CHƯƠNG 670: HỖN ĐỘN PHONG BẠO Đúng lúc này, tâm thần Hạ Ngôn đột nhiên chấn động, lập tức phát , người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần Liệt Phong kia, ngờ tập trung khí tức vào mình. Hiển nhiên Liệt Phong phát mới vừa rồi mình sử dụng Đại Trọng Lực Thuật! " xong! Lúc này ta muốn thành công trốn thoát, càng khó khăn, tại ngờ chuyển lực chú ý tới lên người mình!" Hạ Ngôn nhảy dựng trong lòng, khổ tâm thôi, sớm biết rằng nên sử đụng Đại Trọng Lực Thuật. Cảm giác gian cách đó xa ở phía sau luồng dao động khác thường truyền đến, Hạ Ngôn trong khi Phi hành thoáng ghé mắt, đó là nhìn thấy bóng dáng quỷ dị kia, ngờ cách mình được mười thước. Vừa thấy điều này, Hạ Ngôn lập tức mồ hôi lạnh toát ra từ thân thể Bất cứ người tu luyện Linh Hoàng nào, bị người tu luyện Thiên Thần đằng đằng sát khí bức đến khoảng cách gần như thế, chỉ sợ tâm thần cũng hỗn loạn. - Ha ha! Những tiểu tử các ngươi người cũng đừng hòng chạy! Liệt Phong tuy rằng thoáng chuyển lực chú ý tới người Hạ Ngôn, tuy nhiên cũng bỏ qua chuyện nắm giữ người tu luyện khác. Cho dù Bạt Hồ chạy trước nhất, lúc này căn bản cũng thành công thoát phạm vị công kích của Liệt Phong. Lúc này đám người Hạ Ngôn như chuột, mà Liệt Phong chính là con mèo. Trong mảnh gian này, trình diễn trò chơi mèo vòn chuột Liệt Phong lại vận chuyển lực lượng gian pháp tắc của mình, phong tỏa những người tu luyện chạy trốn bốn phương tám hướng. - Tiểu, tử! cho ta biết rốt cuộc ngươi vừa mới dùng thần thông gì với ta chứ? Vì sao ta chưa bao giờ gặp qua, thậm chí ngay cả nghe qua cũng chưa? Liệt Phong kia lặng lẽ cười, chuyển ánh mắt tới bên người Hạ Ngôn, ánh mắt ngưng tụ nhìn Hạ Ngôn hỏi với vẻ trầm: - Thần thông gì? Hạ Ngôn trợn tròn mắt, già ngu lập lại vài chữ, linh lực thúc dục, tốc độ cũng giảm chúc nào, hướng về phía toàn lực Phi hành. Mọi người hướng về bốn phương tám hướng chạy trốn ra ngoài. Hạ Ngôn lúc này dẫn Liệt Phong về phía Bạt Hồ. Bạt Hồ ỏ phía trước Hạ Ngôn giống như chó nhà có tang. - Tiểu tử! Kỳ giết ngươi hay , với ta mà , chỉ là ý niệm trong đầu. Ta có thể giết ngươi, cũng có thể giết ngươi. Nếu ngươi cho ta biết vừa rồi ngươi dùng chính là loại thần thông nào, ta liền giết ngươi, như thế nào? Liệt Phong quả rất ngạc nhiên, Hạ Ngôn rốt cuộc dùng bí pháp thần thông gì, ngờ cũng có hiệu lực với mình. Hạ Ngôn Phi hành với tốc độ cao nhất, quả trực tiếp còn muốn nhanh hơn Bạt Hồ. Dưới hạn chế của Liệt Phong, tốc độ của tất cả người tu luyện đều rơi xuống trình độ rất thấp. Mà ngay cả Bạt Hồ và Phương Viên lúc này đều chậm như ốc sên. Mà Hạ Ngôn cũng bắt đầu ngừng tới gần Bạt Hồ. Bạt Hồ cảm giác được phía sau có chút dị thường, ghé mắt nhìn, lập tức tâm thần run lên, đôi mắt nhìn trừng ra, toàn thân đều kịch liệt chấn động. nhìn thấy Hạ Ngôn ngờ cùng với người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong đáng ghét kia cùng nhau xông giết về phía mình. - Tăng tốc cho ta! Tăng tốc! Tăng tốc! Bạt Hồ gần như cũng dùng ra, linh lực trong cơ thể cũng bị thúc dục đến cực hạn, toàn thân đều toát ra từng luồng sương khói màu trắng, nhưng dù vậy vẫn có tác dụng gì. Hạ Ngôn cùng với sát thần Liệt Phong, khoảng cách vẫn càng ngày càng gần. Điều này hoàn toàn bất đồng khi thu hỗn độn lực, mới vừa rồi mặc dù thể thu hỗn độn lực, nhưng vẫn có thể vội cũng chậm, cần vội xao động. Mà tại, sinh mệnh cũng gặp uy hiếp trí mạng nha! - Đáng ghét! Hạ Ngôn! Tên hỗn đản ngươi.! Bạt Hồ tức giận giơ chân lên, lúc này cần thân phận trực tiếp chửi ầm lên. Mà Hạ Ngôn lúc này làm sao còn lo nhục mạ mình, toàn lực thúc dục linh lực trong Cơ thể Phi hành. Cho dù mình trốn thoát cũng phải kéo theo Bạt Hồ này. - Hả? Những tiểu tử này vẫn thực liều mạng nha! ngờ chạy xa như vậy! Như vậy. Liệt Phong đám người tu luyện chạy về bốn phương tám hướng, khóe miệng nhếch lên, hào quang hung dữ lên trong mắt Chợt Thiền Thần Liệt Phong đánh ra chưởng. Sau khi thi triển chưởng này với năng lượng mạnh mẽ, nháy mắt hóa thành mấy luồng khí lãng, đám người Phương Viên dùng tốc độ Phi hành nhanh nhất, toàn bộ bị bao vào trong, bao gồm bảy tên thù hạ của Bạt Hồ, còn có đám người tu luyện Doãn Tú, toàn bộ đều bị luồng năng lượng nhanh chóng truy kích. - tốt! Doãn Tú! Các ngươi cẩn thận, Thiên Thần Liệt Phong kia bắt đầu công kích chúng ta! Phương Viên cảm ứng lực lượng cường đại ngang nhiên đuổi tới phía sau, lập tức cao giọng la lên tiếng, đó là xoay người lại, thúc dục linh lực trong cơ thể, đồng thời vận chuyển thần thông, thần khí công kích gào thét chém ra ngoài. Doãn Tú cùng với bốn người tu luyện cũng nhanh chóng xoay người, toàn lực xuất thủ đón mấy luồng năng lượng quét tới. Năm người hợp lực, cứng rắn ngăn cản từng luồng năng lượng to lớn. Ầm Ầm! Liên tiếp mấy tiếng động tĩnh lớn, đám người Phương Viên đều liên tục phun ra mấy ngụm máu đỏ sẫm, linh lực trong cơ thể gần như hoàn toàn thể ngưng tụ. Bốn người Tôn Nguyên lại thể ổn định thân hình, thân thể rơi xuống phía dưới vài trăm thước, lúc này mới lần nữa ổn định. Nếu. phải Phương Viên và bọn chúng cùng nhau ngăn cản, kích này chỉ sợ trực tiếp hoàn toàn đánh chết bọn họ. Thực lực Phương Viên quả thực mạnh hơn bọn nhiều lắm, có Phương Viên chia sẻ phần lực công kích của Liệt Phong, cho nên bọn họ mới có thể chỉ bị trọng thương, cũng có bị đánh chết tại chỗ. Mấy người tu luyện vội ăn mấy viên Lục Nguyên Đan, mặt như tờ giấy trắng, miệng mở to thờ hào hển, đồng thời ánh mắt gắt gao nhìn về phía người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong. Mà đám người Vương Đức Sơn cũng có người tu luyện mạnh hơn chia công kích với bọn chúng. Bảy người bọn họ đều là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín sơ kỳ, căn bản thể ngăn cản lực lượng cường đại như thế sau khi bị chấn động, đám còn kịp dùng Nguyên Đan, kinh mạch toàn bộ bị chấn nát, kêu thảm tiếng, từ trung trực tiếp rơi xuống, sinh cơ theo đó dần dần trôi . -Ha ha ha! chưởng của Liệt Phong đánh chết mấy người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng, lập tức thân ảnh dừng lại, đứng trung cười điên dại vài tiếng, lộ ra bộ dáng còn chưa tận hứng. - Phương Viên tiên sinh! tại làm sao bây giờ? Tiếp theo tên hỗn đản kia công kích chúng ta, chúng ta khăng đĩnh thể ngăn! Doãn Tú hít mấy hơi sâu, áp chế linh lực trong cơ thể nhìn Phương Viên hỏi. - Phương Viên tiên sinh! Ngươi vẫn nên trước thôi! Nếu ngươi còn bận tâm chúng ta. Có thể chúng ta cuối cùng người cũng thoát được! Hạ Ngôn dẫn tên hỗn đản kia tới bên Bạt Hồ, tại ngươi còn cơ hội chạy trốn! Tôn Nguyên gấp giọng với Phương Viên. đúng, nếu Phương Viên lo cho bọn họ Phương Viên cũng căn bản thoát được. Nếu Phương Viên liều mạng chạy trốn mình còn có chút hy vọng đào thoát. Lúc này trong mắt cũng Phương Viên có mảnh đỏ sẵm, thở đốc ngừng kịch liệt. -Đáng ghét! Giọng trầm thấp của Phương Viên. - Lúc này tiến vào gian Hỗn Độn, ngờ đụng tới người tu luyện cảnh giới Thiên Thần! Nhưng vào lúc này, trong gian đột nhiên phát ra động tĩnh bé quỷ dị. thanh này tràm ra trong toàn bộ gian, cũng phải điềm sinh ra. Nghe thanh này đám người tu luyện Phương Viên biến đổi thần sắc - Đây là. tốt! là Hỗn Độn Phong Bạo! Phương Viên còn kinh hoảng hơn so với trước đây, lập tức kinh hô lên: - Mọi người nhanh tránh , là Hỗn Độn Phong Bạo! Nhanh nhanh nhanh. Phương Viên liên tục thúc giục mọi người. Những người khác căn bản cần thúc giục, lúc này cho dù thân thể kinh mạch vận chuyển linh lực đau đớn vô cùng, căn bản cũng đành phải vậy. Tử vong ở trước mặt, tiềm lực của người được kích phát ra, sau khi bị thương nặng, tốc độ đám người Phương Viên lại giảm bớt. Sau khi tiếng vang lạ xuất trong gian, vốn lực lượng gian pháp tắc áp bách mọi người, biến mất vô ảnh vô tung, cho nên tất cảmọi người có thể có tốc độ Phi hành cao nhất. - Cái gì? Người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong phàn ứng với tốc độ nhanh hơn, lập tức hiểu được, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Lấy làm trung tâm gian, từng đám bụi màu xám bao quanh, ngừng khuếch tán, tốc độ cực nhanh. Trong đám bụi kia, khí tức hủy diệt, từ trong đó đập vào mặt, liền giống như tận thế đến, vạn vật đều phải bị thiêu đốt - Dĩ nhiên là Hỗn Độn Phong Bạo! Đáng ghét! Ta như thế nào gặp phải Hỗn Độn Phong Bạo chứ? Lúc này Liệt Phong vừa chuyền tâm niệm, liền muốn thuấn di ra ngoài. Nhưng đám bụi màu xám kia bao lấy, vận chuyển thuấn di ngờ thể thành công, sau khi bị đám bụi đụng tới, thân thể của , bị mạnh mẽ bao vây ở trong mảnh gian. - A! Liệt Phong chợt quát tiếng, linh lực toàn thân đều thúc dục lên, quyền đánh chung quanh! Năng lượng rít gào, phảng phất long trời lở đất Nhưng mặc dù toàn lực công kích đám bụi màu xám kia Đám bụi màu xám của Hỗn Độn Phong Bạo phát tán ra khí tức hủy diệt, cũng chút dao động, vẫn tiếp tục xâm nhập vào trong thân thể . Hạ Ngôn cũng nhìn thấy đám bụi màu xám dần dần truy tới phía sau. Tuy rằng biết đó rốt cuộc là vật gì nhưng cảm nhận khí tức hủy diệt phát tán ra đó, cũng chấn động trong lòng. Hơn nữa, rò ràng biết người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong ở phía sau hẳn, bị đám bụi màu xám trực tiếp kéo vào. Cảnh giới Thiên Thần cũng thể ngăn cản, người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng như như thế nào có thể chống đỡ được chứ! Lúc này, Hạ Ngôn làm sao còn biết lợi hại của những đám bụi màu xám, lập tức hóa thành luồng lưu quang, hướng về phía trước rất nhanh chạy thoát. "Hả? Đó là. Hỗn Độn Phong Bạo!" Bạt Hồ ở phía trước Hạ Ngôn, chuyền ánh mắt, nhìn thấy Hỗn Độn Phong Bạo ăn mòn Liệt Phong. Đầu tiên là hoảng hốt, rồi sau đó lộ ra ánh mắt lạnh. Đôi mắt nhìn về phía áo trắng Hạ Ngôn nhanh chóng xông về phía mình. -Ha ha Hạ Ngôn nhìn thấy biểu tình của Bạt Hồ, trong lòng lập tức quát to tiếng: - tốt! Bạt Hồ này có ý tốt! - Hạ Ngôn! Ngươi chết cho ta! chưởng của Bạt Hổ mang theo lực công kích mấy triệu độ, trực tiếp bổ về phía Hạ Ngôn. Mày Hạ Ngôn đột nhiên nhăn lại, nắm tay toàn lực đánh ra. Lực lượng hai người nháy mắt va chạm cùng nhau. Linh lực to lớn nhanh chóng khuếch tán ra trong gian. Thành lũy của gian Hỗn Độn, đều chấn động kịch liệt hồi. Ầm Lực lượng của Bạt Hồ này, quả so với Hạ Ngôn, còn mạnh hơn ít. Sau khi lực lượng hai người va chạm, Hạ Ngôn cảm giác được luồng lực lượng to lớn. từ gian áp bách đến . Tuy rằng Hạ Ngôn kiệt lực muốn bay tiếp về phía trước, nhưng lực lượng to lớn ngang nhiên mà đến kia cũng ép thân mình trở về. Ngắn ngủn cái chớp mắt, thân thể Hạ Ngôn đồng dạng cũng bị quét về phía sau rồi bị những đám bụi màu xám của Hỗn Độn Phong Bạo bao phủ trọn vẹn.
CHƯƠNG 671: NGHĨ LẠI CÒN SỢ HÃI Rung chuyển! gian chung quanh đều ngừng rung chuyển, giống như run rẩy. Trong gian đám mây màu xám tản ra khí tức hủy diệt khủng bố, ngừng mờ rộng, tốc độ cực nhanh. Đám mây này giống như có được sinh mệnh, muốn thôn phệ tất cả sinh linh trong gian. Áp lực gì sánh kịp, cách xa ngoài mấy trăm dặm, đều có thể cảm giác ràng được. - Đó là cái gì. - Mau nhìn! - Trời! Đó hình như là Hỗn Độn Phong Bạo trong truyền thuyết! Hỗn Độn Phong Bạo do gian Hỗn Độn sinh ra! số người tu luyện cách khoảng rất xa, cũng chú ý tới tình huống bên này, sau đó ánh mắt ngưng tụ, lập tức sắc mặt đại biến, với vẻ kinh hoảng. Vù vù Từng luồng lưu quang, nhanh chóng thoát khỏi truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo. - Có người trốn rồi. , hai ba. giống như có hơn mười người tu luyện tránh thoát truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo! tốt! Có người bị đuổi theo kìa? ngờ trực tiếp bị thôn phệ Nhanh! Chúng ta tránh xa chút, nếu bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ. đó hẳn là phải chết thể nghi ngờ. Cảnh giới Thiên Thần cũng thể may mắn tránh thoát! Mấy người tu luyện Linh Hoàng, rất nhanh nhích thân hình bay về phía xa hơn để tránh thoát - Phù - An toàn rồi sao? - Đáng sợ! đáng sợ. Khí tức kia khiến tinh thần của ta muốn hư mất May mắn ta vẫn có thể duy trì luồng tín niệm, thoát với tốc độ nhanh nhất! Đám người tu luyện Phương Viên dần dần giảm chậm tốc độ của mình, cuối cùng đứng hư , nhìn gian phía sau tĩnh lặng, vẫn còn sợ hãi nhìn Hỗn Độn Phong Bạo biến mất thấy bóng dáng. Hỗn Động Phong Bạo này tới nhanh, mà cũng nhanh. Từ lúc Hỗn Độn Phong bạo xuất và biến mất, cũng chỉ có thời gian mấy chục hơi thở. Lúc này, đám bụi màu xám dị thường kinh khủng vừa rồi, hoàn toàn biến mất thấy, chỉ lưu lại từng tia khí tức hủy diệt khó phát . Sau khi Phương Viên dừng thân lại, ý thức rất nhanh tản ra, dò xét gian chung quanh mấy trăm dặm, theo đó ánh mắt lại đảo qua người mọi người. - Hình như đều bị thôn phệ hết. chỉ còn chúng ta! Sau khi Phương Viên tra xét, giọng trầm thấp với mọi người. Khi bọn họ tiến vào gian Hỗn Độn, tổng cộng có mười ba người. Mà tại, chỉ còn lại bảy người. Người tu luyện còn lại bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ Đám người tu luyện còn lại ngoại trừ Phương Viên, đều đối mặt nhìn nhau. Lúc này bọn họ biết nên làm gì. Vừa rồi Hỗn Độn Phong Bạo đột nhiên xuất , bọn họ căn bản thể bận tâm đến người khác, trong đầu chỉ có ý niệm, là nhanh chóng chạy trốn! - Mà ngay cả Lữ Kỳ, đều bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ! Hoàn Nguyên nhìn Phương Viên, rốt cục vẫn ra câu, trong lòng mọi người đều vô cùng nặng nề. Lữ Kỳ là gả Linh Hoàng cấp chín trong bọn họ. Nếu như bị thương, Lữ Kỳ hẵn là có thể chạy thoát, nhưng thân mọi người đều có thương thế, Lữ Kỳ kia có thương thế nghiêm trọng hơn, cường độ thân thể kém hơn chút, cho nên tốc độ chạy trốn vẫn bằng mấy người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp tám, cuối cùng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ - Hạ Ngôn cũng. Hoàng Ngọc Tử ở bên cạnh, đôi mắt đẹp chuyển động, ra câu. Bảy người, bốn gã Linh Hoàng cấp chín, ba gã Linh Hoàng cấp tám. vốn tổng cộng có tám gã Linh Hoàng cấp tám, nay chỉ còn ba người thành công thoát được. Những người khác đều bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ hết. - Ừ! Phương Viên vừa mới gật đầu, đột nhiên cảm ứng được khí tức dao động, rất nhanh tới gần bên phía mình. - Có người tới gần chúng ta! - xong! Chẳng lẽ là người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong? Chúng ta mau ! Sắc mặt Hoàn Nguyên chợt biến, lập tức lớn tiếng . - phải! Tốc độ người này cũng nhanh như vậy, hơi thở cũng yếu hơn nhiều! Phương Viên lắc đầu , chợt lại nghi hoặc nhíu mày. - Liệt Phong kia có cảnh giới Thiên Thần, chẳng lẽ cũng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ? Lúc ấy ở vị trí trung tâm của Hỗn Độn Phong Bạo. Nghe vậy, tất cả mọi người hơi hơi thở ra. - Chết là tốt! Doãn Tú cắn răng , nếu phải Hỗn Độn Phong Bạo này đột nhiên xuất , mấy người bọn họ chỉ sợ đều bị tên ác ôn Liệt Phong kia giết chết. Hỗn Độn Phong Bạo này tuy rằng đáng sợ, nhưng lại tính là cứu được tánh mạng bọn họ. - biết người này là ai, nếu phải Hạ Ngôn thi chính là Bạt Hồ! Hạ Ngôn Phi hành với tốc độ cựe nhanh, thậm chí tốc độ so với ta còn nhanh hơn, hẳn là cũng có thể tránh thoát Hỗn Độn Phong Bạo mới đúng! Phương Viên ngưng giọng, mày giật giật rất , ánh mắt nhìn về phía khí tức truyền đến. - Rốt cuộc là ai chứ? Hoàn Nguyên nhếch môi . Đám người Phương Viên lúc này đều nhanh chóng chữa trị kinh mạch bị hao tổn trong cơ thả Nguyên Đan cũng có tác dụng chữa khỏi thương thế mấy người dung Nguyên Đan, vừa khôi phục linh lực, vừa chữa trị thương thế trong cơ thể. Sau lúc lâu, bóng người dần dần ra trong tầm mắt mọi người. Mọi người ngưng mắt nhìn, ngờ chính là người tu luyện đáng ghét Bạt Hồ của Hắc Phong Động. - Các ngươi cũng chết sao? Bạt Hồ nhìn thấy đám người Phương Viên, lên tiếng . vẫn chưa dứt lời, đám người Phương Viên sắc mặt liền tối sẩm, lạnh lùng nhìn Bạt Hồ với vẻ u tối. - Bạt Hồ! Hạ Ngôn sao rồi? Phương Viên lên tiếng hỏi, Hạ Ngôn và Bạt Hồ chạy về hướng. Đám người Phương Viên trong lòng cũng ràng, Hạ Ngôn là vì dẫn người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong tới Bạt Hồ, mới có thể chọn hướng kia Phi hành, Đối với Hạ Ngôn, trong lòng mọi người đều rất cảm kích. - Hạ Ngôn? Ha ha! chết! ôi! đáng tiếc, Hạ Ngôn là môn nhân ưu tú như thế, ngờ cũng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ mất! Bạt Hồ lắc đầu thở dài tiếng, tuy nhiên bất cứ người nào đều nhìn ra được, biểu tình của kỳ là vui mừng khi người gặp nạn, trong giọng cũng mang theo hương vị vui sướng. - Mèo khóc chuột! Doãn Tú thấp giọng . Bạt Hồ cũng xem như nghe thấy, ánh mắt tập trung, tiếp tục : - Ta tận mắt nhìn thấy, gã Thiên Thần Liệt Phong kia lập tức bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ mất, kỳ Hỗn Độn Phong Bạo chính là từ vị trí của lập tức trân tới. Mà sau đó, Hạ Ngôn cũng bị thôn phệ mất Hạ Ngôn kia tuy rằng cực lực chạy trốn, nhưng cách chỗ phong bạo rất gần, thể trốn thoát, rất đáng tiếc! Cuối cùng, nếu phải đánh ra chưởng kia, Hạ Ngôn khẳng định có thể thành công đào thoát khỏi truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo. Đương nhiên, chưởng này đối với Hạ Ngôn, chỉ có mình biết. tại ở trước mặt đám người Phương Viên, cố ý chối bỏ chuyện này quan hệ với mình, chờ đám người Phương Viên trở về Tinh Đấu Điện báo lên rất có nhiều Phiền toái. Đương nhiên, mặc dù Phương Viên báo lên chuyện này, cũng có thể cãi xóa . Hỗn Độn Phong Bạo xuất , ai có thể đoán trước được. Hạ Ngôn ở trung tâm phong bạo, bị thôn phệ cũng rất bình thường. Đám người Phương Viên cũng có chút hoài nghi, tuy nhiên lúc này bọn họ cũng nhìn thấy, trong lòng thầm oán, ngoài miệng cũng nên lời gì. - Phương Viên! Lần này tiến vào gian Hỗn Độn, đầu tiên là gặp phải liệp sát giả có cảnh giới Thiên Thần, sau lại đụng tới Hỗn Độn Phong Bạo, cực kỳ xui xẻo nha. Dù sao độ cống hiến của ta cũng đủ, ở đây với các ngươi! Hơi thở của Bạt Hồ chợt ngưng, hướng về đám người Phương Viên cười hắc hắc, thân ảnh chớp động cái, rất nhanh bay vứt về Khu Tuần Tra. Nhìn thấy thân ảnh Bạt Hồ biến mất, Hoàng Ngọc Tử còn cắn chặc rằng, nàng rất chán ghét Bạt Hồ này. - Phương Viên tiên sinh! Người bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, còn có thể sống sót sao? Hoàng Ngọc Tử nhìn về phía Phương Viên, kiềm nổi lên tiếng hỏi. Nàng lần đầu tiên gặp phải Hỗn Độn Phong Bạo. - có khả năng! Phương Viên chần chờ gì, lập tức lắc đầu . - Kỳ , ta cũng chưa từng gặp qua Hỗn Độn Phong Bạo. Hỗn Độn Phong Bạo này rất ít xuất ở bên ngoài gian Hỗn Độn. Bình thường, thời gian trăm năm có thể xuất lần. Tuy nhiên nghe số đại năng nhắc qua, ở gian Hỗn Độn, có loại Hỗn Độn Phong Bạo rất đáng sợ. Hỗn Độn Phong Bạo này đến thấy cũng biết, ai biết chúng nó vì sao sinh ra Tuy nhiên, chỉ cần Hỗn Độn Phong Bạo xuất , tất có người tu luyện bị thôn phệ Phương Viên trầm giọng . - Dựa theo quy mô mà xem, lúc này chúng ta đây gặp Hỗn Độn Phong Bạo, hẳn là rất . Nghe số hình dạng của Hỗn Độn Phong Bạo, ngay cả người tu luyện Thiên Thần cũng thể chạy thoát. Tốc độ thôn phệ kia, ngay lập tức ngàn dặm thậm chí vạn dặm. Người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần chỉ cần sử dụng thuấn di trước, ngay lập tức ra ngoài trăm dặm mấy trăm dặm, nhưng cũng thể đào thoát vận mệnh bị thôn phệ Mà lúc này đây ta đụng tới Hỗn Độn Phong Bạo này, ngay cả mấy người chúng ta, cuối cùng đều. chạy thoát được, có thể thấy được, Hỗn Độn Phong Bạo này hẳn là . Phương Viên cũng đoán, dù sao cũng khônggặp qua Hỗn Độn Phong Bạo. - Mà người tu luyện bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, mặc kệ cảnh giới Linh Hoàng hay là cảnh giới Thiên Thần, cho tới bây giờ cũng ai có thể từ trong đó ra Phương Viên ngưng trọng . - Mấy người Hạ Ngôn kia đều phải chết sao? HoàngNgọc Tử lại nhíu mày hỏi. - Ừ! Khẳng định sống được! ôi! Lần tiến vào gian Hỗn Độn này là lần hung hiểm nhất trong mấy mươi lần ta tiến vào gian Hỗn Độn, thậm chí còn muốn hung hiềm hơn đụng phải linh thú cường đại mười lẩn. - Kỳ , lúc này đây nếu phải có Hạ Ngôn, chúng ta chỉ sợ đều phải chết! - Sau khi trở về, ta cũng biết thế nào với Tác Kỳ! đáng tiếc, bằng lấy thiên phú của Hạ Ngôn, thành tựu cảnh giới Thiên Thần sau này cũng có vấn đề gì. Phương Viên buồn rầu lắc đầu, rồi sau đó lại có chút đáng tiếc. - Quên ! Chúng ta vẫn tiếp tục tìm kiếm hỗn độn lực . Khảo hạch bí cảnh sắp tới, độ cống hiến của chúng ta vẫn còn kém chút ít, cẩn nắm chặc thời gian! Phương Viên nhìn chân trời nơi xa, chuyển giọng nhắc nhở. - Ừ! Tiếp tục tìm kiếm hỗn độn lực, rồi thu thập! Ta tin, tiếp theo chúng ta còn có thể gặp loại hung hiểm như vậy! Chúng ta tại có lẽ vẫn ở bên ngoài gian Hỗn Độn . Nếu như tiến vào trong ba vòng của gian Hỗn Độn, còn biết gặp hung hiểm thế nào? Tôn Nguyên gật đầu, ánh mắt chớp động, tiếp. - Ba vòng trong cùng, trước khi chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần, căn bản thể tiến vào. Hỗn độn sấm sét rất dày đặc trong đó, nếu như thể nháy mắt động, vậy chỉ có thể bị đánh trúng, bị thôn phệ.
CHƯƠNG 672: BÊN TRONG PHONG BẠO - Đây là nơi nào? Sau khi Hạ Ngôn bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, bên trong đầu chỉ cảm thấy mảnh hỗn độn, các loại ý niệm đều trở nên mông lung. Tuy nhiên loại cảm giác này chỉ giằng co trong cái chớp mắt hơi hơi ngắn, liền lập tức khôi phục ngũ cảm thân thể, ý niệm trong đầu cũng khôi phục bình thường, đôi mắt có thể nhìn thấy thế giới chung quanh ran& Thế giới này là mảnh hỗn độn. ở trong gian Hỗn Độn, tuy rằng cũng có trằng sao mặt trời, mây đen màu xám bao phủ bầu trời, nhưng người tu luyện ở trong đó, vẫn có thể cảm nhận lõ mình tồn tại trong gian. Những mây đen kia cùng với hỗn độn lôi đình, đều. cách nơi mình hơi xa xôi. Mà tại Hạ Ngôn chỉ cảm giác được dường như mình ở trong thế giới thể tránh thoát Cảm giác này hoàn toàn giống với cảm giác ở trong gian Hỗn Độn. - Xoẹt Đúng lúc này, luồng hồ quang bé màu xám, nháy mắt xuất người Hạ Ngôn, mắt thấy lập tức đánh lên thân thể Hạ Ngôn, tâm thần Hạ Ngôn hơi hơi động, lập tức chân trượt tới, thân thể xoay qua, khó khăn lắm mới tránh luồng hồ quang rất . - Cái gì? - ngờ còn có quá nhiều, lôi đình! Hồ quang bé vừa mới xuất , chính là hỗn độn lôi đình! Tuy rằng luồng hồ quang rất , nhưng năng lượng chứa trong đó, cũng rất kinh người. Nếu. trực tiếp bị đánh trúng, khiến người tu luyện hóa thành mảnh hư vô. Hạ Ngôn nhìn thấy, trong đám bụi màu xám ở đây, các loại hồ quang phảng phất như con rắn , ngừng uốn lượn. Hồ quang lập tức xuất bên người, khó lòng phòng bị! "Đau quá!" Hạ Ngôn liền lập tức phát , đám bụi màu xám xuất mọi nơi bên cạnh mình, ngừng xâm nhập cơ thể mình. Tuy rằng dùng linh lực tiến hành ngăn cản nhưng vẫn thể ngăn cản những đám bụi màu xám này xâm nhập. Đám bụi bé bắt đầu quay cuồng khắp mọi nơi, ngay cả luồng năng lượng do linh lực hình thành, đều thể ngăn cách nó ra. Thậm chí có thể nhìn , từng hạt bụi ngừng chui vào da thịt của mình. Cảm giác đau đớn người chính là di chứng do những hạt bụi này chui vào cơ thể sinh ra. Hạ Ngôn chỉ cảm giác những hạt bụi này chui vào cơ thể mình, dường như ăn mòn máu thịt của mình, nhìn chăm chú kỹ, thân hình Hạ Ngôn chấn động mãnh liệt. Bởi vì lờ mờ nhìn thấy, những hạt bụi này sau khi chui vào thân thể mình, làm da của mình ngờ bị ăn mòn mất Chỉ là năng lực khôi phục của máu thịt thân thể mình, nhanh chóng liền có thể sinh trưởng máu thịt mới. Máu thịt bị hạt bụi ăn mòn rất , cho nên Hạ Ngôn nếu nhìn kỹ, tra xét ràng, gần như thể phát . Trong cơ thể Hạ Ngôn, linh lực màu vàng ngừng thấm vào máu thịt, xương cốt, khiến cho máu thịt bị những hạt bụi này ăn mòn, lần nữa sinh trưởng lên. Linh lực của Hạ Ngôn, dưới tác dụng của năng lượng thần bí trong nhẫn Linh La lại lột xác lần thứ hai, liền có năng lực chữa khỏi cực kỳ cường hãn. - Xoẹt Lại luồng hồ quang xuất , rất nhanh gần tới thân thể Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vặn người, lại tránh qua Luồng hồ quang do hỗn độn lôi đình hình thành, liền biến mất phía sau Hạ Ngôn. "Đáng ghét! Ta chẳng lẽ ở trong phong bạo kia? Nhưng nơi này dường như rất yên lặng, xuất những hạt bụi đáng sợ và hỗn độn lôi đình!" Ánh mắt Hạ Ngôn quét chung quanh, ý thức thoáng phát tán ra Nhung khiến trong lòng Hạ Ngôn hoảng sợ chính là, ý thức của ngờ căn bản thể phát tán trong đám bụi này. Những hạt bụi này dường như đều có thể trực tiếp ăn mòn ý thức hư vô mờ mịt. Mới vừa phát tán ý thức, liền biến mất . Hạ Ngôn căn bản thể cảm giác được thế giới bên ngoài. "ở trong này đợi phải biện pháp! biết ta có thể chống đỡbao lâu!" Hạ Ngôn suy nghĩ trong đầu, cho dù linh lực có được năng lực chữa khỏi cường đại, cũng thể duy trì hơn nữa. "May mắn cường độ thân thể ta vượt qua người tu luyện bình thường bốn năm lần. Nếu như người tu luyện bình thường bị cuốn vào nơi này, chỉ sợ đến khắc bị những hạt bụi này ăn mòn hoàn toàn!" Hạ Ngôn hoảng sợ suy nghĩ trong lòng, thân thể bắt đầu di động về phía trước. Dựa theo suy nghĩ của Hạ Ngôn, đám bụi này cho dù rộng lớn, cũng có phạm vi, chỉ cần ra khỏi phạm vị này, tự nhiên có thể thoát vây ra khỏi nơi này. Lúc này Hạ Ngôn tuy rằng trong lòng hoảng sợ, nhung lại cũng bối rối, mà là rất bình tĩnh, suy nghĩ về phương pháp ứng phó. ở bên trong những hạt bụi này, bản thân Hạ Ngôn cũng biết mình Phi hành nhanh bao nhiêu. Tuy rằng ngừng Phi hành về phía trước, nhưng có phỏng đoán được gì. Hạ Ngôn cũng thể cảm giác, tốc độ Phi hành của mình nhanh như thế nào. Ầm Sau lát, Hạ Ngôn chỉ nghe được tiếng nổ, trong lòng lại hơi động, ánh mắt lập tức tập trung nhìn về phía thanh truyền tới. ở bên trong phong bạo, ngay cả thị lực của mình đều bị ngăn trở lớn, căn bản thể thấy phía trước vừa xuất cái gì, chỉ có thể nhìn thấy mành bụi mù mịt. - Roẹt! Roẹt! Hạ Ngôn cẩn thận tránh thoát luồng hồ quang hỗn độn lôi đình trí mạng, toàn thân căng thăng, nếu cẩn thận, vậy chỉ có vạn kiếp bất phục, phải tập trung toàn bộ tỉnh. thần. " Bên kia dường như có người!" Hạ Ngôn khẽ cau mày, tiếng vang vừa rồi, dường như phát ra từ người tu luyện. Trong đầu chuyển động ý niệm, sắc mặt Hạ Ngôn hơi đổi. "Chẳng lẽ là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần Liệt Phong? Lúc ấy mình nhìn thấy, Liệt Phong cũng bị cuốn vào. hẵn cũng ở bên trong phong bạo. Lấy thực lực của chỉ sợ cũng bị phong bạo nhanh chóng ăn sạch". Hạ Ngôn vẫn chưa kịp suy nghĩ trong đầu, bóng người màu xám xuất ở trong tầm mắt. Bóng dáng người đó phát ra luồng năng lượng hung ác, bắn phá về phía những hạt bụi này. Nhưng những hạt bụi này căn bản bị ảnh hưởng, bất kể tranh đấu như thế nào, lực lượng cường đại như thế nào, hạt bụi căn bản nhúc nhích. Á Bóng người đó phát ra tiếng kêu gào, với vẻ khàn cả giọng. - Đáng ghét! Tiểu tử! Ta rốt cục tìm được ngươi rồi! Bóng người đó cũng phát Hạ Ngôn, lập tức như tia chớp vọt về phía này. luồng hồ quang xuất trước người , bóng dáng tránh thoát, tiến hành di động nháy mắt trong phạm vi , là tránh được công kích của hồ quang, tới chỗ càng gần Hạ Ngôn. - là Liệt Phong! Hạ Ngôn hơi hơi hít thở, nhìn chằm chằm Liệt Phong tới gần mình. - Đáng ghét! Tiểu tử thúi! Nếu phải vì ngươi, ta cũng bị Hỗn Độn Phong Bạo này thôn phệ! Đáng chết! Đáng chết! Ta muốn giết ngươi! Liệt Phong liên tục tít gào về phía Hạ Ngôn, tận lực quyền đánh tới, năng lượng to lớn gào thét tới. Tuy nhiên, cho dù là linh lực, sau khi phóng xuất ra, ngờ cũng bị những hạt bụi làm suy yếu nghiêm trọng, giống như bị những hạt bụi này ăn bớt. Khi linh lực mạnh mẽ đến bên người Hạ Ngôn, chỉ bằng nửa lực lượng vốn có. Tuy nhiên, người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần, cho dù chỉ còn nửa lực lượng, cũng phải Hạ Ngôn có thể dể dàng đón đỡ. Hạ Ngôn lập tức toàn lực thúc dục linh lực, mạnh mẽ cắn chặt rằng, cũng đánh ra quyền, khó khăn lắm mới ngăn cản công kích của Liệt Phong, rồi sau đó thân ảnh nhanh chóng lui về phía sau. Liệt Phong thấy Hạ Ngôn bỏ chạy, thân thể lập tức ép tới, sắc mặt xanh mét, khuôn mặt dữ tợn. - Thiên Thần Liệt Phong! Chúng ta đều bị vây trong Hỗn Độn Phong Bạo này, ngươi làm sao mà hao phí linh lực, chỉ có thể nhanh chết thôi, làm gì mà vẫn muốn giết ta! Hạ Ngôn liền dồn dập hỏi. Bởi vì, vừa rồi sau khi thúc dục linh lực ngăn cản công kích của Liệt Phong, Hạ Ngôn ràng cảm giác được tốc độ khôi phục trong cơ thể mình, ngờ kịp tốc độ ăn mòn của hạt bụi. thân thể có rất nhiều chỗ bị lõm xuống. Nếu như Liệt Phong kia liên tục oanh kích mình vài lẩn, cho dù mình có thể ngăn cản, vậy thần khí của mình cũng tất nhiên hoàn toàn bị những hạt bụi này ăn mòn. - Ha ha! Tiểu tử! Ngươi còn muốn ra ngoài? Ta tu luyện hơn vạn năm, vẫn chưa nghe qua ai có thể từ trong Hỗn Độn Phong Bạo ra ngoài. Tiến vào trong Hỗn Độn Phong Bạo, hẳn phải chết thể nghi ngờ! Liệt Phong nghe lời của Hạ Ngôn, cười ha ha giống như điên cuồng, cơ mặt ngừng lõm xuống, thoạt nhìn dị thường khủng bố. Hạ Ngôn lúc này chú ý tới thân thể Liệt Phong, ngờ có rất nhiều chỗ đều biến mất thấy. Mà nơi thiếu máu thịt, ngờ cũng có máu chảy ra, giống như thân thể Liệt Phong vốn là như thế Thân thể Liệt Phong cũng mạnh mẽ như thân thể Hạ Ngôn. Năng lực khôi phục sức khỏe của cũng thua xa Hạ Ngôn! Liệt Phong chỉ dựa vào lực lượng cường đại chống đỡ. ở trong Hỗn Độn Phong Bạo duy trì được bao nhiêu thời gian. Thấy màn như vậy, Hạ Ngôn cũng mở to hai mắt, luồng ý niệm hoảng sợ trong đầu dâng lên. Những hạt bụi này chính là trực tiếp làm thân thể người hóa thành hư vô! Đáng sợ! đáng sợ! - Cái gì? Ngươi Hỗn Độn Phong Bạo này thể ra ngoài? Điều này sao có thể? Phong bạo này cho dù khổng lồ đến đâu, cũng có điểm cuối chứ? Liệt Phong! Ngươi hao phí linh lực của mình như vậy, chính là nhanh đến cái chết mà thôi! Ý của Hạ Ngôn là khiến Liệt Phong bình tĩnh, mình vẫn muốn chết, Liệt Phong chết quan trọng, nhưng nếu. muốn kéo tính mạnh mình theo, vậy tuyệt đối thẩ - Hừ! Đáng ghét mà! Những hạt bụi chết tiệt này ở khắp mọi nơi, ngay cả linh lực của mình đều thể ngăn nó xâm nhập! Ngón tay Liệt Phong dường như muốn xé rách cơ thể mình, nhưng lại dung tinh thần cường đại của mình khắc chế loại phản ứng thân thể này. Người Tu Luyện cảnh giới Thiên Thần, độ cứng cỏi linh hồn rất cường đại, tinh thần cũng cứng cỏi hơn người tu luyện cành giới Linh Hoàng nhiều. - Hả? Tiểu tử ngươi như thế nào đến tại cũng hóa thành hư vô? Liệt Phong được Hạ Ngôn khuyên bảo mấy câu, bình tĩnh chút Tuy nhiên sau khi bình tĩnh, đột nhiên phát thân thể Hạ Ngôn, ngờ còn muốn tốt hơn . Mà ngay cả cũng thể chống đỡ ăn mòn của những hạt bụi hỗn độn kia. Hạ Ngôn như thế nào làm được? Hạ Ngôn chẳng qua có cảnh giới Linh Hoàng cấp tám, khôngngờ có thể có biện pháp ngăn cản hạt bụi hỗn độn ăn mòn? Mà ngay cả thần khí phòng ngự, cũng thể ngăn cản ăn mòn của hạt bụi hỗn độn. Nếu thần khí lấy ra phóng vào trong gian, cũng phải bị hạt bụi hỗn độn chậm rãi ăn mòn, hóa thành hư vô. Những hạt bụi hỗn độn này tuy rằng có tính ăn mòn mạnh như hỗn độn lôi đình, nhưng những hạt bụi này cũng ngừng ăn mòn. Thứ có cứng rắn đến mức nào cũng chỉ có thể ngăn chặn ngày, hai ngày, thậm chí thâng, nhưng cũng thể liên tục chống đỡ được năm hay mười năm! ở bên trong phong bạo, bất cứ người nào cũng thể ra ngoài. Liệt Phong tu luyện ở Lang Tà Giới hơn vạn năm, đương nhiên biết Hỗn Độn Phong Bạo, nhưng trong thời gian vạn năm này, chưa từng nghe qua người tu luyện có thể từ trong Hỗn Độn Phong Bạo thành công đào thoát ra ngoài. Cho dù Thiên Thần càng mạnh hơn, sau khi bị Hỗn Độn Phong Bạo ăn mòn, đều rơi vào hư vô.
CHƯƠNG 673: ĐÁNH CHẾT LIỆT PHONG Lúc này nghĩ tới điểm này, Liệt Phong với cảnh giới Thiên Thần càng thêm tò mò đối với Hạ Ngôn. Khi chưa bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phê, bị Hạ Ngôn dùng loại bí pháp thần thông thành công bám trụ thân thẩ Loại bí pháp thần thông này ngờ có thể dưới tình huống có bất cứ dấu hiệu nào khiến thân thể của mình nháy mắt nặng ngàn lần. Theo lịch duyệt tu luyện hơn vạn năm của , đều chưa bao giờ nghe qua loại thần thông này. Tuy nhiên, bí pháp thần thông trong chủ thế giới quá nhiều, có số thần thông đặc biệt căn bản có người biết. Còn có số thần thông tiến hóa, căn bản thể xác định đẳng cạp. tuy rằng tu luyện hơn vạn năm, nhưng nếu so với những đại năng kia, căn bản vẫn là người thanh niên vừa mới bước vào tu luyện. Thần thông chưa nghe qua, tự nhiên vẫn còn nhiều. Tuy nhiên, những thần thông đặc biệt này, bình thường đều là những người đại năng mạnh mẽ lặng lẽ lưu lại, cũng có truyền bá hậu th4 thần thông như vậy mỗi loại đều có thể là báu vật vô giá. Trước đây cũng chính vì nguyên nhân này, mới theo sau lưng Hạ Ngôn, muốn biết rốt cục thần thông của Hạ Ngôn là gì. Nếu , cũng đứng ở khu vực trung tâm của Hỗn Độn Phong Bạo, còn dưới tình huống chưa kịp phản ứng, đột nhiên bị Hỗn Độn Phong Bạo xuất thôn phệ - Điều này. Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển động với vẻ lưỡng lự. Nếu là tình huống bình thường, bản thân có cảnh giới Linh Hoàng cấp tám bị cuốn vào trong Hỗn Độn Phong Bạo, chỉ sợ lát sau hóa thành hư vô. Mà tại đường đường Liệt Phong với cảnh giới Thiên Thần, đều thể ngăn cản hạt bụi hỗn độn này ăn mòn, còn mình cơ bản lại có thể bùứi yên vô ở trong này, quả thể khiến người ta nghi hoặc - Kỳ , cường độ thân thể của ta, bởi vì nuốt lượng lớn Sinh Mệnh Nguyên Hạch, cho nên gấp mấy lần người tu luyện bình thường, nên mới có thể ngăn cản ăn mòn của những hạt bụi này. Tuy nhiên, ta bị những hạt bụi hỗn độn này ăn mòn, chỉ có chút chậm rãi, trong khoảng thời gian ngắn nhìn ra! Hạ Ngôn cố gắng cười hòa nhã. Cường độ thân thể của quả mạnh mẽ hơn người tu luyện bình thường mấy lần. - Khó trách thân thể của ngươi ngờ có thể bị ăn mòn trong những hạt bụi hỗn độn đáng sợ này! Liệt Phong cắn chặc rằng, vẻ trầm mặt tốt hơn, đầu cũng bắt đầu dần dần bị ăn mòn. Hạ Ngôn lúc này chỉ hy vọng Liệt Phong nhanh chút hóa thành hư vô. Liệt Phong lúc này tuy rằng ở trong Hỗn Độn Phong Bạo rất khó trực tiếp giết chết mình, nhưng mình muốn bị giết, nhất định phải toàn lực thúc dục linh lực ngăn cản công kích đối phương. Linh lực trong cơ thể vận chuyển phóng xuất ra, khiến thân thể của mình bị ăn mòn nhanh hơn. Nếu bị công kích liên tục mấy lần, chỉ sợ tứ chỉ của mình thể bảo toàn. "Kéo dài thời gian!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt lóe lên nhìn cái khe, tâm niệm thay đổi rất nhanh. - Liệt Phong tiên sinh! Ngài những hạt bụi hỗn độn này rốt cuộc hình thành như thế nào? Hạ Ngôn thuận miệng hỏi, lúc này chuyển lực chú ý tới Liệt Phong. Chỉ cần kéo dài thời gian mấy chục hơi thở, thân thể Liệt Phong càng bị tàn phá, đến lúc đó thực lực cũng suy giảm, lực lượng càng ngày càng suy yếu dần. muốn giết chết mình, càng khó khăn. - Hừ! Khi Lang Tà Giới sinhra gian Hỗn Độn này cũng tồn tại. Ta sao biết được nó được sinh ra như thế nào? Ta chẳng qua mới tu luyện vạn năm! Liệt Phong hừ lạnh tiếng, : - Đáng ghét quá! Thực là xui xẻo mà! Ta ngờ trực tiếp vào Hỗn Độn Phong Bạo. Đáng ghét! Bên ngoài gian Hỗn Độn, trăm năm vị tất cũng xuất Hỗn Độn Phong Bạo lần, ta ngờ có thể gặp! - Đáng ghét! Đáng ghét thiệt! Liệt Phong sinh ra hối hận, sớm biết như thế, trực tiếp giết chết những tiểu tử này, sau đó nhanh chóng rời khỏi, như thế nào gặp được Hỗn Độn Phong Bạo đáng sợ này chứ? - Liệt Phong tiên sinh! Nếu chúng ta bị cuốn vào đây, cho dù ngài có tức giận, cũng làm được gì. Nếu vậy, chúng ta nên suy nghĩ rốt cuộc làm sao thoát ra ngoài! Hạ Ngôn trấn an : - Ta nghĩ, gian Hỗn Độn này nhất định có phương pháp ra ngoài, có thể vào nhất định có thể ra câu sau này, trái lại là suy nghĩ trong lòng của Hạ Ngôn. Theo Hạ Ngôn nhận xét, khẳng định có biện pháp từ trong Hỗn Độn Phong Bạo ra ngoài. - Hừ! Đừng mộng tưởng! Liệt Phong trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, đau đớn thân thể truyền đến, khiến tinh thần tùy thời gặp tra tấn rất lớn. - Trong Hỗn Độn Phong Bạo này, căn bản ai có thể còn sống ra ngoài! Đáng ghét! Những hạt bụi hỗn độn chết tiệt này quả thực có khắp mọi nơi. Hả? Tay của ta! Đột nhiên Liệt Phong nhìn ngón tay của mình, đều bắt đầu hóa thành hư vô. vốn là năm ngón tay, ngờ biến mất hai ngón. Mà những ngón tay còn lại, cũng xuất từng lỗ thủng . Những hạt bụi hỗn độn kia bám vào da thịt của , khiến ăn mòn ngùng xâm nhập. - Ôi! Liệt Phong nhìn thấy ngón tay mình biến mất, lại phát điên, trừng mắt nhìn Hạ Ngôn. Giờ phút này, thân thể Hạ Ngôn, đối với thân thể mà thi gần như có thể là hoàn hảo tổn hao gì. - Vô liêm sỉ! ngờ ngươi lại bị sao. Ta hiểu rồi, ngươi cố ý kéo dài thời gian, muốn cho ta động thủ với ngươi. Hỗn đản! ngờ ngươi tính kế với ta, chết ! Dưới tình huống nổi trận lôi đình, Liệt Phong này ngờ suy nghĩ cẩn thận dụng ý của Hạ Ngôn, lập tức thúc dục linh lực hùng hậu trong cơ thể, lại gào lên đánh ra chưởng. - Ta muốn giết ngươi! Liệt Phong nổi giận gầm lên tiếng, ngay cả thân thể của mình, đều trực tiếp xông về phía Hạ Ngôn. - Bắn chết ! Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng nhìn thấy, luồng hồ quang xuất bên người Liệt Phong, lập tức kinh hô lên. Chẳng qua, Liệt Phong này hổ cường giả có cảnh giới Thiên Thần. Cho dù vào lúc này, phản ứng cũng nhanh thêm vài lần. Hồ quang kia bắn tới người , trong lúc đó thân thể hơi hơi chuyển động, ngờ thành công tiáah thoát, tiếp tục như con chó kêu gào hung hăng giết tới Hạ Ngôn Ầm! Chưởng phong kia mang lực công kích mấy triệu độ, rít gào ập tới. Hạ Ngôn đương nhiên vội thúc dục linh lực tiến tới. Linh lực phóng thích ra, những hạt bụi hỗn độn kia lại nhân cơ hội nhanh chóng ăn mòn thân thể của Hạ Ngôn. Đau đớn kịch liệt quanh thân, khiên Hạ Ngôn khỏi thờ mạnh hơi, cắn chặt rằng. Phốc phốc phốc phốc! Lúc này Liệt Phong hoàn toàn điên cuồng. Từng chưởng kích động năng lượng ngừng đánh giết về phía Hạ Ngôn. - xong! - Những hạt bụi hỗn độn này ăn mòn ta càng ngày càng nghiêm trọng. Lúc này Hạ Ngôn tuy rằng quá để ý tình huống cơ thể mình, nhưng có thể ràng cảm thấy được. - Đáng ghét! Dừng lại cho ta! Hạ Ngôn lúc này cũng nóng nảy. Tên hỗn đản Liệt Phong này muốn lôi kéo mình làm đệm lưng cho , rất đáng ghét mà! - Ha ha ha ha! Ta chết cũng muốn kéo theo ngươi! Liệt Phong quan tâm, ngừng cười điên, liên tục đánh giết về phía Hạ Ngôn, hạt bụi hỗn độn màu xám, lực lượng va chạm kịch liệt, chút nào gợn sóng. Sau khi lực lượng hai người phát tán, rất nhanh biến mất chung quaah, so với khi năng lượng phát tán ở bên ngoài nhanh hơn quá nhiều. Hạ Ngôn cũng biết, đây là vì năng lượng bị hạt bụi hỗn độn trực tiếp hóa thành hư vô. ở trong tình huống kém này, Hạ Ngôn còn phải lo lắng những điện mang thình thoảng đột nhiên xuất . Những điện mang này đều là hỗn độn lôi đình, năng lượng của bọn họ CÓ thể mãnh liệt hơn hỗn độn hạt bụi đáng sợ. Mà Liệt Phong kia, tinh thần cực kỳ cường hãn, điều này khiến có thể tránh thoát chính xác điện mang hình rắn đột nhiên xuất bên người. - Đáng ghét! Quá đáng ghét ! Hạ Ngôn nhìn thấy, tay của mình, ngờ cũng trở nên lồi lõm sứt sẹo, có rất nhiều chỗ, trực tiếp hóa thành hư vô. Người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng, thân thể vốn được tạo ra từ năng lượng. Két Đúng lúc này, luồng điện mang, chui vào trong cơ thể Hạ Ngôn. Luồng điện mang này đột nhiên xuất ở trong tầm mắt Hạ Ngôn. Mà lúc này, Hạ Ngôn thúc dục linh lực ngăn cản công kích của Liệt Phong. Luồng điện mang này, Hạ Ngôn cũng tránh né, điện mang chui vảo thân thể của Hạ Ngôn, nhanh chóng khuếch tán ra Hạ Ngôn chỉ cảm giác thân thể trận run rẩy, tay chân lập tức đều thể khống chế, toàn cơ thể giống như đều bắt đầu dần dần bị phân tán. Mà ngay cả Tụ Linh huyệt trong nháy mắt đều ảm đạm xuống. Da thịt toàn thân, đều trực tiếp biến thành màu đen. - Tên hỗn đản này! Ta giết ngươi. khắc cuối cùng, Hạ Ngôn nổi giận gầm lên tiếng. Nếu phải tên Liệt Phong đáng chết luôn luôn công kích mình mình làm sao có thể bị luồng điện mang kia đánh trúng chứ? mảnh đỏ thlm trong đôi mắt, lúc này cũng bất chấp gì khác, thân thể lập tức cũng bị ăn mòn hoàn toàn, hóa thành mảnh hư vô, từ đó về sau thế gian còn . - Chết cho ta! - Đại Thôn Phệ Thuật! Tới thời khắc này, Hạ Ngôn ngờ trực tiếp vận chuyện Đại Thôn Phệ Thuật của Linh La tâm pháp. Vù Nguyên bản bất kỳ lực lượng gì cũng sinh ra tác dụng với đám bụi hỗn độn màu xám, ngờ lập tức hội tụ về phía Hạ Ngôn. Mà Liệt Phong đối diện Hạ Ngôn còn toàn vẹn, đầy đủ, cũng bị tình huống này hoảng sợ. Lúc này thân thể của tuy rằng còn đầy đủ nhưng vẫn biết chuyện xảy ra trước mặt. Hạ Ngôn kia lập tức biến thành bóng người màu xám tụ tập hạt bụi hỗn độn. Mà trong bóng người này, từng luồng hồ quang ngừng rung động xèo xèo, khủng bố cực kỳ. Hạ Ngôn kia ngờ vẫn chưa hóa thành hư vô hoàn toàn. - Đây. Liệt Phong căn bản biết xảy ra chuyện gì, cảm giác được hạt bụi hỗn độn vốn yên lặng, ngờ thoáng lưu động kịch liệt. Lập tức luồng hỗn độn lôi đình với hầu hết khí tức hủy diệt to lớn phát tán ra, bắt đầu từ vị trí bóng người màu xám rồi đột nhiên đánh giết ra ngoài. Liệt Phong lúc này đây, căn bản thể tránh né kịp, thân thể trực tiếp bị lôi đình đánh trúng. Chỉ trong nháy mắt, thân thể Liệt Phong, bị đánh thành cặn, thậm chí ngay cảcặn cũng còn. Mấy món vật phẩm lóe sáng màu đen lơ lửng trong trung. Tổng cộng là ba kiện vật phẩm, kiện thần khí phòng ngự, kiện thần khí công kích, còn chiếc nhẫn gian. Ba kiện này đều là thần khí có phẩm chất rất cao, cho dù là hỗn độn lôi đình, đều. có khả năng lập tức ăn mòn ba kiện vật phẩm này. Hả? Sau khi Hạ Ngôn liều lĩnh vận chuyển Đại Thôn Phệ Thuật đánh giết Liệt Phong kia, mới đột nhiên phát , mình lúc này tuy rằng có lôi quang sáng chói bên ngoài thân thể, nhưng ngờ vẫn chưa chết, ngờ hóa thành hư vô như Liệt Phong. Dưới tình huống bình thường, nếu Hạ Ngôn thôn phệ nhiều hạt bụi hỗn độn như vậy, hẳn là nháy mắt bị thôn phệ sạch , căn bản thể có cơ hội phóng thích linh lực trong khoảnh khắc đánh Liệt Phong. Nhưng tại, chỉ thành công giết chết Liệt Phong, ngờ sau khi Liệt Phong cũng bị tiêu tán hoàn toàn, mình vẫn chưa bị hóa thành hư vô.
CHƯƠNG 674: HẠ NGÔN CHẾT Ba năm sau! Bảy người Phương Viên từ trong gian Hỗn Độn quay trở lại Tinh Đấu Điện. Lúc này đây, đám người Phương Viên đến gian Hỗn Độn tổng cộng có mười ba người, lại chỉ có bảy người trở về, lập tức gây nên mảnh náo động từ Ngũ Trọng Thiên tới Thất Trọng Thiên, thậm chí ở Bát Trọng Thiên đều có ít người chú ý tới chuyện này. Dù sao, Phương Viên là người tu luyện Bát Trọng Thiên, môn nhãn tinh Tiên Phong Động. Bạt Hồ kia tuy rằng trở lại gian Tinh Đấu Điện trước, mang theo bảy người Vương Đức đến gian Hỗn Độn, mà tại cũng chỉ có người trở về. Khi báo cáo lên chuyện này, là đụng phải liệp sát giả cảnh giới Thiên Thần, chỉ bản thân mình thành công bỏ chạy, về phần chuyện đám người Hạ Ngôn, từ cũng , cũng gì chuyện gặp qua đám người Phương Viên. Đối với chuyện Hạ Ngôn ngã xuống, liền ngay cả động chủ Chung Viễn Ly của Tiên Phong Động, đều. cố ý thân tra hỏi chuyện này. Sau khi biết được chuyện này cũng chỉ có thể tỏ vè đáng tiếc. Người thừa kế tốt như Hạ Ngôn ngờ chết non như vậy! - Viễn Ly! rất đáng tiếc, tiểu tử Hạ Ngôn tham gia khảo hạch Tinh Đấu Điện là do đích thân ta chủ tri Tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn kinh người, hơn nữa linh lực và lực lượng của bản thân đều mạnh mẽ hơn so với người tu luyện đồng cấp. Đáng tiếc nha! ngờ chết ở gian Hỗn Độn như vậy! Trong Khảo Hạch Viện ở Cửu Trọng Thiên, trưởng lão Triển Vân lắc đầu thở dài, . - Đúng vậy! Ta vốn vẫn hy vọng Hạ Ngôn có thể tu luyện mấy ngàn năm thay thế vị trí động chủ của ta. nghĩ tới Chung Viễn Ly cũng trầm giọng thở dài, . Mà đối với chuyện này, người cao hứng nhất đương nhiên phải là Hồng Đông Mạc và Hồng Phi của Li Thủy Động. Hồng Phi kia thậm chí cùng với đám thủ hạ chung quanh chúc mừng phen. Trước đây Hạ Ngôn đánh bại ở lôi đài sinh tử, lại khiến ở Ngũ Trọng Thiên đều thầm bị người chê cười thời gian dài. Năm năm sau! Nơi ở của Tác Kỳ ở Thất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện Kịch. đạo thân ảnh màu nâu lặng lẽ từ trong phòng bắn ra, rơi xuống tiểu viện. Từng luồng linh lực tinh thuần đập vào mặt Ngực bóng người màu nâu hơi hơi phập phồng, hít hơi sâu. Sau đó bàn tay vung lên, linh lực tinh thuần tập hợp trước người bỗng nhiên khôi phục trạng thái bình thường, bay quanh gian. "Thời gian năm năm!" - Rốt cục, Đại Phần Diệt Thuật được ta thành công thấu triệt! Thần thông cấp bảy quả nhiên bình thường. Đại Phần Diệt Thuật này dường như có thể đốt cháy vạn vật trong thiên hạ, mà ngay cả linh lực do dịch nhân phóng thích dường như đều có thể bị đốt hết tại người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ trong Tinh Đấu Điện có thể chiến thắng ta chỉ sợ có thể đếm đầu ngón tay rồi! Bóng người màu nâu này chính là Tác Kỳ bế quan hơn năm năm. Từ khi Tác Kỳ có được Đại Phần Diệt Thuật cho Phương Viên chuyện Hạ Ngôn muốn gian Hỗn Độn phen, rồi sau đó tiến vào trong bế quan, cho đến hôm nay mới xuất quan. Hiểu tháu đáo loại thần thông cấp bảy phải mất thời gian năm năm. Đây vẫn do Tác Kỳ có thiên phú rất cao, nếu người tu luyện có thiên thú thấp hơn chút muốn hiểu thấu đáo thần thông cấp bảy này chỉ sợ cần thời gian lâu hơn. - Ừ! Cách thời gian khảo hạch Bí Cảnh còn đủ năm năm rồi, thừa dịp năm năm này, ta phải kiếm ít Nguyên Đan, 780 triệu viên, cho dù là ta cũng cần thời gian rất lâu mới có thể kiếm được nha! Lần này có được Đại Phần Diệt Thuật thiếu, nợ Hạ Ngôn, ta nhất định phải đáp tạ cho tốt! - Đúng rồi! Năm năm trôi qua này, Hạ Ngôn và đám người Phương Viên đến gian Hỗn Độn, biết có trở về hay chưa? Tác Kỳ chuyển mắt tram ngấm, ý niệm chuyển động trong đầu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, bóng ảnh chớp động ra ngoài. Vù Cánh cổng Lục Trọng Thiên! Tiếp theo, cánh cổng Ngũ Trọng Thiên! Lưu quang liên tiếp chớp động, thời gian đến nửa canh giờ, Tác Kỳ tới chỗ cư ngụ của Hạ Ngôn ở Ngũ Trọng Thiên. Bóng người màu nâu dần dần lộ trong tiểu viện. Ngay sau đó trong phòng chợt lóe ra bóng người màu xám. Bóng người này dừng lại trước mặt Tác Kỳ, ánh mắt lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc, có chút khó hiểu nhìn Tác Kỳ trước mặt. Mà Tác Kỳ nhìn thấy bóng người này vốn còn tưởng rằng là Hạ Ngôn, nhưng sau khi nhìn thấy tướng mạo mới ngạc nhiên phát người này căn bản phải Hạ Ngôn, lập tức cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. - Xin hỏi người là ai? Người tu luyện áo bào tro kia hơi hơi chấp tay, trước mở miệng hỏi Tác Kỳ. - Hả? Chẳng lẽ ta lầm chỗ rồi? đúng, nơi này phải nơi cư ngụ của Hạ Ngôn ở Ngũ Trọng Thiên sao? Ngươi là người phương nào? Tác Kỳ ngưng mắt nhìn xung quanh, xác định mình cũng lầm đường, lập tức hỏi với hơi thở trầm xuống. - Ta là Lô Đào, người phụ trách Tiên Phong Động ở Ngũ Trọng Thiên! Lô Đào báo ra tên bản thân và thân phận cho Tác Kỳ, tuy rằng cảm giác thực lực của Tác Kỳ dường như mạnh hơn mình, nhưng mình là người phụ trách Tiên Phong Động ở Ngũ Trọng Thiên, địa vị cao cà, cho dù là cường giả Linh Hoàng cấp chín bình thường, cũng cần cúi đầu. - Lô Đào? Người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên phải Hạ Ngôn sao? Khi nào thay đổi người? Hạ Ngôn kia đâu? Chẳng lẽ Lục Trọng Thiên hay là Thất Trọng Thiên? Tác Kỳ càng thêm buồn bực, lông mày nhăn lại. Theo đạo lý mà , Hạ Ngôn nên rời nhanh như vậy. Cho dù muốn khiêu chiến trọng thiên cao hơn cũng có thể đợi cho sau khi khảo hạch Bí Cảnh ngàn năm lần ở Tinh Đấu Điện tìm cơ hội khiêu chiến. - Hạ Ngôn? - Ngươi là người phương nào? Lô Đào hiển nhiên cũng chưa thấy qua Tác Kỳ, lại nhíu mày hỏi. Tác Kỳ cũng lập tức tĩà lời, mà là trong tay thoáng lật lấy ra lệnh bài thân phận, linh lực quán nhập vào trong đó, lập tức chữ viết hiển lộ ra hào quang lóng lánh cứng cỏi. Lô Đào kia tự nhiên nhìn thấy . - Nguyên lai là người phụ trách Tác Kỳ của Tiên Phong Động Thất Trọng Thiên! Lô Đào hơi hơi lập tức ôm quyền khách khí . Thân phận Tác Kỳ đương nhiên cao hơn nhiều. Thất Trọng Thiên vốn rất khó khiêu chiến, số lượng người tu luyện Thất Trọng Thiên đều. cố định. Mỗi người tu luyện thực lực đều rất mạnh mẽ. Mà Tác Kỳ lại là người phụ trách Tiên Phong Động Thất Trọng Thiên, thực lực có thể thấy. - Ừ! Lô Đào! Ngươi cũng biết người phụ trách lúc trước của Tiên Phong Điện Ngũ Trọng Thiên Hạ Ngôn nơi nào ? Tác Kỳ lập tức thu lại lệnh bài thân phận màu đen của mình, mặt khôi phục lại thần sắc vốn có, lại nhìn Lô Đào lên tiếng hỏi. - Tác Kỳ tiên sinh! Ngươi Hạ Ngôn vào năm năm trước được gọi là người tu luyện thiên tài xuất sắc nhất nghìn năm qua của Tinh Đấu Điện sao? ôi! Ta nghe năm năm trước Hạ Ngôn vào gian Hỗn Độn, bất hạnh ngã xuống ở trong gian Hỗn Độn rồi! Lô Đào này đầu tiên ánh mắt chợt lóe, rồi sau đó lại thở dài tiếng, mới tiếc hận có chút lắc đầu . Đương nhiên Tinh Đấu Điện mỗi năm đều có ít thiên tài ngã xuống. Hạ Ngôn tuy rằng thiên phú cao hơn người khác chút, nhưng ngã xuống, nhiêu nhất cũng có thể khiến cho số người tu luyện tiếc hận cảm thán thôi, còn đủ đề khiến chấn động. Bao nhiêu người tu luyện có thiên tư hơn người đều chết non con đường tu luyện. ngã xuống của Hạ Ngôn, cũng chỉ là viên đá rơi vào hồ nước hơi chút gợn sóng mà thôi. - Cái gì? Nghe vậy, thân thể Tác kỳ chấn động, mày nhướng lên. - Ngươi Hạ Ngôn chết? Tác Kỳ mạnh mẽ lắc đầu. - Điều đó có khả năng! Như thế nào mà chết chứ? Ta phải kêu Phương Viên cùng vảo gian Hỗn Độn sao? Phương Viên quen thuộc gian Hỗn Độn như vậy, Hạ Ngôn với như thế nào chết chứ? - Tác Kỳ tiên sinh! Đây là Hai năm trước Phương Viên trở về rồi. Phương Viên là người tu luyện Tiên Phong Động ở Bát Trọng Thiên, cho nên ta cố ý hỏi thăm chút. Lúc ấy mười hai người tu luyện vào gian Hỗn Độn với Phương Viên, bao gồm Hạ Ngôn ở trong đó, cuối cùng chỉ còn bảy người cộng thêm Phương Viên vào ba năm trước về tới gian Tinh Đấu Điện. Những người còn lại, nghe đều chết! Lô Đào với vè ngưng trọng. - Ta tự mình hỏi thăm chút! Bóng dáng Tác Kỳ chợt lóe, sau đó biến mất trong tiểu viện. Lô Đào nhìn nơi xa xa phía chân trời, sau đó lắc mình lần nữa quay lại phòng. Bên ngoài Tin Tức Viện Thất Trọng Thiên! - Có người dùng tinh thạch truyền truyền tin tức cho ta! Phương Viên tu luyện ở bát Trọng Thiên, đột nhiên cảm ứng tinh thạch truyền của mình hơi hơi chấn động, liền lập tức lấy tỉnh, thạch truyền của mình ra. Ý thức rót vào trong đó! - Phương Viên tiên sinh! Thỉnh nhanh đến chỗ ta chuyến! Ý thức Phương Viên cảm ứng được ý niệm của Tác Kỳ truyền tin lại trong đầu. Tinh thạch truyền này là loại công cụ truyền lại ý niệm vào trong đầu của người tu luyện. Tinh thạch truyền tuy rằng coi như vật phẩm hiếm thấy, nhưng cũng quá quý trọng. Đương nhiên nếu thông qua tinh thạch truyền truyền lại tin tức, phải khắc vào chút dấu vết linh hồn của mình vào trong tinh thạch đối phương. Trong tinh thạch truyền của mình cũng có dấu vết linh hồn của đối phương. Ngoại trừ bằng hữu rất thân mật hay thân nhân, người bình thường đương nhiên khắc linh hồn dấu vết của mình tiến vào trong tinh thạch truyền của người khác. Phương Viên và Tác Kỳ tự nhiên là khắc dấu vết linh hồn vào trong tinh thạch truyền của đối phương, mới có thể thông qua tinh thạch truyền truyền lại ý niệm trong đầu mình. - Xem ra Tác Kỳ hiểu thấu đáo thần thông Đại Phần Diệt Thuật. tại chỉ sợ biết được tin Hạ Ngôn rồi! Thời gian năm năm trôi qua. ôi! Ta biết giải thích như thế nào! Tuy nhiên, cuối cùng cũng phải gặp Tác Kỳ! Phương Viên khe khẽ thở dài, thân ảnh biến mất ở trong phòng, cánh cổng của Bát Trọng Thiên, nhanh Phi hành qua. - Phương Viên! - Tác Kỳ! Sau khi hai người gặp mặt ở nơi cư ngụ của Tác Kỳ ở Thất Trọng Thiên, thăm hỏi lẫn nhau. - Ta vừa mới bế quan ra chợt nghe Hạ Ngôn chết ở gian Hỗn Độn, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tác Kỳ hỏi với giọng điệu có chút dồn dập, ánh mắt nhìn Phương Viên. - Hạ Ngôn quả chết! Phương Phương nhíu mày, có chút bất đắc dĩ, sau đó giảng thuật lại chuyện xảy ra ở gian Hỗn Độn trước đây, hơn nữa nếu có Hạ Ngôn, đám người mình có thể cũng chết. Nghe xong Phương Viên giải thích, Tác Kỳ trầm mặt hồi lâu. lâu sau, mới thở ra hơi, nhìn bầu trời: - Tại sao có thể như vậy! thể tưởng được lúc trước ta đề nghị Hạ Ngôn vào gian Hỗn Độn thu thập hỗn độn lực đổi độ cống hiến, chính là hại ! - Ôi Phương Viên cũng thở dài tiếng, rồi sau đó lại : - Bạt Hồ kia rất đáng ghét, nếu phải , đội hình của chúng ta căn bản có thể gặp được những nguy hiểm kia! Khi Phương Viên nhắc tới Bạt Hồ, cũng hận đến nghiến răng! - Bạt Hồ Ánh mắt Tác Kỳ hung dữ, từ trong kẽ rằng phun ra hai chữ. - đoạn thời gian này Bạt Hồ vẫn rúc ở chỗ ra, với bên ngoài là bế quan tu luyện. Hừ! Phương Viên hừ lạnh tiếng, ánh mắt ngưng tụ . - Bạt Hồ! Khảo Hạch Bí Cảnh lần này, ta xuất thủ đối phó ! tại ta hiểu thấu đáo thần thông cấp bảy Đại Phần Diệt Thuật, đánh bại dễ dàng! Ánh mắt Tác Kỳ chợt lóe, thanh trầm thấp chậm rãi nghiến răng .