CHƯƠNG 1030: ĐỘT PHÁ TIẾN LÊN PHÁP TẮC ĐẠI VIÊN MÃN Đương nhiên Hạ Ngôn cũng biết có số tu luyện giả vây xem mình hành hung Thị Huyết Cuồng Ma, tuy nhiên cũng thèm để ý. " sai biệt lắm, nên kết thúc rồi!" Sau khi đánh ra hơn vạn quyền, Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Mắt tập trung lại, linh lực màu vàng trong cơ thể đột nhiên bùng phát kim quang đầy trời! - Thị Huyết CuồngMa chết ! Theo tiếng quát lớn của Hạ Ngôn, kiếm quang màu đỏ thẫm từ trong cơ thể bắn nhanh ra, trong thời gian ngắn cắt vào phía trước thân mình Thị Huyết Cuồng Ma. Sau khi kiếm khí tiến vào thần mình Thị Huyết Cuồng Ma, Thị Huyết Cuồng Ma cũng có lập tức chết ngay, mà càng điên cuồng giãy dụa thôn, Thần chủy trong tay nó ngừng giả ra năng lượng cuồng bạo khắp bốn phía, uy lực kinh người. "Xoạt!" Qua thời gian vài lần hô hấp, thân hình Thị Huyết Cuồng Ma, ở trong gian nồ ẩm tiếng, tan lã biến thành mảnh đầy trời, rồi rất nhanh rơi xuống mặt đất "Cự chùy của Thị Huyết Cuồng Ma sử dụng, đường như cũng phải là vật tầm thường!" Hạ Ngôn khẽ ngoắc ngón tay thu lấy cự chùy của Thị Huyết Cuồng Ma vào tay, quan sát kỹ càng, phát độ cứng của Thần chủy có thể so với Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, hơn nữa trong đó chứa pháp tắc rất hoàn chỉnh. Bình thường sau khi tu luyện giả bị đánh chết, thường thường tất cả thần khí cũng có tản hại mức độ nhất định nào đó, nhưng thần khí của Thị Huyết Cuồng Ma này, gần như có bị chút tổn hại gì. Hạ Ngôn khẽ gật đầu hài lòng, thu cây cự chùy vào trong gian nhẫn Linh La. - Thị Huyết Cuồng Ma, ngờ bị giết chết rồi! - Tu luyện giả áo trắng kia giết chết Thị Huyết Cuồng Ma, còn thu lấy cây La Sát Thần chủy! - là vương tộc linh lực màu vàng! - là kinh người! Đây còn là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người có thể đánh chết Thị Huyết Cuồng Ma. - Hừ! Với ngươi? Chỉ sợ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thị Huyết Cuồng Ma ? Những tu luyện giả ở xa xa nhìn xem, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn trận chiến kết thúc, có số người thấp giọng bàn tán. - Tiên sinh! Lúc này, Lưu Kỳ lại bay đến bên cạnh Hạ Ngôn, cung kính thi lễ. Hạ Ngôn biểu ra thực lực, khiến rung động tận đáy lòng, đồng thời còn rất hưng phấn. - Ừ! Lưu Kỳ! Trước thu lấy thần khí của bangười Khải Đông kia . Hạ Ngôn nhìn Lưu Kỳ . - Được! Lưu Kỳ vội gật đầu. Sau khi thu lại thần khí của ba người Khải Đông bị Thị Huyết Cuồng Ma đánh chết, Hạ Ngôn chỉ cầm ba kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, các thứ còn lại chỉ là nhìn lướt qua lần, rồi đều đưa cho Lưu Kỳ. Giá trị các bảo vật người ba người này ít nhất cũng có mấy chục ức viên Quy NgUyên Đan. Tuy nhiên mấy thứ này đối với Hạ Ngôn nay tác dụng cũng lớn, cho nên trừ Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm ra, các vật phẩm còn lại Hạ Ngôn đưa toàn bộ cho Lưu Kỳ. Mới đầu, Lưu Kỳ còn dám Nhận số bảo vật này, sau lại thấy Hạ Ngôn muốn đưa cho mình mấy thứ này chứ phải suông ngoài miệng, mới hưng phấn nhận lấy. - Lưu Kỳ! Có theo ta xuống tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận ? Hạ Ngôn tìm được cửa xuống tầng thứ bảy, liền hỏi Lưu Kỳ. - Hả? - xuống tầng thứ bảy? Lưu Kỳ hơi sửng sốt lập lại lời của Hạ Ngôn, ngay sau đó cũng thoải mái. Đương nhiên tò trước đến giờ chưa hề nghĩ tới xuống tiếp tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận. Tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận là Thâm Uyên đệ nhị trọng, mức độ nguy hiểm trong đó, phải tu luyện giả cỡ như có thể chống đỡ. Nhưng ngay sau đó liền nghĩ tới thực lực khủng bố kinh người của Hạ Ngôn, cho nên cũng rất mau trở lại bình thường. - Đúng vậy! Hạ Ngôn gật đầu. Trước khi gặp ba người Khải Đông, Hạ Ngôn đự định ở lại tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận cùng Lưu Kỳ để tìm kiếm bảo vật, coi như là cấp cho Lưu Kỷ mối Nhân tinh. Sau lại lấy được tài nguyên vật phẩm của ba người Khải Đông cấp cho Lưu Kỳ, tự nhiên cũng cần tiếp tục ở lại tầng thứ sáu cùng Lưu Kỳ tìm kiếm trân bảo nữa. Tiếp theo sau, Hạ Ngôn và Lưu Kỳ xuống tểhg thứ bảy. ở títag thứ bảy tìm được cửa vảo tầng thứ tám. Hạ Ngôn liền xuống tầng thứ tám. Lưu Kỳ nhìn theo bóng lưng Hạ Ngôn vào cửa thông xuống tầng thứ tám, lúc này mới lưu luyến rời . Rất nhanh tìm được chỗ có người, liền xé rách gian rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Lần này, thu hoạch nhưng . Tới rồi tầng thứ tám, Hạ Ngôn cũng dám lập tức tiếp tục tìm kiếm cửa thông xuống tầng thứ chín. ồ lại tầng thứ tám cẩn thận tìm tòi từng cái Thiên Nhãn. Việc tìm kiếm Thiên Nhãn này, cũng chính là ngừng thích ứng với quá trình của các loại năng lượng tập kích. Chính theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, Chỉ cầntu luyện giả có thể ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận, vậy đối với tăng lên thực lực của tu luyện giả cũng có chỗ tốt lớn. Đợi đến lúc Hạ Ngôn có thể hoàn toàn thích ứng với các loại nguy hiểm ở tầng thứ tám, tự nhiên có thể xuống tiếp tầng thứ chín. Hạ Ngôn ở tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận tìm kiếm mất thời gian thâng, có lẽ là vận khí tốt nên ngay cả kiện trân bảo cũng có tìm được. Nhưng lại phát hai tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn. Tu luyện giả bị nhốt này nhìn thấy có người tìm kiếm tới Thiên Nhãn vây khốn mình, lập tức phát ra ý thức cầu cứu. Tuy nhiên Hạ Ngôn mảy may để ý tới, bay thẳng qua. "Trong thời gian thâng ở tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận này, ta hiểu biết về pháp tắc lại sâu sắc hơn ít. Bây giờ cũng cầnbế quan củng cố chút." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Ngay sau đó, Hạ Ngôn liền tiến vào tầng thứ ba của Tháp Thời Gian, bắt đầu củng cố ít pháp tắc mình vừa mới lĩnh ngộ. ở trong tầng thứ ba Tháp Thời Gian ngàn năm, bên ngoài mới qua năm. Lần này bế quan, Hạ Ngôn hao phí thời gian hơn ba ngàn năm, mà thời gian ở bên ngoài cũng chỉ mới qua hơn ba năm mà thôi. Khi Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian ra ngoài, các loại năng lượng thể ở tầng thứ tám này, còn uy hiếp lớn với Hạ Ngôn nữa. Trong Thâm Uyên Vô Tận các loại năng lượng thê uy hiếp đối với tu luyện giả, chủ yếu chính là hai phương diện linh hồn và pháp tắc. Linh hồn của Hạ Ngôn là cảnh giới đại viên mãn, mặc dù là cường giả cảnh giới Thần chủ cũng thể trực tiếp đánh tan linh hồn của Hạ Ngôn, cho nên Hạ Ngôn ở Thâm Uyên Vô Tận gặp được uy hiếp, đều là uy hiếp phương diện pháp tắc. Theo lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn dần dần tiếp cận viên mãn, uy hiếp tự nhiên càng ngày càng . " tại. tìm cửa thông tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận được rồi!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, liền biến mất tại chỗ. Tầug thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, địa vực rất rộng lớn, nên muốn tìm được cửa thông tầng thứ chín, tình huống bình thường cần tiêu phí thời gian mười ngày. Tuy nhiên điều này đối với Hạ Ngôn cũng phải là chuyện khó. Ba ngày sau, Hạ Ngôn tìm được cửa thông xuống tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận. Đầu tiên là thúc động thần khí phòng ngự Hậu Thổ Thần giáp, sau đó Hạ Ngôn mới tiến vào tầng thứ chín. "Ồ?" "Uy hiếp của các loại năng lượng thể đối với ta, quả nhiên lại tăng mạnh ít." "Nêu trước khi bế quan ta xuống tầng thứ chín này, chỉ sợ cho dù có vận dụng Hậu Thổ Thần giáp muốn nửa bước cũng khó. Nhưng tại, thong thả Phi hành ở tầng thứ chín với ta mà cũng là vấn đề." Hạ Ngôn ánh mắt tỏa sáng. Tầng thứ chín, tầng thứ mười, tầng thứ mười , xâm nhập ba tầng này Hạ Ngôn dùng thời gian tổng cộng hết mười lăm năm. ở trong Tháp Thời Gian, Hạ Ngôn cũng chính là bế quan hơn vạn năm. ở trong khoảng thời gian này, Hạ Ngôn lại lần đụng phải Thị Huyết Cuồng Ma. Thị Huyết Cuồng Ma gặp phải lần này, thực lực so với con gặp ở tầng thứ sáu. Thâm Uyên Vô Tận còn mạnh hơn ít. Tuy nhiên Hạ Ngôn đánh chết con Thị Huyết Cuồng Ma này, cũng có gặp khó khăn gì lớn lắm. ngày này, Hạ Ngôn tới tầng Thứ mười hai Thâm Uyên Vô Tận. "Nêu ta phỏng đoán sai, đây là tầng cuối cùng của Thâm Uyên đệ nhị trọng. Xuống tiếp nữa, chính là tầng thứ mười ba, tầng mười ba cũng chính là tầng thứ nhất của Thâm Uyên đệ tamtrong. Khẳng định độ khó tăng nhiều." " cách khác, ta phải ở lại tầng thứ mười hai này thời gian lâu chút Đợi khi nào có tuyệt đối nắm chắc, rồi hãy xuống tầng thứ mười ba." Hạ Ngôn chậm rãi Phi hành ở tầng thứ mười hai. Theo thời gian càng sâu vào, Hạ Ngôn tìm thấy tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn tại Thâm Uyên Vô Tận này, số lượng cũng càng ngày càng nhiều. Thâm Uyên Vô Tận tồn tại mấy ngàn ức năm, trong quảng thời gian này, tu luyện giả bị nhốt ngừng tăng thêm. Toàn bộ tu luyện giả bị nhốt trong Thâm Uyên Vô Tận, tính ra con số cũng rất kinh người. Có số tu luyện giả, ở bên ngoài có quen biết bằng hữu thực lực cường đại, hoặc là có thân nhàn thực lực cũng thập phần cường đại biết tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận, cũng tiến vào Thâm Uyên Vô Tận để giải cứu. Nhưng muốn ở trong Thâm Uyên Vô Tận bao la này tìm được những tu luyện giả bị nhốt đó, cũng phải là chuyện dễ dàng. Các Thiên Nhãn này, cũng ngừng thay đổi vị trí Càng sâu vào muốn tìm được tu luyện giả bị nhốt lại càng khó. Hơn nữa, có đôi khi cho dù tìm được tu luyện giả bị nhốt rồi, cũng chắc có thể cứu được người thoát ra. Có số Thiên Nhãn hình thành năng lượng thể rất đặc thù, nếu là từ bên ngoài dùng linh lực, thần khí công kích nó, rất có thể dẫn động năng lượng thể của Thiên Nhãn này, thổi quét hút vào luôn cả tu luyện giả công kích nó. Cho nên, có số Thiên Nhãn tu luyện giả trong nó chính là nhiều người chứ phải người. Đương nhiên, Hạ Ngôn căn bản là quan tâm tới những tu luyện giả bị nhốt này, bất kể bọn họ truyền tới trong đầu ý niệm cầu cứu như thế nào, hoặc hứa hẹn bất cứ điều kiện gì, toàn bộ Hạ Ngôn làm như nghe thấy. ở tầng mười hai Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn tìm kiếm năm, phát ra hai kiện trần bảo, kiện có giá trị chừng ba ức viên Quy NgUyên Đan; kiện giá trị trăm ức viên Quy Nguyên Đan. Hạ Ngôn có ý đồ thu lấy hai kiện bảo vật này, nhưng cuối cùng cũng có thành công. Và đương nhiên Hạ Ngôn quá mạo hiểm chỉ vì hai kiện bảo vật đó. Sử dụng ít phương pháp tương đối an toàn nếu cũng lấy được trân bảo, Hạ Ngôn liền quyết đoán buông bỏ. Kỳ nguyên nhân chítdỉ vẫn là Hạ Ngôn đối với trân bảo cỡ này cũng quan tâm lắm, là thứ có cũng được cũng được đó, đương nhiên Hạ Ngôn ngu dại mạo hiểm sinh mệnh của mình. Vạn nhất bị nhốt trong Thiên Nhãn, muốn thoát ra biết đến bao giờ. "Đến lúc bế quan, nỗ lực tiến lên pháp tắc đại viên mãn rồi." Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng. Từ tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận cho đến tầng thứ mười hai, mỗi thời mỗi khắc Hạ Ngôn đều tăng thêm lĩnh ngộ về pháp tắc. ngày này, bên trong tâm linh của Hạ Ngôn có loại chấn động kỳ diệu, cảm thấy tới rất gần pháp tắc đại viên mãn. Lần này bế quan nhất định phải đột phá tiến tới pháp tắc đại viên mãn. Chờ chân chính đột phá pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, Hạ Ngôn liền có thể tiến vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận. Trong tầng thứ ba Tháp Thời Gian! - Phù! Hạ Ngôn thở ra hơi dài, chậm rãi nhắm hai mắt của mình lại. Linh lực màu vàng hóa thành màn hào quang bao phủ thân hình Hạ Ngôn trong đó. Pháp tắc trong Tháp Thời Gian dưới khống chế của Hạ Ngôn, ngừng hình thành đủ loại hình thái khác nhau. Những lực lượng pháp tắc này Hạ Ngôn sớm có thể khống chế hoàn toàn, nhưng đây cũng phải là pháp tắc đại viên mãn.
CHƯƠNG 1031: THAY ĐỔI PHÁP TẮC Biểu tượng của pháp tắc đại viên mãn là thay đổi lực lượng pháp tắc tồn tại trong gian. Lực lượng pháp tắc là quy tắc, quy luật, pháp tắc, trật tự, vận chuyển trong thiên địa; toàn bộ vũ trụ đều là loại pháp tắc này duy trì các loại trật tự tự nhiên. Khống chế lực lượng pháp tắc vốn chính là làm đảo ngược quy luật vận chuyển tự nhiên trong vũ trụ, cho nên muốn thay đổi quy luật pháp tắc gần nhưlà chuyện có khả năng. Nhưng nếu tu luyện giả bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên man. có thể làm được điều này. Tỷ như , Hạ Ngôn nếu đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, là có thể thay đổi tình huống, hình thái vận chuyển của pháp tắc ở bốn phía quanh mình, có thể thay đổi cấu hình thời gian và gian, có thể khống chế thời gian, gian ngưng lại, tĩnh lặng. Chỉ cần khống chế trong khu Vực, là tu luyện giả có thể nắm trong tay hết thảy, gì làm được! Thậm chí có thể cho thời gian chạy ngược lại, đảo lộn gian. Những hành động này là hoàn toàn vi phạm quy luật tự nhiên của vũ trụ. "Cấu thành cơ bản của pháp tắc chính là thời gian và gian. Thời gian, vẫn luôn duy trì tốc độ chày bình thường. gian, cũng là vĩnh hềng bất động. Tu luyện giả nếu muốn thay đổi thời gian và gian, nhíu định phải." Tinh thần của Hạ Ngôn hoàn toàn đắm chìm ở bên trong quy tắc thời gian và gian. Thời gian trong Tháp Thời Gian cũng ngừng trôi qua, ngàn năm, hai ngàn năm, năm ngàn năm, mấy vạn năm. Ước chừng qua ba mươi tám vạn năm! ngày này, rốt cục Hạ Ngôn mờ mắt ra. Mà tình huống vận chuyển của pháp tắc trong Tháp Thời Gian, thời gian đúng là trực tiếp ngưng lại, nếu có tu luyện giả bình thường ở trong này, gặp tình huống bị cố định trực tiếp. Bất kể là thân thể hay là linh hồn cùng với suy nghĩ trong đầu, đều thể tự chủ được nữa. Bởi vì, thời gian nơi này ngừng lại, cũng có thể nơi này là có tồn tại thời gian. Thời gian bị ngừng lại còn đáng sợ hơn rất nhiều so với gian bị phong tỏa gian bị phong tỏa chính là phong tỏa thân thể tu luyện giả; mà thời gian ngừng lại, chính là đỉnh chỉ hết thảy, bao gồm năng lượng, linh lực các loại. "Vèo!" Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian ra. "Ồ?" "Quả nhiên là như vậy!" Hạ Ngôn đứng lơ lửng nơi nào đó ở tầng thứ mười hai Thâm Uyên Vô Tận, rất nhanh vận chuyển lực lượng pháp tắc ở chung quanh các loại năng lượng thể đều trong thời gian ngắn bị ngưng lại. có thời gian, hết thảy đều phải ngưng hoạt động. "Loại năng lực này là đáng sợ nha! Thời điểm giao đấu cùng tu luyện giả, chỉ cầnthời gian ngưng lại, thi đối phương còn làm thế nào chiến đấu cùng mình được nữa?" Hạ Ngôn ỉắc lắc đầu ngẫm nghĩ, dĩ nhiên là hưng phấn Phi thường. Pháp tắc và linh hồn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, tại khoảng cách Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Thần chủ cũng chỉ còn lại là vấn đề thời gian. Nếu Hạ Ngôn nguyện ý, mặc dù chỉ là khổ công tĩnh tọa trong Tháp Thời Gian, sớm muộn gì cũng bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng nếu như vậy phải hao phí thời gian cũng khó mà tính. được, rất có thể phải hao phí thời gian hơn mấy trăm ức năm, ngàn ức năm trong Tháp Thời Gian chừng. "ồ? Ta có thể ảnh hưởng đến phạm vi, đại khái chì tương đương với khu vực hình tròn đường kính trăm thước."Ngay lập tức Hạ Ngôn liền nhíu mày lại. tại, pháp tắc của Hạ Ngôn tuy rằng cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng phạm vi ảnh hưởng vẫn còn rất . Nên biết rằng, đây chính là hoàn toàn vi phạm quy luật vận chuyển pháp tắc trong vũ trụ, mặc dù có thể ảnh hưởng phạm vi chừng năm mươi thước bốn phía quanh minh, cũng là hành vi rất nghịch thiên rồi. Mà Hạ Ngôn chẳng qua là vừa mới bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên mãn. Theo thời gian trôi qua, phạm vi ảnh hưởng tự nhiên cũng càng lúc càng lớn. Giống như cảnh giới Thần chủ của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, có khả năng nắm trong tay địa vực phạm vi ảnh hưởng, chỉ sợ phải rất vượt hơn xa phạm vi có khả năng khống chế của Hạ Ngôn. Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, dù là tu luyện giả áo bào trắng cảnh giới Thần chủ từng đến tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận đánh giết Hạ Ngôn kia, cũng phải Hạ Ngôn tại có thể sánh bằng. "Quên ! Trước cứ tìm cửa lối vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận ." Hạ Ngôn hồi phục tâm tình hơi có chút hưng phấn và kích động của mình, ánh mắt nhìn về hướng xa xa, thầm nghĩ trong lòng. Thân hình bay tự nhiên ra ngoài cầnđịnh hướng. Lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, trong phạm vi hình tròn bán kúủi năm mươi thước, hết thảy đều ngưng lại. Những năng lượng thể kia, căn bản là còn tồn tại uy hiếp với Hạ Ngôn nữa. " đúng là rất hao phí linh lực." Duy trì loại cấm cố thời gian và gian chung quanh mình này, Hạ Ngôn cũng cảm giác được linh lực của mình rất nhanh trôi . "Tuy nhiên, ta có Đại Thôn Phệ Thuật, Điều này với ta mà cũng phải là vấn đề." Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng cái, tâm niệm vừa động, thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật, linh lực tiêu hao trong nháy mắt được bổ sung đẩy đủ. Chi hao phí thời gian ngày, Hạ Ngôn liền tìm được cửa thông vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận, khôngmột chút do dự thẳng xuống. Tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận gần như là cái thế giới màu đen, sương mù tối đen tràn ngập mỗi tấc gian. Ngay cả những Thiên Nhãn kia, đều bị sương mù màu đen che lấp. Hạ Ngôn ràng nhìn thấy từ xa, từng tia chớp hắc linh xẹt qua gian. Những tia chớp hắc linh này dày đặc, gần như khắp nơi nơi đều có. "Khống chế, ngừng lại !" Hạ Ngôn cũng có lập tức Phi hành ra ngoài ngay, mà trước khống chế thời gian và gian. Pháp tắc đại viên mãn quả nhiên lợi hại, mặc dù tới tầng thứ mười ba này đều giống nhau có thể làm cho gian và thời gian ngưng lại, những năng lượng tự nhiên kia cũng theo đó ngưng lại. "Sau khi pháp tắc và linh hồn đạt tới đại viên mãn, Thâm Uyên Vô Tận dường như còn uy hiếp nữa. Tuy nhiên, ta còn phải cẩn thận, Thâm Uyên Vô Tận có thể trở thành chỗ nguy hiểm nhất toàn bộ Thần Châu, khẳng định đơn giản như vậy." Hạ Ngôn lúc lắc đầu thầm nghĩ, cũng dám sơ suất, dù sao tại Hạ Ngôn có thể khống chế khu vực cũng chỉ có phạm vi năm mươi thước chung quanh thân mình. khi có phát sinh nguy hiểm gì, phạm vi năm mươi thước này cũng dù thời gian cho Hạ Ngôn ứng biến kịp thời, ở ngoài năm mươi thước các loại năng lượng thê vẫn tồn tại và vận chuyển bình thường. Bán kính năm mươi thước thể là lớn gì lắm. Cho nên, Hạ Ngôn liền giảm bớt tốc độ Phi hành của mình, nhìn thấy chỗ nào có năng lượng thể Thiên Nhãn, đều tận lực vòng tránh né, cũng tới gần các Thiên Nhãn đó. "Chỉ sợ tu luyện giả có thể vào tầng mười ba Thâm Uyên Vô Tận, đều đạt tới pháp tắc đại viên mãn." Hạ Ngôn vừa Phi hành, vừa nghĩ như thế trong lòng. Nếu pháp tắc có đạt tới đại viên mãn, Hạ Ngôn cho Iẳng có tu luyện giả có thể ngăn cản công kích của các loại năng lượng ở tầng mười ba này. "Mấy tầng phía dưới, khẳng định càng thêm khó khăn." Hạ Ngôn tản ra thần thức, cẩn thận cảm ứng cửa thông tầng tiếp theo. Lần này, Hạ Ngôn tốn thời gian hết thâng, mới tìm được cửa thông xuống tầng thứ mười bốn. Càng là xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, địa vực của mỗi tầng lại càng rộng lớn, nên muốn tìm được cửa thông tầng tiếp theo, tự nhiên độ khó cũng càng tăng thêm. " xong!" Hạ Ngôn vừa mới tiến vào tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, trong lòng liền có cảm giác hồi hộp, trong đầu dâng lên dự báo nguy hiểm. Mặc dù khống chế được thời gian và gian chung quanh mình, Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được các loại năng lượng thể mang đến uy áp khủng bố cho minh. Mình khống chế thay đổi pháp tắc duy trì hình thái yên lặng, dường như bị áp lực rất mạnh, có thể bị vỡ tan bất cứ lúc nào. Hạ Ngôn có lập tức Phi hành, mà ngừng lại tại chỗ, trước làm quen chút uy lực công kích năng lượng của tầng Thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận này. "Xem ra, có thể thay đổi lực lượng pháp tắc, cũng phải nhất định an toàn. Bất cứ chuyện gì cũng đều có mức giới hạn." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Chính minh vừa mới đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, đối với thay đổi về pháp tắc, cũng chỉ là dừng lại ở giai đoạn sơ cấp. Nếu pháp tắc đại viên mãn có thể thuận lợi tiến vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, như vậy từ tầng thứ mười bốn này đến tầng Thứ mười bảy, còn cầngì phải tồn tại chứ? Nghĩ vậy, Hạ Ngôn giật mình chợt hiểu ra Mặc dù là đạt tới pháp tắc đại viên mãn, chính minh vẫn còn phải ngừng củng cố cảnh giới của mình, củng cố năng lực thay đổi pháp tắc của mình. Như vậy, mới có hi vọng xuống sâu tới tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận. Sau khi Hạ Ngôn thích ứng với uy lực của năng lượng thể tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, lại lựa chọn bế quan, củng cố năng lực thay đổi lực lượng pháp tắc của mình. tại Hạ Ngôn có khả năng thay đổi lực lượng pháp tắc còn quá yếu. Nếu năng lượng trong gian đạt tới cường độ nhất định nào đó, loại hình thái của trạng huống duy trì thay đổi pháp tắc này thực rất có thể trực tiếp vỡ tan. ví đụ, nếu như có tu luyện giả thực lực Phi thường cường đại bị Hạ Ngôn thay đổi lực lượng pháp tắc ngừng lại, có thể chỉ dựa vào thực lực cường đại của mình, mạnh mẽ phá vỡ gian tĩnh chỉ của Hạ Ngôn khống chế. Đây là chuyện rất bình thường, nếu là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ ra tay với Hạ Ngôn, cũng có thể dễ dàng đánh tan gian thay đổi pháp tắc của Hạ Ngôn. trăm ba mươi ba năm sau, Hạ Ngôn mới xuống tới tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận. Mỗi lần xuống tầng. Hạ Ngôn đều bế quan tu luyện lần, ngừng củng cố thực lực bản thân. Tuy rằng linh hồn và pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhưng đường tu luyện có hạn mức nhất định. Mỗi thời mỗi khắc, tu luyện giả đều có thể tiến bộ, chỉ cầncố gắng tu luyện. ngày này, Hạ Ngôn thuận lợi tìm được cửa thông xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận Nhìn thấy cửa vào này, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng ngời, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, cũng chính là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ. "Dựa theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận , Thương Đồ tiền bối là bị vây ở địa phương tên là Vạn Long Đàm. Linh hồn của Thương Đồ tiền bối bị loại kịch độc ăn mòn, chỉ có ở trong Vạn Long Đàm, mới có thể giữ được linh hồn bị loại kịch độc này ăn mòn hoàn toàn." Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Thân hình Hạ Ngôn tới phía trước cửa vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận. "Ồ?" "Lại còn có tấm bia đá dựng đứng ở chỗ này!" Hạ Ngôn tới gần liền nhìn thấy tẩm bia đá, đó có khắc hãng chữ, vết khắc rất sâu rất ràng; " được phép của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tiến vào phải chết!" hàng chữ viết ĩõ trước mắt Hạ Ngôn, làm cho Hạ Ngôn trợn to mắt kinh sợ. hàng chữ viết này đều lộ ra uy áp vô tận, khiến cho linh hồn người ta có loại cảm giác bị chấn động. "Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, được tự tiện xâm nhập tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận? Trừ Phi được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cho phép? Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận này quả thực bá đạo!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, nhoáng cái liền thằng xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn phải tu luyện giả cảnh giới Thần chủ. "Vèo!" Cảnh tượng trước mắt dần dần sáng ngời lên. Từ tầng thứ mười ba đến tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận, gần như đều là thế giới màu đen. Mà tầng thứ mười tám này, hiển nhiên khác biệt với mấy tầng phía . Hạ Ngôn cảm giác được ánh sáng sáng ngời chiếu rọi thân thể của mình.
CHƯƠNG 1032: THẦN THÚ SINH RA SỚM NHẤT Đây là cái thế giới nhiều màu sắc rực rỡ, ngay cả ánh sáng đều là màu sắc mê người. Trong gian Thâm Uyên Vô Tận này, linh lực và lực lượng pháp tắc Phi thường ổn định, hoàn toàn tìm thấy bóng dáng của mười bảy tầng phía . "Nơi này chính là tầng Thứ mười tám của Thâm Uyên Vô Tận?" Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn khác xa so với trong tưởng tượng, khiến cho Hạ Ngôn trong lúc nhất thời cũng kịp phản ứng, quả thực nghĩ rằng minh rơi vào trong cảnh mộng. Tầng thứ mười tám này khác biệt hoàn toàn với mười bảy tầng phía , là quá rộng lớn! "Vù!" Lúc này, trong gian xuất dao động lực lượng pháp tắc, rồi dáng người uyển chuyển dần ra, Hạ Ngôn lập trung ánh mắt nhìn lại chính là đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Hiển nhiên, khi Hạ Ngôn vừa tiến vào tầng mười tám Thâm Uyên Vô Tận, vị Chưởng Khống Giả đại Nhân này liền biết ngay. Cho nên lúc này mới thân ra gặp Hạ Ngôn! - Ra mắt Chưởng Khống Giả đại nhân! Hạ Ngôn vội khom mình thi lễ, Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận đầu tiên là cứu tính mạng của mình từ trong tay Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, rồi sau đó lại chì dẫn cho mình ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận. Nếu nhờ có vị Chưởng Khống Giả này, Hạ Ngôn cũng có thể nhanh như vậy đạt tới cảnh giới lực lượng pháp tắc đại viên mãn. - cần đa lễ! Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhàng phất bàn tay ngọc, mặt mang đầy vẻ tươi cười nhìn Hạ Ngôn: - tệ! ngờ ngay cả pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta - Chủ yếu là nhờ có Tháp Thời Gian của Chưởng Khống Giả đại nhân. Nếu ta muốn đạt tới lực lượng pháp tắc đại viên mãn, cũng biết còn phải trải qua bao lâu nữa. Hạ Ngôn trịnh trọng . - Dù vậy, cũng cực kỳ dễ dàng. Tu luyện giả bình thường, chỉ sợ tiêu phí thời gian mấy ức năm, cũng có thể làm cho linh hồn cùng pháp tắc của mình đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẽ gật đầu tiếp: - Thế nào? Tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta, có phải rất đẹp hay ? - Ồ? Hạ Ngôn ngạc nhiên, nghĩ tới Chưởng Khống Giả lại đột nhiên hỏi vấn đề này. Tuy nhiên Hạ Ngôn phản ứng cũng rất nhanh, lập tức gật đầu lia lịa : - Tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, là địa phương ta nhìn thấy đẹp nhất. - Khách khách. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lập tức cười đến run hết cả người. "Quả nhiên vẫn là nữ nhân, thực lực dù có cường đại mấy nữa, đúng là vẫn tránh khỏi bản tính của nữ nhân như vậy." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt ngắm nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. - Coi như ngươi may mắn! Người bình thường cũng có phúc được thấy như vậy! Tu luyện giả có thể vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, gần như đều là cảnh giới Thần chủ. Mà tu luyện giả cảnh giới Thần chủ nếu được ta cho phép, cũng dám bước vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hơi híp lại ánh mắt xinh đẹp . - Ta quả may mắn! Hạ Ngôn gật gật đầu đập. - Tốt lắm! Ngươi gặp Thương Đồ , Vạn Long Đàm ở ngay tại phía bắc cách chỗ này khoảng trăm vạn dặm. đường gặp phải tất cả thú tộc, nên trêu chọc chúng, chúng cũng đụng tới ngươi. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vừa đứt lời, liền biến mất Mặc dù tại linh hồn và pháp tắc của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng vô phương biết Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rời như thế nào. "Phương bắc trăm vạn dặm?" Hạ Ngôn nhìn về phía phương bắc: "Đây là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chính mình tĩú ngụ, nên làm cho xinh đẹp chút cũng đúng là bình thường." Hạ Ngôn thầm gật đầu, ngay sau đó, dĩ nhiên rất nhanh Phi hành về hướng bắc. "Ồ?" "Sao lại có nhiều dã thú Như vậy?" "Những con thú này có thực lực thấp kém. tương đương với cảnh giới Linh Hoàng của nhân loại, có thực lực bậc cao, ngờ tương đương với cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại." Hạ Ngôn Phi hành rất nhanh, phát ra thần thức dò tra, phát có rất nhiều dã thú. Cũng có rất nhiều con dã thú phát Hạ Ngôn, tuy nhiên chúng cũng có dùng hành động gì đối phó với Hạ Ngôn, giống như nhìn thấy Hạ Ngôn vậy. chỉ có rất nhiều dã thú ở chỗ hoang vu này, Hạ Ngôn còn nhìn thấy rất nhiều kiến trúc xinh đẹp. Dùng thần thức tra xét, Hạ Ngôn phát trong những kiến trúc này cũng có rất nhiều khí tức cường đại, dường như toàn bộ đều là các loại thú tộc, trong đó chỉ sợ có ít Thần thú cấp bậc Thần chủ. "Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vì sao lại để nhiều dã thú như vậy sống ở trong này?" Hạ Ngôn lắc đầu khó hiểu. Quảng đường trăm vạn dặm, Hạ Ngôn chỉ tốn thời gian chốc lát, liền đến cái hồ nước lớn màu xanh biếc. Nước trong hồ trong suốt, mặt hồ yên tĩnh. Ánh sáng phàn chiếu mặt hồ màu. sắc rực rỡ, đẹp Phi thường. "Đây là Vạn Long Đàm?" Hạ Ngôn nhìn hồ nước, nước hồ tối đen như trong tưởng tượng. "Hẳn là đây rồi, cũng biết Thương Đồ tiền bối ở chỗ nào trong Vạn Long Đàm." Hạ Ngôn nhíu mày, trầm tư lát, cũng có lập tức tiển vào trong hồ nước "Thương Đồ tiền bối." Trầm ngâm lát, Hạ Ngôn hít hơi lớn tiếng gọi, thanh vang đội khắp hồ nước, đồng thời thẩm thấu xuống tận đáy hổ. Với năng lực của Hạ Ngôn tại, làm được điều này căn bản Khó gì. Rất nhanh, phía mặt hổ liền có động tĩnh, từng gợn sóng nước từ giữa hồ nước lan rộng ra phía ngoài. Thời gian sau chừng hai ba lần hô hấp, ở giữa hồ bắt đầu phun lên nhiều bọt nước, rất nhanh bóng người màu trắng ra trong mắt Hạ Ngôn. Người này cũng trông thấy Hạ Ngôn. - Ngươi là gọi ta? Người áo trắng này cũng có trồi lên mặt nước, mà ở ngay tại mặt nước nhìn Hạ Ngôn hỏi. - Ngài là Thương Đồ tiền bối? Hạ Ngôn nhìn người áo trắng, chớp chợp mắt, sau đó hỏi để xác nhận. - Đúng vậy, ta chính là Thương Đồ. ngươi là ai? Như thế nào xuất ở đây? Thương Đồ nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, mang theo cỗ uy nghiêm tự nhiên. Tuy nhiên cũng khiến Hạ Ngôn có phản cảm. - Ta tên là Hạ Ngôn! Là đặc biệt đến tới đây tìm gặp Thương Đồ tiền bối ngài. Hạ Ngôn chút chần chừ rất nhanh. - ồ? Thương Đồ khẽ nhíu mày. - Ta là người thừa kế của Thương Hà tiền bối. Hạ Ngôn tiếp theo lại câu, những lời này khiến sắc mặt Thương Đồ hơi biến đổi. Nguyên vốn mặt nước tĩnh lặng trở lại, lập tức nồi lên sóng gió dữ dội - Thương Hà? - Ngươi thu được nhẫn Linh La? Thân ảnh của Thương Đồ ở dưới nước di chuyển tới gần chỗ Hạ Ngôn, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy ràng Thương Đồ ở dưới mặt nước. - Đúng vậy! Hạ Ngôn gật đầu, ngay sau đó ngưng tụ nhẫn Linh La theo trong cơ thể ra ngoài, cái nhẫn phong cách cồ xưa ra tay Hạ Ngôn, từng vầng linh lực màu vàng vờn quanh. - Đúng chính là nhẫn Linh La! Thương Đồ gật đầu: - xem chuyện gì xảy ra? Lúc này, Thương Đồ bình tĩnh trở lại, nhìn Hạ Ngôn hỏi. Tiếp theo đó. Hạ Ngôn kề lại lần chuyện mình trải qua như thế nào thu đuợc kế thừa của Thương Hà, còn có thêm ít tin tức mình biết được, đều toàn bộ ra. Nghe xong Hạ Ngôn hết thảy, hồi lâu sau Thương Đồ cũng gì. Ước chừng qua thời gian cạn phần ba chén trà , Thương Đồ mới rốt cục chậm rãi hít vào hơi : - Nhất định là Thương giết Thương Hà con ta Tên chết tiệt hỗn đản Thương này, đáng chết! Đáng tiếc, ta thể rời khỏi Vạn Long Đàm, càng thể rời Thâm Uyên Vô Tận, bằng ta nhất định phải tự tay giết chết tên khốn đó. Giọng của Thương Đồ dường như rất bình tĩnh, nhung Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được trong đó chứa đầy bi Thương và phẫn nộ. - Thương Đồ tiền bối! Nghe đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận , ngài bị trứng loại kịch độc linh hồn, mới thể ở lại Vạn Long Đàm này. Hạ Ngôn chần chừ lát, rồi hỏi - Đúng vậy! Thương Đồ chút do dự, thẳng ra với Hạ Ngôn: - Ta sở dĩ trúng độc, cũng là vì tên Thương kia. Khắp Thần Châu, Chỉ có Vạn Long Đàm Thâm Uyên Vô Tận này mới có thể trấn áp độc tính của nó. Tuy nhiên mặc dù tạm thời trấn áp, loại kịch độc này vẫn ngừng ăn mòn linh hồn của ta. Sớm hay muộn ta cũng phải chết bởi loại kịch độc linh hồn này. Ánh mắt của Thương Đồ nhìn Hạ Ngôn chăm chú: - Ngươi còn chưa có đạt tới cảnh giới Thần chủ? - Đúng! Tuy nhiên linh hồn và pháp tắc của ta đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hạ Ngôn gật đầu. - Tốt lắm! Tốt lắm! Thương Đồ gật đầu lia lịa - Hạ Ngôn! Ngươi sớm hay muộn bước vào cảnh giới Thần chủ. Hôm nay ngươi có thể tới nơi này gặp ta, lên ngươi là người có phẩm hạnh xứng đáng nhận kế thừa của ta Tương lai ngươi có thực lực, nhất định phải báo thù cho chúng ta - Báo thù? Hạ Ngôn khẽ nhíu mày: - Nếu ta có đủ thực lực, nhất định giết chết Thương kia. Chi nhíu, mày cái, ngay sau đó Hạ Ngôn rất kiên định. Thương trước đó từng ra tay muốn đánh chết Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đương nhiên tìm mọi biện pháp báo thù, cho dù chì vì bản thân mình. Hạ Ngôn cũng có khả năng buông tha Thương . Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có đủ thực lực. có đủ thực lực mà tìm Thương báo thù, đó chính xác là tìm chết. - Tốt! Thương Đồ vui mừng gật đầu: - Hạ Ngôn! Ngươi cũng biết Vạn Long Đàm này, vì sao có thể trển áp kịch độc ăn mòn liúhhồnta chứ? Hạ Ngôn lắc đầu. - Vạn Long Đàm này vốn trước đây là chỗ tu luyện của Thần thú Thanh Long. Trong Vạn Long Đảm có long khí vô cùng vô tận, chính là những long khí này tĩấn áp kịch độc ăn mòn linh hồn ta Nếu có những long khí này, e là linh hồn của ta sớm bị ăn mòn mai rồi. Thương Đồ nhìn lên mây mù màu sắc rực rỡ xa xa . - Thần thú Thanh Lọng? Hạ Ngôn trợn to mắt kinh ngạc. Tứ đại Thần thú có thể ngay mặt chống lại người chủ đầu tiên của Thần Châu? Thần thú Thanh Long, chính là trong tứ đại Thần thú lúc trước bị chủ nhân Thần Châu thiết kế trấn áp. Mặc dù là chủ nhân Thần Châu cũng thể ngay mặt phong ấn tứ đại Thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ! Tứ đại Thần thú là bốn con Thần thú mạnh nhắt Sau này tuy rằng cũng có số Thần thú xuất , nhưng thực lực của chúng đều kém xa tứ đại Thần thú này. - Đúng vậy! Thanh Long trong tứ đại Thần thú, đó là khởi nguyên của Vạn Long Đàm này. Mà tại, tứ đại Thần thú đều sớm rời khỏi Thần Châu rồi. Thương Đồ gật đầu, lại tiếp: - Đại nhân Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận, kỳ cũng là Thần thú! Nàng là Thần thú được sinh ra còn sớm hơn so với tứ đại Thần thú, tên nàng là Lãm Nguyệt - Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng là Thần thú? Lần này Hạ Ngôn càng thêm giật mình kinh ngạc. Đây là điều hoàn toàn nghĩ tới, tại nghe Thương Đồ tiền bối mới chợt hiểu ra, trách tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này lại có nhiều dã thú như vậy. - Ừ! Đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, là thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất còn sớm hơn so với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu nhân loại. Tuy nhiên, từ trước tới nay nàng rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận trêu chọc nhân loại. Thương Đồ lại gật đầu, nhìn ra phương trời xa: - Trong truyền thuyết, sau thời điểm chủ nhân Thần Châu trấn áp tứ đại Thần thú, từng giao đấu cùng Lãm Nguyệt đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
CHƯƠNG 1033: ĐẠI LỄ CỦA THƯƠNG ĐỒ Chủ Nhân đầu tiên của Thần Châu, cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận từng chiến đấu với nhau? Lời này từ miệng Thương Đồ rạ, chỉ sợ cũng phải là đần đại, mà là . Hạ Ngôn bị chấn động mạnh cái, hít ngược hơi khí lạnh, tuy rằng biết thực lực của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rất mạnh, nhưng cũng tuyệt đối nghĩ tới, lại cường đại đến mức có thể sánh ngang cùng chủ nhàn đầu tiên của Thần Châu. - Thương Đồ tiền bối! Vậy hai vị đại nhân chiến đấu kết quả như thế nào? Hạ Ngôn hô hấp có chút dồn dập hỏi câu. - biết. Thương Đồ lắc đầu: - Trừ bản thân của chủ nhân Thần Châu và Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ai cũng biết kết quả cuối cùng của trận chiến ấy, địa điểm bọn họ chiến đấu với nhau là ở chỗ sâu trong thời loạn lưu. Có lẽ là cân sức ngang tài, cũng có lẽ là có người nhình hơn chút. Đó là chuyện hơn ngàn ức năm trước. Chuyện này, cũng có bao nhiêu tu luyện giả Thần Châu biết, cho dù biết cũng tùy ý ra - Cũng đúng! Hạ Ngôn gật đầu. - Hạ Ngôn! Sau khi ngươi rời Thâm Uyên Vô Tận, hãy tới núi Thủ Vọng , thông qua khảo hạch của núi Thủ Vọng, trở thành Chấp của núi Thủ Vọng. Thương Đồ đột nhiên chuyển đề tài . - Cái gì? Ta núi TM Vọng? Hạ Ngôn bị đọa cho hoảng sợ! Nên biết rằng, ngay trước đó lâu còn bị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đuổi giết, mà Thương Đồ lại bảo sau khi rời Thâm Uyên Vô Tận hãy núi Thủ Vọng, đó chẳng phải là chịu chết sao? Là dê vào hang cọp mà, là có có về? - Thương Đồ tiền bối! Ngay lúc ta vừa mới tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, tên hỗn đản Thương Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, còn phái tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đuổi giết ta. Sau lại ta tránh thoát đuổi giết của cường giả Thần chủ đó, vừa ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận, Thương kia lại tựmình ra tay đánh giết ta! May mà có Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu ta. Nếu bây giờ ta lên núi Thủ Vọng, tên Thương kia khẳng định ra tay đánh chết ta Hạ Ngôn nhíu mày . phải muốn núi Thủ Vọng, mà là tại thực lực đủ, núi Thủ Vọng còn phải là tự tìm chết sao! Hạ Ngôn cảm thấy lúc này cũng Chỉ có Thâm Uyên Vô Tận mới an toàn. - Ngươi đừng lo lắng. Thương Đồ cười cười : - Núi Thủ Vọng cũng phải do mình tên Thương kia định đoạt Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núi mỗi ngọn núi có vị Phong chủ. Phong chủ của Thanh Dương Phong và Phong chủ của Cự Khuyết Phong đều có quan hệ rất tốt với ta ở núi Thù Vọng Thương dám công khai ra tay đối phó với ngươi. Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn thờ phào nhõm. - Thương Đồ tiền bối! Vậy lúc trước tên Thương làm thế nào hâm hại ngài vậy? Hạ Ngôn lại hỏi. - Chuyện này ra dài lắm, là bởi vì ta quá tín nhiệm . Ta cùng vốn đều là Chấp của núi Thủ Vọng, thiên phú đều cực cao, mà ta luôn nghĩ rằng là huynh đệ tốt Mà ta trước bước bước vào cảnh giới Thần chủ, thông qua hội nghị Phong chủ quyết định cho ta đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, được nhận nhẫn Linh La kế thừa của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Tên Thương đó, lâu sau khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng bước vào cảnh giới Thần chủ. kết hợp với vị trưởng lão, vu hãm ta thầm kết giao với nguòi của tứ vực. Sau lại biết bọn họ từ đâu có được loại kịch độc linh hồn. Ta trúng phải kịch độc linh hồn, mặt trốn vào Thâm Uyên Vô Tận, vừa phải ngầm sai người đưa người nhà của ta ra khỏi Thần Châu. Ta biết bỏ qua người nhà của ta. Phần ta tới Thâm Uyên Vô Tận may mắn được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu giúp, bằng có thể chết ở trong tay Thương rồi. Thương Đồ rơi vào trong ký ức bi thương. Tu luyện giả Thần Châu được tiếp xúc cùng tứ vực, đây là quy củ của chủ nhân đầu tiên của núi Thủ Vọng Thần Châu định ra. Tu luyện giả Thần Châu nếu gặp tu luyện giả tứ vực phải giết chết ngay đương trường. Tu luyện giả Thần Châu cũng được rời Thần Châu bước vào tứ vực. - Thương này, là đáng chết! Hạ Ngôn cũng đầy phẫn nộ : - Thương Hà tiền bối nhất định là bởi vì về lại Thần Châu, bị Thương biết thân phận. Cho nên cái chết của Thương Hà tiền bối nhất định có liên quan với Thương . - Đúng vậy! Thương muốn lấy cho được nhẫn Linh La, đáng tiếc cuối cùng cũng có thành công. Thương Đồ cười lạnh tiếp: - Ngươi tới núi Thủ Vọng, trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, nên để lộ tồn tại của nhẫn Linh La. Tên Thương kia, tất nhiên cũng công khai ra ngươi có được nhẫn Linh La. - Vì sao lại ra? Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi. - Bởi vì dám! Hừ! có nhẫn Linh La được công nhận trở thành Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng. Thương tại là Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, khẳng định là kết hợp với Đồng Thần trưởng lão kia, lừa gạt hội nghị Phong chủ. Thương Đồ lạnh giọng tiếp: - khi công khai nhẫn Linh La ở người ngươi, vậy bại lộ chuyện lừa gạt hội nghị Phong chủ. Đến lúc đó, tất nhiên rơi vào xét xử nghiêm khắc. - Hiểu rồi! Hạ Ngôn gật đầu chợt hiểu. Nếu như thế, Hạ Ngôn cũng có thể yên tâm chút. - Hạ Ngôn! Sở dĩ ta bảo ngươi lên núi Thủ Vọng, chủ yếu là hy vọng ngươi sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ. Bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều là cơ duyên lớn để bước vào cảnh giới Thần chủ. Núi Thủ Vọng có thể xuất nhiều tu luyện giả cảnh giới Thần chủ như vậy, là có liên quan tới bày ngọn núi của núi Thủ Vọng. Thương Đồ với Hạ Ngôn với vẻ mặt ngưng trọng. - Ngươi trở thành Chấp núi Thủ Vọng, liền có thể được núi Thủ Vọng cung cấp các loại tài nguyên. Nhất định phải hết sức tìm cơ hội tiến vào bảy ngọn núi tu luyện. Thương Đồ lại trịnh trọng . - Ta biết! Thương Đồ tiền bối! Ta hết sức thực . Hạ Ngôn cũng gật gật đầu mạnh. - Ừ! Trước khi ngươi có nắm chắc, nên hành động thiếu suy nghĩ. Tên trưởng lão của núi Thủ Vọng tên là Đổng Thần kia thực lực rất mạnh, quan hệ rất mật thiết cùng Thương Ẫn. Thương Đồ lại dặn dò Hạ Ngôn phải cẩn thận với Đồng Thần trưởng lão. - Hiểu rồi! Trước khi có nắm chắc, ta cố gắng tu luyện đề tăng cao thực lực. Hạ Ngôn nghiêm mặt gật đầu . - Nhớ kỹ, nếu khi có nguy hiểm ngươi thể ứng phó lập tức quay lại Thâm Uyên Vô Tận, tìm trợ giúp của Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận. Thương Đồ lại tiếp: - Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, nhất định giúp ngươi! - Ta ngưng tụ nguyên lực của mình cho ngươi, chờ sau khi ngươi bước vào cảnh giới Thần chủ, trực tiếp dung họp nguyên lực của ta Đến lúc đó, ngươi liền có thể có được thực lực chiến trận cùng Thương . mặt Thương Đổ lộ ra ý cười, dường như là tàm nguyện đời, gánh nặng đè vai lâu, đột nhiên được giải quyết xong. - Ngưng tụ nguyên lực? Hạ Ngôn nhíu mày: - Thương Đồ tiền bối! Nguyên lực phải là bản mạng của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sao? Ngài ngưng tụ rạ, vậy. Thời điểm ở Tiên Kiều, Hạ Ngôn tới tầng thứ trăm của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, nghe được từ người trong hai tu luyện giả trong đó qua về nguyên lực. Hỗn độn Nhân Sâm Quả chính là có thể hóa thành nguyên lực. - Ngưng tụ ra nguyên lực, ta tự nhiên cũng hoàn toàn tồn tại nữa. Thương Đồ cười . - Hả? - Vậy sao được? Hạ Ngôn vội vàng xua tay. Thương Đồ này, ngờ muốn hy sinh chính minh, để thành toàn cho Hạ Ngôn sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ tăng mạnh thực lực. - Ta quyết định rồi! Hạ Ngôn! Ta muốn tiếp tục chịu đựng loại thống khổ này. Cho dù tại ta chết, thi sớm hay muộn cũng chết bởi kịch độc linh hồn kia. Cho nên, còn bằng tại ngưng tụ ra nguyên lực đề trợ giúp ngươi. Giọng của Thương Đồ tuy rằng mạnh, nhưng vô cùng kiên định. - Nhưng. Hạ Ngôn còn muốn tiếp. - Đừng nữa! Ta quyết định làm Như vậy,Hạ Ngôn! Ta chúc phúc cho ngươi! Thương Đồ xong, thân ảnh liền biến mất ở dưới nước trong tầm mắt của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội vàng phát ra thần thức tra xét, cẩn thận tìm kiếm, nhưng thu hoạch được gi- - Thương Đồ tiền bối! - Thương Đồ tiền bối! Hạ Ngôn liên tục kêu gọi, có người trả lời. Đại khái qua thời gian cạn chén trà , Hạ Ngôn nhìn thấy viên cầu màu vàng, tản ra hào quang chói mắt, chậm rãi từ bên trong Vạn Long Đàm ra, bay về phía Hạ Ngôn. "Chẳng lẽ. đây là Nguyên lực của Thương Đồ tiền bối?" Hạ Ngôn nhìn viên Nguyên lực màu vàng này. Viên nguyên lực màu vàng bay vào lòng bàn tay Hạ Ngôn, rồi chậm rãi lưu động. Hạ Ngôn có thể cảm giác được, trong viên cẩu màu vàng này chứa lực lượng vô cùng vô tận. - Thương Đồ tiền bối. Hạ Ngôn yên lặng mặc niệm, loại tình cảm ưu thương lan tràn khắp trái tim. Tuy rằng Hạ Ngôn chỉ mới gặp Thương Đồ tiền bối lần đầu, nhưng cái loại tình cảm xúc động trong lòng này vẫn là rất sâu. sắc. - Tiền bối yên tâm, ta nhất định báo thù cho ngài. Chờ tới khi ta có năng lực, đó là ngày chết của tên Thương . Hạ Ngôn hướng về phía Hắc Long Đàm bái lạy, mặt lộ thần sắc kiên nghị, lúc sau mới thu hồi nguyên lực của Thương Đồ ngưng tụ thành, đưa nguyên lực đế vào trong nhẫn Linh La. Hắc Long Đàm nơi sinh ra Thanh Long trong tứ đại Thần thú. Hạ Ngôn thu hồi nguyên lực của Thương Đồ biến thành, sau đó cũng ở lại lâu, liền xoay người bay về hướng lúc đến đây. Hạ Ngôn cũng biết, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, có phải giống như mười bảy tầng phía là xé rách gian là có thể ra ngoài hay . Cho dù có th4 Hạ Ngôn cũng dám trực tiếp phá vỡ gian, đâỵ chính là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ. Nếu chọc giận khiến Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận phẫn nộ, đúng là tốt rồi. Cho nên, Hạ Ngôn dự tính trở lại chỗ cửa xuống lúc nãy, theo đường cũ quay lại tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận, rồi sau đó xé rách gian ròi Thâm Uyên Vô Tận. "Vù!" Tốc độ của Hạ Ngôn rất nhanh, lộ trình trăm vạn dặm chỉ cần thời gian mấy trăm lần hô hấp. "Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rốt cục thực lực mạnh đến mức nào? Có thể sánh ngang với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu? Thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất còn sớm hơn so với người nguyên thủy!" Hạ Ngôn vừa Phi hành, vừa lướt qua các suy nghĩ trong đầu. "Cũng biết, cả đời này ta có cơ hội đạt tới thực lực ngang bằng với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hay ."Hạ Ngôn Khẽ lắc đầu, thở dài tiếng. "Vèo!" dao động lực lượng pháp tắc, đột ngột ra ồ phía trước Hạ Ngôn, Hạ Ngôn vội vàng giảm bớt tốc độ, rất nhanh ngừng lại. Tập trung ánh mắt nhìn tới, lại thấy thân ảnh của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Vị Chưởng Khống Giả đại nhân này, nhưng ra có chuyện gì xuất trước mặt Hạ Ngôn lần thứ ba - Như thế nào, muốn rồi sao? Chưởng Khống Giả Lãm Nguyệt xoay chuyển đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn hỏi. - Đúng vậy, Chưởng Khống Giả đại nhân! Ta định rời Thâm UyênVôTận. Hạ Ngôn gật đầu đáp. - Ừ! Là tới núi Thủ Vọng à? Định báo thù cho Thương Đồ sao? Lãm Nguyệt khẽ hé miệng chút, tiếp tục hỏi. - Chờ đến khi la có đủ thực lực, ta báo thù cho Thương Đồ tiền bối, cũng vì cho chính ta Cho dù ta tìm , khẳng định Thương đó cũng bỗ qua cho ta Hạ Ngôn , trong mắt lóe ra tia sáng ác liệt.
CHƯƠNG 1034: RỜI THÂM UYÊN VÔ TẬN Hạ Ngôn sai, Thương Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, có khả năng dễ dàng dừng tay, ra phải bởi vì lo lắng Hạ Ngôn tương lai có thể uy hiếp đến , màbởi vì trong tay Hạ Ngôn có nhẫn Linh La. Nhẫn Linh La là kiện trân bảo đời đòi truyền lại cho Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, có nhẫn Linh La, thể danh chính ngôn thuận ngồi vị trí Chưởng Khống Oià núi Thủ Vọng. Hơn nữa bản thânn nhẫn Linh La đối với tu luyện giả còn có tác dụng lớn. Nếu nhờ có chiếc nhẫn Linh La này, cho tới bây giờ cũng biết Hạ Ngôn chết bao nhiêu lần rồi. - Ngươi muốn rời , vậy ta đưa ngươi , tránh khỏi ngươi tự mình rời Thâm Uyên Vô Tận, lại lập tức lọt vào số người đuổi giết. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận Lãm Nguyệt nhìn Hạ Ngôn . ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Thương có bố trí tu luyện giả giám thị, khi phát tung tích của Hạ Ngôn, trực tiếp ra tay giết chết Hạ Ngôn. - Đa tạ Chưởng Khống Giả đại nhân! Hạ Ngôn vội khom người tạ ơn. Vừa rồi Hạ Ngôn còn suy nghĩ nếu Thương bố trí tu luyện giả chặn ồ ngoài Thâm Uyên Vô Tận thi mình phải làm sao bây giờ? tại có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình hộ tống minh ra ngoài, những tên muốn giết mình kia khẳng định dám tùy tiện ra tay. "Vèo!" Ngay sau đó. Hạ Ngôn chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt biến ảo, trong chợp mắt ra tới ngoài Thâm Uyên Vô Tận, ở chỗ cách cửa hang động lối vào Thâm Uyên Vô Tận xa Bên cạnh, chính là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Hạ Ngôn rất nhanh phát ra ý niệm tra xét, quả nhiên phát có tu luyện giả cảnh giới Thần chủ khí tức cường đại thẩm theo dõi, lúc này phát mình từ trong Thâm Uyên Vô Tận ra "ô?" "Tu luyện giả trẻ tuổi mặc áo trắng kia chính là Hạ Ngôn mà Thương sai ta đánh chết đây." lão già rất cao tuổi, phát Hạ Ngôn vừa mới từ trong Thâm Uyên Vô Tận ra. lập tức liền nhận ra Hạ Ngôn. Thương sớm cho lão biết hết thảy các điểm đặc biệt của Hạ Ngôn. "Nhưng, bên cạnh vị kia. Cái gì? Là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận? Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ngờ tự mình dẫn ra ngoài? xong, ta có biện pháp ra tay với Hạ Ngôn rồi!" Lão già này vừa nhìn thấy Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lập tức biến sắc, vội vàng sử dụng thiìy tinh truyền báo cáo chuyện này cho Thương Ản. - Hạ Ngôn! Tiện đây ta đưa ngươi đến Bắc Nguyên Thành . Sau khi tới Bắc Nguyên Thành, đoạn đường tiếp theo tự mình ngươi . Ngươi tại linh hồn và phép tắc đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường muốn giết ngươi, cũng dễ dàng như vậy. Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận phất tay áo , Hạ Ngôn mới vừa nghe dứt tiếng , liền cảm thấy mình rời khỏi chỗ vừa rồi. Sau lần hô hấp, cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn trờ nên làng hơn, tuy nhiên còn chưa kịp hít hơi, trước mắt lại mờ mờ ảo ảo. Hiển nhiên, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận mang theo chạy rất nhanh. Qua thời gian chừng han mười lần hô hấp, thân mình Hạ Ngôn hơi chấn động cái, hai chân roi mặt đất. Sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy mình ra lại trong thành thị. "Cái gì?" "Bắc Nguyên Thành?" Nhìn kỹ lại, Hạ Ngôn liền nhận ra đây đúng là Bắc Nguyên Thành lúc trước chính minh từng tới. Từ Bắc NgUyên Thanh đến Thâm Uyên Vô Tận, lúc ấy Hạ Ngôn gần như phải dùng thời gian gần hai mươi ngày, mà tại mới chì mấy chục lần hô hấp từ Thâm Uyên Vô Tận đến Bắc Nguyên Thành rồi. Hạ Ngôn phát ra ý thức dò xét, cũng tìm được bóng dáng của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, khẽ cau mày. - Hạ Ngôn! Ta có hơn trăm ức năm cũng có rời Thâm Uyên Vô Tận, lần này vì ngươi, ngờ ngoại lệ chạy tới thành thị của nhân loại này. Được rồi, la trở về đây, ngươi tự mình phải cẩn thận! tiếng truyền vang lên trong đầu Hạ Ngôn, đúng là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận truyền . Hạ Ngôn đưa mắt nhìn lên bầu trời trôi thành thị, hơi cúi mình, cũng trì hoãn nhiều, vội vàng nhích người Phi hành về hướng gian truyền tống thông đạo. - Cái gì? - Lại là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình đưa ra? - Đáng giận. Vì sao nàng nhất định muốn đối đầu cùng ta chứ? đáng giận! Lúc trước cũng chính vì nàng, tên chết tiệt Thương Đồ kia mới có thể kéo đãi hơi tàn sống đến hôm nay! ở nơi nào đó núi Thủ Vọng, Thương vừa mới nhận được tin tức, mặt đầy vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi quát tháo. - Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẳng định là đưa tên Hạ Ngôn kia đến những thành thị phụ cận Thâm Uyên Vô Tận, ngươi lập tức liên hệ với từng thành thị ở phía bắc, bảo những Thành chủ đó cẩn thận lục soát khắp mọi ngõ ngách trong thành, cần phải tim cho bằng được tên Hạ Ngôn kia Thương nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh, truyền ra ngoài. - Tuần lệnh! Lão già kia vừa rồi ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận nhìn thấy Hạ Ngôn ra cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vội đáp lại . Tuy nhiên, với tốc độ của lão, căn bản có khả năng mau chóng bằng tốc độ của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Tuy rằng lão cũng là cảnh giới Thần chủ, có thể hóa thân thành pháp tắc trong thiên địa, nhưng mức chênh lệch giữa Thần chủ và Thần chủ còn lớn hơn nữa Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, đó là Nhân vật cường đại có thể có thể sánh ngang với chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu, cho dù là mang theo Hạ Ngôn Phi hành, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường cũng có khả năng có thể đuổi theo kịp. Chờ đến lúc lão vào Bẳc Nguyên Thành, Hạ Ngôn sớm thông qua gian truyền tống thông đạo, ròi khỏi Bắc Nguyên Thành rồi. Mục đích nơi đến của Hạ Ngôn là Đô Vệ Thành, khu vực trung ương của Thần Châu. Đô Vệ Thành, được cho là trong những thành thị lớn nhất Thần Châu. Mà núi Thủ Vọng, kỳ chính là ở trong Đô Vệ Thành. Người nhà. thân nhân của Chấp núi Thủ Vọng, bình thường cũng đều cư ngụ tại Đô Vệ Thanh. Đương nhiên, núi Thủ Vọng cùng Đô Vệ Thành là nối liền nhau. Núi Thủ Vọng là ở trung của Đô Vệ Thành. Toàn bộ núi Thủ Vọng, là dãy núi lớn treo lơ lửng giữa trời, ở phía tầng mây. Người ngoài được phép thể lên núi Thủ Vọng. Mà Đô Vệ Thành lại là địa phương tụ tập rất nhiều tu luyện giả cường đại. Hạ Ngôn từ Bắc Nguyên Thành, trực tiếp thông qua gian truyền tống thông đạo đến Đô Vệ Thành. "Đô Vệ Thành này cách rất gần núi Thủ Vọng. Phỏng chừng Thương kia, cũng đoán được tại ta tới Đô Vệ Thành?" Hạ Ngôn đứng đường phố Đô Vệ Thành, đưa mắt nhìn dãy núi lớn khí thế hùng vĩ, thoắt thoắt có thể thấy được phía đám mây, trong lòng khiếp sợ thầm nghĩ. Suy nghĩ theo lẽ thường, Thương kia rất khó nghĩ đến Hạ Ngôn lại lớn gan dám vào Đô Vệ Thành, cho rằng Hạ Ngôn trốn ở số thành thị xa xôi, nhất là tại những thành thị mà thế lực núi Thủ Vọng ít với tới. khó mà nghĩ đến Hạ Ngôn lại tới Đô Vệ Thành ở phía dưới núi Thủ Vọng. Đương nhiên, cho dù biết Hạ Ngôn ở Đô Vệ Thành, cũng dám công khai thân đánh chết Hạ Ngôn, có điều cố kỵ. Trong Đô Vệ Thành nhưng lại cư ngụ ít đại nhân vật, thực lực cũng rất mạnh. Cường giả của Thần Châu, có khả năng đều tập trung núi Thủ Vọng trở thành người của núi Thủ Vọng. Đô Vệ Thành này chính là có số vương tộc linh lực màu đen cường đại, còn có số cường giả nhân loại bình thường, nếu là tình làm ầm ĩ, khẳng định tránh khỏi tầm mắt của bọn họ. Đến lúc đó, chuyện nhẫn Linh La rất có thể bại lộ. Thương dám mạo hiểm làm như vậy. Bởi vì, có nắm chắc có thể thần hay quỷ biết giết chết Hạ Ngôn. Đối với việc này, trong lòng Hạ Ngôn cũng sớm nghĩ tới, cho nên giờ này mới dám nghênh ngang đứng đường phố ở Đô Vệ Thành. "Trước tim chỗ trú ngụ, sau đó hỏi thăm tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp của núi Thủ Vọng." Hạ Ngôn vừa động trong lòng, lại nhìn lên dãy núi lớn đám mây, thân thể bắt đầu di động biến mát trong dòng người. - Xin chào! ở đường phố, Hạ Ngôn ngăn lại gã trẻ tuổi Người này mặc trường bào màu vàng, tuy rằng tuổi lớn, mà là cảnh giới Tạo Hóa, xem ra thiên phú cũng tệ. - Chuyện gì? Tu luyện giả trẻ tuổi đó thấy Hạ Ngôn chặn đường mình, khẽ nhướng mày nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi. - Ha ha! Ta muốn khảo hạch Chấp của núi Thủ Vọng, huynh đệ có biết khảo hạch Chấp núi Thủ Vọng thời gian bao lâu cử hành lần ? Hạ Ngôn cười hỏi. - Khảo hạch Chấp núi Thủ Vọng? - Là huynh? Người trẻ tuổi này đưa mắt nhìn Hạ Ngôn từ xuống dưới, cuối cùng cười ha hả: - Huynh là người ở đâu tới, chẳng lẽ biết điểu kiện khảo hạch Chấp núi Thủ Vọng sao? - Điều kiện gì? Hạ Ngôn vội vàng hỏi. - Điều kiện thứ nhất phải là vươngtộc linh lực màu vàng. Tu luyện giả tuổi tréđó hơi nheo mắt chút . - Ta là vương tộc linh lực màu vàng! Hạ Ngôn vừa lật lòng bàn tay, đoàn linh lực màu vàng ra trong lòng bàn tay. - ồ! Tu luyện giả trẻ tuổi thần sắc chợt biến đổi, ngay sau đó liền thêm: - Điểu kiện thứ hai, phải là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh mới được. - Điều kiện này, la cũng phù họp. Hạ Ngôn mỉm cười với người trẻ tuổi mặc áo bảo màu vảng này. - Cái gì? - Huynh là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh? - Huynh là mạnh miệng ? Người trẻ tuổi này lập tức trợn tròn mắt, dám tin . chính là cư dần trong Đô Vệ Thành, gặp mặt tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh cũng ít, nhưng chưa bao giờ gặp người trẻ tuổi như Hạ Ngôn là Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Hạ Ngôn tu luyện thời gian tổng cộng hơn mấy vạn năm, tuy rằng cũng ngắn, nhưng chút thời gian đó sao có thể so sánh với những lão già tu luyện mấy ức năm kia? - Ha ha! Vui lòng cho ta biết ít tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp của núi Thủ Vọng, ta từ thành thị xa xôi đến đây. đối với những điều này cũng ràog lắm. Hạ Ngôn cười xòa . - Huynh là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh? Người trẻ tuổi này, dường như càm xúc có hơi kích động hẳn lên, hai mắt tỏa sáng. - Ta đúng mà! Hạ Ngôn có chút dở Khóc dờ cười. - tốt quá! Chúng ta tìm chỗ từ từ . Khảo hạch Chấp núi Thủ Vọng này, cũng phải đơn giản ghi tên là có thể tham gia. À! Cứ vào quán trà này . ta chút với huynh chuyện này. Người trẻ tuổi này đảo ánh mắt nhìn quanh, thấy quán trà lâu ở lề đường bên trái liền nhu thế - Được! Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền đáp ứng ngay. Dù sao chuyện khảo hạch Chấp núi Thủ Vọng này cũng gấp mà được, cứ nghe xem người trẻ tuổi này ít điều gì với mình. Hai người tiến vào tĩà lâu, tìm góc ngồi xuống. Tu luyện giả trẻ tuổi này gọi tiểu nhị tới, thành thạo gọi bình trà củng mấy thú điềm tâm, rồi ánh mắt lần nữa chăm chú nhìn mặt Hạ Ngôn.