Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 75: THẾ LỰC CÂN BẰNG
      Sợ rằng những người ở đây, ngoại trừ Lý Thiên Luân ra ai nghĩ tới xác suất Linh La chiến thắng chiếm tới 50%. Lý Thiên Luân vừa như vậy, ánh mắt mọi người khỏi lại chuyển về phía Hạ Ngôn tính toán lại lần nữa. Lúc này, ánh mắt bọn họ hoàn toàn giống như trước nữa.

      Dù sao theo như lời Lý Thiên Luân , vẫn có thể làm bọn họ coi trọng, Lý Thiên Luân tuyệt đối ăn lung tung tùy ý. Huống hồ tại đặt cược Hội trường cũng kết thúc, mọi người muốn thay đổi chủ ý cũng kịp nữa.

      - Trận khiêu chiến bên dưới chính thức bắt đầu, mời Phi Vân tiên sinh cùng Linh La tiên sinh lên đài!

      Khuôn mặt quyến rũ của Nhã Phân, nụ cười cong như trăng non, thân thể dưới lễ phục đen mềm mại tràn ngập co dãn.

      Hạ Ngôn đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Phi Vân, chậm rãi lên lôi đài. Đạp bề mặt thủy tinh, bước chân Hạ Ngôn lại phát ra bất cứ thanh nào.

      Còn Phi Vân cũng tùy ý lững thững lên đài, trong ánh mắt có bất cứ ngưng trọng nào.

      - Hai vị đều chuẩn bị tốt rồi chứ?

      Đôi môi đỏ mọng của Nhã Phân mở ra lộ hàm răng trắng noãn, hỏi lần cuối cùng.

      Hạ Ngôn cùng Phi Vân đồng thời quay về phía Nhã Phân gật đầu, hai người đều cần mặc bất cứ áo giáp phòng hộ gì. Trong tay Hạ Ngôn vẫn là thanh trường kiếm bình thường. Còn trong tay Phi Vân, lại là thành Hồng Ngọc bảo kiếm thượng thừa.

      - Như vậy, khiêu chiến lôi đài. tại bắt đầu!

      Theo Nhã Phân ra những lời này, trong các gian phòng xung quanh, mọi người đều hít sâu hơi ngưng thần quan sát tỉ mỉ.

      Trường kiếm Phi Vân chỉ thẳng, đâm về phía ngực Hạ Ngôn, bộ pháp dưới chân nhanh chóng biến đổi, vang lên vài tiếng "bịch, bịch" rất , mũi kiếm tới trước người Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn chút hoảng loạn, trường kiếm trong tay chỉ về phía trước, đồng thời thân ngã về sau, dưới chân đạp mạnh, người liền xoay lại lùi ra sau mấy thước.

      Phi Vân dường như sớm biết Hạ Ngôn lùi về sau, theo sát tiến lên, tốc độ càng nhanh hơn.

      "Phi Vân này hổ từng là cường giả cảnh giới Linh sư. " Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

      Tuy rằng mới giao thủ lần ngắn ngủi, thế nhưng Hạ Ngôn cảm nhận được áp lực cực lớn. Thoạt nhìn kiếm kỹ Phi Vân rất đơn giản, nhưng sắc bén khác thường, cùng là kiếm chiêu giết người, có bất cứ dư thừa hoa lệ nào.

      Mắt thấy Hồng Ngọc kiếm của Phi Vân sắp đâm lên ngực Linh La vừa rơi xuống đất, trường kiếm trong tay Linh La đột nhiên vung ngang, tay trái đặt mũi kiếm.

      "Đinh" tiếng.

      Hồng Ngọc kiếm của Phi Vân, đánh lên thân kiếm của Linh La.

      thân trường kiếm Linh La vừa cong, dính sát trường sam, thậm chí Hạ Ngôn có thể cảm giác được hàn ý thanh kiếm, cùng với cảm giác rung động kịch liệt.

      "Lực lượng mạnh!" Trong nháy mắt này, Hạ Ngôn liền cảm nhận được nội lực cường đại Phi Vân truyền qua trường kiếm đánh tới.

      Lực lượng truyền lại từ thân kiếm, gần như làm Hạ Ngôn đứng vững, thân hình run mạnh chút.

      Khóe miệng Phi Vân tia cười lạnh, trong hai mắt lộ ra tia nóng bỏng. Đồng thời, Phi Vân liền lùi ra sau năm bước liền, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn.

      - tệ! So với các đối thủ trước kia, ý thức tốt hơn nhiều!

      Phi Vân mở miệng .

      Hiển nhiên, vừa này chẳng qua là lần công kích thử. Mà Hạ Ngôn biểu cũng đủ làm đánh giá Hạ Ngôn nâng cao thêm bậc.

      - Cám ơn! Ngươi đúng là rất mạnh.

      Hạ Ngôn cũng cười , trường kiếm chợt lóe quang mang.

      Nghe hai người đối thoại, mọi người trong gian phòng xung quanh đều đè nén hơi thở.

      - Như vậy, công kích phải bắt đầu rồi!

      Sắc mặt Phi Vân trầm xuống, .

      Hạ Ngôn gật đầu :

      - Ha ha! Đến đây !

      Ngay lập tức, hai người đồng thời nhấc chân, nhanh chóng lao về phía đối phương. Lưỡi kiếm trong khí vang lên tiếng xé gió ràng, từng đạo tàn ảnh xuất lôi đài.

      Keng~

      Lúc này, hai mũi kiếm đánh cùng chỗ.

      - Cái gì?

      Phi Vân thất kinh.

      Trường kiếm của lại bị Hạ Ngôn đánh vào bên hông lệch khỏi quỹ đạo, điều này làm toàn thân chấn động, sắc mặt bỗng nhiên trở nên ngưng trọng.

      Nếu bị ngăn cản trực tiếp từ chính diện, Phi Vân có thể giật mình như vậy. Mấu chốt là lại bị đánh nghiêng từ bên hông, cái này cần ánh mắt nhạy cảm cỡ nào mới có thể làm được chứ?

      Kỳ Hạ Ngôn cũng muốn bỏ dễ tìm khó như vậy, thế nhưng vũ khí trong tay chỉ là loại hàng bình thường, nếu hai kiếm giao nhau trực tiếp bằng lưỡi kiếm, như vậy trường kiếm của Hạ Ngôn nhất định chịu nổi nội lực khổng lồ của hai bên mà bị đối phương cắt đứt. Cho nên Hạ Ngôn chỉ còn cách đánh lên bên hông trường kiếm đối phương.

      Động tác trong tay Hạ Ngôn có chút ngưng trệ, lưỡi kiếm thuận thế đâm ra. Mũi kiếm sắc nhọc chợt lóe, đâm về phía yết hầu Phi Vân.

      Tuy rằng Phi Vân khiếp sợ, chẳng qua kinh nghiệm chiến đấu vẫn hết sức phong phú, thoáng cái liền bình tĩnh lại. Cảm giác được khí thế sắc bén trường kiếm Hạ Ngôn, dưới chân dùng lực đạp mạnh, liền xoay người trung, đồng thời trường kiếm "vù" che kín còn đường Hạ Ngôn có thể tiếp tục công kích.

      Khóe miệng Hạ Ngôn mỉm cười, thân thể cũng phóng lên trung. Hai người ở giữa trung lại va chạm lần nữa. Linh La kiếm xảo diệu, lúc này hoàn toàn được phát huy ra.

      Tuy rằng trường kiếm Phi Vân che kín tất cả con đường có thể tấn công, thế nhưng Linh La kiếm giống như có thể đâm xuyên thấu qua màn kiếm ảnh kín mít kẻ hở.

      "Sao có thể như vậy được?" Trong lòng Phi Vân rung động, quả làm muốn lập tức dừng lại tìm hiểu cho . Chẳng qua đến lúc này, trường kiếm Hạ Ngôn đâm tới bờ vai của .

      Nhìn hai người gia thủ mấy lượt, mọi người trong gian phòng xung quanh đều giật mình thôi.

      Cao thủ ở nơi này ít, ánh mắt nhiều người đều cực cao, nhất là mấy Chấp Thánh đường, đều nhìn ra chỗ huyền ảo trong kiếm pháp của hai người.

      - Linh La kia dùng kiếm kỹ gì, lại tinh xảo như thế! Trong bí điển Nhân cấp có loại kiếm kỹ như vậy sao?

      gã Chấp Thánh đường nhăn mày lại, giải thích được hỏi.

      Tuy nhiên đồng bạn bên cạnh cũng thể trả lời vấn đề này.

      - Kiếm kỹ này xác xảo diệu, ta cũng mới gặp lần đầu.

      Ầm~

      Giữa sân, lại bắt đầu biến hóa.

      Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu xuất sắc, lần nữa Phi Vân lại ngăn cản trường kiếm Hạ Ngôn công kích, tuy nhiên bờ vai của cũng lộ ra kẽ hở.

      Hạ Ngôn ở giữa trung hung hăng đạp cước sang, Phi Vân chỉ có thể tập trung nội lực ngưng tụ vai, ngạnh kháng cước này.

      tiếng vang lớn, thân thể Phi Vân ở trung giống như ngôi sao băng hung hăng đập xuống dưới.

      "Ầm" tiếng, bề mặt thủy tinh đều rung lên, giống như muốn vỡ nát ra.



      Bốn phía toàn tiếng hít hơi lạnh, mọi người bàng hoàng nhìn giữa sân.

      Lực lượng như vậy.

      - Tại sao có thể như vậy, Phi Vân này làm sao tấn công? Tấn công chứ! Nhanh tấn công !

      Trưởng lão Tịch gia suốt ruột gào lên, tròng mắt sắp trừng rớt ra.

      Kỳ Phi Vân lúc này càng thêm khó chịu hơn lão. Lúc này mới biết ràng đối thủ trước mặt này phải những người trước kia có thể so sánh.

      Phi Vân rơi xuống đất nửa quỳ gối, vô cùng trầm trọng đứng lên, trong ánh mắt lóe lệ quang.

      - Ha ha. Tốt. Chẳng qua. Linh La, tiếp theo ta khinh thường ngươi nữa!

      Phi Vân cười lạnh, ngón tay hơi cong, thân kiếm chỉ về trước, mũi kiếm cực nhanh chỉ trung chút.

      Bốp.

      Nơi mũi kiếm chỉ tới, truyền ra tiếng khí nổ vang.

      Trong lòng Hạ Ngôn rung lên, khóe miệng như cười như .

      Trường kiếm trong tay Phi Vân đột nhiên hóa thành ba, đồng thời tấn công về phía Hạ Ngôn. Hơn nữa mỗi kiếm ảnh này, lại cùng hóa thành mười hai điểm. Mỗi điểm, đều tấn công vị trí yếu hại thân thể Hạ Ngôn.

      cách khác, kiếm này đồng thời bao trùm công kích ba mươi sáu vị trí yếu hại toàn thân Hạ Ngôn.

      "Rốt cuộc Phi Vân cũng đưa ra thực lực chân chính rồi. " Ánh mắt Lý Thiên Luân biến đổi, trong lòng thầm nghĩ.

      Đây mới là thực lực chân chính của Phi Vân - "Vô Ảnh kiếm"!

      - Ha ha! Sau kiếm này, Linh La thua chắc!

      Trưởng lão Tịch gia thấy Phi Vân tấn công như thế, lập tức vỗ tay cười ha ha, vẻ mặt đầy biểu tình hưng phấn. Lần này Tịch gia đặt ít kim tệ lên người Phi Vân.

      Lúc này toàn thân Linh La bị ba mươi sáu kiếm ảnh công kích sắc bén hoàn toàn bao phủ, căn bản thể né tránh. Cho dù né tránh thế nào, cũng có khả năng hoàn toàn tránh né Phi Vân công kích. Hơn nữa, dù là muốn đón đỡ cũng có khả năng, cùng lúc công kích ba mươi sáu điểm, làm sao có khả năng đón đỡ toàn bộ? Muốn đón đỡ hoàn toàn, trừ khi là cường giả cảnh giới Linh sư.

      Trường kiếm trong tay Phi Vân, mang theo kiếm khí gào thét nhanh như tia chớp tới sát bên người Linh La.

      "Linh La thua rồi. "

      Mọi người ở đây, có lẽ mỗi người đều nghĩ như vậy.

      - Vẫn là Phi Vân mạnh hơn. Cũng phải, Linh La có mạnh thế nào cũng có khả năng mạnh hơn Phi Vân được. Mười năm trước Phi Vân là cường giả Linh sư mà.

      - Hừ! Đặt Linh La là ngu ngốc.

      Trưởng lão Tịch gia lại liếc mắt khinh thường Bát trưởng lão Hạ gia, châm chọc .

      Bát trưởng lão tức giận đến nổi cả người run run, râu tóc dựng thẳng, thiếu chút nữa trực tiếp động thủ cho Trưởng lão Tịch gia bạt tai. Nếu phải lo lắng nơi này là Hội trường Cực Hạn, động thủ .

      Áp chế lửa giận trong lòng, Bát trưởng lão bất đắc dĩ thầm than tiếng, trong lòng thầm : "Ài! Mất toi năm vạn kim tệ rồi. "

      .

      "Hừ hừ!" Trong lòng Phi Vân cười thầm có chút đắc ý.

      Mắt thấy Linh La bị đánh bại, thậm chí Phi Vân cảm giác được loại cảm giác Hồng Ngọc kiếm của mình đâm vào thân thể đối phương, lúc này lưỡi kiếm của cách Linh La đủ tấc.

      Qua thêm khoảnh khắc nữa, trường kiếm thành công đâm vào thân thể Linh La. Lúc này thậm chí Phi Vân còn lo lắng có cần phải đánh chết Linh La, hay là chỉ làm Linh La bị thương mà thôi.

      Thế nhưng, đúng lúc này dị biến xảy ra.

      Mọi người đều nhìn chằm chằm giữa sân, nhìn màn khó mà tin nổi này, nhìn màn vốn có khả năng xảy ra.

      "Vì kim tệ của ta. " Linh La cắn chặt răng.

      Giống như kỳ tích xảy ra, Linh La lại cực nhanh tránh thoát kích trí mạng của Phi Vân. sai, đúng là kỳ tích.

      Ở vào tình huống mọi người đều cho rằng có khả năng, Linh La lại làm được. Phi Vân chỉ cảm thấy vốn Linh La bị mình tập trung hoàn toàn, thoáng cái liền mất tất cả khí tức, sau đó bóng dáng Linh La trong tầm nhìn cũng hoàn toàn thấy nữa.

      Phải biết rằng từng là cường giả cảnh giới Linh sư. Bất luận thực lực hay là ý thức chiến đấu mà , đều là nhân vật hạng nhất.

      Người có thể biến mất ngay dưới mi mắt , dưới Linh sư còn chưa gặp phải. Trước đây, thậm chí còn nghĩ tới có người tu luyện nào dưới cảnh giới Linh sư có thể biến mất khỏi cảm ứng khí tức của .

      - Xảy ra chuyện gì?

      - . Điều đó có khả năng?

      .

      Mọi người xung quanh đều chẳng ra sao. Người ở nơi này đa phần đều là hạng tài ba, thế nhưng có thể thấy động tác Linh La vừa rồi, tuyệt đối có thể đếm đầu ngón tay.

      Đại đa số mọi người căn bản biết Linh La trốn thoát thế nào.

      " nghĩ tới tốc độ tiến bộ của Linh La còn nhanh hơn so với ta tưởng tượng. " Dù ngay cả Lý Thiên Luân cũng thoáng cái biểu tình cứng ngắc, trải qua hồi lâu mới giật mình tỉnh lại, trong lòng thầm.

      Linh La tránh thoát kiếm trí mạng này, thân ảnh lại xuất ở bên trái Phi Vân, trường kiếm trong tay lật lại đâm ra kiếm. kiếm cực kỳ xảo quyệt đâm ra từ góc sau lưng Linh La. kiếm này, mang theo tiếng khí bùng nổ sắc bén, Linh La vận chuyển nội lực tới cực hạn, trường kiếm cũng nhanh đến cực hạn.

      Trường kiếm mang theo tàn ảnh nối tiếp. Thậm chí Hạ Ngôn có thể cảm giác được ràng khí gây ra lực cản lên trường kiếm trong tay mình.

      kiếm rất đơn giản, có bất cứ biến hóa nào.

      Chỉ tiến lùi, thế thể cản!

      ~

      Tuy rằng kiếm thất thủ làm Phi Vân có chút run lên, thế nhưng rốt cuộc phải người bình thường có thể so bì. Đúng lúc này còn có thể ngăn trở thành công kiếm sắc bén của Linh La.

      Đốm lửa văng ra, trường kiếm hai người va chạm ngắn ngủi giữa trung, ngay sau đó lại tách ra lần nữa.

      Trường kiếm trong tay Linh La xuất vết mẻ lớn.

      "Ôi! Xem ra vũ khí sử dụng cũng rất quan trọng, Lúc nào ta cũng phải chế tạo thành bảo kiếm chém sắt như chém bùn mới được. " Trong lòng Hạ Ngôn chợt lóe ra ý niệm, lập tức đặt toàn bộ tâm thần lên người đối thủ trước mặt.

      - Linh La! Ngươi xác là đối thủ cực mạnh dưới Linh sư ta gặp phải. Ngươi là đối thủ đáng kính trọng.

      Trong giọng , bao hàm ý tôn trọng.

      Linh La cười cười, giọng thoáng khàn khàn :

      - Phi Vân tiên sinh cũng được ta tôn trọng.

      - Ha ha! Còn chưa phân thắng bại mà. Như vậy --- Tiếp tục nào!

      Giọng Phi Vân chợt chuyển, lần nữa nâng kiếm tập kích Linh La, lưỡi kiếm mang theo kiếm khí bắn phá mặt thủy tinh, phát ra tiếng "kít kít" chói tai.

      Leng keng leng keng.

      Tiếng vũ khí liên tiếp đánh vào nhau, truyền ra khắp xung quanh từ giữa sân. Thân ảnh hai người liên tục đan xen, chỉ trong chốc lát liền giao thủ mấy mươi lần.

      - Thân pháp Linh La làm người ta hâm mộ!

      Lý Thiên Luân .

      - Vừa rồi ta còn tưởng Linh La thất bại, ngờ tới dưới tình huống như vậy Linh La còn có thể né tránh thành công.

      Bát trưởng lão Hạ gia lắc đầu, than thở.

      Đương nhiên lão hy vọng Linh La chiến thắng, vừa nãy lại khẩn trương hồi, sau khẩn trương lại thả lỏng, thoải mái mà.

      Trưởng lão Tịch gia lại mặt sầm xuống, chợt đen chợt hồng. Trưởng lão Vương gia cũng ở gần đó, dường như Vương gia cũng đặt Phi Vân, mặt xanh mét.

      - Ha ha - Lập tức phân thắng bại ngay.

      Lý Thiên Luân cười khẽ hai tiếng, đột nhiên ánh mắt biến đổi, trở nên sắc bén, sai đó bằng giọng điệu ngưng trọng.

      - Hả?

      Bát trưởng lão cũng chuyển ánh mắt ngừng lại sân.

      Kiếm quang chợt lóe lôi đài, hai người Linh La cùng Phi Vân đồng thời rống to tiếng. Thân ảnh hai người rời xa nhau, sau đó giống như hai con mãnh hổ bổ nhào về phía đối phương.

      Chẳng qua lúc này giằng co nữa, hai người vừa chạm liền rời ra.

      Ầm ầm

      Nội lực chuyển động, vạt áo bay cao, hai người hung hăng đánh cùng chỗ. Linh La liền bay ngược ra ngoài giống như sao băng.

      Uy lực võ kỹ của Linh La còn chưa phát huy ra trăm độ, còn Phi Vân lại có thể phát huy ra trăm độ uy lực võ kỹ. Lúc này cứng đối cứng, hiển nhiên Linh La có hại hơn.

      Linh La khống chế được thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài. Còn Phi Vân, lại chỉ lui ra sau hai bước liền đứng vững.

      Phập~

      Lại tiếng vang bén nhọn.

      Mọi người khiếp sợ nhìn sang, thấy Linh La tay cầm trường kiếm trọn vẹn khó khăn cắm trường kiếm lên mặt đất thủy tỉnh. Mặt thủy tinh cứng rắn như vậy, lại bị mạnh mẽ cắm ra hố, nhưng lại chỉ dùng thanh trường kiềm bình thường.

      Lúc này, ánh mắt Linh La trở nên sáng ngời khác thường, chỉ là thân thể bởi vì va chạm kịch liệt vừa rồi còn hơi rung động.

      - Ha ha. Linh La! Ngươi sức cùng lực kiệt rồi!

      Phi Vân cười to, Hồng Ngọc kiếm trong tay lại vung lên chuẩn bị tiếp tục công kích Linh La.

      Rắc

      Đột nhiên, Hồng Ngọc bảo kiếm trong tay liền gãy đôi, phần lưỡi kiếm phía trước rơi mặt sân thủy tinh. Đồng thời, quần áo người cũng rơi rụng xuống, hơn phân nửa da thịt liền lộ ra ngoài, lôi đài trông hết sức bắt mắt.

      Lúc này, mọi người đều trợn tròn mắt!

      Rất nhiều người ở đây thậm chí còn há to miệng, ngay cả cằm cũng thiếu chút rớt xuống. Xem qua nhiều trận khiêu chiến lôi đài cao cấp như vậy, vẫn lần đầu tiên nhìn thấy kết quả hài hước như thế này. Vậy mà.

      - Ha ha! Ta là sức cùng lực kiệt, mà ngươi thua.

      Linh La cũng mỉm cười, rút thanh kiếm gãy khỏi mặt sân, lên trước vài bước rồi dừng lại.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 76: NGƯỜI GIÀU CÓ
      Phi Vân đứng ở giữa lôi đài, biểu tình trì độn. Ở trong ánh mắt của , đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là thể tin nổi. Có thể khiến cường giả từng là Linh sư ra biểu tình như vậy, có thể biết lúc này trong lòng Phi Vân rung động cỡ nào.

      Thanh Hồng Ngọc kiếm trong tay bị chém đứt còn chưa tính, thế nhưng ngay cả quần áo cũng bị cắt nát rơi xuống. Chuyện như vậy, sợ rằng Phi Vân làm thế nào cũng thể nghĩ đến.

      Mấu chốt là ngay cả chính bản thân cũng cảm giác được quần áo này làm sao lại rơi ra. Nếu vừa rồi Linh La muốn giết , chỉ sợ người chết rồi.

      "Điều này có khả năng!"

      ". phải Linh sư?"

      Giờ này khắc này, từng ý nghĩ ngừng xoay chuyển trong đầu óc Phi Vân.

      Nhìn người mang mặt nạ đứng thẳng cách mình xa, tay Phi Vân có chút run run nâng nổi nữa. Linh La sai, tuy rằng Linh La sức cùng lực kiệt hao hết nội lực, thế nhưng bản thân mình cũng thất bại.

      - Ta thua!

      Ở trong phòng hội trường khiêu chiến tầng thứ ba, lời Phi Vân truyền ra, truyền vào trong tai của mỗi người ở nơi này.

      Phi Vân - thua!

      - Trưởng lão. Trưởng lão. Chúng ta, chúng ta thắng rồi!

      Gã hộ vệ đứng phía sau Bát trưởng lão Hạ gia lớn tiếng hoan hô, đỏ hồng tận cổ.

      Bát trưởng lão cũng kích động gật đầu!

      Còn tình huống Vương gia cùng Tịch gia, lại tuyệt đối tương phản, sắc mặt trắng bệch, biểu tình ngây ngốc.

      - A! ! có khả năng!

      Trong đại sảnh, khắp nơi tràn ngập tiếng oán hận. Những danh sĩ ngày thương mặt luôn giữ vẻ điềm tĩnh, lúc này cũng bình tĩnh nỗi nửa, thậm chí có người còn bắt đầu quay xuống rít gào với Phi Vân đài.

      - Các vị, các vị khách quý tôn kính, xin các các bình tĩnh.

      giọng như trời giáng xuống, lần nữa truyền ra từ trong miệng Nhã Phân.

      Kỳ lúc vừa thấy quần áo Phi Vân rơi xuống, Nhã Phân cũng hoàn toàn ngây dại.

      Ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, xem qua nhiều trận đấu như thế, nhưng chỉ có kết quả trận đấu này là làm người ta bất ngờ nhất. Sợ rằng trong tất cả các trận khiêu chiến ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến Đại Lục Long Chi này, cũng chưa từng xuất kết quả chiến đấu như thế.

      Chẳng qua Nhã Phân hổ là Nhã Phân, nàng nhanh chóng khôi phục lại từ khiếp sợ, bắt đầu ôn hòa đè lại tiếng động ầm ỹ bên dưới.

      - Vừa rồi Linh La tiên sinh cùng Phi Vân tiên sinh mang đến cho chúng ta trận khiêu chiến hết sức đặc sắc, tin rằng trong lòng các vị cũng đều lâu thể bình tĩnh được như Nhã Phân. Tuy nhiên kết quả thắng bại cũng có, thắng lợi cuối cùng thuộc về Linh La.

      Trong đôi mắt đẹp của Nhã Phân lưu chuyển tia sáng, tiếp.

      - Tin rằng sau này còn xuất nhiều trận khiêu chiến đặc sắc như thế này xuất ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chúng ta. Mọi người ngàn vạn lần đừng bởi lần thất bại mà cảm thấy chán nản.

      Được Nhã Phân ngừng trấn an, mọi người mới dần dần ngừng báo oán.

      Bọn họ đều là danh nhân có thân phận nhất định, hơn nữa mỗi người đều phải nhân vật đơn giản, tự nhiên có thể nhanh chóng điều tiết lại tâm tình của mình. Chẳng qua sắc mặt vẫn tái mét khó coi.

      Trong đám người, Lý Thiên Luân mang theo vẻ cười nhạt, chậm rãi rời khỏi phòng.

      Hạ Ngôn cùng Phi Vân cũng đều tự trở lại phòng nghỉ, trải qua đả kích lần này, sợ rằng Phi Vân mất thời gian dài mới thoát khỏi bóng ma này được.

      Kỳ lúc đó cũng là Hạ Ngôn còn cách nào khác, cũng muốn đánh chết Phi Vân, dù sao cùng Phi Vân cũng có thù hận gì. Hơn nữa, giữa lúc hai người chiến đấu, Hạ Ngôn có thể cảm giác được Phi Vân cũng có ý muốn đánh giết mình, tuy rằng kiếm pháp của sắc bén, nhưng cũng mang theo sát khí sắc bén.

      Cho nên, cuối cùng Hạ Ngôn mới thực ra tay đánh chết Phi Vân.

      Ở trong phòng nghỉ, Hạ Ngôn vận chuyển tâm pháp khôi phục nội lực năm sáu phần, thân ảnh xinh đẹp của Nhã Phân liền xuất .

      Lúc này, trong tay Nhã Phân cầm tập kim phiếu dày.

      Trận khiêu chiến lần này, để Hạ Ngôn kiếm lời ít.

      Đặt lên bản thân ba vạn năm ngàn kim tệ, mà tỷ lệ là ăn chấm tám (1:1. 8-). Ba vạn năm ngàn kim tệ, thắng được sáu vạn ba ngàn kim tệ, hơn nữa còn năm vạn kim tệ tiền thưởng khiêu chiến lôi chủ cao cấp, Nhã Phân cầm đến tập kim phiếu này, tổng cộng mười bốn vạn tám ngàn kim tệ.

      Đây tuyệt đối xưng là con số lớn!

      mặt Nhã Phân mang theo nụ cười mê người, đôi môi đỏ mọng cực kỳ dụ hoặc. Đưa kim phiếu lóng lánh trong tay cho Hạ Ngôn, trong lòng Nhã Phân lại đánh giá Hạ Ngôn lần nữa.

      Mới vừa rồi, trong trận khiêu chiến, ở thời khắc cuối cùng Hạ Ngôn cùng Phi Vân phát huy ra uy lực võ kỹ tiếp cận trăm độ. Mặc dù uy lực còn thấp hơn Phi Vân, thế nhưng kiếm kỹ Hạ Ngôn còn tinh vi hơn cả Phi Vân. Đến khi phát huy võ kỹ được trăm độ, cũng chính là lúc trùng kích Linh sư.

      - Linh La tiên sinh, ta vẫn rất hiếu kỳ, kiếm kỹ ngài sử dụng rốt cuộc học được từ đâu?

      Giọng ngọt ngào của Nhã Phân, lúc đưa ra kim tệ liền thuận thế hỏi.

      Linh La kiếm, nàng căn bản chưa nghe tới. Hơn nữa nàng tự mình tra qua tất cả tên gọi bí tịch nhập lưu có ghi chép Đại Lục Long Chi, căn bản có bí điển Linh La kiếm.

      Trong các võ kỹ nàng gặp qua, cũng chưa từng có võ kỹ giống Linh La kiếm do Linh La sử dụng.

      Khóe miệng Hạ Ngôn hơi cong, tiếp nhận kim phiếu nhét vào người, khẽ cười :

      - Đây là bí mật!

      Nghe Hạ Ngôn như vậy, Nhã Phân cố ý cong đôi môi , gót sen hài lòng dậm chút, làn gió thơm xông lên mũi.

      - Ngài cần đếm sao?

      Nhã Phân ý chỉ các kim phiếu Hạ Ngôn vừa nhét vào người.

      Hơn mười vạn kim phiếu a.

      Hạ Ngôn cười cười:

      - Ta tin tưởng Nhã Phân tiểu thư tham ô phiếu của ta.

      Lúc này Nhã Phân mới vui vẻ, trong ánh mắt chớp động quang mang, mang theo loại ánh mắt hết sức kỳ quái nhìn mặt nạ mặt Hạ Ngôn, sau đó lại nhàng lắc đầu, hai vật cao vót mềm mại trước ngực gần như đụng vào cánh tay Hạ Ngôn.

      - Nhã Phân tiểu thư, ta phải ! Về phần lôi chủ lôi đài cao cấp, ta đảm nhiệm nó. Bởi vì lâu sau có khả năng ta phải thành Tử Diệp rồi.

      Hạ Ngôn thấy khuôn mặt mỹ nhân làm người ta hít thở thông gần sát mình như vậy, cũng tránh khỏi trận tim đập nhanh. Nhã Phân này, tinh mà.

      Nhã Phân cười hì hì, :

      - Hội trưởng sớm biết ngài quyết định như vậy rồi.

      - Hả?

      Trong lòng Hạ Ngôn giật mình, nhìn Nhã Phân có chút kinh ngạc.

      - Hội trưởng ngài đảm nhiệm lôi chủ cao cấp, mục tiêu của ngài cũng phải ở nơi này. Hội trưởng còn sở dĩ ngài tới hội trường tham gia khiêu chiến, kỳ mục đích chính là muốn kiếm chút kim tệ, thuận tiện lịch lãm võ kỹ của mình chút.

      Nhã Phân chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, ra rất trực tiếp.

      Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch, bất đắc dĩ :

      - Hội trưởng cũng quá trực tiếp chứ!

      Tầng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, khi kết quả cuối cùng trận chiến Linh La cùng Phi Vân được công bố, tràn ngập vui mừng!

      .

      "Mua dược liệu lần này, có lẽ cần hao tốn bốn vạn kim tệ. Có thể còn lại mười vạn kim tệ, tạm thời cần lo kim tệ nữa. "

      ra từ Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, tâm tình Hạ Ngôn vẫn rất thoải mái. Ở thành Ngọc Thủy, gia tộc có thể lấy ra mười lăm vạn kim tệ cũng có thể đếm được. Ngoại trừ tam đại gia tộc, sợ rằng chỉ có gia tộc hạng nhất mới có thể sở hữu nhiều tiền tài như thế.

      Thời gian trôi qua nhanh, tuần trôi qua từ sau trận Hạ Ngôn khiêu chiến lôi chủ cao cấp Phi Vân.

      Ngày hôm này mặt trời vừa lộ khỏi rặng mây đỏ, giọt sương hoa cỏ còn nhàng lăn tròn.

      Hạ gia, bên trong tiểu viện của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn ngồi xếp bằng chiếc giường rộng rãi trong phòng mình, đột nhiên ánh mắt lóe tinh quang. Trong gian phòng u ám, hai mắt Hạ Ngôn sáng ngời như viên bảo thạch.

      Phù

      Hạ Ngôn đứng dậy rời giường, thở dài hơi, hai tay hợp thành hình chữ thập, nội lực chạy trong kinh mạch toàn thân.

      Bùm bùm bùm

      loạt tiếng động như rang đậu nổ vang lên từ trong cơ thể Hạ Ngôn, dòng máu cuồn cuộn chảy trong kinh mạch.

      - "Thiên Vũ Thần Thương", rốt cuộc bị ta dung hợp hoàn toàn.

      Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên, tinh quang trong mắt dần dần biến mất.

      Dưới chân nhanh chóng về trước, tới vách tường tháo trường kiếm gác đó xuống.

      Bá~

      Ong ong~

      Trường kiếm ngâm khẽ trong tay Hạ Ngôn.

      Tiếp đó, Hạ Ngôn bắt đầu diễn luyện Linh La kiếm. Trường kiếm trong nháy mắt hóa thành hàng ngàn hàng vạn kiếm ảnh, hình thành tầng chắn kiếm khí bên người Hạ Ngôn. Nếu người bình thường nhìn thấy Hạ Ngôn diễn luyện kiếm kỹ lúc này, sợ rằng chỉ có thể nhìn thấy kiếm khí kín kẽ hở, ngay cả bóng người cũng thấy được.

      Linh La kiếm dung hợp càng nhiều võ kỹ, càng thêm trở nên cường đại. Uy lực Linh La kiếm tại có thể so ngang với bí điển thượng thừa trong bí tịch Nhân cấp, chỉ sợ ngay cả "Cửu Thiên Tang Môn kiếm" cũng thể so sánh với uy lực Linh La kiếm tại, càng đừng tới chuyện so sánh với biến hóa thân pháp chứa trong Linh La kiếm.

      Đến bây giờ, Hạ Ngôn còn chưa thấy qua võ kỹ có thể so ngang với thân pháp Linh La kiếm.

      "Sau khi Linh La kiếm dung hợp "Thiên Võ Thần Thương", lại dung hợp các bí tịch bất nhập lưu này, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Chẳng qua giờ dung hợp bí tịch bất nhập lưu, đối với việc nâng cao Linh La kiếm còn tác dụng quá lớn nữa".

      Trong lòng Hạ Ngôn suy tính.

      "Đây giống như bình chưa, khi ta còn chưa dung hợp tinh luyện bí điển Nhân cấp "Thiên Võ Thần Thương" bình cảnh lớn cỡ đầu ngón tay, cho nên dù là tiến đến bất nhập lưu, ta cũng phải từ từ dung hợp hấp thu vào trong. Thế nhưng giờ dung hợp xong bí điển Nhân cấp "Thiên Võ Thần Thương", bình chứa này liền lớn bằng nắm tay, dung hợp bí tịch bất nhập lưu tự nhiên đơn giản hơn nhiều."

      Ánh mắt Hạ Ngôn biến đổi, trường kiếm trong tay đột nhiên đâm ra phía trước.

      Bốp

      Chỗ mũi kiếm, đạo kiếm khí nhìn được bằng mắt thường bắn nhanh ra ngoại, trực tiếp xuyên qua cửa phòng.

      - Hả?

      Hạ Ngôn kinh ngạc mở lớn mắt.

      - Ta lại có thể chém ra kiếm khí sao!

      Hạ Ngôn nhìn trường kiếm trong tay mình chút, trong lòng lại cực kỳ kích động.

      Chính cũng nghĩ tới có thể phát ra kiếm khí. Vừa rồi xác đạo kiếm khí phun ra từ trường kiếm, xuyên thấu cửa phòng phía trước.

      - Ha ha! Ta còn chưa trở thành Linh sư có thể bức ra kiếm khí! Sợ rằng tại cường giả dưới cảnh giới Linh sư, ta dựa vào thân pháp cũng ai có thể thắng được ta nữa. Nếu như để lúc này ta giao thủ với Phi Vân lần nữa, ta chỉ bằng vào uy lực võ kỹ cũng vẫn có thể đánh bại !

      Hạ Ngôn tươi cười tự tin, trường kiếm trong tay "bá" tiếng cắm vào vỏ.

      - Hạ Ngôn ca ca! Xảy ra chuyện gì sao?

      Tiểu Thanh ở trong sương phòng nghe bên ngoài có tiếng vang, nhìn được rón ra rón rén ra, giọng mang theo khẩn trương hỏi.

      Hạ Ngôn vội :

      - có chuyện gì, ta luyện kiếm. Tiểu Thanh, muội mau trở về đừng để cảm lạnh.

      Sáng sớm rất ẩm ướt, mùa này có khí lạnh , thân thể Tiểu Thanh chỉ là người bình thường, so được với người tu luyện, ở mùa này rất dễ nhiễm bệnh.

      Tiểu Thanh nghe được tiếng của Hạ Ngôn, liền an tâm, nhấc gót sen thanh thúy trở về sương phòng.

      Hạ Ngôn cảm giác được khí bên người khẽ động, vội chuyển mắt lại, ra là lão nhân Thánh Hoàng ra từ Linh La giới.

      Lão nhân Thánh Hoàng tự nhiên biết Hạ Ngôn có thể phát huy ra uy lực võ kỹ trăm độ.

      Nhìn thấy lão nhân Thánh Hoàng, Hạ Ngôn kích động :

      - Thánh Hoàng lão nhân, giờ cháu có thể phát huy ra uy lực võ kỹ trăm độ, có thể đọng Tụ Linh Huyệt rồi!

      Nghĩ đến sắp trở thành Linh sư, Hạ Ngôn căn bản ức chế được hưng phấn trong lòng.

      Dù cho là ai sợ rằng lúc này cũng thể trấn định được. Huống hồ, ở nơi này cũng chỉ có hai người Hạ Ngôn cùng lão nhân Thánh Hoàng, Hạ Ngôn hoàn toàn cần phải cố ý áp chế hưng phấn trong lòng.

      Vì ngày hôm nay, Hạ Ngôn nỗ lực biết bao nhiêu ngày đêm. Mỗi ngày chỉ ngủ canh giờ, toàn bộ thời gian khác đều tu luyện. Người tu luyện có thể tu luyện liều mạng giống như Hạ Ngôn, sợ rằng đời này cũng tìm được người thứ hai nữa.

      Đương nhiên, Linh La tâm pháp Hạ Ngôn tu luyện cũng để cho Hạ Ngôn có thể như người thường, mỗi ngày phải ngủ đủ ba bốn canh giờ.

      giờ rốt cuộc thấy được cánh cửa cảnh giới Linh sư, Hạ Ngôn tự nhiên vui vẻ.

      Lão nhân Thánh Hoàng lắc đầu:

      - Hạ Ngôn! Có thể con chỉ cách cảnh giới Linh sư bước, thế nhưng bước này lại phải xem con thế nào. Cũng có thể suốt đời còn cũng bước qua được.

      Lão nhân Thánh Hoàng cũng phải giội nước lạnh, .

      Hậu thiên đỉnh phong, người tu luyện đến uy lực võ kỹ trăm độ ở Đại Lục Long Chi này có biết bao nhiêu, gần như hằng hà sa số. Thế nhưng có thể kết thành Tụ Linh Huyệt thành tựu Linh sư, lại chỉ có bộ phận cực .

      - phải có thể phối chế dược phẩm, trợ giúp con trùng kích cảnh giới Linh sư hay sao?

      Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn lão nhân Thánh Hoàng.

      Hạ Ngôn đương nhiên biết cảnh giới Linh sư cũng phải dễ dàng đạt đến như vậy, chẳng qua lúc trước nghe lão nhân Thánh Hoàng có thể sử dụng dược phẩm phụ trợ.

      Lão nhanh Thánh Hoàng lắc đầu lần nữa:

      - Dược phẩm có thể phụ trợ con trùng kích cảnh giới Linh sư, thế nhưng mấu chốt vẫn phải dựa vào năng lực của chính con. Muốn thành tựu cảnh giới Linh sư, chỉ cần phải có tâm chí kiên nhẫn vững vàng, còn phải có cơ thể vững chắc. Hạ Ngôn! Con cần phải tôi luyện ý chí của mình nhiều hơn. Ừ! Dược liệu cần để phối chế dược phẩm, con chuẩn bị tốt rồi chứ?

      Trong lòng Hạ Ngôn trầm xuống, nghĩ tới hôm nay đúng là ngày lấy dược liệu, chợt :

      - Con để Mạc Khải tiệm bán thuốc phòng bán đấu giá chuẩn bị, kim tệ cần thiết con đều chuẩn bị tốt. Hôm nay cũng là ngày con ước định với lão, có lẽ lão cũng chuẩn bị thỏa đáng rồi.

      - Ừ, trước cứ chuẩn bị dược liệu cho tốt, các chuyện khác từ từ ta cho con. Tôi luyện ý chí cùng thể phách là việc cần phải làm. Về phần phương pháp tôi luyện, ra có rất nhiều loại. Ừ. Ta về ngẫm lại. ngẫm lại.

      Lúc , thân ảnh lão nhân Thánh Hoàng lại dần dần nhạt , quay trở về Linh La giới.

      Hạ Ngôn mấp máy môi chút, vốn cứ tưởng rằng chuẩn bị tốt dược phẩm lập tức có thể trùng kích Linh sư, thế nhưng tại xem ra vẫn còn cần làm ít chuẩn bị mới được.

      Đứng sững mình ở trong phòng hồi, sắc trời bênh ngoài sáng tỏ.

      - Quên , ta cứ an tâm tĩnh tâm tu luyện, về phần cảnh giới Linh sư cũng phải sốt ruột là có thể đạt đến.

      Trong lòng Hạ Ngôn thông suốt, suy nghĩ cũng dần trong sáng.

      sai, tu luyện cũng phải là chuyện nóng lòng cầu. Tốc độ tu luyện của mình giờ nhanh đến mức làm người ta khó mà tưởng tượng nổi.

      Nếu tộc trưởng cùng Trưởng lão Hạ gia biết Hạ Ngôn có thể phát huy ra uy lực võ kỹ trăm độ, khẳng định thất kinh, thể tin đây là . Có thiên tài, cũng thể thiên tài đến mức này được!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 77: TỲ BÀ THẢO
      Rời khỏi Hạ gia, Hạ Ngôn dạo vòng ở đường tùy tiện ăn chút bữa sáng, lại tiện đường dạo quanh dò xét phường thị khu Bắc. tại chức vụ của là Trưởng tuần tra phường thị khu Bắc, mỗi mười ngày nửa tháng vẫn phải tới xem phường thị lần, những chuyện cần làm là nghe người bên dưới báo cáo sổ sách.

      Phường thị khu Bắc của Hạ gia tự nhiên ai dám tới nơi này gây . Từ sau kiện Tịch Thu Thủy, buôn bán ở phường thị khu Bắc cũng càng ngày càng tốt, danh vọng Hạ gia ở thành Ngọc Thủy mơ hồ có xu thế vượt qua Tịch gia cùng Vương gia.

      Tới gần buổi trưa, Hạ Ngôn mới vào ngõ ngách đội mặt nạ, về phía phòng bán đấu giá. Dọc theo đường , Hạ Ngôn đều lựa chọn đường , cũng gặp phải mấy người.

      Hơn nữa lấy tốc độ của Hạ Ngôn, cho dù có người thấy , cũng chỉ là nhoáng cái là mất dạng rồi.

      Lúc này, trong tiệm bán thuốc phòng bán đấu giá, Mạc Khải mặc trường bào quý giá đẹp đẽ, nôn nóng liên tục qua lại, bàn tay xoa xoa vào nhau, có vẻ tâm nặng nề.

      Ngày hôm nay, chính là ngày hẹn giao dược liệu cho Hạ Ngôn!

      - Cái này làm sao mới được chứ.

      - Giờ phải làm sao đây.

      Trong miệng Mạc Khải, thỉnh thoảng toát ra mấy câu than thở.

      - Ta thấy người đeo mặt nạ kia cũng giống người lý lẽ, hẳn là tức giận đâu.

      trong cửa hàng thấy bộ dạng Mạc Khải ủ rũ giống như trời sập xuống, khỏi thấp giọng rụt rè .

      - Ngươi biết cái gì, ngươi thấy chưởng phong chém ra ngày đó! Nếu nổi điên, chưởng là có thể đánh chết ta rồi. Lúc trước ta trong vòng tuần là có thể chuẩn bị tốt dược liệu, thế nhưng giờ lại thiếu thứ, có thể nổi giận sao?

      Mạc Khải trừng mắt.

      Tiểu nương kia thấy Mạc Khải như vậy, cũng tiếp nữa, chỉ là tiếp tục cúi thấp cái đầu làm việc tay.

      Lúc này, ngoài cửa đột nhiên lóe lên cái bóng, người bước vào, mặt đeo mặt nạ.

      Hạ Ngôn mang mặt nạ, trong ánh mắt chợt lóe tinh quang, ánh mắt trực tiếp rơi người Mạc Khải.

      Tuy rằng Mạc Khải nhìn thấy sắc mặt Hạ Ngôn, thế nhưng bị ánh mắt này nhìn vào, sau ót lập tức toát đầy mồ hôi lạnh.

      - Mạc Khải tiên sinh! Dược liệu ta cần đều chuẩn bị tốt rồi chứ? Ta mang kim phiếu tới.

      Vừa , Hạ Ngôn lấy trong người ra xấp kim phiếu, ánh vàng lóng lánh, hết sức đẹp mắt.

      Quang mang kim phiếu này, còn phải sáng ngời hơn cả kim tệ.

      - Này.

      Sắc mặt Mạc Khải trắng bệch, ấp a ấp úng.

      Hạ Ngôn nhăn mày lại:

      - Chẳng lẽ mấy loại dược liệu kia còn chưa chuẩn bị tốt sao?

      Mặc dù là hao phí nhiều kim tệ chút, Hạ Ngôn cũng vẫn muốn sớm chuẩn bị dược liệu cho tốt. Kim tệ với cũng quan trọng bằng trực tiếp nâng cao thực lực, Hạ Ngôn cũng quá coi trọng với thực lực.

      - Tiên sinh tôn kính, ngài. ngài nghe ta giải thích ! Chuyện. chuyện này. là thế này! Cái. cái đó, trong tám loại dược liệu tiên sinh cần, trong đó bảy loại chuẩn bị thỏa đáng, nhưng. nhưng mà cái. cái cuối cùng là Tỳ Bà Thảo, ta. ta tìm được!

      Mạc Khải thiếu chút nữa khóc ra tiếng, thân thể cũng ngừng run run.

      Chân mày Hạ Ngôn hơi giãn ra, xem vẻ mặt đau khổ của Mạc Khải lúc này, nhất định cũng làm hết sức rồi.

      - Lúc đầu phải có vấn đề sao?

      Hạ Ngôn vẫn còn có chút bất mãn.

      - Tiên sinh! Chủ yếu là trước đây ta cũng biết loại dược liệu Tỳ Bà Thảo này quý hiếm như vậy. Sau khi ta truyền tin tức tới thành Tử Diệp, mới biết được tại Tỳ Bà Thảo căn bản khó có thể tìm thấy. Dù ngay cả phòng đấu giá cũng thiếu thốn loại dược liệu quý hiếm này. Nếu có thể tìm được gốc, phòng đấu giá cũng trực tiếp cử hành hội đấu giá bán ngay.

      Thấy Hạ Ngôn dường như cũng có dấu hiệu nổi giận, Mạc Khải cũng năng thông thuận hơn nhiều.

      Hạ Ngôn nhíu mày lần nữa.

      Tỳ Bà Thảo. Trước đây Hạ Ngôn cũng nghe qua, nếu thực là khó tìm như thế, vậy phải kế hoạch phối chế dược phẩm phải kéo thêm thời gian dài sao?

      - Nhưng mà.

      Mạc Khải đột nhiên chuyển lời.

      Hạ Ngôn vội chuyển ánh mắt về phía Mạc Khải.

      - Ta nghe được là Tỳ Bà Thảo sinh trưởng trong Mê Vụ Sơn Cốc ở Tội Ác Sâm Lâm. Tiên sinh tôn kính, ngài chỉ cần tới đại sảnh dong binh thuê đoàn dong binh mạo hiểm thực lực mạnh mẽ, sau đó để bọn họ Mê Vụ Sơn Cốc tìm kiếm Tỳ Bà Thảo là được. Chẳng qua chỉ sợ ngài phải tới thành Tử Diệp thuê dong binh mới được, dong binh thành Ngọc Thủy này đủ mạnh, khó có thể hoàn thành nhiệm vụ này.

      Mạc Khải vội nhanh.

      - Mê Vụ Sơn Cốc? Tội Ác Sâm Lâm?

      Hạ Ngôn càng nhăn mày chặt hơn.

      Tội Ác Sâm Lâm, chính là nơi hung hiểm nhất Đại Lục Long Chi. đầu khác của Tội Ác Sâm Lâm, chính là Đại Lục Ám Dạ.

      Ở Tội Ác Sâm Lâm, mỗi ngày đều có rất nhiều người Đại Lục Long Chi cùng người Đại Lục Ám Dạ ngã xuống trong chém giết.

      Mỗi ngày, đồng dạng cũng có vô số người dũng mãnh tràn vào Tội Ác Sâm Lâm.

      Mặc dù có nguy hiểm rất lớn, thế nhưng tương ứng Tội Ác Sâm Lâm tuyệt đối là bảo tàng khổng lồ.

      Bên trong có chứa dược liệu, khoáng thạch, cùng với ít thân thể dã thú quý hiếm, đều là bảo bối vô giá. Hơn nữa, còn có thể đánh giết người Đại Lục Ám Dạ thu được công trạng quý giá!

      - Đúng vậy! Tiên sinh tôn kính, ta trải qua rất nhiều cố gắng rốt cuộc cũng lấy được bản đồ Mê Vụ Sơn Cốc, ta thấy ngài nhất định có chỗ dùng. Chẳng qua Mê Vụ Sơn Cốc hết sức hung hiểm, tại dù là dong binh cũng có người nào chịu vào trong đó tìm kiếm Tỳ Bà Thảo nữa, cho nên Tỳ Bà Thảo đại lục mới có thể khan hiếm như vậy.

      Mạc Khải vội vã đưa ra tấm bản đồ bằng da. Kỳ , Tỳ Bà Thảo cũng chỉ là dược liệu trung cấp, chỉ là bởi vì khó có thể thu hoạch, mới làm nó trở nên hết sức quý hiếm.

      Nhìn ra được, bởi vì tìm được Tỳ Bà Thảo, Mạc Khải suy nghĩ ít biện pháp khác bù đắp lỗi của mình.

      Bản đồ Mê Vụ Sơn Cốc này, tất nhiên là sau khi tìm được Tỳ Bà Thảo mới nghĩ biện pháp lấy tới.

      Hạ Ngôn tiếp nhận bản đồ, ngưng thần nhìn hồi.

      Hạ Ngôn chưa từng tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, tại cũng chỉ có thể xem nhớ tuyến đường vào Tội Ác Sâm Lâm bản đồ.

      Xuất phát từ cửa Bắc thành Ngọc Thủy, tiến vào thị trấn Ngưu Xà ở phía trước, sau đó qua cứ điểm Đại Lục Long Chi, tới Tội Ác Sâm Lâm. Về phần mấy trăm vạn cây số vuông bên trong Tội Ác Sâm Lâm, Hạ Ngôn căn bản biết có thứ gì trong đó.

      Hạ Đông Thăng, phụ thân cũng chết trong Tội Ác Sâm Lâm. Mà mẫu thân Hạ Ngôn, cũng là Hạ Đông Thăng mang về Đại Lục Long Chi từ bên trong Tội Ác Sâm Lâm.

      - Đoán Cốt Thảo, Hoàng Ngọc Hoa, Thanh Liên trăm năm.

      Ánh mắt Mạc Khải nhìn Hạ Ngôn, trong miệng liên tiếp dọc ra mấy tên dược liệu:

      - Bảy loại dược liệu này, ta đều chuẩn bị tốt rồi.

      xong, Mạc Khải quay sang tiểu nương trong tiệm thuốc đánh ánh mắt, tiểu nương khả ái kia liền lấy quầy hàng chiếc hộp tinh xảo khá lớn mang tới bên này.

      Hạ Ngôn gật đầu:

      - Ta biết ngài cũng tận lực rồi. Bảy loại dược liệu này, tổng cộng cần bao nhiêu kim tệ?

      Tuy rằng chồng kim phiếu vàng chói trong tay Hạ Ngôn làm Mạc Khải liên tục nước bọt, thế nhưng Mạc Khải dám hét giá cao.

      - Hắc hắc! Tiên sinh tôn kính, đây. tổng cộng là ba vạn năm ngàn kim tệ, tính giá tám phần là hai vạn tám ngàn kim tệ.

      mặt Mạc Khải cười hắc hắc vừa híp mắt .

      Tuy rằng tính tám phần, thế nhưng trong đó vẫn có lợi nhuận rất lớn. Thoáng cái làm thành buôn bán ba vạn kim tệ, đây cũng là món làm ăn lớn.

      Hạ Ngôn thêm gì, trực tiếp rút ra hai vạn tám ngàn kim tệ kim phiếu giao cho Mạc Khải. Lấy bản đồ cùng kim phiếu còn lại nhét trở vào, sau đó cầm chiếc rương xem chút. Tuy rằng nhận ra những dược liệu này, chẳng qua cảm thấy Mạc Khải dám lừa gạt .

      - Đa tạ Mạc Khải tiên sinh! Sau này nếu còn cần, quay lại tìm ngài, hợp tác vui vẻ.

      Hạ Ngôn với Mạc Khải.

      - Cũng cảm ơn !

      Sau khi với Mạc Khải, Hạ Ngôn lại nhìn về phía tiểu nương đáng kia, cười cười .

      Tiểu nương kia mặt đỏ lên, tuy rằng nhìn diện mạo Hạ Ngôn, thế nhưng ánh mắt của làm cho người ta mê muội!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 78: TÌM THUỐC
      Thẳng đến giờ khắc này, Mạc Khải mới hoàn toàn yên tâm, thầm thở phào hơi dài. Vừa rồi lão vẫn luôn lo lắng người đeo mặt nạ này giận dữ chưởng đánh chết .

      - Tiên sinh tôn kính! Sau này ngài còn cần bất cứ gì, Mạc Khải nhất định làm hết sức.

      Mạc Khải thề thốt chân thành vỗ vỗ bộ ngực khô quắc, hào khí tận trời .

      Tiểu nương kia khẽ cong môi, nàng hiểu con người Mạc Khải nhất.

      Hạ Ngôn cười cười, chuẩn bị rời .

      Đột nhiên, ngoài cửa chợt tiến vào bóng người. Người này mày rậm mắt to, sau lưng đeo cây đao lớn, mặc bộ áo khoác da thú.

      Người mới vừa vào thấy Mạc Khải cúi đầu khom lưng vẻ mặt nịnh nọt chuyện với người đeo mặt nạ, lập tức trừng to hai mắt vốn rất lớn, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc vô cùng.

      Người này là Mục Tang, ở bên ngoài thành Ngọc Thủy, trong nhà nuôi rất nhiều trâu bò gà vịt, thường thường cần mua ít dược liệu. Bởi vì vô tình quen biết Mạc Khải, cho nên cần mua dược liệu đều tới tiệm bán thuốc của Mạc Khải.

      Mục Tang thấy Mạc Khải bình thường cao ngạo vênh váo lại trở nên ăn khép nép như thế, khỏi trở nên hết sức mê hoặc. Ở trước mặt , cho tới bây giờ Mạc Khải chưa từng hạ thấp như thế.

      Mục Tang này ở ngoài thành cũng là bá vương phương, rất nhiều thôn xóm ngoài thành Ngọc Thủy ai biết đại danh của . Ở trong thành Ngọc Thủy, cũng quen biết ít người tu luyện thực lực bình thường, có quan hệ cung cấp hàng hóa cho rất nhiều gia tộc. Thế nhưng, địa vị của so với Mạc Khải, là kém xa.

      Mạc Khải vốn là quản tiệm bán thuốc phòng đấu giá, mục dân nho như nhìn thấy Mạc Khải, còn phải cẩn thận nịnh hót.

      Mà lúc này thấy được màn như vậy, làm cho Mục Tang quả thể tin được vào mắt mình.

      Nhìn thấy người mà Mạc Khải cúi đầu khom lưng giống như chó , lại giống như Mạc Khải vốn phải thế, chút nào thoải mái.

      Mạc Khải thấy Mục Tang tiến vào, cũng bắt chuyện với Mục Tang, cứ coi như khí, vẫn mặt treo nụ cười khiêm tốn với Hạ Ngôn.

      - Mạc Khải tiên sinh, ta phải cáo từ trước!

      Hạ Ngôn thoáng chắp tay, liền nhấc chân rời .

      Về phần Mục Tang vừa vào, Hạ Ngôn chỉ tùy ý nhìn lướt qua, cũng nhận biết Mục Tang, chưa gặp qua tự nhiên lưu ý.

      - A. Ngài. ngài là.

      Lúc này, đột nhiên Mục Tang vươn tay chỉ tới, toàn thân run rẩy kịch liệt, tròng mắt sắp trừng rớt ra.

      Thấy Mục Tang như vậy Mạc Khải khỏi nhíu mày: "Thằng khốn này, đừng đắc tội người đeo mặt nạ này tốt!"

      Trong lòng thầm nhủ câu, Mạc Khải vội vã quát lớn:

      - Mục Tang! Ngươi làm gì?

      Lúc này mặt Mục Tang đỏ đậm, thân thể run nhè , hết sức kích động :

      - Ngài là Linh La tiên sinh!

      Sau khi đại danh Linh La truyền ra từ Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, chấn động thành Ngọc Thủy từ lâu. Nhất là các thế lực lớn , càng hết sức hiếu kỳ với Linh La.

      Mục Tang này cũng từng theo ít hồ bằng cẩu hữu tới Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, từng gặp qua Linh La lần, cho nên lúc này chỉ nháy mắt liền nhớ tới. Người như Mục Tang, thích nhất là bàn luận về nhân vật như Linh La.

      Nghe được Mục Tang hô như thế, vốn Mạc Khải đầu đầy lửa giận, thoáng cái toàn thân lạnh xuống.

      Linh La?

      Chính là Linh La chiến thắng Phi Vân ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến?

      Trời ạ. Mạc Khải cảm giác đầu óc mình có chút chập mạch.

      Tiểu nương ở trong tiệm thuốc mở to đôi mắt mỹ lệ hiếu kỳ nhìn Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhíu nhíu mày, ngờ tới ở nơi này cũng bị nhận ra, chẳng qua người này sao lại kích động như vậy chứ?

      Hạ Ngôn thấy người gọi Mục Tang này mặt đỏ đến tận cổ giống như đổ máu, hiển nhiên là hưng phấn đến mức khó có thể khống chế.

      - Linh La tiên sinh! Linh La tiên sinh! Ta. ta là Mục Tang. ta rất sùng bái ngài! Võ. võ kỹ của ngài quá mạnh mẽ! Ta.

      Mục Tang năng cũng ràng.

      Hạ Ngôn vội vã xua tay :

      - Ha ha! Kỳ võ kỹ của ta tính là gì. Mục tiên sinh, nếu ngài cố gắng tu luyện mấy năm, nhất định mạnh hơn ta. tại ta còn có chuyện, cáo từ trước vậy!

      Hạ Ngôn mang theo chiếc rương trong tay, vội vã lắc mình ra ngoài.

      - Này. này.

      Mạc Khải còn muốn gì nữa, thế nhưng Hạ Ngôn bước nhanh ra ngoài.

      - Ai nha! Chết rồi!

      Chờ Hạ Ngôn rồi, Mạc Khải mới vẻ mặt hối hận hung hăng tự đánh lên ngực mình.

      - Tiên sinh! Ngài làm sao vậy?

      Ánh mắt tiểu nương kia vẫn mãi đến khi bóng lưng Hạ Ngôn biến mất, mới chuyển hướng Mạc Khải hiếu kỳ hỏi.

      Mạc Khải thào:

      - Nếu như sớm biết rằng chính là Linh La, ta phải nên tính sáu phần giá mới phải, , phải là nửa. Nếu có thể kéo gần quan hệ với người cường đại như vậy, ta.

      Trong lòng lắc lắc đầu, hối hận thôi.

      Mục Tang thấy Hạ Ngôn rời , cũng nhanh chóng đuổi theo, ra tới bên ngoài phòng đấu giá.

      Chờ ra phòng đấu giá, sớm mất dấu hình bóng Hạ Ngôn. Bằng thực lực của , tự nhiên thể nào theo kịp tốc độ Hạ Ngôn.

      Ở toàn thành Ngọc Thủy, có thể đuổi kịp tốc độ Hạ Ngôn, chỉ sợ cũng chỉ có cường giả cảnh giới Linh sư.

      đường vội nhanh, sau thời gian nén nhang, Hạ Ngôn mang theo chiếc rương trở về Hạ gia.

      Dọc theo đường , toàn bộ con cháu Hạ gia đều cung kính vấn an Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn biểu trận tranh đoạt, để cho danh vọng Hạ gia như mặt trời giữa trưa ở thành Ngọc Thủy. Chúng con cháu Hạ gia cũng bắt đầu sùng bái Hạ Ngôn.

      Nhất là ít trong gia tộc chưa kết hôn, toàn bộ lúc nhìn thấy Hạ Ngôn đều lộ ra vẻ ngượng ngùng. Có ít còn lớn mật, càng trực tiếp tới gần Hạ Ngôn, bày tỏ hảo ý hết sức ràng.

      Còn Hạ Ngôn, lại chỉ còn cách giả bộ hồ đồ, trả lời lung tung "ừ ừ à à" mấy câu rồi thôi.

      - Hừ! là kẻ khờ mà.

      Các trẻ tuổi biểu lộ thành công, toàn bộ nhìn bóng lưng Hạ Ngôn rời như bỏ chạy hờn dỗi như thế, như oán như .

      Tuy rằng đồng tông, thế nhưng gia tộc khổng lồ như Hạ gia, rất nhiều con cháu quan hệ huyết thống cách nhau rất xa. Nhất là các con cháu chi thứ, giữa nhau càng gần như có quan hệ huyết thống gì nữa. Rất nhiều con cháu đồng tông kết hợp cùng nhau, việc này trong các đại gia tộc cũng tương đối bình thường.

      .

      "Tìm dong binh? Thành Tử Diệp cách thành Ngọc Thủy quá xa xôi, nếu tới thành Tử Diệp thuê mướn dong binh, lần cũng phải trì hoãn sáu bảy ngày. "

      Sau khi Hạ Ngôn trở lại tiểu viện, cau mày bắt đầu suy nghĩ.

      Thấy Hạ Ngôn vừa về liền vào phòng đóng cửa lại, Tiểu Thanh cũng tới quấy rối, nàng biết thiếu gia phải tu luyện.

      " tại ta phải nhanh chóng tìm được loại dược liệu Tỳ Bà Thảo cuối cùng này mới được! Mặc dù con đường tu luyện thể vội vàng xao động, chẳng qua sớm trùng kích cảnh giới Linh sư ngày, liền có thể thành công sớm ngày!"

      Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời, tùy ý đặt chiếc rương mang về vào trong ngăn tủ. Tiểu Thanh phân phó vào trong phòng, dù là vào dọn dẹp vệ sinh chút, Tiểu Thanh cũng làm loạn đồ vật.

      - Vừa lúc!

      Hạ Ngôn còn cân nhắc rốt cuộc nên làm thế nào, lão nhân Thánh Hoàng lên tiếng.

      - Cái gì vừa lúc?

      Ánh mắt Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn lão nhân Thánh Hoàng.

      - Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Tỳ Bà Thảo, vừa lúc có thể đạt được mục đích tôi luyện con. Ha ha! biết Tội Ác Sâm Lâm có biến hóa quá lớn so với bốn ngàn năm trước hay .

      Trong mắt lão nhân Thánh Hoàng, mang theo tia tình cảm khó hiểu.

      - Ngài là cháu tự mình Tội Ác Sâm Lâm tìm Tỳ Bà Thảo?

      Hạ Ngôn sững sờ.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 79: QUÁN RƯỢU ĐẠI LA
      Tự mình Tội Ác Sâm Lâm, Hạ Ngôn cũng chưa nghĩ tới. Tuy rằng Tội Ác Sâm Lâm cách thành Ngọc Thủy xa, thế nhưng đối với Hạ Ngôn mà , Tội Ác Sâm Lâm lại hoàn toàn xa lạ, chưa bao giờ tới đó.

      Tất cả những gì về Tội Ác Sâm Lâm, trước đây Hạ Ngôn cũng chỉ là nghe mà thôi.

      - sai! Lợi dụng cơ hội tìm kiếm Tỳ Bà Thảo lần này, tiến vào Tội Ác Sâm Lâm tôi luyện bản thân. Chờ con trở về từ Tội Ác Sâm Lâm, cũng vừa lúc có thể trùng kích thành công cảnh giới Linh sư rồi. Hắc hắc! khi trở thành Linh sư, cái Học Viện Tử Diệp gì đó kia chẳng lẽ bọn họ còn cản ngươi ngoài cửa? học viện hạng nhất, tất nhiên cất giấu vô số bí điển, nơi đó chính là thiên đường của con.

      Hai mắt lão nhân Thánh Hoàng lóe sáng.

      Hạ Ngôn gật đầu, cũng bắt đầu trở nên phấn chấn, máu nóng sôi trào.

      Tuy rằng Tội Ác Sâm Lâm là chuyện tương đối mạo hiểm, chẳng qua đây cũng là cách rất tốt để nâng cao thực lực. Chỉ có chân chính chiến đấu sinh tử, mới có thể cảm nhận được nguy hiểm, nâng cao thực lực của mình. Đối với điểm này, Hạ Ngôn khắc sâu ràng.

      Trong những trận khiêu chiến ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, kinh nghiệm chiến đấu của Hạ Ngôn cũng nâng cao ngừng, đây là chỗ tốt thu được trong tranh đấu chém giết. Nhưng dù vậy cũng vẫn thể thay thế kinh nghiệm chiến đấu, còn có nắm bắt nguy hiểm.

      - Con hiểu rồi!

      Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, trong lòng hạ quyết tâm.

      Ngày hôm sau, Hạ Ngôn liền đưa chuyện muốn Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm thương nghị với tộc trưởng.

      Kỳ , cho tới nay các đại gia tộc đều để con cháu trẻ tuổi ưu tú tiến vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm. Hạ Đông Thăng, phụ thân Hạ Ngôn năm đó cũng nhiều lần Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm. Chỉ là về sau lại gặp bất hạnh trong Tội Ác Sâm Lâm kia, việc này đối với Hạ gia mà ràng là đả kích . Cũng bởi vì cái chết của Hạ Đông Thăng, cho nên người Hạ gia mới đổ lửa giận lên người mẫu thân Hạ Ngôn. Dù sao, mẫu thân Hạ Ngôn là người Đại Lục Ám Dạ, bị người người Đại Lục Long Chi phỉ nhổ.

      Các gia tộc khác ở thành Ngọc Thủy như Vương gia, Tịch gia cũng đều cho con cháu tiến vào Tội Ác Sâm Lâm tôi luyện. Đây cũng là loại phương pháp hữu nâng cao thực lực cho con cháu hậu bối.

      Hạ Ngôn tự mình cầu vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm, Hạ Phi Long tự nhiên cũng có lý do chấp thuận.

      Chẳng qua Hạ Phi Long lấy lý do vì lo lắng an toàn của Hạ Ngôn, cầu Hạ Ngôn dẫn theo vệ đội gia tộc.

      Hạ gia có năm chi vệ đội gia tộc, đều là con cháu tinh trong gia tộc tạo thành. Đội trưởng mỗi chi vệ đội, đều là cường giả hậu thiên đỉnh phong, đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Mang theo vệ đội như vậy tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, chỉ cần thâm nhập hiểm địa, bình thường có nguy hiểm. Gặp phải dã thú bình thường, tự nhiên phải đối thủ của vệ đội.

      Ý của Hạ Phi Long là Hạ Ngôn phải mang theo vệ đội, bằng lão cho phép Hạ Ngôn Tội Ác Sâm Lâm.

      Đại trưởng lão cùng các trưởng lão khác cũng có ý giống như Hạ Phi Long.

      Cuối cùng, Hạ Ngôn chỉ còn cách bất đắc dĩ tạm thời đáp ứng.

      Đêm khuya ngay hôm đó, Hạ Ngôn liền lặng lẽ chuẩn bị cái túi , mang theo ít lương khô cùng vài món quần áo thay đổi rời khỏi Hạ gia.

      Nếu thực dẫn theo vệ đội gia tộc, hiển nhiên đó phải ý muốn của Hạ Ngôn. Lần này Tội Ác Sâm Lâm, thứ nhất là vì tìm kiếm Tỳ Bà Thảo, thứ hai là muốn tôi luyện bản thân. Dẫn theo vệ đội, đối với Hạ Ngôn mà chỉ có bất cứ trợ giúp nào, ngược lại còn có ảnh hưởng rất lớn.

      Theo cửa thành bắc ra ngoài thành Ngọc Thủy, qua núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn nghỉ chân ở dưới chân núi hồi.

      Khi đó, bắt đầu từ núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn mới chính thức lên con đường cường giả. Từ khi Hạ Ngôn đả thông kinh mạch tới nay, chỉ mới trải qua thời gian năm, giờ Hạ Ngôn là nhân vật danh chấn thành Ngọc Thủy.

      Hơn nữa Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi, còn thời gian dài mới có thể trùng kích đỉnh phong.

      Bóng đêm mông lung, nhìn rừng cây rậm rạp núi Ngọc Thủy, trong lòng Hạ Ngôn cảm khái vạn ngàn.

      Năm đó cũng may là con mãnh hổ ban lan kia đánh lén mình, nếu Hạ Ngôn cũng biết phải dùng máu tươi mới có thể giải trừ phong ấn Linh La giới.

      lúc lâu sau, Hạ Ngôn cất bước, nhanh chóng về phía Ngưu Xà Trấn. Ngưu Xà Trấn này, là thành trấn cách Tội Ác Sâm Lâm gần nhất. Người Đại Lục Long Chi muốn đo vào Tội Ác Sâm Lâm, đều phải qua Ngưu Xà Trấn.

      Tuy rằng chỉ là thành trấn nho , tuy nhiên mức độ phồn hoa thậm chí đuổi kịp thành Ngọc Thủy.

      Trưởng trấn Ngưu Xà Trấn, cũng là Chấp Thánh đường thành Ngọc Thủy. Tuy rằng quyền lợi bằng tộc trưởng ba đại gia tộc, nhưng cũng là người quyền cao chức trọng, là trong mười hai đầu sỏ Thánh đường ngoại trừ Đường chủ ra.

      Trải qua tròn ngày đêm bôn ba, rốt cuộc lúc chạng vạng ngày hôm sau Hạ Ngôn chạy tới Ngưu Xà Trấn. Đây cũng là lần đầu tiên Hạ Ngôn rời thành Ngọc Thủy nơi xa như vậy, đối với Hạ Ngôn mà , tất cả đều rất mới lạ.

      Thế giới bên ngoài, còn muốn đặc sắc hơn cả tưởng tượng.

      Ngưu Xà Trấn có kiến trúc chỉnh tề như thành Ngọc Thủy, hai bên con đường dài toàn là quầy hàng mua bán các loại công cụ cùng thức ăn, trong đó các cửa hàng mua bán binh khí áo giáp cùng dược phẩm chiếm số lượng nhiều nhất, tiếng hò hét dứt bên tai.

      Sau khi tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, tùy lúc đều có khả năng phát sinh chiến đấu, khắp nơi đều có nguy hiểm, khó tránh khỏi bị thương. Cho nên đại đa số người tu luyện hoặc là đoàn đội tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, đều mua ít dược phẩm.

      Đương nhiên, những dược phẩm này đều là dược tề sư bình thường phối chế ra, tác dụng chủ yếu là trị liệu ít ngoại thương, xua trùng giải độc. cũng phải đan dược do luyện đan sư luyện chế. Đan dược do luyện đan sư luyện chế, cho dù là đan dược nhất phẩm cấp thấp nhất, cũng chỉ có phòng đấu giá mới bán, người bình thường căn bản mua nổi.

      Luyện đan sư Đại Lục Long Chi, cực kỳ khan hiếm.

      Đổi cách khác, quận thành như thành Ngọc Thủy, thậm chí ngay cả gã luyện đan sư cũng tìm ra. Chỉ có chủ thành giống như thành Tử Diệp, còn có các thành trì thực lực tương đối mạnh, mới có thể tìm được luyện đan sư chân chính.

      Ở Ngưu Xà Trấn, ngoại trừ các loại cửa hàng cùng quầy hàng lộn xộn ra, có loại đặc sắc dễ thấy nhất trải rộng mỗi ngỏ ngách khắp phố, đó chính là quán rượu. Trong những quán rượu này, cung cấp rất nhiều loại rượu mạnh rẻ tiền.

      Những dong binh sắp Tội Ác Sâm Lâm mạo hiểm cùng những người tu luyện muôn hình muôn vẻ, phần lớn đều quán rượu chè chén say khướt bữa, mới vào Tội Ác Sâm Lâm.

      Bởi vì ai biết được, lần này vào Tội Ác Sâm Lâm còn có thể ra được hay .

      Hạ Ngôn cũng có nhiều hiểu biết về Tội Ác Sâm Lâm cho lắm, cho nên biện pháp tốt nhất giờ là tìm quán rượu, sau đó tiếp tục tìm hiểu tin tức về Tội Ác Sâm Lâm.

      Mặc dù có bản đồ Mê Vụ Sơn Cốc, thế nhưng Hạ Ngôn vẫn nghĩ còn cần làm ít chuẩn bị.

      đường lớn Ngưu Xà Trấn, bất luận nam nữ, phần lớn đều mang theo binh khí tùy thân, liếc mắt liền nhìn ra bọn họ đều là người tu luyện.

      Còn Hạ Ngôn, trong tay cũng cầm thanh trường kiếm bình thường.

      Hạ Ngôn ở trong đám người, có vẻ hết sức trẻ tuổi, hơn nữa thân hình còn có vẻ đơn bạc. So sánh với các tráng hán bắp thịt vạm vỡ, người Hạ Ngôn nhìn ra có bất cứ ưu thế gì.

      Rất nhiều người đều dùng loại ánh mắt đặc thù đánh giá Hạ Ngôn, biểu tình mặt khác nhau.

      Mà Hạ Ngôn cũng phản ứng gì lạ, mặt vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt. Chỉ cần trực tiếp cản trở , Hạ Ngôn có hành động gì khác.

      - Quán rượu Đại La?

      Hạ Ngôn dừng bước, chú ý tới nơi gắn biển quán rượu Đại La.

      Bên trong bóng người chen chúc, lúc này sắc trời dần tối, đúng là thời điểm quán rượu náo nhiệt nhất trong ngày.

      Thoáng do dự chút, trong lòng Hạ Ngôn dứt khoát, nhấc chân vào.

      Vừa mới vào cửa, mùi vị nồng đặc liền ập tới.

      Hạ Ngôn nhíu nhíu mày, thấy bên trong đại sảnh quán rượu gần như ngồi đầy, rất nhiều người tu luyện cả nam nữ đều nâng ly cạn chén.

      - Ha ha! Lúc này ở bên ngoài tiếp nhiệm vụ, phải Tội Ác Sâm Lâm tìm người. Các ngươi khẳng định đoán ra, tiền thù lao nhiệm vụ lần này là bao nhiêu.

      gã nam nhân mặt đầy râu nốc mạnh ngụm rượu, cười ha hả .

      Hạ Ngôn dựng thẳng lỗ tai, thầm nghĩ quả nhiên nơi này là chỗ hỏi thăm Tội Ác Sâm Lâm rất tốt. Ánh mắt đảo qua, phát ở trong góc còn có chiếc bàn , liền qua đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :