Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 60: THÂN HÌNH MẢNH MAI
      "Bịch bịch bịch. " Tịch Thu Thủy vẻ mặt kiêu ngạo, vội vàng sải bước tới chỗ tảng đá.

      - Có thể bắt đầu rồi sao?

      Tịch Thu Thủy nhìn phía Lưu Phương, Lưu Phương nhìn gật đầu.

      "Ầm. "

      Tịch Thu Thủy chộp hai bàn tay vào tảng đá, nội lực toàn thân lưu chuyển, bộ quần áo đắt tiền người đều rung động cả lên. Phía thân hình truyền ra từng đợt tiếng vang rất .

      "Tịch Thu Thủy này, đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi. " Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng lên. Tuy rằng nội lực người Tịch Thu Thủy phát ra tiếng vang cũng lớn, nhưng Hạ Ngôn vẫn có thể nghe được ràng.

      Người tu luyện chỉ có sau khi đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, lúc vận chuyển nội lực mới có thể phát ra tiếng động "bốp bốp" khiến người ta sợ hãi này.

      Ngay cả Lưu Phương dứng cạnh đó cũng hơi biến sắc.

      Đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch liền trở thành cường giả Hậu Thiên đỉnh phong. trăm lẻ tám đường kinh mạch, cho dù có cái chưa đánh thông, cũng thể xem như cường giả Hậu Thiên đỉnh cấp.

      Người tu luyện đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch cùng người tu luyện đả thông trăm lẻ bảy đường kinh mạch so sánh thực lực ràng cao hơn bậc. Nếu như hai người đánh nhau, có gì bất ngờ xảy ra người sau tất bại.

      Tịch Thu Thủy vừa lên sân khấu, ở phía trận doanh con cháu Tịch gia, liền phát ra tràng tiếng ồn ào náo động.

      số con cháu Tịch gia có điều gần gũi với Tịch Thu Thủy, lại từ trong đám người nhảy ra, lắc lư thân nình, lớn tiếng hò hét cổ vũ Tịch Thu Thủy.

      "Bốp!"

      Tịch Thu Thủy trợn to hai mắt, bàn tay nổi gân xanh cuồn cuộn, toàn thân nội lực tụ tập đến song chưởng, đột nhiên mạnh mẽ áp tay xuống tảng đó.

      "Bốp" tiếng.

      Hai tay như đôi thiết trảo sắc bén, vững chắc chộp vào tảng đá.

      - !

      Tịch Thu Thủy có chút đắc ý, tự nhiên muốn hấp dẫn ánh mắt mọi người, hét lớn tiếng, mới bắt đầu vận công đẩy tảng đá lăn .

      Tảng đá tròn rất nhanh hướng chỗ cao lăn , vạch khắc độ con số ngừng tăng lớn.

      "Tịch Thu Thủy này, quả rất tài, Tịch gia hổ là trong ba đại gia tộc. Chỉ là biết, Vương gia cùng Hạ gia, năm nay thi đấu tranh giành danh ngạch có con cháu nào nổi trội hay ?" Lưu Phương khiếp sợ sau đó thầm nghĩ trong lòng.

      khán đài các vị Chấp Thánh đường cũng tập trung ánh mắt vào người Tịch Thu Thủy.

      Vừa rồi tuy rằng Tịch Thu Thủy biểu lỗ mảng, nhưng đó là chuyện thứ yếu, chỉ cần có thực lực, Thánh đường đồng loạt đề cử tham gia khảo hạch nhập học tại Học Viện Tử Diệp.

      Bởi vì có liên quan tới danh tiếng danh vọng của thành Ngọc Thủy! cái quận thành có thể tiến vào Học Viện Tử Diệp càng nhiều người, như vậy đối với danh tiếng của quận thành đó càng có lợi.

      Thành Ngọc Thủy là trong hơn hai mươi quận thành dưới quyền quản hạt của thành Tử Diệp, bài danh là so ra ở phía sau. Nếu phải bởi vì khoảng cách gần Tội Ác Sâm Lâm, mỗi ngày có rất đông người tu luyện tiến vào Tội Ác Sâm Lâm đều phải ngang qua thành Ngọc Thủy, chỉ sợ thành Ngọc Thủy ngay cả mức độ phồn thịnh như tại này cũng thể đạt tới.

      - Hừ hừ!

      Tịch Phá Thiên lại cười lạnh tiếng, quét ánh mắt nhìn toàn trường, mặt đầy vẻ đắc ý vì biểu của đứa con mình.

      "Quả nhiên Tịch Thu Thủy đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi. "

      Hạ Phi Long cùng Vương Nhạc ngồi khán đài riêng của mình, mặt cũng đều có vẻ kinh ngạc, ngay sau đó lại lộ ra thần sắc quả nhiên là như thế.

      --------------

      - Dựa vào đan dược cưỡng ép đả thông đường kinh mạch, tại căn cơ còn có gì bất ổn, nhưng sau này nhất định thành tựu bị hạn chế.

      Vương Ngữ Yên với giọng bình thần.

      Nàng ra những lời này, lại khiến trong lòng Hạ Ngôn chấn động hồi.

      Bởi vì, Hạ Ngôn tại cũng chính là dựa vào dược phẩm để tăng cao độ vững chắc của thân thể, tăng độ cứng cỏi tinh thần lực. Hạ Ngôn sử dụng dược phẩm mười lần, tinh thần lực so với trước kia cứng cỏi hơn gấp mấy lần. Bằng cũng cách nào dung hợp tinh luyện "Thiên Vũ Thần Thương" được.

      Phút chốc sau!

      Rất nhanh, Tịch Thu Thủy liền thu công ngừng lại, viên đá lăn đến sau vạch mức khắc trăm lẻ tám độ.

      Lúc này Lưu Phương gật gật đầu thực ràng, ánh mắt lóe sáng.

      - Hà hà.!

      Tịch Thu Thủy cười đắc ý, lại đưa ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đầy vẻ khiêu khích.

      "Hạ Ngôn! Mặc dù ngươi cũng đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, nhưng ta tu luyện "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", tất nhiên cũng có thể chiến thắng ngươi! Hà hà! Đợi đến lúc cuối cùng thời điểm giao chiến, ta nhất định phải đòi lại hết thảy những gì mất. " Tịch Thu Thủy nghiến răng cách ngoan độc, trong lòng lên ý nghĩ như vậy.

      "Bốp! Bốp! "

      Bốn phía quảng trường xôn xao vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng như tiếng sấm rền.

      Đến ngay cả con cháu Vương gia cùng Hạ gia cũng đều vì cảnh tượng trước mắt mà khiếp sợ tận đáy lòng.

      Đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, chuyện này quả thực khó có thể tưởng tượng.

      Cho dù là người tu luyện tu luyện bốn năm mươi năm, cũng rất khó đả thông toàn thân trăm lẻ tám đường kinh mạch.

      Ở thành Ngọc Thủy người có thể đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, khẳng định cũng nhiều lắm.

      - Tịch Thu Thủy đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, hoàn thành giai đoạn Tẩy Tủy. Tiếp theo, mời Vương Ngữ Yên Vương gia trắc nghiệm nội lực.

      Thanh của Lưu Phương dường như cũng xuất tia dao động.

      Biểu của Tịch Thu Thủy khiến thể bình tĩnh lại như lúc đầu.

      Chính cũng đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Nhưng Tịch Thu Thủy này bao nhiêu tuổi chứ! Mới chỉ bằng phần ba tuổi của mà thôi. Tiếp qua vài chục năm khó dám chắc Tịch Thu Thủy vượt qua , trở thành Linh sư.

      Cảnh giới Linh sư.

      - Hạ công tử! Ta lên trước rồi!

      Vương Ngữ Yên nở nụ cười xinh đẹp, thi lễ cùng Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn chìa tay phải, :

      - Mời Ngữ Yên tiểu thư!

      Vương Ngữ Yên lại hướng về Hạ Tử Hân khẽ nhún mình thi lễ, Hạ Tử Hân tự nhiên vội vàng hoàn lễ. Hai người này ở trong sân thi đấu, là hai trong bốn đại mỹ nữ Thành Ngọc Thủy cũng làm cho trận đấu rạng rỡ lên ít. Mà lúc này ở quảng trường có ba nàng, trừ Vương Ngữ Yên và Hạ Tử Hân, còn có Nhã Phân. mặt Nhã Phân vẫn có biến hóa gì, dường như hết thảy đều có quan hệ gì với nàng.

      Vương Ngữ Yên thân mình mảnh mai, gót sen yểu điệu, tuy rằng thoạt nhìn cước bộ nhanh, nhưng tốc độ cũng chậm. Thời gian ba bốn lần hô hấp nàng tới chỗ tảng đá trong sân thi đấu. Trước tiên nàng hướng về Lưu Phương thi lễ, Lưu Phương khẽ gật gật đầu.

      - Ha ha! Tịch gia chúng ta mới là lợi hại nhất. Tịch Thu Thủy thiếu gia, đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch.

      Ở chỗ khán đài giao giới giữa con cháu Tịch gia và con cháu Vương gia, gã con cháu Tịch gia vô cùng đắc ý vung nắm tay kiêu ngạo gào lên.

      - Hừ! Chờ coi! Ngữ Yên tiểu thư bắt đầu trắc nghiệm. Hừ hừ! Ngữ Yên tiểu thư tất nhiên cũng đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi.

      gã thiếu niên Vương gia, mặt và cổ cũng màu đỏ thẫm, thở hào hển, phục, tức giận quát to.

      cũng biết thực lực chân chính của Vương Ngữ Yên, nhưng lúc này, ở trước mặt người Tịch gia tự nhiên thể chịu lép vế, cứ như vậy rơi xuống thế hạ phong đành lòng.

      - Hì hì! Vương Ngữ Yên kia, quả xinh đẹp, cùng Hạ Tử Hân Hạ gia đều đẹp như tiên nữ giáng trần. Tuy nhiên thực lực, cũng phải có bộ dáng xinh đẹp là mạnh nha! Hì hì. rất khó nha!

      Gã con cháu Tịch gia toét miệng cười hì hì .

      Trong sân thi đấu Vương Ngữ Yên đột nhiên ló hai bàn tay ngọc chậm rãi vươn ra, trong cơ thể nội lực lưu chuyển.

      Khiến người ta kinh hãi chính là bên trong thân thể của nàng, cũng giống như Tịch Thu Thủy vang lên tiếng "lốp bốp" như tiếng sấm động.

      Đây là dấu hiệu đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch!

      Chủ trì Lưu Phương đứng bên, lại mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Vương Ngữ Yên, dáng vẻ nàng thoạt nhìn dịu dàng yểu điệu ngờ lại thành tựu như thế.

      Thi đấu giành danh ngạch lần này, ngờ lại xuất hai người dự thi đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Lần thi đấu ba năm trước đây chỉ xuất người!

      Hai bàn tay ngọc thong thả vươn ra lại mang theo cơn gió , vững vàng đè lên tảng đá. Nơi khóe miệng Vương Ngữ Yên lên nụ cười khiến người ta tâm động, đôi mắt đẹp lấp lánh tinh quang, vành miệng khẽ hé: "A" tiếng, liền liền đẩy viên đá .

      "Rầm rầm rầm. "

      Tiếng tảng đá lăn từ sân thi đấu truyền lan ra ngoài. Ánh mắt Hạ Ngôn chằm chằm nhìn Vương Ngữ Yên đẩy tảng đá, trong đầu lại vẫn lẩn quẩn với lời của Vương Ngữ Yên vừa rồi. Dựa vào dược phẩm tăng lên thực lực, có thể xảy ra vấn đề gì hay ? Lão nhân Thánh Hoàng hẳn là thể biết điều này chứ?

      - Vương Ngữ Yên là lợi hại nha!

      Hạ Tử Hân cả kinh .

      Trong nháy mắt, ngờ Vương Ngữ Yên đẩy tảng đá tròn vượt qua vạch khắc trăm độ.

      Hạ Tử Hân chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, lại thấy mặt Hạ Ngôn cũng có lộ ra thần sắc kinh ngạc gì.

      Chỉ trong khoảnh khắc này, Vương Ngữ Yên đẩy viên đá qua vạch mức khắc trăm lẻ tám độ. Vương Ngữ Yên, cũng hoàn toàn đả thông kinh mạch trở thành cường giả Hậu Thiên đỉnh phong.

      Thấy màn như vậy, Tịch Thu Thủy còn đắc ý, chợt sắc mặt ngưng trọng lại, nhíu nhíu mày.

      - Hạ Ngôn! Chẳng lẽ huynh cũng kinh ngạc chút nào sao? Vương Ngữ Yên, cũng thông toàn bộ kinh mạch rồi.

      Hạ Tử Hân sau lúc giật mình kinh sợ, nhìn Hạ Ngôn với vẻ khó hiểu.

      Hạ Ngôn nghe ra vẻ ngạc nhiên trong giọng của Hạ Tử Hân, chợt cười :

      - Vừa rồi lúc muội trắc nghiệm nội lực, ta cũng hỏi qua nàng, cho nên biết nàng ta đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch.

      Hạ Tử Hân lúc này mới giật mình, bỗng mang theo tia phiền muộn :

      - Vương Ngữ Yên thiên phú cao hơn ta.

      Hạ Tử Hân cùng Vương Ngữ Yên, đều là thiên chi kiêu nữ, hai người có so bì với nhau dĩ nhiên cũng là chuyện bình thường. tại nhìn thấy Vương Ngữ Yên thực lực so ra mạnh hơn mình, trong lòng Hạ Tử Hân khó tránh khỏi hơi có chút mất mát.

      Hạ Ngôn nhìn Hạ Tử Hân, khẽ cười :

      - Tử Hân! Về sau thành tựu của muội hẳn kém hơn nàng ta. chừng, cần tới bao lâu, muội có thể vượt qua nàng ta. Con đường tu luyện quan trọng nhất là. niềm tin và quyết tâm!

      Hạ Tử Hân sắc mặt biến đổi liên tục, sau cùng vui vẻ :

      - Muội biết rồi!

      Hạ Ngôn gật gật đầu, Vương Ngữ Yên trắc nghiệm xong, từ chỗ tảng đá quay về lại.

      ---------------

      - Vương Ngữ Yên Vương gia này vậy mà cũng đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Hừ! Lão già Vương Nhạc này, nhất định là cho con mình dùng Tụ Khí Đan rồi.

      Mắt Tịch Phá Thiên lóe sáng, thầm nghĩ trong lòng.

      nghĩ rằng nếu Vương Ngữ Yên có sử dụng đan dược, tuyệt đối có khả năng đả thông toàn bộ đường kinh mạch.

      Hạ Phi Long sau lúc thoáng kinh ngạc, mặt liền lên vẻ tươi cười, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Lúc này, trong sân thi đấu chỉ còn lại có Hạ Ngôn chưa trắc nghiệm nội lực.

      - Ha ha! Thế nào? Vừa rồi ta , Ngữ Yên tiểu thư của chúng ta nhất định cũng đả thông tất cả đường kinh mạch.

      -.

      -.

      Mới vừa mới con cháu Vương gia tranh hơn cùng Tịch gia, lúc này thần thái bay bổng lên cao.

      Mà con cháu Tịch gia mặt sa sầm xuống, ngừng hừ hừ trong miệng lầm bầm.

      - Chúc mừng!

      Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên vừa mới về tới cười .

      gương mặt đỏ ửng còn chưa tan, Vương Ngữ Yên khẽ chớp chớp đôi mắt đẹp, :

      - Có cái gì đáng chúc mừng! Hạ công tử chê cười ta rồi. Ta biết thực lực của Hạ công tử khẳng định mạnh hơn Ngữ Yên nhiều.

      Hạ Ngôn cười :

      - Vậy oan uổng cho ta! Chỉ sợ mọi người ở trong này, đều hoặc nhiều hoặc ít bởi vì Ngữ Yên tiểu thư biểu ra thực lực mà chấn động cả đấy. Về phần thực lực của ta, giỏi lắm cũng chỉ tương đương với Ngữ Yên tiểu thư thôi!

      Hạ Ngôn thế quả đúng như vậy, ngay cả các Linh sư Chấp Thánh đường cao cao tại thượng, đều khó tránh khỏi trong lòng khiếp sợ. Chỉ có điều bọn họ cũng thể tùy tiện để lộ ra nét mặt mà thôi!

      - Vương Ngữ Yên Vương gia đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch! Mời Hạ Ngôn Hạ gia bắt đầu trắc nghiệm nội lực.

      Lưu Phương đọc danh sách trong tay cái tên cuối cùng: Hạ Ngôn!

      tháng trước đây, Hạ Ngôn còn là tên bất tài vô dụng. Mà tại lại biến thành thiên tài trong mắt mọi người. Đến ngay cả Lưu Phương đọc thứ tự danh sách trắc nghiệm, cũng xếp là người trắc nghiệm sau cùng!

      Tịch gia và Vương gia, đều hâm mộ rất Hạ gia xuất thiên tài mới này. Thiên tài mới mười lăm tuổi mà có thể giao đấu bất bại cùng Từ Hoảng, ở thành Ngọc Thủy, tuyệt đối tìm ra người thứ hai.

      Hạ Ngôn hướng về trung tâm sân thi đấu đến.

      đài cao, Tịch Phá Thiên nheo mắt lại, nhìn Hạ Ngôn đấy ác ý. Mà Hạ Phi Long lộ vẻ mặt chờ mong. tại, con cháu Hạ gia hoàn thành trắc nghiệm nội lực, ở trong ba đại gia tộc hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong.

      Vương gia cùng Tịch gia, đều có xuất con cháu đả thông toàn thân đường kinh mạch. Mà Hạ gia, trước mắt thành tích tốt nhất là Hạ Tử Hân, chỉ mới đả thông trăm lẻ hai đường kinh mạch.

      - Hạ Ngôn này quả nhiên quỷ dị!

      Vương Nhạc ngồi ở khán đài Vương gia đột nhiên ra câu khó hiểu.

      Đại trưởng lão Vương gia ngồi bên cạnh, khỏi nhíu mày:

      - Tộc trưởng! Ngài nó lời này có ý gì?

      Vương Nhạc lắc lắc đầu :

      - Ngài xem mặt biểu tình Hạ Ngôn kìa.

      Đại trưởng lão Vương gia chiếu ánh mắt cẩn thận quan sát bộ mặt Hạ Ngôn, nhưng lão nhìn hồi lâu, cũng nhìn ra có gì khác thường, da mặt lão nhăn càng nhăn thêm

      - Biểu tình mặt Hạ Ngôn, chút biến hóa nào, tâm tình giống như thiếu niên mười lăm tuổi, mà ổn định như người năm mươi tuổi. Nếu tiếp qua tám năm mười năm nữa, Hạ Ngôn này nhất định càng thêm đáng sợ! sơn bất lộ thủy, buồn vui lộ ra ngoài. đáng sợ! Chuyện của Hạ gia ngài cũng nghe qua rồi chứ? Trước kia ở Hạ gia, Hạ Ngôn chỉ là tên rác rưởi bị quên lãng ai thèm để ý tới, chịu đựng khổ sở thể tưởng tượng. Nhưng tại, có đủ thực lực, nếu như người bình thường tất nhiên vì chuyện trước kia mà trả thù, nhưng đến tại cũng có trở mặt với bất cứ tên con cháu Hạ gia nào. Người như vậy, đáng sợ tới cỡ nào? mới mười lăm tuổi nha!

      Vương Nhạc hít vào hơi sâu, vô cùng chấn động .

      Đại trưởng lão nhíu hàng lông mày rậm:

      - Có lẽ là do tính tình tốt, hoặc là tính cách yếu đuối chăng?

      Điều này cũng rất có khả năng là thế, trời sinh người tính tình tốt thường sợ phiền phức!

      - phải!

      Vương Nhạc vô cùng kiên định lắc đầu .

      - Chuyện xảy ra ở Phường thị khu Bắc đủ để chứng minh tuyệt đối phải là người tính cách yếu đuối. Nếu là người sợ phiền phức, tất nhiên giao đấu với Từ Hoảng.

      Vương Nhạc thập phần chắc chắc.

      Nghe Vương Nhạc đến đây, đại trưởng lão cũng hít hơi sâu, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn.

      thiếu niên mười lăm tuổi chẳng lẽ đáng sợ như vậy?

      "Rào rào. "

      Trong đám người, lại là tràng chấn động!

      Lúc này đây, so với thời điểm hai người Vương Ngữ Yên cùng Tịch Thu Thủy trắc nghiệm vừa rồi, chấn động bùng phát ra càng lớn càng kéo dài hơn!

      Danh tiếng của Hạ Ngôn trong thế hệ trẻ ở thành Ngọc Thủy, tuyệt đối người nào có thể theo kịp. Từ sau kiện xảy ra ở Phường thị khu Bắc, Hạ Ngôn liền trở thành mục tiêu truy đuổi của đa số người tu luyện tuổi trẻ!

      Vừa rồi, trước khi đẩy viên đá lăn , cũng có làm bất kỳ động tác chuẩn bị gì. Chỉ tùy ý đặt hai tay phía tảng đá tròn, mà ngay cả Lưu Phương đứng bên cũng nên lời, chỉ dùng ánh mắt khó hiểu nhìn .

      Phải biết rằng, thường thường người tu luyện ở lúc trắc nghiệm nội lực, tất nhiên trước tiên phải vận chuyển nội lực, tụ tập nội lực đến hai tay. Như vậy mới có thể triển ra toàn bộ thực lực của mình.

      Nhưng Hạ Ngôn này, lại hoàn toàn có làm bất kỳ chút chuẩn bị nào, chỉ khẽ đặt bàn tay lên viên đá rồi đẩy . Thậm chí Lưu Phương còn nghĩ rằng: Hạ Ngôn là muốn thử xem trước lần sức nặng của tảng đá. Nhưng, đến khi hai tay của Hạ Ngôn cách gần tới tảng đá còn có chừng mười phân, Lưu Phương thấy được màn thể tưởng tượng nổi.

      Hoặc là , Lưu Phương cảm nhận được lực lượng khiến vô cùng khiếp sợ.

      Từ hai bàn tay của Hạ Ngôn, ngờ toát ra từng đạo khí kình làm cho người ta sợ hãi, đánh lên tảng đá. Khí kình này tuy rằng vô hình, nhưng Lưu Phương lại có thể ràng cảm giác được khí kình đáng sợ. Thậm chí Lưu Phương còn thấy tảng đá chỗ bàn tay của Hạ Ngôn sắp chạm vào, bay lên từng quầng bụi đá. Khí lãng va chạm vào tảng đá vang lên tiếng "bốp bốp" trầm thấp, Lưu Phương tuyệt đối nghe lầm.

      Lưu Phương trợn to mắt, dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Ngôn. Loại năng lực này cũng phải người tu luyện vừa mới đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch có thể có được.

      Lưu Phương tự nghĩ, cho dù là chính mình e rằng cũng thể làm được đến mức như vậy.

      "Rầm rầm rầm. "

      Trong cảnh huyên náo, trong tiếng thét chói tai, viên đá lớn chậm rãi lăn .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 61: DIỄN LUYỆN VÕ KỸ
      Viên đá lớn lăn với tốc độ cũng nhanh!

      Từ dưới lên vạch khắc độ càng lúc càng lớn.

      Ánh mắt Lưu Phương, vẫn nhìn chằm chằm vào tảng đá. Theo bước chân Hạ Ngôn chậm rãi tới, tảng đá cũng ngừng lăn tới.

      " thể tin nổi!" Trong đầu Lưu Phương giờ phút này, chỉ có ý niệm như vậy trong đầu. Đó chính là khó tin!

      nhìn thấy thời điểm viên đá lăn , tuy rằng tốc độ cũng nhanh, nhưng từ đầu đến cuối tốc độ lăn cũng là hoàn toàn giống nhau. cách khác theo khó khăn dần dần thành lớn, Hạ Ngôn đẩy viên đá lăn tốc độ cũng có theo đó mà giảm chậm lại.

      Từ đầu đến cuối Hạ Ngôn đẩy viên đá vẫn giữ ở tốc độ ngang nhau.

      Lúc trước hơn mười người dự thi trắc nghiệm qua, ai có thể làm được như vậy. Ngay cả Vương Ngữ Yên thời điểm bắt đầu đẩy viên đá, đều là trước nhanh rồi sau đó chậm dần, đôi khi viên đá lăn còn bị khựng lại. Đây là vì nàng khống chế đối với lực lượng bản thân, còn chưa thể đạt tới trình độ tinh tường.

      Lưu Phương tự nghĩ trong lòng, cho dù chính chỉ sợ cũng khó có thể làm được như Hạ Ngôn.

      Trời ạ! Cái này cần phải khống chế lực lượng bản thân tới mức nào đây chứ? Trong lòng Lưu Phương khỏi kêu lên tiếng!

      Người bình thường, muốn làm được như Hạ Ngôn, với năng lực như vậy, chỉ có người tu luyện có lực khống chế nội lực bản thân đạt tới mức độ kinh người mới có thể làm được.

      Lưu Phương cảm thấy rằng: năng lực khống chế như vậy, chỉ sợ chỉ có cường giả cảnh giới Linh sư mới có thể làm được. Nhưng, Hạ Ngôn chỉ là thiếu niên mười lăm tuổi lại làm được rồi.

      Rất nhanh, viên đá liền lăn qua vạch khắc số trăm lẻ tám độ.

      Hạ Ngôn tùy ý thu hai tay lùi về, ánh mắt chợt lóe sáng, mỉm cười nhìn về phía Lưu Phương.

      Lúc này Lưu Phương còn chưa có từ trong khiếp sợ lớn khôi phục lại.

      Mãi đến lúc bốn phía quảng trường bùng phát ra từng tràng tiếng hoan hô, Lưu Phương mới đột nhiên bừng tỉnh. Tất cả con cháu Hạ gia đều nhảy nhót reo hò vang dội. Ở lần thi đấu tranh danh ngạch ba năm trước đây, Hạ gia cũng có người dự thi nào đả thông toàn bộ kinh mạch. Mà lần này có người: Hạ Ngôn.

      khán đài cao chỗ đài bảy Chấp Thánh đường ngồi.

      Hồng Phi mắt nhìn thẳng vào Hạ Ngôn, trong ánh mắt lấp lóe tinh quang.

      - Tốt!

      Hồng Phi đột nhiên ra chữ tốt!

      Trước thời điểm trắc nghiệm rồi hơn mười người dự thi trắc nghiệm, Hồng Phi căn bản ngay cả biểu tình mặt cũng có bất cứ biến hóa gì. Mà sau khi Hạ Ngôn trắc nghiệm, ngờ Hồng Phi lại ra chữ "tốt".

      gã Chấp ở bên cạnh Hồng Phi, khỏi lộ vẻ tươi cười, kinh ngạc hỏi:

      - Hồng Phi huynh! Huynh đột nhiên chữ "tốt", chẳng lẽ là bởi vì tên con cháu Hạ gia vừa mới trắc nghiệm nội lực xong kia à?

      Hồng Phi nghe như thế, gương mặt già nua lập tức toả sáng vẻ tươi cười, cười :

      - Đúng vậy! Hạ Ngôn này, hiếm thấy! Ha ha! Có thể khống chế lực lượng bản thân chính xác như thế, là hiếm thấy nha! Ta thực chờ mong đến lúc diễn luyện võ kỹ.

      Lúc này, mấy người Chấp kia cũng đều nghe được lời của Hồng Phi, mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ cùng khó hiểu.

      Vì sao Hồng Phi lại ca ngợi tên hậu bối như vậy?

      Mọi người đều biết rất tính tình của Hồng Phi, Hồng Phi là người vô cùng nghiêm túc năng thận trọng. Bình thường chưa từng có người nào thấy qua hoặc là nghe qua khích lệ hậu bối nào. Nhưng hôm nay.

      Nhã Phân xinh đẹp quyến rũ ngồi phía sau bảy Chấp , trong đôi mắt đẹp của nàng xoay chuyển sáng lấp lánh.

      Tầm mắt của nàng cũng ghim người Hạ Ngôn.

      "Kỳ quái!"

      Nhã Phân trong lòng vừa động.

      "Vì sao khi ta nhìn thấy thiếu niên này, là luôn nghĩ tới gã Linh La kia vậy?" Ngón tay thon hình búp măng trắng nõn của Nhã Phân khẽ vân vê.

      "Bóng dáng của . " Đột nhiên Nhã Phân mở lớn đồng tử, cái miệng khẽ hé: "Bóng dáng của cùng Linh La giống nhau như đúc! Đây. "

      Trong lòng Nhã Phân giống như sợi dây căng thẳng bị búng mạnh cái, quả tim trong lòng nàng đập thình thình thịch, bộ ngực nàng phập phồng dữ dội.

      -----------------

      - Hạ công tử! Chúc mừng!

      Vương Ngữ Yên chờ lúc Hạ Ngôn trở về, trước tiên đón chào mở miệng .

      Nàng cũng sớm lường trước Hạ Ngôn đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, cho nên cũng có vẻ kinh ngạc. Hạ Ngôn nghe nàng như vậy, cười cười :

      - Đa tạ!

      Tịch Thu Thủy cách đó xa, lại hừ tiếng từ trong hốc mũi, mặt lộ vẻ khinh thường.

      "Đợi chốc nữa diễn luyện võ kỹ, để xem ai mạnh!" Tịch Thu Thủy mười phần tin tưởng với "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm"của mình.

      - Hạ Ngôn.

      Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn, trong ánh mắt gờn gợn hơi nước.

      Hạ Ngôn biết nàng muốn gì, nhàng lắc lắc đầu. Hạ Tử Hân trông thấy Hạ Ngôn lắc đầu, liền mím cái miệng nhắn tiếp nữa.

      - Hạ Ngôn. Hạ Ngôn.

      Bốn phía quảng trường, tiếng hoan hô vang dậy như tiếng sấm.

      Ở bên trong đám con cháu Hạ gia, hề ít thiếu nữ chưa xuất giá cũng đều tới quảng trường, lúc này tiếng kêu giòn tan dị thường của họ vang dội nhất.

      Nghe tiếng hoan hô vang dội, Hạ Ngôn chỉ có thể bất đắc dĩ nhíu nhíu mày.

      Thực lực mạnh, bộ dáng lại khôi ngô tuấn tú, nếu muốn nhận hoan nghênh của các thiếu nữ rất khó nha!

      Vương Ngữ Yên nhìn quanh bốn phía, đôi mắt đẹp xoay chuyển cất tiếng hơi có mùi vị dấm chua:

      - Hạ Ngôn! Về sau khi ngươi đường cũng nên cẩn thận đấy.

      Hạ Ngôn khó hiểu :

      - Vì sao?

      Vương Ngữ Yên chu cái miệng nhắn hất về hướng bốn phía quảng trường cái, :

      - Ngươi nhìn lại xem, họ đều sắp phát cuồng rồi.

      Lúc này chỉ có thiếu nữ Hạ gia điên cuồng hoan hô, mà ngay cả đám thiếu nữ ở Tịch gia cùng Vương gia, đều bắt đầu lớn tiếng kêu gọi tên Hạ Ngôn. Tiếng hoan hô như sóng thủy triều ngừng lan tràn!

      Hạ Ngôn đổ mồ hôi!

      - Hả!?

      Hạ Ngôn chấn động toàn thân.

      nhìn thấy đài cao Nhã Phân thân lễ phục diễm lệ nhìn chằm chằm vào mình. Trong ánh mắt đó dường như có hàm chứa ý gì đó.

      "Lát nữa ta diễn luyện võ kỹ, tuyệt đối thể sử dụng Linh La kiếm!" Hạ Ngôn thu liễm tâm thần, trong lòng càng thêm kiên định với quyết tâm của mình. Nữ nhân Nhã Phân này quá mức thông minh, hơn nữa hết sức nhạy bén, nếu Hạ Ngôn sử dụng Linh La kiếm, nhất định bị nhận ra. tại Nhã Phân cũng bắt đầu hoài nghi rồi.

      Đúng y như Hạ Ngôn suy nghĩ, Nhã Phân đúng là có ý nghĩ liên hệ giữa cùng Linh La.

      - Hạ Ngôn Hạ gia đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Tiếp theo đây các người dự thi bắt đầu diễn luyện võ kỹ.

      Lưu Phương vận toàn thân khí lực, thanh như tiếng chuông đồng vang vọng khắp toàn trường.

      có biện pháp, nếu giọng của , căn bản là thể át được tiếng gào thét hoan hô điên cuồng kia.

      - Sau đây, mời Vương gia Vương Vũ bắt đầu diễn luyện võ kỹ!

      Phần diễn luyện võ kỹ này, cùng với trắc nghiệm nội lực vừa rồi trình tự giống nhau.

      Vương Vũ nghe Lưu Phương gọi tên mình, liền ra ngoài. khuôn mặt non nớt phủ tầng đỏ ửng. Trải qua trắc nghiệm nội lực, tất nhiên áp lực đè nặng lên người Vương Vũ. Nguyên vốn cũng là người nổi bật trong lớp con cháu trẻ tuổi Vương gia, nhưng hôm nay sau khi trắc nghiệm nội lực, mới phát : người ưu tú hơn mình ở trong thành Ngọc Thủy này còn có rất nhiều.

      Kế tiếp diễn luyện võ kỹ nếu như thể biểu ra chỗ đặc biệt nào, chỉ sợ bị loại bỏ.

      Vương Vũ mới mười ba tuổi, nghĩ đến chính mình có thể bị loại, áp lực trong lòng khẳng định .

      Vương Vũ tu luyện võ kỹ là "Thuần Dương Chân Khí Kiếm", ở trong võ kỹ Bất nhập lưu cũng thuộc loại võ kỹ thượng thừa. Vương Vũ đến sân thi đấu, thoáng chuẩn bị chút, liền bắt đầu thu liễm tâm thần, đắm chìm bên trong kiếm kỹ, bắt đầu cầm kiếm diễn luyện võ kỹ.

      Chiêu thức theo đúng nề nếp, y theo thứ tự diễn luyện, ra có chút tỳ vết nào. Tuy nhiên, bản kiếm kỹ này vốn có chỗ đặc sắc gì, Vương Vũ diễn luyện liên tục tuy rằng có lỗ hổng nào, nhưng cũng khó có thể nhận được đánh giá cao của Chấp Thánh đường.

      Hạ Tử Hân tu luyện võ kỹ là "Lạc Phá Ngọc Kiếm"!

      Kiếm kỹ này trong số võ kỹ Bất nhập lưu cũng thuộc loại thượng thừa. Tuy nhiên, ở trong tay Hạ Tử Hân uy lực của "Lạc Phá Ngọc Kiếm" được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Trường kiếm tung bay, khi nhàng, khi hư ảo, khi kiếm khí lại hùng hậu mênh mông. Hạ Tử Hân tuy rằng còn chưa thể tu luyện bí tịch Nhân cấp, nhưng Hạ Phi Long cũng giảng giải cho nàng bí điển Nhân cấp "Bách Biến Thần Kiếm", cho nên Hạ Tử Hân hiểu biết về kiếm kỹ hơn xa so với người bình thường.

      - - - - - - - - -

      - Tộc trưởng! Tới lượt Thu Thủy rồi!

      trưởng lão ở bên cạnh Tịch Phá Thiên, ánh mắt sáng ngời .

      Tiếp sau Hạ Tử Hân diễn luyện kiếm kỹ, đó là Tịch Thu Thủy lên sân thi đấu.

      - Ừ!

      Tịch Phá Thiên gật gật đầu.

      Tịch Thu Thủy tu luyện võ kỹ là "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", kiếm kỹ này tuy rằng Tịch Thu Thủy mới học thời gian có tháng, nhưng mà bản thân kiếm kỹ có uy lực rất lớn, phải các bí tịch Bất nhập lưu khác có thể so sánh được. Tịch Phá Thiên đối với kiếm kỹ của Tịch Thu Thủy có mười phần tin tưởng.

      Trong mắt Tịch Phá Thiên lấp lóe tinh quang, nhìn Tịch Thu Thủy vào sân thi đấu, thanh trường kiếm trong tay phát ra kiếm khí kinh người. Tịch Thu Thủy rót nội lực vào thân kiếm, lập tức kiếm quang chớp động, tiếng"ong ong" ngừng vang bên tai.

      Tịch Thu Thủy chân trái chợt lui về phía sau, "kịch" đạp cái mạnh mặt đất, ngay sau đó trường kiếm quét nửa vòng tròn, kiếm phong kèm theo luồng kiếm khí "bốp" tiếng nổ vang.

      Chỉ nhìn khí thế này thấy phi thường hung ác bá đạo.

      - Chậc chậc! Tịch Phá Thiên, đúng là cưng chiều đứa con của mình nha!

      Vương Nhạc nhìn thấy võ kỹ Tịch Thu Thủy diễn luyện, lắc đầu .

      "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" này là bí điển quý nhất của Tịch gia. Tịch Phá Thiên, nhưng lại trực tiếp giao cho con của tu luyện.

      "Bốp bốp. "

      Kiếm khí do bóng kiếm hình thành phủ kín kẽ hở, nếu giao chiến cùng Tịch Thu Thủy sử dụng võ kỹ này, muốn công phá màn kiếm khí của , dường như phi thường khó khăn.

      Hạ Ngôn ánh mắt vẫn luôn nhìn Tịch Thu Thủy, "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" này hổ là võ kỹ thượng thừa trong số võ kỹ Nhân cấp. Khi thi triển ra căn bản là nối tiếp nhau có tạt nước cũng thể lọt vào.

      - Quá lợi hại!

      Vương Ngữ Yên cả kinh khỏi buột miệng thốt lên.

      Mới vừa rồi nàng thoáng có ảo tưởng nghĩ đến trận giao chiến giữa mình cùng Tịch Thu Thủy, cuối cùng cho ra kết luận: Nếu muốn đánh bại Tịch Thu Thủy, chỉ dựa vào của võ kỹ mình rất khó.

      - Ừ! tệ!

      Hạ Ngôn cười lạnh tiếng, sau đó liền tập trung ghi nhớ toàn bộ chiêu thức của "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm".

      Tạm thời tuy rằng thể dung hợp võ kỹ này, nhưng cứ ghi nhớ ở trong đầu vẫn có vấn đề gì. Có tâm pháp Linh La trợ giúp, năng lực ghi nhớ của Hạ Ngôn đối với võ kỹ tuyệt đối người nào có thể so sánh được. Chỉ nhìn lần liền có thể nhớ được tám chín phần mười "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm".

      - - - - - - - -

      " biết tại Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy hay !" Hạ Phi Long ngưng tụ ánh mắt, trong lòng thầm nghĩ.

      tại Tịch Thu Thủy quả mạnh hơn rất nhiều so với tháng trước.

      "Phù. "

      Thân dừng, kiếm ngưng!

      - Võ kỹ tuyệt, kiếm pháp hay! Võ kỹ của Thu Thủy thiếu gia, chỉ sợ toàn bộ thành Ngọc Thủy cũng khó tìm được đối thủ rồi.

      Cổ Tích vỗ tay, tán thưởng.

      Tịch Phá Thiên có vẻ đắc ý vuốt vuốt chòm râu, :

      - Thu Thủy còn cần cố gắng nhiều mới được nha!

      Tịch Thu Thủy diễn luyện lần đầy đủ bảy bảy bốn mươi chín chiêu thức "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", trong đó chỉ có ba chỗ thoáng khựng lại thể trôi chảy tự nhiên. Đối với người tu luyện chỉ mới luyện tập thời gian tháng mà có thể phát huy kiếm kỹ đến loại trình độ này, rất hiếm thấy.

      Tịch Thu Thủy sau khi diễn luyện xong, ánh mắt đầu tiên nhìn Hạ Tử Hân. thấy Hạ Tử Hân hoàn toàn như xem diễn luyện, trong mắt thoáng lóe lên vẻ hung ác độc, thầm nghĩ trong lòng: "Tiện nhân kia! Sớm hay muộn ta cũng thu thập ngươi!" Ánh mắt lại chuyển nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn là nhìn ! Tịch Thu Thủy cười cười mặt đầy vẻ đắc ý. tin chắc rằng tại Hạ Ngôn phải là đối thủ của mình. Kiếm kỹ diễn luyện vừa rồi, phát huy ra uy lực dưới tám mươi lăm độ.

      Ưu khuyết điểm của kiếm kỹ này, giống như trắc nghiệm nội lực vừa rồi, liếc mắt cái có thể ràng nhìn ra được cao thấp.

      Cho nên, mọi người ở bốn phía quảng trường cũng có hoan hô náo nhiệt như khi dự thi trắc nghiệm nội lực vừa rồi. Con cháu ba đại gia tộc phần lớn có nhãn lực cao đến mức có thể liếc mắt cái phân ra uy lực cao thấp của người diễn luyện kiếm kỹ.

      - Tiếp theo mời Vương Ngữ Yên Vương gia ra sân diễn luyện võ kỹ!

      Lưu Phương liếc mắt nhìn Tịch Thu Thủy cái, tiếp tục .

      Vương Ngữ Yên tu luyện võ kỹ là "Ngọc Nữ Miên Kiếm", ở trong số bí điển Nhân cấp võ kỹ này chỉ có thể xem như bình thường.

      Tuy nhiên, Vương Ngữ Yên hiển nhiên luyện tập thời gian dài. Nàng diễn luyện "Ngọc Nữ Miên Kiếm", lưu chuyển như nước, kéo dài dứt, từ lúc bắt đầu thi triển đến khi chấm dứt, lưu loát thuần thục liền mạch, cảm giác có đình trệ lại chút nào.

      Hạ Ngôn tiếp tục tập trung xem "Ngọc Nữ Miên Kiếm", ngay cả mắt cũng chớp, đồng thời dùng hết khả năng ghi nhớ toàn bộ tất cả chiêu thức.

      Dù sao hiểu kiếm kỹ nhiều phải là chuyện xấu. Đối với người bình thường mà , có lẽ có vấn đề tham nhiều nhai kỹ; thế nhưng với Hạ Ngôn mà vấn đề này là tồn tại.

      Hạ Ngôn duy nhất cần giải quyết chính làm thế nào rất nhanh dung hợp các kiếm kỹ này. tại tinh thần của còn chưa đủ độ cứng cỏi, cho nên phải từ từ đến. " Thiên Vũ Thần Thương" dung hợp được chừng ba mươi phần trăm. Dựa theo tốc độ nay có lẽ còn cần thời gian hơn tháng mới có thể hoàn toàn dung hợp xong "Thiên Vũ Thần Thương".

      - Võ kỹ xinh đẹp!

      Vương Ngữ Yên diễn luyện vừa chấm dứt, từ đôi môi diễm lệ đỏ mọng của Hạ Tử Hân khẽ nhích động .

      Hạ Ngôn nghe câu của Hạ Tử Hân, thân hình chấn động!

      Hạ Tử Hân nếu là võ kỹ mạnh, có lẽ cũng cảm thấy có cái gì khác thường, thế nhưng Hạ Tử Hân cố tình chính là võ kỹ xinh đẹp.

      Nữ nhân này nha, có đôi khi thể hiểu được. Uy lực của võ kỹ phải mạnh mới đúng, xinh đẹp có ích lợi gì chứ?

      Hạ Ngôn chỉ có thể nhíu mày lắc đầu!

      - Ta tu luyện "Ngọc Nữ Miên Kiếm" năm lẻ ba tháng đến nay, còn có thể phát huy được uy lực lớn nhất của võ kỹ này.

      Vương Ngữ Yên từ trong sân thi đấu quay lại, than tiếng .

      Tuy rằng nàng than dường như muốn hài lòng lắm với bản thân mình, nhưng bên trong giọng lại che dấu được có tia đắc ý. Hạ Ngôn tự nhiên có thể nghe ra được.

      Điều này cũng khó trách, nàng cũng chỉ mới mười lăm tuổi mà có thành tựu như vậy, nàng có cái vốn để kiêu ngạo. Vừa rồi nàng phát huy ra uy lực võ kỹ, cũng sai biệt lắm khoảng chừng tám mươi lăm độ. So với biểu của Tịch Thu Thủy, như vậy là nàng phi thường khiêm tốn rồi.

      - như vậy, Ngữ Yên tiểu thư đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, cũng có thời gian năm lẻ ba tháng rồi à!

      Hạ Ngôn cười cười .

      Nếu như vậy, hẳn là trước khi tới mười bốn tuổi, Vương Ngữ Yên đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi.

      Vương Ngữ Yên mắt hạnh trợn tròn xoe, nhìn Hạ Ngôn, rồi sau đó cười khanh khách :

      - Hạ công tử quả nhiên thông minh.

      Hạ Tử Hân nghe Hạ Ngôn cùng Vương Ngữ Yên hai người đối thoại, đôi mắt đẹp chuyển động. Nàng cũng xen vào, lặng lẽ đè ép nỗi khiếp sợ trong lòng xuống. Nàng biết rằng mình so sánh về phương diện thiên phú với Vương Ngữ Yên, quả chênh lệch hề .

      - Tiểu tử Tịch gia, còn có con của Vương gia này thực lực cũng tệ, phát huy ra uy lực võ kỹ đều đạt tới tám mươi lăm độ.

      gã Chấp Thánh đường so ra trẻ tuổi nhất gật gật đầu .

      - Ừ! Tương lai hai người này đều có hy vọng trở thành Linh sư nha!

      Lưu Hiên hội trưởng Phòng đấu giá ở thành Ngọc Thủy, cũng gật đầu .

      - Đến lượt tiểu tử Hạ Ngôn này diễn luyện!

      Hồng Phi trầm giọng .

      Tất cả mọi người chuyển ánh mắt nhìn về phía Hồng Phi, đều có chút kinh ngạc. Dường như Hồng Phi chỉ chờ mong Hạ Ngôn diễn luyện, xem tiểu tử Tịch gia cùng con Vương gia biểu như thế, vậy mà có bình luận câu nào.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 62: ĐƠN GIẢN HOÁ
      Trường kiếm trong tay Hạ Ngôn chỉ là thanh kiếm bình thường tùy ý có thể thấy được trong các tiệm binh khí đường phố, so với Thanh Phong Kiếm Tịch Thu Thủy sử dụng là kém chỉ bậc.

      Lưu Phương, cũng đầy lòng chờ mong nhìn Hạ Ngôn vào sân thi đấu. Mới vừa rồi khi Hạ Ngôn trắc nghiệm nội lực, dĩ nhiên làm cho nhìn Hạ Ngôn với cặp mắt khác. Nếu thiếu niên mười lăm tuổi đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch là thiên tài tu luyện hiếm thấy, vậy Hạ Ngôn kia quả thực chính là thiên tài trong thiên tài.

      Giơ tay, bình kiếm, trường kiếm giữ ở trước ngực, trong mắt Hạ Ngôn chợt lóe tinh quang, lập tức luồng bóng kiếm đột nhiên tung ra.

      Kiếm kỹ của Hạ Ngôn thi triển ra mau lẹ phi thường.

      tại sử dụng võ kỹ là "Thiên Vũ Thần Thương". Tuy nhiên, Hạ Ngôn lại dùng trường kiếm để thi triển ra thương pháp này.

      Bởi vì Hạ Ngôn đem hoàn toàn thông hiểu đạo lí của "Thiên Vũ Thần Thương", cho nên mặc dù là dùng trường kiếm thi triển ra, vẫn sinh động, tinh thục!

      chiêu!

      Hai chiêu!

      Ba chiêu!

      Lại là ba chiêu! Ba chiêu kiếm kỹ! Chẳng qua thời gian chỉ ba lần hô hấp là xong.

      Hạ Ngôn liên tục hô hấp ba hơi trong lồng ngực, liền diễn luyện xong võ kỹ. hoàn toàn đơn giản hoá "Thiên Vũ Thần Thương", các chiêu thức hoa mỹ thực dụng hoàn toàn bị vứt bỏ. Cuối cùng, cùng giống như "Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm" trước đây, đơn giản hoá chỉ để lại ba chiêu hữu hiệu nhất.

      Bởi vì có đưa vào nội lực, cho nên Hạ Ngôn thi triển võ kỹ mặc dù rất nhanh nhưng cũng có cái khí thế khiến cho người ta sợ hãi, giống như tùy tiện múa may vài cái rồi thôi. Ngay cả tiếng xé gió tối thiểu phải có đều rất , e là chỉ có mình Hạ Ngôn có thể nghe được!

      Ở thời điểm mọi người còn kịp phản ứng được gì, Hạ Ngôn diễn luyện xong.

      Nhã Phân ngồi ở khán đài cao, lúc này thân mình nàng thướt tha đứng lên, thần sắc trong mắt càng thêm mơ hồ: Chẳng lẽ Hạ Ngôn này cũng phải là Linh La sao? Kiếm kỹ của Linh La đúng ra đâu phải như thế! Nhã Phân rất nhiều lần nghiên cứu qua kiếm kỹ của Linh La, mà võ kỹ Hạ Ngôn sử dụng hoàn toàn liên quan gì với kiếm kỹ của Linh La.

      Hạ Phi Long, cùng các vị trưởng lão Hạ gia, cũng đồng dạng có chút ngẩn người, suy nghĩ đến xuất thần.

      - Cái này. võ kỹ Hạ Ngôn dùng là. là cái gì.

      - Chết tiệt! Tiểu tử Hạ Ngôn này, dùng võ kỹ gì quái dị như thế?

      "Thiên Vũ Thần Thương" mà dùng trường kiếm diễn luyện, đương nhiên bọn họ nhận ra rốt cuộc là loại võ kỹ gì.

      - - - - - - - - -

      - Hình như là thương kỹ, lại giống như là kiếm kỹ, rốt cuộc là cái gì vậy?

      gã Chấp Thánh đường cũng hiểu được.

      Hạ Ngôn diễn luyện xong sau đó hướng về bốn phía quảng trường khom mình thi lễ, rồi liền lửng thững trở về.

      Hạ Tử Hân cùng Vương Ngữ Yên đều mở to đôi mắt đẹp mê hoặc chết người, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Vừa rồi, Hạ Ngôn lên cứ như vậy tùy ý khoa tay múa chân hai ba lần liền xong rồi?

      - Hạ Ngôn! Huynh dùng là cái gì vậy?

      Hạ Tử Hân dĩ nhiên nhìn ra tinh diệu trong kiếm pháp của Hạ Ngôn, nàng thấy Hạ Ngôn cứ tùy tiện khoa tay múa chân mấy cái như vậy, ngay cả nội lực cũng chưa sử dụng, khiến nàng có chút sốt ruột.

      Ở thời điểm diễn luyện võ kỹ nếu là sử dụng nội lực, tự nhiên khí thế có thể tăng thêm rất nhiều, nhìn xem cũng hoa lệ hơn rất nhiều.

      - Hạ Ngôn! Ngươi tu luyện là võ kỹ gì vậy?

      Vương Ngữ Yên chớp chớp hàng lông mi dài, tò mò hỏi.

      - Võ kỹ này, là ta căn cứ vào kiếm kỹ "Thiên Vũ Thần Thương" sửa đổi lại, tên nó ta còn chưa có nghĩ ra đấy.

      Hạ Ngôn cười cười.

      chỉ có thể giải thích như vậy, thực tế kiếm kỹ này quả đơn giản hoá theo "Thiên Vũ Thần Thương". Sử dụng kiếm diễn luyện thương kỹ sao có thể quỷ dị như thế chứ?

      Nghe Hạ Ngôn như vậy, Vương Ngữ Yên thoáng nao nao, đơn giản hoá võ kỹ? Lời này nếu phải Hạ Ngôn chính miệng ra, muốn Vương Ngữ Yên tin là có muôn vàn khó khăn. Đơn giản hoá võ kỹ dễ, nhưng nếu phải hiểu biết về võ kỹ tới cảnh giới nhất định nào đó, căn bản là có khả năng thành công đơn giản hoá võ kỹ. Cho dù là người sáng tạo ra võ kỹ này, đều khó có thể đơn giản hoá võ kỹ mình làm ra được hay .

      - Đây. này. này.

      - Hạ Ngôn làm gì vậy?

      - Ha ha! Ai nấy đều Hạ Ngôn Hạ gia rất mạnh, ta xem cũng là đồ bị thịt nha! Các ngươi nhìn kiếm kỹ của xem! Quả thực là thứ vô dụng!

      Con cháu ba đại gia tộc ở bốn phía quảng trường, mang theo biểu tình khác nhau: Con cháu Hạ gia tự nhiên là đầu óc rối tinh rối mù chả hiểu vì sao lại thế. Mà con cháu hai nhà kia có vui sướng khi người gặp họa, có trào phúng châm biếm.

      - Tiểu tử này làm cái gì đây?

      Hồng Phi với giọng, trầm thấp.

      Nghe Hồng Phi , mấy Chấp đều đưa mắt nhìn về phía lão. Vừa rồi, Hồng Phi đúng là vẫn luôn chờ mong Hạ Ngôn diễn luyện võ kỹ.

      - Ta xem tiểu tử Hạ gia này, khẳng định có diễn luyện võ kỹ sở trường nhất của . Ha ha! Dùng trường kiếm diễn luyện bộ "Thiên Vũ Thần Thương". là chỉ có mới có thể đơn giản hoá "Thiên Vũ Thần Thương" thành cái dạng này.

      Hồng Phi mắt sáng ngời, cười ha hả, vừa lắc lắc đầu vừa .

      Hồng Phi quả nhiên có tầm nhìn cao minh, ngờ khám phá ra võ kỹ của Hạ Ngôn!

      - Nhưng mà tiểu tử Hạ gia vì sao diễn luyện võ kỹ sở trường nhất của chứ?

      gã Chấp Thánh đường hồ nghi hỏi.

      Những người khác, cũng sai biệt lắm đều có biểu tình như vậy.

      - Ta cũng biết! Tuy nhiên tiểu tử này thực có ý tứ nha! Trước mặc kệ vì sao sử dụng võ kỹ sở trường nhất của . Các ngươi xem, vừa rồi diễn luyện ba chiêu kiếm kỹ như thế nào?

      Hồng Phi chợt biến đổi ánh mắt, liếc nhìn mọi người vòng.

      Mấy Chấp kia đều trầm ngâm suy nghĩ. Vừa rồi ba chiêu võ kỹ của Hạ Ngôn tuy rằng có sử dụng nội lực, nhưng võ kỹ quả vô cùng tinh diệu. Càng là nghĩ lại từng chi tiết, càng có thể thấy ra thiên biến vạn hóa trong đó.

      - Hay!

      Lưu Hiên Hội trưởng Phòng đấu giá vỗ tay cái .

      - Ta cũng thấy rất khá!

      Lý Thiên Luân Hội trưởng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng gật đầu .

      Trong các Chấp tại đây, tuổi của Lý Thiên Luân cùng Chấp khác bên cạnh tuổi nhất. Gã Chấp trẻ kia là cường giả từ Học Viện Tử Diệp tới đây.

      - - - - - - - - -

      - Ừ! Hay lắm!

      Hồng Phi chợt ngưng đọng ánh mắt.

      Nhã Phân ngồi ở phía sau các Chấp , trong đôi mắt đẹp của nàng lấp lánh xoay chuyển, thầm nghĩ: ra là có sử dụng bản lãnh chân của . Vậy trong này.

      Nhã Phân chợt nhìn Lý Thiên Luân ngồi ở trước mình, Lý Thiên Luân cũng xoay người chuyển ánh mắt nhìn về phía Nhã Phân, hai người bốn mắt nhìn nhau, dường như có chung ý tưởng đều gật gật đầu.

      "Linh La nếu thực chính là Hạ Ngôn này, vậy quả là đáng sợ! Mười lăm tuổi, trời ạ. tới vài năm nữa nhất định có thể thành tựu cảnh giới Linh sư, có lẽ, tương lai có thể trở thành Đại Linh sư!" Trong đầu Nhã Phân lóe ra cái ý niệm này, nàng vội đè ép xuống.

      Đại Linh sư.

      Ngay cả Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy, cũng phải cảnh giới Đại Linh sư. Đường chủ Thánh đường cũng chỉ là cảnh giới Linh sư hậu kỳ mà thôi.

      Bốn phía quảng trường, từng đợt từng đợt tiếng bàn tán hỗn loạn.

      số thiếu nữ cũng có vì biểu thiếu hấp dẫn của Hạ Ngôn mà hạ thấp nhiệt tình, ngược lại vừa nghe những người này xấu công kích Hạ Ngôn, họ liền ra sức phản kích!

      Cách Hạ Ngôn diễn luyện võ kỹ gần nhất là Lưu Phương!

      nhìn Hạ Ngôn, lại nhìn về bốn phía khán đài cao, lắc lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng: "Bây giờ cứ chờ xem các vị Chấp , cộng thêm tộc trưởng ba đại gia tộc bình phán như thế nào. Mười Chấp ở đây, quyết định cuối cùng người dự thi nào bị loại bỏ.

      - Hạ Ngôn! Sao huynh sử dụng "
      Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" vậy?

      Hạ Tử Hân ở bên cạnh Hạ Ngôn, thấp giọng . Nhìn ra được lúc này nàng lo lắng hơn nhiều so với Hạ Ngôn.

      Nếu bởi vì võ kỹ của Hạ Ngôn quá kém cỏi mà cuối cùng bị loại, vậy tổn thất đối với Hạ gia quả rất lớn. Người duy nhất ở Hạ gia đả thông toàn bộ kinh mạch chính là Hạ Ngôn, nếu Hạ Ngôn bị loại, lượt kế tiếp người thứ ba con cháu Hạ gia tất nhiên tuyệt đối bị rơi xuống thế hạ phong.

      Thậm chí, có thể cuối cùng chỉ có mình nàng có thể lấy được danh ngạch.

      - Đừng lo lắng! Ta bị loại đâu.

      Hạ Ngôn tự nhiên biết trình độ võ kỹ của mình, nhìn Hạ Tử Hân cười cười .

      Thấy Hạ Ngôn định chắc như thế, Hạ Tử Hân nửa tin nửa ngờ thả lỏng mối lo lắng áp chế trong lòng. tại chỉ còn chờ Chấp Thánh đường cho điểm. tại, có năm người dự thi bị loại.

      Tịch Thu Thủy cầm trong tay trường kiếm Thanh Phong rồi đột nhiên lay động, ngọc bội vô giá gắn tua kiếm đánh vào chuôi kiếm leng keng leng keng.

      nhìn thấy võ kỹ Hạ Ngôn diễn luyện, đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó càng thêm đắc ý hẳn lên.

      Mấy tên con cháu Tịch gia đứng bên cạnh Tịch Thu Thủy, cũng đều đầy vẻ vui mừng mặt.

      - Thu Thủy ca! Ta thấy Hạ Ngôn này cũng chỉ có bản lãnh như thế. Huynh nhìn võ kỹ sử dụng vừa rồi là biết. Đừng so sánh võ kỹ với Thu Thủy ca, mà ngay với võ kỹ ta diễn luyện cũng kém rất nhiều.

      gã con cháu Tịch gia phun ra hơi với vẻ mặt gian xảo.

      - Hơn nữa. võ kỹ Hạ Ngôn sử dụng ở Phường thị khu Bắc lần trước, dường như cũng mạnh hơn rất nhiều so với hôm nay.

      Tịch Thu Thủy nghe câu của gã con cháu Tịch gia bên cạnh, bèn nhíu nhíu mày.

      - Ta thấy Hạ Ngôn này hết tám phần là tu luyện võ kỹ mới, tuy nhiên còn chưa có thành thạo, còn so với võ kỹ trước kia càng tệ hơn. Hà hà! Đáng đời !

      Gã con cháu Tịch gia chợt lóe sáng ánh mắt, há miệng cười gằn mấy tiếng.

      - Ha ha! Ta xem ra cũng rất có thể nha!

      Tịch Thu Thủy nhìn về bốn phía khán đài cao, trong ánh mắt chớp lóe vẻ độc.

      Người tu luyện lúc tu luyện loại võ kỹ, nếu như đột nhiên học tập võ kỹ khác, rất có khả năng bởi vì năng lực đủ, làm cho thực lực võ kỹ lúc trước cũng hạ thấp xuống.

      Lúc này hai người Tịch Thu Thủy suy đoán chính là loại tình huống này.

      Dù sao, trong trường hợp trọng yếu như hôm nay, Tịch Thu Thủy nghĩ rằng Hạ Ngôn có khả năng còn giấu diếm bản lãnh của mình. khi bị loại, vậy mất nhiều hơn được!

      Có điều Tịch Thu Thủy biết đến là: Hạ Ngôn cho dù tùy tiện diễn luyện loại võ kỹ nào, chỗ cao minh trong đó cũng phải có năng lực nhìn ra được.

      - Hy vọng lúc này bị loại ! Hừ! Ở khâu thi đấu thứ ba, ta còn muốn tự tay đánh bại .

      Tịch Thu Thủy hừ lạnh tiếng, ánh mắt quét về phía Hạ Ngôn.

      lại nhìn thấy Vương Ngữ Yên cùng Hạ Tử Hân đều xúm lại bên người Hạ Ngôn, trong lòng khỏi nổi lên ghen ghét dữ dội. tháng trước bị khuất nhục ở phường thị, khiến càng hung hăng nghiến răng nghiến lợi, cấp bách thể chờ được muốn đòi lại mối hận đó.

      Sau thời gian tàn nén nhang, Lưu Phương vòng bốn phía khán đài cao sau đó bước nhanh xuống, trong tay đổi cầm tờ danh sách khác.

      đến vị trí giữa sân, Lưu Phương thở ra hơi trong lồng ngực, ánh mắt lấp lóe, đột nhiên tăng cao giọng . Lúc này bốn phía quảng trường ồn ào náo động, tại lập tức tuyên bố danh sách năm người bị loại, thể áp chế tiếng ồn ở bốn phía sân thi đấu.

      Mười lăm người dự thi lúc này thần sắc đều có vẻ dao động kịch liệt. Ngay lập tức tuyên bố danh sách dự thi bị loại, mọi người đều biết trong danh sách này có thể có tên mình hay ! Ngay cả Hạ Tử Hân cùng Vương Ngữ Yên đều lộ sắc mặt ngưng trọng.

      - Thi đấu tranh đoạt danh ngạch lần này, năm người dự thi được tiếp tục vào giai đoạn thứ ba phân biệt là: Vương Vũ, Hạ Minh, Tịch Lục Hải, Vương Khắc Tân, Tịch Diện Trúc!

      Sau khi danh sách được tuyên bố, tự nhiên lại là từng tràng tiếng bàn tán sôi nổi.

      Năm người bị loại đều lộ bộ mặt buồn bã. Thi đấu giành danh ngạch lần này coi như bọn họ dừng lại ở đây rồi.

      - Như thế nào có thể? Hạ gia lại có bốn người tiến vào giai đoạn thứ ba?

      Tròng mắt Tịch Thu Thủy trợn trừng như sắp lọt ra ngoài, lớn tiếng .

      - Đáng giận! Hạ gia lần này ngờ có bốn người tiến vào giai đoạn thứ ba!

      - Ta. ta. bị loại rồi!

      Biểu tình của đám con cháu Tịch gia khác nhau.

      Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Hạ Minh cái, Hạ Minh cũng có thần sắc thất vọng lắm, Hạ Ngôn khỏi gật gật đầu thầm tán thưởng.

      - Hạ Minh! Lần thi đấu giành danh ngạch tiếp theo, ngươi nhất định có thể được xa hơn, ngươi mới mười hai tuổi còn có cơ hội.

      Hạ Ngôn vỗ vỗ bả vai Hạ Minh, với Hạ Minh. Hạ Minh thấp hơn Hạ Ngôn cái đầu, gương mặt tròn còn đầy vẻ non nớt.

      Kỳ Hạ Minh cũng có thất vọng nhiều lắm. Trước khi bắt đầu tham gia thi đấu, dự dự liệu kết quả này rồi. Trong số mười lăm người dự thi tuổi nhất, thực lực cũng xếp ở phía sau. Cho dù tiến vào giai đoạn thứ ba, cũng có cách nào giành được danh ngạch.

      Nghe câu an ủi của Hạ Ngôn, Hạ Minh gật gật đầu mạnh, ánh mắt kiên nghị :

      - Cảm ơn Hạ Ngôn ca ca! Ta biết nên làm như thế nào.

      Hạ Ngôn lộ nét mặt vui vẻ, gật gật đầu, nhìn Hạ Tử Hân cười :

      - Thế nào? Ta ta bị loại đúng ?

      Hạ Tử Hân hé miệng cười:

      - Huynh đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, các Chấp đại nhân dễ dàng loại huynh.

      Nghe Hạ Tử Hân như vậy, Hạ Ngôn cũng giải thích chỉ cười cười.

      Vương Ngữ Yên ở bên cạnh nở nụ cười duyên :

      - Chúc mừng!

      Hạ Ngôn thuận thế hỏi lại :

      - Tại sao chúc mừng chứ?

      Ánh mắt Vương Ngữ Yên sáng lên:

      - Hạ gia chỉ bị loại người nha! Điều này đáng chúc mừng sao?

      - Ha ha! đúng, đáng chúc mừng!

      Hạ Ngôn thần sắc thay đổi, cười .

      - Tới giai đoạn thi đấu sau cùng, người dự thi rút thăm tiến hành luận bàn võ kỹ với nhau. Lượt thi đấu này sau giữa trưa canh giờ tiến hành.

      Lưu Phương còn thêm.

      tại mặt trời sắp lên tới đỉnh đầu, lượt thi đấu thứ ba chính thức bắt đầu từ đầu buổi chiều. Mười người dự thi lần lượt luận bàn võ kỹ với nhau, cách khác mỗi người đều phải tiến hành chín trận đấu.

      Giai đoạn này diễn ra liên tục suốt thời gian hai ngày rưỡi.

      Cuối cùng, năm người thắng lợi sau cùng, tự nhiên giành được tư cách đến Học Viện Tử Diệp để khảo hạch nhập học.

      - Hạ Ngôn! bằng cùng ăn cơm trưa , thế nào?

      Vương Ngữ Yên khẽ nhướn mày, đôi môi đỏ mọng ướt át tươi đẹp khẽ hé, xoay người lại mời Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhìn Hạ Tử Hân cùng các con cháu Hạ gia.

      Quảng trường trung ương này cách rất gần Tụ Phúc Lâu, ra khỏi quảng trường là có thể nhìn thấy ngay Tụ Phúc Lâu trước mắt.

      Nếu trở về gia tộc trực tiếp ở Tụ Phúc Lâu ăn cơm, vậy mọi người cũng có thể có thời gian nghỉ ngơi tốt hơn, dưỡng sức để chuẩn bị chân chính so đấu vào buổi chiều.

      - Tử Hân tiểu thư, cùng mọi người cũng nên cùng nha.

      Vương Ngữ Yên thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mấy người con cháu Hạ gia, liền biết trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ điều gì, cho nên vội vàng .

      Kỳ , nàng muốn mời chỉ mình Hạ Ngôn.

      Ở trong lòng Vương Ngữ Yên đối vối Hạ Ngôn vẫn là có rất nhiều điều còn chưa biết , hoặc là nàng có rất nhiều nghi hoặc, có nhiều điều nghĩ ra. Ví dụ như võ kỹ vừa rồi Hạ Ngôn diễn luyện, thoạt nhìn võ kỹ dường như rất tầm thường, thậm chí có chút được tự nhiên. Nhưng là, Hạ Ngôn đối với võ kỹ của mình lại dường như cũng có bận tâm chút nào.

      Ngược lại mặt vẫn đầy vẻ tự tin!

      Hoặc là ngay từ đầu, Hạ Ngôn biết chắc mình bị loại. Có lẽ, cho dù tới giai đoạn thi đấu cuối cùng, trong lòng Hạ Ngôn cũng có biến hóa gì lớn. Hết thảy những điều này giống như có mảy may quan hệ với chút nào.

      Tâm tư của Vương Ngữ Yên so với Hạ Tử Hân tinh tế thận trọng hơn nhiều lắm. Rất nhiều chuyện nàng đều có thể nghĩ đến chiều sâu của nó.

      - Tử Hân! Muội thấy sao?

      Hạ Ngôn chớp chớp mắt, hỏi Hạ Tử Hân.

      Hạ Tử Hân thân là con tộc trưởng Hạ gia, nàng lớn như vậy nhưng đúng là chưa từng tới Tụ Phúc Lâu của Vương gia. Bởi vì cạnh tranh phi thường kịch liệt về việc làm ăn của hai nhà, nên cơ bản, người nhà Hạ gia tới cửa hàng của Vương gia để giúp vốn cho đối thủ. Người Vương gia cũng bởi vậy tới cửa hàng Hạ gia để tiêu dùng.

      Đương nhiên, Hạ Tử Hân từng nghe qua Tụ Phúc Lâu, biết đó là tửu lâu đắt tiền nhất ở thành Ngọc Thủy.

      Kỳ , nếu nàng muốn tới tửu lâu xa hoa nhất trong lời đồn kia lần thử xem, khẳng định đúng.

      - Nhưng mà, biết mấy người phụ thân.

      Hạ Tử Hân nhíu nhíu mày, vẫn là lo lắng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão cho phép.

      Hạ Ngôn phất tay áo, cười cười :

      - Muội yên tâm ! Ta với tộc trưởng tiếng.

      Ăn bữa cơm mà thôi, tộc trưởng cùng đại trưởng lão tất nhiên ngăn trở bọn họ, nhiều lắm là phái đội hộ vệ bảo vệ mọi người.

      Ba người Hạ Lưu cũng đều lộ ra sắc mặt vui mừng mặt, bọn họ cũng giống nhau cũng chưa từng tới ăn cơm ở tửu lâu xa hoa nhất trong lời đồn này.

      Hạ Minh ấp úng hồi, mặt ửng hồng, nhìn Hạ Ngôn khẩn trương :

      - Ta. ta.

      Ý là muốn hỏi, là người bị loại, có tư cách ăn cơm hay .

      Hạ Ngôn cười ha hả :

      - Chúng ta năm người, đương nhiên là cùng !

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 63: KẾT THÚC THI ĐẤU
      Ngày thi đấu thứ hai cũng là ngày thời tiết đẹp, trời cao và trong xanh!

      Buổi sáng Hạ Tử Hân gặp Tịch Thu Thủy, bị đánh bại. Mặc dù võ kỹ Hạ Tử Hân tầm thường nhưng so với đối thủ Tịch Thu Thủy của nàng kém . Trước khi hai người giao thủ, Hạ Ngôn cho Hạ Tử Hân ít kỹ xảo tuy nhiên trong thực chiến Hạ Tử Hân cũng lợi dụng tốt kỹ xảo theo lời Hạ Ngôn. Trong cuộc đấu của hai người, Tịch Thu Thủy tự nhiên là nhân cơ hội miệng đầy lời dâm dục chiếm tiện nghi Hạ Tử Hân.

      Buổi chiều, Hạ Tử Hân gặp Vương gia Vương Ngữ Yên. Hạ Tử Hân biết mình phải là đối thủ của Vương Ngữ Yên, kinh mạch bằng Vương Ngữ Yên, võ kỹ cũng bằng "Ngọc Nữ Miên Kiếm" của Vương Ngữ Yên. Cho nên mặc dù cuối cùng bị thua nhưng Hạ Tử Hân cũng lộ ra bất kỳ vẻ thất vọng.

      Mà Hạ Ngôn trong luận bàn võ kỹ hai ngày trước cũng giao thủ với Vương Ngữ Yên, Tịch Thu Thủy, Hạ Tử Hân. Trong hai ngày này tổng cộng đánh sáu trận, đều thắng.

      Trong sáu trận này, Hạ Ngôn sử dụng võ kỹ vẫn là ba chiêu kiếm kỹ đơn giản hóa của "Thiên Vũ Thần Thương".

      Sáu người dự thi đánh với bao gồm cả Hạ Lưu, ai có thể chống đỡ được ba chiêu của , cũng chính là ba chiêu Hạ Ngôn diễn luyện vòng thứ hai.

      Ba chiêu kiếm kỹ thoạt nhìn giản dị tự nhiên lại lợi hại khiến người ta khó thể tưởng tượng.

      - Tịch Khôn. Ngươi thế nào mà ngay cả ba chiêu của thằng khốn kia cũng chống được?

      Sau khi Tịch gia Tịch Khôn thua bởi Hạ Ngôn, Tịch Thu Thủy hừ lạnh tiếng, dùng loại ánh mắt quái dị nhìn Tịch Khôn, rất hài lòng hỏi.

      Tịch Khôn là người tham gia thi đấu có thực lực mạnh nhất chỉ sau Tịch Thu Thủy của Tịch gia

      Lúc Hạ Ngôn đấu với Tịch Khôn cũng sử dụng ba kiếm kia, dưới cái nhìn của Tịch Thu Thủy căn bản có uy hiếp gì, mà Hạ Ngôn sở dĩ có thể toàn thắng hoàn toàn là bởi vì đối thủ của đều quá yếu.

      Tịch Khôn cũng hiểu ra sao, căn bản biết mình bị bại thế nào. Lúc đánh với Hạ Ngôn, chỉ dựa theo các bước bình thường, thận trọng thi triển võ kỹ của mình tiến hành công kích Hạ Ngôn.

      Nhưng là kiếm kỹ sắc bén của lúc đánh với Hạ Ngôn lại giống như đột nhiên mất uy lực, thế công sắc bén trong nháy mắt bị hóa giải cách khó hiểu. Mà khi Hạ Ngôn thường thường đâm đến kiếm, lại thấy ngờ là thể ngăn cản.

      Sau khi bị bại, Tịch Khôn còn có chút ngây người, căn bản là biết vừa rồi rốt cục là xảy ra chuyện gì, cũng tìm thấy nguyên nhân bị bại trận.

      Thấy Tịch Thu Thủy có chút tức giận, Tịch Khôn lại biết nên thế nào, ấp úng nửa ngày ra lời, sắc mặt trắng bệch.

      - Hừ. Hạ Ngôn. Ta nhất định dẫm nát ngươi dưới chân.

      Tịch Thu Thủy hừ lạnh tiếng, ngón tay cầm chặt chuôi kiếm, cũng hỏi Tịch Khôn nữa. Mà con cháu khác của Tịch gia tiến vào vòng thứ ba cũng có chút quan hệ với Tịch Khôn, hai người đều bất đắc dĩ hiểu tại sao.

      Có tình huống khác con cháu Tịch gia là hai người của Vương gia tiến vào vòng thứ ba đấu với Hạ Ngôn. Bọn họ cũng đều bị Hạ Ngôn đánh bại trong vòng ba chiêu.

      Thi đấu ngày thứ ba, trời trong nắng ấm!

      Buổi sáng, Hạ Ngôn đánh với Hạ Tử Hân, Hạ Tử Hân bỏ cuộc. Bởi vì buổi tối hôm trước Hạ Tử Hân tỷ đấu với Hạ Ngôn, rốt cục nàng cũng bị đánh bại trong vòng ba chiêu.

      Sau khi bị bại, Hạ Tử Hân cẩn thận suy nghĩ xem rốt cục mình thất bại thế nào. Hạ Ngôn cũng cẩn thận giảng giải chút về kiếm kỹ đơn giản hóa mình sử dụng, tuy nhiên Hạ Tử Hân cũng thể hiểu được trọn vẹn.

      Buổi chiều ngày thi đấu thứ ba, Tịch Thu Thủy đánh với Vương Ngữ Yên.

      Người thắng cuối cùng ngoài dự đoán của mọi người chính là Vương Ngữ Yên. Thời gian trận đấu của hai người đạt tới nửa canh giờ, mấy lần Vương Ngữ Yên cực kỳ nguy hiểm nhưng cuối cùng lại đều bị nàng từng chút tài tình hóa giải.

      Vương Ngữ Yên tại sau nửa canh giờ thấy Tịch Thu Thủy có chút nôn nóng liền giở thủ đoạn chọc giận Tịch Thu Thủy sau đó khéo léo thắng lợi. Tuy rằng thắng lợi nhưng Vương Ngữ Yên cũng dám nếu là chiến đấu sống mái chân chính nàng có thể giết chết Tịch Thu Thủy.

      Tịch Thu Thủy bị Vương Ngữ Yên đánh bại, thẹn quá thành giận, sắc mặt xanh mét gân xanh trán nổi chi chít. Còn đánh với Hạ Ngôn, ngờ liền thua trong tay nữ tử Vương Ngữ Yên. Điều này làm cho tâm tình của vô cùng kém cỏi.

      Mấy con cháu Tịch gia cũng dám tiến lên an ủi. Tính tình Tịch Thu Thủy hết sức táo bạo dã man, lúc tức giận đều mặc kệ đối phương là ai. Nếu bọn họ lúc này lên an ủi, rất có khả năng chọc vào tổ ong vò vẽ.

      ***

      - Trận tiếp theo là Hạ gia Hạ Ngôn đánh với Tịch gia Tịch Thu Thủy!

      Lưu Phương lớn tiếng tuyên bố.

      Rốt cục tới trận đấu giữa Hạ Ngôn và Tịch Thu Thủy!

      Sắc mặt Tịch Thu Thủy u, ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng mang theo tia cười lạnh. Thất bại vừa rồi bởi Vương Ngữ Yên, đổ hết trách nhiệm lên đầu Hạ Ngôn. cảm thấy đều bởi vì Hạ Ngôn mới có thể bị Vương Ngữ Yên đánh bại.

      - Hạ Ngôn. Gặp Tịch Thu Thủy ngươi nhất định phải hung hăng đánh trận, cho biết lợi hại của Hạ gia chúng ta!

      Hạ Tử Hân cau mũi, mang theo tâm trạng tức giận.

      Nàng rất muốn tự tay hung hăng giáo huấn tên khốn Tịch Thu Thủy này nhưng năng lực của nàng lại đủ. Cho nên nàng chỉ có thể hy vọng Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy, hơn nữa hung hăng giáo huấn chút.

      Hạ Ngôn cười cười, :

      - Yên tâm, chờ xem !

      - "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" của Tịch Thu Thủy hết sức lợi hại. Hạ Ngôn, ngươi phải cẩn thận đó. Ha ha! Sau khi ngươi đánh với Tịch Thu Thủy chính là hai người chúng ta rồi!

      Vương Ngữ Yên đầu tiên là ngưng trọng, sau đó lại cười khẽ .

      Hạ Ngôn gật gật đầu, trận chiến của với Tịch Thu Thủy chính là trận chiến thứ hai của giải đấu đếm ngược từ dưới lên. Trận chiến cuối cùng là giữa và Vương Ngữ Yên.

      "Ngọc Nữ Miên Kiếm" của Vương Ngữ Yên cũng hết sức khó chơi.

      - Hạ Ngôn. Hạ Ngôn.

      Bốn phía quảng trường, hôm nay là nhiều người nhất. Con cháu ba đại gia tộc gần như có mặt toàn bộ. Nơi này gần vạn người tụ tập, đó đám người đông nghìn nghịt.

      - Hạ Ngôn! Hạ Ngôn! Cố lên!

      nữ tử Hạ gia đỏ mặt lấy tay bắc thành loa ở cái miệng của mình, thanh cực kỳ sắc bén.

      Hạ Ngôn nhìn về phía nàng, lại nở nụ cười. Nàng kia lập tức thiếu chút nữa hạnh phúc té xỉu.

      - Ha ha! Hạ Ngôn. Nhanh cút lên đây, để gia gia ta giáo huấn ngươi!

      Tịch Thu Thủy gấp kìm được, nhanh chóng tới quảng trường trung ương, dùng trường kiếm chỉ vào Hạ Ngôn, lớn tiếng la lên.

      Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Tịch Thu Thủy cái, lắc đầu.

      - Tịch Thu Thủy. Ngươi phải đối thủ của ta.

      Hạ Ngôn lạnh nhạt , trong lòng lại suy nghĩ. Nếu sử dụng kiếm kỹ đơn giản hóa "Thiên Vũ Thần Thương, chỉ sợ là thắng được Tịch Thu Thủy. " Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" của Tịch Thu Thủy tuy rằng còn luyện đến cảnh giới thượng thừa, nhưng kiếm kỹ này lại là kiếm kỹ thượng thừa trong số bí tịch Nhân cấp, uy lực rất lớn hơn nữa phòng thủ hết sức chặt chẽ. Luận phòng ngự kém so với "Ngọc Nữ Miên Kiếm", mà lực công kích lại cao hơn cấp bậc.

      "Xem ra ta cũng phải đồng thời sử dụng "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

      Về phần Linh La kiếm, Hạ Ngôn còn định sử dụng. Bất kể tại Nhã Phân còn nghi ngờ là Linh La hay , Hạ Ngôn thủy chung muốn bại lộ thân phận của mình. Như vậy mang đến rất nhiều phiền toái.

      Nghĩ đến Nhã Phân, ánh mắt Hạ Ngôn lại nhìn lên đài cao.

      Từ sau khi kết thúc ngày thi đấu thứ nhất, Nhã Phân đài cao cũng thay đổi chỗ. tại nàng ngồi vào phía chỗ ngồi của Hạ gia.

      Từ điểm này có thể thấy được Nhã Phân tại có chút thân cận Hạ gia. cử chỉ đổi chỗ ngồi đơn giản của Nhã Phân khiến cho nhân viên cao tầng của Vương gia cùng Tịch gia lại tổn hao ít tinh thần để đoán.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 64: TRỪNG MẮT
      Ngay cả Tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão Hạ gia đều có ý nghĩ nắm chắc.

      Nhã Phân tuy rằng chỉ là Chấp hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, hơn nữa bản thân cũng có lực chiến đấu mạnh mẽ. Nhưng Cực Hạn hội trường là nơi nào? Đó chính là nơi nổi tiếng đại lục ngang với phòng đấu giá, dong binh đại sảnh.

      Mỗi cử động và ý chí của Nhã Phân kỳ chính là ý chí của hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến Lý Thiên Luân.

      tại Nhã Phân ngồi ở chỗ của Hạ gia lên Lý Thiên Luân cũng thân cận với Hạ gia.

      Tại ngày thi đấu thứ hai, vào lúc Nhã Phân tới hỏi Hạ Phi Long chỗ này có thể ngồi được , Hạ Phi Long tự nhiên từ chối. Cơ hội cầu còn được như vậy, Hạ Phi Long thân là tộc trưởng Hạ gia làm sao lại biết quý trọng đây?

      Sau khi Nhã Phân ngồi ở ghế của Hạ gia cũng thêm gì, chỉ ngẫu nhiên bàn luận chút với Hạ Phi Long cùng vài vị trưởng lão về mấy con cháu tuổi trẻ dự thi. Đương nhiên đại đa số thời gian, lời của nàng đều xoay quanh Hạ Ngôn.

      Hạ Phi Long cùng mấy vị trưởng lão cũng phải là ngốc, trải qua hai ngày thời gian suy nghĩ, bọn họ có chút hiểu – Nhã Phân là hướng về Hạ Ngôn mà tới.

      Mặc dù Hạ Ngôn ưu tú, nhưng cũng đủ để cho Chấp hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến Nhã Phân này làm ra động tác thân cận với Hạ gia như vậy chứ?

      Phải biết rằng hành vi của Nhã Phân như vậy chính là cho Vương gia cùng Tịch gia: quan hệ của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cùng Hạ gia giống bình thường. Như vậy, thái độ của Vương gia cùng Tịch gia đối với hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến có thể phát sinh thay đổi.

      Trước kia, hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, phòng đấu giá, dong binh đại sảnh bày ra thái độ ai cũng thân cận, chính là muốn trở mặt với bất kỳ gia tộc nào. Mà tại hành vi này của Nhã Phân có thể làm cho ích lợi của Vương gia và Tịch gia ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến bị hao tổn.

      Đám nhân vật nổi tiếng, nhà giàu có trong thành Ngọc Thủy cũng đều thấu . Thế lực ba đại gia tộc trong thành Ngọc Thủy là tương đương, ai cũng thể hoàn toàn áp chế ai. Nhưng nếu Hạ gia có thêm hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến như vậy hoàn toàn khác.

      Những nhân vật và gia tộc thân cận Hạ gia tự nhiên là trong lòng vui mừng, chân mày giãn ra. Mà đám người thân cận Vương gia cùng Tịch gia sau khi trở về chỉ sợ cũng phải tính toán rất nhiều.

      Vương gia cùng Tịch gia mà bọn họ dựa vào, nếu đột nhiên rơi đài như vậy tiếp theo bọn họ cũng rất nhanh suy bại!

      Về phần tộc trưởng, các vị trưởng lão Vương gia, Tịch gia; giải thi đấu chấm dứt, sau khi bọn họ trở về chỉ sợ đầu tiên là nghiên cứu hành vi lần này đột nhiên biểu ra của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến.

      ***

      Quảng trường trung ương, Tịch Thu Thủy cùng Hạ Ngôn, đứng sừng sững. Chân hai người đều đứng rất vững vàng. Bóng của hai người ở mặt đất bằng đá xanh chút cử động.

      thể , nếu bỏ qua tính cách Tịch Thu Thủy quả tu luyện thiên tài hiếm có. Hơn mười năm tu luyện khiến cho cơ sở của hết sức ổn định. Đương nhiên vào lúc giải đấu sắp bắt đầu, bảy viên Tụ Khí Đan mà Tịch Thu Thủy dùng trợ giúp đả thông kinh mạch, đây là hành vi đầu cơ trục lợi. Điểm này về sau có ảnh hưởng đối với con đường tu luyện, nhưng cũng có khả năng ảnh hưởng.

      - Hạ Ngôn. Hôm nay ta rửa sạch sỉ nhục ở Phường thị khu Bắc!

      Trường kiếm trong tay Tịch Thu Thủy chỉ xéo vào Hạ Ngôn, hơi thở trầm trọng, ánh mắt thâm độc nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.

      Mà Hạ Ngôn chỉ là tùy ý đứng, bước chân tuy vững vàng nhưng lại có bộ dáng trước trận đại chiến.

      Giống như là đối tượng mà Tịch Thu Thủy chuyện có quan hệ với Hạ Ngôn, sắp đánh với Tịch Thu Thủy cũng phải Hạ Ngôn!

      Thiết kiếm bình thường trong tay cũng là tùy ý mang theo, mũi kiếm dưới ánh mặt trời ngẫu nhiên bắn ra đạo hào quang.

      - Ha ha! tại ngươi có thể bắt đầu rồi.

      Hạ Ngôn cười cười, .

      Lời giữa hai người, phần lớn người quảng trường đều có thể nghe được. Bởi vì quảng trường vốn ồn ào cũng bởi vì trận đấu giữa hai người này lập tức bắt đầu mà trở nên yên tĩnh.

      Gần như tất cả mọi người đều biết chuyện tháng trước Tịch Thu Thủy liên tục bị Hạ Ngôn đánh bại hai lần.

      Trong đám người mặc dù có người bàn luận thanh cũng thấp. Tất cả ánh mắt lúc này đều chăm chú nhìn Hạ Ngôn và Tịch Thu Thủy.

      - Hắc hắc! Ngươi đợi được, ta đây thành toàn cho ngươi. Hôm nay ta muốn cho ngươi nằm ở dưới chân ta cầu xin tha thứ!

      Bộ mặt Tịch Thu Thủy trở nên đáng ghét, cười lạnh .

      - Hạ Ngôn. Cố lên!

      Trong đám người ở quảng trường bốn phía ít nữ tử đều nắm bàn tay xinh xắn, trong lòng thầm cổ vũ Hạ Ngôn, cho dù bị ánh nắng mặt trời chiếu đổ mồ hôi đầm đìa lại chút phát . Thậm chí ngay cả rất nhiều nữ tử Tịch gia, trong tiềm thức đều hy vọng Hạ Ngôn có thể thắng lợi.

      Điều này cũng thể trách họ, diện mạo của Hạ Ngôn tuấn tú hơn Tịch Thu Thủy rất nhiều.

      Hạ Ngôn vốn bình thường tuấn, lại bởi vì tháng thời gian này thường giúp lão nhân Thánh Hoàng pha chế thuốc, cả người từ trong ra ngoài đều tỏa ra loại hấp dẫn kỳ lạ. Làn da trơn bóng, khí chất phi phàm.

      Ngay cả Hạ Tử Hân cũng đều bị loại hấp dẫn này biến thành tâm thần thể bình tĩnh. Tuy nhiên nàng là em họ Hạ Ngôn, hơn nữa thái gia gia của nàng cùng thái gia gia của Hạ Ngôn là em ruột. Quan hệ huyết thống của hai người rất gần, có khả năng kết hợp.

      - Hây!

      Tịch Thu Thủy đột nhiên hét lớn tiếng.

      Chân "cộp" tiếng, đạp lên mặt đất đá xanh. Nội lực điên cuồng vận chuyển, ngay cả mặt đất cứng rắn cũng đều khẽ chấn động hồi.

      Thân hình hơi khom lại, sau tích tắc Tịch Thu Thủy giống như tên rời cung bắn nhanh tới Hạ Ngôn.

      Hai người vốn cách xa nhau chừng hai mươi thước, nhưng là Tịch Thu Thủy dùng tốc độ cao nhất phi tới, thời gian chỉ qua nhịp thở, dưới chân liên tục biến hóa vị trí mấy lần liền tới gần Hạ Ngôn.

      Kiếm quang trong tay lóe lên, bóng kiếm đầy trời, tiếng kiếm "ong ong" ngân vang. Thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

      Hạ Ngôn quan sát kiếm kỹ Tịch Thu Thủy mấy lần, trong lòng sớm hiểu .

      Khóe miệng mỉm cười, trường kiếm mà tiện tay mang đột nhiên lấy góc độ khó tin đâm xéo lên cái. Mũi kiếm trực tiếp điểm lên lưng kiếm Thanh Phong của Tịch Thu Thủy.

      kiếm này khiến cho tất cả cường giả đài cao đều biến sắc.

      Bởi vì kiếm này dĩ nhiên là chiêu thức đón đỡ giống như chiêu kiếm kỹ trong "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" mà Tịch Thu Thủy sử dụng.

      Thoạt nhìn Hạ Ngôn sử dụng kiếm này so với Tịch Thu Thủy dường như còn thuần thục hơn vài phần.

      ""Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" hổ là võ kỹ thượng thừa trong bí điển Nhân cấp. Tuy rằng ta học được bề ngoài nhưng cũng thể học được cái thần của nó. Muốn hiểu đạo lý ta còn cần phải nghiền ngẫm nhiều hơn". Trường kiếm trong tay Hạ Ngôn khẽ điểm, lòng thầm nghĩ.

      Giờ phút này sử dụng "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" cũng có thấu hiểu đạo lý.

      Càng là võ kỹ cao thâm huyền ảo càng khó thể học được. Hạ Ngôn học tập bí tịch bất nhập lưu chỉ là xem lần là có thể hoàn toàn nắm bắt tinh túy. Học tập bí tịch Nhân cấp bình thường cũng chỉ cần xem lần, sau đó diễn luyện trong đầu lần. Nhưng là "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" này, Hạ Ngôn lại càng phải nhiều luyện tập mới được.

      - Cái gì?!?

      Tịch Thu Thủy thấy kiếm kỹ Hạ Ngôn ngăn cản công kích của mình, chấn động sắc mặt biến đổi lớn.

      luyện tập "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" gần tháng tự nhiên biết được chiêu thức của Hạ Ngôn xuất xứ từ"Cửu Thiên Tang Môn Kiếm"!

      - Điều này sao có khả năng? Hạ Ngôn làm sao biết dùng "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm"?

      Tịch Phá Thiên sững người, trừng to mắt khó tin, khiếp sợ .

      hết sức tự tin kiếm kỹ của con mình, tuy rằng vừa rồi bị bại bởi Vương Ngữ Yên nhưng cũng hiểu được là con mình quá sơ ý. Sau khi trận đấu đó kết thúc, Tịch Phá Thiên liền gọi Tịch Thu Thủy lên đài cao, cố ý dặn dò phen, bảo Tịch Thu Thủy vào thời điểm tranh đấu với Hạ Ngôn nên bởi vì cái lợi trước mắt mà phải bình tĩnh thận trọng.

      Thậm chí, Tịch Phá Thiên còn với Tịch Thu Thủy: Kiếm chiêu Hạ Ngôn biết được chỉ có mấy thức kia thôi, chỉ cần có thể ngăn cản được ba chiêu thế công của Hạ Ngôn, vậy Hạ Ngôn tất bại!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :