Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 190: MUỐN CHẾT
      Hạ Ngôn có việc cần làm, Tiểu Thanh cũng có hỏi nhiều, chỉ hé chiếc miệng xinh xắn "vâng" tiếng. Hạ Ngôn muốn làm việc gì Tiểu Thanh từ khi đến đây cũng chưa bao giờ hỏi đến. Hạ ngôn nếu muốn cho nàng, nàng liền lẳng lặng nghe, cho nàng, vậy nàng cũng hỏi nhiều.

      Ăn cơm xong, Hạ ngôn lại trở về phòng mình. Vận chuyển linh lực trong cơ thể vòng, từ Linh Hải Tử Vân đến Tụ Linh Huyệt cũng có bất cứ vấn đề gì. Linh lực trong kinh mạch cũng vô cùng tràn đầy. Linh Sư hậu kỳ so với Linh Sư trung kỳ mạnh hơn rất nhiều, Linh Hải Tử Vân nồng đậm gấp đôi. Tốc độ hấp thu linh lực cũng tăng lên chỉ gấp đôi!

      "Lần này tới Lục gia giết Lục Khai có nên với sư phụ tiếng hay ?"

      Hạ Ngôn bước chân ra khỏi cửa, trong lòng khỏi suy nghĩ. Lục gia dù sao cũng là trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp. Vạn nhất đến lúc đó tình trở nên náo loạn lớn, Hạ Ngôn nghĩ Liễu Vân trách cứ mình.

      "Mặc kệ, hỗn loạn hỗn loạn ! Đây là do Lục Khai muốn mạng của ta trước, chẳng lẽ còn muốn ta nén giận sao? Hừ! tại phải Lục gia!"

      Hạ Ngôn trong lòng quyết định, cất bước rất nhanh ra ngoài.

      - Thổ Cẩu, !

      Tới trong viện, Hạ Ngôn gọi Thổ Cẩu.

      - Ngao ô!

      Thổ Cẩu sớm ngồi chờ ở cửa viện, vừa rồi Hạ Ngôn giết người, Thổ Cẩu rất hưng phấn. Trước kia khi nó ở Hắc Phong Sơn, có bất cứ gò bó nào, từ ngày theo Hạ Ngôn liền thể tùy tiện đả thương người. Mấy ngày nay vẫn đều nén nhịn. tại Hạ Ngôn ngờ chủ động dẫn nó giết người, đương nhiên nó rất hưng phấn. Ánh mắt xanh sâu thẳm thỉnh thoảng ngắm nhìn bốn phía, chiếc miệng hé mở lộ ra vẻ hung ác.

      Trong tầm mắt Tiểu Thanh nhìn theo, bóng dáng Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu dần dần biến mất đường phố.

      Nơi Hạ Ngôn ở thuộc về Tây thành, mà Tống gia là ở phía Đông thành. Còn Lục gia ở Bắc thành. Bởi vì là ban ngày, người đường khá đông, cho nên Hạ Ngôn cũng sử dụng tốc độ sợ làm kinh động người ta. Chỉ dựa theo tốc độ người bình thường về phía Bắc thành.

      qua quảng trường trung tâm tiếp tục tiến về phía bắc, thời gian đại khái nén nhang liền nhìn thấy trạch viện rất lớn của Lục gia.

      Người Lục gia, cộng với tôi tớ nha hoàn cùng những con cháu dòng thứ chỉ sợ nhân số có thể đạt tới vạn người. Mỗi gia tộc trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, tổng nhân số có thể đạt tới vạn người. Nhiều người như vậy đại đa số đều ở trong phủ viện. Cũng đủ biết phủ viện này lớn tới mức nào!

      ***

      Trong Nghị đường Lục gia.

      Lúc này, Lục tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão đều tổ chức cuộc hội nghị trưởng lão bí mật trong gia tộc. Lục Khai ràng cũng ở trong đó. Lục Khai này cũng là bát trưởng lão của Lục gia, quan hệ hết sức thân mật với tộc trưởng Lục Tương Pha. Bao gồm cả Lục Tương Pha trong đó, mặt sáu vị trưởng lão ngồi xung quanh chiếc bàn dài đều mơ hồ lộ ra vẻ sầu lo.

      - Tống gia trước mắt vẫn tìm kiếm ở xung quanh. Cũng biết Hạ Ngôn cùng tên Mộc Vũ kia rốt cuộc chết hay chưa.

      Lục Tương Pha lắc đầu lên tiếng.

      Vừa rồi bọn họ vẫn thảo luận về kế hoạch ba ngày trước. Kế hoạch tiến triển thể nghi ngờ có chút thuận lợi, chỉ là kết quả khiến tất cả người Lục gia cảm thấy chút tiếc nuối. Vốn kết quả khiến người khác hài lòng nhất hẳn là Hạ Ngôn cùng Mộc Vũ toàn bộ bị Tống Lập trực tiếp giết chết, đây là kết quả Lục gia mong thấy nhất. Chỉ cần Hạ Ngôn chết, vậy Liễu Vân sau khi biết được chuyện này khẳng định bỏ qua. Tống gia kia đến lúc đó chuẩn bị hứng chịu cơn thịnh nộ của Viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân !

      Lục Khai từ chỗ ngồi đứng lên, cười với Lục Tương Pha:

      - Tộc trưởng! Mặc kệ bọn họ chết hay chết, Tống gia lúc này cũng gặp phải hồi tai họa.

      Khi chuyện, ánh mắt Lục Khai tỏa sáng.

      - Mộc Vũ tạm thời đến, con mồi của chúng ta là Hạ Ngôn Học viện Tử Diệp! Hạ Ngôn nếu chết , vậy Liễu Vân khẳng định tức giận. Nếu Hạ Ngôn chết, ở trong tay Tống Lập làm sao có thể toàn thân trở ra? Khẳng định bản thân bị thương nặng, hắc hắc! Vậy còn hận Tống gia sao? Đối với chúng ta mà , đây cũng phải chuyện xấu.

      Lục Khai hiểm cười liên tục, lại tiếp. Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão khác đều gật đầu.

      Đột nhiên, Lục Tương Pha nhíu mày :

      - Nhưng mà ta lo lắng hai người bọn họ có bị giết chết, mà cuối cùng lại bị Tống Lập kia bắt được. Vậy Tống gia liền có thể biết Lục gia chúng ta là chủ mưu của kế hoạch lần này.

      - Tộc trưởng! Cho dù biết thế nào? Tống gia đắc tội với Liễu Vân, bản thân mình còn lo xong, sao có thể tạo ra uy hiếp gì đối với Lục gia chúng ta chứ? Hắc hắc! Đến lúc đó chỉ có chúng ta thu thập bọn họ.

      Lục Khai hiểm cười .

      Kế hoạch này chính do tay sắp đặt. Sau khi gặp được Hạ Ngôn, ngay ngày hôm đó liền nổi lên kế hoạch này, rồi thảo luận cùng tộc trưởng và mấy vị trưởng lão chút, kế hoạch liền bắt đầu tiến hành.

      - Bát trưởng lão rất đúng!

      gã trưởng lão tuổi khá lớn cũng lên tiếng theo.

      - Ừ! Hy vọng như thế!

      Tộc trưởng Lục Tương Pha gật đầu hít vào hơi.

      - Tộc trưởng!

      Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng hô.

      khi có chuyện gì đặc biệt nghiêm trọng, trong khi trưởng lão hội nghị, hộ vệ quấy rầy.

      - Chuyện gì?

      Lục Tương Pha nhíu mày trầm giọng hỏi.

      - Từ phía đông truyền tới tin tức tuyệt mật!

      Hộ vệ rất nhanh từ ngoài cửa tiến vào, cung kính thi lễ .

      - Tin tức tuyệt mật?

      Bao gồm cả Lục Tương Pha, đám trưởng lão đều biến sắc.

      - Vâng!

      Hộ vệ kia đưa tờ giấy đến tay Lục Tương Pha, lúc này mới chậm rãi lui ra ngoài.

      Tin tức tuyệt mật chính là tin tức do mật thám ở bên ngoài truyền về. Tin tức này bình thường đều vô cùng bí , quan hệ đến những vấn đề chủ yếu của gia tộc. Mà thân phận mật thám này cũng cực kỳ bí mật, mật thám khi bị tra ra, phần lớn đều lựa chọn tự sát. Tin tức tuyệt mật từ phía đông truyền tới, vậy tự nhiên là tin tức về Tống gia. Mà tin tức lúc này có khả năng nhất, chính là kiện kế hoạch lần này.

      Lục Tương Pha sắc mặt ngưng trọng mở tờ giấy ra, đó chỉ có duy nhất hàng chữ.

      " dò xét ràng, Hạ Ngôn chết, Mộc Vũ bị bắt!"

      hàng chữ này khiến Lục Tương Pha xanh cả mặt, ánh mắt đột nhiên biến đổi, sắc sảo quét nhìn những người ngồi phía dưới.

      - Hạ Ngôn chết, Mộc Vũ bị bắt!

      Lục Tương Pha ngưng trọng chậm rãi ra những chữ này.

      "Phù".

      Chúng trưởng lão cũng khỏi hít hơi khí lạnh. Tin tức này khiến cho trái tim bọn họ dường như bị hung hăng đánh cái. Mới vừa rồi, tuy rằng mọi người cũng đều suy đoán Hạ Ngôn có thể chết, nhưng bọn cũng có khẳng định điều này. Trong ý thức của những người ở đây, còn có loại khả năng, đó chính là Hạ Ngôn chết. Tuy rằng Tống gia luôn luôn tìm kiếm thổ phỉ trong Thanh Vân Sơn cùng trong thành. Nhưng đây cũng rất có thể là Tống gia cố ý làm mê hoặc người khác. Hơn nữa loại khả năng này theo bọn họ thấy là lớn nhất. Bởi vì Tống gia phong tỏa tin tức, cho nên Lục gia vẫn chưa có được tin tức chính xác. Đến khi tin tức tuyệt mật này truyền đến, mới chân chính nắm được tin tức chính xác.

      - Xem ra Tống Lập cũng phải giả bộ tìm kiếm, là có giết chết Hạ Ngôn!

      lâu sau, Lục Tương Pha thầm than tiếng rồi .

      - Điều này sao có thể?

      Lục Khai thể tin nổi, nhịn được :

      - Hạ Ngôn cùng Mộc Vũ đều là Linh Sư, ở trước mặt Đại Linh Sư lại có thể chết sao? Mộc Vũ còn có thể bởi vì sớm biết kế hoạch này còn có thể chủ động chạy trốn, nhưng Hạ Ngôn sao có thể chết được?

      Lục Khai lắc đầu, vỗ mạnh chưởng lên bàn.

      - Mộc Vũ bị bắt, khẳng định ra Lục gia chúng ta là chủ mưu phía sau!

      gã trưởng lão lo lắng .

      - Mộc Vũ ra quan hệ quá lớn, Tống gia biết chuyện này do Lục gia chủ mưu có thể làm gì chứ?

      Lục Tương Pha lắc đầu:

      - Hạ Ngôn mới là người khiến ta lo lắng!

      - Vạn nhất Hạ Ngôn biết chân tướng kế hoạch này, vậy.

      Đôi lông mày của Lục Tương Pha gần như nhăn lại sát cùng chỗ.

      Hạ Ngôn nếu biết kế hoạch này của Lục gia, tất nhiên phẫn nộ, tiến hành trả thù điên cuồng. Thân phận Hạ Ngôn lại là đệ tử của viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân. Tống gia ngăn được cơn thịnh nộ của Liễu Vân, Lục gia đồng dạng cũng ngăn được.

      Nghe vậy, mấy vị trưởng lão đều trở nên trầm mặc, toàn bộ Nghị đường lập tức mảnh yên tĩnh.

      - Hừ! Biết rồi, cũng sao!

      Lục Khai đột nhiên hừ lạnh cười .

      - Sao?

      Mấy vị trưởng lão đều đưa mắt nhìn về phía Lục Khai.

      - Hạ Ngôn kia chẳng qua chỉ có cảnh giới Linh Sư, có khả năng làm gì chứ? Chẳng lẽ dám tìm tới cửa sao? Cho dù là đệ tử Liễu Vân, nếu dám đến Lục gia ta gây , chúng ta cũng có thể ra tay đánh giết!

      Lục Khai .

      - Nhưng nếu Liễu Vân đến đây?

      trưởng lão kìm nổi hỏi.

      - Liễu Vân đến đây?

      Lục Khai cười "ha ha" :

      - Sao có khả năng đó chứ? Liễu Vân vì cái gì? Chẳng lẽ bởi vì mấy câu Hạ Ngôn sao? Lục gia chúng ta đường đường là trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, Liễu Vân cũng phải cân nhắc trước đó?

      Lời này của Lục Khai quả sai. Lục Tương Pha cũng là chấp Thánh điện.

      Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão đều gật đầu.

      - Hừ! có chứng cớ chính xác, Liễu Vân có thể làm gì chúng ta? Nhiều nhất chỉ là quan hệ sau này bất hòa chút mà thôi. Dù sao Lục gia chúng ta cũng phải dựa vào sắc mặt của đến làm ăn!

      Lục Khai cười .

      Quả có bất cứ chứng cớ gì, muốn chứng cớ vậy Mộc Vũ kia là nhân chứng duy nhất. Nhưng chỉ dựa vào lời của mình Mộc Vũ, cũng thể phán xét. Phải biết rằng, Mộc Vũ cũng phải người Lục gia, thân phận của gã dong binh. Trong toàn bộ kiện, người Lục gia cũng có trực tiếp tham gia. Ngay cả sau đó, Lục gia cũng có phái thêm bất cứ người nào ra ngoài dò xét. Hết thảy đều như cũ. Đây cũng là chỗ khôn khéo của Lục Khai. chính là muốn giống như bình thường vậy, xem như biết tới chuyện này.

      - Hơn nữa cũng phải , Hạ Ngôn kia vị tất biết được kế hoạch này của chúng ta. Có lẽ đặt lửa giận ở đầu Tống gia ấy chứ? ha ha!

      Lục Khai ánh mắt chớp lóe, nhìn về phía Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão khác cười .

      Trải qua phân tích của , Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão cũng đều nhàng thở ra. Vừa rồi, bọn họ đều lo lắng Liễu Vân tìm tới cửa.

      - Hạ Ngôn kia cho dù thực biết chân tướng việc, nếu ngốc, cũng dám đến đây đâu? Dựa vào cảnh giới Linh Sư của , đến Lục gia chúng ta gây , khác gì tìm chết!

      Lục Khai ánh mắt xoay chuyển, cười .

      - Lục Khai! Ngươi sai, ta ngốc. Tuy nhiên ta thực vẫn đến! Về phần muốn tìm chết, ta thấy chuyện này phải ngươi có thể quyết định!

      Đột nhiên, giọng lãnh khốc từ bên ngoài truyền vào. Tiếp theo, bóng dáng khổng lồ "vù" cái, từ ngoài cửa lẻn vào trong Nghị đường. Tốc độ cực nhanh, quá bất ngờ khiến cho đám người Lục Khai cũng thể thấy .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 191: LỤC KHAI
      "Ầm" tiếng, sáu gã trưởng lão Lục gia ngồi trong Nghị đường toàn bộ đều từ chỗ ngồi đứng lên, kinh ngạc nhìn về phía bóng xám này. Nghe giọng người xông vào cũng giống con cháu Lục gia bọn .

      - Người nào?

      Lúc này, hộ vệ ngoài cửa mới tiến vào quát lớn.

      Mới vừa rồi bọn họ căn bản còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm giác được bóng dáng từ trước mặt xông vào trong Nghị đường. Ánh mắt căn bản thể nhìn bóng dáng này. Chờ đến khi bọn họ kinh tỉnh lại chạy vào Nghị đường, Tộc trưởng cùng các vị trưởng lão bên trong sớm sẵn sàng nghênh địch.

      Hạ Ngôn thân y phục màu trắng, trong tay cầm thanh trường kiếm trong chiếc vỏ màu đen, ngồi lưng con Hắc Lang rất lớn, hai mắt nhìn về phía Lục Khai, mặt lên nụ cười lạnh.

      - Hạ Ngôn!

      Lục Khai trừng mắt kinh ngạc hô.

      Lúc này đứng ở trước mặt Hạ Ngôn, nhưng lại cảm giác được loại uy áp khó có thể ngăn cản. Hắc Lang dưới thân hạ Ngôn hiển nhiên giống tầm thường. con Hắc Lang lớn như thế, cho dù mấy vị cường giả Linh Sư ở trong Nghị đường sợ rằng cũng chưa từng thấy qua. Hơn nữa, vừa rồi tốc độ Hắc Lang này vọt vào Nghị đường bọn họ đều thấy . Ngay cả Lục Tương Pha cũng thể cảm giác được ràng, Hắc Lang cõng Hạ Ngôn vào bên trong Nghị đường rồi.

      - sai, là ta!

      Hạ Ngôn cười :

      - Ha ha! Lục Khai, ta đến rồi.

      - Hạ Ngôn! Ngươi vì sao xông vào Nghị đường Lục gia chúng ta?

      Lục Tương Pha sắc mặt trầm ngưng thanh hỏi, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào Thổ Cẩu.

      Răng nanh Thổ Cẩu rất sắc bén, móng vuốt ngừng cào lên mặt nền, chiếc đầu cực lớn thỉnh thoảng đưa đưa lại, ánh mắt xanh sâu thẳm khiến đám người Lục Tương Pha có loại cảm giác tim cũng đập nhanh hơn.

      "Hắc Lang này tuyệt đơn giản, thậm chí có thể là Linh Thú cường đại!"

      Lục Tương Pha trong lòng chấn động thầm nghĩ.

      - Ha ha! Xông vào Nghị đường?

      Hạ Ngôn mỉm cười:

      - Đúng vậy, ta chính là xông vào Nghị đường Lục gia đó, vậy sao?

      Lúc này, Hạ Ngôn muốn nhiều, Lục Khai này hôm nay Hạ Ngôn phải giết! Nếu thực lực đủ, Hạ Ngôn có lẽ nhẫn. Nhưng tại Hạ Ngôn có đủ thực lực, vậy cần nhẫn! Đối với người muốn giết chết mình, Hạ Ngôn nương tay. Hơn nữa Lục Khai này lại để mình làm mồi cho Tống Lập giết.

      - Hạ Ngôn! Ngươi hơi quá đáng.

      Lục Khai quát.

      - Chẳng lẽ ngươi cho là có Liễu Vân làm chỗ dựa sau lưng ngươi có thể muốn làm gì làm sao?

      - Ha ha ha!

      Hạ Ngôn cười lớn:

      - Lục Khai, cả đám trưởng lão, tộc trưởng Lục gia các ngươi nữa!

      - Các ngươi.

      Hạ Ngôn ánh mắt ngưng lại:

      - Đều nghe cho ta! tại, ta phải đệ tử Liễu Vân, các ngươi cứ xem ta như người bình thường xông vào Nghị đường Lục gia các ngươi là được rồi! Như vậy, tại các ngươi có muốn đánh trận giết chết ta hay ? Đến đây , ta đứng chờ ở chỗ này!

      Mấy người Lục gia đều bị thần sắc tại của Hạ Ngôn khiến cho hoảng sợ.

      - cần nhìn, sư phụ cũng biết ta đến Lục gia các ngươi!

      Hạ Ngôn biết trong lòng những người này suy nghĩ cái gì, bọn họ lo lắng Liễu Vân theo phía sau Hạ Ngôn. Chuyện như vậy xảy ra ở Tô gia, bọn họ đều biết. Người bình thường có thể biết tình hình cụ thể lúc đó, nhưng những cao tầng Lục gia này tuyệt đối biết tình hình xảy ra khi đó.

      Lúc đó, Liễu Vân chính là đến lúc cuối cùng mới ra tay. Cũng bởi nguyên nhân Liễu Vân thân, Tống Lập mới phải nén giận ôm thi thể con trai Tống Ngọc Hâm của mình quay lại Tống gia.

      - Liễu Vân tới sao?

      Lục Khai liền vui vẻ:

      - Hạ Ngôn! Ngươi quá tự phụ đó!

      Chỉ cần Liễu Vân tới, Lục Khai liền lo lắng! Nếu Liễu Vân cũng cùng với Hạ Ngôn, vậy chuyện hôm nay có thể dễ làm. Phải biết rằng, Liễu Vân chính là cường giả cảnh giới Linh Tông, Lục gia ai có thể chống lại Liễu Vân. Cho dù là tộc trưởng Lục Tương Pha thực lực mạnh nhất, cũng được.

      "Liễu Vân tới, Hạ Ngôn này Liễu Vân biết đến Lục gia chúng ta. Vậy cho dù giết chết , chỉ cần phong tỏa tin tức, Liễu Vân cũng có thể biết được!"

      Lục Khai tâm tư xoay chuyển, mặt ý cười càng đậm.

      - Người tự tiện xông vào Nghị đường, chết!

      Lục Tương Pha liếc mắt nhìn Lục Khai, chậm rãi .

      - Giết!

      Lục Khai hét lớn tiếng, rút trường kiếm xông lên đầu tiên, đạo kiếm khí bay ra chém về phía Hạ Ngôn.

      - Ha ha, tới tốt!

      Hạ Ngôn tay ấn lưng Thổ Cẩu cái, thân thể liền nhanh chóng bay lên, Thần Hi kiếm trong tay thuận thế ra khỏi vỏ, chém ra kiếm.

      đạo kiếm khí vô hình, phát ra thanh vang dội, va chạm với kiếm khí do Lục Khai chém ra.

      "Ầm!"

      Hai đạo kiếm khí sau khi va chạm nhau, phát ra tiếng nổ. Kiếm khí của Hạ Ngôn sau khi va chạm cũng có tiêu tán. Mà sau khi đánh tan kiếm khí của Lục Khai, tiếp tục chém về phía thân Lục Khai.

      Lục Khai chấn động, tuy rằng kiếm khí mắt thường thể nhìn thấy, nhưng năng lượng to lớn sắc bén kia, cường giả Linh Sư lại có thể cảm thấy rất ràng, uy thế rất mạnh, khiến Lục Khai hoảng sợ trong lòng.

      - tốt!

      Lục Tương Pha mắt thấy Lục Khai dường như thể ngăn được, trong miệng khẽ quát tiếng, ánh mắt chợt lóe, vận chuyển linh lực dưới chân rồi xoay người bay vút lên, rút ra trường kiếm che chắn phía trước Lục Khai.

      - Thổ Cẩu, cắn lão già đó.

      Hạ Ngôn giơ tay chỉ vào Lục Tương Pha, thèm để ý lớn tiếng với Thổ Cẩu.

      Lục Tương Pha vẻ mặt liền giận dữ, Hạ Ngôn này ngờ trực tiếp mắng là lão già kia! Hơn nữa, để con Hắc Lang này cắn.

      - Đáng giận! Tiểu tử biết trời cao đất rộng!

      Theo Lục Tương Pha thấy, Hạ Ngôn quá cuồng vọng.

      Lúc này, hai linh sư trong mấy tên trưởng lão Lục gia, cũng đều lấy ra vũ khí của mình. Mà những người khác rất nhanh di chuyển về nơi cửa chính. Vốn hai gã hộ vệ nhìn thấy chiến đấu trước mắt, có chút ngẩn người. Bọn họ căn bản thể nhúng tay xen vào. Chiến đấu giữa các linh sư, cường giả Hậu Thiên sao có thể xen vào được? Bọn họ nếu là xông lên, vậy kiếm khí tán loạn xung quanh có thể dễ dàng giết chết bọn họ!

      Bởi vì Lục Tương Pha cản lại kiếm khí của Hạ Ngôn chút. Cho nên Lục Khai có thể né tránh kịp lúc, tuy nhiên cũng có chút sợ hãi. Bản thân cũng là cảnh giới Linh Sư hậu kỳ, nhưng đạo kiếm khí vừa rồi lại khiến cảm thấy được mình ngăn nổi công kích của Hạ Ngôn.

      - Ngao!

      Thổ Cẩu kêu lên tiếng, trảo tát về phía đầu Lục Tương Pha!

      Lục Tương Pha ánh mắt biến đổi, thân thể cấp tốc lui về phía sau, còn chưa kịp xuất chiêu, Thổ Cẩu vọt tới trước mặt , tốc độ nhanh đến mức khiến cũng có chút run sợ.

      "Con sói này chẳng lẽ là Huyễn Ảnh Lang sở trường tốc độ!"

      Lục Tương Pha trong lòng hoảng sợ.

      Trong loài sói, Huyễn Ảnh lang thể nghi ngờ chính là loại có tốc độ nhanh nhất. Nhưng hình thể Hắc Lang này hiển nhiên so với Huyễn Ảnh Lang bình thường chỉ lớn hơn gấp đôi. Hơn nữa, Huyễn Ảnh Lang cũng phải linh thú, làm sao có được lực lượng lớn như vậy?

      trảo này tuy rằng có trực tiếp đánh trúng Lục Tương Pha, nhưng Lục Tương Pha cũng cảm giác được lực lượng cường đại chứa trong trảo này. Vẻ mặt khỏi trở nên ngưng trọng, Lục Tương Pha bắt đầu hết sức chú ý tìm cơ hội công kích Thổ Cẩu. Mà bên kia, Lục Khai cùng hai gã trưởng lão khác hợp sức, ba người đồng thời chống lại Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Ba người?

      Hạ Ngôn lắc đầu :

      - Cùng lên !

      Hạ Ngôn cười lạnh tiếng, Thần Hi kiếm chớp động hàn quang, mang theo sát khí lạnh lẽo liền bao phủ về phía ba người.

      "Hạ Ngôn này sao lại mạnh như thế chứ?"

      Lục Khai thấy kiếm ảnh cuồn cuộn mãnh liệt, lập tức trong lòng hoảng sợ nghĩ. Mà hai gã trưởng lão khác, là Linh Sư sơ kỳ, là Linh Sư trung kỳ, lại ở trong kiếm ảnh của Hạ Ngôn mơ hồ phân biệt được cái gì.

      - Cút ngay!

      Thân thể Hạ Ngôn chợt lóe, "ầm" tiếng cước đá bay hai gã trưởng lão Lục gia ở phía trước.

      Tiếp theo, Thần Hi kiếm chỉ thẳng Lục Khai đứng sau cùng.

      Lục Khai cắn chặt rằng, hét lớn tiếng, trong đôi mắt lộ ra hung quang:

      - tìm chết !

      Trường kiếm trong tay hóa thành những kiếm ảnh mờ ảo dứt, đồng thời sử dụng ra sát chiêu mạnh nhất trong kiếm kỹ của .

      "Keng".

      Vũ khí hai người lại giao nhau, Hạ Ngôn kiếm liền chém gãy trường kiếm trong tay Lục Khai, thế của Thần Hi kiếm vẫn giảm, lúc này Thần Hi kiếm đột nhiên nổ bắn ra mảnh quang mang màu xanh, giống như màu sắc của Bích Thủy Chi Tâm vậy.

      "Phập".

      Lục Khai ánh mắt trợn tròn, nhìn trường kiếm đâm xuyên qua ngực mình.

      - Đây là.

      Từ trong cổ họng Lục Khai, giọng khàn khàn phát ra:

      - Điều này có khả năng! Tại sao lại như vậy? Ta làm sao chết được?

      Đến giờ phút này, Lục Khai vẫn còn thể tin. Ánh mắt dần dần ảm đạm, tuy nhiên con ngươi vẫn cố gắng chuyển động nhìn lên Hạ Ngôn:

      - Ngươi. thực lực của ngươi.

      Hơi thở hoàn toàn rối loạn, ngón tay Lục Khai hơi hơi giật giật, đoạn kiếm còn lại trong tay rơi mặt đất"keng! tiếng.

      "
      Lục gia ta trêu chọc phải người thể trêu chọc rồi! ngờ Hạ Ngôn này là Đại Linh Sư!"

      Lục Khai tuy rằng nên lời, nhưng trong đầu vẫn còn sót lại chút ý thức.

      "
      Điều này sao có thể chứ? Điều này sao có thể?"

      Đến lúc cuối cùng, Lục Khai vẫn thể tin đây là .

      "
      Phụt".

      Hạ Ngôn sau khi rút Thần Hi kiếm về, dòng máu tươi lập tức mạnh mẽ phun ra.

      Thân thể Lục Khai run rẩy, mềm yếu ngã xuống mặt đất. Rốt cuộc hơi thở tính mạng hoàn toàn biến mất. Chỉ là chết cũng nhắm mắt. Hai gã trưởng lão Linh Sư bị Hạ Ngôn đá cước bay ra, hoảng sợ nhìn màn này. Lục Khai là Linh Sư hậu kỳ, lại bị Hạ Ngôn kiếm giết chết! Tất cả chuyện này đều chỉ diễn ra trong phút chốc liền xong.

      - Ngao.

      Thổ Cẩu há lớn miệng cắn về phía Lục Tương Pha có chút chật vật trốn tránh.

      Lục Tương Pha đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư sơ kỳ, mà thực lực Thổ Cẩu so với mạnh hơn nhiều. Lúc này, mặt Lục Tương Pha xuất tầng mồ hôi. Kiếm kỹ của vốn căn bản có quá lớn uy hiếp đối với Thổ Cẩu, tốc độ của Thổ Cẩu quá nhanh. Hơn nữa, lực phòng ngự lại mạnh, khiến cho Lục Tương Pha cũng hoảng sợ.

      Lục Tương Pha thậm chí nhìn thấy mặt con Hắc Lang này dường như còn mang theo vẻ tươi cười đắc ý giống như mèo vờn chuột vậy. Ánh mắt màu xanh sâu thẳm khiến cho người khác rét mà run.

      Kiếm khí sắc bén loạn động, khiến cho những chiếc bàn trong phòng gần như hoàn toàn bị phá hủy.

      "
      Hống!"

      Thổ Cẩu hung hăng đánh trảo lên mặt trường kiếm của Lục Tương Pha, dưới cỗ lực lượng rất lớn này, thân thể Lục Tương Pha tự chủ được nhanh chóng bay ngược lại rất xa. Cỗ lực lượng này khiến thiếu chút nữa bị chấn động phủ tạng, kìm nổi hộc máu.

      Nhìn thi thể Lục Khai mặt đất chút, Hạ Ngôn cười lạnh đưa mắt quét nhìn về phía hai gã Lục gia trưởng lão Linh Sư kia. Hai gã trưởng lão này cũng bị Hạ Ngôn đá cước phải hộc máu. Bọn họ người là Linh Sư sơ kỳ, người là Linh Sư trung kỳ, thực lực so với Hạ Ngôn kém quá xa.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 192: BỒI THƯỜNG
      Trong đại sảnh rộng lớn, phàm là những đồ vật dụng cụ nào bị khí lãng qua, toàn bộ đều trong thời gian ngắn biến thành đống vụn nát. Mà bốn bức tường xung quanh đại sảnh, cũng bị số kiếm khí sắc bén trực tiếp đâm thủng nhiều lỗ.

      - Thổ Cẩu! Quay về đây nào!

      Hạ Ngôn gọi Thổ Cẩu tiếng.

      Thổ Cẩu muốn xông lên tiếp tục cắn xé Lục Tương Pha, nghe được tiếng Hạ Ngôn gọi, thân hình to lớn đột nhiên dừng lại, hai chiếc răng nanh trắng nhọn nhe ra gầm gừ, sau cái lắc mình nhanh nhẹn liền nhảy đến bên cạnh Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cũng thu hồi Thần Hi kiếm vào trong vỏ.

      Lục Tương Pha nhìn Lục Khai hoàn toàn còn hơi thở nằm mặt đất chút, lại chuyển mắt nhìn hai gã Lục gia trưởng lão khác, trong lòng có chút đau khổ, ngón tay run lên nhè , vẫn cầm trường kiếm tay, quay lại nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Lục tộc trưởng! Lục Khai này bày kế hãm hại ta, đê tiện vô sỉ, ta báo thù giết cũng có gì phải.

      Hạ Ngôn vừa cười vừa tiếp:

      - là trưởng lão của Lục gia, ta thấy, ngươi là tộc trưởng Lục gia có phải nên chút gì đó hay ?

      Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Lục Tương Pha vẻ mặt trầm kia.

      Lục Tương Pha thân hình chấn động, các cơ mặt co rút chút:

      - Hạ Ngôn! Lục Khai bị ngươi giết chết, ngươi còn muốn thế nào?

      "Hạ Ngôn này là đệ tử viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân! Lục Khai đạt tới cảnh giới Linh Sư hậu kỳ, thực lực Hạ Ngôn này chỉ sợ là Đại Linh Sư rồi!"

      Lục Tương Pha bắt đầu suy tính trong lòng.

      "Hơn nữa, bên cạnh Hạ Ngôn còn có con Hắc Lang quái dị, thực lực Hắc Lang này so với ta còn mạnh hơn nhiều. tại cho dù toàn bộ cao thủ Lục gia đều tập hợp lại, cũng giết chết Hạ Ngôn này".

      Lục Tương Pha rốt cuộc vẫn là tộc trưởng Lục gia. Ở trong khoảng thời gian ngắn liền có thể xâu chuỗi mọi chuyện từ đầu tới đuôi. Mới vừa rồi giao thủ cùng thổ Cẩu, biết được thực lực Thổ Cẩu còn mạnh hơn rất nhiều. biết, lấy lực lượng tại của Lục gia căn bản giết chết Hạ Ngôn, cho nên cũng định xuất thủ tiếp:

      "Nhìn bộ dáng Hạ Ngôn tại dường như cũng định chuẩn bị tiếp tục giết người Lục gia. Nếu vừa rồi cũng ở thời khắc mấu chốt gọi con Hắc Lang kia quay lại".

      Lục Tương Pha nhìn Hạ Ngôn chút, ánh mắt lấp lóe.

      - Ha ha!

      Hạ Ngôn cười lớn, ánh mắt mãnh liệt nhìn về phía Lục Tương Pha:

      - Lục tộc trưởng! Cái mưu cao minh này, ngươi làm tộc trưởng Lục gia nếu là đồng ý, Lục Khai cho dù lá gan có lớn hơn nữa, cũng dám bày kế hại ta đúng ?

      - Hừ!

      - Lục tộc trưởng! Lục Khai chết, ta cũng muốn đại khai sát giới đối với Lục gia. Tuy nhiên, chuyện Lục Khai vô cớ hại ta cũng thể quên như vậy! Nếu phải ta mạng lớn, tại sợ rằng chết ở trong tay của Tống Lập rồi.

      Hạ Ngôn ánh mắt nghiêm nghị, hừ lạnh tiếng rồi .

      Hai gã trưởng lão Linh Sư trong đại sảnh, thân thể đều khẽ run chút.

      - Vậy ngươi muốn thế nào?

      Lục tương Pha cả giận hỏi.

      Hạ Ngôn mỉm cười :

      - Chuyện này.

      - Rất đơn giản!

      Hạ Ngôn di động bước chân tiến về phía trước hai bước:

      - Lục gia các ngươi là bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, hẳn là tiền tài dường như có khá nhiều đó!

      tới đây giọng điệu Hạ Ngôn ngừng chút, cười nhìn Lục Tương Pha.

      " ra là muốn kim tệ!"

      Lục Tương Pha nghe vậy hơi nhàng thở ra. Kim tệ còn có thể kiếm tiếp. Lấy quy mô sinh ý của Lục gia, muốn kiếm kim tệ khó. Chỉ cần tiễn bước Hạ Ngôn rời , chuyện lần này có thể chậm rãi thu hồi lại được.

      Lục Tương Pha thoáng trầm ngâm chút rồi :

      - Mười vạn kim tệ!

      - Mười vạn kim tệ?

      Hạ Ngôn lắc đầu cười lạnh:

      - Lục tộc trưởng! Ngươi cảm thấy được mười vạn kim tệ là có thể khiến ta hoàn toàn buông bỏ chuyện này sao?

      Lục Tương Pha sắc mặt trở nên trắng nhợt.

      - Được rồi, ta biết ngươi chào đón ta. Mà ta cũng muốn lưu lại nơi này lâu. Lục tộc trưởng, năm mươi vạn kim tệ, tại giao ngay cho ta!

      Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời .

      - Năm mươi vạn?

      Hai gã Linh Sư trưởng lão cũng hít hơi khí lạnh.

      Đối với Lục gia mà , năm mươi vạn kim tệ cũng là khoản tiền lớn. Tuy rằng cơ nghiệp Lục gia lớn hơn nhiều so với con số này, nhưng năm mươi vạn tiền mặt, cho dù là Lục gia cũng dễ dàng lấy ra ngay được. Hơn nữa mấy ngày trước, Lục gia cũng phái người đưa tới Học Viện Tử Diệp năm mươi vạn kim tệ, trước khi Hạ Ngôn cướp chuyến hàng của Tống gia ngày. tại lại thêm năm mươi vạn kim tệ, đó chính là trăm vạn kim tệ!

      Có thể , lần này Lục gia tổn thất thể nghi ngờ là rất lớn. Mà Tống gia lại gần như có tổn thất gì, số dược liệu trị giá trăm vạn kim tệ sớm được Tống gia vận chuyển đến trong gia tộc. Lục gia lần này xem như gặp hạn, ngã cú rất đau.

      Lục Tương Pha trầm ngâm hồi mới dường như hạ quyết tâm :

      - Được! Năm mươi vạn kim tệ năm mươi vạn kim tệ! Lục trưởng lão, phiền ngươi tới phòng thu chi lĩnh năm mươi vạn kim tệ đưa cho Hạ công tử.

      Lục Tương Pha chuyển mắt với trong hai gã trưởng lão ở trong đại sảnh.

      Trưởng lão đó vội lên tiếng thi lễ rồi xoay người bước nhanh ra ngoài.

      Lúc này ở ngoài cửa Nghị đường, sớm tập trung rất đông con cháu Lục gia. Tuy nhiên những con cháu Lục gia đều bị mấy vị trưởng lão ngăn lại, cũng có để cho bọn họ vào. Các Linh Sư giao thủ cũng phải lúc những Hậu Thiên có thể tùy ý xen vào. Có nhiều cường giả hậu Thiên hơn nữa cũng thể tạo thành uy hiếp đối với cường giả Linh Sư. Trừ phi khiến cho Linh Sư tiêu hao hết sạch linh lực. Nhưng điều đó hiển nhiên rất khó làm. Nếu muốn cho Linh Sư tiêu hao hết linh lực, vậy số người chết có thể cần lấy đơn vị ngàn để tính. Đương nhiên, nếu là Linh Sư vừa mới tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, vậy dễ đối phó hơn chút.

      - Ồ? Thanh đánh nhau dường như hết rồi!

      gã hộ vệ Lục gia ở bên ngoài ngưng thần nghe ngóng, còn nghe thấy tiếng đánh giết nhau nữa liền hô lên.

      Người bên cạnh cũng đồng dạng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc :

      - Đúng vậy, quả còn tiếng đánh đấm nữa.

      Những hộ vệ khác đều đưa mắt nhìn ba gã Lục gia trưởng lão từ trong đại sảnh ra ngoài. Ba gã trưởng lão này cũng phải cảnh giới Linh Sư, cho nên ngay khi chiến đấu bắt đầu liền nhân cơ hội chạy ra.

      - Kỳ quái, tại sao nhanh như vậy kết thúc rồi?

      gã trưởng lão nhíu mày trầm ngâm:

      - Hay là Hạ Ngôn kia cùng cả con Hắc Lang đều bị giết chết?

      - Ngũ trưởng lão, Thập nhất trưởng lão, ta vào xem chút.

      Trưởng lão này ánh mắt lấp lóe, với hai vị trưởng lão còn lại. Lão vừa xong từ trong đại sảnh liền ra người.

      Mọi người tập trung nhìn lại, đúng là Lục gia Lục trưởng lão.

      - Lục trưởng lão!

      Mấy vị trưởng lão nhìn thấy Lục trưởng lão ra đều đồng thời nghênh đón. Nhưng là sắc mặt Lục trưởng lão lúc này quả thực rất khó coi. Mấy vị trưởng lão này nhìn thấy sắc mặt Lục trưởng lão như vậy, tâm thần đều rung động, trong lòng khỏi bắt đầu lo lắng hơn.

      - Tên Hạ Ngôn kia thế nào rồi?

      Ngũ trưởng lão thổi thổi chòm râu, lên tiếng dò hỏi.

      Lục trưởng lão lắc đầu thở dài tiếng :

      - muốn năm muơi vạn kim tệ mới bằng lòng rời Lục gia ! Tộc trưởng bảo ta tại lĩnh năm mươi vạn kim tệ.

      - Cái gì?

      Mấy vị trưởng lão đồng thời kinh ngạc lên tiếng.

      Rồi sau đó nhìn đông đảo hộ vệ gia tộc phía sau chút, mặt mảnh trầm, hạ giọng :

      - đòi năm mươi vạn kim tệ! Khá lắm, đúng là dám mở miệng, tộc trưởng vì sao lại đáp ứng?

      Ngũ trưởng lão nghi hoặc .

      Lục trưởng lão lắc đầu thở dài:

      - Nhưng con sói của Hạ Ngôn quá lợi hại, ngay cả tộc trưởng cũng phải đối thủ của nó! Lục Khai trưởng lão cũng bị Hạ Ngôn giết chết rồi. Hạ Ngôn này cũng đáng sợ!

      Tiếng rất thấp, tuy nhiên những hộ vệ ở cạnh đó vẫn có thể nghe được. Việc này muốn giấu cũng giấu được, những hộ vệ đó đều thấy được, cho nên Lục trưởng lão cũng chỉ hạ thấp giọng, cũng quá để ý. Những hộ vệ nghe được Lục trưởng lão thân hình đều run lên, hoảng sợ nhìn về phía của Nghị đường.

      Lục gia lúc này xem như trêu chọc phải người nên trêu!

      - Mấy vị trưởng lão, ta lĩnh kim phiếu trước. Nhanh chóng tiễn bước ôn thần đó , sau đó chúng ta hẵng thương nghị tiếp việc này.

      Mấy vị trưởng lão khác sắc mặt đều ngưng trọng gật đầu.

      Hạ Ngôn ở trong Nghị đường đợi lát, Lục trưởng lão quay lại trong tay cầm tập kim phiếu rực rỡ ánh vàng. Mỗi tấm kim phiếu đều mệnh giá vạn!

      - Tộc trưởng, kim phiếu mang tới đủ!

      Lục trưởng lão cung kính với tộc trưởng Lục Tương Pha.

      Lục Tương Pha khoát tay:

      - Giao kim phiếu cho Hạ công tử !

      Năm mươi vạn kim phiếu này là tất cả số tiền mặt dự trữ trong phòng thu chi lúc này, ngoại trừ năm mươi vạn này ra, số tiền mặt còn lại đủ vạn. Ngay cả số tiền dự trữ của tiểu gia tộc cũng bằng!

      - Hạ công tử!

      Lục trưởng lão đưa kim phiếu tới trước mặt Hạ ngôn.

      Hạ Ngôn tiếp lấy, nhìn chút, sau khi xác định kim phiếu đều là liền tiện tay nhét vào trong lòng ngực.

      - Các vị, ta đây quấy rầy nữa!

      Hạ Ngôn cười với mấy người, rồi thân thể nhàng nhảy lên lưng Thổ Cẩu, chậm rãi về phía cửa Nghị đường. Thân hình to lớn của Thổ Cẩu đột nhiên xuất ngoài cửa Nghị đường.

      "Hô".

      Đại đa số hộ vệ mới vừa rồi nếu thấy Thổ Cẩu, bọn họ cũng chỉ nghe con Hắc Lang to lớn, nhưng khi bọn tận mắt nhìn thấy Thổ Cẩu, trong lòng rung động thế nào có thể nghĩ.

      "Ba".

      Móng vuốt Thổ Cẩu đập mạnh mặt đất. Mỗi lần bước hạ chân xuống, mặt đất cứng rắn liền dập nát thành đống bụi phấn. Ánh mắt xanh sâu thẳm của Thổ Cẩu tỏa ra u quang màu xanh quét nhìn bốn phía, những hộ vệ này đều tự chủ được lui về sau bước. Khí tức từ người Thổ Cẩu tản mát ra khiến cho bọn họ tự đáy lòng toát ra cỗ hàn khí. Mà Hạ Ngôn ngồi ở lưng Thổ Cẩu khóe miệng nhếch lên cười.

      - Các vị, có cơ hội ta lại đến làm khách. tại ta cáo từ trước!

      Hạ Ngôn cười với đám người xung quanh.

      Thổ Cẩu chậm rãi về phía trước, nguyên bản đám hộ vệ vây quanh Nghị đường, rất nhanh tránh ra con đường để Hạ Ngôn ra.

      Chờ Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu rời hồi lâu, những hộ vệ này mới dám há lớn miệng thở dốc.

      - Ta cho tới bây giờ còn chưa từng thấy có con sói nào lớn như vậy. Ngươi nhìn mắt của nó , đáng sợ.

      gã hộ vệ hoảng sợ .

      - Vừa rồi trưởng lão ngay cả tộc trưởng cũng đánh lại con sói này, Hắc Lang này khẳng định là Linh Thú trong truyền thuyết!

      ít hộ vệ đều thấp giọng nghị luận.

      - Hạ Ngôn đó ngờ có Linh Thú! Kỳ quái, Linh Thú đó vì cái gì lại nghe lời Hạ Ngôn chứ, còn ngồi lưng Linh Thú nữa!

      gã con cháu Lục gia tuổi trẻ nhíu mày nghi hoặc .

      - Các ngươi xem kìa, những chỗ mặt đất chỗ Hắc Lang kia qua!

      Đột nhiên có người hô lớn tiếng.

      Mọi người đưa mắt nhìn thấy những nơi mà Thổ Cẩu vừa qua, đều là mảnh bột đá. Mọi người hai mặt nhìn nhau, ngay cả đường đá cứng rắn như thế cũng dễ dàng bị móng đạp thành bột phấn, nếu là chộp vào thân thể người .

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 193: 64 VẠN 8 NGÀN KIM TỆ DƯỢC LIỆU
      Khi ra khỏi phủ viện Lục gia, Thổ Cẩu liền khôi phục lại như trước kia. Thổ Cẩu nếu giữ nguyên hình dáng nghênh ngang đường, vậy còn phải hù chết khối người sao?

      Từ thành Bắc trở lại thành Tây, Hạ Ngôn cũng có ở lại trong tiểu viện của mình lâu, liền mình về hướng Thiên Dược Phường, cách tiểu viện của mình xa. Lúc đó ông chủ Thiên Dược Phường Tần sau ba ngày chuẩn bị đủ dược liệu, mà hôm nay trải qua thời gian bốn ngày.

      đến thời gian nén nhang, Hạ Ngôn xuất ngoài cửa tòa nhà Thiên Dược Phường ba tầng. thân áo dài màu trắng, cầm Thần Hi kiếm trong chiếc vỏ màu đen tay, Hạ Ngôn dừng nghỉ chút phía ngoài cửa Thiên dược Phường, rồi nhanh chóng tiến vào Thiên Dược Phường.

      - Tiên sinh, dược liệu ngài mua tổng cộng hết ba kim tệ sáu ngân tệ!

      Ở tầng Thiên Dược Phường, nhân viên phục vụ khách khí với khách hàng. Trước mặt người khách đó có chút dược liệu sơ cấp.

      - Ba kim tệ sáu ngân tệ! Sao đắt như vậy chứ?

      Vị khách hàng đó dường như có chút bất mãn, tuy nhiên vẫn lấy từ trong túi mình ra ba kim tệ cùng sáu ngân tệ trả cho nhân viên phục vụ, rồi sau đó cầm số dược liệu sơ cấp trước mặt cất vào bên trong cái bao. mua những dược liệu này về hiển nhiên là dùng để luyện chế dược phẩm.

      - Ha ha! Tiên sinh ngài thong thả, hoan nghênh lần sau quang lâm!

      Nhân viên phục vụ kia thu nhận kim tệ xong, vẻ mặt tươi cười khách khí với vị khách đó.

      - Hừ!

      Vị khách hàng đó cũng quay đầu lại, bước nhanh về phía cửa ra.

      Hạ Ngôn vừa mới tiến vào cửa chính liền thấy bóng người lao vào mình, vội vàng né tránh sang bên.

      Thân hình người nọ dừng lại, dường như là sợ va vào người Hạ Ngôn, vội cầm bao dược liệu sơ cấp trong tay chặt, giống như cầm bảo bối vậy.

      - Ngươi đường kiểu gì đó, thiếu chút nữa va vào ta!

      Người nọ nhướng mày, liếc mắt nhìn Hạ Ngôn nổi giận mắng.

      Hạ Ngôn nao nao, ràng người này quá nhanh thiếu chút nữa va vào mình, ngờ còn lên tiếng mắng người trước?

      Lắc đầu, Hạ Ngôn cũng thèm để ý người như vậy.

      - Ồ?

      Người nọ cẩn thận nhìn dược liệu trong tay, phát cũng có tổn hại gì, mới lại hung tợn nhìn về phía Hạ Ngôn :

      - Ngươi thiếu chút nữa đụng vào ta. Sao còn xin lỗi? Tiểu tử này ngươi biết ta là ai ?

      Hạ Ngôn đành phải lắc đầu, nhìn người này chân thẳng:

      - biết.

      - Đáng giận!

      Người này trợn mắt hung tợn nhìn Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn tiên sinh!

      Lúc này, nhân viên phục vụ của Thiên Dược Phường nhìn thấy Hạ Ngôn liền hô lên.

      Hạ Ngôn ở bốn ngày trước đến Thiên Dược Phường mua số dược liệu trị giá chín mươi bốn vạn kim tệ, mấy nhân viên phục vụ trong Thiên Dược Phường mấy ngày nay ngày nào cũng đàm luận về việc này. Vốn Hạ Ngôn hẹn với Tần ba ngày sau tới lấy những dược liệu đó, bất quá ngày hôm qua Hạ Ngôn có xuất đúng thời gian giao hẹn.

      Tần lúc đó còn ở trước mặt những nhân viên phục vụ này kinh ngạc vì sao Hạ Ngôn có tới, thầm nghĩ biết có phải Hạ Ngôn tạm thời bận việc hay ? Nhân viên phục vụ này thấy Hạ Ngôn đột nhiên xuất , trong lòng cả kinh. Sau đó vội vàng từ trong quầy bước nhanh ra nghênh đón, thi lễ rất sâu chào Hạ Ngôn.

      Tên khách vừa rồi định lớn tiếng quát mắng Hạ Ngôn, vội ngậm chặt miệng lại, ánh mắt trợn lớn còn hơn hồi nãy. Nhân viên phục vụ trong Thiên Dược Phường mặc dù bình thường đối với khách hàng đều rất khách khí, nhưng muốn để cho bọn họ cung kính như thế, người khách này còn chưa bao giờ nhìn thấy. Hơn nữa, Thiên Dược Phường là địa phương nào? vừa rồi tuy rằng oán giận câu dược liệu quá đắt. Nhưng cũng dám thêm cái gì. Nhưng tại, nhân viên phục vụ này dường như lại ra nghênh đón cười nịnh người trẻ tuổi này. Người này rốt cuộc có thân phận gì?

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài rốt cuộc đến rồi. Ông chủ vẫn luôn chờ ngài đó.

      Nhân viên phục vụ này khom người cười với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn gật gật đầu:

      - Ừ! Vậy nhờ ngươi mời ông chủ Tần ra .

      Những khách hàng khác ở tầng Thiên Dược Phường mua dược liệu, cũng đều chú ý tới khác thường phía này. Mọi người liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, trong lòng đều phỏng đoán người trẻ tuổi này rốt cuộc có thân phận gì.

      " tới nơi này dường như còn muốn ông chủ Thiên Dược Phường đích thân ra tiếp đón nữa".

      số vị khách thầm nghĩ trong lòng. Người bình thường căn bản là khó có thể tưởng tượng ra chuyện như vậy. Thiên Dược Phường là tiệm bán thuộc lớn nhất thành Tử Diệp, mà ông chủ Tần cùng số đại nhân vật Thánh điện cũng có quan hệ tệ. Nghe , Tần quen biết ít cường giả Linh Sư, còn có số Luyện Đan Sư cường đại nữa.

      Tên khách hàng mới vừa rồi cầu Hạ Ngôn xin lỗi, lúc này gắt gao ngậm miệng lại, sắc mặt có chút trắng bệch, đứng chết lặng ở tại chỗ.

      - Được, Hạ Ngôn tiên sinh! Ta thông báo cho ông chủ!

      Nhân viên phục vụ này vừa lên đến chân cầu thang, từ phía liền truyền đến giọng . Tiếp theo, thân ảnh màu xám có chút mập mạp xuất từ lầu xuống.

      Hạ Ngôn nhìn lại, đúng là ông chủ Tần của Thiên Dược Phường!

      - Ha ha! Ông chủ Tần, vẫn khỏe chứ!

      Hạ Ngôn hơi ôm quyền .

      Tần cũng vội vàng hướng Hạ Ngôn hoàn lễ.

      Lần này, khách hàng bốn phía đều cơ hồ đến tròng mắt cũng sắp lồi ra. Trong số bọn họ có ít người thường xuyên đến Thiên Dược Phường mua dược liệu, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy Tần xuất . Tuy nhiên, bọn họ nhìn thấy Tần đều là tư thái từ dưới nhìn lên, Tần cũng căn bản để ý tới những khách hàng bình thường đó. Nhưng tại, Tần lại vẻ mặt tươi cười tiếp đón người trẻ tuổi này.

      - Hắc hắc! Hạ Ngôn tiên sinh, ngày hôm qua ngài tới, khiến ta đêm ngủ ngon đó!

      Tần cười .

      Hạ Ngôn vội :

      - Bởi vì có việc nên chậm trễ, ông chủ Tần xin bỏ quá cho!

      Tần cười ha hả:

      - vấn đề gì, Hạ Ngôn tiên sinh! Dược liệu của ngài ta chuẩn bị tốt rồi. Chúng ta lên lầu chuyện được chứ?

      Tần nhìn khách hàng xung quanh chút. Giọng thoáng hạ thấp, nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn cũng nhìn xung quanh chút, nhíu mày :

      - Cũng cần lên lầu, ta còn phải khẩn trương quay về. Ông chủ Tần, số dược liệu đó ta phải trả bao nhiêu kim tệ?

      trăm phần dược liệu, mỗi phần là chín mươi sáu loại, tổng trị giá là chín mươi bốn vạn kim tệ. Mà Hạ Ngôn mua dược liệu được giảm giá còn bảy mươi phần trăm. Toàn bộ giá chín mươi bốn vạn, sau khi giảm giá còn lại là sáu mươi bốn vạn tám ngàn kim tệ.

      Nghe Hạ Ngôn như vậy, Tần cũng cười :

      - Tất cả dược liệu sau khi giảm giá còn bảy phần, tổng giá trị là sáu mươi bốn vạn tám ngàn kim tệ. Hạ Ngôn tiên sinh, lấy thân phận của ngài, cũng có lựa chọn trả tiền cho kỳ!

      Bởi vì số lượng dược liệu Hạ Ngôn mua quá mức khổng lồ, số kim tệ cần trả cũng kếch xù, hơn nữa Tần cố ý nịnh bợ Luyện đan sư Hạ Ngôn này. Cho nên, mới có thể như vậy. Trả tiền theo kỳ người bình thường đương nhiên có loại đãi ngộ này.

      - Hơn sáu mươi vạn!

      Khách hàng chung quanh sau khi nghe thấy con số đó, thân hình đều chấn động, thiếu chút nữa ngừng thở, trong đầu đầy dấu chấm hỏi. Còn có người lần mua tới hơn sáu mươi vạn kim tệ dược liệu sao?

      Sáu mươi kim tệ dược liệu đối với bọn họ mà cũng rất khó tiếp nhận rồi, mà người trẻ tuổi tên gọi Hạ Ngôn này ngờ mua hơn sáu mươi vạn kim tệ dược liệu. Hơn nữa, đây còn là con số sau khi giảm giá, nếu số tiền phải trả chỉ sợ càng nhiều hơn. Hơn mười vị khách lúc này trong lòng đều hồi hộp.

      Người khách vừa rồi muốn Hạ Ngôn xin lỗi, hai chân cũng bắt đầu có chút nhũn ra. Từ thái độ của Tần đối với Hạ Ngôn có thể thấy thân phận Hạ Ngôn này khẳng định đơn giản. Nghĩ đến vừa rồi mình tỏ thái độ ác liệt với Hạ Ngôn này: "Lát nữa tên Hạ Ngôn này có thể tìm ta tính sổ hay ? Ta cũng nhân cơ hội mà chạy nhanh thôi!"

      Người khách này đưa mắt nhìn đám người xung quanh chút, trong lòng muốn thoát thân. Tuy nhiên, hai chân lại có chút chịu nghe lời. mua lần hơn ba kim tệ dược liệu chút. Người ta mua lần là hơn sáu mươi vạn kim tệ dược liệu. Chênh lệch này.

      - Đa tạ ý tốt của ông chủ Tần!

      Hạ Ngôn mỉm cười, chuyển Thần Hi kiếm sang tay trái, sau đó tay phải thò vào trong ngực áo:

      - Tiền dược liệu ta trả lần luôn.

      Hạ Ngôn xong, tay phải từ trong ngực áo lấy ra ngoài, tuy nhiên trong tay cầm theo tập kim phiếu dày!

      Kim phiếu ánh vàng rực rỡ, được tất cả mọi người nhìn trong mắt.

      Hạ Ngôn vốn có gần trăm vạn kim phiếu, Lục gia vừa rồi lại bồi thường năm mươi vạn kim phiếu, tại số kim phiếu người Hạ Ngôn đại khái có khoảng ba trăm bốn mươi vạn. Hơn nữa, chỗ Hạ Tử Hân cũng còn có năm mươi vạn kim tệ. Trong khoảng thời gian ngắn, số kim phiếu cũng đủ Hạ Ngôn tiêu dùng.

      - Đúng rồi, ông chủ Tần! Ta còn cần cái đỉnh lô luyện đan!

      Hạ Ngôn rất nhanh kiểm kê kim phiếu lần, bỗng nhiên nhớ tới luyện đan còn cần cái đỉnh lô nữa, lại cười .

      Đỉnh lô luyện đan này cũng có phân thành phẩm chất tốt xấu khác nhau. Tuy nhiên, Hạ Ngôn tại ngay cả Luyện đan sư sơ cấp cũng chưa phải, mua sắm những dược liệu này cũng chỉ sử dụng để luyện tập. Cho nên, sử dụng đỉnh lô bình thường cũng thích hợp. Về phần có thể tăng lên hiệu quả của những đan dược cũng cần đỉnh lô quý hiếm, về sau từ từ mới tìm kiếm cũng được. Đỉnh lô chỉ có hai loại đỉnh lô bình thường và đỉnh lô truyền thuyết. Mà đỉnh lô truyền thuyết này đều là những đỉnh lô mà Luyện đan sư cao cấp từng sử dụng thời gian dài.

      - Đỉnh lô?

      Tần thấy Hạ Ngôn kiểm kê kim phiếu trong lòng cũng vô cùng kích động, dù sao đây là khoản sinh ý lớn hiếm thấy. Cho nên, có chút nghe ý Hạ Ngôn cái gì.

      Thấy biểu tình Tần , Hạ Ngôn cười lại:

      - Phải, đỉnh lô dùng để luyện đan, đỉnh lô phẩm chất bình thường là được! Ông chủ Tần, Thiên Dược Phường của ngài hẳn là có chứ?

      - Ồ, có, có!

      Tần vội xấu hổ cười . Phối chế dược phẩm cần công cụ đặc thù, nhưng luyện đan lại cần đỉnh lô! Những đỉnh lô này mặc dù phẩm chất bình thường, cũng phải dùng tài liệu đắt tiền chế tạo mà thành. Cho nên, cho dù là đỉnh lô bình thường cũng giá vạn kim tệ.

      - Ừ, vậy tốt rồi. Ông chủ Tần, đỉnh lô này giá bao nhiêu kim tệ?

      Hạ Ngôn dừng tay hỏi.

      Tần lông mi hơi hơi chớp chớp, cười :

      - Đỉnh lô này coi như ta tặng cho tiên sinh !

      Tần cố ý lấy lòng Hạ Ngôn, cho nên đỉnh lô trị giá vạn kim tệ cũng coi như là đền đáp.

      Thấy Tần như vậy, Hạ Ngôn cũng có chối từ, gật đầu :

      - Vậy đa tạ ông chủ Tần, đây là sáu mươi bốn vạn tám nghìn kim phiếu, ngài kiểm tra lại chút xem có sai sót gì !

      Hạ Ngôn đẩy số kim phiếu kiểm kê tới trước mặt Tần , hơn sáu mươi vạn kim phiếu khiến thân thể Tần cũng có chút run rẩy.

      Hơn mười khách hàng bốn phía nhìn thấy tập kim phiếu kia trong mắt sớm tràn đầy màu vàng, tuy nhiên bọn họ cũng dám ở trong Thiên Dược Phường có động tác gì đặc biệt.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 194: TÚY TIÊN LÂU
      Tần tiếp nhận kim phiếu, chỉ tùy ý đếm lại chút, liền cầm hơn sáu mươi vạn kim phiếu nhét vào trong ngực áo. Lấy thân phận Hạ Ngôn, Tần tự nhiên yên tâm, Hạ Ngôn chỉ là khách hàng do bằng hữu tốt Tô Cách của dẫn tới, mà còn là đệ tử viện trưởng Tử Diệp đích thân thu nhận. Chỉ riêng thân phận này, đủ để cho Tần hoàn toàn yên tâm.

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Mời theo ta!

      Tần sau khi thu kim phiếu lại, với Hạ Ngôn.

      trăm phần dược liệu, mỗi phần là chín mươi sáu loại, nhiều dược liệu như vậy đương nhiên có khả năng đặt ở quầy hàng của Thiên Dược Phường được. theo Tần vào trong kho hàng Thiên Dược Phường, Hạ Ngôn ở trong này thấy được mấy chiếc thùng lớn. Trong kho hàng này, mùi các loại dược liệu hỗn tạp vô cùng nồng đậm.

      Mà tên khách hàng vừa rồi rống giận với Hạ Ngôn kia, lúc này mới như trút được gánh nặng, đưa tay lau mồ hôi trán, vội vàng thừa dịp Hạ Ngôn rời cùng Tần liền yên lặng trốn .

      - Trời! Người trẻ tuổi vừa rồi rốt cuộc là ai? Các ngươi có nhìn thấy , người ít nhất có hơn trăm vạn kim phiếu!

      - Đúng vậy! Ta nhìn rất ràng, mỗi tấm đều là vạn kim tệ.

      nữ khách mang thai ngạc nhiên thán phục .

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Trong sáu chiếc rương này là dược liệu ngài cần!

      Tần cười với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn gật đầu. Những dược liệu này gần như đều là dược liệu cấp thấp, tổng giá trị hơn chín mươi vạn kim tệ, cho nên số lượng hiển nhiên là phi thường khổng lồ.

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Những dược liệu này để ta cho người chuyển giúp ngài !

      Tần nhìn Hạ Ngôn chút, ánh mắt lóe lên cười . thấy Hạ Ngôn đến mình, tự nhiên thể lần chở hết toàn bộ số dược liệu này được, cho nên mới như thế.

      Hạ Ngôn trong đầu suy nghĩ nên làm thế nào chuyển số dược liệu này, Tần lại phái người chở dược liệu về cho mình, điều này chính hợp tâm ý Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn gật đầu chắp tay cười :

      - Như vậy tốt quá, đa tạ ông chủ Tần!

      Sáu cái rương, còn có đỉnh lô luyện đan, được xếp lên hai chiếc xe ngựa, sau nửa canh giờ được vận chuyển đến trong tiểu viện của Hạ Ngôn. Hai gã nhân viên phục vụ Thiên Dược Phường lần lượt khiêng sáu chiếc rương cùng đỉnh lô vào trong sương phòng bên phải, sau đó mới cung kính cáo từ. Hạ Ngôn hiển nhiên lời cảm ơn!

      "Có những dược liệu này ta liền có thể bắt đầu luyện tập luyện chế đan dược!"

      Hạ Ngôn nhìn số dược liệu chất đầy toàn bộ phòng, hai mắt sáng lên:

      "Nhưng tại Thánh Hoàng gia gia thân thể biết có khôi phục hay chưa!"

      Ở trong Thanh Vân Sơn, lão Thánh Hoàng hao phí ít linh hồn lực cứu Hạ Ngôn từ trong tay Tống Lập ra. Mà Hạ Ngôn luyện chế đan dược tự nhiên phải có lão Thánh Hoàng ở bên giúp đỡ. Như vậy, Hạ Ngôn cũng có thể ít phải đường vòng rất nhiều, nhanh chóng tăng lên năng lực luyện đan của mình.

      Quan trọng nhất là luyện đan tăng lên độ kiên cố của tinh thần, còn có thể rất nhanh hấp thu linh lực đan dược. Với thực lực tại của Hạ Ngôn, hoàn toàn có thể luyện chế ra đan dược tam phẩm. Nếu có Luyện đan sư trợ giúp, vậy Hạ Ngôn có thể cần thời gian rất lâu mới có thể thành công luyện chế ra đan dược thành phẩm, mà nếu có Luyện đan sư trợ giúp chút, thời gian đó có thể rất ngắn. Nhất là Luyện đan sư như lão Thánh Hoàng vậy.

      "Cũng gấp nhất, ta trước gọi Thánh HOàng gia gia vội, Thánh Hoàng gia gia mặc dù ở trong nhẫn nhưng cũng biết chuyện của ta. Chờ gia gia tự thân rồi sau!"

      Cuối cùng lại nhìn số dược liệu khổng lồ đó, Hạ Ngôn hơi gật đầu cái, lúc này mới từ trong phòng ra ngoài.

      Mà Thổ Cẩu vẻ mặt thống khổ nhìn Hạ Ngôn. Sương phòng bên phải vốn là phòng của Thổ Cẩu. Mà tại lại bị lượng lớn dược liệu chiếm giữ. Thổ Cẩu đương nhiên trong lòng tình nguyện, hai cái tai cũng cụp xuống.

      "Ư ư!"

      Thổ Cẩu thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình, phát ra mấy tiếng kêu muốn kháng nghị.

      Hạ Ngôn hơi nhíu lại mắt :

      - Sau này ngươi ngủ cùng những dược liệu đó ! Trông coi cho tốt, đừng để người ta trộm mất đó.

      - Ngao ô!

      Khi trời sẩm tối, Hạ Ngôn ngồi vận chuyển Linh La tâm pháp.

      Toàn bộ động tĩnh trong tiểu viện đều ở trong cảm giác của Hạ Ngôn. Ngay cả mảnh lá rụng theo gió bay xuống, cũng tránh khỏi cảm nhận của Hạ Ngôn. Thực lực Hạ Ngôn tăng lên, năm cảm giác của Hạ Ngôn cũng càng ngày càng nhạy bén. Ngay cả tiếng hít thở trong phòng Tiểu Thanh cùng Thổ Cẩu, Hạ Ngôn cũng đều có thể nghe được ràng. Hơn nữa, tuy rằng cần tận mắt nhìn, Hạ Ngôn cũng có thể cảm nhận được tồn tại của Tiểu Thanh và Thổ Cẩu.

      con bướm bay qua tiểu viện, Hạ Ngôn lông mày hơi giật giật, chợt lại giãn ra, khóe miệng xuất chút tươi cười.

      - Ồ?

      Hạ Ngôn tâm niệm đột nhiên chuyển động.

      "Có người tới gần!"

      Trong thính giác, liên tiếp có tiếng bước chân rất nhanh tới gần cửa tiểu viện. Hạ Ngôn rất nhanh mở mắt, từ giường đứng lên, sau đó nhàng nhảy xuống. Tay phải với về phía Thần Hi kiếm giường hất lên chút, Thần Hi kiếm liền tiếng động bay vào trong tay Hạ Ngôn.

      "Cốc cốc!"

      Tiếng gõ cửa vang lên.

      - Ai đó?

      Tiểu Thanh ở trong phòng nghe được tiếng gõ cửa, vội ra ngoài lên tiếng hỏi.

      "Có ai tới nhà chúng ta chứ?"

      Tiểu Thanh trong lòng thầm nghĩ, nhìn về phía cửa viện.

      - Ồ? Ta lầm sao?

      Ngoài cửa truyền đến giọng to ồm ồm, nghe được thanh Tiểu Thanh từ trong viện truyền ra, nên mới kinh nghi tiếng:

      - đúng, sai chính là nơi này mà! Nhưng sao lại có tiếng nữ nhân chứ?

      Lý Nguyên Xuân đứng ở ngoài cửa, nhìn trái nhìn phải, buồn bực gãi gãi đầu.

      "Bịch".

      Thổ Cẩu lập tức lẻn đến phía sau khe cửa viện ngồi xổm xuống, ánh mắt xanh sâu thẳm trừng nhìn Lý Nguyên Xuân.

      - Là Lý đại ca!

      Hạ Ngôn nghe được giọng , liền biết là Lý Nguyên Xuân ở ngoài.

      - Ha ha! Lý đại ca! Đệ đây.

      Hạ Ngôn cười lớn, mở cửa phòng bước ra đến cửa viện.

      Tiểu Thanh đôi mắt đen tròn lộ ra nghi hoặc, cũng rời gót sen theo sau Hạ Ngôn.

      "Két!"

      Cửa viện được Hạ Ngôn mở ra.

      Lý Nguyên Xuân cau mày đứng ở bên ngoài. Ánh mắt ngẩn ra, Lý Nguyên Xuân nhìn thấy Tiểu Thanh xinh đẹp thoát tục phía sau Hạ Ngôn, lông mi run rẩy, sau đó mới cười ha ha:

      - Lão đệ.

      Hạ Ngôn vội lên tiếng cắt lời:

      - Lão ca! Đây là Tiểu Thanh. Muội tử của ta ở thành Ngọc Thủy, ta đưa nàng lên để có thể trông nom cho tiểu viện này.

      Lý Nguyên Xuân vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ cười ha ha :

      - Muội tử, ta gọi là Lý Nguyên Xuân, là đại ca của Hạ Ngôn. Chúng ta cũng coi như quen biết, sau này muội cũng coi ta là đại ca !

      Tiểu Thanh sắc mặt đỏ lên, nhìn Hạ Ngôn chút.

      Hạ Ngôn gật đầu, nàng mới cúi thấp đầu lên tiếng "vâng".

      - Lão ca! Huynh tìm đệ có việc sao?

      Hạ Ngôn hiếu kỳ hỏi. Lý Nguyên Xuân ở bên cạnh viện trưởng xử lý những việc lặt vặt, bình thường cũng có chút bận rộn, nếu có việc gì hẳn là đến tìm mình lúc này.

      Lý Nguyên Xuân vỗ đầu lớn tiếng :

      - Ta thiếu chút nữa quên mất. Hạ Ngôn! Viện trưởng bảo đệ tại tới Túy Tiên lâu!

      Túy Tiên lâu, tửu lâu đệ nhất thành Tử Diệp, cũng là tửu lâu xa hoa nhất thành Tử Diệp. Tửu lâu đệ nhất thành Tử Diệp cũng phải Tụ Phúc lâu thành Ngọc Thủy có thể so sánh! Túy Tiên lâu này là tửu lâu do Thánh điện thành Tử Diệp mở kinh doanh.

      - Túy Tiên lâu?

      Hạ Ngôn nhướng mày. chưa bao giờ tới Túy Tiên lâu.

      - Phải, Túy Tiên lâu ngay bên phải phòng đấu giá. Lão đệ, đệ mau . Viện trưởng còn có việc bảo ta làm. Tiểu Thanh muội, ta trước.

      Lý Nguyên Xuân luôn miệng .

      Hạ Ngôn cùng Tiểu Thanh đều gật đầu.

      Nhìn Lý Nguyên Xuân xoay người rất nhanh rời , Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng:

      "Sư phụ bảo ta tới Túy Tiên lâu làm gì nhỉ? Nghe Túy Tiên lâu này là tửu lâu xa hoa nhất, lớn nhất thành Tử Diệp! Chẳng lẽ, sư phụ bảo ta tới đó cùng ăn cơm sao?"

      Hạ Ngôn lắc đầu, ánh mắt xoay chuyển nghĩ:

      "Ngày khảo hạch học viên đặc biệt, viện trưởng sư phụ bảo ta tới nhà người chuyến, tuy nhiên lúc buổi tối ta tới người lại ở nhà. "Hôm nay. "

      Thu liễm tâm thần lại, Hạ Ngôn đưa mắt nhìn về phía Tiểu Thanh:

      - Tiểu Thanh! Buổi tối huynh ăn cơm cùng muội. Thổ Cẩu, ngươi ở nhà với Tiểu Thanh.

      Thổ Cẩu "
      ngao ô" tiếng, nhe răng trợn mắt lè lưỡi, ngoe nguẩy cái đuôi ngắn của mình.

      - Vâng!

      Tiểu Thanh gật đầu lên tiếng, đôi mắt đẹp nhìn về phía Hạ Ngôn:

      - Hạ Ngôn ca! Huynh .

      Túy Tiên lâu ngay tại phía bên phải, cách phòng đấu giá trăm mét. Hạ Ngôn từ tiểu viện đến túy Tiên lâu, chỉ dùng đến thời gian chén trà .

      Quảng trường trung ương, đầu người nhấp nhô. Bên ngoài hội trường cực hạn khiêu chiến, bóng người đông đúc. Hạ Ngôn chỉ quét mắt nhìn vòng, liền tiếp tục bước nhanh về phía Túy Tiên lâu.

      Túy Tiên lâu này tổng cộng cũng chia làm ba tầng. Mà đêm buông xuống, ngọn đèn trước cửa Túy Tiên lâu lại tỏa sáng, từ rất xa liền có thể thấy được ràng. Ở bên ngoài túy Tiên lâu, có bốn gã gác cửa! Những người gác cửa đó đều là nhân viên trong Thánh điện thành Tử Diệp. Nếu muốn ăn cơm ở Túy Tiên lâu, bình thường người giàu có phải đặt trước ba ngày. cách khác, nếu đặt trước, cho dù ngươi có nhiều tiền hơn nữa cũng được.

      Người có thể ở Túy Tiên lâu dùng cơm đều là người có thân phận ở thành Tử Diệp. Ngay cả người bình thường, cho dù có tiền cũng khó có điều kiện ở nơi này dùng cơm.

      Có thể vào Túy Tiên lâu, bản thân điều này loại biểu tượng cho thân phận!

      - Quả nhiên tầm thường!

      Hạ Ngôn ở ngoài Túy Tiên lâu dừng lại chút.

      Túy Tiên lâu này tuy rằng cũng là ba tầng, tuy nhiên chiếm diện tích lớn hơn nhiều so với Tụ Phúc lâu thành Ngọc Thủy. Ánh mắt đảo qua, Hạ Ngôn nhìn thấy ngay cả người gác cửa đứng ngoài cũng đều là cường giả cảnh giới Hậu thiên đỉnh. Hơn nữa, bốn người này ngờ đều mang theo vũ khí tùy thân. Tửu lâu bình thường, người gác của đương nhiên có khả năng mang binh khí ở trước mặt khách hàng, nhưng Túy Tiên lâu lại đặc biệt!

      "
      Cũng biết sư phụ tại đến hay chưa!"

      Hạ Ngôn trong lòng nghĩ, cất bước tiến tới cửa Túy Tiên lâu.

      - Tiên sinh, xin dừng bước!

      gã người gác cửa đưa tay ra ngăn Hạ Ngôn lại.

      Hạ Ngôn lập tức dừng lại, nhìn về phía người gác cửa kia thầm nghĩ:

      "
      Chẳng lẽ còn phải tháo kiếm?"

      Vào Tụ Phúc lâu thành Ngọc Thủy cũng phải tháo kiếm, Túy Tiên lâu này cũng có quy củ tháo kiếm!

      - Tiên sinh, ngài có hẹn trước ?

      Tên gác cửa này vẻ mặt tươi cười dò hỏi.

      - Hẹn trước?

      Hạ Ngôn sửng sốt:

      - Chẳng lẽ dùng cơm ở nơi này còn phải hẹn trước sao?

      Hạ Ngôn chưa bao giờ tới Túy Tiên lâu, tự nhiên biết quy củ nơi này. Hơn nữa việc tu luyện quá bận rộn, Hạ Ngôn cũng chưa từng nghe người nào về việc này.

      - Đúng vậy! Dùng cơm ở Túy Tiên lâu chúng ta cần hẹn trước ba ngày. Nếu thể vào. Vị tiên sinh này, ngài nếu có hẹn trước có thể tại liền đăng ký chỗ ngồi trước. Tuy nhiên, phải chờ ba ngày sau mới có thể tiến vào Túy Tiên lâu dùng cơm.

      Người gác cửa này có chút kiên nhẫn với Hạ Ngôn.

      Mà ba gã gác cửa khác cũng đều đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, tuy nhiên vẻ mặt lại chút thay đổi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :