CHƯƠNG 105: CÒN THIẾU HUYẾT LĂNG THẢOHạ Ngôn ra khỏi phủ viện Hạ gia, tại nơi vắng lặng đeo mặt nạ Linh La lên rồi lần nữa bước nhanh về phía phòng đấu giá. tuần trước, Hạ Ngôn cầu chủ nhân hiệu thuốc bắc Mạc Khải chuẩn bị cho hai mươi ba loại dược liệu cần thiết để phối chế dược phẩm, sau đó kích mở lớn Tụ Linh huyệt của mình lên. Đến lúc đó, tốc độ nội lực toàn thân chuyển hóa thành linh lực tất nhiên nhanh hơn nhiều. Trong con hẻm , Hạ Ngôn hơi hạ thấp đầu gối xuống, mức độ rất bình thường cho dù có người nhìn thấy Hạ Ngôn căn bản cũng nhìn ra động tác của . Nhưng chỉ trong cái chớp mắt, Hạ Ngôn liền biến mất tại chỗ, tới bức tường khác. Tuy rằng vẫn chưa thể sử dụng linh lực, nhưng trình độ khống chế cùng sử dụng nội lực của Hạ Ngôn đạt tới mức độ cao vô cùng. Cho dù sử dụng võ kỹ, chỉ cần đánh ra quyền kèm theo nội lực bộc phát cũng có thể đục thủng vách tường cứng rắn trong nháy mắt. đến thời gian nén nhang, Hạ Ngôn xuất tại ngoài cửa hiệu thuốc bắc trong phòng đấu giá. - Tới đây tới đây. ở ngoài cửa tiệm thấy Hạ Ngôn tới lập tức quay vào trong tiệm thuốc thanh thúy hô lên. Hiển nhiên Mạc Khải biết hôm nay Hạ Ngôn muốn tới lấy thuốc. Cho nên sớm sai này ở ngoài cửa tiệm thuốc chờ, chỉ cần thấy Hạ Ngôn liền lập tức thông báo cho lão. "Loảng xoảng". "Ầm". Mạc Khải nghe thấy ngoài cửa hô lớn, ở trong quầy vội vàng đứng lên rồi lao ra bên ngoài, nghĩ tới bị đụng vào tủ hàng. Lập tức ngã lăn mặt đất kêu thảm mấy tiếng "ái ui". Tuy nhiên lăn mặt đất vòng, lại vội vàng đứng dậy. Ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa, lúc này Hạ Ngôn đeo mặt nạ xuất trong cửa tiệm thuốc. sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt lấp lánh chớp chớp khác thường, cái chân bó nhàng lùi sang bên. - Linh La tiên sinh! Ngài đến rồi ha ha! Ta chờ ngài cả buổi sáng đó. Mạc Khải nhìn Hạ Ngôn cười nịnh . Hạ Ngôn gật đầu đáp: - Ừ! Mạc Khải tiên sinh, dược liệu ta cần chuẩn bị tốt chưa? vào tiệm thuốc, Mạc Khải khom người : - Việc này. - Linh La tiên sinh! Ta hết sức! Mạc Khải thở dài tiếng tiếp: - Nhưng dược liệu cao cấp Huyết Lăng Thảo kia ta chuẩn bị được. Huyết Lăng Thảo thuộc loại dược liệu cao cấp tương đối hiếm có, giá cả vô cùng sang quý. Hơn nữa nhiều khi có tiền cũng mua được, phần lớn xuất cuộc đấu giá tại phòng đấu giá. - Những dược liệu khác đều chuẩn bị tốt rồi sao? Hạ Ngôn cũng sớm lường trước được Huyết Lăng Thảo có thể tìm được. - Đúng vậy! Mạc Khải vẻ mặt buông lỏng đáp: - Ngoại trừ Huyết Lăng thảo ra, hai mươi hai dược liệu khác gồm Ma Thảo, Ô Đại Lan, Bách tiết Thảo. ta đều chuẩn bị tốt, hơn nữa tại toàn bộ chuyển tới. - Ừ! Vậy giá cả thế nào? Hạ Ngôn gật đầu. - Tất cả tổng cộng cần bao nhiêu kim tệ? Những lời trước tới, Hạ Ngôn cũng có hỏi giá cả đích thực của những dược liệu đó. Mà Mạc Khải cũng cho Hạ Ngôn, theo lão thấy đối với những cường giả như Hạ Ngôn, tiền tài tuyệt đối là vấn đề. Hơn nữa hai lần giao dịch với Hạ Ngôn, Mạc Khải cũng đại khái hiểu được Hạ Ngôn tuyệt đối ít kim tệ. - Linh La tiên sinh! Bởi vì số dược liệu ngài cần lần này khá nhiều, hơn nữa trong đó có hơn mười loại dược liệu vô cùng sang quý. Sau khi chiết khấu, tổng cộng cần hai mươi bốn vạn năm nghìn sáu trăm kim tệ. Mạc Khải hai mắt tỏa sáng đáp lời: - Hì hì! Chỉ tính số chẵn thôi, Linh La tiên sinh trả cho ta hai mươi bốn vạn năm nghìn kim tệ là được rồi. Lúc này có thể tiến hành lần buôn bán lớn như vậy, Mạc Khải đương nhiên thầm vui mừng. Hơn hai mươi vạn kim tệ, toàn bộ thu nhập của tiệm bán thuốc bình thường cũng nhiều như vậy. Hơn nữa phần lớn dược liệu đều là dược liệu bình thường, lợi nhuận cũng cao. Càng là dược liệu giá cao lợi nhuận càng cao! Cho dù chiết khấu cũng vẫn thu được lợi nhuận khổng lồ. - Sao? Hai mươi bốn vạn năm nghìn? Hạ Ngôn thân hình ngưng lại cau mày hỏi. tại Hạ Ngôn tổng cộng cũng chỉ có hơn mười hai vạn kim phiếu, còn thiếu gần nửa. - xong! ngờ kim tệ đủ. Hạ Ngôn buồn rầu thầm nghĩ. - Linh La tiên sinh! Trong số dược liệu ngài cần có mấy loại dược liệu mà gốc cần hai ba vạn kim tệ mới có thể mua được, đều là dược liệu luyện chế đan dược cao cấp đó. Ta tuyệt đối bán mắc cho Linh La tiên sinh. Nghe được thanh Hạ Ngôn thích hợp, Mạc Khải lập tức có chút khẩn trương. Nụ cười mặt liền đông lại. Mạc Khải tưởng là Hạ Ngôn cho rằng nâng giá. Cho nên vội vàng giải thích với Hạ Ngôn. Mồ hôi từ trán cũng chảy xuống. Hạ Ngôn thấy Mạc Khải như thế liền khoát tay cười : - Ta biết rồi, ừ! Tuy nhiên lần này ra ngoài ta mang đủ kim phiếu, như vậy , chờ thêm mấy ngày nữa ta lại đến lấy dược liệu. Ngươi yên tâm ta nhất định mua những dược liệu này. - Được được! thành vấn đề, hoàn toàn thành vấn đề. Mạc Khải lau mồ hôi trán luôn miệng . Chẳng qua mấy ngày sau mua vậy có vấn đề gì lớn. Tài chính của hiệu thuốc trong khoảng thời gian ngắn cũng có thể đủ chi tiêu. - Đúng rồi! Mạc Khải ánh mắt linh động nhìn xung quanh chút rồi lên tiếng tiếp: - tuần sau Hội đấu giá dường như có bán đấu giá gốc Huyết Lăng Thảo. Linh La tiên sinh! Nếu ngài muốn mua vậy có thể. Hội bán đấu giá cứ tháng tổ chức lần, mỗi lần đều bán đấu giá những mặt hàng được chọn lọc từ trước đó. Lúc này những vật gì quý báu của thành thị đều được bán ra, ví dụ như số đan dược, số dược liệu cao cấp. Thậm chí cả số bí điển võ kỹ khá cường đại cũng có thể xuất hội đấu giá. Nghe được Mạc Khải ra tin này, Hạ Ngôn khỏi tinh thần chấn động. Chỉ còn Huyết Lăng Thảo nữa là có thể chuẩn bị đầy đủ hết những dược liệu cần thiết rồi. - "Nhưng số kim tệ này lấy ở đâu bây giờ? Gia tộc? được! Thân phận của ta tuyện đối thể để bại lộ lúc này. Hơn nữa hơn mười vạn kim tệ cũng phải số lượng , phải thông qua trưởng lão hội mới được". Hạ Ngôn trong lòng suy nghĩ. Thấy Hạ Ngôn nhíu mày trầm ngâm, Mạc Khải cũng dám quấy rầy. Chỉ có thể khẩn trương nhìn nhìn Hạ Ngôn. ở bên cạnh cũng ngừng quan sát Hạ Ngôn. Ánh mắt chuyển động ngừng. - biết vị Linh La tiên sinh này có phải rất trẻ tuổi hay ? Ôi chao! Ngày nào cũng đeo mặt nạ là. Nghe giọng của Hạ Ngôn, trong lòng ngừng thầm . - Ừ! Mạc Khải tiên sinh, hết sức cảm ơn ngươi báo tin. Hội đấu giá tuần sau ta tới. Đến lúc đó cùng mua hết số dược liệu này luôn. Trầm mặc hồi, Hạ Ngôn mới lên tiếng đáp lại Mạc Khải. Mạc Khải vội vàng cười : - cần khách khí! Linh La tiên sinh ngàn vạn lần nên khách khí với ta như vậy! - Sau này ngài có bất cứ phân phó gì, chỉ cần Mạc Khải ta có thể làm được xin ngài cứ việc phân phó. Ha ha! Mạc Khải cười nịnh tiếp. *** - Tây Xuyên! Tây Xuyên! Tây Xuyên! Tầng ba hội trường, số tộc trưởng của mấy gia tộc nhị lưu thành Ngọc Thủy đều giơ nắm tay, vẻ mặt hưng phấn lớn tiếng la hét. Ở lôi đài có hai người đứng đối diện nhau. người trong đó chính là chủ võ đài cao cấp từng giao thủ với Hạ Ngôn, Phi Vân. Mà người còn lại là thanh niên mặc trường bào rực rỡ. Thoạt nhìn quá ba mươi tuổi, ánh mắt sắc bén như chim diều hâu, khuôn mặt hình lưỡi dao. Vũ khí sử dụng là đôi thiết trảo đen nhánh, phía sau thiết trảo được xuyên dây xích sắt. - Phi Vân? Ngươi chẳng lẽ chịu nhận thua sao? Tây Xuyên nhếch miệng cười lạnh, giọng điệu cuồng ngạo . Trước khi Tây Xuyên đánh trận này cũng thắng liên tiếp mười trận! Năm trận so tài khiêu chiến sơ cấp, năm trận so tài khiêu chiến trung cấp. tại tới trận khiêu chiến cao cấp. Đối thủ của chính là chủ võ đài cao cấp Phi Vân. Trước đó Phi Vân bị Hạ Ngôn đánh bại, nhưng Hạ Ngôn bỏ đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp, cho nên Phi Vân tiếp tục đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp tiếp nhận khiêu chiến của những tuyển thủ khác. Tây Xuyên liên tiếp mười trận, danh vọng đạt tới đỉnh cao. Cũng giống như Linh La trước đó, thậm chí so với Linh La còn mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì, trong mười trận khiêu chiến đều đánh bại đối thủ chiêu có ngoại lệ khác. Thậm chí có bốn trận khiêu chiến đối thủ của đều bị đánh cho trọng thương, cuối cùng phải khiêng ra khỏi lôi đài. - Nhận thua? ha ha! - Tây Xuyên! Ngươi xuất chiêu ! Phi Vân vừa xong, lập tức "vù" tiếng. Thiết trảo của Tây Xuyên bay ra, mang theo tiếng xé gió khiến người khác run sợ. Thiết trảo với tốc độ kinh người đánh về phía Phi Vân. Phi Vân biến sắc, vội vàng giơ vũ khí trong tay lên đón đỡ, đồng thời thân thể uốn cong lại, làm ra động tác mà người thường căn bản thể làm được. "Keng". Vũ khí hai người chạm nhau, tia lửa tóe ra bốn phía. - hổ là Linh sư, thực lực tương đối tệ. Tây Xuyên cười hiểm : - Tuy nhiên ngươi phải đối thủ của ta. Tây Xuyên đột nhiên giật thiết trảo trong tay về, tạo nên đường tàn ảnh trong trung. Sau đó lại tiếp tục bay ra với tốc độ nhanh hơn! Lần này ngay cả tàn ảnh cũng nhìn thấy được. Những người đặt cược ở bốn phía trong phòng đều tự chủ hít hơi khí lạnh. Có thể thấy di chuyển của Tây Xuyên chỉ có cường giả Linh sư mà thôi! cường giả Linh sư chấn động : - ra Tây Xuyên này đạt tới cảnh giới Linh sư! Lực lượng của chiêu này hoàn toàn vượt xa cường giả Hậu Thiên. - ổn. Phi Vân trong lòng hoảng hốt, chỉ cảm giác được đạo năng lượng linh hoạt, vô cùng sắc bén mãnh liệt đánh tới, nhưng cách nào nắm được đường thiết trảo của đối phương. Vũ khí trong tay vội vàng dựa vào cảm giác xuất chiêu đón đánh, nhưng lại chém vào khoảng ! - "Nguy rồi!" tia chớp vừa xẹt qua trong đầu Phi Vân, ngay sau đó trước ngực bị lực rất mạnh đánh vào. "Hự!" ngụm máu tươi từ trong miệng Phi Vân phun ra, sau đó thân thể Phi Vân liền bị đánh bay ra khỏi võ đài rơi mặt đất cách đó rất xa. - Hắc hắc! Ta cho ngươi cơ hội nhận thua, nhưng ngươi lại tự lượng sức mình! Tây Xuyên lạnh lùng cười, ánh mắt chớp động . Tây Xuyên thu thiết trảo lại, có chút khinh thường liếc mắt nhìn Phi Vân nằm mặt đất phía xa. Phi Vân sắc mặt trắng bệch, đòn đánh vào ngực nghiêm trọng vừa rồi khiến thể vận chuyển nội lực, xương sườn cũng gãy mấy cái. - mạnh! Thực lực của đạt tới cảnh giới Linh sư rồi. Phi Vân từ mặt đất ngước mắt nhìn về phía Tây Xuyên thầm nghĩ. - Ha ha ha! Thắng, thắng rồi! gã đặt cửa Tây Xuyên thắng ngạc nhiên vui mừng la lớn. Bốn phía trong phòng, có người vui sướng, lại có người lắc đầu bất đắc dĩ thở dài.
CHƯƠNG 106: ĐÊM TRƯỚC GIÔNG BÃO Người có thể tiến vào tầng thứ hai để xem và đặt cược trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp cũng đều phải người bình thường. Bọn họ mỗi lần đặt đều lấy đơn vị vạn để tính. Người thắng vui mừng, kẻ thua chán nản. Chuyện này rất bình thường, mặc dù bọn họ đều có gia tài bạc triệu cũng có khả năng thờ ơ trước việc mất hàng vạn kim tệ. Trong gian phòng xa hoa bên trong hội trường, Lý Thiên Luân cùng Nhã Phân đều ở trong đó. Phòng này chính là nơi Lý Thiên luân thường dùng làm nơi xử lý công việc. Cũng chỉ có Nhã Phân có thể tự do ra vào nơi này. Trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp vừa mới kết thúc khiến Lý Thiên Luân cùng Nhã Phân đều phá lệ khiếp sợ. Mặc dù trong mấy trận đấu trước đó, Lý Thiên Luân cùng Nhã phân bắt đầu chú ý Tây Xuyên, nhưng trong trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp cuối cùng này, thực lực Tây Xuyên biểu ra vẫn khiến hai người có chút giật mình. khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Nhã Phân vẫn còn mang chút kinh ngạc. Phải biết rằng, hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy trải qua biết bao nhiêu năm có xuất người khiêu chiến có thể thắng được Phi Vân. Mà trong hai tháng gần đây lại liên tiếp xuất hai người đánh bại Phi Vân. Mà trận này chỉ dùng hai chiêu khiến cho Phi Vân trọng thương. Người đầu tiên chính là Linh La mới xuất lâu trước. Mà người thứ hai còn lại chính là Tây Xuyên. Tây Xuyên này cũng phải người thành Ngọc Thủy, mà tháng trước mới tiến vào thành Ngọc Thủy. Thời điểm mới bắt đầu, Tây Xuyên này cũng giống như Linh La đều có ai từng nghe tới đại danh Tây Xuyên. Mà sau trận so tài khiêu chiến đầu tiên, Tây Xuyên mới dần dần được mọi người chú ý. Trận so tài khiêu chiến đầu tiên, chỉ dùng trảo chặt đứt đùi tên chủ võ đài kia! Lập tức võ đài máu tươi phun chảy, khiến rất nhiều người đều khiếp sợ đến thể nên lời. Mặc dù ở võ đài cũng ít người bị thương thậm chí có lúc bị chết, nhưng trường hợp trực tiếp đánh gãy đùi đối phương cách đẫm máu như vậy lại rất hiếm khi xuất . Trận thứ hai, trận thứ ba, trận thứ tư tiếp theo đó. Cho đến trận thứ mười, Tây Xuyên giành toàn thắng! Nhã Phân cũng từng đặc biệt cho điều tra bối cảnh của Tây Xuyên, nhưng cuối cùng kinh ngạc phát , ngay cả lực lượng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng thể điều tra ra người này. Chỉ biết được từ thành Kim Dương tới thành Ngọc Thủy. Thành Kim Dương cũng là chủ thành cùng cấp với thành Tử Diệp, ở phía đông thành Tử Diệp, cách nhau hơn mười quận thành. Tây Xuyên này vào thành Ngọc Thủy dường như cũng có mục đích gì. Ban đầu tham gia so tài khiêu chiến dường như chỉ muốn kiếm chút kim tệ. Tuy nhiên Nhã Phân vẫn hoài nghi trong lòng, ngàn dặm xa xôi tới thành Ngọc Thủy chỉ để kiếm kim tệ? Điều này quả khiến người khác khó hiểu, nếu muốn kiếm kim tệ vậy ở bất cứ chủ thành hay quận thành nào đều có thể kiếm, vì sao nhất định phải tới thành Ngọc Thủy? sau khi trận khiêu chiến hôm nay kết thúc, Nhã Phân lại càng thêm hoài nghi. HIển nhiên Tây Xuyên này là gã cường giả Tiên Thiên, người có thực lực mạnh mẽ như vậy nếu muốn kiếm kim tệ, có rất nhiều phương pháp so với tham gia so tài khiêu chiến tại hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến nhanh lẹ hơn nhiều, cũng kiếm được nhiều hơn nhiều. - Cường giả cảnh giới Linh sư. Ngón tay Lý Thiên Luân chậm rãi gõ nhịp mặt bàn trong phòng, ánh mắt lóe sáng. - Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến bé thành Ngọc Thủy chúng ta ngờ xuất cường giả Linh sư tham gia so tài khiêu chiến! Có ý tứ! Rất có ý tứ! Lý Thiên Luân đưa ánh mắt nhìn về phía Nhã Phân, khóe miệng mang vẻ tươi cười quỷ dị, hai vai khẽ di động chút. khí trong phòng lại có chút ngột ngạt. - Hội trưởng! Nếu Tây Xuyên này đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp vậy sau này. Nhã Phân sắc mặt ngưng trọng, thân hình gợi cảm cùng bộ lễ phục màu đen cao quý tản mát ra mùi hương khiến người khác mê say. - đâu! Lý Thiên Luân lắc đầu : - là cường giả Linh sư! Ha ha, nếu muốn đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp, ta nghĩ rất nhanh có Linh sư đến khiêu chiến . Như vậy đối với hội trường chúng ta cũng có lợi. Lý Thiên Luân khoát tay áo cười . Nhã Phân chân mày nhăn lại, sau đó liền giãn ra, tay đặt bàn bĩu môi : - Tôi hiểu rồi! Hì hì, chỉ tiếc thành Ngọc Thủy chỉ là quận thành, nếu là chủ thành . - Xin dừng bước! Đúng lúc Nhã Phân , phía ngoài đột nhiên truyền đến thanh ồn ào. - Là tiếng của hộ vệ! Nhã Phân nhíu mày . - Ừ! Lý Thiên Luân gật đầu. - Tránh ra! Ta muốn vào gặp hội trưởng các ngươi! giọng khác vang lên. Lý Thiên Luân nhướng mày ngạc nhiên : - Ồ? Sao lại là Tây Xuyên? Nhã Phân cũng khó hiểu như vậy. Lý Thiên Luân đứng dậy hướng về phía cửa hô lên: - Để Tây Xuyên tiên sinh vào ! Bóng người lóe lên, từ cửa phòng nháy mắt chợt xuất người. Người này chính là cường giả Linh sư vừa mới đánh bại Phi Vân võ đài cao cấp, Tây Xuyên! - Ha ha! Ra mắt hội trưởng đại nhân! Sau khi Tây Xuyên tiến vào, cười ha ha, ánh mắt dạo vòng người Nhã Phân, sau đó mới nhìn Lý Thiên Luân . cũng biết thực lực Lý Thiên Luân. Nhã Phân bị nhìn có chút hờn giận cau mày, tuy nhiên đó chỉ là chuyện tình trong nháy mắt, lập tức liền khôi phục tươi cười. Nhã Phân đương nhiên biểu lộ sắc thái để Tây Xuyên thấy. Cho dù có chút mất hứng nàng cũng có thể nhanh điều chỉnh tốt tâm tình của mình. Tây Xuyên này quả khiến nàng rất thích. Nhã Phân vẫn thích người như Linh La hơn, sạch, gọn, linh hoạt, những lúc ở gần Linh La tâm tình Nhã Phân đều phi thường tốt đẹp, thậm chí có loại cảm giác chờ mong. - Tây Xuyên tiên sinh! biết ngài tìm ta có việc gì? Lý Thiên Luân đưa mắt nhìn Nhã Phân, sau đó quay lại nhìn Tây Xuyên hỏi, vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ. Tây Xuyên nhướng chân mày, ánh mắt híp lại cười hắc hắc : - Hội trưởng đại nhân! Ta nghe thành Ngọc Thủy này lâu trước có Linh La đánh bại Phi Vân! Ta thấy bằng Hội trưởng bố trí cho ta chiến trận cùng Linh La kia ! Sau khi Tây Xuyên đánh bại Phi Vân, chợt nghe lâu trước có người khiêu chiến tên là Linh La cũng đánh bại Phi Vân, lập tức liền hỏi Linh La là ai. Tuy nhiên, người đó cũng biết lắm, đương nhiên thể cho . Cuối cùng, người đó chỉ cho đến tìm hội trưởng Lý Thiên Luân để Lý Thiên Luân sắp xếp trận giao chiến này. - Linh La? Lý Thiên Luân nhướng mày trầm ngâm lát, ánh mắt chợt lóe : - Tây Xuyên tiên sinh! Linh La tiên sinh cũng phải là chủ võ đài của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, ngài muốn giao chiến cùng cần phải được đồng ý của mới được! - Nếu có thể để Tây Xuyên giao chiến cùng Linh La, vậy nhất định khiến cho thành Ngọc Thủy chấn động. Đến lúc đó thanh danh hội trường cực hạn thành Ngọc Thủy càng lớn hơn nữa! Điều này đương nhiên cũng là điều Lý Thiên Luân mong được thấy nhất. Tuy nhiên tại cũng thể xác định Linh La có chấp nhận tham gia trận khiêu chiến này hay . - Hắc hắc! Ta tin hội trưởng đại nhân chắc chắn có biện pháp! Hơn nữa, chuyện này đối với hội trường Cực Hạn khiêu chiến cũng là chuyện tốt mà! Hội trưởng có thể yên tâm, ta nhất định lấy tính mạng Linh La kia! Tây Xuyên nhướng lông mày hiểm cười . Nhã Phân ở bên cạnh hô hấp liền nặng nề, trong lòng như bị tắc nghẽn. Nghe thấy Tây Xuyên muốn giao thủ với Linh La, Nhã Phân đột nhiên cảm thấy trận hoảng hốt. Linh La tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là cường giả Hậu Thiên đỉnh. Chênh lệch với Linh sư cũng phải chút xíu. Nếu hai người giao thủ vậy hy vọng thắng của Linh La gần như bằng . Nhìn vẻ mặt Tây Xuyên này, tuy rằng lấy tính mạng của Linh La, nhưng nếu phế cánh tay hoặc cái chân vậy chẳng phải Linh La trở thành phế nhân sao? Nhã Phân biết thân phận của Linh La, thực ra cũng chẳng phải nàng căn bản có lý do gì phải lo lắng. Nhưng loại lo lắng này chính là thân bất do kỷ. Từ trong nội tâm phát ra thể khống chế! Nhã Phân có chút thất thần, cắn cắn đôi môi đỏ mọng. - Tây Xuyên tiên sinh! Sinh tử võ đài do tuyển thủ tự chủ! Lý Thiên Luân da mặt khẽ giật giật mấy cái, trầm giọng . Vừa rồi Tây Xuyên lấy tính mạng Linh La, thân là Hội trưởng tự nhiên thể chấp nhận những lời này! - Ha ha ha! Đúng vậy, ta biết quy củ này. Ánh mắt lãnh của Tây Xuyên xoay chuyển, lại nhìn về phía Nhã Phân lâu, sau đó thu hồi ánh mắt: - Vậy xin hãy bố trí cho ta giao chiến với Linh La kia vào ba ngày sau ! - Hội trưởng, Nhã phân tiểu thư! Ta xin cáo từ trước! Năm vạn kim tệ tiền thưởng ta lấy rồi! Hắc hắc, cảm ơn! xong, Tây Xuyên xoay người tiếng động về phía cửa ra ngoài. Sau khi Tây Xuyên rời , đôi chân mày của Nhã Phân cũng dính sát lại với nhau. - Hội trưởng! Ngài muốn cho Linh La giao chiến với Tây Xuyên này sao? Giọng quyến rũ của Nhã Phân cũng có chút ngưng trọng, ánh mắt cũng có phần hốt hoảng. Lý Thiên Luân nhìn về phía Nhã Phân, ngón tay ngừng gõ lên mặt bàn, trầm mặc lát rồi : - Chuyện này còn phải xem ý Linh La, nếu đồng ý vậy ta cũng có lý do gì để cho hai người bọn họ giao chiến. vậy, tại sai người tới Hạ gia báo tin cho Linh La , kêu đến hội trường sau đó cẩn thận thương lượng cùng . Ta thấy có lẽ đồng ý. Ha ha! Nếu đồng ý vậy hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến của chúng ta. xong Lý Thiên Luân có chút đắc ý nở nụ cười. - Nhã Phân! dường như có chút thoải mái. Chẳng lẽ lo lắng cho Linh La? Đột nhiên, giọng điệu Lý Thiên Luân thay đổi, ánh mắt có chút cổ quái dò hỏi. Thân thể mềm mại của Nhã Phân khẽ chấn động, vội : - phải! Tôi. tôi chỉ cảm thấy Tây Xuyên này quá cổ quái! Linh La là cường giả Hậu Thiên, tuy rằng đánh bại Phi Vân nhưng cũng thể là đối thủ của Tây Xuyên này. Nếu để Linh La giao chiến với vậy Linh La rất nguy hiểm! Linh La mới mười lăm tuổi mà thôi! - Ôi! Lý Thiên Luân than tiếng, ánh mắt nhìn xa xa : - cứ làm theo lời ta ! Quyền quyết định chuyện này ở trong tay Linh La, vậy cứ xem bản thân Linh La ! Lý Thiên Luân chớp chớp mắt khoát tay với Nhã phân. Nhã Phân mặt có chút lo lắng, cũng thêm gì nữa, đành phải chuyển bước chậm rãi lui xuống. - Hy vọng Linh La ngu ngốc đồng ý tốt! Ừ, chờ Linh La đến ta thuyết phục nên đồng ý. Sau khi ra khỏi phòng Lý Thiên Luân, Nhã Phân bắt đầu gia tăng cước bộ đồng thời trong lòng thầm nghĩ. qua khúc ngoặt, mặt Nhã phân còn vẻ hít thở thông nữa, lại khôi phục vẻ thong dong tươi cười tự tin như trước. *** Hạ Ngôn từ trong hiệu thuốc bắc ra, đôi chân mày sau chiếc mặt nạ nhăn lại. - Cho dù chưa tính Huyết Lăng Thảo vẫn còn thiếu mười hai vạn kim tệ nữa! Số tiền đó kiếm thế nào được đây? Hạ Ngôn lắc lắc đầu ở đường: - Ôi! Gia đình bình thường thu nhập năm cũng chỉ mười mấy kim tệ! Mà gốc cây thảo dược cũng cần mấy vạn kim tệ. Luyện đan phối chế dược quả phải việc người bình thường có thể làm. Hạ Ngôn bất đắc dĩ thở dài. Hạ Ngôn mặc thân quần áo màu xanh cũng có lập tức quay về phủ viện Hạ gia, phải nghĩ ra biện pháp kiếm tiền mới được. Dọc theo con phố hẹp, Hạ Ngôn cứ đưa bước về phía nam. đường, cho dù có người nhìn thấy Hạ Ngôn cũng quá để ý. Hình dáng Hạ Ngôn tại cũng thể khiến người khác liên tưởng tới thân phận Tộc trưởng tương lai của Hạ gia. Sau khi ra khỏi tiệm thuốc bắc Hạ Ngôn tháo chiếc mặt nạ xuống, khuôn mặt khôi ngô hai chân mày nhăn lại gần nhau. - Số kim tệ còn thiếu đó khó kiếm mà! Hạ Ngôn lắc đầu thầm nghĩ. - Nếu chỉ thiếu mấy vạn kim tệ có lẽ còn có thể tìm tộc trưởng cùng trưởng lão hội nhờ giải quyết. Nhưng đây lại là mười mấy vạn kim tệ! Phường thị khu Bắc Hạ gia chúng ta lợi nhuận tháng cũng chỉ mấy vạn kim tệ mà thôi. Gia tộc khổng lồ như vậy, các vấn đề phải chi tiêu bằng tiền cũng cực kỳ tốn kém. Chỉ sợ kim tệ tích lũy được trong ngân khố Hạ gia cũng quá nhiều! ở đường, trong lòng Hạ Ngôn luôn xoay quanh mấy ý nghĩ như vậy. - Ồ? Hạ Ngôn vừa tập trung nhìn, bước chân tự nhiên dừng lại. - Ta thế nào lại đến Phường thị khu Nam tịch gia rồi? Phường thị khu Nam này là phường thị lớn nhất Tịch gia, cũng chính là trụ cột kinh tế của Tịch gia. Lợi nhuận quả khôgn tồi nha! nếu phường thị khu Nam sụp đổ vậy Tịch gia lập tức gặp khó rồi. Từ rất xa Hạ Ngôn nhìn thấy ít người tu luyện ra vào Phường thị khu Nam. tại tuy rằng danh vọng Hạ gia bởi vì quan hệ của Hạ Ngôn mà tăng lên tầng cao mới, nhưng vấn đề lợi nhuận, chỉ đơn thuần dựa vào danh vọng cũng thể đánh bại đối thủ. Dù sao Tịch gia kinh doanh ở thành Ngọc Thủy hàng trăm năm, có rất nhiều gia tộc cùng thế lực đều phụ thuộc Tịch gia. Hơn nữa, thời gian dài như vậy Tịch gia cũng có rất nhiều khách hàng cố định ủng hộ. Những người này có khả năng bởi vì danh vọng Hạ gia càng ngày càng lớn mà lựa chọn xa lánh Tịch gia, làm ăn với Hạ gia được. Trừ khi Tịch gia hoàn toàn tan vỡ còn hy vọng đông sơn tái khởi, bọn họ có lẽ mới có thể suy nghĩ tới việc thay đổi phe cánh. - Bố cục tổng thể của phường thị khu Nam cũng khác biệt lắm so với Phường thị khu Bắc Hạ gia chúng ta. Hạ Ngôn đảo mắt quan sát, tinh quang trong mắt chớp động. - Nếu đến đây rồi vậy vào xem! Ý niệm trong đầu xoay chuyển, Hạ Ngôn liền cất bước vào bên trong phường thị. - Này lão lý! Thịt ngày hôm qua ta mua tại sao tươi? Có phải lão lấy thịt hôm trước chưa bán hết bán cho ta hay ? Hạ Ngôn mới vừa vào trong khu vực phường thị, chợt nghe thấy giọng la lớn bên cạnh. Đưa mắt nhìn sang, Hạ Ngôn thấy gã râu quai nón chất vấn người bán thịt. Trong phường thị, các loại cửa hàng bán tạp hóa, đồ ăn hay bán thịt đều có. Chỉ cần là nghề nghiệp có thể kiếm tiền đều có thể nhìn thấy ở trong này. Phường thị thực ra chính là cái chợ lớn. Tuy nhiên, chợ này là do gia tộc chiếm đóng, người ngoài muốn tiến vào cần phải được gia tộc này đồng ý. - Hả? Cái gì? tươi sao? Lão Trương! Những lời này mà ngươi cũng ! Lão Lý ta bán thịt cũng phải ngày hai ngày, có khi nào ta hãm hại người chưa? Số thịt đó đều là thịt tươi vừa mổ xong đó! Từ trong cửa hàng thịt thò ra cái đầu bóng láng kêu lớn với gã râu quai nón kia. Xem ra hai người này quen biết nhau nhiều năm, lão Trương này hẳn là thường xuyên tới nơi này mua thịt. - Vậy sao? Dù sao cũng cảm thấy được quá tươi mới. Thôi quên quên , ta mua vải dệt cho đám phụ nữ trong nhà đây, cả ngày kêu la bắt ta mua quần áo mới, ta trước đây! Gã râu quai nón xong, chân bước rộng nhanh chóng về phía trước. - Ha ha! Ngươi đối với đám đàn bà đó của ngươi quả tệ đó, vậy hẹn gặp lại. Lão Lý cười ha ha với theo. Hạ Ngôn ở bên cũng lắc đầu cười khẽ. Kỳ thực cuộc sống bình dân như vậy cũng có rất nhiều lạc thú, cần ưu sầu phiền não về rất nhiều chuyện. Tuy nhiên bọn họ vĩnh viễn cũng thể cảm nhận được vinh quang của cường giả. Bọn họ chỉ có thể ngửa mặt trông nhìn những cường giả này. Chẳng hạn như khu phố này đột nhiên xuất cường giả Linh sư, vậy sợ rằng sinh ra chấn động. Bất kể là người tu luyện hay là bình dân đều nhất định tiến lên để được thấy, hơn nữa còn ngạc nhiên thán phục. Có ai hâm mộ cường giả chân chính? Nhưng người có thể trở thành cường giả chân chính chỉ có số ít bộ phận. Người thuộc số ít này nắm giữ phần lớn tài nguyên toàn bộ đại lục! - Ồ? Trong quán trà cách đó ngoài trăm mét, gã hộ vệ mặc trang phục Tịch gia ánh mắt biến đổi. đạo lệ quang từ trong mắt bắn ra. vừa rồi trong lúc vô ý nhìn ra phía ngoài, ngờ thấy được gương mặt mà quen thuộc. Đương nhiên, là đội trưởng thị vệ Phường thị Tịch gia. Tất nhiên thường xuyên ở trong phường thị nhìn thấy người quen. Nhưng gương mặt này lại khiến mạnh mẽ chấn động trong lòng, toàn thân cũng run lên. - Người này tại sao giống tiểu tử Hạ gia kia như thế? Trưởng hộ vệ phường thị cau mày lẩm bẩm. - Đại ca! Sao vậy? gã hộ vệ bên cạnh mê hoặc nhìn trưởng hộ vệ, kinh ngạc lên tiếng hỏi. Trưởng hộ vệ chỉ ra ngoài : - Ngươi xem. Tên hộ vệ đưa ánh mắt theo tay trưởng hộ vệ nhìn ra phía ngoài, chỉ nhìn thấy thanh niên mặc bộ trang phục màu xanh đứng ở nơi đó, mê hoặc quan sát đánh giá những người đường cùng cửa hàng hai bên. - là ai vậy? Tên hộ vệ cũng chưa từng gặp Hạ Ngôn. Mà trưởng hộ vệ lại từng thấy Hạ Ngôn ở cuộc tranh đoạt danh ngạch lâu trước đó, cho nên nhận biết được. Trưởng hộ vệ sửng sốt, mới nhớ ra những hộ vệ này chưa từng thấy qua người đó lần nào, lập tức trầm giọng : - chính là Hạ Ngôn của Hạ gia nổi danh đó. Hiệu Mãnh! Nghe gần đây lại được đề cử làm hậu tuyển tộc trưởng Hạ gia nữa! Ngay cả trưởng lão hội cũng thông qua rồi. Sau này rất có thể chính là tộc trưởng Hạ gia đó! - A? chính là Hạ Ngôn đó sao? Hộ vệ kia chấn động. - Ừ! Đừng kinh động , để xem muốn giở trò gì. Trưởng hộ vệ gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo . *** - Tộc trưởng! Trong phủ viện Hạ gia! Hạ Phi Long ở trong tiểu viện, lão vừa mới ăn cơm trưa xong, chuyện cùng với Hạ Tử Hân về chút tình tu luyện, chợt nghe thấy hộ vệ từ bên ngoài gọi lớn. - Vào ! Hạ Phi Long hướng ra ngoài cửa . Hộ vệ nghe xong bước vào phía trong cửa bước, thân thể chợt lóe lên tiến tới. Hộ vệ này thực phiên trực tại cửa chính Hạ gia. - Có chuyện gì sao? Hạ Phi Long đưa mắt nhìn hộ vệ hỏi. - Mới vừa rồi Nhã Phân tiểu thư của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đưa tới phong thư! Hộ vệ cúi đầu khom người . Hạ Tử Hân ở bên cạnh tròng mắt xoay chuyển tò mò nghe. - Ồ? Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến? Hạ Phi Long khỏi kinh ngạc chút, hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến bình thường cũng tiếp xúc cùng gia tộc thế lực nào. lần trước cuộc tranh đoạt danh ngạch, Nhã Phân ngoại lệ ngồi ghế của Hạ gia cũng khiến người khác thể ngờ rồi. tại nghĩ tới lại phái người đưa thư tới, Nhã Phân này muốn làm gì đây? - Bức thư này là gửi cho Hạ Ngôn thiếu gia! Hộ vệ mặt thay đổi tiếp. - Gửi cho Hạ Ngôn? Hạ Phi Long ánh mắt lấp lánh, vẻ mặt cổ quái kinh ngạc hỏi. Hạ Tử Hân lại nghi hoặc cau mày. - Đúng vậy! Nhưng vừa rồi khi thuộc hạ đưa thư này tới Hạ Ngôn thiếu gia ở trong phủ viện, cho nên thuộc hạ đưa bức thư này tới cho Tộc trưởng! Hộ vệ kia vừa vừa từ trong người lấy ra phong thư màu vàng, tiến lên hai bước đưa cho Hạ Phi Long. Hạ Phi Long tiếp nhận bức thư nhìn chút. - Quả là thư của hội trường Cực hạn Khiêu Chiến. Ừ! Ngươi được rồi! Hạ Phi Long gật đầu với hộ vệ. - ! Tộc trưởng! Hộ vệ cung kính đáp, rồi sau đó lùi lại ba bước mới xoay người rời . - Phụ thân! Nhã Phân của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến kia vì sao lại tìm Hạ Ngôn? Hạ Tử Hân chờ hộ vệ vừa rời liền kìm nổi lên tiếng hỏi. Người Hạ gia còn chưa ai biết Hạ Ngôn chính là Linh La, tự nhiên biết quan hệ giữa Hạ Ngôn cùng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. Nhã Phân đột nhiên gửi cho Hạ Ngôn bức thư, cũng khó trách bọn họ nghi hoặc. - Chuyện này cha cũng lắm, có lẽ Hạ Ngôn quen biết Nhã Phân tiểu thư! Hạ Phi Long lắc đầu cười cười . Đôi mi thanh tú của Hạ Tử Hân hơi hơi nhíu lại : - Hạ Ngôn làm sao lại quen biết nàng chứ? Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi, mà Nhã Phân đó vượt quá hai mươi ba tuổi rồi mà? Hạ Phi Long khoát tay : - Chuyện này có quan hệ gì? Nhã Phân đó cũng phải nữ tử bình thường, địa vị của nàng trong hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến gần bằng Lý Thiên Luân. Hơn nữa, luận diện mạo hay tổng thể, thành Ngọc Thủy cũng có mấy người có thể so được. Nếu Hạ Ngôn có thể kết hợp cùng nàng. haha! Lời chưa ra rất ràng rồi. Hạ Ngôn nếu có thể kết hợp cùng Nhã Phân thành đôi, vậy quan hệ giữa Hạ gia cùng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến tiến thêm sâu sắc hơn tầng. Đến lúc đó cho dù hội nghị Thánh đường, Lý Thiên Luân thân là Chấp Thánh đường chẳng lẽ vì Hạ gia tốt chút sao? - Nhưng. Hạ Tử Hân cau mũi định gì đó. - Chờ Hạ Ngôn quay về mới hỏi thêm chút ! Tiểu tử này khi nào quen biết Nhã Phân tiểu thư chứ? Chúng ta cũng biết. Hạ Phi Long nhìn bức thư màu vàng cười . Hạ Ngôn ở Phường thị khu nam dạo quanh vòng. Ở số cửa hàng cũng có hỏi giá cả cửa hàng cũng có hỏi giá cả các loại hàng hóa. So với Phường thị Hạ gia cũng kém nhiều. Hạ Ngôn tới nơi này cũng muốn gây rối, cho nên đương nhiên cố ý điều tra. Mấy tên hộ vệ kia chỉ theo từ rất xa. - Đại ca! Tên đó giết Tịch Thu Thủy thiếu gia, nếu chúng ta có thể bắt , Tộc trưởng khẳng định rất cao hứng, chúng ta liền lập được công lớn rồi! gã hộ vệ ánh mắt lấp lóe hào quang hưng phấn, giọng bên tai Trưởng hộ vệ. Trưởng hộ vệ trợn mắt, trực tiếp bạt tai cái lên đầu tên hộ vệ đó: - Ngươi chỉ là đầu con heo! Ngươi ngẫm lại xem, Hạ Ngôn này dám mình đến phường thị Tịch gia có thể có chỗ dựa nào hay ? Chỉ bằng thực lực chúng ta cũng muốn bắt sao? Hừ! Ngươi chưa được thấy thực lực của ! sớm đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch đó! Tên hộ vệ kia bị bạt tai, có chút ủy khuất cúi đầu dám tiếp. Trưởng hộ vệ dừng lại chút thêm: - Cho dù chúng ta dựa vào nhân số nhiều có thể bắt , vậy cũng tạo ra động tĩnh rất lớn, đến lúc đó tin tức truyền ra ngoài. Hạ gia bỏ qua sao? ngươi cũng ngẫm lại xem, thân phận Hạ Ngôn này tại là cái gì? Hậu tuyển tộc trưởng Hạ gia đó! Hừ! Còn muốn lập công sao, đến lúc đó cái mạng của ngươi cũng chưa chắc còn đâu! Vừa nghe lời này, tên hộ vệ kia lập tức càng trở nên yên lặng, đưa tay sờ sờ đầu mình.
CHƯƠNG 107: DANH VỌNG LINH LA Hai canh giờ sau, Hạ Ngôn mới từ Phường thị khu Nam Tịch gia ra. Số kim tệ mua dược liệu còn thiếu ngờ vẫn chưa nghĩ ra phương pháp tốt để giải quyết. - Chẳng lẽ ta phải bán mấy gốc dược liệu sao? Hạ Ngôn có chút bất đắc dĩ. Trong Mê Vụ Sơn Cốc ở Tội Ác Sâm Lâm, cả ở trong Hắc Phong Sơn nơi trấn Hoàng Diệp nữa, Hạ Ngôn thu được mấy gốc dược liệu. Tuy nhiên, trong đó chỉ có gốc cây dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa có thể bán giá trời mà thôi. Ngoại trừ Tước Thiệt Hoa, mấy gốc dược liệu khác căn bản có khả năng bán ra mười mấy vạn kim tệ, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán được hai ba vạn, như vậy căn bản giải quyết được vấn đề này. - Nhưng Thánh Hoàng gia gia còn rất nhanh tới phải dùng tới Tước Thiệt Hoa, hơn nữa nếu lấy gốc dược liệu đặc biệt này ra bán đấu giá, vậy khẳng định gây nên chấn động rất lớn. Đến lúc đó, có thể toàn bộ khu vực thành Tử Diệp cũng có chấn động . Hạ Ngôn biết giá trị loại dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa này đối với luyện đan sư là như thế nào. Sợ rằng rất nhiều luyện đan sư tiếc bất cứ giá nào cũng phải điều tra ra người đứng sau Tước Thiệt Hoa. Đến lúc đó Hạ Ngôn tất nhiên se bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió. - được! Tước Thiệt hoa thể mang ra bán đấu giá được! Hạ Ngôn lập tức phủ định ý tưởng này. - Ồ? Đột nhiên đôi mắt Hạ Ngôn sáng lên: - Linh Dịch lần trước phối chế ra được còn lại bốn bình, Linh Dịch này tại đối với mình còn tác dụng lớn. Công dụng chủ yếu của Linh Dịch là hỗ trợ người tu luyện ngưng kết Tu Linh huyệt, tổng cộng luyện chế được năm bình, mà mình sử dụng bình, cũng ngưng kết thành công rồi. Như vậy bốn bình còn lại hoàn toàn có thể lấy ra bán đấu giá. mặt Hạ Ngôn lộ ra sắc mặt vui mừng. - Về phần giá cả nhất định quá thấp chứ? Vì luyện chế ra số Linh Dịch này mình mất tới mấy vạn kim tệ mới mua đủ dược liệu, hơn nữa trong đó còn có Tỳ Bà Thảo mình hái được trong Mê Vụ Sơn Cốc. Hơn nữa, bình thường cho dù là Luyện đan sư tiêu chuẩn cũng cách nào phối chế được Linh Dịch, đó là phương pháp phối chế chỉ Luyện đan sư cấp bậc Linh Hoàng mới nắm giữ. Hạ Ngôn trong lòng dần dần trở nên tươi sáng, nếu là bán Linh Dịch vậy kim tệ thu được hẳn là có thể đủ mua sắm dược liệu cần thiết. Sau khi nghĩ được biện pháp, tinh thần Hạ Ngôn trở nên hăng hái, bước chân cũng nhanh hơn, chạy về hướng phủ viện Hạ gia. Hội đấu giá của Phòng đấu giá tuần sau mới tiến hành, tại hẳn là thời gian đăng ký vật phẩm cần đấu giá. Sau đó để phòng đấu giá tuyên truyền chút. Làm như vậy có thể hấp dẫn càng nhiều người có nhu cầu tới tham gia cạnh tranh. - Hạ Ngôn thiếu gia! Hắc y hộ vệ ngoài cửa khom mình thi lễ. Thời điểm trước khi Hạ Ngôn chưa trở thành hậu tuyển tộc trưởng, những hộ vệ đó đều vô cùng tôn trọng Hạ Ngôn, mà tại lại càng thêm kính trọng hơn. Tuy nhiên cũng phải , cho dù là mấy vị trưởng lão Tịch gia nhìn thấy Hạ Ngôn tại cũng thể bày ra vẻ kiêu ngạo. Cho dù Hạ Ngôn thi lễ với bọn họ vậy cũng hoàn toàn có thể. Địa vị của Hạ Ngôn ngang bằng với trưởng lão, hơn nữa thực lực Hạ Ngôn cũng thua những trưởng lão này. - Hai vị đại ca vất vả! Giống như bình thường qua lại, Hạ Ngôn đều đáp lễ hộ vệ chút. Tuy rằng thân phận những hộ vệ đó cao, nhưng bọn cũng đều là con cháu Hạ gia, cho nên bình thường Hạ Ngôn đối với bọn họ cũng phi thường khách khí. - Hạ Ngôn thiếu gia! Tộc trưởng sau khi ngài trở về tới tìm người. gã hộ vệ nhìn Hạ Ngôn . Hộ vệ này chính là người đưa bức thư của Nhã Phân cho tộc trưởng. Hạ Ngôn sửng sốt : - Tộc trưởng tìm ta? Ừ!Ta biết rồi, cảm ơn hộ vệ đại ca! Vừa chuyện, thân ảnh Hạ Ngôn tiến vào phủ viện. - Hạ Ngôn ca! - Hạ Ngôn thiếu gia! - Ha ha! Chào Hạ Ngôn. Dọc theo đường hễ là người nào gặp Hạ Ngôn, bất kể là con cháu dòng thứ hay con cháu trực hệ, hay là người hầu, toàn bộ đều cung kính chào hỏi Hạ Ngôn. Đương nhiên pha lẫn trong đó cũng có số người đối với Hạ Ngôn ngoài mặt cung kính, thực ra trong lòng lại có chút đố kỵ. Tuy nhiên thực lực bọn họ đủ, cũng chỉ có thể giấu đố kỵ trong lòng dám biểu ra ngoài. lát sau, Hạ Ngôn tới tiểu viện tộc trưởng Hạ Phi Long ở. - Tộc trưởng! Ngài tìm ta sao? Còn chưa tiến vào trong viện, Hạ Ngôn ở ngoài cửa lớn tiếng hô lên. - Ừ! Hạ Ngôn, ngươi về rồi, mau vào . Giọng Hạ Phi Long sang sảng từ trong viện truyền ra. - Hạ Ngôn! Huynh đâu? Hạ Tử Hân sau khi nhìn thấy Hạ Ngôn liền hỏi. Đương nhiên giọng điệu khi hỏi là phi thường tức giận, nàng là đường muội của Hạ Ngôn, hỏi như vậy đương nhiên cũng có thể. Hạ Ngôn cười cười : - Ta dạo vòng Phường thị khu Nam Tịch gia, nhìn lại mới thấy sinh ý của Phường thị Tịch gia dường như tệ. Các loại cửa hàng trong Phường thị khu Nam cũng sai khác lắm so với Phường thị khu Bắc chúng ta. - Phường thị khu Nam? Hạ Tử Hân sắc mặt hơi đổi: - mình huynh? Hạ Ngôn, huynh tại sao dẫn hộ vệ theo? - Ha ha! Ta cũng phải gây rối. Hạ Ngôn lắc đầu chớp chớp mắt : - Ta nếu dẫn theo hộ vệ còn phải khiến cho người Tịch gia xử như lâm đại địch sao? Hơn nữa, cho dù người Tịch gia có hận ta cũng dám trực tiếp đối phó ta trước mặt nhiều người phố đâu? Hạ Phi Long gật đầu cười : - Mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn! Thân phận tại của ngươi đặc thù, cũng nên cẩn thận mới được. Lần trước ta trong tháng ngươi được rời khỏi gia tộc, nay bởi vì người là hậu tuyển tộc trưởng cho nên cũng liền tự động hủy bỏ hình phạt này. Tuy nhiên sau này ngươi nếu ra ngoài tốt nhất cần dẫn hộ vệ theo. Hạ Ngôn thành đáp: - Ta hiểu, tộc trưởng! - Ừ! Hạ Phi Long đưa tay ra: - Phong thư này. xong đưa phong thư màu vàng ra. Nhìn thấy phong thư này Hạ Ngôn khỏi nhíu mày hỏi: - Thư này? Cho ta? Hạ Tử Hân ánh mắt linh động rất nhanh xoay chuyển vòng : - Thư này là Nhã Phân tiểu thư ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đưa tới cho huynh. Hạ Ngôn! Huynh quen với Nhã Phân đó sao chúng ta lại biết vậy. Nghe như thế Hạ Ngôn lập tức lộ ra nụ cười khổ, tuy nhiên chợt khôi phục bình thường, từ biểu tình Hạ Phi Long cùng Hạ Tử hân có thể thấy bọn họ dường như cũng chưa có xem qua thư, vẫn chưa biết được thân phận Linh La. Hạ Ngôn tiếp nhận bức thư, ý niệm trong lòng chuyển động rất nhanh, trầm ngâm chút mới . - Ta cũng quá quen với Nhã Phân tiểu thư, ha ha! Có lẽ nàng tìm ta có chuyện, lại tiện tự mình đến đây! - Mau mở thư ra xem chút đó cái gì! Hạ Tử Hân phi thường hiếu kỳ . Hạ Ngôn nhìn Hạ Tử Hân chút, lại nhìn Hạ Phi Long, bất đắc dĩ đành phải chậm rãi xé mở phong thư. - Hạ Ngôn tiên sinh! Sau khi nhận được bức thư này, nếu thời gian thuận tiện xin đến hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chuyến có việc cần thương nghị! cỗ hương thơm u lan tỏa ra, hàng chữ nhắn xinh đẹp, nội dung vô cùng đơn giản. Hạ Tử Hân đôi mi thanh tú cau lại, bĩu môi bộ dáng tự cho là đúng : - Nhã Phân này ràng tới dụ dỗ Hạ Ngôn huynh đó, hừ hừ! Kêu Hạ Ngôn tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến tìm nàng! Muội đoán nhất định là thích huynh rồi! Hạ Phi Long trừng mắt liếc nhìn Hạ Tử Hân cái, lại chuyển qua nhìn Hạ Ngôn : - Hạ Ngôn! Nhã Phân tiểu thư tìm ngươi có việc gì sao? Hạ Ngôn lắc đầu đáp: - thư có là chuyện gì, có lẽ để ta tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến xem . Hạ Ngôn lúc mới nhìn thư, Hạ Tử Hân cũng vụng trộm thấy được nội dung, mà Hạ Phi Long tự nhiên nhìn lén nội dung viết thư được. - ra là vậy! Hạ Phi Long gật đầu cười : - Ừ! Vậy ngươi bớt chút thời gian xem , Nhã Phân tiểu thư hẳn là có ác ý với Hạ gia chúng ta. Ha ha! Hạ Ngôn, cố gắng nỗ lực lên. Hạ Phi Long vỗ vỗ bả vai Hạ Ngôn, lời hàm ý sâu sắc, nghe giọng điệu này chung quy cảm thấy được rất thích hợp. Hạ Ngôn cười khổ đành phải coi như có nghe thấy, nhìn ra ngoài trời chút : - Cảm ơn tộc trưởng! Thời gian còn sớm, ta tại liền qua, có lẽ có chuyện quan trọng. Đối với việc Nhã Phân đưa tới bức thư này rốt cuộc có chuyện gì, Hạ Ngôn quả biết, đương nhiên thể biết trước có người tên gọi Tây Xuyên khiêu chiến . Mà Nhã Phân tất nhiên vô duyên vô cớ truyền tin tới, cho nên Hạ Ngôn cũng muốn sớm chút biết chuyện gì. - Ừ! Ngươi . Sớm trở về chút, nếu hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng cần dẫn hộ vệ theo. Hạ Phi Long gật đầu với Hạ Ngôn. - Muội cũng phải ! Hạ Tử Hân mắt sáng lên . Những lúc bình thường Hạ Tử hân ở trước mặt người khác cũng như thế. trong mắt con cháu Hạ gia, Hạ Tử Hân vẫn là nữ nhân mạnh mẽ trầm ổn, thiên phú rất cao hơn nữa tự chủ rất mạnh, đối với bất cứ chuyện gì cũng dễ dàng trực tiếp biểu tình cảm ra ngoài. Tuy nhiên trước mặt phụ thân cùng Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân cũng che dấu nhiều chuyện, cho nên mới biểu ra vẻ như vậy. Dù sao, Hạ Tử Hân cũng chỉ là mười lăm tuổi mới trưởng thành mà thôi. - Hồ đồ! Ngươi làm gì? Hạ Ngôn còn chưa lên tiếng, Hạ Phi Long liền quát lớn câu. Hạ Tử hân rất ủy khuất cắn cắn môi, đứng ở bên thêm gì, chỉ vụng trộm đưa mắt nhìn Hạ Ngôn, hy vọng Hạ Ngôn có thể giúp nàng. Hạ Ngôn đương nhiên thể dẫn nàng theo được, đến lúc đó bại lộ thân phận Linh La, bị tộc trưởng cùng các vị trưởng lão biết vậy càng khiến cho rất nhiều phiền toái cần thiết. Đối với ánh mắt cầu cứu của Hạ Tử Hân, Hạ Ngôn đành phải coi như phát . Ánh mắt chuyển sang hướng khác. - Tộc trưởng! Ta xin trước. Hạ Ngôn thi lễ với Hạ Phi Long . - Ừ! . Tộc trưởng cười . Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến ở ngay cạnh quảng trường trung tâm thành thị, kiến trúc to lớn lộng lẫy từ rất xa có thể nhìn thấy. Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng là trong những kiến trúc điển hình của thành Ngọc Thủy. Ngoài cửa hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến tập trung rất nhiều người. Những người này phần lớn đều là người tới đặt cược. Cứ đến lúc chạng vạng tối mỗi ngày, chính là thời điểm hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến náo nhiệt nhất. Trước khi Hạ Ngôn tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng cẩn thận chú ý quan sát phía sau có ai theo dõi , có chút lo lắng Hạ Tử Hân bướng bỉnh theo. Tuy nhiên Hạ Tử hân cũng theo . Sau khi đeo mặt nạ vào, Hạ Ngôn mới xuất phía ngoài đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến. Những người này vừa nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức liền nhân ra Hạ Ngôn chính là Linh La. Thân hình này, mặt nạ này, đều là những dấu hiệu đặc biệt của Linh La. Người đặt cược ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chỉ sợ có mấy người biết tới Linh La. - Linh La, là Linh La! Những người này lớn tiếng chỉ vào Hạ Ngôn mới xuất hô. - Linh La! Càng thêm nhiều người cũng chú ý tới Hạ Ngôn, đồng thời lớn tiếng hô lên! Khi Hạ Ngôn xuất tại con đường dành cho tuyển thủ, gã nhân viên công tác của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến bước nhanh ra chào đón. Lúc giữa trưa nhận được lệnh chờ ở chỗ này, bây giờ mới nhìn thấy Linh La xuất . - Hội trưởng cùng Chấp Nhã Phân ở trong hội trường chờ ngài lâu, xin theo tại hạ! Nhân viên công tác này thi lễ với Hạ Ngôn, sau đó thân thể tránh ra bước mời Hạ Ngôn tiến vào đường dành cho tuyển thủ. Hạ Ngôn gật gật đầu với nhân viên này, cất bước tiến vào bên trong. Hào quang trong mắt lấp lóe, trong lòng vẫn còn nghi hoặc: - Nhã Phân gọi mình tới rốt cuộc là chuyện gì chứ? Đường dành cho tuyển thủ bình thường người đặt cược tất nhiên thể sử dụng, chỉ có người khiêu chiến cùng chủ võ đài mới được ra vào theo đường này. Ở phía ngoài con đường đều có những nhân viên hội trường thực lực tệ canh gác nghiêm mật. Đương nhiên, cũng ai dám xông vào đường dành cho tuyển thủ, thế lực hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến nào có ai dám tùy tiện đắc tội? Nhân viên này dẫn Hạ Ngôn tiến vào trong hội trường, đưa Hạ Ngôn lên phòng lầu ba rồi lặng lẽ lui ra ngoài. lát sau, Nhã Phân với thân lễ phục màu đen khoan thai tao nhã xuất trước mắt Hạ Ngôn. Nhã Phân vẫn thong dong cùng xinh đẹp như vậy, nụ cười xinh tươi mặt khiến người khác hít thở cũng khó thông. Đôi gót sen đôi giầy màu đen bóng tinh xảo xinh xắn, bước mặt nền phát lên hưởng "tạch tạch" thanh thúy. - Linh La tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt! Nhã Phân sau khi tiến vào phòng mỉm cười . - Phải! biết Nhã Phân tiểu thư muốn tìm ta có chuyện gì? Hạ Ngôn cười . Sau khi trận khiêu chiến Phi vân kết thúc, Hạ Ngôn qua đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp. Nếu đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp tự nhiên cũng bị người khiêu chiến. - Hì hì! Biết Linh La tiên sinh bận rộn nhiều việc, đương nhiên cố ý chậm trễ thời gian của Linh La tiên sinh. Nhã Phân cười duyên : - Linh La tiên sinh! biết gần đây ngài có nghe đến người tên là Tây Xuyên ? Đại danh Tây Xuyên sớm thông qua hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến truyền ra ngoài. Chỉ cần là người từng tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đặt cược, gần như ai biết tên Tây Xuyên này. Cũng giống như Linh La trước đó, Tây Xuyên cũng là nhân vật đột nhiên quật khởi trong thời gian này. Tuy nhiên, tây Xuyên lại càng bạo lực khát máu, hoàn toàn khác biệt Linh La. - Tây Xuyên? Hạ Ngôn cau mày. Tên này đối với Hạ Ngôn đều rất xa lạ. Chuyện xảy ra ở trong thành Ngọc Thủy Hạ Ngôn cũng chưa quá chú ý, tâm tư của đều đặt con đường tu luyện. Chứng kiến biểu tình Hạ Ngôn, Nhã Phân liền biết kết quả. - Tây Xuyên này tháng trước tiến vào hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy chúng ta, hơn nữa bắt đầu từ võ đài sơ cấp, trong thời gian tháng thắng liên tiếp năm trận so tài khiêu chiến sơ cấp, năm trận so tài khiêu chiến trung cấp. Hơn nữa giữa trưa hôm nay, đánh bại chủ võ đài cao cấp Phi Vân. Hội trưởng Tây Xuyên là cường giả cảnh giới Linh sư. Nhã Phân thần sắc nghiêm túc nhìn Hạ Ngôn . - Ồ? Cường giả Linh sư? Hạ Ngôn trong lòng giật mình: - Nhưng chuyện này có quan hệ gì tới ta? - Có! Nhã Phân cước bộ di chuyển chút, tới sát cạnh Hạ Ngô rồi đưa mắt nhìn Hạ Ngôn : - Sau khi Tây Xuyên đánh bại Phi Vân, liền tuyên bố muốn khiêu chiến Linh La. Trong so tài khiêu chiến cao cấp, Tây Xuyên chỉ dùng hai chiêu đánh cho Phi Vân bị trọng thương. Hạ Ngôn biến sắc, trong lòng rung động mạnh. - Hai chiêu đánh bại Phi Vân? Thực lực như vậy. Hạ Ngôn thầm nghĩ. - Linh La tiên sinh! Ngài cũng phải chủ võ đài hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chúng ta, hoàn toàn có thể cần đáp ứng. Nhã Phân nhìn Hạ Ngôn . Trong lòng nàng hy vọng Hạ Ngôn đồng ý! Nàng lo lắng Hạ Ngôn phải đối thủ của Tây Xuyên kia. lâu trước tuy rằng Hạ Ngôn đánh bại Phi Vân. Nhưng trận so tài khiêu chiến đó thoạt nhìn cũng là Hạ Ngôn thắng hiểm. Nếu giao thủ với Tây Xuyên Hạ Ngôn có phần thắng nào. Nghe Nhã Phân như vậy, Hạ Ngôn cũng biết ý tứ trong lòng Nhã Phân muốn biểu đạt. Hạ Ngôn cười cười nhìn Nhã Phân : - Là Lý Thiên Luân hội trưởng bảo gọi ta tới thương nghị chuyện này sao? - Ha ha! Linh La tiên sinh quả nhiên thông minh! Đột nhiên từ bên ngoài truyền đến giọng , Hạ Ngôn đưa mắt nhìn lại, đúng là hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến Lý Thiên Luân. Lý Thiên Luân thân cẩm bào, hai mắt lộ tinh quang, vừa chuyện vừa tiến vào trong phòng. Mới chỉ là tới Hạ Ngôn liền cảm giác được loại áp lực, loại áp bách đặc biệt này chỉ người cường giả mới có. - Linh La tiên sinh! Tây Xuyên tiên sinh rất muốn bàn luận cùng ngài chút. Tây Xuyên này thực lực rất mạnh, đạt tới cảnh giới Linh sư sơ cấp. Lý Thiên Luân ánh mắt lóe sáng tiếp: - Tây Xuyên tiên sinh nếu đưa ra cầu như vậy, ta cũng đành phải thử thương nghị cùng ngài chút, đương nhiên, tiền thưởng cho trận so tài khiêu chiến này phi thường cao! - Hắc hắc! Trận so tài khiêu chiến này nếu diễn ra, vậy là trận khiêu chiến ngoạn mục nhất gần trăm năm của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy chúng ta! Lý Thiên Luân cười : - biết Linh La tiên sinh có hứng thú hay ? Thời điểm chuyện, Lý Thiên Luân vẫn chăm chú quan sát Hạ Ngôn, cũng muốn biết trong khoảng thời gian này Hạ Ngôn lại có tiến bộ hay . Tốc độ phát triển của Hạ Ngôn khiến cũng rất chờ mong. Đương nhiên, cho dù Lý Thiên Luân có thể dự tính trước cũng nghĩ rằng Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh sư. Nghe xong những lời này, trong lòng Hạ Ngôn cũng trở nên dao động. - Cảnh giới Linh sư sơ cấp, vậy. có lẽ ta cũng có cơ hội. Nếu giao thủ cùng Linh sư sơ cấp đối với ta cũng có lợi ích rất lớn. Phương thức vận dụng linh lực vào chiến đấu của cường giả Linh sư hẳn là cũng đủ mạnh, trận đánh này có thể học được nhiều đây! Hạ Ngôn thầm nghĩ. - Còn kim tệ tiền thưởng nữa! Hạ Ngôn liền động tâm. - Đương nhiên, cho dù bên thất bại cũng được tiền thưởng! Lý Thiên Luân tiếp. Nhã Phân ở bên cạnh nhìn Hạ Ngôn. Trong ánh mắt chứa tia khẩn trương. Hiển nhiên ở sâu trong nội tâm nàng rất hy vọng Hạ Ngôn có thể cự tuyệt. Nhưng nàng cách nào thẳng lời này ra. Bản thân nàng là Chấp hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, có chút chuyện nàng thể ra. - Tiền thưởng là bao nhiêu? Hạ Ngôn trực tiếp hỏi. Lý Thiên Luân vẻ mặt vui vẻ, ánh mắt híp lại chút cười : - Lần so tài khiêu chiến này tất nhiên có ảnh hưởng vô cùng lớn, tuyển thủ thắng lợi cuối cùng nhận được hai mươi vạn kim tệ tiền thưởng. Cho dù bên thất bại cũng có thể nhận được hai vạn kim tệ tiền thưởng. Hai mươi vạn! con số rất lớn nha! Chỉ trận đấu người thắng liền có thể thu được khoản lớn như vậy! Hạ Ngôn tuy rằng quá coi trọng kim tệ, nhưng rất nhiều chuyện phải cần đến kim tệ. Song những việc Hạ Ngôn cần dùng đến kim tệ khẳng định còn rất nhiều. Nhã Phân rốt cục cắn cắn môi, trong lòng mâu thuẫn, biểu lộ thể tin được! - Thời gian? Sau lúc lâu Hạ Ngôn mới lên tiếng hỏi. - Giữa trưa ba ngày sau! Lý Thiên Luân chân mày khẽ giật, cho dù là cũng che dấu được tâm tình xuất dao động. - Ừ! Ta có mặt đúng giờ. Cuối cùng Hạ Ngôn . Sau chiếc mặt nạ, thấy bất cứ biểu tình gì, tuy nhiên ánh mắt Hạ Ngôn lại lóe sáng dị thường. Cho dù nhìn thấy biến hóa mặt, nhưng Lý Thiên Luân vẫn có thể phát giác cái loại tự tin người Hạ Ngôn. Giờ này khắc này, suy nghĩ trong lòng Linh La trước mặt này khẳng định chính là thắng lợi cuối cùng! Điều này khiến cho lý Thiên Luân vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc dựa vào nguyên nhân gì khiến cho Linh La có thể tự tin như vậy? Còn nữa, Lý Thiên Luân cảm giác được loại dục vọng chiến đấu, loại dục vọng chiến đấu phi thường mãnh liệt. Loại khi thế này khiến Lý Thiên Luân cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Người có trải qua hoặc là có loại tâm tình này có lẽ thể cảm nhận được loại dục vọng hư vô mờ mịt này. Giống như Nhã Phân hẳn là thể cảm nhận được, nhưng Lý Thiên Luân lại khác! - Trận so tài khiêu chiến ngoạn mục nhất, đúng ba ngày sau! ngờ Lý Thiên Luân lại đột nhiên thi lễ với Hạ Ngôn. Phải biết rằng, ngay cả Tây Xuyên, Lý Thiên Luân cũng chưa bao giờ dùng lễ tiết như vậy. Mà tại Lý Thiên Luân lại thi lễ với Hạ Ngôn. Nhã Phân trong lòng lo lắng, nhìn thấy Lý Thiên Luân hành động như vậy lập tức kinh ngạc trợn mắt khó tin nhìn. Dù thế nào nàng cũng thể tưởng được Lý Thiên Luân làm ra hành động như vậy. Thân là hội trưởng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, đồng thời là Chấp Thánh đường, Lý Thiên Luân vốn tâm cao khí ngạo. ngờ thi lễ chủ khách với gã còn chưa phải là Linh sư. Chuyện này nếu ra ngoài liệu có ai tin chứ? Hạ Ngôn thoáng nhìn Lý Thiên Luân sâu. Cũng đồng dạng trịnh trọng đáp lễ: - Cảm ơn hội trưởng! Cũng cảm ơn Nhã Phân tiểu thư! Ừ, ta cũng cần phải trở về, ba ngày sau chúng ta gặp lại! xong, Hạ Ngôn xoay người rời . - Linh La tiên sinh! Ta tiễn ngài ra về! Nhã Phân vội vàng lên tiếng . Hai người tới bên ngoài hội trường, Nhã Phân vẫn có che giấu cảm xúc, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ còn nụ cười quen thuộc, toàn bộ chỉ là mảnh lo lắng. - Vì sao ngài phải đáp ứng chứ? Nhã Phân cau mày : - Tuy rằng tiền thưởng rất cao, nhưng Tây Xuyên đó thực lực quá mạnh mẽ. Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn Nhã Phân thấp hơn hẳn chút bên cạnh đáp: - Với ta mà , quan trọng nhất cũng phải số tiền thưởng đó, tuy rằng tại ta rất thiếu kim tệ. Ha ha! Có thể giao thủ cùng cường giả cảnh giới Linh sư sơ cấp, sức hấp dẫn lớn hơn nhiều so với kim tệ. Đây là trận luận bàn võ kỹ. Giọng Hạ Ngôn chậm vội. - Nhưng Tây Xuyên đó thủ đoạn phi thường tàn nhẫn, ta rất lo. Nhã Phân có chút sốt sắng. Hạ Ngôn khoát tay : - cần lo lắng, cho dù ta phải đối thủ của , ta cũng nắm chắc để mình bị thương. - Có người nhìn chúng ta! Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe, nhìn về phía rất nhiều người đặt cược phát cùng Nhã Phân: - Nhã Phân tiểu thư! Ta trước, ba ngày sau gặp lại. Cảm tạ ý tốt của . Linh La xin ghi nhớ trong lòng! Vừa dứt lời thân ảnh Hạ Ngôn liền nhoáng lên cái, nội lực vận chuyển, bay nhanh về phía xa. Nhìn bóng dáng Hạ Ngôn, Nhã Phân than trong lòng tiếng. - Hy vọng ngươi có thể bình an vô . Nhã Phân khẽ thầm: - Quái lạ! Vì sao ta để ý như vậy chứ? Mười lăm tuổi? Hì hì, mười lăm tuổi tiếp cận cường giả Linh sư! Có lẽ chân chính hấp dẫn ta chính là đôi mắt của rồi? Ánh mắt tinh thuần đó. Nhưng mà Tây Xuyên đó ngươi làm sao có thể thắng đây? là Linh sư chân chính đó! thân lễ phục màu đen xa hoa dần dần biến mất trong đường dành cho tuyển thủ. - Nhã Phân! Chuẩn bị tuyên truyền trận so tài khiêu chiến ba ngày sau . Lúc này để cho tất cả gia tộc cùng thế lực thành Ngọc Thủy đều biết trận so tài khiêu chiến kinh điển này . Trong ánh mắt Lý Thiên Luân đạo tinh quang tỏa ra: -Đây là trận so tài khiêu chiến chấn động nhất thành Ngọc Thủy gần trăm năm nay.
CHƯƠNG 108: BÁN ĐẤU GIÁ LINH DỊCH Sau khi trở về hậu viện của Hạ gia, Hạ Ngôn liền cầm lấy bốn bình Linh Dịch vội vàng ra. Thổ Cẩu định theo Hạ Ngôn nhưng bị Hạ Ngôn cước đá trở về. - Bốn bình Linh Dịch này biết rốt cuộc bán được bao nhiêu tiền? Sau khi ra khỏi phủ của Hạ gia, Hạ Ngôn vẫn mặc đồ hóa trang thành Linh La, đeo mặt nạ, theo đường tắt tới khu vực Phòng đấu giá. Lúc này, bầu trời dần trở tối. Trong cái ngõ tắt xuất cái bóng màu xám lướt qua. Những vách tường ở dưới chân giống như là đất bằng, tốc độ bị ảnh hưởng chút nào cả. số người nhìn thấy bóng xám này cũng chỉ cảm thấy có trận gió phất qua, sau đó nghĩ là do mình hoa mắt, sau đó lại khôi phục như thương, hai đầu đường có ai cả. Tầng Phòng đấu giá là các loại cửa hàng. Mà tầng hai là Phòng đấu giá xa hoa lớn. Nhân viên Phòng đấu giá bình thường đều ở tầng hai phụ trách công việc đăng ký. số vật phẩm đấu giá đắt tiền cần phải cẩn thận đăng ký. Phòng đấu giá của thành Ngọc Thủy thường khoảng tháng tổ chức lần đấu giá. Trong vòng tháng này, mỗi ngày gần như đều có người lấy số thứ quý báu tới đăng ký bán đấu giá. Nếu phải là ngày tổ chức Hội đấu giá người đến nơi này cũng nhiều. Tiến vào tầng thứ hai Phòng đấu giá lại càng ít người hơn. Đa số đều là những người có vật cần bán mới có thể tới đây. Sau khi Hạ Ngôn tới Phòng đấu giá trực tiếp lên tầng hai. Mới vừa tới đại sảnh tầng hai, nhìn thấy cửa chiếc phòng cách chỗ chừng mười thước lộ ra những tấm biển "đăng ký bán đấu giá các vật phẩm". Cầm bốn bình dược phẩm tay, Hạ Ngôn lập tức tới. - Tiên sinh, xin dừng chân! Khi tới gần điểm đăng ký kia, hai gã hộ vệ mặc hắc y đột nhiên xuất ngăn Hạ Ngôn lại. - Nơi này là trọng địa trong Phòng đấu giá. Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có vật phẩm cần đăng ký bán đấu giá sao? gã hộ vệ đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, khách khí hỏi. Hạ Ngôn gật đầu : - sai, ta có số dược phẩm muốn bán tại Phòng đấu giá. xong, Hạ Ngôn đưa mấy cái bình sứ trong tay ra. - Dược phẩm? Tên hộ vệ kia sửng sốt. Lại , có thể bán đấu giá nơi này đều là các vật phẩm đắt tiền, dược liệu, vũ khí, bí điển và các thứ hiếm lạ. Còn dược phẩm, dược phẩm đều là những thứ bình thường được dược sư phối chế ra, có rất ít thứ phi thường trân quý. Bởi vì, những dược phẩm bình thường cũng sử dụng những dược liệu đắt tiền. Nếu có sử dụng dược liệu trân quý đắt tiền, cũng đều bán cho các luyện đan sư luyện chế đan dược. Đan dược so với dược phẩm hiệu quả mạnh hơn rất nhiều! Đại Lục Long Chi, cơ bản tất cả mọi người đều biết cùng loại dược liệu mà luyện chế thành dược phẩm và đan dược hiệu quả tuyệt đối hơn kém nhau rất nhiều. Cho nên, những dược liệu quý hiếm phải làm cho giá trị của nó đạt được lớn nhất, luyện chế thành đan dược chứ phải là dược phẩm. Dược phẩm phần lớn thường là số loại để cường thân kiện thể và chữa bệnh cứu người. - Đúng vậy! Chính là mấy bình dược phẩm này! Hạ Ngôn cười cười quơ mấy cái bình tinh xảo trong tay. - Được! Vậy mời tiên sinh theo ta ! Tên hộ vệ kia cũng khẽ cười . Tuy rằng thấy khuôn mặt Hạ Ngôn nhưng hộ vệ này cảm thấy Hạ Ngôn cũng khá hiền hòa cho nên cũng khá khách khí. - Tuy nhiên nơi này là trọng địa của Phòng đấu giá, có nhiều vật phẩm quý giá để bán đấu giá đều đặt trong này. Tiên sinh, mong ngài ngàn vạn lần nên có hành động gì dị thường. Ở trong này, khắp mọi ngõ ngách đều có hộ vệ canh gác. Hạ Ngôn theo người hộ vệ này tới nơi đăng ký. Vừa , người hộ vệ vừa chuyện. Hạ Ngôn vội vàng : - Ta biết rồi, cảm ơn ngươi nhắc nhở! Rất nhanh, Hạ Ngôn tới phòng đăng ký. Tên hộ vệ kia đứng ở cửa, nhường đường cho Hạ Ngôn vào mình. Bên trong phòng đăng ký có hai người ở đó. Thấy Hạ Ngôn tiến vào ánh mắt họ đều nhìn lại. người trong đó Hạ Ngôn từng gặp qua, chính là Chấp của Phòng đấu giá Mạc Gia Phần. Trong khảo hạch tranh đoạt danh ngạch tiến vào Học Viện Tử Diệp Mạc Gia Phần và Hội trưởng Lưu Hiên của Phòng đấu giá cùng nhau đến quảng trường trung ương, do đó, Hạ Ngôn có chút ghi nhớ. Mạc Gia Phần này cũng phải là nhân vật đơn giản, tuy rằng phải là Linh sư nhưng lại lịch duyệt vô cùng. - Vị tiên sinh này, chúng ta có thể giúp gì chăng? gã thanh niên ngồi bên cạnh Mạc Gia phần ngồi dậy, hướng về phía Hạ Ngôn cười . - Ừm, ta muốn bán mấy bình dược phẩm! Hạ Ngôn cười cười, . - Dược phẩm? Tên thanh niên này và cả Mạc gia Phần đều hơi sửng sốt. Trong Phòng đấu giá rất ít khi bán dược phẩm. Nếu là đan dược tự nhiên lại khác. Cho dù là đan dược có phẩm chất thấp kém nhất cũng phải là luyện đan sư cảnh giới Linh sư mới có thể luyện chế ra được, đương nhiên thể giống dược phẩm. Giống như Tụ Khí Đan nhất phẩm, mỗi viên đều có giá tới gần vạn kim tệ. Đây còn là đan dược cấp thấp nhất. - Đúng vậy, chính là mấy bình này! Hạ Ngôn cười, cầm mấy bình dược phẩm trong tay đưa tới. Tên thanh niên kia liền tiến lên hai bước tiếp lấy, mặt lại khôi phục lại vẻ tươi cười như vừa rồi. - Chấp , ngài xem nha? Tên thanh niên tiếp lấy cái bình nhìn qua, nhíu mày rồi giọng hỏi Mạc Gia Phần. Mạc Gia Phần cũng lên tiếng, lông mi hơi nhướng lên chút, ánh mắt nhìn về phía mấy cái bình rồi sau đó cầm lấy bình mở ra, tùy ý ngửi chút. - Ồ? Khuôn mặt của Mạc Gia Phần cũng hơi đổi. Mỗi dược liệu đều có mùi đặc thù riêng. Mạc Gia Phần là Chấp của Phòng đấu giá, bình thường gặp qua rất nhiều đan dược, dược liệu, tất nhiên có thể nhận ra hương vị của số dược liệu quý báu. Dược liệu sau khi được chế tác thành dược phẩm và đan dược tự nhiên cũng có số mùi đặc thù. - Dược phẩm này. Mạc Gia Phần thấp giọng líu ríu. - Chấp , sao vậy? Tên thanh niên kinh ngạc nhìn Mạc Gia Phần. - Tiên sinh, dược phẩm này là do ngươi phối chế ra? Mạc Gia Phần vội vàng nhìn về phía Hạ Ngôn dò hỏi. Hạ Ngôn thấy biểu tình ngưng trọng của Mạc Gia Phần, cười cười : - Đúng vậy! - biết tiên sinh có thể ra những dược liệu sử dụng để phối chế ra dược phẩm này và tên cùng với công hiệu của dược phẩm này?! Mạc Gia Phần hỏi tiếp. Tuy chỉ mới ngửi qua nhưng cũng có thể nhận ra dược phẩm này tầm thường cho nên mới cẩn thận hỏi. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe lên: - Chủng loại dược liệu xin thứ cho ta thể cho ngài biết. Tuy nhiên công hiệu của dược phẩm có thể . Nó có thể trợ giúp cường giả Hậu thiên đỉnh phong đột phá cảnh giới Linh sư. Tuy rằng thể nhất định thành công nhưng cũng có thể gia tăng tỷ lệ thành công cách đáng kể! Tên của loại dược phẩm này là Linh Dịch! Hạ Ngôn trầm giọng chậm rãi trả lời. Những lời này ra khiến cho toàn thân mạc Gia Phần chấn động mạnh! Dược phẩm khiến tỷ lệ đột phá Linh sư của cường giả Hậu thiên đỉnh phong tăng mạnh?! Phải biết rằng cường giả hậu thiên đỉnh phong bị vây ở Hậu thiên mà thể đột phá tiên thiên trong thiên hạ có bao nhiêu? Chỉ riêng ở thành Ngọc Thủy những người như thế có vô số! Đạt tới hậu thiên đỉnh phong dễ nhưng mà Tiên thiên lại khó như lên trời. Mỗi đại gia tộc đều có ít cường giả Hậu thiên đỉnh phong. Nhưng Linh sư cho dù là ba đại gia tộc, cũng gần như chỉ có vị! Nếu thực có công hiệu như thế loại dược phẩm này tuyệt đối có thể bán với giá trời, thậm chí còn cao hơn so với những đan dược bình thường! Trong lòng Mạc Gia Phần, loạt ý niệm bắt đầu cấp tốc được nghĩ tới. là Chấp của Phòng đấu giá, mẫn cảm với những vật phẩm có giá trị vượt xa người bình thường! "Chỉ là, đây là hay giả?!" Mạc gia Phần cũng chưa từng tiếp xúc với loại dược phẩm này, tự nhiên biết được giả?! Tuy rằng trong đó có mùi của nhiều dược liệu quý báu nhưng có được công hiệu này hay còn khó ! Ừm, để Hội trưởng tự mình nhìn qua mới được! Mạc Gia Phần lập tức nở nụ cười rồi hỏi: - Vị tiên sinh này họ gì? - Ta gọi là Linh La! Hạ Ngôn trực tiếp trả lời. - Linh La? - Linh La? Mạc Gia Phần và tên thanh niên gần như đồng thời kinh ngạc hô lên. Bọn họ cũng xa lạ gì với Linh La ở Hội trường Cực Hạ Khiêu Chiến. Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cách Phòng đấu giá tới ngàn thước, đều ở gần Quảng trường trung tâm. Mạc Gia Phần và tên thanh niên này cũng là khách quen của Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. - Đúng vậy! Hạ Ngôn cười . - Linh La tiên sinh! Ngài chờ chút. Ta mời Hội trưởng tới đây! Mạc Gia Phần trịnh trọng cầm lấy lọ dược phẩm, hướng về Hạ Ngôn cung kính . Hạ Ngôn lại gật đầu. Sau khi mạc Gia Phần rời , tên thanh niên kia vội vàng mời Hạ Ngôn ngồi xuống. Đối với thân phận của Linh La, tên thanh niên hiển nhiên là càng thêm kính trọng. - kia. Linh La tiên sinh! Vì sao ngài đảm nhiệm chủ lôi đài cao cấp của Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến? Tên thanh niên có chút hưng phấn nhìn Hạ Ngôn hỏi: - lâu, ta còn cùng mấy vị bằng hữu về tiên sinh. Tất cả mọi người đều cảm thấy rằng được nhìn thấy những trận khiêu chiến của Linh La tiên sinh là đáng tiếc! Tuổi của cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, hơn nữa thực khá sùng bái Linh La. Ngoài ra với thân phận thần bí của Linh La, cũng giống như đa số mọi người đều cực kỳ tò mò. tại nhìn thấy Linh La ra trước mặt, nếu là hưng phấn hiển nhiên là được. Hạ Ngôn cười : - Ta thể cam đoan là có nhiều thời gian nên cũng muốn làm cái chức chủ lôi đài kia. Khẩu khí hiền hòa. Đương nhiên Hạ Ngôn cố ý khiến thanh của mình khàn khàn. Nếu là dùng thanh của mình khẳng định lập tức bị phát ra tuổi thực của bản thân. - Ha ha! rất muốn tiếp tục được xem Linh La tiên sinh chiến đấu! Tên thanh niên này lộ ra đôi chút thất vọng, lắc đầu. Bỗng nhiên lấy lại tinh thần, phấn chấn hỏi: - Linh La tiên sinh là người của thành Ngọc Thủy sao? Khi chuyện, đôi mắt của sáng lên. Hạ Ngôn cười : - Chính ngọ ngày mốt, ta giao chiến với Tây Xuyên tiên sinh của Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. - Cái gì? Cùng với Tây Xuyên tiên sinh?! Tên thanh niên lớn miệng la lên, ánh mắt trợn tròn, tràn đầy vẻ khiếp sợ! Tây Xuyên là chủ lôi đài mới quật khởi gần đây, hôm nay vừa đánh bại cường giả Phi Vân! Mà ba ngày sau, Linh La giao chiến với Tây Xuyên? Từ trong miệng Linh La ra điều này hiển nhiên thể giả được! Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng chưa công bố tin tức này cho nên những người trong thành Ngọc Thủy còn chưa biết tin tức khiến người ta sôi trào này. nếu là tin này truyền ra, chắc chắn là chấn động. - Linh La tiên sinh! Lúc này từ bên ngoài truyền tới thanh vang dội! Tiếp đó bóng người nhoáng lên cái ra ở bên trong phòng, Hạ Ngôn vừa nhìn thấy liền nhận ra đây là Hội trưởng của Phòng đấu giá Lưu Hiên. Tuổi của Lưu Hiên nhìn cũng lớn, bộ dáng cũng chỉ mới khoảng ba mươi tuổi, chòm râu lưa thưa, thoạt nhìn tinh thần vô cùng sung túc!
CHƯƠNG 109: TRẬN CHIẾN SÔI TRÀOLưu Hiên xuất , nháy mắt bước tới, vững vàng đứng trước mặt Hạ Ngôn. Ánh mắt thâm sâu của khiến tâm linh Hạ Ngôn cũng phải run lên. Hạ Ngôn lập tức vận chuyển công pháp, ngăn lại cảm giác này. "Quả nhiên cường đại! Lưu Hiên này hẳn là Linh sư hậu kỳ, hành động này tùy ý nào đó cũng có thể mang đến cho người khác cảm giác áp bách đến ngạt thở. Chỉ là ánh mắt cũng khiến người khác tự chủ được phải chấn động!" Trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ nhanh như điện! - Linh La ra mắt Hội trưởng đại nhân! Hạ Ngôn đứng lên hướng về phía Lưu Hiên khẽ gật đầu. kiêu ngạo, siểm nịnh! Mặc dù ở trước mặt Linh sư nhưng Hạ Ngôn vẫn biểu cực kỳ trầm tĩnh. Khí tức do Lý Thiên Luân còn cường đại hơn nhiều. Tuy nhiên nếu Hạ Ngôn liều mạng cũng bước vào cảnh giới Tiên thiên rồi! Ánh mắt Lưu Hiên chợt lóe lên, gật đầu thầm khen ngợi, thầm nghĩ tên Linh La này quả nhiên phải là nhân vật tầm thường. - Ha ha! Dược phẩm do Linh La tiên sinh phối chế giống bình thường! Mặc dù phải là đan dược nhưng người có thể chế tác ra loại dược phẩm này chỉ sợ toàn Đại Lục Long Chi cũng tìm được mấy người! Lưu Hiên cười khẽ, nhìn về phía Hạ Ngôn . Hạ Ngôn nhàng lắc đầu : - Hội trưởng ngài khen nhầm rồi! Kỳ người tạo ra phối phương này cũng phải là ta! Ta chỉ là căn cứ theo phối phương mới phối chế ra loại dược phẩm này mà thôi! - sao? Lưu Hiên kinh ngạc hỏi ngược lại. - Vì sao Linh La lưu dược phẩm này lại cho chính mình sử dụng? Có loại dược phẩm này hỗ trợ, cường giả Hậu thiên đỉnh phong muốn đột phá tới Tiên thiên dễ dàng hơn rất nhiều! Mới vừa rồi Lưu thử qua hiệu quả của Linh Dịch. Bản thân chính là gã luyện đan sư. Đương nhiên thân phận luyện đan sư của ở toàn bộ thành Ngọc Thủy này cũng chỉ có mấy người trong Thánh đường mới biết! Sau khi thử qua Linh Dịch, trong lòng Lưu HIên cũng vô cùng khiếp sợ. Theo biết cho dù là Trung cấp luyện đan sư cũng rất khó có thể phối chế ra loại đan dược có công hiệu như thế này! Còn cao cấp luyện đan sư Lưu Hiên cũng chưa tiếp xúc, nên biết bọn họ có thể luyện chế ra loại đan dược có công hiệu như thế này hay ? đảm nhiệm chức Hội trưởng Phòng đấu giá thành Ngọc Thủy này bảy tám năm, Lưu Hiên cũng chưa từng gặp qua loại đan dược nào hay dược phẩm nào như thế! Cho nên hôm nay, khi nhìn thấy loại Linh Dịch này, trong lòng cực kỳ chấn động! Là gã luyện đan sư, khi nhìn thấy loại đan dược hoặc dược phẩm mà chưa từng gặp, đương nhiên muốn biết làm sao mà luyện chế ra loại đan dược hay dược phẩm như thế này! Lưu Hiên cũng ngoại lệ! Nhưng cũng biết Linh La tất nhiên cho biết phối phương của loại dược phẩm này! - Cảm ơn Hội trưởng nhắc nhở. Tuy nhiên ta có đủ cho mình dùng. Mấy bình Linh Dịch này là phần thừa mà thôi! dối gạt Hội trưởng, ta quả muốn mua loại dược liệu mà Phòng đấu giá sắp bán ra. Hạ Ngôn cười cười rồi giọng điệu chuyển thành nghiêm túc . - Linh La tiên sinh chính là cao cấp dược liệu Huyết Lăng Thảo chăng? Lưu Hiên lập tức liền nghĩ tới cây Huyết Lăng Thảo kia. Huyết Lăng Thảo này là do gã dong binh đến Phòng đấu giá đăng ký bán. Thực lực của gã dong binh vẫn chưa đạt tới Hậu thiên đỉnh phong mà lại có thể tìm được gốc Huyết Lăng Thảo này ở trong Tội Ác Sâm Lâm quả rất là may mắn. gốc Huyết Lăng Thảo có thể đủ cho cả đời này cần lo tới chuyện cơm áo! - Đúng vậy, đúng là Huyết Lăng Thảo! Ta nghĩ Huyết Lăng Thảo nhất định có giá rất cao cho nên lúc này mới xuất ra Linh Dịch để bán đấu giá! Ha ha! Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời . Nếu phải cần gấp kim tệ để mua Huyết Lăng Thảo Hạ Ngôn quả đưa Linh Dịch ra bán đấu giá, mặc dù mình dùng hết nhưng khó về sau có bằng hữu hay thân nhân cần đến! - Mạc Gia Phần ghi Linh Dịch của Linh La tiên sinh vào danh mục ! Lưu Hiên nhìn về phía Mạc Gia Phần bên cạnh rồi ánh mắt lại chuyển sang Hạ Ngôn cười : - Linh La tiên sinh, trước còn mời ngài ký tên vào danh sách! Lần đầu giá này tiến hành sau tuần nữa! Đến lúc đó mời ngài tới dự! - Nhất định! Hạ Ngôn cườii gật đầu. Mạc Gia Phần vội vàng vâng tiếng rồi nhanh chóng viết hàng chữ lên cuốn sách màu đỏ. Sau đó, cẩn thận đặt cuốn sách trước mặt Hạ Ngôn để Hạ Ngôn ký tên lên. Hạ Ngôn tùy ý nhìn thoáng qua ghi chép đó rồi ký hai chữ Linh La! - Hội trưởng đại nhân! Ta xin cáo từ trước! Hạ Ngôn nhìn về phía Lưu Hiên ôm quyền . Lưu Hiên liền cười trả lời: - Được, vậy tuần nữa gặp lại Linh La tiên sinh ! Sau khi Hạ Ngôn rời , Lưu hiên liền mở mấy cái bình tinh xảo mà Hạ Ngôn lưu lại. dùng cây châm màu bạc lớn chừng ngón tay, ở trong mỗi bình đều lấy ra chút dược phẩm sau đó cho vào trong miệng. - Chính xác, đều là loại dược phẩm! Lưu Hiên gật gật đầu, ánh mắt hơi nhíu lại. - Hội trưởng! Linh La ngờ còn có thể phối chế ra loại dược phẩm thần kỳ này, làm người ta dám tin! Mạc Gia Phần đáy lòng cả kinh . - Có lẽ sau lưng còn có vị Luyện đan sư cao cấp ! mặt Lưu Hiên cũng có chút mờ mịt. - Hoặc là chiếm được phối phương của loại dược phẩm quý giá này! Rốt cuộc là người như thế nào mới có thể sáng tạo ra loại phối phương này? Làm sao mà Linh La lại thu được?! Lưu hiên trầm tư, mày nhíu lại. - Cao cấp luyện đan sư?! Mạc Gia Phần và tên thanh niên đồng thời thốt lên, hoảng sợ nhìn Lưu hiên! Luyện đan sư cấp thấp có thể luyện chế Nhất, Nhị, Tam phẩm đan sư! Luyện đan sư trung cấp có thể luyện chế đan dược Tứ, Ngũ, Lục phẩm. Luyện chế đan dược Thất, Bát phẩm chỉ có thể là Luyện đan sư cao cấp cảnh giới Linh tông mới làm được. Chỉ là cường giả cảnh giới Linh tông, thân phận cũng đủ để dọa người. Mà đồng thời là Luyện đan sư cao cấp nhân vật như vậy, trong toàn bộ thành Tử Diệp cũng khó tìm. Đừng toàn bộ thành Tử Diệp, cho dù toàn bộ Đại Lục Long Chi nhân vật như thế cũng có thể đếm đầu ngón tay! Số cường giả Linh tông ở Đại Lục Long Chi cũng phải nhiều đến độ thể tính được! Mà trong mười cường giả Linh tông, cũng chắc có Luyện đan sư cao cấp! Từ đó có thể thấy ít ỏi của Luyện đan sư cao cấp Đại Lục Long Chi! *** Hai ngày sau, vào lúc chính ngọ! Quảng trường trung tâm đông nghịt! Toàn bộ dòng người đều hướng về phía Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến! Hôm nay là ngày Linh La và Tây Xuyên đại chiến! Trước đó, hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng công bố tin tức này ra ngoài. Thời điểm công bố tin tức này cũng giống như Lý Thiên Luân sở liệu, toàn bộ thành Ngọc Thủy dường như đều trở nên sôi trào! Phải biết rằng Tây Xuyên là cường giả cảnh giới Linh sư, thể nghi ngờ. Mà vì thân phận của Linh La rất thần bí cũng khiến người ta cực kỳ tò mò cùng tưởng tượng. Trận quyết đấu của hai người khiến những người tu luyện hứng thú như thế nào có thể nghĩ được?! Cho dù là người bình thường, có chút tiền trong tay cũng tham gia cảnh náo nhiệt này! - Lão Nhất ngươi ngờ cũng tới nơi này! Mụ đàn bà kia quản ngươi sao. Hắc hắc! Quả hôm nay rất náo nhiệt! Bên ngoài hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, gã hán tử cười ha hả với gã đại hán. - Ta sao lại có thể đến trận quyết chiến trăm năm khó gặp này được chứ! Hắc hắc! biết hôm nay, người thắng cuộc cuối cùng là Linh La hay gã TÂy Xuyên kia! - Hai người bọn họ đều là những nhân vật mới quật khởi! Lão Nhất kia nhếch môi cười hắc hắc . - Ta thấy người thắng nhất định là Tây Xuyên, là cường giả Linh sư! Ngay cả Hội trưởng của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đều thế. Hán tử lên tiếng trước kia hiển nhiên là coi trọng Tây Xuyên! Trong lòng mọi người, Linh sư có địa vị rất cao! - Ừm, ta cũng cảm thấy thế. Tuy nhiên, lão nhân Lý gia kia lại cảm thấy cơ hội thắng của Linh La cao hơn! Linh La bừa bãi như Tây Xuyên. Nhân tài như thế mới đáng sợ nhất! Ánh mắt lão Nhất hơi nhíu lại, . - Bà Lưu gia! Hắc hắc! Ngươi thấy hôm nay ai thắng? gã nam nhân xấu xí như đắm đuối khuôn ngực của thiếu phụ dáng người cao gầy, dung mạo xinh đẹp, lên tiếng hỏi với giọng điệu dương quái khí. - Cái đó còn phải , nhất định là Linh La của ta rồi. Bà Lưu gia đảo cặp mắt trắng dã nhìn gã nam nhân kia cái, thân thể mềm mại liền uốn éo về phía trước. - Bà ngươi chậm chút nào! Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến lúc này hoàn toàn chật ních người. Đám người này ồn ào, khiến cho hội trường như sôi trào lên. Nhiều người ngay cả chỗ ngồi cũng có. Rất nhiều người chỉ có thể ở bên ngoài hội trường nhờ người quen biết bên trong đặt cửa giúp. Dù thời tiết vẫn chưa nóng lắm nhưng đám người nơi này cũng phải đổ hết mồ hôi! Nửa canh giờ trước khi trận chiến bắt đầu, Hạ Ngôn đúng hạn tới phía trước Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. Phía trước thông đạo dành cho tuyển thủ có mấy chục gã hộ vệ của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đứng đó, tạo ra con đường . Khi Hạ Ngôn đến, bên ngoài Hội trường có vô số người hướng về phía cổ vũ! Nhất là những nữ nhân trẻ tuổi lại nhiệt tình như lửa. Tuy Linh La vẫn đội mặt nạ nhưng vì nhân tố thần bí này càng khiến cho nhiều người tò mò phán đoán thân phận của Linh La. - Linh La tất thắng, Linh La cố lên! Từ những nữ nhân hơn mười tuổi tới bốn mươi tuổi đều ngừng quơ tay hô lớn. Bọn họ thích gã Tây Xuyên sát khí quá nặng và diện mạo xấu xí kia. Đối với nữ nhân, hung tàn là bản tính của động vật mà thôi. Vì vậy bọn họ đặt cửa dựa theo thực lực của song phương mà là bằng cảm giác của mình. Có hảo cảm với ai đặt cửa cho người đó! Điều này lại khác với nam nhân! Hạ Ngôn vào thông đạo được cách ly kia, nghe thanh kêu gọi ầm ĩ từ bốn phía, trong lòng cũng nổi lên kích động. Nội tâm vốn trầm ổn của lúc này cũng xuất từng đợt dao động. Hướng về phía đám đông, Hạ Ngôn đưa tay lên vẫy lúc. Hành động như thế khiến những người vốn ủng hộ Hạ Ngôn lại càng thêm hưng phấn, thanh kêu hô vang dội như xé rách trung. Đột nhiên thân ảnh màu xám nhanh chóng từ phía sau lao tới. Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng, đôi chân mày dưới mặt nạ nhíu lại, nhìn thẳng về phía người lao nhanh tới. Tốc độ rất nhanh, giống như con báo trong rừng rậm. Rất nhanh, người này tới trước mặt Hạ Ngôn! - Hắc hắc! Ngươi là Linh La ! Người vừa mới tới này cười tà, cặp mắt sắc như chim ưng nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Tâm thần Hạ Ngôn thu liễm, chăm chú nhìn vè nam nhân có sắc mặt bất thiện này, trong lòng hơi run run. - Ngươi là Tây Xuyên? Hạ Ngôn liền lập tức nghĩ tới cái tên này.