CHƯƠNG 70: CẢNH GIỚI LINH SƯ Đương nhiên cái giá phải trả để giữ vững ý nghĩ thanh tỉnh đó chính là phải chịu đau đớn như xé nát tim gan, cũng may sau khi được trị liệu đau đớn giảm rất nhiều. - Hừ! Như vậy thỏa mãn? Lão nhân Thánh Hoàng nhướng mắt, nghiêm mặt tối sầm lại. Hạ Ngôn chấn động nhìn lão nhân Thánh Hoàng. - Độ cứng cỏi tinh thần lực của ngươi còn kém ra lắm. Hừ. tại tinh luyện dung hợp bí tịch Nhân cấp khó khăn như vậy, về sau còn có bí tịch Thiên cấp, Thần cấp. Độ cứng cỏi tinh thần lực của ngươi căn bản đạt cầu. Ánh mắt lão nhân Thánh Hoàng chớp lóe, tiếp tục . Hạ Ngôn trợn mắt xem thường. Bí tịch Thiên cấp? Bí tịch Thần cấp? Đây đều là bí tịch trong truyền thuyết, đâu để đạt được? Ở thành Ngọc Thủy, Hạ gia là gia tộc cao nhất nhưng bí tịch Nhân cấp ở Hạ gia cũng chỉ là có ba bản. Hơn nữa uy lực "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" lớn nhất trong đó cũng chỉ miễn cưỡng có thể xếp vào hàng bí tịch Nhân cấp thượng thừa. đến bí tịch Thiên cấp, cho dù là bí tịch Nhân cấp đứng đầu, trong ba gia tộc cao nhất thành Ngọc Thủy cũng nhà nào có được. Tuy nhiên. lão nhân Thánh Hoàng sai, tại Hạ Ngôn nếu qua mức hà khắc tinh luyện dung hợp"Thiên Vũ Thần Thương" cảm giác được trận tinh thần suy yếu thậm chí có cảm giác ngất ngây. Độ cứng cỏi tinh thần lực của còn kém rất xa, cho nên cũng nóng lòng dung hợp "Thiên Vũ Thần Thương". - Thế nào? Hừ! Ta biết ngươi nghĩ cái gì. Ngươi nhất định là nghĩ bí tịch Thiên cấp, Thần cấp dễ dàng đạt được đúng ? Hạ Ngôn, ánh mắt của ngươi phải nhìn xa, nhìn xa, nhìn xa. Ngươi là người Linh La Giới lựa chọn, thành tựu sau này tuyệt đối chỉ là Đường chủ Thánh đường. Về phần bí tịch Thiên cấp, Thần cấp sớm hay muộn ngươi cũng đạt được. Ánh mắt lão nhân Thánh Hoàng sáng ngời: - Ta nghĩ, trong những học viện nổi tiếng đại lục này cho dù có bí tịch Thần cấp cũng có bí tịch Thiên cấp. Uy lực bí tịch Thiên cấp. Chậc chậc, đó phải là bí tịch Nhân cấp có thể bằng. đến đây lão nhân Thánh Hoàng lại lắc đầu, thở dài. học viện có thể nổi tiếng đại lục, hơn nữa đứng vững đổ tất nhiên tồn tại số nhân tố mấu chốt. Bí tịch cường đại đó là trong những nhân tố mấu chốt này. Hạ Ngôn trong lòng chấn động mạnh. Học viện? Danh ngạch khảo hạch vào Học Viên Tử Diệp bị hủy bỏ làm thế nào vào được học viện? Học Viên Tử Diệp là học viện hàng đầu Đại Lục Long Chi, là học viện xuất sắc nhất mà Hạ Ngôn biết được. Dựa theo lời lão nhân Thánh Hoàng, trong Học Viên Tử Diệp đó khẳng định có bí tịch Thiên cấp! "Nếu ta dung hợp bí tịch Thiên cấp vào trong Linh La kiếm, như vậy uy lực Linh La kiếm mạnh lên bao nhiêu nhỉ?" Hạ Ngôn trong lòng khỏi bắt đầu ảo tưởng. - Bí tịch Thiên cấp, chiêu có thể đánh vỡ núi, có thể ngăn sông! Dường như biết tâm tư Hạ Ngôn, lão nhân Thánh Hoàng thẳng. Miệng Hạ Ngôn há to nhìn lão nhân Thánh Hoàng. Vừa rồi dường như , lão nhân Thánh Hoàng này làm thế nào biết mình suy nghĩ uy lực bí tịch Thiên cấp? Đánh vỡ núi? Ngăn sông? Vậy nếu học được bí tịch Thiên cấp chẳng phải là vô địch. Khát vọng đối với bí tịch Thiên cấp giống như là hạt giống nảy mầm ở trong lòng Hạ Ngôn bắt đầu mọc rễ. Trước đây quả Hạ Ngôn dám nghĩ tới bí tịch Thiên cấp. Bí tịch Nhân cấp cũng rất khó được. - nên nhìn ta với ánh mắt như vậy. Trong lòng tiểu tử ngươi nghĩ gì, làm sao có thể giấu diếm được ta? Lão nhân Thánh Hoàng chắp tay sau lưng, chân thong thả bước trong phòng. Hạ Ngôn giống như quả bóng cao su xì hơi, thất vọng hạ mi mắt. Lão nhân Thánh Hoàng này quả giảo hoạt rồi. - Vốn ta có thể vào Học Viên Tử Diệp, nhưng tại ngay cả danh ngạch khảo hạch đều bị hủy bỏ rồi! Hạ Ngôn bất đắc dĩ . thể tham gia khảo hạch tự nhiên thể vào học viện. Lão nhân Thánh Hoàng lại ha ha cười, : - Khảo hạch? Hạ Ngôn! Chỉ cần ngươi đủ ưu tú, ta tin học viện đó thu tu luyện thiên tài. Về phần danh ngạch khảo hạch này chỉ dùng đối với người thường mà thôi. Mà Hạ Ngôn ngươi lại phải là người thường. Hiểu ? Đột nhiên Hạ Ngôn mở trừng mắt: - Đúng vậy! Học Viên Tử Diệp sở dĩ làm ra danh ngạch khảo hạch này phải là vì lựa chọn đệ tử rất ưu tú sao? - Ta hiểu rồi! Được. Đợi đến tháng chín ta liền thành Tử Diệp. Giọng Hạ Ngôn trong phút chốc trở nên kiên định, đôi mắt lộ ra vẻ tự tin! - Ái cha! Còn có việc, dược. dược phẩm kia có thể có tác dụng phụ ? Hạ Ngôn ngưng thần hỏi. Ban ngày ở quảng trường nghe Vương Ngữ Yên câu khiến Hạ Ngôn trong lòng thể bình tĩnh. Lão nhân Thánh Hoàng cười cười, : - Cơ sở của ngươi trầm ổn, ngươi cần lo lắng tác dụng phụ của dược phẩm. Lúc trước cơ sở của ngươi rất kém, trăm đường kinh mạch cơ bản đả thông, ta có cho ngươi dùng dược phẩm ? Nghe như thế, Hạ Ngôn hoàn toàn thở phào hơi. Lúc ấy, khi kinh mạch Hạ Ngôn chưa hoàn toàn đả thông, Lão nhân Thánh Hoàng quả dám để sử dụng dược phẩm, thậm chí ngay cả chuyện đến dược phẩm cũng . Hạ Ngôn chỉ chú ý tới Lão nhân Thánh Hoàng tại dùng dược phẩm vấn đề mà chú ý tới điều kỳ lạ trong lời của lão. trăm lẻ tám đường kinh mạch cơ bản? Đây là ý tứ gì? Hay là kinh mạch chỉ trăm lẻ tám đường? - Hạ Ngôn. Chờ sau khi thương thế của ngươi tốt hơn, nên tiếp tục mua các loại dược liệu chúng ta cần! Phải làm chuẩn bị trước khi đánh vào cảnh giới Linh sư! Ánh mắt Lão nhân Thánh Hoàng chợt trở nên sắc bén. Chân mày Hạ Ngôn nhíu chặt: - Đánh vào cảnh giới Linh sư? Linh La kiếm của Hạ Ngôn tại phối hợp với nội lực có thể phát huy ra uy lực võ kỹ vượt qua chín mươi độ. Tuy nhiên khoảng cách này đánh vào Linh sư vẫn còn khoảng. Muốn đánh vào Linh sư nhất định phải phát huy ra uy lực võ kỹ trăm độ, đạt tới cực hạn của Hậu Thiên đỉnh. Rồi sau đó mới có thể ngưng tụ Tụ Linh huyệt, trở thành Linh sư chân chính. Ngưng kết thành công nội lực trong cơ thể chuyển hóa thành linh lực. Thực lực đại tăng hơn nữa có thể hấp thu linh lực thiên địa kéo dài tuổi thọ. Linh sư nếu xảy ra bất ngờ, sống lâu so với người thường ít nhất là ba mươi năm. - Đúng! tại phải chuẩn bị trước. khi ngươi hoàn toàn dung hợp "Thiên Vũ ThầnThương", ta nghĩ khi đó uy lực của Linh La kiếm cũng đạt tới trăm độ. Khi đó ngươi có thể đánh vào Cảnh giới Linh sư. Vì đề phòng thất bại, chúng ta còn phải chuẩn bị loại dược phẩm! Hắc hắc! Loại dược phẩm này đối với việc tăng lên độ cứng cỏi tinh thần lực của ngươi có trợ giúp phi thường! Lão nhân Thánh Hoàng có chút đắc ý . Biểu tình Hạ Ngôn lại có chút đờ đẫn, tiếp theo tràn đầy hưng phấn. Nhanh như vậy liền muốn đánh vào Linh sư sao? - Đánh vào Linh sư dễ dàng như vậy. Có người sau khi đạt tới cực hạn Hậu Thiên đỉnh, trăm năm đều thể kết thành Tụ Linh huyệt trong cơ thể, như vậy liền vĩnh viễn dừng lại ở Hậu Thiên mà thể đạt tới Tiên Thiên. Lão nhân Thánh Hoàng ngay sau đó lại dội chậu nước lạnh. - Cái gì? Trăm năm cũng thành công? Hạ Ngôn lập tức trợn to hai mắt, trăm năm thể kết thành Tụ Linh huyệt? Đả kích này, quá lớn! Phải biết rằng cực hạn Hậu Thiên đỉnh tuy rằng so với Tiên Thiên chỉ cách đường. Nhưng khác nhau trong đó lại là trời vực. Người tu luyện thể kết thành Tụ Linh huyệt còn phải buồn bực cả đời vui? Đến chết chỉ sợ cũng nhắm mắt.
CHƯƠNG 71: THƯƠNG LÀNH tuần sau Hạ Ngôn có thể tự lại được. nhiều ngày Tiểu Thanh bận tối mặt mũi khắc chưa dừng, ngay cả buổi tối đều mặc áo ngủ trước giường Hạ Ngôn. Vốn Hạ Tử Hân muốn cho Tiểu Ngọc cũng tới đây hỗ trợ tuy nhiên Tiểu Thanh trực tiếp từ chối. Ánh mặt trời xuyên qua cây cổ thụ to lớn, từng tia sáng chiếu vào bụi hoa. Từng luồng hương hoa đưa tới rất nhiều bướm. Hạ Ngôn nửa nằm ghế mềm ngọc xanh, đầu có cây dù che nắng rất lớn. - Tiểu Thanh. Muội nhảy đẹp mắt, học với ai thế? Tiểu Thanh nhảy múa trong bụi hoa, tự nhiên là cho Hạ Ngôn xem. Trong bụi hoa điểm xuyết vạn ngàn, hết sức động lòng người, nâng tay nhấc chân đều khiến người ta như mê như say. Tiểu Thanh nghe Hạ Ngôn như thế, liên tục cười duyên: - Muội chưa từng học, chỉ là lúc có việc gì thích tùy tiện múa vài cái. Hạ Ngôn ca ca, muội nhảy đẹp mắt sao? gương mặt trắng mịn tràn ngập ý cười, ngón tay trong như ngọc lướt qua đóa hồng, thân thể khẽ cúi, dáng người nhắn hoàn mỹ liền ra trước mắt Hạ Ngôn. - Cái gì? Chưa từng học? học sao múa đẹp như vậy? Hạ Ngôn cố ý hết sức giật mình lớn tiếng . Dáng người khi múa của Tiểu Thanh quả là dịu dàng xinh đẹp. Nếu là chưa từng học vậy Tiểu Thanh là sinh ra có thiên phú học múa. Tiểu Thanh thấy biểu tình của Hạ Ngôn, cười khúc khích vừa định chuyện. Kẹt! Lúc này cánh cửa tiểu viện đột nhiên bị đẩy ra, ánh mắt Hạ Ngôn thuận thế nhìn lại. Người vào ngờ lại là Hạ Lưu thân bị trói dây thừng. Hạ Ngôn vốn tưởng rằng tộc trưởng hoặc Tam gia gia, cũng là Hạ Tử Hân. Lại nghĩ rằng là Hạ Lưu này từ ngoài vào. - Hạ Ngôn, đệ có thể vào ? Hạ Lưu hơi chút khẩn trương, nhìn Hạ Ngôn ngồi ghế mềm trước cửa, có chút lo lắng hỏi. Hạ Ngôn sửng sốt chút, rồi sau đó : - Đương nhiên, nhanh vào . Tiểu Thanh cũng ngừng múa đến bên cạnh Hạ Ngôn, hơi cúi đầu nhìn mũi hài của mình. Phịch! Sau khi Hạ Lưu vào, ngờ lại quỳ gối trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn chấn động: - Hạ Lưu, ngươi đây là có ý gì? Hạ Ngôn cũng tuyệt đối nghĩ tới Hạ Lưu lại quỳ trước mình. Trước kia bị Hạ Lưu châm chọc cười nhạo ít, thậm chí trong lòng cũng từng hận Hạ Lưu. Chỉ là sau này bởi vì tâm tình dần thay đổi khiến cho chậm rãi nhạt ý hận trong lòng đối với Hạ Lưu. Dù sao Hạ Lưu cũng làm ra chuyện trực tiếp thương tổn mình, lời châm chọc cười nhạo cũng phải là tội lỗi thể tha thứ. Sau khi tuyển chọn con cháu ưu tú gia tộc Hạ Lưu liền trịnh trọng xin lỗi Hạ Ngôn trước mặt tộc trưởng. Hạ Ngôn vốn cũng quá để chuyện trước kia ở trong lòng, cũng phải là loại người có lòng dạ hẹp hỏi. Huống chi hai người dù sao cũng là đồng tông đồng tộc, hơn nữa quan hệ lại rất gần. Chuyện trước kia có quan hệ rất lớn với thân phận mẫu thân Hạ Ngôn. Mẫu thân Hạ Ngôn là người của Đại Lục Ám Dạ. Phải biết rằng, ở Đại Lục Long Chi bất kỳ người nào đều thống hận người của Đại Lục Ám Dạ. Mà Đại Lục Ám Dạ cũng đồng dạng, chỉ sợ tìm thấy vài người thống hận người của Đại Lục Long Chi. Đương nhiên, nếu Hạ Lưu vẫn còn tiếp tục làm nhục mẫu thân mình như trước kia, vậy Hạ Ngôn cũng ngại ra tay giáo huấn tốt. - Hạ Ngôn. Trước kia đều là lỗi của đệ, hôm nay đệ xin lỗi huynh, xin huynh nhất định phải tha thứ cho đệ. Về sau nếu Hạ Lưu đệ lại có nửa phần bất kính với huynh, ắt gặp trời phạt! Hai mắt Hạ Lưu ửng đỏ, giọng vô cùng trầm trọng, từng chữ . - Ngươi vì sao phải thế? Chuyện trước kia đều qua, ta sớm để trong lòng. Hạ Ngôn lắc đầu. - ! Hạ Lưu lắc mạnh đầu. - Hạ Ngôn. Mặc dù sau khi ở tuyển chọn con cháu ưu tú của gia tộc đệ xin lỗi huynh, nhưng khi đó trong lòng đệ cũng nhận sai. Ánh mắt Hạ Lưu nhìn Hạ Ngôn, biểu tình hết sức ngưng trọng. - Hôm nay đệ đến đây là thành tâm nhận sai. nhiều ngày qua đệ luôn suy nghĩ, luôn nghĩ lại những lời và hành động ngày trước đệ làm. Chế giễu cười nhạo như thế nếu là người khác đối với đệ chỉ sợ đệ hận người đó đến chết. Mà huynh, Hạ Ngôn, huynh lại ghi hận đệ. Nhất là mấy ngày trước ở trong trận tranh tài, huynh ngờ lại đồng ý tộc trưởng cho đệ danh ngạch vốn thuộc về đệ. Hạ Ngôn, đệ tại cảm thấy hành vi của mình làm cho người ta căm hận. Hạ Lưu xong, hung hăng tát mạnh vào mặt mình. Tiểu Thanh đứng bên cạnh Hạ Ngôn, bị hoảng sợ. - Ngươi nhanh đứng lên! Hạ Ngôn muốn đứng lên, Tiểu Thanh vội dìu Hạ Ngôn. - Đứng lên! Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, trầm giọng . Nghe giọng điệu Hạ Ngôn có chút nghiêm trọng, lúc này Hạ Lưu mới chậm rãi đứng dậy, khẽ cúi đầu. - Hạ Lưu, tu luyện cho tốt . Chuyện trước kia để cho nó qua , về sau chúng ta cùng nhau làm cho Hạ gia cường đại lên. Hạ Ngôn đến bên cạnh Hạ Lưu, vỗ vỗ vai . Hạ Lưu nghẹn ngào gật gật đầu: - Vâng! Tâm tình Tiểu Thanh cũng kích động, mắt ửng đỏ nhìn hai người. *** Thời gian chấm dứt tranh danh ngạch trải qua gần tháng. Ngày hôm nay, Hạ Ngôn đeo mặt nạ, lại vào phòng đấu giá tìm quản Mạc Khải của tiệm bán thuốc. Hạ Ngôn từng tiếp xúc lần với Mạc Khải. Lần đó Hạ Ngôn mua sắm Tứ Nhĩ Lan Hoa trăm năm chính là trong hiệu thuốc bắc của phòng đấu giá này. Mà Mạc Khải cũng đồng ý lần sau Hạ Ngôn mua dược liệu được ưu đãi giảm giá hai phần. Phải biết rằng Hạ Ngôn mua đều là dược liệu hết sức đắt tiền, như vậy hai phần đó cũng tiết kiệm được khoản tiền. Đương nhiên, càng là dược liệu đắt tiền lợi nhuận cũng càng cao. Mạc Khải có thể gặp được khách hàng như Hạ Ngôn, trong lòng cũng ngầm vui mừng. Lại nhìn thấy Hạ Ngôn, Mạc Khải liếc mắt cái liền nhận ra. Trang phục của Hạ Ngôn khắc sâu trong trí nhớ . Hơn nữa, khách mua Tứ Nhĩ Lan Hoa trăm năm, Mạc Khải muốn nhỡ kỹ cũng khó! mặt mang theo nụ cười nịnh bợ, từ sau quầy ra khom người chào đón. Nhìn các loại dược liệu ghi trang giấy, Hạ Ngôn nhíu nhíu mày. Lúc này lão nhân Thánh Hoàng muốn mua sắm tám loại dược liệu, chỉ có hai loại là từng nghe qua tên. Hơn nữa đều là dược liệu giá trị mấy trăm kim tệ. Mà mấy loại khác, Hạ Ngôn căn bản chưa từng nghe . tại cũng đành phải hỏi Mạc Khải chút xem có thể kiếm được những dược liệu này hay . Hạ Ngôn trực tiếp đưa giấy trước mặt Mạc Khải. Nữ tử ở trong tiệm thuốc vào lúc sửa sang lại dược phẩm thỉnh thoảng lén dùng khóe mắt tò mò nhìn Hạ Ngôn. Lấy năng lực tại của Hạ Ngôn tự nhiên có thể biết nàng nhìn lén, tuy nhiên cũng có bất kỳ biểu gì. - Hả? Mạc Khải nhìn mấy loại dược liệu ghi giấy, lập tức kinh ngạc kêu ra tiếng. Những dược liệu này bình thường căn bản ai hỏi thăm. Thành Ngọc Thủy chỉ là quận thành mà thôi, những luyện đan sư cường đại rất ít luyện đan ở trong quận thành. Dược liệu mà người đeo mặt nạ này cần đều là thứ hết sức quý báu, quý hiếm. Tiệm thuốc của tuy rằng là phòng đấu giá kinh doanh nhưng cũng chỉ còn có hàng hai loại trong đó, hơn nữa giá cả cũng hết sức cao. - Làm sao vậy? Hạ Ngôn nhíu mày hỏi. lo lắng nhất là Mạc Khải có cách nào kiếm được những dược liệu này. Những dược liệu này quan hệ đến việc đánh vào cảnh giới Linh sư, tự nhiên để ý.
CHƯƠNG 72: PHI VÂN Chân mày Mạc Khải nhíu vài cái, những dược liệu này mỗi thứ đều vô giá, quý báu dị thường. Nếu có thể tìm được như vậy kiếm được khoản lớn. Bất kể thế nào đều phải hết sức tìm. Ý niệm vừa chuyển, Mạc Khải khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười, ha ha : - Tiên sinh tôn kính. Mấy loại dược liệu ngài cần này đều có chút hiếm thấy, trong tiệm thuốc chúng ta cũng chỉ có tích trữ hai loại trong số đó thôi. Nếu là ngài có thể cho ta ít thời gian, ta nhất định hết sức tìm đủ những dược liệu này. Chỉ là giá cả. đến đây Mạc Khải bắt đầu ấp úng, ánh mắt lóe lên nhìn khuôn mặt đeo mặt nạ của Hạ Ngôn. Mạc Khải có thể quản lý tiệm thuốc của phòng đấu giá, năng lực kinh doanh của đương nhiên tồi, am hiểu đoán ý qua lời và sắc mặt. Tuy nhiên tại Hạ Ngôn đội mặt nạ, có biện pháp chỉ có thể từ giọng của Hạ Ngôn mà dự đoán. Hạ Ngôn gật gật đầu, vốn cũng nghĩ lập tức mua sắm đầy đủ các loại dược liệu này. - Ta biết giá cả của chúng có vẻ đắt tiền. Mạc Khải tiên sinh, ngươi cảm thấy được mua sắm những dược liệu này cần bao nhiêu kim tệ? Chân mày Hạ Ngôn giật giật, hỏi. Trải qua khiêu chiến lôi đài trung cấp, tại tài sản của Hạ Ngôn đại khái khoảng 3. 6 vạn kim tệ. - Vậy. Hắc hắc! Tiên sinh tôn kính, vừa rồi ta tính sơ sơ, tổng cộng có thể phải cần 4 vạn kim tệ! Mạc Khải ấp úng ra con số này. Bốn vạn kim tệ, khoản tiền này bất kể ở đâu tuyệt đối là con số trời. Cho dù là ba đại gia tộc thành Ngọc Thủy cũng có khả năng tùy ý xuất ra được 4 vạn kim tệ. Hạ Ngôn nghe thấy, trong lòng chấn động. Tuy rằng sớm có chuẩn bị nhưng vẫn bị con số 4 vạn này làm cho giật mình. Nếu con số này đối với người coi tiền như mạng chỉ sợ so với lấy mạng bọn họ còn khó chịu hơn. Chỉ là pha chế dược phẩm, còn phải luyện đan mà cần dược liệu đắt tiền như vậy. Tương lai nếu thành Linh sư, bắt đầu luyện đan vậy phải là. Đối với dược liệu lão nhân Thánh Hoàng cầu, trong lòng Hạ Ngôn bất đắc dĩ rất nhiều. Hạ Ngôn mắt trợn ngược! Tuy nhiên ý nghĩ lại chuyển, nếu là pha chế dược phẩm đánh vào cảnh giới Linh sư, tự nhiên cần ít dược liệu đặc thù mới được. Nếu là cần dược liệu quá rẻ vậy đúng là phải hoài nghi tác dụng của dược phẩm này. - Kim tệ thôi, thành vấn đề! Mạc Khải tiên sinh, lần trước ngươi từng . ưu đãi giảm hai phần. Ngươi còn nhớ chứ? Ánh mắt Hạ Ngôn xoay chuyển, đồng tử thâm thúy nhìn chăm chú lên mặt Mạc Khải. Bị Hạ Ngôn nhìn như vậy, trái tim Mạc Khải khỏi co bóp vài lần. Nếu Hạ Ngôn đến ưu đãi này Mạc Khải tự nhiên cũng nhắc đến. tại nếu Hạ Ngôn ra, cũng thể thừa nhận. Bộ mặt khổ sở, Mạc Khải gật mạnh đầu, cười khan : - Đương nhiên. đương nhiên. - Còn nữa. Ngươi cũng nên bịp ta giá cả, nếu bị ta phát giá cả dược liệu của ngươi so với người khác cao hơn. Hừ. Bàn tay Hạ Ngôn khẽ động, đạo khí lưu làm cho người ta sợ hãi phát ra tiếng kêu chói tai phi ra ngoài cửa tiệm thuốc. Tròng mắt Mạc Khải muốn trừng ra ngoài, sắc mặt lập tức như tro tàn. Tuy rằng là quản tiệm thuốc phòng đấu giá, năng lực về mặt võ kỹ cũng quá lớn. Hơn nữa lá gan của cũng lớn, thậm chí có thể là cực kỳ . - Yên tâm , chỉ cần ngươi bán dược liệu đúng giá cho ta, ta để ngươi chịu thiệt. Cơ hội chúng ta hợp tác về sau còn rất nhiều. Hạ Ngôn sau khi đánh cái tát, lại cho cây kẹo đường. Nghe được những lời này, Mạc Khải mới hơi chút yên tâm, nuốt ngụm nước miếng, tuy nhiên trong lòng vẫn rất bồn chồn. - Nhất định. nhất định. Mạc Khải liên tục gật cái đầu thưa thớt tóc: - Vậy. tại tiệm thuốc có hai loại dược liệu tích trữ, ngài xem. Ngài lấy trước hay là để lấy cùng với các loại kia thể? Lúc này nữ tử trẻ tuổi đáng trong tiệm thuốc kia mở to đôi mắt đen lúng liếng nhìn Hạ Ngôn và Mạc Khải, bộ dáng tò mò. - Mạc Khải tiên sinh. Ngươi cần bao nhiêu thời gian để chuẩn bị? Hạ Ngôn suy nghĩ rồi hỏi. Mạc Khải chớp mắt, suy nghĩ lát mới chậm rãi : - Chỉ sợ ít nhất phải cần tuần. Ta phải điều động dược liệu từ thành Tử Diệp. Từ thành Tử Diệp đến thành Ngọc Thủy, cả và về xe ngựa bình thường đại khái cần thời gian tuần. Hạ Ngôn gật đầu: - Vậy được. tuần sau ta lại đến lấy dược liệu, đến lúc đó ta mang hết kim tệ đến. Hơn ba vạn kim tệ nếu toàn bộ đều là tiền mặt cần dùng cái rương lớn mới đủ, ước chừng hơn ba trăm lượng vàng. - Được được! Hoàn toàn vấn đề! Mạc Khải liên tục gật đầu cúi người, đầu xuất tầng mồ hôi. Hạ Ngôn xoay người, phất phất tay với nữ tử trong tiệm thuốc. tại nàng còn có chút thất thần đứng chắn trước cửa. - Hả? Thấy Hạ Ngôn huơ huơ tay trước mặt mình, nữ tử này mới đột nhiên tỉnh lại kinh hãi hô tiếng, vẻ mặt thất kinh. Hạ Ngôn cười thầm trong lòng. - Lan Chi. Ngươi làm việc, đứng đây làm gì? Mạc Khải tối sầm mặt, trách mắng. lo lắng Lan Chi khiến Hạ Ngôn mất hứng. Vừa rồi Hạ Ngôn tiện tay đánh ra đạo sóng khí kia hoàn toàn khiến hoảng sợ. Mạc Khải tuy rằng thực lực bản thân mạnh nhưng lại từng gặp qua số cường giả. biết cho dù là cường giả hậu kỳ đỉnh bình thường cũng thể thoải mái ràng phát nội lực ra ngoài như vậy. Người đeo mặt nạ này lại có thể làm được, thực lực của thậm chí có thể là Linh sư! Có cho thêm Mạc Khải lá gan cũng dám đắc tội người có khả năng là Linh sư. - A! Vâng! Lan Chi vội vàng gật đầu, xoay người luống cuống tay chân tiếp tục chăm sóc dược liệu đặt quầy. - Tiên sinh ngàn vạn lần đừng để ý, bé này kinh nghiệm còn kém. Mạc Khải hắc hắc ho khan mấy tiếng, giọng tràn đầy áy náy. Hạ Ngôn lắc đầu: - sao! Chuyện dược liệu làm phiền Mạc Khải tiên sinh. Ta còn có việc, trước! Hạ Ngôn ôm quyền hướng Mạc Khải, nhanh chóng rời tiệm thuốc phòng đấu giá trong tiếng cười đưa tiễn vui vẻ của Mạc Khải. "Vất vả kiếm được hơn ba vạn kim tệ, xem ra lập tức muốn đưa hết ra ngoài! Về sau còn biết phải luyện chế cái gì, ta phải tích góp càng nhiều kim tệ mới được. " Hạ Ngôn ở đường vừa vừa nghĩ. Ngày mai là ngày mà Hạ Ngôn khiêu chiến chủ lôi đài cao cấp Phi Vân. Nếu có thể thắng lợi, như vậy đạt được tiền thưởng 5 vạn kim tệ. " biết tỷ lệ cược của Phi Vân thế nào!" Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động. "Có lẽ tỷ lệ cược của Phi Vân nhất định cao hơn ăn . Nếu ta đặt hết kim tệ, cuối cùng thắng lợi ít nhất có thể kiếm được hơn ba vạn kim tệ. Chỉ là, chẳng may mà thua. Vậy tiền mua dược liệu còn!" Hạ Ngôn nhíu nhíu mày. Tư liệu về Phi Vân, Hạ Ngôn cũng hiểu , biết Phi Vân từng là Linh sư người người kính sợ. cách khác tại Phi Vân cho dù kém thế nào cũng có thể phát huy ra uy lực võ kỹ trăm độ. Mà Hạ Ngôn mới dung hợp"Thiên Vũ Thần Thương" được 80%, Linh La kiếm đại khái chỉ có thể phát huy ra uy lực chín mươi tám độ. Chủ yếu nhất là Phi Vân từng là Linh sư, trải qua vô số lần chém giết, kinh nghiệm chiến đấu nhất định hết sức phong phú. Hơi chút cẩn thận, Hạ Ngôn liền có thể thua trận. Hạ Ngôn cũng tuyệt đối nắm chắc có thể chiến thắng Phi Vân. "Đặt đặt! Nếu có thể thắng Phi Vân, thêm được năm vạn kim tệ tiền thưởng, ít nhất ta có mười hai vạn kim tệ. Số tiền đó đủ cho ta sử dụng đoạn thời gian". Hạ Ngôn đánh liều, hạ quyết định.
CHƯƠNG 73: TRẬN KHIÊU CHIẾN LÔI ĐÀI CAO CẤP Ngày 10 tháng 8! Thời tiết có chút hơi lạnh, mặc dù là giữa trưa, nhưng ánh mặt trời còn nóng bỏng nữa. Gió thổi vào mặt, mang theo hơi thở đặc hữu của đường phố. Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy, nghênh đón ngày sôi động nhất trong mười năm qua. Toàn bộ đại sảnh đều chen chúc bóng người, ngay cả chỗ đặt chân cũng khó tìm được. Lý Thiên Luân đứng ở gian phòng thủy tinh xa hoa tầng hai, hai mắt bắn tinh quang bốn phía, nhìn đoàn người bên dưới. - Nhã Phân! Đặt cược trận khiêu chiến lôi đài cao cấp, mở ra cho tất cả mọi người . Tuy nhiên phải tăng thêm điều kiện, mỗi lần đặt được thấp hơn mười kim tệ. Khóe miệng Lý Thiên Luân khẽ nhếch, thoạt nhìn như lơ đãng với Nhã Phân mặc lễ phục màu đen cách đó xa. Thân thể kiều của Nhã Phân hơi chấn động, đôi mắt đẹp kinh ngạc nhìn Lý Thiên Luân. Lôi đài trung cấp Hội trường mở ra với người bình thường, lôi đài cao cấp lại mở ra cho người thường đặt cửa? Đây hiển nhiên phải thông lệ của Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. - Lúc này đây trận khiêu chiến giữa Linh La và Phi Vân oanh động toàn thành Ngọc Thủy. xem bọn họ. Lý Thiên Luân nhìn đoàn người phía dưới, - Nếu để cho bọn họ đặt cược, nhất định trong lòng bọn họ bất bình, việc này ảnh hưởng tốt với Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chúng ta. Đương nhiên, trận khiêu chiến này những người đặt cược bình thường bọn họ thể xem trực tiếp được. Chốc lát sau, Nhã Phân liền hiểu ý của Lý Thiên Luân. Tuy rằng những người đặt cược bình thường này có thực lực kinh tế quá mạnh, nhưng bọn họ hơn ở số lượng lớn, lúc này tích lũy đặt cược còn là con số nữa. Hơn nữa bởi vì danh tiếng của Linh La cùng Phi Vân quá lớn, những người đặt cược cuồng nhiệt này đều vô cùng khao khát có thể đặt cược lên hai người này. Nếu như Hội trường còn kiên trì để bọn họ đặt cược, có thể khiến những người đặt cược cuồng nhiệt này làm ra những chuyện cực đoan. Mấu chốt là nếu những người bình thường này được phép đặt cược, như vậy đối với Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng là chuyện tốt, Hội trường được tuyên truyền rộng rãi. Lúc này cách trận khiêu chiến bắt đầu còn khoảng nửa canh giờ, hẳn còn kịp. - Ta hiểu được! Nhã Phân khẽ gật đầu, đôi môi đỏ mọng diễm khẽ động, tiếp đó liền xoay người ra ngoài. ------ - Ha ha! Chúng ta cũng có thể đặt cược rồi. Linh La cùng Phi Vân! Trong đám người liền có người hét to lên. Sau tiếng rống to này, rất nhiều người đặt cược thoáng cái liền trầm mặc, ánh mắt nhìn nhau đầy kinh ngạc. Chỉ lát, đám người liền bộc phát ra tiếng rống to càng thêm điên cuồng hơn. Những người đặt cược cuồng nhiệt, điên cuồng tràn về phía quầy hàng. Mười người xử lý công tác đặt cược ở tầng , toàn bộ chen chật người đặt cược điên cuồng. - Phi Vân tất thắng! Phi Vân có khả năng thất bại! - Ta xem chưa chắc, Linh La khiêu chiến mười trận, có lần thua! - Hừ! Linh La tuyệt đối phải đối thủ của Phi Vân, cho các ngươi tin tức, Phi Vân từng là cường giả Linh sư! Linh sư vạn người kính ngưỡng đó! Phòng khách tầng , khắp nơi đều bàn tán cũng chuyện! Hạ Ngôn tiến vào Hội trường, qua con đường chuyên dụng cho người khiêu chiến tới phòng nghỉ tuyển thủ tầng ba. Nhã Phân mặt mỉm cười nhìn Linh La vừa đến. Hạ Ngôn thấy thần tình Nhã Phân như vậy, trong lòng chỉ có thể thở dài tiếng bất đắc dĩ, Nhã Phân biết được thân phận của . - Linh La tiên sinh! Hôm nay ngài tới là sớm. Hì hì! Linh La tiên sinh thực là làm kẻ khác giật mình đó! Nhã Phân lời hai ý. Hạ Ngôn lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Nhã Phân. - Trước trận đấu, ta cần việc. Hạ Ngôn giả bộ tiếng khàn giọng nữa. Nhã Phân hơi sững sờ, sau đó cười : - Mời Linh La tiên sinh cứ . Hạ Ngôn thẳng: - Thân phận thực của ta, hy vọng cùng Hội trưởng Lý Thiên Luân được ra vào bất cứ thời gian địa điểm nào. Trước khi tới Hội trường, Hạ Ngôn nghĩ phải ràng chuyện này. - A? Nhã Phân vừa chuyển đôi mắt đẹp, ngờ tới Hạ Ngôn thế. - Nếu các người thể đáp ứng, ta buông bỏ khiêu chiến lôi đài cao cấp. Nhã Phân tiểu thư, ta chân thành hy vọng có thể đáp ứng. Hạ Ngôn trịnh trọng . - Linh La tiên sinh quả nhiên phải người bình thường. Người bình thường hận thể cho mọi người đều biết cường đại của bản thân, còn Linh La tiên sinh lại hy vọng người khác biết mình cường đại. Nhã Phân bội phục! Nhã Phân hơi gật đầu, cũng đồng dạng trịnh trọng . - Có thể! Đây phải việc gì khó! Đột nhiên Lý Thiên Luân ra từ sau cửa, nhìn Hạ Ngôn . - Cảm ơn! Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe . - cần khách khí! Ha ha, Linh La tiên sinh còn cần Hội trường chúng ta chuẩn bị gì cho ngài sao? Sau nửa canh giờ nữa, trận khiêu chiến chính thức bắt đầu, đối thủ của ngài là Phi Vân tiên sinh. Mười năm trước Phi Vân tiên sinh từng là cường giả cảnh giới Linh sư. Mặc dù tại còn là Linh sư, chẳng qua võ kỹ của vẫn hết sức tinh thông như trước. Lý Thiên Luân ôn hòa . Hạ Ngôn : - Những điều này ta đều hiểu được, đa tạ Hội trưởng nhắc nhở, ta nghĩ mình chuẩn bị tốt mọi thứ. Được rồi! Nhã Phân tiểu thư, mời giúp ta đem những kim phiếu này đặt người của ta. Hạ Ngôn , lấy từ trong ngực ra đống kim phiếu lóng lánh ánh vàng. Kim phiếu này, có thể đổi thành kim tệ ở Kim hành Kim hành trực thuộc Thánh địa, cho nên Đại Lục Long Chi bất cứ ai cũng cần lo lắng kim phiếu trong tay mất tác dụng. Chỉ cần Thánh địa còn đó, Đại Lục Long Chi bị diệt vong, như vậy Kim hành sụp đổ, kim phiếu cũng mất hiệu lực. Hơn nữa kim phiếu thông dụng khắp cả đại lục, chỉ cần có nơi nào có Kim hành, liền có thể sử dụng kim phiếu. Trong trận khiêu chiến lôi đài trung cấp, Hạ Ngôn liền để cho Nhã Phân đổi kim tệ của mình thành kim phiếu, nếu nhiều kim tệ như vậy tiện mang theo. - Linh La tiên sinh lúc nào cũng luôn tràn ngập lòng tin với bản thân. Nhã Phân quyến rũ vươn ngón tay bạch ngọc tinh tế, tiếp lấy kim phiếu trong tay Hạ Ngôn đưa sang. Thoáng tính toán. - Kim phiếu tổng cộng là ba vạn năm ngàn kim tệ. Linh La tiên sinh, ngài chắc chắc những kim phiếu này đều đặt người mình sao? Giọng của Nhã Phân xác có loại ma lực, loại ma lực làm cho nam nhân huyết mạch sôi trào. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, cười : - Chẳng lẽ ta có thể đặt Phi Vân tiên sinh? Nếu như được phép, ta có thể cân nhắc chút. Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến quy định hai bên tham gia khiêu chiến nếu như đặt cược, cũng chỉ có thể đặt chính mình, đây cũng là vì phòng người gian lận. - Hóa ra Linh La tiên sinh cũng biết đùa, làm người ta bất ngờ. Lý Thiên Luân cười . Tuy rằng biết thân phận thực của Linh La chính là Hạ Ngôn, thế nhưng Lý Thiên Luân cùng Nhã Phân cũng dám coi Linh La như thanh niên mười lăm tuổi vừa trưởng thành. Linh La biểu ra ngoài trầm ổn trấn định như thế, hoàn toàn có thể so sánh với người thành tinh năm mươi tuổi. - Ha ha! Phi Vân tiên sinh cũng đến Hội trường rồi chứ? Hạ Ngôn thuận miệng hỏi, chuyển hướng đề tài. Phi Vân trở thành lôi chủ cao cấp Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy rất lâu dài, có lẽ trong năm cũng chỉ tham gia hai ba trận khiêu chiến lôi đài cao cấp. - Đúng vậy! Phi Vân tiên sinh cũng vừa tới Hội trường, nghỉ trong phòng đối diện. Lý Thiên Luân gật đầu, trả lời. - Nếu Linh La tiên sinh giao lưu cùng Phi Vân tiên sinh chút? Đôi mắt mỹ lệ của Nhã Phân chợt lóe lưu quang, nhìn Hạ Ngôn. Hạ Ngôn lắc đầu, cười cười: - hồi nữa tự nhiên gặp trận khiêu chiến. Nhã Phân tiểu thư, nhanh giúp ta đặt kim phiếu !
CHƯƠNG 74: TỶ LỆ THẮNG 5 - 5 ra từ lối dành cho người khiêu chiến, thân thể Hạ Ngôn khỏi chấn động. Bởi vì thấy toàn bộ kết cấu phòng khách khiêu chiến tầng thứ ba này, đều sử dụng thủy tinh để tạo thành. Dù ngay cả lôi đài khiêu chiến, cũng đều dùng thủy tinh trong suốt quý giá. Toàn bộ tầng thứ ba, đều lộ ra hơi thở xa hoa, giống như thiên đường bằng thủy tinh hoàn mỹ. Bốn phía quanh lôi đài, có bảy tám gian phòng trong suốt. Lúc này, trong bảy tám gian phòng này đều ngồi đầy người. Lúc Hạ Ngôn ra từ lối dành cho người khiêu chiến, ánh mắt những người đặt cược bên trong các gian phòng đều tập trung lên người Hạ Ngôn. Những ánh mắt này, hàm ý khác nhau. Bốn phía cũng có tiếng động ồn ào, đây là chỗ khác nhau giữa tầng thứ ba cùng tầng và hai. Những người có tư cách vào tầng thứ ba này đặt cược, dù cũng có lén bàn tán, nhưng cũng chỉ là khẽ , cũng quá lớn tiếng. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua khuôn mặt những người này, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Những người đặt cược tầng ba lúc này, toàn bộ đều là nhân sĩ danh tiếng oanh động phương ở thành Ngọc Thủy, dù ngay cả Chấp Thánh đường quyền cao chức trọng, cũng tới mấy người. Bát trưởng lão Hạ gia cũng có trong số đó. riêng gì Hạ gia, Vương gia cùng Tịch gia cũng có trưởng lão ở nơi này. Các gia tộc thế lực khá lớn khác, đều có đích thân tộc trưởng tới xem. Trận khiêu chiến giữa Linh La cùng Phi Vân lúc này, làm cho các thế lực lớn thành Ngọc Thủy đều rất lưu ý. Linh La mới quật khởi, khiến cho ít người quan tâm. Chẳng qua phần lớn người xem vẫn xem trọng Linh La, nhất là nhưng gia tộc thế lực lớn, bọn họ càng có tự tin với Phi Vân. Trước khi ra, Hạ Ngôn từ chỗ Nhã Phân hiểu được trận khiêu chiến lần này Phi Vân là đền chấm tám. cách khác, đặt vạn kim tệ, nếu thắng có thể lấy được vạn tám ngàn kim tệ. Bởi vậy có thể thấy được, người đặt cược vẫn có khuynh hướng Phi Vân. Dù sao Phi Vân từng là cường giả Linh sư. Mà người đặt cược lên Hạ Ngôn, phần lớn đều là người đặt cược nhà nghèo. Tuy rằng số lượng nhiều, nhưng rốt cuộc bọn họ vẫn thể so sánh với các thế lực lớn. Linh La thắng liên tiếp mười trận lúc trước, để cho bọn họ tràn đầy lòng tin với Linh La. Tuy rằng bọn họ cũng nghe tới đại danh của Phi Vân, thế nhưng dù sao cũng tiếp xúc qua. Nhưng mà các đại gia tộc nhà giàu tầng ba này, càng hiểu biết về Phi Vân nhiều hơn, đa số bọn họ đều đặt Phi Vân chiến thắng, cho nên mới đưa đến việc tỷ lệ cược Phi Vân thắng hơi cao. Hạ Ngôn chậm rãi tới chỗ ngồi tuyển thủ, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, vững vàng ngồi vào chỗ của mình. - Đây là Linh La kia sao? Ở trong gian phòng thủy tinh, Trưởng lão Vương gia mới lần đầu tiên thấy Linh La. - Phải! Bước vững vàng, chẳng qua muốn chiến thắng Phi Vân có khả năng! gã tộc trưởng nhà giàu ánh mắt chợt lóe lên. - Ha ha! Ta cũng đặt Phi Vân. Hai vạn kim tệ, lần này ta đưa hết của cải đặt lên. Lần trước đặt quá ít, kiếm được bao nhiêu. Trận lôi đài cao cấp này chừng nửa năm mới đánh lần, lần này ta phải bắt lấy cơ hội. - Hắc hắc! Lão Liễu, ngươi gạt ai đây? Hai vạn kim tệ, là cả gia tài của ngươi? Ta thấy là hai mươi vạn kim tệ còn kém! ". …" - Trưởng lão! Vì sao phải đặt Linh La vậy chứ? Ở phía sau Bát trưởng lão Hạ gia, gã con cháu Hạ gia cau mày thấp giọng hỏi. Theo thấy Phi Vân tất thắng, Bát trưởng lão lấy kim tệ đặt lên người Linh La, vậy chẳng phải có về? Bát trưởng lão trầm ngâm chốc lát, mới hơi nghiêng người thấp giọng : - Đây là ý của tộc trưởng, ta cũng biết tình huống cụ thể. chừng Linh La thắng sao. Lúc này đây Hạ gia cũng đặt năm vạn kim tệ, hơn nữa là đặt lên người Linh La. - Ha ha! Đồ ngốc, đặt Linh La thắng, thế giới này lại còn có kẻ ngu ngốc như vậy. Tuy rằng Trưởng lão Hạ gia hạ giọng rất thấp, thế nhưng Trưởng lão Tịch gia vẫn nghe được, giọng trào phúng mỉa mai. - Hừ! Trưởng lão Hạ gia hừ lạnh tiếng, sắc mặt hơi đổi, để ý tới Trưởng lão Tịch gia. . - Các vị! Khiêu chiến lần này sắp bắt đầu. Trận khiêu chiến lần này lôi chủ vẫn là Phi Vân tiên sinh, mà người người khiêu chiến là Linh La tiên sinh. Tin rằng trận khiêu chiến lần này nhất định làm mọi người thất vọng. Hì hì, Linh La tiên sinh xuất , Phi Vân tiên sinh cũng ra lôi đài. Chủ trì trận khiêu chiến lần này, là Nhã Phân đích thân xuất . Lúc Nhã Phân , ánh mắt nhìn cánh cửa khác. Giọng ngọt ngào của nàng vừa dứt, phía sau cánh cửa kia liền lóe lên thân ảnh bình thần. Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tụ tập qua đó, chính là Phi Vân mặc thân áo trắng. Vũ khí Phi Vân sử dụng cũng là thanh trường kiếm. Hạ Ngôn, cũng đồng thời chuyển ánh mắt về phía Phi Vân. Phi Vân này sắc mặt có chút tái nhợt, chẳng qua hai mắt lại lấp lánh hữu thần, dáng vững chãi, lúc cất bước thân chút rung động. "Khí tức đáng sợ. " Tuy rằng còn chưa bắt đầu chiến đấu, nhưng Hạ Ngôn cũng cảm thụ được khí tức người Phi Vân truyền đến. Sau khi Phi Vân xuất , cũng chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, mặt tái nhợt đột nhiên vẻ tươi cười, gật đầu với Hạ Ngôn. " khinh thường ta!" Hạ Ngôn sững sờ, sau đó ý nghĩ này xông ra trong lòng. Hạ Ngôn từ trong ánh mắt Phi Vân thấy được khinh thường, dường như Phi Vân cũng chân chính coi mình là đối thủ ngang hàng, cũng quá coi trọng Hạ Ngôn. Cũng phải, từ khi Phi Vân tới Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến vẫn chưa từng thua trận. Chỉ e rằng hình thành loại thói quen tất nhiên thắng lợi, cảm thấy ở Hội trường Khiêu Chiến này có ai là đối thủ của nữa. Bởi vì cường giả cảnh giới Linh sư, tất nhiên có khả năng quận thành này tham gia Khiêu Chiến Cực Hạn. Mà dưới Linh sư, lại có kẻ nào là đối thủ của Phi Vân từng là cường giả Linh sư? Phi Vân tự phụ, cũng là tất nhiên! "Hừ! Muốn thắng ta, đâu phải dễ dàng như vậy chứ?" Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, cũng bởi Phi Vân khinh thường mà sinh ra bất cứ dao động nào, trong lòng hờ hững. Phi Vân càng khinh thường, vậy đối với Hạ Ngôn mới càng có lợi. Lý Thiên Luân cũng xuất trong gian phòng thủy tinh, ánh mắt đảo qua người Hạ Ngôn cùng Phi Vân, khóe môi nhếch tia cười quỷ dị. - Hội trưởng! Ngài nghĩ Linh La có cơ hội ? Bát trưởng lão Hạ gia ngồi ngay cạnh Lý Thiên Luân xa, lúc này lão cười thấp giọng hỏi. Từ sau trận tranh đoạt, quan hệ giữa Hạ gia cùng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy liền rất thân cận. Nếu như trước đây, sợ rằng Bát trưởng lão Hạ gia căn bản hỏi vấn đề này, thế nhưng giờ lão hỏi lại thấy có vẻ đột ngột. Lý Thiên Luân cười cười, xoay người lại : - Bát trưởng lão muốn nghe sao? Trong lòng Bát trưởng lão co rút, dáng cười mặt cứng đờ, bắt đầu có chút khẩn trương. Năm vạn kim tệ, đối với Hạ gia mà cũng là món tiền . - Đương nhiên! Tuy rằng sắc mặt Bát trưởng lão có chút căng thẳng, chẳng qua vẫn còn trấn định. - Ta cảm thấy thắng bại giữa hai người bọn họ chia đôi 5-5. Nếu kéo dài thời gian, xác suất Linh La thắng cả Phi Vân. Trong mắt Lý Thiên Luân chợt lóe sáng, sau đó chậm rãi . - Cái gì? chỉ có Bát trưởng lão kinh ngạc, mấy người bên cạnh Lý Thiên Luân cũng kinh ngạc, mắt trợn to. Làm sao Lý Thiên Luân cho rằng Linh La có phân nửa xác suất chiến thắng? Mấy Chấp Thánh đường ở nơi này, cũng nhìn Lý Thiên Luân thể giải thích được.