CHƯƠNG 501: HẠ NGÔN CHIẾN TRƯƠNG BẢO Chỉ qua mấy lần hô hấp ngắn ngủi, hai đạo ánh sáng này tới mảnh đồng mông quạnh cách xa thành Tử Nguyệt. - Tên Trương Bảo này sao đột nhiên thực lực lại tăng mạnh như thế!? trước kia phải chỉ là Linh Tông sơ kỳ thôi sao, tại hình như lực lượng còn cường đại hơn ta nữa! Hạ Ngôn cảm giác được Trương Bảo theo sát phía sau, trong lòng cũng cảm thấy giật mình. người Trương Bảo vận chuyển linh lực, đối với cũng sinh ra loại áp bách mãnh liệt! - Hạ Ngôn, xem ngươi chạy trốn tới đâu?! Trương Bảo đuổi theo sau Hạ Ngôn. Tuy rằng về mặt lực lượng, còn mạnh hơn Hạ Ngôn nhiều nhưng luận về tốc độ cũng chỉ ngang mức với Hạ Ngôn mà thôi. Nếu Hạ Ngôn muốn chạy nếu muốn đuổi kịp cũng khó. Phải biết rằng sở trường của Hạ Ngôn vẫn là tốc độ phi hành. Khi Hạ Ngôn vẫn còn là Linh Tông sơ kỳ tốc độ có thể sánh ngang với Linh Tông hậu kỳ cường giả. Mà tại. là Linh Tồng đỉnh phong, tốc độ có thể biết được. Đương nhiên, dù tốc độ Hạ Ngôn có nhanh hơn nữa cũng thể so sánh với cường giả Linh Hoàng được. Cường giả Linh Hoàng tiến nhập vào cảnh giới tu luyện hoàn toàn khác biệt với những tu luyện giả dưới Linh Hoàng. Khả năng vận dụng linh lực của Linh Hoàng những cường giả Linh Tông thể so sánh được. Bộ trường bào người Hạ Ngôn bay phần phật, tốc độ phi hành cũng giảm xuống. Vừa rồi Hạ Ngôn sở dĩ nhanh chóng bay ra khỏi Thánh điện thành Tử Nguyệt phải là muốn chạy trốn mà lo lắng cuộc đấu của mình và Trương Bảo khiến những người khác bị thương! Thân thể Hạ Ngôn lơ lửng giữa trung, ánh mắt liếc về phía Trương Bảo lao theo ở ngoài ngàn thước. Trương Bảo thấy Hạ Ngôn xoay người cũng chậm rãi dừng lại, đứng xa xa đối diện với Hạ Ngôn. Lúc này, Trương Báo cũng nóng lòng đánh chết Hạ Ngôn. Hạ Ngôn giết con , cừu hận này khắc xương nhập tủy. muốn phải chậm rãi đùa chết Hạ Ngôn! - Trương Bảo, con ngươi quá là do ta giết! Thanh trầm thấp của Hạ Ngôn xuyên qua khoảng cách hơn ngàn thước, rơi vào tai Trương Bảo rất ràng. Trương Bảo cười lạnh : - Ta sớm biết Trương Phong là do ngươi giết. Lúc trước nếu phải là do Tuần gia ngăn cản ta sớm đánh chết ngươi rồi, ngươi sao có thể sống tới ngày hôm nay được nữa! Tuy nhiên, hôm nay ngươi cũng phải chết thể nghi ngờ! Lúc này ta cho ngươi cơ hội tiếp tục mà phát triển nữa! hai lòng bàn taycủa Trương Bảo có hai luồng ánh sáng linh lực chớp động, dần dần bành trướng. Trương Bảo có thần khí, tuy nhiên tự tin có thể chỉ dựa vào lực lượng cường đại của mình cũng đủ để đánh chết người có thần khí như Hạ Ngôn. Hơn nữa chiếm thần khí của Hạ Ngôn làm của riêng mình. - Lúc trước, thằng con Trương Phong của ngươi nhiều lần cố ý gây phiền toái cho ta, cuối cùng ngờ lại giết Hạ Tử Hân muội muội của ta! Hừm, chuyện này hoàn toàn là do bản thân ! Nếu trêu chọc ta trước ta sao lại giết ! Hạ Ngôn . - Ta quản điều đó. Ngươi giết đứa con duy nhất của ta là đáng chết! Trương Bảo rít lên, tròng mắt đỏ thẫm, như của con mãnh thú ăn thịt người, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn. - Tên Trương Bảo này rốt cuộc làm sao có được lực lượng cường đại như thế!? Hạ Ngôn nhướn mày, trong lòng thầm nghĩ: "Cho dù là dùng Nhất Nguyên Đan cũng thể! Linh Tông sơ kỳ để có thể gia tăng lực lượng lên tới mức này cần phải có bao nhiêu Nhất Nguyên Đan?! thể, tuyệt đối có khả năng! sớm biết Trương gia là mối hoạ nhưng vì lo lắng Tuần gia trả thủ Hạ gia cho nên ta vẫn có sử dụng thủ đoạn gì. tại." Hạ Ngôn cũng hơi hối hận. Bản thân Hạ Ngôn chút e ngại Tuần gia Thánh thành, nhưng Hạ Ngôn lại có gia tộc, vẫn thể ngăn cản được trả thù của Tuần gia. Nguyên nhân là vì như thế cho nên Hạ Ngôn vẫn ra tay đối phó Trương gia. Hạ Ngôn nghĩ tới tên Trương Bảo này ngờ lại có thể đột nhiên nắm giữ lực lượng cường đại như thế này. - Ngươi nếu muốn giết ta động thủ ! Ta muốn nhìn lực lượng của ngươi tại mạnh mẽ như thế nào?! Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé, quát lớn. Linh lực toàn thân như thủy triều, bắt đầu khởi động. Năm viên linh châu điên cuồng vận chuyện, truyền ra từng đợt từng đợt linh lực như những con linh xà, nặmg lan tràn về bốn phía. - Ha ha ha. Hạ Ngôn, hôm nay ta cho ngươi nhìn thấy lực lượng của Linh Hoàng cường đại như thế nào! Khuôn mặt Trương Bảo dữ tợn, điên cuồng, cười vang. Song chưởng của sớm ngưng tụ linh lực, đột nhiên lao nhanh . Thân thể của Trương Bảo cũng nháy mắt vượt qua khoảng cách ngàn thước, tới ngay trước mặt Hạ Ngôn. - Kinh Lôi Kiếm, xuất! Hạ Ngôn quát khẽ tiếng. Kinh Lôi Kiếm đánh về phía Trương Bảo hoá thành cột sáng lao lại với uy lực võ kỹ lên tới ba trăm vạn độ! - Ầm ầm ầm! Kinh Lôi Kiếm sau khi va chạm với cột sáng do Trương Bảo hoá thành, ngờ chấn động kịch liệt tới cả ngàn vạn lần. Nó chỉ ngăn cản được Trương Bảo chừng hai lần hô hấp bị lực lượng cường đại của đẩy lui. Hạ Ngôn cũng như bị đánh mạnh vào người, linh lực toàn thân như lâm vào tan rã. - mạnh! Hạ Ngôn hít sâu hơi, thân thể bị đẩy lui, cố gắng ôn định lại ở giữa trung lần nữa thúc dục linh lực. múa Kinh Lôi Kiếm vòng, nó lại sinh ra loạt kiếm khí nhanh chóng đánh về phía Trương Bảo. Trương Bảo bị Kinh Lôi Kiếm ngăn cản, thân ảnh cũng tạm thời phải dừng lại. - Ha ha, thần khí quả nhiên lợi hại. Với võ ky uy lực như thế, ngờ có thể ngăn cản được kích của ta! Tuy nhiên, Hạ Ngôn, ta còn chưa xuất toàn lực đâu! tại, ta giết ngươi, đoạt lấy thần khí của ngươi! Trong ánh mắt bắn ra hào quang, kích động linh lực, tràn ngập cả bầu trời! Ầm ầm ầm thanh va chạm liên tục chấn động gian bốn phía. Nham thạch phía dưới cũng bị kiếm khí khổng lồ đánh thành cái hố sâu, khối nham thạch rất lớn trực tiếp bị đánh thành bột phấn, tung bay tán loạn. Nếu phụ cận nơi này có người chỉ sợ cũng nháy mắt bị thành bột phấn. Phốc! Trong ngực Hạ Ngôn nhộn nhạo, ngụm máu tươi theo khoé miệng tràn ra. Hai lần va chạm này quả khiến kinh mạch Hạ Ngôn có chút hao tổn. "May mắn cường độ thân thể ta hơn xa những người tu luyện bình thường, thương thế mới còn . Nếu , chỉ với hai lần va chạm này, sợ rằng kinh mạch của ta cũng phải nổ tung!" Hạ Ngôn đứng lại cách Trương Bảo xa xa, trong đầu lên suy nghĩ. - Hắc hắc, Hạ Ngôn, lại tiếp chưởng của ta! Kinh Lôi Kiếm bị Trương Bảo chấn bay. Trương Bảo điên cuồng hét lớn, thân ảnh lại lao về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn sớm chuẩn bị, Phượng Minh Kiếm lập tức được Hạ Ngôn xuất ra. Linh lực cường đại ngưng tụ lại thành điểm, hung hăng đánh về phía Trương Bảo lao tới bên cạnh. Công kích toàn lực của Hạ Ngôn, ngưng tụ linh lực lại thành điểm, có thể phát ra võ kỹ uy lực chừng, sáu trăm vạn độ. Ngàn vạn đạo kiếm quang bao phủ lấy toàn thân Trương Bảo. Chỉ nghe thấy những thanh chói tai ngừng từ trung tâm màn kiếm quang này truyền ra. - Phá cho ta! Trương Bảo quát khẽ tiếng, thanh ngừng vang vọng xung quanh. - Ầm! Trương Bảo lao ra được màn kiếm quang bao phủ của Phượng Minh Kiếm. - Hạ Ngôn, thực lực của ngươi quả tồi! Dưới Linh Hoàng, chỉ sợ ngươi là đệ nhất nhân! Sau khi phá vỡ màn kiếm quang của Phượng Minh Kiếm. Trương Bảo lại mở miệng . - Nhưng sau khi sử dụng huyết châu, ta có lực lượng của Linh Hoàng. Hôm nay gặp ta là bất hạnh của ngươi! Khuôn mặt dữ tợn của Trương Bảo đột nhiên mấp máy quỷ dị, khiến người ta nhìn vào cũng cảm thấy sợ hãi. - Trương Bảo, ngươi muốn giết ta cũng khó! Hạ Ngôn phun ra ngụm tiên huyết, khoé miệng nhấc lên, nở nụ cười : - Vậy hãy đỡ chưởng của ta. Nhìn xem với lực lượng của ngươi có thể kiên trì được bao lâu!? hai song chưởng của Trương Bảo loé lên hào quang linh lực sáng gấp mười lần trước đó, hướng về Hạ Ngôn áp tới. Hạ Ngôn nhanh chóng xuất ra chiếc bình ngọc màu trắng. Trong bình ngọc này chính là kim lực. Nếu dùng tới kim lực Hạ Ngôn thể ngăn cản được lần công kích tiếp theo của Trương Bảo. Chất lỏng màu vàng nhanh chóng khuếch tán khắp thân thể của Hạ Ngôn, hoá thành linh lực tinh thuần! Chỉ trong khoảnh khắc, thực lực của Hạ Ngôn tăng lên năm thành. Những Linh Tòng bình thường sau khi sử dụng kim lực, thực lực có thể tăng lên gấp đôi, thậm chí nhiều hơn chút. Nhưng bởi vì lực lượng tự thân của Hạ Ngôn cực kỳ cường đại cho nên sử dụng kim lực cũng thể tăng thực lực gấp đôi. Dù sao, linh lực chứa trong kim lực cũng có mức độ. Hào quang màu vàng đột nhiên sáng rực lên người Hạ Ngôn. Cùng lúc đó, linh lực trong song chưởng của Trương Bảo cũng hoàn toàn vây kín Hạ Ngôn. - Muốn giết ta ư?! Nằm mơ ! Hạ Ngôn hét lớn tiếng, toàn thân linh lực lập tức được điều động. Thần Hi Kiếm hoá thành đạo ánh sáng rực rỡ, hướng về phía trước lao tới. Chỉ có phá tan chưởng ảnh vây quanh của Trương Bảo Hạ Ngôn mới có thể thành công tránh được chưởng của Trương Bảo. chưởng của Trương Bảo bao lấy Hạ Ngôn này có uy lực vượt qua ngàn vạn độ. Phốc! tiếng trầm thấp qua , chưởng ảnh của Trương Bảo bị kiếm của Hạ Ngôn đâm làm lộ ra cái lỗ lớn. Thân ảnh Hạ Ngôn loé lên, từ trong đó thoát ra ngoài. Lập tức, Hạ Ngôn hít mạnh hơi, linh lực lại nhanh chóng vận hành vòng quanh thân, rất nhanh chữa khỏi thương thế của bản thân. - ồ? Lúc này ngờ còn có thể ngăn cản! Trương Bảo cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. chưởng của có uy lực chừng ngàn vạn độ. Tuy nhiên Hạ Ngôn lại có thể phá vỡ chưởng ảnh của . Cho dù dựa vào thần khí cũng cần phải có tới võ kỹ uy lực vượt qua tám trăm độ mới làm được! - Hạ Ngôn, ngươi quả thực khiến ta ngờ tới đó! Trương Bảo thu chưởng ảnh lại, lập tức tấn công mà ánh mắt ngưng trọng, nhìn Hạ Ngôn, lạnh giọng . - Ha ha. Trương Bảo, ta vừa rồi qua, ngươi muốn giết ta cũng rất khó! Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Trương Bảo, chuẩn bị tùy thời ngăn đón lần công kích tiếp theo của Trương Bảo. "Kim lực của ta thời gian có hạn. ổn. Chờ hiệu quả của kim lực trôi qua Trương Bảo muốn giết ta cũng rất dễ dàng. Chết tiệt! Huyết châu mà tên Trương Bảo này tới rốt cuộc là vật gì, ngờ lại lợi hại như thế!?" mặt Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười nhưng trong lòng lại nhanh chóng suy nghĩ, tìm cách ứng phó lại. Phốc phốc phốc. Đúng lúc này, thân thể Trương Bảo ngờ lại liên tiếp vang lên những thanh cổ quái. Mà khuôn mặt vốn dữ tợn của Trương Bảo cũng lộ ra vẻ thống khổ. Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào Trương Bảo. Lúc này đương nhiên cũng nhận ra hình như thân thể Trương Bảo có chút khác thường. người Trương Bảo tụ tập rất nhiêu linh lực, tại ngờ có dấu hiệu như muốn bùng nổ. Từng cỗ linh lực ngừng bắn ra bốn phía, sau đó tiêu tán trong khí.
CHƯƠNG 502: TRƯƠNG BẢO CHẾT Lúc này Trương Bảo giống như toà núi lửa phun trào. Linh khí trong cơ thể dường như sắp tan vỡ. Thân thể hẳn thể khống chế được linh lực cường đại này. Khuôn mặt Trương Bảo ngừng loé lên ánh sáng màu đỏ, nhe răng trợn mắt, nhìn rất khủng bố. Lúc này Hạ Ngôn cũng dám buông lỏng. cũng biết trạng thái của Trương Bảo lúc này như thế nào. Trương Bảo dường như sắp bùng nổ vậy! - Hạ Ngôn. Trương Bảo phẫn nộ gào lên. Thanh bắt đầu vặn vẹo, thân thể ở giữa trung ngừng lay động, giãy dụa. Nếu là người bình thường nhìn tới cảnh này sợ rằng cũng sợ tới mức tái mặt! Trong dãy dụa, thân mình Trương Bảo đột nhiên như tia chớp, hung hăng lao về phía Hạ Ngôn đánh tới. Linh lực điên cuồng như muốn cắn nuốt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn sớm đề phòng Trương Bảo, thấy linh lực của áp tới, lập tức thúc giục thần khí cắn răng toàn lực nghênh đón. Ầm ầm ầm. Lực lượng vô cùng cường đại của hai người va chạm, tạo ra thanh rung đất chuyển núi. Mảnh đất phương viên ngàn thước gần như hoá thành phiến phế tích. Tất cả sinh vật đều bị diệt sạch. Cho dù là những côn trùng sống sâu trong lòng đất cũng thể tránh thoát lực lượng khổng lồ như thế. Năng lượng do linh lực dật tán hình thành dòng khí loạn lưu tản về bốn phía. - Hự! Hạ Ngôn kêu lên tiếng đau đớn, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Thân hình như ngôi sao băng, bị đánh văng xuống mặt đất. Cho tới khi chấn bay tới mấy trăm thước mới hung hăng rơi xuống mặt đất. Kinh mạch, xương cốt, huyết nhục toàn thân giống như bị tứ phân ngũ liệt. Linh lực tán loạn tới độ thể ngưng tụ lại được. - ổn, lần này chết mất! Hạ Ngôn bất chấp đau đớn thân thể, vội vàng vận chuyển linh lực. Nhưng Tụ Linh huyệt và năm viên linh châu ngờ đều chịu khống chế của Hạ Ngôn, linh lực tán loạn cũng thể ngưng tụ được. Cho dù tu luyện giả bình thường lúc này nếu tới trước người đều có thể dễ dàng đánh chết Hạ Ngôn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể dùng vũ khí để phá nát da thịt của Hạ Ngôn. Cường độ thân thể của Hạ Ngôn hơn những người tu luyện bình thường tới mấy chục lần. Làn da của có thể tương đương với số ma thú có lực phòng ngự cường đại. Nếu như thế với kích điên cuồng của Trương Bảo vừa rồi Hạ Ngôn trực tiếp bị giết chết tại chỗ. Nguyên nhân là vì cường độ thân thể nên Hạ Ngôn mới có thể còn sống sót được dưới lực lượng oanh kích cường đại như thế! - A a a aaaa Trương Bảo tuy rằng vẫn lơ lửng giữa trung nhưng thần thái lại càng điên cuồng. Linh lực ngoài thân càng lúc phụt ra càng nhiều, cách nào ngưng tụ lại được, ngừng tiêu tán. Thoạt nhìn vô cùng thống khổ. - . . Tại sao lại có thể thế này. Thanh vặn vẹo của Trương Bảo truyền tới mấy chục dặm trong đêm đen. Ngay cả cư dân ở thành Tử Nguyệt đều có thể nghe thấy thanh khủng bố của Trương Bảo. Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn về phía , trong lòng khẽ động. "Tên Trương Bảo này phải là bị tẩu hoả nhập ma chứ!? Thoạt nhìn hình như lực lượng của ngừng tiêu tán!" Hạ Ngôn càng nhìn càng cảm thấy suy nghĩ của mình chính xác. Tuy rằng linh lực Hạ Ngôn tạm thời thể ngưng tụ nhưng khả năng cảm ứng linh lực vẫn cực kỳ mẫn cảm. Linh lực của Trương Bảo quả thực nhanh chóng giảm . Giống như quả khí cầu, linh lực của Trương Bảo chính là khí trong đó. thân khí cầu này có mấy chục chỗ bị xé rách, ngừng bay hơi. Dựa theo tình cảnh này chỉ lát nữa là linh lực của Trương Bảo hoàn toàn biến mất. Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời. "Hy vọng là như thế! Nếu Trương Bảo còn linh lực nữa tất nhiên thể giết ta được!" Nếu linh lực của Trương Bảo hoàn toàn biến mất đương nhiên thể giết Hạ Ngôn được, ở trong cánh đồng bát ngát này nếu Hạ Ngôn nghỉ ngơi lúc, sử dụng Khí Huyết Đan có thể khôi phục chút thương thế, rất nhanh có thể khôi phục ít sức chiến đấu. Hạ Ngôn chần chừ, ý thức khẽ động, từ trong Linh La Giới lấy ra viên Khí Huyết Đan bát phẩm, lập tức ăn vào. Sau khi sử dụng viên đan dược này, đau đớn thân thể nhanh chóng giảm xuống kinh mạch bị tan vỡ ngừng được tu bổ. Tốc độ chữa trị thương thế của Khí Huyết Đan và linh lực màu bạc của Hạ Ngôn cực kỳ kinh người. Khi Hạ Ngôn nhắm mắt chữa thương thân thể trôi nổi giữa trung của Trương Bảo đột nhiên lao về phía Hạ Ngôn. Tuy nhiên, khi còn chưa xuống tới thân thể liền rơi tự do xuống mặt đất. Trong đêm đen, bụi bặm nhìn thấy được ngừng bốc lên, tràn ngập. Sau khi rơi xuống đất, sinh cơ của Trương Bảo dần mất . Chỉ là hai mắt vẫn trừng trừng mở ra, đồng tử tan rã còn lên vẻ cam lòng! cực kỳ cam lòng! Khoảng canh giờ sau, ánh mắt Hạ Ngôn chậm rãi mở ra. Trong đêm tối những làn gió mát nhàng thổi, rất khẽ khàng. đau đớn toàn thân của Hạ Ngôn hoàn toàn biến mất. "Khí Huyết Đan bát phẩm, còn có hiệu quả chữa thương của linh lực bản thân ta, ngờ cũng thể hoàn toàn khiến thương thế ta khôi phục. Xem ra còn cần phải tĩnh dưỡng vài ngày nữa!" Hạ Ngôn thầm nghĩ. - ồ? Trương Bảo đâu? Thương thế vừa rồi của Hạ Ngôn cực kỳ nghiêm trọng! Hạ Ngôn vội nhìn về bốn phía. Hầu như bốn phía có chút thanh nào, ngoại trừ tiếng hít thở của Hạ Ngôn. - Chẳng lẽ Trương Bảo rồi!? Hạ Ngôn nhướn mày, nghi hoặc: - Với thương thế vừa rồi của ta, Trương Bảo sao nhân cơ hội này giết ta? Chẳng lẽ vừa rồi suýt bị tẩu hoả nhập ma nên thể đánh chết ta được, phải kiếm chỗ để chữa thương?! ừm. Tên Trương Bảo này đúng là lợi hại! tự xưng là đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, biết lực lượng của rốt cuộc có cường đại như Linh Hoàng ?! Hạ Ngôn thầm lắc đầu: - Hôm nay, rốt cuộc ta coi như cũng từng giao thủ với cường giả Linh Hoàng hư hư thực thực này! Tên Vương Đông Cực kia sợ rằng còn lợi hại hơn cả Trương Bảo nữa! Hơn nữa, Vương Đông Cực cũng có thần khí cường đại trong tay, lực công kích khẳng định còn cường đại hơn Trương Bảo rất nhiều! Ta so đấu với Vương Đông Cực, nếu là lấy thực lực tại hẳn phải chết thể nghi ngờ! Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé loé, thầm thở dài tiếng. Hôm nay, Hạ Ngôn giao thủ với Trương Bảo, coi như cũng biết được khủng bố của Linh Hoàng. Đối với lực lượng của cường giả Linh Hoàng, cũng đại khái hiểu . hiểu chênh lệch giữa mình và Vương Đông Cực. - ồ? lúc Hạ Ngôn xoay người chuẩn bị rời đột nhiên nhìn về phía mặt đất cách đó cả trăm mét. - Kia. Hạ Ngôn bay vút lên, hướng về phía đó. - Là Trương Bảo! Hạ Ngôn lập tức nhận ra. Người nằm mặt đất chính là Trương Bảo, kẻ vừa giao chiến kịch liệt với mình. - Tên Trương Bảo này chết như thế nào?! Hạ Ngôn cảm giác được khí tức sinh mệnh, hiển nhiên Trương Bảo là cỗ thi thể! Hạ Ngôn tới trước người Trương Bảo, khoé miệng nhếch lên, lộ ra vẻ tươi cười. - Tên Trương Bảo này ngờ lại chết! ha ha! HạNgôn cười cười, thân thủ sờ soạng người Trương Bảo, chân mày nhíu lại: - Tên Trương Bảo này sao lại có gì người?! Ngay cả kim phiếu cũng mang theo?! người Trương Bảo đúng là trống , có vật gì. Trương Bảo lòng muốn giết Hạ Ngôn, sau khi xuất quan vội vã từ trong gia tộc chạy tới nơi này, căn bản kịp mang theo thứ gì! Sau khi trầm ngâm lúc, Hạ Ngôn lại nghĩ: "Thực lực tên Trương Bảo này bạo tăng, là ăn quả gì mà qua. Ta thấy quả này khẳng định có tác dụng phụ rất lớn. giao chiến với ta, thể khống chế được linh lực bành trướng cho nên mới chết mập mờ thế này!" Ánh mắt Hạ Ngôn loé ra lệ mang: - Trương gia! ừm, tuy rằng Trương Bảo chết nhưng Trương gia. phải diệt! Vù! Thân mình Hạ Ngôn hoá thành đạo lưu quang, bay rất nhanh về thành Tử Nguyệt. Lộ trình mấy chục dặm được Hạ Ngôn nhanh chóng vượt qua, lần nữa trở lại trước Thánh điện thành Từ Nguyệt. - Điện chủ đại nhân! Hộ vệ thánh điện trang bị võ trang đứng ở trước Thánh điện, thấy Hạ Ngôn từ trung hạ xuống lập tức thi lễ. - ừm. có việc gì! Hạ Ngôn khoát tay cười : - Điện chủ đại nhân, người lúc nãy là ai? Thoạt nhìn cực kỳ lợi hại hơn nữa dường như còn có địch ý với ngài! Gã đội trưởng hộ vệ Thánh điện cung kính hỏi. - Tên đó kêu là Trương Bảo, là Tộc trưởng của Trương gia ở thành Kim Dương! Lúc trước, đứa con Trương Phong của giết muội muội của ta cho nên ta giết Trương Phong. Tên Trương Bảo hôm nay tới định trả thù. Tuy nhiên, chết ở cánh đồng ngoài thành Tử Nguyệt rồi! Trong lòng Hạ Ngôn khẽ chuyển, liền mở miệng , cũng giấu diếm gì mà thẳng ra. Chuyện này cũng có gì cần phải giấu diếm cả. Quan hệ giữa Hạ Ngôn và Tuần gia rất ràng, hoàn toàn đối lập, gần như rơi vào cục diện ngươi chết ta vong rồi! - Điện chủ đại nhân đánh chết tên Trương Bảo kia rồi! Hắc hắc, Trương gia đúng là gan lớn, cũng dám động thủ với Điện chủ Thánh điện! Hừ, tất phải diệt trừ bọn họ! Tên Đội trưởng hộ vệ này hung hăng làm động tác chém tay - ừm! Hạ Ngôn khẽ gật đầu. - Đúng rồi Điện chủ đại nhân! Gần đây có truyền lại tin tức, rằng ngài và Vương Đông Cực mấy ngày nữa tiến hành lần sinh tử chiến! Giọng điệu tên Đội trưởng hộ vệ này trở nên cẩn thận, thấp giọng hỏi. ra chuyện này được rất nhiều người ở thành Tử Nguyệt biết trước. Cuộc đối thoại giữa Vương Đông Cực và Hạ Ngôn hôm ấy, gần như toàn bộ thành Tử Nguyệt đều nghe thấy. tại, tin tức này lại được Vương Đông Cực cố ý thả ra, chứng lại chuyện và Hạ Ngôn sinh tử chiến trận ở Vân Thành! - Đúng thị ta ! Hạ Ngôn hít sâu hơi, khẽ gật đầu Mấy ngày trước, tin tức này truyền khắp thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn đương nhiên có nghe thấy. Bất kể thế nào, bản thân phải tham gia trận chiến này. Dù biết phải là đối thủ của tên Vương Đông Cực, Hạ Ngôn cũng quyết lùi bước. Nếu Hạ Ngôn chọn chạy trốn sợ rằng toàn bộ gia tộc cũng đều bị nhổ bỏ tận gốc. Còn nữa, cũng có chỗ nào mà trốn, ngoại trừ chạy vào Tội Ác Sâm Lâm. - Điện chủ đại nhân! Tên hộ vệ này hít vào thở ra, bộ dáng như vừa muốn vừa sợ dám. HạNgôn cười cười: - Ngươi muốn gì cứ thẳng ra ! - Điện chủ đại nhân, ta thẳng vậy! Tên hộ vệ này nghe Hạ Ngôn thế tinh thần đại chấn, ánh mắt sáng lên : - Điện chủ đại nhân còn có thân phận khác, đó chính là người tu luyện Thiên Cung! Hạ Ngôn có thân phận người tu luyện Thiên Cung cũng ít người biết, nhất là những người tu luyện ở gần Thánh Thành!
CHƯƠNG 503: VÂN THÀNH Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Đội trưởng hộ vệ Thánh điện này, cũng gì mà chờ tiếp. Tên này thấy Hạ Ngôn lên tiếng, liền thêm: - Điện chủ đại nhân là người tu luyện Thiên Cung, đầu còn có tồn tại của Thánh Hoàng đại nhân. Chỉ cần Điện chủ rđại nhân tới Thánh Sơn tên Vương Đông Cực tất nhiên dám tới đó tìm đại nhân. Đại nhân mới mười tám tuổi, mà tên Vương Đông Cực kia lại gần trăm tuổi rồi. Đại nhân dù tị chiến cũng ai gì cả. Chờ đại nhân ở Thánh sơn tu luyện đạt tới cảnh giới Linh Hoàng rồi cũng cần phải sợ tên Vương Đông Cực nữa! Tên Đội trưởng hộ vệ này chậm rãi vừa vừa chú ý sắc mặt Hạ Ngôn. Mà mặt Hạ Ngôn cũng có biểu tình gì, chỉ chờ cho hết lời mà thôi. ra, nếu Hạ Ngôn chỉ có mình người có lẽ lựa chọn tị chiến. Nhưng sau lưng Hạ Ngôn còn có toàn bộ Hạ gia, còn có đám người Tiểu Thanh. Những người này thể đưa toàn bộ lên Thánh sơn được. "Chẳng lẽ lại cầu Thánh Hoàng nhúng tay vào bảo hộ gia tộc và bằng hữu của mình?! Điều này hiển nhiên là thể được! Ngay cả ước đấu giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực. Thánh Hoàng cũng nhúng tay vào, đương nhiên càng bảo hộ tộc nhân và bằng hữu của mình được!?" Lắc đầu, Hạ Ngôn than tiếng, nhìn về phía tên Đội trưởng hộ vệ : - Như lời ngươi , ta ra cũng từng nghĩ tới, nhưng thể thực được. Cuộc chiến mấy ngày nữa, ta nhất định thân. Tính ra dường như còn tám ngày nữa! ừm, tám ngày cũng ngắn nhưng cũng có thể làm được rất nhiều việc. Hạ Ngôn xong, thân ảnh chớp lên, biến mất ở trước mắt đám người hộ vệ Thánh điện này. - Điện chủ đại nhân khiến người ta kính nể! Tên Đội trưởng hộ vệ thào nhìn về phía cửa vào Thánh điện, ánh mắt sáng lên. Trạch viện Hạ gia ở thành Từ Nguyệt! - Hạ Ngôn, Tộc trưởng huynh muốn giao đấu với Vương Đông Cực. thực lực của Vương Đông Cực cực kỳ lợi hại. Huynh giao đấu với rất nguy hiểm. Tộc trưởng còn tên Vương Đông Cực kia còn muốn giết huynh! Bạch Nhị thấy Hạ Ngôn lập tức liến thoắng , mấy nữ nhân khác cũng từ trong phòng ra, gặp Hạ Ngôn đều ra biểu tình lo lắng. Thồ cẩu cũng loạng choạng, ve vẩy cái đuôi ngắn cũn cỡn của mình, hồ hồ : - Chủ nhân, tên Vương Đông Cực kia phải là cường giả nhân loại Linh Hoàng sao?! A, chủ nhân, ngài thể được. Nếu ngài chết ta phải làm sao?! - Hạ Ngôn ca, huynh đừng so đấu với ! - Hạ Ngôn ca, bằng huynh mang chúng ta tìm chỗ trong Tội Ác Sâm Lâm để cư. Dù sao chúng ta đều là cường giả Linh Tông, ở Tội Ác Sâm Lâm cũng gặp nguy hiểm gì. Hơn nữa, chúng ta còn có Thổ cẩu, những linh thú, dã thú bình thường cũng dám tới gần chúng ta. Có dã thú chỉ cần Thổ cẩu cắn ngụm là giết chết bọn chúng! Đôi mắt xinh đẹp của Viên San khẽ chuyển - Viên San muội muội đúng đó! Hạ Ngôn bằng chúng ta kiếm chỗ cư, khiến cho tên Vương Đông Cực kia thể tìm được chúng ta! Tô Cầm xoa xoa tay, nhìn Hạ Ngôn . Thấy bốn nữ nhân này và Thổ cẩu ngừng lên tiếng. Hạ Ngôn cười cười lắc đầu : - , mang các ngươi Vân Thành xem chuyến. Vân Thành dù sao cũng là thành thị đẹp nhất . Đại Lục Long Chi, các ngươi cũng chưa từng tới đó đúng ! Hạ Ngôn chuyển sang đề tài khác. Thấy Hạ Ngôn thế bốn nữ nhân này cũng biết trong lòng Hạ Ngôn sớm quyết định rồi. Chỗ Hạ Ngôn giao đấu với Vương Đông Cực cũng chính là Vân Thành. Lúc này Hạ Ngôn muốn Vân Thành chính là tính toán muốn so đấu với Vương Đông Cực. - Hạ Ngôn ca, huynh muốn so đấu với Vương Đông Cực sao?! Hai mắt Tiểu Thanh hơi đỏ lên, như sắp khóc. Hạ Ngôn thở dài tiếng, sau đó chấn chỉnh tinh thần rồi : - Các ngươi sao đều bảo ta lựa chọn chạy trốn chứ?! Đó đâu phái là tác phong của Hạ Ngôn ta!? Còn nữa, ta và so đấu cũng chưa chắc thua chứ?! Ai chết còn chưa biết mà! - Ha ha, cho các ngươi biết việc. Hôm qua, ta cùng Trương Bảo chiến đấu rất kịch liệt! Tên Trương Bảo kia, các ngươi hẳn là chưa biết, chính là Tộc trưởng Trương gia ở thành Kim Dương, cũng chính là phụ thân của Trương Phong. Thần thái của Hạ Ngôn thoải mái : - Tên Trương Bào kia rằng bản thân dùng loại quả nào đó, sau đó lập tức có lực lượng của Linh Hoàng. Đêm qua, tìm ta muốn đánh giết ta, báo thù cho con của hẳn. Hắc hắc, chúng ta tiến hành tràng chiến đấu rất kịch liệt ở ngoài cánh đồng, cách thành Tử Nguyệt chừng mấy chục dặm. - Ah? - Linh Hoàng? - Kết quả như thế nào? Bốn cái miệng nhắn ngừng nhao nhao. - Kết quả? Ta tại còn mạnh khoẻ trước mặt các ngươi, các ngươi bảo kết quả như thế nào?! Thi thể tên Trương Bảo kia, nếu chưa bị dã thú ăn luôn hẳn còn nằm ở ngoài thành! Hạ Ngôn vươn hai tay ra, thản nhiên cười . Khi Hạ Ngôn vừa mới trở lại Hạ gia Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long và những Trưởng lão khác cũng đều khuyên bảo Hạ Ngôn nên so đấu với Vương Đông Cực. Tuy nhiên, khuyên bảo của bọn họ đương nhiên có hiệu quả! Lúc này, ở căn phòng trong Trạch viện Hạ gia, Đại Trưởng lão, Tứ Trưởng lão và mấy vị Trưởng lão khác, cũng như Tộc trưởng cũng có mặt. Lúc nãy, cũng chính ở căn phòng này, bọn họ khuyên bảo Hạ Ngôn tị chiến. - Tộc trưởng, tên Vương Đông Cực kia hình như là cường giả Linh Hoàng, Hạ Ngôn cùng sinh tử chiến chẳng phải là phải chết thể nghi ngờ sao?! mặt Đại Trưởng lão lộ ra vẻ lo lắng. - Hài. Hạ Phi Long thở dài tiếng, lắc đầu. - Hạ Ngôn vì sao phải nhất định so đấu với Vương Đông Cực chứ?! Tứ Trưởng lão cũng nhăn mặt nhíu mày . - Tuy Hạ Ngôn, chưa từng ra nhưng ta lại biết chính là lo lắng cho Hạ gia ta! Nếu là chỉ có hoàn toàn có thể trốn lên Thánh sơn được. Tên Vương Đông Cực kia dù cường hãn hơn nữa cũng dám Thánh sơn diệt sát Hạ Ngôn. Ba mươi năm trước, phải thế lực Đông Cực suýt nữa bị Thánh Hoàng đại nhân tiêu diệt sao?! - Lo lắng cho Hạ gia?! Tứ Trưởng lão lại càng nhíu mày, nhìn về phía Tộc trưởng Hạ Phi Long. - Đúng vậy, Hạ Ngôn . Thanh của Hạ Phi Long trầm thấp: - Hạ Ngôn dù chưa gì nhưng nhất định trong lòng lo lắng cho Hạ gia ta! - Lần này, nếu tị chiến Vương Đông Cực có thể lấy cớ, bất cứ lúc nào cũng có thể giết . Đến lúc đó, chỉ sợ cũng thể rời khỏi Thánh sơn được. Mà Hạ gia chúng ta, tuy rằng thực lực đại trướng nhưng vẫn thể so bì với những gia tộc Thánh Thành lâu đời kia được. Địch nhân của Hạ gia ta lại rất nhiều. tại, những người này dù dám có động tác gì nhưng nếu Hạ Ngôn mất bọn chúng sợ rằng nhân cơ hội này mà đối phó Hạ gia ta! - Nếu Hạ Ngôn ở Thánh sơn mà thể xuống Hạ gia chúng ta cũng chỉ sợ là. Hạ Phi Long tới đây, cũng thêm gì nữa mà quét mắt nhìn những Trưởng lão khác. Mấy tên Trưởng lão này cũng biến sắc. Tộc trưởng rất đúng, Hạ Ngôn thể hạ sơn tình cảnh của Hạ gia rất khó khăn. Hơn nữa, nếu Hạ Ngôn tị chiến tên Vương Đông Cực kia chắc chắn đem lửa giận đổ lên đầu những người Hạ gia khác. Đến lúc đó, Đông Cực chính là thế lực đầu tiên mà Hạ gia phải đối phó! - Nhưng nếu Hạ Ngôn bị Vương Đông Cực giết chết Hạ gia chúng ta phải cũng như thế sao?! Lục Trưởng lão nhíu mày, đột nhiên nhìn về phía những người khác . - Cái này. Thân hình Đại Trưởng lão cũng chấn động thốt lên, nhìn về phía Hạ Phi Long. - Ai, chuyện này sợ rằng chúng ta cũng khó tránh. nhiều cũng vô dụng. Còn nữa, tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng ! khi tình hình có biến chúng ta lập tức trở lại thành Tử Diệp, lực lượng toàn bộ co rút lại ở thành Tử Diệp. Hừ, có người dám đối phó với Hạ gia ta tất nhiên cũng phải trả giá thảm trọng! Hạ Phi Long lạnh lùng, kiên định : - Vâng! Mấy tên Trưởng lão gật đầu lên tiếng đáp lại. tại Hạ gia cũng phải ai cũng có thể chà đạp được. Dù Hạ Ngôn mất , nếu muốn tiêu diệt Hạ gia cũng dễ dàng. tại trong gia tộc, Tộc trưởng và Tam Trưởng lão đều là cường giả Linh Tông. Trong gia tộc cũng có tới mười bảy con cháu là cường giả Linh Sư, cỗ lực lượng này cũng phải là những gia tộc bình thường có khả năng đối phó được. ***** Vân Thành! Trong khoảng thời gian này, có thể Vân Thành cực kỳ náo nhiệt! tại, ở Vân Thành có thể còn có thể nhìn thấy nhiều cường giả Linh Sư, Đại Linh Sư nhiều hơn cả ở Thánh Thành! Hết thảy những điều này đều là do tin tức mà Đông Cực thả ra "Cuộc tỉ thí giữa Thần Chuy và Thu Thủy", "cuộc chiến sinh tử giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực". Số người tu luyện ở Vân Thành đột nhiên tăng mạnh gấp mấy lần. Tất cả các tửu lâu đều chật ních người. Ngay cả số nhà dân cũng có ít người tu luyện trú ngụ. Những người tu luyện vung tay rất thoải mái, cũng khiến những cư dân nơi này có thêm khoản lời lớn. đường cái của Vân Thành, Hạ Ngôn mang theo bốn nữ nhân xinh đẹp như hoa, còn có con thổ câu, chậm rãi bước . Phố phường Vân Thành đúng là rất khí khái, nơi nơi đều có hoa tươi khoe sắc. - Nhiều người như thế khiến cho các tửu lâu đều chật ních rồi! Bạch Nhị hích hích cái mũi nhắn. Mấy người bọn họ hỏi tới hỏi lui tới năm sáu tửu lâu nhưng mỗi nơi đều tràn ngập khách khứa! - Ha ha, tìm tiếp xem sao, dù sao chúng ta cũng có việc gì mà! Tô Cầm lộ ra vẻ tươi cười quyến rũ, ánh mắt lưu chuyển . - Hoặc chấp thuận tửu lâu kia còn có phòng trống. Thanh dịu dàng của Tiểu Thanh vang lên. Khi bọn họ ở thành Tử Nguyệt, nghe thấy Hạ Ngôn đánh chết Trương Bảo trong lòng cũng yên tâm ít. Bọn họ nhận định Hạ Ngôn có thể giết được cường giả Linh Hoàng giết được người thứ hai. Đối với lời của Hạ Ngôn, bọn họ rất tin tưởng, chút nghi ngờ nào cả. Trong mắt bọn họ, chưa khi nào Hạ Ngôn mà làm được. Bốn người bọn họ, đột nhiên biến thành cường giả Linh Tông phải là do hai kiện bảo vật của Hạ Ngôn sao?! Loại bảo vật như thế mà Hạ Ngôn còn có thể tìm được còn việc gì mà Hạ Ngôn làm được chứ!? - ồ? Phía trước có tửu lâu, thoạt nhìn cũng lớn lắm! Viên San đưa ngón tay chỉ về tòa tửu lâu năm tầng ở phía trước. Tòa tửu lâu này là cái lớn nhất kể từ khi mấy người tới Vân Thành, - , chúng ta tới xem! Hạ Ngôn khẽ gật đầu, hơi nhìn sang bốn người . - Ngao ngao. Thổ Cẩu thấp giọng kêu lên tiếng, nhấc bốn chân chạy tới. Nó ra quan tâm tới có tửu lâu để ở hay , chỉ cần có thức ăn là được, ngủ nơi nào cũng như nhau. - Bình An tửu lâu! Hạ Ngôn nhìn về chiếc bảng hiệu, liền đọc lên. "Tửu lâu này tên giản dị. Bình An! Bình bình an an!" Hạ Ngôn chép miệng, ánh mắt cười cười, thầm nghĩ: "Hy vọng lần này có thể bình an sống sót!"
CHƯƠNG 504: TỬU LÂU BÌNH AN Hạ Ngôn dẫn theo tứ nữ tới trước cửa tửu lâu Bình An. Hai gã bảo an mặc đồng phục màu xanh thấy có khách nhân tới lập tức xoay mình khom người cung kính : - Tiên sinh tôn kính, tiểu thư mỹ lệ! Hoan nghênh các vị tới tửu lâu Bình An! - Cảm ơn! Hạ Ngôn khẽ gật đầu thấp giọng câu, quay lại nhìn tứ nữ rồi cất bước tiến vào. "Ồ!" Bạch Nhị vừa mới tiến vào tửu lâu liền kinh hô lên tiếng, mắt trợn lớn, tay che miệng, ngạc nhiên nhìn bốn phía, tò mò đánh giá hoàn cảnh bên trong tửu lâu. Trang trí bên trong Bình An tửu lâu quả có thể dùng xa hoa để hình dung. Tửu lâu này có tổng cộng năm tầng, tuy nhiên nhìn từ bên ngoài là trong mấy nhà cao tầng ở Vân Thành cũng chỉ đếm được đầu ngón tay. Nhưng về phương diện tráng lệ so với nhìn từ bên ngoài lại càng thêm rung động hơn nhiều. Hạ Ngôn nhìn thấy ít bài trí bên trong tửu lâu dĩ nhiên đều dùng vàng chế tạo mà thành. Mặt nền cũng chỉ dùng loại khoáng thạch đặc biệt đánh bóng mà thành, trải lên đó đều là lớp lông dã thú mềm mại, khiến cho khách lên phi thường thoải mái. - Tửu lâu này lộng lẫy! Ngay cả Tô Cầm vẫn luôn trầm ổn cũng có chút ăn tiêu. Trước kia Tô Cầm nắm giữ sinh ý của Tô gia, các loại hoàn cảnh cũng gặp ít, lúc này cũng kìm nổi khẽ có chút giật mình, càng phải những người khác. Hạ Ngôn đảo mắt nhìn qua bốn phía, phát trong đại sảnh tầng này có ít khách nhân dùng cơm. Bàn nào bàn nấy tráng lệ, vừa nhìn cũng biết phải người bình thường. "Tửu lâu này sợ rằng người bình thường cũng ở nổi, hẳn là có phòng trống!" Hạ Ngôn khẽ gật đầu, về phía quầy hàng. - Tiên sinh tôn kính! Tửu lâu Bình An hoan nghênh các vị đến! Nhân viên phục vụ trong quầy lập tức mỉm cười chào hỏi Hạ Ngôn. Hạ Ngôn gật gật đầu, với nhân viên phục vụ đó: - Tửu lâu các ngươi còn có phòng trống ? - Có, xin hỏi tiên sinh cần mấy phòng? Nhân viên phục vụ tiếp tục lên tiếng chậm rãi hỏi. - ừ, năm ! Hạ Ngôn suy nghĩ chút, nhìn tứ nữ còn có Thổ cẩu nữa, trầm ngâm rồi . - Ha ha! Tiên sinh, ở chỗ chúng tôi có căn hộ, ngài ngại thuê căn. Bên trong có phòng khách, sáu phòng , cũng đủ cho các vị sử dụng. Hơn nữa, giá cả so với năm phòng riêng biệt rẻ hơn chút Nhân viên phục vụ ánh mắt lấp lóe . Nhân viên phục vụ tửu lâu này vây mà cũng suy nghĩ cho khách nhân. Hạ Ngôn mình thuê năm phòng, tổng cộng tiền thuê hẳn là đắt hơn so với thuê căn hộ nhiều. - Vậy thuê căn hộ đó , cảm ơn nhiều! Hạ Ngôn mỉm cười . Đưong nhiên, Hạ Ngôn thuê căn hộ cũng phải muốn tiết kiệm chút tiền, mà bởi vì năm người ở trong căn hộ như vậy nếu có chuyện gì phát sinh cũng có thể kịp thời xử lý, thuận tiện hơn chút. Tứ nữ tuy rằng đều là cảnh giới Linh Tông, nhưng tại Vân Thành này chẳng khác gì ngọa hổ tàng long, Linh Tông hậu kỳ cũng ít. - Tiên sinh! Giá thuê căn hộ ngày là tám kim tệ, xin hỏi ngài cần ở lại bao nhiều ngày? Nhân viên phục vụ ở trong quầy vừa tìm kiếm chìa khóa, vừa lên tiếng hỏi. - ừ, cứ thuê mười ngày trước có gì sau. Hạ Ngôn lấy ra nắm kim tệ thả lên quầy hàng. Nhân viên phục vụ kia vội vàng kiểm kê kim tệ, rất nhanh lấy ra đủ tám mươi kim tệ, sau đó đưa trả lại số kim tệ thừa cho Hạ Ngôn. - Còn thừa đều cho ngươi. Hạ Ngôn nhìn kim tệ đưa trả lại cười . - Ngươi đưa chia khóa cho ta, sau đó tìm người dẫn chúng ta tới căn hộ là được. - Đa tạ tiên sinh! Nhân viên phục vụ đó mừng rỡ, hai mắt tỏa ra hào quang, số kim tệ thừa này ít nhất cũng đến hơn mười kim tệ, khách nhân này ngờ đều cho mình hết. chợt tìm đến gã tiểu nhị, sai tiểu nhị dẫn đám người Hạ Ngôn lên lầu. ***** - Liễu Vân Viện trưởng? Sao ngài lại tới đây? Trong trạch viện Hạ gia tại thành Tử Nguyệt, tộc trưởng Hạ Phi Long vừa mới dẫn Viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân vào trong phòng tiếp khách liền lên tiếng hỏi. - Hạ tộc trưởng! Hạ Ngôn đâu rồi? Ta vừa rồi tới Thánh điện, người Thánh điện ở đó. Liễu Vân có chút lo lắng . Lão từ thành Tử Diệp tới đây chính là muốn ngăn cản Hạ Ngôn so đấu với Vương Đông Cực. Lão hiểu Hạ Ngôn nếu phải so đấu với Vương Đông Cực vậy phải chết thể nghi ngờ, căn bản có bất cứ phần thắng nào. - Hạ Ngôn? Hạ Ngôn tới Vân Thành từ sáng sớm hôm nay rồi! Hạ Phi Long Khẽ cau mày nhìn Liễu Vân đáp. - Cái gì? Vân Thành? Xú tiểu tử này quả thực là biết sống chết mà! so đấu với Vương Đông Cực có khả năng có phần thắng! Liễu Vân từ ghế ngồi mạnh mẽ đứng lên, hung hăng vỗ tay xuống mặt bàn . - Liễu Vân Viện trưởng! Ngài tới đây là bởi trận so đấu giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực sao? Hạ Phi Long đương nhiên cũng nhìn ra dụng ý mà Liễu Vân đến thành Tử Nguyệt tìm Hạ Ngôn. - Phải, Hạ tộc trưởng! Tại sao ngài lại có thể khuyên bảo Hạ Ngôn để được Vân Thành chứ? Vương Đông Cực kia là cảnh giới Linh Hoàng, Hạ Ngôn so đấu với hẳn phải chết thể nghi ngờ. Liễu Vân chuyển ánh mắt nhìn Hạ Phi Long, thanh ngưng trọng . - Ta cùng các vị trưởng lão trong gia tộc cũng đều khuyên bảo Hạ Ngôn, nhưng tâm ý Hạ Ngôn quyết, chúng ta cũng thể thay đổi ý chí của . Hạ Phi Long thở dài lắc đầu . khuôn mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ rất đậm. cùng mấy vị trưởng lão trong gia tộc đặc biệt từng tìm tới Hạ Ngôn thảo luận chuyện này, nhưng Hạ Ngôn căn bản thay đổi ý kiến. - Liễu Vân Viện trưởng! Ngài Hạ Ngôn so đấu với Vương Đông Cực có bất cứ phần thắng gì sao? Hạ Phi Long lại nhướng mày hỏi. - Phải! Cường giả Linh Hoàng cũng phải cường giả Linh Tông đỉnh phong có thể chống cự. Cũng bởi lý do như vậy mà lúc trước Thánh Hoàng đại nhân mới có thể dễ dàng tiêu diệt thế lực Đông Cực. Thời điểm đó Vương Đông Cực cũng đạt tới đệ nhất nhân dưới cảnh giới Linh Hoàng, nhưng kết quả phải thiếu chút nữa bị Thánh Hoàng chiêu giết chết sao? Vương Đông Cực lúc đó dựa vào kiện thần khí phòng ngự mới thoát chết dưới kiếm của Thánh Hoàng đại nhân. Thánh Hoàng đại nhân cũng bởi chiêu thể giết chết Vương Đông Cực nên mới tiếp tục đuổi giết . Nếu Thánh Hoàng tiếp tục xuất thủ, Vương Đông Cực kia cho dù có mười mạng cũng chết rồi. Liễu Vân đối với tình ba mươi năm trước càng thêm ràng. - Mà tại Hạ Ngôn tuy rằng cũng là đệ nhất dưới cảnh giới Linh Hoàng, nhưng chênh lệch giữa cùng cường giả Linh Hoàng quả thực giống như chênh lệch giữa người tu luyện Hậu Thiên và Linh Sư vậy! Ngươi xem, Hạ Ngôn giao đấu với Vương Đông Cực có thể có phần thắng hay ? Liễu Vân hít sâu hơi nhìn về phía Hạ Phi Long hỏi. - Tại sao có thể như vậy? như thế Hạ Ngôn ngay cả chút phần thắng cũng có sao? Vậy tại sao còn nhận khiêu chiến của Vương Đông Cực? ngốc quá, quá ngu ngốc mà. Hạ Phi Long lẩm bầm , tâm tư cũng bắt đầu trở nên rối loạn. - Hạ tộc trưởng! Ta tại phải tới Vân Thành tìm Hạ Ngôn! Mặc kệ thế nào, ta cũng phải ngăn cản Hạ Ngôn giao thủ với Vương Đông Cực. Liễu Vân hơi ôm quyền hướng Hạ Phi Long, liền cất bước vội vã ra ngoài. Nhìn bóng dáng Liễu Vân biến mất ở trong tầm mắt, Hạ Phi Long vẫn còn có chút thất thần. tại tình cảnh của Hạ gia cũng được tốt. " được, ta cũng phải Vân Thành, ừ, chuyện gia tộc cứ giao cho mấy vị trưởng lão phụ trách trước !" Sau lúc khá lâu, tâm ý Hạ Phi Long quyết, nhanh chóng bước ra khỏi phòng tiếp khách. ***** "Xoạt xoạt" - Hạ Ngôn ca! Phòng này tệ nha, rất sạch . Vừa rồi muội dùng ta khăn xoa xoa mặt bàn, ngờ có chút bụi nào đó. Bạch Nhị vui vẻ từ trong phòng mình ra, nhìn thấy Hạ Ngôn ngồi ở trong phòng khách, lập tức ánh mắt lấp lánh cười . - ừ, đúng là tệ. Hạ Ngôn gật gật đầu. Vừa rồi bọn họ vào trong căn hộ. Liền mỗi người tìm phòng cho mình, cuối cùng ngay cả Thổ cẩu cũng có phòng. Năm người chó vừa vặn dùng hết sáu phòng. "Két" tiếng mở cửa rất vang lên, Tiểu Thanh thân váy dài màu xanh đậm cũng từ trong phòng mình ra, gót sen khoan thai, khuôn mặt có hơi chút ửng đỏ, nhìn thấy Hạ Ngôn và Bạch Nhị ở trong phòng khách cũng liền tới, ngồi ở bên cạnh Hạ Ngôn. - Tiểu Thanh, phòng muội có tốt ? Hạ Ngôn cười nhìn Tiểu Thanh hỏi. - ừ, tốt lắm, Hạ Ngôn ca! Tiểu Thanh hơi cúi cong chiếc cổ trắng hồng xuống chút, hé miệng lộ ra hàm răng trắng nõn với Hạ Ngôn. Sau đó, Viên San và Tô Cầm cũng từ trong phòng ra. Hai người phân biệt tìm hai vị trí ngồi xuống, mọi người mắt to mắt nhìn lẫn nhau. Sau lát Thổ cẩu liền chạy ra. - Chủ nhân, các vị nữ chủ nhân! Tôi quyết định sau này ở nơi này. Nơi này so với chỗ ở trước kia của chúng ta thoải mái hơn nhiều. Thổ cẩu lập tức phá tan bầu khí yên tĩnh ngắn ngủi, lên tiếng . "Chủ nhân? Nữ chủ nhân?" Hạ Ngôn sửng sốt chút rồi sau đó hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thổ cẩu cái, Thổ Cẩu cứ như nhìn thấy được ánh mắt Hạ Ngôn vậy, đôi mắt xanh sâu thăm ngước nhìn đỉnh đầu, nhe răng trợn mắt tiếp: - Bốn vị nữ chủ nhân xinh đẹp! Chúng ta ăn chút gì được , Thổ cẩu đói bụng. Nghe thấy Thổ cẩu gọi bốn vị nữ chủ nhân, tứ nữ đều vẻ mặt có chút nóng lên. Ngay cả Bạch Nhị vốn tùy tiện cũng có chút ngượng ngùng. Tuy nhiên, ai dẫn đầu lên tiếng phản bác lại Thổ cẩu, bởi vì trong lòng bọn họ đều phi thường vui mừng, thấy Thổ cẩu càng ngày càng thuận mắt. Nghe được Thổ cẩu đói bụng, Bạch Nhị lên tiếng trước tiên: - Muội cũng đói bụng, Hạ Ngôn ca! Chúng ta xuống lầu ăn chút gì ? - Phải, ta tán thành ý kiến Bạch Nhị muội muội. Tô Cầm cũng nhanh chóng tiếp. - Tiểu Thanh tỷ tỷ, tỷ đói ? Viên San nhìn về phía Tiểu Thanh, trong tứ nữ tuổi của nàng thấp nhất sau đó đến Tiểu Thanh. Tô Cầm lớn tuổi nhất, tiếp đến là Bạch Nhị. Tuy nhiên, Tô Cầm lớn tuổi nhất cũng chỉ mới mười chín tuổi, chỉ lớn hơn Hạ Ngôn tuổi. - ừ. Tiều Thanh nhìn những người khác chút, lại nhìn về phía Hạ Ngôn, khẽ gật đầu. Thực ra Tiểu Thanh cũng có cảm giác đói khát, tuy nhiên người khác đều đói bụng, nàng cũng chỉ có thể gật đầu. - Nếu tất cả mọi người đều đói vậy chúng ta ăn chút gì thôi. Tuy nhiên, huynh thấy bằng gọi người đưa đồ ăn lên đây, như vậy đỡ phải xuống đại sảnh. Mọi người thấy sao? Hạ Ngôn xoay mặt nhìn tứ nữ hỏi. - Sao? - ừ, vậy cũng tốt. - Hạ Ngôn ca! Vậy huynh gọi đồ ăn . Bạch Nhị . - Mọi người chờ lát, ta xuống rồi lập tức quay lại. Hạ Ngôn gật đầu, cất bước tới cửa phòng rồi lắc mình ra ngoài, theo hành lang xuống lầu. Căn phòng của mấy người Hạ Ngôn là ở tầng ba của tửu lâu, cách cầu thang cũng xa. Tửu lâu Bình An này tuy rằng phòng ở sang quý, nhưng tại phòng trống cũng nhiều. Qua hai ngày nữa khẳng định cũng chật ních.
CHƯƠNG 505: ĐOẠN TỤ CHI PHÍCH (“THÍCH ĐÀN ÔNG = GAY”) Trong đại sảnh tửu lâu Bình An có hai gã thiếu niên hoa phục ngồi ở chiếc bàn hoa lệ có bốn người. người trong đó chính là Chúc công tử mà Hạ Ngôn từng gặp tại Thánh thành. Lúc đó Chúc công tử còn tranh đoạt Trú Nhan Bảo Châu cùng Hạ Ngôn ở trong Trân Bảo Các Thánh thành, bị Tiêu công tử đột nhiên xuất bức lui. Hôm nay ngờ cũng tới Vân thầnh. - Lương công tử! thể tưởng được hôm nay ở Vân Thành lại có thể gặp ngài trong tửu lâu Bình An này, là chuyện rất may mắn, phải uống ly mới được. Chúc công tử nâng chén rượu lên hướng về phía thiếu niên hắc y ngồi đối diện cười - Chúc công tử! Sáu ngày sau chính là ngày hai thợ rèn thần cấp Thần Chuy và Thu Thủy tỷ thí. Việc trọng đại như vậy chúng ta há có thể bỏ qua? Cộng với trận giao đấu sinh tử giữa Vương Đông Cực tông chủ thế lực Đông Cực và Hạ Ngôn. Chỉ sợ tất cả người có chút danh vọng Đại Lục Long Chi này đa số đều chạy tới Vân Thành để theo dõi rồi ấy chứ? Hắc hắc! Trăm năm cũng khó gặp lần đó! Lương công tử cười cười, cũng nâng chén rượu lên hướng về phía Chúc công tử ra hiệu cái. Lương công tử này là con cháu trực hệ của trong tứ đại gia tộc Thánh thành Lương gia. Phụ thân của là con ruột của vị trưởng lão Lương gia. Mà chính là cháu ruột của trưởng lão đó. Mặc dù ở Lương gia phải con cháu có quyền thế nhất, nhưng ở bên ngoài cũng được con cháu của số gia tộc nhị lưu tam lưu coi trọng. - Lương công tử sai cũng chính bởi việc đó mà ta mới được biệt từ Thánh thành tới Vân Thành này. Đáng tiếc, Minh Yên thể theo ta đến đây. Ánh mắt Chúc công tử sáng lên chút, sau đó lại lắc đầu có vẻ tiếc hận. Minh Yên mà nhắc tới chính là nữ tử thanh lâu. tranh đoạt Trú Nhan Bảo Châu với Hạ Ngôn cũng chính là muốn mua để tặng cho nữ tử gọi là Minh Yên này. - Ha ha! Minh Yên tiểu nương tử này quả rất xinh đẹp nha! Khó trách Chúc công tử bị nàng mê đảo thần hồn như vậy. Ta lần trước còn nghe ngươi còn định mua Trú Nhan Bảo Châu trong Trân Bảo Các để tặng cho Minh Yên, tại mua được chưa? Lương công tử nheo mắt lại nhìn Chúc công tử phía đối diện tùy ý hỏi. - tới chuyện này quả thực ta vẫn đầy bụng lửa giận! Ngày đó ta mang theo ngàn vạn kim phiếu tới Trân Bảo Các muốn mua Trú Nhan Bảo Châu, cũng ngờ lại bị tiểu tử từ khu vực bên ngoài đoạt mất. Chúc công tử nghiến răng nghiến lợi, mắt lộ hung quang, giọng mang theo vẻ oán độc. - Tiểu tử đó cũng biết là từ đâu ra, lại có thể có đủ tiền mua được Trú Nhan Bảo Châu hiếm quý như vậy. - Ồ? Lương công tử cũng nao nao. - Chúc công tử! Ở Thánh thành mà ngươi lại để người bên ngoài đoạt mất đồ vật ngươi nhìn trúng sao? Lương công tử có chút ngờ, Chúc công tử này là loại người gì cũng biết . Cho nên, mới cảm thấy bất ngờ. Chúc công tử ngờ để tuột mất Trú Nhan Bảo Châu, chuyện này quả thực giống tác phong của . - Lương công tử có điều biết, ngày đó ta muốn đoạt lại Trú Nhan Bảo Châu trong Trân Bảo Các .Thôi tiếp nữa. Chúc công tử cụp ánh mắt xuống, nâng chén rượu lên, mang theo oán khí nốc ngụm xuống. Đột nhiên Chúc công tử lại đưa ánh mắt nhìn về phía nữ tử bên cạnh Lương công tử cười dài : - Lương công tử! Vị bên cạnh ngươi đây biết xưng hô thế nào? Ta thấy vị nương này còn xinh đẹp hơn Minh Yên của ta tới ba phần đó. Bên cạnh Lương công tử có nữ tử mặc bộ y phục màu hồng trắng, quả xinh đẹp động lòng người, chỉ là son phấn có chút đậm, đủ thanh tân thoát tục. - Nàng tên là Ngọc Thúy. Hắc hắc! Theo ta cũng mới được thời gian tháng. Ngọc Thúy tinh thông cầm kỳ thư họa mọi thứ, nữ tử như vậy trong vạn người có đó. Lương công tử cười ha hả, nhìn Ngọc Thúy bên cạnh chút, duỗi tay mình ra sờ soạng tay Ngọc Thúy chút. Ngọc Thúy kia hướng Chúc công tử khẽ gật đầu xem như chào hỏi. - Ngọc Thúy nương quả xinh đẹp động lòng người. Cùng với Lương huynh có thể là trai tài sắc. Lương huynh Ngọc Thúy nương là trong vạn , ta lại thấy nữ nhân toàn bộ Đại Lục Long Chi có thể giống được như Ngọc Thúy nương cũng tìm ra được hai ba người. Chúc công tử lập tức vỗ mông ngựa cái, dư quang nơi khóe mắt còn liếc trộm nhìn Ngọc Thúy cái thầm nghĩ: "Có thế ngủ với ta đêm khẳng định tiêu hồn. Đáng tiếc nàng là người của họ Lương này." - Ha ha ha! Nào uống! Lương công tử cười lớn, hiển nhiên bị mấy câu của Chúc công tử khiến cho nở mày nở mặt. Chúc công tử cũng nâng chén rượu lên. - Sao? Đột nhiên ánh mắt Chúc công tử biến đổi nhìn về phía đạo nhân ảnh từ cầu thang xuống, thân hình chấn động, hung quang trong mắt chợt lóe sáng. - Chính là ! Tên này ngờ cũng tới Vân Thành. ngờ cũng ở ngay trong tửu lâu Bình An này. là nát gót giầy tìm thấy, lục được lại phí chút công phu. Chúc công tử lạnh lùng cười rộ lên thấp giọng . - Chúc công tử làm sao vậy? Lương công tử thấy Chúc công tử biến sắc, khỏi nhíu mày lên tiếng hỏi. - Lương huynh! Người cướp đoạt Trú Nhan Bảo Châu với ta mà vừa rồi ta với ngươi xuất rồi. Ánh mắt Chúc công tử nhìn về phía Lương công tử biến thanh . - Ồ! Ở đâu? Lương công tử xoay chuyển ánh mắt cũng nhìn về phía phương hướng Chúc công tử vừa nhìn. - Chính là kia sao? Chúc công tử gật gật đầu. - Ha ha! Chỉ sợ cũng là con cháu gia tộc nào đó. Chúc lão đệ! Ngươi nhân cơ hội này biểu chút sao? Người này dám đến Thánh thành tranh đoạt đồ với người khác, lá gan cũng quá lớn đó. Chung quy cũng phải giáo huấn cho chút chứ. Lương công tử chớp chớp lông mi, nhếch miệng cười . - Lương huynh chí phải! Tiểu tử kia, lại đây! Chúc công tử khẽ hừ tiếng, quay đầu về phía nhân ảnh vừa mới xuống lầu kia lớn tiếng quát câu. Trong đại sảnh vốn có ít người ngồi dùng cơm. tiếng quát gọi của Chúc công tử lập tức thu hút ánh mắt với đủ loại cảm xúc của đa số người ngồi đây đều nhìn về phía Chúc công tử và Lương công tử. Người vừa mới xuống lầu chính là Hạ Ngôn với thân y phục màu trắng như thường lệ. Hạ Ngôn nghe được thanh có chút quen thuộc, hơn nữa cảm giác được có hai ánh mắt nhìn chằm chằm mình, đương nhiên xoay người lại. Vừa xoay người nhìn liền nhìn thấy dĩ nhiên chính là Chúc công tử, người mà mình từng đụng độ tại Trân Bảo Các ở Thánh thành. Nhìn thấy Chúc công tử, Hạ Ngôn trong lòng cả cười. "Thế giới này đúng là.ở nơi này cũng có thể gặp được Chúc công tử này. Chúc công tử này ngày đó bị Tiêu công tử xuất bức lui, trong lòng khẳng định chứa ít oán khí đây." Trong lòng Hạ Ngôn ý niệm chuyển động nên tự nhiên do dự chút. - Tiểu tử! Ta kêu ngươi lại đây! Ha ha, chẳng lẽ lá gan ngươi tới mức sợ chúng ta ăn thịt ngươi sao? Yên tâm, ở trong này chúng ta giết người. Chúc công tử đứng lên chỉ vào Hạ Ngôn cười lớn. Thực khách trong tửu lâu đều nhìn về phía Hạ Ngôn, trong lòng cũng bắt đầu suy đoán. Bọn họ nhìn thấy ba người trẻ tuổi này thoạt nhìn đều phi thường giàu có, chỉ sợ cũng đều là con cháu số gia tộc hoặc là con nhà giàu có. Nghe lời đối thoại giữa bọn rất dễ dàng có thể nhận ra giữa ba người này có chút thù hận, trùng hợp lại gặp nhau trong tửu lâu này. - Xem ra ăn bữa cơm cũng có kịch vui để xem rồi - Ha ha! Cao đại ca, huynh rất đúng. Chúng ta vừa uống rượu vừa xem kịch là tuyệt! - Lưu đại ca, Cao đại ca! Các ngươi cũng là xấu, ai lại vui vẻ khi nhìn thấy người ta xung đột chứ! nữ tử có mang theo vũ khí tùy thân liếc mắt nhìn hai người vừa lên tiếng . - Chúng ta cũng làm cho bọn họ xung đột, chúng ta ở trong này ăn cơm. Bọn họ ở trong này xung đột, chúng ta có mắt đương nhiên có thể xem. Tên hộ Lưu lập tức cười với nàng kia. Nghe được tiếng la của Chúc công tử, Hạ Ngôn cất bước qua đó. Trước sau cũng có việc gì, bồi bọn họ chơi đùa chút cũng sao. - ra là Chúc công tử, biết ngươi gọi ta lại đây là có chuyện gì? Hạ Ngôn hơi ôm quyền, mỉm cười hỏi. Ánh mắt xoay chuyển nhìn đảo qua Lương công tử và Ngọc Thúy. - Tiểu tử! Nghe ngươi đoạt Trú Nhan Bảo Châu của Chúc công tử? Lương công tử nhướng mày, bởi vì nhìn thấy ánh mắt của Ngọc Thúy ngờ ngừng đảo quanh người Hạ Ngôn. Tướng mạo Hạ Ngôn quả tuấn mỹ hơn nhiều so với bọn . Ngọc Thúy này vốn cũng là loại người có gì tốt, nhìn thấy Hạ Ngôn liền ngắm thêm mấy lần cũng rất bình thường. Lương công tử thấy Ngọc Thúy ngừng ngắm nghía Hạ Ngôn, vốn có tâm tư xuất đầu vì Chúc công tử, tại tâm tư đó càng thêm nặng. - Làm sao có thể là đoạt chứ? Là ta tới Trân Bảo Các trước, mua được Trú Nhan Bảo Châu, Trú Nhan Bảo Châu theo lý phải là của ta. Hạ Ngôn cười cười lạnh nhạt . Ánh mắt cũng nhìn về phía Lương công tử. - Hắc hắc! Tiểu tử ngươi mua Trú Nhan Bảo Châu chẳng lẽ cho mẹ già của ngươi dùng sao? Lương công tử cười lạnh - Chuyện này cũng sai, mẫu thân qua đời nhiều năm rồi sao có thể sử dụng được đây? Nếu mẫu thân vẫn còn sống ra cũng có thể dùng rồi. Hạ Ngôn cũng hề nổi giận, mà mỉm cười . Lấy tâm cảnh Hạ Ngôn tại nếu còn dễ dàng tức giận với những người này, vậy phải Hạ Ngôn rồi. - Chúc công tử! Bên cạnh tiểu tử này ngay cả nữ nhân cũng có, ngươi xem mua Trú Nhan Bảo Châu chẳng lẽ là cho mình dùng? Ngươi xem khuôn mặt giống như dùng Trú Nhan Bảo Châu nha Lương công tử chuyển hướng Chúc công tử, mang theo vẻ trào phúng lắc lắc đầu tấm tắc . Chúc công tử sửng sốt nhớ ngày đó bên cạnh Hạ Ngôn có bốn nữ tử tuyệt sắc. Bốn nữ tử đó ngay cả Ngọc Thúy bên cạnh Lương công tử cũng bằng được. Chúc công từ nhíu mày vừa định lên tiếng, nhưng trong lúc nhất thời lại biết nên như thế nào. chờ lời thoái thác, Hạ Ngôn lên tiếng: - Vị công tử này rất đúng, ta mua Trú Nhan Bảo Châu quả là để mình dùng. Hạ Ngôn sở dĩ mua Trú Nhan Bảo Châu chính là bởi vì lực lượng chứa trong Trú Nhan Bảo Châu có trợ giúp đối với việc tu luyện của mình. Nếu phải như thế, chưa hẳn Hạ Ngôn mua Trú Nhan Bảo Châu. - Sao? Lần này ngay cả Lương công tử cũng ngây ngẩn cả người. Vốn muốn móc Hạ Ngôn bên người có nữ tử xinh đẹp nào, cho nên mới Hạ Ngôn mua Trú Nhan Bảo Châu là đề chính mình sử dụng, cũng ngờ Hạ Ngôn thuận miệng liền thừa nhận, hơn nữa bộ dáng dường như có chút tức giận nào. Lần này khiến cho cũng kịp trở tay. - Chẳng lẽ.chẳng lẽ ngươi thích đàn ông? Lương công tử hơi lùi thân hình về phía sau, bộ dáng dường như là muốn trốn Hạ Ngôn vậy. Những lời này vừa ra khỏi miệng quả nhiên tất cả mọi người trong tửu lâu đều nhìn về phía Hạ Ngôn với ánh mắt quái dị. Ngay cả Ngọc Thúy bên cạnh Lương công tử kia cũng nhíu mày. Hạ Ngôn cũng ngẩn người, lập tức cười khổ chút vấn đề này cũng dễ trả lời. Nếu phản bác dường như cũng có chút ổn, nếu phản bác vậy chẳng phải thừa nhận mình chính là.