Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 145: CÓ DANH NGẠCH
      Mất mấy chục vạn kim tệ, đối với Tịch gia phải là tổn thất . Tại trưởng lão hội nghị mặc dù đem việc tạm thời lấp liếm nhưng về sau vẫn có thể bị nhắc đến. Tịch Phá Thiên phải tìm cách đền bù lại tổn thất này. Nếu , cho dù vẫn là tộc trưởng Tịch gia sau này uy tín cũng rớt xuống cách thảm hại.

      Xe ngựa luồn lách trong đám đông chậm rãi tiến về phía trước. Sắc trời có chút u, dường như sắp muốn mưa.

      " Tộc trưởng, chờ sau này ta có đủ thực lực giết chết Hạ Ngôn vì Thu Thủy ca ca báo thù. " Tịch Lam lớn tiếng thề thốt.

      Tịch Phá Thiên ngấn lệ lắc đầu :" Ta nghe Hạ Ngôn cũng đến Tử Diệp thành tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp. Mấy tên hậu bối đệ tử Hạ gia đại khái từ Ngọc Thủy thành xuất phát cùng thời điểm với chúng ta, nhưng dường chúng ta có chút việc phải trì hoãn chút thời gian, bọn chúng hẳn là đến trước chúng ta. "

      " Tịch Lam, tại thực lực của ngươi so với Hạ Ngôn còn chênh lệch chút!" Tịch Phá Thiên thanh bỗng trở nên ngưng trọng, vẻ mặt nghiêm túc lớn tiếng "Bây giờ ngươi phải ghi nhớ trong lòng, nhất định phải thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp tiến vào học viện. Về chuyện báo thù, sau này đủ thực lực hãy . "

      " Ta biết rồi, Tộc trưởng!" Tịch Lam thân hình khẽ run lên vội vàng trả lời. Tịch Phá Thiên có ý răn đe hậu bối này của Tịch gia làm cho e ngại, sợ kìm chế được. Nếu có chuyện gì xảy ra có mặt mũi nào về gặp tiểu đệ ở Tịch gia nữa.

      Tịch Lam quả cũng rất kính sợ tộc trưởng.

      "Uh, ta lần này tới Tử Diệp thành, còn có chút tình, sau khi dàn xếp xong việc của ngươi sử lý. Chờ tới ngày khảo hạch ta tự mình đưa ngươi học viện Tử Diệp xem ngươi khảo hạch. " Tịch Phá Thiên gật đầu, ánh mắt và ngữ khí cũng hòa hoãn hơn chút.

      Tịch Lam thân thể hơi mất tự chủ, thùng xe rung lắc môt chút, hơi cúi đầu vội : "Tộc trưởng xin yên tâm, ta việc gì. "

      "Dừng xe!"

      Tịch Phá Thiên nhìn chút ra ngoài qua cửa sổ, đột nhiên hô lên với phu xe ở phía trước.

      "Chúng ta tới rồi, học viện Tử Diệp ngay phụ cận nơi này. Đây là Như Ý tửu lâu, là tửu lâu tốt nhất phụ cận học viện Tử Diệp, Tịch Lam ngươi hai ngày tới ở nơi này." Tịch Phá Thiên với Tịch Lam.

      Tịch Lam vội vàng vâng dạ theo Tịch Phá Thiên xuống khỏi xe ngựa.

      Tấm bảng hiệu Như Ý lâu ngay đỉnh đầu Tịch Phá Thiên và Tịch Lam. Lúc này cũng là thời gian ăn cơm, khách nhân bên trong rất nhiều.

      ", theo ta vào trong!" Tịch Phá Thiên hai tay vắt sau lưng, nhìn tấm bảng hiệu chút.

      Tử Diệp thành tới quá nhiều lần rồi, đối với nơi này cũng có chút quen thuộc.

      Hai người vừa bước qua cửa lớn của tửu lâu mùi thơm của những món ăn bàn liền ập vào mũi. Bất quá trong tửu lâu cũng huyên náo như trong tưởng tượng.

      Tịch Lam ánh nhìn về bốn phía của đại sảnh, phát vì cái gì đó mà mọi người đều cúi đầu im lặng ăn uống, chẳng thấy người ta huyên náo chuyện, chẳng giống những tửu lâu khác.

      " Lý đại ca, ta mời lại huynh chén! Ha ha. Rượu này quả hảo tửu a!"

      "Hả?" Tịch Phá Thiên sửng sốt, ánh nhìn về phía phát ra thanh truyền tới. thanh này thấy rất quen thuộc.

      "Ha ha, hảo! Cạn! Lão đệ, tửu lượng của ngươi cũng a!" Lại đạo thanh thô dày từ hướng đó truyền tới.

      Cả đại sảnh của tửu lâu, dường như chỉ có bàn này ồn ào chuyện.

      "Hạ Ngôn, các huynh uống ít chút có dược ?!" Hạ Tử Hân ánh mắt lo lắng nhìn Hạ Ngôn, bây giờ mấy nam nhân này uống hết ba vò rượu rồi, hơn nữa bộ dáng như vẫn còn muốn uống tiếp.

      " sao!" Hạ Ngôn cười khẽ khoát tay.

      "Quả nhiên là Hạ Ngôn, còn có nữ nhi Hạ Tử Hân của tên hỗn đản Hạ Phi Long nữa!" Tịch Phá Thiên ánh mắt chợt lóe. Ánh mắt có tia lệ quang chợt lóe xuyên qua đại sảnh chăm chú nhìn vào bọn người Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn vừa bưng bát rượu lên định uống, đột nhiên cảm giác được dường như có ánh mắt phi thường sắc bén theo dõi . ánh mắt chuyển động liền nhìn về phương hướng cảm giác thấy ánh mắt kia.

      " Ủa?" Hạ Ngôn có chút kinh ngạc, " ra là Tịch Phá Thiên!"

      Tịch Phá Thiên thuê Tây Xuyên và nữ nhân vận hắc y kia giết , thể quên. Khi còn ở Ngọc Thủy thành Hạ Ngôn từng nghĩ làm thế nào giải quyết chuyện này. Nhưng Tịch Phá Thiên thực lực cũng tương đương với tộc trưởng Hạ Phi Long. Hạ Ngôn hoàn toàn nắm chắc giết được Tịch Phá Thiên. Hơn nữa vào thời điểm đó mà giết người của Tịch gia có rất nhiều vấn đề liên quan.

      Suy nghĩ mãi cuối cùng Hạ Ngôn quyết định tạm thời buông tha việc này. Dù sao ân oán giữa Hạ gia và Tịch gia cũng có khả năng hóa giải nữa, đợi tới khi thực lực đủ có khả năng nắm chắc thành công, khi đó làm cho Tịch gia hoàn toàn biến mất tại Ngọc Thủy thành.

      " Lão đệ? Sao vậy?" Lý Nguyên Xuân biểu tình Hạ Ngôn có chút khác lạ, lên tiếng hỏi, đồng thời ánh mắt cũng nhìn tới phía có người mới tiến vào tửu lâu là Tịch Phá Thiên.

      Tịch Phá Thiên và Lý Nguyên Xuân hai người ánh mắt đối chọi, thân hình hơi có chút chấn động, trong lòng đồng thời cũng nổi lên ý nghĩ!

      " Linh sư!"

      Hai người này thực lực là tương đương nhau, hơn nữa căn bản cũng đem khí tức nội liễm cho nên cả hai người đều cảm giác được khí thế sắc bén người đối phương.

      "Hạ Ngôn, đương nhiên lại ngồi uống rượu cùng gã Linh sư!" Tịch Phá Thiên trong lòng rúng động, "Có thể gặp được mấy tên hậu bối đệ tử của Hạ gia ở nơi này, có thể bí mật giết chết bọn chúng. Chỉ cần để xảy ra sơ xuất gì, Hạ gia kia cũng gì được ta. Nhưng bây giờ lại có cường giả Linh sư cùng bọn chúng. Chỉ sợ rằng dễ dàng a!"

      "Quên , để cho tên tiểu tử kia sống thêm chút thời gian. Hắc hắc, lần này ta tới Tử Diệp thành còn có việc. "

      Đem ý niệm đối với Hạ gia trong đầu đè nén xuống, ánh mắt Tịch Phá Thiên chớp động vài cái, liền xoay người hướng tới quầy phục vụ.

      "Người vừa nãy là ai?" Lý Nguyên Xuân chuyển ánh mắt qua Hạ Ngôn cau mày hỏi .

      Hạ Ngôn đáp lại: " là người Ngọc Thủy thành, là tộc trưởng Tịch gia, Tịch Phá Thiên."

      " trách được!" Lý Nguyên Xuân gật đầu, "Cũng là Linh sư! Lão đệ, có phải cùng ngươi có cừu oán? Mới khi nãy ta thấy trong mắt tia lệ quang hung tàn, dường như đối với lão đệ có ý gây bất lợi. "

      Hạ Ngôn hít vào hơi gật đầu : "Ngọc Thủy thành chúng ta có ba đại gia tộc, tại cuộc thi đấu dành danh ngạch tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp, ta giết con trai là Tịch Thu Thủy. Từ đó tới nay luôn hận ta thấu xương."

      "Tên Tịch Thu Thủy so với cha còn bỉ ổi hơn. Trong lúc thi đấu tranh đoạt danh ngạch bị Hạ Ngôn đánh bại nhưng lại từ đằng sau vô sỉ đánh lén. Hạ Ngôn bị kiếm của đâm xuyên qua ngực. Chỉ cách tim có chút xíu. " Hạ Tử Hân liếc mắt theo hướng Tịch Phá Thiên, cái miệng nhắn mấp máy, thanh mang theo giận dữ .

      "Đúng vậy! Hạ Ngôn có bất cứ cái gì sai, nhưng lại mất danh ngạch khảo hạch." Hạ Lưu cũng bất bình lên tiếng. Đương nhiên, nếu phải Hạ Ngôn bị hủy bỏ danh ngạch, cũng thể có được cái danh ngạch khảo hạch này.

      Chuyện khi đó vốn thể trách được Hạ Ngôn. Mà do Tịch Tu Thủy trước tiên gây ra tình như vậy.

      "Uh, ta hiểu rồi!Người này ta chú ý. Lão đệ, ngươi đừng lo lắng." Lý Nguyên Xuân ha hả cười .

      thanh trầm nặng, Lý Nguyên Xuân có chút gì cố kỵ , Tịch Phá Thiên tại quầy phục vụ cũng có thể nghe .

      "Tộc trưởng, tên Hạ Ngôn kia cũng ở chỗ này, còn có Hạ Tử Hân và Hạ Lưu. " Tịch Lam ánh mắt tàn nhẫn loé lên, với Tịch Phá Thiên.

      "Ta biết, ngươi nên làm bậy, cần chọc vào bọn !" Tịch Phá Thiên dặn dò Tịch Lam.

      "Sao? còn phòng nao? Ta trả gấp đôi, hãy lập tức tìm cho ta phòng." Tịch Phá Thiên nghe trưởng quầy còn phòng nhất thời tức giận .

      " Vị tiên sinh này, xin lỗi!" Trưởng quấy vội vàng làm lành xin lỗi, cẩn thận "Quả còn phòng nữa. Ngay mai là khảo hạch của học viện Tử Diệp, những tửu lâu ở phụ cận nơi này toàn bộ kín khách. "

      "Đáng giận!" Tịch Phá Thiên tức giận vung tay lên. Giận dữ xoay mạnh người lại, hung hăng nhìn thoáng qua Hạ Ngôn. Rồi sau đó bước nhanh ra.

      Tịch Lam cũng dùng ánh mắt đầy oán khí liếc nhìn Hạ Ngôn cái, rồi mới theo Tịch Phá Thiên rời , trong tay cầm hai thanh trường kiếm trong đó có cái là của Tịch Phá Thiên.

      Hạ Ngôn lắc đầu, với Lý Nguyên Xuân: "Lão ca, chúng ta tiếp tục!"

      Tịch Phá Thiên vừa mới đến tuy biết toàn bộ tình, nhưng chuyện vừa phát sinh, Trương Phong cũng nắm được chút tình hình. Hạ Ngôn đối với người vừa bước vào tửu lâu hẳn là có mâu thuẫn rất lớn.

      Ban đầu còn tưởng song phương phát sinh tranh đấu. nghĩ tới người kia lại lập tức rời , Trương Phong trong lòng cảm thấy tiếc nuối. còn chưa kịp tới chỗ người kia châm ngòi chút, người đó dời rồi.

      Ăn cơm xong, Trương Phong cùng với Tử Hồng trở lại phòng của bọn họ. lâu sau Trương Phong lại sang phòng Tử Hồng về chuyện khảo hạch của ngày hôm sau.

      "Tử Hồng, mới vừa rồi muội cũng nghe rồi đấy cái tên Hạ Ngôn kia ngay cả danh ngạch khảo hạch cũng có." Trương Phong vẻ mặt phi thường đắc ý. Khi nãy thấy Tử Hồng chào hỏi với Hạ Ngôn trong lòng lập tức nảy sinh đố kị.

      Sau đó bên cạnh Hạ Ngôn còn có mỹ nhân sinh đẹp kém là Hạ Tử Hân, trong lòng càng thấy thoải mái.

      Đến khi biết được Hạ Ngôn có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp trong lòng mới có chút đắc ý.

      Tử Hồng liêc mắt nhìn Trương Phong cái, liền phản đối: "Ta nghe bọn họ chuyện với nhau, dường như cái tên cùng Hạ Ngôn tranh đoạt danh ngạch bị chết cho nên mới mất danh ngạch tham gia khảo hạch ở học viện Tử Diệp. "

      "Hừ, bị đánh lén bị thương, còn ngụy biện nữa. Thực lực hẳn cũng ra gì!" Trương Phong hừ lạnh tiếng, mở miệng khinh thường .

      "Việc này quan hệ tới chúng ta, Lý Nguyên Xuân hình như là cường giả Linh sư, Trương Phong ngươi tốt nhất trêu chọc Hạ Ngôn nữa." Tử Hồng đứng lên thân hình yểu điệu tới bên giường ngồi xuống, khuôn mặt lạnh lùng .

      " Ta biết rồi!" Trương Phong thèm để ý gật đầu, bất quá trong ánh măt lệ quang giảm, "Mấy ngày này ta tốt nhất chọc tới , bất quá sỉ nhục hôm nay, ta quên. Sau này chỉ cần có cơ hội, Trương Phong ta nhất định bỏ qua."

      Tử Hồng chân mày vẫn nhăn, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài tiếng, nàng cũng biết tính cách của Trương Phong cho dù nàng có khuyên bảo cũng có tác dụng gì. Sau khi thở dài tiếng Tử Hồng cũng thêm điều gì, vừa ngồi xuống liền nhắm đôi mắt đẹp lại dưỡng thần.

      " có danh ngạch khảo hạch, cũng tới tham gia khảo hạch, đúng là biết phận!" Trương Phong vẫn mở miệng về chuyện danh ngạch khảo hạch, tới bên cạnh bàn ngồi xuống rót cho chính mình chén trà:" Học viện Tử Diệp là học viện lớn nhất đại lục, há có thể dễ dàng tiến vào như vậy? Nếu có danh ngạch khảo hạch cũng có thể tham gia khảo hạch, vậy có bao nhiêu người tới tham gia khảo hạch chứ?"

      " Ta muốn xem ngày mai, làm thế nào tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp. Đến lúc đó bị người của học viện đuổi ra, đúng là chuyện tức cười, ha ha. "

      tới đây, Trương Phong đắc ý nở nụ cười. Trong đầu tưởng tượng ra cảnh tượng Hạ Ngôn bị người của học viện Tử Diệp đuổi ra.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 146: HỌC VIỆN TỬ DIỆP
      Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân cùng đám thanh niên còn lại uống rượu suốt hai canh giờ. Uống tới hết vò rượu thứ năm mới dùng lại. Hạ Ngôn và tất cả thành viên là nam nhân trong bàn đều có chút men say. Chỉ có Hạ Tử Hân ngồi bên cạnh lúc này đôi mày liễu cũng khẽ nhăn, trong lòng lo lắng.

      Chỉ khi mấy người bọn họ dừng uống mới thở ra hơi, đôi mắt đẹp chớp động chút.

      Sau khi Lý Nguyên Xuân rời , Hạ Ngôn và mọi người cũng đều trở về phòng nghỉ ngơi.

      Hạ Ngôn ngồi trong phòng chút rồi sau đó tới trước cửa phòng Hạ Tử Hân gõ vài cái lên cánh cửa, ngay sau đó Hạ Tử Hân tiến đến mở cánh cửa này ra, nhìn thấy Hạ Ngôn liền lộ ra vẻ mừng rỡ vội vàng mời Hạ Ngôn vào phòng.

      "Tử Hân, mới vừa tồi ta thấy muội cùng tên hộ vệ giao thủ, thân pháp mặc dù tệ nhưng "Lạc Phá Ngọc Kiếm" vừa rồi muội thi triển ra mới được khoảng tám phần uy lực." Hạ Ngôn sau khi vào phòng cũng chưa có ngồi xuống mà xoay người nhìn Hạ Tử Hân thẳng thắn .

      Hạ Tử Hân vẻ mặt có chút sửng sốt, sau đó liền : "Tám phần uy lực? Muội đối với kiếm pháp này vô cùng nhuần nhuyễn rồi, mà phụ thân cũng từng tự mình chỉ điểm cho muội. Muội cũng xem qua nhân cấp bí tịch "Bách biến thần kiếm", bất quá bởi vì còn chưa đả thông hoàn toàn trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo cho nên thể luyện được nhân cấp bí tịch."

      Nghe thấy lời Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân có chút kinh ngạc.

      Hạ Ngôn lắc dầu cười , khoát tay : "Muội tin?"

      "Tốt lắm đem kiếm của muội cho ta." Hạ Ngôn vươn tay về phía Hạ Tử Hân .

      Hạ Tử Hân trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đem bội kiếm của mình đưa cho Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nắm chặt chuôi kiếm, đêm bội kiếm rút ra. Trong phòng hàn quang chợt lóe, đoạn kiếm ngân vang vọng khắp phòng. "Ông.!"

      Ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, Hạ Ngôn thân thể theo mũi kiếm hướng người lao sang bên trái, đột nhiên bước về phía trước bước, bội kiếm như ánh chớp bầu trời đánh ra loang loáng.

      "Lạc Phá Ngọc Kiếm" mặc dù phải nhất lưu bí tịch nhưng cũng gần đạt đến nhân cấp bí tịch. Nếu có thể đem uy lực kiếm pháp này hoàn toàn phát huy, muội đối với việc thông qua khảo hạch học viện Tử Diệp hy vọng tăng lên rất nhiều." Hạ Ngôn vừa chuyện, bội kiếm trong tay vẫn thi triển ra từng bóng kiếm dày đặc.

      Hạ Tử Hân đôi mắt đẹp trợn tròn, chăm chú nhìn Hạ Ngôn thi triển kiếm kỹ.

      sai, đúng là kiếm kỹ nàng quen thuộc vạn phần "
      Lạc Phá Ngọc Kiếm!"

      "
      Hạ Ngôn, huynh từ khi nào học được "Lạc Phá Ngọc Kiếm" vậy?" Hạ Tử Hân trong lòng ngạc nhiên, khẽ nhăn mày, ánh mắt lại ngừng nhìn chằm chằm bóng kiếm.

      Hạ Ngôn tận lực giảm bớt tốc độ kiếm kỹ, cho nên Hạ Tử Hân mới có thể thấy được.

      lát sau, Hạ Ngôn thi triển xong toàn bộ kiếm kỹ. Rồi đột nhiên thu thế, tay vung về phía trước tung bội kiếm lên trung, thanh bội kiếm liền chuẩn xác chui thẳng vào vỏ kiếm.

      Sau khi xem Hạ Ngôn thi triển xong bộ kiếm kỹ, Hạ Tử Hân trong lòng dậy sóng.

      "
      ràng cùng là bộ kiếm kỹ, vì sao khi Hạ Ngôn thi triển ra lại có thể tự nhiên như nước chảy mây trôi được?" Hạ Tử Hân hai mắt chớp động, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

      "
      Thế nào.? Ta sai chứ? Ta thi triển kiếm pháp này so khi muội thi triển uy lực lớn hơn ít phải ?" Hạ Ngôn khẽ cười .

      Kỳ , Hạ Ngôn có thể đem "Lạc Phá Ngọc Kiếm" này giản hóa , nhưng mục đích của là muốn dạy Hạ Tử Hân, nhưng Hạ Tử Hân thể trong thời gian ngắn làm quen với kiếm kỹ được giản hóa, cho nên Hạ Ngôn có cách nào khác hơn là đem nguyên bộ kiếm kỹ này thi triển lần.

      Hạ Tử Hân hít sau vào hơi thể kiên nhẫn hơn liền hỏi:" Hạ Ngôn, huynh sao có thể làm được như vậy? Vì sao? Huynh thi triển kiếm kỹ có bất cứ đứt quãng nào?"

      Hạ Ngôn sắc mặt ngưng trọng trầm giọng :"
      Tử Hân, bất cứ kiếm kỹ nào, muốn thi triển ra tới uy lực mạnh nhất, đều phải dụng tâm mới được. Cho dù là giao thủ với bất kỳ ai cũng khác so với trong lúc diễn luyện. đều phải thực để tâm vào. Bây giờ ta chậm rãi thi triển lại bộ kiếm kỹ này muội phải chú ý, nhớ kỹ dụng tâm cảm nhận. "

      Ngày thánh chín!

      Hôm nay học viện Tử Diệp chính thức khảo hạch, sáng sớm khi trời còn nhá nhem, trong tửu lâu ồn ã tiếng người. Hôm nay đối với tất cả những người tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp là ngày hết sức quan trọng.

      Thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp chẳng khác nào bước lên trời. Nếu qua được, chỉ có thể buồn bã trở về. Trong ngày hôm đó nếu được giám khảo nhìn chúng chỉ có thể buồn bã rời .

      Chỉ còn lại bộ phận rất có thể tiến vào học viện Tử Diệp học tập tu luyện!

      Đám người Lưu Khải cũng vô cùng hưng phấn, sớm tới phòng thúc dục nhanh chóng tới tới nơi sắp sửa tiến hành khảo hạch.

      Thấy tâm tình tất cả mọi người rất kích động, Hạ Ngôn lắc đầu nhè cười cười.

      "
      Nếu có gì bất ngờ tham gia khảo hạch cũng chỉ có hai hình thức đó là nội lực và vũ kỹ. Đến lúc đó mọi người được khinh xuất a!" Hạ Ngôn ngồi bên bàn với mọi người.

      "
      Ha ha, Hạ Ngôn ca cứ yên tâm !"

      "
      Mọi người đều dậy sớm!"

      Hạ Tử Hân thân thể nhàng khoan khoai từ ngoài cửa tiến vào.

      Hai ngày vừa qua Hạ Ngôn đem những khiếm khuyết trong kiếm kỹ của nàng đều giảng giải qua lần, bây giờ kiếm kỹ của nàng có tiến bộ đáng kể, gần như có thể phát ra toàn bộ uy lực của bộ kiếm kỹ.

      "
      Uh, mọi người đều tập trung đầy đủ, trước tiên chúng ta ăn cơm rồi cùng nhau xuất phát học viện Tử Diệp!" Hạ Ngôn đứng lên, hôm nay mặc bộ quần áo do tự tay Tiểu Thanh may cho.

      ra, trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng, mặc dù lo lắng về thực lực của bản thân, nhưng dù sao cũng có danh ngạch khảo hạch, nếu học viện Tử Diệp Tử Diệp thực cho tham gia khảo hạch, vậy cũng chẳng có cách nào.

      Cho dù thực lực mạnh mẽ nhưng người ta cho mình cơ hội cũng vô dụng.

      Bất quá, Hạ Ngôn cũng quá coi trọng việc này, cho dù cuối cùng thể tiến vào học viện Tử Diệp, Hạ Ngôn cũng tin tưởng có thể tìm được phương pháp khác để tiến hành tu luyện. Về phần bí tịch đành phải chậm rãi tìm kiếm. Tại đấu giá hội của Tử Diệp thành, khẳng định xuất số bí tịch cao cấp.

      Sau khi dùng bữa xong, sáu người còn có thổ cẩu rời khỏi Như Ý lâu hướng về học viện Tử Diệp tới.

      đường phố, từ các tửu lâu cũng có số tu luyện giả trẻ tuổi ra. Có thể thấy được bọn họ đều tới để tham gia khảo hạch lần này.

      Có thể đạt được danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp đều là những tu luyện giả nổi bật.

      Ví dụ như Ngọc Thuỷ thành, Ngọc Thủy thành là quận thành trong thành có hơn mười thành trấn, cuối cùng cũng chỉ có hai mươi người có thể đạt được danh ngạch khảo hạch. Có thể thấy được những người có thể đạt được danh ngạch đều là những tu luyện giả trẻ tuổi có thiên phú trác tuyệt.

      Rất nhanh mọi người tiến tới trước đại môn học viện Tử Diệp.

      "
      lớn!" Hạ Tử Hân nhịn được kinh ngạc . Hôm qua nàng cùng đám người Lưu Khải cũng ghé qua học viện Tử Diệp lần.

      Học viện Tử Diệp này, nhìn sang bên hai bên đại môn thể nhìn thấy điểm cuối, mà nhìn vào bên trong cũng chỉ thấy số cây đại thụ cao lớn, mơ hồ thấy chút kiến trúc cổ kính trong đó.

      "
      Giữa học viện Tử Diệp có ngọn núi. Ha ha, ta nghe phụ thân , ngọn núi này có số dã thú sinh sống. Khi học viện Tử Diệp rèn luyện kinh nghiệm thực tế chiến đấu, cho học viên tiến lên núi. " Lưu Khải nhìn vào phía trong cánh cửa học viện cười .

      Lúc này trước cửa học viện tập trung rất đông người. ít tu luyện giả trẻ tuổi có cha mẹ theo.

      Đương nhiên trưởng bối của bọn họ cũng tới, phần lớn đều là tu luyện giả của Tử Diệp thành.

      Tại Tử Diệp thành có khoảng bảy trăm cái danh ngạch khảo hạch. Trong đó riêng Tử Diệp thành độc chiếm trăm cái danh ngạch. Còn lại hơn hai mươi quận thành có sáu trăm cái danh ngạch.

      "
      Tiểu Bảo cố lên, nhất định phải thông qua khảo hạch!" trung niên nhân cười với con mình.

      "
      Phụ thân, con chắc chắn thành công." Thiếu niên tên Tiểu Bảo, trong tay cầm thanh trường kiếm, khuôn mặt kiên nghị .

      "
      Ha ha, Uhm, ta tin tưởng con trai ta có thể thành công! Tiểu Bảo, ta xem con khảo hạch!" Trung niên nhân vui vẻ gật đầu, ánh mắt chuyển hướng nhìn sang mọi người xung quanh.

      Xung quang bọn họ cũng có rất nhiều người cũng trong tình trạng như bọn họ.

      Có rất nhiều thanh niên đến cùng cha mẹ của họ. Cũng đầy kỳ vọng dặn dò con cái mình. Bọn họ đều cho rằng con mình là ưu tú nhất. Nhất định là có thể thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp.

      Tới tham gia khảo hạch phần lớn là những người mười bốn mười lăm tuổi. Học viện Tử Diệp hạn chế độ tuổi tham gia khảo hạch từ mười lăm tuổi trở xuống. Nếu quá tuổi thể tham gia khảo hạch.

      Nếu có thể thông qua khảo hạch trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp, như vậy xem như có thể thấy tương lai của con cái bọn họ. Những đệ tử tốt nghiệp học viện Tử Diệp ít nhất ở Thánh đường của quận thành cũng dành được chút danh vị nào đó.

      số đệ tử có thành tích tốt sau khi tốt nghiệp thậm chí có thể tiến vào Thánh điện của Tử Diệp thành.

      Thánh điện Tử Diệp thành trong mắt người bình thường chính là cao cao tại thượng thể bất kính. chấp trong Thánh điện cũng có thể trở thành Thánh đường Đường chủ của quận thành. Có thể tiến vào Thánh điện quyền lợi lớn nhất đó là bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Thánh điện gặp Thánh hoàng!

      Thánh hoàng, đối với trong lòng vô số người đại lục này như là vị thần! Bách chiến bách thắng!

      Long Chi đại lục thánh hoàng là thủ lĩnh tinh thần!

      Bọn người Hạ Ngôn bị vây kín trong đám đông dày đặc, bọn họ đều chờ đợi đại môn của học viện mở ra. Lúc này trước đại môn của học viện có khoảng hơn hai nghìn người tới tham gia khảo hạch. Trước đại môn của học viện có mấy tên hộ vệ thực lực tầm thường, duy trì trật tự, cho các tu luyện giả từ bên ngoài tiến quá gần vào đại môn.

      Bây giờ còn chưa tới thời gian bắt đầu khảo hạch!

      "
      Nhìn kìa, tên Trương Phong!" Hạ Lưu thấy Trương Phong với vẻ mặt lãnh từ xa tiến tới, liêng thấp giọng với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn xoay người chuyển ánh mắt nhìn tới, quả nhiên là Trương Phong và Tử Hồng, còn có vài tên hộ vệ xung quanh tiến tới.

      "
      Tên hỗn đản này, nếu còn thành , ta cẩn thận giáo huấn phen!" Lưu Khải ánh mắt ngưng trọng, thanh tàn nhẫn .

      "
      nên gây chuyện, ở đây là học viện Tử Diệp, vạn nhất bị hủy bỏ danh ngạch vậy mất nhiều hơn được. " Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Lưu Khải cái thấp giọng .

      "
      Oh, kia chẳng phải tên Hạ Ngôn sao?" Trương Phong tới gần chỗ bọn người Hạ Ngôn, giả bộ như bất ngờ thấy Hạ Ngôn kinh ngạc :" Hạ Ngôn, ngươi cũng tới nơi này? Hay là tới để cổ vũ như bọn họ sao?"

      Chỉ vào tiểu hài tử đến cùng mẹ và trưởng bối ở bên cạnh, Trương Phong mở miệng châm chọc .

      Hạ Ngôn lắc đầu cười rồi đột nhiên ;"
      phải, ta tới là để tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp!"

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 147: GẶP PHẢI NAN ĐỀ
      Hạ Tử Hân, Hạ Lưu, cùng đám người Lưu Khải ánh mắt phẫn nộ nhìn khuôn mặt hiểm cười cợt của Trương Phong.

      Trong sáu người bọn họ, cầm đầu là Hạ Ngôn. Từ Ngọc Thủy thành tới Tử Diệp thành gặp phải chuyện gì cần quyết định đều do Hạ Ngôn định đoạt.

      Bây giờ trước mặt bọn họ có người làm trò, trêu chọc Hạ Ngôn, vũ nhục Hạ Ngôn, bọn họ đương nhiên rất buồn bực. Nhất là Lưu Khải nếu phải Hạ Ngôn dặn dò từ trước, khi Trương Phong tới gây chuyện sợ rằng rút kiếm chém làm đôi.

      "Ha ha ha. "

      Trong lúc Hạ Ngôn chưa dứt câu, Trương Phong lớn tiếng cười to. Dĩ nhiên là có vận dụng thêm nội lực để khuếch tán thanh ra xung quanh, mặc dù lúc này rất nhốn nháo nhưng tiếng cười của cũng khiến ánh mắt của mọi người tập trung lại nơi này.

      Ở đây, có tới 90% là tu luyện giả, cho dù là các bạc trưởng bối đưa hậu bối tới tham gia khảo hạch phần lớn cũng là tu luyện giả. Bọn họ cũng có thể thấy ngay những hộ vệ bên người Trương Phong đều là cường giả hậu thiên, tất nhiên mạnh hơn so với tu luyện giả bình thường rất nhiều, những cường giả này bình thường người cũng có những biểu đặc trưng.

      " Hạ Ngôn a! Ngươi xem ngươi thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người đấy!" Sau đó lại lắc đầu , " Ngươi ngay cả danh ngạch tham gia khảo hạch cũng lấy được, vậy mà cũng muốn tham gia khảo hạch sao? Ngươi thử nhìn những người xung quanh đây xem, có người nào là dành được danh ngạch như ngươi ?"

      Vô cùng lớn, thanh to lớn ràng truyền ra bốn phía lọt vào tai mọi người.

      " Quả , với năng lực của ngươi, cũng phải quá tệ, nếu ở lại gia tộc cố gắng chăm chỉ tu luyện, tương lai chừng có thể làm tên hộ vệ, cần gì phải tới đây cho mất mặt? Cho dù ngươi có quen biết hai người thực lực mạnh mẽ, nhưng bọn họ cũng thể giúp ngươi cả đời a!" Mấy câu này, dường như là trưởng bối huấn thị hậu bối, nhưng trong ngữ khí lại mang theo niềm vui rạo rực.

      Nếu là người bình thường, chắc sớm xông vào rồi!

      " Bất quá thân thể Hạ Ngôn khẽ chuyển động quay mặt . Thậm chí ngay cả sắc mặt cũng chẳng có chút biến hóa nào.

      "
      có danh ngạch làm sao tham gia khảo hạch được?"

      "
      Quy củ của học viện Tử Diệp phải chỉ mới tồn tại tám năm mười năm. Ta ở Tử Diệp thành vài chục năm cũng chưa nghe ai có danh ngạch có thể tham gia khảo hạch! Nếu mà có chuyện như vậy sợ rằng hôm nay đến đây phải là hai ngàn người mà là hai mươi vạn người!"

      Trong đám người, có người nhao nhao nghị luận, ánh mắt tập trung xem náo nhiệt.

      "
      Người trẻ tuổi này tâm tính rất tốt, ít nhất còn biết cố gắng!" Cũng có người gật đầu có chút tán thành, bất quá lại có sen chút thương hại.

      Ngay cả danh ngạch khảo hạch cũng đạt được, hiển nhiên thực lực cũng đồng dạng ra gì!

      "
      Vậy cũng chẳng sao, nếu thử, làm sao biết là được?" Hạ Ngôn cười , ánh mắt nhìn Trương Phong:"Trương Phong tiên sinh, hy vọng ngươi thuận lợi vượt qua khảo hạch!"

      Hạ Ngôn ôm quyền có chút khách khí .

      Trương Phong lông mày khẽ giật, "
      Hừ, ta đương nhiên thuận lợi thông qua khảo hạch, hắc hắc, Hạ Ngôn à, ta cũng chúc ngươi may mắn, chút nữa, ta hy vọng phải chứng kiến ngươi bị người ta đuổi ra ngoài.

      "Ai da! cũng hy vọng ngươi có thể tiến vào học viện Tử Diệp a, khi đó chúng ta có thể thường xuyên ở chỗ luận bàn!" Trương Phong trong mắt lệ quang chợt lóe, nghiến răng .

      " Cám ơn! Ta cũng vậy. Cũng rất hy vọng!" Hạ Ngôn cười cười . Trong mắt cũng có đạo quang mang khác thường lên.

      "CỬA MỞ!"

      Lúc này trong đám đông có người vui mừng lẫn sợ hãi hô lớn tiếng.

      Sau tiếng hô to này, đại môn học viện Tử Diệp quả nhiên chậm rãi mở ra. Chiều rộng của đại môn đạt tới hai mươi thước, được bốn người chậm rãi đẩy ra. Sau đó từ bên trong mấy người ăn vận giống nhâu có cả nam lẫn nữ. Những người này trong tay cầm cái danh sách rất dày.

      "Xin mời mọi im lặng, Hôm nay, là ngày học viện Tử Diệp chúng ta tiến hành khảo hạch ba năm lần để thu nhập đệ tử. " lão giả khá lớn tuổi tóc gần bạc trắng hết đứng cái đài được tạm thời dựng lên, ánh mắt đảo qua vòng, hít hơi trầm giọng với mọi người.

      Thanh của lão ràng truyền vào tai của từng người.

      Mọi thanh huyên náo lúc này đều trong khoảnh khắc bién mất.

      Đám người Hạ Ngôn ánh mắt cũng nhìn cả về phía lão giả này.

      " Học viện Tử Diệp hoan nghênh tất cả các vị tới đây. Khảo hạch tham gia nhập học của học viện Tử Diệp sắp bắt đầu. Nếu các vị có thể thông qua khảo hạch, ngay lập tức trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp của chúng ta. Hy vọng tất cả mọi người đều có thể thông qua khảo hạch lần này!"

      "
      Khảo hạch đầu tiên sắp bắt đầu, ta cũng có gì cần phải thêm nữa. Xin mời mọi người tới các điểm xét duyệt để xác minh tư cách khảo hạch của chính mình, sau đó có thể chính thức tiến vào học viện Tử Diệp tham gia khảo hạch. " Lão giả với tốc độ nhanh hơn.

      Hơn hai mươi người vừa nãy bước ra từ đại môn xếp thành hàng trước cửa. Trước mặt họ vừa được bày ra hơn hai mươi cái bàn.

      "Các vị, xin hãy trật tự! cần sốt ruột. Xin mời những người tới từ thành thị thành đội!" Lão giả thấy tình trạng có chút hỗn loạn, thanh nâng lên, áp chế thanh ồn ào.

      Hai mươi cái bàn này mỗi bàn có người thẩm tra danh sách của vài cái thành thị. Trong đó tại điểm thẩm tra xét duyệt của Tử Diệp người thẩm tra chính là giám khảo khảo hạch của học viện Tử Diệp.

      Ngọc Thủy thành và Nghiễm Nguyên thành và còn mấy quận thành gần nhau đều ở điểm thẩm tra.

      Tại bên cạnh mỗi điểm thẩm tra, đều dán cái thông cáo rất lớn. Bên viết rất ràng ở bàn đó thẩm tra danh sách của những thành nào.

      Hạ Ngôn ánh mắt vừa đảo qua liền tìm được địa điểm thẩm tra danh sách của Ngọc Thuỷ thành.

      Mặc dù có hơn hai nghìn người, nhưng do học viện Tử Diệp khôn khéo điều hành hơn nữa lại có nhiều điểm thẩm tra cho nên cũng cảm thấy hỗn loạn.

      Bước tới điểm thẩm tra, đám người Hạ Ngôn tiến vào hàng. Hạ Ngôn cũng thấy cả Tịch Lam, còn có cả Vương Ngũ Yên cùng đệ tử khác của Vương gia.

      Vì khoảng cách tới chỗ Vương Ngữ Yên khá xa, cho nên Hạ Ngôn và nàng chỉ khẽ mỉm cười gật đầu coi như là chào hỏi nhau.

      Hơn hai mươi điểm xét duyệt. Tổng cộng hai ngàn cái danh ngạch, mỗi điểm xét duyệt cũng có khoảng trăm người. Tốc độ thẩm tra rất nhanh, chỉ cần báo ra tin tức bản thân dối chiếu với thông tin trong danh sách nếu có nhầm lẫn gì có thể lập tức tiến vào học viện Tử Diệp.

      Mỗi người thông qua thẩm tra thời gian khoảng vài cái hô hấp.

      Hạ Ngôn đứng trong hàng dàn dần tiến lên phía trước.

      "Tới đây, ta phải gì với nhân viên xét duyệt? Xem ra những người này đều là giáo sư trong học viện Tử Diệp. " Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ, khỏi nhíu mày chút, ánh mắt nhìn về phía trước nơi nhân viên phụ trách thẩm tra ngồi.

      Sau thời gian ngắn hỗn loạn, hai ngàn người tới tham gia khảo hạch tìm được địa điểm xét duyệt của mình.

      Những cái hàng dài dần biến mất, số người còn lại ngày càng ít.

      Những người thông qua thẩm tra đều tiến vào học viện qua đại môn, tập trung quanh lão giả khác mặc áo màu vàng ở bên trong.

      Hiển nhiên bọn họ phải chờ tới khi tất cả mọi người tiến vào học viện mới có thể tiến hành khảo hạch.

      Mỗi người sau khi tiến vào học viện đều nhận được cái lệnh bài được đánh số bằng lam thủy tinh.

      Hạ Ngôn quan sát thấy ngày càng tiến tới gần nhân viên thẩm tra, đó là nữ nhân, ánh mắt sắc bén. Nhìn qua thấy có cảm tình lắm. Đột nhiên phía sau nhân viên thẩm tra truyền to tới thanh quen thuộc.

      Ngẩng đầu nhìn tới, đứng là tên Trương Phong tiến vào học viện cùng Tử Hồng, hai người này thông qua thẩm tra, còn lấy được lệnh bài của mình.

      "Tên đáng giận!" Lưu Khải nắm chặt hai tay thấp giọng .

      Hạ Ngôn gật đầu:" Quả đáng giận!"

      Hạ Ngôn cũng là con người, đương nhiên cũng phải biết tức giận, Trương Phong này ra cái thể thống gì. Chính mình thèm cùng so đo, lại cho rằng mình sợ .

      Thở ra hơi, Hạ Ngôn cũng biểu tức giận mặt.

      " Hạ Ngôn ca, chờ ta sau khi thông qua khảo hạch, nhất định phải giáo huấn tên hỗn đản này. Hộ vệ của thể tiến vào học viện được. " Lưu Khải thấy hộ vệ của Trương Phong và Tử Hồng tiến vào học viện, ánh mắt sáng lên .

      Hạ Ngôn cười :" Nếu thu liễm lại, ta tự mình ra tay!"

      "
      Kế tiếp!"

      Lúc này, thẩm tra chỉ vài người nữa là tới Hạ Ngôn.

      "Hạ Tử Hân, Ngọc Thủy thành!" Hạ Tử Hân tới trước người nữ nhan trung niên báo danh cùng với thành thị và gia tộc.

      " sai, vào thôi!" Nữ nhân nọ ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua danh sách trong tay, rồi sau đó dùng bút nhàng phết cái, rồi phất tay ra hiệu cho Hạ Tử Hân tiến vào.

      Hạ Tử Hân xoay người lại liếc nhìn Hạ Ngôn cái, Hạ Ngôn gật gật đầu với nàng, lúc này Hạ Tử Hân mới tiến vào trong học viện.

      "Kế tiếp!"

      Nữ nhân trung niên lại lên tiếng.

      Hạ Ngôn bước nhanh tới trước, mặt mang theo biểu tình tươi cười khiêm tốn.

      " Tính danh, thành thị!" Nữ nhan trung niên liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cái rồi hai mắt lạ nhìn xuống nhìn danh sách, ngữ khí rất thân thiện hỏi.

      Hạ Ngôn cười :" Ta tên Hạ Ngôn, Ngọc Thủy thành. "

      Nhìn thấy nữ nhân trung niên tìm kiếm tin tức trong danh sách, Hạ Ngôn vội vàng :" Ta vốn có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp, bất qúa ta muốn tham gia khảo hạch của học viện, trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp!"

      Hạ Ngôn mặc dù khá nhưng cũng đủ để nữ nhân trung niên này nghe được.

      Nữ nhân trung niên ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, con ngươi trừng lớn, từ trong mắt bắn ra đạo quang mang sắc bén màng cho người ta mất hết hồn vía.

      Phía sau nàng, Trương Phong nở nụ cười nham hiểm nhìn Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân vừa mới tiến vào ánh mắt có chút lo lắng cũng nhìn .

      " Cái gì?"sau khi trầm mặc khoảng thời gian ba cái hô hấp nữ nhân trung liên cất giọng sắc bén, ngạc nhiên cùng tức giận hỏi.

      Thanh này, thanh này dường như vang tới chín tầng mây, làm mấy người cửa giật mình.

      Hạ Ngôn cả người cũng chấn động kinh hãi nhìn nữ nhân này.

      " cần phải đao to búa lớn như vậy chứ? Nếu được có thể thẳng ra, ta cũng phải có hướng khác. " Hạ Ngôn nhăn mặt cau mày, trong lòng thầm nghĩ.

      " Tiểu tử, Ngươi rảnh rỗi có việc gì tìm lão nương trêu trọc phải ? Hỗn đản, biết đây là chỗ nào ? Đây là học viện Tử Diệp, tưởng là hậu hoa viên nhà ngươi hả?" Nữ nhân trung liên này mở ra đóng lại, tốc độ vô cùng nhanh. Hạ nghe được cũng phải nhíu mày.

      Hạ Ngôn vội vàng " Việc này, xin lỗi, ta chỉ muốn hỏi chút mà thôi"

      nữ nhân cực kỳ hung hãn. Hạ Ngôn nhìn thân hình nàng cao cao đứng thẳng, khuôn ngực phập phồng gấp gáp. Trong lòng thầm nghĩ:"Tưởng là thế nào, cũng chỉ có như vậy, so với Tiểu Thanh và Tử Hân ngươi còn xa xa bằng.

      Tựa hồ phát ánh mắt Hạ Ngôn nhìn chằm chằm ngực của mình, nữ nhân trung niên liền cố gắng ưỡn ngực chút, nhưng liền sau đó liền thấy Hạ Ngôn hơi lắc đầu, nhất thời trong mắt hung quang lại chợt lóe!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 148: HẠ NGÔN QUEN VIỆN TRƯỞNG
      Tất cả mọi người tới từ Ngọc Thủy thành tham gia khảo hạch trong đó có Vương Ngữ Yên cách Hạ Ngôn khoảng mười thước đều thấy .

      " Ngữ Yên tỉ, Tên Hạ Ngôn của Hạ gia hình như vào được, thể tham gia khảo hạch. " Tên đệ tử của Vương gia hưng phấn .

      Vương gia với Hạ Gia cũng là đối thủ cạnh tranh của nhau đương nhiên hy vọng Hạ Gia có chuyện tốt.

      Thấy Hạ Ngôn bị ngăn lại, tên đệ tử này của Vương gia trong lòng vô cùng cao hứng.

      Vương Ngữ Yên mày liễu khẽ nhăn, " là, nữ nhân kia bộ dáng hung dữ!"

      " Tiểu tử thúi, hai tròng mắt ngươi nhìn đâu vậy?" Nữ nhân trung niên rất nhanh từ chỗ ngồi đứng lên, hu hăng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn , " Ngay cá danh ngạch khảo hạch cũng có, mà lại còn muốn tham gia khảo hạch? Ngươi nằm mơ !"

      "Ngươi, tiểu tử biết trời cao đất rộng, nhanh cút ra xa ngay cho lão nương!" Nữ nhân trung niên quát mạnh phun cả nước bọt.

      Hạ Ngôn trong lòng cảm thấy rất tức giận. Ánh mắt phẫn nộ nhìn nữ nhân này, là hơi có chút quá đáng! Lời chua ngoa, hơn nữa còn nhìn người ta với ánh mắt kinh miệt!

      " Kim Hoa tỉ, cần gì phải đối với cậu nhóc này giận dữ như vậy?" Bên phía trái có nam tử trẻ tuổi nhìn sang bên này cười :" Tiểu huynh đệ, có danh ngạch tham gia khảo hạch thể tham gia khảo hạch của học viện được. Huynh đệ thôi ngươi hãy trở về !"

      Hạ Ngôn áp chế lửa giận, nhìn nam tử trẻ tuổi này chút, rồi mang theo nụ cười khổ , " Vậy làm phiền mọi người nữa!"

      Vừa xong Hạ Ngôn xoay người lại nhìn Lưu Khải chút rồi " Mọi người tiếp tục tham gia khảo hạch nhé!Cố gắng thông qua, ta ở bên ngoài chờ!"

      " Hạ Ngôn ca!" Lưu Khải thân thể khẽ run, nhìn Hạ Ngôn rồi hung hăng trừng mắt nhìn nữ nhân trung niên kia.

      " Này, Hạ Ngôn, ha ha, thế nào rồi? Chẳng lẽ ngươi có cách nào tiến vào? Ngày hôm trước ở tửu lâu phải rất lợi hại sao?Ngay cả cường giả Linh sư cũng vì ngươi mà ra mặt!" Trương Phong bên trong cánh cửa ha ha cười .

      Hạ Ngôn sắc mặt khẽ đổi, Trương Phong này quả thực thích tìm người khác gây phiền nhiễu!

      Ánh mắt của mọi người từ bốn xung quanh đều đổ dồn về phía Hạ Ngôn. Có người chê cười, cũng có người mang theo ánh mắt thương xót nhìn Hạ Ngôn.

      " Kế tiếp!"

      Kim Hoa nổi giận đùng đùng ngồi xuống ghế quát lớn.

      Kế tiếp, chính là Lưu Khải!

      " Xem ra, Hạ Ngôn thể tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp! nếu có cơ hội nhất định có thể thông qua. " Vương Ngữ Yên thở dài tiếng .

      Kỳ , nàng cũng hy vọng có thể tiến vào học viện Tử Diệp, đối với thực lực của Hạ Ngôn Vương Ngữ Yên cực kỳ bội phục. Hơn nữa nàng cũng mong có cơ hội cùng Hạ Ngôn luận bàn.

      " Viện trưởng, Ngươi nhìn thấy tiểu huynh đệ ta nhất định hài lòng!"

      đường lớn đại môn học viện Tử Diệp mấy trăm thước có hai đạo nhân ảnh nhanh chóng hướng tới học viện.

      phố ngẫu nhiên có người nhận ra hai người này, đều mang theo bộ dáng cung kính tươi cười từ xa chào hỏi.

      " Ha ha, Nguyên Xuân, cho tới bây giờ ta chưa bao giờ thấy ngươi từng tiến cử ai nha!"

      Hai người kia trong đó có người Hạ Ngôn lập tức nhận ra, đó là Lý Nguyên Xuân! Mà người còn lại là lão giả có chòm rau dài màu hoa dâm, toàn thân y phục màu xám. Trang phục mặc dù hoa lệ nhưng người có khí thế rất đặc thù tỏa ra.

      Lý Nguyên Xuân cười Ha hả, sờ ót ;" Viện trưởng, ta láo, chờ ngươi thấy nhất định thất vọng. Bất quá. có danh ngạch khảo hạch của học viên chúng ta. Bây giờ sợ rằng thể tiến vào học viện được. "

      " Oh?"Ngươi làm sao biết được người này?" Viện trưởng nhìn Lý Nguyên Xuân chút.

      "
      Lần trước ngươi sai ta Ngọc Thủy thành làm chút chuyện, ta đường làm đánh mất túi tiền. Tại Ngọc Thủy thành, ngay cả trà lâu cũng vào được. Cuối cùng cũng may có tiểu huynh đệ này mời ta ăn uống bữa, hơn nữa còn đưa thêm chút kim tệ cho ta. " Lý Nguyên Xuân nghĩ tới tình cảnh túng bách của mình khi đó ở Ngọc Thủy thành, khuôn mặt ngăm đen có chút ửng hồng.

      "
      Ngọc Thuỷ thành? " viện trưởng đột nhiên thân hình chấn động, mắt khẽ nheo lại chút.

      "
      Đúng vậy, viện trưởng, làm sao vậy?" Lý Nguyên Xuân kinh ngạc nhìn viện trưởng.

      "
      có gì, chỉ là nhớ tới người. Uh. Nhanh lên chúng ta tới học viện. " Viện trưởng nhìn về phía trước có thể thấy đám đông dày đặc trước đại môn.

      "
      Sao? Nữ Nhân Kim Hoa này, người nào vừa đắc tội với nàng ta?"

      Lý Nguyên Xuân nhướng mày, đến Kim Hoa, Lý Nguyên Xuân yết hầu nuốt khan tiếng, hiển nhiên là hiểu được nữ nhân tên Kim Hoa này rất khó chơi.

      "
      nên lung tung!" Viện trưởng xoay người lại trách mắng rất .

      "
      Ta lung tung mà, trong toàn bộ học viện, nàng ta là người kém duyên nhất. Đanh đá, hơn nữa ánh mắt sắc nhọn. Lòng dạ hẹp hỏi, như rồng leo, mà làm như mèo mửa.!"Có thể làm cho Lý Nguyên Xuân kể ra đống khuyết điểm cùng tật xấu như vậy, khó tìm.

      Nữ nhân tên Kim Hoa có thể coi là tuyệt phẩm!

      "
      Đó là Liễu tiên sinh viện trưởng học viện Tử Diệp!"

      "
      sai, chính là ông ta, trước kia từng gặp qua, ra mắt Liễu tiên sinh. "

      ít người khá lớn tuổi nhận ra viện trưởng học viện Tử Diệp, lúc này nhìn thấy viện trưởng tới, vẻ mặt đều trở lên kích động. Bất quá, bọn họ cũng có người nào tiến lên chào hỏi, bọn họ dám! Song phương thân phận chênh lệch, thực là rất lớn! Hơn nữa, hậu bối, hài tử của bọn họ sắp tham gia khảo hạch. Lúc này muốn có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

      Viện trưởng cùng Lý Nguyên Xuân tới phía trước mặt những người thẩm tra tin tức. lúc này dã gần trong gang tấc. Lý Nguyên Xuân cũng nhìn thấy Hạ Ngôn, nhận ra tiếng quát to vừa nãy là dành cho Hạ Ngôn. khỏi cười tiếng. Nhưng cũng ngay lập tức cho Hạ Ngôn biết tới.

      Viện trưởng trong mắt tinh quang chớp động, khẽ vuốt chòm râu, rất khẽ ho tiếng"
      Khụ!"

      Mặc dù thanh lớn, nhưng hai mươi người phụ trách thẩm tra đều nghe còn có lão giả khi nãy thông báo đồng loạt ánh mắt hướng về chỗ này. Đối với bọn họ tiếng ho này rất quen thuộc.

      Mọi người cung kính đứng dậy, hướng về người vừa mới tới, là viện trưởng, hành lễ sâu.

      "
      Tham kiến viện trưởng!"

      Mọi người đồng thanh , trong lòng thầm nghĩ, "
      Viện trưởng sao lại tới chỗ này nhỉ? Cho dù muốn quan khán khảo hạch cũng chờ lúc bắt đầu diễn ra mới tới chứ?"

      Cho dù những tu luyện giả trẻ tuổi qua thẩm tra ở trong học viện hay là những người chưa thông qua thẩm tra dang ở bên ngoài chờ đợi ánh mắt đều tò mò nhìn về phía viện trưởng nhân vật truyền thuyết của học viện Tử Diệp cùng Lý Nguyên Xuân.

      "
      Viện trưởng học viện Tử Diệp, nghe thực lực phi hường mạnh mẽ! Ta nếu có thể cùng viện trưởng chuyện mấy câu, nhờ chiếu cố cho đệ tử gia tộc của ta, vậy tốt rồi!"

      Tại bên trong cánh cửa Trương Phong ánh mắt vạn phần kích động.

      Bất quá, ánh mắt rất nhanh lại đặt lên người bên cạnh viện trưởng là Lý Nguyên Xuân. Ngày hôm qua tại Như Ý lâu gặp qua Lý Nguyên Xuân.

      "
      Người này, sao lại cùng viện trưởng?" Thoáng cái Trương Phong từ đỉnh núi liền rớt ngay xuống đáy cốc. " hay, người này khẳng định nhờ vả viện trưởng, để cho tên Hạ Ngôn được tham gia khảo hạch của học viện!"

      Trương Phong nhìn viện trưởng chút rồi lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Sắc mặt trầm, hận tới mức nghiến răng ken két.

      Hạ Ngôn lúc này mới thấy Lý Nguyên Xuân, đồng thời cũng thấy được viện trưởng!

      "
      A?" Hạ Ngôn thất kinh!

      phải vì Lý Nguyên Xuân mà vì nhìn thấy viện trưởng naỳ! Viện trưởng này, hình như gặp qua. Đúng, tại Mê Vụ sơn cốc gặp phải lão giả kia, cường giả cảnh giới Linh tông!

      "
      làm người khác nghĩ ra!" Tâm tình Hạ Ngôn lập tức dậy sóng. Lúc này lại gặp lại cường giả Linh tông này, vạn lần cũng có nghĩ ra. Cường giả trong Mê Vụ sơn cốc cư nhiên lại là viện trưởng học viện Tử Diệp. Hết thảy chuyện này, cũng là quá khéo léo! Mà Lý Nguyên Xuân dường như cũng quen biết viện trưởng.

      "
      Ha ha, Hạ Ngôn lại đây!" Lý Nguyên Xuân hướng Hạ Ngôn ngoắc tay cái.

      Hạ Ngôn nghe thấy Lý Nguyên Xuân gọi hiển nhiên là di chuyển cước bọ tới.

      Người xung quanh thấy thanh niên vừa bị nữ nhân trung niên kia quát mắng đuổi ra thế nào lại quen biết người bên cạnh viện trưởng. Khiến cho cả đám người trợn tròn mắt. Quen biết người bên cạnh viện trưởng kia, như vậy là có thể noi chuyện cùng viện trưởng.

      Viện trưởng học viện Tử Diệp!

      Đối với danh ngạch khảo hạch của thiếu niên kia, có thể coi là việc khó sao?

      ít người lộ ra ánh mắt hâm mộ, khi thấy Hạ Ngôn tới trước Lý Nguyên Xuân và viện trưởng.

      Kể cả Vương Ngữ Yên ở bên trong sân cũng khác mọi người đều hít hơi, giữa sân yên tĩnh dị thường.

      Mới vừa rồi tu luyện giả còn chửi bới khinh thị Hạ Ngôn, lúc này ánh mắt đều nhìn quanh!

      Còn nữ nhân trung niên kia chứng kiến màn nhất thời miệng mở lớn, dường như có thể đưa vào cả cái chày gỗ cũng chật.! Kinh hãi, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn tới trước mặt Lý Nguyên Xuân, trong lòng thầm mắng:"
      Tiểu tử hỗn đản này, sao vừa nãy có quen biết với Lý Nguyên Xuân cơ chứ …?"

      đợi nàng mắng xong, chuyện làm cho nàng càng kinh hãi lại xuất nữa.

      "
      Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ha ha, sai, sai" " Viện trưởng xưng hô với là tiểu huynh đệ, hơn nữa còn gật đầu hai câu. đúng .

      "Gặp qua, ra mắt lão tiên sinh" Hạ Ngôn vẫn cung kính hành lễ.

      "Uhm!" Khuôn mặt già nua của viện trưởng tươi cười. Chậm rãi gật đầu, "Từ khi từ biệt ở mê vụ sơn cốc, chúng ta bao lâu gặp nhỉ? Hai tháng phải?"

      "
      Ha ha, thế nào, ta từng qua chúng ta có thể còn gặp lại. " Viện trưởng tựa hồ tâm tình rất tốt, cười cùng Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn vội vàng :"Phải, viện trưởng quả thần cơ diệu toán!"

      "
      Viện trưởng, người như thế nào.?" Lý Nguyên Xuân kinh ngạc chút nhìn hai người, " Ngươi thế nào biết Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hả?Mê vụ sơn cốc, chẳng lẽ là. "

      "
      sai, lần trước ta Tội Ác Sâm Lâm, tiến vào mê vụ sơn cốc. Lúc ấy cùng Hạ Ngôn tiểu huynh đệ gặp mặt. Lúc ấy Hạ Ngôn tiểu huynh đệ xâm nhập vào trong Tội Ác Sâm Lâm mấy trăm dặm nơi có các loại dã thú và linh thú thường lui tới. Thậm chí có khả năng đụng độ với người của Ám Dạ đại lục!" Viện trưởng cười .

      Lúc này, viện trưởng cũng nhìn ra thực lực thực của Hạ Ngôn. Nếu là Linh sư bình thường. Lấy thực lực Linh tông của viện trưởng dĩ nhiên chỉ thoáng nhìn qua là nhận ra ngay. Nhưng vì Hạ Ngôn tu luyện là Linh La tâm pháp quá mức huyền diệu, hơi thở hoàn toàn thu liễm phóng ra ngoài. Làm cho viện trưởng cũng nhìn thấy thực lực chân chính của Hạ Ngôn.

      Bất quá viện trưởng vẫn có thể nhìn ra Hạ Ngôn dột phá qua cảnh giới tiên thiên. Nếu là trước kia khi trưa đột phá Hạ Ngôn cũng vô pháp che dấu nội lực của chính mình, giống như lần trước ở Mê Vụ sơn cốc viện trưởng liếc mắt cái là biết ở cảnh giới hậu thiên đỉnh phong. tại Hạ Ngôn hơi thở nội liễm, viện trưởng cũng chỉ có thể nhìn ra Hạ Ngôn đột phá bình cảnh bước vào cảnh giới tiên thiên.

      tuổi như vậy có thể đột phá tiến vào cảnh giới tiên thiên, viện trưởng nhịn được liền hai câu" sai, sai ". Cũng là bình thường!

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 149: THIÊN CẤP BÍ TỊCH
      Tội Ác Sâm Lâm, Mê Vụ Sơn Cốc, dã thú, linh thú. Rồi cả người của Ám Dạ đại lục. liên tiếp những từ được viện trưởng ra làm mọi người ở đây nhịn được hít vào hơi lãnh khí. Đồng thời ánh mắt cũng gắt gao nhìn lên người Hạ Ngôn.

      Những người ở đây, có bao nhiêu người tiến vào Tội Ác Sâm Lâm? Cho dù có người từng tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, cũng tuyệt đối dám tiến vào tới mấy trăm dặm! Cho dù là có dong binh cường đại khi tiến nhập Tội Ác Sâm Lâm cũng phải vô cùng thận trọng.

      Trương Phong thấy Hạ Ngôn có quen biết với viện trưởng. Sắc mặt bỗng trở nên đỏ hồng. Bất quá, trong ánh mắt lại lên tia ghen ghét rất ràng.

      "Hạ Ngôn, sao lại quen biết viện trưởng được chứ?" Vương Ngữ Yên cái miệng lẩm bẩm .

      Mà đám người Hạ Tử Hân lộ thần sắc mừng rỡ.

      "Viện trưởng, Hạ Ngôn vì xảy ra việc ngoài ý muốn cho nên lấy được danh ngạch khảo hạch của học viện, người xem?" Lý Nguyên Xuân sau khi chấn kinh, liền lấy lại tinh thần lên tiếng về chuyện danh ngạch của Hạ Ngôn.

      Viện trưởng trầm ngâm trong chốc lát, ánh mắt chợt lóe rồi với những giáo sư tham gia thẩm tra lý lịch của các học viên tới khảo hạch: "Hạ Ngôn, ta thu nhận làm đệ tử, do vậy cần tham gia khảo hạch của học viện nữa!"

      Những lời này ra, xung quanh đầu tiên là tĩnh mịch. Rồi sau đó là mảnh xôn xao bàn tán!

      Viện trưởng tự mình thu nhận làm đệ tử? Chuyện tốt như vậy có ai mong muốn? Nhưng là, viện trưởng học viện Tử Diệp cho tới lúc này cũng chưa từng thu nhận đệ tử. Cho tới lúc này chưa từng thấy ai qua có đệ tử.

      Về Lý Nguyên Xuân mặc dù vẫn hay theo bên người viện trưởng, hơn nữa bình thường cũng hay chỉ điểm cho nhưng cũng phải là đệ tử của viện trưởng.

      "Tốt lắm, các ngươi tiếp tục thẩm tra !" Viện trưởng khẽ phất tay, với mọi người.

      Ánh mắt, làm như vô tình, cố ý liếc nhìn Kim Hoa cái. Thái Kim Hoa tâm trạng yên, thi thoảng trộm liếc nhìn viện trưởng và Hạ Ngôn, nàng lúc này lo lắng vạn phần lúc này Hạ Ngôn cáo trạng hành động lúc trước của mình với viện trưởng.

      Nàng nhận ra viện trưởng đối với tu luyện giả trẻ tuổi này vô cùng thân thiết, hơn nữa lại còn nhận làm đệ tử. Tại học viện Tử Diệp, Hạ Ngôn chính là người đầu tiên!

      Khi ánh mắt thâm sâu của viện trưởng nhìn tới, Kim Hoa trong lòng rúng động, vội vàng khẩn trương cúi thấp đầu. Toàn thân run rẩy ngừng. Bất quá, cũng may viện trưởng thêm điều gì khác.

      "Hạ Ngôn, ngươi sau này là đệ tử của ta rồi. Bất quá, lúc bình thường cùng những người khác học tập tu luyện, nếu cảm thấy trong tu luyện có nan đề thể giải quyết có thể tìm thẳng tới ta, ta tự mình chỉ giáo cho ngươi!" Viện trưởng chỉ vào Hạ Ngôn mỉm cười .

      "Đa tạ sư phụ!" Hạ Ngôn tỉnh táo trở lại rất nhanh, vội vàng hành lễ .

      cường giả Linh tông làm sư phụ, chỉ có kẻ ngu mới muốn!

      "Ha ha. Hạ Ngôn lão đệ, lão ca ta cũng phải hâm mộ ngươi!" Lý Nguyên Xuân ha ha cười !

      "Tốt lắm, Hạ Ngôn ngươi cũng theo ta tiến vào học viện thôi!" Viện trưởng ánh mắt sáng ngời, tiến đại môn của học viện.

      Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Hạ Ngôn cũng chậm rãi tiến vào học viện qua đại môn.

      Hạ Tử Hân sớm vui mừng chờ đón Hạ Ngôn vào, mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng Hạ Ngôn thể tiến vào học viện nữa, nghĩ ra viện trưởng lại có quen biết với Hạ Ngôn, bây giờ Hạ Ngôn cần tham gia khảo hạch nữa, mà trực tiếp trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp.

      "Nguyên Xuân, ngươi đưa Hạ Ngôn làm quen chút với học viện của chúng ta." Sau khi tiến vào trong sân học viện, Viện trưởng cười với Lý Nguyên Xuân.

      Lý Nguyên Xuân vội vàng lên tiếng, hướng về phía Hạ Ngôn nháy mắt, Hạ Ngôn cũng cười cười.

      Lúc này Trương Phong trong đám đông tham gia khảo hạch ánh mắt oán độc nhìn tới.

      "Tử Hân, muội cùng bọn Lưu Khải cùng thông qua khảo hạch tiến vào học viện nhé, ta tìm mọi người sau." Hạ Ngôn với Hạ Tử Hân, "Sau khi khảo hạch xong hãy quay lại Như Ý lâu. "

      Bởi vì chưa tiến hành khảo hạch cho nên hành lý của mọi người vẫn còn để ở Như Ý lâu.

      "Muội biết rồi!" Hạ Tử Hân khéo léo gật đầu cười .

      "Hạ Ngôn, ngươi vừa mới tới, đối với nhiều việc ở học viện chúng ta còn chưa biết phải ?" Hai người trong học viện, Hạ Ngôn thấy thấp thoáng trong rừng số kiến trúc cổ kính.

      Nghe Lý Nguyên Xuân như vậy Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe. Liền gật đầu cái "Tại Hạ Gia, tộc trưởng cho chúng ta biết chút về học viện Tử Diệp, bất quá cũng chỉ có vậy mà thôi. "

      "Uh!" Lý Nguyên Xuân chỉ vào dãy kiến trúc cách đó xa " Tòa nhà kia, có ba tầng. Tầng thứ nhất là để cho đệ tử sơ cấp sử dụng, tầng hai dành cho đệ tử trung cấp và tầng thứ ba là dành cho đệ tử cao cấp sử dụng."

      "Đệ tử lại còn phân ra cấp bậc?" Hạ Ngôn khỏi có chút kinh ngạc.

      "Đương nhiên!" Lý Nguyên Xuân cười cười "Vừa mới tiến vào đều được coi là đệ tử sơ cấp. Hàng năm, học viện tổ chức lần khảo hạch đệ tử, nếu có thể thông qua khảo hạch đệ tử sơ cấp thành đệ tử trung cấp, mà trung cấp thành cao cấp. "

      Học viện Tử Diệp ba năm thu nhận đệ tử lần, mỗi lần thu nhận khoảng hai trăm người. Hai trăm người này đều phải bắt đầu từ đệ tử sơ cấp.

      "Đại khái qua năm học tập, tập luyện đại đa số mọi đệ tử đều có thể tấn chức đệ tử trung cấp. Nếu thể tấn chức tiếp tục tập luyện chung với đệ tử mới nhập học." Lý Nguyên Xuân vừa vừa chuyện "Ha ha, đối với những tên đệ tử này mà thường là mất hai năm mới tấn chức từ sơ cấp lên trung cấp, thậm chí có kẻ bốn năm liền còn chưa tấn cấp"

      "Vậy đệ tử sơ cấp, trung cấp, cao cấp có gì khác biệt?" Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.

      "Hỏi hay !" Lý Nguyên Xuân nhãn tình sáng lên nhìn về phía Hạ Ngôn, "Sơ cấp đệ tử, đơn giản là theo các giáo sư họ tập ít kỹ xảo chiến đấu. Ví dụ như, làm thế nào để vũ kỹ có uy lực lớn hơn. Mà trung cấp đệ tử được phép tiến vào tàng kinh các của học viện học tập vũ kỹ. Những đệ tử có thể đánh ra vũ kỹ có trăm độ uy lực, có thể tấn chức lên đệ tử cao cấp. Những đệ tử cao cấp khi đạt tới tiêu chuẩn tấn chức tiếp theo chính là sắp đột phá bình cảnh tiến vào cảnh giới tiên thiên! Cũng chính là linh sư!"

      "Đệ tử cao cấp còn tấn chức lên nữa?" Hạ Ngôn cả kinh .

      ""Đương nhiên, đệ tử cao cấp sau khi tấn chức. chính là học viên trọng điểm. Hắc hắc, học viên trọng điểm trong học viện có rất nhiều đặc quyền. Việc đó sau này đệ biết, ta cũng cần nhiều lời với đệ" Lý Nguyên Xuân nhếch miệng cười cười, "Hạ Ngôn, với thực lực của đệ, năm thứ nhất khẳng định có thể trở thành trung cấp đệ tử. "

      "
      Trung cấp đệ tử?" Hạ Ngôn sửng sốt, rồi sau đó cười cười :"Uhm! Hẳn là có vấn đề!"

      "
      Tương đương với đệ tử, giáo sư cũng chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp. Tất cả có ba loại, ha ha. Nữ nhân hung bạo khi nãy tên gọi là Thái Kim Hoa, nàng ta chính là sơ cấp giao sư, là người nữ nhân vô cùng đáng ghét!" Lý Nguyên Xuân bĩu môi giọng có chút thâm ý .

      Hạ Ngôn ha ha cười : "
      Chẳng lẽ lão ca .?"

      "
      Ôi! lời khó hết!" Lý Nguyên Xuân thở dài hơi, ánh mắt biến đổi, "Tóm lại, đệ ngàn vạn lần nên bị phân vào chỗ nàng ta, giáo sư có thể phụ trách mười tên đệ tử. "

      Hạ Ngôn trong lòng chấn động.

      "
      Bị nàng ta phụ trách?" Hạ Ngôn nghĩ tới bộ dáng hung ác của nữ nhân trung niên khi nãy, nhất thời thân thể khẽ run cái. Nếu bị nàng ta phụ trách, mỗi ngày quả sống bằng chết!

      "
      Ha ha, đừng sợ, lão ca của ngươi mặc dù trong học viện có quyền chức gì lớn, nhưng cũng có chút bản lãnh. Yên tâm, ta tìm cho đệ giáo sư tốt!" Lý Nguyên Xuân nháy mắt với Hạ Ngôn, trong chút hàm xúc chút ý tứ đặc thù.

      Bất quá Hạ Ngôn lại có nghe ra tứ trong đó.

      Lý Nguyên Xuân có thể sử dụng chút quyền lợi của mình giúp cho Hạ Ngôn tránh được việc này, Hạ Ngôn đương nhiên đồng ý.

      "
      Nơi này là tàng kinh các của học viện chúng ta. Tổng cộng chia làm ba tầng. Tầng thứ nhất là bí tịch bất nhập lưu. Tầng thứ hai là nhân cấp bí tịch, tầng thứ ba là thiên cấp bí tịch!" Hai người lại hồi đột nhiên Lý Nguyên Xuân chỉ cho Hạ Ngôn thấy toà kiến trúc màu trắng, ánh lên bạch quang.

      Hạ Ngôn chăm chú nhìn theo hướng Lý Nguyên Xuân chỉ. Kiến trúc này mặc dù to lớn như những kiến trúc trước, nhưng thoạt nhìn cảm thấy rất có phong cách và hoa lệ hơn ít.

      "
      Chẳng lẽ có thần cấp bí tịch sao?" Hạ Ngôn nhìn tòa kiến trúc, thuận miệng hỏi.

      Lý Nguyên Xuân thân thể đột nhiên dừng lại kinh hãi nhìn Hạ Ngôn, "
      Hạ Ngôn lão đệ, ngươi vừa hỏi gì vậy? Thần cấp bí tịch? Cả Long Chi đại lục này có bao nhiêu quyển thần cấp bí tịch? Học viện tử diệp của chúng ta thiên cấp bí tịch cũng chỉ có đến năm quyển. Năm quyển bí tịch này cần phải có đồng ý của viện trưởng mới có thể vào xem!"

      Người bình thường dĩ nhiên chẳng bao giờ nhìn thấy thiên cấp bí tịch! Mỗi quyển thiên cấp bí tịch có thể là vô cùng trân quý, vô cùng đắt tiền!

      Hạ Ngôn vội vàng cười cười, "
      Đệ chỉ thuận miệng hỏi chút thôi mà, thiên cấp bí tịch, thiên cấp bí tịch đệ còn chưa từng thấy qua nữa là!"

      Tại Hạ gia, bí tịch cao cấp nhất cũng chỉ là nhân cấp bí tịch.

      "
      Nếu Linh La kiếm có thể dung hợp thêm thiên cấp bí tịch .!" Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ, bắt đầu suy đoán xem Linh La kiếm sau khi dung hợp thêm thiên cấp bí tịch có thể chém ra bao nhiêu độ uy lực.

      "
      Lão đệ, ngươi là đệ tử của viện trưởng, sau này khẳng định có cơ hội quan sát học tập thiên cấp bí tịch. Bất quá, muốn học thiên cấp bí tịch, phải chờ khi có thực lực linh sư hậu kỳ mới được. Nếu cho dù đưa cho đệ bí tịch đệ cũng học được." Lý Nguyên Xuân ngưng trọng .

      Học tập bí tịch cũng có những hạn chế nghiêm khắc. Thực lực nếu đủ, căn bản là thể tập thành. Hậu thiên đỉnh phong mới học được nhân cấp bí tịch. Theo đó linh sư hậu kỳ mới có thể học tập được thiên cấp bí tịch.

      Hạ Ngôn gật đầu ánh mắt mê hoặc nhìn phía xa xa vừa cười vừa :"
      Ha ha, hy vọng xem chút thiên cấp bí tịch bộ dáng nó ra làm sao!"

      Đối với Hạ Ngôn mà , học tập bí tịch tồn tại những hạn chế như vậy, chỉ muốn đem vũ kỹ dung nhập vào Linh La kiếm. Chỉ cần tinh thần đủ cứng cỏi là có thể dung hợp.

      Bây giờ đối với dung hợp nhân cấp bí tịch cần phải tốn sức, biết dung hợp thiên cấp bí tịch như thế nào!

      Hạ Ngôn, căn bản là chưa từng tiếp xúc qua thiên cấp bí tịch, hiển nhiên cũng biết tinh thần lực của mình có đủ cứng cỏi để dung hợp thiên cấp bí tịch hay ?

      Thiên cấp bí tịch so với nhân cấp bí tịch, uy lực mạnh hơn mười lần, hiển nhiên tình thần lực cần thiết có lẽ cũng cần mạnh hơn mười lần.

      "
      Chờ đệ trở thành đệ tử trọng điểm của học viện. Hướng tới viện trưởng cầu là có thể quan sát thiên cấp bí tịch, nên gấp gáp!" Lý Nguyên Xuân vỗ vỗ bả vai Hạ Ngôn vừa lắc đầu thở dài , " Lão đệ, ta mặc dù cũng xem qua thiên cấp bí tịch, nhưng cũng đủ thực lực để tu luyện. "

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :