Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 516: LĨNH NGỘ
      Vương Vũ cùng Hạ Ngôn đều ở chung tửu lâu Bình An, tự nhiên hiểu tình hình ở nơi này. vừa rời tửu lâu Bình An đến sân thi đấu, cho nên biết Hạ Ngôn bế quan từ hôm qua đến nay vẫn chưa ra.

      Ở trong phòng Hạ Ngôn, Vương Vũ chỉ thấy Thu Thủy cùng năm có quan hệ thân mật với Hạ Ngôn, chính là chúng nữ Tiểu Thanh. cũng gặp được bản thân Hạ Ngôn, được những người này , Vương Vũ mới biết Hạ Ngôn bế quan. Vương Vũ đương nhiên biết nặng , quấy rầy Hạ Ngôn.

      - Ừ!

      Thánh Hoàng cũng biến hóa nhiều, nghe Vương Vũ vậy, chỉ gật đầu.

      - Thánh Hoàng đại nhân, bây giờ Hạ Ngôn còn bế quan, có hiệu quả sao?

      Trương Liên Khởi nhướng mày, ánh mắt chuyển từ Vương Vũ sang Thánh Hoàng.

      Hạ Ngôn tỷ đấu với Vương Đông Cực lập tức bắt đầu, nhưng Hạ Ngôn còn chưa xuất quan. Trong chút thời gian đó, có thể lĩnh ngộ thành công cái gì chứ?

      - Có thể!

      Thánh Hoàng trầm ngâm, ánh mắt chợt biến đổi, :

      - Chúng ta trước, nếu Hạ Ngôn xuất quan, tự nhiên tới sân thi đấu ngay.

      Vừa , dẫn những người Thiên Cung lục tục vào thông đạo.

      - Lưu tuần thị, ngài xem có phải là Hạ Ngôn muốn đấu với Vương Đông Cực hay ?

      Lúc trong thông đạo, Giản tuần thị giọng hỏi Lưu tuần thị,

      Ở Thiên Cung, Lưu tuần thị tương đối thân cận Hạ Ngôn hơn. Hạ Ngôn cũng là Lưu tuần thị đề cử vào Thiên Cung tu luyện.

      - đâu! Ta rất hiểu Hạ Ngôn.

      Lưu tuần thị lắc đầu trịnh trọng với Giản tuần thị

      - Ha ha! Ta cũng cảm thấy Hạ Ngôn lâm trận lùi bước. Nhưng mà, nếu Hạ Ngôn quyết định tỷ đấu với Vương Đông Cực, ta nghĩ đó mới là cách làm chính xác.

      Giản tuần thị cười khẽ .

      - Hạ Ngôn là người Thiên Cung, nếu đáp ứng tỷ đấu với Vương Đông Cực, phải thực lời hứa!

      người Thiên Cung thuộc Khu vực Mê Loạn chen vào .

      - Thế nhưng.

      Giản tuần thị liếc nhìn người kia:

      - Hạ Ngôn cùng Vương Đông Cực, căn bản cùng đẳng cấp. Vương Đông Cực là cảnh giới Linh Hoàng, Hạ Ngôn chẳng qua là Linh Tông, làm sao có thể so sánh?

      - Ôi!

      - Nếu Hạ Ngôn xuất , vậy sợ rằng người trong thiên hạ chê cười người Thiên Cung chúng ta mất.

      Lưu tuần thị lắc đầu, thở dài tiếng, ý vị sâu xa .

      Trong lúc mấy người chuyện, đoàn người ra thông đạo, tới khu vực trung ương sàn thi đấu. Đoàn người Thánh Hoàng vừa xuất , vốn hoàn cảnh ầm ỹ lập tức yên tĩnh. Bốn phía bàn tán xôn xao, tự nhiên đều có quan hệ với chuyện Hạ Ngôn tỷ đấu Vương Đông Cực hôm nay.

      Dù cả năm đại thế lực Thánh thành, cũng tranh luận ngớt. Tuần gia, Bích Thanh Đường, thậm chí là Hà gia đều vui mừng chờ nhìn thấy Hạ Ngôn bị Vương Đông Cực giết ngay tại chỗ. Còn Lương gia, Thường gia, lại hy vọng Hạ Ngôn chết trong tay Vương Đông Cực.

      Tuy rằng trong lòng bọn họ hy vọng Hạ Ngôn chết, nhưng thực khả năng Hạ Ngôn chết gần như bằng . Chỉ cần Hạ Ngôn xuất tỷ đấu với Vương Đông Cực, vậy gần như chết chắc rồi.

      - Thánh Hoàng!

      Vương Đông Cực đứng ở giữa sân, ánh mắt rơi người Thánh Hoàng.

      - ừm!

      Thanh Hoàng gật đầu.

      - đến giờ tỷ đấu, vì sao Hạ Ngôn còn chưa xuất ?

      Vương Đông Cực vừa chuyển mắt liền hỏi, khóe miệng tia cười giả tạo. hỏi Thánh Hoàng, nhưng cũng là để mọi người ở đây cùng nghe.

      - Vương Đông Cực, ngươi có ý gì? Lúc nào tới giờ? Ngươi cũng chưa vào giờ nào liền phải trình diện!

      Trương Liên Khởi sắc mặt tối đen, quát khẽ.

      - Hừ!

      Vương Đông Cực cũng mặt lạnh lẽo, hừ lạnh tiếng.

      Đối với Thánh Hoàng, dám lỗ mãng. Còn đối với những người khác, có thể thèm nhìn tới. là cường giả Linh Hoàng, ở trong mắt cường giả Linh Hoàng, dưới Linh Hoàng, bất luận là Linh Sư phổ thông hay Linh Tông, đều là con kiến hôi.

      Chênh lệch giữa Linh Hoàng và Linh Tông, quá lớn. Cường giả Linh Hoàng có thể dễ dàng giết cường giả Linh Tông đỉnh, cho dù cường giả Linh Tông đỉnh có thần khí, cũng thay đổi được gì.

      - Vương Đông Cực, Hạ Ngôn tới.

      Thánh Hoàng lên tiếng, liền dẫn đoàn người Thiên Cung lên đài cao ngồi xuống.

      - Thánh Hoàng đại nhân Hạ Ngôn tới, vậy Hạ Ngôn nhất định tới!

      - Đúng! Nếu Hạ Ngôn tới, vậy nhất định sớm chuyện với Thánh Hoàng. Hạ Ngôn là người Thiên Cung. Nếu muốn trốn, cũng phải trốn lên Thánh sơn chứ.

      - Mộc huynh, phải huynh vừa mới Hạ Ngôn nhất định tới hay sao?

      - Hừ! Dù sao đến giờ ta vẫn chưa thấy Hạ Ngôn xuất !

      Đám đông lại thấp giọng bàn tán.

      Năm đại thế lực Thanh thành ngồi ở khu trung tâm sân thi đấu, cũng lần nữa giọng chuyện.

      - Thường tộc trưởng, cũng là ngài đúng, xác Hạ Ngôn đến.

      Tộc trưởng Lương gia cười , khóe mắt lại liếc hai tộc trưởng Tuần gia cùng Hà gia.

      - Tới sao? Tới là chết! Lát nữa Hạ Ngôn tới, chúng ta là có thể tận mắt thấy Hạ Ngôn bị Vương Đông Cực giết chết.

      Tộc trưởng Tuần gia dựng râu thở phì phì .

      - Ta thấy chưa chắc?

      Tộc trưởng Thường gia cười lạnh :

      - Về phần có chết hay , vậy ai dám . Cho dù chết, ai chết cũng còn chưa chắc.

      - Ha ha! Thường tộc trưởng, chẳng lẽ ngài cho rằng Hạ Ngôn có thể sống trong tay Vương Đông Cực.

      Tộc trưởng Hà gia nhìn tộc trưởng Thường gia cười nhạo .

      - Có gì có khả năng?

      Tộc trưởng Thường gia nhướng mày, trừng mắt tộc trưởng Hà gia.

      - Hắc hắc! Nếu Hạ Ngôn chết, ta chuyển tặng tất cả làm ăn của Tuần gia ta ở thành Quang Minh cho Thường gia ngài.

      Tộc trưởng Tuần gia liếc nhìn tộc trưởng Thường gia.

      - Tuy nhiên, nếu là Hạ Ngôn chết, vậy mời Thường tộc trưởng chuyển tặng tất cả mối làm ăn ở thành Quang Minh cho Tuần gia ta . Thế nào?

      Tộc trưởng Tuần gia, muốn cá cược trận với Thường gia.

      - Ngươi.

      Tộc trưởng Thường gia sững sờ.

      nghĩ tới tộc trưởng Tuần gia lại cần mặt mũi như thế. Kết quả Hạ Ngôn tỷ đấu Vương Đông Cực, kỳ mọi người đều sớm biết. Tuy rằng Thường tộc trưởng Hạ Ngôn chưa chắc chết, chủ yếu là bởi trong lòng hướng về Hạ Ngôn, cho nên ngoài miệng phải giúp Hạ Ngôn.

      Thế nhưng, tộc trưởng Tuần gia lại nhân cơ hội này cá cược trận với .

      - Hắc hắc! như vậy, Hà gia ta cũng chen vào chút. Tộc trưởng Thường gia, thế này nếu Hạ Ngôn chết, tất cả buôn bán ở thành Mao Quả đều thuộc sở hữu của Thường gia. Nếu Hạ Ngôn chết, vậy.

      Tộc trưởng Hà gia đợi tộc trưởng Thường gia xong, lập tức ngắt lời.

      Lúc này, tộc trưởng Thường gia cũng gì nữa. Tuy rằng cũng hy vọng Hạ Ngôn chết, nhưng cũng lấy sản nghiệp gia tộc chơi. Gia tộc phải chỉ có mình , thế nhưng hôm nay, phải tham gia cá cược này.

      Đường đường tộc trưởng Thường gia, lúc này đương nhiên thể bị đè ép. Dù là biết kết quả phải thua, cũng phải cắn răng chấp nhận đáp ứng.

      - Ha ha! Thường tộc trưởng quả nhiên có khí phách, như vậy chúng ta hy vọng Hạ Ngôn chết. Ha ha ha!

      Ánh mắt Tuần tộc trưởng sáng ngời, lớn tiếng cười .

      - Hừ!

      Tộc trưởng Thường gia khẽ hừ tiếng, nữa.

      - Tộc trưởng, sao ngài lại đáp ứng bọn họ?

      trưởng lão nội các Thường gia lo lắng .

      Nếu Hạ Ngôn chết, vậy hôm nay Thường gia tổn thất, chỉ.

      - Tộc trưởng! Hạ Ngôn tỷ đấu với Vương Đông Cực, hẳn phải chết chắc. Ngài đáp ứng cá cược này, ràng là chúng ta phải thua?

      trưởng lão nội các Thường gia khác, cũng trừng mắt giọng .

      Theo bọn họ thấy, tộc trưởng bọn họ đáp ứng đánh cược tộc trưởng Tuần gia, Hà gia, quả là đưa tặng sản nghiệp Thường gia ra ngoài, hơn nữa là còn đưa cho đối thủ cạnh tranh.

      Nếu Thường gia tổn thất buôn bán ở hai chủ thành, vậy đại thương nguyên khí! Năm đại thế lực Thánh thành, vốn cạnh tranh vô cùng kịch liệt, tuy nhiên thế lực ngang nhau, ai làm gì được ai. Còn giờ, bỗng dưng lại mất buôn bán hai chủ thành, về lâu dài làm Thường gia yếu hơn Tuần gia cùng Hà gia!

      - Các người đừng nữa, chuyện này ta quyết định! Vào lúc này, ta có khả năng đáp ứng đánh cược như vậy!

      Tộc trường Thường gia trầm giọng liếc nhìn các trưởng lão gia tộc .

      Tửu lâu Bình An!

      "Thôn phê!"

      "Thôn phệ! Đại Thôn Phệ Thuật!"

      Ở trong gian phòng Hạ Ngôn, vốn Trú Nhan Bảo Châu quang mang lóng lánh, lúc này tuy biến mất, thế nhưng chỉ còn ánh sáng lờ mờ thỉnh thoảng lóe lên. Ánh sáng bảo châu tỏa ra, dường như bị Hạ Ngôn hấp thu vào trong cơ thể

      Hạ Ngôn vẫn nhắm hai mắt, tuy nhiên nội dung tâm pháp trong đầu lại như sóng biển cuộn trào. Từ khi nhập định từ hôm qua, tâm thần Hạ Ngôn liền hoàn toàn chìm đắm trong bộ phận tâm pháp thứ hai.

      Hạ Ngôn thở ra, dòng khí phóng ra, lập tức linh lực xung quanh thân thể liền biến mất quỷ dị.

      Tuy rằng nhìn thấy linh lực bằng mắt thường, nhưng nó tồn tại. Lực lượng người tu luyện sử dụng, đều là linh lực chuyển hóa thành. Bên ngoài thân người phóng ra linh lực, nếu biến mất, vậy phải tiêu tán trong khí, là bị người tu luyện hút vào trong cơ thể. Thế nhưng bất kể là tiêu tán hay hút vào, đều phải có quá trình. Mà linh lực bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, vốn là linh lực ngừng lưu động, nhưng thoáng cái như bốc hơi khỏi nhân gian, chỉ chớp mắt liền còn chút nào.

      Rốt cuộc, Hạ Ngôn mở mắt, trong đôi mắt hai tia sáng dần dần biến mất, khóe miệng, tia tươi cười dần khuếch tán. Hạ Ngôn rời giường, bay xuống mặt đất, ánh mắt thoáng chuyển qua thân thể.

      "Linh La tâm pháp, bộ phận tâm pháp thứ hai: Thôn phệ, chính là Đại Thôn Phệ Thuật!"

      Trong đầu Hạ Ngôn vừa động, nhìn hai tay của mình.

      " giờ ta cảm giác lực lượng của mình, linh lực trong cơ thể thoáng cái tăng gấp đôi! Thậm chí, chỉ gấp đôi!"

      Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn, thoáng cái vận chuyển vòng.

      "Kinh mạch của ta càng thêm cứng cỏi hơn trước, linh lực vận chuyển càng thoải mái hơn nhiều. Ngũ Linh Châu, mơ hồ có xu hướng dung hợp."

      Hạ Ngôn cảm nhận biến hóa trong cơ thể

      Những đường kinh mạch liên kết chặt chẽ với trăm lẻ tám đường kinh mạch, cũng càng trở nên thô to, giờ Hạ Ngôn cảm giác những kinh mạch này, thậm chí cần phải cố ý cảm nhận.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 517: THÂN SÂN THI ĐẤU
      Kinh mạch võ đạo, là mấu chốt mỗi người tu luyện sử dụng linh lực phóng ra thực lực của mình. Kinh mạch võ đạo càng cứng cỏi, khả năng thừa nhận linh lực càng mạnh, lực lượng phóng ra cũng càng lớn. Bất luận là người tu luyện hấp thu hay thả ra linh lực, đều tách khỏi kinh mạch võ đạo.

      Kinh mạch võ đạo của Hạ Ngôn, được linh lực đặc biệt của bản thân Hạ Ngôn ngừng tưới tắm, vốn cứng cỏi hơn người tu luyện bình thường rất nhiều. Còn giờ, sau khi Hạ Ngôn lĩnh ngộ bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai, kinh mạch võ đạo lại hoàn thành lần lột xác. Theo trăm lẻ tám đường kinh mạch lột xác, còn có hơn ngàn đường kinh mạch nối liền với trăm lẻ tám đường kinh mạch. Những kinh mạch này tuy rằng thể vận chuyền linh lực bên trong, thế nhưng giờ Hạ Ngôn có thể cảm giác được những kinh mạch này được cường hóa, bản thân trăm lẻ tám đường kinh mạch, năng lực thừa nhận linh lực cùng chịu đả kích cũng càng mạnh hơn.

      "Nếu cả ngàn đường kinh mạch này cũng vận chuyển được linh lực, vậy là kinh khủng."

      Hạ Ngôn lại lần thử dồn linh lực vào trong đường kinh mạch , tuy nhiên lúc này vẫn thành công.

      Hạ Ngôn bước lên trước, thân người tới cửa phòng. Cửa vừa mở ra, bóng người nhoáng lên, Hạ Ngôn rời khỏi phòng.

      " còn sớm nữa, có lẽ Vương Đông Cực chờ ở sân thi đấu rồi chứ?"

      "Ha ha! Xem ra Hạ Ngôn ta mạng nên tuyệt! Nếu phải lĩnh ngộ bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai, ta cùng Vương Đông Cực tỷ đấu, gần như có cơ hội gì. Còn giờ, lại chắc nữa!"

      Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời, nhịn được muốn lập tức chém giết trận kinh thiên động địa với Vương Đông Cực. Vừa lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ hai, Hạ Ngôn cũng muốn biết mình biến hóa lớn cỡ nào so với trước kia. Vương Đông Cực, ràng là đối tượng thí nghiệm rất tốt

      - Hạ Ngôn!

      - Hạ Ngôn, huynh xuất quan rồi!

      Chúng nữ cùng với Thu Thủy đều ngồi trong phòng khách, dù cả Thổ cẩu hôm nay cũng thần sắc nghiêm trọng, ngồi yên mặt đất. Hạ Ngôn mở cửa ra khỏi phòng, ánh mắt mọi người tự nhiên tụ lên người Hạ Ngôn.

      Nhìn Hạ Ngôn thân, mọi người đều đứng lên gọi Hạ Ngôn, mặt đều vẻ hưng phấn.

      - Hạ Ngôn, ngươi có đột phá?

      Thu Thủy khẽ sững sờ, sau đó mừng rỡ .

      Ông thấy vẻ mặt Hạ Ngôn thoải mái, hiển nhiên có lĩnh ngộ mới. Hơn nữa, Thu Thủy mơ hồ có loại cảm giác, người Hạ Ngôn có chút biến hóa. Loại biến hóa này, ông cũng thể nên lời, thế nhưng ràng có thể cảm giác được.

      - Đúng vậy!

      Hạ Ngôn nhìn Thu Thủy, gật đầu đáp.

      - Bế quan lần này, ta lại có lĩnh ngộ mới. Tin rằng trong trận đấu với Vương Đông Cực hôm nay, cơ hội thắng lợi, ta càng nắm chắc hơn ít.

      - tốt quá!

      Tiểu Thanh nũng nịu , mặt đỏ ửng.

      - Chúng ta thôi, đừng để Vương Đông Cực cho là ta sợ , cố ý trốn tránh ra!

      Hạ Ngôn vừa chuyển mắt, cười nhàng .

      Sân thi đấu!

      - Người tới dừng lại!

      Lúc đoàn người Hạ Ngôn về phía thông đạo, hộ vệ Thánh điện Vân Thành lớn tiếng quát

      - Hả?

      Hạ Ngôn nghe tiếng gọi, chuyển mắt nhìn hộ vệ kia

      - Nơi này được phép tới gần, mời rời !

      Hộ vệ này nhìn Hạ Ngôn cùng những người khác, mặt chút thay đổi .

      - À?

      Hạ Ngôn nhìn hộ vệ này sắc mặt nghiêm túc, buồn cười :

      - Ta phải vào trong sân thi đấu, nên cần thông đạo này.

      Hạ Ngôn vươn tay chỉ thông đạo chuyên dụng phía trước.

      Bên ngoài người đông tấp nập, nếu dùng thông đạo, khó mà chen vào trong.

      - Sử đụng thông đạo? vào trong sân thi đấu? Ngươi là ai?

      Hộ vệ này sững sờ, cau mày hỏi.

      Thông đạo này, đương nhiên người bình thường thể sử dụng. Hộ vệ này hiển nhiên nhận ra Hạ Ngôn, cho nên mới đứng ra ngăn cản. Nếu biết người trước mặt là Hạ Ngôn, tất nhiên dám bước lên.

      - Hạ Ngôn tiên sinh? Là Hạ Ngôn tiên sinh?

      Lúc này, hộ vệ khác tới, lớn tiếng hô to.

      - Hả?

      Hộ vệ cản đường Hạ Ngôn, lúc này trừng lớn mắt, kinh ngạc há to miệng.

      "Hạ Ngôn tiên sinh? Hạ Ngôn tiên sinh tỷ đấu với Vương Đông Cực ngày hôm nay? "

      vạn vạn lần nghĩ tới, người mình vừa ngăn cản lại là Hạ Ngôn thiên hạ đều biết! Mới vừa rồi nhận ra Hạ Ngôn, lúc này nhìn kỹ lại mới xác người này rất giống như Hạ Ngôn trong đồn đãi, sắc mặt hộ vệ này thoáng cái liền trở nên sợ hãi.

      "Ta. ta lại ngăn cản Hạ Ngôn tiên sinh!"

      Trong lòng hộ vệ này kinh hoàng thôi, dám nhìn thẳng Hạ Ngôn.

      - Ta đúng là Hạ Ngôn, giờ ta muốn vào trong sân thi đấu, tỷ đấu sinh tử với Vương Đông Cực. Người bên ngoài nhiều lắm, ta cần dùng thông đạo này vào sân thi đấu!

      Hạ Ngôn gật đầu .

      - Hạ Ngôn tiên sinh, mời vào!

      Hộ vệ đến sau liền vội hành lễ, cung kính .

      - Hạ Ngôn!

      Đoàn người Hạ Ngôn vừa cất bước, trong đám đông đột nhiên truyền ra thanh Hạ Ngôn quen thuộc. Nghe được tiếng này, Hạ Ngôn vội quay người lại, ánh mắt đảo qua. bóng người cấp tốc xuyên qua đám đông, Hạ Ngôn nhìn kỹ, ra là sư phụ Liễu Vân.

      Nhìn thấy Liễu Vân, Hạ Ngôn cũng có chút bất ngờ.

      - Sư phụ!

      Hạ Ngôn bước lên, hành lễ với Liễu Vân.

      - Hạ Ngôn! Rốt cuộc ta đợi được ngươi rồi.

      Liễu Vân thở phào hơi.

      - Đêm qua ta mới đến Vân Thành, ta tim ngươi trong thành lâu cũng thấy. Ta nghĩ hôm nay ngươi phải tỷ đấu với Vương Đông Cực, nhất định xuất , liền chờ bên ngoài thông đạo này. Rốt cuộc gặp được ngươi rồi.

      - Sư phụ, ngài tìm ta sao?

      Hạ Ngôn khẽ nhướng mày.

      - Ừ! Hạ Ngôn, tại ngươi muốn sân thi đấu, có phải muốn tỷ đấu với Vương Đông Cực hay ?

      Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn, nghiêm túc hỏi.

      - Phải!

      Hạ Ngôn gật đầu.

      - được!

      Liễu Vân lắc mạnh đầu.

      - Hạ Ngôn, tại ngươi quyết thể tỷ đấu với Vương Đông Cực.

      - Hạ Ngôn! Vương Đông Cực kia hận ngươi thấu xương, có khả năng giao thủ với ngươi lại hạ thủ lưu tình. Ngươi tỷ đấu với , chết là chắc.

      Liễu Vân chắc giọng .

      - Như vậy , Hạ Ngôn, ngươi Thánh sơn. Từ giờ trở , ngươi cứ ở Thánh sơn đừng xuống. Vương Đông Cực kia tuy là Linh Hoàng, nhưng cũng dám lên Thánh sơn tìm ngươi.

      Ánh mắt Liễu Vân biến đổi, ngữ khí trở nên hòa hoãn chút

      - Chờ ngươi bước vào cảnh giới Linh Hoàng, quyết tử chiến với Vương Đông Cực cũng trễ. Bằng tốc độ tu luyện của ngươi, có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ngươi cần gì phải nóng lòng nhất thời! Dù là Vương Đông Cực có cười nhạo, ngươi cũng phải tạm thời chịu đựng.

      - giờ ngươi có khả năng là đối thủ của Vương Đông Cực.

      Liễu Vân liên tục:

      - Hạ Ngôn, ngươi nên biết thực lực cảnh giới Linh Hoàng vượt xa ngươi có thể tưởng tượng. giờ dù ngươi ra, người thiên hạ cũng hiểu được. Dù sao, ngươi còn chưa đến hai mươi tuổi

      - Liễu Vân phải. Hạ Ngôn, ta cũng nghĩ như vậy.

      Thu Thủy cũng tán thành.

      Thu Thủy cùng Liễu Vân vốn là bằng hữu thân thiết

      - Sư phụ, Thu Thủy tiền bối!

      Hạ Ngôn cười lạnh nhạt.

      - Tỷ đấu hôm nay, ta nhất định phải tham gia. Các người đừng khuyên ta nữa. Có thể hôm nay chính là cơ hội để ta đột phá.

      Hạ Ngôn nhìn về phía đoàn người xa xa. Lúc này, vốn nhiều người nhìn sân thi đấu, đều chuyển mắt nhìn về phía bên này.

      Vừa nãy Liễu Vân hô to tiếng, để ít người nghe được, biết trong mấy người đứng bên ngoài thông đạo, nam tử trẻ tuổi dung mạo tuấn mỹ trường bào trắng, chính là Hạ Ngôn thiên tài Thiên Cung trong lời đồn.

      Ánh mắt những người này, đều trở nên nóng bỏng.

      Hạ Ngôn trong lòng bọn họ, chính là nhân vật truyền kỳ. Hạ Ngôn đến hai mươi tuổi, lại dám tỷ đấu sinh tử với Vương Đông Cực. Phần quyết đoán này, phải ai cũng có. Hơn nữa, Hạ Ngôn tu luyện ngắn ngủi hai mươi năm, bước vào cảnh giới Linh Tông đỉnh. Cảnh giới Linh Tông, phải ai cũng có thể chạm tới, càng đừng Linh Tông đỉnh. Cho nên, kỳ trong lòng đa số người đều cực kỳ bội phục Hạ Ngôn, thậm chí coi Hạ Ngôn là thần tượng, trở thành đối tượng khích lệ mình tu luyện.

      - Người tu luyện chúng ta truy đuổi cảnh giới càng cao hơn. Mặc kệ là nguyên nhân người khác coi là trọng yếu, đối với chúng ta mà kỳ có gì cả. Chỗ trọng yếu nhất là tâm của ta phải theo đuổi cảnh giới càng cao hơn. Sư phụ, kỳ ta rất gần rất gần cảnh giới Linh Hoàng rồi!

      - Khoảng cách này, rất khó dùng đơn vị để hình dung. Rất gần, là ta có thể trong chớp mắt bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Trong sát na, cũng có khả năng thời gian rất dài thể vào được cảnh giới Linh Hoàng. Tỷ đấu ngày hôm nay, ta nghĩ là cơ hội để ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng.

      - Cho nên, sư phụ ngài đừng khuyên ta nữa!

      Hạ Ngôn cười .

      Liễu Vân cũng trầm mặc hồi lâu, chỉ dùng loại ánh mắt cách nào nhìn Hạ Ngôn.

      Rốt cuộc, Liễu Vân thở dài tiếng. Trước khi nhìn thấy Hạ Ngôn, ông quyết định bất luận thế nào cũng phải ngăn cản trận đấu Hạ Ngôn với Vương Đông Cực. Thế nhưng, giờ nghe Hạ Ngôn những lời này, Liễu Vân biết nên làm thế nào. Ông cũng là người tu luyện, hơn nữa là người tu luyện cảnh giới Linh Tông, những lời Hạ Ngôn , ông cảm xúc rất sâu.

      - thôi, chúng ta cùng vào! Hạ Ngôn, ta muốn tận mắt thấy ngươi tỷ đấu với Vương Đông Cực.

      Liễu Vân

      Lúc này, mặt trời lên tới đỉnh đầu mọi người. Vương Đông Cực chờ ở đây hai canh giờ, đương nhiên những người khác cũng phải chờ hai canh giờ.

      Rất nhiều người bắt đầu nhịn được. Tuy rằng lúc trước Thánh Hoàng có nhất định Hạ Ngôn đến, thế nhưng lâu như vậy vẫn thấy bóng dáng Hạ Ngôn, nhiều người bắt đầu bàn tán rốt cuộc Hạ Ngôn có tới hay , có xuất ở sân thi đấu hay . Thậm chí có người Hạ Ngôn sớm trốn lên Thánh sơn rồi

      - Sắp ra rồi!

      Đoàn người Hạ Ngôn trong thông đạo, thông đạo này cách đoạn liền có bó đuốc. Lúc này, phía trước mọi người sáng ngời, mảnh ánh sáng càng ngày càng ràng, đó chính là chỗ cửa ra.

      - Ừ!

      Liễu Vân gật đầu, tám người chó vẫn duy trì tốc độ đều đều.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 518: HẠ NGÔN VS VƯƠNG ĐÔNG CỰC
      - Hạ Ngôn thân rồi! Ha ha!

      Ánh mắt vừa chuyển, khi đoàn người Hạ Ngôn ra khỏi thông đào, tất cả ánh mắt sân thi đấu đều đổ dồn tới. mặt mọi người, mang theo biểu tình bất đồng.

      - Thánh Hoàng đại nhân, các vị người tu luyện Thiên Cung!

      Hạ Ngôn xuất , mặt mang tươi cười như gió , đầu tiên ngưng giọng quay về phía đài cao

      - Ừ. Hạ Ngôn, ngươi đến rồi!

      Ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn, gật đầu .

      - Thường tộc trưởng, đừng quên cá cược của chúng ta đó?

      Ở khu gần giữa sân thi đấu, tộc trưởng Tuần gia cười trầm .

      - Đợi hai canh giờ, Hạ Ngôn này cũng tới. Có lẽ biết mình hẳn phải chết, nên mới tới trễ như vậy! Hắc hắc, lẽ vừa rồi an bài hậu ?

      - Hừ, ta tự nhiên giữ lời, các ngươi yên tâm!

      Tộc trưởng Thường gia hừ lạnh tiếng, cũng nhìn tộc trưởng Tuần gia, chỉ lạnh lùng đáp.

      Hạ Ngôn đưa mọi người lên đài cao, chuyện với người Thiên Cung vài câu.

      - Hạ Ngôn, ngươi muốn tỷ đấu với Vương Đông Cực?

      Lưu tuần thị chân mày dính chặt lại, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Hạ Ngôn.

      - Vâng.

      Hạ Ngôn gật đầu, cười cười.

      - Lưu tuần thị yên tâm, Vương Đông Cực kia muốn giết ta cũng khó! Hắc hắc, ta cũng muốn xem thực lực cường giả Linh Hoàng mạnh cỡ nào.

      - Thế nhưng.

      Lưu tuần thị sầm mặt lại, lắc đầu.

      "Cường giả Linh Hoàng!"

      Lưu tuần thị chuyển mắt, nhìn Thánh Hoàng, gì nữa.

      Chuyện này ngay cả Thánh Hoàng cũng ngăn cản Hạ Ngôn, cũng gì thêm được. Hơn nữa, chuyện Hạ Ngôn quyết định, sợ rằng dễ dàng thay đổi. Nhìn bộ dáng Hạ Ngôn, hẳn chuẩn bị vẹn toàn.

      - Hạ Ngôn, cho dù ngươi có ba kiện thần khí công kích, kiện thần khí phòng ngự, thế nhưng chỉ dựa vào ngoại lực này muốn chống lại cường giả Linh Hoàng, đó vẫn được. Chẳng lẽ, ngươi còn có chiêu sát thủ mà chúng ta biết?

      Trương Liên Khởi vuốt râu, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, nghi hoặc hỏi.

      - Ha ha! Trương lão ca, lát nữa tỷ đấu bắt đầu liền biết thôi.

      Hạ Ngôn nhìn Trương Liên Khởi .

      - Hạ Ngôn! Nếu ngươi tới, vậy nhanh xuống . Cho dù kéo dài mấy canh giờ, kết quả tỷ đấu cũng thay đổi! Cuối cùng, vẫn là ngươi bị ta giết!

      Vương Đông Cực vẫn đứng trong sân, quay sáng hướng Hạ Ngôn lớn.

      - Tới ngay!

      Hạ Ngôn trả về tiếng, xoay người lại với chúng nữ cùng Liễu Vân, Thu Thủy:

      - Sư phụ, Thu Thủy tiền bối, các người ở đài cao theo dõi. Lát nữa mặc kệ xảy ra chuyện gì, các người cũng thể rời đài cao.

      - Thánh Hoàng đại nhân!

      Hạ Ngôn với mấy người Liễu Vân xong, lại nhìn Thanh Hoàng, có chút trầm ngâm.

      - Ngươi cần lo lắng.

      Thánh Hoàng biết Hạ Ngôn muốn gì, gật đầu, ngữ khí lạnh nhạt .

      - Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân!

      Lời Hạ Ngôn vừa xong, bóng người chớp động, chớp mắt liền tới giữa sân đối diện Vương Đông Cực.

      Thánh Hoàng cũng đứng lên, linh lực ngừng sôi trào trong cơ thể. Chỉ trong chốc lát, bốn phía quanh giữa sân thi đấu hình thành tầng màng năng lượng do linh lực tạo thành. Vòng năng lượng này đương nhiên dùng cách ly khu vực trung tâm. Hạ Ngôn tỷ đấu Vương Đông Cực, tất nhiên có rất nhiều năng lượng dật tán rất kinh khủng, nếu cách ly chiến trường hai người, sợ rằng lan ra bốn phía.

      Vòng năng lượng này chỉ bao vây năng lượng dật tán, sinh ra ảnh hưởng với trận đấu giữa hai người. Cả Đại Lục Long Chi, có thể làm chuyện này, chỉ sợ cũng chỉ mỗi mình Thánh Hoàng.

      - Hạ Ngôn, ngờ ngươi dám tới!

      Ở trong vòng năng lượng, Vương Đông Cực híp mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, linh lực xung quanh thân thể sôi trào như sóng lớn. Linh lực tập trung mật độ cao, hình thành thực chất vây quanh thân thể Vương Đông Cực.

      Cảm ứng được uy áp người Vương Đông Cực phát tán ra, Hạ Ngôn cũng càng thêm cẩn thận, điều chỉnh linh lực trong cơ thể đến trạng thái lưu động hoàn toàn, tùy thời có thể phát ra công kích cực mạnh của mình.

      - Vì sao ta dám tới?

      Hạ Ngôn cười hỏi ngược lại.

      - Ha ha, ngươi sợ chết sao?

      Vương Đông Cực cũng bất ngờ câu hỏi của Hạ Ngôn, tuy nhiên cũng nhịn được hỏi. Kỳ , Hạ Ngôn có thể lựa chọn tránh chiến, chỉ cần trở về Thánh sơn, Hạ Ngôn liền an toàn.

      - Sợ!

      Hạ Ngôn chút do dự .

      - Vậy ngươi còn tới tìm chết?

      Vương Đông Cực nhăn mày lại.

      - Ha ha! Ai chết còn chắc. Vương Đông Cực, ngươi muốn giết ta, ai cũng biết. Tuy nhiên, ngươi có thể giết ta hay , vậy khó .

      Hạ Ngôn bình thần

      Hai người đối thoại, mọi người xung quanh đều nghe ràng. Lúc này Hạ Ngôn còn có thể thong dong chuyện với Vương Đông Cực, điều này làm cho rất nhiều người rung động. Vương Đông Cực là Linh Hoàng. Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Linh Tông, ở trước mặt Linh Hoàng, người bình thường sợ rằng ngay cả năng lực ngẩng đầu cũng có, còn Hạ Ngôn căn bản bị uy áp cường giả Linh Hoàng ảnh hưởng.

      - Tốt! Tốt lắm!

      Vương Đông Cực biến sắc:

      - như vậy, xem ngươi có thể ngăn cản ta công kích mấy lần. kiện thần khí phòng ngự! Ha ha!

      Vương Đông Cực , linh lực trong tay đột nhiên phun trào, cỗ linh lực tinh thuần chợt bùng nổ, gào thét phóng về phía Hạ Ngôn. Trong chớp mắt, cỗ năng lượng hung ác này tới trước người Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn ánh mắt co rút, nghiến răng, linh lực trong cơ thể lập tức bùng phát

      Ầm!

      Linh lực hai người hoàn toàn va chạm vào nhau, có hoa lệ, hoàn toàn tiếp xúc trực tiếp. quầng sáng chói lọi, lấy điểm bắt đầu là nơi hai đoàn linh lực đánh vào nhau, bùng phát lan ra bốn phía.

      Linh lực điên cuồng hình thành dòng xoáy vòi rồng ở nơi này. Những dòng khí lưu này, đều bị vòng năng lượng Thánh Hoàng bày ra ngăn cản, khuếch tán ra bên ngoài. Dù vậy, người xung quanh vẫn có cảm giác như mình đối mặt với hai đoàn năng lượng đó, toàn thân cứng ngắc. Thậm chí có ít người thực lực thấp, toàn thân đầy mồ hôi, ướt đẫm quần áo.

      Hai người giao thủ lần đầu tiên, linh lực thả ra tổng cộng vượt quá năm trăm vạn độ uy lực võ kỹ. Chỉ là lần giao thủ đơn giản, đại lục có thể tiếp nhận loại công kích cường độ này, đếm đủ hai bàn tay.

      - tệ! Hạ Ngôn, quả nhiên ngươi là đệ nhất thiên tài đại lục từ trước tới nay. Năm nay ngươi mới mười tám tuổi phải ? Nếu ngươi có thể tu luyện thêm mười năm, hai mươi năm sau là có thể đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng.

      Tuy rằng Vương Đông Cực từng thấy Hạ Ngôn ra tay, thế nhưng lúc này vẫn nhịn được tán thưởng.

      Mặc dù Vương Đông Cực hận thể lập tức đánh chết Hạ Ngôn, thế nhưng thiên phú của Hạ Ngôn vẫn làm cho than thở. Nên biết rằng, bản thân Vương Đông Cực cũng là nghiệt. Ba mươi năm trước, được xưng là đệ nhất nhân dưới Linh Hoàng.

      tại, Vương Đông Cực nhịn được so sánh mình ba mươi năm trước với Hạ Ngôn, phát nếu là mình ba mươi năm trước, sợ rằng phải là đối thủ của Hạ Ngôn. Mà ba mươi năm trước, cũng gần năm mươi tuổi, còn lớn hơn Hạ Ngôn ba mươi tuổi. thừa nhận cũng được, thiên phú Hạ Ngôn còn muốn cao hơn . Chính vì nguyên nhân đó, trong lòng Vương Đông Cực càng thêm muốn giết Hạ Ngôn. Nếu đợi thêm mấy năm, chừng Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đến lúc đó còn nắm chắc giết Hạ Ngôn được nữa.

      - Hôm nay có thể giết được đệ nhất thiên tài đại lục từ trước tới nay, đời này ta quên. Hạ Ngôn, ngươi có thể làm ta ghi nhớ suốt đời, coi như là vinh quang của ngươi rồi!

      Theo linh lực xao động dần dần khôi phục, Vương Đông Cực lại .

      - Ha ha!

      Hạ Ngôn mỉm cười.

      - Vương Đông Cực, người chết như ngươi còn có thể nhớ gì chứ?

      Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, cười hỏi.

      - Hả?

      Vương Đông Cực sững sờ, lập tức liền hiểu, Hạ Ngôn này chết, chết còn nhớ gì chứ?

      - biết rốt cuộc lòng tin của ngươi tới từ nơi nào!

      Vương Đông Cực phất tay, cỗ linh lực lại ngưng kết:

      - Được rồi, để ta xem thần khí phòng ngự của ngươi có thể chống lại mấy lần công kích của ta!

      Ầm!

      Oanh oanh oanh!

      Trong cơ thể Vương Đông Cực, phun ra mảnh ánh sáng màu xanh. Quầng sáng chói mắt, giống như ánh mặt trời cũng bị đè xuống, quầng sáng xanh xoay chuyển vòng, liền bắn thẳng về phía Hạ Ngôn. Quầng sáng xanh này, chính là đao khí của thần khí Càn Khôn Đao trong tay Vương Đông Cực. Thần khí công kích của Vương Đông Cực chính là Càn Khôn Đao, thần khí công kích Tiên Thiên đến từ chủ thế giới.

      Đao khí này, ngay cả gian cũng xé rách. Thậm chí Hạ Ngôn có thể thấy xung quanh đao khí này, lại xuất vô số khe rách màu đen, những cái khe kia, chính là gian bị đao khí xé rách. Đương nhiên, những khe rách này xuất liền nhanh chóng khôi phục như thường. gian bị xé rách, nhanh chóng được lực lượng pháp tắc tự nhiên tồn tại trong gian chữa trị.

      Khí thế hùng hồn, ầm ầm tiến về phía Hạ Ngôn.

      - Kinh Lôi Kiếm, xuất!

      Hạ Ngôn cũng thét lớn tiếng, con rồng đài gào thét vọt ra từ trong cơ thể, hung hăng đánh lên đoàn đao khí của Vương Đông Cực. Đao khí cùng rồng dài quấn vào nhau.

      Rắc rắc rắc!

      Hai cỗ lực lượng cắn nuốt lẫn nhau, hình thành tiếng vang kinh khủng. Hai cỗ lực lượng tụ tập chỗ, những vét rách đen càng thêm đày đặc, đan xen phức tạp như mạng nhện. Nếu có người ở nơi trung tâm năng lượng, chỉ sợ dù có thần khí phòng ngự hộ thân, cũng nháy mắt bị xé thành trăm ngàn mảnh. Tuy rằng vết rách gian phải gian đứt gãy kinh khủng, nhưng cũng là loại uy hiếp vượt quá tự nhiên pháp tắc. Cho dù là Linh Hoàng, cũng dám tùy tiện tới gần khe rách đen kia.

      Xoạt xoạt xoạt!

      Rồng dài kiếm khí do Hạ Ngôn phóng ra, thân thể dần dần nứt ra, thân rồng lớn sắp bị xé rách. Còn đao khí của Vương Đông Cực, vẫn ngưng tụ như thực chất, ngừng cắt lên thân rồng.

      "Lợi hại, Linh Hoàng quả nhiên lợi hại. Uy lực công kích của ta lúc này gần như ngàn vạn độ, thế nhưng vẫn chỉ chống đỡ đao khí của Vương Đông Cực trong vài giây."

      Trong lòng Hạ Ngôn hoảng sợ, càng thêm tập trung tinh thần.

      "Hấp!"

      Trong đầu Hạ Ngôn vừa chuyển ý niệm, Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai tự động vận chuyển, lấy thân thể Hạ Ngôn làm trung tâm, linh lực bốn ngàn thước xung quanh thoáng cái dũng mãnh tràn vào cơ thể Hạ Ngôn.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 519: ĐẠI THÔN PHỆ THUẬT
      Thế này mặc dù linh lực loãng , nhưng nếu linh lực tụ tập vào trong cái ao cũng cực kỳ kinh người.

      - Đại Thôn Phệ Thuật!

      Hạ Ngôn thầm hét lớn tiếng, linh lực trong phạm vi ngàn thước quanh Hạ Ngôn chỉ trong chớp mắt liền bị Hạ Ngôn hấp thu hoàn toàn.

      Tu luyện giả sau khi tiêu hao linh lực phần lớn đều cần hấp thu linh lực ngoại giới để bù lại tiêu hao. Nhưng việc hấp thu này là quá trình thong thả. Cho dù là Linh Tông cường giả, sau khi tiêu hao rất nhiều linh lực đều phải tiêu phí thời gian nhất định chuyên chú tinh thần vận chuyển tâm pháp khôi phục. Linh Tông cường giả tiêu hao hết toàn bộ linh lực cần ít nhất là thời gian chén trà mới khôi phục hoàn toàn. Đương nhiên, nếu sử dụng ít đan dược cũng có thể khôi phục linh lực rất nhanh, đan dược giống Tụ Linh Đan vốn hàm chứa đại lượng linh lực tinh thuần.

      Nhưng tại Hạ Ngôn lại cần sử dụng chút đan được nào.

      - Sao lại thế này?

      Trong nháy mắt kia Vương Đông Cực cũng cảm giác được biến hóa mỏng manh trong gian. Sau khi Hạ Ngôn hấp thu hết sạch linh lực trong phạm vi ngàn thước trong thời gian ngắn, nơi này rơi vào trạng thái mất sạch linh lực, cho nên Vương Đông Cực đương nhiên có thể cảm giác được dị thường.

      Đương nhiên, trạng thái linh lực trống rỗng này chỉ duy trì trong thời gian cực ngắn, chỉ chớp mắt mà thôi, sau đó linh lực trong gian lại khôi phục bình thường.

      chỉ có Vương Đông Cực cảm giác được loại biến hóa này, mà phần đông tu luyện giả cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy nhiên bọn họ cũng tìm ra rốt cuộc là nguyên nhân gì. Hơn nữa lúc đó thời gian phi thường ngắn nên mọi người cũng quá để ý.

      Vẻ kinh ngạc của Vương Đông Cực chợt lóe mà qua, lập tức tập trung tinh thần, tụ linh lực vào công kích của mình. phóng ra đao khí đánh tan kiếm khí mà Hạ Ngôn phóng thích để ngăn cản mình, đao khí lập tức phá vỡ kiếm khí của Hạ Ngôn, tiếp tục đánh giết Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn, chết !

      Ánh mắt Vương Đông Cực lộ độc ác, quát tiếng, cỗ linh lực lại từ trong cơ thể phóng thích ra. Mà đao khí màu xanh kinh người ở giờ khắc này ràng là chia ra

      - Thần Hi Kiếm, xuất!

      Sau khi kiếm khí của Kinh Lôi Kiếm bị đánh tan, Hạ Ngôn hét lớn, đạo kiếm khí rực rỡ chém ra, trong khoảnh khắc ngăn trở đao khí màu xanh.

      - Cái gì?

      Vương Đông Cực nhíu mày, thể tin được nhìn Hạ Ngôn lại phóng thích ra kiếm khí

      Phải biết rằng, Hạ Ngôn vừa rồi phóng thích Kinh Lôi Kiếm kiếm khí có uy lực chừng ngàn vạn độ. Lấy thực lực Linh Tông đỉnh phong, phóng xuất ra kiếm khí cường đại như vậy cực kỳ khó khăn. Trong Lạc Cốc, Vương Đông Cực từng nhìn thấy qua Hạ Ngôn ra tay, biết thực lực Hạ Ngôn phải Linh Tông đỉnh phong bình thường có thể sánh bằng.

      Nhưng tại ngay cả cũng thể kinh ngạc!

      Như Vương Đông Cực thấy, lần đầu tiên Hạ Ngôn phóng xuất ra kiếm khí, linh lực trong cơ thể tiêu hao rất nhiều. Nếu muốn chém ra kiếm khí mạnh tương đương tuyệt đối là thể! Nhưng tại, đạo kiếm khí thứ hai này từ trong cơ thể Hạ Ngôn phóng ra, uy lực đúng là thua đạo kiếm khí thứ nhất. Hạ Ngôn làm thế nào có được linh lực dường như kéo dài dứt này chứ?

      Vương Đông Cực tại còn biết Hạ Ngôn vừa mới thi triển Đại Thôn Phệ Thuật hấp thu đại lượng linh lực. Lần đầu tiên thi triển kiếm khí tiêu hao linh lực ngờ hoàn toàn khôi phục. Nhìn thấy bộ dáng giật mình của Vương Đông Cực, Hạ Ngôn cười thầm," Nếu muốn giết ta, khó đó! Ta muốn xem Linh Hoàng cường giả có thủ đoạn như thế nào."

      Đến đây Hạ ngôn cũng biết, Vương Đông Cực cũng chưa có dùng toàn lực.

      - Cừ , Hạ Ngôn kia đúng là có thể công đối công ngăn trở Vương Đông Cực lâu như vậy!

      gã tu luyện giả mặc áo lam, nhìn trận đấu kịch liệt mắt rời, cả kinh .

      Từ lúc hai người bắt đầu chém giết đến giờ, thời gian trải qua hơn mười hô hấp, mà Hạ Ngôn tại tuy rằng thoạt nhìn rơi xuống hạ phong, nhưng lại có dấu hiệu lập tức bị thua.

      Hạ Ngôn còn chưa sử dụng Thần khí phòng ngự!

      - còn chưa có dùng Thần khí phòng ngự, có thể chưa bị ép vào cục diện hoàn toàn bị động!

      tộc trưởng gia tộc đồng thời là chủ thành cảm thán, trong mắt là kinh ngạc sâu đậm.

      Trước khi hai người bắt đầu chém giết, chín phần người ở đây đều cho rằng Hạ Ngôn bị Vương Đông Cự đánh chết trong hai ba chiêu. giờ nhìn xem dường như giống tưởng tượng.

      - phải , Linh Hoàng cường giả phất tay cũng có thể giết chết Linh Tông sao?

      gã tu luyện giả trẻ tuổi hơn nghi hoặc hỏi người bên cạnh.

      - Ai biết, ngươi với ta lại chưa thấy qua Linh Hoàng cường giả ra tay!

      Người nọ quẹt miệng

      - Hừ, ngươi cũng nhìn lại xem cường độ võ kỹ của người ta, nếu là chúng ta ở trong đó các ngươi ai có tự tin tiếp được chiêu của Vương Đông Cực ?

      tu luyện giả nữ bên cạnh gã áo xanh lạnh giọng hỏi ngược lại. Nàng ta vừa hỏi xong, hai người kia lập tức ngậm miệng.

      Tuy rằng dư ba năng lượng hai người giao thủ sinh ra đều bị Thánh Hoàng phóng thích tầng năng lượng ngăn trở, nhưng bọn cũng phải kẻ ngốc, tự nhiên có thể đại khái nhận ra trong năng lượng kinh người chứa trong võ kỹ hai người.

      - Hạ Ngôn. Ngươi quả còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của ta!

      Vương Đông Cực lúc còn có thể chuyện, biểu tình cũng rất thoải mái, chỉ là có chút u. Đây là vì lúc lâu vẫn thể bức bách Hạ Ngôn dùng toàn lực.

      Khi chuyện lại chém ra đao, đao khí màu xanh bắn về phía trước liền cuốn theo kiếm khí của Thần Hi Kiếm, sau đó đao khí bỗng nhiên biến mắt trước vòng năng lượng.

      - Đa tạ khích lệ! Ha ha, ngươi cũng tệ!

      Hạ Ngôn lạnh nhạt cười với Vương Đông Cực.

      "Nếu ta thể lĩnh ngộ bộ thứ hai của Linh La tâm pháp, chỉ sợ tại ngăn được. Thời điểm giao thủ với Vương Đông Cực kia, ta nghĩ muốn chém ra uy lực võ kỹ ngàn vạn độ còn cần ngưng tụ linh lực,mà tại còn cần nữa." Hạ Ngôn suy nghĩ.

      "Vương Đông Cực này nếu toàn lực ra tay, biết mạnh nhất có thể chém ra bao nhiêu độ. Lấy thực lực tại, cho dù ta ngưng tụ linh lực phỏng chừng cũng có thể phát chém ra hai ngàn vạn độ." Hạ Ngôn nhân cơ hội cân nhắc.

      - Ha ha Hạ Ngôn, mới vừa rồi chỉ là đánh thử thôi. tại, ta cũng giữ lại nữa.

      Vương Đông Cực ánh mắt chớp động, thầm đoán xem Hạ Ngôn còn thừa bao nhiêu linh lực.

      " Quản còn bao linh lực làm gì, cho dù linh lực còn đầy cũng đừng mơ có thể ngăn cản toàn lực công kích của ta!"Vương Đông Cực quyết định, linh lực toàn thân phóng ra ngoài phát ra tiếng róc rách như nước chảy.

      - Chết!

      Vương Đông Cực quát tiếng, đao kiếm lập tức tràn ra. Nơi mà đao khí qua, gian xuất vết rách lớn. Vừa xong còn như hình mạng nhện giờ biến thành tấm lưới. Mặc dù nhãn lực cao minh lắm cũng có thể nhìn thấy ràng. Cái khe màu đen kia quả thực là nhìn mà ghê người. Cùng lúc với vết rách là tiếng vỡ vụn của đồ sứ, cả gian đều sinh ra chấn động, giống như tùy lúc bị phá nát.

      Gương mặt Hạ Ngôn dần trở nên ngưng trọng.

      "Vương Đông Cực này tại mới thi triển thực lực chân chính. So sánh với Trương Bảo, linh lực Vương Đông Cực này chỉ mạnh hơn gấp đôi." Hạ Ngôn lập tức so sánh.

      Trong phút chốc, đao khí màu xanh lan tràn đến cách thân thể Hạ Ngôn mười mấy thước, vết rạn màu đen cũng lan đến. Ngay khi thanh quang đánh úp lại, Hạ Ngôn cũng hét lớn tiếng, ba đạo kiếm khí đồng thời phát ra, linh lực ngưng tụ thành điểm.

      Ba đạo kiếm khí ngờ lại bao vây lấy đao khí màu xanh, giống như ba sợi vải quấn lấy con tuấn mã. Những mảnh vải này cực kỳ cứng cỏi, tuấn mã va trái va phải cũng thể xé được.

      - Cái gì?

      Sắc mặt Vương Đông Cực rốt cục cũng đại biến. Võ kỹ hai ngàn vạn độ ngờ thể đánh chết Hạ Ngôn? chỉ có thế, Hạ Ngôn còn chưa sử dụng Thần khí phòng ngự?

      - Điều này sao có thể?

      Vương Đông Cực cau mày.

      đài, đám đại cự đầu thuộc thế lực Đông Cực kinh ngạc nhìn hai người chém giết.

      Ngay cả Thiên Cung tu luyện giả cũng giật mình há miệng. Thánh Hoàng cũng bị biểu tình kinh ngạc thay thế cho vẻ mặt đạm mạc thường ngày, cũng nghĩ tới, Hạ Ngôn ngờ có thể phóng xuất ra võ kỹ uy lực hai ngàn vạn độ.

      Linh Tông phóng ra võ kỹ hai ngàn vạn độ, Hạ Ngôn thẹn được xưng là đệ nhất thiên tài từ trước tới nay!

      Ngắn ngủn đến hai lần hô hấp, linh lực Hạ Ngôn dường như thể tiếp tục được nữa, sắc mặt có chút khó coi, chóp mũi cũng chảy ra tầng mồ hôi.

      Luận linh lực, Hạ Ngôn sao có thể so sánh với Vương Đông Cực? Cho nên chỉ ngăn cản được ngắn ngủi hai lần hô hấp linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn hoàn toàn bị tiêu hao hết sạch. Ba dải ánh sáng cũng bắt đầu lỏng ra, đao khí màu xanh chấn động càng thêm kịch liệt, tùy thời đều có thể thoát ra, sau đó gào thét chém giết Hạ Ngôn!

      - Hạ Ngôn ngăn được rồi!

      Trương Liên Khởi đài thấp giọng kinh hô tiếng.

      - , Hạ Ngôn ca nhất định có thể thắng!

      Viên San lập tức dịu dàng . Mặc dù họ vô cùng tín nhiệm Hạ Ngôn, lúc này cũng đều lo lắng. Họ cũng đều là cảnh giới Linh Tông, cũng còn là kẻ thực lực thấp kém như trước kia, thể nhìn ra chút môn đạo nào trong đó. Họ đều rất ràng, thoạt nhìn Hạ Ngôn dường như còn có gì nguy hiểm, nhưng ngay sau đó Hạ Ngôn có thể bị đao khí màu xanh của Vương Đông Cực trực tiếp chém giết. Họ cũng nhìn ra, Hạ Ngôn lúc này rơi vào cục diện bị động. Vương Đông Cực linh lực dày đặc, giống như nước sông cuồn cuộn kéo dài dứt. Trận đấu đến trình độ này, tử vong tồn tại trong mỗi phút chốc. ý niệm trong đầu chuyển động liền có thể chết ngay đương trường.

      - Hạ Ngôn đánh chết Linh Tông bình thường chỉ sợ cũng dễ dàng như Linh Hoàng giết chết Linh Tông vậy, võ kỹ phóng thích uy lực phi thường lớn. Nhưng Hạ Ngôn phát ra linh lực cường độ cao như thế khó có thể so sánh cùng Linh Hoàng cường giả. Linh lực Hạ Ngôn sắp theo kịp rồi.

      Liễu Vân trầm giọng chậm rãi .

      " Kiên trì được rồi sao? Chỉ là thân thể Linh Tông có thể cất chứa bao nhiêu linh lực?" Vương Đông Cực cười hắc hắc, đao khí liền chặn đánh ba đạo kiếm khí của Hạ Ngôn. Bổ ra kiếm khí, kế tiếp Hạ Ngôn chỉ có thể gọi ra thần khí phòng ngự. Hạ Ngôn khi hao hết linh lực, thần khí phòng ngự kia cũng phát huy được tác dụng quá lớn.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 520: GIAN PHONG TỎA
      Hạ Ngôn hét lên tiếng trong lòng, linh lực trong phạm vi ngàn thước quanh Hạ Ngôn trong nháy mắt liền bị Hạ Ngôn hấp thu toàn bộ. Cơ thể vốn gần như tiêu hao hết sạch linh lực lại lần nữa tràn đầy.

      Linh lực trong cả ngàn thước biến mất trong phút chốc lại khiến phần đông tu luyện giả nghi hoặc. Nếu vừa rồi phát sinh dị thường còn có thể là ảo giác, như vậy lần thứ hai có cảm giác như vậy chẳng lẽ còn là ảo giác?

      Nhưng, cuối cùng là chuyện gì?

      Trong thiên địa, linh lực vô cùng vô tận. Cho dù là Linh Hoàng cường giả hấp thu linh lực ngoại giới cũng có khả năng đem lập tức hấp thu toàn bộ linh lực trong phạm vi gian nhất định. Tu luyện giả nếu vận chuyển tâm pháp hấp thu linh lực, linh lực chung quanh quả có thể trở nên loãng thêm, nhưng nếu khu vực giảm bớt linh lực địa phương khác lập tức bổ khuyết. Cho nên nếu linh lực trong gian nhất định hoàn toàn biến mất, đó là điều thể!

      Nhưng giờ cảm giác này lại xuất hai lần, vậy rốt cuộc là chuyện gì?

      Sau khi linh lực tràn đầy, Hạ Ngôn phóng ra ba đạo kiếm khí vốn bị vỡ ra, ngờ lại có thể chống đỡ ngang hàng với đạo đao khí màu xanh có xu hướng suy tàn kia

      "Đây rốt cuộc là chuyện gì?" Vương Đông Cực lúc này cũng trừng mắt, khó hiểu nhìn Hạ Ngôn phóng thích ba đạo kiếm khí

      Lấy tình, huống bình thường linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn hẳn là sớm hao hết, nhưng tại xem ra, Hạ Ngôn vẫn tràn đầy linh lực. Ngay phút trước đó, Hạ Ngôn còn có biểu duy trì được nữa, mà chỉ sau lần hô hấp, sắc mặt tái nhợt của Hạ Ngôn phục hồi sắc hồng!

      - Hả?

      Thánh Hoàng ngồi đài cao cũng mấp máy mắt, ngạc nhiên nhìn Hạ Ngôn mặc trường bào màu trắng phía dưới.

      - Thánh Hoàng đại nhân, thể tưởng được linh lực Hạ Ngôn lại lâu dài như thế, Vương Đông Cực kia dường như đúng là biện pháp giết chết Hạ Ngôn!

      Trương Liên Khởi thấy tình trạng phía dưới, lập tức .

      - Đúng vậy, Hạ Ngôn đồng thời phóng thích ba kiện thần khí ngờ có thể duy trì thời gian lâu như thế hơn nữa tại còn chưa rơi vào thế bại!

      Khai Duệ vuốt chòm râu, trầm ngâm .

      - Hạ Ngôn ca nhất định thua!

      Viên San .

      - Linh Hoàng cường giả so sánh với Linh Tông cường giả, lợi hại nhất phải linh lực bản thân.

      Thánh Hoàng lại lắc đầu, ngưng trọng :

      - Linh Hoàng cường già bắt đầu lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc. Trong thiên địa, lực lượng pháp tắc mới là thần bí huyền ảo nhất. Vương Đông Cực bước vào cảnh giới Linh Hoàng chỉ sợ hai mươi năm, đối với lực lượng gian tất nhiên có lĩnh ngộ. Nếu sử dụng lực lượng pháp tắc gian đối phó Hạ Ngôn, chỉ sợ Hạ Ngôn cũng khó có thể cản.

      Lực lượng pháp tắc, thứ này đối với chúng nhân thực là xa lạ. Họ chưa bao giờ tiếp xúc được lực lượng pháp tắc.

      - Thánh Hoàng đại nhân, pháp tắc gian là cái gì?

      Trương Liên Khởi nhíu mày nghi hoặc hỏi.

      Mà những người Thiên Cung khác cũng tò mò nhìn Thánh Hoàng.

      - thế giới này có hai loại lực lượng pháp tắc. loại là pháp tắc gian, loại khác là pháp tắc thời gian. Thế giới tồn tại căn bản chính nhờ hai loại pháp tác này. Nếu lực lượng pháp tắc hỏng mất, như vậy thế giới này cũng hỏng mất. Khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đúc lại thân mình liền có thể cảm ứng được lực lượng pháp tắc gian.

      - Pháp tắc này, các ngươi có lẽ thể lý giải. Khi các ngươi bước vào Linh Hoàng liền tự nhiên biết được.

      Thánh Hoàng nhìn chúng Thiên Cung tu luyện giả .

      Đám người Trương Liên Khởi đều lộ vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Bọn họ quả thể lý giải lực lượng pháp tắc

      - Kỳ quái, Hạ Ngôn chẳng lẽ ngừng sử dụng đan dược khôi phục linh lực nào đó?

      Vương Đông Cực càng ngày càng kinh ngạc, tại ngờ Hạ Ngôn chống đỡ được thời gian hơn nửa chén trà rồi.

      Từ lúc Hạ Ngôn phóng thích kiếm khí mà xem linh lực Hạ Ngôn dường như ngừng tuần hoàn bên trong. Mỗi khi kiếm khí sắp tan, Hạ Ngôn ngăn được nữa, đột nhiên khôi phục lại linh lực. Loại tình huống này xác thực tương tự như sử dụng đan dược cường đại nào đó.

      Nhưng Vương Đông Cực nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn cũng thấy Hạ Ngôn sử dụng đan dược gì, rốt cuộc là chuyện gì đây?

      Vương Đông Cực buồn bực, nhưng những người khác càng buồn bực hơn. Tu luyện giả bốn phía sớm châu đầu ghé tai đàm luận. hồi chém giết tốc chiến tốc thắng ngờ lại phát triển đến hoàn cảnh như vậy, là vượt quá khỏi dự đoán của mọi người.

      Tộc trường Tuần gia, sắc mặt cũng có chút nhục nhã, đảo đảo mắt, cũng biết trong lòng nghĩ cái gì. Tộc trưởng Hà gia cũng cau mày.

      Tộc trưởng Thường gia ra vui mừng , lúc này mặt mày hớn hở nhìn hai người chiến đấu kịch liệt. Vốn nghĩ trận đánh cuộc lúc trước cùng Tuần gia, Hà gia rất nhanh lấy chấm dứt bằng kết quả thất bại, nhưng tại, biểu của Hạ Ngôn lại khiến lòng tin của đối với Hạ Ngôn tăng thêm vài phần.

      "Chẳng lẽ, đúng là Hạ Ngôn thể chết được?" Tộc trưởng Thường gia nghĩ.

      Nếu Hạ Ngôn chết, Thường gia có được tất cả sinh ý của Tuần gia và Hà gia ở hai chủ thành, đây tuyệt đối là thu hoạch lớn. Phải biết rằng, có năm thế lực lớn, dưới mỗi thế lực cũng nắm trong tay con đường buôn bán của bốn năm chủ thành. Những thứ khác đều bị số gia tộc trong chủ thành nắm được, Thánh Hoàng cũng trực tiếp nắm giữ các hạng sinh ý ít chủ thành.

      Khống chế đao khí Vương Đông Cực có vẻ nôn nóng hơn. thời gian lâu như thế vẫn chưa thể đánh chết Hạ Ngôn khiến lòng thoải mái chút nào.

      Mà Hạ Ngôn cũng tí nào, chỉ khống chế ba đạo kiếm khí ngăn cản đao khí của Vương Đông Cực.

      Cách vị trí hai người chém giết hơn trăm thước, mấy bóng người xen lẫn vào trong đám người để xem. Mấy người này đều đội các loại mặt nạ, đó là mấy người quan trọng nhất trong Phong Ảnh tổ chức. Người cầm đầu đúng vậy là thủ lĩnh Phong Ảnh Vu Thanh Viễn.

      Lúc trước, Hạ Ngôn và Vu Thanh Viễn cũng từng có tiếp xúc.

      - Thủ lĩnh, thể tưởng được Hạ Ngôn này tiến bộ nhanh như vậy, tại ngay cả Đông Cực tông chủ Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực cũng thể giết chết Hạ Ngôn.

      gã Phong Ánh tổ trưởng đội mặt nạ đứng cạnh Vu Thanh Viễn thấp giọng .

      Lần trước gặp Hạ Ngôn, Hạ Ngôn thực lực thua xa tại. Lúc ấy gã Phó tông chủ Đông Cực cùng tám nguyên lão gần như đánh chết Hạ Ngôn. Mà tại, cho dù là tất cả nguyên lão Đông Cực cùng tới cũng phải đối thủ của Hạ Ngôn.

      - Đúng vậy! Hạ Ngôn này quả nghiệt binh.

      Vu Thanh Viễn .

      - Nếu Hạ Ngôn chết, có thể trở thành vương bài số để đối phó với Đông Cực cho Phong Ảnh chúng ta.

      - Đáng tiếc.

      Vu Thanh Viễn thở dài tiếng.

      - Vương Đông Cực còn chưa thi triển thủ đoạn công kích mạnh nhất của mình. Nếu thi triển ra, Hạ Ngôn lập tức ngăn được công kích của Vương Đông Cực.

      - Hả, Vương Đông Cực chẳng lẽ còn có thể thi triển ra võ kỹ mạnh hơn nữa sao?

      Phong Ảnh tổ trưởng ngây người hỏi.

      - Cảnh giới Linh Hoàng đơn giản như vậy, hãy chờ xem.

      Vu Thanh Viễn thâm thúy nhìn đài, gật đầu lại chợt lắc đầu .

      Những người khác cũng thèm nhắc lại, tập trung ánh mắt nhìn về phía trận đấu.

      - Hạ Ngôn, ta cuối cùng cũng biết sao ngươi dám tới đây!

      Vương Đông Cực ánh mắt chớp động, chậm rãi , phóng thích đao khí màu xanh thể đánh tan kiếm khí của Hạ Ngôn, thể tạo thành thương tổn gì đối với Hạ Ngôn. Tuy rằng biết Hạ Ngôn rốt cuộc sử dụng loại phương pháp nào khôi phục linh lực, nhưng Hạ Ngôn dường như thực có được linh lực vô tận. Cứ như vậy, mặc dù chính hao hết linh lực, cũng thể đánh chết Hạ Ngôn. Đến khi đó nếu Hạ Ngôn vẫn tràn đầy linh lực liền có thể đánh giết !

      "Hả?" Hạ Ngôn thấy Vương Đông Cực ngờ thu hồi đao khí liền nhìn về phía Vương Đông Cực, thu hồi kiếm khí Hạ Ngôn cũng biết, mình thể dựa vào kiếm khí đánh chết Vương Đông Cực.

      - Thứ mà ngươi dựa vào, hẳn phương pháp khôi phục linh lực cực nhanh này sao?

      Vương Đông Cực chăm chú nhìn Hạ Ngôn, trầm giọng .

      những lời này lập tức khiến chúng tu luyện giả bốn chung quanh bừng tỉnh hiểu ra. ra Hạ Ngôn có phương pháp khôi phục linh lực đặc biệt. trách được vì sao Hạ Ngôn có kiên trì lâu vậy mà linh lực dường như tiêu hao hết.

      - Ha ha, thế sao nào?

      Hạ Ngôn cười cười, nhìn Vương Đông Cực.

      - Hạ Ngôn, hay ngươi cho là, ngươi sử dụng loại phương pháp này ta liền thể giết ngươi sao?

      Vương Đông Cực cười lạnh .

      - Linh Hoàng cường giả cũng phải là đơn giản như vậy! Hạ Ngôn, tại cho ngươi biết, cái gì mới là thủ đoạn của Linh Hoàng cường già.

      Vương Đông Cực hơi thở trầm xuống, dữ tợn .

      Băng băng.

      Vương Đông Cực phất tay, uy áp vô hình phát ra từ cơ thể . Uy áp này dường như là loại năng lượng, năng lượng khác biệt so với linh lực.

      Hạ Ngôn cảm thấy, gian chỗ mình đứng, ngờ như bị đông cứng lại. Đột nhiên, sắc mặt Hạ Ngôn cuồng biến.

      "Chẳng lẽ". Các ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vận chuyển. "Hôm qua chuyện cùng Thánh Hoàng đại nhân, Thánh Hoàng liền phong tỏa gian hẹp. Vương Đông Cực cũng muốn phong tỏa gian bốn phía."

      Nhướng mày, Hạ Ngôn cảm thụ linh lực bốn phía.

      " tốt, quả nhiên là phong tỏa gian. Linh lực bốn phía lập tức trỏ nên ngưng kết." Hạ Ngôn vận chuyển Đại Thôn Phệ Thuật ngờ chỉ có thể hấp thu linh lực trăm thước chung quanh, cách khác là giảm xuống còn phần mười.

      Linh lực này thể giúp Hạ Ngôn khôi phục trong nháy mắt được nữa.

      gian phong tỏa của Vương Đông Cực tuy thể khống chế gian hoàn toàn, nhưng cũng có thể khiến cho kẻ chưa bước chân vào cảnh giới Linh Hoàng như Hạ Ngôn khó có thể ứng phó.

      - Cảm giác như thế nào? Hắc hắc, ở trong gian này, hành động của ngươi cũng phải bị hạn chế rất nhiều, cái này là ưu thế của Linh Hoàng!

      Vương Đông Cực thấy Hạ Ngôn sắc mặt đại biến, đắc ý cười .

      "Vương Đông Cực sử dụng lực lượng pháp tắc gian!" Thánh Hoàng ở đài nhìn phía dưới, .

      - Lực lượng pháp tắc gian? Là thế nào?

      Hỏa Phượng Hoàng nhịn được, đảo mắt nhìn về phía Thánh Hoàng hỏi.

      Thánh Hoàng cũng thèm để ý giọng điệu Hỏa Phượng Hoàng, hít hơi :

      - Hạ Ngôn phải Linh Hoàng, đối với gian có lĩnh ngộ, cho nên trước mặt loại năng lực này gần như hoàn toàn bị động. Trong gian phong tỏa của Vương Đông Cực, các loại năng lực của Hạ Ngôn phải chịu hạn chế cực lớn. Tỷ như khả năng vận chuyển linh lực trong cơ thể phát động công kích và thân pháp đều chỉ có thể phát huy phần mười bình thường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :