CHƯƠNG 730: HÀO KHÍ VẠN TRƯỢNG Hầu Phương Lôi vừa đứt lời, Nghiêm Hoa lơ lừng ở đối diện, cũng có lập tức ra tay, mà xoay chuyển ánh mắt, trong mắt lóe sáng, những người khác đương nhiên thể đoán được lúc này suy nghĩ điều gì. Đúng lúc này, đột nhiên linh lực người Nghiêm Hoa lặng yên ổn định chợt điên cuồng bat đầu nổi lên cuồn cuộn. Chỉ trong phân mười cái nháy mắt, liền tức tốc tụ tập đến hai tay, ở trong gian hình thành cái lốc xoáy năng lượng khiến người ta nhìn thấy mà ghê người. - Hạ Ngôn. Nghiêm Hoa trầm giọng quát: - Có thể chống đỡ được kích của ta vừa rồi. Vậy để ta nhìn lại xem thiên tài ngươi lực lượng mạnh như thế nào, tiếp tục tiếp kích của ta đây! Kèm theo tiếng hét lớn, năng lượng cực lớn so với vừa rồi còn mạnh hơn rất nhiều, chợt theo song chưởng của Nghiêm Hoa đánh tới. ngay lập tức bao phủ toàn thân Hạ Ngôn cách đó xa cái dấu tay lớn xuất trong gian, toàn bộ gian đều bị chấn động kịch liệt, dường như sắp bị hùy diệt có thể sụp xuống bẩt cứ lúc nào. Lực lượng kinh người, khiên Phần đông tu luyện giả hô hấp đều tạm thời thể thông thoáng được. Hạ Ngôn cảm nhận được cồ lực lượng này bao phủ xuống, trong hai mắt cũng chợt lóe vẻ phẫn nộ, cơn lửa giận rốt cục bộc phát ra Linh lực màu vàng quanh thân trong khoảnh khắc liền toàn bộ bị triệu tập, ở trước người Hạ Ngôn đồng dạng là hình thành cái lốc xoáy năng lượng màu vàng, mang theo tâng tầng lớp lợp dòng khí gian xoay vòng cách khủng bố. "Vù vù vù vù." Từng dòng khí lãng điên cuồng lưu chuyển, lấy hai người làm trung tâm tản ra khắp bốn phía gian, rất nhanh ngừng lan tràn. Mà các tu luyện giả vốn cách Hạ Ngôn tương đối gần. đều bắt đầu thối lui về phía sau, để tránh khỏi bị vạ lây. Ngay cả Vạn La, Miêu Mỹ Mỹ, lúc này đều thể treo lơ lửng ở chỗ cũ, mà thân ảnh chớp động bay ra ngoài xa cả vạn thước. Lực lượng của họ so với Hạ Ngôn và Nghiêm Hoa, tự nhiên là chênh lệch rất lớn. Mà Hầu Phương Lôi, cũng là sắc mặt tối sầm xuống, quanh thân đoàn hào quang chợt lóe mấy lần. Lão ở ngay cách đó xa, nhưng năng lượng của Hạ Ngôn cùng Nghiêm Hoa phát ra lại hoàn toàn bị ngăn cách ở bên ngoài thân thân thể lão. Vừa rồi lão xa mặt nhiều với Nghiêm Hoa như vậy, chính là hy vọng Nghiêm Hoa có thể nề mặt mũi của mình, quay về Thiên Ngoại Thiên. Nhưng ngờ Nghiêm Hoa vẫn cứ ném mặt mũi của mình ra phía sau, tiếp tục ra tay đối phó với Hạ Ngôn. Nếu phải lo lắng đến Khổng Hàn trưởng lão phía sau Nghiêm Hoa, chỉ sợ lúc này Hầu Phương Lôi kìm nổi phải ra tay rồi! "Ầm.!" Ngay tại giờ khắc này, hai luồng lực lượng cực lớn của Hạ Ngôn cùng Nghiêm Hoa va chạm nhau gian. Tia sáng chói chang gần như tỏa khắp thiên địa! Trong nháy mắt đó, thiên địa đều lâm vào biến sắc, năng lượng tan vỡ. Dirờng như mỗi thanh thần khí công kích bị lực lượng cường đại thúc động, ngừng cắt xé gian này thành từng mảnh. thể đếm được bao nhiêu khe nứt gian tối đen, ràng ánh vào trong tầm mắt của tất cả tu luyện giả. Hai loại hào quang đó rực rỡ chiếu sáng cả bầu trời. "Phù!" Lần này, Nghiêm Hoa vận chuyển lực lượng, đúng là ước chừng đạt tới trăm triệu độ. Mà Hạ Ngôn có thúc dục thần thông, thần khí các loại thủ đoạn, chỉ cần dựa vào tự thân lực lượng, quả thể thoải mái ngăn cản công kích của Nghiêm Hoa lần này. Sau khi Phim ra ngụm máu đỏ sẫm, thân hình Hạ Ngôn chấn động kịch liệt, sau đó ở trong dòng khí. dồn dập thối lui về phía sau. sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng ngay lập tức liền khôi phục lại bình thường. Linh lực màu vàng lưu chuyển toàn thân, nhanh chóng khôi phục lực lượng bị chấn thương trong va chạm vừa rồi. Trong ánh mắt tia sáng lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào người Nghiêm Hoa "Hừ! Dám dùng loại ánh mắt này nhìn ta." Nghiêm Hoa đương nhiên cảm nhện được ánh mắt của Hạ Ngôn, , mặt lộ ra vẻ cười lạnh, chân bước tiếp tới từng buớc, cánh tay lại lần nữa giơ lên. - Chung Viễn Ly! Ngươi còn ra mặt ngăn cản? Nghiêm Hoa kia ngang ngược coi trời bằng vung! Vương Tố Động chủ Ngọc Nữ Động, lúc này kìm nổi, hấp tấp mở miệng với Chung Viễn Ly. Hạ Ngôn dù có mạnh mấy nữa, tại cũng thể là đối thủ của Nghiêm Hoa bước vào cảnh giới Thiên Thần tam cấp. Mà Nghiêm Hoa này, hiển nhiên còn muốn ra tay, nếu cứ tiếp tục Như vậy, Hạ Ngôn tất nhiên phải bị thương nặng. Ánh mắt Chung Viễn Ly sớm ngưng tụ thành tia hào quang như thực chất, toàn thân khẽ run run, trong lòng lão cũng tràn đầy lửa giận. Nghiêm Hoa này quả là quá càn rỡ! - Nghiêm Hoa. cần tới bao lâu, ta có thể. hoàn toàn chiến thắng ngươi! Hạ Ngôn cắn lăng . Hạ Ngôn giơ bàn tay lau vết máu nơi khóe miệng, trong miệng phát ra tiếng trầm thấp, toàn trường đều có thể nghe ràng. - Ah? Nghiêm Hoa nhướng mày cái, cười lạnh càng sâu sắc. - Trừ Phi hôm nay ngươi ở trong này dứt khoát giết chết ta! Nếu , tương lai ngươi tất nhiên nếm mùi vị thua trong tay ta! ngờ lúc này khóe miệng Hạ Ngôn lại lộ ra vẻ tươi cười. Lúc này, lại nở nụ cười, hơn nữa là loại tươi cười lộ ra hào khí vạn trượng. Trong nháy mắt này, vẻ tươi cười của Hạ Ngôn dường như mãi mãi khắc sâu ở trong lòng tất cả tu luyện giả tại đây. Đến ngay cả Hồng Đông Mạc Động chủ Li Thủy Động, đều thoáng sửng sốt chút, trong lòng lên loại tâm tư thể nên lời. - Xem ra, dạy cho ngươi bài học như vậy, vẫn còn đủ đây! Nghiêm Hoa sau lúc hơi lặng người, lắc lắc đầu, nâng bàn tay lên, chính là định đánh ra, linh lực tụ tập hình thành hàng vạn hàng ngàn lợp sóng điên cuồng mãnh liệt! - Dừng tay! Ngay tại thời điểm Chung Viễn Ly chuẩn bị tiếc hết thảy muốn động thủ, tiếng quát lớn từ phía chân trời, đột nhiên quanh quẩn ập xuống. Lập tức, cỗ uy áp linh hồn cuồn cuộn mênh mông liền bao phủ toàn trường. Theo sau đến cái chợp mắt, thân ảnh màu xám trực tiếp xuất ở giữa Hạ Ngôn vàNghiêm Hoa. Là nháy mắt di động! Hơn nữa, đến ngay cả các nhận vật động chủ ba mươi sáu động, đều có phát . - Sư phụ. Nghiêm Hoa vừa nhìn thấy người tới, lông mày hơi nhảy dựng, vội vàng thi lễ. Lực lượng kích động trong khoảnh khắc thu liễm lại, tiêu tán sạch . Người tới, chính là Khổng Hàn, Thái thượng trưởng lão Thiên Ngoại Thiên. Lúc này Khổng Hàn trưởng lão, cũng là vẻ mặt trầm, ánh mắt ngưng lại nhìn chằm chằm Nghiêm Hoa, khí tức đều dường như ngưng kết thành thực thẩ - Oai phong của ngươi lớn. Khổng Hàn trưởng lão ngưng lại thời gian chừng hai cái hô hấp, mới ra những lời này. - Sư phụ! Nghiêm Hoa chấn động thân hình, ánh mắt lủ xuống, dám thêm điểu gì. - Thiên Thần tam cấp lại ra tay với tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng! Cho dù ngươi thắng như thế nào? Lấy cảnh giới Thiên Thần tam cấp đánh bại tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng, hay ngươi nghĩ rằng thắng lợi như vậy, là loại vinh quang sao? Nghiêm Hoa! Khổng Hàn ở trước mặt mọi người, lại thẳng thắn quát mắng Nghiêm Hoa, đủ thấy lửa giận trong lòng Khổng Hàn lúc này. Đối với đệ tử thân truyền Nghiêm Hoa này, Khổng Hàn vẫn luôn rất đắc ý. ở trong số nhiều Thái thượng trưởng lão Thiên Ngoại Thiên, cũng thường xuyên có thể nghe được các Thái thượng trưởng lão khác giáp mặt khen ngợi Nghiêm Hoa. Nhưng hôm nay, quả thực Khổng Hàn động nộ lên rồi. - Đệ tử sai lầm rồi. Lúc này Nghiêm Hoa đương nhiên cũng biết Khổng Hàn nổi giận, nên dám cãi lại, trực tiếp thừa nhận sai lầm. Đương nhiên, trong lòng Nghiêm Hoa cũng hoàn toàn nghĩ như vậy. ở trước mặt nhiều người như vậy mà bị sư phụ Khổng Hàn quát mắng, mặt mũi đều mất hết Đương nhiên cũng dám oán hận Khổng Hàn, nhưng tất cả oán niệm phần lớn lại dồn hết cho Hạ Ngôn. - Giờ theo ta trở về ! Khổng Hàn khoát tay chặn lại, lạnh nhưbăng . Sau đó, Khổng Hàn quay sang phía Hạ Ngôn hỏi: - Hạ Ngôn! Ngươi sao chứ? - Đa tạ Khổng Hàn trưởng lão quan tâm, ta sao. Hạ Ngôn khẽ chắp tay , cũng lộ ra biểu tình gì nhiều. Nghiêm Hoa là đệ tử của Khổng Hàn, đương nhiên tại Hạ Ngôn cũng có hảo cảm với Khổng Hàn cho lắm. - Ừ! Vậy là tốt rồi. Khổng Hàn khe khẽ thở đài trong lòng, ánh mắt lóe sáng nhìn Hạ Ngôn, sau đó lại chuyền ánh mắt nhìn tới chỗ đám người Động chủ Chung Viễn Ly, khẽ gật đâu chào mọi người. Lập tức, khí tức lưu chuyển, rất nhanh vận xuất linh lực. Tiếp theo, các tu luyện giả chỉ nhìn thấy thân ảnh hai người Khổng Hàn cùng Nghiêm Hoa đều biến mất tại chỗ. Trong gian trống rỗng, nhìn thấy bóng đáng hai người. "Đáng tiếc a đáng tiếc! Quả thực rất đáng tiếc." Hồng Đông Mạc lắc lắc đầu, ánh mắt độc đảo qua người Hạ Ngôn, trong lòng liên tục than tiêc. Nếu Khổng Hàn xuất , thi đúng là có trò hay xem rồi. - Hạ Ngôn! Giờ ngươi với ta. Chung Viễn Ly vừa thu hồi khí tức lại, với Hạ Ngôn. - Dạ. Hạ Ngôn lên tiếng trả lời, theo sau quay sang cáo từ Hầu Phương Lôi, Vạn La, Miêu Mỹ Mỹ, tiếp đó thân ảnh theo phía sau Chung Viễn Ly, rời khỏi quảng trường Thống Chiến Viện, rất nhanh bay . - Hạ Ngôn quá mạnh mẽ, ngờ có thể ngăn được hai lần ra tay của Nghiêm Hoa. đáng sợ. - Quả lợi hại! nhưng còn có bước vào cảnh giới Thiên Thần, mà khủngbố như thế. - Đáng tiếc, còn phải đối thủ của Nghiêm Hoa! Vừa rồi nếu Khổng Hàn Thái thượng trưởng lão thân, còn biết như thế nào. Chuyện giữa hai người Nghiêm Hoa cùng Hạ Ngôn tạm thời kết thúc, sau khi hai người đều rời . phần đông tu luyện giả bân tán hồi rỗi cũng đều bắt đầu chậm rãi tản . Tu luyện giả theo trong Bí Cảnh Tinh Đấu nhất cấp ra ngoài, cũng có chuyện với nhau nhiều lắm, đều tự tốp năm tốp ba bay khỏi Thống Chiến Viện. Chỉ duy nhất mình Dương Thu Vân bước vào đến cảnh giới Thiên Thần, lúc này cũng còn hưng phấn và vui sướng nhu truớc nữa. chính mắt nhìn thấy hai lần va chạm giữa Hạ Ngôn cùng Nghiêm Hoa, rất dễ dàng có thể nhìn ra lực lượng của Hạ Ngôn, đúng là còn muốn hùng hậu hơn so với . Còn Chung Viễn Ly, cũng chỉ có thể liên tục kêu lên ở trong lòng hai chữ: "Quái vật". Trong động phủ Tiên Phong Động Cửu Trọng Thiên, bên trong gian phòng, Hạ Ngôn ngôi cái bồ đoàn trong đó. Mà đối diện chính là Chung Viễn Ly Động chủ Tiên Phong Động. Mới vừa rồi Chung Viễn Ly bảo Hạ Ngôn theo mình, đương nhiên là có chuyện muốn với Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn! Ngươi bước lên bậc thang Cửu Thiên? Chung Viễn Ly trầm ngâm hồi, mới mở miệng hỏi, ánh mắt chăm chú nhìn Hạ Ngôn. - Đúng vậy. Hạ Ngôn gật đầu, lưng thẳng tắp. - Ngươi bước bậc thang Cửu Thiên, lại có khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần. Ngươi tiến vào Bí Cảnh Tinh Đấu nhất cấp tu luyện trăm năm, tăng lên cảnh giới của mình từ Linh Hoàng cửu cấp hậu kỳ lên tới đỉnh. Chung Viễn Ly nghe Hạ Ngôn lên tiếng trả lời, gật gật đầu, theo sau vẫn dùng giọng điệu đó tiếp tục . - Đúng vậy, ta thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, ta cũng ràng lắm, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Hạ Ngôn cũng gật đầu, nhíu mày. Linh lực trong cơ thể vận hành nhiêu lần bên trong kinh mạch, thương thế vừa mới bị lực lượng của Nghiêm Hoa chấn động, lúc này cũng hoàn toàn khỏi hẳn. - Hạ Ngôn! Tuy rằng ngươi có bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng lực lượng của ngươi, cũng là tăng lên rất nhiều rất nhiều. Vừa rồi ngươi giao đấu cùng Nghiêm Hoa, các ngươi cũng có mượn dùng lực công kích nào khác đề tăng lên thực lực của mình. Ta cảm nhện được linh lực của ngươi tại vượt qua năm mươi triệu độ. Chung Viễn Ly hơi híp mắt, trong mắt đột nhiên chợt lóe sáng, Hơi thở hơi hơi ngưng kết lại.
CHƯƠNG 731: ÁM HẮC CỐC Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng có điều gì bất ngờ. Những tu luyện giả bình thường Cửu Trọng Thiên, có lẽ thể biết mình cùng Nghiêm Hoa hai người thi triển ra rốt cuộc có bao nhiêu lực công kích. Nhưng với những nhân vật như Chung Viễn Ly, đâu phải tu luyện giả bình thường có thể có thể sánh bằng. Lão cảm giác ra lực công kích của mình đương nhiên là chuyện bình thường. Hạ Ngôn chợt khẽ gật đầu : - Vừa rồi ngăn cản công kích thứ hai của Nghiêm Hoa, ta là dùng toàn lực, đại khái lực công kích linh lực vượt qua sáu mươi triệu độ. Ta ở trong Tinh Đấu Bí Cảnh nhất cấp tuy rằng có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng là linh hồn của ta được đến thăng hoa, thực lực tăng lên còn lớn hơn nhiều so với những tu luyện giả đó tưởng tượng. Đương nhiên toàn lực Hạ Ngôn ở đây, chính là lực công kích linh lực của bản thân. Trước khi Hạ Ngôn tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh đại khái lực công kích linh lực có hơn hai mươi triệu độ, mà từ Tinh Đấu Bí Cảnh ra, liền trực tiếp tăng lên tới sáu mươi triệu độ. Mức độ tăng lên như vậy, quả thực gần như so với tất cả tu luyện giả từ Linh Hoàng cửu cấp đỉnh đột phá đến cành giới Thiên Thần tăng lên còn muốn nhiều hơn. So ra còn nhiều hơn Dương Thu Vân ở trong Tinh Đấu Bí Cảnh nhất cấp đột phá đến cảnh giới Thiên Thần, luận linh lực của bàn thần tại, cũng chẳng qua năm mươi triệu độ lực công kích mà thôi. Ánh mắt Chung Viễn Ly đột nhiên sáng ngời . - Vậy. Hạ Ngôn! Ngươi cảm thấy tại minh cách cảnh giới Thiên Thần, rốt cuộc còn kém bao nhiêu? Là điều gì ngăn cản ngươi bước vào cảnh giới Thiên Thần? Chung Viễn Ly trầm ngâm nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi. - Bầm Động chủ đại nhân! Ta cũng lắm. tại, ta hoàn toàn nắm giữ lực lượng pháp tắc gian cửu trọng. Ta cũng biết, nếu là tình huống bình thường, ta hẳn là có thể lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, đột phá đến cảnh giới Thiên Thần. Hạ Ngôn cũng nhíu mày. - Cái gì? Ngươi hoàn toàn nắm giữ lực lượng pháp tắc gian cửu trọng? Chung Viễn Ly đột nhiên mở to mắt nhìn Hạ Ngôn. - Đúng như thế! Hạ Ngôn gật đầu xác nhận. - ừ nhi? Tại sao có thể như vậy? là quái dị! Chung Viễn Ly nhướng mày, còn thêm, tuy nhiên lần này hiển nhiên phải hỏi Hạ Ngôn, mà là lầm bầm lầu bầu. - Hạ Ngôn! Nghiêm Hoa là đệ nhất thiên tài của Tinh Đấu Điện này mấy vạn năm nay. Từ trước khi ngươi tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh, đến lúc ngươi ra Tinh Đấu Bí Cảnh, đều xuất , hiển nhiên là ôm trong lòng đù loại oán hận đối với ngươi. Hôm nay bị Khổng Hàn trưởng lão mang , tuy nhiên ta xem ra, về sau khẳng định còn tìm tới ngươi gây Phiền toái! Chung Viễn Ly ánh mắt lấp lóe . Hạ Ngôn cũng Có lên tiếng. - quá kiêu ngạo, chấp nhận người khác mạnh hơn . Đối phó với hạng người như vậy, nhất định phải hung hăng chà đạp dưới chân! Hạ Ngôn! Nếu ngươi có thể đánh bại , về sau khẳng định biến xa khỏi tầm mắt của ngươi. Chung Viễn Ly nhếch khóe miệng cười cười - Ta cũng hiểu vậy! Hạ Ngôn ứng tiếng , ánh mắt chợt lóe sáng: - Nhưng. là cảnh giới Thiên Thần tam cấp, thực lực mạnh hơn xa so với ta, tại ta còn phải đối thủ của . Trong lòng Hạ Ngôn đương nhiên cũng muốn ngay mặt đánh bại tên Nghiêm Hoa kia. Chuyện hôm nay, Hạ Ngôn cũng đễ đàng quên như vậy. - chênh lệch này thoạt nhìn thấy lớn. nhưng ý ta muốn , chênh lệch kỳ cũng lớn lắm! Chung Viễn Ly lại nheo mắt nhìn Hạ Ngôn chậm rãi . - ồ? Hạ Ngôn nhướng mày kinh ngạc nhìn Chung Viễn Ly, trước ngực hơi hơi phập phồng chút - Hạ Ngôn! Chung Viễn Ly nghiêm mặt : - tại thực lực của ngươi, có thể so với cảnh giới Thiên Thần nhất cấp mạnh nhất. Mà dựa vào thần thông và thần khí của ngươi, ngươi có thể đủ sức đối kháng với Thiên Thần nhị cấp bình thường. Phải biết rằng, tại ngươi còn chưa có lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc thời gian! khi ngượi bước vào cảnh giới Thiên Thần, thực lực của ngươi lại tăng vọt Đến lúc đó, có loại thần thông nghịch thiên Đại Phân Thân Thuật này, ngươi hẳn có năng lực đối kháng với tên Nghiêm Hoa! Nghe Chung Viễn Ly , Hạ Ngôn thoáng trầm tư suy nghĩ. Tuy nhiên ngay sau đó Hạ Ngôn lại nhíu mày, khẽ lắc đầu : - Nhưng mà tại ta căn bản còn chưa có nắm chắc bước vào cảnh giới Thiên Thần! biết cần bao lâu, ta mới có thể thành công đột phá! - Ừ! Chung Viễn Ly mặt hơi đổi sắc, thanh cũng hạ thấp xuống ít : - ở trong khu vực dưới quyền khống chế của Tinh Đấu Điện chúng ta, có chỗ ngươi có thể thử xem, có lẽ ở nơi đó, ngươi có thể thu được kỳ ngộ đột phá chừng! - Nơi này, là ở phương bắc cách Tinh Đấu Điện năm trăm vạn dặm, tên gọi là Ám Hắc Cốc. số tu luyện giả Linh Hoàng cửu cấp đỉnh Tinh Đấu Điện, đều tới nơi đây lịch lãm, tìm kiếm cơ duyên đột phá Thiên Thần. Tuy nhiên, nơi đây cũng Phi thường hung hiểm, xem như là trong mấy khu vực hung hiểm ở Tinh Đấu Điện, ở chỗ sâu của nó, thường thường có số linh thú lợi hại xuất , thậm chí còn từng có hung thú thường lui tới ở chỗ sâu trong địa phương Ám Hắc. - Ám Hắc Cốc cũng đồng dạng có rất nhiều bảo bối, đủ các loại quả Phi thường quý hiếm trợ giúp rất lớn với tu luyện giả chúng ta, cũng đều có sinh trưởng. Ngay cả ta cũng tới đó ít lẩn. Chung Viễn Ly nhìn Hạ Ngôn liên tục . - Ám Hắc Cốc? Hạ Ngôn nhăn mày lại, cũng quen thuộc với cái tên này. Tuy nhiên điều này cũng bình thường, vào Tinh Đấu Điện bao lâu, trong đó hơn phân nửa thời gian, đều ở bên trong gian Hỗn Độn. - Đúng vậy! Hạ Ngôn! Có lẽ ở nơi đó ngươi có thể đột phá cảnh giới trở thành thịên Thần! Đương nhiên, lịch lãm này mình mới hữu hiệu nhất, cho nên ta cùng với ngươi. Đồng thời, ngươi còn phải đề phòng cẩn thận ám toán của mấy tên tiểu nhân bụng dạ khó lường. mặt Chung Viễn Ly mơ hồ tia sát khí, thanh trầm thấp với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tu luyện càng nhanh, như vậy tiếp nhận chức vị Động chủ của có thể tính lại càng lớn. Đối với những Động chủ ba mươi sáu Trọng Thiên bọn họ mà , lực hấp dẫn tiến vào Thiên Ngoại Thiên tu luyện tuyệt đối là rất lớn. - Ta hiểu rồi! Hạ Ngôn hít vào hơi, chợt gật đầu : - Vậy ta lập tức chuẩn bị, mau chóng tới địa phương Ám Hắc, hy vọng ở nơi đó ta có thể thu được đột phá. Sau đó, trở về lại Tinh Đấu Điện. Ánh mắt của Hạ Ngôn liên tục lóe sáng. Địa phương Ám Hắc này là khu vực dưới khống chế của Tinh Đấu Điện, đại khái ở cách bắc bộ thành Tinh Đấu năm trăm vạn dặm. Cách thành Tinh Đấu quả tính là xa, phải biết rằng khu vực thành Tinh Đấu nắm trong tay, đường kính đạt tới hơn triệu vạn dặm. Đương nhiên, trong khu vực Tinh Đấu Điện, chỗ tu luyện giả tụ tập nhiều nhất vẫn là thành Tinh Đấu cùng với vô số bộ lạc phụ cận thành Tỉnh Đấu. Mà nếu có đủ thực lực, ai đám ở dài hạn trong những khu vực hoang dã đó, những địa phương nguy hiểm đó? "Đợi đến khi mình bước vào cảnh giới Thiên Thần, liền có năng lực chống lại tên Nghiêm Hoa kia Hôm nay ở Thống Chiến Viện Cửu Trọng Thiên, mình đối mặt với Nghiêm Hoa hoàn toàn bị rơi vào thế hạ phong." Hạ Ngôn đương nhiên thích loại cảm giác này. - Tốt lắm! Chung Viễn Ly vừa lòng gật đầu. Bên trong gian phòng tại động phủ Li Thủy Động Cửu Trọng Thiên. - Động chủ! Ngài tìm ta! Theo đạo khí tức đột nhiên ập tới, gã tu luyện giả hắc y, rất nhanh ra trong gian phòng, cung kính với Hồng Đông Mạc đứng chắp tay sau lưng đưa lưng về phía . - Ừ! Hồng Đông Mạc khẽ nhích hai vai cái, tức tốc xoay người, ánh mắt hơi hơi nheo lại, thanh trầm thấp : - Cung Phương Hòa! Ta gọi là ngươi tới, là có việc cần ngươi làm! Ánh mắt Hồng Đông Mạc hơi hạ thấp đảo qua mặt Cung Phương Hòa - Động chủ đại nhân cứ việc phân phó! Cung Phương Hòa mặt chút đồi sắc, cũng chút do dự ứng đáp. Hồng Đông Mạc nhìn Cung Phương Hòa, vừa lòng gật gật đầu. Cung Phương Hòa này tại là Nguyên lão bên trong Li Thủy Động, trong vài người tín nhiệm nhất. Hơn nữa, chỉ có như thế thực lực bản thân của Cung Phương Hòa ở bên trong Li Thủy Động, cũng coi như rất mạnh mẽ. Toàn bộ Li Thủy Động có thể tìm ra nguyên lão thực lực mạnh hơn Cung Phương Hòa tuyệt đối quá mười người. - Chuyện này chỉ có thể ngươi biết, ta biết, tuyệt đối thể để người thứ ba nào biết! Hồng Đông Mạc khẽ hít vào hơi, mặt đầy vẻ nghiêm túc, đúng là cách truyền . - Dạ! Cung Phương Hòa trả lời ngắn gọn. - Bắt đầu từ bây giờ, ngươi ngay đến Nhất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện, giám thị cửa ra vào Tinh Đấu Điện. Nêu nhìn thấy tên tiểu tử Hạ Ngôn Tiên Phong Động kia, đuổi theo , tới vùng hoang dã nào đó, hãy đánh chết . Chú ý, nhất định thể để bất cứ người nào phát . Sau khi giết chết tiểu tử này, lập tức quay lại báo cho ta! Ánh mắt độc của Hồng Đông Mạc như thanh đao nhọn, ngay cả gian đường như đều có thể bị đâm thủng. "Cung Phương Hòa là cường giả cảnh giới Thiên Thần tam cấp, đánh chết Hạ Ngôn, tuyệt đối phải là chuyện khó! Hơn nữa, hoàn toàn có thể làm được thần hay quỷ biết!" Hồng Đông Mạc thầm nghĩ trong lòng. - Dạ! Vậy ta ngay Nhất Trọng Thiên chờ! Cung Phương Hòa khẽ cúi đầu, kiên định lên tiếng, chợt lắc mình cái biến mất trong động phủ Li Thủy Động. Rời căn phòng nhanh chóng bay về phía lối ra vào trọng thiên. "Hừ! Hạ Ngôn! Lần này ta phải cho ngươi vĩnh viễn biến mất thế giới này! Cái gì thiên tài. cũng phải hoàn toàn ngã xuống cho ta!" Ánh mắt Hồng Đông Mạc liên tục lóe sáng. "Vù!" bóng trắng liên tục vượt qua các cánh cửa trọng thiên, rất nhanh Liền xuống tới Nhất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện. Thân ảnh màu trắng này chính là Hạ Ngôn vừa mới cáo biệt cùng Động chủ Chung Viễn Ly. Sau khi rời động phủ Tiên Phong Động, Hạ Ngôn liền chuển bị lập tức tới địa phương Ám Hắc. Tự thân Hạ Ngôn cũng cần chuẩn bị gì, tất cả thủ đoạn bảo mệnh đều ở người, cho nên Hạ Ngôn có thể xuất phát bất cứ lúc nào. "Lập tức tới cửa chính Tinh Đấu Điện rồi!" Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới trước, sau vài lần hô hấp, thấy cửa chính Tinh Đấu Điện trước mắt. Hạ Ngôn còn nhớ tình cảnh lúc trước khi mình vừa mới tiến vào Tinh Đấu Điện. Mà tại, thời gian qua hơn trăm năm. "Chờ ta thành công bước vào cảnh giới Thiên Thần, bớt thời gian tới bộ lạc Thổ Ti, xem Phương Mộ Vũ cùng Chung Vô Hoa thế nào. Còn ngoại công nữa, cũng vậy lâu ta gặp ông ấy." đám ý niệm lên trong đầu Hạ Ngôn. Tuy nhiên thoáng cái, những ý niệm trong đầu này hoàn toàn bị Hạ Ngôn đè xuống. ở phụ cận cửa chính Tinh Đấu Điện, bóng người giương mắt nhìn. "Đến đây rồi!" "Động chủ đại nhân phán đoán quả nhiên sai! Hạ Ngôn này vậy còn quá nhanh muốn rời Tinh Đấu Điện, ta ở chỗ này chờ , thời gian chỉ mới đến ngày! ở trong Tinh Đấu Bí Cảnh có thành công đột phá. tại là nhẫn nhịn được, muốn ròi Tinh Đấu điện tìm kiếm cơ duyên đây! Với cá tính của như vậy, khẳng định cam tâm chờ cả ngàn năm đợi Bí Cảnh mở ra lần tiếp theo!" Ánh mắt của Cung Phương Hòa bắn ra hai tia sáng, rồi ngay sau đó lại dần dần biến mất
CHƯƠNG 732: CHIẾN ĐẤU TRONG RỪNG Sau khi rời thành Tinh Đấu, Hạ Ngôn vẫn thẳng hướng bắc bay , ngang qua số bộ lạc lớn đồng nhất ngoài thành. Bóng trắng lặng yên xẹt qua lướt về phía chân trời. Hạ Ngôn cũng có sử dụng nháy mắt di động, nháy mắt di động mặc dù tốc độ nhanh, nhưng cũng phải tiêu hao rất nhiều linh lực. Hơn nữa, sử đụng nháy mắt di động cũng phải có hạn chế, phạm vi di động, chỉ có thể trong phạm vi gian nắm trong tay của mình. Cho nên, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần, chỉ sợ bình thường cũng sử dụng nháy mắt di động chạy . Lần này Hạ Ngôn tới địa phương Ám Hắc, là tìm kiếm cơ duyên đột phá cảnh giới Linh Hoàng trở thành thịên Thần. Việc này chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể đạt được, cho nên Hạ Ngôn cũng sốt ruột mau mau đến địa phương Ám Hắc lắm. "Vù!" "Vù!" Bóng trắng vừa lướt qua ở phía sau ngoài mấy ngàn dặm. bóng người màu đen, cũng luôn duy trì cùng tốc độ với Hạ Ngôn. Bóng người màu đen này chính là Cung Phương Hòa nguyên lão của Li Thủy Động. Cung Phương Hòa là cảnh giới Thiên Thần tam cấp, phạm vi thần thức có thể cảm nhận được phải lớn hơn nhiều so với Hạ Ngôn tại. ở phía sau Hạ Ngôn hơn mấy ngàn dặm vẫn có thể tập trung ràng vào Hạ Ngôn, nhưng ngược lại Hạ Ngôn thể biết tồn tại của . "Nơi này. rời xa thành Tinh Đấu trăm vạn dặm rồi!" Sau mấy canh giờ, Cung Phương Hòa xoay chuyển ánh mắt, trong lòng thầm tính khoảng cách. ở ngoài trăm vạn dặm, các bộ lạc tu luyện giả tụ tập, dần dần thưa thớt hẳn . Có lúc thậm chí trong vòng mấy chục vạn dặm, cũng có bộ lạc thứ hai nào tồn tại. "Ra tay ở chỗ này, còn có thể bị ít tu luyện giả phát ! Trước nên nóng nảy, chờ chút! Hạ Ngôn này vẫn về hướng bắc. là muốn tìm kiếm cơ duyên đột phá Thiên Thần. ồ! Dường như là tới địa phương Ám Hắc! Địa phương Ám Hắc quả là chỗ tốt nhất! Rất nhiều tu luyện giả Tinh Đấu Điện đều từng tới địa phương Ám Hắc. Ta. ở ngàn năm trước cũng từng qua địa phương Ám Hắc mấy lần, ở nơi đó tìm được ít các loại quả và các tài nguyên quý báu!"Trong lúc Phi hành, trong đầu Cung Phương Hòa liên tục nổi lên các ý nghĩ, trong hai mắt lấp lóe tia sáng hung ác. Cho dù là với tốc độ của Hạ Ngôn, năm trăm vạn dặm này, cũng phải Phi hành ước chừng ba mươi canh giờ. ngày này, thân hình trắng xóa của Hạ Ngôn hơi ngừng lại trong gian chút, ánh mắt nhìn khu vực hoang dã rộng lớn phía trước. "Phía trước này, chính là phạm vi bên ngoài địa phương Ám Hắc! Động chủ đại nhân , toàn bộ địa phương Ám Hắc Phi thường rộng lớn, khu vực trung tâm lại trùng trùng điệp điệp nguy cơ!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. nhiều ngày, dọc theo đường , nhưng ra Hạ Ngôn gặp phải mấy nhóm tu luyện giả. Tuy nhiên tốc độ Phi hành của hai bên đều. rất cao, chỉ nhoáng qua cái, liền cách xa nhau mấy trăm dặm rồi. Cho nên mặc dù là tu luyện giả bay ngang mặt cũng gần như sinh ra giao tiếp gì, thậm chí ngay cả tướng mạo đối phương, đều rất khó thấy . Hạ Ngôn phát ra thần thức, lấy chính nùáh làm trung tâm, chung quaũh khu vực mấy ngàn dặm đều dò xét lần. "Quả hề ít tu luyện giả! Trong vòng phụ cận ngàn dặm này có bốn khí tức khá mạnh! Tuy nhiên. biết trong bốn khí tức này, có khí tức của dã thú hay !" Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, suy nghĩ lúc, sau đó thân hình chớp động cái, chợp mắt xuất tại địa phương ngoài mấy ngàn dặm. Tới khu vực bên ngoài địa phương Ám Hắc này, dĩ nhiên Hạ Ngôn phải giảm chậm lại tốc độ của mình, đồng thời phóng thần thức bao trùm khu vực chung quanh ngàn dậm, hết thảy khí tức tương đối mạnh, đều bị thần thức của Hạ Ngôn càm nhận. Đương nhiên, nếu thục lực tu luyện giả cao hơn Hạ Ngôn rất nhiều, Hạ Ngôn cũng thể cảm ứng được khí tức của bọn họ. Hạ Ngôn cũng có dừng lại lâu ở vùng ven địa phuong này, chỉ hơi tạm dừng chút, liền chuyển động thân ảnh bay sâu vào trong. Địa phương Ám Hắc này địa hình rất phúc tạp, rừng rậm, đầm lẩy, có thể thấy ở bất cứ chỗ nào. Từng cái từng cái vực sâu thấy đáy. ra trong tầm mắt Hạ Ngôn. Động vật yếu bình thường cũng rất nhiều, tuy nhiên khí tức của chúng yếu ớt, tự nhiên Hạ Ngôn chú ý chúng lắm. Những dã thú này, thậm chí hề có tính, công kích. Biết Hạ Ngôn vào địa phương Ám Hắc, Cung Phương Hòa cũng chỉ lúc sau, tiến vào địa phương Ám Hắc. Bởi vì nơi này còn là khu vực ven ria, Cung Phương Hòa chắc chắn Hạ Ngôn khẳng định ngừng vào sâu bên trong, cho nên cũng có đuổi tới. Tới trung tâm địa phương Ám Hắc, Hạ Ngôn nếu có chết tỷ lệ bị phát càng khó hơn. Ở chỗ sâu trong địa phương Ám Hắc, có rất nhiều hiểm nguy ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần đều thể ngăn chống, Hạ Ngôn có chết ở trong đó, cũng là chuyện rất bình thường. Tinh Đấu Điện cho dù muốn điều tra. cũng rất khó tìm ra manh mối. Ước chừng Phi hành han bốn canh giờ, địa phương Ám Hắc này vẫn còn vô biên vô hạn. chỉ có điều Hạ Ngôn cũng thông qua thân thóc đọ thám, biêt số tu luyện giả cùng số lượng dã thú càng ngày càng nhiều. Khí tức của những thú này tuy rằng rất mạnh, tuy nhiên đại khái cũng chỉ tương đương với Địa Hành Long, Hạ Ngôn nhìn thấy ở Phân thế giới Quang Ly. Dã thú như vậy, đương nhiên đẫn tới hứng thú của Hạ Ngôn. Cho dù giết chết thu hoạch tài liệu thân Địa Hành Long, cũng bán được bao nhiêu Nguyên Đan. Hạ Ngôn kỳ là rất muốn gặp con linh thú, có thực lực cùng cấp với tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần nhất cấp của nhân loại. Gặp được linh thú như vậy, chỉ có thể thông qua chiến đấu có thể đạt được cơ duyên đột phá, mà còn có thể giết chết nó, thu lấy tài liệu quý báu thân thể nó để bán , đồi lây rât nhiêu Nguyên Đan. Tài liậu thân linh thú giá trị vô hạn. Bình thường luyện chế thần khí cao cấp, đều cần các loại tài liệu thân linh thú! - ồ? - Phía dưới kia dường như là loại linh thảo! Hạ Ngôn tập trang ánh mắt nhìn vào bên trong cái thung lũng, đám thực vật màu sẳc tươi đẹp sinh trưởng trong đó. Bình thường các loại linh thảo khoáng thạch V.V..., cũng thể thông qua thần thức điều tra được, cho nên phải tìm tới chúng, cũng chỉ có thể giáp mặt, dùng ánh mắt trực tiếp nhìn vào chúng. Mà ở địa phương Ám Hắc này địa hình phức tạp như thế cho dù là nhãn lực của tu luyện giả cảnh giới Thiên Thầạ tầm mắt cũng phải bị chướng ngại rất lớn, tầm mắt thể nhìn khắp mọi ngõ ngách được. Cho nên, cho dù là tu luyện giả thực lực hơi thấp, chỉ cần lá gan cũng đủ lớn cộng với vận khí tốt cũng có thể tìm được vài bảo bối quý hiếm trong địa phương Ám Hắc này. Tâm thần hơi vừa động, Hạ Ngôn thân ảnh Liền từ trung hạ xuống. Nếu vô tình gặp phải linh thảo, tự nhiên thể bỏ qua. Hơn nữa bình thường linh thảo ở vùng hoang dại, giá trị đều khá cao, cao hơn xa linh thảo cùng cấp bậc gieo trồng. - ồ? sai! Tới gần, Hạ Ngôn lập tức có thể nhận ra cấp bậc của linh thảo này, ngờ là gốc cây linh thảo lục cấp. gốc cây linh thảo lục cấp hoang dại, giá trị cũng có thể đạt tới mấy vạn viên Nguyên Đan. Đương nhiên, nếu muốn thu thập loại linh thảo lục cấp hoang dại này cũng rất khó. Hạ Ngôn vừa mới tiến vào địa phương Ám Hắc lâu, tìm được linh thảo lục cấp, vận may quả tệ. Bắt đầu vận dụng linh lực, Hạ Ngôn khẽ động tâm niệm hái cây linh thảo lục cập thu vào trong gian nhẫn Linh La. Theo sau Hạ Ngôn hơi híp mắt lại, ánh mắt chiếu vào trong cổc, cây rừng quá nhiều tầm mắt ở trong đó bị che chắn lớn. "Ta Phi hành trung, tuy rằng tốc độ nhanh, nhưng rất nhiều linh thảo, khoáng thạch tài nguyên các thú; ta đều rất khó phát . ừ. Cứ tiếp tục bay sát mặt đất này xâm nhập vào !" Hạ Ngôn ngẫm nghĩ lúc, linh lực dưới chân phụt ra, thân ảnh lại bay sát mặt đất. Trong khi rất nhanh bay , ánh mắt Hạ Ngôn cũng cẩn thận quan sát tình hình khắp bốn phía. Tuy nhiên, các loại linh thảo tài nguyên quả thực rất thưa thớt, liên tiểp vài canh giờ trôi qua, Hạ Ngôn cũng có phát cây linh thảo thứ hai nào, ngay cả linh thảo cấp thấp cũng có. Ngược lại phát ít hài cốt của nhân loại và dã thú. Quả tu luyện giả chết ở địa phương Ám Hắc này rất nhiều. Đúng lúc này, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên lóe sáng, thân ảnh cũng từ từ dừng lại. "Phía trước ngàn dặm, đường như có đánh nhau!" Trong thần thức của Hạ Ngôn cảm ứng được mười mấy cổ đao động linh lực, hơn nữa Phi thường kịch liệt, giống như chiến đấu. Từ lúc tiến vào địa phương Ám Hắc, Hạ Ngôn cảm ứng được dao động linh lực cũng ít, tuy nhiên phần lón đều là Phi hành rất nhanh, tự nhiên Hạ Ngôn cũng để ý lắm. Mà ầiện tại mười mấy dao động linh lực này, lại là bất động ở tại chỗ, hơn nữa linh lực phát ra kịch liệt, hiển nhiên là trong chiến đấu với nhau dữ dội. Với tốc độ của Hạ Ngôn, mặc dù là tại địa hình phúc tạp này, trong lần hô hấp cũng có thể bay được năm mươi dặm. Khoảng cách ngàn dặm, dưới tình huống sử dụng nháy mắt di động, thời gian cũng chỉ hai mươi lần hô hấp mà thôi là có thể đuổi tới chỗ đó. "Vù!" Bên trong rừng rậm, thân ảnh màu trắng nhanh như sao băng. "Ầm!" "Ầm ẩm ầm!" - Phó Thanh! cẩn thận chút, đừng bị nó trực tiếp đánh trúng! - Dạ! Đại ca! ở trong mảnh đát hoang dã, hơn mười thân ảnh tu luyện giả vây công con dã thú bốn chần toàn thân lấp lánh ánh vàng. Con dã thú này thân hình cũng lớn, thân thể dị thường linh hoạt, trôi đầu có cái sừng đen dài, trước ngực còn có dúm lông màu đen. Tuy nhiên, đôi móng vuốt của dã thú màu vàng này lớn, vô cùng sắc bén. Nơi trảo ảnh qua, linh lực đao động kịch liệt, trong vòng sát thương của linh lực này hết thảy đều hóa thành bột phấn. Trong số hơn mười tu luyện giả này, lúc này có tám người chiến đấu kịch liệt cùng con dã thú. mà sáu bảy người khác, bao vây ở bên ngoài phòng ngừa dã thú đột nhiên bỏ chạy. người dã thú liên tục bị đánh trúng nó tiu lên ngừng. Con dã thú này phải linh thú, trí tuệ cũng cao lấm, bị tám gã tu luyện giả vây ở bên trong, đa số công kích đều có hiệu quả gì. Tuy nhiên trong phạm vi phụ cận vạn thước này, đều sớm trở thành phế tích, tu luyện giả cảnh giới Lỉnh Hoàng cảnh giới hơi thấp chút, ngay cả trong vòng phụ cận vạn thước này cũng thể tới gần, bẵng chỉ sợ cũng bị những năng lượng tứ tán này trực tiếp giết chết. - Phòng ngự của con Kim Cổ Thú đúng là mạnh, da thịt người nó; chỉ sợ đều có thể so sánh với thần khí phòng ngự trung cập. mà lại cần thúc động linh lực! gã tu luyện giả ở bên ngoài, ánh mắt lóe sáng khẽ lắc đầu Kim Cổ Thú, là loại thú am hiểu tốc độ cùng phòng ngự, luận về thực lực ở trong phần đông dã thú xem như khá lợi hại, thậm chí có số linh tôn, chỉ riêng về thực lực đều thế so sánh với Kim cổ Thú. Tuy nhiên. Kim cổ Thú chung quy chỉ là dã thú, trí tuệ thấp, cho nên rất nhiều tu luyện giả tạo thành đội ngũ săn bắn, đều thích tìm kiếm đánh chết những con dã thú này. Thực lục dã thú và linh thú như nhau, nhưng linh thú khó giết hơn gấp bội lần so với dã thú.
CHƯƠNG 733: KIM CỔ THÚ CUỒNG BẠO - Phòng ngự dù có mạnh mấy nữa, có Hứa Khánh đại ca ở đây, cũng có thể giết chết nó như thường! gã mặc thanh bào ở bên cạnh, gật đầu ánh mắt sáng ngời rất nhanh . - Điều đó đương nhiên! Hứa Khánh đại ca là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, thợ săn ba sao của Công hội thợ săn! Người kia cũng tán thành . Mấy tu luyện giả bao vây bên ngoài này đều là thực lực cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp. Mà tám người bên trong vòng vây đánh giết Kim cổ Thú, có người bước vào cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, còn những người khác, cũng đều là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp. Thực lực của đội ngũ thợ săn này chỉ là đội ngũ quy mô , nhưng thực lực tổng thể cũng tương đối mạnh, nên mới dám xâm nhập tới chỗ này của địa phương Ám Hắc. - ô? Hướng nam có người tới gần! Tu luyện giả hắc bào chợt biến sắc, nhíu mày . ở chung quanh thân thể mấy người bọn họ. đều. có từng đoàn linh lực vận chuyển bao quanh thân thể, có tác dụng để chống đỡ năng lượng của trận chiến đấu kịch liệt giữa Kim cổ Thú cùng đám người Hứa Khánh trong kia lan tràn trúng phải. - Ừ! Quả có tu luyện giả tới gần. Tuy nhiên. khí tức tính, là mạnh lắm, phỗng chừng cũng chỉ là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp hoặc bát cấp thôi! Gã mặc thanh bào cảm ứng chút, nhướng mày cái đáp. Bọn họ ở trong này đánh giết Kim Cổ Thú, đương nhiên cũng lo lắng có đội ngũ săn bắn khác xuất cướp đoạt, cho nên lúc nào cũng phóng thần thức tra xét ở phụ cận có người tới gần hay . - Thạch Trang Kỳ! Ngươi ngăn người này lại, cứ nơi này có Kim Cổ Thú, Phi thường nguy hiểm, để vòng đường khác, nên ngang qua đây! Người mặc hắc bào thoáng trầm ngâm, sau đó mở miệng với người bên cạnh so ra có vẻ trẻ tuổi hơn. - Được! Người trẻ tuổi đó lên tiếng trả lời, theo sau thân ảnh chớp động, hướng về phía nam rất nhanh tới. Sau thời gian vài lần hô hấp! "Ồ?" "Người này. là người trong số mười mấy khí tức kia! Chẳng lẽ, tới ngăn cản ta?" Hạ Ngôn thấy trước mắt dần dần xuất thân ảnh, thân hình khỏi hơi chậm lại chút, rồi dừng lại. - Chào! Người tới là Thạch Trung Kỳ. đợi Hạ Ngôn mồ miệng chuyện, Thạch Trung Kỳ bình thần cất tiếng chào. vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, kỳ cũng hơi có chút sửng sốt, bởi vì Hạ Ngôn thoạt nhìn rất trẻ tuổi, so với mình còn trẻ han nhiều, thế mà trẻ tuổi như vậy cũng có thực lực cảnh giới Linh Hoàng thất cấp thậm chí là bát cấp, quả khiến cho Thạch Trung Kỳ có chút ngờ. - Đội ngũ thợ săn chúng ta đánh giết con Kim Cổ Thú trưởng thành ở phía trước, nơi đó Phi thường nguy hiểm, cho nên Phiền ngươi vòng đường khác ! Thạch Trung Kỳ mặt mang theo ý xin lỗi nhàng với Hạ Ngôn. - Kim Cổ Thú? Dã thú? Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời. tại tuy rằng Hạ Ngôn còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng lại hoàn toàn nắm giữ lực lượng phép tắc gian cửu trọng. Tu luyện giả cỡ như thếch Trung Kỳ, đương nhiên thể nhìn ra cảnh giới của Hạ Ngôn. Hơn nữa, Hạ Ngôn còn tu luyện Đại Tàng Thuật, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần nhất cấp, nhị cấp, chỉ sợ đều thể nhìn thấu cảnh giới thực của Hạ Ngôn. Mà Hạ Ngôn ngược lại có thể nhìn ra Thạch Trung Kỳ này thực lực là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp. - Xin chào! Ta là người của Tinh Đấu Điện tới địa phương Ám Hắc lịch lãm. Ngươi vừa mới Kim cổ Thú kia, ta còn chưa bao giờ gặp qua, rất ngạc nhiên, biết có thể tới xem được ? Hạ Ngôn nhìn Thạch Trung Kỳ cười hỏi. - Ồ? Thạch Trung Kỳ thân hình hơi nhích động, bộ dáng có vẻ khó xử. - Ngươi yên tâm! Ta chì qua đó xem thôi! quấy nhiễu gì các ngươi! Hạ Ngôn nheo mắt lại, tiếp tục . "Dịch Phong thực lực của người này là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp, hơn nữa người này trẻ tuổi như thế hẵn là có uy hiếp gì với chúng ta Hơn nữa người này còn là người của Tinh Đấu Điện." Thạch Trang Kỳ, vừa xoay chuyển tròng mắt, vừa rất nhanh lóe lên ý niệm trong đầu. - Được rồi! Thạch Trung Kỳ gật gật đầu với Hạ Ngôn: - Ngươi theo ta! "Vù! Vù!" - Đây là Kim cổ Thú? Hạ Ngôn rất nhanh liền nhìn thấy con dã thú hình thể to lớn đại khái bằng hai ba người trưởng thành, toàn thân da lông màu vàng, liên tục rống lên từng hồi giận dữ, từng đạo từng đạo móng vuốt chụp tới, kèm theo lực lượng gào thét dường như có thể xé rách gian. Linh lực ở trong cơ thể hơi vận chuyển. Hạ Ngôn liền thoải mái ngăn cản những năng lượng tứ tán tung tóe kia - Thạch Trung Kỳ? Gã mặc hắc bào nhìn thấy thếch Trung Kỳ dẫn theo tu luyện giả áo bào trắng tới đây, nhướng mày. - Dịch Phong đại ca, là tu luyện giả của Tinh Đấu Điện thành Tinh Đấu, là tới địa phương Ám Hắc lịch lãm. có thấy qua Kim Cổ Thú cho nên muốn đến xem! Thạch Trang Kỳ vội chì Hạ Ngôn với Dịch Phong. - Chào các vị thợ săn! Hạ Ngôn ôm quyền mỉm cười : - Ta chỉ xem náo nhiệt, ảnh hưởng tới các người. Hạ Ngôn nhìn thấy trước ngực những người này đều đeo huy hiệu thợ săn, hiển nhiên là thợ săn tinh cấp của Công hội thợ săn. - ừ! Mấy người bao vây bên ngoài, cũng hướng về phía Hạ Ngôn Khẽ gật đầu. Tuy nhiên trong ánh mắt, đều mang theo chút vẻ đề phòng. Đám tám người Hứa Khánh chiến đấu kịch liệt cùng Kim cổ Thú, tự nhiên là có thời gian chú ý tới bên này. "Kim Cổ Thú này phòng ngự mạnh! Da lông đó có thể so với thần khí phòng ngự trung cấp, hoàn toàn có thể luyện chế được mấy bộ." Hạ Ngôn khỏi thầm nghĩ trong lòngT nhìn thấy tám tu luyện giả kia, ít người đều sử dụng thần khí công kích trực tiếp đánh trúng Kim Cổ Thú, nhưng lại phá được phòng ngự của Kim cổ Thú, nhiều lắm là đâm ra chút vết máu trôi thần Kim Cổ Thú. "Tám người này hiển nhiên phải lần hai lần chung sức săn giết dã thú, bọn họ phối hợp thực ăn ý!" Hạ Ngôn hơi nheo mắt lại, nhìn động tác của tám tu luyện giả. Tám người này hợp lực vây công Kim Cổ Thú, có thể kẻ hở. Loại hình thức bao vây đánh giết này, đối phó với dã thú rất hữu hiệu. Nhưng xem ra Kim Cổ Thú này trí tuệ tương đối cao, loại phương thức vây công này chỉ sợ cũng khó có hiệu quả. "Người mặc lam bào kia là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, lực công kích bộc phát ra vượt qua mười triệu độ! Mỗi lần đánh trúng Kim Cổ Thú, đều làm cho Kim Cổ Thú rít gào liên tục!" Hạ Ngôn rất nhanh phân tích trận chiến đấu kịch liệt tại trường: "Kim Cổ Thú phòng ngự tuy rằng mạnh, tuy nhiên nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng bị đánh chết. Ta thấy nhiều lắm cũng tiếp qua thời gian tàn nén nhang, Kim Cổ Thú bị đánh chết." Lúc này Kim Cổ Thú muốn chạy trốn, nhưng bát kể phá vây hướng nào cũng đều lập tức bị đánh bật trở lại. lớp da lông màu vàng cũng dần dần bị nhuộm thành màu máu. Cặp đồng tử vằn tia máu đỏ của nó trọn trừng tròn xoe. - Grừ! "Ầm!" "Phù!" - xong! Kim Cổ Thú này sắp cuồng bạo rồi! Hứa Khánh, người duy nhất có cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, cao giọng quát to: - Mọi người mau lui lại! Kim Cổ Thú cuồng bạo, ngàn vạn lần được để nó đánh trúng chính diện! Bảy người kia căn bản cần Hứa Khánh , cũng nhanh chóng "vù" cái thổi tui về phía sau. Từng đoàn từng đoàn năng lượng hung bạo ngừng khuấy động gian. Vô số dòng khí linh, lực ngừng công kích ra bốn phương tám hướng, Hạ Ngôn cảm nhận được mặt đất dưới chân, đều chấn động kịch liệt cả lên. mặt đât nham thạch cứng chắc, vậy mà xuất mấy trăm vết nứt tối đen. Mà con Kim Cổ Thú vốn khí tức càng ngày càng yếu, ngờ lực lượng lập tức lại tăng vọt Toàn bộ thân hình đều tăng lớn gập đôi, nhất là đôi móng vuốt lại biến thành màu đỏ sẫm nhìn thấy ghê người. - Trời ạ! ngờ lại cuồng bạo rồi! Thạch Trung Kỳ kinh hoàng kêu tiếng, sắc mặt lập tức đều trở nên trắng bệch. - Kim Cổ Thú này bình thường cũng cuồng bạo sao? Hạ Ngôn đứng cách Thạch Trung Kỳ xa. tự nhiên hỏi câu. - Ừ! Trong mấy năm nay, chúng ta giết chết ít Kim Cổ Thú trường thành ở các hiểm địa, nhưng chỉ có hai lần vào thời khắc cuối cùng Kim Cổ Thú tiến vào trạng thái cuồng bạo. Kim Cổ Thú sau khi cuổng bạo cực kỳ hung hãn, tuy rằng phòng ngự giảm xuống rất nhiều, nhưng mà công kích lại vượt hơn xa Kim Cổ Thú bình thường. Thạch Trung Kỳ trầm trọng gật gật đầu, sắc mặt lại từ màu trắng chuyển thành màu đỏ. Hạ Ngôn cũng gật gật đầu, Thạch Trung Kỳ sai. tại lực lượng của Kim Cổ Thú ngờ tăng lên gần gập đôi, hơn nữa tốc độ cũng tăng lên mảng lớn. vốn trước đó tu luyện giả có thể dễ dàng tránh thoát công kích của nó, lúc này chỉ sợ cũng khó có thể thoải mái tránh né. - Ta đến ngăn chặn nó, các ngươi toàn lực công kích, mau chút giết chết nó! Thân ảnh Hứa Kháah sau khi lui về phía sau, lập tức lớn tiếng hô hào. Rồi lập tức cắn răng cái, thân ảnh bay thẳng tới, đạo kiếm quang đen nhánh cũng từ trong cơ thể quét tới hướng con Kim Cổ Thú cuôngbạo kia. - Tất cả đài đồng loạt ra tay đánh giết! Phòng ngự của Kim Cổ Thú cuồng bạo giảm xuống rất nhiều. Mau mau giết chết nó! Người tên là Dịch Phong cũng vừa la lên vừa theo sát phía sau vọt tới. Mười lăm tu luyện giả, toàn bộ ra tay. Hạ Ngôn, tự nhiên là đứng ở tại chỗ, cũng muốn đẫn tới hiểu lầm. cùng với những người này vừa mới gặp mặt, nếu như tùy tiện ra tay đánh chết Kim cổ Thú, thực có thể dẫn tới hiểu lầm. Tốt hơn là trước quan sát rồi tính sau. "Vù!" "Ầm! - xong! Hứa Khánh cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, bị Kim Cổ Thú chụp trảo đánh trứng ngay mặt, phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thân hình bị chấn bay ra ngoài. Tuy nhiên, rất nhanh lại lắc mình cái, tiếp tục liều chết phóng tới. Trong mười lăm người này, chỉ có thực lực manh nhất, nếu Kim Cổ Thú lựa chọn công kích những người khác, chỉ sợ người nào có thể ngay mặt ngăn cản được trảo của nó. - Grừ! Kim Cổ Thú bị từng đạo từng đạo kiếm quang cùng thần thông đánh trúng, thương thế càng lúc càng nghiêm trọng. Sau đó nó ra sức đạp mạnh mặt đất, phóng thẳng tới phía Hứa Khánh, người có lực sát thương lớn nhất đối với nó. Hai móng vuốt lớn kẻo theo toàn bộ thân hình đồ sộ của nó hung hăng nện xuống đinh đầu Hứa Khánh. - Hứa Khánh đại ca cẩn thận! Thạch Trung Kỳ khẩn trương vội vàng hô tiếng, đồng thời tưng kiếm đâm vào phía sau lưng cổ thú. - Liều rồi! - Tới đây , súc sinh! Hứa Khánh tập trung ánh mắt, hơi thở trầm xuống, trong ánh mắt nhìn Kim Cổ Thú với thân thể cao lớn đánh tới phía mình, đúng là có tránh né, chọn ngay mặt cứng chọi cứng. Hai tay đẩy về phía trước, dưới chân cũng bước tới bước. vầng bóng đen do thần khí phòng ngự hình thành, đồng thời mờ rộng bao chung quanh thân thể . Thời gian chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủn, liền bị Kim Cổ Thú kia hung hăng ngay mặt va chạm vào. "Ầm!" "Hứa Khánh phải bị thương nặng rồi!" Hạ Ngôn khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn và) Trận đấu. Kim Cổ Thú này sau khi cuồng bạo, lực lượng cũng vượt hơn mười triệu độ, thậm chí có thể đạt tới gần hai mươi triệu độ. Mà Hứa Khánh ngay mặt đối kháng, cho dù có thần khí phòng ngự thất cấp, cũng thể triệt tiêu được lực lượng khổng lồ như thế
CHƯƠNG 734: NỘI GIAN Đúng như Hạ Ngôn đoán trước, lúc này đây sau va chạm kịch liệt, thân mình Hứa Khánh trực tiếp bị lực lượng cực lớn đó chấn bay . lộn mấy vòng trung, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi đỏ sẫm, rồi rơi từ trung xuống. Tuy nhiên, Hứa Khánh cố sức chịu đựng va chạm lần này, cũng để cho mười mấy người kia có đủ thời gian đánh chết con Kim Cổ Thú! Kèm theo tiếng gào thê lương, thân hình to lớn của con Kim cổ Thú sau khi chịu đựng hơn mười đạo công kích mãnh liệt, nó giãy dụa dữ dội, cuối cùng đồ gục xuống mặt đất, bụi đất tung bay mù mịt, sinh cơ rất nhanh mất . - Hứa Khánh đại ca! Huynh sao chứ! Thạch Trung Kỳ lắc mình cái, liền từ trung hạ xuống bên Húa Khánh, trong miệng kỉnh hô hỏi. Hứa Khánh chợt nhắm mắt lại, vội vàng lấy ra mấy viên Nguyên Đan cho vào miệng, linh lực theo đó lưu chuyển. Liên tục hô hấp mấy lần, lúc này mới gắng gượng từ mặt đất đứng lên, ánh mắt nhìn về hướng thi thể Kim cổ Thú, trong miệng thở ra hơi. Hơn mười tu luyện giả kia. cũng đều. hỏi thăm thương thế Hứa Kháũh. Ánh mắt Hứa Khánh rất nhanh nhìn lướt về phía Hạ Ngôn, trầm giọng - Ta sao, chỉ là công kích của con Kim cố Thú, ta còn chịu đựng được! Nghe vậy, khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch cái: "Hóa Khánh này hiển nhiên là làm bộ như có việc gì, có thể là vì có mặt mình ở đây, cho nên mới dám để lộ ra thân thể bị trọng thương. Đám người Dịch Phong có thể nhìn ra thương thế của Hứa Khánh rốt cuộc nặng thế nào. nhưng với Hạ Ngôn chỉ liếc mắt cái là có thể nhìn ra được. Lúc này, chỉ sợ Hứa Khánh cũng thể phát huy ra nửa lực lượng. Kinh mạch tổn thương rất nghiêm trọng, khi cố gượng ép vận chuyển đại lượng linh lực thi triển, công kích, cực độ nguy hiểm, thực có thể kinh mạch lại lần nữa nổ tung." Đương nhiên, Hạ Ngôn ra Nhận định của mình. - Vậy là tốt rồi! Đám người Thạch Trung Kỳ nghe Hứa Khánh vậy, đều buông lỏng thần sắc, nở nụ cười vui mừng: - Hứa Khánh đại ca! Chúng ta thu thân thể Kim Cổ Thú này ! Lần này tiến vào địa phương Ám Hắc mới thời gian thâng, liền gặp được con Kim cổ Thú này, vận may của chúng ta tệ! gã trong đó cười cười , mặt đẩy vẻ hưng phấn. Dã thú cỡ như con Kim cổ Thú này, cũng dễ dàng gặp như vậy. - Ừ! Hứa Khánh gật đầu, nhìn Dịch Phong bên cạnh : - Ngươi thu thi thể Kim cổ Thú này, trở lại Công hội thợ săn bán . ồ! Nơi này còn có vị bằng hữu mới à! Hóa Khánh xong, lại chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn. - Ha ha! Ta là người của Tinh Đấu Điện, lần này tới địa phương Ám Hắc là để lịch lãm. Bởi vì chưa từng thấy qua Kim Cổ Thú, cho nên mới lưu lại nhìn xem. Hạ Ngôn liền cười . - À! Là như thế! Hứa Khánh cũng cười cười nhàng gật đầu. - Các vị! biết là có thể cùng chung với các vị được ? Ta lần đầu tiên vào địa phương Ám Hắc, cũng biết gì về nơi này. Hạ Ngôn trầm ngâm chút, rồi với nhóm người này. Nếu có thể cùng chung với đội ngũ thợ săn, vậy mình có thể rất nhanh hiểu biết về địa phương Ám Hắc, biết những chỗ nào tương đối đặc biệt. Nếu cứ như người mù trong địa phương Ám Hắc này, có thể phải lãng phí rất nhiều thời gian. Nghe Hạ Ngôn những lời này, đám người Hóa Khánh đều khẽ cau mày. - Điều này có thể có chút ổn! Hơn nữa, lúc này chúng ta cũng tính tiếp tục sâu vào trong nữa, mà quay về thành Tinh Đấu ngay! Hứa Khánh ngưng lại chút, rồi lắc đầu với Hạ Ngôn, thoáng lộ ra vẻ áy náy. Điều này cũng bình thường, bọn họ vừa mới biết Hạ Ngôn, đương nhiên dễ dàng đề Hạ Ngôn cùng chung với mình. Đội tu luyện giả này xem như cũng tệ. Tại trong địa phương Ám Hắc này có số tu luyện giả hợp lại thành đội ngũ săn bắn, chỉ sợ khi nhìn thấy người mình như Hạ Ngôn như vậy, đều trực tiếp đánh chết cướp đoạt tài vật. Hạ Ngôn gật gật đầu, cũng quan tâm: - là tiếc. Ha ha! Tuy nhiên cũng sao, vậy chúng ta tạm biệt ! xong, Hạ Ngôn liền xoay người chuẩn bị rời . - Chờ chút! Hứa Khánh lại lên tiếng gọi Hạ Ngôn lại. - ồ? Hạ Ngôn quay mình lại. - Ha ha! Ngươi lần đầu tiên vào địa phương Ám Hắc, mà dám sâu vào như vậy, thực lực khẳng định Phi phàm. Tuy nhiên, địa phương Ám Hắc này, càng vào sâu. càng nguy hiểm. Hơn nữa tới khu vực trung tâm đó lại đầy rẫy nguy cơ. ừ. Thạch Trung Kỳ! Ngươi chút ít khu vực đặc biệt trong địa phương Ám Hắc cho vị này biết . Hứa Khánh trước là với Hạ Ngôn, xong lại quay qua với Thạch Trang Kỳ. - Được! Thạch Trung Kỳ vội gật đầu đáp, đưa mắt nhìn Hạ Ngôn, mặt lộ ra vẻ tươi cười, khẽ phất ống tay áo cái, ]iền đáp ứng. - Đa tạ các vị! Hạ Ngôn cũng có chút ngờ. tuy nhiên chỉ trong khoảnh khắc, liền lên tiếng lời cảm tạ, khóe miệng khẽ nhếch chút. - Ồ? Đúng lúc này, Hạ Ngôn đột nhiển lộ ra vẻ kinh nghi, chần mày cũng nhăn lại. Bởi vì, bên trong thần thức của Hạ Ngôn dọ thám biết, đúng là có hơn mười đạo khí tức rất nhanh chạy về hướng này, sắp tiếp cận lại đây. - Làm sao vậy? Thạch Trung Kỳ tự nhiên trợn mắt hỏi, nhìn thấy sắc mặt Hạ Ngôn lộ ra vẻ khác lạ. Những người khác, cũng đều hơi kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. - Có hơn mười người rất nhanh chạy gần tới nơi này. Hạ Ngôn tự nhiên . - ô? Hứa Khánh nhướng mày, sau đó hơi biến sắc: - Đúng vậy, quả có hơn mười người rất nhanh bay tới gần, chỉ còn có chừng ngàn dặm. Tuy rằng Hứa Khánh bị thương, nhưng thần thức dọ xét cũng bị ảnh hưởng lớn lắm. - Là trùng hợp ngang qua, hay là. Cơ thịt mặt Dịch Phong hơi giật giật, ánh mắt tụ lại, thấp giọng . - Chúng ta có thể dọ biết bọn họ như vậy, đương nhiên bọn họ cũng có thể dọ xét biết chúng ta ở đây! Nếu biết chúng ta ở đây, mà vẫn rất nhanh bay tới, e rằng phải đem giản là trùng hợp như vậy. Hứa Khánh lộ sắc mặt ngưng trọng, bàn tay xiết chặt, lập tức nghiêm túc . - Làm sao bây giờ? Thạch Trung Kỳ thần sắc có chút mất tự nhiên hỏi. Tại trong đội ngũ săn bắn này, Thạch Trung Kỳ là tuổi nhất. - Chúng ta cứ đợi xem hẵn ! Hứa Khánh trầm ngâm chút, trong mắt chợt lóe sáng. Hơn mười đạo khí tức đó tới rất nhanh, chỉ qua chừng ba mươi lần hô hấp Liền xuất trong tầm mắt của đám người Hạ Ngôn. Hơn mười người này đều mặc trường bào màu đen. - Ha ha ha! Hứa Khánh! đúng là trùng hợp nha, ngờ ở trong này gặp ngươi! ồ? Đây là tình huống gì vây? Vừa rồi các ngươi đánh chết dã thú gì rồi sao? gã Hắc y nhân cầm đầu, đầu tiền là cười ha hả, theo sau ánh mắt nhìn quét qua tình hình bốn phía vòng, hiểm cười hỏi. - Là ngươi, Lục Tư Danh! Hứa Khánh cũng là sắc mặt vui nhìn đối phương . - Là ta! Lục Tư Danh gật đầu đắc ý đáp: - Hứa Khánh! Địa phương Ám Hắc này rộng lớn như thế chúng ta ở trong này có thể gặp nhau, đúng là hữu duyên. Há há. Các ngươi vừa rồi giết chết dã thú gì vậy? Xem tư thế này, dường như là dã thú rất lợi hại mới phải! - Ngươi cần xen vào ! Hứa Khánh cười lạnh tiếng . - Ha ha! thể tường được Hứa Khánh bị thương, còn có thể ngang tàng như vậy nha! Lục Tư Danh cười lạnh tiếng, lắc đầu cười nhạo . Ngay sau đó nhanh chóng lưu chuyển linh lực toàn thân, mà hơn mười tu luyện giả hắc y phía sau , cũng đều dùng ánh mắt độc nhìn chằm chằm đám người Hứa Khánh, khí tức toàn thân nổi lên mãnh liệt, cảmột đám giống như dã thú ăn thịt người. Hiển nhiên, bọn họ chuẩn bị ra tay công kích bất cứ lúc nào. " xong!" Hứa Khánh cả kinh trong lòng nghĩ: " ngờ Lục Tư Danh nảy biết ta bị thương, như vậy đám người Lục Tư Danh khẳng định đúng là nhắm vào chúng ta mà tới. Nếu ta bị thương, còn có thể ngăn cản Lục Tư Danh, nhưng tại." Hứa Khánh suy nghĩ rất nhanh trong đầu: "Là ai vừa rồi ngầm thông báo cho Lục Tư Danh? Trong đội ngũ có nội gian, bằng Lục Tư Danh như thế nào có thể biết được ta bị thương? Lục Tư Danh này cùng ta thực lực sai biệt nhiều lắm, làm sao có thể liếc mắt cái liền nhìn ra ta bị thương? Điều này tuyệt đối có khả năng! Rốt cuộc là ai bán đứng ta!" Ánh mắt của Hứa Khánh rất nhanh quét qua từng người phe mình, trong lòng thầm phỏng đoán ai có khả năng nhất là nội gian bán đứng minh. Hạ Ngôn cũng là nhìn ra: Hứa Khánh cùng Lục Tư Daah này, là hai đội ngũ săn bắn, tuy nhiên quan hệ tốt lắm. Hai đội ngũ chạm mặt, tự nhiên là giương cung bạt kiếm. Mà lúc này Hứa Khánh bị thương, đội ngũ của hoàn toàn bị lép vế. Trong đội ngũ Lục Tư Danh, trừ Lục Tư Danh, ngờ còn có gã Linh Hoàng cửu cấp. tại chỉ cần hai gã cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, là có thể quét sạch đội ngũ săn bắn của Hứa Khánh. - Lục Tư Danh! Ngươi làm sao biết Hứa Khánh đại ca bị thương? Dịch Phong đúng bên, trợn mắt lớn tiếng hỏi. - Ta biết có nội gian, khẳng định là có nội gian! Dịch Phong sau khi hỏi ra, lại lầm bầm lẩu bầu như thế, ánh mắt sắc bén nhìn quét vào mặt các người khác vừa như vậy, chểmg khác nào là chủ động thừa nhận Hứa Khánh đúng bị thương. - Giỏi cho tiểu tử! Nhất định là ngươi! Ngươi là cùng phe với Lục Tư Danh! Dịch Phong rất nhanh liền chuyển ánh mắt về hướng Hạ Ngôn, cất giọng ồ ồ chát vấn Hạ Ngôn. Nhũng người khác, cũng đều đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn. Đúng như lời Dịch Phong , Hạ Ngôn quả là vừa rồi tới gặp bọn họ, bọn họ hoàn toàn biết chút nào về Hạ Ngôn. Nêu Hạ Ngôn là người của Lục Tư Danh, điều này cũng rất có thể, Lục Tư Danh phái người mới bọn họ chưa từng gặp qua, lại đây tìm hiểu tình hình của bọn họ, sau đó thầm sử dụng thủy tinh truyền báo cáo tình hình cho Lục Tư Danh, điều này quả rất có thể Lúc này ngay cả Thạch Trung Kỳ cũng trợn mắt hung hăng nhìn Hạ Ngôn. Hạ Ngôn khẽ cau mày, chuyện này vốn cùng có liên quan gì. Nhưng tại, ngờ bị vu hãm thành nội gian. Với thực lực của , đương nhiên thèm quan tâm, chỉ có điểu Hạ Ngôn thấy đám người Hứa Khánh quả xem như tệ, nếu cứ như thế này rời tuy rằng người nào có thể ngăn được , nhưng trong lòng rốt cuộc có chút dễ chịu. Trầm ngâm lát, Hạ Ngôn khẽ cười ra tiếng: - Ngươi ta là nội gian? Hạ Ngôn nhìn Dịch Phong tên ăn mau lẹ chất vấn mình kia: - Phản ứng của ngươi kỳ thực rất bình thường. Ta nghĩ Hứa Khánh cũng có thể đoán được trong đội ngũ các ngươi có nội gian, tuy nhiên cũng có ra điều gì. Bởi vì khi thẳng ra, chẳng khác nào cho vị Lục Tư Danh này bị thương. Mà ngươi lại thẳng ra như vậy. Ta nghĩ, dưới tình huống bình thường, ngươi là nên lỗ mãng như thế chứ? Cho nên, có thể ngươi có khả năng nhất là nội gian trong đội ngũ các ngươi!