Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 140: DUNG HỢP BÍ TỊCH
      Trong tiểu viện Hạ Ngôn cùng Tiểu Thanh chuyện vài câu sau đó trở về phòng đóng chặt cửa tiếp tục tu luyện. Lão thánh hoàng từ trong Linh La giới chỉ ra. Bộ dáng dường như có chút khẩn trương. Trước kia Hạ Ngôn muốn gặp cũng khó, nhưng lần này chờ Hạ Ngôn gọi thấy lão thánh hoàng trước mặt rồi.

      Hạ Ngôn thấy Thánh hoàng gia gia thân, Hạ Ngôn liền có rất nhiều điều muốn hỏi. lúc này trong lòng có rất nhiều nghi hoặc. Những ngày trước khi ở Ngọc Thuỷ sơn bản thân xảy ra rất nhiều biến hoá mà thể lý giải.

      Hạ Ngôn trước đó kích toàn lực cũng chỉ đánh ra ba trăm độ vũ kỹ uy lực, còn phải dùng tới ít linh lực. Còn lúc này kích tuỳ ý cũng có thể phát ra vũ kỹ có uy lực ngàn độ. Chênh lệch này quả thực quá lớn. Hơn nữa vật chất tử sắc kia cũng thể hiểu được.

      Nếu phải có Thánh hoàng gia gia Hạ Ngôn gặp Hạ Phi Long để hỏi, nhưng có người từng làm tới thánh hoàng, Hạ Ngôn hiển nhiên cầu xa mà bỏ gần.

      "Hạ Ngôn, trong thức hải của ngươi hình thành tử vân!" lão thánh hoàng đợi Hạ Ngôn mở mồm mở miệng . Nhãn thần sáng ngời sắc mặt hưng phấn vội vàng . Xem vẻ mặt của lão so với Hạ Ngôn còn muốn cao hứng kích động hơn. Chòm râu dưới cằm rung lên theo tiết tấu. Nếp nhăn trải rộng, mặt hồng nhuận hơn ít, ánh

      "Linh hải? Tử vân?" Hạ Ngôn tò mò nhìn lão thánh hoàng, " Thánh hoàng gia gia, trong đầu con hình như có phiến gì đó màu tím, hơn nữa lại cùng với tụ linh huyệt tương liên. Còn nữa con chỉ mới động niệm có thể thông qua thứ vật chất màu tím đó điều khiển tụ linh huyệt sau đó là kinh mạch toàn thân. "

      "Vậy là tốt rồi đó là linh hải tủ vân. Có linh hải tử vân này ngươi xem như là Linh sư trung kỳ rồi. Linh sư sơ kỳ thể có linh hải tử vân được, nếu có linh hải tử vân thể hấp thu thiên địa linh khí được." lão thánh hoàng từ bên trái qua bên phải của Hạ Ngôn những ngón tay khẽ vuốt chòm râu "Sau khi cường giả trong cơ thể ngưng tụ tụ linh huyệt trở thành cường giả tiên thiên, nhưng cũng chỉ có thể sử dụng nội lực mà thôi. "

      Hạ Ngôn gật đầu chú ý lắng nghe.

      "Cường giả tiên thiên nếu thiên phú tốt có thể trong hai năm thời gian chuyển hoá hoàn toàn nội lực thành linh lực, nếu tư chất bình thường có thể là ba bốn năm thậm chí còn muốn lâu hơn. "

      Hạ Ngôn biết tư chất bình thường trong lời Thánh hoàng gia gia chính là những người bước vào cảnh giới tiên thiên. Nếu là so với quảng đại quần chúng tu luyện giả việc bước vào cảnh giới tiên thiên thôi là thiên tư trác tuyệt rồi

      " khi đem toàn bộ nội lực trong cơ thể chuyển hoá thành linh lực, mới chính thức là Linh sư sơ kỳ. Linh lực phối hợp với vũ kỹ có thể phát ra uy lực cường đại. bình thường Linh sư sơ kỳ có thể chém ra vũ kỹ cỡ ba trăm độ uy lực. Nhưng Linh sư sơ kỳ lại thể hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài để làm tăng lên thực lực của bản thân bởi vì bọn họ trong linh hải chưa hình thành tử vân. "

      "Tử vân này có hai công dụng!" lão thánh hoàng cười ánh mắt nhìn Hạ Ngôn "công dụng thứ nhất là liên hệ chặt chẽ với tụ linh huyệt, làm cho năng lực ứng biến của Linh sư nhanh hơn. Công dụng thứ hai chính là có thể hấp thu thiên địa linh lực bên ngoài giúp Linh sư gia tăng thực lực bản thân. "

      " ra là thế!" Hạ Ngôn gật đầu.

      cách khác, từ Linh sư sơ kỳ tới Linh sư trung kỳ thực lực bản thân hề gia tăng mà gia tăng chỉ có kinh nghiệm và lịch duyệt. Nếu là Linh sư trung kỳ thực lực trong khoảng thời gian ngắn diện rộng tăng lên.

      " Ha ha, Linh sư sơ kỳ muốn tiến lên Linh sư trung kỳ, chính là khoảng thời gian dài nhàm chán. Muốn trong linh hải hình thành tử vân là phi thường khó khăn. Với người tu luyện có tư chất bình thường có thể là năm năm. Có người cả đời cũng thể hình thành tử vân, vĩnh viễn dừng lại ở cảnh giới Linh sư sơ kỳ. Hạ Ngôn, ngươi làm cho ta bất ngờ. Vậy mà trong khoảng thời gian ngắn hình thành tử vân." Lão thánh hoàng ánh mắt hơi nheo lại: "Ta vốn nghĩ rằng ngươi cũng phải mất ít nhất hai năm thời gian mới có hi vọng từ trong linh hải hình thành tử vân. "

      Hạ Ngôn cười khổ tiếng!

      "Lúc ấy Ngọc Thuỷ sơn, hắc y nhân đeo mặt nạ nấp trong rừng đột nhiên xuất muốn giết con, lúc ấy thiếu chút nữa thanh chuỷ thủ đó đâm vào trái tim con. Con chỉ cảm thấy trong đầu như muốn nổ tung, sau đó toàn thân còn chút sức lực. " Hạ Ngôn nhớ tới tình cảnh lúc đó mà lúc này tim còn muốn đập nhanh hơn.

      Trong giờ phút sinh tử đó nếu có thổ cẩu biến thân đem hắc y nhân kia cắn chết, thi thể núi Ngọc Thuỷ bây giờ phải là Hạ Ngôn. Địa phương hẻo lánh đó sợ rằng vẫn chưa có người nào tìm đến.

      " Ài..., Hạ Ngôn" lão thánh hoàng sắc mặt khẽ biến, cả giận "Lúc ấy ta cũng thể phát ra hắc y nhân kia. Nàng ta qua là sát thủ xuất sắc, nặc thuật làm cho tất cả dấu hiệu của sống bị che dấu, cùng với cây cỏ xung quanh khó có thể phân biệt. Ngay cả ta cũng bị lừa gạt. "

      Nếu lão thánh hoàng phát được hắc y nhân kia trong lúc nguy cấp xuất nhắc nhở Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cười cười : "Con biết mà tại Thánh hoàng gia gia tồn tại dưới dạng linh hồn. Nếu là thực lực của người trước kia, hắc y nhân khẳng định bị người phát . Ha ha, đại nạn chết sau này ắt có phúc. "

      Gặp kỳ ngộ, có thể hình thành được tử vân dẫn tới có thể hấp thu thiên địa linh lực. Thực lực lại tăng diện rộng!

      "Uh! Ngươi bây giờ là Linh sư trung kỳ. Nhưng từ nay về sau càng phải cẩn thận hơn, Long Chi đại lục này người mạnh hơn ngươi có rất nhiều."

      Lão thánh hoàng dừng chút rồi sắc mặt ngưng trọng . "Tinh thần lực so với trước bây giờ cũng cứng cỏi hơn mười lần, bây giờ nếu phải dung hợp lại nhưng vũ kỹ trước đây lại lần phải quá cố gắng. Nhớ kỹ, Linh La kiếm muốn mạnh lên phải ngừng dung hợp các loại bí điển vũ kỹ. "

      "Uh. Bây giờ ngươi cũng có thể học luyện chế đan dược được rồi, ha ha, đan dược" Lão thánh hoàng cười cười.

      Hạ Ngôn sửng sốt, vội hỏi:" Đan dược? Rốt cuộc làm thế nào mới có thể luyện chế đan dược?"

      Luyện đan sư Long Chi đại lục là chức nghiệp vô cùng cao quý. Các Luyện đan sư tài phú vô cùng lớn, cho dù chỉ là sơ cấp luyện đan sư chống lưng cũng là đông đảo cường giả hoặc thế lực.

      " cần nóng vội, ta đào tạo người thành luyện đan sư ưu tú! Mặc dù bây giờ mới chỉ có thể luyện chế đan dược cấp thấp, nhưng hiệu quả so với dược tề hiệu quả lớn hơn rất nhiều." Lão thánh hoàng đắc ý .

      Hạ Ngôn cau mày, còn muốn hỏi tiếp nhưng lúc này ngoài cửa truyền tới tiếng của Tiểu Thanh, Tiểu Thanh chuẩn bị xong thức ăn rồi.

      Thánh hoàng gia gia thấp giọng :" Hôm nay tới đây thôi, ngươi bây giờ tinh thần lực có chút thành tựu, đối nhân cấp bí tịch hẳn là dung hợp rất nhanh. "

      Vừa xong lão thánh hoàng quanh thân quang mang chợt loé biến thân vào Linh La giới chỉ.

      Hạ Ngôn cùng Tiểu Thanh và thổ cẩu nhàn nhã ăn bữa cơm. Bây giờ Tiểu Thanh nấu cơm phải chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, vì có thổ cẩu xuất . Nàng phải nấu nướng dựa theo sức ăn của mười người trưởng thành. Thổ cẩu sức ăn kinh người Tiểu Thanh dần cũng quen.

      Ăn cơm xong, Hạ Ngôn liền trở lại phòng mình, làm cho tâm tình lắng xuống, bắt đầu tiếp tục dung hợp bí tịch.

      "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" Hạ Ngôn trước kia mới chỉ dung hợp được chừng 70%.

      "Thánh hoàng gia gia độ cứng cỏi tinh thần lực của ta tăng lên ít, dung hợp bí tịch nhân cấp còn gì khó khăn, nhưng cuối cùng lại tinh thần lực của ta có chút thành tựu là sao?" Hạ Nhôn tròng lòng thầm hỏi "Tinh thần lực sau khi đại thành ra sao?"

      Hạ Ngôn lắc lắc đầu tâm thần thu liễm, bắt đầu vận chuyển Linh La tâm pháp, trong đầu ngừng diễn luyện"Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"

      80%

      90 %

      100%, hoàn thành dung hợp.

      Qua mấy canh giờ " Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" hoàn toàn dung nhập với Linh La kiếm pháp. Linh La kiếm trước kia đạt tới bí tịch nhân cấp đỉnh phong. Bây giờ sau khi hoàn toàn dung hợp với "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", uy lực tăng lên ít.

      "Quả cần cố sức!" Hạ Ngôn thở ra hơi, ánh mắt loé sáng .

      "Trước kia, khi dung hợp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" đều có cảm giác đầu váng mắt hoa, hơn nữa dung hợp hồi cảm giác cả người còn chút sức lực nào, muốn tiếp tục nhất định phải nghỉ ngơi hồi. Bây giờ, hơi hoàn toàn dung hợp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" lại có chút mệt mỏi nào. Dựa theo tốc độ này, sợ rằng mất bao lâu thời gian ta có thể đem những bí tịch ghi nhớ trong đầu hoàn toàn dung hợp." Hạ Ngôn hưng phấn nghĩ.

      "Ngọc Nữ Miên Kiếm", "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", "Bách Biến Thần Kiếm" còn có cả kiếm kỹ Lưu Khải hôm qua sử dụng giao đấu cùng Hạ Ngôn, đều là bí tịch nhân cấp trung cấp.

      Về phần trảo pháp Tây Xuyên sử dụng, Hạ Ngôn cũng nhớ chút, nhưng lại quá nhiều và toàn diện.

      "Ta trước tiên bắt đầu với "Bách Biến Thần Kiếm". Bí tịch này vốn là bí tịch trong tàng thư các của Hạ gia, ta xem và ghi nhớ đầy đủ, bây giờ bắt đầu diễn luyện thôi."

      Ba ngày sau, các loại nhân cấp bí tịch kể cả những loại Hạ Ngôn biết tên đều hoàn toàn dung hợp vào Linh La kiếm. Bây giờ Linh La kiếm tăng lên thành bốn chiêu.

      sai, Linh La kiếm bây giờ có bốn chiêu.

      Linh La kiếm lúc mới hình thành có tổng cộng ba chiêu, mà bây giờ tăng lên bốn chiêu. Bốn chiêu này đều là những kiếm chiêu hết sức thực dụng, bị trói buộc bởi hoa lệ đẹp mắt. Mỗi chiêu chứa thực lực vô cùng, người bình thường khó có thể nhận ra.

      Cho dù là Hạ Phi Long cũng thể nhìn thấu tinh diệu của Linh La kiếm pháp. Chỉ có Hạ Ngôn là ràng nhất. Đương nhiên, Linh La kiếm phải là bất biến mà chiêu số ngừng biến đổi.

      Mỗi khi dung nhập thêm loại kiếm kỹ, Linh La kiếm cũng tuỳ theo đó mà phát sinh biến hóa, loại biến hóa này là hoàn toàn tự nhiên chứ phải là sinh ra bộ kiếm pháp khác. Bởi vì là kiếm chiêu do bản thân sáng tạo cho nên biến hóa này kỳ chính là cải tiến hoặc cũng có thể gọi là tiến hóa.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 141: TRƯỚC TỬ DIỆP THÀNH
      Sáng sớm ánh mặt trời vừa mới lên.

      Tại Hạ gia cảnh tượng có phần náo nhiệt, tất cả đẹ tử của gia tộc đều tập trung ở tinh võ quảng trường.

      Điều này là vì hai đệ tử hậu bối Hạ gia dành được danh ngạch chuẩn bị học viện Tử Diệp tham gia khảo hạch. Đương nhiên Hạ Ngôn cũng muốn cùng.

      Từ Ngọc Thủy thành tới Tử Diệp thành mất khoảng bốn năm ngày đường. Vậy là có thể đến Tử Diệp thành sớm hơn hai ngày trước khi học viện Tử Diệp khảo hạch. Hai ngày này dành để nghỉ ngơi trước khi tham gia khảo hạch.

      Mặc dù có thể lấy được danh nghạch nhưng muốn chính thức tiến vào học viện Tử Diệp rất khó khăn. Đại khái cứ khoảng mười người người có thể thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp.

      Trong Tử Diệp Thành có khoảng hơn hai mươi quận thành. Mỗi quận thành có đến hai ba mươi danh nghạch. Vậy hơn hai mươi quận thành tổng cộng có khoảng bẩy trăm cái danh nghạch tham gia khảo hạch.

      Bảy trăm người này chỉ có khoảng phần mười có thể tiến vào học viện Tử Diệp. Những người còn lại, số có thể ở lại học viện số còn lại đều phải trở về gia tộc.

      Xung quanh Tử Diệp thành có số chủ thành những chủ thành này cũng có danh nghạch của học viện Tử Diệp nhưng những chủ thành này cũng có nhất lưu học viện, cho nên những tu luyện giả trẻ tuổi thể từ chủ thành của mình tới học viện Tử Diệp được.

      Long Chi đại lục có năm mươi tư chủ thành giống như Tử Diệp thành, mỗi chủ thành đều có hơn mười quận thành. Nhưng đại lục chỉ có tám cái nhất lưu học viện và ba cái siêu cấp học viện. Những chủ thành này tuy cũng có học viện nhưng thể bằng Tử Diệp thành được.

      số tu luyện giả trẻ tuổi cũng vì cơ hội học tập mà dời chủ thành của mình tới chủ thành có siêu cấp học viện.

      Tỷ như Kim Dương thành cạnh Tử Diệp thành, vốn dĩ có nhất lưu học viện cho nên rất nhiều tu luyện giả trẻ tuổi tới tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp.

      Lẽ dĩ nhiên Kim Dương thành cũng có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp, tuy nhiên cũng thể nhiều như Tử Diệp thành được. Tử Diệp thành có khoảng bảy trăm cái danh ngạch còn Kim Dương thành chỉ có khoảng ba trăm.

      Ngoài Kim dương thành ra còn có ba chủ thành khác mỗi cái cũng có khoảng ba trăm danh ngạch.

      Tổng cộng số danh ngạch có khoảng hai ngàn cái. Trong số đó học viện Tử Diệp cuối cùng cũng chỉ thu nhận hai trăm người tiến vào học viện. Mỗi ba năm thu nhận hai trăm người!

      Dù sao, tài nguyên cũng có hạn, học viện Tử Diệp là nhất lưu học viện, để giữ gin danh tiếng tất nhiên muốn lựa chọn những học viên ưu tú.

      Tử Diệp thành là chủ thành biên cương. Sát với Tử Diệp thành chính là Tội Ác Sâm Lâm, phía bắc biên cương đại lục. giống với những chủ thành phía trong đại lục, nếu phải siêu cấp học viện quá xa xôi họ trực tiếp tham gia khảo hạch tại đó.

      Siêu cấp học viện hiển nhiên càng khó tiến vào so với nhất lưu học viện! Trừ những người là thiên tài tu luyện nếu , có tư cách đạt được danh ngạch. Những siêu cấp học viện này thực lực so với những nhất lưu học viện mạnh hơn rất nhiều.

      "Tiểu Thanh vui vẻ lên nào!"

      Trước thời điểm xuất phát, trước cửa Hạ gia Tiểu Thanh mực yên lặng lên tiếng, mực theo bên người Hạ Ngôn, khuôn mặt nhắn những giọt nước mắt trong suốt chảy dài.

      Nàng rất muốn theo Hạ Ngôn tới Tử Diệp thành.

      "Ha ha ha phải là trở lại mà, chờ sau khi thực lực đủ mạnh ta trở về gặp muội." Hạ Ngôn nhìn xung quanh, thanh chậm rãi .

      Lúc này bốn phía là rất nhiều Hạ gia đệ tử, Hạ Tử Hân, Hạ Lưu và Hạ Ngôn đứng gần nhau, còn có ba hậu bối đệ tử của Lưu gia cũng đứng gần đấy.

      Ba thiếu niên Lưu gia cũng tham gia khảo hạch ở học viện Tử Diệp.

      "Được rồi, được rồi. Chờ ta sau khi tới Tử Diệp thành ổn định chút, tìm mua cái tiểu viện, rồi đưa muội tới đó được chưa?" Hạ Ngôn thấy Tiểu Thanh gì suốt từ nãy, thể làm gì khác hơn đành phải nhận lời.

      Nghe Hạ Ngôn Tiểu Thanh thất thần liền hồi phục đôi chút ngẩng đầu đôi mắt đáng thương, buồn bã :"Thiếu gia, người gạt Tiểu Thanh đúng ?"

      Hạ Ngôn vội vàng gật đầu:" Đương nhiên, quá năm, ta đón muội tới Tử Diệp thành, ta rất thích đồ ăn do Tiểu Thanh nấu. "

      Hạ Ngôn thề thốt . Kỳ , việc này với Hạ Ngôn cũng có gì khó, bây giờ Hạ Ngôn có hơn trăm vạn kim tệ, mua cái tiểu viện , cũng chỉ mất mấy vạn kim tệ mà thôi.

      "Vâng, Tiểu Thanh chờ thiếu gia." Tiểu Thanh gật đầu, khuôn mặt nhắn cũng còn nhăn nhó nữa, giọng cũng vui vẻ hơn rất nhiều.

      Thổ cẩu đương nhiên là theo sát Hạ Ngôn.

      " là làm kẻ khác hâm mộ. "

      "Hạ Ngôn thiếu gia, Hạ Tử Hân tiểu thư và Hạ Lưu thiếu gia cũng có thể học viện Tử Diệp tham gia khảo hạch. khi vào học viện Tử Diệp kia, là!"

      " Ôi, với thiên phú của chúng ta chỉ có thể ở lại Hạ gia luyện tập vũ kỹ thôi!"

      số đệ tử Hạ gia ánh mắt hâm mộ nhìn bọn Hạ Ngôn, cũng có người thấp giọng nghị luận.

      Mặc dù Hạ Ngôn bị huỷ bỏ danh ngạch, nhưng đại đa số mọi người tin Hạ Ngôn vẫn có thể vào được học viện Tử Diệp! Hạ Ngôn rất xuất sắc.

      " Hạ Ngôn, chuẩn bị tốt rồi hả?"

      Trong lúc phần đông đệ tử Hạ gia tụ tập trước đại môn, Hạ Phi Long cùng hai vị trưởng lão đến chỗ bọn họ, thấy Hạ Ngôn đứng cùng hai đệ tử Hạ gia, Hạ Phi Long liền hỏi.

      Hạ Phi Long biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên, thái độ đối với Hạ Ngôn có chút chuyển biến, bây giờ khẩu khí của Hạ Phi Long đối với Hạ Ngôn như muốn đặt lên ngang hàng với mình.

      " Đúng vậy thưa tộc trưởng!" Hạ Ngôn vẫn đáp lễ cung kính.

      "Uh, tới Tử Diệp thành, hãy chiếu cố Tử Hân và Hạ Lưu nhiều chút." Hạ Phi Long trịnh trọng . Trong ba người Hạ Ngôn thực lực là mạnh nhất hơn nữa thành thục và chững trạc hơn hẳn.

      " Tộc trưởng người yên tâm, con biết phải làm gì!" Hạ Ngôn gật đầu đáp.

      " Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân, Hạ Lưu, cố gắng lên!"

      Các Hạ gia trưởng lão cũng hưng phấn .

      "Các vị thiếu gia Lưu gia cũng cố gắng tiến vào học viện Tử Diệp nhé!" Hạ Phi Long cưới với ba người bọn Lưu Khải.

      Lưu khải cùng hai người còn lại hơi khom người "Cám ơn Hạ tộc trưởng cùng mọi người ở Hạ gia!"

      Bây giờ ngạo khí của Lưu Khải thu liễm lại rất nhiều. Nhất là trước mặt Hạ Ngôn bản tính kiêu ngạo ngang ngược hoàn toàn tiêu biến.

      Hạ Ngôn tại phòng khách của Hạ gia đánh bại , rất tâm phục khẩu phục. biết thực lực của Hạ Ngôn hơn rất nhiều. Thanh kiếm bị Hạ Ngôn đánh gãy vẫn lưu giữ.

      Có thể dùng ngón tay đánh gãy thanh trường kiếm này, Lưu trưởng lão chỉ có cảnh giới Linh sư mới có thể làm được. Cho nên tự đáy lòng Lưu Khải đối với Hạ Ngôn có cảm giác kính sợ.

      Lưu Khải thực chất bản tính cũng phải quá ngang ngược như vậy, chính vì được được gia tộc quá ưu ái, hơn nữa thế lực của Lưu gia tại Quảng Nguyên thành là lớn nhất, các gia tộc khác cũng phải nhượng Lưu gia ba phần điều này làm cho tính cách Lưu khải càng thêm ngang ngược, người nào có thể ngăn được . Thiên phú của quả cũng rất mạnh.

      Cho tới mấy ngày trước đến Hạ gia sau khi luận bàn cùng Hạ Ngôn mới biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

      Kỳ với tính cách của thu liễm lại cho dù đụng với Hạ Ngôn sau này vẫn có thể gặp nhiều thiệt thời. Thiên hạ rộng lớn cao thủ như mây chỉ có giữ cho tâm tính điều hòa và vô cùng cẩn thận mới có thể bảo vệ đuợc bản thân.

      " Hạ Ngôn, con chó này, ngươi cũng mang theo?" Hạ Phi Long kinh ngạc hỏi.

      con chó.

      Thổ cẩu hai mắt trơn trừng nhìm Hạ Phi Long, thấp giọng " Ngao ô" tiếng.

      Hạ Ngôn xuất cước đá vào mông thổ cẩu chỉ về phía xe ngựa : "Lên xe ngựa !"

      Thổ cẩu bốn vó cất bước liền chạy .

      Hạ Ngôn cười :" Tộc trưởng, con thổ cẩu này rất thông minh, hơn nữa thân thủ cũng bất phàm. "

      Hạ Phi Long ha ha cười :" Tốt lắm, vậy mang nó . "

      cũng biết thổ cẩu tại phường thị Hạ gia cắn đứt cánh tay của Mã Tang và Từ Dương Thuỷ, là hung mãnh!

      Hạ Ngôn đem tay nải người để lên xe ngựa, rồi quay lại cáo biệt với Tiểu Thanh.

      Trong tay nải này hiển nhiên là những bảo bối mà gần đây Hạ Ngôn có được. Hơn trăm vạn kim phiếu, Kim giác, Tước Thiệt thảo, còn có ít dược thảo lấy được trong Mê Vụ sơn cốc và những dược thảo mua được trong đấu giá hội.

      Tay nải này của Hạ Ngôn tổng giá trị bên trong có vượt quá hai trăm vạn kim tệ! Cho dù là Hạ Phi Long thấy những thứ trong đó, cũng lên lời! Cả Hạ gia thu nhập năm cũng chỉ khoảng trăm vạn kim tệ. Mà Hạ Ngôn mình cũng có tới hơn hai trăm vạn kim tệ.

      Sáu người lên đường phân ra hai xe ngựa, chậm rãi tới cửa thành phía đông.

      Tiểu Thanh nhìn xe ngựa chậm rãi dời nước mắt lại thể khống chế chảy ra, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.

      " Hạ Ngôn ca ca, huynh sớm trở về đón muội a!" Tiểu Thanh trong lòng la lên.

      Tới quan đạo xe ngựa bắt đầu dần tăng tốc, dưới ánh mặt trời rực rỡ tung lên đám bụi mù, càng lúc càng xa.

      " Hạ Ngôn, chúng ta phải mất bốn ngày đường, đây là lần đầu tiên ta xa nhà như vậy!" Hạ Tử Hân tâm tình có chút xao động.

      Lần đầu tiên rời xa gia tộc, quả chút cảm xúc lên lời.

      Hạ Ngôn cười cười, nhìn Hạ Tử Hân và Hạ Lưu mặt đồng dạng cũng thể đè nén kích động.

      " có việc gì, khi tới Tử Diệp thành, chúng ta nhanh quen thôi. Sau khi khảo hạch kết thúc tiến vào học viện Tử Diệp an tâm tu luyện tới khi có đủ thực lực trở về gia tộc" Hạ Ngôn cười .

      "Hạ Ngôn, huynh lần trước tiến vào Tội Ác Sâm Lâm có mình huynh cảm thấy lo lắng sợ hãi sao?" Hạ Lưu tò mò hỏi, đột nhiên nghĩ tới Hạ Ngôn trước đây lâu mình tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.

      ra lần đầu tiên rời xa gia tộc cũng phải vào Tội Ác Sâm Lâm nhưng tâm trạng vẫn cảm thấy bất an. Mà Hạ Ngôn lần đầu tiên rời xa gia tộc là vào Tội Ác Sâm Lâm, mà những ngày liền.

      Hạ Ngôn ánh mắt linh động, khẽ cười :" Kỳ trong lòng cũng có sợ hãi, bất qua biết cũng muộn đành phải về phía trước thôi. "

      Nghe Hạ Ngôn vậy Hạ Tử Hân và Hạ Lưu đều gật đầu. Bất quá bọn họ vẫn rất bội phục Hạ Ngôn nếu đổi lại là bọn họ phải mình vào Tội Ác Sâm Lâm bọn họ có dũng khí đó.

      Tội Ác Sâm Lâm, là nơi hung hiểm nhất toàn bộ Long Chi đại lục. Là nơi có rất nhiều dã thú thậm chí Linh thú cường đại lui tới. Cho dù là những dong binh có kinh nghiệm phong phú, có cũng thể mất mạng bất cứ lúc nào.

      Chiếc xe ngựa còn lại trở ba vị thiếu gia Lưu gia, bọn họ cũng đồng dạng luận bàn về chuyến Tử Diệp thành này, đôi lúc rảnh rỗi còn về Hạ Ngôn. Ba vị thiếu gia Lưu gia này đối với thực lực của Hạ Ngôn tâm tình hết sức tò mò. Bọn họ thể lý giải được Hạ Ngôn rốt cuộc tu luyện thế nào?

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 142: NHƯ Ý LÂU
      " lỗ, lỗ. "

      Rạng sáng ngày thứ tư, có hai cỗ xe ngựa tiến vào cái cửa thành lớn. Vừa mới vào thành các loại thanh náo nhiệt ập tới. Hạ Tử Hân với đôi mắt đẹp ngoái nhìn ra ngoài tử cửa sổ xe ngựa, chỉ thấy hai bên đường người lại chen chúc.

      "Quảng trường này lớn a!" Hạ Tử Hân nhìn ngã tư đường thần sắc tỏ vẻ kinh ngạc .

      Xe ngựa của bọn họ đường chiếm mất phần lớn mặt đường.

      "Chúng ta xuống se bộ chút! Lần đầu tiên tới Tử Diệp thành cũng muốn làm quen chút! Rất có thể sau này phải ở nơi này vài năm!" Hạ Ngôn nhìn về phía Hạ Tử Hân và Hạ Lưu .

      Hai người nghe vậy liền liên tục gật đầu.

      xe ngựa bốn ngày trời, mặc dù đường thuận buồm xuôi gió, nhưng mọi người vô cùng nhàm chán. Trừ mỗi thời gian ăn cơm và ngủ thời gian còn lại đều là ở xe ngựa quả cũng khó chịu.

      " thôi!" Hạ Ngôn thấy hai người đồng ý liền dẫn đầu bước xuống xe ngựa.

      Theo sát đạo bóng xám trắng, chính là thổ cẩu theo Hạ Ngôn xuống xe. Mấy ngày hôm nay Hạ Tử Hân và Hạ Lưu cũng thấy được linh trí của thổ cẩu.

      " Lưu công tử chúng ta định xuống xe chút, các ngươi có cùng chúng ta ?" Hạ Tử Hân sau khi xuống xe liền cao giọng gọi lớn chiếc xe ở đằng sau.

      lát sau, Lưu Khải dẫn đầu từ xe ngựa xuống rồi đến chỗ ba người Hạ Ngôn đứng.

      " Tử Diệp thành này so với Nghiễm Nguyên thành quả nhiên phồn hoa hơn nhiều, quảng trường cũng rộng hơn mấy lần, hổ là thành chủ của hơn hai mươi quận thành. " Lưu Khải nhìn bốn phía ánh mắt tỏa sáng hưng phấn .

      Hạ Ngôn gật đầu :" biết học viện Tử Diệp ở nơi nào trong Tử Diệp thành? Chúng ta tửu lâu nghỉ ngơi dùng bữa chút sau đó hỏi thăm xem học viện Tử Diệp ở nơi nào. Hôm nay là hai mươi tám tháng tám rồi, chỉ còn hai ngày nữa là chính thức bắt đầu khảo hạch của học viện Tử Diệp, chúng ta thể để lỡ được. "

      "Uh!" Mấy người còn lại đều gật đầu.

      Sáu thanh niên cùng về phía trước, thổ cẩu theo bên người Hạ Ngôn, thi thoảng lại chạy tới chạy lui. Hai phu xe ngựa cũng theo cách đó xa.

      Chờ sau khi khảo hạch kết thúc xe ngựa mới có thể quay lại Ngọc Thủy thành.

      "Tử Diệp thành này lớn cỡ nào a? Ta nghe phụ thân Tử Diệp thành này có khoảng trăm vạn dân." tên Lưu thiếu gia nhìn tới nhìn lui than thở .

      Ở hai bên quảng trường là các loại cửa hàng san sát, thanh huyên náo ngừng.

      "Tất nhiên rồi Tử Diệp thành vốn là chủ thành. Ngọc Thủy thành và Nghiễm Nguyên thành cũng chỉ có hơn mười vạn cư dân. "

      Tử Diệp thành là thành chủ, cư dân hiển nhiên là rất đông đúc, Hạ Ngôn cười .

      " Hạ Ngôn, nghe ngươi bị hủy bỏ danh ngạch tham gia khảo nghiệm tại học viện Tử Diệp, vậy ngươi làm thế nào tham gia kỳ khảo hạch này?" Lưu Khải ánh mắt kỳ quái hỏi Hạ Ngôn, mới nghe được Hạ Ngôn bị hủy bỏ tư cách tham gia khảo hạch.

      Hạ Ngôn khẽ cười :" tình vậy, nếu học viện Tử Diệp cho ta tham gia khảo hạch vậy ta cũng có biện pháp gì, coi như là đến Tử Diệp thành giải sầu vậy. "

      " Ha ha, phải, vậy cũng tốt. " Lưu Khải cười cười.

      Bây giờ Lưu Khải đối với Hạ Ngôn rất khách khí, như là bằng hữu vậy.

      Sáu người phố được nửa canh giờ, sắc trời cũng dần tối hai bên đường các loại đèn đủ màu sắc được thắp lên. Xa xa nhìn lại vô cùng đẹp mắt.

      " Sắp tối rồi, chúng ta trước tiên tìm chỗ nghỉ lại . Tời khi khi khảo hạch còn hai ngày thời gian, hai ngày này cũng đủ để chúng ta quen thuộc Tử Diệp thành chút. " Hạ Ngôn nhìn quanh hồi quay người lại với những người khác.

      "Hảo!"

      Những người còn lại đều đồng ý.

      " Đây hình như là tửu lâu. " Hạ Tử Hân vươn bàn tay mềm mại chỉ vào toà nhà.

      Trước cửa tòa nhà treo bốn cái đèn lồng đỏ, từ xa nhìn lại sai biệt lắm có tổng cộng ba tầng.

      Hạ Ngôn chú ý nhìn, thấy cửa quả nhiên có treo tấm bảng màu vàng.

      " Như Ý lâu?" Hạ Ngôn trầm ngâm , ", qua thử xem sao!"

      Những người khác vì khoảng cách quá xa nên thể nhìn thấy bảng hiệu hơn nữa sác trời cũng tối đen, cho dù có đèn lồng bọn họ cũng thể thấy , thị lực của bọ họ được như Hạ Ngôn. Nghe Hạ Ngôn ra ba chữ Như Ý lâu bọn họ ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc, liền bước theo Hạ Ngôn.

      Tiến vào trong tửu lâu, rất nhanh có tiểu nhị ra chào đón bọn họ. Tiểu nhị nhìn thấy thổ cẩu hai mày liền có chút cau lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục như bình thường.

      "Hoan nghênh các vị khách quý, Xin hỏi các vị muốn dùng bữa hay mướn phòng để nghỉ?" Tên tiểu nhị khom người cung kính với bọn người Hạ Ngôn.

      "Uhm, muốn ăn cơm, phòng cũng muốn mướn. Các ngươi còn phòng trống chứ?" Hạ Ngôn cười .

      Mới vào tửu lâu Hạ Ngôn nhìn quanh vòng, phát khách nhân rất nhiều hơn nữa phần lớn đều là thanh niên ở độ tuổi như bọn cho nên Hạ Ngôn mới hỏi có hay phòng trọ còn trống.

      "Các vị khách quan, các vị đến trùng hợp, nếu là chậm chút nữa chỉ sợ là còn phòng trống. Như Ý tửu lâu là tửu lâu tốt nhất quanh đây, tuy giá cả có cao chút nhưng khách nhân khi ở đây chắc chắn mãn nguyện. " Tiểu nhị liền cười hướng dẫn bọn Hạ Ngôn tiến vào.

      " Uh, Tốt, chúng ta trước tiên lên xem phòng chút."

      Những người khác cũng theo phía sau Hạ Ngôn.

      Tại quầy phục vụ, sau khi hỏi qua Hạ Ngôn biết tửu lâu còn hai phòng lớn còn trống.

      Thương nghị chút mọi người cuối cùng quyết định để Hạ Tử Hân ở mình phòng còn năm người bọn họ ở hai phòng lớn.

      Lưu Khải đối với Hạ Tử Hân trong lòng có chút ái mộ, nhưng cũng dám làm việc gì lỗ mãng, khi bàn bạc chọn phòng, chủ động để Hạ Tử Hân ở riêng phòng .

      Phòng rất sạch hơn nữa trang trí hoa lệ. Đương nhiên giá cả thể rẻ được, phòng lớn ngày kim tệ, mà phòng ngày cũng hết năm ngân tệ.

      Hạ Ngôn vốn định trả hết nhưng Lưu Khải bất luận như thế nào cũng muốn phải để trả tiền, làm sao được Hạ Ngôn đành để cho trả tiền. Vài kim tệ mà đối với Lưu Khải tính là cái gì.

      Sau khi rửa mặt rồi thay bộ quần áo sạch sáu người cùng nhau xuống lầu. Còn vài tên tôi tớ ở khu nhà miễn phí ở đằng sau. Giống như đại tửu lâu nơi này cũng có phòng miễn phí chuyên để cho tôi tớ của khách ở, thậm chí còn có nhà để xe ngựa

      "Nơi này khách nhân nhiều, hơn nữa hầu như đều là đồng lứa với chúng ta, chẳng lẽ. " Hạ Tử Hân mặc chiếc váy dài màu tím, sắc đẹp động lòng người, hơn nữa người còn toát ra vẻ hấp dẫn độc đáo, làm cho nam nhân luôn muốn nhìn ngắm nàng.

      Hạ Ngôn nhìn qua khách nhân trong tửu lâu, " Có thể mục đích họ tới đây cũng giống chúng ta!"

      Lấy nhãn lực của Hạ Ngôn hiển nhiên có thể thấy ngay những thiếu niên này đều là những tu luyện giả, hơn nữa đám người này thực lực cũng kém, số cũng giống như Lưu Khải, đạt đến hậu thiên đỉnh phong.

      Trong tửu lâu, cũng có ánh ánh mắt nhìn về phía bọn họ, bất quá cũng chỉ là lướt qua mà thôi, cũng có hành động gì quá đáng. Trong số đó ít người là quen biết nhau tụ tập chỗ nghị luận chuyện gì đó.

      Sáu người sau khi trừ phòng khách của xuống liền tìm cho mình cái bàn trống ngồi xuống, tiểu nhị rất nhanh chạy lại hỏi mọi người muốn dùng thứ gì.

      Hạ Ngôn hỏi:" học viện Tử Diệp, ngươi có biết nó ở đâu ?"

      " học viện Tử Diệp?" Tên tiểu nhị sửng sốt nhắc lại. Rồi sau đó cười :" Các vị khách quan chắc là tới tham gia khảo hạch học viện Tử Diệp? đến trọ ở tửu lâu chúng ta phần lớn là đều là tới để tham gia khảo hạch ở học viện Tử Diệp. Khách quan chẳng lẽ mọi người chưa hỏi thăm vị trí của học viện Tử Diệp tới mướn phòng trọ tại Như Ý lâu của chúng ta?"

      "Đúng vậy!" Hạ Ngôn có chút kinh ngạc, thầm nghĩ "chẳng lẽ học viện Tử Diệp ngay phụ cân nơi này?"

      Quả nhiên, tửu nhị nhanh nhẹn ," từ học viện Tử Diệp tới Như Ý lâu chúng ta khoảng cách tới năm trăm thước. bộ cũng chỉ cần nửa chén trà thời gian là tới. "

      Năm trăm thước, tốc độ của người bình thường mất nửa chén trà thời gian. Đối với người tu luyện mà cho dù là cường giả hậu thiên đỉnh phong năm trăm thước cũng chỉ cần thời gian vài cái hô hấp là tới. Nếu là cường giả Linh sư nhanh hơn chút, với Hạ Ngôn cũng vậy chỉ mất thời gian quá vài cái hô hấp.

      " ra là thế, trách được, nơi này lại nhiều khách nhân như vậy, đa tạ. " Hạ Ngôn vừa cười vừa .

      Hạ Tử Hân, Lưu Khải cùng mọi người đều nở ra nụ cười vui vẻ, học viện Tử Diệp gần như vậy đương nhiên là rất tốt.

      " Mỗi lần học viện Tử Diệp khảo hạch chuẩn bị nhập học. Như Ý lâu chúng ta đều chật ních khách nhân. Hắc hắc, bất qua học viện Tử Diệp ba năm mới có lần khảo hạch, nếu là năm lần tốt rồi." Tên tiểu nhị này thấy bọn người Hạ Ngôn tuy mặc quần áo đẹp đẽ quý giá nhưng cũng cả vú lấp miệng em cho nên hơi nhiều chút.

      "Ha ha ngươi đúng chúng ta cũng hy vọng như vậy. " Hạ Ngôn vừa cười vừa .

      "Ô"

      Thổ cẩu ngồi bên cạnh người Hạ Ngôn, liền có chút thanh kháng nghị. Hiển nhiên là nó muốn ăn rồi.

      " Chúng ta gọi thức ăn thôi!" Hạ Ngôn liếc thổ cẩu cái, rồi với nhũng người khác.

      Chọn vài món thức ăn, Hạ Ngôn vì thổ cẩu cố tình gọi thêm vài món.

      Lưu Khải thấy Hạ Ngôn gọi nhiều món như vậy rất kinh ngạc, bất quá cũng hỏi nhiều. Dù sao cũng chẳng hết bao nhiêu tiền.

      chỉ có vài vị thiếu gia Lưu gia mà ngay cả Hạ Tử Hân và Hạ Lưu cũng buồn bực nhìn Hạ Ngôn, biết tại sao Hạ Ngôn lại gọi nhiều món đến vậy.

      Chờ sau khi thức ăn mang lên, mọi người mới hiểu được lý do.

      Thổ cẩu bên người Hạ Ngôn quả thực là quỷ đói a! cái đĩa lớn hơn mười cân thịt chốc lát bị thổ cẩu tiêu diệt sạch . Tốc độ ăn của toàn bộ tửu lâu cộng lại cũng bằng mình nó.

      Đương nhiên thức ăn của thổ cẩu và bọn người Hạ Ngôn để riêng. Nếu chỉ có Hạ Ngôn cũng chẳng cần phải làm như vậy. Nhưng lúc này chỉ có mình Hạ Ngôn mà cùng người khác ăn cơm. Hạ Ngôn nếu là để thổ cẩu ăn chung cho dù ngươi khác ngoài miệng nhưng trong lòng chắc chắn thấy thoải mái. Cùng con thổ cẩu ngồi chung bàn chắc chắn rằng những vị tiểu thư và thiếu gia này chưa từng trải qua.

      " Hạ Ngôn, con chó của huynh sao có thể. " Lưu Khải thở hắt ra hơi, kinh hãi .

      Mới vừa rồi thầm nghĩ vì sao Hạ Ngôn gọi nhiều thức ăn như vậy, tại xem ra nhiều như vậy nhưng chỉ sợ cũng tính là đủ với sức ăn của con thổ cẩu này.

      " Ha ha, nó ăn rất khỏe" Hạ Ngôn cười .

      đường thức ăn mọi người đều mang theo xe, Hạ Ngôn hạn chế sức ăn của nó. Bây giờ tới Tử Diệp thành cũng cần phải thế nữa, dù sao Hạ Ngôn để ý tới chút kim tệ .

      " Con thổ cẩu là quả là rất đặc biệt. " Hạ Tử Hân nhìn thổ cẩu .

      " Rất đặc biệt!" Lưu Khải đồng ý gật đầu .

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 143: NGƯƠI LÀ AI
      Vừa mới bước qua cửa tửu lâu Lưu khải lớn tiếng, nam tử kia vừa mới nén lửa giận xuống chút nghe thấy vậy sắc mặt lại trở lên u ám.

      Ngay sau đó Lưu Khải liền lên tiếng hỏi:" Ngươi là cái giống gì?"

      Câu hỏi này này đối với Trương Phong mà quả là loại vũ nhục, bất kính! Ngẫm lại. Những thực khách ở trong tửu lâu ăn cơm thấy bọ họ tử lầu xuống cũng có dũng khí để chuyện, thậm chí là cũng giám nhìn bọn họ, đằng này lại mặt đối mặt vũ nhục như vậy.

      Trong đại sảnh lầu khí như đông lại.

      Tất cả thực khách đều có chút kinh hãi run sợ. Mực dù rất nhiều người ở đây gia cảnh cũng tệ, nhưng mấy ngày hôm trước thấy mấy tên hộ vệ của Trương Phong này đem vài tên giống như mình, đều là những người chuẩn bị tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp đánh cho đến tàn phế mọi người liền có chung nhận thức đó chính là tên Trương Phong này tuyệt đối thể trêu trọc.

      Tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp đều là những tu luyện giả từ mười lăm tuổi trở xuống, lịch lãm và kinh nghiệm rất ít. Hơn nữa nơi này đa số mọi người chưa đạt tới hậu thiên đỉnh phong. Số người hoàn toàn đả thông kinh mạch võ đạo rất ít.

      số thực khách lớn gan hơn chút cũng len lén quan sát Trương Phong và người vừa lên tiếng kia trong lòng thầm phân tích chuyện gì xảy ra nếu hai người bọn họ xảy ra tranh đấu

      Mọi người đều có ý nghĩ, cả hai người này đều dễ chọc!

      " Tiên sinh, ra ngài có đồng bạn a!" Người vừa nãy cất thanh lo lắng nhắc nhở Hạ Ngôn lại thấp giọng nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn cũng vừa cười vừa :"Đúng vậy bọn họ là bằng hữu của ta!"

      Tên có khuân mặt dầu dĩ vội vàng trừng mắt nhìn tình hình diễn ra, trầm giọng :" Trách được ngươi lại lo lắng chút nào. Bất qua tên Trương Phong này rất hung tàn, hộ vệ của thực lực rất mạnh. Tiên sinh, ngươi tốt hơn vẫn nên cẩn thận chút. "

      Hạ Ngôn gật đầu cười mỉm.

      Trong lúc nhất thời song phương đều im lặng, Lưu Khải và Hạ Lưu đều tới bên Hạ Ngôn.

      Mà lúc này bên kia Trương Phong còn có Tử Hồng và bốn gã hộ vệ cũng vừa lúc có sáu người.

      Hai bên tổng cộng là mười hai người, đều dùng ánh mắt chăm chú nhìn đối phương. Chỉ có Tử Hồng ánh mắt có chút sốt ruột nàng hy vọng rằng phát sinh tranh đấu gì.

      " Trương Phong này chác là công phải là công tử gia tộc bình thường. Có thể có bốn gã hộ tùy thân có cảnh giới hậu thiên trung kỳ. Hạ gia chúng ta hộ vệ có thực lực như vậy cũng chỉ có hai người mà thôi. Xem ra Trương Phong này là công tử của gia tộc nào đó ở chủ thành. "

      "Chúng ta vừa tới thành Tử Diệp có nhiều chuyện chưa quen biết, nên kết địch nhân tốt hơn. Trương Phong này gia tộc của tuyệt đối là thế lực cường đại. " Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.

      "Xem ra đánh gãy chân của các ngươi các người còn chưa biết lợi hại của bản công tử. " Trương Phong trầm mặc chút rồi mới dùng thanh lạnh lẽo chậm rãi .

      Bốn tên hậu vệ phía sau sớm vận công chỉ chờ Trương Phong phát động tiếng ngần ngại nhằm phía đám người Hạ Ngôn công kích.

      " Trương công tử, vừa rồi chúng ta chỉ là có chút hiểu lầm , cần phải động binh đao chứ?Trong lúc mọi người ăn cơm vẫn có thể chuyện mà, con thổ cẩu của ta cũng chỉ thấp giọng kêu có hai tiếng. Cần gì gi phải vì chuyện như vậy khiến cho tình như thế này?" Hạ Ngôn nhẫn nhịn .

      phải là vì sợ Trương Phong, chỉ là muốn trước khi tham gia khảo hạch lại mang tiếng. Cho dù là tất cả đối phương cùng lên lúc chỉ dùng ngón tay cũng có thể đem những người này đánh ngã!

      "Hừ!" Trương Phong hừ lạnh tiếng, hai mắt nheo lại " Mới vừa rồi bổn công tử cũng cho ngươi cơ hội, ngươi lại biết tốt xấu! Hôm nay nếu chặt của ngươi chân sau này bổn công tử sao có thể lại ở thành Tử Diệp này?"

      " Trương Phong, chúng ta sắp tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp ngươi đừng gây chuyện nữa. " Tử Hồng nhìn Trương Phong chân mày khẽ nhăn, khuyên .

      " Hừ, đám người để ta vào mắt mà, ta muốn cho nhận chút giáo huấn. Ha ha, Tử Hồng muội chỉ cần xem là được. " Trương Phong hiển nhiên là nghe lời khuyên của Tử Hồng, đối với nàng cười chút rồi lại quay sang phía bọn người Hạ Ngôn.

      " Hắc hắc, vị tiểu thư kia ta cùng ngươi có chuyện gì, xin hãy lui khỏi tên bên cạnh tránh bị ngộ thương. " Cười hắc hắc Trương Phong quay sang cười với Hạ Tử Hân.

      " Tiên sinh, ta thấy ngươi vẫn là lên dùng lời lẽ mềm mỏng mà xin cho qua . Các người tuy rằng có sáu người nhưng thực lực của bọn họ rất mạnh. " Tên có khuôn mặt rầu rĩ lại có chút khẩn trương lên tiếng khuyên bảo Hạ Ngôn.

      " Xin lỗi?" Lưu Khải nghe tên mặt rầu rĩ vậy. Hai tròng mắt trợn trừng rồi sau đó ha ha cười , " phai xin lỗi tên này sao?"

      Lưu Khải ngón tay chỉ Trương Phong.

      "Nhìn bản mặt của ta chỉ muốn đá cho cước, xin lỗi cái gì chứ?" Lưu Khải miệt thị .

      Lưu Khải cũng ngần ngại lớn tiếng .

      Trong tửu lâu mọi người đều có thể nghe được ràng.

      những lời này ra hai bên hiển nhiên là tăng thêm phần nguy cơ xảy ra tranh đấu.

      Hạ Ngôn nghe Lưu Khải những lời này, trong lòng thầm than tiếng, cười khổ lắc đầu, xem ra cho dù muốn tranh chút chuyện phiền phức cũng được rồi. Lưu Khải này cũng hay phiền toái .

      "Đáng giận!" Trương Phong chiết phiến vung mạnh vào lòng bàn tay " Ba" tiếng, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt ánh mắt hung bạo, sau đó liếc mắt với hai tên hộ vệ.

      Hai tên hộ vệ liền hiểu ngay ý của Trương Phong. Nội lực trong cơ thể liền bộc phát, chân khẽ phát lực trực tiếp hướng về đám người Hạ Ngôn.

      Những thực khách ngồi gần bàn của bọn Hạ Ngôn đều bối rối thối lui ra xa, mặt tràn đầy kinh ngạc.

      " Đánh bọn chúng!" gã thực khách khẩn trương tiếu ngôn .

      " Ta xem những người kia cũng dễ chọc đâu, nhất là người kia!" gã thực khách chỉ vào Lưu Khải . Mới vừa rồi Lưu Khải rất cũng rất cứng miệng, " Hình như cũng là công tử của gia tộc. "

      "Ngươi quên chuyện xảy ra hôm trước rồi sao?bọn họ cũng có năm người a! Cũng chỉ vì liêc mắt nhìn nương tên Tử Hồng kia chút bị mấy tên hộ vệ này của Trương Phong đánh thành phế nhân!" gã thực khách hai mắt trợn tròn thấp giọng .

      Lưu Khải hét lớn tiếng, vạt áo tung bay, lao lên đầu tiên!

      Nội lực toàn thân vận chuyển, xung quanh khí cuồn cuộn vận chuyển thành vòng xoáy lớn.

      số vật bài trí trong tửu lâu bị nội lực của mấy người này thổi tung lên.

      Trưởng quầy của tửu lâu khuôn mặt khổ sở dám đứng ra khuyên nhủ, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.

      " Hừ!" Lưu Khải hừ lạnh tiếng" quyền đầu mạnh mẽ oanh kích về phía tên hộ vệ của Trương Phong. Quyền đầu của hai người trực tiếp va chạm với nhau, phát ra tiếng vang lớn.

      Hai bên cùng sử dụng vũ khí mà chỉ dùng quyền đầu triển khai công kích.

      Sau khi hai người va chạm, thân thể Lưu Khải tự chủ được lui về phía sau hai bước, Hạ Ngôn liền vươn tay đỡ giúp Lưu Khải chút, Lưu Khải liền đứng vững lại dược.

      Mà tên hộ vệ kia của Trương Phong liên tục lui lại phía sau mấy bước sau đó thân thể va vào cái bàn bên toàn thức ăn xa xỉ, làm thức ăn bàn văng tung tóe. Sau đó mới có thể đứng vững lại được.

      Tên hộ vệ kinh ngạc nhìn Lưu Khải, tuyệt đối thể nghĩ thanh niên trẻ tuổi này nội lực lại hùng hậu như vậy, so với còn muốn mạnh hơn chút. Tên hộ vệ thứ hai lúc đó cũng lao đến phía Hạ Tử Hân chuẩn bị xuất thủ.

      Hạ Tử Hân mặc dù là nữ nhi, nhưng thân thủ lại rất linh hoạt. Tên hộ vệ kia trong thời gian ngắn thể nào chạm tới người nàng được

      Hạ Ngôn nhìn qua chút liền biết Hạ Tử Hân tạm thời có nguy hiểm gì, hai tháng trước đây Hạ Tử Hân cũng đả thông trăm lẻ bảy điều võ đạo kinh mạch, chỉ còn cái điều kinh mạch nữa thôi là có thể hoàn toàn đả thông.

      "
      Hả?" Trương Phong cũng cảm thấy chấn động ban đầu tưởng rằng có thể dễ dàng đem đám người Hạ Ngôn thu thập. Bây giờ xem ra phải là chuyện dễ dàng nữa. Nhưng vẫn còn hai tên hộ vệ ở đằng sau chưa ra tay.

      "
      biết vài người còn lại trong bọn chúng thực lực ra sao?!" Trương Phong ánh mắt loe loé đảo qua đảo lại người bọn Hạ Ngôn, trong lòng thầm nghĩ.

      Mà Hạ Ngôn lúc này mặt vẫn tươi cười. Làm cho Trương Phong đoán ra.

      Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Hạ Ngôn vẫn chưa có chút khẩn trương nào, điều này làm cho Trương Phong có chút khó hiểu.

      "
      Mặc kệ, hôm nay nhất định phải đem vài người này phế . " Trương Phong cắn mạnh răng ác ý trong lòng nổi lên. Định cho hai tên hộ vệ còn lại tiến lên.

      "
      dừng tay!"

      Ngay lúc đó bên ngoài tửu lâu chợt có bòng người màu xám như thiểm điện tiến vào, quát to tiếng, làm toàn bộ đại sảnh ấm ầm rung động.

      "
      Người nào?"

      Trương Phong xoay người chuyển ánh mắt lên người vừa mới xông vào. Mà toàn bộ thực khách quan sát xong phương giao đấu ánh mắt cũng tập trung lên người vừa hét lớn này.

      "
      Ai da, Lý đại ca, ngươi rốt cuộc cũng tới. " Trưởng quầy tửu lâu vội vàng cung kính tiếp đón.

      Người vừa tiến vào tửu thân thể cường tráng. toàn thân y phục màu đen, lưng là thanh trường kiếm to bản, vừa nhìn thấy là cường giả mạnh mẽ.

      "
      Ha ha, ta vừa mới vừa mới trở về liền gặp ngay tên tiểu nhị ngay sai đến tìm ta, nên chạy ngay tới đây." Tráng tử vận hắc y cười rồi nhìn về phía những người vừa trong tràng đấu.

      "
      Lý đại ca?"

      Hạ Ngôn thấy người này cảm giác có chút quen mắt, khi nhìn kỳ lại chẳng phải người này người lâu trước đây gặp ở Ngọc Thủy thành Lý Nguyên Xuân sao? nghĩ tới vừa tới Tử Diệp thành gặp lại.

      Lúc ấy tại Ngọc Thủy thành gặp Lý Nguyên Xuân có cảm giác thực lực của tầm thường. Xem ra quả nhiên là cảnh giới Linh sư. "
      Hạ Ngôn mặt tươi cười trong lòng thầm nghĩ. Lấy thực lực tại của Hạ Ngôn là Linh sư trung kỳ hơn nữa lại còn có Linh La tâm pháp đương nhiên có thể nhìn ra thực lực của Lý Nguyên Xuân. Bất quá Lý Nguyên Xuân nhìn ra thực lực của .

      "A?" Lý Nguyên Xuân hai tròng mắt mở lớn nhìn hướng Hạ Ngôn sau đó mở miệng , " Ha ha, Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ngươi sao lại ở chỗ này?"

      khi chuyện cùng trưởng quầy Lý Nguyên Xuân cất bước tiến về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng từ từ đứng dậy tới phía trước vài bước.

      " Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ngươi đến Tử Diệp thành khi nào? Sao tới tìm ta?" Lý Nguyên Xuân ha ha cười hỏi.

      Hạ Ngôn lắc đầu cười :" Chúng ta cũng vừa mới tới Tử Diệp thành buổi tối ngày hôm qua, còn chưa kịp tìm huynh gặp huynh ở đây rồi. "

      "Uh, hảo hảo!" Lý Nguyên Xuân ánh mắt chớp động chút, tay vỗ vai Hạ Ngôn thêm:"Như thế nào mà có người cùng ngươi gây chuyện?"

      Lý Nguyên xuân ánh mắt đảo qua, nhìn về phía đám người Trương Phong.

      " Ngươi là ai?" Trương Phong sắc mặt u, nhìn Lý Nguyên Xuân, mở miệng hỏi.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 144: TỊCH PHÁ THIÊN CŨNG TỚI ĐÂY
      Nghe thấy câu hỏi của Trương Phong da mặt ngăm đen của Lý Nguyên Xuân khẽ giật! Hướng về phía Trương Phong cười ha hả.

      " Tiểu tử, Ngươi tới Tử Diệp thành chắc hẳn là để tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp phải ? Trước khi ra ngoài, chẳng lẽ trưởng bối trong gia tộc của ngươi dặn dò với ngươi ở bên ngoài nên thu liễm lại chút sao?" Lý Nguyên Xuân giọng vốn rất lớn, lúc này trong lòng ngực lại còn cố ý đề khí khiến cho thanh ầm ầm vang động trong đại sảnh tửu lâu.

      Mặc dù tiếp xúc với Hạ Ngôn nhiều, nhưng Lý Nguyên Xuân biết tính cách của Hạ Ngôn, tuyệt đối phải là loại người thích gây chuyện thị phi. Mà cái tên nam nhân ở phía đối diện này vẻ mặt hết sức tàn nhẫn, trong ánh mắt còn thi thoảng phiếm xuất bạo lệ, hiển nhiên thể là thứ người tốt được. Cho nên Lý Nguyên Xuân kết luận rằng nhất định tên hỗn đản phía đối diện kia gây nháo .

      Trong đại sảnh rất nhiều thực khách phải dạt ra rìa ngoài đều mang theo vẻ buồn bực, chột dạ và tò mò nhìn Lý Nguyên Xuân. Vừa rồi bọn họ thấy trưởng quầy của tửu lâu chuyện với y có vẻ rất cung kính. Có thể thấy người này đơn giản chút nào.

      " Vài tên hộ vệ thực lực cũng tồi. Bất quá, mang theo những cường giả hậu thiên này gây chuyện khắp nơi. Hừ, ngươi cho rằng cái đầu của ngươi ở cổ rất chắc chắn sao?" Lý Nguyên Xuân thanh bén nhọn xé gió truyền ra, quần áo người tung bay, đạo lãng khí trong nháy mắt bạo phát ra xung quang "Chỉ là mấy tên hậu thiên cường giả "

      Đám người Trương Phong nghe vậy, thân thể có chút run lên. Bọn họ cũng đều là người tu luyện, hiển nhiên cảm giác được uy thế chứa trong luồng khí lãng này. Lại cả những lời vừa rồi của Lý Nguyên Xuân.

      Trương Phong và vài tên hộ vệ lúc này trong đầu đều có suy nghĩ và cân nhắc, "Chẳng lẽ tên này là cường giả tiên thiên, là Linh sư sao?"

      Lập tức sắc mặt đại biến, đương nhiên biết Linh sư thực lực cường hãn tới mức nào. Phụ thân cũng là Linh sư. Cường giả hậu thiên trong tay phụ thân chỉ giống như những đứa trẻ nít hơn.

      Ánh mắt phức tạp nhìn Lý Nguyên Xuân chút, lúc này trong lòng Trương Phong có ý lui.

      tính cách mặc dù ngang ngược, nhưng phải là kẻ ngốc. Tự thấy thực lực của mình so với người trước mặt thua kém rất nhiều, đương nhiên là phải nhẫn nhịn.

      " Hắc hắc, Tử Diệp thành quả nhiên là địa phương tốt!" Lý Nguyên Xuân vừa xong cũng có dừng lại, ngay sau đó lại tiếp lời:"Cho dù ta ở nơi này chặt đầu của ngươi xuống, cũng có gì phải khó xử cả, cùng lắm . Tiểu tử chắc ngươi tin những lới này cho lắm ta giám chắc rằng gia tộc của ngươi cũng phải nể mặt ta vài phần!"

      Trương Phong thân thể lại lạnh mà run lên, những lời vừa rồi làm cho cảm giác mất hết hồn vía. Trương Phong quả cũng phải là người ở Tử Diệp thành, cùng Tử Hồng cũng chỉ mới tới Tử Diệp thành được vài ngày trước.

      Lý Nguyên Xuân liên tiếp , nhưng Trương Phong câu cũng dám phản hồi! Mọi người trong đại sảnh, mọi người nghe những lời này cảm thấy hết sức kỳ quái, trong lòng bắt đầu nảy sinh các loại phán đoán.

      Những hộ vệ bên cạnh Trương Phong ánh mắt đều nhìn vào chờ đợi.

      " Thiếu gia, người này thực lực dường như rất mạnh!" gã hộ vệ bên người thấp giọng .

      " Vị tiên sinh này, xin hãy bớt giận. Kỳ nguyên nhân cũng chỉ là chuyện hết sức thôi. " Tử Hồng nhìn Trương Phong chút lại nhìn về phía Lý Nguyên Xuân, đứng lên hướng về chỗ Lý Nguyên Xuân ngồi khách khí .

      " Hạ Ngôn lão đệ, ngươi thấy nên thế nào?" Lý Nguyên Xuân cũng để ý đến lời Tử Hồng mà quay sang hỏi Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cười cười :" Vốn cũng chỉ là chuyện hiểu lầm mà thôi, thôi bỏ qua . "

      " Lý đại ca, có thể gặp huynh ở chỗ này, là người ta cao hứng. bằng chúng ta cùng uống trận, thế nào?"

      " Hảo hảo! Lão đệ, hôm nay chúng ta uống trận thống khoái. " Lý Nguyên Xuân vẫy vẫy tay với trưởng quầy tửu lâu, rồi "phiền trưởng quầy mang vài bình rượu thượng hạng của Như Ý tửu lâu tới đây. "

      Trưởng quầy xoa xoa gáy, cười cười vội vàng cung kính lên tiếng đáp ứng.

      Trương Phong hai tròng mắt thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía đám người Hạ Ngôn, tay khẽ phất cái về phía mấy tên hộ vệ. Mấy tên hộ vệ liền quay về bên cạnh .

      " Tử Hồng, chúng ta ăn cơm nhé!" Trương Phong hít vào hơi, khôi phục lại vẻ mặt lãnh rồi lại rất nhanh cười cười, với Tử Hồng.

      Bọn họ sau khi trở lại chỗ ngồi của mình, đám người Hạ Ngôn cũng đều trở lại chỗ Hạ Ngôn ngồi xuống.

      Hạ Ngôn biết mặc dù Trương Phong này tạm thời đè nén tức giận xuống. Nhưng trừng về sau còn tìm tới mình gây phiền toái. Bất quá tạm thời cũng có biện pháp giải quyết tốt chuyện này.

      " Tên Trương Phong này nếu thực tìm tới ta gây chuyện, ta cũng để ý giết thêm nhiều ít người!" Hạ Ngôn ánh mắt đặt người Trương Phong, khẽ cau mày, trong lòng thầm nghĩ.

      Thực khách trong tửu lâu thấy trận phong ba qua, số thực khách chưa dùng bữa xong liền thở ra hơi, cẩn thận trở lại chỗ ngồi của mình.

      " Lý đại ca, Trương Phong này, chẳng lẽ phải người Tử Diệp thành?" Hạ Ngôn nghe thấy trong lời Lý Nguyên Xuân vừa rồi cảm giác được có ý Trương Phong này phải là người Tử Diệp thành.

      " Uh, ta chưa từng thấy người này. mang theo bên ngươi bốn tên hộ vệ thực lực cũng tầm thường, hiển nhiên phải thiếu gia của gia tộc tầm thường. Những yếu nhân ở Tử Diệp thành này ta đều biết qua?" Lý Nguyên Xuân vẫn giữ nguyên khẩu khí của mình.

      Đương nhiên mấy người Trương Phong đều có thể nghe thấy được. Bất quá bọn họ làm như nghe thấy gì, bắt đầu gọi tiểu nhị tới chọn vài món ăn.

      " Vị đại ca này, ngươi lợi hại, Trương Phong cũng dám gì bỏ qua. Ngày hôm trước có năm người đắc tội chút với đều bị đánh thành tàn phế rồi." Tên thanh niên có vẻ mặt rầu dĩ cũng góp vui, mặt khi đến tình hôm trước liền lên tia hoảng sợ. Ở phía sau bàn của Hạ Ngôn thấp giọng lên tiếng.

      Lý Nguyên Xuân cười nhìn về phía tên có khuôn mặt rầu dĩ:" Vị huynh đệ này, ngươi cũng tham gia khảo hạch lần này?"

      Tên có khuôn mặt rầu dĩ đáp:" Đúng vậy! Bất quá biết ta có thể qua nổi hay nữa?

      "
      Uh, có cố gắng là tốt rồi! Hạ Ngôn lão đệ những vị bằng hữu này của ngươi đều tới để tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp sao?"

      "
      Đúng vậy! Bọn họ, đều là tới để than gia khảo hạch!" Hạ Ngôn chỉ đám người Hạ Tử Hân và Lưu Khải . "Bất quá ta lại có danh ngạch tham gia khảo hạch, biết có thể tham gia khảo hạch lần này ?"

      Lý Nguyên Xuân cau mày kinh ngạc :"
      Sao có thể như vậy? Lấy thực lực của lão đệ hẳn là có thể dễ dàng dành được danh ngạch chứ?"

      Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ :"
      Chuyện này đến rất dài, Ài!"

      Nghĩ đến lúc giao chiến cùng Tịch Thu Thuỷ. Tịch Thu Thuỷ tử vong, bản thân bị trọng thương. Trong lòng Hạ Ngôn khỏi có chút cảm khái.

      Trương Phong hai lỗ tai cũng dựng thẳng nghe ngóng câu chuyện giữa Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân, nghe thấy Hạ Ngôn bản thân có danh ngạch tham gia khảo hạch ở học viện Tử Diệp, liền nở nụ cười hèn mọn. Thấp giọng trào phúng :"
      Ngay cả danh ngạch cũng có, ta còn tưởng thực lực mạnh mẽ lắm, để xem hôm tới làm thế nào mà tham gia khảo hạch, hừ. "

      "
      Trương Phong, chúng ta từ Kim Dương thành tới nơi này. Cũng có nhiều người để dựa vào, tốt nhất là nên gây chuyện nữa." Tử Hồng thở dài tiếng, thấm thía .

      Trương Phong cười cười nhìn Tử Hồng :"
      Ta biết rồi, sau này nhất định thu liễm. "

      Trong lúc chuyện, khoé mắt dư quang vẫn nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng hèn mọn khẽ nhếch.

      "
      sao, có cái danh ngạch kia, cũng chẳng sao cùng lắm .!" Lý Nguyên Xuân ngón tay thô to vỗ lên mặt bàn thanh rất lớn, " Muốn tiến vào học viện Tử Diệp, quan trọng chính là thực lực, cái danh ngạch này có thể biểu thị cho cái gì chứ? Hạ Ngôn lão đệ, lấy thực lực của ngươi nhất định có thể tiến vào học viện Tử Diệp. "

      Lý Nguyên Xuân hiển nhiên biết thực lực của Hạ Ngôn lúc này. Lần trước khi gặp Hạ Ngôn, lúc đó thực lực của Hạ Ngôn mới là hậu thiên đỉnh phong. Chỉ sau hai tháng thời gian, Lý Nguyên Xuân thể nghĩ ra Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên.

      "
      Cũng đành phải thử thôi!" Hạ Ngôn lạnh nhạt .

      "
      Lý đại ca đúng, Hạ Ngôn, huynh khẳng định có thể tiến vào học viện Tử Diệp." Hạ Tử Hân khuôn mặt xinh xắn nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Ngoại trừ Hạ Ngôn ra, những người khác đều có chút tò mò, bọn họ thấy Lý Nguyên Xuân khí độ bất phàm phỏng đoán hề đơn giản. Mà Hạ Ngôn chưa từng rời Ngọc Thuỷ thành, làm sao có thể quen được nhân vật như vậy ở Tử Diệp thành?

      Bất quá lúc này hiển nhiên mọi người hỏi chuyện đó.

      Thổ cẩu ở bên cạnh hai tròng mắt tỏa sáng vẫn tập trung vào bàn đầy thức ăn ngon.

      "
      Nào, chúng ta cạn chén!"

      Sau khi rượu được mang lên, Lý Nguyên Xuân bưng bát tới trước mặt hào sảng .

      Hạ Ngôn, Lưu Khải cùng tất cả nam nhân trong bàn đều bưng bát lên.

      "
      Vị tiểu huynh đệ này, cùng uống với bọn ta chén chứ?!" Lý Nguyên Xuân quay sang tên có khuôn mặt rầu rĩ sang sảng .

      ------------

      Tại Tử Diệp thành, con đường lớn có cỗ xe ngựa chậm rãi từ của thành phía tây tiến vào.

      "
      Lão gia, chúng ta cứ thẳng về phía trước sao?" Phu xe ở đằng trước hỏi với vào trong thùng xe.

      "
      Uh, học viện Tử Diệp ở phía trước tới nơi ta cho ngươi biết. " Trong xe truyền ra đạo thanh .

      Thanh này nếu Hạ Ngôn ở đây cảm thấy rất quen tai.

      Thùng xe màu đen, phía trong ngồi hai người. gã mặc trường bào xa hoa quý giá, và thanh niên hơn mười tuổi.

      "
      Tịch Lam, giờ đây Tịch gia chúng ta chỉ còn lại mình ngươi có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp, ngươi nhất định phải tiến vào được học viện Tử Diệp. " Trung niên nhân đối với thanh niên trẻ tuổi thanh trịnh trọng .

      "
      Tộc trưởng, người yên tâm, ta chắc chắn thành công tiến vào học viện Tử Diệp. " Tịch Lam hai tay siết chặt. Thần sắc kích động.

      Trung niên nhân này chính là Tộc trưởng Tịch gia, Tịch Phá Thiên, lần này tự mình đưa Tịch Lam tới Tử Diệp thành tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp.

      "
      Ôi! Nếu Thu Thuỷ chết, các ngươi có thể làm đồng bạn. Nhưng. " Tịch Phá Thiên lắc đầu. Thần sắc thống khổ "Đều do tên Hạ Ngôn, Hạ gia chết tiệt! dưới Hạ gia kẻ nào tốt!"

      Tịch Phá Thiên cắn chặt răng, hận ý dâng trào.

      Vài ngày trước bí mật mời sát thủ tới ám sát Hạ Ngôn. Nhưng cuối cùng Hạ Ngôn lại bình an vô . Tịch Phá Thiên cũng biết chuyện gì xảy ra? Sau đó thời gian Tịch Phá Thiên tự mình tới Ngọc Thuỷ sơn tìm kiếm, nhưng cũng chẳng tìm được thông tin gì hữu ích.

      Tại sao sát thủ Tô Ly lại hề quay lại? Mà Hạ Ngôn lại bình yên vô trở về Hạ gia?

      Điều này làm cho Tịch Phá Thiên liên tiếp mấy ngày mặt ủ mày dột, đưa trước cho Tô Ly mười vạn kim tệ. Còn Tây Xuyên kia nữa cũng đồng dạng bặt vô tín.

      Tịch Phá Thiên cũng từng nghĩ, có thể hay Tô Ly và Tây Xuyên đều lặng lẽ ôm kim tệ chuồn . Bất quá sau đó lại loại bỏ ý nghĩ này. Tây Xuyên có khả năng chốn chạy nhưng Tô Ly tuyệt đối .

      Phải biết rằng, Tô Ly nổi danh với chức nghiệp sát thủ, hơn nữa Tô Ly ra tay chưa từng thất bại. Những nhiệm vụ nàng tiếp nhận đều là những nhiệm vụ bản thân cảm thấy có khả năng hoàn thành. Nhưng giờ đây, lại xuất biến hóa làm cho người ta thể lý giải, rốt cuộc là nguyên nhân gì?

      Mặt ủ mày chau suy nghĩ vài ngày, Tịch Phá Thiên thể nào nghĩ thông suốt được.

      Bất quá hận ý với Hạ Gia, hận ý đối với Hạ Ngôn ngày càng thâm sâu.

      Liên tiếp vài việc khiến Tịch gia tổn thất mỗi lần hơn mười vạn kim tệ, trong hội nghị trưởng lão cực lực che dấu mới lấp liếm được những việc vừa qua. Nếu , còn biết còn tình gì xảy ra nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :