Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 160: TẤN CẤP
      Thái Kim Hoa có thể đảm nhiệm vị trí giáo sư của học viện tuyệt đối hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân. Cái gọi là kỹ xảo chiến đấu thực chất là linh hoạt của cơ thể, xương cốt, cơ nhục và nhạy bén của người đó. Khi bị đối phương công kích rất nhanh thân thể làm ra động tác tránh né hoặc đón đỡ.

      Năng lực này mặc dù cũng có quan hệ tới nội lực hay linh lực nhưng đó phải là yếu tố quyết định. Tu luyện giả cho dù thực lực mạnh nhưng cũng có rèn luyện loại kỹ xảo này. Loại kỹ xảo này còn có tác dụng khác là giúp người tu luyện phát huy tốt hơn uy lực vũ kỹ của bản thân.

      Thái Kim Hoa, trong tay cầm mộc côn thủ thế, miệng mang theo ý cười khinh bỉ. Nàng là giáo sư của học viện Tử Diệp, nếu ngay cả đệ tử mới vào học viện so đấu về kỹ xảo chiến đấu cũng thắng được, vậy sau này cũng còn mặt mũi nào mà lại ở trong học viện Tử Diệp nữa.

      "Ta hẳn là chiêu đủ đánh bại " Thái Kim Hoa thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt lăng lệ chợt lóe.

      Còn Hạ Ngôn khuôn mặt bình thần vẫn mang theo nụ cười lạnh.

      Ngay cả Đái Kỳ cũng có chút khó hiểu. Ngày hôm qua Hạ Ngôn bằng vào thực lực của mình có thể dễ dàng đánh bại đệ tử cao cấp của học viện. Đến lúc này nàng đối với thực lực của Hạ Ngôn càng thêm mù mịt.

      Nếu tự tin vào thực lực của bản thân Hạ Ngôn sao dám khiêu chiến Thái Kim Hoa chứ?

      Nghĩ tới đây Đái Kỳ cũng cảm thấy có chút hiếu kỳ. Bất quá, Thái Kim Hoa dù sao cũng là cường giả linh sư cho dù là kinh nghiệm chiến đấu hay là thực lực đều rất mạnh!

      "Tiểu tử, xem ta thu thập ngươi thế nào!" Thái Kim Hoa hét lớn tiếng, mộc côn rất nhanh quét ngang đường rồi chân điểm mạnh cái dứt khoát lao về hướng Hạ Ngôn.

      Mặc dù sử dụng linh lực, nhưng tốc độ của Thái Kim Hoa vẫn rất nhanh, ngón tay, cánh tay, vai rồi vòng eo toàn bộ được vận hết sức chuẩn xác và nhuần nhuyễn, đánh ra côn quét ngang người Hạ Ngôn.

      Thái Kim Hoa trước đó nghĩ rằng, côn này cho dù đánh ngã được Hạ Ngôn cũng có thể đánh bay được mộc côn trong tay Hạ Ngôn.

      Khóe miệng mang theo nụ cười đắc ý, Thái Kim Hoa trong nháy mắt thân thể tới gần chỗ Hạ Ngôn đứng.

      Hạ Ngôn Lại nở nụ cười lạnh, sau đó thân thể chợt động chân trái rất nhanh đưa tới trước bước, cả phần thân người từ eo trở lên rất nhanh trước khi mộc côn của Thái Kim Hoa đánh lên người ngả về phía sau.

      Cước bộ, lực của eo, lực của cổ tay vận dụng đều hết sức xảo diệu, khi hơi nghiêng người về phía sau tay cầm mộc côn của Hạ Ngôn rất nhanh thuận thế gạt mạnh lên ngược lại với chiều mộc côn của Thái Kim Hoa.

      Mộc côn của Thái Kim Hoa liền bị mộc côn của Hạ Ngôn gạt bay sang bên. Mộc côn của Thái Kim Hoa Khi nãy nguyên bản đánh vào yết hầu của Hạ Ngôn, lúc này sau khi bị Hạ Ngôn gạt mộc côn này đánh sang bên cạnh Hạ Ngôn.

      Thân của Hạ Ngôn tiếp tục ngửa về phía sau tạo thành góc khoảng ba mươi độ với phần thân dưới. Tay trái rất nhanh đánh xuống mặt đất chưởng thân thể mềm dẻo rất nhanh bắn thẳng dậy, lực lượng toàn thân dồn lên mộc côn rồi đánh mạnh lên mộc côn của Thái Kim Hoa, làm cho mộc côn của Thái Kim Hoa bị đánh ngược trở lại với tốc độ còn nhanh hơn khi đành về phía của Hạ Ngôn.

      " ổn! Sao có thể như vậy?" Thái Kim Hoa lúc này cước bộ rất nhanh lui về phía sau ba bước, mộc côn khi bị đánh ngược trở lại chỉ chút nữa thôi là đánh lên thân thể nàng ta.

      "Điều này sao có thể?" Thái Kim Hoa sau khi chấn tỉnh lại liền, mộc côn trong tay liền thủ thế, tập trung tinh thần. Nhũng động tác khi nãy của Hạ Ngôn nàng thể nhìn ra.

      Lúc này đây, Thái Kim Hoa còn khinh thường như khi nãy nữa. lập tức triển khai công kích Hạ Ngôn mà tìm sơ hở rồi mới tiến hành công kích. Vì hai người sử dụng linh lực, cho nên tốc độ mặc dù rất nhanh nhưng mọi người quan chiến ở xung quanh vẫn thấy hành động của hai người.

      Mọi người xung quanh thấy Thái Kim Hoa và Hạ Ngôn chỉ giao thủ với nhau có chiêu, mà Thái Kim Hoa cũng chiếm được thượng phong. Điều này làm bọn họ hết sức kinh ngạc.

      Giờ đây bọn họ cảm thấy thực lực của Hạ Ngôn quả thực tầm thường!

      "Giáo sư Thái Kim Hoa, sao còn chưa ra tay?" Hạ Ngôn cười , "Ngươi nếu ra tay, vậy ta cũng khách khí nữa!"

      Vừa dứt lời thân thể Hạ Ngôn rất nhanh lao về hướng Thái Kim Hoa, lực lượng cơ thể toàn bộ bộc phát. Mặc dù sử dụng linh lực, nhưng qua đó cho thấy trình độ kỹ xảo chiến đấu của Hạ Ngôn.

      Thái Kim Hoa ánh mắt ngưng trọng, trong lòng hết sức kinh hãi. Nàng cảm thấy được trường côn tay Hạ Ngôn thiên biến vạn hóa. biết đánh tới bộ vị nào cơ thể mình.

      Ngay cả nàng cũng thể phán đoán được trường côn tay Hạ Ngôn đánh lên bộ vị nào cơ thể mình!

      Chỉ chưa tới hai cái hô hấp thời gian, Hạ Ngôn gần tới chỗ Thái Kim Hoa, trường côn trong tay liền đâm thẳng tới!

      côn này nhằm hướng ngực của nàng!

      Thái Kim Hoa vội vàng lui về phía sau từng bước, trường côn trong tay rất nhanh quét ngang muốn phá giải thế công của Hạ Ngôn. Nhưng trong lúc tấn công mãnh liệt như vậy Hạ Ngôn lại bất ngờ thu thế công thân thể rất nhanh định trụ lại.

      lao tới với tốc độ cao, lực lượng toàn thân dồn vào thế công kích, hề sử dụng linh lực, trong tình huống như vậy có thể ngay lập tức làm thân thể dừng lại. Người bình thường sao có thể làm như vậy được?

      Nhưng Hạ Ngôn lại có thể làm như vậy cách dễ dàng!

      Hạ Ngôn đột ngột dừng lại làm cho côn quét ngang của Thái Kim Hoa đánh hụt vào khí, đồng thời trong lúc đó trường côn trong tay Hạ Ngôn rất nhanh lại đâm về phía trước!

      Trường côn chuẩn xác đâm tới ngực của Thái Kim Hoa.

      "A!" sử dụng linh lực hộ thân cho nên nàng cảm giác được cỗ đại lực rất lớn, sau đó thân thể liền tự chủ được ngã về phía sau, kinh hãi hét lên tiếng.

      Ngay sau đó Thái Kim Hoa rất nhanh vận chuyển linh lực toàn thân, nhưng thân thể vẫn khống chế được ngã về phía sau, ngay lập tức Thái Kim Hoa vỗ chưởng lên mặt đất thân thể rất nhanh lại đứng dậy.

      Lúc này sắc mặt Thái Kim Hoa đỏ bừng bừng như máu. Hiển nhiên nàng thua, tuy rằng mộc côn của Hạ Ngôn chưa chạm vào ngực nàng, nhưng nàng sử dụng linh lực!

      Ở đây có mặt ít linh sư, mọi người chỉ liếc mắt cái cũng có thể nhận ra Thái Kim Hoa trong thời khắc mấu chốt sử dụng linh lực. Nếu khi nãy nàng bị nằm dài mặt đất.

      "Ngươi. làm thế nào.?" Thái Kim Hoa mặt mày đỏ bừng hô hấp gấp gáp, hai mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, mặt mang theo biểu tình khó hiểu, hỏi Hạ Ngôn "Giáo sư Thái Kim Hoa, ý ngươi hỏi là làm sao trong quá trình công kích toàn bộ cơ thể trong nháy mắt đình chỉ sao?" Hạ Ngôn nhìn Thái Kim Hoa cười rồi , "Rất đơn giản, khi trình độ khống chế các bộ vị cơ thể đạt tới trình độ nhất định làm được!"

      "Giáo sư Thái Kim Hoa. Nếu vẫn chưa hiểu ta có thể làm lại lần nữa cho ngươi xem!" Hạ Ngôn lại tiếp.

      " cần! Ta thua!" Thái Kim Hoa trầm giọng .

      Gần hai trăm đệ tử xung quanh đều khiếp sợ ồ lên tiếng!

      Chỉ sau hai chiêu, Thái Kim Hoa thất bại!

      Thực ra nếu hai người bọn họ dùng linh lực Thái Kim Hoa mặc dù vẫn là địch lại Hạ Ngôn, nhưng cũng thể chỉ trong hai chiêu bại dưới tay Hạ Ngôn. Nhưng đây là chỉ đơn thuần so đấu về kỹ xảo khống chế thân thể. Mà về mặt này Hạ Ngôn muốn tìm đối thủ là gian khó a!

      "Sau này, ta thấy các ngươi, ta đường vòng!" Thái Kim Hoa toàn thân run rẩy, thanh khàn khàn .

      "Ngươi!" Đái Kỳ thầm than tiếng, rồi lắc đầu, dường như muốn điều gì nhưng rồi lại thôi.

      "Chúng ta !" Thái Kim Hoa phất tay ra hiệu với hai mươi đệ tử do mình phụ trách, thần sắc buồn bã, thoáng cái như già mười tuổi.

      " là lợi hại!" Mấy tên đệ tử cùng nhóm với Hạ Ngôn, kinh hô.

      Sau khi Thái Kim Hoa rời . Các giáo sư và đệ tử của mình cũng chậm rãi tản ra, nhưng vẫn ngừng nghị luận về trận đấu vừa kết thúc. Vài giáo sư tới cười với giáo sư Đái Kỳ chút rồi mới rời .

      "Hạ Ngôn!"

      "Giáo sư Đái Kỳ!" Hạ Ngôn nhìn vào mắt Đái Kỳ .

      "Hạ Ngôn, ta có gì có thể chỉ dạy ngươi nữa!" Ánh mắt chợt lóe, khuôn mặt xinh đẹp có tia ngượng ngập rất khó phát .

      Mới vừa rồi nàng chứng kiến khả năng khống chế lực lượng của cơ thể, kỹ xảo chiến đấu của Hạ Ngôn, vượt qua nàng!

      Hạ Ngôn sửng sốt, sau đó liền : "Giáo sư Đái Kỳ? Ý của người là?"

      "Ta có tư cách trực tiếp tấn cấp cho ngươi thành đệ tử trung cấp, như vậy ngươi hãy gặp viện trưởng! Đem chuyện này cho ông ấy biết chút, hẳn là viện trưởng giúp ngươi tấn cấp lên thành đệ tử trung cấp hoặc cao cấp. Đừng chậm trễ nữa!" Đái Kỳ thanh nhu hòa với Hạ Ngôn.

      Cả nhóm đệ tử ánh mắt đều đổ dồn về phía Hạ Ngôn!

      "Ta ở chỗ này quả cũng chẳng có gì để học, bằng sớm chút kinh các!" Hạ Ngôn suy nghĩ trong chốc lát, rồi , "Ta biết rồi, cảm ơn giáo sư Đái Kỳ. Nơi ở của viện trưởng là Vị Ương sơn, phía sau nơi tu luyện của các đệ tử trọng tâm có phải ?"

      "Phải!" Đái Kỳ gật đầu, "Những đệ tử bình thường thể tới nơi đó, bất quá ngươi lại là đệ tử của viện trưởng, tất nhiên là có thể tới tìm viện trưởng."

      "Được! Vậy ta ngay bây giờ!" Hạ Ngôn gật đầu .

      Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Hạ Ngôn cầm trường kiếm của mình, quay người lại hướng Vị Ương sơn bước tới.

      "Hạ Ngôn, là lợi hại, vừa rồi các ngươi đều thấy cả chứ?" tên đệ tử ánh mắt chợt lóe quay sang hỏi mấy tên bên cạnh.

      "Có thấy, Hạ Ngôn khi nãy công kích Thái Kim Hoa dường như dùng toàn lực, các bộ vị toàn thân dường như đều được sử dụng. Nhưng trong thời khắc mấu chốt, nháy mắt đình chỉ, làm cho Thái Kim Hoa phán đoán sai lầm cho nên thể ngăn cản được công kích tiếp theo. Nếu là chúng ta khẳng định thể trong nháy mắt dựa vào lực lượng của cơ thể trong nháy mắt dừng lại, mà theo quán tính tiếp tục đánh về phía trước, vậy Thái Kim Hoa khẳng định có thể đón đỡ!" tên đệ tử có vẻ quan sát rất cẩn thận .

      "Các ngươi đúng, năng lực chế thân thể của Hạ Ngôn vượt qua sơ cấp giáo sư. Có khả năng này trong vấn đề tu luyện vũ kỹ có thêm năm thành cơ hội thành công. Hơn nữa, có thể phát huy mạnh mẽ hơn uy lực của vũ kỹ! Các ngươi, cần phải cố gắng luyện tập nhiều!" Đôi mắt đẹp của Đái Kỳ nhìn chúng đệ tử xung quanh, chậm rãi .

      " biết viện trưởng có đồng ý cho ta tiến vào Kinh các hay !? Hay là muốn ta theo trình tự, sau khi trở thành đệ tử trung cấp mới được vào!?" Hạ Ngôn đường khỏi nhíu mày suy nghĩ.

      "Cho dù trở thành đệ tử trung cấp, cũng chỉ có thể xem những bí tích nhân cấp. " Hạ Ngôn xoay người nhìn kinh các phía trong rừng cây. "Tầng thứ nhất là bí tịch bất nhập lưu, tầng thứ hai là bí tịch nhân cấp, tâng thứ ba mới là bí tịch thiên cấp!"

      "Chỉ có đệ tử trọng tâm mới có thể tới xem thiên cấp bí tịch, hơn nữa còn cần có đồng ý của viện trưởng!" Hạ Ngôn trong lòng cân nhắc chút rồi lại xoay người lại, rất nhanh hướng tới Vị Ương sơn tới.

      "Nơi đệ tử trọng tâm tu luyện, có gì khác biệt so với các đệ tử bình thường?"

      Hạ Ngôn cảm thấy rất tò mò, địa phương sau Vị Ương sơn này rốt cục như thế nào? Các đệ tử bình thường trong học viện được phép tới nơi này.

      Phải đạt tới cảnh giới linh sư, hơn nữa còn phải là đệ tử trọng tâm của học viện mới được phép vào địa phương phía sau Vị Ương sơn này!

      Sau thời gian, chén trà , Hạ Ngôn tới trước cái sân rất lớn vây xung quanh là những cây cổ thụ cao lớn. Mỗi cây cách nhau vài thước, có hai hàng chạy song song hai bên sân. Thoạt nhìn giống như bức tường xanh biếc!

      Hạ Ngôn nhìn vào sâu phía bên trong thấy cách đó mấy trăm thước, có đạo nhân ảnh chợt chợt , linh hoạt như con thỏ, trong vài cái nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt Hạ Ngôn.

      "Quả nhiên tầm thường!" Hạ Ngôn gật gật đầu, nhìn xung quanh thấy số khối kiến trúc, đó đều là những gian độc lập.

      "Đứng lại!"

      Hạ Ngôn vừa muốn nhấc chân vào phía trong, trước mặt có bóng người chớp động, từ cây đại thụ có đạo nhân ảnh nhay xuống ngăn cản Hạ Ngôn.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 161: VIỆN TRƯỞNG KINH NGẠC
      Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, tập trung nhìn kỹ nhân ảnh vừa từ cây nhảy xuống ngăn mình tiến vào phía trong. Nam nhân này mắt to mày rộng, trong mắt tinh quang chớp động, hai chân vững như bàn thạch, tay cầm thanh trường kiếm màu đen. Người này chắc chắn là cường giả linh sư.

      Hạ Ngôn còn chưa kịp mở miệng, người này nhìn Hạ Ngôn ngữ khí có phần khách khí . " Mời ngươi hãy xuất ra thẻ bài của đệ tử trọng tâm!"

      Hạ Ngôn lắc đầu, thản nhiên : "Ta phải là đệ tử trọng tâm!"

      " phải đệ tử trọng tâm?" Hai mày thô to của nam nhân này khẽ cau lại, ngữ khí có chút tức giận : " phải đệ tử trọng tâm của học viện được phép tiến vào khu vực này, mời ngươi trở về!"

      Hạ Ngôn vội vàng khoát tay vừa cười vừa , "Ta là đệ tử của viện trưởng, ta đến tìm viện trưởng có việc cần !"

      "Oh?" Nam nhân này sắc mặt khẽ biến, ánh mắt chớp động nhìn Hạ Ngôn, trầm ngâm trong giây lát, "Đệ tử của viện trưởng? Ta ở học viện này hơn mười hai năm, cũng chưa từng nghe qua viện trưởng có đệ tử. Ngươi tên Hạ Ngôn?"

      Hạ Ngôn được viện trưởng thu làm đồ đệ mới hai ngày trước, hơn nữa nơi tu luyện của các đệ tử trọng tâm lại hoàn toàn tách biệt, chẳng mấy khi bọn họ rời khỏi nơi này. Cho nên biết chuyện Hạ Ngôn được viện trưởng thu nhận làm đồ đệ cũng có gì là kỳ quái.

      Hạ Ngôn gật đầu : "Đúng vậy, hôm trước trong cuộc khảo hạch của học viện, viện trưởng mới thu nhận ta làm đồ đệ, ngươi có thể tìm viện trưởng tự mình kiểm chứng."

      Tên linh sư này liếc nhìn Hạ Ngôn chút, nghĩ lại chút thấy Hạ Ngôn cũng dám sạo, liền gật đầu , "Hảo! Ngươi ở chỗ này chờ ta, ta tìm Lý đại ca, nếu đúng như lời ngươi , ta cho ngươi tiến vào!"

      Dứt lời, tên linh sư này cũng thêm lời nào nữa, ngay lập tức xoay người hướng vào nội viện bước nhanh tới, tốc độ như thiểm điện. Chỉ qua thời gian vài cái hô hấp biến mất trong rừng cây thấp lùn.

      Hạ Ngôn chắp tay trước ngực, đứng trước cây đại thụ, ánh mắt nhìn ra xung quanh quan sát chút cảnh vật trong viện.

      "Lát nữa gặp viện trưởng, ta có nên hay ra chuyện tình phát sinh khi nãy với Thái Kim Hoa? Cho dù chẳng bao lâu nữa viện trưởng cũng biết chuyện này. " Hai mày Hạ Ngôn khẽ nhíu.

      "Quên , hay là cứ thẳng ra vậy. "

      "Ta đến học viện Tử Diệp chính là vì các loại bí tịch. Nếu có thể tiến vào kinh các sớm ngày nào có thể làm Linh La kiếm của ta uy lực tăng thêm sớm ngày đó. Bây giờ linh lực trong cơ thể tăng tiến rất chậm, chỉ có thể làm cho Linh La kiếm pháp tăng thêm uy lực mới có thể lần nữa nâng cao thực lực của bản thân. Thánh hoàng gia gia mấy ngày rồi thân, cũng biết tới khi nào mới bằng lòng dạy ta luyện đan. Nghe nếu sử dụng đan dược có thể hấp thu linh lực nhanh hơn. biết ta có thể luyện chế đan dược được ?"

      "Dựa theo uy lực của Linh La kiếm của ta giờ. Nếu có thể dung nhập thêm thiên cấp bí tịch vậy có thể đem uy lực từ nhân cấp bí tịch đề thăng lên tới uy lực của thiên cấp bí tịch." Hạ Ngôn ánh mắt chớp động, sắc mặt vui mừng, "Thiên cấp bí tịch, chỉ có linh sư hậu kỳ mới có thể tu luyện. Nếu linh sư trung kỳ có thể sử dụng đối với các cao thủ đồng cấp có đối thủ. Hơn nữa khả năng khống chế lực lượng thân thể nếu giao đấu với linh sư hậu kỳ cũng có thể đánh hòa!"

      Bình thường, linh sư hậu kỳ nếu tu luyện thiên cấp bí tịch có thể chém ra vũ kỹ ngàn năm trăm độ uy lực! Mà tại Hạ Ngôn có thể chém ra vũ kỹ ngàn độ uy lực! Đấy là còn chưa tính tới thân pháp quỷ dị của Hạ Ngôn!

      Hạ Ngôn trong lòng đem thực lực của mình khách quan đánh gia phen, cuối cùng đưa ra kết luận.

      "Nếu muốn khiêu chiến Thánh đường Đường chủ, cần phải chờ thời gian nữa mới có thể nắm chắc được cơ hội chiến thắng." Hạ Ngôn hít sâu vào hơi, ánh mắt xa xăm.

      Sau thời gian khoảng chén trà , tên linh sư vừa rời quay trở lại, lúc này đây khi nhìn thấy Hạ Ngôn thái độ khách khí hơn ít. Cho dù phải là cường giả linh sư, nhưng lấy thân phận của Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng, Hạ Ngôn vẫn có thể tiến vào địa phương đặc thù này.

      "Lý đại ca cho ngươi qua, viện trưởng hình như đợi ngươi!" Tên linh sư khách khí, ôm quyền với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cũng ôm quyền đáp lễ, : "Đa tạ vị đại ca này!"

      " biết, ta phải hướng nào?" Hạ Ngôn có chút xấu hổ cười cười: "Ta lần đầu tiên đến nơi này. "

      Tên linh sư kia nhìn Hạ Ngôn cười "Vậy để ta đưa ngươi vào!"

      Hai người liền tiến vào viện môn, tên linh sư này ánh mắt thâm trầm đánh giá Hạ Ngôn, rồi tốc độ đột ngột tăng lên, như mũi tên rời khỏi dây cung, rất nhanh lao về phía trước.

      Hạ Ngôn sửng sốt, thầm nghĩ: "Tên linh sư này muốn thử thực lực của ta đây!"

      Ánh mắt chợt lóe, khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch, linh lực toàn thân vận chuyển, rất nhanh lao về hướng tên linh sư kia vọt theo.

      Cây cối xung quanh rất nhanh lui lại sau cước bộ của hai người, sau thời gian vài cái hô hấp hai người vượt qua quãng đường ngàn thước

      Tên linh sư ở phía trước bất ngờ dừng lại. mặt nở nụ cười đắc ý, thở ra cái rồi sau đó chậm rãi xoay người lại.

      nghĩ rằng, Hạ Ngôn hẳn là bị bỏ lại phía xa xa đằng sau. Lấy thực lực của những cường giả hậu thiên, trong khoảng thời gian như vậy có thể chạy được năm trăm thước là cực hạn rồi.

      Nhưng sau khi xoay người lại, hai đồng tử bỗng co rút lại.

      thấy Hạ Ngôn đứng cách đến hai thước. Hơn nữa, còn thản nhiên đứng đó nhìn mình. Ngay cả hô hấp cũng có chút nặng nề nào.

      "Vị đại ca này, viện trưởng trong khu nhà này sao?" Hạ Ngôn chỉ vào khu nhà trước mặt hỏi.

      Tên linh sư kia vẻ mặt khiếp sợ gật đầu, : "Đúng vậy!"

      thể nghĩ tới Hạ Ngôn lại theo kịp tốc độ của ! Hơn nữa trong lúc Hạ Ngôn theo sát suốt quãng đường tới đây cũng cảm giác được chút nào có mặt của Hạ Ngôn.

      Tên linh sư khẽ nhướng mày! Trong lòng tên linh sư này chấn động, thấy niên kỷ của Hạ Ngôn cũng chỉ đồng trang lứa với những đệ tử sơ cấp mới vào học viện. Nhưng.

      "Đa tạ vị đại ca dẫn đường, ta vào trong đây!" Hạ ngôn ôm quyền cười .

      Tên linh sư này vội vàng ôm quyền lên tiếng đáp lại: " có gì! có gì!"

      "Hạ Ngôn!"

      Hạ Ngôn còn chưa xoay người lại nghe tiếng hô to quen thuộc truyền đến.

      Quay người lại thấy Lý Nguyên Xuân dáng người cao to, khuôn mặt khôi ngô ngăm đen đứng ở trước cửa, dường như mới từ bên trong ra.

      "Lão ca!" Hạ Ngôn cười lớn kêu lên.

      "Mau tới đây Hạ Ngôn, Viện trưởng chờ ngươi đấy!" Lý Nguyên Xuân vẫy tay với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn dẫm mạnh chân mặt đất. Trong thời gian nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy chục thước.

      "Hạ Ngôn. Có chuyện gì sao? Mấy ngày này có quá nhiều việc cho nên viện trưởng thể gặp đệ được!" Lý Nguyên Xuân đưa Hạ Ngôn vào nội viện, đường vừa cười vừa .

      Hạ Ngôn liền : "Đệ muốn tới kinh các xem bí điển!"

      " Oh?" Lý Nguyên Xuân cười ha hả, ánh mắt chợt lóe: " Sao rồi? Cảm thấy học tập kỹ xảo chiến đấu với các giáo sư sơ cấp có ý nghĩa gì đúng ?"

      "Hạ Ngôn à, lão ca khuyên đệ câu." Lý Nguyên Xuân chậm rãi "Những giáo sư sơ cấp này đều là cường giả linh sư. Hơn nữa đối với kỹ xảo chiến đấu vô cùng tinh thông. Đệ theo bọn họ học tập thời gian tiến bộ rất nhiều! Trong lúc nhất thời chưa thấy được nhưng lâu dài về sau đệ thấy!"

      Lý Nguyên Xuân cảm giác Hạ Ngôn quá nôn nóng!

      Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ, " phải đệ muốn học, mà là giáo sư Đái Kỳ có thứ gì để dậy ta nữa!"

      " còn gì để dạy. " Lý Nguyên Xuân định giáo huấn thuyết phục Hạ Ngôn phen, nghe thấy vậy đột nhiên quay lại trợn tròn mắt "Đệ cái gì? Đái Kỳ còn gì có thể dạy cho đệ?"

      "Đúng vậy!" Hạ Ngôn vẻ mặt vô tội .

      "Điều này sao có thể? Nàng ta là linh sư. Hơn nữa trong kỳ khảo hách tấn cấp trung cấp giáo sư cũng là trong ba người dành được danh ngạch!" Lý Nguyên Xuân mặt khẽ biến sắc, " Hạ Ngôn, đệ cho ta biết, có phải đệ đắc tội gì với giáo sư Đái Kỳ phải ? Đái Kỳ là người có tính tình rất tốt, cho nên lúc trước mới cố tình an bài cho đệ để nàng ta phụ trách"

      tới đây, Lý Nguyên Xuân mới nghĩ ra mình lỡ miệng. vừa có ý an bài cho Đái Kỳ phụ trách Hạ Ngôn!

      "Lý đại ca, ta có gì đắc tội với giáo sư Đái Kỳ cả!"

      "Hạ Ngôn hả, vào đây !" Viện trưởng đứng trước cửa phòng thấy Hạ Ngôn tới liền mở miệng .

      Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân hai người đưa mắt liếc nhìn nhau chút, rồi sau đó Hạ Ngôn mới tiến vào.

      "Hạ Ngôn, ngươi mới vào học viện, tìm ta có việc gì sao?" Viện trưởng chờ Hạ Ngôn bước vào phòng, mới mở miệng cười hỏi.

      Lúc này khí tức của viện trưởng hoàn toàn thu liễm, nhìn qua giống với các lão nhân bình thường. Bất quá Hạ Ngôn lại có thể cảm nhận được sâu trong cơ thể viện trưởng dấu lực lượng khổng lồ.

      Người khác thể cảm giác được nhưng Hạ Ngôn khác. Đó chính là đặc biệt của Linh La tâm pháp.

      Khi tức bàng bạc bao phủ quanh người viện trưởng khi phát động phun trào ra ngoài nó có thể hủy diệt hết thảy.

      Hạ Ngôn cúi đầu cung kính : " phụ, giáo sư của con là Đái Kỳ ngày hôm nay đưa nhóm hai mươi đệ tử sơ cấp bọn con tới quảng trường để học tập kỹ xảo chiến đấu. Trong quá trình giảng dạy giáo sư Thái Kim Hoa cũng đưa đệ tử mình phụ trách tới. Sau đó có hành động vũ nhục giáo sư Đái Kỳ."

      Viện trưởng gật đầu, biết tính cách của Thái Kim Hoa này.

      "Sau đó, Thái Kim Hoa này lại vô duyên vô cớ quay qua vũ nhục đệ tử, năng lực của đệ tử quá kém." Hạ Ngôn thấy biểu tình của viện trưởng có biến hóa gì, liền tiếp, "Lúc đó con nghĩ, ngươi chỉ ta thôi sao, nhưng ta là đệ tử của viện trưởng. Ngươi đệ tử của viện trưởng năng lực yếu kém. Như vậy là được. Cho nên, con phản biện lại nàng ta, con năng lực phải dựa vào lời !"

      "Vậy mà Thái Kim Hoa kia tính tình hẹp hỏi, lúc đó lại muốn đệ tử luận bàn!" Hạ Ngôn lắc đầu, thở dài:"Đệ tử mặc dù quá để ý tới nàng ta nhưng thể để mất mặt sư phụ được lên nhận lời đáp ứng. Kết quả là giáo sư Thái Kim Hoa thua!Con và giáo sư chỉ là luận bàn kỹ xảo, sử dụng tới linh lực. "

      Hạ Ngôn trong lúc biểu tình ngừng biến hóa, khi thở dài tiếng. "Sau khi giáo sư Thái Kim Hoa dời , giáo sư Đái Kỳ con tìm viện trưởng người cho con tấn chức cấp bậc đệ tử, còn còn gì để dạy con nữa!"

      Hạ Ngôn ánh mắt nhu hòa theo dõi biểu tình mặt viện trưởng.

      Đối với vị sư phụ này Hạ Ngôn biết tính tình của ông thế nào, cho nên rất cẩn thận trong lời ăn tiếng .

      " Ha ha!" Viện trưởng Liễu Vân cười cười, đối với tình này cũng đưa ra quan điểm của mình, mà lại sang chuyện khác. " Nếu như vậy, ta an bài cho con khảo hạch thăng cấp! Mặc dù con là đệ tử của ta, nhưng quy củ của học viện thể phá hư!"

      "Hạ Ngôn, con thấy tuần sau tiến hành được chứ?" Viện trưởng cười hỏi, trong ánh mắt tinh quang khẽ chớp động.

      "Vâng, cảm ơn phụ!" Hạ Ngôn ôm quyền khẽ cúi mình, rồi khẽ nhướng mày rồi khẽ " Là khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm sao?"

      Muốn được xem thiên cấp bí tịch chỉ có đệ tử trọng tâm mới có quyền. Cho nên Hạ Ngôn muốn tham gia khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm luôn, để khỏi mất thời gian vô ích. Mặc dù nhân cấp bí tịch khi dung hợp cũng có thể làm uy lực Linh La kiếm pháp tăng lên ít. Nhưng Hạ Ngôn rất nóng lòng muốn xem thiên cấp bí tịch rốt cuộc như thế nào!?

      " Hạ Ngôn!" Viện trưởng nhíu mày, "Muốn làm đệ tử trong tâm phải có cảnh giới linh sư!"

      Đột nhiên vẻ mặt của viện trưởng khẽ biến, "Hạ Ngôn, chẳng lẽ con bước vào cảnh giới Linh sư rồi?"

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 162: LỰC PHÁ HOẠI CỦA HẠ NGÔN
      Mê Vụ sơn cốc, là nơi lần đầu tiên Liễu Vân gặp Hạ Ngôn. Khi đó thực lực của Hạ Ngôn là hậu thiên đỉnh phong. Trong kỳ khảo hạch của học viện Tử Diệp gặp Hạ Ngôn lần thứ hai, lúc này Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên. Trong lòng Liễu Vân vẫn khỏi kinh ngạc, thầm đánh giá Hạ Ngôn, lần gặp mặt trước cho tới lần gặp mặt này khoảng cách thời gian phải là dài. Mới chỉ cách nhau có hai tháng thời gian. Cho dù Hạ Ngôn có thành công đột phá bình cảnh hậu thiên tiến vào cảnh giới tiên thiên cũng có khả năng chuyển hóa nội lực toàn thân thành linh lực.

      Liễu Vân mặc dù nhìn ra Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên nhưng thể cảm ứng được linh lực của Hạ Ngôn! Cho nên vẫn cho rằng Hạ Ngôn chân chính là cường giả linh sư!

      "Đúng vậy thưa sư phụ!" Hạ Ngôn tự tin hồi đáp.

      Hai mắt Liễu Vân bỗng sáng ngời, khí thế toàn thân trong nháy mắt phát sinh biến hoá. Trong khi đột phá bình cảnh hậu thiên có lẽ gặp kỳ ngộ. Nhưng chỉ với hai tháng thời gian đem nội lực toàn bộ chuyển hóa thành linh lực. Quả là chuyện khó có thể tưởng tượng!

      Ánh mắt Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn cách chăm chú, rồi đột nhiên hít vào hơi lánh khí. ", chúng ta ra ngoài sân, ta muốn thấy thực lực của con!"

      Vừa Liễu Vân vừa tiến về phía cửa tiến ra ngoài sân. Hạ Ngôn chợt giật mình, mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, liền theo Liễu Vân ra ngoài sân.

      Khi hai người vừa bước ra khỏi phòng liền thấy ngay Lý Nguyên Xuân, đứng gần đó xoa xoa nhìn hai người, biết Hạ Ngôn tiến vào cảnh giới tiên thiên. Khi nãy Hạ Ngôn và viện trưởng Liễu Vân chuyện, Lý Nguyên Xuân đứng ở ngoài cũng nghe được đôi chút.

      Thầm nghĩ tới mà trong lòng thấy hoảng sợ!

      Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi! Vậy mà bây giờ xem ra thực lực có thể là Linh sư sơ kỳ! Lý Nguyên Xuân cũng tò mò theo viện trưởng Liễu Vân và Hạ Ngôn tới khoảng sân trống trải. Bốn phía nơi này là rừng cây, xung quanh có ít kiến trúc bộ dáng cổ kính.

      "Những phòng này chắc là dành cho đệ tử trọng tâm ở. Mỗi ngôi nhà cách nhau rất xa, cho dù có làm việc gì cũng ảnh hưởng tới người khác. Điều này là rất thuận tiện!" Hạ Ngôn đường tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh, trong lòng thầm nghĩ.

      Trở thành đệ tử trọng tâm, có thể được hưởng những đặc quyền nhất định! trong đó là có thể vào kinh các của học viện quan khán thiên cấp bí tịch. Thân phận của đệ tử trọng tâm các đệ tử bình thường thể nào so sánh được.

      "Chính là nơi này!"

      Liễu Vân đột nhiên dừng lại quay người nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt mang vẻ mong chờ.

      Hạ Ngôn cũng dừng lại, nhìn xung quanh chút. Phụ cận khoảng sân trống này có số cây rất cao lớn, khoảng sân trống trải này nằm lọt thỏm trong đó. Khoảng đất trống này hình tròn chu vi khoảng mười thước.

      "Hạ Ngôn, hãy dùng vũ khí của con toàn lực đánh ra kích. Để ta xem con có thể đánh ra vũ kỹ có bao nhiêu độ uy lực!"Liễu Vân ánh mắt mong chờ xen chút hưng phấn nhìn Hạ Ngôn .

      Linh sư sơ cấp có thể đánh ra vũ kỹ ba trăm độ uy lực. Nếu như có bí tịch tốt để tập luyện, có thể chém ra bốn trăm độ uy lực.

      Còn Linh sư trung kỳ, trong linh hải lúc này xuát tử vân. Mà khi hình thành tử vân có thể hấp thu thiên địa linh lực, làm cho thực lực bản thân tăng lên gấp nhiều lần so với cường giả sơ kỳ. cách khác linh sư trung kỳ vũ kỹ có thể phát ra sáu trăm độ uy lực, nếu có bí tịch mạnh mẽ vũ kỹ của linh sư trung kỳ có thể phát ra tới tám trăm độ uy lực.

      " Hạ Ngôn, cố lên!"

      Lý Nguyên Xuân đứng cách đó xa, giơ nắm tay lên kích dộng .

      Hạ Ngôn mỉm cười, rồi sau đó trở nên ngưng trọng, trường kiếm chậm rãi được rút ra! Khí thế toàn thân tăng lên mạnh mẽ.

      Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn, ánh mắt tỏ vẻ hài lòng, bất quá trong lòng vẫn có chút nghi ngờ. Phải biết rằng cảnh giới của Liễu Vân là Linh tông. Đừng là Linh sư, cho dù là Linh sư đỉnh phong, cũng có thể dễ dàng nhìn thấu thực lực của đối phương. Nhưng Liễu Vân lại phát ra Hạ Ngôn Linh sư . Nếu Hạ Ngôn ra, Liễu Vân vẫn tưởng rằng Hạ Ngôn chỉ mới bước vào cảnh giới tiên thiên mà thôi!

      nghi ngờ này, làm cho trong lòng Liễu Vân có chút rối rắm. Bất quá đây cũng phải chuyện trọng yếu, điều trọng yếu nhất là Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi Linh sư sơ cấp.

      "Toàn bộ thành Tử Diệp có khoảng ba mươi lăm người trở thành Linh sư sơ cấp khi hơn mười lăm tuổi. Nhưng cũng có người nào ở độ tuổi dưới mười lăm mà trở thành Linh sư cả! Chỉ sợ ngay cả ba siêu cấp học viện của đại lục cũng tìm được người nào mới mười lăm tuổi là linh sư sơ kỳ!" Liễu Vân trong lòng thầm nghĩ.

      Khí thế người Hạ Ngôn vẫn ngừng tăng lên, rồi bộc phát ra cả xung quanh. Lúc này ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng nhìn về phía trước mặt, trướng kiếm trong tay được quán chú lượng linh lực khổng lồ, ầm ầm chém về phía trước chém.

      tiếng nổ cực lớn, trường kiếm hàn quang chớp động rất nhanh vượt qua khoảng cách mười thước, trực tiếp đâm lên cây đại thụ to lớn ba bốn người ôm mới xuể.

      "Ầm.!"

      Sau tiếng nổ lớn, cây đại thụ ầm ầm ngã xuống. Mà lấy gốc cây đại thụ trước kia làm trung tâm giờ đây hình thành cái hố sâu có đường kính tới năm thước!

      Kiếm khí của Hạ Ngôn khi trước chém ra có thể dễ dàng liên tiếp chém đứt mười mấy cây đại thụ. Mà lúc này kiếm toàn lực, trực tiếp va chạm cũng có thể dễ dàng chặt đứt cây đại thụ to lớn, lực công phá khó có thể tưởng tượng.

      Ngay cả cường giả hậu thiên có thể chém ra vũ kỹ có trăm độ uy lực lực phá hoại là rất mạnh rồi. Nếu có thể chém ra vũ kỹ ngàn độ uy lực, lực phá hoại có thể tưởng tượng nổi! Cho dù là tấm cương thiết dày cũng chịu được uy lực của kiếm này! Vậy nếu là thân thể con người sao?

      Sau tiếng nổ lớn, cây đại thụ ngã xuống, Hạ Ngôn liền quay mặt lại nhìn Liễu Vân.

      Ngay sau khi nghe thấy tiếng nổ lớn, các đệ tử trọng tâm đều nhanh chóng hướng về nơi này chạy tới.

      "Đây.!" Lý Nguyên Xuân hai tròng mắt trừng lớn, lúc lắc đầu miệng lắp bắp ngừng.

      " Hảo! Hảo! Hảo!" Liễu Vân liên tiếp ba từ "Hảo!", chòm râu ngừng lay động, "Hạ Ngôn, kiếm này của con, có thể vượt qua ngàn độ uy lực. Ha ha. Trong cảnh giới linh sư cũng là đứng đầu a! nghĩ tới! nghĩ tới!"

      Liễu Vân giọng có chút run rẩy, hiển nhiên là phi thường kích động.

      "Ha ha, bây giờ học viện Tử Diệp của chúng ta.!" đến đây viện trưởng Liễu Vân chợt dừng lại tiếp tục nữa, vì lúc này mấy tên đệ tử trọng tâm chạy tới nơi này.

      "Viện trưởng, có chuyện gì vậy?"

      Mấy tên đệ tử này thấy góc sân bị phá hư, khỏi nghi hoặc mở miệng hỏi.

      "Oh, có gì!" Liễu Vân ha ha cười , "Vừa rồi đệ tử của ta Hạ Ngôn, mới thử uy lực vũ kỹ của mình!"

      "Đệ tử?"

      Vài tên đệ tử trọng tâm này, thoáng đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn đứng ở giữa sân. tàn phá này, là do đệ tử của viện trưởng làm ra sao? Vài tên đệ tử này trong lòng kịch liệt rúng động.

      "Hạ Ngôn, tuần sau, con chuẩn bị tham gia khảo hạch đệ tử trọng tâm của học viện! Đến lúc đó ta cho Lý Nguyên Xuân thông báo cho con biết!" Liễu Vân lại tiếp, "Bất quá, trước khi tham gia khảo hạch con vẫn chưa thể tiến vào kinh các được. Quy củ của học viện, ta thể là người đầu tiên phá hỏng!"

      Chờ khi con chính thức trở thành đệ tử trọng tâm, ta cho phép con tới đó quan khán thiên cấp bí tịch. Nhưng, với thực lực bây giờ của con cũng chỉ quan khán là tốt rồi, nên gượng ép tu luyện"

      Liễu Vân nếu biết điểm đặc biệt của Linh La tâm pháp chắc là khuyên Hạ Ngôn như vậy! Có hỗ trợ của Linh La tâm pháp đừng là thiên cấp bí tịch cho dù là thần cấp bí tịch chỉ cần tinh thần của Hạ Ngôn đủ cứng cỏi, mạnh mẽ cũng có thể hoàn toàn dung hợp!

      Hạ Ngôn vội vàng :"
      Con biết rồi thưa sư phụ!"

      "
      Uh, bây giờ theo ta trở về ta còn chút chuyện cần với con!" Liễu Vân vừa xong liền xoay người trở về tiểu viện của mình.

      Hạ Ngôn quan sát những đệ tử trọng tâm đứng gần đó, niên kỷ của bọn họ cũng .

      Thậm chí Hạ Ngôn còn thấy trung niên nhân cũng ở trong số đó, người này mặc trang phục của đệ tử. Xem ra, xem ra ở học viện này hơn mười năm rồi!

      "
      Lão đệ ngươi tàng cũng giỏi a!" Lý Nguyên Xuân trở về cùng Hạ Ngôn, bộ giáng ra vẻ giận dữ.

      Nếu chứng kiến việc hôm nay cũng biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên.

      "
      Ha ha, lão ca tại huynh hỏi ta đấy thôi!" Hạ Ngôn lắc đầu .

      "
      trách được, lão bà Thái Kim Hoa kia lại bại dưới tay đệ. Ha ha, nghĩ tới tràng cảnh đó khiến người ta khoan khoái!" Lý Nguyên Xuân vừa rồi cố tình xị mặt ra, rồi thoáng cái lại ha ha cười .

      Khi nãy Hạ Ngôn kể lại tình khi luận bàn với Thái Kim Hoa, Lý Nguyên Xuân đều nghe được.

      "
      Nàng ta rất ngông cuồng ngạo mạn, còn giáo sư Đái Kỳ lạ quá tốt!" Hạ Ngôn bất đắc dĩ .

      Nếu phải Thái Kim Hoa khinh người quá đáng, Hạ Ngôn cũng ở trước mặt nhiều người như vậy làm nàng mất mặt. Chuyện này cho dù là thời gian dài sắp tới cũng khó có thể làm cho nàng ta nguôi ngoai!

      Trước mặt tất cả các giáo sư sơ cấp, lại bị Hạ Ngôn đệ tử sơ cấp mới tiến vào học viện nhàng đánh bại, Thái Kim Hoa quả là mất hết cả mặt mũi! Hơn nữa sau này khi thấy Đái Kỳ và Hạ Ngôn phải tìm đường vòng mà .

      Đối với thân phận của giáo sư, tình này quả là vũ nhục lớn lao!

      Tới phòng của viện trưởng, Liễu Vân cũng cẩn thận hỏi chút tình luyện tập của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng giả giả trả lời. tồn tại của Linh La giới chỉ thể tiết lộ được, việc này còn quan hệ tới Thánh Hoàng gia gia.

      Sau khi hỏi han qua tình lượt, Liễu Vân lại : "
      Hạ Ngôn, vũ khí con dùng, quả quá tệ!"

      Liễu Vân nhìn trường kiếm trong tay Hạ Ngôn, lắc đầu .

      "
      Bích Thuỷ Chi tâm đâu rồi?" Liễu Vân thanh chậm rãi hỏi.

      Hạ Ngôn liền : "
      Đệ tử cũng mang tới đây, chỉ là chưa có thời gian tìm thợ rèn để đoán tạo vũ khí thích hợp!"

      Liễu Vân gật đầu , "
      Những thợ rèn bình thường có năng lực đoán tạo Bích Thuỷ Chi Tâm. Như vậy , ta giới thiệu cho con người, đó là lão bằng hữu của ta, con tới tìm ông ta và rằng là đệ tử của ta, nhờ đoán tạo cho con thanh binh khí!"

      Vừa dứt lời, Liễu Vân lấy tờ giấy, viết lên đó dòng địa chỉ.

      "
      Nhớ kỹ, khi gặp người này phải vạn phần cung kính!" Lúc đưa tờ giấy ghi địa chỉ cho Hạ Ngôn liền đặc biệt dặn dò, "Lão bằng hữu của ta tính tình rất cổ quái. Con nếu cung kính với ông ta sợ rằng ông ta cũng chẳng thèm nể mặt ta đâu!"

      Toàn thân Hạ Ngôn chấn động, Liễu Vân là cường giả Linh tông, vậy người thợ rèn sư phụ thế nào?

      Mặc dù trong lòng thắc mắc nhưng Hạ Ngôn cũng dám hỏi nhiều, cung kính nhận lấy tờ giấy, "
      Đa tạ sư phụ!"

      "
      Bây giờ, rốt cuộc cũng sắp có thanh thần binh!" Binh khí đoán tạo từ Bích Thủy Chi Tâm, Hạ Ngôn cũng rất mong chờ biết uy lực của thanh binh khi này như thế nào?

      "
      Hạ Ngôn, đối với người tu luyện binh khí tốt là rất trọng yếu. Con bây giờ có thể chém ra vũ kỹ ngàn độ uy lực. Nếu có thanh vũ khí lợi hại. " Lông mày Liễu Vân khẽ nhướng, cười hắc hắc rồi , " Hắc hắc, mặc dù uy lực của vũ kỹ thể trực tiếp tăng lên nhờ binh khí, nhưng lực sát thương của vũ kỹ của con tăng lên diện rộng!"

      Hạ Ngôn gật gật đầu, ít lần giao thủ cùng người khác, cũng biết vũ khí là rất trọng yếu! Khó trách rất nhiều người tu luyện tiếc kim tệ công sức để tìm cho mình thanh binh khí tốt!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 163: ĐĂNG KÝ DONG BINH
      Sau khi cáo biệt với viện trưởng Liễu Vân. Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân rời khỏi khu vực dành cho đệ tử trọng tâm của học viện.

      Lý Nguyên Xuân gặng hỏi Hạ Ngôn rốt cuộc tu luyện thế nào mà lại thăng cấp nhanh như vậy? Lý Nguyên Xuân mặc dù cũng là là linh sư trung kỳ. Nhưng giờ đây ba mươi lăm tuổi. So với Hạ Ngôn thời gian tu luyện hơn hẳn hai mươi năm. Hơn nữa trong quá trình tu luyện cũng thường được viện trưởng Liễu Vân chỉ điểm. Khi xưa Lý Nguyên Xuân có thể đột phá từ cảnh giới hậu thiên lên cảnh giới tiên thiên cũng là do Liễu Vân trợ giúp!

      Hai mươi năm trời, nếu Hạ Ngôn tu luyện hai mươi năm thời gian, chỉ sợ rằng sớm bước vào cảnh giới linh sư hậu kỳ rồi. chênh lệch này quả là quá lớn.

      Đối với những câu hỏi này của Lý Nguyên Xuân cũng biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể cười khổ ứng phó. Cũng may là Lý Nguyên Xuân tính cách cũng phóng khoáng, quá gượng ép Hạ Ngôn. Hai người rất nhanh tới nơi ở tại của Hạ Ngôn trong học viện.

      "Hạ Ngôn, đệ giờ cần học tập tu luyện với những đệ tử sơ cấp nữa. Chờ khi thông qua khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm của học viện, tới nơi tu luyện dành cho những đệ tử trọng tâm ở sau núi!" Lý Nguyên Xuân nhìn Hạ Ngôn chút, khẽ cau mày rồi .

      Hạ Ngôn lập tức hỏi: "Lão ca viện trưởng cũng ở sau núi sao?"

      Lý Nguyên Xuân lắc đầu cười : "Dưới viện trưởng còn có ba phó viện trưởng, tất cả bọn họ đều ở ngoài học viện. Ta ở cùng chỗ với viện trưởng, tất nhiên là ở trong học viện rồi."

      "Ba phó viện trưởng?" Hạ Ngôn trước đó cũng hề biết là học viện còn có ba vị phó viện trưởng.

      Sắp tới khảo hạch tấn chức đệ tử trọng tâm, hẳn là do mấy lão giả này phụ trách. Phó viện trưởng chắc hẳn là thực lực rất mạnh.

      "Đúng vậy! Tử Diệp học viện có tất cả ba vị phó viện trưởng. Trong đó có hai người phụ trách dạy các đệ tử trọng tâm của học viện. người còn lại chuyên lo các vụ liên quan tới học viện Tử Diệp! Ha ha, cứ mỗi ba năm học viện Tử Diệp chúng ta phái ra vài đệ tử ưu tú cùng các học viện nhất lưu khác đại lục tiến hành luận bàn." Lý Nguyên Xuân .

      "Chính vì vậy, trong học viện của chúng ta cũng định kỳ có kỳ chính thức luận bàn giữa các đệ tử trong học viện. Nếu cứ trường kỳ bế môn giao lưu với bên ngoài. sợ rằng tới mười năm học viện chúng ta từ nhất lưu học viện rớt xuống học viện nhị lưu mất."

      Long đại lục, số lượng siêu cấp học viện và nhất lưu học viện là nhiều lắm, nhưng số lượng nhị lưu học viện rất nhiều. Muốn bảo toàn địa vị của mình phải làm cho học viện ngừng lớn mạnh.

      "Luận bàn?" Hạ Ngôn nhíu mày, có chút khó hiểu.

      " Ha ha!" Lý Nguyên Xuân cười ha ha rồi , "Luận bàn, chính là đệ tử của học viện so đấu với nhau. Bên nào dành thắng lợi dành được rất nhiều chỗ tốt. Tỷ như có thể tiến vào kinh các của học viện đối phương quan khán các bí tịch trong đó."

      Như vậy quá tốt rồi, ngờ! Phải biết rằng kinh các của học viện cái gia tộc thể so sánh được. học viện nhất lưu thành lập ít ra cũng được trăm năm, lâu hơn có thể hơn ngàn năm. Thời gian dài tích luỹ như vậy tất nhiên số lượng bí tịch tất nhiên là vô cùng lớn. Đối với những đệ tử bình thường mà chỉ mấy bản bí tịch thôi là quá đủ rồi. Nhưng Hạ Ngôn lại bất đồng, đối với số lượng bí tịch có thể hạn chế. Cho nên Hạ Ngôn khi nghe thấy có thể có thể quan khán bí tịch trong kinh các của đối phương ánh mắt khỏi sáng lên.

      Nếu có thể quan khán những bí tịch trong học viện siêu cấp, vậy . Trong lòng Hạ Ngôn khỏi dậy sóng!

      "Đúng vậy, Nhưng đây chỉ là trong những chỗ tốt có thể đạt được mà thôi. Những thứ tốt hơn có thể có được khi tham gia luận bàn giữa các học viện là gì chính bản thân ta cũng biết được!" Lý Nguyên Xuân khoát tay .

      Hạ Ngôn trong lòng chấn động, hít vào hơi làm cho tâm thần chấn tĩnh trở lại.

      "Ta bây giờ ngay cả kinh các của học viện Tử Diệp cũng chưa được phép vào mà nghĩ tới vào kinh các của người ta, quá nôn nóng rồi, quả là ổn. Huống hồ độ cứng cỏi tinh thần của ta giờ dung nhập bí tịch nhân cấp có vấn đề gì nhưng nếu là thiên cấp bí tịch hẳn là dễ dàng gì. Thiên cấp bí tịch so với nhân cấp bí tịch dung hợp khó khăn hơn nhân cấp bí tịch mười lần a!" Hạ Ngôn ngay lập tức khu trừ tạp niệm trong đầu.

      "Lão ca, ta định ở hậu viên của học viện!" Hạ Ngôn liền .

      "Oh!" Lý Nguyên Xuân ngẩn ra "Vậy đệ định ở lại nơi này. Nhưng nơi này quá đơn sơ!"

      " đệ định tìm mua tiểu viện ở bên ngoài!" Hạ Ngôn .

      Tuy rằng nơi ở của các đệ tử trọng tâm cũng là những phòng ốc riêng biệt. Nhưng rốt cuộc vẫn có chút bất tiện. người Hạ Ngôn có quá nhiều bí mật, nếu để người khác khám phá ra, có thể mang tới ít phiền toái.

      "Mua tiểu viện?" Lý Nguyên Xuân cười "Lão đệ, mua tiểu viện ở Tử Diệp thành cần tới hơn mười vạn kim tệ đấy! Đệ có nhiều tiến như vậy sao?"

      Mười vạn kim tệ là con số hề !

      "Có, nếu chỉ là tiền thành vấn đề!" Hạ Ngôn cười , "Chỉ là, đệ biết làm thế nào để mua thôi. Trước kia ở gia tộc, tiểu viện của đệ cũng là từ gia tộc mà có. Cho nên biết người ta mua phòng ốc thế nào!"

      "Chuyện này hết sức đơn giản, chỉ cần Thánh điện của Tử Diệp thành đăng ký, sau đó ký tên vào khế ước và giao tiền là xong." Lý Nguyên Xuân chậm rãi , ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn "Lão đệ, đệ hình như chưa đăng ký dong binh?"

      "Chưa từng, ngay cả tổng bộ dong binh đệ còn chưa từng tới!" Hạ Ngôn lắc đầu, nghi hoặc nhìn Lý Nguyên Xuân .

      "Vậy đăng ký thân phận dong binh , hắc hắc. Có thân phận dong binh khi mua nhà được chiết khấu, có thể tiết kiệm được ít kim tệ. " Lý Nguyên Xuân bàn tay vừa xoa xoa đầu thổ cẩu vừa mở miệng , "Lão đệ, thổ cẩu của đệ tuyệt, ta rất thích nó!"

      Thổ cẩu bị Lý Nguyên Xuân xoa đầu, cái miệng hơi mở, hai mắt màu lục lim dim.

      "Đăng ký thân phận dong binh có phải khảo hạch vậy?" Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

      Tại mỗi chủ thành và quận thành đều có cái tổng hội dong binh. Cũng giống như Thánh điện, Thánh đường, có thể tiến vào tổng bộ của dong binh cũng là mơ ước của rất nhiều người.

      Sau khi đăng ký thân phận dong binh xong, có thể sử dụng thân phận này ở bất kỳ thành thị nào đại lục này. Đương nhiên muốn trở thành dong binh điều quan trọng nhất chính là thực lực. Mà tổng hội dong binh cũng có khảo hạch để kiểm tra thực lực người tới đăng ký, ví dụ như hoàn thành nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này được trả phí. Khi nhiệm vụ hoàn thành có thể chính thức trở thành dong binh. Nếu hoàn thành nhiệm vụ thể trở thành dong binh được.

      " sao, lão ca của ngươi tại tổng hội dong binh cũng có chút qua lại với người phụ trách ở dó. Như vậy trong vài ngày tới đệ cũng có việc gì phải làm cả, ngày mai ta với đệ tới tổng hội dong binh. " Lý Nguyên Xuân cười hắc hắc rồi . " Hắc hắc, có ta đứng ra bảo lãnh đệ có thể ngay lập tức trở thành dong binh."

      "Sau đó dùng thân phận dong binh để mua phòng ốc, vậy là được chiết khấu!" Lý Nguyên Xuân cười .

      "Hảo, vậy xin đa tạ Liễu đại ca!" Hạ Ngôn cũng tươi cười .

      Có thể giảm giá chút nào hay chút ấy! Mặc dù bây giờ Hạ Ngôn thiếu kim tệ, nhưng sau này trước được. Nếu có thể tiết kiệm được ít kim tệ hiển nhiên là chuyện tốt rồi. Có bảo lãnh của Lý Nguyên Xuân nên phải khảo hạch như vậy đỡ lãng phí ít thời gian.

      Buổi sáng ngày hôm sau Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân cùng nhau tới tổng hội dong binh! Dừng chân trước tòa nhà tổng hội dong binh Hạ Ngôn khỏi phải lắc đầu!

      "Tổng hội dong binh Tử Diệp thành so với Ngọc Thủy thành lớn hơn rất nhiều!" Hạ Ngôn cảm thán!

      Tại Ngọc Thuỷ thành hội trường cực hạn khiêu chiến và đấu giá hội là rất lớn rồi nhưng so với tổng hội dong binh ở đó vẫn tính là cái gì. Nhưng so với tổng hội dong binh ở Tử Diệp thành này trời vực.

      Ở phía ngoài đại sảnh tổng hội dong binh thấy có rất nhiều tu luyện giả ra vào tấp nập.

      Hạ Ngôn phát bọn họ đa phần đều đeo lệnh bài chứng minh thân phận của các dong binh thực thụ.

      Để trở thành dong binh thực lực hẳn phải quá mạnh mẽ. Nhưng kinh nghiện thực chiến phải hết sực phong phú. tu luyện giả cho dù chỉ mới đả thông mấy chục kinh mạch võ đạo nhưng nếu kinh nghiệm phong phú vẫn có thể hoàn thành khảo hạch của tổng hội dong binh, và trở thành dong binh thực thụ. Hạ Ngôn ngày trước tại Tội Ác Sâm Lâm gặp Bạch Hoa và hơn hai mươi người cùng , bọn họ đều là những dong binh chính thức. Đương nhiên cấp bậc của bọn họ là rất thấp.

      Bất quá khảo hạch dành cho dong binh quả chẳng có khó khăn gì đáng kể. Chỉ cần bỏ chút thời gian để hoàn hành là có thể trở thành dong binh.

      "Tử Diệp thành là chủ thành, đương nhiên Ngọc Thủy thành thể so sánh được!" Lý Nguyên Xuân nhìn Hạ Ngôn cười rồi .

      "Lão ca, nhiệm vụ của dong binh là những gì?" Hạ Ngôn đối với những nhiệm vụ của dong binh hoàn toàn mù mịt.

      Lý Nguyên Xuân khẽ nhướng hai mày, trầm ngâm trong chốc lát rồi : "Đại khái, nhiệm vụ của dong binh cũng chỉ có rất ít nhiệm vụ mạo hiểm. Ví như nhiệm vụ tầm bảo, liệp sát. Đương nhiên, dong binh có thể chọn nhiệm vụ để tiến hành, bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ tại tổng hội. Ví như thổ cẩu của đệ bị thất lạc có thể tới đây dăng ký phát hành nhiệm vụ, có người nhận nhiệm vụ tìm nó giúp đệ!"

      Nghe xong Hạ Ngôn khỏi cười khổ chút. Xem ra nhiệm vụ quả khó, những nhiệm vụ nguy hiểm nhiều lắm. Bất quá để trở thành dong binh thực thụ hẳn là đều trải qua ít chém giết sinh tử.

      Ngay khi tiến vào tòa nhà tổng hội dong binh, bắt gặp đầu tiên là đại sảnh hình tròn rất lớn. Trong đại sảnh lúc này có tới hơn ngàn dong binh nghỉ ngơi.

      Có người uống rượu, có người tán dóc với kẻ khác.

      Đại đa số những người ở đây là vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về. Có hơn phân nửa dong binh ở đây là người ở các dong binh đoàn. Số còn lại là những dong binh tự do.

      Mà nơi này cũng là nơi phát hành nhiệm vụ và cũng là nơi tiếp nhận nhiệm vụ của các dong binh. Bọn họ sau khi tiếp nhận nhiệm vụ xong rời .

      Tại góc bên phải của đại sảnh có mấy cái quầy rất hoa lệ. Ở mỗi quầy đều có vài nhân viên nhiệm vụ và tiếp nhận nhiệm vụ của dong binh, trước mặt các nàng là những chồng sổ sách lớn. Thoạt nhìn công việc hỗn tạp.

      Lý Nguyên Xuân dẫn theo Hạ Ngôn tiến vào phía sau đại sảnh. Mãi tới cuối hành lang, Lý Nguyên Xuân mới dừng lại rồi chỉ vào cánh cửa gỗ màu đỏ : "Đây chính là nơi đăng ký thân phận dong binh!"

      vừa dứt lời từ bên trong cánh cửa bước ra gã đại hán dường như cũng là dong binh, sau lưng người này đeo thanh đao.

      "Người phụ trách nơi này là Mộc Thác, chúng ta là bằng hữu hơn mười năm nay rồi. Ha ha, ta tác động với chút chuyện này chắc hẳn thành vấn đề" Lý Nguyên Xuân vừa tiến vào phòng vừa .

      Hạ Ngôn gật đầu cười, cũng theo Lý Nguyên Xuân tiến vào phòng.

      "Mộc Thác!" Lý Nguyên Xuân vừa bước vào phòng lớn tiếng hô.

      Hạ Ngôn thấy trong căn phòng này có lão giả khoảng hơn năm mươi tuổi, thân hình thấp gầy gò, nhưng hai tròng mắt hữu thần.

      "Lý Nguyên Xuân! Ngươi lúc này rảnh rỗi hay sao mà tới thăm ta? Ta nhớ lầm lần cuối cùng chúng ta uống rượu với nhau cách đây nửa năm rồi!" Thấy Lý Nguyên Xuân tiến vào lão giả này cũng ha hả cười , nhanh chóng đứng dậy tiến tới.

      bàn trước mặt lão giả này có chồng lớn danh sách. đó ghi lại rất nhiều tin tức. Xem ra đúng là nơi này để đăng ký thân phận dong binh.!

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 164: ĐOÁN TẠO BINH KHÍ TỪ BÍCH THỦY CHI TÂM
      Lý Nguyên Xuân trình bày chút với Mộc Thác chuyện của Hạ Ngôn. Ngay lập tức lão giả Mộc Thác này đáp ứng giúp đỡ, chỉ chốc lát thời gian làm xong thủ tục xác nhận thân phận dong binh cho Hạ Ngôn, hơn nữa còn giao cho Hạ Ngôn cái thẻ bài dong binh màu lam, ngay cả thủ tục phí cũng cần.

      Trong lòng Hạ Ngôn khỏi có chút cảm khái, có người quen là dễ dàng hơn rất nhiều. Nếu phải đại ca Lý Nguyên Xuân quen người này. Sợ rằng để hoàn thành khảo hạch cũng mất thời gian mười ngày nửa tháng.

      Đương nhiên Mộc Thác cũng chỉ có thể cấp cho Hạ Ngôn cái lệnh bài chứng nhận dành cho dong binh cấp thấp nhất mà thôi.

      Dong binh cũng chia làm chín cấp bậc. Từ cấp tới cấp ba có thẻ bài màu lam. Cáp bốn tới cấp sáu là màu vàng và từ cấp bảy tới cấp chín thẻ bài màu đỏ.

      Dong binh có được thẻ bài mày đỏ là rất hiếm có! Muốn từ nhất cấp dong binh thăng cấp lên thành thất cấp dong binh vậy số nhiệm vụ lớn phải hoàn thành là rất nhiều. Nhiều dong binh mất tính mạng của mình trong quá trình này.

      Tương đương với cấp bậc dong binh, tại tổng bộ dong binh nhiệm vụ cũng chia ra làm chín cấp bậc. Các dong binh bình thường đều qua đó mà căn cứ vào thực lực của mình để tiếp nhận nhiệm vụ. Nhiệm vụ cao cấp dong binh cấp thấp vẫn có thể tiếp nhận, nhưng như vậy chưa hẳn là chuyện tốt. có đủ thực lực mà nhận nhiệm vụ cao cấp cũng chẳng thể hoàn thành được.

      Nếu tiếp nhận nhiệm vụ mà thể hoàn thành được giảm điểm thăng cấp của mình.

      dong binh nhất cấp muốn tiến lên dong binh nhị cấp cần có trăm điểm tích lũy. Từ nhị cấp dong binh lên tam cấp dong binh cần tới ngàn điểm tích lũy. Tam cấp dong binh lên tứ cấp dong binh vạn điểm tích lũy. Cứ như vậy gấp lên qua mỗi cấp bậc. Cấp độ càng cao thăng cấp càng khó. Đương nhiên khi hoàn thành các nhiệm vụ có cấp bậc càng cao số điểm tích lũy dành được cũng càng lớn, đồng thời thù lao dành cho các nhiệm vụ này cũng là vô cùng lớn.

      "Có thời gian nhất định phải tìm ta uống rượu đó! Cũng nửa năm rồi chúng ta uống rượu với nhau rồi! Hắc Hắc, uống rượu với ngươi ta thấy rất thống khoái!" Mộc Thác vỗ vỗ vai Lý Nguyên Xuân lớn tiếng .

      Lý Nguyên Xuân lập tức :"Nhất định rồi, chờ ta an bài chuyện của lão đệ này chút rồi nhất định tới tìm huynh!"

      Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân sau khi cáo biệt liền rời khỏi phòng đăng ký thân phận dong binh này.

      "Có cái thẻ bài nho này. Hạ Ngôn, đệ mua nhà trong thành giảm được ít nhất vạn kim tệ!" Lý Nguyên Xuân chỉ vào cái thẻ bài trong tay Hạ Ngôn vừa cười vừa .

      Hạ Ngôn cũng tươi cười đáp lại, "Vâng!"

      "Lão ca, bây giờ chúng ta có thể Thánh điện mua nhà chưa vậy?" Những việc nhặt này Hạ Ngôn muốn hoàn thành sớm chút, tốt nhất là có thể trong buổi sáng đem chuyện này giải quyết ổn thỏa.

      " Hảo! Bây giờ chúng ta Thánh điện. Thánh điện cách nơi này hai dãy phố, chỉ cần chút nữa là tới!" Lý Nguyên Xuân cười lớn rồi .

      Đúng lúc này từ bên ngoài chạy vào gã dong binh. ngực đeo cái thẻ bài dong binh màu vàng. Sau khi tiến vào thần sắc rất khẩn trương giọng với mọi người trong đại sảnh: "Mau báo!"

      Đông đảo dong binh có mặt trong đại sảnh ánh mắt đều đổ dồn về phía người này!

      "Có Hồng binh tới!" Tên dong binh này thần sắc kích động thanh trầm thấp với mọi người.

      "Hồng binh?" Hạ Ngôn trong lòng thắc mắc.

      Những dong binh này nghe thấy hai từ này sắc mặt đại biến, có số người thân thể run rẩy.

      "Hồng binh chính là dong binh từ cấp bảy trở lên. Chính là những người có thẻ bài màu đỏ!" Lý Nguyên xuân cũng khỏi có chút chấn động, lập tức giải thích cho Hạ Ngôn đứng bên cạnh.

      "Những dong binh này sao khi nghe thấy hai chữ Hồng binh này lại có vẻ khẩn trương vậy?" Hạ Ngôn cau mày nghi hoặc .

      Trong đại sảnh tổng hội dong binh, vừa rồi còn ồn ào náo nhiệt tiếng cười nhưng giờ đây hoàn toàn là mảnh yên tĩnh. Ngay cả những nhân viên của nơi này cũng mở to hai mắt nhìn về phía đại môn.

      để Lý Nguyên Xuân kịp giải thích cho Hạ Ngôn biết từ phía đại môn có bóng người chợt tiến vào. Người này mặc cái trường bào màu đen, ánh mắt sắc bén. Sau khi tiến vào đại sảnh ánh mắt tùy ý quét qua mọi người có mặt trong đại sảnh chút rồi rồi bước nhanh về phía quầy công tác. Người này hơi thở trầm ổn, nhưng người có đạo sát khí chợt chợt . Chỉ có những người trải qua ít nguy cơ sinh tử mới có thể ngưng tụ được đạo sát khí thực chất đến vậy!

      Mọi người dường như nín thở, nhìn tên dong binh đeo thẻ bài màu đỏ vừa tiến vào.

      "Hồng binh có địa vị tương đối lớn, so với Thánh đường Đường chủ còn cao hơn!" Lý Nguyên Xuân khẽ với Hạ Ngôn,"Nếu là cửu cấp hồng binh, hắc hắc, cho dù là Thánh điện Điện chủ có gặp cũng phải cung kính ba phần. Nghe đồn cửu cấp hồng binh địa vị ngang với Thánh hoàng. "

      Nghe Lý Nguyên Xuân xong trong lòng Hạ Ngôn vô cùng chấn động. Địa vị của hồng binh vô cùng lớn!

      "Hội trưởng dong binh chính là cửu cấp hồng binh. Số cửu cấp hồng binh sợ rằng đại lục cũng vượt quá năm người. Cửu cấp hồng binh ta cũng chỉ nghe thôi chứ cũng chưa từng gặp qua. Cho dù là thất cấp hồng binh thôi cũng rất hiếm khi gặp!" Lý Nguyên Xuân thấp giọng tiếp.

      "Những dong binh cao cấp đều là những tinh kinh qua vô số lần chém giết sinh tử mỗi người có sở trường chiến đấu riêng. Mặc dù thực lực biểu ra ngoài hơn đối thủ nhưng để thắng được họ là cả vấn đề!" Lý Nguyên Xuân mạch với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn chăm chú nghe, thi thoảng lại khẽ gật đầu, những điều Lý Nguyên Xuân vừa là vô cùng mới mẻ đối với . Thực lực của người thể chỉ đơn thuần đánh giá được từ vẻ ngoài. Nếu bị bọn họ tập sát, cho dù bọn họ thực lực kém hơn nhưng vẫn có thể bị bọn họ kích tất sát.

      Trước kia tại Tội Ác Sâm Lâm Hạ Ngôn gặp những dong binh đó cũng chỉ là những dong binh cấp thấp mà thôi. Những dong binh cao cấp thực đều thâm nhập ở sâu trong tội ác sâm lâm tới mấy trăm dặm, thậm chí cả ngàn dặm!

      Những người này thường xuyên đụng độ với dã thú trong đó, thậm chí là cả linh thú. Nếu có gặp người của Ám Dạ đại lục phát sinh trận chém giết chí tử!

      Tên hồng binh này giao trả nhiệm vụ rất nhanh, chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp hoàn thành, sau đó nhận từ nhân viên công tác tờ giấy, sau đó liền rời . Tờ giấy kia hẳn là phần thưởng của nhiệm vụ vừa hoàn thành.

      Tới nơi này từ đầu tới cuối, cũng chẳng chào hỏi với ai trong đại sảnh cả, cũng dừng lại chút nào trong này. Đồng thời cũng chẳng có người nào đủ dũng khí tiến lên chào hỏi với .

      Cho tới sau khi tên dong binh kia dời , mọi người trong đại sảnh mới mở miệng chuyện.

      "Chúng ta thôi!" Lý Nguyên Xuân quay sang Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn vội vàng gật đầu đồng ý.

      xuất vừa rồi của tên hồng binh kia đối với Hạ Ngôn là chấn động rất lớn.

      "Lần trước lịch lãm trong Tội Ác Sâm Lâm, đối với tu luyện của ta có trợ giúp rất lớn. Mặc dù số lần chiến đấu phát sinh trong đó là nhiều nhưng cũng làm kinh nghiệm và tinh thần lực của ta tăng lên rất nhiều!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Hạ Ngôn cũng là con người, đương nhiên cũng có tham vọng. có tham vọng trở thành hồng binh! Khi nãy gã thất cấp hồng binh kia xuất , biểu tình mặt của những tên dong binh ở nơi này làm cho Hạ Ngôn có ấn tượng rất sâu sắc.

      " có ngày ta cũng được như vậy!"

      Thủ tục mua nhà rất đơn giản. Ở Tử Diệp thành có ít những tiểu viện còn trống. Sau khi ký tên vào khế ước mua nhà, rồi giao tiền, Hạ Ngôn liền nhận được chìa khóa của tiểu viện mình mới mua được.

      Tiểu viện này ban đầu có giá mười hai vạn. Vì Hạ Ngôn có thân phận dong binh cho nên chỉ tốn hơn mười vạn kim tệ mua được, vậy là có thể tiết kiệm được hơn vạn kim tệ.

      Tiểu viện này có phòng lớn nhất là phòng khách, hai cái phòng ngủ, và nhà bếp, phía trước là khoảng sân . So với tiểu viện trước kia của Hạ Ngôn ở Hạ gia lớn hơn gấp đôi.

      "Hạ Ngôn, bây giờ đệ quay lại học viện lấy hành lý của mình, sau đó phường thị để mua ít vật dụng. Ta trước hết cáo từ, sau vài ngày nữa tới kỳ khảo hạch ta tới tìm đệ!" Lý Nguyên Xuân ngắm qua tiểu viện chút. Rồi xoay người lại với Hạ Ngôn.

      "Vâng, lão ca, huynh từ từ!" Hạ Ngôn cười .

      Tiểu viện vừa được mua cho nên trong các phòng đều trống rỗng. Cần phải mua chút vật dụng hàng ngày. Mặc dù Hạ Ngôn lo lắng về vấn đề tiền bạc nhưng là mua chút đồ lặt vặt này làm Hạ Ngôn có chút khó chịu.

      "Tìm ai mua giúp bây giờ?" Hạ Ngôn ngồi xuống chỗ trong sân của tiểu viện, lắc đầu thầm .

      Nếu chính mua, sợ rằng làm được. Mua chút đồ lặt vặt có vấn đề gì nhưng đằng này lạu mua nhiều thứ như vậy, quả có chút phiền toái.

      "Quên vậy, qua vài ngày nữa viết phong thư gửi cho Tiểu Thanh, sau đó để cho nàng ta bố trí nơi này vậy!"

      Cuối cùng Hạ Ngôn thở ra hơi, gạt bỏ suy nghĩ trong đầu!

      "Trước tiên phải lấy cái rương ra , sau khi vượt qua khảo hạch dành cho đệ tử trọng tâm, ta ở lại trong học viện nữa." Hạ Ngôn bước ra khỏi tiểu viện sau đó khóa trái cánh của lại.

      Trước kia ở Hạ gia, Hạ Ngôn cần phải khóa cửa như vậy! Nhưng xung quanh tiểu viện này thường xuyên có người lạ lui tới. Nếu khóa cửa cẩn thận vậy xảy ra mất cắp là khó tránh.

      Sờ sờ Linh La giới chỉ đeo tay, trong đầu Hạ Ngôn thầm gọi "Thánh Hoàng gia gia!" Bất quá thánh hoàng lão nhân cũng có xuất . Từ lần trước lão thánh hoàng thân cho tới giờ cũng khá lâu rồi.

      Hạ Ngôn cũng biết vì sao lão thánh hoàng thân!? Hạ Ngôn muốn được lão thánh hoàng chỉ điểm cho thuật luyện đan, đây là tình rất quan trọng! Hạ Ngôn mang cái rương của mình từ học viện trở về nơi này. Thổ cẩu cũng theo Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn lấy Bích Thủy Chi Tâm ra rồi tìm đến địa chỉ mà viện trưởng đưa cho , đị chỉ này là ở cái hẻm .

      Hạ Ngôn rời tiểu viện tới phía tây thành, nơi này cách học viện Tử Diệp cũng quá xa, người bình thường bộ từ đó tới nơi này mất thời gian khoảng nén nhang. Đối với những người tu luyện như Hạ Ngôn mà khoảng cách như vậy là đáng kể gì.

      Địa chỉ tờ giấy là ở phía đông thành Tử Diệp, từ tây thành đến đông thành khoảng cách khá xa. Nếu là người bình thường tới đó cũng mất thời gian khoảng vài canh giờ mới có thể tới.

      Địa chỉ này ở địa phương rất hẻo lánh. Phải qua hơn mười con hẻm Hạ Ngôn mới nhìn thấy địa điểm đánh dấu tờ giấy.

      "Hẳn là ở phụ cận nơi này, phải tìm cẩn thận chút mới được!" Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, thầm .

      " hiểu vì sao lại ở địa phương hẻo lánh như thế này!" Hạ Ngôn lẩm bẩm, "Vị bằng hữu này của sư phụ quả phải người bình thường. Nếu là người bình thường khẳng định cố tìm cửa hiệu mặt phố. Như vậy sinh ý dồi dào hơn ít. Mà người này lại tìm nơi hẻo lánh như thế này để ở, như là cư vậy!"

      Lắc đầu Hạ Ngôn, xem xét cẩn thận xung quanh.

      Trước những cánh cửa bị khóa, Hạ Ngôn nhảy cao hơn vách tường ngó vào trong xem xét. Thổ cẩu cũng làm theo giống Hạ Ngôn, cứ nhảy lên nhảy xuống, bộ giáng ra vẻ rất vui sướng.

      "Leng. keng. "

      loạt những thanh đanh gọn nhịp nhàng đứt quãng mơ hồ truyền vào tai Hạ Ngôn.

      "Phía trước có thanh va chạm của kim loại!" Vẻ mặt của Hạ Ngôn trở nên vui vẻ, cước bộ cũng nhanh hơn, hướng về phía thanh gần đó chạy tới.

      Qua thời gian nửa chén trà , Hạ Ngôn đứng trước cái tiểu viện nho . thanh đánh thiết ban nãy đúng là từ trong tiểu viện này truyền ra. Cánh của cổng của tiểu viện chỉ khép hờ, Hạ Ngôn ghé mắt nhìn vào bên trong chút. Trong sân tiểu viện có hán tử cao to vạm vỡ, làn da màu cổ đồng bóng nhẫy, tay là cây búa sắt lớn đánh lên cái phôi kiếm ở trước mặt!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :