Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1055: CHIẾN VỚI THƯƠNG
      Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả ồ trong gian nhẫn Linh La, căn bản là thể nghiên cứu tỉ mỉ được phương pháp sử dụng của nó, mà Hạ Ngôn lại dám tùy tiện lấy Hỗn Nguyên Nhân Tham Quà ra ngoài gian nhẫn Linh La, bởi vì như vậy rất có thể Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả biến mất.

      B a quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, là Hạ Ngôn gian nan mới lấy được ở tầng thứ trăm giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Hạ Ngôn cũng có nắm chắc mình còn có cơ hội tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều nữa hay , đương nhiên thể tùy tiện mạo hiềm thửnghiệm.

      "Được rồi! Ta trước cần sử dụng ba quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, dù sao với thực lực của ta tại, cũng đủ để ứng phó với lão già Thương kia." Ngay sau đó Hạ Ngôn thu hồi ý niệm trong đầu, ánh mắt chợt lóe sáng.

      "Chờ sau khi rời khỏi đây đánh bại Thương , vạch trần bộ mặt gian ác của Thương ẲĩL rồi hãy nghĩ biện pháp sử dụng Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả cũng muộn."

      "Ồ!"

      Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm giác được Tháp Thời Gian bị chấn động mãnh liệt, đường như là bị lực lượng lớn tác động mạnh lên nó. Tháp Thời Gian là bảo vật thời gian đo Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự tay luyện chế, chất liệu sử dụng đều rất cứng rắn, dao động năng lượng bình thường căn bản là thể phá hủy nó, mà tại Hạ Ngôn lại cảm nhận được ràng Tháp Thời Gian có dấu hiệu Sụp đổ.

      "BI phát rồi!" Gần như chỉ trong nháy mắt, Hạ Ngôn liền nghĩ tới chuyện gì xảy ra, nhất định là Tháp Thời Gian bị Thương kia phát .

      "Hừ! Bậy giờ ta cứ từ trong này rạ đề xem ngươi làm thế nào cướp được nhẫn Linh La của ta." Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, thân ảnh hóa thành luồng hào quang, biến mất trong gian tầng thứ bạ Tháp Thời Gian. Ngay sau đó, Hạ Ngôn ra bên trong bảo vật gian của Thương .

      - Ha ha! Rốt cục ra rồi, để xem ngươi lần này chạy đâu cho thoát!

      Thương nhìn thấy Hạ Ngôn xuất , lập tức phát ra tiếng cười ha hà Lúc này dùng ý niệm huyễn hóa ra thân ảnh, đứng cách Hạ Ngôn chỉ có vài trăm thước.

      - Thương ! Ta vì sao phải chạy?

      Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thương , sắc mật đột nhiên hơi biến đổi, nhíu mày tiếp:

      - đúng! Nơi này. đãy là gian độc lập.

      - Đúng vậy, Hạ Ngôn! ở trong gian này ta chính là chúa tể, bất kể ngươi làm thế nào cũng trốn thoát.

      Thương cười lạnh nhìn Hạ Ngôn , trong mắt chớp lóe ra vẻ hung ác.

      - Phải ?

      Hạ Ngôn lại cười nhạt , có vẻ khẩn trương chút nào. Điều này khiến trong lòng Thương hơi chấn động.

      - Xem ra, đây là kiện bảo vật gian. Thương ! Ngươi cho là bảo vật gian của ngươi có thể vây khốn được ta ư? tại, hãy xem ta phá hủy bảo vật gian của ngươi." Vừa , Hạ Ngôn vừa vận dụng linh lực màu vàng, công kích thẳng vào bức tường gian của bảo vậthìóh thành.

      - Đồ ngu dốt!

      Thương Phi cười tiếng:

      - Vọng tưởng phá hủy bảo vật gian của ta? đúng là ngu dốt! Bảo vật gian này tương liên cùng tinh thần của ta, coi như là bộ phận thân thể của ta ở trong bảo vật này, hết thảy đều do ta làm chủ, cho dù lực lượng của ngươi cường đại mấy nữa, cũng bị gian tự động hấp thu. TrừPhi.

      Thương dường như là khán giả xem biểu diễn, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn đánh ra từng quyền, trong miệng như thế

      - Cái gì? xong!

      Thương còn chưa dứt lời, liền nhìn thấy bức tường gian độc lập hình thành do bảo vật gian của mình, bắt đầu Sụp đổ vỡ vụn.

      - Điều này sao có thể? như thế nào có thể phá hủy được bảo vật gian của ta? có khả năng! Trừ Phi là có thực lực vượt qua ta, bằng có khả năng phá hủy được bảo vật gian của ta

      Thương biến sắc, kinh ngạc nhìn gian Sụp đổ.

      "
      Vèo!"

      Hạ Ngôn từbên trong gian vỡ nát, lắc mình cái liền bay ra ngoài

      -Ổ?

      "
      Đây là trong cung điện? Thương cư ngụ trong Vọng Thiên Cung Điện, xem ra tòa cung điện này chính là Vọng Thiên Cung Điện." Hạ Ngôn nhìn cảnh vật bốn phía, các ý niệm rất nhanh xoay chuyển trong đầu.

      "
      Phía sau Vọng Thiên Cung Điện, là chỗ thanh tu của các nhân vật cường đại núi Thủ Vọng."

      "
      Tốt han là ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, Thương kia khẳng định truy đuổi theo ta." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, thân hình dĩ nhiên hóa thành pháp tắc, trong thời gian ngắn liền thoát ra ngoài ngọn núi trung ương.

      "
      Quả nhiên lợi hại phạm vi pháp tắc ta nắm trong tay, ngờ có thể đạt tới hơn vạn dặm." Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc, lập tức liền biết phạm vi khu vực mình có khả năng hoàn toàn nắm trong tay.

      Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, dù pháp tắc của Hạ Ngôn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng có thể nắm trong tay phạm vi gian, cũng Chỉ có bán kính năm mươi thước.

      tại, lại có thể hoàn toàn nắm trong tay khu vực gian bán kính cà vạn dặm. Mà khu vục gian có thể khống chế lại còn khổng lồ hơn, đạt tới còn hơn ngàn vạn dặm.

      Hoàn toàn nắm trong tay và khống chế, đó hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Tu luyện giả hoàn toàn nắm trong tay khu vực, thi ở trong khu vực đó, gần như là làm được. Thậm chí, có thể nghịch chuyển thời gian. Còn gian chế làm được vậy.

      "
      Vù!"

      Hạ Ngôn vừa mới bay ra ngoài ngọn núi cao nhất, Thương liền điên cuồng đuổi tới, dùng ý niệm tập trang vào Hạ Ngôn, phát Hạ Ngôn rời khỏi ngọn núi trung ương, sau đó. ngờ có tiếp tục chạy trốn, mà ngừng lại.

      Trong phút chốc, Thương liền đến gần chỗ Hạ Ngôn, nhìn thấy thân ảnh Hạ Ngôn dần dần ra.

      - Hạ Ngôn! ngờ ngươi đột phá tới cảnh giới Thần chủ rồi.

      Thương Ản trầm nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, khóe mắt co giật dồn dập, trong mắt lóe ra tia sáng hung tợn.

      - Đúng vậy! Xem ra kế hoạch của ngươi lại thất bại rồi!

      Hạ Ngôn híp mắt cười, nhìn về phía Thương .

      - Hừ, tiểu tử! Ngươi cho là bước vào cảnh giới Thần chủ, có thể đủ sóc chống lại ta sao?

      Thương hừ lanh tiếng, khí tức đột nhiên tăng lên, lực lượng pháp tắc trong gian đao động kịch liệt, hình thành tầng tầng tám chắn kín mít, bao phủ Hạ Ngôn ở bên trong.

      Lúc này. đường như còn lo lắng Hạ Ngôn chạy trốn.

      - Thương ! Ngươi cho là bây giờ còn có thể giết chết ta cướp lẩy nhẫn Linh La sao?

      Hạ Ngôn khẽ giơ hai tay lên, ý niệm chuyển qua, từng đạo lực lượng pháp tắc cũng hình

      thành gợn sóng, rất nhanh lan tiàn ra khắp bốn phía gian.

      Lực lượng pháp tắc của hai người, ở trong gian ngừng va cham, đan xen vào nhau, ngừng cắn nuốt lẫn nhau, hỗn loạn. Trong thời gian rất ngắn toàn bộ gian đều biến thành mảng tối đen, ánh sáng mặt trời hoàn toán thể chiếu xuống mảng gian này.

      Bên ngoài lực loạng pháp tắc, nếu như có người nhìn vào, phát những ánh sáng kia hoàn toàn vặn vẹo, hình thành cảnh vật hình xoắn trông đáng sợ.

      - Tiểu tử! Bây giờ ngươi giao ra nhẫn Linh La, ta còn có thể tha cho ngươi mạng.

      Thương truyền hung tợn với Hạ Ngôn. nhìn thấy Hạ Ngôn thúc động lực

      lượng pháp tắc, trong lòng khỏi có phần nắm chắc, cho nên lại tiếp tục uy hiếp Hạ Ngôn như thế

      - Thương ! Muốn nhẫn Linh La? Ngươi quả thực là nằm mơ!

      Hạ Ngôn nhưng có truyền , mà là lớn tiếng , thanh truyền khắp toàn bộ núi Thủ Vọng.

      - Ồ? Người nào kêu to tên của Chưởng Khống Giả vậy?

      - Nhẫn Linh La? Người kia nhẫn Linh La!

      Tu luyện giả ở khắp nơi núi Thủ Vọng. nghe được câu của Hạ Ngôn, đều sửng sốt ngây người sau đó rất nhanh bay về hướng chỗ hai người giao chiến. Đây đúng là kết quả Hạ Ngôn mong muốn.

      - Mau nhìn kìa, đó là Chưởng Khống Giả đại nhân, mà đứng đối điện là tu luyện giả. ổ! Như thế nào vị tu luyện giả kia giống như Đông Ngữ vậy?

      gã Chấp núi Thủ Vọng, nhìn thấy hai bóng người trong gian lực lượng pháp tắc đan vào nhau.

      Tuy rằng bên trong có ánh sáng, nhưng những tu luyện giả núi Thủ Vọng này, vẫn có thể dùng ý niệm thấy lảng bóng người trong gian u tối kia. Đương nhiên, ý niệm của tu luyện giả bình thường căn bản thể thẩm thấu vào được.

      - Quả là Đông Ngữ! Như thế nào có thể, như thế nào đột phá đến cảnh giới Thần chủ rồi?

      - Điều này quả thực khó có thể tin, ngờ lại đối chiến cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, biết sống chết.

      Tu luyện giả núi Thủ Vọng, đều sôi nổibàn tán. Tu luyện giả của bảy ngọn núi tập trung tới hơn phân nửa, trong đó có ít nhân vật trưởng lão cảnh giới Thần chủ.

      - Đó là Hạ Ngôn!

      ở bên trong đám người, Thương Tử Danh vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, liếc mắt cái liền nhận ra ngay. Lúc này tầm tình của cũng rất phức tap, trong lòng vẫn luôn ôm mối căm thù, muốn sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ, sau đó đánh chết Hạ Ngôn để báo thù cho con minh. Nhưng tại lại tận mắt thấy Hạ Ngôn là cảnh giới Thần chủ, hơn nữa đối địch cùng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Thực lực như vậy, cho dù chính cũng đột phá đến cảnh giới Thần chủ, cũng đúng là đuổi theo kịp.

      Nghĩ đến đây, Thương Tử Danh khỏi giọng thở dài khẽ lắc đầu. Nhưng ngay sau đó ánh mắt chợt lóe sáng, lại nhe răng cười thấp giọng :

      - Hạ Ngôn đây là muốn chết, lại dám đối nghịch cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, chết chắc rồi!

      - Thương Tử Danh! Đây là Đông Ngữ, ngươi vì sao là Hạ Ngôn?

      tu luyện giả đứng bên cạnh Thương Tử Danh, nghi hoặc nhìn Thương Tử Danh, nghe được lời lẩm bẩm của Thương Tử Danh.

      - Đông Ngữ chính là Hạ Ngôn!

      Thương Từ Daah liếc mắt nhìn tu luyện giả kia, .

      - Ngươi muốn chết!

      Trong lúc rất nhiều tu luyện giả núi Thủ Vọng chạy tới đây, Chưởng Khống Giả Thương giận dữ, trực tiếp huy động đạo kiếm khí chém ra. Lực lượng pháp tắc hoàn toàn thể áp chế Hạ Ngôn, Chỉ có thể sử dụng Pháp Tắc Thần Khí công kích trực tiếp nhất. Pháp Tắc Thần Khí mang theo sát khí ngút trời, nhanh chóng đâm tới thân mình Hạ Ngôn.

      Năng lượng kinh người trực tiếp xuyên thấu qua hư u tối. Từ rất xa nhìn lại, Chỉ có thể nhìn thấy hào quang chợt lóe sáng cái, tới bên cạnh Hạ Ngôn.

      - Thương ! Ngươi xứng làm Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, bởi vì ngươi căn bản là có tư cách này. Ngươi. ngay cả tín vật nhẫn Linh La của Chưởng Khống Giả cũng có, ngờ muốn trở thành Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.

      Hạ Ngôn lớn tiếng . Còng lúc đó. khí cơ của gắt gao tập trung vào kiếm quang khủng bố của Thương An phát ra, cảm giác được kiếm khí tới sát bên mình, trong lòng vừa động.

      "
      Bại Na Di Thuật!"

      Tâm niệm vừa chuyển, sử đựng ra Đại Na Di Thuật, Hạ Ngôn dễ dàng tránh thoát được công kích của kiếm khí Thương .

      - Ha ha! Ta tại sử dụng chính là thần thông ghi trong Linh La tâm pháp tên là Đại Na Di Thuật. Thương ! Ngươi có thể thi triển dược Đại Na Di Thuật ? Nếu ngươi có nhẫn Linh La, như vậy tất nhiên phải học tập bí pháp thần thông ghi lại trong đó chứ!

      Hạ Ngôn lớn tiếng .

      Nghe vậy, Thương tức nghẹn, sắc mặt màu xanh mét, hoàn toàn biết các loại thần thông trong Linh La tâm pháp. Bởi vì, chưa bao giờ có được nhẫn Linh La.

      - đáng giận! Chết tiệt! Hôm nay ta phải giết ngươi!

      Thương phẫn nộ ngút trời, toàn thân kim quang bốc lên vạn trượng, tán phát ra từng đạo tinh thần lực màu sắc Người bình thường nhìn thấy. nhưng Hạ Ngôn cũng có thể nhìn ra được, tinh thần lực của Thương Ẫn hình thành từng sợi vật chất, bao tiùm lại hướng thân thể của mình. Nếu bị những tinh thần lực này bao bọc, như vậy Hạ Ngôn rất khó sử dụng thần thông Đại Na Di Thuật tránh né công kích tiếp theo của Thương .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1056: NGƯỜI THẦN BÍ
      Lúc này, mặt Thương lộ ra vẻ dữ tợn dị thường, tiếc hết thảy muốn đánh chết Hạ Ngôn, vốn vì mối lo canh cánh trong lòng . Nạy phát triển thành , Thương còn cố kỵ điều gì nữa, hết thảy đều chờ sau khi đánh chết Hạ Ngôn rồi tính sau.

      Trước đó, Thương vẫn luôn lo lắng sợ để lộ ra bí mật minh có nhẫn Linh La tín vật của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Mà ngay lúc vừa rồi, Hạ Ngôn lớn tiếng ra điều bí mật Phi thường quan trọng đối với , mà lại cho tất cả tu luyện giả núi Thủ Vọng đều biết.

      - Hạ Ngôn! Để xem lần này ngươi còn làm thế nào tránh né.

      Đợi những sợi tinh thần lực ngừng co rút lại, cuối cùng bao bọc quanh Thân hình màu trắng của Hạ Ngôn, mới truyền ra giọng trầm của Thương mang theo đầy hàn ý-

      "Thương này liều, mạng rồi." Ánh mắt Hạ Ngôn vẫn nhúc nhích nhìn chằm chằm những sợi li ndo tinh thần hình thành kia, trong lòng cũng hết sức thận trọng. Nếu là lúc trước khi chưa bước vào cảnh giới Thần chủ, cho dù pháp tắc và linh hồn của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ giờ phút này cũng dứt khoát ngăn chống được công kích điên cuồng của Thương Ản.

      Nhưng tại, Hạ Ngônđãbướcvào cảnh giới Thần chủ, hơn nữa dung hợp nguyên lực của Thương Đồ, thực lực tăng mạnh, căn bản là kém thua Thương , thậm chí chừng còn mạnh hơn ít so với thực lực của Thương . Loại công kích mức độ này đối với Hạ Ngôn mà , cũng dù để uy hiếp trí mạng. Cho nên, lúc này Hạ Ngôn cũng có biểu ra xu thế liều mạng.

      - Chết cho ta!

      Thương đột nhiên hét lớn tiếng, đạo kiếm quang hỗn độn dưới thúc động của nguyên lực, lại lần nữa cuồn cuộn quét về hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí kỉnh người xé rách từng mảng từng mảng gian, chì trong thời gian ngắn tới gần sát thân thể Hạ Ngôn.

      Cùng lúc kiếm quang hỗn độn tới gần Hạ Ngôn, ý cười nơi khóe miệng của Thương càng thêm đậm nét, hắntbấp giọng :

      - Bước vào cảnh giới Thần chủ lại như thế nào? Hừ! Vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng vọng tưởng muốn đối kháng cùng ta?

      Thế nhưng, nét tươi cười mặt rất nhanh liền cứng ngắc mặt minh. Bởi vì, Hạ Ngôn bị tiếc hao phí linh hồn trực tiếp bao bọc. ngờ lại động rồi. Thương ràng cảm giác được gian bên này, bỗng nhiên bị áp bức tới cực hạn, đến ngay cả những tinh thần lực hình sợi kia, đều bắt đầu biến hình, bộ đáng dường như sắp tan ĩã bất cứ lúc nào.

      - Như thế nào có thể?

      - như thế nào có thể làm được?

      Thương trợn tròn mắt, thể tin nhìn màn này.

      Những tu luyện giả núi Thủ Vọng ở xa xa quan sát, cà đám đều như ngừng thờ. Đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ mà , trận chiến đấu kịch liệt giữa tu

      luyện giả cảnh giới Thần chủ thế này, cũng phải lúc nào cũng có thể dễ dàng nhìn thấy. Mà đối với trưởng lão các ngọn núi cũng chính là cảnh giới Thần chủ, nhung bọn họ cũng đều khó có thể tin Hạ Ngôn vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, ngờ có được thực lực cường đại như thế

      Cho dù Hạ Ngôn thành công đột phá đến cảnh giới Thần chủ, nhưng cũng thể mới vừa đột phá liền mạnh như vậy chứ? Trong số bọn họ ít người đột phá đến cảnh giới Thần chủ qua vô số năm tháng. nhưng xem ra thực lực đường như còn bằng Hạ Ngôn giờ.

      Tuy rằng Thương đột phá đến cảnh giới Thần chủ thời gian tính là lâu lắm, nhưng là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhận được kế thừa của núi Thủ Vọng, thực lực cường đại đó là lẽ đương nhiên. Nên biết rằng, thực lực của Thương Ẫn cũng kém bao nhiêu so với các Phong chủ. Mà các Phong chủ đều là Nhân vật tu luyện hàng mấy trăm ức năm, thậm chí hơn ngàn ức năm.

      -Phá!

      Sau khi vận dụng lực lượng pháp tắc đè ép gian khiến cho sợi tinh thần lực của Thương phải biến hình, ngay sau đó Xích Huyết Thần Kiếm của Hạ Ngôn cũng từ trong thân thể bắn ra. luồng kiếm khí màu đỏ thẫm va chạm cùng chỗ với kiếm quang hỗn độn của Thương phóng ra Hai kiện thần khí Xích Huyết Thần Kiếm và Hậu Thổ Thần giáp khôi phục như lúc ban đầu, có thể phóng ra uy lực mạnh nhất. Lúc này năng lượng của hai người hoàn toàn bùng phát ra, từng vòng từng vcng năng lượng, mắt thường có thể thấy được. ở trong tầm mắt mọi người tan tràn trong gian, cuốn về hướng toàn bộ núi Thủ Vọng.

      Sau va chạm năng lượng tán phát ra là quá cường đại. Ngay cả bảy ngọn núi Chỉ sợ đều chịu nổi năng lượng, có thể hoàn toàn bị luồng năng lượng này phá hủy.

      Thương ở trong gian bên, có vẻ có chút chật vật. Tuy nhiên như cũ cam lòng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, đôi mắt giống như mãnh thú muốn ăn thịt người.

      - xong! Ngọn núi trung ương sắp bị hủy rỗi!

      Có tu luyện giả từ trong gian này nhảy vọt ra ngoài, nhìn thấy năng lượng lan tràn thổi quét tới các ngọn núi, cả kinh vội vàng kêu to.

      Núi Thủ Vọng từ khi chủ nhân đầu tiên của Thần Châu sáng lập đến nay, chưa bao giờ phát sinh chiến đấu kịch liệt như vậy. va chạm năng lượng giữa hai người phóng thích ra, ngờ ngay cả bảy ngọn núi đều sắp bị phá hủy. Nên biết rằng, Vọng Thiên Cung Điện chính là ở phía ngọn núi chính ở trung ương, nếu như ngọn núi trung ương đó bị phá hủy, vậy chăng phải Vọng Thiên Cung Điện cũng phải bị phá hủy sao?

      Đó nhưng là chỗ bế quan thanh tu của chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu cùng với các đời Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng.

      Đúng lúc này, đột ngột trong gian lóe ra luồng hào quang cực sáng, lập tức toàn bộ gian đều hơi nhộn nhạo chút Tất cả tu luyện giả tại đây đều cảm ứng được ràng.

      Mà chỉ là rung động này, làm cho năng lượng do hai luồng năng lượng sau khi va chạm tán phát ra lan tràn về hướng cả tòa núi Thủ Vọng, lại đột nhiên tiêu tán vô tung

      VÔ ảnh. Trong thiên địa lại khôi phục mảng binh yên. Ngay cả gian bị phá vỡ nghiêm trọng, đều mau chóng được chữa trị xong. Trận đại chiến phát sinh vừa rồi, lúc này giống như chưa từng xảy ra.

      Trong kinh ngạc, Hạ Ngôn nhìn thấy bóng người ra bầu trời của ngọn núi trung ương. Bóng người này đứng lơ lửng giữa trung, ánh mắt nhìn về phía .

      "Đó là ai?" Hạ Ngôn vừa động trong lòng, quét mắt nhìn lại về phía Thương , lúc này Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng có chút chật vật Thương cũng nhìn thấy bóng người trung ngọn núi trung ương, sắc mặt trờ nên càng thêm khó coi, tròng mắt xoay chuyển, dường như trong lòng tính kế điều gì.

      "Vù!"

      Trong gian tản ra gợn sóng dao động nhè , bóng người lơ lửng phía ngọn núi trung ương tới gần chỗ Hạ Ngôn và Thương An. Từ bóng người đó chợt tản ra áp lực vô hình, Hạ Ngôn chỉ cảm thấy lồng ngực của mình giống nhưbị ngọn núi lớn đè ép xuống, hơn nữa hoàn toàn thể phản kháng.

      " rốt cuộc là ai, mà lại mạnh như thế? Chẳng lẽ là chủ nhân đầu tiên của Thần Châu?" Hạ Ngôn thầm đoán trong lòng, bên ngoài cố cắn răng chịu đựng cổ áp lực vô hình lớn này.

      Thương lại chịu nổi, ở trung liên tục lui về phía sau, hiển nhiên đối mặt dưới áp lực vô hình biểu của còn bằng Hạ Ngôn.

      - Hai người các ngươi! Đây là muốn phá hủy núi Thủ Vọng hay sao?

      Người tới, rốt cục ra tiếng , ánh mắt đảo qua hai người Hạ Ngôn và Thương :

      - Nếu có ta đúng lúc ra tay, chỉ sợ bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều bị các ngươi san thành đất bằng rồi.

      Thương nhích động Khóe miệng, dường như sắp mồ miệng điều gì.

      Ngay thời điểm Thương sắp lên tiếng, người này phất tay ngăn cản Thương , xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn :

      - Ngươi là Hạ Ngôn?

      -ừ?

      Hạ Ngôn hơi sửng sốt

      - Danh tiếng của ngươi đúng là , ngay cả sư phụ ngờ cũng biết ngươi. Vừa rồi, sư phụ còn nhắc tới ngươi.

      Khóe miệng người này ra nụ cười, ánh mắt hơi nheo lại.

      Vô tình trong lúc đó, cổ áp lực vô hình kia biến mất còn chút gì, Hạ Ngôn thầm thở ra nhõm, nhìn bóng người trước mặt cách đó xa.

      - Ta theo sư phụ ba trăm triệu năm nay, còn chưa bao giờ thấy sư phụ cố ý nhắc tới người nào như vậy. Hạ Ngôn! Mặt mũi của ngươi đúng là lớn, khiến ta cũng rất muốn gặp mặt ngươi cho biết. tại nhìn thấy ngươi, quả làm ta có chút bất ngờ.

      Người này Khẽ gật đầu .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1057: GẶP CHỦ NHÂN THẦN CHÂU
      Các tu luyện giả núi Thủ Vọng đương nhiên đều trông thấy người vừa mới xuất , tuy nhiên bọn họ vẫn lại gần, chi ở xa xa quan sát Kỳ phần lớn mọi người đều chưa bao giờ gặp mặt người mặc trường bào màu xám này. Nhưng theo người này chuyện, trong mọi người ra cũng có ít người đoán ra thân phận của người này.

      Hạ Ngôn bởi vì tiến vào núi Thủ Vọng lâu, biết về tin tức núi Thủ Vọng nhiều, lắm, cho nên thể nào đoán được thân phận của người này, chỉ có thể khẽ nhíu mày nhìn người áo bào xám trước mặt

      -À?

      - Quên cho ngươi biết ta là ai, tên của ta là Thương Kiếm, Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, đồng thời cũng là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu. Đúng vậy, chủ nhân Thần Châu chính là sư phụ ta

      Thương Kiếm trầm giọng với Hạ Ngôn, ánh mắt liên tục chớp động.

      - Thương Kiếm đại nhân.

      Hạ Ngôn sau phút giật mình cả kinh, vội chắp tay thi lễ. ngờ Thương Kiếm này là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu.

      Người trước mặt tên là Thương Kiếm này hiển nhiên thực lực rất mạnh, chính theo chủ nhân Thần Châu ba ngàn ức năm, vậy cũng chính là tu luyện ít nhất ba ngàn ức năm, tất nhiên thực lực mạnh đến mức mình thể địch nổi.

      - Ừ! cần đa lễ!

      Thương Kiếm xua tay.

      - Thương Kiếm trưởng lão! Hạ Ngôn này Thân là Chấp núi Thủ Vọng, lại vi phạm quy tắc núi Thủ Vọng, nhiễu loạn trật tự núi Thủ Vọng, phải bắt trừng phạt nặng.

      Lúc này, Thương tiến lên với giọng trầm thấp tàn nhẫn.

      - Chưởng Khống giả sao! Vi phạm quy tắc núi Thủ Vọng?

      Thương Kiếm nghiêng người, nhíu mày nhìn về phía Thương :

      - Sư phụ ngài biết chuyện ngươi có nhẫn Linh La, mà đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng này, tuy nhiên ngựơi hẳn là may mắn, vì bây giờ sư phụ còn nghĩ tới tự mình xử lý chuyện của ngươi, về phần chuyện của Hạ Ngôn cần ngươi quan tâm

      Tuy rằng Thương Kiếm còn gọi Thương là Chưởng Khống Giả, nhưng trong giọng chút khách sáo. Điểm này bất luận kẻ nào đều có thể nghe ra được. Thương nghe vậy, sắc mặt từ đen chuyển thành trắng. Tuy rằng rất cam lòng nhưng lại dám thêm gì nữa, Chỉ có thể ngượng ngùng đứng ở bên, dùng ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cũng khách sáo trợn mắt nhìn khiêu khích.

      - Hạ Ngôn! theo ta, sư phụ ta muốn đích thângặp ngươi, ta dẫn ngươi gặp sư phụ.

      Thương Kiếm quay lại thấp giọng với Hạ Ngôn.

      -ồ?

      Hạ Ngôn hơi sửng sốt, nhíu mày hỏi:

      - Đại nhân chủ nhân Thần Châu, muốn đích thân gặp ta?

      - Đúng vậy, sư phụ quả muốn gặp ngươi, đây chính là vận may lớn của ngươi. Sư phụ lão nhân gia có lẽ có hơn trăm ức năm cũng có gặp mặt người ngoài.

      Thương Kiếm cười :

      - thôi, theo ta vào Vọng Thiên Cung Điện.

      -Được!

      Hạ Ngôn bừng tỉnh lại, vội gật đầu.

      "Chủ nhân Thần Châu gặp ta? Rốt cuộc đề làm gì?" Trong lòng Hạ Ngôn cũng hơi có phần yên, chủ nhân Thần Châu đó chính là chủ nhân của toàn bộ Thần Châu. Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng, chủ nhân Thần Châu biết mình đến từ Tây Vực.

      " cầnquan tâm nhiều như vậy, nghĩ đến chủ nhân Thần Châu muốn giết ta, cũng cần dùng nhiều thủ đoạn như vậy." Sau lúc trầm tư ngắn ngủi, Hạ Ngôn liền tỉnh táo lại, theo phía sau Thương Kiếm bay về hướng ngọn núi chính ở trung ương.

      Nhìn theo bóng Hạ Ngôn rời , Thương Ản nghiến ĩẫag nghiến lợi, dưới nguyên lực tràn ngập quần áo toàn thân đều lay động phần phật, nắm tay siết chặt.

      "Xong rồi!"

      "Hết thảy đều xong rồi."

      "Tiểu hỗn đản chết tiệt, thực đáng bầm thây vạn đoạn. Hận thể ăn thịt, uống máu của !" Trong lòng Thương An ngừng nguyền rủa Hạ Ngôn, nhưng lúc này, biết lõ rằng, mình còn cơ hội và năng lực trí Hạ Ngôn vào chỗ chết.

      - Hạ Ngôn kia, ngờ được đại nhân chủ nhân Thần Châu tự mình triệu kiến!

      - là vận khí tốt! Đại nhân chủ nhân Thần Châu nếu có thể triệu kiến ta lần, rồi có chết cũng đáng.

      - Ngươi đừng có nằm mộng, toàn bộ núi Thủ Vọng, tu luyện giả gặp mặt đại Nhân chủ nhân Thần Châu, han mười người.

      Sau khi Thương Kiếm mang theo Hạ Ngôn biến mất trong tầm mắt mọi người, các tu luyện giả mới bắt đầu bàn tán xôn xao. Rất nhiều người vẫn tò vè khó mà tin lẳng Hạ Ngôn có được thực lực mạnh như vậy, ngờ kém dưới Chưởng Khống Giả Thương .

      - Theo ta vào !

      ở ngoài Vọng Thiên Cung Điện, Thương Kiếm Phi hành, thân mình hơi khựng lại chút, sau đó nghiêng người thấp giọng với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng gì nhiều, theo phía sau Thương Kiếm, rất nhanh tiến vào Vọng Thiên Cung Điện. Băng ngang qua tiền điện, trung điện, cuối cùng hai người vào hậu điện.

      Hậu điện này cũng chính là nội điện của Vọng Thiên Cung Điện, bình thường cho dù là Chưởng Khống Giả Thương và sáu. vị Phong chủ, cũng thể tùy tiện vào hậu điện cũng là nội điện này.

      - Hạ Ngôn, sát theo ta!

      vào hậu điện, Hạ Ngôn lập tức liền phát mình tiến vào gian khác, ngay sau đó nghe Thương Kiếm ở phía trước ra tiếng với mình.

      "Ồ?" Hạ Ngôn tâm thần vừa động, phát gian vị trí mình đứng, lại là địa phương đặc thù rất nhiều gian chồng lên cùng chỗ. Khó trách, Thương Kiếm bảo minh theo sát lão.

      Khi Hạ Ngôn ổn định tâm thần lại, lập tức liền thích ứng với môi trường nơi này, đối với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ mà , gian uy hiếp cũng lớn. Chú. ý ít, Hạ Ngôn thực dễ dàng có thể cùng với Thương Kiếm.

      Trải qua hết gian này tới gian khác, dường như rất lâu, lại dường như chỉ mới qua trong nháy mắt Hạ Ngôn cảm nhận được tình cảnh trước mắt biến đổi, thi tới địa phương khác rồi.

      "Nơi này cũng chịu hạn chế của pháp tắc thiên địa bên ngoài. Nơi này thời gian và gian hoàn toàn là vi phạm quy luật vận chuyển của pháp tắc thiên địa." Trong lòng Hạ Ngôn đúng là cực kỳ khiếp sợ.

      - Hạ Ngôn! Sư phụ lão Nhân gia ở trong tòa cung điện phía trước, theo ta vào thôi.

      Thương Kiếm đừng lại, xoay người với Hạ Ngôn, thái độ cũng trở nên Phi thường

      nghiêm túc

      - Dạ! Thương Kiếm đại nhân!

      Hạ Ngôn vội gật đầu lên tiếng trả lời, đồng thời cố điều hòa hơi thở.

      Ngay lúc vang tiếng của Hạ Ngôn vừa dứt, cánh cửa cung điện phía trước mặt , lại tự động chậm rãi mở ra. phát ra tiếng vang kẽo kẹt nặng nề. Hạ Ngôn lập tức chăm chú nhìn theo cánh cửa cung điện. Bên trong cửa là mảng tối đen, cho dù thị lực của cực tốt, cũng thấy cành vật trong đại điện.

      - Vào thôi, sư phụ ngài biết ngươi Tới rồi!

      Thương Kiếm .

      Hạ Ngôn nhấc chân theo bên cạnh Thương Kiếm, hai người gần như là cùng lúc bước vào cửa. Hạ Ngôn vừa bước hai chẩn vào bên trong, đột nhiên trong đại điện sáng bừng lên, toàn bộ trong đại điện đều ra ràng trước mắt Hạ Ngôn. Trong đại điện này cũng có trang trí gì nhiều, chỉ có lão già thoạt nhìn tương đối bình thường, ngồi ngay ngắn ở phía trước.

      Hạ Ngôn nhìn thấy lão già nảy hai mắt hơi hé mở, ánh mắt như có như nhìn Hạ Ngôn. Mà Hạ Ngôn lại cảm Nhận được loại huyền ảo thể dùng ngôn ngữ để miêu tả. Lão già ở trước mặt cách đó xa, dường như có thể nhìn thấu tâm linh của mình, dường như biết, làm được.

      "Người này chính là chủ nhân Thần Châu?" Hạ Ngôn nghĩ trong lòng như thế

      - Sư phụ!

      ở thời điểm trong lòng Hạ Ngôn toát ra ý niệm này, Thương Kiếm đứng bên cạnh , thi lễ ra tiếng . Nội dung câu của Thương Kiếm, vừa lúc chứng lão già cách đó xa chính là chủ nhân Thần Châu khiến vô số người nhìn lên kính ngưỡng.

      -Ừ!

      Lão già khẽ gật đầu.

      Sau khi chủ nhân Thần Châu gật đầu đáp lời, Thương Kiếm lặng lẽ đứng qua bên, cũng gì thêm.

      - Ra mắt đại nhân chủ nhân Thần Châu.

      Hạ Ngôn cúi thấp đầu. khơn minh thi lễ. Giờ này khắc này, Hạ Ngôn có chút khần trương thể diễn tả được. Hơn nữa, ánh mắt chủ nhân Thần Châu nhìn về phía cũng sắc bén lợi hại, nhưng Hạ Ngôn cũng dám đối mắt cùng lão. Chủ nhân Thần Châu làm cho Hạ Ngôn có cảm giác giống như cái hổ sâu thấy đáy.

      -Ừ!

      Chủ nhân Thần châu, lại khẽ "ừ" tiếng.

      Trong đại điện lại rơi vào cảnh tĩnh lặng, Hạ Ngôn khẽ cau mày trong lòng có chút lo lắng: "Chủ nhân Thần Châu gọi ta đến, rốt cuộc đề làm gì? Xem ra, giống như sắp trừng phạt ta, nhưng vì sao nãy giờ gì?"

      " khí nặng nề!" Hạ Ngôn rất muốn hoạt động vận động thân thể của mình.

      - Tên của ngươi là Hạ Ngôn?

      Đại khái qua thời gian cạn chén trà , rốt cục chủ nhân Thần Châu mới lên tiếng chuyện với Hạ Ngôn. Nghe hỏi như thế, trong lòng Hạ Ngôn cũng khỏi thở dài hơi nhõm.

      - Đúng vậy!

      Hạ Ngôn vội vàng đáp.

      -Ngươi từTây Vực đếnđây à?

      Chủ nhân Thần châu lại hỏi tiếp.

      - A?

      Hạ Ngôn giật mình cả kinh, chủ nhân Thần Châu này quả nhiên biết hết thảy, ngay cả chuyện mình từ Tây Vực tới đây đều biết. Có lẽ ngay từ đầu, chủ Nhân Thần Châu biết mình từ Tây Vực vào Thần Châu, là thông qua thông đạo Phong Sảo nối liền Thần Châu và Tây Vực.

      - dám lừa gạt đại nhân, ta quả là từ Tây Vực đến đây.

      Hạ Ngôn thể thừa nhận, chủ nhân Thần Châu, nếu hỏi như vậy, khẳng định biết hết thảy chuyện này, cho nên có phủ nhận cũng vô ích.

      - Là Cung Minh bảo ngươi tới đây à?

      Chủ nhân Thần Châu gật gật đầu, dừng chút, lại hỏi.

      - hoàn toàn như vậy! Cung Minh đại nhân có cho ta biết số chuyện ở Thần Châu, chủ yếu vẫn là ta tự minh muốn đến xem sao!

      Hạ Ngôn vừa nhíu mày, lập tức lại giản ra .

      - Cung Minh vốn là người hầu của ta!

      Chủ nhân Thần Châu bình thần tiếp:

      - Sau lại phạm phải sai lầm, bị ta đuổi ra khỏi Thần Châu tới Tứ vực. ở mấy trăm ức năm trước, Tứ vực đều là vùng hoang vu, có sinh linh gì. Hạ Ngôn! Ngươi có biết Cung Minh phạm phải sai lầm gì ?

      Chủ nhân Thần Châu nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      - Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận có với ta, bởi vì thời điểm Cong Minh đại nhân trông coi bốn đại Thần thú cẩn thận bị Thần thú chạy thoát, cho nên đại nhân phẫn nộ đuổi bọn họ ra khỏi Thần Châu.

      Hạ Ngôn thẳng ra

      Chủ nhân Thần Châu nếu biết minh từ Tây Vực đến đây, như vậy chỉ sợ cũng biết chuyện mình gặp mặt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

      - Ha ha! Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chì biết biết hai Bốn người Cung Minh phải bất cầnđể cho bốn con Thần thú kia chạy thoát, mà là cố ý để cho chúng chạy thoát

      Chủ nhân Thần châu cười cười lắc đầu .

      - Cái gì? Cố ý để cho chạy ư?

      Hạ Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân Thần Châu.

      - Đúng vậy! Năm tháng ở gần nhau lâu dài, làm cho bốn người bọn họ cùng với bốn con Thần thú này sinh ra tình hữu nghị thâm sâu. Cho nên bốn người Cung Minh sau khi tự minh định ra hiệp nghị với bốn con Thần thú, liền để cho bốn con Thần thú chạy thoát Nội dung của hiệp nghị này chính là, bốn con Thần thú thoát khỏi nhà giam, sau này vĩnh viễn được quay về Thần Châu.

      Thanh của chủ nhân Thần Châu đột nhiên trở nên trầm thấp xuống rất nhiều.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1058: THIÊN ĐẠO
      Nguyên nhân chính là do bốn người Cung Minh có hiệp nghị từ trước cùng bốn đại Thần thú, mới để cho bốn Thần thú thoát vây từ núi Thủ Vọng. Nhưng cho đến nay, bốn đại Thần thú cũng vẫn tuân giữ lời hứa hẹn của mình, chưa bao giờ xuất trở lại ở Thần Châu.

      Ánh mắt của Hạ Ngôn lóe sáng, tuy nhiên cũng lên tiếng.

      - Sau khi bốn người Cung Minh để cho bốn con Thần thú chạy thoát, ta liền đuổi bốn người bọn họ ra khỏi Thần Châu, đồng thời lệnh cho bọn họ vĩnh viễn được bước chân vào Thần Châu nửa bước.

      Giọng của chủ nhân Thần Châu hòa hoãn trở lại, khí tức cũng khôi phục lại bình thường. Theo đó, thân mình Hạ Ngôn cũng dần dần buông lỏng.

      - Hạ Ngôn! Có phải ngươi cảm thấy ta xử phạt bốn người Cung Minh quá nặng phải ?

      Chủ nhân Thần Châu nhìn đến vẻ mặt Hạ Ngôn, khóe miệng nhếch cái, ánh mắt bình thần hỏi Hạ Ngôn.

      - Cái này.

      Hạ Ngôn khẽ cau mày, biết nên trả lời như thế nào.

      - Ôi. ngươi có tận mắt nhìn tình cảnh lúc đó! Nếu như ngươi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bốn con Thần thú giết chết nhân loại, cho rằng ta xử phạt bốn người bọn họ quá nặng. Tu luyện giả Nhân loại trôi Thần Châu bị bốn con Thần thú giết chết nhiều vô số đếm xuể. Nếu nhờ có cơ duyên xảo họp, ta chiếm được tia thiên đạo, Chỉ sợ đến tại toàn bộ Thần Châu cũng thể an bình.

      Chủ nhân Thần Châu khẽ thở ra hơi:

      - Sau khi ta lĩnh hội được tia thiên đạo kia, thực lực liền có thể áp chế bốn con Thần thú, cuối cùng sử dụng núi Thủ Vọng trấn áp bốn con Thần thú đó. Tuy rằng la chiếm được tia thiên đạo, nhưng lúc ấy vẫn thể trực tiếp giết chết bốn con Thần thú. Hơn nữa, cho dù ta giết chết bốn con Thần thú, chúng nó cũng rất nhanh sống lại ở trong Thâm Uyên Vô Tận

      - Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là vĩnh viễn phong ấn trấn áp chúng nó ở núi Thủ Vọng.

      Chủ nhân Thần châu tiếp:

      - Bấn người Cung Minh tuy rằng có hiệp nghị cùng bốn con Thần thú, nhưng ai có thể biết được bốn con Thần thú có tuân giữ lời hứa hẹn vĩnh viễn tiến vào Thần Châu? khi chúng nó tiến vào Thần Châu, như vậy tu luyện giả Nhân loại thực có thể lại phải trải qua tai kiếp lần nữa.

      - ra là như vậy.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, tỉ mỉ mày lại nghi hoặc hỏi:

      - Đại nhân chủ nhân Thần Châu! Vì sao giết chết bốn con Thần thú, chúng còn có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận vậy?

      Chủ nhân Thần châu cười khẽ.

      - Kỳ , Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cùng bốn đại Thần thú, đều là tia thiên đạo biến thành, cũng phải là sinh linh thuần túy. Muốn giết chết chúng nó, trừ Phi nắm giữ cũng đủ nhiều thiên đạo. Nhất là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, thực lực của nàng hoàn toàn ở dưới ta. Cũng may mị nàng ta hiếu sát, hơn nữa gần như từ trước tới nay rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Đối với tu luyện giả nhân loại, nàng cũng bài xích.

      Chủ nhân Thần châu giải thích với Hạ Ngôn.

      - Thiên đạo?

      Hạ Ngôn nhăn mày càng sát hơn.

      Mới vừa rồi, chủ nhân Thần Châu bởi vì chiếm được tia thiên đạo, mới có thể lực áp bốn đại Thần thú. Mà tại còn bốn đại Thần thú cùng Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, đều. là thiên đạo biến thành.

      Như vậy, thiên đạo này rốt cuộc là cái gì? Vì sao lĩnh hội được thiên đạo, thực lực có thể Phi thường cường đại? Mà ngờ thiên đạo còn có thể hóa thành Thần thú!

      - Đúng vậy, thiên đạo là con đường lớn phía , cao hơn pháp tắc vũ trụ. tại với ngươi, ngươi cũng thể hiểu. Có lẽ tương lai có ngày nào đó, ngươi cũng có thể nắm giữ ít thiên đạo chừng. Đến lúc đó, ngươi tự nhiên biết thiên đạo rốt cuộc là cái gì.

      Nơi Khóe miệng của chủ nhân Thần Châu dường như hơi lóe ra nụ cười.

      - Tuy nhiên, tại thực lực của ngươi còn cách tiếp xúc thiên đạo rất xa Khi nguyên lực của ngươi có thể đạt tới cửu trọng, mới có thể tiếp xúc với thiên đạo. Chỉ có nắm giữ thiên đạo mới xem như hiểu được vũ trụ này.

      Chủ nhân Thần Châu chậm rãi .

      - Nguyên lực đạt tới cửu trọng?

      Hạ Ngôn khó hiểu nhìn chủ nhân Thần Châu, trước đây chưa bao giờ nghe qua

      nguyên lực còn có cửu trọng, tại nghe được chủ nhân Thần Châu như thế đương nhiên rất muốn biết.

      - Ừ! Nguyên lực tổng cộng phân ra cửu trọng. Tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, phần lớn đều làm nguyên lực nhất trọng. Hạ Ngôn, ngươi là ngoại lệ, ngươi tuy rằng vừa mới bước vào cảnh giới Thân chủ, nhưng nguyên lực ước chừng đạt tới tam trọng.

      Chủ nhân Thần châu nhìn HạNgôu

      - Đại nhân! Nguyên lực tăng lên. cũng cầntu luyện năm tháng dài lâu sao?

      Hạ Ngôn hít hơi hỏi.

      Nguyên lực của mình có thể đạt tới tam trạng theo nhu lời chủ nhân Thần Châu, còn nhờ vì hấp thu dung hợp nguyên lực của Thương Đồ, Nếu mình đứt khoát có nguyên lực mạnh như thế.

      - Nguyên lực tăng lên rất huyền diệu. Có khi Chỉ cần thời gian ngày, tu luyện giả có thể tăng lên trọng ngUyên lực. Cũng có khi trăm ức năm, cũng khó tăng lên được trọng nguyên lực. Nguyên lực tăng lên phải xem cơ duyên của tu luyện giả. Ngươi có thể vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, liền đạt tới nguyên lực tam trọng, hiển nhiên cơ duyên rất sâu đậm. Có lẽ, cần tới bao lâu, ngươi có thể đạt tới đỉnh, Nguyên lực cửu trọng.

      Chủ nhân Thần Châu dường như rất có kiên nhẫn giải thích.

      -Vậy. Thương , cũng là nguyên lực tam trọng?

      Hạ Ngôn dừng chút, vẫn là hỏi ra

      - Thương chỉ là nguyên lực nhị trọng mà thôi vẫn chưa đạt tới Nguyên lực tam trọng. Hạ Ngôn! Thực lực của tu luyện giả tuy rằng có Hên quan cùng cấp bậc nguyên lực, nhưng cũng phải tuyệt đối. Có khi tu luyện giả nguyên lực tam trọng, cũng nhất định có the chiến thắng tu luyện giả nguyên lực nhị trọng. Mặc dù là ở trong cùng hoàn cảnh bên ngoài, tỷ như sử dụng cùng loại thần khí V. V.

      Chủ nhân Thần châu chậm rãi .

      - Đây là vì cái gì?

      Hạ Ngôn càng thêm khó hiểu, lập tức hỏi tiếp.

      - Đièu này rất khó cho ràng, tóm lại bất kể như thế nào, cấp bậc nguyên lực càng cao càngtốt Bởi vì, cập bậc nguyên lực càng cao, khoảng cách thiên đạo cũng càng gần.

      Chủ nhân Thần Châu thong thả giơ tay chỉ lên trung,

      - Hiểu rỗi! Đại nhân! Vậy ở nguyên lực cửu trọng có gì? Phía nguyên lực cửu trọng, còn có cảnh giới cao hơn hay sao?

      Hạ Ngôn mở to mat nhìn chủ nhân Thần Châu, lúc này Hạ Ngôn có thể nhìn thẳng vào mắt Chủ nhân Thần Châu.

      - Nguyên lực cửu trọng là đạt tới đình, cũng chính là tầng thứ cao nhất. Tiếp lên nữa thi ta cũng biết là cái gì.

      Chủ nhân Thần Châu lắc đầu.

      -Cái gì?

      - Ngay cả đại nhân cũng chỉ là nguyên lực cửu trọng sao?

      Hạ Ngôn giật mình nhìn chủ nhân Thần Châu.

      - Đúng!

      Chủ nhân Thần Châu gật đầu!

      - Ngươi gặp mặt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, bọn họ đều là nguyên lực Cửu Trọng. Kỳ , nguyên lực cửu trọng cũng có thể xem nhu là điểm cuối của tu luyện. Bởi vì, đột phá nguyên lực cửu trọng vũ trụ này còn có khả năng cất chứa được nữa.

      Chủ nhân Thần Châu hơi híp mắt nhìn về phía xa xa:

      - Có lẽ ai có thể rời khỏi vũ trụ!

      - tại, ngươi là nguyên lực tam trọng, máy vị Phong chủ núi Thủ Vọng cũng đều là nguyên lực tam trọng. Trong các Thái thượng trưởng lão có người là nguyên lực thất trọng, hai người là nguyên lực lục trọng những người khác đều là nguyên lực tam trọng, tứ trọng hoặc là ngũ trọng. Ha ha! Thương Kiếm là nguyên lực bát trọng. Toàn bộ núi Thủ Vọng thực lực của Thương Kiếm chi ở dưới ta

      Hạ Ngôn nghe kinh hãi trong lòng.

      - Hạ Ngôn! Tầng thứ ba nhẫn Linh La của ngươi có số đồ vật này nọ, đối với ngươi có trợ giúp tăng lên cấp bậc nguyên lực.

      Chủ nhân Thần Châu đừng lát, tiếp theo với Hạ Ngôn.

      - Tầng thứ baNhẫn Linh La?

      Hạ Ngôn đột nhiên nhớ tới cái gì.

      Trước khi mình bước vào cảnh giới Thần chủ, vẫn thể vào được tầng thứ ba nhẫn Linh La, mà sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, bởi vì Thương nên cũng chưa kịp thử tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La. tại nghe chủ nhân Thần Châu , mới đột nhiên nghĩ tới.

      - Đúng vậy! Nhẫn Linh La là do ta luyện chế thành. Bên trong, có bảy loại bí pháp thần thông. Bảy bí phập thần thông này, đều là ta căn cứ vào tia thiên đạo kia mà sáng tạo ra Hạ Ngôn! Ngươi tại hầnlà tu luyện sáu loại bí pháp thần thông rồi chứ?

      Chủ nhân Thần Châu đường như nắm rò tình huống của Hạ Ngôn trong lòng bàn tay.

      Nghe đến mấy thứ này, Hạ Ngôn cũng đúng là trợn tròn mắt kinh ngạc, quả thực thể tin được.

      Linh La tâm pháp ngờ lại chính là chủ nhân Thần Châu tự mình sáng tạo ra, mà lại là căn cứ vào tia thiên đạo hư vô mờ mịt kia đề sáng tạo. Nhẫn Linh La cũng là của chủ nhân Thần Châu luyện chế thành.

      Nhìn thấy bộ déng của Hạ Ngôn, chủ Nhân Thần Châu lên tiếng tiếp:

      - Nhẫn Linh La vốn trước đây chi đùng làm tín vật đề Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng thay đổi sử đụng, thể tưởng được lại lưu lạc rồi rơi vào tay của ngươi. Nêu nó là vật của ngươi, coi như có duyên với ngươi, ngươi cứ giữ . Vê phân loại thần thông thứ bảy trong Linh La tâm pháp, ngươi cũng cầntiếp tục tìm hiểu thấu đáo . Nếu ngươi tu luyện Linh La tâm pháp, cũng chính là có duyên phận với ta, bắt đầu từ hôm nay, ngươi là đệ tử thứ hai của ta.

      -Ồ?

      Hạ Ngôn giật mình, ngờ chủ nhân Thần Châu muốn thu làm đệ tử. Chủ nhân Thần Châu này qua mấy ngàn ức năm nay, chi thu đệ tử, chính là Thương Kiếm đúng ở bên cạnh.

      - Dạ! Sư phụ! Đệ tử nhất định cố gắng tu luyện!

      Hạ Ngôn lập tức liền phản ứng lại, vội ra tiếng đáp ỏng, đồng thời ôn định xuống nỗi khiếp sợ trong lòng.

      - Ừ! Được rỗi! Tạm thời ngươi hãy ở lại trong hậu điện Vọng Thiên Cung Điện, chờ ngươi nghiên cứu hiêu thấu tầng thứ ba nhẫn Linh La, là có thể tới Tinh Đô, tiến vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều.

      Chủ nhân Thần Châu xua tay, ý bảo Hạ Ngôn có thể rời .

      - Đa tạ sư phụ! Đệ tử cáo lui!

      Hạ Ngôn khom mình thi lễ, sau đó chậm rãi rời khỏi cung điệnỄ Trong nháy mắt, tới ngoài cung điện. Mà vị tên là Thương Kiếm kia, tại cũng chính là sư huynh của Hạ Ngôn, cũng cùng ra ngoài với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài cung điện của chủ nhân Thần Châu, bên tai vừa động, lại nghe thanh của chủ nhân Thần Châu truyền vào trong óc của mình:

      - Hạ Ngôn! Cung điện bên trái ngươi có người sử dụng, ngươi tạm thời cỏ sử dụng

      !

      Vừa nghe tiếng , Hạ Ngôn liền đưa mắt nhìn về phía bên trái, quả nhiên nhìn thấy tòa cung điện.

      chút do dự. nguyên lực dưới chân nhích động, Hạ Ngôn thẳng tới trước cửa cung điện, lắc mình tiên vào trong cung điện.

      "Nhẫn Linh La là chủ nhân Thần Châu luyện chế thành, tầng thứ này ba rốt cuộc có cái gì trợ giúp rất lớn đối với ta đây?" Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, nhẫn Linh La liền từ trong thân thể ra.

      Lúc này Hạ Ngôn cũng hưng phấn thôi, mặt đầy vẻ kích động.

      - Sư phụ! Ngài tốt với Hạ Ngôn kia.

      Trong cung điện của chủ nhân Thần Châu, Thương Kiếm khẽ cười ra tiếng :

      - Tuy nhiên cũng tốt! Ta có được sư đệ!

      - Chờ đợi han ba ngàn ức năm, đủ lâu rồi, hy vọng. Hạ Ngôn này có thể đạt tới cầu cuối cùng.

      Chủ nhân Thần châu dõi mắt nhìn ra phương xạ, trong miệng lẩm bầm như thế

      Thương Kiếm vừa nghe vậy, mày cũng nhíu lại, rò ý tứ trong lời của chủ nhân Thần Châu.

      - Thương Kiếm! Vi sư đợi rất lâu rồi!

      Chủ nhân Thần Châu dường như có tâm , lại với Thương Kiếm câu.

      - Sư phụ! Ý của ngài là. là luôn luôn trông chờ Hạ Ngôn kia?

      Thương Kiếm Giật mình nhìn chủ nhân Thần Châu, trong lòng có vẻ hiểu ra chút.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1059: TẦNG THỨ BA NHẪN LINH LA
      Tuy nhiên, vì sao sư phụ phải chờ Hạ Ngôn kia? Trong lòng Thương Kiếm vẫn còn rất thất vọng thể hiểu được: sư phụ chính là chủ nhân Thần Châu, là tu luyện giả nhân loại sớm nhất trong vũ trụ nguyên thủy, thực lực có thể là đệ nhất vũ trụ, vì sao phải chờ tiểu tử Hạ Ngôn nho như vậy? Mà lần chờ này chính là mấy ngàn ức năm, hơn nữa Thương Kiếm nhìn ra được, lúc này tâm tình của chủ nhân Thần Châu sư phụ rất tốt

      "Chính là chờ Hạ Ngôn này xuất qua mấy ngàn ức năm, Hạ Ngôn là tu luyện giả ta nhìn thấy có hy vọng nhất đạt tới điều kiện. Nếu như ngay cả Hạ Ngôn đều đạt được cầu, chỉ sợ lại phải đợi thêm mấy ngàn ức năm nữa Hy vọng. Hạ Ngôn làm ta thất vọng." Ánh mắt của chủ nhân Thần Châu vốn luôn bình thần, đột nhiên trong lúc đó sáng lên, tuy nhiên chi chợt lóe sáng rồi biến mất, ngay cả Thương Kiếm ở gần bên cũng có phát .

      - Ngươi gọi Thương Vân tới đây, ta có việc cho làm.

      Chủ nhân Thần Châu dời ánh mắt nhìn Thương Kiếm .

      -Dạ, sư phụ!

      Thương Kiếm thi lễ, rồi rất nhanh rời khỏi cung điện.

      "Tầng thứ ba?"

      "Cái này là tầng thứ ba Linh La giới?" Ý niệm của Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La. Trước kia, Hạ Ngôn muốn vào tầng thứ ba nhẫn Linh La vẫn luôn thể thành công. Mà lần này, ý niệm của Hạ Ngôn tiến vào tầng thứ ba cũng gặp chút lực cản nào. Hiển nhiên, điều kiện của tầng thứ ba nhẫn Linh La này, chính là cầu tu luyện giả phải đạt tới cảnh giới Thần chủ.

      "Đây là cái gì?"

      Ý niệm của Hạ Ngôn vừa tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La, trong nháy mắt trợn mắt tròn xoe: gian tầng thứ ba này, dường như là gian hỗn độn bị rót vào bên trong.

      - Chào người trẻ tuổi! Ngươi cuối cùng cũng tới đây rồi! Vì ngày này, ta đợi rất

      lâu.

      Đúng lúc này, ý niệm đột ngột xuất , dũng mãnh vào trong óc Hạ Ngôn.

      - ồ? Là ai? Là ai với ta?

      Hạ Ngôn dùng ý niệm tra xét, muốn tìm người chuyện với mình, nhưng tại trong gian hỗn độn này, có phát điều gì.

      - Ha ha! cần tìm ta, ngươi cũng thể tìm thấy ta! Kỳ ta chỉ là chút ý niệm truyền lại tin tức mà thôi.

      Thanh tiếp theo với Hạ Ngôn.

      "Thanh này nghe hơi quen quen!" Hạ Ngôn khẽ nhíu mày. cảm thấy thanh rất quen tai, rồi đột nhiên mắt sáng ngời: "Là giọng của chủ Nhân Thần Châu, đúng rồi, chính là chủ nhân Thần Châu."

      Hạ Ngôn vừa mới gặp mặt chủ nhân Thần Châu, dĩ nhiên rất quen thuộc với giọng của chủ Nhân Thần Châu. Đúng vậy, ý thức tồn tại trong gian tầng thứ ba nhẫn Linh La chính là chủ nhân Thần Châu.

      - Ngài là đại nhân chủ nhân Thần Châu?

      Hạ Ngôn hỏi.

      Tuy nhiên, thanh này cũng trả lời câu hỏi của , mà vẫn tiếp tục :

      - Người trẻ tuổi! gian tầng thứ ba nhẫn Linh La, là ta cắt phần gian hỗn độn ở thời loạn lưu đưa vào. Chỉ có tu luyện giả đạt tới cầu, mới có thể vào gian tầng thứ ba nhẫn Linh La. Mà từ khi ta luyện chế nhẫn Linh La đến nay, ngươi là người thứ nhất đạt tới cầu.

      Thanh của chủ nhân Thần Châu chậm rãi .

      - Cái gì? Chẳng lẽ ngay cả các đòi Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, cũng đủ điều kiện vào gian tầng thứ ba nhẫn Linh La sao?

      Hạ Ngôn nghe vậy Giật mình kỈDh ngạc, ngờ tiến vào gian tầng thứ ba nhẫn Linh La lại khó khăn như thế Vậy điều kiện tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La hiển nhiên Chỉ có đạt tới cảnh giới Thần chủ là đủ. Các đòi Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, hiển nhiên cũng đều đạt tới cảnh giới Thần chủ mới nhận nhẫn Linh La. Mà gian tầng thứ ba nhẫn Linh La này, quả nhiên là phần gian bị trực tiếp cắt đưa vào, cũng phải gian do chủ nhàn Thần Châu luyện chế nhẫn Linh La sáng lập ra.

      - Phần câu tiếp theo, ngươi phải nghe cho kỹ: gian tầng thứ ba nhẫn Linh La, cũng phải tùy ý sáng lập mà là phần gian tạo vật, cũng là gian dựng dục ta chọn lựa tì mỉ. Rất nhanh, ngươi biết chỗ kỳ diệu của gian này. về phần ngươi rốt cuộc có thể hấp thu nhiều ít, phải xem bản lãnh của chính ngươi. Chú. ý, nhất định phải tập trung tất cả tinh thần.

      Thanh mạnh mẽ rót vào trong óc Hạ Ngôn. Khi mấy câu đó vừa dứt, còn tiếng động gì nữa.

      Hạ Ngôn đảo mắt nhìn cảnh vật bốn phía: "Xem ra chỉ là đạo ý niệm truyền lại tin tức. có tư tưởng."

      Hạ Ngôn mắt lóe sáng thầm nghĩ trong lòng.

      "Thanh đó gian tầng thứ ba này là gian dựng dục, rốt cuộc là có ý tứ gì?" Lập tức, Hạ Ngôn nhíu mày, hết sức chăm chú cảm ứng hết thảy mọi biến hóa trong gian.

      " tốt!"

      Đúng lúc này luồng năng lượng kinh người, cuồn cuộn cuốn tới vị trí chỗ Hạ Ngôn đứng. Hạ Ngôn biến sắc vừa định nhích người tránh né, gần như ngay lúc nguyên lực trong cơ thể thúc động thân hình sắp bắn , đột nhiên Hạ Ngôn ngừng lại.

      " đúng, đây là nguyên lực thuần túy có đấu ấn tinh thángì!" Hạ Ngôn rất nhanh liền phát nguyên lực cuốn tới, cũng phải là năng lượng nguyên lực có chứa tính công kích như trong tưởng tượng của mình.

      Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ lấy nguyên lực làm năng lượng bản mạng, cũng sử dụng nguyên lực để công kích. Nhưng nguyên lực của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sử dụng luôn chứa dấu ấn tinh thần của mình, cũng vì thế tu luyện giả khác thể hấp thu những nguyên lực từ trong cơ thế tu luyện giả phóng xuất ra. Mà nguyên lực trong gian tầng thứ ba nhẫn Linh La cuồn cuộn hướng về phía Hạ Ngôn này, thi ngược lại là nguyên lực thuần túy, có dấu ấn tinh thángi, bất luận người nào cũng đều có thể hấp thu.

      " tốt quá, hấp thu những nguyên lực này, ta có thể cấp tốc tăng lên cấp bậc nguyên lực. Cấp bậc nguyên lực của ta tại, chính là tam trọng. Chủ nhân Thần Châu , chờ ta đạt tới nguyên lực cửu trọng, liền có thể tiếp xúc với thiên đạo." Hạ Ngôn đối với thiên đạo, cũng là rất hiếu kỳ muốn biết và hướng tới. Thiên đạo thần bí khó lường, chỉ có đạt tới cấp bậc nguyên lực cửu trọng, mới có thể có cơ hội tiếp xúc với thiên đạo thần bí khó lường đó.

      "Hấp thu!" Ý niệm của Hạ Ngôn rất nhanh dung nhập bên trong những nguyên lực tinh thuần có dấu ấn tinh thần này. Chỉ cần đánh dấu ấn tinh thần nguyên lực, những Nguyên lực này tự nhiên bị hấp thu.

      ở trong gian tầng thứ ba nhẫn Linh La, nguyên vốn chính là linh hồn thè linh hồn của Hạ Ngôn chỉ cần đánh dấu ấn tinh thần ngUyên lực, những nguyên lực này trực tiếp trở thành bộ phận thân thể của Hạ Ngôn.

      " là sảng khoái!"

      Ý niệm, cũng chính là tinh thần của Hạ Ngôn, bao vây lấy từng đám từng đám nguyên lực. Tốc độ hấp thu lần này còn nhanh hơn rất nhiều so với lúc luyện hóa nguyên lực của Thương Đồ. Quả cầu nguyên lực của Thương Đổ, là sau khi Thương Đồ tự hủy dấu ấn tinh thần của mình rồi ngưng tụ mà thành. Tuy rằng có thể hấp thu, nhưng cũng dễ dàng như loại nguy ÔI lực chưa từng có chủ Nhân này.

      "Mau mau mau!"

      Nguyên lực xuất trong gian tầng thứ ba Nhẫn Linh La số lượng càng ngày càng nhiều, Hạ Ngôn cũng dần dần bắt đầu tập trung tinh thần tốt hơn, đánh dấu ấn tinh thần trôi tất cả Nguyên lực xuất .

      Trong khoảng thời gian ngắn, mức độ nguyên lực của Hạ Ngôn dường nhưđã tăng mạnh gấp mấy lần. Đối với tình trạng nguyên lực của mình, đương nhiên tu luyện giả biết ràng, cho nên Hạ Ngôn biết rất rốt cuộc mình tăng lên bao nhiêu nguyên lực.

      "Trong này rốt cuộc có bao nhiêu nguyên lực đây?" Nguyên lực vô cùng vô tận khiến ánh mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, khỏi nuốt ngụm nước miếng. Nguyên lực bị đánh dấu ấn tinh thẩn, giống như uống nước, liên tục cuồn cuộn dứt rót vào thân thể Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trong cung điện, toàn thân lấp lánh sáng, dao động của nguyên lực làm cho toàn bộ cung điện đều sinh ra chấn động nhè .

      "Ta hấp thu! Toàn bộ hấp thu!"

      "Khó trách chủ nhân Thần Châu gian tầng thứ ba nhẫn Linh La này có trọ giúp rất lớn cho tu luyện của ta! trợ giúp này to lớn biết bao!? Quả thực chính là trực tiếp rót vào năng lượng, giúp ta tăng lên thực lực vô hạn định." Hạ Ngôn toàn lực hấp thu nguyên lực, điên cuồng thôn phệ như trâu uống nước.

      Thời gian qua lúc lâu.

      "Xoạt xoạt xoạt xoạt!"

      Toàn bộ cung điện Hạ Ngôn ngồi, từ Khởi đầu chấn động nhè , đến tại càng chấn động ràng hơn. ở ngoài Cung điện cũng có thể dễ dàng cảm giác được.

      ở nội điện của Vọng Thiên Cung Điện, là gian riêng biệt nằm trong quy luật vận chuyển pháp tắc của vũ trụ, mà gian này, đương nhiên cũng tồn tại năng lượng cường đại.

      Lúc này, những năng lượng này cũng đều bắt đầu xuất hỗn loạn. Bên trong nội điện có ít Thái thượng trưởng lão, đều ở trong cung điện của mình bế quan thanh tu. Đột nhiên cảm giác được năng lượng trong gian hỗn loạn, cung điện bắt đầu chấn động, đương nhiên bọn họ đều bừng tinh, sau đó rất nhanh từ trong cung điện ra, muốn nhìn xem xảy ra chuyện gì.

      "Vù!"

      Từng bóng người ngừng tụ tập đến cùng chỗ. Rất nhanh, bọn họ liền phát ra ngọn nguồn quấy động năng lượng gian, là dao động nguyên lực truyền ra từ trong tòa cung điện vốn có người sử dụng.

      - Cung điện kia xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể như vậy?

      Thái thượng trưởng lão chỉ vào chỗ cung điện của Hạ Ngôn, mắt trọn to hỏi.

      - biết! Cung điện ở bên trái cung điện của đại nhân chủ Nhân Thần Châu này, trước nay vẫn có người sử dụng, tại như thế nào từ bên trong lại truyền ra dao động nguyên lực mãnh liệt như vậy?

      Thái thượng trưởng lão khác lắc đầu nghi hoặc.

      - Chúng ta vào xem, rốt cuộc xảy 13 chuyện gì.

      lão già to cao đề nghị.

      - Được! Vào xem thử!

      Có trưởng lão khác phụ họa theo.

      Bọn họ cảm ứng được ràng, ngay thời điểm bọn họ chuyện, từ tòa bên trong cung điện này truyền ra dao động ngUyên lực, mà còn càng lúc càng tăng mạnh. Dao động nguyên lực từ trong tòa cung điện truyền ra, làm cho năng lượng trong gian đặc thù bọn họ đứng đều bị khuấy động. Bên trong gian chấn động, có vài chỗ thỉnh thoảng lại xuất số khe nứt tối đen.

      - Các vị dừng lại!

      Đúng lúc này, thanh xuất , ngăn cản các Thái thượng trưởng lão định vào tòa cung điện.

      - Thương Vân trưởng lão.

      Nhìn thấy Thái thượng trưởng lão Thương Vần ra tiếng ngăn cản, đa số trưởng lão đều chắp tay chào.

      -Ừ!

      Thương Vân gật gật đầu, ánh mắt đảo qua mặt các Thái thượng trưởng lão:

      - Các vị trưởng lão! Trong cung điện này có người. Dao động nguyên lực từ trong cung điện truyền ra, chính là người này tu luyện hấp thu nguyên lực. Mọi người cần lo lắng, chờ tu luyện xong, tự nhiên hết thảy khôi phục bình thường.

      Thương Vân trưởng lão với mọi người. Kỳ , Thương Vân cũng rất tò mò về người tu luyện trong cung điện, tuy nhiên chủ nhân Thần Châu tự mình cho biết, đương nhiên dám dị nghị điều gì.

      - Thương Vân trưởng lão! Ngài trong cung điện này có người? Dao động nguyên lực là bởi vì người trong cung điện tu luyện mới sinh ra?

      Lão già to cao nhìn Thương Vân hỏi.

      - Đúng vậy!

      Thương Vân gật đầu xác nhận.

      - Điều này sao có thể? Tu luyện hấp thu nguyên lực, như thế nào lại sinh ra dao động nguyên lực mạnh như thế? Cái này phải hấp thu bao nhiêu, nguyên lực chứ?

      Lão già to cao thể tin trợn to mắt nghi hoặc nhìn về phía Thương Vần hỏi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :