Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 130: ÁM SÁT
      - " thể thế được, vừa rồi cảm giác của ta tuyệt đối thể sai được! Nhất định có gã thực lực rất cường đại vẫn theo sau ta!"

      Hạ Ngôn hít hơi, thân mình vẫn nấp phía dưới bụi cây.

      - "Hừm, cảm giác này biến mất!"

      Thấy vẫn có ai xuất , Hạ Ngôn lại khiến ngũ cảm mở ra hết cỡ, tuy nhiên loại cảm giác quỷ dị lại lặng lẽ biến mất hoàn toàn. cách khác, lúc này Hạ Ngôn thể cảm giác được diện của người kia nữa.

      - "Chẳng lẽ rời !?"

      Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, lúc này mới rời khỏi bụi cây, nhìn về phía sau.

      con đường vẫn bóng người.

      Bởi vì vẫn là sáng sớm nên thấy bóng xe ngựa nào, mảnh yên tĩnh tràn ngập xung quanh. Chỉ thi thoảng lại có vài tiếng chim hót từ trong rừng truyền tới.

      Thổ Cẩu lúc này cũng nhanh chóng từ trong rừng chạy lại, đôi mắt xanh cũng lóe ra u quang nhìn về con đường bị sương trắng bao phủ xa xa giống như Hạ Ngôn.

      - Vừa rồi có người theo dõi chúng ta, đúng ?!

      Hạ Ngôn nhìn Thổ Cẩu, thanh nghiêm trọng chậm rãi .

      - Ừ!

      Thổ Cẩu nhếch mõm lên, lộ ra mấy chiếc răng nanh sắc bén, khẽ gật gật đầu.

      - "Thôi, nếu rồi có lẽ cũng là tình cờ mà phải là nhằm vào chúng ta. Ừm, chúng ta làm việc chính thôi. Trước ta hãy tìm chỗ yên tĩnh, sau đó phục dụng dược phẩm để tránh bị người ta vô ý quấy rầy".

      Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển hướng nhìn về núi Ngọc Thủy.

      Hạ Ngôn sớm cực kỳ quen thuộc núi Ngọc Thủy này. Sườn núi phía trước, chỉ sợ có chỗ nào mà Hạ Ngôn chưa từng đặt chân lên. Trong thời gian tu luyện năm nơi này, Hạ Ngôn đối với địa hình nơi đây cực kỳ hiểu .

      Hai đạo bóng xám nhanh chóng chạy về phía núi Ngọc Thủy. Sơn đạo gập ghềnh nhưng với hai bóng dáng này cũng thấy khác gì với những con đường bằng phẳng cả!

      Phủ viện Tịch gia!

      con đường phía trước đại môn có đạo bóng đen vội vàng lao về phía Tịch gia.

      Bốn gã hộ vệ trước cửa nhìn thấy người này lập tức khom mình thi lễ, sau đó cúi đầu nhường đường cho người này vào trong phủ viện. Người này mang chiếc mặt nạ màu vàng nhạt, trong đôi mắt thỉnh thoảng lại lóe lên sát khí lạnh lẽo.

      Chỉ cần liếc mắt cái cũng đủ để người ta phải kinh hồn táng đảm. Tuy nhiên, phần lớn thời gian ánh mắt vẫn che dấu bên dưới chiếc mặt nạ, người khác thể nhìn thấy ánh mắt lăng lệ này được.

      Ánh mắt đảo qua cũng cảm giác được cái gì kỳ quái, lại càng có chút ấn tượng gì dị thường, giống như người bình thường mà thôi.

      Sau khi hắc y nhân này tiến vào sân, nhanh chóng qua tiền viện, thẳng tới hậu viện. Trong sân trước đại môn của hậu viện, hắc y nhân này dần chậm lại.

      Cái sân này chính là phía trước phủ viện của Tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên.

      Bên ngoài cửa viện tử cũng có hai tên hộ vệ tháo vát đứng trông giữ.

      - Tô Ly đại nhân!

      Hai tên hộ vệ cung kính thi lễ.

      - Ừm, ta muốn gặp Tịch tộc trưởng.

      Tô Ly khẽ phất tay cái, thanh khàn khàn từ trong miệng vang lên.

      Hai tên hộ vệ kia nhìn nhau, sau đó cung kính :

      - Xin ngài chờ chút, ta thông báo cho Tộc trưởng!

      xong, gã hộ vệ xoay người nhanh chóng vào trong viện tử.

      Tô Ly đứng bên ngoài, thân mình bất động, lẳng lặng chờ đợi, giống như cây cọc đứng thẳng. Mà tên hộ vệ còn lại đứng bên ngoài ánh mắt lóe lên, len lén đánh giá Tô Ly. Đột nhiên ánh mắt Tô Ly chợt lóe lên, tên hộ vệ nhìn thấy ánh mắt của Tô Ly liền toàn thân đại chấn, hoảng hốt cúi đầu, trái tim đập loạn lên.

      - Hừ!

      Tô Ly hừ lạnh tiếng.

      - Tô Ly đại nhân, Tộc trưởng mời ngài nhanh tiến vào trong.

      Tên hộ vệ thông báo nhanh chóng chạy từ bên trong ra, hướng về phía hắc y nhân ôm quyền .

      Thân ảnh Tô Ly chợt lóe lên, cũng biết có động tác như thế nào mà thân mình quỷ dị phiêu động, chỉ giây lát tiến vào trong đại môn.

      Hai tên hộ vệ thấy màn này đều trừng mắt kinh hãi, thốt nên lời. Bọn họ chỉ cảm thấy cái hoa mắt, bóng dáng của Tô Ly vừa ở đây xuất bên trong sân. Nếu là Tô Ly mạnh mẽ xâm nhập bọn họ căn bản kịp có động tác ngăn cản!

      - Ha ha, Tô Ly tiên sinh vội vã đến tìm ta như thế, chắc là có tin tức tốt lành phải !?

      Tịch Phá Thiên từ phòng trong ra, cười lớn lên, tinh quang trong mắt tràn ra nhìn về phía hắc y nhân Tô Ly.

      Tô Ly khẽ gật đầu, nhìn nhìn trái phải.

      Ý cười mặt Tịch Phá Thiên càng tăng, tuy nhiên thanh lại đè thấp xuống rất nhiều, chỉ về chiếc phòng bên phải :

      - Chúng ta vào phòng kia chuyện, hắc hắc, Tô Ly tiên sinh quả nhiên danh bất hư truyền!

      Hai người vào phòng liền đóng chặt cửa lại.

      - Hắc hắc, thể tưởng được, Tô Ly tiên sinh mới vào thành Ngọc Thủy đến ngày mà mang tới tin tức tốt lành cho ta!

      Tịch Phá Thiên cười hắc hắc, nhìn Tô Ly với vẻ chờ mong.

      Ánh mắt Tô Ly lúc này mới nổi lên biến hóa, thanh khàn khàn lại vang lên:

      - Tịch tộc trưởng, ngươi để ta ám sát người được tuyển làm Tộc trưởng đời sau của Hạ gia mà lại tình huống chân thực cho ta biết!

      - Sao?

      Tịch Phá Thiên kinh ngạc :

      - Tô Ly tiên sinh, lời này là có ý gì?!

      Tịch Phá Thiên cau mày, trong lòng thầm tính toán.

      - Hừ, Tịch tộc trưởng. Ta từ thành Tử Diệp đặc biệt tới đây, đêm qua, ta ở bên ngoài Hạ phủ suốt đêm nhưng lại tìm được cơ hội tốt xuất thủ. Hạ phủ thủ vệ sâm nghiêm. Cho tới sáng này, ta mới thấy tên Hạ Ngôn kia ra ngoài, tuy nhiên bên người lại mang theo con Huyễn Ảnh Lang!

      Tô Ly hừ lạnh lên tiếng.

      - Cái gì? Huyễn Ảnh Lang?

      Tịch Phá Thiên trong lòng chấn động!

      Trong lòng Tịch Phá Thiên lại chợt nghĩ tới tin tức mà được biết trước đây.

      Mấy ngày trước, ở Phường thị của Hạ gia, con chó mà Hạ Ngôn mang theo lại cắn đứt được cánh tay của Mã Tang và Từ Dương Thủy. Tất cả mọi người ở đó đều đó là con chó rất lợi hại. Nhưng tại ngờ Tô Ly lại đó chính là Huyễn Ảnh lang!

      Huyễn Ảnh Lang tuy phải là linh thú nhưng tuyệt đối là loại dã thú cực kỳ hung ác, hơn nữa lại am hiểu tốc độ, nên cực kỳ khó đối phó! Cho dù Linh sư cũng rất khó giết chết được nó.

      Hạ Ngôn ngờ nuôi dưỡng con Huyễn Ảnh Lang!?

      - Tịch Tộc trưởng, đêm qua khi chúng ta gặp nhau, ngươi cũng cung cấp tin tức trọng yếu này cho ta. Hừ, nếu là người bình thường ta cũng trực tiếp dứt áo ra . Tuy nhiên, nể mặt Tịch tộc trưởng, ta đặc biệt trở về thông báo tiếng.

      Tô Ly chậm rãi , trong giọng cũng có chút tức giận như vừa rồi nữa, thanh khàn khàn khôi phục lại vẻ lạnh nhạt!

      Tịch Phá Thiên liền :

      - Tô Ly tiên sinh, chuyện tình Huyễn Ảnh Lang ta quả biết. Tô Ly tiên sinh, ngươi khẳng định đó là con Huyễn Ảnh Lang mà phải là con chó bình thường ư?!

      Tịch Phá Thiên vẫn cảm thấy có chút khó tin, thoáng trầm ngâm chút!

      Tô Ly cười lạnh nhìn Tịch Phá Thiên :

      - Tô Ly ta giết qua vô số người, cũng gặp qua rất nhiều loại dã thú, chẳng lẽ ta còn khác nhau giữa con chó thường với Huyễn Ảnh lang sao?! Con Huyễn Ảnh lang kia tuy diện mạo khác gì chó thường nhưng tuyệt đối là con Huyễn Ảnh Lang hung ác, tốc độ cực kỳ mau lẹ!

      Buổi sáng ta vẫn theo dõi Hạ Ngôn, mang theo con Huyễn Ảnh Lang tới chân núi Ngọc Thủy dừng lại. Hơn nữa, con Huyễn Ảnh Lang kia dường như còn phát ra tồn tại của ta!

      Tô Ly xong, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Tịch Phá Thiên.

      - Tịch tộc trưởng, ngươi đem tin tức này cho ta biết, thiếu chút nữa khiến ta mắc phải sai lầm lớn. Ngươi hẳn là biết quy củ của ta!

      Trong lòng Tịch Phá Thiên cả kinh, đương nhiên biết quy củ của loại người như Tô Ly này.

      Tô Ly là sát thủ vô cùng xuất sắc. Trong số những kẻ chết dưới tay ít tên là cường giả Linh sư! Tuy rằng đưa ra giá tiền rất đắt nhưng quả thực hiệu suất cũng cực cao.

      Tuy nhiên, điều sát thủ chú trọng đầu tiên là thù lao, mà thứ hai chính là tin tức về đối tượng bị ám sát, phải có tất cả tin tức.

      Tịch Phá Thiên đem tin tức về Thổ Cẩu cho Tô Ly, khó trách Tô Ly lại phẫn nộ.

      - Tô Ly tiên sinh, chuyện này là tai sai!

      Tịch Phá Thiên cũng phải cúi đầu cách khó khăn, ánh mắt chợt lóe lên:

      - Tuy nhiên, ta quả biết đó là con Huyễn Ảnh Lang. Mọi người trong thành đều đó chỉ là con chó bình thường. Ta nghĩ, con chó thường cũng phải cho tiên sinh biết sao?! Hy vọng Tô Ly tiên sinh có thể thông cảm! Hơn nữa cần vì thế mà sinh ra bất mãn!

      Sắc mặt của Tịch Phá Thiên lại trở nên nghiêm túc:

      - Tuy nhiên, dù có con Huyễn Ảnh Lang bên người nó cũng gây trở ngại nhiều đối với Tô Ly tiên sinh chứ?

      Với thực lực của Tô Ly, dù đánh chết số Linh sư cũng là thoải mái. lại còn am hiểu nấp và ám sát. tuy rằng chỉ là gã Linh sư trung kỳ nhưng dù số Linh sư hậu kỳ cũng có thể bị chiêu giết chết.

      - con Huyễn Ảnh Lang quả thể gây trở ngại cho ta được. Tuy nhiên, có Huyễn Ảnh Lang bên cạnh, để giết chết được Hạ Ngôn độ khó cũng tăng lên ít.

      Tô Ly lạnh lùng cười.

      - Tịch Tộc trưởng, nếu là tiếp tục nhiệm vụ này giá cả phải tăng thêm năm vạn kim tệ!

      Hai hàm răng Tịch Phá Thiên cắn chặt, ánh mắt tối sầm lại, lửa giận trong lòng dâng lên.

      Tuy nhiên, lúc này chẳng lẽ lại cự tuyệt cầu của Tô Ly?! Nếu là như thế chỉ sợ Tô Ly lập tức xoay người bước .

      - "Giết chết Hạ Ngôn! Lúc này tuyệt đối thể buông tha cho được! Tên hỗn đản Hạ Phi Long mua được Linh Dịch kia, khả năng Hạ Ngôn đột phá Tiên Thiên gia tăng rất nhiều, nếu lúc này tiêu diệt về sau hậu hoạn khôn lường!"

      Trong lòng Tịch Phá Thiên, ý niệm này cấp tốc lên, ánh mắt liên tục biến hóa!

      Thấy vẻ mặt trầm của Tịch Phá Thiên, Tô Ly cũng tiếp tục lên tiếng, chỉ chờ quyết định cuối cùng của Tịch Phá Thiên!

      - "Liên quan đến tồn vong của Tịch gia ta, dùng thêm năm vạn kim tệ cũng tính là gì cả!"

      Khuôn mặt Tịch Phá Thiên dần khôi phục lại như thường, dù trong lòng khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn cười với Tô Ly:

      - thành vấn đề, nếu có thể giết chết Hạ Ngôn thù lao cứ dựa theo lời Tô Ly tiên sinh , vấn đề gì cả.

      - Vốn chúng ta thương nghị thù lao là hai mươi vạn, ta trả tiên sinh mười vạn. Sau khi thành công ta trả nốt phần còn lại. Vốn là mười vạn nhưng tại cũng biến thành mười lăm vạn rồi!

      Tịch Phá Thiên cười :

      - Tô Ly tiên sinh, ngài có hoàn toàn nắm chắc ? Chuyện này thể phát sinh biến cố gì được!

      Tô Ly gật gật đầu, lệ quang trong mắt lóe lên, cười trầm :

      - Hắc hắc, Tịch Tộc trưởng xin cứ yên tâm! Hơn nữa, ngài hãy chuẩn bị sẵn mười lăm vạn kim tệ trước . Ở dưới chủy thủ Linh Xà của ta, tên Hạ Ngôn kia tất nhiên còn sống được quá trưa nữa đâu!

      Nghe tới chủy thủ Linh Xà, Tịch Phá Thiên cũng phải mỉm cười. tương truyền, thanh chủy thủ của Tô Ly là thanh thần binh hiếm thấy, cũng biết rốt cuộc là sử dụng tài liệu gì mà tạo ra. Dù sao nó cũng là chuôi chủy thủ cực kỳ sắc bén, vô kiên bất tồi! Chuôi chủy thủ này cũng là vật báu vô giá, rất nhiều người thầm đoán nó được tạo thành từ loại khoáng thạch đặc biệt!

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 131: TỤ LINH HUYỆT BÀNH TRƯỚNG
      Lại , cho dù đứng trước mặt Tô Ly nhưng Tịch Phá Thiên cũng thể biết được chiếc chủy thủ của rốt cuộc đặt ở chỗ nào người. Việc mặc chiếc áo choàng lớn như thế dường như cũng phải là vô ý.

      Đương nhiên Tịch Phá Thiên cũng ngu ngốc đến độ hỏi xem vũ khí của đối phương để ở chỗ nào. Đối với gã sát thủ mà vũ khí cũng phải chỉ là công cụ để đoạt mệnh địch nhân mà còn là sinh mệnh thứ hai của mình.

      Sau khi Tô Ly rời , Tịch Phá Thiên cũng lập tức rời khỏi phòng này.

      Tinh quang trong mắt lóe lên, Tịch Phá Thiên chậm rãi ngồi xuống.

      - Xem ra, an bài lúc trước của Vô Ngân trưởng lão lúc này cũng có thể sử dụng rồi. Ha ha, nếu là chắc chắn tới hai lần mới là "vạn vô nhất thất". Hắc hắc, Hạ gia, Hạ Phi Long, ta xem ngươi từ nay về sau còn cười được nữa hay , còn có thể đắc ý được nữa !?

      Tịch Phá Thiên đắc ý cười tươi, mặt lộ ra tia độc, ngón tay thô to gõ lên chiếc bàn gỗ lim bên cạnh.

      Tịch Vô Ngân là gã trưởng lão của Tịch gia. Trước đó lâu, chính là kẻ phụ trách liên lạc với Tây Xuyên.

      - Người đâu!

      Đột nhiên Tịch Phá Thiên hướng về bên ngoài hô lên.

      - Có!

      Hộ vệ đứng ở bên ngoài nhanh chóng vào, đứng bên ngoài cửa đợi lệnh.

      - tới phòng khách gọi Tây Xuyên tiên sinh tới đây!

      Tịch Phá Thiên với tên hộ vệ.

      - !

      Tên hộ vệ lập tức xoay người, nhanh chóng rời .

      Chỉ lát sau, từ ngoài sân lại truyền tới vài tiếng bước chân rất khẽ, ánh mắt Tịch Phá Thiên sáng ngời, hướng mắt nhìn về phía cửa viện, đại môn của phủ viện.

      Gần như đồng thời, từ cửa viện có hai người tiến vào. người là tên hộ vệ vừa lĩnh mệnh, còn lại chính là Tây Xuyên, kẻ giao chiến với Linh La ở hội trường Cực Hạn khiêu chiến.

      Hôm đó, khi Tây Xuyên bị Linh La đột nhiên bùng phát đánh bay khỏi lôi đài liền biến mất. Mấy ngày lộ diện, ngờ vẫn luôn ở trong Tịch gia.

      - Tịch tộc trưởng, ngài tìm ta?

      Tây Xuyên cười lớn .

      Tịch Phá Thiên hướng về phía tên hộ vệ kia vung tay, lập tức thi lễ rồi xoay người rời .

      - Ha ha, Tây Xuyên tiên sinh, mời vào phòng trong chuyện !

      Tịch Phá Thiên khách khí làm cái thủ thế, mời Tây Xuyên tiến vào trong phòng.

      Tây Xuyên cũng chút do dự, mặt vẫn mang theo ý cười vào phòng. Đợi cho Tây Xuyên vào, Tịch Phá Thiên mới tự tay đóng cửa phòng lại.

      - Tịch tộc trưởng, chuyện gì?

      Tây Xuyên mang theo nụ cười nhàn nhạt, sau khi vào phòng tùy ý ngồi xuống chiếc ghế, quay đầu thuận miệng hỏi.

      Cánh tay Tịch Phá Thiên làm ra thủ thế, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Tây Xuyên, bỗng nhiên hít sâu hơi .

      - Tây Xuyên tiên sinh, có tin tức tốt muốn cho ngài!

      Tịch Phá Thiên trầm ngâm lát mới thở ra hơi dài, khóe mắt liại bắn ra đạo lãnh quang, .

      - Hắc hắc, tên Hạ Ngôn kia lúc này ở trong núi Ngọc Thủy. Đây đúng là cơ hội tốt để giết . Nếu để trở lại Hạ gia rất khó xuống tay!

      - tuần trước, Vô Ngân trưởng lão qua chuyện này với Tây Xuyên tiên sinh rồi. Tây Xuyên ngài cũng đáp ứng trong vòng tháng giết chết Hạ Ngôn. Đây đúng là cơ hội ngàn năm khó gặp!

      Ngón tay Tịch Phá Thiên gõ gõ xuống bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Tây Xuyên.

      - Ha ha, tên Hạ Ngôn kia được xác định là người kế thừa chức vị tộc trưởng Hạ gia trong tương lai. Giết lúc này cũng có thể bị toàn bộ Hạ gia đuổi giết! Tên tộc trưởng của Hạ gia kia thực lực cũng dưới Tịch tộc trưởng, hơn nữa còn là Chấp của Thánh đường thành Ngọc Thủy. Ta thực có thể bị Thánh đường đuổi giết, thậm chí bị vây công!

      Tây Xuyên nghe Tịch Phá Thiên ra tin tức này cũng lập tức đáp ứng giết Hạ Ngôn mà ánh mắt chợt lóe lên, chậm rãi ra những lời này.

      Thần sắc của Tịch Phá Thiên hơi cứng lại, nhìn Tây Xuyên thầm nghĩ:

      - "Hắc có ý gì?! Lúc trước đề nghị tạm thời tiến vào Hạ gia đảm nhiệm tân khách chỉ là quyết định tạm thời để thuận tiện giết chết Hạ Ngôn mà thôi! Tên Tây Xuyên này mặc dù bản lĩnh tầm thường nhưng vị trí tân khách Hạ gia đối với căn bản có chút hấp dẫn nào. tại có cơ hội tốt như thế vì sao lại từ chối!?"

      - "Khốn nạn, chẳng lẽ cũng muốn đưa ra điều kiện cao hơn nữa!?"

      Sắc mặt của Tịch Phá Thiên trầm xuống!

      - Tịch tộc trưởng nên hiểu lầm! Ta nếu đáp ứng giết Hạ Ngôn tất nhiên làm. Chỉ Hậu Thiên đỉnh mà thôi, ta muốn giết cũng dễ như trở bàn tay. Chỉ là sau khi đánh chết khẳng định phải rời khỏi thành Ngọc Thủy này. Ta nghĩ số tiền thù lao kia, Tịch tộc trưởng có thể trả trước hoàn toàn cho ta được ?! Sau khi giết chết Hạ Ngôn, ta trực tiếp rời khỏi thành Ngọc Thủy, vĩnh viễn trở lại. Như vậy Tịch tộc trưởng cũng cần lo lắng tình này có ngày lộ ra ngoài.

      Tây Xuyên tiếp, khóe môi nhếch lên cười lạnh, ánh mắt chớp chớp.

      Tịch Phá Thiên chau mày, trả hết tiền thù lao cho ư?!

      - "Ngộ nhỡ tên Tây Xuyên này cầm được tiền thù lao rồi lại chạy mất, ta làm sao tìm được !?"

      Tịch Phá Thiên do dự.

      Tên Tây Xuyên này vốn là kẻ bị truy nã, từ hết thành thị này chạy tới thành thị khác. Trông đợi vào chữ tín của ? Quá khó!

      - Tịch tộc trưởng hãy tin tưởng ta, ta có thể thề với trời, tuyệt đối đánh chết Hạ Ngôn. Nếu bị thiên lôi đánh chết cũng được tử tế.

      Tây Xuyên thấy Tịch Phá Thiên do dự trịnh trọng thề.

      Tịch Phá Thiên cười cười.

      - Tây Xuyên tiên sinh cần gì phải quá như thế, ta tin tưởng Tây Xuyên tiên sinh chắc chắn thủ tín!

      Ngoài miệng thế, nhưng trong lòng Tịch Phá Thiên lại thầm nhủ:

      - " càn, ta theo sau ngươi, đến lúc đó, nếu ngươi về phía núi Ngọc Thủy . "

      Cười đắc ý trong lòng, Tịch Phá Thiên sảng khoái :

      - Được, ta trước đưa cho tiên sinh mười vạn kim tệ, là toàn bộ thù lao của tiên sinh! Ừm, mời tiên sinh theo ta.

      Tây Xuyên cũng cười lớn:

      - Cảm ơn Tịch tộc trưởng, ta nhất định đánh chết tên Hạ Ngôn kia!

      Hai người ra khỏi tiểu viện, hướng về phía phòng thu chi của Tịch gia.

      **********

      - Chính là chỗ này!

      Gần đỉnh của núi Ngọc Thủy có cái khe núi. Nơi này cực kỳ yên tĩnh, hơn nữa lại có địa thế hiểm yếu.

      - Núi Ngọc Thủy này bình thường vốn có ít người tới, địa thế nơi này lại hiểm yếu dị thường, người bình thường lại càng dám lên!

      Hạ Ngôn vừa lòng gật đầu.

      - "Có Thổ Cẩu thủ hộ, lại càng có gì ngoài ý muốn!"

      Hạ Ngôn nhìn nhìn về phía dòng suối chảy ào ào trước mặt, bên kia lại còn có cây cối dày đặc!

      - "Vậy bắt đầu thôi!"

      Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, từ trước ngực lấy ra chiếc bình ngọc tinh xảo, lại nghiêng đầu nhìn về phía Thổ Cẩu với bộ lông phất phơ trong gió.

      - Thổ Cẩu, trước khi ta tu luyện xong thể rời khỏi nơi này.

      Thổ Cẩu nghe Hạ Ngôn thế vội vàng gật gật đầu, khóe mắt hơi híp lại, khóe miệng lại nhếch lên.

      - Ừm. Ta bắt đầu tu luyện đây!

      Quan sát xung quanh lần nữa, thấy có gì dị thường, Hạ Ngôn lúc này mới ngồi xuống.

      Với tâm tình kích động, Hạ Ngôn mở bình ngọc ra. Đầu tiên Hạ Ngôn cố gắng ổn định tâm tình hưng phấn chút, sau đó mới chậm rãi đưa dược phẩm vào trong miệng.

      chất lỏng mang theo hương vị nhè , nhanh chóng chảy vào trong bụng Hạ Ngôn, sau đó mùi hương nồng đậm lại theo miệng Hạ Ngôn tỏa ra.

      Phần bụng Hạ Ngôn hơi trướng lên chút, phát ra tiếng vang khẽ, quần áo cũng nhàng lay động.

      Hạ Ngôn vội vàng nhắm mắt lại, vận chuyển Linh La tâm pháp, khống chế Tụ Linh huyệt lớn chừng đầu ngón tay trong bụng ngừng xoay tròn Tụ Linh huyệt lúc này bắt đầu nhận được công dụng của dược phẩm.

      Tâm thần Hạ Ngôn có thể cảm giác được dược phẩm kia từ dạng lỏng dần biến thành dạng sợi tơ trong suốt, mạnh mẽ tiến nhập vào Tụ Linh huyệt!

      - "Dược phẩm này quả nhiên dành riêng cho Tụ Linh huyệt. Sau khi tiến vào trong cơ thể cũng chỉ trực tiếp tác dụng lên Tụ Linh huyệt, ngờ có hiệu quả nhanh như thế!"

      Hạ Ngôn thất kinh trong lòng.

      Phù!

      Vị trí Tụ Linh huyệt nơi bụng Hạ Ngôn có từng luồng linh khí nồng đậm bao quanh, ngừng chuyển động hướng ra bên ngoài. Linh khí ma sát mạnh với cơ thịt phần bụng rồi mới dần dần dũng mãnh tiến vào trong các kinh mạch.

      Lòng bàn tay ngửa lên, Hạ Ngôn ngừng đè nén nội lực trong kinh mạch mình hướng về phía Tụ Linh huyệt. Đồng thời, từng chút dược phẩm hóa thành những sợi tơ bán trong suốt cũng nhanh chóng tiến vào Tụ Linh huyệt cách chóng vánh hơn.

      - "Tốc độ xoay tròn của tụ linh huyệt càng lúc càng nhanh! tại, ta thể thấy được vòng chuyển động của nó nữa!"

      Tâm tư Hạ Ngôn khẽ chuyển, ý niệm muốn bám theo tốc độ của Tụ Linh huyệt, thần sắc cũng ngày càng trở nên ngưng trọng. Mồ hôi chậm rãi từ trán và chóp mũi Hạ Ngôn rịn ra.

      Mồ hôi này ngờ lại mang theo mùi hương nồng đậm.

      Thổ Cẩu giống như đứa trẻ, tò mò chăm chú nhìn biến hóa của Hạ Ngôn, toàn thân nằm úp xuống đất, chân trước đưa về phía trước kéo kéo.

      Nó cũng biết Hạ Ngôn trong tu luyện, thể bị quấy rầy cho nên dám rời . Hai tai của nó dựng thẳng lên, thỉnh thoảng lại nhìn theo động tĩnh của cây cối bốn phía.

      Theo thời gian trôi qua, khuôn mặt Hạ Ngôn cũng ngày càng hồng lên, cuối cùng ngờ có biến thành đỏ sẫm như máu.

      Thổ Cẩu nhìn chằm chằm Hạ Ngôn hồi lâu, cũng dần trở nên nôn nóng. Linh tính của nó cũng thua kém nhân loại chút nào, có thể nhìn ra Hạ Ngôn dường như rất nguy hiểm và thống khổ!

      Nó đứng lên, ngừng di chuyển xung quanh Hạ Ngôn.

      Dần dần, ngờ quanh mình Hạ Ngôn hình thành nên đoàn khí lãng.

      Khí lãng này tuy mắt thường nhìn thấy được nhưng Thổ Cẩu có thể cảm giác được ràng. Khí lãng xung quanh người Hạ Ngôn theo hô hấp của cũng ngừng co rút lại.

      Trước khi Hạ Ngôn trở thành Linh sư, trong lúc tu luyện cũng từng xuất loại tượng này. Tuy nhiên, lần đó so với lúc này đúng là như giọt nước so với hồ nước mà thôi.

      tại, nếu Hạ Ngôn tu luyện trong căn phòng chỉ sợ khí lãng này có thể phá nát cả phần mái của căn phòng ra.

      Tuy có chút thanh nào vang lên nhưng Thổ Cẩu cũng bị khí lãng này bức lui tới địa phương xa hơn.

      Hai canh giờ sau, thân thể Hạ Ngôn có tầng quang điểm màu bạc ngừng .

      Những quang điểm này ngày càng dày đặc, cuối cùng trải rộng toàn thân Hạ Ngôn. Toàn bộ thân hình dường như cũng biến thành màu bạc, dưới ánh mắt trời ngừng lóe ra ánh sáng màu bạc.

      Lực lượng khổng lồ từ trong cơ thể Hạ Ngôn ngừng phát ra, sau đó tiêu tan ở trong khí.

      Ư!

      Đôi mắt màu lục sâu kín của Thổ Cẩu nhìn chằm chằm về phía Hạ Ngôn, phát ra tiếng kêu trầm thấp.

      - "Rốt cục dược phẩm hoàn toàn dũng mãnh tiến vào Tụ Linh huyệt. Mà Tụ Linh huyệt lúc này bành trướng lớn như nắm tay. Nội lực cũng dũng mãnh tiến vào trong, sau đó chuyển hóa thành những linh lực có mang theo quang điểm lại tiến vào trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân".

      Tâm thần Hạ Ngôn hoàn toàn chìm đắm Tụ Linh huyệt, tất cả ý niệm trong đầu dường như đình chỉ. tại trong đầu Hạ Ngôn chỉ lên Tụ Linh huyệt lớn chừng nắm tay ngừng trở nên hoàn toàn bạc trắng với tốc độ rất nhanh.

      Trong dãy núi liên miên bất tận này, ở khe núi yên tĩnh, hẻo lánh, nước chảy róc rách có thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị. thứ như cái lồng kỳ lạ ngừng lưu động, mặt ngoài nó là do đất đá bụi bặm tạo thành, hình thành tấm chắn bao quanh lấy khí nhanh chóng lưu động ở trung tâm.

      Bên ngoài cái lồng kỳ dị này có con chó màu xám nôn nóng, bất an, hai đôi chân cũng quá tráng kiện lại lại xung quanh, ánh mắt thi thoảng lại nhìn về phía núi rừng xung quanh.

      Trong cái lồng này, Hạ Ngôn vẫn nhắm chặt hai mắt. Thân hình hoàn toàn bị những quang điểm màu bạc kia bao phủ, tại chỉ có thể nhìn thấy bóng người màu bạc ngồi đó mà thôi. Những quang điểm kia bay múa lên xuống, giống như đám Tinh Linh vui múa, từ đầu đến chân, nhanh chóng chuyển động vòng. Mỗi quang điểm đều như có được sinh mệnh vậy. Những quang điểm này chỉ có ở bên ngoài thân hình Hạ Ngôn mà còn tồn tại trong kinh mạch, trong xương cốt, trong máu thịt, chỗ nào cũng có.

      Tuy rằng khí lãng xung quanh thân thể thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng đám đất đá bụi bặm mà nó cuốn lên cũng ngừng xoay tròn giữa trung. Hơn nữa, cái lồng khổng lồ do đám bụi bặm, đất đá này hình thành cũng ngừng khuếch tán ra, ngày càng lớn hơn.

      Cứ qua thời gian chén trà , Thổ Cẩu lại tình nguyện lui về phía sau vài bước, quẫy quẫy cái đuôi ngắn củn của nó, phát ra những tiếng gầm gừ trầm thấp.

      Hạ Ngôn trước đó buộc nó thể rời khỏi bên người nhưng lúc này Thổ Cẩu lại thể liên tục thối lui về sau. Thấy khoảng cách tới Hạ Ngôn ngày càng xa hơn, Thổ Cẩu đương nhiên là cực kỳ muốn.

      lúc này, trong cơ thể Hạ Ngôn, Tụ Linh huyệt lớn chừng nắm tay giống như lốc xoáy hình thành trong hồ nước, căn bản cần Hạ Ngôn cố ý đè nén nội lực trong kinh mạch tiến nhập vào Tụ Linh huyệt nữa. Tốc độ tự xoay tròn của nó đạt tới mức độ cực kỳ kinh người, sau đó mạnh mẽ hút hết tất cả nội lực toàn thân Hạ Ngôn vào bên trong, sau đó lại rất nhanh chuyển hóa thành linh lực tiến ngược vào kinh mạch.

      Tuy nhiên, lúc này Hạ Ngôn cũng phải chịu đựng thống khổ cực lớn. Bởi vì nội lực dũng mãnh cuốn vào Tụ Linh huyệt chuyển hóa thành linh lực nên kinh mạch, huyết nhục toàn thân đều bị khuấy động nhất định!

      cảm giác bành trướng khiến khí huyết toàn thân Hạ Ngôn điên cuồng khởi động, khiến kinh mạch thể chịu nổi lực lượng khổng lồ này vỡ toang ra. Trong kinh mạch vang lên từng đợt thanh bạo liệt "đùng đùng"mà Hạ Ngôn cũng có thể nghe ràng.

      - "Dựa theo tốc độ tại, khoảng nửa canh giờ nữa là toàn bộ nội lực có thể chuyển hóa hoàn toàn!"

      Hạ Ngôn cắn răng chịu đựng, cơ thể cũng phải run lên nhè !

      Mỗi tấc da, tấc thịt của Hạ Ngôn dường như cũng hô hấp.

      - Hừm, tên Hạ Ngôn kia ràng là ở trong núi Ngọc Thủy này, vì sao ta tìm thấy?!

      ngọn núi của dãy Ngọc Thủy, bóng người màu đen như như trong sơn lâm.

      Thân hình bóng đen này hơi dừng lại, ánh mắt quét về bốn phía, thấp giọng lẩm bẩm .

      Người này chính là sát thủ Tô Ly, vừa từ Tịch phủ ở thành Ngọc Thủy đuổi tới núi Ngọc Thủy này.

      dùng tới hai canh giờ, gần như tìm khắp lượt toàn bộ dãy núi này nhưng vẫn thấy bóng dáng của Hạ Ngôn.

      - Hay là về thành?!

      Ánh mắt Tô Ly trở nên ngưng trọng, chân mày cũng nhíu lại.

      - " thể, ta ở Tịch gia cũng lâu, tên Hạ Ngôn kia sáng sớm lên núi Ngọc Thủy thể có chuyện lên núi rồi lại lập tức trở về. Hơn nữa, cho dù nhanh chóng trở về chắc chắn phải gặp ta đường tới đây lần thứ hai chứ?!"

      Tô Ly thầm nghĩ.

      - "Nhưng quan đạo ta cũng gặp !"

      - "Nhất định còn ở trong núi, có lẽ ở khe núi nào đó!"

      Lông mày Tô Ly giật giật, khóe miệng dưới mặt nạ khẽ nhếch lên.

      Đột nhiên, ánh mắt Tô Ly ngưng trọng nhìn về phía núi rừng bên trái, đạo lệ quang từ trong mắt bắn ra.

      cảm giác được ở phía rừng cây đó có động tĩnh dị thường!

      Thân ảnh chợt lóe lên, Tô Ly hơi dùng sức chút, thân thể biến mất khỏi chỗ cũ, giống như tự nhiên biến mất vậy. Thuật thân của quả nhiên tầm thường!

      - Ồ!?

      Trong rừng cây, bụi cây thấp bé bị đẩy ra, lộ ra bóng dáng của người.

      - đúng, vừa rồi ta ràng là nhìn thấy thân ảnh ở chỗ này, làm sao mà lập tức thấy chút tăm hơi nào nữa!?

      Người này sau khi xuất kinh ngạc :

      - Chẳng lẽ là ta nhìn nhầm?! Hay chỉ là con dã thú.

      Người này chính là Tây Xuyên!

      Tây Xuyên ra khỏi cửa thành phía Bắc, hướng về phía núi Ngọc Thủy. cũng tới đây được canh giờ, tuy nhiên tìm kiếm mãi mà vẫn tìm được Hạ Ngôn.

      - Chết tiệt, tên Tịch Phá Thiên Hạ Ngôn ở trong núi nhưng ta tìm kiếm lượt mà vẫn thấy bóng dáng người nào! Có phải tin tức của sai rồi!?

      Tây Xuyên nhìn về phía xa xa, trong đầu xuất ý niệm rời khỏi nơi này.

      - Quên , tìm lần nữa!

      Tây Xuyên mạnh mẽ lắc lắc đầu, cắn chặt răng, ánh mắt chợt lóe lên.

      - Tên Tịch Phá Thiên hỗn đản kia vẫn ở dưới chân núi, nếu ta giết Hạ Ngôn chắc rằng thả ta đâu.

      Tịch Phá Thiên theo Tây Xuyên đến núi Ngọc Thủy cũng bị Tây Xuyên phát ra.

      Kỳ , Tịch Phá Thiên tuy theo Tây Xuyên đến tận chân núi Ngọc Thủy nhưng sau khi thấy Tây Xuyên lên núi cũng nhanh chóng trở về. tại ở trong Tịch phủ, hơn nữa còn triệu tập mấy tên trưởng lão lại.

      Hạ Ngôn vừa chết, Hạ gia nhất định nổi giận đùng đùng, toàn lực điều tra chuyện này.

      Nếu Hạ Ngôn chết, khả năng nghi ngờ Tịch Phá Thiên xuống tay đương nhiên là lớn nhất. Trước đây, ở ngay tại quảng trường trung ương, Hạ Ngôn đương trường đánh chết Tịch Thu Thủy con . Tịch Phá Thiên có thể vì báo thù mà giết chết Hạ Ngôn. Cho nên, Tịch Phá Thiên muốn cho tất cả mọi người biết rằng thời điểm Hạ Ngôn chết, Tịch Phá Thiên cũng núi Ngọc Thủy mà luôn ở trong phủ viện của Tịch gia. Như vậy, cái chết của Hạ Ngôn đương nhiên có quan hệ gì đến .

      Ở phòng hội nghị, nhàn nhã chuyện phiếm với vài vị trưởng lão, Tịch Phá Thiên chỉ còn phải chờ tin tốt lành truyền tới mà thôi.

      Đến lúc đó muốn nhìn thấy vẻ mặt cầu xin của Hạ Phi Long.

      Nghĩ tới màn này, Tịch Phá Thiên thể khống chế được đắc ý trong lòng. Hạ Ngôn chết Hạ gia còn uy hiếp gì nữa cả. Hạ tử Hân đủ để gây ra sợ hãi cho !

      Vài vị trưởng lão hiểu nội tình cũng phải nhíu mày, cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao hôm nay tộc trưởng Tịch Phá Thiên lại cao hứng như thế? Từ hôm qua, khi trở về từ hội đấu giá, mặt Tịch Phá Thiên tràn đầy vẻ u ám.

      Tuy toàn thể trưởng lão hội còn bình phán biểu của Tịch Phá Thiên ở hội đấu giá nhưng những chuyện xảy ra cũng khiến Tịch Phá Thiên vốn lòng dạ hẹp hỏi lại cực kỳ giận dữ, lửa giận thể dập tắt được.

      Mà hôm nay, thoạt nhìn Tịch Phá Thiên cực kỳ cao hứng, ngừng thỉnh thoảng còn cười lên vài tiếng sảng khoái.

      ***

      - Người nào?

      Vừa muốn nhấc chân tiếp tục tìm kiếm, Tây Xuyên liền phát xa bên cạnh đạo thân ảnh thoáng ra, lập tức trở nên kinh hãi.

      Thân ảnh người này chỉ cách gần mười thước, ngờ Tây Xuyên vẫn phát ra.

      Nếu người này đột nhiên tập kích hậu quả khó lường!

      đôi thiết trảo lập tức xuất trong tay, căng thẳng nhìn chằm chằm vào bóng đen này.

      - Hừm, ta là Tô Ly!

      Tô Ly hừ lạnh tiếng, ánh mắt dừng lại mặt Tây Xuyên, đạo lãnh quang bắn thẳng ra.

      - Ngươi cũng là người mà Tịch tộc trưởng phái giết Hạ Ngôn?

      Thân hình Tây Xuyên khỏi chấn động, bị ánh mắt này liếc nhìn cái ngờ trong lòng liền dâng lên cỗ hàn khí. Tuy nhiên khi nghe người này hỏi thế trong lòng mới buông lỏng chút.

      Cố gắng nặn ra nụ cười khuôn mặt cứng ngắc này, Tây Xuyên trả lời:

      - Đúng thế, ta là Tây Xuyên. Tịch tộc trưởng tên Hạ Ngôn này ở núi Ngọc Thủy nên bảo ta đến giết . Chẳng lẽ ngươi cũng có mục đích này?

      - Đúng vậy!

      Tô Ly gật đầu.

      - Tên Hạ Ngôn kia đúng là ở núi Ngọc Thủy, chỉ là biết tại trốn ở chỗ nào. Ta tìm xung quanh đây đến hai canh giờ mà vẫn chưa thấy.

      - Núi Ngọc Thủy chỉ lớn như thế, ta cũng tin có thể bay!

      Tây Xuyên lặng lẽ thu hồi thiết trảo :

      - Nếu tên Hạ Ngôn kia lúc này thực núi hẳn là.

      Tròng mắt chuyển động vòng, trong lòng Tây Xuyên thầm nghĩ:

      - "Người này thoạt nhìn thần thần bí bí, cũng đội mặt nạ như tên Linh La chết tiệt kia! Hơn nữa, còn làm ra bộ dáng thực lực rất cường đại. Hay là để giết chết cái tên Hạ Ngôn kia !? Dù sao Hạ Ngôn chết ta cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ!"

      - " được, vẫn được! Lão gia hỏa Tịch Phá Thiên này rất giảo hoạt, vẫn thủ ở dưới chân núi. Nếu phải là ta giết Hạ Ngôn khẳng định tìm cớ đòi lại tiền thù lao mười vạn kim tệ kia. Mười vạn kim tệ cũng phải là con số .

      Xoa xoa cằm, ánh mắt Tây Xuyên híp lên.

      - là cái gì?

      Tô Ly chờ câu tiếp theo nhưng Tây Xuyên lại đột nhiên dừng lại, hơn nữa biểu tình luôn biến ảo, dường như trong lòng có chủ ý gì đó. Đợi lúc thấy tiếp, Tô Ly lạnh giọng .

      Đúng lúc này, ở đỉnh ngọn núi cách ngoài cây số truyền tới trận tiếng chim hót và thú rống.

      - Nơi đó có người!

      Tô Ly và Tây Xuyên đồng thời phán đoán. hai người nhìn nhau, đều triển khai thân pháp cực nhanh hướng về phía ngọn núi kia.

      - "
      Nhanh !"

      Tây Xuyên đề thăng tốc độ lên tới cực hạn nhưng vẫn bị người áo đen kia bỏ rơi khoảng xa, trong lòng khỏi càng thêm kinh hãi.

      - "
      Tên này thực lực so với ta mạnh hơn nhiều lắm! Ta chỉ là Linh sư sơ kỳ, có thể là Linh sư trung kỳ, trong Linh Hải hình thành tử vân, dung hợp với thiên địa linh lực".

      - "
      Tuy nhiên, vừa rồi ở bên cạnh ta mười thước mà ngờ ta cũng cảm giác được, đáng sợ!"

      Tây Xuyên thầm nghĩ, nhớ tới tình cảnh vừa rồi tim lại đập loạn lên.

      Rất nhanh, bóng dáng Tô Ly biến mất khỏi tầm mắt của Tây Xuyên, lẫn vào trong rừng cây. Bất đắc dĩ lắc đầu, Tây Xuyên vẫn rất nhanh lao về phía phát ra tiếng thú kêu chim hót kia.

      Sau tiếng nổ trầm thấp, Hạ Ngôn ngồi xếp bằng tảng đá chậm rải mở hai mắt ra, đạo quang mang như lưu tinh bắn ra, sau đó dần biến mất.

      "
      bịch bịch".

      lúc này, vô số những tảng đá xung quanh đồng loạt từ trung rơi xuống, Thổ Cẩu vội vàng tránh né.

      thân mình Hạ Ngôn vốn có vô số quang điểm trải rộng toàn thân hoàn toàn biến mất.

      Với thân thanh sam, Hạ Ngôn chậm rãi đứng lên, mặt mang theo vẻ tươi cười rạng rỡ.

      Ánh mắt Thổ Cẩu trừng lên, thấy Hạ Ngôn tu luyện xong vội kêu lên tiếng, khai mở bốn chân nhanh chóng chạy tới, da lông màu xám toàn thân nó dựng đứng hết cả lên, trong đôi mắt xanh sâu kín của nó tràn đầy vẻ hưng phấn.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 132: GẶP LẠI TÂY XUYÊN
      Trong sát na khi Hạ Ngôn thu công. Xung quanh gian cũng phát sinh kịch liệt chấn động khí lãng quanh thân thể như bốn con giao long trong nhát hướng về bốn phía xung quanh lao ra. Những cây cối ở gần đó bị khí lãng đánh vào liền gãy ngang, quang mạnh ra đằng xa.

      thanh hỗn loạn của cây cối đổ gãy hồi sau mới dần hết.

      Hạ Ngôn chứng kiến sức phá hoại của chính mình cũng khỏi kinh hãi.

      "May mắn là phải phủ viện Hạ Gia, nếu , sợ rằng toàn bộ tiểu viện bị phá huỷ. Cho dù là những kiến trúc ở phía xa cũng cũng có thể bị ảnh hưởng. Khi đó tất cả mọi người trong tộc chạy tới tìm hiểu xem truyện gì xảy ra?!"

      Sâu bên trong rừng các lại điểu thú bị doạ cho kinh sợ, trong lúc nhất thời tất cả đều bay ra khỏi rừng cây, từ trung bay vòng quanh kêu rống, tìm nơi chạy trốn.

      "Bây giờ nội lực của ta hoàn toàn chuyển hoá thành linh lực rồi!" Hạ Ngôn song chưởng nắm chặt. "Toàn thân lực lượng cảm giác mạnh hơn trước kia mấy lần. kích toàn lực biết có thể có thể phát ra bao nhiêu độ uy lực?!Tốc độ tai của ta có thể nhanh hơn bao nhiêu?

      Hạ Ngôn hai chân khép lại, hai tay buông xuống.

      Đột nhiên hạ thấp trong tâm dụng lực đạp mạnh lên mặt đá, thân thể nhanh chóng hướng trung bay lên.

      Dư lực mạnh mẽ làm Hạ Ngôn nhảy lên cao tới mấy chục thước.

      "
      Đạp cái có thể nhảy cao đến như vậy, linh lực quả là so với nội lực mạnh mẽ hơn rất nhiều. " Hạ Ngôn trong lòng ý niệm chợt loé, thân hình liền vận chuyên linh lực phóng xuống cái, thân hình liền chuyển hướng về phía trước bay tới, thân hình với tốc độ nhanh hơn hạ xuống mặt đất.

      tiếng động vang lên Hạ Ngôn liền vững vàng hạ xuống bề mặt tảng nham thạch.

      Trước kia Hạ Ngôn sử dụng nội lực căn bản thể làm như vậy, tỷ như trung thể lập tức chuyển hướng. Quán tính, làm cho Hạ Ngôn đôi khi cũng phải bất lực. trung có bất cứ điểm tựa nào. Muốn dùng khí làm trợ lực quả là rất khó.

      Nhưng bây giờ khi có thể khống chế dược linh lực, liền có thể từ trung có điểm tựa, rất nhanh chuyển hướng. Mặc dù thể khống chế thân thể lâu dài như vậy nhưng có thể trong nháy mắt làm phát sinh biến hoá lớn, đây vốn là điều Hạ Ngôn trước đây căn bản là thể tưởng tượng.

      Đây chính là sức mạnh của linh lực trong cơ thể, linh lực có thể trong nháy mắt thông qua trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo tới bất cứ bộ vị nào cơ thể.

      Tuy rằng trước kia nội lực ở trong kinh mạch vận chuyển cũng vô cùng mau lẹ nhưng so sánh với linh lực bây giờ chậm hơn rất nhiều. Linh lực, trong đường kinh mạch có thể nháy mắt bị Tụ linh huyệt hấp thu rồi chuyển sang đường kinh mạch khác. Khả năng vận chuyển linh lực trong phút chốc này có thể làm cho sức chiến đấu của người tu luyện có công kích mạnh mẽ hơn, sức chiến đâu lớn hơn.

      Đứng tảng nham thạch, Hạ Ngôn sắc mặt dần ngưng trọng.

      "
      được!" Hạ Ngôn lắc đầu:" Ta bây giờ đem nội lực hoàn toàn chuyển hóa thanh linh lực, sau này trong cơ thể hoàn toàn còn nội lực nữa. Nhưng linh lực phải từ thể nội sinh ra mà phải hấp thu từ thiên địa linh lực bên ngoài. Mà ta bây căn bản thể cảm giác được thiên địa linh lực bên ngoài. Càng đừng là hấp thu. "

      Mới vừa rồi Hạ Ngôn thử thúc động Tụ linh huyệt cảm nhận thiên địa linh lực bên ngoài, nhưng căn bản là có bất cứ hiệu quả gì.

      "
      Quên , chờ khi có thời gian hỏi thánh hoang gia gia, có lẽ bây giờ phải lúc, chờ thời gian nữa mới được." Suy nghĩ chốc lát chân mày Hạ Ngôn giãn ra, trong mắt tinh quang chợt loé, nhìn về phía thổ cẩu vui mừng.

      "
      Đại công cáo thành, thổ cẩu, chúng ta trở về thôi. " Hạ Ngôn cười với thổ cẩu "Mấy ngày tới phải hảo hảo làm quen với linh lực mới có này, làm cho vũ kỹ và linh lực có thể ăn ý phối hợp!"

      "
      Ngao" thổ cẩu hưng phấn gào lên.

      "
      Hả?" Đột nhiên Hạ Ngôn ngưng trọng.

      cảm giác được phía trước cách đó xa có tia động tĩnh dị thường.

      "
      Chẳng lẽ có người tới?" Hạ Ngôn trầm ngâm . Mắt hơi nhíu lại.

      Tiếng động này rất , hẳn là phải do dã thú làm ra.

      "
      Xoạt"

      Hạ Ngôn ngũ quan vừa mở ra rất nhanh nghe đựơc trong rừng cây truyền tới tiếng bước chân rất .

      "
      Quả nhiên là nhân loại, dã thú thể có tiếng bước chân như vậy" Hạ Ngôn nhấp nháy, ánh mắt ngưng trọng "Nơi này người bình thường căn bản là thể đến, có thể tới đây chắc chắn là người có thực lực tầm thường, tu luyện giả đến nơi này làm gì?"

      "
      Ngao"

      Thổ cẩu cũng nhe răng trợn mắt nhìn về phía rừng cây phía trước. Lúc này đạo thân ảnh dần dần từ trong rừng cây rậm rạp ra.

      Hạ Ngôn chăm chú, nhận ra người này, chính là kẻ giao chiến cùng ở hội trường cực hạn khiêu chiến, dùng vũ khí là thiết trảo, thực lực đạt tới Linh sư sơ kỳ.

      "
      tới nơi này làm gì?" Hạ Ngôn thầm trong lòng.

      "
      Hắc hắc. "

      Tây Xuyên nhìn thấy Hạ Ngôn, hắc hắc cười lớn.

      "
      Rốt cuộc tìm được rồi, tiểu tử này, lại chốn ở nơi này. Nếu phải kinh động đám điểu thú này, thể dễ dàng tìm được. " Tây Xuyên cười lạnh thấp giọng .

      "
      Ngươi là ai?" Hạ Ngôn cố ý hỏi.

      gần đây dùng thân phận Linh La cùng Tây Xuyên giao chiến, mà tại là Hạ Ngôn.

      "
      Ngươi là Hạ gia Hạ Ngôn đúng ?" Tây Xuyên trả lời Hạ Ngôn, mà sắc giọng trầm hỏi.

      Hạ Ngôn gật đầu :"
      sai, ta chính là Hạ Ngôn, ngươi là ai?sao lại biết ta?"

      "
      Ha ha, như vậy là lầm rồi, ta là ai quan trọng, bất quá bây giờ ta muốn giết ngươi!" Tây Xuyên đắc ý lãnh tiếu, ánh mắt u nhìn chút về bốn phía.

      "
      Kỳ quái, cái tên quỷ dị kia còn chưa tới chỗ này, chẳng lẽ tìm được sao? Như vật càng tốt, vậy để ta đánh chết tên tiểu tử này." Tây Xuyên tự thầm .

      Người đương nhiên là hắc y nhân, sát thủ Tô Ly.

      "
      Giết ta? Ta cùng ngươi oán cừu, trước nay cũng chưa từng quen biết, người vì sao muốn giết ta?" Hạ Ngôn nhíu mày.

      "
      Tiểu tử kia, nhiều như vậy làm gì, bất qua ta cho ngươi cũng sao, ngươi cùng ta quen biết, cũng có bất cứ cừu oán gì. Nhưng có người trong Ngọc Thuỷ thành muốn giết ngươi" Tây Xuyên ha ha, cười .

      Trong lúc chuyện tay lấy ra đôi thiết trảo ngăm đen, trong cơ thể linh lực vận chuyển.

      Mà Hạ Ngôn cũng sớm đề phòng linh lực súc thế. Tuỳ thời có thể phát động công kích.

      "
      Oh?" Hạ Ngôn đột nhiên cười, " Ngươi có người muốn giết ta chẳng lẽ là Tịch Phá Thiên tộc trưởng Tịch gia?"

      Hạ Ngôn đầu tiên đương nhiên nghĩ đến Tịch Phá Thiên. Tại Ngọc Thuỷ thành hận nhất sợ rằng chỉ có Tịch Phá Thiên thôi. Ngoài Tịch Phá Thiên ra còn có lão Mã và Từ Dương Thuỷ. Bất quá, Mã gia cùng Từ gia Hạ Ngôn cảm giác bọn họ có lá gan to như vậy, cũng có thực lực mời cường giả Linh sư như Tây Xuyên ra tay.

      "
      Quả nhiên thông minh!" Tây Xuyên ánh mắt chợt loé, "Như vậy, bây giờ ngươi có thể chết được rồi, ha ha, thời gian còn sớm, giết ngươi xong ta còn chạy trốn nữa. "

      Tây Xuyên hơi thở trầm xuống, thân hình rất nhanh hướng về Hạ Ngôn vọt tới, khóe miệng mang theo nụ cười hiểm, hai chân đạp mặt đất như cơn lốc rất nhanh vượt qua khoảng cách mấy chục thước.

      nghĩ giết chết Hạ Ngôn cách dễ dàng, Linh sư giao chiến với hậu thiên căn bản cần phải dùng nhiều sức.

      Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ:"
      Ta vừa rồi thực lực mới được đề thăng, vừa hay có kẻ đến đây cho ta làm thí nghiệm thực lực, Tây Xuyên là ngươi xui xẻo, đáng đời!"

      Ý niệm trong đầu vừa , Hạ Ngôn trong trường kiếm trong tay chém tới, dó là Linh La kiếm pháp!

      Linh La kiếm trong trung phát ra đạo kiếm khí rất nhanh quét qua hướng Tây Xuyên lao tới.

      Tây Xuyên tâm thần chấn động, hai mắt trợn tròn, lao tới quán tính quá lớn thể lập tức dừng lạ. Thân thể hướng về bên phải tránh qua, mới có thể vất vả né tránh được kiếm khí kinh nhân kia.

      "
      Sao có thể? Hậu thiên cường giả sao có thể tuỳ tiện chém ra kiếm khí?" Tây Xuyên trong lòng khiếp sợ, mồ hôi lạnh chảy a.

      "
      Bất hảo, Hạ Ngôn, lẽ là Linh sư sao?" Tây Xuyên thân hình run lên, nhưng thân thể vẫn hướng về phía trước phóng tới.

      Trong tay hắc thiết trảo tảo ra hàn quang, nhanh chóng đánh ra trảo mang theo đạo tàn ảnh cùng tiếng rít chói tai. chút nào lưu tình hướng Hạ Ngôn đánh tới.

      Mặc dù trong lòng kinh hãi, nhưng Tây Xuyên kinh nghiệm chiến đấu phong phú, động tác vẫn mau lẹ vô cùng, có chút hoa lệ dư thừa.

      "
      Quoảng.!"

      Hạ Ngôn Trong mắt thấy thiết trảo hưởng ngực mình chụp tới. Ở hội trường cực hạn khiêu chiến Hạ Ngôn thể thấy lộ tuyến của thiết của Tây Xuyên, mà bây giờ lai vô cùng dễ dàng nhìn thấy quỹ tích của thiết trảo.

      Thổ cẩu bên người Hạ Ngôn ngoe nguẩy cái đuôi. Thân thể liền chuẩn bị như vồ mồi, tuỳ thời có thể phóng tới Tây Xuyên. Nó cũng biết ý tứ của Hạ Ngôn cho nên lập tức xông vào trận chiến.

      Hạ Ngôn thân thể vừa động, mũi chân khẽ điểm, thân thể liền liền lướt ngang sang phải. Đôi thiết trảo của Tây Xuyên lướt qua vạt áo của Hạ Ngôn.

      "
      nhanh!" Tây Xuyên, lúc này có thể Hạ Ngôn là Linh sư rồi.

      Cường giả hậu thiên, khả năng có tốc độ như vậy. phải, tốc độ vô cùng đáng sợ, Tây Xuyên căn bản là trong thời điểm đó cũng thể nhìn thấy động tác né tránh của Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn khẽ nghiêng người ra sau, cổ tay chém về phía trước. Trường kiếm mang theo tiếng xé gió kèm theo hàn quang chợt lóe, hướng tới cổ họng Tây Xuyên cách đó hai thước.

      kiếm này của Hạ Ngôn cũng dùng toàn lực. nghĩ cũng muốn kiếm liền sát tử Tây Xuyên mà muốn dùng Tây Xuyên để dần dần làm quen với linh lực khổng lồ trong cơ thể. Cho nên kiếm này đại khái chỉ dùng nửa lượng cùng tốc độ. Nếu như là toàn lực xuất thủ, Tây Xuyên xuyên sợ rằng thể tránh được kiếm này.

      Lúc này Tây Xuyên khuôn mặt muốn biến thành màu đen, có cảm giác, đối với Hạ Ngôn, hoàn toàn phải là đối thủ. Mới vừa rồi Hạ Ngôn tránh khỏi công kích của mình cách nhàng. sau đó trường kiếm với quỹ tích quỷ dị chém tới.

      Với tư thế này người bình thường căn bản thể chém ra kiếm, mà Hạ Ngôn lại có thể.

      Tây Xuyên xuyên giật mình, đột nhiên nghĩ đến Linh La trong hội trường cực hạn khiêu chiến. Hình như cũng cùng loại kiếm kỹ!Ý niệm tron đầu nhanh như chớp lên, cỗ hàn khí từ chân dâng lên tới đầu

      Tây Xuyên hàm răng cắn chặt, thiết trảo vừa đánh ra liền mạnh mẽ thu lại, đón đỡ kiếm xé gió chém tới, đồng thời hai chân đạp mạnh lên mặt đất dùng tốc độ mau lẹ hơn lúc trước toàn lực thối lui.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 133: KHỦNG BỐ THỔ CẨU
      Trường kiếm cùng thiết trảo va trạm với nhau, tia lửa bắn ra, tiếng nổ lớn vang lên, thiết trảo màu đen trực tiếp bị đánh bay .

      "Ta bất quá mới sở dụng nửa lực lượng, có thể dễ dàng đánh bay thiết trảo của Tây Xuyên." Hạ Ngôn dùng trường kiếm đánh bay thiết trảo của Tây Xuyên thu về để thủ hộ, cước bộ triển khai liền nhanh chóng áp sát Tây Xuyên lùi lại: "Tây Xuyên phải ngươi muốn giết ta sao?, như thế nào bây giờ còn muốn chạy?"

      Hạ Ngôn thấy Tây Xuyên thân ảnh thoái lui, có ý muốn chạy trốn, vừa cười vừa .

      Lại đạo kiếm khí gào rít chém về phía Tây Xuyên.

      Ánh kiếm sắc bén cộng với khí lãng làm cho người ta sợ hãi, rất nhanh gào thét quét tới trước người Tây Xuyên. Hạ Ngôn dưới chân lại nhàng điểm cái thân thể rất nhanh bay ra xa, khoảng cách với Tây Xuyên nháy mắt thu hẹp mấy thước.

      Tây Xuyên đều muốn nứt ra, trong lòng kêu khổ ngừng, sớm đem Tịch Phá Thiên mười tám đời tổ tông mắng chửi lượt. Tịch Phá Thiên Hạ Ngôn chỉ là cường giả hậu thiên. Mà bây giờ thực của Hạ Ngôn biểu ra ngoài mạnh hơn so với ít.

      vất vả né tránh đạo kiếm khí ác liệt, nhưng Hạ Ngôn lại lần nữa áp sát đến. Mắt thấy trường kiếm đánh lên chính cổ họng của mình.

      "Cái tên chết tiệt Tô Ly, như thế nào còn xuất a?" Tây Xuyên trong lòng hò hét, toàn lực chống đỡ công kích của Hạ Ngôn.

      Mới vừa rồi còn nghĩ may mắn là Tô Ly tìm tới nơi này. Mà lúc này lại ngược lại oán trách tại sao Tô Ly tới. Mắt thấy còn kiên trì được bao lâu nữa. Thậm chí ngay cả vũ khí của bản thân là thiết trảo cũng bị kích của Hạ Ngôn đánh bay, giờ chỉ còn lại thiết trảo bên tay trái, vẫn cố gắng ngăn trở Hạ Ngôn.

      Lúc này Tây Xuyên còn bất cứ chút tâm tư nào để chiến đấu, chính là chỉ tìm cơ hội để có thể nhanh chạy trốn. Nhưng dưới theo sát của Hạ Ngôn có bất cứ cơ hội nào.

      Đảo mắt cái, phía sau lưng hai người là rừng rậm. "Tây Xuyên, đỡ của ta kiếm!" kiếm này của Hạ Ngôn mang theo hơn mười bóng kiếm màu đen hướng tới bụng Tây Xuyên đâm tới.

      Vẫn như lúc trước, Hạ Ngôn cũng có xuất toàn lực. Trải qua hồi cùng Tây Xuyên giao chiến. Hạ Ngôn đối với linh lực khổng lồ trong cơ thể sử dụng ngày càng nhuần nhuyễn tự nhiên.

      Linh lực cùng vũ kỹ kết hợp. Tuy rằng chưa đạt tới mức độ như khi còn sử nội lực, nhưng Hạ Ngôn tin tưởng mất quá nhiều thời gian có thể thích ứng được với linh lực, đem vú kĩ phát huy tới hiệu quả lớn nhất.

      Lúc này, cách đó mấy chục thước trong rừng, đây mắt nghiêm nghị tràn đấy sát khí, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn và Tây Xuyên giao chiến.

      Người này sớm tới nơi này, sát thủ Tô Ly.

      Hạ Ngôn sau khi đình chỉ tu luyện, khí lãng điên cuồng tán phá bốn phía, làm kinh động đám phi điểu và dã thú. Tô Ly liền rất nhanh chạy tới nơi này, so với Tây Xuyên tốc độ nhanh hơn rất nhiều. Nhưng sau khi tới liền phát thực lực Hạ Ngôn so với tưởng mạnh hơn quá nhiều. Hơn nữa Hạ Ngôn bên người còn có đầu Huyễn Ảnh lang.

      Vì thế, thể thận trọng được, cho nên mới lập tức ra tay giết Hạ Ngôn. Mà muốn chờ cơ hội thích hợp.

      Sau khi Tây Xuyên xuyên vào, chứng kiến Tây Xuyên cùng Hạ Ngôn giao chiến khỏi trong lòng càng thêm khiếp sợ. Tây Xuyên có thực Linh sư sơ kỳ nhưng đối với Hạ Ngôn hoàn toàn có lực hoàn thủ. Thậm chí còn cảm giác được Hạ Ngôn muốn nhanh chóng hạ sát Tây Xuyên. Nếu Tây Xuyên căn bản thể kiên trì được đến bây giờ. Kiếm kỹ của Hạ Ngôn phi thường quỷ dị khó lường có thể so sánh với nhân cấp bí tịch thượng phẩm. Hơn nữa thân pháp quỷ dị, rất nhiều những động tác mà người thường thể làm được, nhưng Hạ Ngôn lại dễ dàng làm ra.

      Mà đấu Huyễn Ảnh lang. Ánh mắt như hổ rình mồi quan sát bốn phía.

      " Hạ Ngôn này thực lực so với Linh sư trung kì cũng khác biệt lắm, thậm chí ta đạt tới Linh sư trung kỳ, muốn giết cũng phải tìm cơ hội thích hợp. " Tô Ly vẫn hề nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng hoàn toàn đình chỉ.

      hoàn thành vô số nhiệm vụ ám sát. nặc thuật của Tô Ly vô cùng cao minh, số cường giả Linh sư hậu kỳ cũng thể phát nấp phụ cận. Mà lúc này Hạ Ngôn cùng Tây Xuyên giao thủ tâm thần cũng thể bao quát bốn phía.

      Thổ cẩu theo phía sau Hạ Ngôn, đôi mắt màu lục nhìn chằm chằm vào nơi Tô Ly nấp.

      "Grừ. "

      Thấp giọng gầm gừ vài tiếng, thổ cẩu cảm thấy nơi đó giấu cái gì đó nhưng nhất thời thể xác định được, thân thể dừng lại.

      Mà Hạ Ngôn cùng Tây Xuyên chém giết tới nơi Tô Ly thân rất gần.

      "Chính là lúc này, kích tất sát!" Tô Ly đột nhiên từ trong phi thân ra, thân ảnh màu đen như trường kiếm tuốt khỏi vỏ, từ trong rừng rậm lao ra như thiểm điện. Tốc độ làm người ta thể nắm bắt.

      Thậm chí ngay cả Hạ Ngôn, trong sát na cũng thể phản ứng kịp với tốc của Tô Ly.

      Nguyên bản khi hai người còn cách nhau khoảng ba thước Tô Ly bất ngờ lao ra. Khi Hạ Ngôn kịp nhìn thấy Tô Ly thanh chuỷ thủ đâm tới trái tim khoảng cách tới thước.

      Muốn trong khoảng cách như vậy né tránh thanh chuỷ thủ này là có khả năng.

      Hạ Ngôn thể làm được, cho dù là cường giả Linh sư hậu kỳ cũng thể. Rút kiếm ngăn cản?! muộn!

      Linh Xà chuỷ thủ phóng xuất hàn quang, quả đúng linh động như con linh xà, hướng về phía Hạ Ngôn cắn nuốt.

      Thậm chí ngay cả tiếng xé gió cũng vô cùng yếu ớt, nhưng tốc độ lại nhanh như tia chớp.

      Trong tiềm thức, linh lực toàn thần thông qua Tụ linh huyệt vận chuyển tới thủ hộ phần ngực. Trong lúc linh lực cường đại bùng nổ Hạ Ngôn nháy mắt thân hình đảo qua phía bên trái.

      Nhưng thanh chuỷ thủ toả ra hàn quang, như con linh xà vẫn hướng về phía trái tim Hạ Ngôn đâm tới.

      Trong thời gian phần mười giây, thanh chuỷ thủ tới sát vạt áo của Hạ Ngôn.

      Trong mắt Hạ Ngôn chỉ còn lại hình ảnh khuôn mặt đeo mặt nạ ngừng lớn lên. Chính là hắc y nhân Tô Ly! Hạ Ngôn ngàn vạn lần ngờ, tại tron rừng rậm lại còn sát thủ cường đại chờ mình.

      Tại giờ khắc này mọi suy nghĩ của Hạ Ngôn như đóng băng, hoặc có thể tuy duy theo kịp tốc độ.

      "Chẳng lẽ, ta phải chết sao?"

      Lúc này trong đầu Hạ Ngôn chỉ còn ý niệm này.

      "! Ta thể chết được!" Hạ Ngôn muốn phản kháng. Tốc độ cùng linh lực đề thăng đến cực hạn, người thường quan sát thấy giống như là thuấn di vậy. Nhưng Tô Ly vẫn gắt gao bám sát.

      Linh vị của mẫu thân Hạ Ngôn còn chưa được đưa vào từ đường. Còn rất nhiều chuyện Hạ Ngôn chưa kịp làm, còn muốn làm cường giả, nhưng bây giờ, còn cơ hội nữa rồi.

      Thế giới xung quanh tựa hồ như tĩnh lặng, tất cả thanh hình ảnh đều biến mất chỉ còn lại hắc y nhân và thanh chủ thủ hàn quang phóng xuất.

      Hạ Ngôn cam lòng chết như vậy! thể chết được!"Oanh, tiêng. Trong đầu Hạ Ngôn như có vụ nổ mạnh.

      Hạ Ngôn chỉ cảm thấy toàn thân mền nhũn, linh lực toàn thân đều biến mất.

      ngực hề truyền tới cảm giác gì, nhưng Hạ Ngôn biết thanh chuỷ thủ đâm vào da thịt của mình, trường sam bị phá rách.

      "
      Ngao. "

      Đúng lúc này bên cạnh đột nhiên bóng đen khổng lồ lao đến gần Hạ Ngôn và Tô Ly.

      "
      Rốp. '

      Cái miệng mở to, cắn về phía Tô Ly, tốc độ cực nhanh, so với tốc độ của Tô Ly còn muốn nhanh hơn vài phần.

      Yết hầu khô gầy khẽ rắc tiếng, Tô Ly vừa hét lớn tiếng to. Ngay sau đó yết hầu phía thân thể mặc trường sam bó sát màu đen bị cắn đứt.

      Tiếp đó chuỷ thủ màu đen kia cũng đột ngột dừng lại trong trung, hề nhúc nhích.

      Hạ Ngôn mở miệng hít vào hơi. Thân hình, chậm rãi ngồi xuống. Toàn thân có bất cứ tia khí lực nào, Tụ linh huyệt hoàn toàn trống . Hơn nữa vừa rồi có như có tiếng nổ mạnh, cảm giác vẫn còn chưa biến mất.

      "Đây là?" Lúc này linh trí khôi phục, nhìn cảnh tượng trước mắt, hai mắt khỏi trừng lớn.

      Chỉ thấy con cự lang, toàn thân đen như mực, đôi mắt xanh biếc dọa người chuyển động, chậm rãi lùi quay đầu trở lại, mà cổ họng Tô Ly miệng vết cắn lớn, đạo huyết thuỷ cuồng dũng phun ra, rơi xuống mặt đất đầy lá.

      Móng vuốt to lớn nhàng dặt xuống mặt đất, tảng đá bị bàn chân đấy móng vuốt dẫm nát, phát ra tiếng vang thanh thuý.

      Cách đó mấy thước tròng mắt Tây Xuyên chút nữa rớt ra, toàn thân run rẩy ngừng.

      vừa mới thối lui ra ngoài vài thước, lập tức thấy cảnh con thổ cẩu kia biến thành đầu cự lang, Sau đó biết làm thế nào liền nháy mắt tới bên người Hạ Ngôn và Tô Ly, tiếp theo là cái đem yết hầu Tô Ly cắn đứt.

      Hết thảy việc phát sinh trong sát na.

      Vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, Tây Xuyên còn chưa kịp vui mừng với vận may của mình, lại chứng kiến thêm màn kinh khủng kia.

      Đầu cự lang, hai tròng mắt xanh lục sâu thẳm đặt ánh mắt người .

      Ực ực Tây Xuyên nuốt khan hai tiếng, thừ người ra, ánh mắt ngây dại nhìn cự lang.

      "Chạy trốn. mau chạy trốn. phải trốn ngay. "

      Tây Xuyên trong lòng ngừng hò hét, gầm rống, nhưng thân thể thể lập tức chuyển động.

      "Rộp"

      "Rắc. rộp. "

      Cự lang bốn vó vận dộng chậm dãi tiến về phía Tây Xuyên.

      Lúc này Tô Ly thân người mền nhũn quỵ xuống mặt đất. Dưới lớp mặt nạ hai tròng mắt mở lớn, trong mắt lộ ra vẻ bất khả tư nghị.

      Hạ Ngôn ngồi xếp bằng mặt đất nhìn Huyễn Ảnh lang bước tới gần Tây Xuyên. Trong đầu bây giờ như có thứ gì đó bành trướng. Vội vàng nhắm mắt, kiểm tra xem điều xảy ra trong đầu .

      "!"

      Tây Xuyên hét lớn tiếng, mạnh mẽ xoay người lại hướng xuống núi chạy .

      Nhưng chạy chưa được mười bước. cảm giác được bóng đen đến bên người . Chưa kịp quay người lại đạo lực lớn ập len lưng . Thân thể giác có thứ gì đó sắc bén xé rách da thịt .

      Sau đó thân thể thể tự chủ hướng trung bay lên. Phía sau lưng cỗ hàn khí truyền vào, theo đó là trận đau nhức truyền lên đến não.

      Máu trong cơ thể ngừng phun qua lớp vải áo.

      Bay khoảng cách tới mười thước trung Tây Xuyên mới ngã mạnh mặt đất, thân hình khẽ giật giật hồi rồi mới bất động. Huyễn Ảnh lang đem móng vuốt dính đầy máu nhàng xoa xoa lại mặt đất đầy lá cây, rồi cái đầu lớn ngật ngưỡng như con mèo kiêu hãnh đắc ý hướng về phía Hạ Ngôn chạy lại, cái đuôi dài như thép cứng đảo qua đảo lại tạo thành tiếng huýt gió.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 134: LINH HẢI TỬ VÂN
      Trở về bên người Hạ Ngôn, thấy Hạ Ngôn hai mắt nhắm nghiền liền tới ngồi ở bên cạnh. Đôi mắt màu lục sâu thẳm thỉnh thoảng lại đảo qua bốn phía xung quanh. Bất cứ động tĩnh khác thường nào đều qua được mắt nó.

      Thân hình to lớn sovới Hạ Ngôn còn cao hơn gấp đôi. Cái đầu lớn thi thoảng lại cúi xuống nhìn Hạ Ngôn, đôi lợi trảo lớn màu đen dạo người, mới vừa rồi nhang, khéo léo tạo cái hố lớn lưng Tây Xuyên.

      Phải biết rằng Tây Xuyên mặc nội giáp dệt bằng tơ vàng, lực phòng ngự phi thường cường đại, tại hội trường cực hạn khiêu chiến. Hạ Ngôn toàn lực chém kiếm cũng thể xuyên thủng nhuyễn giáp đó, thế nhưng móng vuốt của thổ cẩu lại coi nó như là tờ giấy dễ dàng xé toạc, trảo lấy mạng Tây Xuyên.

      Trong khí mùi máu tươi nồng đậm nhạt dần, giờ là quá ngọ, ánh mặt trời thưa thớt chiếu qua đám lá. Thổ cẩu ngồi bên cạnh Hạ Ngôn mấy canh giờ, nó rời Hạ Ngôn nửa bước.

      Khi nãy Tô Ly nấp trong rừng cây đột nhiên lao ra thiếu chút nữa lấy mạng Hạ Ngôn. Thổ cẩu lo lắng, khi rời quá xa Hạ Ngôn lại có người muốn đến giết . Vừa rồi nguy hiểm vạn phần, nếu phải tốc độ sau khi biến thân của thổ cẩu nhanh thể tưởng tượng nổi, so với Tô Ly còn hơn vài phần, chỉ sợ rằng trái tim của Hạ Ngôn bị thanh chuỷ thủ xuyên qua.

      Lúc này trong đầu Hạ Ngôn là mảnh hỗn độn.

      Dường như trong trạng thái nửa ngủ say.

      Hạ Ngôn thấy trong đầu mình có khu vực rộng mênh mông trong não, thần thức Hạ Ngôn tới gần khu vực này lại bị loại năng lượng quỷ dị ngăn cản

      Mà khu vực mông lung này cũng ngừng phát sinh biến hoá, đám xương mù với nhiều hình dạng biết từ đâu ra bay lượn khắp nơi rồi chậm rãi biến mất.

      Hạ Ngôn thấy cảnh vừa rồi, thắc mắc sương mù màu tím đó là cái gì?

      " Đây là cái gì?" Trong lòng Hạ Ngôn ngừng thầm hỏi nhưng vẫn thể nào tìm được câu trả lời.

      Cũng biết qua bao nhiêu thời gian, Hạ Ngôn có ý muốn mở mắt, nhưng lại thể.

      Hạ Ngôn biết hết thảy ý niệm của đều bị khu vực mông lung kia ngăn cản, thân thể Hạ Ngôn nghe theo khống chế của mình nữa mà dường bị mảnh mông lung kia khống chế.

      Những ý niệm trong lão Hạ Ngôn phát ra toàn bộ đều bị khu vực mông lung kia ngăn cản, cho nên vô luận có ý niệm gì thân thể cũng làm ra phản ứng nào cả.

      Cũng vì vậy mà vừa rồi Hạ Ngôn mất toàn bộ khí lực và linh lực vì lúc đó thân thể của còn chịu khống chế của nữa.

      "Mảnh mông lung này rốt cuộc làm sao lại xuất ? Chẳng lẽ tồn tại từ trước kia rồi sao?" Thần thức Hạ Ngôn lại lần nữa tới gần nhưng lại lần nữa lại bị năng lượng quỷ dị kia ngăn cản.

      Thời gian tĩnh lặng trôi qua!

      Màn đêm lặng lẽ phủ xuống! Trong rừng các loại điểu thú phát ra tiếng kêu xa gần truyền tới, nhưng Hạ Ngôn vẫn chưa có bất cứ dấu hiệu thức tỉnh nào.

      Lúc này thân thể toát ra ngày càng nhiều tử khí bao quanh. Tử khí này phát sáng nhè cho dù trong đêm tối cũng có thể nhìn thấy. Từ xa nhìn lại đoàn tử khí này ngừng phiêu hốt, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

      Thổ cẩu nhìn thấy quang đoàn màu tím toả huỳnh quang này tò mò ngoái đầu lại, khoé miệng thi thoảng khẽ nhếch lộ ra hàm răng sắc bén.

      Lúc này thổ cẩu rất muốn ngửa cổ gào hú tiếng dài, nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến Hạ Ngôn cuối cùng thể làm gì khác đành đành gừ gừ hai tiếng nằm sấp xuồng mặt đất.

      Bất quá, hai cái tai luôn dựng thẳng, cẩn thận nghe ngóng hết thảy. Bất cứ thứ gì tới gần cũng thể tránh được thính giác của nó.

      Bước sang ngày thứ hai, tử quang người Hạ Ngôn ngày càng dày đặc, toàn thân bị tử khí bao trùm bên trong, dù tới gần trong gang tấc thổ cẩu cũng thể nhìn mặt Hạ Ngôn.

      Trong đầu Hạ Ngôn khu vực mông lung kia cũng dần dần ra hình dáng của nó.

      Hạ Ngôn thấy như dường là thứ vật chất gì đó, dường như là đám tử vân, cần tác động mà tự xoay tròn.

      Dần dần Hạ Ngôn cảm giác ý niệm của mình dường như có thể nhìn thấu đám vật chất phong toả màu tím này. những vậy đám vật chất màu tím này dường như cùng tụ linh huyệt sinh ra liên hệ trực tiếp.

      Hạ Ngôn trong đầu vừa có ý niệm vận chuyển linh lực, ý niệm vừa động, linh lực trong kinh mạch liền vận chuyển.

      Cùng lúc đó đột nhiên phát sinh biến hoá làm cho Hạ Ngôn cũng chấn động.

      Lúc trước Hạ Ngôn muốn vận chuyển linh lực trong cơ thể ý niệm cần phải truyền tới tụ linh huyệt, thông qua tụ linh huyệt mà điều động. Mà bây giờ ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vừa động toàn bộ linh lực trong trăm lẻ tám điều kinh mạch tất cả đều đều theo ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vận chuyển.

      Tụ linh huyệt, đem linh lực trong trăm lẻ tám đường võ đạo kinh mạch liên hệ với nhau, hơn nữa còn tương liên với đám vật chất màu tím ở trong đầu. Hạ Ngôn ý niệm thông qua đám vật chất màu tím này liên hệ với trăm lẻ tám đường kinh mạch và tụ linh huyệt.

      Nếu trước kia tốc độ phản ứng của Hạ Ngôn là rất nhanh bây giờ tốc dộ phải nhanh hơn gấp thập bội. Cơ hồ, ý niệm trong đầu phát ra linh lực đồng thời làm vận chuyển, dường như có chút sai lệch nào.

      Đương nhiên linh lực trong kinh mạch từ trạng thái bất động chuyển sang trạng thái lưu động cùng cần có khoảng thời gian, bất quá đó là đáng kể.

      Đám vật chất này xoay tròn ngừng biến hoá, dường như cùng tụ linh huyệt và trăm lẻ tám đường kinh mạch làm thể, thành bộ phận trong đầu Hạ Ngôn.

      Nhanh chóng vận chuyển linh lực hai vòng, Hạ Ngôn trong lòng vô cùng kinh ngạc! Hạ Ngôn hít sâu hơi, tử khí bên ngoài hoàn toàn thu vào cơ thể.

      Thổ cẩu thấy biến hoá người Hạ Ngôn, biết rằng khẳng định Hạ Ngôn muốn tỉnh lại, thân hình lập tức đứng lên, thân hình to lớn làm cho mặt đất khẽ run, đôi mắt xanh lục vui mừng lẫn sợ hãi nhìn Hạ Ngôn.

      Quả nhiên, Hạ Ngôn chậm rãi mở mắt.

      "Hả?" Hạ Ngôn hai tròng mắt ngưng trọng.

      " phải chứ, sao có thể " Hạ Ngôn nhướng mày, rồi vội vàng cảm nhận lại, gian xung quanh có chút năng lượng đạc thù dũng mãnh hướng cơ thể Hạ Ngôn tiến vào, "Đây là linh lực!"

      Hạ Ngôn chấn động lần nữa nhắm mắt lại!

      Toàn bộ tâm thần cùng cảm ứng.

      Trong khí có lực lượng rất nhanh dũng mãnh hướng tới Hạ Ngôn.

      "Tốc độ hấp thu linh lực nhanh!" Hạ Ngôn ràng cảm nhận được linh lực này sau khi dũng mãnh tiến vào cơ thể, rất nhanh tiến vào tụ linh huyệt, sau đó thông qua đám vật chất màu tím cùng linh lực trong kinh mạch dung hợp làm thể, trở thành bộ phận linh lực của chính mình.

      Nếu linh lực có thể dùng mắt thường để nhìn thấy lúc này thấy Hạ Ngôn như cấi động khẩu, linh lực rất nhanh bị hút vào bên trong.

      " Hạ Ngôn cảm thấy kinh mạch toàn thân tràn đầy linh lực!" Cảm nhận được Hạ Ngôn vô cùng kinh hỉ.

      "Di? Kinh mạch, huyết nhục, xương cốt từ khi nào trở nên cường đại dẻo dai như vậy?" Hạ Ngôn khiếp sợ quan sát cơ thể của chính mình,

      "Vừa mới ngày hôm qua kinh mạch của ta thể thừa nhận linh lực cường đại như thế này tiến vào, bây giờ mặc dù kinh mạch có chút cương cứng nhưng lại hề có chút tổn hao nào. "

      "Còn xương cốt và huyết nhục so với trước cường đại và dẻo dai gấp mười lần. Chẳng lẽ, tất cả những điều này, đều do tụ linh huyệt đại tăng, sau đó đem toàn bộ nội lực chuyển hoá thành linh lực mà phát sinh biến hoá? Lại sinh ra những quang điểm màu trắng cải tạo thân thể ta?Nếu phải vừa rồi đột nhiên hấp thu vận chuyển gấp đôi linh lực, ta có lẽ chưa thể phát !" Nghĩ đến những quang điểm màu trắng kia Hạ Ngôn lập tức cảm thấy thư thái.

      Bởi vì khi Hạ Ngôn làm Linh La ở hội trường cực hạn khiêu chiến, tụ linh huyệt trải qua lần lột xác, sau đó phóng thích năng lượng có hiệu quả chữa thương vô cùng mạnh mẽ. tại, xem ra thân thể được cải tạo cũng tệ.

      Linh lực sau khi tiến và cơ thể Hạ Ngôn cũng chỉ là linh lực bình thường, nhưng sau khi được tụ linh huyệt cải tạo có thêm những quang điểm điểm đặc thù, linh lực này sau khi ra khỏi tụ linh huyệt vẫn tiếp tục xoa dịu toàn thân Hạ Ngôn.

      Bất quá thân thể cũng chỉ cải tạo đến trình độ nhất định, bây giờ gân cốt, huyết nhục, kinh mạch toàn thân Hạ Ngôn ổn định và đạt đến trình độ phi thường cường đại.

      "Hây"

      trải qua hai canh giờ, mặt trời gần lên tới đỉnh đầu, tốc đọ hấp thu linh lực của Hạ Ngôn mới dần chậm lại, cuối cùng thí dừng hẳn.

      Lúc này trong cơ thể Hạ Ngôn linh lực sung mãn dị thường. ngồi xếp bằng mặt đất Hạ Ngôn đột ngột đứng lên. Tay nắm chặt quyền ầm ầm đánh về phía trước. đạo khí lãng kinh người xoáy tròn gào thét từ nắm tay Hạ Ngôn lao ra.

      "Rầm"

      lực lượng lồ đem đất đá lá cây mặt đất toàn bộ quét .

      "Ầm"

      Phía đối diện gốc cây hai người ôm xuể bị đánh nát vụn. "Rắc. rắc" phân liệt thành hơn mười khối lớn , sau đó mới rơi mặt đất.

      Hạ Ngôn chứng kiến màn vừa rồi, kinh hãi nhìn lại nắm tay của mình.

      " tại thực lực đạt đến trình độ này!Nếu thay vào đó là người đứng đối diện nhận quyền của của ta biết như thế nào?" Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.

      Thổ cẩu phát uy, cũng toát ra vẻ vui mừng, nó vốn dĩ cao to hơn Hạ Ngôn ít, bốn vó thô to dậm lên mặt đất chạy tới, nhưng tảng đá mặt đất đều bị nó dẫm nát thành những mảnh . "

      Hạ Ngôn rất nhanh trường kiếm nắm trong tay, thân kiếm rung lên "
      Ong. ong. " Tiếng động tê buốt truyền ra, linh lực nhanh chóng quán chú vào thân kiếm.

      kiếm tuỳ tiện chém ra, đạo kiếm khí kinh người hình cung mang theo khí bạo trầm thấp hướng về phía trước nhanh chóng bay ra.

      Kiếm khí hình cung này nhanh chóng chém vào thân cây đại thụ.

      tiếng vang rất , làm cho Hạ Ngôn cau mày chính là cây đại thụ cũng mảy may xuy xuyển, mà kiếm khi dường như tiêu thất.

      Nhưng giây lát sau đó lại có những thanh răng rắc rất từ đằng sau cách xa cây đại thụ truyền đến

      "
      Răng rắc. "

      Lại nơi xa hơn nữa.

      Lúc này thân cây đại thụ mới xôn xao "
      Oạp" tiếng xé gió phần và dưới thân cây hoàn toàn tách rời, chỗ bị kiếm khí chém qua trơn nhẵn bóng loáng như gương.

      Cây đại thụ thứ nhất ngã xuống sát na sau đó là cây thứ hai, thứ ba…

      Hạ Ngôn cùng thổ cẩu thấy những cây đại thụ ngã xuống ngày càng nhiều!

      "
      Lực lượng mạnh!" Hạ Ngôn thân mình chấn động chuyển mắt qua nhìn trường kiếm tay, trong lòng hoảng sợ.

      kiếm tuỳ tiện này lại liên tục chém đứt hơn mười cây đại thụ rồi mới tiêu tán!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :