Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 155: AI CÓ THỂ ĐẾN GIÚP NGƯƠI
      Hạ Ngôn sau khi trở về liền về ngay phòng của mình, hăn thấy thổ cẩu nắm ườn sát đất, đôi tai vẫn dựng thẳng nghe ngóng, Thổ cẩu hơi ngơ ngác khi thấy Hạ Ngôn từ ngoài tiến vào, liền đứng dậy, cái đuôi ngắn cũn ngoe nguẩy.

      "Ô. "

      Hai mắt to màu lục toả sáng. Nó đợi Hạ Ngôn rất lâu rồi.

      "Đừng lộn xộn!" Hạ Ngôn Nhìn biểu tình của thổ cẩu, rồi , "Bây giờ còn sớm, giờ chúng ta tìm xem Tử Hân ở chỗ nào, đợi khi trời tối, chúng ta tìm tửu lâu để ăn cơm. "

      Thổ cẩu nghe Hạ Ngôn vậy lại uể oải nằm xuống, hai cái tai lớn cụp xuống.

      Hạ Ngôn liếc mắt nhìn thổ cẩu cái, rồi cũng chẳng thèm để ý đến nó nữa, đến bên giường vận chuyển Linh La tâm pháp hấp thu thiên địa linh lực. Tốc độ hấp thu linh lực của Hạ Ngôn bây giờ là vô cùng chậm, cho dù có hấp thu được chút cũng thể mạnh hơn được bao nhiêu. Nhưng nếu hấp thu sợ rằng linh lực trong cơ thể vĩnh viễn gia tăng.

      Tụ linh huyệt liên hệ với tử vân trong linh hải, linh lực trong người Hạ Ngôn ngừng co rút lại. co rút này tương đương với nhịp hít thở của Hạ Ngôn, từ đó hình thành quy luật nhất định.

      Lúc này, cho dù có người ở bên cạnh , cũng có thể nghe được nhịp hô hấp của , nhưng họ cũng gần như thể thấy ngực Hạ Ngôn nhấp nhô chút nào! Lúc này Hạ Ngôn hô hấp vô cùng .

      Nhắm mắt lại, Hạ Ngôn linh lực trong cơ thể mang theo hàng ngàn vạn quang điểm , những điểm sáng này tràn ngập trong khắp các kinh mạch!

      Mặc Hạ Ngôn mới trở thành linh sư có thời gian ngắn, nhưng linh lực trong cơ thể vẫn ngừng cải tạo cơ thể , theo thời gian trôi qua, kinh mạch, huyết nhục, gân cốt Hạ Ngôn vẫn ngừng biến cường, cứng rắn hơn.

      Bây giờ Hạ Ngôn cũng biết cơ thể minh mạnh mẽ tới trình độ nào nữa. Dù sao biến hoá này, Hạ Ngôn có thể ràng cảm nhận được.

      "Chẳng biết đến khi nào thánh hoàng gia gia dạy ta luyện đan dược? Ta là linh sư trung kỳ, là có thể luyện chế nhất phẩm đan dược rồi!" Trong đầu Hạ Ngôn chợt lóe lên ý niệm này, lông mày có chút run run, nhưng lại rất nhanh chóng thu liễm lại, tập trung tiến vào trạng thái nhập định!

      Khi từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, nhìn qua cửa sổ thấy mặt trời lặn rồi, bầu trời chỉ còn lại sắc hồng nhàn nhạt.

      Trong phòng lúc này gần như tối đen, Hạ Ngôn từ gường bước xuống, thổ cẩu thấy vậy tinh thần hưng phấn, cái đuôi ngắn càng vẫy nhanh. Mới vừa rồi có mấy tên đệ tử sơ cấp muốn tiến vào tìm Hạ Ngôn, nhưng đều bị thổ cẩu trợn mắt nhe nanh đuổi .

      "Thời gian còn sớm nữa chúng ta tìm Tử Hân thôi!" Hạ Ngôn nhàng vặn mình mấy cái rồi với thổ cẩu.

      "Ô. " Thổ cẩu vui mừng kêu lên.

      "Ai, túi đồ của ta đặt ở chỗ này thuỷ chung cũng thể an tâm được, nhất là khối Bích Thuỷ Chi Tâm kia, vật này ta rất cần để chế tạo vũ khí. Vạn nhất đánh mất. " Hạ Ngôn nhìn chằm chằm ngăn tủ nơi để túi đồ của , rồi lại chuyển ánh mắt nhìn lên cái khoá bằng sắt.

      Khóa sắt này, đối với người bình thường mà còn có tác dụng, nhưng đối với cường giả hậu thiên mà , chỉ có thể là thùng rỗng kêu to!

      "Quên , tạm thời đành phải như vậy, chút nữa ăn cơm xong, mua cái rương tốt. Hôm nay còn thời gian, phải ăn bữa cơm cùng Tử Hân và Lưu Khải. Ngày mai chính thức bất đầu học tập tu luyện, sợ rằng có thời gian nữa. " Hạ Ngôn vừa ra khỏi phòng vừa nghĩ.

      "Hạ Ngôn!"

      Mới vừa bước ra khỏi cửa, Hạ Ngôn nghe thấy bên cạnh có tiếng gọi to. Liền nhìn qua ra là tên đệ tử ở phòng sát vách, hình như cũng vừa từ trong phòng ra.

      " Hạ Ngôn ta bây giờ ăn cơm, ngươi cùng ta chứ?" Tên đệ tử này có chút hưng phấn .

      Hạ Ngôn cười cười :" Ngươi trước , ta còn phải tìm người thân nữa!"

      Tên đệ tử kia ánh mắt liền lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh lại vừa cười vừa :" Vậy sau này có cơ hội chúng ta cùng ăn cơm nhé, ta mời! Hạ Ngôn, ngươi hôm nay giáo huấn tên đệ tử cao cấp kia, là thống khoái!"

      " có gì. Ha ha!" Hạ Ngôn cười cười thuận miệng ứng phó.

      Ra khỏi toà nhà bốn tầng, nhìn sang hai bên toà nhà màu xám, cáo toà nhà dành cho sơ cấp đệ tử tổng cộng có hai mươi tầng, nhưng thực tế cũng chỉ dử dụng hết mười tầng mà thôi.

      "Giáo sư Đái Kỳ là người thứ tư, còn Thái Kim Hoa là người thứ năm. Ta tại ở tòa nhà số bốn, vậy Lưu Khải khẳng đinh là toà nhà số năm, Tử Hân có thể là ở toà nhà số sáu." Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía bên phải.

      " Hạ Ngôn ca!"

      Hạ Ngôn vừa quay lại thấy Lưu Khải từ toà nhà số năm ra, nhìn thấy Hạ Ngôn hai tay vẫy loạn, sau đó gọi to tiếng rồi chạy tới.

      Hạ Ngôn cũng hướng về phía Lưu Khải tới.

      " Hạ Ngôn ca, nữ nhân. kia, Mụ già Thái Kim Hoa. là phiền phức! Hôm nay đệ theo bà ta dạo quanh học viện vòng. Bà ta mở miệng là ngừng, dứt quãng. Hạ Ngôn ca, huynh là thân đệ tử của viện trưởng có thể hay tác động với viện trưởng chút, cho đệ được giáo sư xinh đẹp của huynh phụ trách?"

      Mới vừa tới bên Hạ Ngôn, hai mắt như muốn khóc nhìn Hạ Ngôn tràng.

      Hạ Ngôn cười :"Ngươi cảm thấy viện trưởng quản việc này sao?"

      Lưu Khải vừa nghe thấy, sắc mặt liền trầm xuống, rồi lại nghiêm mặt trinh trọng : "Đệ tuyệt đối nghĩ rằng viện trưởng quản!"

      "Tốt lắm, chúng ta tìm Hạ Tử Hân, sau đó ra ngoài ăm cơm!" Hạ Ngôn vỗ vai Lưu Khải rồi .

      "Uh!" Lưu Khải đáp lại.

      Dưới sân toà nhà thứ sáu!

      "Tử Hân tiểu thư!"

      Lưu Khải lớn giọng gọi!

      Tòa nhà số bảy!

      "Tử Hân tiểu thư!"

      Mặc dù có ít người từ lầu ghé mắt xuống nhìn, nhưng Lưu Khải cũng mặc kệ, tại dưới sân mỗi tầng lầu đều gọi to ba lần, nếu thấy ai lên tiếng liền sang toà nhà khác.

      Tới cái sân đối diện toà nhà số tám!

      "Tử Hân tiểu thư!" Lưu Khải tiếp tục lớn giọng gọi.

      "Ranh con kia, ngươi la hét cái gì?" Đột nhiên từ bên phải cách bọn họ khoang trăm thước truyền tới tiếng quát lớn.

      Hạ Ngôn và Lưu Khải đồng thời nhìn qua hướng đó, mặc dù sắc trời chạng vạng tối, nhưng Hạ Ngôn vẫn tong thấy vô cùng ràng mấy người, bọn họ phải là sơ cấp đệ tử.

      "Ta xoa!" Lưu Khải thấp giọng mắng câu.

      mặc dù biết thực lực của mình mặc dù đến nỗi tồi. Nhưng đối phương có đến bốn người. người đối chiến với bốn người tuyệt đối có phần thắng! Cho dù là đơn đả độc đấu, cũng khó trước!

      "Ranh con!" Người kia lớn tiếng quát.

      "Đáng giận. Tên hỗn đản này, quá kiêu ngạo rồi! Ta muốn khiêu chiến !" Lưu Khải hừ lạnh tiếng, định tiến lên.

      "Quên , cần phải vậy!" Hạ Ngôn ngăn Lưu Khải lại. Bất quá ánh mắt của lại cẩn thận đánh giá mấy người này lượt, "Chúng ta xem Tử Hân có ở tòa nhà thứ chín . "

      "Hừ, đệ tử cao cấp đến nơi này làm gì? Nơi này là túc xá của đệ tử sơ cấp mà!" Hạ Ngôn trong lòng nghi hoặc, chân mày khẽ nhíu.

      "Hải Tuyền ca!"

      Ngay khi Lưu Khải và Hạ Ngôn tới gần mấy tên kia, Hạ Ngôn lúc này trong lòng vẫn thắc mắc, từ tòa nhà số chín truyền ra thanh rất quen thuộc.

      Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, "Trương Phong!"

      Ngay sau đó Trương Phong liền xuất còn có Tử Hồng thân vận bạch y theo phía sau.

      " Trương Phong và Tử Hồng rốt cuộc có quan hệ thế nào? Vì sao Tử Hồng luôn theo bên cạnh ?" Hạ Ngôn trong đầu có ý niệm thoáng qua, nhưng đối với chuyện liên quan đến mình cũng muốn quản.

      "Ha ha, Trương Phong đến đây, ta giới thiệu cho đệ chút!" nam tử vóc người vạm vỡ, ha ha cười sau đó đến bên người Trương Phong rồi .

      " Uh, Ngươi chính là Trương Phong? Ta nghe Hải Tuyền ngươi mặc dù tuổi lớn nhưng thực lực hề ! Hải Tuyền thực lực của ngươi và sai biệt lắm, có cơ hội nhất định phải bàn luận phen!" người khác mặt tươi cười .

      "Các vị đại ca, cứ hay giỡn với tiểu đệ, thực lực của ta so với các huynh còn kém xa lắm!" Trương Phong thấp giọng , cũng còn thấy bản chất kiêu ngạo mọi khi nữa.

      "Đây phải tên hỗn đản trong Như Ý lâu hay sao?" Lưu Khải sắc mặt khẽ biến đổi, nhìn Hạ Ngôn chút thấp giọng .

      " Vị này là?" Vài tên kia nhìn thấy Tương Tử Hồng nhãn tình sáng ngời, run run giọng hỏi.

      "Đây là Tử Hồng, cũng là người Kim Dương thành bọn đệ, phụ thân của muội ta cũng là bạn tốt của phụ thân đệ, cho nên bọn đệ mới quen biết nhau. " Trương Phong cười với mấy người này.

      Tương Tử Hồng hiển nhiên muốn hoà đồng với mấy người này. Chỉ ậm ừ ứng phó vài câu!

      "Lão đệ, đệ cũng tiến vào học viện Tử Diệp, vậy là gia tộc chúng ta học tập ở nơi này đồng thời tu luyện ở nơi này có ba người! Ha ha! , hôm nay, đệ vừa mới tới, ta làm bữa tiệc tẩy trần cho đệ!" Hải Tuyền vui sướng .

      Hạ Ngôn trong lòng hơi rúng động, xem ra Hải Tuyền và Trương Phong là người trong cùng gia tộc!

      "Ba người.? Trương Phong, còn có Hải Tuyền này nữa, vậy người thứ ba đâu?" Hạ Ngôn nghe như vậy khỏi trầm ngâm nghĩ ngợi.

      "Dạ, Hải Tuyền ca, toà lầu thứ chín này còn có mỹ nữ. " Trương Phong lại cười hắc hắc hạ giọng , "Các vị đại ca gặp được nàng, khẳng định hài lòng!"

      Trương Phong ánh mắt dâm tà loé lên, hất hàm về hướng toà nhà thứ chín.

      "Oh?" Mấy tên kia ánh mắt sáng ngời nhìn về phía toà nhà thứ chín, "So với tiểu thư Tử Hồng sao?"

      tên cười the thé !

      "Uhm!" Trương Phong nhích lại gần . Rồi nhìn thoáng qua Tử Hồng rồi thấp giọng , "Mỗi người vẻ!"

      " hay giả?" Trương Hải Tuyền ánh mắt tỏ vẻ tin tưởng hỏi lại Trương Phong, "Mỹ nữ như Tử Hồng quả là khó tìm, như thế nào trong toà nhà này lại có tới hai người?"

      Những người khác đều có vẻ tin.

      "Chẳng lẽ các huynh lại tin vào mắt của Trương Phong đệ?" Trương Phong vỗ ngực cái, " Như vậy , ta gọi nàng ra cho các vị đại ca gặp mặt!"

      " Trương Phong, tiểu tử ngươi nhanh như vậy để ý thấy người ta?!" Hải Tuyền ha ha cười .

      "Kỳ , tại trước kỳ khảo hạch có chút khúc mắc. Hắc hắc, giờ cũng được hoà thuận lắm! Các vị đại ca, các huynh chờ ta gọi nàng ra. Tử Hồng muội chờ ta lát. " Trương Phong vừa xong liền xoay người lại, định chạy vào toà nhà để họi người.

      " Người mà Trương Phong này phải là Tử Hân chứ?" Hạ Ngôn trong lòng chấn động. Ánh mắt trở nên ngưng trọng.

      " Tử Hân tiểu thư!"

      Lúc này Trương Phong định hét lớn tiếng như vậy.

      Mới vừa rồi Hải Tuyền vài người vừa đến quá để ý đến bên cạnh đó cách bọn họ xa có Hạ Ngôn, Lưu Khải và thổ cẩu đứng ở đó. Lúc này Lưu Khải gọi người, bọn họ xoay người nhìn lại liền thấy có hai người và con chó đứng ở đó, Trương Phong định vào toà nhà số chín cũng nhìn về phía Hạ Ngôn!

      "Sao?" Trương Phong nhìn thấy Hạ Ngôn đầu tiên là ngây người, rồi sau đó ha ha cười : " là quá khéo, dĩ nhiên lại gặp ta ở chỗ này. Quen biết viện trưởng? Còn cả người bên cạnh viện trưởng nữa? biết, hôm nay ai có thể đến để giúp ngươi."

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 156: CÁC NGƯƠI CÙNG LÊN LƯỢT
      "Trương Phong, đệ biết hai người này sao?" Hải Tuyền nhìn Trương Phong tay chỉ hai người Hạ Ngôn và Lưu Khải mở miệng hỏi.

      Trương Phong vẻ mặt hiểm, hắc hắc cười rồi :" Đâu chỉ biết. Có thể là rất thân thuộc nữa là đằng khác, có phải ?"

      Hạ Ngôn nở nụ cười, mở miệng :" Ta và Trương phong công tử rất thân thuộc!"

      "Hạ Ngôn, Lưu Khải!"

      Hạ Tử Hân ở lầu nghe thấy tiêng gọi ban nãy của Lưu Khải, từ lầu xuống, người bộ trang phục nhàng thanh thoát. Ngay cả Hạ Ngôn và Lưu Khải cũng nhịn được kinh hô tiếng "A!"

      " Hải Tuyền ca, các vị đại ca, đây chính là mỹ nữ mà đệ đến khi nãy. " Trương Phong thấy Hạ Tử Hân tới, hai tiếng dâm tà, chẳng có chút ý tứ che đậy nào.

      Trương Hải Tuyền và ba tên đồng bạn tới đây cùng , sớm ánh mắt ngây dại nhìn chằm lên người Hạ Tử Hân, trong lòng thầm than thôi.

      " thể tưởng tượng, trong số những đệ tử sơ cấp mới vào học viện lại xuất hai mỹ nhân tuyệt sắc a! Ha ha, chỉ sợ là hai trăm tên đệ tử sơ cấp sẵn sàng liều mạng để lấy lòng mỹ nhân!" Trương Hải Tuyền sực tỉnh lại liền vừa cười vừa .

      "Người mà Trương Phong này tới quả nhiên là Hạ Tử Hân!" Hai mắt Hạ Ngôn có chút băng lãnh, "Mặc dù ở trong học viện nhưng tên Trương Phong này cũng tỏ ra thành , Tử Hân cũng ở chung tòa nhà, sợ rằng thể an tâm được. Hơn nữa.!"

      " Tử Hân và có chung giáo sư, sau này có thể bị làm phiền! Vấn đề này nên giải quyết thế nào đây?" Hạ Ngôn khẽ cau mày, "Đối phó với những loại người như thế này, miệng hẳn là có tác dụng gì!"

      Hạ Ngôn thoáng lắc đầu!

      Hạ Tử Hân vừa mới tới bị những người này dùng mục quang bất thiện chăm chú nhìn mình chớp mắt, trong lòng cảm thấy rất thoải mái. Nàng thấy Trương Phong vẻ mặt càng thoải mái, liền tới bên cạnh Hạ Ngôn.

      "Hạ Ngôn, Lưu Khải. Chúng ta ăn cơm!" Bàn tay bé của Hạ Tử Hân nắm lấy cánh tay của Hạ Ngôn, thanh trong trẻo cất tiếng giục Hạ Ngôn và Lưu Khải nhanh dời khỏi nơi này. Ở cùng chỗ với những người kia nàng cảm thấy rất thoải mái. Nàng và Hạ Ngôn là huynh đệ có vài động tác thân mật cũng có gì là là bất bình thường

      Tương Tử Hồng ở bên đối diện thấy tràng cảnh này sắc mặt có chút khẽ biến, từ dầu đến giờ cũng chưa cùng Hạ Ngôn chuyện với Hạ Ngôn câu nào. Nàng phải muốn mà nàng lo lắng chọc giận Trương Phong, Trương Phong làm những điều bất lợi đối với Hạ Ngôn.

      Trương Hải Tuyền và vài tên cùng thấy Hạ Tử Hân lại ôm cánh tay của Hạ Ngôn, liền tỏ vẻ giận dữ, ánh mất hung dữ lườm Hạ Ngôn.

      "Hải Tuyền ca, tên là Hạ Ngôn, ngày hôm qua trước khi khảo hạch, tới tham dự nhưng hề có danh ngạch, nhưng lại được viện trưởng thu nhận làm đệ tử! Các vị đại ca, các huynh vận khí của có tốt hay ! Ta hoài nghi, và viện trưởng biết có quan hệ đặc biệt gì ?!" Trương Phong ánh mắt mang theo tiếu ý, mở miệng những lới ác ý.

      "Oh! chính là tên được đồn đãi gần đây trong học viện, tên là Hạ Ngôn, là đệ tử của viên trưởng?" Trương Hải Tuyền đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó nhếch mép cười lạnh .

      "Tên Hạ Ngôn này, vận khí quả tệ, ta nghe viện trưởng chưa từng thu nhận đồ đệ! biết đồ đệ này của viện trưởng thực lực ra sao!?" tên đồng bạn tới cùng Hải Tuyền, dường như cũng là đệ tử cao cấp, hai mắt hơi nhíu lại nhìn Hạ Ngôn.

      "Tên Hạ Ngôn này cũng phải dễ chọc đâu!" Trương Phong ở bên cạnh lại tiếp tục , " Mấy hôm trước ta tửu lâu ngoài học viện, dám vũ nhục đệ! Hừ! Đệ thấy to gan như vậy, tưởng rằng thực lực của mạnh mẽ! Ai ngờ ra phía sau có vị linh sư chống lưng cho !"

      Ánh mắt ác độc khuôn mặt lãnh của Trương Phong nhìn Hạ Ngôn chằm chằm!

      " Trương Phong!" mặt Tử Hồng có chút biểu tình khẩn trương, " Chúng ta ăn cơm thôi!"

      Trương Phong nghe Tử Hồng liền cười lạnh vài tiếng.

      " Ăn cơm? cần phải vội! Bây giờ thời gian còn sớm! Gặp được quý nhân Hạ Ngôn, chúng ta phải tới bày tỏ chút tình cảm thân mật vớ chút chứ!?" Trương Phong cười nhạo .

      "Hừ, hôm đó thấy Hạ Ngôn tuấn tiêu sái, ngươi liền tới bắt chuyện với ! Ta hôm nay ta quyết buông tha cho !" Trương Phong liếc mắt nhìn chút vẻ đẹp động lòng người của Tử Hồng chút, trong lòng thầm nghĩ.

      Tử Hồng lặng lẽ thở dài hơi, thấy bản thân cũng chẳng còn cách nào ngăn cản được Trương Phong nữa, liền xoay người quay trở lại tòa nhà số chín.

      Trương Phong thấy Tử Hồng làm như vậy cũng ngăn lại.

      " Có cường giả linh sư làm chỗ dựa?" Trương Hải Tuyền hai mắt trừng lớn. "Ha ha, là làm ta cũng phải sợ a!"

      Vài người còn lại đều cười to!

      "Tên linh sư đó hình như là người của viện trưởng, hình như tên là Lý Nguyên Xuân!" Trương Phong thêm.

      " OH! Là !?" Trương Hải Tuyền nghe thấy tên Lý Nguyên Xuân, ánh mắt trở lên ngưng trọng hơn rất nhiều, ánh mắt trao đổi với mấy tên đồng bạn của , những tên này đồng dạng ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.

      Nếu là cường giả linh sư khác, bọn họ cũng phải quá để ý. Nhưng Lý Nguyên Xuân lại dễ chọc như vậy! Hơn nữa tính tình của người này rất táo bạo, lời hợp có thể lập tức xuất thủ!

      "Hạ Ngôn, có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta ?" Trương Hải Tuyền mục quan thu liễm hơn, thu hồi lại vẻ cuồng ngạo vừa rồi, sau đó trịnh trọng với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn thuận miệng cười :" Rất vinh hạnh!"

      có bất cứ do dự ngập ngừng nào, điều này làm cho vài người bọn Hải Tuyền có chút sửng sốt. tên đệ tử sơ cấp mới tiến vào học viện, đối với hoàn cảnh lạ lẫm tâm tình phải có chút thận trọng, hoặc sợ hãi mới phải. Hơn nữa hẳn là cũng phải biết thực lực của đệ tử cao cấp so với đệ tử sơ cấp cường đại hơn rất nhiều. Cho nên đệ tử cao cấp khi nhận được lời khiêu chiến của các đệ tử cao cấp hầu như là dám ứng chiến. Cho dù có dám ứng chiến cũng phải do dự, cân nhắc ít.

      Nhưng Hạ Ngôn lại chút do dự nào mà cũng chẳng có chút biểu tình khiếp sợ nào cả.

      Viện trưởng chưa bao giờ thu nhận đệ tử, giờ đây lại phá lệ thu nhận ta làm đệ tử. Khẳng định làm cho ít người trong học viện phải đỏ mắt, khó tránh khỏi có những có những chuyện đồn đại nhảm nhí. Ta cũng nên biểu lộ chút thực lực, làm cho những mới đồn đại kia phải tiêu tán. Huống hồ muốn có tư cách tiến vào kinh các, nhất định cấp bậc đệ tử của ta phải tấn thăng!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      "
      Các ngươi cùng lên lượt !" Hạ Ngôn khẽ phất tay ý muốn Hạ Tử Hân và Lưu Khải lui lại phía sau, rồi sau đó với mới người bọn Trương Phong. Thổ cấu đứng đối diện với với đám người Hải Tuyền khẽ nhếch mép nhe hàm răng sắc nhịn khẽ gầm gừ cũng lui lại phía sau.

      "
      gì?" Trương Hải Tuyền kinh hô, " Cùng lên?"

      "
      Ha ha, tiểu tử này cũng là ngông cuồng!" tên đệ tử cao to cười lớn rồi .

      "
      Hạ Ngôn, ngươi làm người khác phẫn nộ!" Trương Phong xiết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào mạt Hạ Ngôn, thanh mang theo hận ý nồng đậm.

      tình phát sinh ở Như Ý lâu cho đến bây giờ chưa lúc nào nguôi, tâm địa hẹp hói của thúc giục nhất định phải báo thù này.

      "
      Phải! Các ngươi cùng lên !" Hạ Ngôn hào sảng thèm để ý tới thái độ bọn họ, vừa cười vừa .

      "
      Tiểu tử, hôm nay giáo huấn ngươi tốt. Ngươi hãy nhơ lấy, ta tên Trương Hải Tuyền!" Trương Hải Tuyền giận tím mặt, " Oang " từ người rút ra thanh trường đao, chém về phía Hạ Ngôn.

      cũng biết đúng mực, mặc dù học viện Tử Diệp ngăn cấm các đệ tử luận bàn, nhưng cũng thể làm thương tổn đối phương qua mức ví dụ như chém đứt tay, hay chân. Nếu như có tình như vậy phát sinh, học viện nghiêm khắc xử lý. trục xuất khỏi học viện, nặng phế bỏ tu vi. Cho nên đao này chém ra. Hải Tuyền cũng chém vào những bộ vị yếu hại của Hạ Ngôn.

      "
      Đao pháp sắc bén!" Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, quan sát đao bổ đến.

      "
      Trung cấp đệ tử, có thể tiến vào kinh các! Vậy đệ tử cao cấp, khẳng định là từ trong đó tìm ra võ kỹ thích hợp với mình! Đao pháp của Trương Hải Tuyền quả rất sắc bén, hẳn phải là nhân cấp bí tịch đỉnh phong!" Hạ Ngôn nhíu mắt nhìn chăm chú đao này. đao này mang theo đao phong cuồn cuộn chém tới chính mình.

      "
      Hảo!" Vài tên đồng bạn của Hải Tuyền ở gần đó phấn khích hô lên.

      "
      Còn tưởng rằng Hạ Ngôn này lợi hại lắm, bất quá cũng chỉ là khẩu xuất cuồng ngôn, đao này cũng thể tránh thoát!" Trương Hải Tuyền thấy đao mình vừa chém ra sắp đánh lên người Hạ Ngôn, trong lòng thở phào nhõm thầm nghĩ.

      Vài người khác lúc này trong lòng cũng có ý nghĩ như vậy.

      "
      Hạ Ngôn, sao lại còn chưa tránh qua? " Hạ Tử Hân đối với thực lực của Hạ Ngôn rất tin tưởng. Nhưng mắt thấy đao của Trương Hải Tuyền sắp chém tới người Hạ Ngôn. Trong lòng khỏi có chút lo lắng.

      Chỉ có Lưu Khải và thổ cẩu đứng bên cạnh là khuôn mặt vẫn chẳng có chút biểu tình gì, dường như chút lo lắng cũng có.

      Hạ Ngôn đột nhiên thở mạnh ra hơi. Xong chưởng đánh mạnh về phía trước!

      đạo khí lãng kinh thiên từ lòng bàn tay bộc phát, phóng thẳng về phía đao của Hải Tuyền.

      Khi đao kia của Trương Hải Tuyền sắp tới gần Hạ Ngôn. Đột nhiên cảm giác được có luồn đại lực rất lớn truyền lên thân đao, ngăn cản thế công của chính mình. Rồi sau đó luồn đại lực này đánh bật thanh đao của sang bên. Mặc dù cực lực khống chế quỹ tích của thanh trường đao, nhưng trường đao trong tay còn theo khống chế của nữa.

      Chỉ có thể trơ mắt nhìn trường đao trong tay bị đánh lệch sang bên.

      Đột nhiên chân trái Hạ Ngôn bước nhanh về phía trước bước, tay phải nhanh như chớp vươn ra tóm lấy thân đao, tay trái chợt lóe búng ra chỉ lên thân đao tỏa ra hàn quang sắc bén. tiếng thanh thúy giòn tan vang lên "
      Ông. "

      Trước ánh mắt mọi người, thanh trường đao trong tay Trương Hải Tuyền sau tiếng thanh thúy vang lên liền biến thành hai đoạn. Mà Trương Hải Tuyền bị luồng dư lực lớn từ thanh đao truyền tới đẩy lui lại phía sau tới bảy thước rồi thân hình mới đứng vững lại được. Hít hơi sâu, đem khí huyết toàn thân nhộn nhạo của mình mạnh mẽ nén ép xuống, Trương Hải Tuyền vẻ mặt thất thần, ánh mắt kinh hãi nhìn Hạ Ngôn.

      Những người quan chiến chỉ biết vừa rồi song chưởng của Hạ Ngôn phóng xuất ra lực lượng đáng sợ. Nhưng Trương Hải Tuyền tự mình cảm nhận, cảm thấy luồng đại lực phát ra từ xong chưởng của Hạ Ngôn có thể đánh bay thanh trường mà quán chú nội lực vào. Nếu là vũ khí nào đó thay cho song chưởng khi nãy của Hạ Ngôn, vậy lực lượng phát ra mạnh mẽ đến mức nào?

      Trương Phong và vài tên đồng bạn của Hải Tuyền chứng kiến màn này cảm thấy hết sức khó hiểu nhìn Hải Tuyền.

      Khi nãy cảm thấy luồng lãng khí mạnh mẽ khuyếch tán ra xung quanh, nhưng bọn họ hìn được tình bên trong diễn ra thế nào!Chỉ thấy song chưởng của Hạ Ngôn chậm rãi đánh tới sau đó thấy Trương Hải Tuyền dường như cật lực né tránh, rồi thấy Hạ Ngôn búng ra chỉ lên thân cây trường đao của trương Hải Tuyền, cuối cùng là thanh trường đao gãy thành hai đoạn.

      "
      Hải Tuyền, đao của ngươi sao lại bị hủy?" tên cao cấp đệ tử hai mắt trừng lớn, nghi hoặc hỏi Hải Tuyền.

      Trương Hải Tuyền hít vào hơi lãnh khí.

      "
      Mọi người cùng lên . Tiểu tử này rất mạnh!" Trương Hải Tuyền ngoắc tay cái, trong mắt lệ quang chớp động, với mấy tên còn lại.

      Trương Phong và mấy tên còn lại ngơ ngác nhìn nhau, mặc dù cảm thấy có chút buồn bực, nhưng cũng nghi ngờ những gì Trương Hải Tuyền . Nếu Trương Hải Tuyền mọi người cùng lên, vậy cùng lên thôi!

      "
      Hây "

      Mấy người dường như đồng thời hét lớn tiếng, sau đó điên cuồng nhắm hướng Hạ Ngôn đứng đánh tới. Những người này đều là cường giả hậu thiên đỉnh phong! Năm người, Năm luồng nội lực vận chuyển, giống như năm con mãnh hổ gào thét lao lên hướng tới Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe lên, rồi sau đó thân thể chợt lao về phía trước.

      Qua hai ba cái điểm chân mặt đất, Hạ Ngôn lao vào giữa năm người.

      "
      Hả!"

      Hạ Tử Hân và Lưu Khải thấy năm người bọn Trương Phong vây quanh Hạ Ngôn, nhưng thân ảnh Hạ Ngôn chợt chợt , phiêu dật bất định, xung quanh để lại những tàn ảnh, từ trong vòng vây truyền tới loạt thanh va chạm chát chúa.

      Qua thời gian mấy cái hô hấp, năm người kia động tác dường như có chút chậm lại, hơn nữa quần áo mặc người đều có những tổn hại nhất định.

      "
      Ngao. "thổ cẩu đắc ý gầm , hai mắt màu lục xâu thẳm nhìn chằm chằm khoảng giữa sân.

      "
      A.!"

      Liên tục vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếp theo là năm thân ảnh lấy tốc độ nhanh hơn cả khi nãy xông vào hạ ngôn bay ngược trở ra.

      Hạ Ngôn, lúc này người có chút tổn hại nào đứng ở giữa sân, ánh mắt quét về hướng năm thân ảnh bay ngược ra ngoài!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 157: ĐÁNH NGƯƠI THÀNH ĐẦU HEO
      Năm đạo thân ảnh trung giãy giụa như chó giãy chết, bay ra ngoài đến bảy tám thước, rồi sau đó lăn mặt đất như những con lừa lười biếng. Bọn khi xông tới như những con mãnh hổ, còn khi bị đánh bay ngược trở ra như những con chó giãy chết!

      Những vũ khí bọn họ cầm trong tay, giờ này cũng biết nằm ở xó sỉnh nào?

      Hạ Tử Hân giơ đôi tay nhắn che láy cái miệng xinh xắn với đôi môi đỏ mọng mở lớn, đôi mắt xinh đẹp đáng mở lớn nhìn Hạ Ngôn. Lưu Khải cũng vậy, cái miệng mở lớn trong lúc nhất thời thể ngậm lại được, đầu vươn về phía trước, màn vừa rồi làm khiếp sợ. Vừa rồi, còn định lao ra trợ giúp Hạ Ngôn. Nhưng lúc này. "

      Mặc dù cũng biết rằng thực lực của Hạ Ngôn rất mạnh. Nhưng cũng thể hình dung ra nổi thực lực của Hạ Ngôn tới mức này. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi là vài cái hô hấp, bọn Trương Phong gồm có năm tên đều là hậu thiên đỉnh phong, toàn bộ bị đánh bay ngược trở lại!

      Lưu Khải hít vào hơi sâu, đè nén kích động trong lòng, nhớ đến ngày hôm đó giao đấu với Hạ Ngôn liền cảm thấy mình may mắn.

      "
      Thực lực của Hạ Ngôn ca hôm đó nếu muốn đả thương ta chỉ sợ rằng có mười cái mạng cũng đủ!" Lưu Khải kinh hãi trong lòng thầm nghĩ.

      Sau lát đám người Trương Phong mới bừng tỉnh đứng lên, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt chứa kinh hãi thể che dấu. Bọn họ vừa rồi năm người vây quanh Hạ Ngôn, cũng xuất ra toàn bộ thực lực tiến hành công kích nhưng ngay cả chéo áo của Hạ Ngôn cũng chưa chạm tới.

      Hạ Ngôn trong vòng vây của năm người như u linh làm cho bọn họ thể nắm bắt hay chạm tới được.

      Vừa thấy bóng dáng của Hạ Ngôn xuất trong vòng vây của bọn họ, các loại binh khí đồng loạt chém tới, nhưng vũ khí của bọn họ chưa tới gần người của Hạ Ngôn Hạ Ngôn biến mất thấy bóng dáng. Tốc độ quá kinh người!

      Rồi sau đó từ vũ khí tay bọn họ truyền tới luồng đại lực làm cho bọn họ thể khống chế được chúng nữa, mà bị đánh bay , ngay sau năm người bị cỗ lực lượng đánh bay .

      Thậm chí bọn họ cũng mình rốt cuộc làm sao bị đánh bay ra ngoài.

      Trong năm người này thảm thương nhất là Trương Phong. Mặt của hứng chịu dưới mười cái tát của Hạ Ngôn, làm cho mặt lúc này vùng lớn bị tấy đỏ lên, so với đầu heo khác là mấy.

      Những người khác ít nhiều cũng nhận vài cái tát, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày có vấn đề gì.

      "
      Các ngươi bây giờ biết vì sao viện trưởng nhận ta làm đồ đệ rồi chứ?" Ánh mắt của hạ ngôn quét qua năm người này lượt, thanh bình thần .

      "
      Viện trưởng thu nhận ta làm đồ đệ vì thiên phú của ta cũng kém, thực lực cũng đến nỗi tệ!" Hạ Ngôn chờ bọn họ lên tiếng, lại tiếp tục .

      "
      Trương Phong, ta khuyên ngươi câu, sau này nên thành chút. Nếu bộ dáng của ngươi thường xuyên như lúc này! Đương nhiên ở trong học viện ta nặng tay với ngươi." Hạ Ngôn nhìn về phía Trương Phong, thanh đột nhiên trở nên băng lãnh .

      Trương Phong thân thể tự chủ được rùng mình cái, tuy rằng lúc này oán niệm với Hạ Ngôn vẫn hề giảm! Nhưng những lời lẽ cay độc chất chứa trong lòng lúc này làm thế nào mà cất lên thành lời.

      Những gì Hạ Ngôn vừa thể làm cho rung động rất lớn, là rất lớn!

      ngàn vạn lần nghĩ tới thực lực của Hạ Ngôn lại kinh khủng đến mức này! Nhưng tại sao khi ở Như Ý lâu đối với gây chuyện ức hiếp của lại. "


      Trương Phong, nếu thực lực của chính mình mà mạnh mẽ như vậy, chắc chắn buông tha cho tình ngày hôm đó, nhưng vì sao Hạ Ngôn thực lực như vậy mà lại nhún nhịn ?

      Trương Phong thể giải thích nổi!

      Trương Phong lấy tay xoa xoa mảng đỏ lớn ở mặt, từ vị trí đó truyền tới cho cảm giác tê tê.

      " Tử Hân, Lưu Khải, thổ cẩu, chúng ta ăn cơm!" Hạ Ngôn xoay người lại cười với hai người và thổ cẩu.

      Chờ khi đám người Hạ Ngôn rời lúc lâu, năm người bọn Trương Phong mới giật mình, lúc này bọn họ mới hoàn hồn.

      "Hừ!"

      "Đáng giận, tên Hạ Ngôn này, sao lại lợi hại đến vây?" Trương Hải Tuyền dường như có chút tin vào những gì mình vừa trải qua, liền mắng lớn câu.

      " Hải Tuyền, chúng ta lớn chuyện rồi, việc tối này, ngày mai truyền khắp học viện. Năm người chũng ta bị tên đệ tử sơ cấp đánh cho thành đầu heo thế này!" tên đệ tử cao cấp mặt mày ủ dột .

      " Đúng vậy, Hải Tuyền!" tên khác cũng đồng ý lên tiếng, "Tên Hạ Ngôn này dường như là linh sư rồi! Bằng thể mạnh như vậy được! Vài người chúng ta cũng có thể đánh ra võ kỹ tới trăm độ uy lực, cũng kém linh sư quá xa. Hơn nữa trình độ chế nội lực đạt đến cảnh giới rất cao. Nhưng chúng ta trước mặt tên Hạ Ngôn. "

      " Hải Tuyền ca!" Trương Phong khuôn mặt lúc này khó nhận ra, xưng đỏ cả lên rồi!

      " Trương Phong, chốc nữa ta di tìm Hồng Phi ca, hừ!" Trương Hải Tuyền ánh mắt lăng lệ, xiết chặt nắm tay.

      " Hạ Ngôn, ngươi hãy chờ lão tử!" Trương Hải Tuyền thanh trầm thấp, nanh ác .

      "Hải Tuyền ca, Hồng Phi ca quản đến tình của chúng ta sao? Hồng Phi ca giờ là linh sư rồi, là đệ tử trọng tâm của học viện, chắc huynh ấy thể vì chúng ta mà ra mặt đâu a!" Trương Phong nhãn tình sáng lên, sau đó thanh có chút cam lòng .

      "Hắc hắc!" Trương Hải Tuyền cười hắc hắc rồi , "Trương Phong, đệ còn chưa biết hết về Hồng Phi ca. Chúng ta đều là người Trương gia, đệ cho rằng Hồng Phi ca quản sao?"

      "Hơn nữa, Hồng Phi ca bây giờ tùy thời có thể rời khỏi nơi này tới Tử Ngưu học viện. Căn bản cần cố kỵ gì nhiều. Chỉ cần đánh cho tên Hạ Ngôn kia đến mức tàn phế hết thảy đều có thể." Trương Hải Tuyền lệ quang trong mắt chớp động, rồi lại , "Nếu phải rời khỏi học viện đánh cho tàn phế, thậm chí là giết "

      tới đây Trương Hải Tuyền thấp giọng cười the thé vài tiếng. Lúc này tại học viện Tử Diệp Trương gia có có ba người làm đệ tử. Trong đó có Hồng Phi, Trương Hải Tuyền, Trương Phong!

      Hồng Phi tu luyện ở học viện được chín năm, còn Trương Hải Tuyền cũng ở nơi này được ba năm. Còn Trương Phong vừa mới nhập học.

      " Uh!" Trương Phong gật đầu.

      Trong căn phòng ở tòa nhà số chín, Tử Hồng chứng kiến toàn bộ việc xảy ra khi nãy. Nàng tận mắt thấy Hạ Ngôn dễ dàng đánh bại năm người bọn Trương Phong.

      Đối với thực lực của Hạ Ngôn, Tử Hồng cũng cảm thấy kinh hãi! Bất quá nàng thấy Hạ Ngôn mạnh mẽ như vậy trong lòng lại có cảm giác vui sướng.

      Ăn xong bữa cơm tối, Hạ Ngôn cùng Tử Hân, Lưu Khải và thổ cẩu dạo vòng ở phường thị gần học viện. So với những phường thị ở những thành thị khác cũng khác biệt nhiều lắm. Phường thị này so với phường thị của Hạ gia cũng lớn hơn là bao, số cửa hàng cũng có vài tên hộ vệ.

      Hạ Ngôn mua ở phường thị cái rương chắc chắn có khóa sắt đặc biệt, còn mua cả tấm bản đồ của thành Tử Diệp.

      Trong bản đồ, tại những nơi có kiến trúc tiêu biểu của Tử Diệp thành đều có dấu hiệu.

      Trường đấu giá, hội trường cực hạn khiêu chiến, tổng hội dong binh, Thiên Tinh Các, số hiệu thuốc bắc. đều có chú thích ràng!"

      Có bản đồ này Hạ Ngôn cần phải mất nhiều công sức để tìm kiếm nữa.

      "
      Hạ Ngôn ca, thực lực của huynh sao lại mạnh như vậy?" Lưu Khải đem cái thắc mắc làm cho lòng rối như tơ vò hỏi Hạ Ngôn.

      Mặc dù cùng Hạ Ngôn giao đấu, nhưng cũng thể biết thực lực chính thức của Hạ Ngôn tới mức nào?

      đoán Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên, nhưng lý trí mách bảo đây thể là được.

      Trong ấn tượng của , cường giả linh sư trẻ nhất mà biết tới cũng hai mươi năm hai mươi sáu tuổi rồi. Phải biết rằng trong quận thành số cường giả linh sư cũng chỉ có hai người mà thôi.

      Trong quận thành có khoảng mười vạn dân, ít nhất cũng có cũng có vài vạn tu luyện giả. Nhưng cũng chỉ vài người là linh sư, tỉ lệ này quả là quá , quá mà.

      Hơn nữa số ít linh sư ấy, phần lớn cũng ngoài bốn mươi tuổi, khi đạt tới cảnh giới linh sư cũng ngoài bốn mươi tuổi rồi. So người hai mươi tuổi có thể trở thành linh sư phải ví như "
      phượng mao, lân giác"

      Nghe thấy câu hỏi của Lưu Khải, Hạ Ngôn khỏi bật cười.

      Hạ Tử Hân cũng tò mò nhìn Hạ Ngôn. Nàng cũng muốn nghe. Mặc dù nàng là người nhà với Hạ Ngôn. Nhưng quả cũng thể biết thực lực thực của Hạ Ngôn.

      Mới hơn năm trước, Hạ Ngôn ngay cả cái kinh mạch võ đạo cũng chưa đả thông. Nhưng chỉ mấy tháng trước trong đại hội lựa chọn đệ tử ưu tú của gia tộc, Hạ Ngôn bỗng nhiên nổi lên, lúc đó Hạ Ngôn đả thông trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo. Hai tháng trước trong khi diễn ra thi đấu tuyển trọn danh ngạch tham gia khảo hạch của học viện, triển lộ ra thực lực của hậu thiên cường giả đỉnh phong, hơn nữa còn sát tử con trai của Tịch tộc trưởng, Tịch Thu Thủy.

      Bây giờ dường như thực lực của Hạ Ngôn lại tăng tiến hơn trước rất nhiều, nàng cũng biết cảnh giới tại của . Bất qua mới chỉ có vài tháng thời gian, đối với những người tu luyện cũng chỉ là nháy mắt.

      Tốc độ tiến bộ của Hạ Ngôn làm cho trong lòng nàng cảm thấy rúng động. Nàng chưa từng thấy có người nào có thể trong thời gian ngắn có thể đề thăng thực lực của bản thân nhanh đến vậy.

      Hạ Ngôn quay sang Lưu Khải :"
      Đệ gì?"

      Lưu Khải vội vàng :"
      Hạ Ngôn ca, có phải huynh bước vào cảnh giới tiên thiên ?"

      Vừa , ánh mắt Lưu Khải liên tục chớp động, mặt biểu tràn đầy mong chờ.

      Hạ Ngôn ánh mắt nhìn xa xăm chút rồi gật đầu :"
      sai, ta bước vào cảnh giới tiên thiên. Nếu sao có thể thủ thắng năm tên hậu thiên đỉnh phong chứ? Những tên cùng Trương Hải Tuyền đều tu luyện ở học viện vài năm. Đới với vận dụng lực lượng của bản thân mạnh hơn rất nhiều so với những cường giả đồng cấp. "

      Lưu Khải và Hạ Tử Hân mặc dù sớm nghĩ tới câu trả lời như vậy, nhưng quả khi nghe chính miệng Hạ Ngôn ra vẫn cảm thấy chấn dộng thôi, mặt tràn đầy vẻ khó tin.

      "
      Hạ Ngôn ca, tiên thiên cảnh giới, rốt cuộc có khác biệt gì?" Lưu Khải sau khi choàng tỉnh khỏi khiếp sợ, lại nhoài nghi hỏi lại.

      "
      Trong đan điền, sinh ra cái huyệt gọi là tụ linh huyệt!" Hạ Ngôn chì vào phần bụng dưới của mình, cười , "Khi nào có thể chém ra vũ kỹ có uy lực trăm độ uy lực, lúc đó là thời điểm đánh sâu vào cảnh giới tiên thiên. Cho tới khi tụ linh huyệt ngưng tụ thành công trong đan điền, lúc đó chính thức bước vào cảnh giới linh sư. "

      "
      Khi trở thành cường giả tiên thiên nội lực chậm rãi chuyển hóa linh lực, khi nội lực toàn thân chuyển hóa thành công linh sư sơ kỳ!" Hạ Ngôn lại tiếp.

      "
      Ha ha, bây giờ mọi người có biết cũng vô dụng. Nhớ kỹ, trùng kích bình cảnh tiến vào cảnh giới tiên thiên hề đơn giản, càng thể vội vàng. Cứ dần dần từng bước . Nếu lần được hai lần, ba lần. ngàn vạn lần nên nôn nóng! Nếu những thể thành công ngưng tụ tụ linh huyệt mà có thể còn ảnh hưởng tới quá trình ngưng tụ tụ linh huyệt sau này. Có cường giả chỉ vì nóng vội hậu quả dẫn đến là cả đời cũng thể ngưng tụ được tụ linh huyệt thành công. "

      Hạ Ngôn phải khoác, những điều hoàn toàn là . Cũng chỉ có thể chậm rãi ngưng tụ, phải chỉ lần mà xong.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 158: XIN HÃY GIẢNG LẠI LẦN NỮA
      Hạ Ngôn hai mắt mở lớn, hít hơi sâu vào trong lồng ngực! Hai mắt tỏa sáng như thanh ngọc trong trời đêm, sau đó quang mang dần nội liễm lại.

      Sáng sớm! Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu và trong phòng.

      " Cũng tới lúc phải tới giảng đường rồi, ngày đầu tiên, ta cũng muốn tới muộn, thể làm người khác có cảm giác ta tôn trọng giáo sư được! Cũng biết giáo sư sơ cấp rót cục dạy những cái gì? Nếu đối với ta là vô dụng, về sau tìm biện pháp tới đó nữa!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, từ giường bước xuống, đến học viện Tử Diệp chủ yếu là vì kinh các trong học viện có rất nhiều bí tịch mà muốn học.

      Sau khi làm xong vệ sinh cá nhân, Hạ Ngôn nhìn qua cái rương trong góc phòng chút.

      " Thổ cẩu, trông chừng cái rương này, cho phép bất cứ ai động vào nó!" Hạ Ngôn lúc trước khi rời khỏi phòng, phân phó cho thổ cẩu.

      " Ngao. "

      Thổ cẩu phi thường tình nguyện, hai mắt màu lục sâu kín mở trừng trừng, cái miệng hơi khẽ nhếch "Ngao ô" tiếng.

      Trông chừng cái rương này tất nhiên là thể ra ngoài được rồi! mình nó ở trong phòng vô cùng buồn chán!

      Nó nhìn nhìn Hạ Ngôn chút, nó dám trái lời của Hạ Ngôn, ngửa mặt lên trời bốn vó dương lên để lộ ra cái bụng cứ lăn qua lăn lại, nhìn trần nhà mà phát ngốc!

      Ra khỏi toà nhà số bốn, Hạ Ngôn gặp vài tên sơ cấp đệ tử, nhận ra đó đều là đệ tử do giáo sư Đái Kỳ phụ trách, bọn họ cùng nhau hướng về rừng cây trước mặt bước tới.

      Sau chén trà thời gian bọn họ tới trước cửa giảng đường. Ở tầng thứ nhất, là giảng đường dành cho đệ tử sơ cấp. Tràng kiến trúc này rất lớn, mỗi tầng lầu có tới hơn hai mươi cái phòng lớn, bất quá lúc này bên trong rất nhiều phòng còn trống.

      Hạ Ngôn cũng thấy vị giáo sư xinh đẹp động lòng người đâu cả. Có gian phòng bên ngoài phía cánh của treo cái biển ghi số " Bốn ". Xem ra gian giảng đường này chác là của bọn Hạ Ngôn.

      Vừa tiến vào giảng đường, Hạ Ngôn nghe thấy các đệ tử sơ cấp đàm luận ít tình mới phát sinh của .

      Những đệ tử này đều đến từ những thành thị khác nhau, hoàn cảnh của bọn họ cũng có khác biệt. Có người sinh ra trong gia tộc nào đó, có người lớn lên trong gia đình giàu có. Cũng có bộ phận thiếu niên có thiên phú rất cao xuất thân từ những gia đình bình thường. Những người có thiên phú rất cao nhưng lại xuất thân trong những gia đình bình thường này đều là được các thành trấn đề cử tới tham gia khảo hạch của học viện.

      " Hạ Ngôn ngươi tới từ thành thị nào?" tên đệ tử có tướng mạo to béo ngồi cạnh Hạ Ngôn tò mò hỏi.

      vừa hỏi xong, các đệ tử khác xung quanh cũng mang theo ánh mắt tò mò nhìn lại.

      Hạ Ngôn cười cười :" Ta đến từ Ngọc Thủy thành!"

      " Ngọc Thủy thành?" Tên đệ tử này trợn to mắt thở ra hơi, chuyển ánh mắt nhìn qua mọi người, thêm, " Ngọc Thủy thành là thành trấn liền kề với Tội Ác Sâm Lâm, khi trước ta cùng mấy vị đại ca trong gia tộc của ta theo đoàn dong binh tiến vào Tội Ác Sâm Lâm cũng qua Ngọc Thủy thành. "

      Trong lúc chuyện, khuôn mặt béo núc mang theo chút tự hào.

      " Hạ Ngôn, ngươi từng tiến vào Tội Ác Sâm Lâm phải ?" Sau đó lại hỏi Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn gật đầu, " Uh, qua lần!"

      qua Tội Ác Sâm Lâm, làm như vậy có mấy người chứ? Đại đa số mọi người khi nghe đến cái tên Tội Ác Sâm Lâm trong ánh mắt đều mang vẻ kính sợ nhìn tên béo kia và Hạ Ngôn. Có thể tiến vào Tội Ác Sâm Lâm trong mắt đại đa số mọi người đều phải là người tầm thường.

      "Hắc hắc, Tội Ác Sâm Lâm, là địa phương phi thường kinh khủng. Ở trong đó chỉ có dã thú hung mãnh, thậm chí còn có rất nhiều cường đạo, nếu vận khí tốt còn có thể gặp được linh thú và người của Ám Dạ đại lục!" Tên đệ tử béo này cao giọng , ánh mắt lóe sáng, hơi dài.

      Chợt lại cười gượng vài tiếng rồi :" Bất quá ta chỉ dám thâm nhập vào Tội Ác Sâm Lâm có mười dặm thôi. Vậy mà gặp ít dã thú hung mãnh, trong đó có "Độc giác sơn trư", loại sơn trư này da của nó rất dày, hai kiếm thể giết được nó. Ta tận mắt chứng kiến tên dong binh bị nó gặm cái đứt tới tận đùi, máu tươi chảy ròng ròng!"

      " Im lặng!"

      khi hăn hăng hái tới mức nước miếng bắn tung tóe lúc này giáo sư Đái Kỳ tiến vào. Liếc mắt nhìn tên đệ tử kia chút thanh ôn hoà .

      Tất cả mọi người đều trở về chỗ ngồi, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.

      "Căn phòng này sau này là giảng đường của chúng ta! Mỗi ngày phải tới nơi này để tập trung!" Đái Kỳ với tất cả đệ tử trong phòng.

      " Sau khi các ngươi trở thành đệ tử trung cấp, có thể tiến lên giảng đường ở tầng thứ hai. " Đái Kỳ vừa vừa đưa ánh mắt qua nhìn Hạ Ngôn chút!

      "Những gì sơ cấp đệ tử cần học tập. Chính là làm thế nào để để khống chế nội lực của chính mình. Làm thế nào để nội lực có thể phối hợp tốt với vũ kỹ! Lát nữa, mọi người ra quảng trường, ta làm mẫu cho mọi người lĩnh ngộ! Chỉ cần cố gắng chút các ngươi thành công!" Đái Kỳ ánh mắt thản nhiên nhìn xuống phía dưới, rồi lãnh đạm .

      "Sử dụng nội lực?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, " Ta đối với việc sử dụng lực lượng sợ rằng giáo sư Đái Kỳ chắc bằng ta, vậy ta còn học làm gì?"

      Bởi vì tu luyện Linh La tâm pháp, hơn nữa những quang điểm màu trắng trong cơ thể và kinh mạch vẫn ngừng cải tạo thân thể , mỗi bộ vị cơ thể Hạ Ngôn đều được khống chế cách chuẩn xác. Đối với lực lượng toàn thân, Hạ Ngôn đều có thể phát huy. Cho nên những gì đệ tử sơ cấp phải học đối với là hoàn toàn vô dụng.

      "Các ngươi đừng cho rằng vấn đề này phải là quan trọng!?" Đái Kỳ đột nhiên nâng cao thanh lên chút.

      " năm sau, tới kỳ khảo hạch của các ngươi, chỉ có thông qua khảo hạch mới có thể thăng cấp lên đệ tử trung cấp tiến hành học tập tu luyện ở mức cao thâm hơn. Nếu thể vượt qua khảo hạch tiếp tục học tập với những đệ tử sơ cấp khác. Có nhiều đệ tử vì chịu tiếp thu cho nên mất hai năm thời gian mới có thể vượt qua khảo hạch này! Thậm chí có người mất nhiều hơn hai năm mới hoàn thành khảo hạch này. Các ngươi thử nghĩ xem. Người ta mất năm để vượt qua mà các ngươi mất những ba năm, vậy chẳng phải là lãng phí mất hai năm thời gian sao? Các ngươi liệu có được bao nhiêu cái hai năm để lãng phí?" Thanh của Đái Kỳ tuy vẫn ôn nhu, nhưng sắc mặt lại có chút nghiêm nghị!

      Chúng đệ tử nghe Đái Kỳ , đều thở dài hơi, cảm thấy lo lắng.

      "Tốt lắm, mọi người. Chúng ta tới tập trung tại quảng trường. " Đái Kỳ cánh tay trắng noãn vung lên dẫn đầu ra bên ngoài.

      Các giáo sư khác cũng tương tự như vậy. Đám người Hạ Ngôn ra khỏi giảng đường cũng thấy ít đệ tử cùng các giáo sư phụ trách của mình cũng ra từ các phòng khác!

      quảng trường rộng lớn này, cho dù chứa hai ngàn người vẫn rộng rãi thoải mái. Mà hôm nay chỉ có hơn hai trăm người, vậy diện tích thừa thãi quả là rất lớn.

      Hai mươi người bọn Hạ Ngôn sau khi tập trung đầy đủ quảng trường. Giáo sư Đái Kỳ liền xuất ra thanh nhuyễn kiếm. Thanh nhuyễn kiếm này được rút ra từ thắt lưng của nàng, bình thường luôn dắt bên người, chỉ khi sử dụng đến mới rút ra.

      Thanh nhuyễn kiếm trong tay Đái Kỳ trong nháy mắt trở nên thẳng tắp!

      "Những tu luyện giả chúng ta, sử dụng vũ kỹ tuy phần lớn đều dựa vào vũ khí của mình, nhưng để có thể phát huy toàn bộ uy lực liên quan rất lớn tới phối hợp nhịp nhàng từ các bộ vị toàn thân. " Đái Kỳ ánh mắt nhìn mọi người chậm rãi .

      Dáng người mềm mại diễn luyện vài động tác võ kỹ.

      Rất nhiều đệ tử hai mắt trừng lớn chăm chú theo dõi. Nhưng cái bọn ho chăm chú phải là những động tác võ kỹ được diễn luyện mà thân thể mềm mại tuyệt đẹp của giáo sư.

      "Ngón tay, cổ tay, cánh tay, vai. Sau đó đến thắt lưng, bắp chân, bàn chân! Tất cả những bộ vị này tạo thành tuyến liên hệ chặt chẽ với nhau. Vũ kỹ được thi triển ra mạnh tới đâu phần lớn do trình độ phối hợp giữa các bộ vị này với nhau. Nếu phối hợp tốt vũ kỹ chém ra có uy lực lớn hơn." Đái Kỳ vừa diễn luyện vừa .

      "Còn việc tránh né công kích của đối phương. quan trọng nhất là nhanh mắt, thính giác nhạy bén và tư duy phải nhanh nhạy. Bất quá chỉ có vậy thôi cũng chưa đủ. Quan trọng nhất chính là cơ thể của các ngươi." Đái Kỳ đột nhiên dừng lại, xoay người lại nhìn vào hai mươi tên đệ tử do mình phụ trách, rồi .

      "Các ngươi hãy nhớ kỹ những gì ta vừa !" Nhuyễn kiếm trong tay Đái Kỳ phất mạnh cái " Báp" thanh bạo khí rất lớn vang lên.

      " Vâng! Giáo sư!" Tất cả mọi người hăng hái cùng lên tiếng.

      " Hạ Ngôn, ngươi nhắc lại lần những gì ta vừa . " Đái Kỳ hướng mắt về phía Hạ Ngôn, nàng thấy Hạ Ngôn dường như để tâm vào những gì nàng .

      " Hả?" Hạ Ngôn sửng sốt!

      Hạ Ngôn vừa thấy cường giả hậu thiên đỉnh phong, có khuôn mặt như cái đầu heo tới quảng trường, trong lòng khỏi cười thầm, là cũng nghe lọt được mấy câu giáo sư Đái Kỳ vừa . Nếu dựa vào thiên tư của cho dù Đái Kỳ có dài hơn nữa cũng có thể ngay lập tức ghi nhớ.

      " Thưa giáo sư, những gì giáo sư vừa quá mức thâm ảo, ta cũng nhớ . Xin giáo sư hãy nhắc lại lần nữa!" Hạ Ngôn đứng thẳng người thanh sang sảng .

      " Hừ!" Đái Kỳ hừ lạnh tiếng .

      Các đệ tử khác cũng nhịn được khẽ liếc nhìn Hạ Ngôn chút.

      ràng chú ý nghe, vậy mà còn muốn giáo sư nhắc lại lần. Quả hổ là đệ tử của viện trưởng a! Chúng đệ tử trong lòng thầm bội phục Hạ Ngôn!

      "Những người luyện võ chúng ta. "

      Đái Kỳ quả nhiên nhắc lại lần những gì nàng vừa giảng giải.

      " tinh!"

      Cách bọn họ năm mươi thước. Những đệ tử do Thái Kim Hoa phụ trách cũng tập trung đầy đủ. Thái Kim Hoa lúc này biểu tình mặt làm cho người khác nhìn thấy muốn ăn ngon ngủ yên nhìn về hướng đám người Hạ Ngôn, trong miệng miệt thị câu.

      Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Đái Kỳ khẽ nhăn, cai miệng nhắn đột nhiên dừng lại, bất quá nàng cũng thêm điều gì.

      "Hừ, đám đệ tử của tinh cũng đều là lũ đầu heo! Những thứ đơn giản như vậy mà cũng nhớ được lại còn phải tới lần thứ hai!" Thái Kim Hoa nhìn Hạ Ngôn chút, mở miệng châm chọc.

      Thái Kim Hoa này dường như quên mất thân phận của Hạ Ngôn, Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng!

      Hạ Ngôn khỏi cau mày nhìn về phía Thái Kim Hoa, nữ nhân này, là làm kẻ khác phải chán ghét a!

      "Hạ Ngôn, hôm qua ta nghe tên cao cấp đệ tử có người muốn tìm ngươi gây chuyện!" Tên đệ tử béo tốt bên cạnh Hạ Ngôn thấp giọng , "Giáo sư trong học viện cũng từng là đệ tử tấn thăng lên. Nữ nhân Thái Kim Hoa này tốt, lòng dạ hẹp hỏi tính tình ngang ngược, các giáo sư trong học viện chẳng có ai nguyện làm bằng hữu với nàng ta cả. "

      "Chỉ có người là ngoại lệ, đó là giáo sư Đái Kỳ." Tên đệ tử kia lại thấp giọng .

      " tinh, ngươi tiếp tục giảng ! Sao lại ?" Thái Kim Hoa vẫn ngừng mồm mép.

      "Ơ!? " Hạ Ngôn có chút ngẩn người ra, " như vậy Thái Kim Hoa này và Đái Kỳ là bằng hữu?"

      Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn tới rồi lại nhìn lui, lắc lắc đầu, nhìn thế nào cũng thấy giống.

      "Hắc hắc, đó là chuyện của hai tháng trước. Giáo sư Đái Kỳ tính tình rất tốt có thể chịu đựng được Thái Kim Hoa cho nên Thái Kim Hoa mới có bằng hữu trong học viện. Bất quá, tại hai người trở mặt thành cừu!" Tên đệ tử béo tốt ánh mắt mụ mị nhìn nhìn về phía giáo sư Đái Kỳ. "Hai tháng trước là kỳ khảo hạch tấn chức giáo sư của học viện, khi đó cả giáo sư Đái Kỳ và Thái Kim Hoa đều tham gia khảo hạch. "

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 159: KHIÊU CHIẾN THÁI KIM HOA
      "Giáo sư phân làm ba thứ hạng sơ cấp, trung cấp và cao cấp như cách phân chia cấp bậc của các đệ tử trong học viện, các giáo sư muốn quyền lợi của mình tăng lên cũng phải nâng cao cấp bậc của mình!"

      "Hai tháng trước, lúc đó khoảng tháng sáu, tháng bảy, giáo sư Đái Kỳ và giáo sư Thái Kim Hoa cùng tham gia khảo hạch thăng cấp! Nghe đệ tử to béo này vậy có lẽ bởi vì trong lần tham gia khảo hạch tấn cấp lần đó mà hai người quan hệ là bằng hữu của nhau mà giờ đây lại trở mặt thành thù. "

      "Mà tại hai người vẫn là giáo sư sơ cấp. Vậy là cả hai đều thông qua khảo hạch thăng cấp dành cho các giáo sư của học viện. "

      Hạ Ngôn ánh mắt mang theo tò mò nhìn tên đệ tử to béo bên cạnh, trong lòng cũng cảm thấy hứng thú.

      "Hắc hắc" tên đệ tử to béo cười, khẽ liếc nhìn nữ nhân cao ngạo Thái Kim Hoa chút rồi ,

      "Lúc ấy, giáo sư Thái Kim Hoa và giáo sư Đái Kỳ tranh dành nhau cái dang ngạch tấn cấp cuối cùng, hai người trong lúc luận bàn vũ kỹ. Giáo sư Thái Kim Hoa khi đó hy vọng giáo sư Đái Kỳ giả thất bại trong tay của mình để nàng ta đạt được cái danh ngạch kia, để nàng ta có thể thuận lợi tấn cấp. lão bà ích kỷ! Nhưng ngày đó khi hai người luận bàn Thái Kim Hoa này lại bại trong tay giáo sư Đái Kỳ. "

      "Sau đó, giáo sư Đái Kỳ xin lỗi với Thái Kim Hoa này, cũng từ bỏ tư cách tấn cấp của mình để chứng minh rằng mình cố ý chiến thắng Thái Kim Hoa. Khi đó Thái Kim Hoa ra chiêu rất hung ác, nếu phản kích lại chắc chắn bị thương." Tên đệ tử to béo này nhãn tình sáng lên, đem tim tức nghe được về việc ngày hôm đó kể lại cho Hạ Ngôn nghe.

      Hạ Ngôn lúc này hiểu tất cả, trả trách Thái Kim Hoa lại hận giáo sư Đái Kỳ đến vậy. Với tính cách của mình chắc chắn giảng hòa với giáo sư Đái Kỳ. Mà giáo sư Đái Kỳ vẫn nhẫn lại được! Trước mặt nhiều đệ tử bị nhục mạ như vậy cũng phản ứng lại với Thái Kim Hoa.

      Hạ Ngôn nhìn thoáng qua Thái Kim Hoa chút, nữ nhân này làm người khác cảm thấy chán ghét.

      " tinh, hảo hảo dạy những đệ tử này của ngươi cho tốt, đừng như lần trước vậy, đến ba năm mà trong hai mươi đệ tử vẫn có hai người thăng cấp lên trung cấp được." Thái Kim Hoa cất giọng chua ngoa , "Ta thấy, tên đệ tử này của ngươi cho dù là ba năm cũng thể tấn thăng lên trung cấp được a! Đệ tử của viện trưởng sao chứ?"

      Thái Kim Hoa chuyển ánh mắt qua Hạ Ngôn, cất giọng miệt thị .

      Hạ Ngôn lắc đầu cười. mở miệng : "Con người này, làm cho người khác chán ghét. Trong cái học viện lớn đến như vậy mà cũng có đến bằng hữu nào. là!"

      Hạ Ngôn dĩ nhiên biết Thái Kim Hoa kia là nhằm vào , cho dù là tượng đất cũng phải thấy tức giận. Mà lại phải là bùn đất.

      Đái Kỳ hướng đôi mắt đẹp của mình nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng lên tiếng ngăn lại.

      Xem ra nhẫn lại của nàng cũng chỉ đến mức độ nhất định mà thôi, nếu sau khi nghe thấy những gì Hạ Ngôn lại có bất cứ phản ứng gì.

      "Tiểu tử, ngươi cái gì?" Thái Kim Hoa sửng sốt, rồi sau đó là biến sắc, tức giận chỉ Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn "hừ" lạnh tiếng rồi :" Ta ngươi rất đáng ghét, làm cho người khác muốn tránh xa! Chính ngươi, cũng nhận ra điều đó sao?!"

      "Hạ Ngôn này, lại dám cãi cọ với giáo sư!"

      "Giáo sư, đều là những cường giả linh sư, Thái Kim Hoa này cũng là linh sư rồi a!"

      " xong rồi, Thái Kim Hoa này tính tình như vậy, khắng định tìm cách đối phó với Hạ Ngôn!"

      Phía dưới ít đệ tử lo lắng đứng lên, tuy nhiên trong số đó cũng có người chỉ là xem náo nhiệt giữa Thái Kim Hoa và Hạ Ngôn.

      Thái Kim Hoa là giáo sư, còn Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng! Thái Kim Hoa cho dù tức giận xung thiên cũng thể quá phận với Hạ Ngôn. Nếu là đệ tử khác mà dám ngang nhiên chống đối lại giáo sư như vậy, kết quả thực khó !

      "Ngươi. Ngươi!" Thái Kim Hoa tức giận tới nỗi toàn thân run rẩy, "Hạ Ngôn ngươi ỷ mình là đệ tử của viện trưởng, có thể bất kính đối với giáo sư!"

      "Nhìn kìa, mặt Thái Kim Hoa như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!" tên đệ tử khẽ với người bên cạnh!

      "Hừ. Giáo sư Thái Kim Hoa. Thân phận của ngươi là giáo sư của học viện nhất lưu, nhưng sao lòng dạ lại hẹp hỏi đến vậy. Ta đắc tội gì với ngươi? Ngươi lại nhiều lần xúc phạm đến ta như vậy?" Hạ Ngôn trầm giọng , ánh mắt nhìn chằm chằm Thái Kim Hoa.

      Thái Kim Hoa đầu tiên là ngẩn ra, nghĩ lại chút. Hạ Ngôn quả chưa có chút nào đắc tội với mình, chỉ mới tiếp xúc với chút hôm khảo hạch đệ tử của học viện. Ngoài ra chẳng còn gì nữa cả.

      Nhưng biết vì sao, cứ thấy Hạ Ngôn là cảm thấy thoải mái!

      Ánh mắt khẽ đảo qua, Thái Kim Hoa thấy mười mấy tên đệ tử do mình phụ trách nhìn chằm chằm vào mình. Nây giờ nếu cứ như vậy mà bỏ qua. còn gì là mặt mũi của giáo sư nữa?

      Hít sâu vào hơi, Thái Kim Hoa ưỡn ngực: "Hạ Ngôn, chẳng lẽ ta phải là sao? Hừ, Mới vừa rồi giáo sư của ngươi giảng chút kỹ xảo cơ bản nhất mà ngươi cũng thể nhớ được, còn đó là những kiến thức thâm ảo?"

      "Ha ha, chỉ những kiến thức cơ bản như vậy mà ngươi lại coi là thâm ảo, có thể thấy năng lực của ngươi rồi! là buồn cười!" Thái Kim Hoa đánh trống lảng sang vấn đề khác.

      Hạ Ngôn cười cười :" Ha ha, năng lực của ta phải từ miệng mà ra!"

      "Oh?" Thái Kim Hoa khuôn mặt khẽ biến sắc. Sau đó lông mày khẽ nhướng lên : " như vậy, ngươi đối với năng lực của mình rất tự tin? Hảo! Hảo! hổ là đệ tử của viện trưởng. Vậy ngươi bây giờ hãy bước ra, ta cho tên đệ tử ra luận bàn chút với ngươi!"

      Thái Kim Hoa nở nụ cười trầm cười với Hạ Ngôn.

      Xem ra, nàng ta vẫn chưa biết tới thực lực của Hạ Ngôn, ngày hôm qua khi Hạ Ngôn dạy cho đám người Trương Phong bài học, có lẽ vì lúc đó sắc trời tối, cho nên những đệ tử này của nàng cũng nhìn thấy, tin tức này có lẽ phải mất chút thời gian mới lan truyền rộng rãi. Mấy người Trương Phong hiển nhiên là chủ động mang tin tức này ra ngoài rồi, chuyện đó đều đổ cả lên đầu bọn họ.

      Thái Kim Hoa nếu biết thực của Hạ Ngôn, khẳng định đưa ra cầu này.

      "Giáo sư, nhìn nơi đó kìa, hình như giáo sư Thái Kim Hoa cãi nhau với người khác!" Xa xa tên đệ tử sơ cấp chỉ về hướng Hạ Ngôn .

      Vị giáo sư này vừa nhìn tới, quả nhiên chứng kiến Thái Kim Hoa và người khác tranh luận.

      "Đó là giáo sư Đái Kỳ, chẳng lẽ nàng ta đấu khẩu với Thái Kim Hoa? chúng ta qua xem chút!" Vị giáo sư này nhăn mày . Thái Kim Hoa và Đái Kỳ nếu đấu khẩu với nhau, khẳng định là do Thái Kim Hoa này khi dễ người khác! Mà các giáo sư ở những nơi khác quảng trường cũng mang theo những đệ tử do mình phụ trách tiến tới chỗ Hạ Ngôn, rất nhanh lượng lớn người vây xung quanh nơi này.

      Trương Phong và Hạ Tử Hân cùng ở Tổ số chín. Trương Phong nhướng khuôn mặt sưng đỏ tiêu tan ít lên chăm chú theo dõi, mặc dù vậy vẫn có thể dễ dàng nhìn ra dấu vết hôm qua Hạ Ngôn để lại mặt .

      " Sao? Thế nào?" Thái Kim Hoa thấy Hạ Ngôn gì, tưởng rằng Hạ Ngôn sợ, " phải vừa rồi ngươi nằng lực phải từ miệng tới sao?Bây giờ sao lại khiếp đảm như vậy? Chỉ cần ngươi có thể thắng được đệ tử do ta phụ trách, sau này cho dù thấy ngươi và tinh này ta cũng thèm mở miệng!"

      Thái Kim Hoa thấy mọi người vây quanh ngày càng đông, thanh càng thêm lớn hơn, .

      Những giáo sư và đệ tử của mình tới nơi này mới phát ra Thái Kim Hoa phát sinh tranh luận với tên đệ tử, lại càng cảm thấy hứng thú. Rất nhiều người nhận ra Hạ Ngôn, ở xung quanh thấp giọng lên tiếng nghị luận.

      "Được rồi, Hạ Ngôn đừng loạn lên nữa!" Đái Kỳ thấy tình phát triển như vậy, nhìn mọi người vây quanh chút, rồi sau đó khẽ với Hạ Ngôn.

      Ngày hôm qua nàng chứng kiến thực lực của Hạ Ngôn, có thể đánh bại tên đệ tử cao cấp, lúc này nếu đối phó với tên đệ tử sơ cấp của Thái Kim Hoa phụ trách khẳng định có vấn đề gì. Nhưng chuyện này lại phát sinh do nàng, nên nếu truyền ra ngoài hay lắm. Tình hình nếu vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy gặp phiền phức với viện trưởng.

      " là đồ vô dụng!" Thái Kim Hoa ánh mắt khinh miệt nhìn Hạ Ngôn cùng Đái Kỳ, lắc đầu .

      Hạ Ngôn sắc mặt khẽ biến, bước về phía trước hai bước, lớn giọng quát:

      "Hảo!"

      "Bất quá!" Ánh mắt đảo qua Thái Kim Hoa chút, hơi dừng lại chút rồi lại chậm rãi "Hừ! Ta muốn luận bàn cùng ngươi!"

      Hạ Ngôn chỉ thẳng vào Thái Kim Hoa hề do dự !

      "Sao?" Thái Kim Hoa ngẩn ra, thể tin được!

      Mọi người ở xung quanh thần sắc cũng lộ ra vẻ kinh hãi nhìn Hạ Ngôn, Hạ Ngôn lại muốn khiêu chiến với vị giáo sư! Thái Kim Hoa là giáo sư, thực lực là linh sư, là cường giả linh sư a!

      "Ồ!"

      Mọi người đều kinh hãi trợn mắt nhìn Hạ Ngôn, thở mạnh ra hơi!

      Đệ tử khiêu chiến với giáo sư, việc này chưa từng xảy ra tại học viện!

      "Ngươi muốn khiêu chiến với ta?" Thái Kim Hoa sau khi sực tỉnh, dường như tin vào tai mình xác nhận lại lần nữa.

      Hạ Ngôn gật đầu cười :" sai, Chính là ngươi! Ngươi nếu là bại dưới tay ta sau này chẳng may thấy ta hoặc giáo sư Đái Kỳ hãy tránh đường vòng. Nếu ta thua lập tức rời khỏi học viện!"

      "Hạ Ngôn, nên hồ đồ như vậy!" Đái Kỳ trong lòng kinh hãi thôi, ánh mắt ngưng trọng nhìn Hạ Ngôn, rồi .

      "Giáo sư Đái Kỳ, xin cứ yên tâm!" Hạ Ngôn cười với Đái Kỳ.

      "Ha ha ha. Đây chính là do ngươi đấy!" Thái Kim Hoa điên cuồng cười to, rồi lại mở miệng . "Tất cả mọi người đều nghe rồi chứ? Đây chính là do cầu, thể tính là do ta khi dễ ! Hảo! Hạ Ngôn, cứ theo lời ngươi !"

      Vừa xong, thân mình Thái Kim Hoa chợt động, tiến về phía trước vài bước.

      "Ta cũng để người khác ta lấy đại khi tiểu" Thái Kim Hoa quay qua nhìn Đái Kỳ, rồi lại chuyển ánh mắt qua Hạ Ngôn, "Như vậy, chúng ta luận bàn kỹ xảo chiến đấu, sử dụng vũ khí, mà chỉ phân cao thấp qua năng lực phản ứng, người nào bị đối phương chạm trúng thân mình trước bị tính là thua!"

      Thái Kim Hoa chỉ vào Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe rồi .

      "Tên Hạ Ngôn là cuồng vọng!" Trong Phong lẫn trong đám người, cười lạnh, thấp giọng .

      về kỹ xảo chiến đấu, Thái Kim Hoa vốn là giáo sư trong học viện Tử Diệp đương nhiên rất lợi hại! Còn nếu về lực lượng Thái Kim Hoa vốn là cường giả linh sư, cho dù Hạ Ngôn có lợi hại cũng thể so sánh với Thái Kim Hoa này được!

      "Hảo! lời định. Giáo sư Đái Kỳ xin nhờ người làm trọng tài cho lần luận bàn này!" Ánh Mắt của Hạ Ngôn chuyển qua Đái Kỳ , " Giáo sư Thái Kim Hoa, nơi này có chứng kiến của mấy trăm người! Đến sau này cũng thể trở mặt được đâu!"

      "Hạ Ngôn ngươi!" Khóe miệng Đái Kỳ hơi giật giật, Hạ Ngôn nếu thua. phải rời khỏi học viện.

      "Yên tâm , giáo sư Đái Kỳ!" Hạ Ngôn cười , "Vị đệ tử bên cạnh giáo sư Đái Kỳ, cho ta mượn trường côn của ngươi dùng lát!"

      Hạ Ngôn cầm trong tay thanh trường côn của tên đệ tử bên cạnh vừa đưa cho, sau đó liền tiến tới đối mặt với Thái Kim Hoa!

      Ánh mắt của hai người đều chăm chú đặt người của đối phương, toàn thân bất động.

      Những đệ tử xung quanh mỗi người mặt mang theo biểu tình khác nhau. Có người hưng phấn, có người lo lắng! Lẫn trong đám người quan chiến, Hạ Tử Hân nhàng mân mê vạt áo, vẻ mặt có chút mong đợi, có chút lo lắng. Còn Lưu Khải hưng phấn bừng bừng, hai mắt tỏa sáng, Trong lòng ngừng tự nhủ:" Hạ Ngôn ca, Lão bà giáo sư này, huynh hãy giáo huấn mạnh tay chút!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :