CHƯƠNG 506: HỎA PHƯỢNG HOÀNG XUẤT - Tiểu thư! Tửu lâu phía trước tên là tửu lâu Bình An, là tửu lâu tốt nhất Vân Thành. Lão đặt phòng ở tửu lâu Bình An trước rồi. đường phố bên ngoài có nữ tử trẻ tuổi, phía sau theo bốn gã hộ vệ. hộ vệ trong đó lúc này cung kính với nữ tử mặc váy vàng phía trước. Bốn hộ vệ này đều là cường giả cảnh giới Đại Linh Sư. Mà nữ tử váy vàng kia cũng là cảnh giới Đại Linh Sư. - Hừ, biết rồi! Nữ tử cau mày, bộ dáng có chút kiên nhẫn. - Mỗi ngày đều cho người theo ta, tức chết mất! Nữ tử này chính là con Hội trưởng hãng buôn Chu Vận, Hỏa Phượng Hoàng. ***** "Thanh niên này dung mạo tuấn tú như vậy chẳng lẽ là thích đàn ông sao? đáng tiếc, ôi!" Đôi mắt đen tròn xinh đẹp của Ngọc Thúy cũng nhìn Hạ Ngôn, trong lòng thầm nghĩ. "Xoạt xoạt" Đúng lúc này phía sau Hạ Ngôn đột nhiên truyền đến hồi tiếng bước chân. cỗ hương khí nhàng lập tức lan tỏa trong khí. - Ừ? Hạ Ngôn hơi nghiêng người quay lại nhìn về phía sau chút. Ánh mắt lập tức mở lớn hơn, bởi vì nhìn thấy được người quen. - Uy! Hỏa Phượng Hoàng vừa mới tiến vào tử lâu liền nghe được cái gì mà "thích đàn ông", lập tức mày liễu nhăn lại sắp sửa nổi bão, vốn tâm tình nàng tốt, cả ngày bị mấy tên hộ vệ theo khiến cho trong lòng vô cùng phiền não. Tuy nhiên, khi nàng nhìn thấy Hạ Ngôn ở trong mấy người đó, tất cả bực tức trong người lập tức đều tan biến thành mây khói, vẻ mặt trở nên tươi cười. Hỏa Phượng Hoàng uyển chuyển vòng eo rắn chắc bước nhanh lại bên cạnh Hạ Ngôn, trong đôi mắt đẹp hai tròng mắt tròn đen nhánh đều nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Ngôn. - Sao ngươi lại tới đây? Hạ Ngôn cũng mỉm cười hỏi. - Tại sao ta đến đây? Ta làm sao có thể đến chứ? Thời gian dài như vậy gặp ta có phải ngươi quên ta rồi hay ? Thanh trong trẻo của Hỏa Phượng Hoàng rất nhanh vang lên. Bốn gã hộ vệ kia cũng dừng lại ở nơi xa, dám tiến lại gần. Hỏa Phượng Hoàng vừa xuất , ánh mắt Chúc công tử lập tức sáng lên. Tuy nhiên cũng nhìn thấy bốn gã hộ vệ phía sau Hỏa Phượng Hoàng, bộ dáng dường như mạnh hơn nhiều so với đám hộ vệ của mình. - Làm sao có thể như vậy chứ! Hạ Ngôn cười khổ vội vàng lắc đầu đáp. - Còn nữa. Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng chuyển qua nhìn về phía Lương công tử và Chúc công tử. - Vừa rồi bọn họ gì ngươi vậy? Hai tên này là ai mà lá gan lớn như vậy? - Ngươi. Chúc công tử lập tức lửa giận bốc lên, chuẩn bị vỗ bàn, tuy nhiên lại bị Lương công tử kịp thời ngăn lại. Lương công tử nhìn về phía Hỏa Phượng Hoàng cười : - Hỏa Phượng Hoàng tiều thư! nhớ ta rồi. Hắc hắc, lần trước cùng lệnh tôn đến gia tộc của ta tại Thánh thành thảo luận khoản sinh ý, lúc đó ta cũng ở đó, cho nên nhớ rất Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư. Lương công tử nhận ra Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư, biết Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư là công chúa của Hãng buôn Chu Vận. - Sao? Hòa Phượng Hoàng hé miệng, khẽ kinh hô tiếng. Hạ Ngôn ở đây nàng cũng thể quá mạnh mẽ, nàng tại rất muốn để lại cho Hạ Ngôn ấn tượng đẹp về mình. - Chính là Lương gia ở Thánh thành đó. Lương công tử lại thêm câu. - Lương huynh! Đây là? Chúc công tử thấy Lương công tử khách khí với Hỏa Phượng Hoàng như thế trong lòng cũng có chút buồn bực, kìm nổi hỏi câu. - Chúc lão đệ! Vị này chính là Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư, chính là thiên kim tiểu thư của Hãng buôn Chu Vận đó. Lương công tử cười cười lên tiếng giới thiệu. - Cái gì? Chúc công tử thân hình chấn động, sắc mặt cũng biến đổi. Hãng buôn Chu Vận là hãng buôn lớn thứ hai đại lục. Thương hội lớn nhất Đại Lục chính là thương hội Long Đằng. Tuy nhiên thương hội Long Đằng là do hơn mười hãng buôn hợp lại mà thành. Mà hãng buôn Chu Vận lại là gia tộc duy nhất, nếu luận về tài lực, đại lục có bất cứ hãng buôn của gia tộc nào có thể sánh với hãng buôn Chu Vận được. Chúc gia của Chúc công tử tuy rằng là gia tộc ở Thánh thành, nhưng luận về tài lực còn kém rất xa so với hãng buôn Chu Vận. Hãng buôn Chu vận cũng có sinh ý cùng tứ đại gia tộc Thánh thành. Cho nên, ngay cả Lương công tử cũng phải nịnh bợ Hỏa Phượng Hoàng. - À, sai! ra là con cháu Lương gia! Hòa Phượng Hoàng gật đầu: - Tuy nhiên, vừa rồi ngươi cái gì? Lần sau chuyện phải chú ý chút, có số người phải ngươi có thể trêu chọc. Cho dù là Lương gia cũng chống đỡ nổi! Hỏa Phượng Hoàng cũng có nể mặt Lương công tử. - Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư rất đúng. Lương mỗ nhớ kỹ. Lương công tử cũng lập tức thay đổi vẻ mặt gật gật đầu đáp. Tuy nhiên, ánh mắt của nhìn về phía Hạ Ngôn lại chớp động lệ quang. Tuy lên tiếng gì thêm, nhưng trong lòng hiển nhiên càng ghi hận với Hạ Ngôn hơn. "Tiểu tử này ngờ quen biết Hỏa Phượng Hoàng. Hơn nữa thoạt nhìn dường như hai người cũng rất thân thuộc. Tiểu tử này rốt cuộc có thân phận gì? Chẳng lẽ Hỏa Phượng Hoàng thích tiểu tử thích đàn ông này?" Trong lòng Lương công tử ngừng oán trách, tiến hành đủ loại phán đoán: " đáng giận, Hỏa Phượng Hoàng ngờ lại thích ! ôi, Hỏa Phượng Hoàng này so với bảo ngọc còn khiến người ta động tâm hơn nha." Nhìn Ngọc Thúy bên cạnh chút, Lương công tử trong lòng thở dài tiếng. Lúc nãy còn khoe mỹ nữ bên người có hai, nhưng lúc này cũng có nơi nào đáng giá để khoe ra. Ngọc Thúy đứng trước mặt Hỏa Phượng Hoàng cũng tự cảm thấy xấu hổ. Thực khách trong tửu lâu cũng đều chuyền động ý nghĩ trong lòng. Đối với đa số thực khách nơi này đại thể đều những người lang bạt khắp đại lục, hiểu biết đối với hãng buôn Chu Vận cũng có ít nhiều. Nhìn thái độ Hỏa Phượng Hoàng đối với Hạ Ngôn, dễ thấy thân phận người trẻ tuổi đó cũng phải bình thường. - Đột nhiên lại sinh ra Hỏa Phượng Hoàng! - Xem ra mấy người trẻ tuổi này cũng xung đột nổi nữa! Trò hay như vậy mà kết thúc rồi sao? - giọng chút! Mấy vị này cũng phải dễ chọc đâu. Còn người trẻ tuổi áo trắng kia nữa, dường như cũng phải người trẻ tuổi bình thường. Ngươi nhìn xem từ thủy chí chung vẻ mặt vẫn luôn mỉm cười. Mấy người chuyện lúc trước lúc này lại thấp giọng nghị luận. Những lời bọn họ người khác có thể nghe được, nhưng Hạ Ngôn lại nghe được ràng. Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía đó, mặt vẫn mỉm cười như có việc gì. - Ồ? Lưu đại ca, tiểu tử áo trắng kia nhìn chúng ta! - Cái gì? Chẳng lẽ nghe được lời chúng ta ? - có khả năng! Thanh của chúng ta khống chế rất tốt, làm sao có thể nghe được chứ? Nữ tử kia cũng có chút kinh ngạc. Trong khi bọn vô cùng nghi hoặc, Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt mình lại. "Cạch cạch" lúc Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng chuẩn bị xoay người rời , từ phía cầu thang lại truyền đến tiếng bước chân rất khẽ. nhân ảnh màu lam rất nhanh liền xuất trong tầm mắt mọi người trong đại sảnh. Lương công tử và Chúc công tử nhìn thấy người này lập tức đều lộ ra sắc mặt vui mừng, hiển nhiên người này là người quen thân với bọn họ. - Đại ca! - Lương huynh! Lương công tử và Chúc công tử đều từ chỗ ngồi đứng dậy, cung kính hướng người áo lam hành lễ. Người áo lam này cũng rất trẻ tuổi, đại khái cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi. Người áo lam nhìn hai người thoáng gật đầu, cũng có lên tiếng. Sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng, trong ánh mắt đạo hào quang lóe ra. Người này chính là con trai tộc trưởng Lương gia ở Thánh thành. Trong số con cháu trẻ tuổi của Lương gia địa vị người này là cao nhất. Cho dù là số trưởng lão Nội các khác họ nhìn thấy cũng phải kính lễ ba phần. -Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư? Lương Ảnh cũng nhận ra Hỏa Phượng Hoàng, biết thân phận Hỏa Phượng Hoàng lập tức cười lên tiếng. - Ngươi là? Hòa Phượng Hoàng cũng nhớ ra . Tuy rằng lâu trước Hỏa Phượng Hoàng cùng phụ thân tới Lương gia, nhưng lúc đó trưởng lão của Lương gia ở đấy cũng ít, nàng đương nhiên rất khó nhớ ra mấy con cháu trẻ tuổi. Hơn nữa, hơn nửa năm này trong lòng Hỏa Phượng Hoàng chung quy đều thường xuyên nhớ tới Hạ Ngôn. Về phần vì sao lại như vậy, chính nàng cũng được. Có đôi khi Hỏa Phượng Hoàng ngồi mình trong khuê phòng, cũng hiểu được vì sao mình lại nhớ tới người đó. Cũng muốn nhớ tới người đó nữa, nhưng chuyện này lại rất khó thực . Nếu muốn khống chế tâm tư của mình vậy quả rất khó làm được. - Ta là Lương Ảnh, con trai Tộc trưởng Lương gia ở Thánh thành! Lương Ảnh cười với Hỏa Phượng Hoàng. Thực khách trong đại sảnh nghe vậy đều khẽ động dung. Lương gia! trong tứ đại gia tộc của Thánh thành. Trong năm thế lực lớn quyền thế của Lương gia là lớn nhất, quả thể khiến người khác động dung. - À! Hỏa Phượng Hoàng lãnh đạm "à" lên tiếng, Lương gia, Hà gia, Tuần gia gì gi đó cùng mình có quan hệ sao? Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng lại chuyển nhìn Hạ Ngôn: - Chúng ta thôi, ta còn muốn với ngươi số chuyện nữa. Hỏa Phượng Hoàng chạy tới Vân Thành cũng là bởi nghe Hạ Ngôn muốn so đấu với Vương Đông Cực, cho nên nàng mới đặc biệt tới đây, nếu nàng đối với trận tỷ thí giữa hai thợ rèn thần cấp kia cũng có hứng thú gì. Lương Ảnh nhướng mày, thấy Hỏa Phượng Hoàng lãnh đạm với mình như thế lại nhiệt tình đối với người tuổi trẻ này, lúc này trong lòng trở nên thoải mái. Lần đầu tiên gặp được Hỏa Phượng Hoàng ở trong gia tộc, mang lòng ái mộ nàng rồi. tại trùng hợp gặp được Hỏa Phượng Hoàng đương nhiên muốn nhân cơ hội biểu chút. Nhưng Hỏa Phượng Hoàng này lại lãnh đạm đối với như thế. Hạ Ngôn cảm giác được ánh mắt lạnh lùng oán độc của Lương Ảnh, cũng để ý chỉ cười cười. - Vị công tử này, bằng chúng ta cùng nhau uống chén được ? Lương Ảnh thấy Hạ Ngôn xoay người chuẩn bị rời lập tức . Hạ Ngôn nghe vậy dừng thân hình lại, xoay người : - Ha ha! có hứng thú, các ngươi cứ từ từ mà uống , ta quấy rầy nữa. - Cái gì? - Tiểu tử này ngờ cự tuyệt lời mời của Lương Ảnh con trai Tộc trưởng Lương gia? - Chuyện này. Lập tức toàn bộ đại sảnh đều trở nên yên tĩnh vẻ mặt Lương Ảnh cũng có chút xám đen lại. mời rượu người khác ngờ bị trực tiếp cự tuyệt, hơn nữa đối phương dĩ nhiên có hứng thú! Thực ra xét về khía cạnh Hạ Ngôn lời cũng có bất cứ vấn đề gì. Lấy thân phận và địa vị tại của , những người trẻ tuổi cùng lứa căn bản thể cùng ngồi luận đàm với . Đối phương mời mình uống rượu, mình cự tuyệt có vấn đề gì? Nhưng nhìn khía cạnh của người khác, chuyện này dường như bình thường. Người cự tuyệt lời mời của Thiếu gia Lương gia, ở đại lục sợ rằng cũng tìm được mấy người. - Ha ha! Tốt, tốt, phi thường tốt! Lương Ảnh hít hơi sâu, thân hình run rẩy giật mình, cười lớn : - Vị công tử này biết xưng hô thế nào? Lương Ảnh quả nổi giận. Nếu phải bởi vì số nguyên nhân khách quan xung quanh, sợ rằng xuất thủ giết chết Hạ Ngôn ngay đương trường rồi.
CHƯƠNG 507: BIẾN HÓA NGỜ Trong đại sảnh tửu lâu, cho dù là những thực khách chậm chạm kia lúc này cũng có thể cảm giác được Lương Ảnh mạnh mẽ áp chế lửa giận. Mà người tuổi trẻ đứng ở trước Lương Ảnh lại có chút lộ ra vẻ sợ hãi nào, vẻ cười nhạt mặt vẫn có giảm bớt chút nào. Dường như căn bản thèm để ý nhân vật như Lương Ảnh này. - Ta là ai Lương công tử ngươi nhất định phải biết. Ngày khác nếu có cơ hội có lẽ ta tới Lương gia tại Thánh thành làm khách, đến lúc đó Lương công tử nhận ra ta. Hạ Ngôn cũng có thẳng ra mình là ai, mà chuyển đề đáp. - Ha ha! Khẩu khí lớn! Ngươi cho rằng ai muốn đến Lương gia làm khách cũng được sao? Hay là ngươi muốn tới cùng với Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư? ừ, nếu là như vậy chúng ta đúng là dám đuổi ngươi đó. Lương Ảnh cười ha hả, ánh mắt chớp động, lộ ra thần sắc khinh thường . Nếu phải Hỏa Phượng Hoàng ở bên cạnh, lòưi của sợ rằng càng khách khí hơn. - Lương công tử! Ngươi có biết là ai ? Có số người phải ngươi có thể trêu chọc đâu! Hỏa Phượng Hoàng mày liễu nhíu lại . Nàng nhìn thấy nhiều người trong tửu lâu đều nhìn chằm chằm mình và Hạ Ngôn như vậy, cảm thấy thể diện của Hạ Ngôn bị Lương Ảnh hạ thấp cho nên rất muốn ra thân phận của Hạ Ngôn. Nhưng nàng lại biết nếu ra thân phận Hạ Ngôn rất có thể lại đưa đến số phiền toái cần thiết. Hạ Ngôn so đấu với Vương Đông Cực sợ rằng người từ những khu vực ngoài thành Vân Thành tới vốn còn chưa biết đến. Những người này khi biết người trẻ tuổi trước mắt này chính là Hạ Ngôn, vậy ai biết được có thể dẫn tới rối loạn hay nữa? - Hắc hắc! Hỏa Phượng Hoàng tiểu thuư thực ra ta cũng muốn giới thiệu vị bằng hữu cho quen biết. Vị bằng hữu mà ta kính trọng này có thân phận khiến người nghe rợn người đó. Lương Ảnh nghe được lời Hỏa Phượng Hoàng , lơ đãng khẽ lắc đầu nhìn Hỏa Phượng Hoàng cười . - Vị bằng hữu này của ta ở trong tửu lâu này, là lập tức xuống đây. - Ồ? là ai? Có thân phận khó lường gì? Hỏa Phượng Hoàng nhướng mày lên, tùy ý hỏi. Người có thể khiến Lương Ảnh cho rằng là khó lường, quả Hỏa Phượng Hoàng cũng có chút tò mò. - Ha ha! Thân phận vị bằng hữu này của ta chính là người tu luyện Thiên Cung! Hắc hắc, thế nào? So với thế nào? Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư chờ lát nữa bằng hữu của ta xuống, ta liền giới thiệu để ngươi làm quen. Ánh mắt Lương Ảnh chớp động từ khuôn mặt Hạ Ngôn đảo qua, giọng mỉa mai chế giễu. - Người tu luyện Thiên Cung? Hỏa Phượng Hoàng chớp chớp lông mi, nhìn Hạ Ngôn cái. Người khác biết, Hỏa Phượng Hoàng làm sao lại biết người tu luyện Thiên Cung! Chỉ sợ bên trong Thiên Cung, địa vị của Hạ Ngôn rất ít người có thể sánh bằng rồi? Nghĩ vậy Hỏa Phượng Hoàng liền cười lớn lên. Mà Lương Ảnh kia lại nghĩ rằng Hỏa Phượng Hoàng bởi vì sắp quen biết người tu luyện Thiên Cung mới cười rộ lên, liền cũng đắc ý nở nụ cười, hơn nữa dùng loại ánh mắt từ cao nhìn xuống để đánh giá Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cười khẽ lắc đầu, Đại gia tộc Thánh thành kết giao người tu luyện Thiên Cung cũng là chuyện bình thường. Tuy nhiên, con cháu trẻ tuổi của gia tộc có thể kết giao được với người tu luyện Thiên Cung chứng minh Lương Ảnh này quả cũng có chút thủ đoạn. Mà phần đông thực khách trong tửu lâu đều lộ ra biểu tình tò mò cùng hoảng sợ. Người tu luyện Thiên Cung là đám người thần bí nhất Đại Lục Long Chi, người có hiểu biết về người tu luyện Thiên Cung rất rất ít, ngay cả những bá chủ phương thân phận Điện chủ được mọi người tôn sùng kia cũng biết nhiều lắm về người tu luyện Thiên Cung. Hơn nữa, cho dù biết cũng rất ít người bàn luận nơi công chúng. Nghe được vị Lương Ảnh kia người tu luyện Thiên Cung lập tức từ lầu xuống, mọi người đều khỏi đưa mắt nhìn về phía thang lầu. Lòng hiếu, kỳ người nào cũng có, tất cả mọi người ai muốn nhìn chút người tu luyện Thiên Cung là cái dạng gì. Lúc này ngay cả hai người Chúc công tử cũng tinh thần phấn chấn. Lát nữa người tu luyện Thiên Cung xuống lầu bọn họ đương nhiên cũng có thể làm quen chút. Tuy rằng người tu luyện Thiên Cung có lẽ cho mình cơ hội kết giao, nhưng quen biết chút cũng luôn có lợi. Sau này khi ngồi chuyện phiếm cùng số bằng hữu cũng có vốn liếng khoác lác nhiều hơn chút. ít nhất, mình cũng ngồi ăn bữa cơm với người tu luyện Thiên Cung. Nhóm người này người nào cũng ánh mắt tỏa sáng, Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Hỏa Phượng Hoàng cười : - Hỏa Phượng Hoàng! Ngươi có muốn làm quen với vị người tu luyện Thiên Cung kia ? Hỏa Phượng Hoàng ngẩn ra, khuôn mặt xinh đẹp lập tức vẻ tươi cười nở rộ: - Ta muốn làm quen với người tu luyện Thiên Cung đó nha! Người tu luyện Thiên Cung đó có thể bằng phần mười của ngươi ? Hỏa Phượng Hoàng chính là , nhưng lời này nghe vào trong tai những người khác liền trở thành tư vị khác. Lương Ảnh lại cảm thấy lời Hỏa Phượng Hoàng đúng với tâm, thầm nghĩ: "Tiểu tiện nhân, để người tu luyện Thiên Cung xuống xem ngươi còn có thể vui vẻ được như thế nữa hay , hừ!" - Lương công tử! Các ngươi làm gì vậy? Đúng lúc này từ thang lầu truyền xuống giọng . - Là người tu luyện Thiên Cung xuống đến rồi! Lương Ảnh nghe tiếng mừng rỡ, lập tức thấp giọng . Sau đó liền đứng lên, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía thang lầu, cung kính hô lên: - Vương Vũ tiên sinh! Mời tới bên này, ta giới thiệu mấy vị bằng hữu cho ngài làm quen chút. Lương Ảnh vẫy tay với Vương Vũ thang lầu cái, chỉ chỉ vị trí chỗ ngồi gần mình. Vương Vũ liền cất bước về phía đám người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vừa thấy Lương Ảnh lên tiếng là Vương Vũ liền cả cười. Vương Vũ Hạ Ngôn rất quen thuộc. Hạ Ngôn đưa lưng về phía Vương Vũ cho nên Vương Vũ cũng có nhìn thấy khuôn mặt Hạ Ngôn. Tuy nhiên Vương Vũ dường như vẫn cảm giác được có chút khác thường. nhìn thấy bóng dáng Hạ Ngôn, cước bộ trở nên có chút ngập ngừng. Vương Vũ giao tiếp với Hạ Ngôn coi như khá quen thuộc, cho nên chỉ nhìn bóng dáng lần lập tức có cảm giác. - Vương Vũ tiên sinh! Để ta giới thiệu cho ngài chút, vị này chính là Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư, con Hội trưởng Hãng buôn Chu Vận. Vị này là đệ đệ trong gia tộc của ta, vị này chính là bằng hữu của đệ đệ. Lương Ảnh chờ Vương Vũ tới gần liền bắt đầu nhiệt tình giới thiệu từng người. Hai người Chúc công tử kia đứng lên, lúc này nhiệt tình vấn an Vương Vũ. Nhưng lúc này Vương Vũ cũng căn bản nghe thấy bọn cái gì, ánh mắt Vương Vũ gắt gao chăm chú nhìn vào khuôn mặt Hạ Ngôn. Lương Ảnh thấy bộ dáng của Vương Vũ còn tưởng rằng Vương Vũ động lòng với sắc đẹp của Hỏa Phượng Hoàng. Từ góc độ của , Vương Vũ quả là nhìn Hỏa Phượng Hoàng. Trong lòng cười lạnh thầm nghĩ: "Vương Vũ này luôn tỏ vẻ đạo mạo, ra cũng chỉ là dạng này, hừ." - Hạ Ngôn tiên sinh! Là ngươi? Vương Vũ thấy Hạ Ngôn cũng mỉm cười nhìn về phía mình, liền lập tức mở lớn hai mắt kinh hô thành tiếng. mới vừa rồi chỉ dám lập tức khẳng định, nhưng ở trong này lại trùng hợp gặp được Hạ Ngôn! tại cũng gần như có thể khẳng định rồi. - Vương Vũ! thời gian gặp thực lực của ngươi lại tăng lên ít. Hạ Ngôn cười tùy ý . Những lời này vừa ra, tất cả mọi người đều lập tức trấn động! Mọi ánh mắt đều lập lóe mảnh đỏ thẫm, trong lòng điên cuồng hô: - Cái gì? Hạ Ngôn? - Chẳng lẽ là Hạ Ngôn của Thiên Cung? Bằng người tu luyện Thiên Cung kia vì sao lại có thần thái như thế? - Hạ Ngôn tiên sinh! là ngươi! nghĩ tới là ngươi rồi! Vương Vũ vẻ mặt kích động, thanh chuyện cũng có chút run rẩy. - Ừ! Hạ Ngôn gật gật đầu. - Tại sao ngươi lại đến Vân Thành? - Hạ Ngôn tiên sinh! Sáu ngày sau phải ngươi so đấu sinh tử với Vương Đông Cực sao? Người tu luyện Thiên Cung chúng ta so đấu với Vương Đông Cực, tất cả người tu luyện Thiên Cung khác đương nhiên thể đến xem. Lúc này gần như toàn bộ người tu luyện Thiên Cung đều đến Vân Thành rồi. Đương nhiên vì muốn khiến cho người khác chú ý nên tất cả mọi người đều phân tán ra các địa phương khác nhau, ta tạm thời ở trong căn tửu lâu này. Tâm thần Vương Vũ dần dần hồi phục, chuyện cũng lưu loát hơn rất nhiều. - ừ, ra là như vậy! Hạ Ngôn gật gật đầu, ánh mắt lấp lóe nhìn về phía đám người Lương Ảnh ở bên cạnh. Hai ba người này, còn có nữ tử tên gọi Ngọc Thúy kia nữa, biểu tình lúc này cần nhiều lời, quả thực vô cùng phong phú. - Ha. Ha. Lương Ảnh thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình khóe miệng mấp máy nên lời. - Các ngươi quen nhau sao? Cứ từ từ chuyện . Ta muốn lên lầu trước. Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt nhìn Vương Vũ . Vương Vũ cũng phát vi diệu giữa mấy người, nhìn thấy sắc mặt đám người Lương Ảnh liền đại khái đoán ra chuyện xảy ra vừa rồi. - Ta cũng muốn ăn, Hạ Ngôn tiên sinh! Ngươi cứ làm việc của ngươi . Ta thông báo những người tu luyện Thiên Cung khác, để cho bọn họ biết ngươi ở nơi này. Vương Vũ xong định cất bước ra ngoài. Hạ Ngôn khẽ cau mày vội ngăn cản Vương Vũ lại: - Vương Vũ! Đừng báo cho những người khác biết, mấy ngày này ta muốn bế quan, hy vọng người khác tới quấy rầy. Chờ sau khi so đấu xong ta tụ hợp cùng mọi người thoải mái. Vưong Vũ dừng thân hình lại, nhíu mày chút, gật đầu lên tiếng đáp ứng. Hạ Ngôn dẫn theo Hỏa Phượng Hoàng tới nơi quầy hàng gọi mấy món thức ăn, rồi phân phó cho bọn họ đưa lên tận phòng, sau đó lên lầu trong vô vàn ánh mắt kinh ngạc cùng hoảng sợ. "Phù"" Cho đến tận lúc này mọi người mới đều hung hăng hít vào hơi, thần kinh căng thẳng cũng bắt đầu buông lỏng. - Người trẻ tuổi này chính là Hạ Ngôn! - Hạ Ngôn chuẩn bị so đấu với Vương Đông Cực! - Trời ơi! thể ngờ được ở trong này ta có thể gặp được Hạ Ngôn, khó tin quá! - Khó trách. khó trách mới vừa rồi nhìn về phía chúng ta, ra những lời chúng la lúc nãy đều nghe thấy. May là có làm giận! - Nhìn ngươi xem. Cảnh giới người ta thế nào? Sao có thể bởi vì mấy câu nghị luận của chúng ta mà tức giận chứ? - Các vị! Hạ Ngôn tiên sinh phải bế quan, bất cứ người nào cũng nên quấy nhiễu. Nếu có người quấy rầy Hạ Ngôn tiên sinh, cũng đừng trách chúng ta khách khí! Vương Vũ đứng ở bên trong đại sảnh dừng lại lát, ho tiếng, trong mắt bắn ra hai đạo lệ quang trầm giọng . Thanh ngừng vang vọng trong đại sảnh, lọt vào trong tai từng người . - Vương Vũ tiên sinh! Ngài yên tâm, chúng ta tuyệt đối quấy rầy Hạ Ngôn tiên sinh bế quan tu luyện. Lương Ảnh lúc này nhìn về phía Vương Vũ thể thái độ, vô cùng trịnh trọng. Vương Vũ nhìn Lương Ảnh chút, hừ lạnh tiếng rồi chuyển thân lên lầu. - Đại ca! Chuyện này. - Các ngươi làm cái gì thế hả? ngờ dám gây ra mâu thuẫn với Hạ Ngôn! Nếu Hạ Ngôn tức giận, mạng chúng ta cũng còn ở chỗ này đâu! Lương Ảnh vẻ mặt xanh mét, nhìn hai người phẫn nộ gầm giọng quát
CHƯƠNG 508: TRẬN SO ĐẤU Lương Ảnh hiểu rất với địa vị cùng thực lực tại của Hạ Ngôn, cho dù giết chết ba người bọn họ ngay tại đương trường cũng căn bản có lo âu quá lớn. Phụ thân của tuy là tộc trưởng Lương gia ở Thánh thành, nhưng chỉ bằng vào Lương gia chẳng lẽ dám lên Thánh sơn tìm Hạ Ngôn báo thù sao? đoạn thời gian gần đây, những tin đồn về Hạ Ngôn quả ít. Lương Ảnh thân là con trai Tộc trưởng Lương gia, hiểu biết đối với những tin tức bí mật so với người bình thường nhiều hơn ít. Thực lực tại của Hạ Ngôn gần như tiếp cận cường giả Linh Hoàng rồi, Lương gia cho dù muốn báo thù cho đám người mình cũng cần phải suy nghĩ cẩn thận hậu quả nếu làm như vậy. Hơn nữa, Lương gia cũng phải do mình phụ thân định đoạt, trong gia tộc còn có trưởng lão hội. Nội các Lương gia có ba mươi vị trưởng lão, số quyết sách trọng đại của gia tộc đều phải đặt lên trưởng lão hội bàn bạc mới được. Chúc công tử sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Từ lần gặp Hạ Ngôn trong Trân Bảo Các ở Thánh thành đến lần gặp hôm nay tại tửu lâu Bình An, xem như lần nào cũng đắc tội Hạ Ngôn. Tuy nhiên, Hạ Ngôn đúng là có ý tứ so đo với mình, điều này khiến cho Chúc công tử cũng cảm thấy có chút may mắn. Hạ Ngôn dẫn Hỏa Phượng Hoàng vào trong phòng. Thổ cẩu tự nhiên là từ trong phòng ra ngoài. Gian phòng chỉ có tổng cộng sáu cái, vừa vặn cho sáu người sử dụng. Mà Thổ Cẩu trực tiếp bị ở lại trong phòng khách. Đối với việc ở trong phòng khách Thổ cẩu cũng có ý kiến gì quá lớn. cầu của nó về nơi ở cũng có gì, chỉ cần có đủ thức ăn ngon để ăn cho dù ở đường nó cũng có bất cứ ý kiến gì. Hạ Ngôn hàn huyên với ngũ nữ hồi, tiểu nhị tửu lâu liền đưa thức ăn đến bên trong phòng khách. Hạ Ngôn tùy ý ăn chút, liền trở lại trong phòng của mình, cũng muốn ngũ nữ nên quấy nhiễu mình. Ngũ nữ đương nhiên biết nặng , hiểu được Hạ Ngôn bế quan lần cuối cùng trước khi tiến hành so đấu, cả đám đều vội vàng gật đầu đáp ứng. Từ lúc này đến ngày Hạ Ngôn so đấu cùng Vương Đông Cực còn thời gian sáu ngày nữa. Hạ Ngôn trở lại trong phòng mình, liền đóng cửa phòng, ngồi xếp bằng giường, chậm rãi nhắm mắt lại. Linh lực trong cơ thế dần dần vận chuyển bên trong kinh mạch. Lúc này, bên ngoài thân thể Hạ Ngôn xuất vầng sáng trắng ngừng chớp động. Linh lực ôn hòa quanh quẩn xung quanh thân thể Hạ Ngôn, ngừng phập phồng theo hô hấp của Hạ Ngôn. "Thời gian cách ngày so đấu giữa ta và Vương Đông Cực còn sáu ngày nữa. Trong sáu ngày này ta nếu có đột phá, vậy trận so đấu sáu ngày sau cơ hội thắng của ta liền gần như bằng . Vương Đông Cực tất nhiên nhân cơ hội này giết chết ta. Thánh Hoàng đại nhân cũng biết có thể tới xem trận so đấu giữa ta và Vương Đông Cực hay . Cho dù Thánh Hoàng đại nhân đích thân đến xem cũng sợ rằng thể nhúng tay. Người trong thiên hạ đều biết ta so đấu sinh tử cùng Vương Đông Cực, Thánh Hoàng nếu là nhúng tay vậy tất nhiên khiến cho rất nhiều người nghị luận. Lần so đấu này ta chỉ có thể dựa vào chính mình!" Vương Đông Cực đương nhiên bỏ qua cơ hội giết chết Hạ Ngôn. Người trong thiên hạ đều biết trận so đấu này, cho dù giết chết Hạ Ngôn Thánh Hoàng cũng thể gì. Nguyên nhân chính bởi như thế Vương Đông Cực mới có thể chờ đợi hơn nửa năm! Hạ Ngôn nhắm mắt lại, trong đầu từng cỗ từng cỗ ý niệm bắt đầu khởi động. Hạ Ngôn hít sâu hơi, thu liễm tâm thần, bên trong ý niệm, Linh La tâm pháp lập tức vận chuyển. Linh La tâm pháp bộ phận thứ nhất tiếp đến Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai. Linh La tâm pháp bộ phận thứ nhất Hạ Ngôn tu luyện thành công nhiều năm, tự nhiên có bất cứ vấn đề gì. Mà vận chuyển Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai mặc dù cũng cực kỳ trôi chảy, nhưng Hạ Ngôn cách nào thi triển ra uy lực của bộ tâm pháp thứ hai. giống như kiện thần khí, tuy rằng người bình thường cũng có thể sử dụng, nhưng có linh lực cường đại làm nền tảng, người thường căn bản có khả năng thi triển, ra uy lực chân chính của thần khí. Tình cảnh tại của Hạ Ngôn đúng là như thế. ràng tu luyện Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai, cũng thể phát huy được uy lực chân chính của bộ phận này. "Cắn nuốt linh lực nào, cắn nuốt linh lực nào" Theo ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động, linh lực bao trùm trong phòng bỗng nhiên bị Hạ Ngôn hút vào trong cơ thể. Người tu luyện bình thường hấp thu linh lực là để linh lực từng tia từng tia theo da thịt rót vào trong cơ thể, trải qua Tụ linh huyệt chuyển hóa trở thành linh lực của chính mình, tự mình sử dụng. Hấp thu như vậy hiển nhiên rất chậm chạp. Mà tại, Hạ Ngôn là trực tiếp cắn nuốt hấp thu linh lực, cũng phải hấp thu từng tia từng tia , mà bỗng chốc hấp thu trực tiếp lượng lớn linh lực hút vào trong cơ thể. Thân thể người tu luyện giống như chiếc bình đựng linh lực vậy. Với người tu luyện bình thường chiếc bình này vốn rất , linh lực chỉ có thể chậm rãi từ miệng bình chậm rãi vào. Mà chiếc bình Hạ Ngôn này miệng bình lại rất lớn, lập tức có thể hút lượng lớn linh lực vào trong cơ thể. Sau khi Hạ Ngôn tu luyện Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai mới có biến hóa này. Nhưng loại năng lực này tại Hạ Ngôn mới chỉ nắm giữ được vẻ bề ngoài. Khoảng cách lĩnh ngộ chân chính thủy chung còn khoảng khá xa. tại phạm vi Hạ Ngôn cắn nuốt linh lực rất , đại khái cũng trong gian phòng. Hạ Ngôn có thể cảm giác được nếu chân chính lĩnh ngộ Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai, như vậy có thể cắn nuốt lượng linh lực kinh người, rất có thể lập tức cắn nuốt linh lực trong vòng mấy trăm mét. " tại linh lực bản thân ta phối hợp với Linh La kiếm đại khái có thể phát huy ra uy lực võ kỹ hai trăm vạn độ. Cộng với thần khí bình thường có thể phát huy uy lực võ kỹ ba trăm vạn độ. Khi ta ngưng kết linh lực thành điểm rồi tiến hành công kích vậy có thể phát ra uy lực võ kỹ sáu trăm vạn độ. Ngưng tụ linh lực vô cùng tiêu hao linh lực, nếu ta có thể chân chính lĩnh ngộ tâm pháp bộ phận thứ hai, như vậy cần lo lắng linh lực tiêu hao nữa." "Sử dụng kim chi lực có thể khiến thực lực của ta cơ bản tăng lên nửa. Nhưng ta có thể sử dụng kim chi lực Vương Đông Cực kia cũng có thể sử dụng kim chi lực. biết kim chi lực có hiệu quả thế nào với cường giả Linh Hoàng." Sau khi vận chuyển tâm pháp vòng, tâm tư Hạ Ngôn có chút buông lỏng, phỏng đoán thực lực Vương Đông Cực. Vương Đông Cực hẳn là có rất nhiều kim chi lực. lọ kim chi lực thể khiến thực lực tăng lên bao nhiêu, nếu sử dụng lượng lớn kim chi lực vậy ." Trước khi giao thủ với Trương Bảo, Hạ Ngôn đối với thực lực cường giả Linh Hoàng cũng có khái niệm gì. Mà sau khi giao thủ cùng Trương Bảo, Hạ Ngôn liền biết chênh lệch giữa mình và cường giả Linh Hoàng cũng phải chỉ là chút. "Trương Bảo kia khẳng định còn xa mới bằng Vương Đông Cực. Mà ta ngay cả Trương Bảo cũng đánh lại, càng khôngphải tới Vương Đông Cực." Trước khi giao thủ với Trương Bảo, Hạ Ngôn cũng nghĩ tới chênh lệch giữa mình và cường giả Linh Hoàng lại lớn tới mức như thế. Trương Bảo đột nhiên xuất quả khiến cho Hạ Ngôn hiểu hơn chút về chênh lệch giữa mình và Linh Hoàng. "Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai thể đột phá! Vậy cảnh giới cũng thể đột phá!" Từng ngày từng ngày cứ thế qua . Trong thời gian mấy ngày này, ở Vân Thành người tu luyện càng ngày càng tập trung nhiều hơn. Võ đài to lớn diễn ra trận so đấu tại trung tâm Vân Thành cũng sớm có lượng lớn người tu luyện ở nơi này. Đương nhiên, càng vào trong võ đài, thực lực người tu luyện đại khái càng cao. Người tu luyện thực lực thấp chỉ có thể đợi ở bên ngoài. Cường giả Linh Sư, Đại Linh Sư, Linh Tông tại rất dễ dàng có thể bắt gặp tại Vân Thành. Người tu luyện Hậu Thiên chỗ nào cũng có. Ở đường phố thậm chí có thể nhìn thấy số Hồng binh! Hồng Binh của Đại sảnh dong binh trước ngực đeo huy chương màu đỏ vô cùng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Hồng binh gần như toàn bộ đều là cường giả Linh Tông. Sáng sớm ngày thứ bảy, khu vực võ đài so đấu ồn ào tiếng người! Võ đài thi đấu chiếm diện tích hơn trăm vạn mét vuông, quả thực ngay cả chỗ trống cũng còn. Tập trung nơi trung ương toàn bộ đều là nhân vật danh chấn phương. Năm mươi bốn Điện chủ của năm mươi bốn chủ thành Đại Lục ít nhất có tới bốn mươi Điện Chủ đều tụ tập ở trong này. Còn có tộc trưởng các đại gia tộc chủ thành, trưởng lão cùng số nhân vật khác cũng phi thường nhiều. - Lục huynh! Lần trước từ biệt. - Ha ha! Tề huynh, lần trước từ biệt cũng hơn mười năm rồi hai ta gặp nhau nhỉ? nghĩ tới hôm nay lại đoàn tụ ở nơi này! - Đúng vậy đúng vậy! Trong võ đài so đấu rất nhiều người quen gặp nhau đều chào hỏi lẫn nhau. Mặt trời vừa lên tới ngọn cây, khu vực trung tâm võ đài so đấu liền xuất mười mấy người tu luyện từ thông đạo nối với võ đài vào. Hơn mười người tu luyện này vừa xuất , xung quanh bốn phía lập tức trở nên yên tĩnh lại. Bởi vì hơn mười người vừa mới xuất chính là Vương Đông Cực cùng số nguyên lão của thế lực Đông Cực. Những người ngay cạnh võ đài so đấu đều là nhân vật danh chấn phưong đại lục, tự nhiên có nhiều người nhận ra Vương Đông Cực Tông chủ Đông Cực tung hoành đại lục hơn ba mươi năm trước. Vương Đông Cực tuy rằng trở nên trẻ hơn nhiều, nhưng tướng mạo vẫn thay đổi nhiều lắm. Người gặp qua Vương Đông Cực thoáng cái là có thể đoán ra được. Đám người Vương Đông Cực đến vị trí ngồi võ đài so đấu lần lượt ngồi xuống. Sau đó gã Phó Tông chủ Đông Cực tiến về phía trước, ánh mắt quét nhìn đám người đông nghìn nghịt phía dưới: - Trước tiên ta muốn hoan nghênh các vị đến nơi này! Hôm nay là ngày tỷ thí giữa hai thợ rèn thần cấp của đại lục là Thần Chuy tiên sinh và Thu Thủy tiên sinh. Mà trận tỷ thí này là do Đông Cực chúng ta làm chủ . Thợ rèn thần cấp tỷ thí tài nghệ nhất định phi thường phấn khích, các vị có thể tận mắt nhìn thấy phong thái hai vị thợ rèn thần cấp, chỉ nghĩ đến đó thôi, kiếp này chắc chắn cũng khó có thể quên được. - Tiếp theo, xin mời Thần Chuy tiên sinh và Thu Thủy tiên sinh tiến vào võ đài thi đấu! Phó tông chủ Đông Cực cao giọng . Thanh của ngừng vang vọng ra bốn phía, những người ở xa mấy ngàn mét cũng có thể nghe được. Tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng cấu tạo của võ đài thi đấu này cũng có chút thuận tiện. Càng ra ngoài địa thế càng cao, cho nên khoảng cách xa mấy ngàn mét, chỉ cần nhãn lực cũng đủ vậy cũng có thể nhìn thấy chuyện xảy ra trong võ đài. Vị Phó tông chủ Đông Cực này sau khi xong, từ trong thông đạo nối với trung tâm võ đài thi đấu có nhân ảnh chậm rãi ra. Người này mặc thân trường bào màu xám, mắt tỏa hào quang, mái tóc đỏ sậm, chính là thợ rèn Thần cấp Thần Chuy. Khi Thần Chuy ra, trong võ đài thi đấu cũng có mấy tên tu luyện khiêng từng kiện từng kiện dụng cụ vào, chính là số dụng cụ cùng vũ khí để dùng cho thợ rèn. Những dụng cụ này được chia làm hai bộ tương đương nhau. Hiển nhiên chính là dành cho hai người. Thần Chuy đến trong trận, chậm rãi xoay vòng hướng về bốn phía hơi ôm quyền, trong ánh mắt của mọi người liền tới gần bộ dụng cụ.
CHƯƠNG 509: TỶ THÍ Thợ rèn thần cấp chỉ có thể từ trong kim tệ lấy ra Kim lực. Chỉ cần có tài liệu, liền rèn ra thần khí cường đại, tầm quan trọng của thợ rèn thần cấp có thể nghĩ. Mọi người đều biết ba thợ rèn thần cấp của Đại Lục Long Chi, phân ra là Thần Chuy, Thu Thủy, Vân Thượng Nhân. Ba người này đều bước vào cảnh giới thợ rèn thần cấp vài chục năm trước. Mỗi người, đều có qua lại với nhiều cường giả đại lục. Cường giả Linh Tông đại lục muốn rèn vũ khí, đương nhiên ưu tiên chọn thợ rèn thần cấp. giống như Hạ Ngôn trước đây rèn Thần Hi Kiếm, nếu như là thợ rèn bình thường, cho dù sử dụng tài liệu như Bích Thủy Chi Tâm, cũng có khả năng rèn ra vũ khí cao cấp như Thần Hi Kiếm. Tài nghệ của thợ rèn Thần cấp, phải thợ rèn bình thường có thể sánh bằng. Thần Chuy đến đống công cụ rèn gần chỗ đứng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, nhìn về phía vị trí Vương Đông Cực ngồi. Vương Đông Cực cũng chuyển mắt nhìn về phía ông, hai người thoáng gật đầu tỏ ý. Lúc này, từ thông đạo chính giữa, lại chậm rãi lộ ra mấy bóng người, người tuốt đằng trước, mặc trường bào màu đen, tóc xõa rối tung sau lưng, hai mắt sáng ngời có thần. Bước chân của rất nhanh, sải bước liền tới giữa sân. Mà hai người phía sau cũng mặc trường bào màu đen. Thân phận hai người này đều là nguyên lão của Đông Cực, bọn họ phụ trách áp giải Thu Thủy đến đây. Thu Thủy vào trong sân, thèm để ý người đám người Vương Đông Cực, lại nhìn về phía thợ rèn Thần Chuy phía đối diện, lông mi hơi hơi máy động. Thần Chuy kia tự nhiên cũng dùng ánh mắt nhìn Thu Thủy mới thân. Hai người này, hai mươi năm trước từng so tài với nhau hồi. Trận đấu đó, Thu Thủy bại bởi Thần Chuy. Tuy nhiên, lần đó cũng là Thần Chuy sử dụng thủ đoạn đê tiện, động tay động chân với công cụ rèn của Thu Thủy. Mà lần này đây, Thu Thỷ tự nhiên sớm chứng minh cho Vương Đông Cực, nếu như công cụ rèn có vấn đề, như vậy sau khi tỷ thí, lão cũng phục vụ cho Đông Cực. Vương Đông Cực cũng tỏ vẻ, hai người sử dụng công cụ cơ bản, tỷ như lò luyện, đỉnh lô, nước lạnh và số thứ hoàn toàn giống nhau, có bất cứ vấn đề gì. - Ha ha! Thu Thủy! Hơn hai mươi năm thấy, vẫn khỏe chứ? Thần Chuy cười hắc hắc, khóe miệng co rút, phát ra giọng trầm thấp với Thu Thủy. - tệ! Đa tạ quan tâm. Thu Thủy hừ tiếng rất , lạnh lùng . - Hai mươi năm trước ngươi bại bởi ta, hôm nay, kết quả có bất cứ thay đổi gì. hiểu nổi. Vì sao ngươi chấp nhất như thế. Thần Chuy lắc đầu, thở dài tiếng, thấp giọng . - Thần Chuy! Hai mươi năm trước, ngươi sử dụng thủ đoạn đê tiện, mới có thể thắng ta. Hôm nay, kết quả khác hoàn toàn. Ta muốn cho người trong thiên hạ biết, tài nghệ của Thần Chuy ngươi, bằng ta. Thu Thủy với giọng kiên định, ngừng lan tràn trong khí. Hai mươi năm trước, lần tỷ thí kia của hai người, cũng có bí mật gì, rất nhiều người đều biết, chính vì sau lần tỷ thí đó, Thu Thủy mới rời khỏi Thánh thành, chẳng biết đâu. Mà hôm nay, Thu Thủy lại xuất tại Thánh thầnh. - Thu Thủy! Ngươi quá tự phụ! Được rồi nếu như vậy, vậy để xem tài nghệ chúng ta ai cao ai thấp! Hôm nay, ta muốn cho người trong thiên hạ biết, tài nghệ rèn của Thu Thủy ngươi bằng Thần Chuy ta. Thần Chuy cầm lấy cây búa màu tím, quơ quơ rất trong khí, phát ra thanh phù phù. Cây búa này chính là công cụ lão vẫn dùng rèn. Thu Thủy nhìn thấy cây búa màu tím trong tay Thần Chuy, mặt có bất cứ biểu tình gì, xoay người hướng về đám công cụ tới. "Cây búa kia chỉ dùng Vẫn Thiết Chi Tâm chế tác thành, khi rèn có thể tạo ra tác dụng rất lớn. Đáng tiếc, cây búa kia của ta cũng mang theo người. Tuy nhiên, cây búa cũng thể thay đổi gi". Thu Thủy nhìn cây búa trong tay Thần Chuy, thầm nghĩ trong lòng. Đối với gã thợ rèn mà , cây búa dùng rèn rất quan trọng. Nhất là đối với Thợ rèn thần cấp mà , cây búa dùng quen tay, có thể khiến bọn họ rèn ra vũ khí trang bị rất tốt. - Thu Thủy! Hai mươi năm trước có lẽ tài nghệ của ta bằng ngươi. Nhưng tại, cũng giống vậy. Ta ở Đông Cực hơn hai mươi năm, tạo ra hơn mười bộ vũ khí, ngay cả thần khí ta đều rèn qua. Tài nghệ của ta, sớm phải ngươi có thể so sánh được. Đôi mắt Thần Chuy cũng chớp động, ý niệm trong đầu chuyển động. Lúc này, phó tông chủ Đông Cực lại ra, nhìn hai người. - Thần Chuy tiên sinh! Thu Thủy tiên sinh! Các ngài nếu như chuẩn bị tốt, tại liền có thể bắt đầu. Tỷ thí hạn chế thời gian, năm canh giờ. Nếu trong năm canh giờ rèn thành công, như vậy chính là tự động thua trận tỷ thí rèn này. Phó tông chủ Đông Cực trầm giọng cách chậm rãi, sau khi xong, xoay người cái, lui trở lại. Phần đông người tu luyện chung quanh, đều liếc mắt nhìn hai gã thợ rèn thần cấp. Nhất là tộc trưởng của những gia tộc kia. Đôi mắt lại tỏa sáng, chung quanh bọn họ cũng đều có số thợ rèn. Những thợ rèn này đều phục vụ cho những gia tộc này. Hôm nay bọn họ đến, chủ yếu chính là quan sát tài nghệ của hai vị thợ rèn Thần cấp này, cầu có thể lĩnh ngộ và đột phá. - biết hai người này có thể rèn ra vũ khí dạng gì? - Cẩn thận quan sát, trở về lĩnh ngộ đoạn thời gian, chừng ngươi cũng có thể đột phá đến thợ rèn thần cấp. - Hai người này rốt cục tài nghệ ai cao siêu hơn chứ? Thần Chuy cùng Thu Thủy có động. Bọn họ kiểm tra từng phần nguyên liệu. - Rèn luyện đơn giản, tài liệu này mới là quang trọng nhất, chỉ có tài liệu quen thuộc, mới có thể căn cứ theo tính chất tài liệu, chọn làm ra loại vũ khí nào. Động tác của hai người đều rất thong thả, giống như bọn họ cầm tay phải khoáng thạch, mà là đứa bé cất tiếng khóc. Ở chính giữa khu vực thi đấu này, rất yên tĩnh, có bất cứ người nào ồn ào, tạo ra động tĩnh rất lớn. Vương Đông Cực ở đây, cũng ai dám ảnh hưởng đến hai vị thợ rèn. tại, Vương Đông Cực là cường giả có cảnh giới Linh Hoàng, là được công nhận. Toàn bộ Đại Lục Long Chi, ngoại trừ Thánh Hoàng Thánh sơn, có người thứ hai là đối thủ của Vương Đông Cực. Hơn nữa, Vương Đông Cực còn có thế lực Đông Cực. Trong thế lực Đông Cực này, chỉ là Linh Tông đỉnh, còn vượt qua mười người. Có thể , cho dù là năm thế lực lớn ở Thánh thành, cũng có thế lực như Đông Cực. Dưới tình huống như vậy, ai dám đắc tội với thế lực Đông Cực chứ? Rốt cục, cánh tay Thần Chuy động lên trước, trong lò lửa, ngọn lửa màu lam tràn ngập, bắt đầu thiêu cháy. Những ngọn lửa trong lò luyện, cũng phải ngọn lửa bình thường, mà là loại ngọn lửa màu lam thiêu đốt nhiên liệu. Loại ngọn lửa này mới có thể hòa tan gần như tất cả khoáng thạch đại lục. Thợ rèn Thần cấp rèn vũ khí, đương nhiên dùng ngọn lửa bình thường. Sau thời gian mấy mươi hô hấp Thần Chuy bắt đầu có chút động tác. Thu Thủy cũng duỗi tay, ngọn lửa lớn màu lam lay động đôi tay. - Hạ Ngôn! Người ở đây thiệt nhiều! Ở bên ngoài sân thi đấu, mấy người thanh niên, đánh giá chung quanh, muốn tìm con đường vào bên trong. Nhưng mấy người bọn họ tìm nửa ngày, cũng chưa thể vào. - Hạ Ngôn! Chúng ta bằng trực tiếp bay vào! Đôi mắt Bạch Nhị tỏa sáng, . Mấy người bọn họ đều có cảnh giới Linh Tông, đương nhiên có thể trực tiếp phi hành vào. Tuy nhiên như vậy, rất có thể gây cho người chú ý. Hạ Ngôn nhíu mày, suy nghĩ, vẫn lắc đầu : - Chúng ta thử xem lại, làm được, liền bay vào. Thu Thủy tiền bối có ân với ta. Hôm nay ông tỷ thí với Thần Chuy kia, ta cần phải vào trong nhìn xem. - Hạ Ngôn! Huynh lo Thu Thủy tiền bối chịu thiệt sao? Tô Cầm cười khẽ . - Ừ! Tô Cầm tỷ tỷ đúng. Hạ Ngôn ca khẳng định lo cho Thu Thủy tiền bối, mới có thể cố ý bỏ qua tu luyện, đến đây nhìn Thu Thủy tiền bối và Thần Chuy kia tỷ thí. Viên San lộ ra hàm răng tráng ngà, đầu tiên ánh mắt nhìn Tô Cầm, lại chuyển hướng Hạ Ngôn. Năm ngày trước Hạ Ngôn bế quan, năm ngày này, bước cũng ra khỏi phòng. Mà ngày hôm nay, Hạ Ngôn lại đột nhiên ra khỏi phòng, năm vốn còn tưởng rằng Hạ Ngôn đột phá, sau khi hỏi, mới biết được Hạ Ngôn xuất quan là bởi vì tỷ thí giữa Thu Thủy va Thần Chuy. Hơi chút dừng ở Bình An tửu lâu, sáu người chó đến sân thi đấu. Sau khi tới đây, mấy người đều bị trước mắt làm hoảng sợ bởi dòng người tấp nập chen chúc. Chung quanh sáu người, khắp nơi đều là đám đông nghị luận. Mặc dù ở bên ngoài, cũng thể nhìn thấy tình hình trung tâm, nhưng mọi người vẫn được. - Hạ Ngôn! Nếu chúng ta nghĩ biện pháp ? Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên lên tiếng . Lấy thế lực hãng buôn Chu Vận, tại Vân thành cũng có quan hệ rất nhiều. Hỏa Phượng Hoàng nếu tìm người, tự nhiên có thể đưa bọn họ vào khu vực trung tâm. Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng, cười : - Ta thấy trong lòng nàng nghĩ như vậy chứ? Quên ! Chúng ta vẫn nên nghĩ biện pháp khác . Mấy tên hộ vệ của nàng, vất vả theo nàng rồi. Hỏa Phượng Hoàng bị Hạ Ngôn trúng tâm tư, nhếch miệng cười cười. Nàng quả muốn vận dụng lực lượng của hãng buôn Chu Vận. Mấy tên hộ vệ kia biết vì sao đột nhiên rời khỏi Bình An tửu lâu, điều này khiến cho Hỏa Phượng Hoàng cao hứng nửa ngày. tại nếu dùng lực lượng của hãng buôn Chu Vận, chừng liền lại có người theo nữa. - Hạ Ngôn tiên sinh! Đúng lúc này, đột nhiên người từ trong mấy người phía trái ra, chính là người tu luyện Thiên Cung Vương Vũ. - Vương Vũ! Ngươi cũng đến đây sao? Hạ Ngôn nhìn thấy Vương Vũ, cười . - Ừ! Người tu luyện Thiên Cung chúng ta đều đến đây. tại dùng thông đạo chuyên dụng bên kia. Thánh Hoàng đại nhân đều đến đây. Vương Vũ thấp giọng với vẻ hối hả. - Hả? Hạ Ngôn hơi hơi sửng sốt. - Thánh Hoàng đại nhân cũng đến đây? - Đúng vậy! Thánh Hoàng đại nhân cũng vừa mới từ Thánh sơn đến đây. Điện chủ Thánh điện Vân Thành cũng ở bên kia. Vừa rồi ta hỏi ngươi ở Bình An tửu lâu, cho nên lập tức đến đây tìm ngươi. Ha ha! Mấy người các ngươi rất bắt mắt, lập tức bị ta tìm được trong đám đông. Đôi mắt Vương Vũ lóe lên, về hướng phía sau lưng. - Ừ! Chúng ta đây cùng nhau qua đó. Hạ Ngôn gật đầu . - theo ta, Thánh Hoàng đại nhân và đám người tu luyện Thiên Cung đều ở bên kia chờ đấy. tại tỷ thí giữa Thần Chuy và Thu Thủy tiên sinh vừa nới bắt đầu chút. Vương Vũ , xoay người vặn vẹo cái, nhấc chân về phía sau lưng.
CHƯƠNG 510: SONG PHƯƠNG CHẠM MẶT Vương Vũ xoay người vào trong đám đông, Hạ Ngôn vội liếc mắt nhìn mấy , cũng tới. Chung quanh tuy rằng nhiều ánh mắt người nhưng là môi trường ồn ào, mới vừa rồi Hạ Ngôn và Vương Vũ đối thoại lại cố ý khống chế thanh của mình, cho nên thể khiến cho người khác nghe thấy. Ở trong đám người vòng vo lát, đám người Hạ Ngôn bỗng thấy trước mắt sáng ngời, vốn đám đông chật chội, chợt biến mất. Phía trước mảnh đất trống dài chừng hai trăm thước. Khu vực này là bị số hộ vệ Thánh điện hạng nặng cách ly ra. Mà ở phía đối diện Hạ Ngôn chính là thông đạo chuyên vào sân thi đấu.Thông đạo này bình thường đều cho nhân vật đặc biệt dùng để vào sân thi đấu, tỷ như số người tham dự thi đấu vào, hoặc là số người có thân phận quá lớn. Lúc này ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, dừng đoàn người phía đối diện. Người đối diện này, đều là người Hạ Ngôn quen thuộc, chính là những người tu luyện Thiên Cung thân quen. Mà Thánh Hoàng đại nhân là người trong đám người này. Lúc này chờ ở lối vào thông đạo, hiển nhiên cố ý chờ Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn tiên sinh! Thánh Hoàng đại nhân và người tu luyện Thiên Cung liền ở phía trước chờ chúng ta! Vương Vũ đến mấy người phía trước Hạ Ngôn, lúc này xoay người lại, cười với Hạ Ngôn. - Người nào là Thánh Hoàng? Bạch Nhị nhìn trộm, trong lòng thào hỏi. - Nàng xem biểu tình mặt người nào lạnh nhạt nhất, người đó chính là Thánh Hoàng! Chân Hạ Ngôn bất chợt dừng lại, cười . Mà ngay cả Tiểu Thanh, đều dùng ánh mắt tò mò đánh giá phần đông người tu luyện Thiên Cung cách đối diện hai trăm thước. Bạch Nhị nghe được lời của Hạ Ngôn, quả nhiên quan sát cẩn thận biểu tình đám người đối diện. lát sau, ánh mắt nàng chợt ngưng, tập trung lên khuôn mặt người thanh niên với thân trường bào vàng nhạt. Người thanh niên mặc trường bào màu vàng nhạt, mặt gần như có bất cứ biểu tình gì. đôi mắt thâm thúy giống như tinh thần. Sau thời gian vài hô hấp, đám người Hạ Ngôn tới gần đám người tu luyện Thiên Cung. - Hạ Ngôn tiên sinh! Phần đông người tu luyện Thiên Cung, đều kêu gọi Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng thực lực của trong đám người tu luyện Thiên Cung, được công nhận xếp hàng thứ nhất. Hạ Ngôn từ Khu vực Mê Loạn trở về, người tu luyện Thiên Cung mới biết thực lực chân chính của Hạ Ngôn. Có đủ thực lực liền có thể có được tôn trọng tương xứng. Người tu luyện cũng nhìn tuổi, mà là xem thực lực. Mặc kệ Hạ Ngôn có thực lực cường đại hơn so với tuổi của , liền có thể có được tôn trọng của những người khác. Mà ngay cả ba tuần thị của Thiên Cung, cùng với ba vị tổng quản của Điện Hoàng Giả, đều phá lệ khách khí với Hạ Ngôn. - Thánh Hoàng đại nhân! Hạ Ngôn đầu tiên hướng Thánh Hoàng ôm quyền thi lễ. Ánh mắt Thánh Hoàng dừng người Hạ Ngôn, hơi hơi gật gật đầu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên: - Hạ Ngôn! Gần đây ngươi dường như thoải mái nhỉ! Khi chuyện, Thánh Hoàng cũng nhìn về phía năm phía sau Hạ Ngôn. Tiểu Thanh, Viên San, Bạch Nhị, Tô Cầm, còn có Hỏa Phượng Hoàng. Trong lời của Thánh Hoàng, chính là mang theo hương vị với ý tứ trêu chọc. Những lời Thánh Hoàng vừa ra, Hạ Ngôn cũng thoáng có vẻ có chút xấu hổ, Hạ Ngôn đương nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời của Thánh Hoàng. Người tu luyện Thiên Cung khác, đều hơi hơi sửng sốt, rồi sau đó làm bộ dáng nhịn cười. Thánh Hoàng đối với Hạ Ngôn, quả nhiên thái độ giống người khác. Thánh Hoàng lại có thể đùa như vậy. Nếu phải tự mình đứng ở đây, trong tai nghe chính miệng Thánh Hoàng những lời này, ai có thể tin Thánh Hoàng cũng đùa như vậy? - Ha ha! Hạ Ngôn cười khan vài tiếng, lại lên tiếng chào hỏi với người tu luyện Thiên Cung khác. - Chúng ta vào thôi, nhìn lại xem. Hai vị thợ rèn Thần cấp so nghề với nhau. Khóe miệng Thánh Hoàng nhếch lên, thân ảnh nhoáng lên cái, xoay người, dẫn đầu về phía thông đạo. Đám người Hạ Ngôn cũng theo phía sau Thánh Hoàng, đám người vào trong thông đạo. Thổ cẩu tự nhiên cũng theo sát phía sau Hạ Ngôn. Lúc này, Thổ cẩu cũng thành , ánh mắt xanh u, cũng dám ngắm khắp nơi, nó có thể cảm giác được, từ người Thánh Hoàng phát ra loại uy thế cường đại này. Lúc nãy Thánh Hoàng nhìn nó vài lần, đều khiến cho tim nó đập nhanh hơn, loại cảm giác này có lẽ chưa từng gặp qua. Chính giữa sân thi đấu, từng trận tiếng vang rất , ngừng lan ra khí Thần Chuy và Thu Thủy đều cố gắng khống chế ngọn lửa màu lam trong lò luyện. Ngọn lửa này khi lớn khi cực kỳ sinh động. Nếu là thợ rèn bình thường, căn bản có khả năng khống chế được. Hơn nữa ngọn lửa màu lam này cực kỳ bá đạo, khoáng thạch bình thường, nháy mắt cũng bị hòa tan thành chất lỏng. Nếu khống chế tốt, liền có thể kiếm củi ba năm cháy giờ. Thu Thủy dùng tài liệu tạo ra binh khí, cũng là loại khoáng thạch đặc biệt, tên là Hồng Mang Cương. Loại khoáng thạch này tuy rằng rất thưa thớt, lại kém hơn Bích Thủy Chi Tâm. Loại khoáng thạch này, phần lớn được sản xuất ở trong lòng núi lửa, tiêu phí tiền tài nhất định. Muốn mua loại khoáng thạch này cũng tính là khó. Mà giống như Bích Thủy Chi Tâm, cho dù có nhiều tiền tài đến mức nào, đều mua được dễ dàng. Trong thông đạo khi tiến vào trung tâm sàn thi đấu, bóng người liên tiếp yên lặng xuất ở đầu thông đạo. Vương Đông Cực ngồi ở phía , lập tức vốn nhìn hai vị thợ rèn Thần cấp chuyển mắt nhìn phía bên này. Mấy mươi người tu luyện Thiên Cung vừa thân, Vương Đông Cực liền cảm ứng chút dao động năng lượng. Vương Đông Cực hơi thở ra hơi, lông mi cũng co giật, ánh mắt lão dừng người Thánh Hoàng và Hạ Ngôn. - Thánh Hoàng Thánh sơn lại cũng tự mình đến đây. Vương Đông Cực thầm nghĩ trong lòng, thân thể cũng theo đó đứng lên, về phía trước mấy bước. mặt lộ ra vẻ tươi cười: - Thánh Hoàng đại nhân! Vương Đông Cực ôm quyền với Thánh Hoàng, trong miệng phát ra thanh. - Ừ! Đông Cực tông chủ! Thánh Hoàng cũng lên tiếng, tuy nhiên cũng có ôm quyền, chỉ là gật gật đầu. Vào ba mươi năm trước, Vương Đông Cực thiếu chút nữa bị Thánh Hoàng xuất thủ đánh chết, tuy nhiên lần đó bị Vương Đông Cực dựa vào bộ thần khí phòng ngự đào thoát. Thánh Hoàng cũng xuất thủ ra tay đối phó với Vương Đông Cực. Mặc kệ Vương Đông Cực trong lòng có cảm giác nào với Thánh Hoàng. tại hai người gặp mặt, Vương Đông Cực vẫn dám quá mức làm bậy, về phần chuyện ba mươi năm trước, hai người đương nhiên cũng giáp mặt nhắc lại. Thần Chuy và Thu Thủy lúc này toàn tâm đặt công tác trước mặt nhất, căn bản là phân ra phần tâm tư này. Vương Đông Cực và Thánh Hoàng đối thoại, hai người cũng nghe được. Vương Đông Cực dùng ánh mắt nhìn phó tông chủ Đông Cực. Phó tông chủ kia lập tức lĩnh hội, hơi khẽ gật đầu, di chuyển lại gần Thánh Hoàng và phần đông người tu luyện Thiên Cung. - Bái kiến Thánh Hoàng đại nhân và các vị người tu luyện Thiên Cung! Phó tông chủ kia tới trước mặt đám người Thánh Hoàng, hơi hơi khom người. Tuy rằng là phó tông chủ Đông Cực, nhưng nhìn thấy người thống trị cao nhất Đại Lục Long Chi, Thánh Hoàng, cũng cung kính vạn phần. - Thỉnh chư vị theo ta! Phó tông chủ Đông Cực tiếp theo còn thêm, vươn tay làm động tác thỉnh về bên cạnh, ở bên trái thân thể lão, cũng có số chỗ ngồi trống. Hôm nay ở chính giữa sân thi đấu, mà ngay cả những đại gia tộc có thanh thế khiến cho người ta sợ hãi đại lục, đều có tư cách ngồi ở đây. Người của những đại gia tộc kia, cũng đều ngồi chung quanh. Lúc này ánh mắt những người này đương nhiên đều dừng người đám người Thánh Hoàng. Đương nhiên bọn họ cũng tiến đến chào hỏi, bỏi vì bọn họ căn bản có tư cách này. Cho dù là năm thế lực lớn ở Thánh thành, cũng có tư cách chào hỏi với Thánh Hoàng. Cho dù tộc trưởng của những gia tộc lớn này, gặp qua Thánh Hoàng, cũng vượt quá lần. Ngoại trừ số người của năm thế lực lớn của Thánh Thành, tộc trưởng của những gia tộc chủ thành khác gần như cũng chưa có người có cơ hội nhìn thấy Thánh Hoàng. - Đó chính là Thánh Hoàng! gã sắc mặt ngăm đen, với giọng ngưng trọng. - Đúng! Hôm nay có thể nhìn thấy Thánh Hoàng đại nhân. Những người tu luyện bên cạnh Thánh Hoàng đại nhân dường như chính là người tu luyện Thiên Cung. Cừ ! Dường như mỗi người đều là cường giả Linh Tông. Bên cạnh gã có sắc mặt ngăm đen, lão già có đôi mắt lóe lên, thấp giọng . - Người tu luyện Thiên Cung đương nhiên mạnh mẽ. Ta cảm thấy được trong đám người kia cũng có ít Linh Tông đỉnh. lão già áo xanh khác với giọng trầm thấp. Lão già áo xanh này, nhưng lại cũng có cảnh giới Linh Tông đỉnh. Cho nên có thể cảm thấy được Linh Tông đỉnh trong đám người tu luyện Thiên Cung. - Người tu luyện Thiên Cung đến đây, vậy Hạ Ngôn có phải cũng đến đây ? ủa? Làm sao còn có năm trẻ tuổi nữa? gã thanh niên mặc hoa phục thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, lộ ra vẻ kinh ngạc . - Cừ ! Năm trẻ tuổi này, đều có cảnh giới Linh Tông. Người tu luyện trẻ tuổi như vậy liền đạt tới cảnh giới Linh Tông phải là có. Nhưng liền lúc xuất năm người, đúng là. - Chẳng lẽ bọn họ cũng có thân phận người tu luyện Thiên Cung? - phải, người tu luyện trong Thiên Cung mặc dù có con nhưng tuyệt đối có trẻ tuổi như vậy. Lão già râu bạc trắng mặc trường bào màu đen đặc chế, trấn định . Người này là tộc trưởng Tuần gia của năm thế lực trong Thánh thành, cũng ngoại công của Trương Phong, bị Hạ Ngôn giết chết, tên là Tuần Long. Tuần Long, ánh mắt quét qua Hạ Ngôn, mí mắt giật giật rất , trong đôi mắt, chớp động chút độc, tuy nhiên chợt biến mất thấy. - Đám người kia là. lão già nhíu mày phía sau Tuần Long. Có thể phía sau Thánh Hoàng và bên cạnh đám người tu luyện Thiên Cung, đương nhiên phải người bình thường. Nếu mấy người phụ nữ này có thân phận người tu luyện Thiên Cung, vậy khẳng định cũng có quan hệ bình thường với Thánh Hoàng và người tu luyện Thiên Cung. - Ha ha! Ngươi có nhìn thấy người thanh niên bên cạnh Thánh Hoàng ? Tuần Long nghiêng mặt, miệng phát ra tiếng cười trầm. - Thấy rồi? Người đó là ai? Ta trái lại cảm giác được thực lực của . Lão già kia biến sắc, nhíu, mày hỏi. - chính là Hạ Ngôn. Người tu luyện Thiên Cung có thực lực Linh Tông đỉnh. Ta nghĩ, năm kia, tất nhiên là đưa tới. Tuần Long hừ lạnh tiếng, đôi mắt chớp động . - Cái gì? chính là Hạ Ngôn? Lão già kia thấp giọng kinh ngạc. - Thánh Hoàng đại nhân! Các vị người tu luyện Thiên Cung! Mời ngồi. Tên phó tông chủ Đông Cực kia, đưa đám người Thánh Hoàng đến bên cạnh, chỉ mấy chỗ ngồi được sắp xếp, xoay người . Những chỗ ngồi này là phía bên phải chỗ đám người Vương Đông Cực. Hai bên cách xa nhau đến hai mươi thước.