CHƯƠNG 1015: TRUY TÌM PHÁP TẮC ĐẠI VIÊN MÃN Cho dù thể từ trong miệng Hoàng Hạc này nhận được tin tức gì hữu dụng, đối với chính mình mà cũng có mất mát gì. - Thương Đồ? - Hạ Ngôn tiểu huynh đệ! Ngươi Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng, phải là vị Thần chủ ở Thâm Uyên Vô Tận kia chứ? Hoàng Hạc có vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn . - Hoàng Hạc lão ca biết? Hạ Ngôn sáng mắt lên, tu luyện giả Hoàng Hạc này, ngờ biết ít tin tức về vị Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng kia, còn biết Thương Đồ bị giam cầm ở Thâm Uyên Vô Tận. - Đương nhiên biết! Hơn mười vạn năm trước, Thương Đồ còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Chỉ là sau lại xảy ra việc, làm cho ông ấy từ đó đến nay lưu lại ở Thâm Uyên Vô Tận. Hoàng Hạc . - Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng? Hạ Ngôn nghe vậy rất sửng sốt, Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng tại kia chỉ Thương Đồ là vương tộc linh lực màu vàng, cũng có Thương Đồ từng là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Mà nghe theo ý tứ trong lời của Hoàng Hạc, Thương Đồ bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận dường như còn có nội tình gì khác. - Đúng vậy! Khi đó Chỉ sợ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ còn chưa có sinh ra đâu, chuyện đó xảy ra han mười vạn năm trước. À? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hỏi chuyện này có ý gì? Hay là ngươi cũng có quan hệ gì với Thần chủ Thương Đồ? Ánh mắt Hoàng Hạc nhìn về phía Hạ Ngôn, dường như là tùy ý hỏi câu. - À! Kỳ ta cũng chính là trước khi tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mới nghe tới cái tên Thương Đồ này. Hoàng Hạc lão ca! Tu luyện giả Thương Đồ kia nếu bước vào cảnh giới Thần chủ, lại là Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, vì sao có thể đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, từ đó bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vây hãmở Thâm Uyên Vô Tận vậy? Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, ngoài miệng hỏi. - Đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận? Hoàng Hạc lộ vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn: - Điều này sao có thể? Người khác có lẽ biết, nhưng ta biết rất ràng, bởi vì phụ thân ta cũng là vương tộc linh lực màu vàng, là vị Chấp của núi Thủ Vọng. Hơn nữa lúc trước cũng coi như có chút giao tình cùng tu luyện giả Thương Đồ, cho nên ông ấy biết Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng Thương Đồ đại nhân có quan hệ rất tốt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận. - Cái gì? Hạ Ngôn nghe vậy giật mình chấn động. Theo tin tức từ Hoàng Hạc nơi này, hiển nhiên cùng tin tức của Thương ra có điều khợp. Tuy rằng tại Hạ Ngôn còn thể kết luận rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tuy nhiên chuyện này dường nhu cũng đơn giản theo như lời Thương Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng . - Lão ca! Vị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, tính, tinh rất bạo tàn phải ? Hạ Ngôn chuyển đề tài hỏi. - Cái này. theo như lời đồn đãi quả như thế. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận thích bị người bên ngoài quấy rầy, cho nên ở Thâm Uyên Vô Tận, khi tu luyện giả xâm nhập rơi vào bên trong mê đồ vô tận kia, rất Khó tìm được phương hướng trở ra Mà Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng ra tay cứu những tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên phụ thân ta qua, ông ấy cũng từng tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, có gặp mặt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận lần. Phụ thân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng phải là người hiếu sát. Lúc trước nếu nhờ có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, phụ thân ta có thể chết ở trong Thâm Uyên Vô Tận rồi. Hoàng Hạc nhớ lại . Hiển nhiên, phụ thân của Hoàng Hạc cũng là vị tu luyện giả thực lực cường đại. - Nếu Thâm Uyên Vô Tận hung hiểm như vậy, các tu luyện giả kia vì sao còn muốn tới Thâm Uyên Vô Tận chứ? Hạ Ngôn cau mày, lấy làm lạ hỏi - Ha ha! Đương nhiên là có liên quan tới trần bảo trong Thâm Uyên Vô Tận. Có lẽ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ biết, Thâm Uyên Vô Tận còn có tên gọi khác: chính là Kho báu của Thần Châu. Bảo tàng ở nơi đó gần như có thể tương đương với tất cả bảo vật ở toàn bộ Thần Châu. Bởi vì Thâm Uyên Vô Tận là tương liên cùng thời loạn lưu thần bí kia, cho nên quả thực chính là địa phương thiển nhiên tập trung trần bảo! Hoàng Hạc dõi mắt nhìn về phía xa xa, ánh mắt cũng lấp lóe sáng. Hạ Ngôn nghe đến đó, trong lòng cũng vừa động. - Lão ca! Vậy nhất định huynh biết Thương Đồ sử dụng thần khí là gì chứ? Hạ Ngôn ngẫm nghĩ lúc, lại hỏi tiếp câu, phãi xác Nhận chính mình nhận được kế thừa từ Thương Hà tiền bối nơi đó rốt cuộc có phải đến từ chính Thương Đồ hay . Nếu đúng như vậy, Thương Hà tiền bối khẳng định có quan hệ dây mơ rễ má gì đó cùng Thương Đồ, thậm chí có thể chính là con cháu của Thương Đồ. - Thương Đồ Thần chủ sử dụng hai kiện thần khí, thần khí công kích là Xích Huyết Thần Kiếm, mà thần khí phòng ngự là Hậu Thổ Thần giáp. Hai kiện Pháp Tắc Thần Khí này đều thuộc phẩm chất Thánh khí, uy lực tuyệt luân, chính là trọng bảo của núi Thủ Vọng. Hoàng Hạc nhẫn nha với Hạ Ngôn. Dường như là hy vọng Hạ Ngôn có thể ở lâu chút chuyện cùng , cho nên quả thực chính là "tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn". (Biết , hết) - rồi! Đa tạ Hoàng Hạc lão ca cho ta biết những điều này! Hạ Ngôn hít vào hơi, trong lòng thầm quyết định, lời cảm tạ Hoàng Hạc. "Xem ra, sau khi thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, còn phải tới Thâm Uyên Vô Tận chuyến. VI tu luyện giả Thương Đồ cảnh giới Thần chủ kia rất có thể là tiền bối trưởng bối của Thương Hà, tóm lại quan hệ tất nhiên tầm thường. Nếu Thương Đồ còn chưa chết, ta dù sao cũng phải gặp ông ấy. Còn nữa, nhẫn Linh La các thứ của ta cũng đều đến từ chính vị Thần chủ Thương Đồ này." Hạ Ngôn chợt ngưng tụ ánh mắt, trong lòng có quyết định. Tuy rằng trong lòng rất càm kích vị tu luyện giả Hoàng Hạc này, nhưng Hạ Ngôn cũng có dừng lại ở chỗ này thời gian lâu lắm, chuyện với nhau gần canh giờ, sau đó Hạ Ngôn liền cáo từ, đứng lên, lại dưới áp lực vô cùng vô tận ở bên trong tầng ba mươi ba, bước tới bước. " đúng là quái vật!" "Tuổi trẻ như vậy, còn có thực lực, ý chí cũng khủng bố đến kinh người." Hoàng Hạc nhìn chần Hạ Ngôn bước tới phía trước, trong lòng kìm nổi nghĩ như vậy. Thông qua tầng thứ ba mưoi ba, Hạ Ngôn cũng phải qua thời gian ước chừng ngàn năm. Lúc Hạ Ngôn bước vào cánh cửa phía trước, còn xoay người hướng về Hoàng Hạc phất phất tay. Hoàng Hạc tự nhiên cũng phất tay tạm biệt Hạ Ngôn, trong lòng dao động hồi lâu. Cứ như vậy trơ mắt nhìn người khác thuận lợi thông qua ba mươi ba tầng giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đối với mình mà vô cùng gian nan, trong lòng quả phải sinh ra loại buồn Phiền. "Tầng thứ ba mươi tư!" Cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn biến đổi, bên trong ra cái thế giới màu sắc rực rỡ. Trong gian này, năm sáu màu sắc, hơn nữa ngừng chuyển đổi vị trí. Tỷ như mảnh gian trước mặt Hạ Ngôn nguyên vốn là gian màu lam, bỗng nhiên trong lúc đó liền biến thành gian màu đỏ. Mà chỗ xa chút vốn là màu tím, nhưng nhoáng lên cái, ]iển có thể biến thành màu xanh biếc. "Dao động của lực lượng pháp tắc!" Rất nhanh, Hạ Ngôn liền cảm nhận được chỗ bình thường của nó. gian này, thoạt nhìn dường như thực yên ả, nhưng Hạ Ngôn biết, chỉ cần minh bước ra bước, lập tức có biến đổi bất ngờ. Những thứ năm sáu màu sắc này chính là dao động lực lượng pháp tắc khác nhau. thẳng rạ. gian này cũng phải cái gian, mà là vô số gian chồng lên nhau. Thoạt nhìn, ở ngoài trăm dặm kia chính là lối ra của tầng thứ ba mươi tư, nhưng muốn qua trăm dặm này, độ khó có lẽ còn khó khăn hơn so với trong tưởng tượng. Hạ Ngôn hơi dừng lại lát, rồi đạp bước tới trước bướcỄ Hạ Ngôn hoàn toàn có thể rất nhanh chạy như bay về phía trước. Nhưng hấn biết, cho dù minh Phi hành bằng tốc độ nhanh nhất, nếu có tìm được biện pháp nắm giữ hoàn toàn chính xác những pháp tắc này, cũng dứt khoát thể rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và của ra kia Sau khi bước tới bước, Hạ Ngôn liền xác định suy đoán của mình: gian đặc thủ này quả là từ rất nhiều rất nhiều gian tổ hợp cùng chỗ. Tuy rằng bước ra bước, nhưng vị trí của Hạ Ngôn tại, lại vẫn còn ở chỗ cửa vừa mới vào. "Ta phải nắm giữ những pháp tắc này, mới có thể ngừng rút ngắn lại khoảng cách tới lối ra." Hạ Ngôn dùng thần thức dò tra, cảm nhận được chủ lực của pháp tắc năm sáu màu sắc này. Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, bản thân lĩnh ngộ về pháp tắc rất sâu đậm, và sau khi thông qua trăm tầng giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, đối với pháp tắc năng lực thân cận càng tăng cao rất nhiều. Nhưng tại Hạ Ngôn muốn tới gần những lực lượng pháp tắc này, vẫn còn cảm thấy có chút khó khăn. Nếu nhờ từ trước thông qua trăm tầng của giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, thậm chí Hạ Ngôn hoài nghi mình căn bản thể két nối cùng những lục lượng pháp tắc quỷ đị này. Những lực lượng pháp tắc này so với lực lượng pháp tắc bên ngoài sinh động hơn vạn lần thậm chí mười vạn lần, tu luyện giả rẫt khó khống chế. "Ta tin lực lượng pháp tắc này, cũng có thể làm khó được ta?" Hạ Ngôn bỗng nhiên quyết định nhắm hai mắt lại, toàn bộ thê xác và tinh thần đều đắm chìm ở bên trong lực lượng pháp tắc. tiếp xúc cùng thế giới này. Mấy năm sau, Hạ Ngôn mới bước tới bước đầu tiên ở tầng thứ ba mươi tư Tiên Kiều. Tuy nhiên bước này cũng thành công, thân mình Hạ Ngôn cùng chỗ cửa ra cách trăm dặm kia gần lại mộ bước. Sau khi bước tới được bước, Hạ Ngôn cũng có mở mắt, để thần thức tiếp tục tiến hành tiếp xúc cùng những lực lượng pháp tắc này. Cứ như vậy. Hạ Ngôn cứ nhắm mắt như vậy bước lại ngừng thời gian, ngừng tới gần cánh cửa của tầng ba mươi lăm kia Tuy rằng tốc độ rất chậm, tuy nhiên chiều dài trăm dặm trong thời gian lâu đãi, cũng phải xa thể tới được. ngày này, Hạ Ngôn rốt cục tới trước cửa, lúc này mới mờ mắt ra, mặt lộ vẻ tươi cười vui mừng, rồi sau đó rất nhanh bước vào cánh cửa kia, tiến vào tầng thứ ba mươi lăm Tiên Kiều. Ba mươi ba tâng ở giữa này, đều là để tu luyện giả tôi luyện về lực lượng pháp tắc. Tại trong tôi luyện, tu luyện giả lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc càng ngày càng thâm sâu. Sau khi Hạ Ngôn thông qua tầng thứ ba mươi tư, ràng có cảm giác chính mình thông hiều về lực lượng pháp tắc, dường như lại sâu sắc hơn ba phần, khiến Hạ Ngôn phi thường phấn chấn. Dựa theo tốc độ như vậy. tới mấy tầng nữa Hạ Ngôn có thể từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẳp Giới Chủ hậu kỳ. Đợi đến lúc thông qua tầng thứ sáu mươi sáu, Chỉ sợ lực lượng pháp tắc có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn. "Phù." "Lại thông qua tầng, tới tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều rồi." Khi Hạ Ngôn lại lần bước vào phía sau cánh cửa cũng lớn kia, thi tiến vào trong tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều. "Thông hiểu về pháp tắc càng về sau, càng là khó khăn kinh người. Trách đuợc, nhiều tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tu luyện thời gian biết bao nhiêu vạn năm thậm chí mấy úc năm, cũng thể đạt tới cảnh giới phấp tắc đại viên mãn." Hạ Ngôn tbẩm nghĩ trong ỉòng. Tới thời gian sau này, Hạ Ngôn có thể cảm nhận được mỗi lần mình trải qua tầng Tiên Kiều, lĩnh ngộ về pháp tắc đều tăng lên ít. Nhung tăng lên càng nhiều, lại phát minh cách pháp tắc đại viên mãn càng xa thêm.
CHƯƠNG 1016: LINH HỒN ĐẠI VIÊN MÃN Có lẽ nguyên nhân chính vì khoảng cách tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn càng ngày càng gần, cho nên mới có thể biết được bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên mãn rốt cuộc có bao nhiêu gian nan. Cữũg đúng, nếu khó, vì sao nhiều tu luyện giả cảnh giới Giới chủ đỉnh tu luyện thêm mấy ức năm đều thể bước tới được bước cuối cùng kia? Trải qua bảy ngàn trăm năm sau, rốt cục Hạ Ngôn thông qua tầng sáu mươi sáu của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, tiến vào Tiên Kiều tầng thứ sáu mươi bảy. Điều làm cho Hạ Ngôn có chút tiếc nuối chính là cuối cùng vẫn có thể bước tới bước đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn. Tuy nhiên, tại cảnh giới của Hạ Ngôn là Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, có thể bước chẩn vào ngưỡng cửa cảnh giới Thần chủ. Có lẽ khi ngộ đạo, Hạ Ngôn có thể chân chính bước vào pháp tắc đại viên mãn, thỏa mãn được điều kiện cơ bản của cảnh giới Thần chủ. "Phù!" "Đây là tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều!" Hạ Ngôn thở ra hơi, bên trong hai mắt lặp lóe sáng, liếc mắt quan sát tầng sáu. mươi bảy này. Hoàn toàn khác biệt với ba mươi ba tầng trước, gian của tầng thứ sáu mươi bảy này là thế giới màu vàng đất, màu sắc gần giống như Hỗn độn lực. - Ồ? Ngay lúc Hạ Ngôn dùng ánh mắt đánh giá tầng thứ sáu mươi bảy Tiên Kiều, cổ linh hồn lực cường đại, từ bốn phương tám hướng rất nhanh cuốn tới. Linh hồn lực cũng phải là linh lực tồn tại trong thiên địa, công kích linh hồn này căn bản là thể ngăn cản Khi Hạ Ngôn cảm Nhận được linh hồn mình bị công kích, cồ linh hồn lực này ào ào xông vào tới bên trong óc Hạ Ngôn, rồi hung hăng va chạm cùng linh hồn của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn chỉ cảm thấy linh hồn mình bị va chạm mạnh, toàn bộ linh hồn đều chấn động kịch liệt, cơn đau nhức lan khắp toàn thân. Nếu là tu luyện giả bình thường bị công kích linh hồn thế này, chỉ sợ trong nháy mắt linh hồn tan vỡ mai , hoàn toàn tử vong. Nhưng linh hồn của Hạ Ngôn lại vô cùng vững chắc. Công kích như vậy, chỉ làm cho Hạ Ngôn bị rơi vào bên trong loại đau đớn cực độ, nhưng còn thể khiển linh hồn của Hạ Ngôn tán loạn. Loại đau đớn này duy trì thời gian cũng dài, đại khái chỉ qua thời gian vài lần hô hấp, đau đớn xé đa xé thịt đó liền biến mất Linh hồn lực công kích lần đầu tiên cũng tuyên cáo chắm đứt Công kích linh hồn, là công kích trực tiếp nhất đối với tu luyện giả. Tu luyện giả nếu chống lại được, trong nháy mắt linh hồn hỏng mất, tu luyện giả hoàn toàn tử vong. Nếu có thể ngăn cản, thi công kích đó cũng rất nhanh liền biến mất vào thiển nhiên. "Ba mươi ba tầng phía sau này, quả nhiên là tôi luyện linh hồn của tu luyện giả." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa ở ngoài trăm dặm, thông tới tầng tiếp theo kia. "Chỉ sợ mỗi bước , linh hồn của ta đều phải bị lần công kích của linh hồn lực tồn tại trong gian này." "Cho dù bị công kích, cũng phải ." "Đen đây !" Ý niệm trong đầu xoay chuyển, bước chân của Hạ Ngôn đạp bước tới. Quả nhiên, theo đến chính là công kích của linh hồn lực vô hình vô ảnh đó. ở trong lúc bị công kích, Hạ Ngôn hoàn toàn thể khống chế thân thể tiếp tục tới, chỉ có thể chờ đợi chống đỡ qua , cơn đau đớn cực kỳ kia biến mất, mới có thể khống chế thân mình tiếp tục cất bước về phía trước. Công kích linh hồn này tới cũng nhanh cũng nhanh, cho nên ở tầng thứ sáu mươi bảy này, Hạ Ngôn tới tốc độ nhanh hơn nhiều so với thông qua sáu mươi sáu tầng trước đó. Chi dùng thời gian đến năm. Hạ Ngôn liền thông qua tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều. "Tầng thứ chín mươi chín!" ngày này, Hạ Ngôn thành công đứng ở bên trong tầng chín mươi chín của Tiên Kiều. - Công kích linh hồn cứ đến đây , càng hung mãnh ta càng thích thú. Hạ Ngôn thấp giọng thào câu. bước. lại tiếp bước! Mặc dù là ở tầng thứ chín mươi chín, tốc độ của Hạ Ngôn cũng chậm ầơn so với thông qua ba mươi hai tầng trước đó, thậm chí còn muốn mau hơn ít. cách khác, công kích linh hồn của tầng chín mươi chín này, ảnh huờng đối với Hạ Ngôn so với thời điểm Hạ Ngôn ở tầng thứ sáu mươi bảy còn yếu hơn ít. Kỳ đây cũng phải công kích linh hồn yếu bớt, mà là cường đại của linh hồn Hạ Ngôn tăng lên quá nhiều. "Ồ?" ở thời điểm thông qua nửa đoạn đường, Hạ Ngôn đột nhiên cảm giác được linh hồn của mình xảy ra biến hóa liên tiếp. Thời gian biến hóa thực ngắn Chỉ có hai lần hô hấp. Nhưng sau khi trải qua biến hóa, Hạ Ngôn liền phát linh hồn của mình dường như trải qua thoát thai hoán cốt, xảy ra biến hóa về chất "Bây là." Hạ Ngôn mở to hai mắt, biểu tình có chút kinh ngạc, tiếp theo đó là ngạc nhiên và vui mừng. "Linh hồn của ta ngờ đạt tới cảnh giới đại viên mãn! " Nên biết rằng, linh hồn đại viên mãn cũng chính là bước vào điều kiện cơ bản của cảnh giới Thần chủ. Pháp tắc đại viên mãn. linh hồn đại viên mãn, đây đều là hai điểu kiện cơ bản bước vào cảnh giới Thần chủ. Dưới tình huống bình thường, linh hồn đại viên mãn còn gian nan hơn ít so với pháp tắc đại viên mãn. Trong số Chấp của núi Thủ Vọng, có số chính là đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, nhưng phương diện linh hồn vẫn có cách nào đạt tới đại viên mãn. Mà tu luyện giả linh hồn đại viên mãn còn pháp tắc có đạt tới cảnh giới đại viên mãn lại cực kỳ ít. Thế nhưng Hạ Ngôn ngược lại là linh hồn đạt tới cảnh giới đại viên mãn trước pháp tắc bước. " đúng là nghĩ tới, ta thông qua tầng thứ ba mươi tư đến tầng thứ sáu mươi sáu Tiên Kiều, lực lượng pháp tắc có đạt tới đại viên mãn. Nhưng thông qua tầng thứ sáu mươi bảy đến tầng thứ chín mươi chín, linh hồn lại có thể đạt tới đại viên mãn." Hạ Ngôn vui mừng nghĩ. Kỳ , điều này đối với Hạ Ngôn mà , vốn phải là như vậy. Tầng thứ hai trong nhẫn Linh La là gian linh hồn. Linh hồn của Hạ Ngôn, gần như là ngừng hấp thu linh hồn thủy ở trong đó. Độ cứng cỗi của linh hồn Hạ Ngôn, so với tu luyện giả bình thường mạnh hơn rất nhiều. Chính vì thế, Hạ Ngôn thông qua ba mươi ba tầng phía sau Tiên Kiều này, cũng thoải mái han so với các tu luyện giả khác. "Như vậy công kích linh hồn có uy hiếp gì nữa rỗi." Hạ Ngôn liên tục tới mấy bước, phát công kích của tầng thứ chín mươi chín, còn ảnh hưởng gì lớn đối với mình. Nên biết rằng, tại cho dù là Thần chủ dùng ý niệm công kích Hạ Ngôn, cũng có thể trực tiếp giết chết Hạ Ngôn! Linh hồn đạt tới đại viên mãn, ngay cả tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đều thể dùng ý niệm trong đầu gạt bỏ được! "Ha ha." Hạ Ngôn quả là vạn phần kích động, rất nhanh thông qua lộ trình năm mươi dặm còn lại của tầng chín mươi chín. "Tiếp theo là tầng thứ trăm của Tiên Kiều!" "Cũng biết tầng thứ trăm này là tôi luyện như thế nào. Ngaỵ cả Hoàng Hạc cũng biết tầng thứ trăm là gì." Hạ Ngôn nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn cánh cửa cao đến hai thước ở trước mặt. Thông qua cánh cửa này chính là tầng trăm giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. "Mặc kệ là cái gì, cũng phải xông qua." Hạ Ngôn hít vào hơi, quyết định trong lòng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên nghị, ngẩng cao đầu tiến vào tầng thứmột trăm. "Ồ?" "Bây là thế nào?" Vừa vào tầng thứ trăm, Hạ Ngôn phát , gian của tầng thứ trăm này, kích cỡ cũng sai biệt lắm với các tầng trước Ngoài trăm đặm cũng là cánh cửa. Tuy nhiên, trong gian này lại mọc cây cổ thụ màu tím. Tập trung ánh mắt nhìn tới, ở nhánh cây có thể nhìn thấy rất nhiều trái cây màu tím treo lủng lẳng. "Tầng thứ trăm Tiên Kiều, như thế nào lại có cây cổ thụ?" Hạ Ngôn cũng vô cùng kỉnh ngạc. "Còn có người?" Hạ Ngôn nhìn thấy dưới tàng cây, lại có hai tu luyện giả ngồi xếp bằng ở đó. Hai người này người mặc áo bào tím, người mặc áo bào vàng lúc này đều nhắm chặt hai mắt, dường như có phát mình vào gian tầng trăm bình thường này. Chợt, Hạ Ngôn lại cẩn thận đánh giá gian tầng trăm của Tiên Kiều. "Kỳ quáI tầng thứ trăm này rốt cuộc là tôi luyện cái gì. vì sao ta có cảm giác gì khoẻ?" Hạ Ngôn bước bước tới phía trước, vẫn có phát thỏ gì khác thường. Tầng thứ trảm Tiên Kiều này. dường như khác gì với bên ngoài Gần như duy nhất có chút khác biệt chính là cây cổ thụ màu tím kia "Hai tu luyện giả dưới tàng cây chẳng lẽ cũng là người tiến vào Tiên Kiều tôi luyện như mình?" Hạ Ngôn vừa xoay chuyển ý niệm trong đầu, vừa về hướng cây cổ thụ màu tím. Cây cổ thụ này ở ngay vị trí chính giữa gian tầng trăm Tiên Kiều, thân cây rất to lớn, đường kính ít nhất tới trăm thước. Tuy nhiên, thân cây cũng cao lắm, ngọn cây có thể thấy được ràng, đại khái cách mặt đất Chỉ có chừng ngàn thước. So với đường kính kinh người của thân cây, độ cao ngàn thước này quả tính là cao. Ngay tại thời điểm Hạ Ngôn đến hướng cây cổ thụ màu tím, tu luyện giả áo bào tím kia, đột nhiên mở mắt chăm chú nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mất cực kỳ sắc bén. cũng câu nào, nhìn Hạ Ngôn lúc, sau đó lại nhắm hai mắt lại. Hạ Ngôn cau mày, thân thể hơi dừng chút, rồi tiếp tục bước chân tới. Lộ trình năm mươi đặm chỉ ngắn ngủn thời gian cạn chén trà , Hạ Ngôn tới nơi. Lúc này Hạ Ngôn ở dưới tàng cây sum xuê của cây cổ thụ màu tím. Những thứ màu tím hình dạng như trái cây kia có thể trông thấy ràng. Hình dáng bên ngoài trái cây màu tím cực kỳ giống như trẻ con vừa mới sinh ra. ở trong kinh ngạc, Hạ Ngôn đưa thần thức của mình tản ra chung quanh dò tra những trái cây màu tím. nhưng thu được kết quả gì. Những trái màu tím này dường như có gì khác thường. " đúng, cây cổ thụ này mọc trong gian tầng thứ trăm của Tiên Kiều, có khả năng là vô đụng. Hơn nữa ngoại hình loại trái cây này kỳ lạ như thế, tất nhiên tầm thường, ta cứ hái xuống quả nhìn kỹ xem sao." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, cũng hề quan tâm tới hai người ngồi xếp bằng dưới tàng cây, nhàng nhảy lên, liền chạm tới trái cây màu tím. Ngón tay vừa đụng cái, trái màu tím đó từ nhánh cây rod xuống. Thế nhưng, thời điềm tay Hạ Ngôn vừa tiếp được nó, thực ngờ nó bỗng dưng biến mất vào hư . màn này khiến Hạ Ngôn trợn to mắt nhìn. "Đây là chuyện gì xảy ra? Trái cây này vì sao lại vô duyên vô cớ biến mất?" Trong kinh ngạc thân thể Hạ Ngôn chậm rãi rơi xuống mặt đất. Mới vừa rồi thời điểm trái cây biến mất ở trong gian. Hạ Ngôn có cảm nhận được mảy may gì của dao động năng lượng và dao động pháp tắc. Trái cây này vừa bị minh hái xuống, đúng là cứ Như vậy biến mất. "Ta tin!" Hạ Ngôn lại nhảy lên tới chỗ trái màu tím khác. Lần này Hạ Ngôn trực tiếp hái trái cây màu tím giống hình trẻ con mới sinh, rồi nắm chặt trong lòng bàn tay mình. - Ta xem ngươi còn có thể biến mất lần nữa ! Hạ Ngôn nhìn trái cây trong tay, trong lòng cười thầm đắc ý . Đúng lúc này, trái cây màu tím bị Hạ Ngôn nắm chặt trong lòng bàn tay, lại lần nữa quỷ dị biến mất Nhìn bàn tay rỗng tuếch, Hạ Ngôn ngây ngần cả người. Trái cây lại biến mất, cũng có cảm giác được dao động năng lượng gì. "Chẳng lẽ là ảo giác của ta? Ta có ảo giác xuất ở trong tầng trăm này? Cây cổ thụ cùng những trái cây này, đều là ảo ảnh tồn tại?" Trong đầu Hạ Ngôn lóe lên ý nghĩ Như vậy.
CHƯƠNG 1017: HỖN NGUYÊN NHÂN SÂM QUẢ Muốn làm cho Hạ Ngôn tại sinh ra ảo giác, điều này gần như là chuyện có khả năng. Nên biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, có thể so với cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường. Tinh thần lực của mênh mông như biền, ý chí cường đại đến mức độ cảnh giới tu luyện giả Tạo Hóa thể hiểu nổi. Vì vậy nếu Hạ Ngôn cũng sinh ra ảo giác thi tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ bình thường tiến vào nơi đây, trong nháy mắt mê man bất tỉnh rồi. " có khả năng, khẳng định phải ảo giác!" "Nhưng, vì sao ta có cảm nhận mảy may dao động năng lượng gì? Cây cổ thụ này ràng là vật thể tồn tại thực , mà trái cây sau khi bị hái xuống liền biến mất có dấu hiệu gì, hoàn toàn là biến mất trong gian." "Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Hạ Ngôn đứng ở dưới cây cổ thụ, chân mày cau lại suy nghĩ. - Người trẻ tuổi! Đừng cố phí sức, lãng phí mất những trái kia! Dưới tàng cây, trong hai tu luyện giả, người mặc áo bào vàng biết mồ mắt ra lúc nào, nhìn Hạ Ngôn bình thần . Tuy rằng lão gọi Hạ Ngôn là người trẻ tuổi, nhưng cũng có gì ý xem thường. Tu luyện giả có thể thông qua chín mươi chín tầng trước của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, vào tầng thứ trăm này, người nào phải vô cùng cường đại, tiềm lực vô hạn? - Tiền bối ý muốn gì? Hạ Ngôn xoay người nhìn về phía người mặc áo bào vàng kinh ngạc hỏi. - Cây này tên gọi là Hỗn Nguyên Thụ, trái cây tên là Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả! Chính là bảo vật vô thượng có trong thiên địa từ thời vũ trụ mới sơ khai Tuy nhiên, Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này cho dù là tu luyện giả chạm tới, cũng nhất định có thể hái được. Ta ở dưới tàng cây này cả mấy ức năm cũng thể tìm được biện pháp hái Hỗn NgUyên Nhân Sâm Quả Lão già áo bào vàng Khẽ gật đầu với Hạ Ngôn. - ồ? Hạ Ngôn giật mình, ánh mắt lại olùn về phía cây Hỗn Nguyên Thụ. - Tiền bối! Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này có tác dụng gì? Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn lèn cây, lại mở miệng hỏi. - Người trẻ tuổi! Ngươi thông qua chín mươi chín tầng Tiên Kiều phía trước chứ? Lão già có trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn, lại hỏi ngược lại. - Đúng vậy. Hạ Ngôn gật đầu. - Xem ra thời gian ngươi tu luyện cũng lâu lắm, ngờ có thể thông qua chín mươi chín tầng giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. đơn giản! Hỗn Nguyên NMn Sâm Quả này là trong những bảo vật thần kỳ nhất trong vũ trụ, nó có thể hóa thành Hỗn Nguyên Kim Khí, là nguyên khí bản mạng của cường giả cảnh giới Thần chủ. Ngươi biết Hỗn Nguyên Kim Khí, nhưng hẳn là biết Hỗn độn lực tồn tại nhiều trong vũ trụ chứ? Ánh mắt của lão già lóe sáng lại hỏi tiếp. - Đúng vậy, Hỗn độn lực xem như tương đối thông thường, có thể cải tạo thân thể tu luyện giả chúng ta Hạ Ngôn có chần chờ gật đầu . - Ngươi sai! Hỗn độn lực là loại năng lượng tồn tại sau khi vũ trụ sinh ra Nhưng ngươi có biết, Hỗn độn lực là từ đâu mà có ? ít nệp nhăn mặt lão già áo bào vàng giản ra. - Cái này. ta biết. Hạ Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, quả biết Hỗn độn lực là từ đâu sinh ra. - Hỗn độn lực chính là do Hỗn Nguyên Kim Khí biến thành. Lão già áo vàng dường như thoáng nở nụ cười! - Vũ trụ chúng ta này sở dĩ có thể được sinh ra, đều là nhờ có Hỗn Nguyên Kim Khí. Hỗn Nguyên Kim Khí sau Khi sinh ra vũ trụ, năng lượng còn sót lại. đó chính là Hỗn độn lực mà tu luyện giả biết đến. Ánh mắt lão già nhìn Hạ Ngôn . - Cái gì? - Hỗn độn lực chính là năng lượng còn sót lại sau khi Hỗn Nguyên Kim Khí sinh ra vũ trụ? Nghe vậy, Hạ Ngôn vô cùng kinh ngạc. Hỗn độn lực, tuy rằng phải rất khó nhìn thấy, nhung cũng là thứ Phi thường huyền ảo. Tu luyện giả sử dụng Hỗn độn lực để phụ trợ tu luyện tăng lên thực lực chính mình, nhưng cũng thể khống chế Hỗn độn lực. - Đúng vậy, năng lượng của Hỗn Nguyên Kim Khí, sau khi sinh ra vũ trụ còn sót lại bằng cỡ bàn tay hóa thành Hỗn độn lực, cũng đủ lớn bằng cả cái thàoh thị của khu vực Thần Châu này. Lão già áo bào vàng gật đầu Hạ Ngôn kinh ngạc đến mắt trợn tròn. Hỗn Nguyên Kim Khí bằng cỡ bàn tay, sau khi sinh ra vũ trụ năng lượng còn sót lại, có thể biến thành đoàn Hỗn độn lực lớn bằng cái thành vực như vậy? Mà những Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này là có thể trực tiếp hóa thành Hỗn Nguyên Kim Khí. "Lão tiền bối này Hỗn Nguyên Kim Khí là nguyên khí bản mạng của cường giả Thần chủ? như thế, Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả đúng là bảo vật vô thượng." - Vậy HỗnNgUyên Kim Khí đó lúc ban đầu là từ đâu mà ra? Hạ Ngôn kìm nổi hỏi. - Điều này ta cũng biết! Lão già áo vàng lắc đầu. - Tiền bối! Hỗn NgUyên Nhân Sâm Quả này thể hái được sao? Hạ Ngôn ngưng chút, chờ tâm tình bình phục lại hỏi tiếp. Bảo vật vô thượng như thè nếu thể hái được, chẳng phải là làm cho người ta cam lòng, quá đáng tiếc? Vừa rồi Hạ Ngôn thử hái hai lần, cũng có thành công thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. - phải thể hái, mà là tu luyện giả bình thường hái được. Mới vừa rồi ngươi cũng thử rồi đó. Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này khi rời cành Hỗn Nguyên Thụ, trực tiếp hóa thành hư vô thể ngăn cản. Cho dù là cường giả cảnh giới Thần chủ cũng đúng là bất lực. Lão già ảo não lắc đầu. - Hừ! Tiểu tử! Nếu có thể dễ dàng hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, Chỉ sợ bao nhiêu trái cây Hỗn Nguyên Thụ này, sớm bị các cường giả Thần chủ kia hái hết rồi Lão già áo bào tím từ đầu vẫn gì, lúc này đột nhiên mở to mắt, mở miệng lạnh giọng . Lão sai, nái như ai cũng hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, thi trái cây này cũng đủ để nhiều cường giả như vậy hái. Toàn bộ Thân Châu cường giả cảnh giới Thần chủ cũng ít, bọn họ sẽbỏ qua cơ hội hái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả sao? Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn mấy vòng, cuối cùng vẫn dừng lại những trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả có hình dạng nhưtrẻ con kia. - Người trẻ tuổi! Thông qua cánh cửa kia là ngươi có thể rời khỏi Tiên KiềuỄ Tầng thứ trăm của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, có gì khó khăn cản trở tu luyện giả, ngươi có thể thuận lợi thông qua. Tu luyện giả áo bào vàng lại cất tiếng - Ha ha! Ta cũng vội ra, cho dù thể hái những Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này, ta cũng muốn ở lại dưới cây Hỗn Nguyên Thụ thời gian. Hạ Ngôn cười Bất cứ lúc nào đều có thể rời Tiên Kiều, vậy cần gì phái nóng lòng nhất thời? - Ừ! Vậy tùy ngươi! Lão già áo bào vàng xong, lại chậm rãi nhắm mắt lại. Còn lão già áo bảo tím nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hừ lạnh tiếng, sau đó cũng nhắm hai mắt lại nhập định. Hạ Ngôn lại mấy vòng dưới tàng cây, trong đầu suy nghĩ tìm biện pháp để hái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. "Làm sao bây giờ?" "Dùng cách nào hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, mà làm cho nó biến mất? Khẳng định phải có biện pháp!" "Nếu thi, tồn tại tầng thứ trăm Tiên Kiều này còn có ý nghĩa gì chứ?" "Chỉ có điều khẳng định là dễ dàng làm được, bằng nhiều tu luyện giả như vậy mà đều có biện pháp nào."Hạ Ngôn lắc lắc đầu, nhíu chặt đôi chân mày, trong mắt lấp lánh sáng. Đột nhiên, tâm linh vừa động, Hạ Ngôn nghĩ tới nhẫn Linh La. Nhẫn Linh La là kiện bảo vật rất đặc biệt. Cho đến nay, Hạ Ngôn vẫn còn làm sao hiểu được huyền bí của tầng thứ ba nhẫn Linh La. Dựa theo tin tức lúc ban đầu Hạ Ngôn biết được, tâng thủ nhất nhẫn Linh La là gian chúa vật dụng tầng thứ hai là gian linh hồn, tầng thứ ba là gian tạo hóa. gian tạo hóa này, thần thức của Hạ Ngôn căn bản là vào được. Mặc dù tại đạt tới linh hồn đại viên mãn, thần thức của Hạ Ngôn cũng thể tiến vào gian tầng thứ ba của nhẫn Linh La. Hạ Ngôn còn nhớ thời điểm mình vừa tới Chủ thế giới, ở gian Hỗn Độn tại Lang Tà Giới rơi vào giữa Lốc xoáy hỗn độn, vào thời khắc mấu chốt, còn nhờ từ trong gian tầng thứ ba của nhẫn Linh La bay ra vầng hào quang màu vàng cứu tính mệnh của mình. "Ừ! Hay là dùng nhẫn Linh La thu trái này thử xem sao." Hạ Ngôn quyết định trong lòng, lại nhảy lên tới nhánh cây bên cạnh trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. "Thu cho ta!" Ý niệm vừa động, trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả liền trực tiếp tiến vào trong gian nhẫn Linh La. Hạ Ngôn vô cùng vui mừng, vội dùng thần thức tiến vào gian nhẫn Linh La, ý niệm trong đầu tìm kiếm vòng, liền phát trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả bị minh thu lấy, lúc này bay lơ lửng trong gian nhẫn Linh La. "Ha ha! Thanh công rồi, có biến mất hóa thành hư vô." Hạ Ngôn nhìn thấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả ở trong gian nhẫn Linh La có tiêu tan, lập tức lộ ra vẻ tươi cười mừng rỡ. "Ồ?" Lão già áo bảo tím phát hành động của Hạ Ngôn, trong mắt lão lóe sáng, phát ra đạo thần thức dò tra. Thần thức của lão phát ra bao phủ. về hướng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn là cảnh giới linh hồn đại viên mãn, đương nhiên có thể dễ dàng phát , tuy nhiên. Hạ Ngôn cũng quan tâm tới. "Tiếp tục thu!" Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả khác ở gần bên. "Vào !" Theo tàm niệm của Hạ Ngôn vừa động, trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này cũng hóa thành luồng hào quang màu trắng, vào trong thân mình Hạ Ngôn. Loại hóa thành hào quang ngầm bay vảo này, hiển nhiên phải là tình huống hóa thành hư vô tiêu tán như bình thường. Thần thức của lão già áo bào tím ràng cảm ứng được điều này, lão lập tức mở to mắt kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Khi lão nhìn thấy vẻ tươi cười mặt Hạ Ngôn, trong lòng càng chắc chắc Hạ Ngôn thành công hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. "Trái thứ ba!" Hạ Ngôn có dừng lại, tiếp tới trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả thứ ba ở gần đó, lại thành công thu lấy. - Lão Hoàng! Lão già áo bào tím truyền cho lão già áo bào vàng bên cạnh, thanh đẩy kinh ngạc. - Có gì vậy? Lão già áo bào vàng nghi hoặc hỏi. - Tiểu tử kia dường như thành công hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. Lão già áo bào tím nuốt xuống ngụm nước miếng, . - Cái gì? Lão già áo bào vàng nghe vậy, hai mắt vèo cái mồ bừng ra, vừa lúc nhìn thấy Hạ Ngôn thu lấy trái HỗnNguyên Nhân Sâm Quả thứ ba. - Điều này sao có thể? Lão già áo bào vàng cũng giống như lão già áo bào tím kia, trợn tròn mắt gần như sắp rớt đồng tử ra ngoài: - Nhẫn gian làm sao có thể thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả? Điều đó có khả năng! Hai người họ đương nhiên cũng có các loại nhẫn gian, cũng có nhẫn gian có thể chứa đựng sinh linh. Thế nhưng bất kể dùng loại nhẫn gian nào, bọn họ cũng thể thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. Cho nên khi họ nhìn thấy Hạ Ngôn thành công thu được Hỗn NguyênNhân s Quả, mới lộ ra vẻ kinh ngạc như thế " làm được! người người nẩy, nhất định có bí mật." Trong mắt lão già áo bào tím liên tục lóe sáng. - Lão Hoàng! Chẳng lẽ ngươi động tâm? Lão già áo bào tím híp mắt truyền hỏi. - Sao có thể động tâm cho được? Nhưng có biện pháp nào? Hỏi ư? cho chúng ta biết sao? Người ta dựa vào cái gì vô duyên vô cớ cho chúng ta biết? Lão già áo bào vàng có phần bất đắc dĩ lẳc lắc đầu. Nêu như mình biết cách thu lấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, chính minh cũng tùy tiện cho những người khác biết! Nếu tìm được phương pháp thu. lấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, rồi sau đó khắp nơi công khai ra, đó chính là kẻ ngu ngốc.
CHƯƠNG 1018: THÔNG QUA GIAI ĐOẠN THỨ HAI TIÊN KIỀU Hai lão già áo bào vàng và áo bào tím, ánh mắt đều tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn thân áo trắng. Nêu truyền ra ngoài tin tức có người hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, Chỉ sợ ngay cả núi Thủ Vọng trung tâm của Thần Châu đều phải chấn động. Bởi vì, từ người chủ quản Thần Châu đầu tiên thống lũih Thần Châu tới nay, Chỉ có các đời Chưởng Khống Giả Thần Châu mới có thể hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. "Ái cHả?" Khi Hạ Ngôn bắt đầu thu trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả thứ tư, lại phát thể thu thành công. Bất kể dùng thần thức ý niệm thế nào để khống chế nhẫn Linh La thu lấy trái cây, đều có hiệu quả nữa. "Chẳng lẽ, nhẫn Linh La Chỉ có thể chứa đựng được ba trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả?" Hạ Ngôn thoáng hơi nhíu mày suy nghĩ lúc, trong lòng đưa ra suy đoán: "Ta thử lẫn nữa xem!" Tiếp theo. Hạ Ngôn lại phân biệt đến gần chỗ có nhiều trái với ý đồ thu lấy những trái này, nhung cũng thể thành công thu tiếp nữa. "Quên , ba trái ba trái vậy." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ngay sau đó nhìn thoáng qua hai lão già áo bào vàng và áo bào tím: "Nhìn ánh mắt hai người này, giống như sắp ăn sống nuốt tuơi ta, xem ra đều là cực kỳ đỏ mắt thèm thuồng Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả đây." " giờ cũng nên rời Tiên Kiều rồi! Lần này tiến vào Tiên Kiều, thu hoạch còn nhiều hơn xa so với lần đầu tiên ta vào Tiên Kiều." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong đầu. "Vèo!" Từ nhánh cây Hỗn Nguyên Thụ rậm rạp hạ xuống, sau đó Hạ Ngôn chuẩn bị rời điỄ - Chờ chút! Lão già áo bào tím đột nhiên đứng lên, vội vàng , ngăn cản Hạ Ngôn sắp nhấc chân bước . - Hả? Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía lão già áobào tím. - Tử Sam! Đừng làm càn! Nơi này là Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân nắm trong tay hết thảy tình hình nơi này. Lão già áo bào vàng vội vàng truyền khuyên can lão già áo bào tím. - Người trẻ tuổi! Ngươi làm thế nào thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả? Lão già áo bào tím trợn trừng cặp mắt hung ác nhìn Hạ Ngôn, hỏi với giọng chứa đầy ý uy hiếp. - Có quan hệ gì với ngươi chứ? Hạ Ngôn phì cười tiếng . Hạ Ngôn đối với lão già áo bào tím này cũng có cảm tinh gì, nếu là lão già áo bào vàng hỏi vấn đề này, có lẽ Hạ Ngôn còn có thể khách sáo uyển chuyển tìm cớ để - Người trẻ tuổi! Đừng vội càn rỡ! Ngươi sợ ra ngoài Tinh Đồ ta đánh chết ngươi sao? Lão già áo bào tím cười nhe nanh hăm đọa Hạ Ngôn. - Ha ha! Chỉ dựa vào ngươi? Hạ Ngôn lắc đầu, lộ ĩõ vẻ mặt khinh thường. sớm cảm ứng được thực lực của hai lão già này đều là Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, đối với mình tạo thành uy hiếp gì lắm: - ngại cho ngươi biết, cho dù là Thương Tử Danh Chấp núi Thủ Vọng đều làm gì được ta ở trước khi ta tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Thương Tử Danh kia từng bị ta đánh cho bị thương. Nghe vậy, lão già áo bào tím hơi sửng sốt, mặt nổi lên tia gân máu, trợn mắt nghi ngờ nhìn Hạ Ngôn, có vẻ tin lời của Hạ Ngôn là . Tuy nhiên có thể vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều có khả năng là hạng người bình thường. Còn nữa, người dám mạnh miệng như vậy cũng phải là người chuyên đặt chuyện. Cho dù là những lão già bảo thủ quy có bước vào Thần chủ ở khăp nơi Thần Châu kia, cũng dám công khai chính mình đánh cho Chấp núi Thủ Vọng bị thương. Hai lão già này kỳ cũng là tu luyện giả trước sau vào Tiên Kiều tôi luyện. Nhât là lão giả áo bào tím, ở mười ức năm trước thông qua chín mươi chín tầng giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, chẳng qua là tới tầng thứ trăm này, nhận ra gốc gác cây HỗnNguyên Thụ liền cam lòng rời khỏi Tiên Kiều, cho nên mới ở lại chỗ này tới nay. Nếu nhu mười ức năm trước lão rời Tiên Kiều, tại nếu có ngã xuống rất có thể lão bước vào cảnh giới Thần chủ. Ở trong tầng thứ trăm Tiên Kiều này, đương nhiên tốc độ tu luyện mau bằng bên ngoài Trong tầng trăm Tiên Kiều trừ cây Hỗn Nguyên Thụ ra, hoàn toàn có trân bảo nào khác phụ trọ tu luyện giả tu luyện, ngay cả linh lực gần như đều cảm ứng được, nên nếu muốn ở trong này đột phá cảnh giới Thần chủ, có thể đó là chuyện có khả năng xảy ra. Còn lão già áo bào vàng cũng là Nhân vật mấy ức năm trước thông qua chín mươi chín tầng của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Hai người bọn họ chính ở trong này mới quen biết nhau. Vù! Hạ Ngôn hề quan tâm tới lão già áo bào tím, ngay sau đó hướng về lão già áo bào vàng hơi khom người cúi chào, rồi rất nhanh cất bước về phía cánh cửa. Quảng dường năm mươi dặm, mặc dù tu luyện giả ở trong Tiên Kiều với tốc độ khá chậm, nhưng thời gian cũng chỉ chừng cạn chén trà , Hạ Ngôn liền tới cánh cửa thông ra ngoài kia. "Vèo!" Thân hình lách tới trước cái, ngay sau đó, Hạ Ngôn rời khỏi giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đứng lơ lửng phía Thần Cung Tinh Đồ. "Phù!" "Cuối cùng cũng ra rồi." Hạ Ngôn đưa mắt quan sát vòng ở chung quanh, đúng là ở phía Thần Cung Tinh Đồ: " thể tưởng được lần này ta tiến vào Tiên Kiều, phải mất thời gian hơn vạn năm mới thông qua. Tuy nhiên tại thực lực của ta tăng lên rất nhiều so với trước kia, nhất là linh hồn đạt tới đại viên mãn. Nêu như lúc này gặp lại Thương Tù Danh Chấp núi Thủ Vọng kia, muốn từ trong tay ta chạy thoát chỉ sợ cũng khó đây." "Giai đoạn thứ hai Tiên Kiều chấm dứt, còn có giai đoạn thứ ba Tiên Kiều!" Hạ Ngôn quay lại nhìn về phía Tiên Kiều bên trong mây mù. "Giai đoạn thứ ba này cũng phải có bằng chứng để vào phải?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. "Vù!" vật do hào quang màu sắc rực rỡ hình thành từ trong Tiên Kiều bay ra, trong nháy mắt tới gần Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cảm ứng được dao động năng lượng phía nó, khẽ đưa tay thu lấy vật màu sắc rực rỡ vào tay. "Giấy thông hành giai đoạn thứ ba Tiên Kiều!" Hạ Ngôn thấy vật thể màu sắc rực rỡ, mặt vui mừng thấp giọng . Vật phẩm màu sắc rực rỡ này, hình dạng giống như đúc hai giấy thông hành Tiên Kiều lúc trước, chữ viết cũng giống nhau, chỉ là khác màu sắc. " biết, tại ta cứ tiến vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, có hậu quả gì." Hạ Ngôn nhìn mây mù trong Tiên Kiều, khóe miệng khẽ nhếch lên. Đúng lúc này, tia ý niệm đột nhiên vọt tới: - Giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, cần phải có cảnh giới Thần chủ mới có thể vào. Ý niệm này Hạ Ngôn cảm giác có hơi quen thuộc, tuy nhiên cẩn thận cảm ứng ra khắp nơi, nhưng có phát cái gì khác thường. "Quên . Ừ! tại ta trước cứ Thâm Uyên Vô Tận nhìn lại xem có thể tìm được Thương Đồ tiền bối hay ." Hạ Ngôn thu cất giấy thông hành Tiên Kiều. Ánh mắt lóe sáng nhìn về phía bên ngoài Tinh Đồ, ngay sau đó hạ xuống Thần Cung Tinh Đồ vào trong thông đạo, rất nhanh ra ngoài. ở thời điểm Hạ Ngôn rời lâu, phía Thần Cung Tinh Đồ truyền ra dao động pháp tắc, ngay sau đó xuất bóng người mờ ảo, chính là hình dáng của Chưởng Khống giả Tiên Kiều, Chỉ thấy mặt lão đầy vẻ tươi cười khẽ gật đầu, nhìn theo hướng Hạ Ngôn rời . - Đó là Hạ Ngôn! - Hạ Ngôn từ Tiên Kiều ra, vừa rồi Chưởng Khống Giả Tiên Kiều phát ra tin tức tới các thành thị toàn bộ Thần Châu, Hạ Ngôn tốn thời gian vạn ba ngàn bốn trăm tám mươi bảy năm, thuận lợi thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. - là quá mạnh mẽ! Thời gian ngắn như vậy, ngờ có thể thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. - ở trước khi tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Hạ Ngôn đó có thể chiến trận cùng Thương Tử Danh Chấp núi Thủ Vọng, vây tại thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, thực lực còn mạnh đến mức nào? ở bên ngoài Tinh Đồ, số tu luyện giả vừa mới nhận được tin tức, liền tập trung tới, bàn tán với nhau. Lúc này, bọn họ nhìn thấy bóng người màu trắng từ trong Tinh Đồ bay ra Mới vừa rồi, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều tuyên bố tin tức đến các thành thị, vạn năm trước tu luyện giả Hạ Ngôn tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, vừa mới thuận lợi thông qua Tiên Kiều. Mỗi lần có tu luyện giả thông qua trăm tầng Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đều tuyên bố tin tức, để thông báo cho tu luyện giả khắp Thần Châu đều biết việc này. Hạ Ngôn ra tới vạn đường thông đạo ở ngoài Thần Cung, liền Phi thân rất nhanh về hướng ra ngoài Tinh Đồ. Nhưng vừa mới ra Tinh Đồ liền cảm ứng được rất nhiều tu luyện giả rải rác ở khu đồng trống Tinh Đồ. "Đây là chuyện gì xảy ra?" "Từ lúc ta vào Tiên Kiều đến nay, thời gian qua hơn vạn năm? Như thế nào khu đồng trống Tinh Đồ này còn nhiều người tụ tập như vậy?" Trong lòng Hạ Ngôn đầy nghi hoặc: trước khi vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, thời điểm Hạ Ngôn kịch chiến cùng Thương Tử Danh thu hút rất nhiều tu luyện giả đến xem cuộc chiến, sao bây giờ vẫn còn đây? cũng biết, Chưởng Khống giả Tiên Kiều thông cáo khắp Thần Châu chuyện thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, lúc này mới dẫn tới nhỉều tu luyện giả Như vậy tụ tập ở chỗ này. "Vù!" lúc Hạ Ngôn cảm thấy khó hiểu, bóng người màu vàng xuất trong gian, đối mặt với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, thấy người tới tuổi tác khá cao, mặc phục sức của Chấp núi Thủ Vọng. "Lại là Chấp núi Thủ Vọng." Hạ Ngôn đối với các Chấp núi Thủ Vọng này, thực có cảm tình gì. những là các Chấp núi Thủ Vọng, chính là với Chưởng Khống Giả đại Nhân núi Thủ Vọng. Hạ Ngôn cũng còn có mối nghi hoặc trong lòng. - Hạ Ngôn! Người Chấp núi Thủ Vọng này ra tiếng trước, nhìn Hạ Ngôn chậm rãi : - Ta là Vu Lai Chấp núi Thủ Vọng, phụng lệnh Chưởng Khống Giả đại nhân, đặc biệt ở đây chờ ngươi! - ồ? biết Chưởng Khống Giả đại nhân có gì phân phó? Hạ Ngôn chăm chú nhìn lão Chấp hỏi. - Chưởng Khống giả đại nhân hy vọng ngươi gia nhập núi Thủ Vọng, trở thành Chấp của núi Thủ Vọng. Đương nhiên, khi trở thành Chấp núi Thủ Vọng, nhất định phải tuyệt đối trung thành với núi Thủ Vọng. Nếu , nhất định "vạn kiếp bất phục"! đến câu cuối, giọng của Vu Lai nghiêm khắc hẳn lên. Chấp núi Thủ Vọng cũng chính là lực lượng trung tâm của núi Thủ Vọng nắm trong tay Thần Châu, đương nhiên phải trung thành. Bốn phía rất nhiều tu luyện giả thấy màn như vậy, nhiều ít đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Vương tộc linh lực màu vàng sau khi thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đại nhân muốn người này gia nhập núi Thủ Vọng trở thành Chấp là chuyện bình thường, bởi vì hầu hết Chấp của núi Thủ Vọng, cũng thể thông qua trăm tầng của giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Nhưng có điều bình thường là ngờ lại cấp bách như thế mà còn ở trước mặt nhiều tu luyện giả như vậy sai người đến công khai mời Hạ Ngôn gia nhập núi Thủ Vọng. - Cái này. ta cần phải cân nhắc đoạn thời gian. Hạ Ngôn hơi ngưng lát, khẽ nhíu mày suy nghĩ, rồi như thế - Cái gì? Vu Lai nghe vậy, thân hình hơi chấn động, dường như là ngờ Hạ Ngôn lại cự tuyệt minh, tiếp theo kìm nổi lại câu: - Đây chính là Chưởng Khống Giả đại Nhân tự mình phân phó ta tới. - Ta biết! Hạ Ngôn gật đầu: - Tại đây Hạ Ngôn gửi lời đa tạ ý tốt của Chưởng Khống Giả đại nhân. Tuy nhiên ta vẫn luôn ưa thích cuộc sống tự do tự tại. Nếu trở thành Chấp núi Thủ Vọng, chỉ sợ còn tự do thế này, cho nên ta cần cân nhắc đoạn thời gian. Chưởng Khống giả đại nhân, nhất định cũng hiểu cho ta! - Ngươi. Ngay lập tức mặt Vu Lai lộ rỡ vẻ tức giận. - Hạ Ngôn! Rất nhanh ngươi phải hối hận! Sau đó, Vu Lai lưu lại câu độc, phất mạnh ống tay áo giận dữ rời . ở trong lòng lão xem ra, thái độ này của Hạ Ngôn là chống lại mệnh lệnh của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, đây quả thực chính là hành vi phạm tội đáng chết vạn lần Tuy nhiên, lão cũng có lập tức ra tay với Hạ Ngôn, bởi vì lão biết tên tiểu tử kêu. là Hạ Ngôn này ở trước khi vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, có đủ sức đánh cho Chấp Thương Tử Danh bị thương.
CHƯƠNG 1019: THÂM UYÊN VÔ TẬN Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu! Thần Châu có vô số gian phụ thuộc đứt gãy. Những gian đứt gãy này phần lớn có bóng người, chỉ có rất ít nơi có Nhân loại cùng các loại dã thú. ở Thần Châu đại lục cũng có rất nhiều dã thú, tuy nhiên đám dã thú này bình thường đều chì hoạt động trong các hang động núi rừng vực sâu thuộc về minh, cũng tùy tiện bước chân tới thành vực nhân loại. - Các ngươi. Ai có thể cho ta biết tới Thâm Uyên Vô Tận như thế nào? Hạ Ngôn nhìn về phía đám đông tu luyện giả ở xung quanh, hỏi thanh vang động như sẩm dậy. Câu của Hạ Ngôn vừa mới dứt, liền có gã cảnh giới Tạo Hóa bình thường đứng ra đáp lại: - Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, sau khi truyền tông tới Bắc Nguyên Thành, ra theo phía bắc thành, Phi hành ức vạn dặm là đến nơi. - Đa tạ, ngươi tên là gì? Trong thời gian ngắn Hạ Ngôn tìm được tu luyện giả trả lời vấn đề của mình, gật gật đầu, lời cảm tạ sau lại ra tiếng hỏi. - Bẩm Hạ Ngôn đại nhân! Talà Lục Tác ở Đan Trọng Thành. Lục Tác đáp lời, mắt tỏa sáng. - Ừ! Nhận lấy này! Hạ Ngôn khẽ gật đầu, sau đó lấy ra cái nhẫn gian đưa qua: - Trong chiếc nhẫn này có trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, ngươi cầm . - Cái gì? trăm vạn viên Quy Nguyên Đan? Các tu luyện giả ở bốn phía nghe được câu của Hạ Ngôn, bắt đầu nhao nhao lên. Lục Tác mừng rỡ, vội vàng tiếp nhận chiếc nhẫn gian này, liên tục lời cảm tạ Hạ Ngôn. Chính cũng bất ngờ, tùy tiện trả lời câu hỏi, ngờ có thể được thưởng cho trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, đó chính là khoản tài phú dổi đảo, cũng đủ cho tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bình thường sử dụng nhiều vạn năm. Các tu luyện giả này đều lộ vẻ hối hận, sao mình bằng tốc độ nhanh nhất trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn. Nêu sớm bước trả lời, trăm vạn viên Quy Nguyên Đan đó phải rơi vào tay mình hay sao? Câu hỏi này cũng phải vấn đề khó khăn gì lắm. "Vù!" Ngay sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn liền biến mất ở khu đồng trống Tinh Đồ, theo thông đạo truyền tống gian của thành thị gần đấy, Hạ Ngôn tới Bắc Nguyên Thành. Bắc Nguyên Thành là thành thị lớn trong khu vực ở phương bắc Thần Châu, số lượng tu luyện giả trong thành rất đông. Hạ Ngôn cũng có dừng lại lâu ở Bắc Nguyên Thành, mục đích của chính là Thâm Uyên Vô Tận. "Theo cửa thành phía bắc Bắc Nguyên Thành, luôn về hướng bắc là tới Thâm Uyên Vô Tận." nay tốc độ Phi hành của Hạ Ngôn, nếu sử dụng thuấn di, hoa nữa cố hết sức, đại khái trong thời gian lần hô hấp có thể Phi hành chừng hai ngàn dặm. Thời gian cạn chén trà , đại khái Phi hành chừng sáu. mươi vạn dặm. canh giờ, cũng chính là quảng đường gần năm trăm vạn dặm. Mà từ Bắc NgUyên Thành đến Thâm Uyên Vô Tận kia, đường xa đại khái hơn mười ức dặm chút. Với tốc độ bình thường của Hạ Ngôn, cũng cầnthời gian han hai trăm canh giờ mới có thể đến nơi. (Lại là con số: theo 1 canh giờ 500 vạn dặm, mà 200 canh giờ khoảng 10 ức dặm, tính ra 10 ức dặm là 100 ngàn vạn dặm. hì hi. tính tiếp 100 ngàn vạndặmlà 1000.000.000 dặm, suy ra lức= 100 triệu dặm. Đúng quý vị) Sau khi rời khỏi Bắc Nguyên Thành, mỗi lần bay ngang qua các chỗ hèm núi vực sâu. Hạ Ngôn cũng dò xét được tồn tại của ít hung thú, trong đó có số hung thú thực lực cường đại có thể so với cảnh giới Tạo Hóa của Nhân loại. Đương nhiên, những con hung thú này mặc dù phát Hạ Ngôn, cũng căn bản là dám ló đầu. Khí tức của Hạ Ngôn khiến trong lòng chúng sinh ra sợ hãi. Hơn nữa, cho dù chúng dám chạy ra, cũng theo kịp tốc độ Phi hành của Hạ Ngôn. Cứ như vậy, thời gian trôi qua gần hai mươi ngày. - Ta tới vùng biên giới của Thần Châu rồi sao? Lúc này Hạ Ngôn nhìn ra phía chân trời xa xa, mảng màn trời màu sắc rực rỡ kéo thẳng đến mặt đất, dường như chạy tới đường chân trời. Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, cũng có nghĩa là ở mút đường chân trời. " đẹp!" Hạ Ngôn nhìn màn trời phía nối liền thiâi địa, ngừng lóe ra năm màu sắc rực rỡ, trong lòng cũng hơi có chút khiếp sợ. Tuy rằng thoạt nhìn rất gần, nhưng là "thấy núi trước mắt, nhưng chạy chết ngựa tới". Hạ Ngôn lại Phi hành qua thời gian ước chừng ngày, rốt cục mới tới gần chỗ màn trời. Có thể cảm nhận được ràng phía màn trời phát ra dao động năng lượng mênh mông. - Màn trời màu sắc rực rỡ này, đúng là kinh người. Chỉ sợ tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường tiến vào trong đó, lập túc hoàn toàn mai , ngay cả cặn bã đều còn thừa lại. Dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cập Giỏi Chủ, cũng khó mà xâm nhập vào màn trời kia. Hạ Ngôn dừng lại, nhìn lên màn trời ngạc nhiên và thán phục lẩm bẩm. - Cũng biết, Thâm Uyên Vô Tận ở nơi nào? Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn quanh bốn phía: - Chẳng lẽ là ở phía sau màn trời này? Chỗ màn trời là chân trời, dựa theo đạo lý mà , phía sau màn trời phải là nối liền với cái chung điểm của thời loạn lưu mới đúng. Thời loạn lưu tuy rằng tách rời cùng gian bình thường, nhưng bản thân nó cùng gian bình thường chính là tương liên với nhau. Thâm Uyên Vô Tận đó chính là cái chung điểm của thời loạn lưu, cho nên trong đó mới có thể tích lũy nhiều trân bảo như thế - Trước tiên tìm ở phụ cận thử xem tính sau! Trầm ngâm lát, Hạ Ngôn dự tính trước tiên tìm kiếm ở ngoài màn trời hồi, nếu vẫn tìm thấy vị trí Thâm Uyên Vô Tận, tiếp tục tiến vào chốn nguy hiểm sau màn trời cũng muộn. Phát ra thần thức tra xét, cả mảng lớn địa vực đều bị thần thức của Hạ Ngôn bao phủ trong đó. Cho dù Thâm Uyên Vô Tận có sinh mệnh vật sống nhưng Hạ Ngôn nghĩ rằng ở Thâm Uyên Vô Tận khẳng định có dao động năng lượng, Chỉ cần có năng lượng chuyển động mình có thể tra xét ra được. "ô?" "Ở chỗ kia có dao động năng lượng mạnh, đúng là kém gì khí tức năng lượng phát ra từ phía màn trời." Cảm ứng của Hạ Ngôn vừa mới tra xét được chỗ thần bí. " tới đó xem thử!" "Vù!" Rất nhanh. Hạ Ngôn liền thấy ra trước mắt chỗ hang động tối đen nổi bật mặt đất màu trắng. Dao động năng lượng khủng bố lúc nãy dò được chính là phát ra từ trong hơng động này. "Thâm Uyên Vô Tận!" ở phía ngoài hang động có tấm bia đá lớn, phía viết "Thâm Uyên Vô Tận". Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn tới, lại nhìn thấy phía sau còn có tẩm bia đá hơn chút, phía cũng có bốn chữ: "Thiện nhập giả tử!" - Sát khí ác liệt! Hạ Ngôn Giật mình kinh sợ nhìn tám chữ phía hai tấm bia đá. Chỉ riêng tám chữ này đều có thể khiến cho tu luyện giả thực lực thấp, linh hồn yếu kém phải sợ run, bởi vậy có thể thấy được người viết ra tám chữ này có thực lực mạnh đến mức nào. Mặt chính diện của hang động trước mắt Hạ Ngôn cũng lớn lắm, cửa hang động hình tròn, đường kính đại khái chỉ chừng trăm thước. Nếu theo danh tiếng của Thâm Uyên Vô Tận mà , kích thước của cửa hang động này hiển nhiên có vẻ tương xứng. Hạ Ngôn đứng ở ngoài của hang động cách xa trăm dặm, quan sát hồi, sau đó mới chuyển mình Phi thân tới hướng Thâm Uyên Vô Tận. - Cửa hang động tuy rằng lớn. nhung dao động năng lượng này quả rất kinh người. Linh lực màu vàng như như bao bọc bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, xua tan từng luồng năng lượng khí tức tự nhiên từ trong Thâm Uyên Vô Tận phát ra. Với thực lực của Hạ Ngôn nay, dao động năng lượng trong Thâm Uyên Vô Tận hoàn toàn thể tới gần thân thể được. "Grào!", "Grừ!" Ngay lúc Hạ Ngôn tới gần cửa hang động Thâm Uyên Vô Tận, từ bên trong truyền ra hai tiếng rít gào lớn. Thân hình Hạ Ngôn hơi chán động, tiếp đó liền nhìn thấy phía Thâm Uyên Vô Tận hai cái thân hình lớn dần dần ra Vô số pháp tắc bắt đầu cuồn cuộn ngưng kết lại cùng nhau. - Cái gì? Là hung thú! Hung thú cảnh giới Thần chủ? Lúc này Hạ Ngôn cũng đúng là vô củng kinh sợ, kinh ngạc nhìn hai cái thân thể lớn càng lúc càng dần. Ngoại hình của hai thân hình này, hiển nhiên là hung thú, nhưng ngờ giống như cường giả cảnh giới Thần chủ nhân loại, có thể hóa thân trong thiên địa pháp tắc. - Nhân loại! lúc Hạ Ngôn còn sửng sốt ngây người, trong đó con hung thú đầu rắn thè đầu lưỡi màu xanh mở miệng . "Quả nhiên là Thần thú! Linh thú, hung thú cũng thể mở miệng ra tiếng người!" Trong lòng Hạ Ngôn hơi hồi hộp chút, ngờ vừa mới tới phía Thâm Uyên Vô Tận liền đụng phải hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ. - Nơi này là Thâm Uyên Vô Tận. ngươi được tiến vào! Thần thú đầu rắn, cặp mắt cũng lớn lại rất có thần nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn, tiếp tục . Mà con Thần thú có đầu hồ kia, lúc này cái đuôi thô to dài nhàn nhã từ từ lay động, chẳng qua là cặp mắt lớn lấp lánh tia sáng màu đỏ của nó nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn. "Chẳng lẽ, hai con Thần thú này là phụ trách giữ cửa động Thâm Uyên Vô Tận?" "Thần thú cảnh giới Thần chủ giữ cửa? Vây có ai có thể vào được? đúng, trong lời đồn đãi phải có rất nhiều tu luyện giả tiến vào Thâm Uyên Vô Tận sao?" Hạ Ngôn buồn bực trong lòng, rất nhanh xoay chuyển ý niệm trong đầu. - mau ! Thanh trầm trọng phát ra từ trong miệng Thần thú đầu hổ, dường như nó có phần kiên nhẫn, nếu Hạ Ngôn nó lập tức phát động công kích. - Hai vị Thần thú đại nhân vì sao cho ta tiến vào Thâm Uyên Vô Tận? Mặc dù trong lòng Hạ Ngôn có hơi căng thẳng, tuy nhiên cứ như vậy buông bỏ cơ hội tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, điều đó đương nhiên có khả năng. - Nhân loại ngươi ít nhảm ! cấp tốc rời ! Bằng ta cho ngươi máu nhuộm đương trường, có hối hận cũng muộn! Thần thú đầu hổ thô bạo , móng vuốt lớn cào trung cái, mảng gian kia liền trực tiếp vỡ nát - Nhân loại! Ngươi muốn vào Thâm Uyên Vô Tận cũng phải là có biện pháp. Thần thú đầu rắn híp đôi mắt , ngược lại nhìn Hạ Ngôn . Hạ Ngôn nhướng mày. hai con Thần thú này dường như là con vai chính ôn hòa, con vai phàn diện. - Xin thền thú đại nhân ra! Hạ Ngôn tuy nhíu mày, nhưng cũng có chần chờ, hỏi thẳng. - Biện pháp chính là, ngươi đưa lên cho chúng ta kiện trân bảo, chúng ta có thể thả cho ngươi vào Thâm Uyên Vô Tận. Thần thú đầu rắn dường như là nhếch miệng cười cười, giọng lười biếng với Hạ Ngôn. - ồ? Nghe vậy, Hạ Ngôn lại ngây ngần cả người: - Thần thú đại nhân! Trong Thâm Uyên Vô Tận phải là có trân bảo vô cùng vô tận sao? Đại nhân canh giữ Thâm Uyên Vô Tận, muốn trân bảo còn phải dễ như trờ bàn tay sao? - ít nhảm ! đưa ra trân bảo mau mau cút ! Thần thú đầu hổ nổi giận đùng đùng , miệng mở lớn, trong gian liền sinh ra đoàn khí thể năng lượng vô cùng bá đạo phóng vọt tới hướng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn lách mình cái, liền tránh thoát đoàn khí thể cuồng bạo này. Thần thú đầu hổ kia cũng phải muốn công kích Hạ Ngôn, mà là thuận miệng thở ra đoản khí thể mà thôi. - Hai vị đại nhân nên nổi giận, ta nguyện ý giao ra kiện trân bảo. Hạ Ngôn vội vàng , đối phó với hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ, đó phải là lựa chọn sáng suốt. Ngay sau đó rót ý niệm vào nhẫn Linh La, tìm kiếm lướt qua, cuối cùng tập trung vào cây Tử Khí Thần Chu. Cây Tử Khí Thần Chu này là Hạ Ngôn mua được ở Hội đấu giá Trung Tâm Giao Dịch ở Chu Tước Thành, vẫn chưa có sử dụng cho nên còn giữ lại. tại đúng là lúc mang ra sử đụng. Tử Khí Thần Chu đương nhiên được cho là trân bảo. Tâm niệm vừa động. Tử Khí Thần Chu ra trong tay Hạ Ngôn, lập tức hào quang màu tím chiếu rọi lên bầu trời. Hai con Thần thú nhìn thấy cây Tử Khí Thần Chu, ánh mắt đều lóe sáng, hiển nhiên là rất hài lòng. - Hai vị Thần thú đại nhân! Đây là gốc cây Tử Khí Thần Chu, bảo vật ta có thể lấy ra cũng chính là nó. Xin mời hai vị đại nhân Nhận lấy! Hạ Ngôn đẩy ra luồng linh lực, đưa cây Tử Khí Thần Chu bay , cái đuôi của con Thần thú đầu hổ quét qua cái, cây Tử Khí Thần Chu liền biến mất ở trong gian.