1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Liệp Giả Thiên Hạ - Na Thì Yên Hoa (Q3 - C70)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: ngày này


      Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh.

      Phó bản 50 người.

      Đến nay, thông qua phó bản chỉ có 2 công hội.

      là Đại Đường. Hai là Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.

      Nghe Thiết Huyết Chiến Qua và Lang Tộc đến cửa của Lão Tam, vậy bao lâu cũng thông qua phó bản này.

      Ngay lúc các công hội vẫn tập trung đẩy mạnh tiến độ thông qua phó bản, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước cư nhiên đoạt đến hai Ngũ giáp chỉ trong hai ngày. Điều đó tạo thành áp lực rất lớn cho công hội khác, đặc biệt sáng sớm hôm nay, phó bản Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh vừa mở ra, kênh Thế giới liền xuất comment.

      Mạch Thủy Thâm: “Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh tuyển các vị ông chủ, 30 vạn kim tệ/lần, tất cả trang bị thu được đều thuộc về cố chủ, ai muốn nhắn tin cho tôi. trước, ngày chỉ nhận người.”

      Game thủ chơi Vận Mệnh, có thể cái gì cũng thiếu, nhưng người thiếu tiền nhiều. Từ khi game khai thông chức năng hoán đổi tiền tệ giữa và ảo, có rất nhiều tập đoàn tài chính tham gia, càng đừng đến hàng chục hàng ngàn phú nhị đại đôi tiền vào đây.

      Đối với quần thể phú nhị đại, nếu tập trung đầu nhập vào đoàn đội như Thiết Huyết Chiến Qua, bọn họ càng thích theo Kim đoàn. Chỉ cần tiêu chút tiền, có thể đổi lấy nguyên bộ trang bị, nó sảng khoái hơn việc theo đoàn đội vào phó bản nhiều lần mới nhận được trang bị rác nhiều.

      Đương nhiên, phó bản lần thể thu thập hết toàn bộ trang bị. Dù mới làm được 10 lần thu thập xong, cũng cần đến 300 kim tệ. Trong mười ngày mà kiếm được chừng ấy, tuyệt đối có lời.

      Thế nên, lúc Mạch Thủy Thâm vừa dùng loa thông báo kênh Thế giới, kênh mật của lập tức bị hàng loạt tin nhắn truyền đến. Mà 30 vạn cứ như nước nâng thuyền tăng đến 50 vạn. Lúc giá đạt đến 60 vạn, Mạch Thủy Thâm tiếp nhận giao dịch với game thủ tên là XXX.

      Theo quy định lâu nay của game thủ tự quy ước, trước khi vào phó bản, ông chủ phải đặt cọc nửa tiền số tiền họ ra giá, để làm phí hoạt động cho toàn đội, đợi đến lúc thông qua phó bản trả tiếp phần còn lại.

      Hôm nay, ngày kì diệu.

      Ngày này, lần đầu tiên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đánh Kim đoàn, tất cả đoàn viên đều kích động. Căn cứ hiểu biết của Mạch Thủy Thâm với game thủ thông thường trong game, đa số bọn họ sống ở đời được như ý, giờ vào chơi game còn kiếm được chút tiền tiêu vặt, ắt hẳn rất thỏa mãn. Thê nên lúc Mạch Thủy Thâm cho mọi người biết giá của lần đánh Kim đoàn này là 60 vạn, chỉ cần đánh qua, trừ ít phí dụng, trừ thêm phí hoạt động vì công hội, mỗi người có thể nhận khoản 5 ngàn kim tệ khiến họ hưng phấn cực kỳ.

      Dựa theo tỷ lệ tiền tệ bây giờ, khoảng 1:5, tức là 5 ngàn kim tệ bằng 1000 nhân dân tệ. Tiền lương tháng bây giờ hơn 1 vạn, vậy mà chỉ cần đánh qua phó bản nhận được đến 1000, so ra còn thoải mái hơn làm, cũng kiếm được nhiều hơn. Vì thế ai cũng xoa xoa tay, đợi đến lúc thể thực lực của mình.

      ngày này, đồng dạng cũng là ngày kỳ diệu với Đại Đường.

      Trừ lần đầu tiên may mắn thông qua phó bản, biết do vận khí hay phối hợp, cư nhiên lại bó tay ở cửa thứ ba, liên tục nhiều lần đều thông qua, áp lực tăng vốn lớn. Hơn nữa, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước còn thuận lợi thông qua phó bản cầm hai Ngũ giáp càng khiến họ buồn bực. Đặc biệt, hôm trước bọn họ còn bị Công Tử U giảo hợp trong trận chiến với Lang Tộc làm cho thất bại thảm hại, bọn họ tuyệt đối bao giờ thích nổi công hội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.

      Cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, cũng thể đủ.

      Ngay bây giờ, cái đinh trong mắt ấy mở Kim đoàn ngay phó bản bọn họ bó tay. Điều này khiến tâm tình game thủ trong Đại Đường nóng như lửa đốt, sao có thể tức giận.

      Tuyết Quang Liễm Diễm thầm oán trong kênh công hội: “Chơi kiểu gì đây, đám điên khùng, Hội trưởng chỉ biết kiếm tiền, Phó Hội trưởng chỉ biết đánh lén con , rất muốn nhìn thấy cảnh tượng cả đám rác rưởi này quỳ xuống cầu xin chúng ta.”

      Mỗi công hội đều có vài nữ game thủ nổi bật, ví như Khổng Tước Lam của Thiết Huyết Chiến Qua, ví như Tuyết Quang Liễm Diễm của Đại Đường. Vì gia nhập Đại Đường sớm, lại được coi là Mục sư chủ lực, hơn nữa còn treo avatar mặt mình diễn đàn, vốn đẹp nên được vào ban quản lý trong Đại Đường, hầu hết những ai trong Đại Đường mở kênh công hội đều có thể nghe thấy giọng của , khiến cho danh vọng của tăng cao.

      Tuy giờ game online thông dụng, game thủ nữ cũng tăng nhiều, bao giờ xuất việc game thủ nữ còn hiếm hơn cả bạc trắng nữa. Trước kia, dù ít nhưng nếu nữ game thủ đó chỉ cần có chút nhan sắc liền có thể nổi tiếng, bọn họ đều được ít người ủng hộ cho riêng mình.

      Lại càng đứng đến Tuyết Quang Liễm Diễm, là nữ game thủ có danh vọng cao trong công hội. oán giận của hồng nhan tất nhiên làm tăng nội tiết tố của ít giống đực.

      Vì thế sau câu của Tuyết Quang Liễm Diễm, mấy tên Lăng Đầu Thanh ở Đại Đường đến phó bản Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh, thấy người của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, liền giết. Hôm nay, game thủ của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đến tập trung phó bản đều là tinh . Bọn họ chẳng những phối hợp tốt, trang bị cũng sai, đột nhiên bị đánh, tự nhiên thể chống trả, vừa đánh vừa hỏi nguyên nhân tại sao.

      Miệng Lăng Đầu Thanh cũng tiện, đánh liền đánh , đánh xong chạy trốn, người ta còn có thể liều mạng đuổi theo sao? Thế mà mấy tên này còn đáp lời lại: “Tôi đánh bọn rác rưởi Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đấy, sao?”

      Bị gọi là rác? Có lẽ chẳng ai bằng lòng.

      Bọn họ vừa thế, thành viên trong Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước vốn tức giận lại càng tức thêm, nhờ nhiều người lại có trang bị tốt, từ từ xử lí hết bọn Lăng Đầu Thanh.

      Mấy tên Lăng Đầu Thanh này sao có thể bỏ qua dễ dàng như thế? Lập tức thêm mắm thêm muối kể lại toàn bộ câu chuyện trong kênh công hội, hận cũ hận mới cộng vào thể, tâm tình mỗi người kích động cực, hận thể trực tiếp giết chết toàn bộ người của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước. Lúc này, Hắc Dạ Thanh Thiên online, làm chủ mọi chuyện đương nhiên là Từ Từ Phi Vân, tuy kiêng kị Công Tử U biết bí mật của mình. Có điều giờ phải là lúc vì chuyện cá nhân mà làm ảnh hưởng đến đại cục. biết, nếu bỏ qua giải quyết việc này, có lý do chính đáng gì để giải thích với mọi người cả.

      Đành phải lén hỏi Công Tử U có xuất ở đó , xác nhận có xong, liền dẫn theo nhóm người đến phó bản Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh.

      Có điều, thời gian khớp, lúc bọn họ tới nơi, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước giành thắng lợi xong và mang theo ông chủ vào phó bản rồi, vừa tiến phó bản phải mất mấy tiếng đồng hồ để chờ. Đại Đường hụt tay ở phó bản, sao có thể từ bỏ ý định, liền phân tán ra, đuổi giết toàn bộ game thủ Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước quanh đó.

      Đây là phó bản khiến Mạch Thủy Thâm phải lo lắng nhất. Bên này bọn họ tổ chức Kim đoàn đánh phó bản. Bên kia, Đại Đường lại giết người trong công hội . Bất kể là danh nhân hay là tiểu hào, ai cũng tha, điều này khiến vô cùng tức giận. Cuối cùng, đành ra lệnh: “Tất cả mọi người về Trụ sở công hội, cần luyện cấp, cũng cần làm nhiệm vụ, chờ Đoàn tinh ra phó bản giải quyết việc này.”

      Lúc này, các thành viên của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước trong phó bản cũng nghẹn uất, việc này là gì đây? Bọn họ đều biết giờ ra tiếp tục quyết chiến hồi, nhưng ai luống cuống cả, thậm chí có rất nhiều người kiềm chế được muốn rời phó bản ngay. Nhờ thế, phó bản lần này đánh quá thuận lợi, ông chủ XXX mừng rỡ đến độ miệng cứ giương lên ngừng, tuy giết chết 3 con Boss chỉ nhận được 2 trang bị, nhưng và Bạch Mạch ước định xong thời gian ngày mai phó bản tiếp, thậm chí cũng trả luôn tiền đặt cọc cho lần tới.

      Bởi vì người trong Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước gặp chuyện, ai muốn nán lại thêm nữa, để mình XXX tự thu thập trang bị, tất cả ra phó bản.

      Bên ngoài quả nhiên có mai phục, vừa thấy có người ra phó bản, lập tức quăng các loại kỹ năng oanh tạc. Tuy mỗi người trong Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đều uống thân dược nhưng vẫn có mấy chức nghiệp da mỏng lượng máu thấp tử vong.

      Hỗn chiến mở màn.

      Tinh của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước nhiều, có điều nhân sổ tuyệt đối ít. Bởi vì tràng biểu diễn tuyệt vời ở hoạt động Vũ Long, cộng thêm tồn tại của Công Tử U, nên người gia nhập Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước vượt mức 1000, trừ hơn 100 game thủ cuộc sống, có thể xuất đầu chiến đấu cho Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước cũng 1000.

      Mạch Thủy Thâm ra phó bản, vừa chỉ huy đoàn đội tại và ít game thủ của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước còn trụ lại được đến giờ, vừa triệu tập game thủ trú tại Trụ sở Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.

      ra người chơi game, chỉ cần lựa chọn chức nghiệp chiến đấu, trong lòng ít nhiều cũng có chút hiếu chiến, vừa nghe công hội mình bị ức hiếp, tất nhiên phải ồ ạt lao về đây.

      Lúc đầu hỗn chiến chênh lệch lắm, dù sao quần chiến kiểu này chỉ cần so ai sống lâu nhất là được. Song phương đều mở trạng thái giết hại, cứ 10 lần chết trong trạng thái này rớt 1 cấp. Trang bị ngẫu nhiên cũng bị rơi.

      Đổi mới của loại chết kiểu này vừa được bổ sung lúc đầu năm, vì điều chỉnh hỗ động của game thủ, có điều chỉ làm giảm được cá nhân công kích nhau, còn quần chiến lại gia tăng đáng kể.

      có trận chiến kéo dài đến vĩnh viễn, cũng có bất cứ công hội nào muốn đánh trận chiến vô nghĩa, đặc biệt Đại Đường hôm qua vừa mới hao tổn lớn càng muốn phí thêm tinh lực.

      Chính ngay vào thời khắc này, yếu tố quyết định thắng bại của cả trận đấu đến.

      Bạo Phong Tuyết giáng từ trời xuống trong phạm vi rộng, đánh vào người hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, xung quanh nhất thời chỉ còn những con số đỏ tươi như máu......



      Lăng Đầu Thanh [愣头青] :

      Lăng Đầu Thanh, là từ chúng ta thường dùng trong đời sống, về người nào đó làm việc có đầu óc, hoặc động não, chưa bao giờ phân tích, phán đoán tình hình nội dung, tính chất, đúng sai, phải trái vân vân của việc hành động mù quáng, hậu quả, bởi vì phương pháp hành động mẫu thuẫn với tình hình phát triển của việc, cuối cùng vấn đề đáng để mắt tới thành ra vấn đề lớn hậu quả nghiêm trọng, chuyện tốt biến thành chuyện xấu.

      [ Nghe đồn là do ] : Tên đầy đủ của Lăng Đầu Thanh là Bách Hưởng Thiên Túc Trùng, cũng là Thổ Long, là quái vật khó thấy được trong truyền thuyết địa phương, tả nó giống như con rết có nhiều chân, màu xanh biếc, lại to lớn vô cùng, cái đầu to cỡ nắm tay của người trưởng thành. Hễ thấy cái gì là tấn công liền, cho nên người ta gọi nó là Lăng Đầu Thanh, ở nông thôn đồn Lăng Đầu Thanh lớn rất chậm, từ thời thơ ấu đến thời kỳ trưởng thành cần tận mấy trăm năm.

      [...]

      Có điều nó là vì màu sắc cơ thể cùng với cái tên Lăng Đầu Thanh do tập tính thấy người là cắn lại được sử dụng rộng rãi để chỉ người tính tình nóng nảy, phân biệt phải trái.
      139B.Cat thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30: Đánh chết.


      Pháp sư công kích mạnh mẽ nhưng sinh mệnh lại yếu ớt.

      Đứng trong phạm vi công kích của nhóm Pháp sư, bạn phát , bất kể chức nghiệp có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa, sinh mệnh đều gặp phải nguy hiểm.

      Pháp Sư hệ Băng tốc độ chậm, Pháp Sư hệ Hỏa lực sát thương kéo dài, Áo Thuật Pháp Sư Dps siêu cao. Nếu gom ba loại Pháp Sư này cùng chỗ, dù thuộc chức nghiệp gì, bạn đều cảm thấy chính mình vô năng. Càng đừng , công hội lão làng như Đại Đường, thứ bao giờ thiếu nhất chính là người, bọn họ cứng đối cứng với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước được khoảng thời gian, phát tuy Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước ít người nhưng tốc độ cực nhanh, thường xuyên dễ dàng phá vỡ đội ngũ của Đại Đường, điều này khiến cho Đại Đường rơi vào thế cực kỳ bị động.

      Đặc biệt, sau khi Hắc Dạ Thanh Thiên login, biết tin về cuộc chiến, lập tức chỉ huy cả quân đoàn Pháp sư quét sạch Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.

      Cá nhân Hắc Dạ Thanh Thiên muốn xung đột với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước cùng Công Tử U. Nhưng sau trận chiến với Lang Tộc, có thể nhận định rằng: Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước và Lang Tộc đạt thành hiệp nghị đồng minh. Hơn nữa hôm qua Công Tử U làm chật vật đến vậy, trong lòng vốn sớm giận giữ. Nay lại muốn tranh đấu cùng Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, trước chưa bàn đến nguyên nhân là gì, lúc này đây quyết thể bại.

      Cho nên, lúc vung tay mình lên, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tổn thất thảm trọng.

      Thành viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bị kích có lực chiến mạnh mẽ oanh tạc, lập tức tan rã, nhưng vẫn có rất nhiều người chạy thi về chiến tiếp, đương nhiên kết quả vẫn là nằm thi, tình huống như vậy cứ giằng co mãi. Cuối cùng vì tránh để mọi người tổn thất thêm, Bạch Mạch đành phải dặn dò với quản lí mấy câu, rồi logout tìm Diệp Từ .

      ra, muốn làm việc gì đều cần Diệp Từ giúp đỡ, Diệp Từ có việc của em ấy, công hội là công hội, thể cầu Diệp Từ phải gắn chặt với công hội bất cứ lúc nào được. Nhưng tình huống hôm nay, nếu tìm được biện pháp khác chắc chắn tìm Diệp Từ rồi.

      Trước khi Bạch Mạch quyết định tìm Diệp Từ, kỳ Chiến Thiên Hạ và Linh Độ Gian đều pm , muốn phái người đến giúp nhưng Bạch Mạch đồng ý. Đối phương là công hội lớn, Bạch Mạch biết bọn họ giúp đỡ chỉ vì nể mặt Diệp Từ. Nếu lúc này đồng ý, biết bao giờ mới trả lại được phần nhân tình này. Trừ khi bây giờ Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đủ mạnh để sánh đôi với bọn họ. Nếu , Bạch Mạch tùy ý loạn dùng mối quan hệ đó.

      Bạch Mạch là người nghiên cứu triệt để ngành tâm lý học, cũng là người vô cùng cẩn thận. Việc hôm nay, cân nhắc kỹ lưỡng, đến tình huống bất đắc dĩ nhất, tuyệt đối thể vì nhờ vả bọn họ mà để công hội mình rơi vào mâu thuẫn nội tại của các công hội lớn đó.

      Thế nên mới cần bàn bạc thêm với Diệp Từ.

      Đáng tiếc, từ ngày Diệp Từ với tới công hội mấy ngày, hoàn toàn thể liên lạc với . Nếu phải xác nhận vẫn còn trong game, tin chắc con bé chết tiệt này lêu lỏng đâu đó rồi.

      thể liên hệ trong game, Bạch Mạch đành phải logout tìm Diệp Từ. đương nhiên biết đây là việc nên làm nhất, rời tạo thành đả kích rất lớn cho những hội viên trong công hội nằm thi đất kia. Vì thế, nhờ các quản lý trấn an cảm xúc của mọi người, cũng chỉ logout khoảng mười phút, rồi login.

      Logout, Bạch Mạch lập tức chạy vào phòng Diệp Từ, nhìn máy game, công tắc bên trạng thái ‘ login’. thở phào nhỏm, tiếp theo bắt đầu gõ vào khoang máy. Máy game này là thành quả của công nghệ cao, chỉ cần bị chạm cũng cảnh báo ngay với game thủ, nên mất nhiều thời gian, Diệp Từ liền mở máy game ra.

      Diệp Từ hiểu con người của Bạch Mạch, thông báo với mình có việc cần làm. Vậy, nếu phải là việc quan trọng, tuyệt đối tới làm phiền . Thế nên, chẳng thèm hỏi tình hình cụ thể, chỉ login ngay.

      bản đồ Vịnh kho báu, Phinney còn đứng bên cạnh , có lẽ ông tự về phòng mình và chờ Diệp Từ đến giao nhiệm vụ rồi. Có điều, giờ Diệp Từ còn thời gian về giao nhiệm vụ, phải xử lý xong xuôi chuyện bên kia, rồi mới có thể trở lại nơi này.

      lập tức sử dụng Hồi Thành Thạch, khắc sau liền về Thành Hồng Hồ. Mới đặt chân lên Thành Hồng Hồ, nhận được tin nhắn từ Bạch Mạch. kể tóm tắt toàn bộ việc cho Diệp Từ, nghi hoặc hỏi: “ cũng chẳng biết Đại Đường nghĩ thế nào, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đâu có thù oán gì với họ, sao lại xuất việc này?”

      Diệp Từ hừ lạnh tiếng, tuy nguyên nhân vì sao trận chiến diễn ra. Có điều nghĩ, việc tham gia vào trận tranh đấu của Lang Tộc với Đại Đường hôm qua, có lẽ là trong những nguyên nhân chính . Vì thế chút khách khí nhắn hai chữ cho Từ Từ Phi Vân: “Lui binh.”

      Điểm yếu của Từ Từ Phi Vân nằm trong tay Diệp Từ, tự nhiên dám làm càn với , lộ vẻ khó xử: “Công Tử U, chuyện hôm nay phải chủ ý của tôi. Là Tuyết Quang Liễm Diễm xúi giục, giờ đến nước này rồi, tôi bó tay......”

      Diệp Từ lười nghe lảm nhảm mấy lời vô nghĩa, dù biết bây giờ Từ Từ Phi Vân quả chưa có đủ thực lực để quản lý toàn bộ công hội, nhưng nó cũng thể khiến nguôi giận. Vì thế nghe thêm bất cứ tin mật nào nữa, trực tiếp thông qua chỗ Truyền Tống Sư đến bản đồ gần phó bản Phế Tích Rét Lạnh.

      Ra chỗ truyền tống, đập vào mắt là đống thi thể rải rác hỗn loạn đất, trong kênh bản đồ lại ầm ỹ vô cùng. Người của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước chịu đứng lên, Đại Đường càng thể cưỡng chế bọn họ sống lại. Vì thế tất cả bọn họ vây quanh thi thể hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, rồi hai bên bắt đầu khẩu chiến.

      Chiến đấu đến giai đoạn khẩu chiến, cơ bản bước vào bế mạt. Người thường xuyên chơi game đương nhiên biết quy luật này, cho nên ít game thủ trong Đại Đường lùi lại. Có điều càng nhiều game thủ vẫn vây chặt quanh Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, vây chết Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bọn họ tuyệt đối cam lòng.

      Diệp Từ Tiềm Hành suốt đường, nhanh chóng đến ngọn núi bên cạnh phó bản, địa thế nơi này dốc, nhưng lại có thể quan sát toàn bộ chiến trường. nhìn quanh, phát quanh đây có game thủ của Đại Đường, vì thế liền thoát khỏi trạng thái Tiềm Hành, rồi nấp sau tảng đá. Lấy boom trong túi ra, may , sau khi rời khỏi Tu Đạo Viện có cơ hội sử dụng nó lần nào, giờ có nơi để thể công dụng.

      Châm lửa, Diệp Từ đôi quả boom đen xì vào nơi đông người nhất, cũng là nơi Pháp Sư tập trung dày đặc nhất.

      “Vật gì rời xuống đấy?”

      “Nó là cái quái gì?”

      “Hình như là boom.”

      “A!! Boom!!!!!”

      Game thủ trong Đại Đường nghị luận mấy tiếng, lập tức thi nhau tản ra, có điều...... Lúc nhiều người cùng chạy trốn ắt hẳn xuất rất nhiều vấn đề, phải đẩy tôi, chính là tôi đạp . Tóm lại, quang cảnh hỗn loạn, mấy ai chạy thoát.

      Mấy giây sau, chỉ nghe thấy tiếng nổ lớn, dưới đất bị oanh thành hố rộng, dưới hố ấy chôn đầy thi thể game thủ Đại Đường.

      Lần này quả có rất nhiều game thủ Đại Đường tử trận: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế này?”

      Lòng người khi bối rối rất khó khống chế. Quả boom xuất bất ngờ, dù là công hội được huấn luyện chuyên nghiệp như Đại Đường cũng trở tay kịp. Trong kênh công hội, Hắc Dạ Thanh Thiên luôn bảo mọi người phải bình tĩnh, chỉ là hiệu quả lớn. Điều này khiến khá tức giận, lúc này Từ Từ Phi Vân pm riêng với :“Hắc Dạ, Công Tử U đến đây à?”

      Tất nhiên, Từ Từ Phi Vân thể khẳng định xuất của Công Tử U với Hắc Dạ Thanh Thiên. ấy chẳng những xuất , hơn nữa còn pm riêng cho . Nếu đặt mình vào vị trí của Từ Từ Phi Vân, ai cũng muốn Hắc Dạ Thanh Thiên biết mình và Công Tử U từng có khúc mắc. luôn che dấu rất tốt, nhưng bà tám Tuyết Quang Liễm Diễm suýt nữa khiến bại lộ bí mật đến mấy lần. Giống như việc của hôm nay, vẫn chưa tìm được lí do để giải thích cùng Hắc Dạ Thanh Thiên, lỡ chuyện kia bị lộ ......

      Từ Từ Phi Vân lắc lắc đầu, đánh chết , cũng chẳng dám tưởng tượng hậu quả nếu như chuyện ấy bị lộ. biết quan hệ của và Hắc Dạ Thanh Thiên biến thành dạng gì nữa.

      Mới nghĩ đến đó, bắt đầu chán ghét Tuyết Quang Liễm Diễm.

      Hắc Dạ Thanh Thiên nghe Từ Từ Phi Vân , hơi hơi giật mình, ra có chút kiêng kị Công Tử U. phải vì người nọ có chỗ đáng giá gì, dù có mạnh đến đâu vẫn là cá nhân mà thôi. Thứ để ý, chính là trận chiến hôm qua, có lẽ cột Công Tử U vào cùng thuyền với Lang Tộc. Lúc này Lang Tộc cũng tham gia, vậy Đại Đường nhất định phải thương cân động cốt.

      Ngay lúc ngẩn người, chỉ nghe thấy tiếng rít cắt ngang khí mà đến, tiếp đó mấy tiếng vèo vèo vang lên và rồi mưa tên bay xuống.

      Đây là kỹ năng biến thái đến mức nghịch thiên.

      Vốn là kỹ năng của cấp 60, dù ở cấp 60 đến tận 100 cũng ít khi có thể trông thấy kỹ năng có đẳng cấp cao như vậy. Càng đừng nhắc đến, cấp bậc phổ thông giờ của mọi người mới khoảng 25, càng khiến người khác “ rét mà run”.

      Vốn lúc nãy bị boom oanh chết, game thủ Đại Đường rơi 50% máu còn chưa kịp buff lên, nay lại gặp phải cơn mưa tên, người ngã xuống càng nhiều.

      Mọi người rối loạn, đâu đâu cũng tìm đầu sỏ gây ra vụ này. Hắc Dạ Thanh Thiên chỉ cảm thấy bóng đen lướt qua trước mắt, rồi con Bá Vương Long cực lớn xông vào nơi dày đặc game thủ, Chấn Động liền đánh rơi mảng người. Tiếp đó, sau lưng nó lại xuất trận mưa tên như lúc nãy......

      Đây là kỹ năng gì? Đây là thực lực loại nào? Công Tử U rất mạnh, ai cũng biết điều đó, nhưng lúc đối mặt trực diện với mạnh mẽ này, lại khiến người khác cảm thấy rét mà run.

      “Công Tử, tọa độ của là gì? Tôi mới biết tin Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước chiến với Đại Đường, tôi lập tức tới ngay.” Ngay lúc Diệp Từ mặt đối mặt với Hắc Dạ Thanh Thiên, tin nhắn mật của Kinh Ca Công Tử bay đến bên người Tử Diệp Từ.
      139B.Cat thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: Lui.

      cần phiền phức vậy đâu, việc này tôi có thể tự mình xử lý.” Diệp Từ nhìn Hắc Dạ Thanh Thiên chằm chằm, trong khi trả lời Khinh Ca Công Tử.

      Khinh Ca Công Tử cứ cảm thấy có chút ổn, nên tiếp: “Tôi cứ cảm thấy, việc này tôi ra mặt có chút có đạo lý, Đại Đường làm phiền bọn , nhất định có liên quan đến việc hôm trước.”

      “Sau này có việc tôi nhờ , còn hôm nay hãy để Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bọn tôi tự xử lý là được.” Diệp Từ biết Khinh Ca Công Tử nóng lòng củng cố quan hệ của với Lang Tộc. Nhưng việc hôm nay quả muốn bọn họ nhúng tay vào.

      “Được rồi, nếu xử lý được, lập tức M tôi, tôi bảo đội ngũ tinh chờ sẵn trong thành rồi. “ Khinh Ca Công Tử thấy Diệp Từ định chủ ý, tiện thêm, đành đồng ý cách của .

      Bên này, giọng của Khinh Ca Công Tử vừa dứt, phía kia Thủy Nguyệt Vô Thương và Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa lại phát tin nhắn riêng, bảo là muốn tới giúp đỡ, có điều Diệp Từ cũng uyển chuyển từ chối. ra từ lúc tương phùng Du Du Phi Vân, biết có ngày này, mâu thuẫn của và Đại Đường thể tách ra được. Có số việc dù có thể buông tay, nhưng số người khác lại thể, tình trạng đối nghịch như bây giờ nhất định xuất . Nhưng ngờ, nó đến sớm như vậy.

      Dù sao, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước vẫn công hội đến mức thể nào hơn được nữa, thể chịu nổi kích, muốn liều mạng với Đại Đường chẳng khác gì ‘lấy trứng chọi đá’.
      Có điều muốn gây chuyện, có nghĩa sợ bọn họ. Hôm nay gặp chuyện này, muốn giải quyết triệt để luôn.

      Quyết định chú ý, Diệp Từ cười cười với Hắc Dạ Thanh Thiên phía đối diện: “ ra cũng nhanh , Hắc đại hội trưởng, chúng ta lại gặp mặt.”

      “Cũng phải thôi, Đông Đại Lục lớn lớn, lại tuyệt đối , chúng ta có đúng là có duyên, ngày nào cũng có thể chạm mặt.” Hắc Dạ Thanh Thiên mặc dù bị Diệp Từ công kích mạch, bị chèn ép ít. Nhưng bọn họ dù sao cũng là công hội lớn, năng lực kéo dài rất mạnh, Diệp Từ dù lợi hại đến đâu chăng nữa, bây giờ cũng chỉ là cá nhân, chỉ cần Lang Tộc đến, chẳng cần phải sợ gì .

      “Duyên phận? “ Diệp Từ hừ lạnh, sau đó chuyển qua kênh mật: “ cảm thấy đây là duyên phận sao? Tôi lại thấy khác cơ đấy.”

      Hắc Dạ Thanh Thiên dừng lại động tác, tự nhiên nghe ra ý trong câu của Diệp Từ. Có điều, biểu cảm đổi, giả vờ hiểu: “Hả, thế có ý gì, tôi lắm.”

      “Hôm qua, tôi muốn giúp ai, nhưng có số người trong công hội lại khinh người thái quá. “ Diệp Từ muốn vòng vo với ta, trực tiếp .

      Hắc Dạ Thanh Thiên trả lời ngay, chỉ nghĩ kỹ từng chi tiết . Xác , Công Tử U đúng là cưỡi con khủng long của xông qua chiến trường, nhưng nhìn từ phương hướng lẫn tốc độ đều giống đến viện trợ, càng giống người qua đường hơn. Có điều vì sao lại trở về?

      Trầm tư chốc lát, chợt nhớ đến tình hình lúc bấy giờ, tên của người nhảy vào đầu —— Tuyết Quang Liễm Diễm.

      Tuyết Quang Liễm Diễm mắc bệnh công chúa, việc này bản thân cũng , có điều bình thường chỉ giới hạn trong công hội thôi, có vẻ đối với người cũng như việc trong công hội khác hề xuất việc ấy năng lỗ mãng hay thậm chí có những hành động làm càn như vậy. Vậy vì sao lúc đó ấy lại nhắm vào Diệp Từ? Còn có, nguyên nhân mở đầu của chuyện hôm nay rốt cuộc là gì?

      Suy nghĩ lúc, trả lời Diệp Từ bằng mấy tiếng cười trừ, vừa lập tức mở kênh công hội ra hỏi tâm phúc của mình nguyên nhân gây ra chuyện hôm nay. Sau khi biết được chân tướng, càng nghi hoặc, rốt cuộc Tuyết Quang Liễm Diễm và Công Tử U từng gặp phải chuyện gì, mà ấy cứ năm lần bảy lượt túm lấy Diệp Từ tha?

      Mặc kệ thế nào, Tuyết Quang Liễm Diễm cũng là người nhà, còn Công Tử U lại là người ngoài, trong lúc chuyện Hắc Dạ Thanh Thiên tự nhiên thể “thân sơ có khác”.

      “Công tử, là đại thần, Tuyết Quang chỉ là Mục Sư nho , thao tác cũng kém cỏi, cần gì phải đẩy hết toàn bộ việc lên thân nhắn như vậy?”

      “Phải ? “ Diệp Từ cười lạnh vài tiếng: “Tôi thấy Hắc đại hội trưởng muốn tìm tôi tính sổ, chi bằng dọn sạch nội bộ của mình trước tốt hơn.” xong ánh mắt của lướt qua qua Hắc Dạ Thanh Thiên chuyển đến người Mục Sư đứng phía sau . đó, biết rất . Đó chính là dây dưa với Hắc Dạ Thanh Thiên và Du Du Phi Vân —— Nhất Lộ Tiềm Mộ Hướng Vãn.

      Mặc dù Diệp Từ muốn quản chuyện riêng của người khác, nhưng trong tình huống địch mạnh ta yếu kiểu này, có vẻ lấy chuyện này ra để giải quyết cũng được.

      Nghĩ tới đây, nhếch mép, lộ lạnh lùng: “Còn có... Trước lúc muốn dũng xông lên chiến đấu, chú ý hậu viện của mình có cháy nhà hôi của hay rồi hẵng hay, hoặc là hậu viện của có thuộc dạng ‘tường lý khai hoa tường ngoại hương’.”

      đến nước này, gần như làm mọi chuyện, Hắc Dạ Thanh Thiên thể hiểu, nét mặt của đột nhiên thay đổi, quay đầu nhìn Nhất Lộ Tiềm Mộ Hướng Vãn đứng bên cạnh mình. Người nọ hơi giật mình, thấy sắc mặt xanh sao của Hắc Dạ Thanh Thiên liền kinh hoảng hỏi: “Sao vậy?”

      Hắc Dạ Thanh Thiên hít thở sâu, lập tức quay đầu về cười lạnh với Diệp Từ: “ cho rằng, chỉ thế, dùng kế chia rẻ này có thể khiến tôi tin tưởng sao? là buồn cười quá.”

      Diệp Từ tức giận, lường trước thế. Nghĩ đến việc hôm nay dễ xử lý, thậm chí chuẩn bị xong, phải tìm Khinh Ca Công Tử đến giúp đỡ.

      có lửa làm sao có khói, trước ngày hôm qua tôi và vốn là người lạ.”

      “Hội trưởng ~! Giẫm hết thi thể của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước!”

      Hội viên Đại Đường thấy Hắc Dạ Thanh Thiên và Diệp Từ vẫn luôn chuyện riêng với nhau, sớm nôn nóng chịu nổi rồi, bọn họ khua tay múa chân sau lưng Hắc Dạ Thanh Thiên, ngừng rống giận. Hắc Dạ Thanh Thiên híp mắt lại, quyết định được chủ ý. Giờ lòng loạn cực, nếu như lời lúc nãy của Diệp Từ ảnh hưởng đến , chính là giả. xác nhận của Diệp Từ, khiến lòng tin luôn vững chắc của giống như trận động đất, chỉ trong giây lát hoàn toàn nứt vỡ, biết khe nứt này có thể sửa chữa như lúc ban đầu chưa từng nứt ra hay .

      bối rối này khiến thể đưa ra quyết định chính xác.

      “Hắc đại hội trưởng, lưu cho người khác con đường sống chính là để lại con đường sống cho mình. Giờ muốn liều mạng, rốt cuộc đây là thù oán của ai? “ Mặt ngoài Diệp Từ cười cười nhưng chỉ có mình biết , dù tỏ ra bình tĩnh, trong lòng lại khẩn trương vô cùng. Nếu lúc này Hắc Dạ Thanh Thiên chỉ cần kiên trì chút nữa, chỉ sợ đành lưu thân nơi này.

      Hắc Dạ Thanh Thiên vốn chắc chắn, nay nhìn thấy nụ cười cổ quái của Diệp Từ, thậm chí còn tưởng tượng ra cảnh tượng binh mã của Lang Tộc sắp chạy đến tới nơi rồi.

      Luôn suy xét mãi, giơ tay lên, có chút chật vật: “Lui!”

      “Hội trưởng!”


      "lui"
      139B.Cat thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 32: Hồng Môn Yến (1).

      Mặc dù Đại Đường vẫn có rất nhiều người cam lòng, nhưng do bọn họ là đoàn đội được huấn luyện hết sức nghiêm chỉnh. Tất cả đều nhanh chóng rút lui, ngay cả thi thể nằm đất cũng chạy thi, mà chọn sống lại trong doanh địa, trực tiếp rời khỏi nơi nhiều thị phi này. Nhất thời xung quanh vắng lặng trở lại. lâu sau, Hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước nhao nhao sống lại tại chỗ, thất chủy bát thiệt (*bảy miệng tám lời) nghị luận việc hôm nay, chẳng qua phần lớn mọi người đều có cùng cảm giác đối với công hội mình, chính là ‘chỉ tiếc rèn sắt thành thép’. ai oán trách Đại Đường thế này thế nọ, khí cũng xem như hài hòa.

      Trong lòng mọi người đều có nghi vấn, tại sao Hắc Dạ Thanh Thiên bỗng nhiên rút lui? Rốt cuộc Diệp Từ gì với ta? Chỉ tiếc, ai dám hỏi, bọn họ chỉ có thể thầm suy đoán trong lòng. Riêng mỗi Bạch Mạch cần bận tậm những điều đó, sau khi sống lại, trực tiếp hỏi Diệp Từ: “Em và Hắc Dạ Thanh Thiên chuyện gì?”

      gì cả.”

      “Vậy sao ta tự dưng rút lui?”

      Diệp Từ chuyển mắt nhìn gương mặt đầy tò mò của Bạch Mạch, thở dài hơi: “Em với ta, em mời Lang Tộc giúp đỡ. " Dù Bạch Mạch tin tưởng lắm, có điều lý do đưa ra có chỗ khả nghi cả, nên đành phải tin.

      Hai người trò chuyện lúc, Diệp Từ định trở về Vịnh Kho Báu giao nhiệm vụ, sau đó logout ngủ. Bạch Mạch cũng biết mấy ngày nay chưa logout lần nào, nên giữ lại nữa, dặn dò phải nghỉ ngơi cho tốt.

      vừa định rời , tin nhắn riêng của Lưu Sướng lại đến: “Tiểu Từ, buổi tối cậu rãnh ?”

      Nghe Lưu Sướng hỏi, Diệp Từ liền biết ấy nhất định muốn hẹn gặp tối nay. Cười khổ, chỉ muốn logout nghỉ ngơi chút thôi cũng chẳng được, biết lại có chuyện gì xảy ra nữa?

      “Có, có điều mấy ngày rồi mình chưa logout game, tính ngủ lúc trước.”

      “Vậy cậu ăn cơm xong rồi hãy ngủ.” Lưu Sướng thở dài hơi, ra muốn ép buộc người khác. Nhưng bị kẹp ở trung gian, thể nào từ chối được, đành phải kể ngọn nguồn: “Đổng và Dịch Thương gọi điện thoại cho mình, hẹn hai chúng ta ra ngoài ăn cơm."

      Diệp Từ nghe xong, hơi giật mình, sau đó cười lạnh : “Hẹn bọn mình ăn cơm, lại bảo cậu chuyển đạt, đều này có chút...”

      “Tiểu Từ, phải lúc trước cũng như thế à? Cậu cần gì phải so đo chứ?”

      “Nếu là lúc trước mình để ý việc này lắm, nhưng bây giờ lại khác, mình đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.”

      Lưu Sướng tự nhiên biết ý tứ trong câu của Diệp Từ. Mấy ngày trước, Diệp Từ cầm video First kill đổi người, biết việc đó, giờ càng hiểu vì sao trong lòng Diệp Từ tức giận. Cuối cùng thể làm gì khác ngoài việc khuyên nhủ: “Bọn họ như vậy, nhất định vì còn mặt mũi nào gặp cậu, cậu bỏ qua cho họ lần này . Hơn nữa, thế nào đây cũng chỉ là game thôi, đừng xem trọng như thế.”

      Nửa ngày trôi qua Diệp Từ vẫn biểu gì, đến lúc tâm trạng tốt hơn chút, mới thở dài. nhớ đến Phương Tô Tô từng kể với lời Tần Sở Nhược , tức giận cũng bị dập tắt. sai, ‘trò chơi là trò chơi, cuộc sống là cuộc sống’. Cuối cùng gật đầu: “Được rồi, lúc nào cậu gọi điện cho mình, mình ngủ lát ."

      Lưu Sướng đồng ý. Lúc này, Diệp Từ sớm còn tâm tình đến Vịnh Kho Báu trả nhiệm vụ, cũng thèm chào mọi người, trực tiếp logout.

      Tắm rửa, mới thiu thiu giường chưa được lâu lắm, cú điện thoại của Lưu Sướng gọi tới vang, thông báo địa điểm. Diệp Từ đứng dậy sửa sang bản thân chút, xuống lầu với bố mẹ, Bạch Mạch và Đàm Phá Lãng tiếng, liền ra ngoài.

      Từ nhà Diệp Từ đến nơi hẹn hơi xa, ngồi xe buýt mất hơn tiếng đồng hồ.

      Chưa xuống xe, thấy Lưu Sướng đứng ở ven đường, thoạt nhìn cũng mới đến.

      Xuống xe, gọi Lưu Sướng, hai người cùng nhau vào phòng. Đó là căn phòng được bao sẵn từ trước.

      Mới vừa vào tiệm cơm, Diệp Từ nghi hoặc rồi, đẳng cấp của cửa tiệm tương đối cao, cây dành dành xếp rất gần nhau, Đổng và Dịch Thương sao lại chọn nơi thế này để mời khách.

      ngây người, nhưng suy nghĩ nhiều, dù sao điều kiện trong nhà của Đổng và Dịch Thương khá tốt, tiền tiêu vặt nhiều hơn và Lưu Sướng là đương nhiên. Có thể mời khách ở đây, hẳn là vấn đề gì. Vì thế cho dù có chút ý kiến với việc mời bạn bè ăn cơm ở nơi cao cấp, cuối cùng vẫn ra.

      Lưu Sướng rất phấn khởi, vừa vừa với Diệp Từ: “Woah, tiệm ăn này sang trọng quá, có vẻ Đổng và Dịch Thương rất có thành ý muốn xin lỗi cậu đấy, cậu tuyệt đối được tức giận.”

      Diệp Từ giật giật môi, gì. Trong lòng ngừng lặp lặp lại, ‘trò chơi là trò chơi, cuộc sống là cuộc sống’, nhất thiết phải đặt chung chỗ.

      Nhưng ý nghĩ ấy chỉ duy trì được khi chưa bước vào phòng. Bởi vì đập vào mắt là hai gương mặt vốn dĩ nên xuất ở đây, là Thiên Sơn Tà Dương, hai là Linh Hào Tỳ Sương. đứng sững ngay bên cửa, tức khắc biết bữa cơm này nuốt trôi. hận bây giờ phải trong game, bây giờ có thể lập tức hỏi Lưu Sướng ‘chuyện này rốt cuộc là sao?’ ở trong kênh mật. Có điều Lưu Sướng chẳng kém là bao, ấy cũng biết việc gì xảy ra cả.

      “Tới rồi à?” Đổng đứng lên, cười với Diệp Từ: “Mau ngồi xuống đây, bọn mình chờ hai cậu lâu rồi.”

      Lưu Sướng gật đầu, mấy tiếng rồi ngồi xuống, ánh mắt Diệp Từ lướt qua bốn gương mặt đối diện, sau đó mới ngồi vào ghế. Việc hôm nay muốn bàn, hơn phân nửa liên quan đến chuyện kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua bị trộm, mặc dù Diệp Từ xác nhận để lộ sơ hở nào, có điều trong lòng vẫn có chút lo lắng. Dù sao phải game, trong game nếu khó chịu liền pk. Nhưng ngoài đời, chỉ là sinh viên năm bình thường, có bố mẹ và người nhà. Thiên Sơn Tà Dương tuyệt đối phải người bình thường gì, nếu xử lý tốt, ắt gặp phải rắc rối lớn đây.

      Sau khi ngồi xuống, Diệp Từ ngẩng đầu, gật đầu với Thiên Sơn Tà Dương và Linh Hào Tỳ Sương, xem như chào hỏi, dù sao cũng từng gặp mặt vài lần.

      “Bên Trái, gọi người mang thức ăn lên , đều tới đông đủ rồi.”

      Dáng vẻ của Linh Hào Tỳ Sương vẫn như cũ, nụ cười tươi rói, nhìn ra tính kế gì. cười với phục vụ viên, bảo họ lập tức đem đồ ăn lên. lâu sau, món ăn được bày xong. hổ là nhà hàng hải sản cao cấp, mỗi món đều rẻ chút nào. Diệp Từ khách khí, cầm đũa liền bắt đầu ăn. tới đây rồi, ăn no có khí lực để đối chọi với bọn họ.

      khí rất náo nhiệt, ai cũng có mục đích riêng muốn đạt được, nhưng mặt lại biểu khác hẳn, vui vẻ nâng ly cạn chén, ăn uống linh đình, chẳng khác gì bạn tốt nhiều năm gặp.
      139B.Cat thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33: Hồng Môn Yến [2]
      Editor: Chiz

      Diệp Từ quyết định chủ ý, tuyệt đối làm người đầu tiên khơi mào chủ đề hôm nay. Nên tuyệt đối chủ động đề ra rủi ro gì, nếu đối phương gì cả, hôm nay coi như được ăn miễn phí hải sản sang quý vậy. Nếu đối phương có lời muốn , lấy ‘bất biến ứng vạn biến’, lấy chiêu đối chiêu.

      Hải sản là loại thức ăn rất ít gặp trong bữa ăn thường ngày của gia đình Diệp Từ, ngày lễ hoặc tết có thể ăn được nó sai, nhà chưa từng mời khách bằng thứ này bao giờ. Vì thế mà cúi đầu, nửa vì để ăn nhanh, nửa để tránh nhìn thấy sắc mặt của Hà Tiêu, kể từ lúc bắt đầu ăn cơm đầu chưa nâng lên lần nào.

      Diệp Từ ăn rất khỏe, có điều lại hề mập, giờ tiêu diệt hơn phân nửa dĩa cua to đùng trước mắt, ngay cả Hà Tiêu cũng phải trợn tròn mặt với loại năng lực này của , Linh Hào Tỳ Sương cứ cười hoài thôi.

      So với Diệp Từ vô tâm vô phế chỉ biết mỗi ăn, Lưu Sướng có vẻ câu nệ chút, cẩn thận đánh giá tình huống tại, tuy đôi đũa chưa từng dừng qua nhưng lại giống Diệp Từ. Đổng ngồi bên cạnh Hà Tiêu hoàn toàn khác hẳn, ngay cả mấy con tôm dĩa trước mặt mình cũng chưa ăn xong, càng đừng đến món ăn khác.

      Diệp Từ lơ đãng nâng mắt lên, trông thấy cách ăn cơm từ tốn của Đổng , khóe miệng lộ ra nụ cười châm biếm. nhớ , trước kia ăn gì bốn người bọn đều điên cuồng đoạt, Đổng tuy ăn khỏe như , nhưng tuyệt đối thuộc phong cách chậm rãi này. Nếu có Hà Tiêu ở đây, biết Đổng có đối với hải sản ở đây ‘gió cuốn mây tan’ hay , nhưng chắc chắn phải dáng vẻ của bây giờ.

      Phải như thế sao?

      Đáng giá ?

      Vì thứ được gọi là ‘tình ’ liền biến mình thành người khác như thế. Nếu đối phương mình, dù thế nào chăng nữa cũng trở thành ưu điểm trong mắt đối phương, làm gì phải giả vờ giả vịt?

      Quả nhiên ‘trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường’, ‘người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê.’

      Chỉ tiếc, Diệp Từ bao giờ ra những lời này nữa. Trước khi tham gia bữa ăn này có lẽ còn có thể, nhưng sau bữa ăn tuyệt đối . Có số việc, nhìn thấu rồi biết bao giờ có thể quay trở lại như cũ, cảm tình bao năm nay cũng thế.

      Hà Tiêu quả nhiên là có việc. tuy ăn, có điều lòng vẫn có chút xao động, bằng chứng chính là tay trái luôn gõ lên mặt bàn, ánh mắt thường xuyên lướt qua người Diệp Từ. Kỳ muốn khuôn mặt Diệp Từ đáp trả chút, ví như sợ hãi, ví như lo lắng, có điều gì cũng có. đó chỉ vùi đầu vào ăn, có vẻ bất cứ thứ gì cũng thể đả động chú ý của .

      Nhớ đến lúc, lần đầu mời ăn cơm, cũng vậy. Chỉ có Đổng , Dịch Thương và Lưu Sướng thân thiện với , còn Diệp Từ cứ vùi đầu ăn mãi, giống như ăn kiểu nào cũng ăn hết mấy món ăn trước mắt. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đợi đến lúc no, chắc chắn nấc lên cái tỏ vẻ no rồi, sau đó chào tạm biệt ra về mất. Hà Tiêu muốn rơi vào thế bị động, vì thế mở miệng : “Lâu lắm chúng ta ngồi ăn cơm cùng thế này.”

      Lời này có vẻ khiến khí xung quanh hơi biến đổi.

      Diệp Từ cúi đầu ăn cũng khỏi nhếch môi, vốn thân thuộc gì, chi đến chữ “lâu lắm”. biểu gì như trước, Đổng và Dịch Thương thấy lời nào, vội chuyển về phía Lưu Sướng: “Mọi người đều bận việc cả, khó được cùng nhau tụ hội lần.”

      Hà Tiêu kỳ rất mong Diệp Từ tiếp lời, nhưng đối phương cố tình điểu , điều này khiến khỏi có chút tức giận. Chẳng qua nhanh chóng kìm nén lại, cười ha ha kèm theo chút châm chọc: “Diệp Từ, đồ ăn trong nhà hàng này tồi , thấy em chưa từng dừng nhai lần nào.”

      Sao Diệp Từ có thể nghe ra ý tứ của , ngẩng đầu nhìn Hà Tiêu, mặt lộ ý cười, tay cũng nhàn, mở ra vỏ cua nữa, đem gạch cua bỏ đưa đến bát dấm trước mặt, chấm , rồi gắp lên bỏ vào miệng, ánh mắt nhất thời híp lại, thoạt nhìn rất hưởng thụ.

      “Trước đây bà nội từng với em, việc hạnh phúc nhất của người nấu ăn chính là trong thấy người ăn ăn sạch toàn bộ đồ ăn mình nấu ra. Lúc nào em cũng cảm kích người tạo ra món ăn, cho nên em luôn gắng sức ăn hết đồ ăn trong bát, hy vọng người nọ có thể nhận ra lòng biết ơn của em. Chỉ thế thôi, còn về hương vị, chỉ cần độc chết người, em để ý lắm.”

      “Đó là thói quen tốt.” Hôm nay, Linh Hào Tỳ Sương có nhiều tâm kế như Hà Tiêu, bữa này chỉ lấy tâm tình người ngoài cuộc đến xem diễn, nghe Diệp Từ , kinh ngạc chút, lời khen cũng lòng.

      Đương nhiên, lời khen đó nhận đến cái liếc mắt của Hà Tiêu.

      muốn vòng vo với Diệp Từ. Trình độ giả ngu của chứng kiến vài lần, muốn lời khách sáo cũng dễ dàng gì, chuyện với việc đơn giản nhất là hỏi thẳng. Làm như vậy, chừng còn có thể nhận được đáp án bất ngờ ngoài mong đợi.

      “Hôm nay mời mọi người ăn cơm, trừ vì tụ hội ra, còn có việc muốn thỉnh giáo Diệp Từ.”

      Quả nhiên, hải sản đắt tiền thể miễn phí, nhìn , còn chưa ăn no, việc cũng tới. Diệp Từ vừa cầm kìm mở càng cua, vừa yên lòng đáp lời: “Chuyện gì?”

      “Em cảm thấy tìm em vì việc gì?” Hà Tiêu dừng chút, hỏi lại.

      Diệp Từ nâng mắt lên, bật cười: “Sao em biết được, chẳng lẽ hai người muốn kết hôn, mời em làm phù dâu?”

      Đây thuần túy là pha trò, nhất thời phá hủy toàn bộ tiết tấu câu chuyện của Hà Tiêu, lại khiến hai má Đổng đỏ bừng, thầm liếc Hà Tiêu cái, sau đó lập tức trừng Diệp Từ: “Cậu gì đâu, đừng lung tung, mình mới bao lớn.”

      Diệp Từ cười khô khốc mấy tiếng, đáp lời.

      Hà Tiêu xấu hổ, nhưng vẫn mở miệng : “Việc kho hàng bọn bị đạo, em biết .”

      “Việc này toàn trò chơi đều biết, em sao có thể biết.” Diệp Từ xong lại nhét thịt tôm hùm vào miệng, vẻ mặt chuyển sang hưởng thụ.

      Hà Tiêu nuốt ngụm nước miếng, nhìn Diệp Từ, từng chữ: “Nếu theo hiểu biết của em đối với trò chơi, em đoán ai làm việc này?”

      Nghe xong lời này, chiếc đũa tay Diệp Từ hơi khựng chút, sau đó nheo lại ánh mắt, dùng ánh mắt bắn ra hàn ý nhìn Hà Tiêu, nhếch mối: “Em thấy Đại hội trưởng Thiên Sơn muốn hỏi ‘việc này có phải do em làm hay ’? ”

      Lời vừa dứt, khí bỗng chốc hạ xuống 0 độ, nguyên cả căn phòng ai dám lên tiếng nữa, cứ như bị nhốt trong hầm băng.
      139B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :