "Ta tại là trạng thái linh hồn, như thế nào luyện chế đan dược được? Bất quá, ngươi có thể nha!"Lão Thánh Hoàng mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười quái dị, hắc hắc nhìn Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhất thời nhụt chí : " nhà bào chế thuốc cần ít nhất là thực lực Linh sư, ta tại như thế nào luyện chế đan dược?"

      "Ha ha, luyện chế đan dược cần Linh sư, bất quá, chế ít dược tề, lại cần! Ta cho ngươi biết phương pháp, ngươi làm theo lời ta bảo, là có thể chế ra dược tề đề cao cường độ thân thể. "

      Thánh Hoàng lão đầu tựa hồ như sớm có tính toán.

      "Tiểu tử, ngươi chỉ cần chuẩn bị tốt tài liệu, sau đó làm theo như lời ta , là có thể chế ra dược tề ngươi cần. Ân, ngươi trước hết chuẩn bị tốt năm gốc thanh chi thảo năm mươi năm, năm trái lục diệp năm mươi năm, hai gốc tử lãnh thảo, gốc tứ nhĩ hoa lan trăm năm. Tạm thời là cần nhiêu đó a!"Lão Thánh Hoàng hơi hơi gật đầu, làm bộ dáng dễ dàng lắm.

      Mà Hạ Ngôn, sớm dại người.

      Lão Thánh Hoàng những dược liệu đó, cũng nghe qua, cũng phải là có. Bất quá, giá cả dược liệu đó, cũng phải người bình thường có thể mua được.

      Thanh chi thảo, quả lục diệp đều loại thông thường, nhưng năm mươi năm, thông thường. Nhất là tứ nhĩ hoa lan, trăm năm tứ nhĩ hoa lan, lại dị thường trân quý.

      " người chúng nó nếu là lông rậm, có lẽ, ta có thể mua được lông mao của nó." Hạ Ngôn nuốt nước miếng miếng, bất đắc dĩ .

      Những tài liệu đó, cho dù là gia tộc mua, chỉ sợ cũng phải được Trưởng lão hội thận trọng suy xét.

      "Thanh chi thảo, thanh chi thảo năm mươi năm, ít nhất cũng cần năm mươi kim tệ gốc. Năm mươi năm lục diệp quả, có thể tám mươi kim tệ gốc, về phần tử lãnh thảo, chỉ sợ chỉ có đấu giá mới có bán, ít nhất trăm kim tệ gốc cây, mà tứ nhĩ hoa lan trăm năm, ở dược điếm bán lần, thấp hơn năm trăm kim tệ là bán!" Hạ Ngôn hít vào hơi sâu, tính toán ra, có thể cần đến cả ngàn kim tệ.

      Hạ Ngôn sờ sờ túi tiền của mình, chỉ có mấy kim tệ, tất cả hơn mười năm tích góp từng chút .

      "Ta cũng mặc kệ, ngươi nhất định phải tìm ra những tài liệu đó". Lão Hoàng hai tay chắp ra sau, ngươi tìm tài liệu đó về, ta có thể bảo đảm ngươi chừng nào có thể đột phá hậu thiên đạt tới Tiên thiên. "

      "
      Nhưng. " Hạ Ngôn bi kịch sờ sờ ót, muốn mở miệng, đột nhiên nghe bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến.

      Hạ Ngôn nhìn về ngoài cửa, xoay người nhìn về Lão Thánh Hoàng, phát LãoThánh Hoàng biến mất vô tung, về lại trong Linh La giới. Hạ Ngôn lúc này mới mở cửa phòng, thấy Tam gia gia Hạ Trường Hà vào cách cửa xa.

      "
      Tam gia gia!" Hạ Ngôn vội ra ngoài, thân thiết hô tiếng.

      "
      Ha ha, Hạ Ngôn a! Hảo! tốt quá! Hôm nay ta rốt cục có thể mở mày mở mặt đứng trước lão gia hỏa Hạ Lai rồi. " Hạ Trường Hà tươi cười sáng lạn, cước bộ nhanh nhẹn, hiển nhiên là cực độ thoải mái a.

      Vai về Hạ Lai ở Hạ gia, so với cao hơn, hôm nay Hạ Ngôn ở biểu ở quảng trường, làm Hạ Lai lộ ra nét mặt già nua, mặt xám xịt.

      "
      Đại trưởng lão cái gì?" Hạ Ngôn có điểm lo lắng.

      "
      có thể cái gì? Ngươi dù sao cũng là đệ tử Hạ gia, thành tựu ngươi càng cao, đối với Hạ gia càng có lợi. Hạ Ngôn, tại địa vị của ngươi, như trước kia. Về sau, ngươi chỉ cần giữ khuôn phép làm chuyện gì khác người, ở Hạ gia cần để ý ánh mắt của kẻ nào. "

      Hạ Trường Hà vung mạnh tay lên, hào khí thông thiên .

      "
      Tam gia gia, nếu ta lúc này đề xuất tộc trưởng để bài vị mẫu thân ta tiến vào nhà thờ tổ tông, cũng giải quyết sao?" Hạ Ngôn trong lòng thủy chung vẫn nhớ chuyện này.

      Hạ Trường Hà sắc mặt hơi đổi, ngược lại thấm thía với Hạ Ngôn: "
      Hạ Ngôn, chuyện này, có thể là được a. Chỉ cần lão gia hỏa Hạ Lai lão kia đồng ý, Trưởng lão hội liền trở ngại a!"

      Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng minh bạch, xem ra, nhất định phải trở thành Thánh đường Đường chủ mới được.

      Đột nhiên, Hạ Ngôn trong đôi mắt bắn ra lưỡng đạo tinh quang, trong lòng bàn tay xiết chặt, : "
      Thánh đường Đường chủ, ta nhất định làm được. "

      Nghe Hạ Ngôn như vậy, Hạ Trường Hà mỉm cười, cũng cho rằng Hạ Ngôn thể làm được.

      "
      Hạ Ngôn, thể tưởng được, ngươi ngắn ngủn đến năm, có thành tựu thế này, ngươi với Tam gia gia thử, ngươi làm như thế nào vậy?" Hạ Trường Hà ánh mắt xoay chuyển, vừa cười hỏi.

      Hạ Ngôn sớm biết rằng Tam gia gia hỏi vấn đề này, vừa rồi lão Thánh Hoàng đặc biệt dặn thể với bất cứ ai chuyện của lão, liền mở miệng : "
      Tam gia gia xem chiếc nhẫn này!"

      Hạ Ngôn đưa tay đến trước mặt Hạ Trường Hà.

      "
      Ân? Chẳng lẽ là liên quan đến chiếc nhẫn này?" Hạ Trường Hà vẻ mặt đổi chút, chỉ chỉ cái nhẫn đen thui, chần chờ hỏi.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 19: TIỆC RƯỢU
      Hạ Ngôn ánh mắt dừng Linh La giới chậm rãi gật đầu : " đúng là do cái giới chỉ này, Tam gia gia đem giới chỉ tặng cho cháu ngày đó, vì có thể tĩnh tâm tu luyện ta lên Ngọc Thủy sơn. Có ngày, cháu ở trong núi gặp đầu mãnh hổ sặc sỡ, chém giết hồi, cháu cuối cùng cũng đem đầu mãnh hổ kia giết chết, bất quá cũng bị thương . đêm sau tỉnh lại, thấy được ở trong đầu của cháu có công pháp tu luyện. Sau đó, cháu dựa theo công pháp trong đầu tiến hành tu luyện, cũng nghĩ tới lại có thành tựu như hôm nay. "

      Hạ Trường Hà nghe Hạ Ngôn , có gì hoài nghi, Linh La giới vốn có truyền thuyết, mà tại Hạ Ngôn gặp vận may, đúng là ứng nghiệm truyền thuyết kia. Người có thể mở ra Linh La giới, trở thành tuyệt thế cường giả.

      Hạ Trường Hà lắc đầu rất , mặt tràn đầy cảm giác hưng phấn, ánh mắt ánh, cười to : " thể tưởng được, thể tưởng được! Hạ Ngôn, ta trăm triệu lần thể tưởng được Linh La giới vậy mà ngươi lại thành công mở ra! Thiên ý! Hạ Ngôn, tương lai Hạ gia chúng ta có thể cường thịnh đứng lên, là do ngươi rồi!"

      Hạ Trường Hà mơ hồ có loại cảm giác, tương lai, Hạ Ngôn có thể ảnh hưởng trực tiếp hưng suy của Hạ gia. Mặc kệ như thế nào, Hạ Ngôn cũng là đệ tử Hạ gia, trùng hưng Hạ gia, là trách nhiệm mà Hạ Ngôn thể chối từ.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, " Tam gia gia, ngươi yên tâm , ta cố gắng làm cho người thất vọng!"

      tại mục tiêu thứ nhất của Hạ Ngôn, là đạt tới cảnh giới Tiên thiên, bên trong thân thể kết thành Linh huyệt, trở thành Linh sư, khiêu chiến Thánh đường Đường chủ Ngọc Thủy thành!

      .

      Gió đêm từ từ, tinh quang vạn điểm, trong khí mùi hoa bốn phía. Ánh trăng khuyết lơ lửng đầu, ánh đèn mỏng manh theo bốn phương tám hướng chiếu vào con đường hôn ám.

      Hạ Ngôn được Tiểu Thúy dẫn đến biệt viện của tộc trưởng Hạ Phi Long. Ban ngày sau khi kết thúc đại hộ tuyển chọn đệ tử ưu tú, Hạ Tử Hân mời Hạ Ngôn cùng nhau ăn bữa tối.

      Ở rất xa, Hạ Ngôn thấy thân ảnh xinh đẹp Hạ Tử Hân đứng ở ngoài cửa biệt viện, ánh mắt nhìn về hướng này, tựa hồ chờ .

      Quả nhiên, nhìn thấy thân ảnh Hạ Ngôn xuất , Hạ Tử Hân vội bước nhanh đến, thanh thúy cười : " Hạ Ngôn, phụ thân đợi ngươi hồi lâu, mau theo ta vào. "

      Hạ Ngôn còn chưa kịp mở miệng chuyện, bị Hạ Tử Hân dịu dàng dùng tay bé bắt lấy, kéo vào tiểu viện.

      Trong viện đèn đuốc sáng ngời, hương khí bốn phía, xa xa có thể ngửi được mùi rượu cổ xưa.

      Hạ Ngôn mặc dù am hiểu uống rượu, nhưng cũng biết phẩm chất cao thấp của rượu.

      "Đại trưởng lão ở trong. " Ở trong viện, Hạ Tử Hân dừng chân, đột nhiên nhìn Hạ Ngôn .

      "Ân? Đại trưởng lão ở trong? Sao ta còn vào!" Hạ Ngôn nghe vậy hơi thở hơi đổi, lắc đầu .

      Đại trưởng lão đối có hảo cảm, hôm nay nếu tộc trưởng mở tiệc chiêu đãi Đại trưởng lão, nếu cũng vào làm khách, khẳng định làm Đại trưởng lão càng phản cảm. Tuy rằng Đại trưởng lão đối Hạ Ngôn vẫn có sắc mặt tốt, nhưng Hạ Ngôn cảm thấy được mình cũng cần cùng Đại trưởng lão sinh ra xung đột cho thỏa đáng.

      Đương nhiên, Hạ Ngôn cũng phải trứng mềm, tùy ý bị người khác khi nhục. Cho dù là Hạ gia Đại trưởng lão, nếu khi dễ đầu, cũng chịu bỏ qua, cũng trực tiếp mạnh mẽ phản kích.

      "Khó mà được phụ thân mở tiệc rượu, tiệc rượu hôm nay là dành riêng cho ngươi đó. Ngươi nếu đến, thể diện phụ thân ta cũng còn. " Hạ Tử Hân chu miệng, vội vàng kéo Hạ Ngôn chuẩn bị xoay người, gấp giọng .

      "Cái gì? Đãi tiệc rượu ta?" Hạ Ngôn có chút bất ngờ.

      nghĩ tới, tộc trưởng vậy mà lại đặc biệt mở tiệc chiêu đãi mình, có chút được sủng ái mà sợ.

      "Đương nhiên, Đại trưởng lão biết phụ thân muốn mở tiệc chiêu đãi ngươi, cho nên mới đặc biệt có mặt, mang theo Hạ Lưu tên hỗn đản hướng đến ngươi giải thích. " Hạ Tử Hân môi đào khẽ mở, cười .

      Hạ Ngôn hôm nay biểu thực lực ra ngoài, làm Đại trưởng lão Hạ Lai cũng chấn động sâu.

      thân là Đại trưởng lão Hạ gia, đương nhiên hy vọng Hạ gia cường đại lên.

      Trước kia, vẫn cho rằng Hạ Ngôn là phế vật đối với Hạ gia chút giá trị, hơn nữa Hạ Ngôn là nhi tử của nữ Ám Dạ đại lục, cho nên mới tốt. Bất quá bây giờ, cho rằng Hạ Ngôn là hi vọng của Hạ gia. Cho nên, lúc này mới tự mình mang theo Hạ Lưu trước mặt tộc trưởng giải thích, chính là hy vọng có thể hóa giải mâu thuẫn trong nội bộ đệ tử trẻ tuổi của gia tộc.

      Mặc kệ như thế nào, dù sao cũng là người nhà, người đều chảy huyết mạch Hạ gia.

      Hạ Ngôn thoáng lo lắng, rồi cau mày gật đầu : " vậy được rồi!"

      Khi hai người vào phòng khách rộng mở tộc trưởng cùng Đại trưởng lão Hạ Lai, đều đứng lên hoan nghênh Hạ Ngôn. Hạ Ngôn lần đầu tiên cảm nhận được đãi ngộ như vậy, có chút thích ứng. Nhất là Đại trưởng lão mặt nụ cười sáng lạn, càng làm cảm thấy được có chút tin.

      Trước kia Đại trưởng lão Hạ Lai nhìn thấy , sắc mặt có chút nào tốt. Kỳ chỉ có , đối với những đệ tử bình thường, da mặt Đại trưởng lão cũng co lại. Cho nên, trong gia tộc mỗi tên đệ tử, đều e ngại Đại trưởng lão.

      Hạ Lưu đứng sau Đại trưởng lão, cúi đầu bộ dáng bồn chồn yên. Hạ Lưu trong đám đệ tử Hạ gia, thiên phú cũng cực cao, cho nên mới tự cao tự đại đem mình bay lên cao. Hôm nay bị Hạ Ngôn đả kích sâu, cả người có chút uể oải phấn chấn.

      "Hạ Ngôn, nhanh ngồi xuống nhập tiệc, hôm nay ngươi làm Hạ gia có cơ hội nở mày nở mặt trước mặt Tịch gia, Vương gia a. Hắc hắc, người Vương gia và Tịch gia, lúc đó đám biểu tình là phong phú nha! Ta lúc ấy xém chút nữa nhịn được cười. " Hạ phi long cười to .

      Hạ Ngôn vội vàng : " cám ơn tộc trưởng khích lệ, kỳ đây cũng là công lao của đệ tử Hạ gia. "

      "Ha ha, Hạ Ngôn a, trước kia ta đối với ngươi có chút tốt, ngươi cũng nhớ ở trong lòng. " Hạ Lai cũng ha ha cười, " đúng rồi, Hạ Lưu đứa bé này biết hành vi sai lầm rồi, cho nên đêm nay giải thích với ngươi. "

      "Hạ Ngôn, qua tháng nữa, chính là cuộc đánh giá đệ tử của tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành, đến lúc đó, ngươi nhất định phải vì Hạ gia mà tranh danh dự a!" Chợt, Hạ Lai lại thấm thía .

      "Hạ Ngôn, trước kia ta có nhiều việc làm đúng, cũng xin ngươi tha thứ. Theo như lời ngươi, chúng ta dù sao cũng là huynh đệ, là người nhà. Về sau, ta nhất định coi ngươi như huynh đệ!" Hạ Lưu hiển nhiên sớm nghĩ kỹ lời muốn , ngẩng đầu lên, thành khẩn nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn vội cười : " Hạ Lưu, ta và ngươi vĩnh viễn đều là huynh đệ, chúng ta vĩnh viễn đều là người nhà. Chúng ta người, chảy xuôi chính là máu của Hạ gia. Cho nên, mặc kệ bất cứ lúc nào, ta đều ở bên cạnh ngươi. "

      Hạ Ngôn vừa dứt lời, Hạ Lưu liền có chút nghẹn ngào khụt khịt, trong mắt ngận nước mắt.

      "Ha ha, hảo! Hảo! Tốt! Tử Hân, ngươi cứ ngồi bên người Hạ Ngôn. Hạ Lưu, ngươi cũng lại đây ngồi xuống. Bây giờ chúng ta khai tiệc!" Hạ Phi Long cao hứng vỗ tay , mặt mày hồng hào.

      Hạ gia đệ tử có thể đồng sức đồng lòng, tự nhiên cao hứng!

      gia tộc, nếu là nội loạn dứt, gia tộc như vậy nhất định có khả năng cường thịnh, thậm chí bất cứ lúc nào cũng có thể phá diệt.

      Hạ Phi Long vừa lòng nhìn Hạ Ngôn chút, thầm nghĩ, Hạ Ngôn này quả nhiên là thiên tài hiếm có, gia tộc có Hạ Ngôn, quả có thể trọng chấn huy hoàng lúc xưa. Hạ Ngôn tuổi còn , có trí tuệ như vậy, cũng phải có thiên phú tu luyện là có thể làm được.

      "Vương gia và Tịch gia kia, ở Ngọc Thủy thành kinh doanh trăm năm, sớm thâm căn cố đế. Nhất là mấy năm gần đây, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu chèn áp Hạ gia chúng ta. Đệ tử hậu bối trong hai gia tộc, mấy năm gần đây thiên tài ngừng xuất . Hạ Ngôn, Hạ Lưu, Tử Hân, tháng sau tỷ thí, các ngươi thể khinh địch nha!" tới đây, khuôn mặt Hạ Phi Long có chút ngưng trọng.

      "Ân, căn cứ theo tin tức chúng ta thu được, Tịch gia Tịch Thu Thủy, Vương gia Vương Ngữ Yên, thực lực phi thường mạnh. Nhất là Tịch Thu Thủy, thực lực có thể đả thông trăm điều võ đạo kinh mạch, vũ kỹ cũng yếu kém. " Hạ Lai chuyển ánh mắt nhìn Hạ Ngôn.

      Đệ tử dưới mười lăm tuổi của Hạ gia, chỉ có mình Hạ Ngôn đả thông trăm võ đạo kinh mạch.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :