1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Liệp Giả Thiên Hạ - Na Thì Yên Hoa (Q3 - C70)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 24: Người tính bằng trời tính.

      Tục ngữ thế nào? Nghĩ gì thành náy.

      Diệp Từ còn lo lắng nếu Kinh Ca Công Tử mời nhập đội, đột nhiên nhận được tin nhắn mật của người lạ. Hóa ra là Hắc Dạ Thanh Thiên gửi đến, cách chuyện có vẻ hòa hoãn ít:“Công Tử U, có lẽ vài hội viên trong công hội tôi có chút hiểu lầm. Nhưng giờ là việc riêng của Đại Đường và Lang Tộc, nhất thiết phải xen vào, đúng ?”

      Quả là đạo lý đó, quả Diệp Từ muốn dạy cho nhóm người Từ Từ Phi Vân bài học. Có điều, lại có thù oán gì với Hắc Dạ Thanh Thiên, trong thời kỳ mấu chốt thế này, để mình tiến vào ân oán của họ, đáng. Đặc biệt, thân phận bây giờ của chỉ đại biểu cho người, rất nhiều người trực tiếp xem thành Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước. So sánh Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước với Lang Tộc và Đại Đường, chẳng khác gì lấy trứng chọi đá.

      Dù sao việc cần làm bây giờ là mở ra vịnh kho báu, cần phải chen chân vào việc của họ.

      định trả lời Hắc Dạ Thanh Thiên, lại thấy nhóm cận chiến của Đại Đường xông thẳng về phía mình. Điều này khiến hơi sửng sốt, làm trò gì đấy!

      Hắc Dạ Thanh Thiên nhìn thấy Diệp Từ câu như thế kênh bản đồ, từ giọng điệu ấy nhận thấy có mùi vị của nguy hiểm. cau mày, nhìn Từ Từ Phi Vân cách đó xa, trong lòng cảm giác, hiểu lầm giữa Công Tử U cùng Mộc Thanh và Tuyết Quang Liễm Diễm chỉ đơn giản như vậy. Hơn nữa rất hiểu Khinh Ca Công Tử, người nọ tuyệt đối để Công Tử U vô duyên vô cớ xuất , rồi lại vô duyên vô cớ rời . Theo tính cách của Kinh Ca Công Tử, nhất định mượn sức phen. Nên mới phải dùng đến biện pháp này, lập tức nhắn tin riêng cho Diệp Từ.

      Có điều còn chưa đợi được câu trả lời của Diệp Từ trả, chợt nghe thấy tiếng Ỷ Nhân Lam nghiến răng nghiến lợi hô lên:“Công Tử U! khinh người quá đáng! Các huynh đệ, mọi người xông lên với tôi, diệt Thợ săn này trước, đừng để ta bắt tay với Lang Tộc!”

      Nếu Ỷ Nhân Lam chỉ nhắc đến Công Tử U, chỉ sợ ai theo , nhưng kèm theo sau tên Diệp Từ lại là Lang Tộc, nhất thời khiến mọi người tức giận thôi. Thậm chí ít cận chiến buông tha chiến đấu nơi tiền tuyến, theo Ỷ Nhân Lam đánh Công Tử U – người rời xa chiến cuộc từ sớm.

      “Mọi người đều đứng lại cho tôi!” Hắc Dạ Thanh Thiên vừa thấy tình huống này, liền nghẹt thở, tin tưởng câu vừa rồi của mình khiến tâm tư Công Tử U lay động. Thậm chí có thể lập tức rời khỏi chiến trường. Nhưng giờ nếu người bên lên vây công, chỉ sợ tình hình chuyển biến nghiêng trời lệch đất.

      Đáng tiếc Hắc Dạ Thanh Thiên vẫn chậm hai giây. Chỉ hai giây ngắn ngủi, toàn bộ người trong nhóm cận chiến đó xung phong tới chỗ Diệp Từ!

      “Tất cả đứng lại cho tôi! Ai tập kích Công Tử U, trừ 500 Dkp!” Hắc Dạ Thanh Thiên rống to trong kênh công hội, chỉ là dù có cũng trễ, trễ rồi.

      Lời còn chưa dứt, liền thấy mười mấy cận chiến ngã xuống. Bao gồm Ỷ Nhân Lam kêu gào lúc nãy.

      Diệp Từ trước giờ thuộc dạng người ngồi chờ chết, tuy cũng muốn xen vào việc của Đại Đường và Lang Tộc, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc họ ức hiếp , còn phải cười tươi rồi lờ . Mắt thấy cận chiến của Đại Đường xông về phía mình, Diệp Từ triệu hồi Lão Tứ ra lập tức nhảy lên lưng nó, mở kỹ năng Chấn Động.

      Mục tiêu trong phạm vi 30m, toàn bộ bị mê muội, ít chức nghiệp cận chiến có lượng máu thấp trực tiếp ngã xuống đất. Cho dù có lượng máu cao, bởi vì dính mê muội, thuận tiện lấy nỗ cơ, bắn vài mũi tên liền giải quyết hết.

      Diệp Từ vừa giải quyết game thủ đến đột kích mình, vừa đồng ý lời mời của Kinh Ca Công Tử, gia nhập đoàn đội Lang Tộc.

      “Công Tử U, ngưỡng mộ lâu, vẫn là lần đầu tiên gặp mặt.” Kinh Ca Công Tử vốn trông chờ gì việc Diệp Từ tiến vào đoàn đội của mình. Nên lúc Diệp Từ đồng ý gia nhập, vẫn còn kinh ngạc lắm.

      Diệp Từ cười cười: “Cũng vậy.” Giải quyết game thủ bị mê muội cuối cùng, Diệp Từ lập tức chạy về phía của Lang Tộc.

      Nơi đứng là phía sau đội ngũ Đại Đường, tuy rằng là vị trí tốt để tập kích, nhưng nếu bị vây công e rằng bất lợi rất lớn. Đặc biệt bây giờ ít game thủ trong Đại Đường tập hợp lại, muốn vây sát . Cho dù cấp bậc cao hơn mọi người, cho dù Lão Tứ có là sinh vật cấp sử thi nữa. Nhưng voi địch được đàn kiến, nếu cứ dây dưa, chịu thiệt ắt hẳn là mình. Diệp Từ hề suy xét thêm gì, lập tức cưỡi Lão Tứ chạy về phía đội chủ lực của Lang Tộc.

      vừa bôn chạy, vừa trả lời tin nhắn mật của Hắc Dạ Thanh Thiên:“Hắc đại hội trưởng, đây là ‘ muốn xen vào’ mà với tôi sao? Tôi nhường nhịn rồi nhưng lại muốn giết tôi ? Đạo lý gì đây!”

      phải như vậy. Công Tử U, hiểu lầm, hiểu lầm rồi. Đây phải là ý của tôi!” Hắc Dạ Thanh Thiên rơi vào thế bị động, chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng. Đấu với Lang Tộc đủ khiến phiền lòng , nếu giờ thêm Công Tử U, áp lực rất lớn. Cũng phải sợ Công Tử U, mà là con Bá Vương Long lai lịch của , là rất lợi hại, nháy mắt liền giết mấy chục người, lúc nãy chỉ có nhóm người xông lên. Nếu để nó xông vào đám đông, hậu quả cũng biết!

      Chẳng qua trước tình huống hội viên công hội mình cứ hùng dũng xông vào trước mặt Diệp Từ, câu giải thích này của Hắc Dạ Thanh Thiên chẳng có tí ti lực thuyết phục.

      Khinh Ca Công Tử thấy Diệp Từ vì chạy về phía Lang Tộc, bị vô số kỹ năng hoa lệ quấn vào thân , vội vàng hạ lệnh bộ phận vú em buff cho Diệp Từ. Tuy cấp bậc Diệp Từ cao, tuy trang bị Diệp Từ tốt, nhưng chạy từ chỗ Đại Đường sang phía Lang Tộc là việc vô cùng mạo hiểm, nhiều người như vậy liên tục quăng kỹ năng vào người . Cho dù đại đa số là miss, nhưng vẫn có lúc đánh trúng, bôn chạy nhanh, lượng máu chưa bao giờ ngừng rớt, mắt thấy sắp cạn khô.

      May mắn, Kinh Ca Công Tử xem như có nhãn lực, lập tức an bài người giúp chô kéo lượng máu về, Diệp Từ mới thở dài hơi: “Nguy hiểm quá.”

      Hai bên cạnh tranh lại có thực lực ngang bằng, thắng bại quyết định luôn luôn nhờ vào yếu tố .

      Mà trong trận chiến hôm nay của Đại Đường và Lang Tộc, yếu tố đó chính là Diệp Từ. cũng từng suy nghĩ, qua trận chiến này, nhất định tạo thành ảnh hưởng với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước. Nhưng nhịn nổi nửa, muốn đánh trận cho ra trò.

      Diệp Từ xông qua đội ngũ Đại Đường cư nhiên chết, đây xem như tăng thêm đả kích khác cho phần đông game thủ ở Đại Đường. Lang Tộc lại thêm hậu viên, thắng bại nhanh chóng xuất .

      Chiến đấu loại này cần so nhân viên và tài chính, chỉ là nơi luyện cấp nên hai bên xuất ra lực lượng có hạn. Vốn tính đánh nhanh thắng nhanh, nào ngờ Diệp Từ lại xuất vào khoảnh khắc quan trọng đó.

      Rất nhanh, Đại Đường yển kì tức cổ. (Ngừng chiến tranh)

      Đại công hội chiến đấu luôn luôn có vĩnh viễn thắng lợi hay vĩnh viễn thất bại. Hôm nay thắng cũng đại biểu cho việc là người cười sau cùng. Hôm nay tôi thua cũng đại biểu cho việc cả đời xoay chuyển được nghịch cục, nên nhiều người chú ý kết quả của nó. Cho dù trong lòng có bất mãn, hai ba ngày trôi qua cũng quên thôi.

      Chờ Đại Đường khỏi, Kinh Ca Công Tử lập tức add Diệp Từ làm bạn tốt. thanh niên có làn da trắng trẻo, có điều thông qua đôi con ngươi đen lánh lại lộ ra cỗ khí thế ổn trọng. cười với Diệp Từ:“Công Tử U, hôm nay bọn tôi có thể thuận lợi đánh lui Đại Đường, công lao của thể kể.”

      Diệp Từ nhếch nhếch miệng, để tâm lắm lời khen kiểu này:“Tôi vốn chỉ ngang qua, ngờ lại bị vạ lây.”

      Kinh Ca Công Tử gật gật đầu:“Việc hôm nay chỉ là chuyện thường tình của công hội Lang Tộc bọn tôi, nhưng với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước có lẽ có chút ảnh hưởng. Kỳ , trắng ra vẫn là bọn tôi làm phiền , ngại quá.”

      sao. Nếu chơi game, được sợ đánh nhau, cũng được sợ gặp phải mâu thuẫn, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tuy rằng ít người nhưng đều phải ‘nhuyễn quả hồng’.”

      “Sau này Đại Đường làm phiền công hội , nhất định phải thông báo cho chúng tôi biết!” Tuy Diệp Từ như thế, nhưng Kinh Ca Công Tử vẫn thận trọng hứa hẹn.

      Kinh Ca Công Tử có vẻ là người có trách nhiệm. Diệp Từ nghe thấy như vậy chỉ cười cười. Tuy chưa từng nghĩ tới việc nhờ Kinh Ca Công Tử giải quyết phiền toái, có điều làm hội trưởng công hội đứng nhất nhì Đông Đại Lục có thể thể thái độ như vậy đủ để người ta phải kính nể.

      “Được! có lời này của Khinh Ca hội trưởng, tôi khách khí đâu.” Diệp Từ giống như người giang hồ xưa chắp tay về phía Kinh Ca Công Tử, triệu hồi Lão Tứ:“Tôi còn có chút việc, trước nhé.”

      Dứt lời vẫy tay với vài vị quản lý của Lang Tộc, xoay người nhanh chóng rời .

      Trong game, cao thủ này ít khi muốn đắc tội cao thủ khác, bất kể tình hay là giả vờ, cơ bản bọn họ đều muốn duy trì quan hệ bạn tốt, đó cũng là nguyên nhân vì sao trong game chỉ có cao thủ mới quen biết được cao thủ.

      Kinh Ca Công Tử nhìn bóng dáng Diệp Từ xa dần, thở dài hơi, trong lòng thầm có chút tiếc hận. Nếu Lang Tộc bọn Thợ săn như thế, chẳng khác gì như hổ thêm cánh. Đáng tiếc, đời việc như ý mình ít nhất cũng chiếm 8 – 9 phần 10.

      Diệp Từ chạy nhanh, theo trí nhớ xông vào nơi bên cạnh Lam Quang Bãi Biển. Đây là núi đá lớn, bên trải đầy thực vật.

      Đứng bên cạnh núi, Diệp Từ nhảy xuống người Lão Tứ, sau đó lấy bản đồ ra. Góc phía bên phải bản đồ có thiết phiến mấy bắt mắt, lấy mảnh thiết phiến đó xuống. Tuy kiếp trước Diệp Từ chưa từng có thăm dò bản đồ thần bí, có điều xem qua video hướng dẫn. Dù sao đến giai đoạn sau, những thứ quan trọng thế này nhà sản xuất đều công bố cả.

      Nhìn khối thiết phiến hình dạng kỳ quái tay, Diệp Từ hiểu được, đây chính là chìa khóa mở ra Vịnh kho báu!.
      B.Cat thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 25: Hải cảng bóng người.

      ra điểm này có chút logic.

      Theo logic thông thường, khối thiết phiến nọ chẳng to bằng nửa bàn tay. Nếu làm chìa khóa, muốn mở ra bản đồ để thăm dò, có chút miễn cưỡng.

      Có điều đôi khi trong vài tình huống nhất định, mấy loại logic này liền biến thành mây bay. Giống như bây giờ, bức tường đá trước mặt lớn đến thế, lại phải mở ra bằng chiếc chìa khóa kì lạ này. Diệp Từ nhảy xuống khỏi thân Lão Tứ, chẳng chần chờ, trực tiếp tìm tòi lối vào của Vịnh kho báu, vén mở những cây dây leo chằng chịt trước mắt, rồi bắt đầu tìm kiếm bức tường đá.

      Rất nhanh, phát chỗ lõm có hình dáng giống thiết phiến tay .

      Diệp Từ suy xét gì thêm, cầm thiết phiến trong tay trực tiếp ráp vào đó, khác với tưởng tượng của . hề xuất tiếng vang lách cách rồi đá dần kéo ra như trong phim. Mà là hệ thống thông báo với .

      “Bạn xác nhận muốn vào bản đồ -- Vịnh kho báu sao?”

      “Xác nhận.”

      “Bởi vì đây là bản đồ chưa thăm dò, xác suất xuất nguy hiểm chưa khống chế được rất cao, xin hỏi bạn chắc chắn muốn tiến vào bản đồ chưa thăm dò -- Vịnh kho báu ?” Hệ thống khá cẩn thận với việc liên quan đến bản đồ chưa thăm dò, xem từ việc nhắc nhở game thủ, cũng có thể nhìn ra điều đó.

      “Chắc chắn.”

      “Thời gian hạn định thăm dò bản đồ của bạn là 72 giờ. Sau 72 giờ, bất kể bạn thăm dò xong hay chưa, bản đồ vẫn tự động update thành bản đồ bình thường. Chúc bạn may mắn.” Hệ thống cẩn thận giảng giải thời gian và ít hạng mục của việc thăm dò bản đồ cho Diệp Từ, sau đó truyền tống Diệp Từ vào bản đồ ngay.

      Mở bản đồ ra xem tình huống xung quanh luôn là thói quen của Diệp Từ, có điều bây giờ bản đồ chỉ là mảng tối đen, hơi sửng người chút, rồi mới nhớ tới đây là bản đồ chưa thăm dò, nó khác với những bản đồ bình thường. đóng bản đồ lại, bỏ tay vào túi áo, từ đó lấy ra cuộn da dê.

      Đây là bản đồ Vịnh kho báo mà Ketic giúp kiểm định, chẳng qua vị trí bây giờ Diệp Từ đứng có chút tối, xem bản đồ viết gì. Thế nên lại lấy cây đuốc trong túi ra, châm lửa, giờ mới có thể thấy được từng điểm biểu bản đồ.

      “Bản đồ kết nối với địa điểm, xin hỏi bạn có muốn hư hóa bản đồ ?” lơ đãng, hệ thống lại vang lên.

      Hư hóa bản đồ? Từ này cho dù sống lại Diệp Từ cũng thể hiểu được hết toàn bộ hàm ý của nó. suy nghĩ lúc, liền điểm kích lựa chọn. Tức khắc, bản đồ trong tay biến mất, mà trước mặt xuất bản đồ trong suốt khác, trong bản đồ lên dấu chấm tròn màu vàng và dấu chấm tròn màu xanh lá khác. Nó đại biểu cho và Lão Tứ.

      Xem ra, chỉ cần nhìn bản đồ đó mà là được.

      Giơ đuốc lên đủ để Diệp Từ xem mọi thứ xung quanh vị trí mình đứng. Đây là sơn động cao, cũng thiếu cây cỏ mọc san sát nhau vách tường, trông rất rậm rạp, hơn nữa vách còn có ít nấm hoang, cho cảm giác bừng bừng sức sống. Đất dưới chân khá ẩm, dẫm lên có chút niêm dính.

      Diệp Từ cẩn thận đằng trước, Lão Tứ nghe lời theo sau, tuyệt đối hề vượt lên . Hai người cứ thế bước , phía trước liền lộ ra chút ánh sáng điểm thêm sắc vàng. Đó ràng là tia nắng ban mai do mặt trời chiếu xuống.

      Xem ra sơn động này dài, thở phào nhỏm, tính nhanh bước nhanh ra sơn động, bỗng nghe thấy thanh sắc nhọn vâng lên: “Cảnh báo! Cảnh báo! Có kẻ địch xâm nhập!”

      “Cảnh báo! Cảnh báo! Có kẻ địch xâm nhập!”

      Thanh nọ mang theo cảm giác như kim loại ma sát vào nhau, vừa lạnh lùng vừa cứng ngắc, ràng truyền ra từ máy móc. Diệp Từ giật mình, tiếp theo vọt nhanh ra khỏi nơi này. Ngẩng đầu, đập vào mắt là 7 - 8 người máy vừa gọi lớn vừa chạy vội đến đây.

      Quăng Thuật Nhìn Thấu, người máy cấp bậc cao, chỉ có 32 cấp. Có điều đều là tinh cả, lượng máu cao hơn những người máy thông thường, chắc chắn lực công kích của bọn nó cũng mạnh hơn ít. Diệp Từ chút do dự, lập tức chỉ huy Lão Tứ xông lên, còn mình ở phía sau hỗ trợ.

      Đối với loại sinh vật cấp sử thi như Lão Tứ, chỉ cần độ trung thành của nó cao. Vậy nó chẳng khác gì công cụ để giết người cướp của, mấy người máy chẳng kiêu ngạo được bao lâu, tất cả đều biến thành phế liệu bị vứt rải rác quanh sơn động thông vào Vịnh kho báu.

      Có lẽ vì giải quyết nhanh nên mấy cảnh báo giúp đỡ ấy hề truyền đến tai những người máy khác. Hoặc có lẽ, những người máy đó chỉ là ngụy trang mà thôi. Nhưng dù là gì, sau khi trải qua việc này, Diệp Từ cẩn thận hết mức, dám tùy ý nhanh nữa, lấy nỗ cơ ra, cầm chặt trong tay cảnh giác nhìn bốn phía, chỉ cần chút động tĩnh xuất , công kích ngay tức khắc.

      Kì lạ là, sau khi giết chết 7 – 8 người máy đó, còn Npc hệ công kích xuất nữa. Thậm chí ngay cả Npc thông thường cũng có. Diệp Từ cảnh giác vòng quanh Vịnh kho báu hình dáng xoắn ốc, cuối cùng đứng trước cửa khẩu hải cảng.

      quá quỷ dị.

      Npc cũng có. Nếu Diệp Từ nhớ lầm, Vịnh kho báu là nơi vô cùng náo nhiệt, chẳng những Npc nơi này nhiều, game thủ cũng chẳng kém. Hơn nữa, chỉ có mỗi game thủ Đông Đại Lục, còn có các game thủ ở Đại Lục khác.

      Đây cũng là ưu thế của bản đồ chưa thăm dò.

      Cho dù là bản đồ chưa thăm dò, khi bản đồ hủy bỏ phong tỏa, vậy khối bản đồ này liền chuyển thành bản đồ trung lập. cách khác, ngoại trừ game thủ bên trong Đại Lục đó, game thủ Đại Lục khác cũng có thể tự do ra vào. Bởi vì muốn tiếp nhận các game thủ Địa Lục khác vào bản đồ, nên tất cả bản đồ thăm dò các Đại Lục đều giống nhau. Đương nhiên, các game thủ Đại Lục khác muốn vào, đối phương cũng phải mở ra bản đồ chưa thăm dò đó, như vậy hai bên mới có thể kết nối với nhau được.

      Có điều Diệp Từ vẫn nhớ như in, kiếp trước bản đồ thăm dò đầu tiên được mở ra là ở Tây Bắc Đại Lục, còn thời gian khoảng 2 năm sau. Nếu lịch sử chưa từng xuất Bug là , như vậy khách nhân Vịnh kho báu phải nghênh đón, nhiều năm sau mới có thể xuất .

      Đương nhiên, những thứ đó đều là chuyện sau này. Bây giờ điều quan trọng nhất là, vì sao trong Vịnh kho báo Npc nào cả?

      Nhìn bản đồ trong suốt trước mắt, Diệp Từ gần như dạo hết tất cả các nơi. Nguyên cả hải cảng lại vật sống.

      Diệp Từ dạo quanh bản đồ vài lần, phát gì thêm, đừng đến kho báu, ngay cả ít vật phẩm đáng giá cũng có. Chẳng lẽ trong Vịnh kho báu này có gì à? Diệp Từ cẩn thận nhớ đến topic năm đó viết về Vịnh kho báu, chỉ nhớ được trọng điểm của nội dung bên trong. đơn giản là, khiến mọi người thất vọng. Chỉ thế thôi, đề cập thêm nữa, lúc ấy cũng có cảm giác gì, dù sao trong hàng triệu game thủ mới có người may mắn tiến vào bản đồ thăm dò, đầy đủ cũng chẳng có tác dụng gì với người khác.

      Nhưng giờ nhìn lại, đúng là hố cha.

      Thở dài hơi, Diệp Từ quyết định nhớ lại mấy cái ký ức hư vô mờ mịt của mình nữa, dựa vào thực lực bản thân vẫn hợp lý hơn nhiều.

      8 tiếng, Diệp Từ vẫn chưa tìm được manh mối, cuối cùng quyết định về chỗ lối vào tìm lại từ đầu. lần nữa đứng ở lối vào, Diệp Từ vừa định tiến về phía trước, bỗng nghĩ ra chủ ý.

      Giải tán Lão Tứ, mở kỹ năng ngụy trang ra.

      1 phút sau, tiến vào trạng thái Tiềm hành, từ từ vào Vịnh kho báu.

      Vừa rời sơn động, Diệp Từ liền thấy hình ảnh hoàn toàn trái ngược lúc nãy. Phía đối diện cầu treo, nơi đó đâu còn là hải cảng tĩnh mịch, căn bản chính là thôn trấn đèn đuốc sáng trưng. Cho dù cách rất xa, thậm chí nghe được tiếng ca vui vẻ truyền ra từ tửu quán.

      Tình huống gì đây?

      Diệp Từ nghi ngờ, thử nghiệm môt chút, lập tức giải trừ trạng thái tiềm hành, ngay giây phút vừa giải trừ trạng thái, lại nghe thấy tiếng máy móc cảnh báo vang lên:“Cảnh báo! Cảnh báo! Có kẻ địch xâm nhập!”

      “Cảnh báo! Cảnh báo! Có địch kẻ địch xâm nhập!”

      Đúng lúc này, Diệp Từ thấy hải cảng đèn đuốc huy hoàng đột ngột tối đen, tĩnh mịch đến nặng nề!

      Hóa ra là vậy.

      Diệp Từ nhếch môi, triệu hồi Lão Tứ, nhanh chóng tiêu diệt hết máy móc. Sau đó về chỗ lối vào, thực lại như cũ. Thu hồi Lão Tứ, ngụy trang cho mình, mở trạng thái Tiềm hành. Lần này vòng nữa, trực tiếp đến chỗ cao nhất của Vịnh kho báu.

      Vì đó chính là nơi ở của lãnh đạo Vịnh kho báu -- trưởng trấn Phinney.

      Tốc độ di chuyển trong khi Tiềm hành rất chậm, muốn duy trì tốc độ này tìm đến nhà Phinney, việc rất mất thời gian. May mắn Diệp Từ khá nhẫn nại, mất cả nửa ngày, rốt cuộc đến trước mặt nhà gỗ của Phinney.

      Phinney là người lùn da xanh, gan lại sợ phiền toái, đồng thời ông cũng rất khôn khéo và cẩn thận. Ngay bây giờ, Phinney đứng bên cửa sổ, dùng kính viễn vọng quan sát xung quanh, có vẻ tìm gì đó. Qua hồi, ông mới buông kính viễn vọng xuống, tới chỗ bàn công tác ngồi vào ghế, cười đắc ý: “Hắc hắc, khách mời mà đến rồi! Muốn đấu trí với Phinney tôi, có cửa đâu!”

      “Vậy sao?” Theo thanh thản nhiên đầy khinh thường của Diệp Từ vang lên, thanh đoản kiếm lóng lánh ánh hào quang xanh dừng ngay cổ Phinney......
      139B.Cat thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
      Na Yên Hoa
      Dịch: Chiz
      Nguồn: Banlong.us
      Quyển 2
      Chương 26: Bảo tàng Vịnh kho báu.

      “Là ai!” Thanh bén nhọn của Phinney vang lên, có điều có khí thế gì cả. Trong thanh chói tai ấy chút run run. Đương nhiên, nguyên nhân của nó chính là thanh kiếm Diệp Từ đặt ngay trước cổ ông.

      Làm người sống lại - Diệp Từ đương nhiên hề xa lại với Phinney. Đây là Npc cực có cá tính. Đây cũng là điểm cách tân của Vận Mệnh, tất cả Npc đều có nhược điểm, có người thuộc chủ nghĩa hùng nhưng mưu trí đủ, có người thông minh tuyệt đỉnh nhưng bệnh ốm quanh năm, có người thoạt nhìn rất bình thường nhưng trong thâm tâm hiểm ác cực độ, mỗi người đặc trưng riêng.

      Mượn Phinney bàn luận, ông là người có gan hơn chuột, cố tình lại tham vọng quyền lực. Nghe sau này nhà sản xuất giới thiệu tiểu sử của ông, Phinney xuất thân từ gia tộc cổ, rất giàu có, có thể leo lên vị trí trấn trưởng Vịnh kho báu, ngoại trừ trí thông minh có hạn của mình ra, điểm mấu chốt là nhà của ông có tiền, rất nhiều tiền, gặp vấn đề gì cũng dùng tiền để giải quyết.

      Xem ra, tiền đúng là ‘khốn khiếp’. Dù ở ngoài đời hay trong game, tất cả đều thoát ly được thứ này.

      muốn làm gì?” Giọng của Phinney càng run rẩy, tuy rất thích thể uy phong của mình. Có điều, chỉ cần gặp tình huống liên quan đến mạng sống bản thân, ông liền biến thành chuột nhắt. Ngay cả đầu mình cũng dám nhúc nhích, hai tay rủ xuống, run lẩy bẩy, càng lúc càng mạnh.

      Diệp Từ nhìn bàn tay trái của ông chuẩn bị sờ vào túi, bật cười:“Giơ hai tay lên đầu.”

      vừa vừa dán Độc Hạt Đoản Kiếm sát vào cổ Phinney, cảm giác băng lãnh khiến Phinney sợ tới mức giật thót toàn thân, hai tay tức khắc giơ cao lên đầu, tỏ vẻ ông thần phục.

      “Giơ rồi, giờ rồi ! Đừng giết tôi, làm ơn đừng giết tôi!!”

      Diệp Từ vươn tay, mò vào trong túi bên trái của Phinney, thuận lợi lấy ra điều khiển từ xa. Thứ này Diệp Từ hề xa lạ, nó dùng để gọi người máy tới, chỉ cần Phinney ấn công tắc, lập tức có rất nhiều người máy từ bên ngoài xông vào công kích Diệp Từ và Phinney thoải mái thu phục được kẻ xâm nhập lạ mặt.

      Đây vốn là nhiệm vụ sau khi Vịnh kho báu mở ra mới có, nhưng ngờ rằng cũng có thể dùng được trong tình huống này.

      “Muốn tìm người giúp đỡ à?” Diệp Từ giơ cao cái điều khiển từ xa, tặng Phinney nụ cười đầy thâm ý.

      có, tuyệt đối có!” Phinney lập tức phủ nhận việc mình làm vừa rồi.

      “Đúng ?” Diệp Từ gật gật đầu, tiếp theo hề do dự đôi cái điều khiển ấy xuống đất. Phinney thét lên tiếng kinh hãi, muốn chạy tới đó nhưng thân hình vừa động, kiếm đặt cổ ông liền càng sát làn da. Ông phải ngừng di chuyển, nhìn điều khiển dưới đất với ánh mắt đầy mong đợi, sau đó nó bị Lão Tứ do Diệp Từ triệu hồi ra đạp nát.

      “Ôi, ôi, ôi. Thứ này rất quý.” Phinney nhìn những mảnh vỡ bị Lão Tứ đạp nát, đau khổ đến mức khuôn mặt cũng vặn vẹo.“ rốt cuộc muốn làm gì!”

      “Bảo tàng Vịnh kho báu ở đâu.” Diệp Từ muốn lời vô nghĩa với ông, trực tiếp vào vấn đề chính.

      “Vịnh kho báu có bảo tàng!” Phinney lắc đầu phủ nhận vấn đề của Diệp Từ ngay.

      Diệp Từ nhiều lời, đối phó với loại Npc này phải dùng cực hình mới được. rút Độc Hạt Đoản Kiếm ra, chém ngay nhát vào tay ông, nhất thời máu tươi tràn ra từ chỗ vết thương, Phinney sợ tới mức kêu to ngừng.

      Nếu ở nơi khác, Phinney kêu to như vậy, chỉ sợ sớm có người đến đây, nhưng Phinney là người tham quyền lực, lúc nào cũng muốn mình luôn phải đứng đầu người khác, nên chọn nơi ở rất cao. Người ở gần đây nhất muốn lên cũng tốn đến tận 10 phút, khoảng cách xa như vậy tự nhiên ai nghe thấy. Mất điều khiển để gọi người máy đến hỗ trợ, Phinney trở thành đối tượng để Diệp Từ mặc sức ức hiếp.

      Người sợ chết cũng sợ đau, Phinney bị Diệp Từ cắt nhát, lập tức rên rỉ lăn lộn đất, khiến mọi nơi đều dính đầy máu, chẳng khác gì trường giết người. Có điều, ông xem như thuộc dạng người biết ‘đối nhân xử thế’, xem xét xong thực lực của mình cách Diệp Từ bao xa, cuối cùng đành trái lương tâm chỉ chỗ Bảo tàng của Vịnh kho báu cho .

      Dù thế, Phinney vẫn trước cho Diệp Từ những tình huống xấu: “Khách phương xa, Phinney nhắc trước cho , người trong coi Bảo tàng rất đáng sợ. Nếu chết, đó phải trách nhiệm của tôi.”

      Đối với kết quả này, Diệp Từ dự kiến từ sớm, đời nào có việc ăn trả tiền bao giờ. Nên vì lấy được thứ tốt, nhất định phải chiến đấu, đây vốn là việc ‘thiên kinh địa nghĩa’ (thường tình).

      “Phinney gia nhập đội ngũ của bạn.” Hệ thống thông báo:“Mục tiêu nhiệm vụ: Đánh lui người bảo hộ Bảo tàng, cam đoan Phinney chết. Thời gian hạn định: 24 giờ.”

      Hóa ra, đây là nhiệm vụ.

      Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, toàn bộ khung cảnh của Vịnh kho báu thay đổi hẳn, tuy vẫn là phong cảnh lúc trời chiều ngã về tây, nơi nơi đều bảo phủ trong lớp sương mù mỏng, thoạt nhìn mờ ảo cực. Nhưng Diệp Từ vừa thấy cảnh tượng này, lập tức hiểu được, Vịnh kho báu chuyển đổi thành phó bản.

      Toàn bộ Npc bên đường đều biến thành quái vật, lượng máu nhiều, lực công kích cao. Phinney biến thành Mục sư. rất hố cha, chưa bao giờ biết được chức nghiệp của Phinney, cư nhiên là Mục sư. Nếu bộ dạng của mỗi Mục sư đều giống Phinney thế này, khiến người khác phải ghê tởm.

      Chẳng qua tổ đội này tồi, Lão Tứ có thể làm MT cũng có thể làm Dps, Diệp Từ có thể hỗ trợ, phía sau còn kéo theo vú em. Tuy rằng dọc đường quái xuất ngừng, có điều vẫn có thể dễ dàng đánh chết.

      Lúc này bản đồ trong suốt biểu thị Bảo tàng xuất , tổng cộng có 6 rương bảo vật, phân bố ở chỗ Thợ rèn, Tiệm tạp hóa, Bán đấu giá sư, Câu cá kỹ năng sư, pho tượng bên bờ và trong cabin khoang thuyền bên bờ biển. Có vị trí, thuận lợi nhiều lắm .

      Nhưng vì Phinney mỗi khi đánh xong con quái phải nghỉ ngơi lúc, Diệp Từ lại thể vứt bỏ ông, làm vậy nhiệm vụ nhất định phải thất bại, lại thể bắt ông đánh hết quái xong rồi hãy nghỉ ngơi, chỉ đành theo tốc độ của ông làm nhiệm vụ. Tốc độ như vậy Diệp Từ quen, nếu mang theo người này, chỉ sợ chẳng cần đến 24 tiếng để hoàn thành phó bản.

      chút ngừng ngừng, vừa đánh vừa nghỉ, khó khăn lắm mới tới được chỗ Thợ rèn. Trong phòng Thợ rèn có cái rương cực lớn, vừa nhìn thấy ánh kim lấp lánh, khiến người khác rất thích. Có điều muốn lấy được thứ nọ, trước tiên phải qua cửa ải trắc trở .

      Bản đồ chưa thăm dò, kỳ có điểm giống như nhà sản xuất muốn tặng phúc lợi cho game thủ vậy, căn cứ cấp bậc của người tiến vào bản đồ điều chỉnh lại độ khó, đồng thời cũng làm khó game thủ quá. Trò chơi như cuộc sống, có nhân vật bình thường ở tầng chót, như vậy cũng có nhân vật đỉnh cấp phong vân.

      đến bản thân của game, bất kể là ai, nhân vật phong vân hay chỉ là nhân vật bình thường. Cơ hội trong game luôn đặt chỗ, chỉ cần bạn có thể nắm bắt, vậy bạn có thể ‘ bước lên trời’. Thoạt nhìn thực công bằng, kỳ lại hề công bằng.

      đến vận may, nó cũng là loại năng lực.



      Chiến đấu với Thợ rèn khó, ít nhất Diệp Từ cảm thấy cũng như lời miêu tả của Phinney. Thợ rèn gục ngã rất nhanh, để lại trong phòng cái rương lấp lánh ánh kim.

      Trong rương ngoại trừ kim tệ còn có ít trang bị, chỉ là Diệp Từ thể dùng, nhưng bù lại đều là trang bị tốt cho các chức nghiệp khác. Diệp Từ trực tiếp thu hết toàn bộ vào túi đồ, có thể bán chúng nó được giá tốt.

      Tiếp đó Tiệm tạp hóa, Bán đấu giá sư, Câu cá kỹ năng sư. Ba Npc đều giống Thợ rèn, khó khăn gì, mới quyết đấu bại rất nhanh, nộp lên đại lượng kim tệ và trang bị quý giá. Chỉ tiếc, hề có trang bị cho Thợ săn, điều này khiến Diệp Từ buồn bực.

      Vất vả lắm mới có cơ hội thăm dò bản đồ, sao toàn vì người khác ‘may gả y’ thế này?

      Cướp đoạt bốn Bảo rương xong, Diệp Từ đứng bên bờ cảng, nhìn nơi của hai Bảo rương còn lại. Quay đầu nhìn Phinney:“Hai rương còn lại, làm sao để lấy?”

      Phinney nhìn pho tượng lớn bên bờ cảng và thuyền đậu chỗ nước cạn, suy nghĩ mà trả lời ngay:“Đương nhiên phải trèo lên đó!”

      Trèo lên? Diệp Từ nhìn độ cao của pho tượng, cảm thấy chính leo lên vẫn khá dễ dàng, nhưng nếu Phinney cũng muốn lên...... Tất nhiên dễ. Khoang thuyền bên kia có vẻ dễ hơn nhiều, chần chừ hồi, Diệp Từ cuối cùng cũng quyết định đến chỗ khoang thuyền lấy Bảo rương trước.

      hề do dự nhảy ngay xuống nước, bơi về phía khoang thuyền, đính bơi đến chỗ ấy rồi dùng Miêu Trảo leo lên. Nhưng vừa nhảy xuống nước liền nghe thấy hệ thống thông báo: “Bạn cách Phinney quá xa, cẩn thận nhiệm vụ thất bại!”

      Diệp Từ vội vàng dừng lại, quay đầu nhìn xem, Phinney vẫn đứng bờ, Lão Tứ còn rung đùi đắc ý đứng cạnh ông ta.

      “Ông xuống nước !”

      ! Tuyệt đối ! Phinney ghét nhất là nước, Phinney xuống nước chết đuối!” Phinney lập tức xua xua tay, từ chối Diệp Từ.

      Diệp Từ đầu đầy hắc tuyến, xuống nước? Kháo! Đây mới là vấn đề. Nếu xuống nước, thế lên thuyền bằng cách nào?

      Ngâm mình ở trong nước trừng nhau với Phinney hồi lâu, cuối cùng Diệp Từ đành sờ sờ mũi nhận thua, đôi lúc bạn thể thắng được quy tắc cứng nhắc của game đặt ra. Toàn thân ướt đẫm bò lên bờ, cúi đầu nhìn Phinney:“ xuống ?”

      “Kiên quyết !” Phinney kiên trì dị thường.

      Diệp Từ chỉ đành lấy Miêu trảo trong túi đồ ra, trói vào chỗ neo tàu. Được rồi, nếu đối phương đồng ý, vậy liền thỏa hiệp, rất đơn giản.

      Cột chắc miêu trảo, Diệp Từ quay dây thừng chuyển động thành vòng tròn lớn, nhắm ngay vào mép thuyền đôi ......

      Ps: Chiz sắp thi, kêu ta post dzùm.
      139B.Cat thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
      Na Yên Hoa
      Dịch: Chiz
      Nguồn: Banlong.us
      Quyển 2
      Chương 27: Mảnh của bản đồ Doul.

      “Đùng” tiếng, Miêu trảo cắm chặt vào mép thuyền, Diệp Từ dùng sức kéo thử dây thừng, cảm giác khá chắc chắn, rồi dùng cả tay lẫn chân ôm chặt sợi dây, muốn bò qua đó như thế. leo lên dây thừng, rồi với Phinney vẫn còn đứng bên bờ như trước:“Nhanh lên đây! Cùng nhau qua!”

      ! Phinney tuyệt đối làm chuyện nguy hiểm như vậy.” Npc lúc này lấy lại được sức mạnh, thét lên từ chối Diệp Từ. Diệp Từ nhìn xuống dưới, cũng thể trách ông ấy, sợi dây cách mặt đá khá xa, nếu người nào mắc chứng sợ độ cao ắt hẳn bị choáng. Lại càng đừng đến kẻ vừa sợ chết vừa sợ nước như Phinney.

      Được rồi, vì hoàn thành nhiệm vụ, vì lấy được hai bảo rương còn lại, Diệp Từ vẫn rất nhẫn nại, rất quan tâm, thậm chí còn thỏa hiệp ông. lại lên bờ, ngồi xuống đất rồi vỗ vỗ bả vai của mình, ý bảo Phinney trèo lên đó, Phinney hề khách khí, lập tức leo lên.

      Cừ , vóc dáng Phinney lớn nhưng cân nặng hề . Diệp Từ mới cõng ông lưng, liền nghe thấy thông báo:“Phụ trọng bạn mang quá nặng, tốc độ di chuyển giảm 30%.”

      Quả nhiên đến lúc bắt đầu di chuyển, bước chân chậm lại hẳn, có điều may là cần pk, tốc độ chậm cũng chẳng sao. Như lúc nãy, lại lên dây thừng, cuốn người rồi lại duỗi tới. Nhìn từ xa chẳng khác gì con sâu cố gắng tiến về phía trước. Lúc được nửa chặng đường, Phinney kêu tiếng:“Ôi, tay tôi mỏi quá!”

      Sau đó, Diệp Từ trợn mắt há hốc mồm nhìn ông buông tay, trực tiếp rơi xuống nước.

      “Nhiệm vụ thất bại, mời bạn làm lại từ đầu.” Hệ thống thông báo, tuyên bố cho Diệp Từ biết, làm việc vô ích đến mức nào.

      Diệp Từ sửng sốt chút, sau đó cũng buông dây thừng ra, nhảy xuống nước. Phinney còn dưới nước nữa, ông về tới phòng của mình.Chuyện gì đây!

      Bơi lên bờ, Diệp Từ thẳng đến phòng Phinney. Lần này còn những câu đôi thoại vô nghĩa, trực tiếp tìm Phinney ra ngoài làm nhiệm vụ, dọc đường cũng còn quái, bọn nhanh chóng tới chỗ neo thuyền.

      Cột chắc Miêu trảo, đôi đến mép thuyền, Diệp Từ tìm sợi dây chắc chắn buộc thân thể Phinney vào lưng mình, rồi mới leo lên dây. Chỉ là vận may của lần này tốt, được hơn nửa chặng đường, dây thừng nối với Miêu trảo bị đứt, Diệp Từ cùng Phinney lưng lại rơi tỏm xuống nước, nhiệm vụ lại thất bại.

      Qua hai lần thất bại, lần thứ ba đến bến tàu, Diệp Từ cẩn thận kiểm tra tất cả chi tiết, từ độ bền của dây thừng đến chỗ dây cột Phinney, kiểm tra xong mới trèo lên dây lần nữa. Vất vả lắm mới hết chặng đường, rốt cuộc an toàn lên thuyền. thuyền có rất nhiều thủy thủ tới lui, vừa nhìn thấy Diệp Từ liền vứt hết công việc làm dở, cầm chặt vũ khí xông lên, muốn phân thắng bại với .

      Bây giờ cõng Phinney người, Diệp Từ buông kịp, tốc độ di chuyển thấp đến đáng thương, đành triệu hồi Lão Tứ ra, bảo nó che chắn cho mình, chịu hết quyền đấm cước đá của bọn thủy thủ, còn chỉ đành đứng đằng sau hỗ trợ Lão Tứ công kích. May mắn đứng sát ngay mép thuyền, ít nhất phía sau vẫn an toàn, chỉ cần đánh đổ thủy thủ trước mặt mình là xong.

      Thủy thủ trền thuyền đều là quái , tuy lượng máu cao. Có điều nhờ Lão Tứ là sủng vật cấp sử thi đứng trước hỗ trợ, bọn nó chịu nổi dù chỉ kích. Sinh vật cấp sử thi khác với Tinh quái, chúng nó vốn cùng đẳng cấp.

      Diệp Từ bỗng nhiên cảm thấy, dùng hết điểm Thiên phú để phát triển cho sủng vật đầu tiên là quyết định đúng đắn. Nếu lại gặp phải tình huống thế này, sủng vật có điểm thiên phú thấp, chỉ sợ cho dù là sinh vật cấp sử thi cũng chịu nổi liều mạng của nhiều quái tinh như thế.

      mở Bảng thiên phú ra, đem 7 điểm thiên phú còn lại cộng tất cả vào điểm thiên phú của sủng vật: da dày, linh hoạt, xé rách, đổ máu, dũng mãnh. Tất cả những thứ đó đều là điểm thiên phú của sủng vật, chỉ cần cộng vào thêm chút ít, công kích của Lão Tứ lại càng biến thái hơn. Lực công kích của vốn nhờ vào trang bị và thao tác để điều chỉnh, nhưng Lão Tứ có mấy thứ đó. Nó chỉ có thể dựa vào điểm thiên phú mà thôi. May mắn kiếm được điểm thiên phú nhiều hơn người khác, cung cấp đủ cho mức tiêu hao thế này.

      Rất nhanh, toàn bộ quái ngã xuống dưới chân Lão Tứ, nó có vẻ đắc ý vô cùng, quẩy quẩy cái đuôi to lớn của mình liên tục còn quên liếc mắt đưa tình với Diệp Từ, chỉ vì có thể nhận được ít thịt nướng cao cấp. Diệp Từ lấy mấy miếng thịt nướng ra quăng cho Lão Tứ, sau đó giơ tay lên sờ vào làn da cứng rắn của nó. thở dài, Lão Tứ nên làm nũng. Cách làm nũng của nó… quá khủng bố......

      Đến khi Lão Tứ ăn xong, độ trung thành lại tăng 2 điểm, cách điểm full chỉ còn có 8. Trung thành càng cao, nó càng nghe lời, giờ ít khi xuất tình huống kiêu ngạo muốn chiến đấu.

      Thả Phinney xuống, ba người từ thang lầu đến khoang thuyền. Tiến vào khoang, lập tức bị đám quái vây công tiếp, lần này có Phinney buff máu, quả thực còn dễ hơn cả lúc nãy. Cuối phía đông khoang thuyền, có phòng được xem thuộc quyền sở hữu của thuyền trưởng, bảo tương để tại nơi đó. Quái đóng đô xung quanh bảo rương rất cường hãn, chỉ tiếc quái công kích đơn, có kỹ năng đặc biệt gì, kết cục thông thường nhất của loại Boss này chính là trở thành đồ tể.Nguồn: banlong.us

      Nó ngã xuống rất nhanh. Lấy mười mấy kim tệ rơi ra người nó xong, Diệp Từ vừa chà chà tay vừa mở bảo rương.

      Trong rương chỉ có 3 kiện vật phẩm, là Tật Phong Hạng Liên, hai cái còn lại là vật phẩm nhiệm vụ. Diệp Từ có chút bất lực, chẳng lẽ lại xui xẻo đến thế?

      May mà Tật Phong Hạng Liên là vật phẩm máu tím, thuộc tính đơn giản, chỉ có hai thứ, có điều vẫn rất hữu dụng với Diệp Từ.

      Tật Phong Hạng Liên (*Hạng Liên: vòng cổ)

      Vật phẩm màu tím

      Tốc độ di chuyển +15%

      Tốc độ công kích +1 giây.

      Trong hai thuộc tính này, Diệp Từ coi trọng thuộc tính thứ hai hơn. xem qua ít trang bị tăng tốc độ công kích, nhanh nhất cũng chỉ có 0.7 giây, nay cư nhiên lại đến 1 giây, quả nghịch thiên. Trong Vận Mệnh, tốc độ công kích ảnh hưởng đến tần suất công kích, tần suất công kích ảnh hưởng đến tổng giá trị sát thương.

      Lấy vũ khí công kích bằng hai tay so sánh với dao găm, tốc độ công kích của vũ khí dùng bằng hai tay đều là 3.0, mà tốc độ công kích của dao găm thường là 1.5. cách khác, lần công kích của vũ khí dùng hai tay bằng hai lần công kích bằng dao găm. Vì thế cho nên tùy theo giá trị sát thương, lực công kích của vũ khí dùng bằng hai tay thường cao hơn nửa lực công kích của dao găm. Nếu đeo vòng cổ này, tốc độ công kích của vũ khí bằng hai tay giảm từ 3.0 xuống 2.0. Vậy tần suất công kích được đề cao, tạo ra giá trị thương tổn cũng biết.Nguồn: banlong.us

      Vũ khí Diệp Từ sử dụng chủ yếu nhất là dao găm, đoản kiếm và cung nỏ viễn trình. Những vũ khí đó có tốc độ bình thường khoảng 1.5 - 2.5, nếu đeo vòng cổ lên, Diệp Từ tưởng tượng ra viễn cảnh mình công kích với tuần suất mới, hưng phấn chịu được. Tuy đối với người thuộc hệ chức nghiệp cung nỏ , tần suất công kích cao tiêu hao rất lớn, có điều nó hề hấn gì với Diệp Từ, thuộc loại Thợ săn có thể tự cung tự cấp cho mình trong Vận Mệnh.

      Thay Tật Phong Hạng Liên xong, Diệp Từ mới cầm hai kiện vật phẩm nhiệm vụ lên.

      Phong thư thứ nhất do người tên là Jean Ferre viết, thư rất dài, Diệp Từ lười đọc, chỉ nhìn lướt qua, xem nhiệm vụ trong đó là gì. Giao phong thư này cho quốc vương Thành Quán Quân.

      nhiệm vụ sai vặt, Diệp Từ để tâm lắm, tùy ý bỏ vào túi đồ. Lúc cầm vật phẩm nhiệm vụ khác lên, Diệp Từ nhịn được lại bắt đầu hưng phấn.

      Cái gì gọi là “đạp phá thiết hài vô mịch xứ, đắc lai toàn bất phí công phu”?

      (* mòn cả giày sắt mà tìm thấy, (trong lúc vô ý) tốn sức lại tìm ra- cũng xuất phát từ bài tên Tuyệt Cú thời nam Tống, nhưng lười ko ghi lại cụ thể ở đây))

      Thứ giờ cầm trong tay hoàn toàn thể đẩy đủ nội dung của câu .Nguồn: banlong.us

      Mảnh của bản đồ Doll.

      Mảnh da dê tay chỉ viết vài chữ như thế, ngoại trừ ít đường nét đứt rời kì lạ, xem được gì khác. Nếu muốn biết đó vẽ những gì, chỉ sợ phải ráp hết toàn bộ mảnh của bản đồ này.

      Sau khi nhận nhiệm vụ về Tinh linh vương Doll ở chỗ Dasa, còn thấy bất cứ vật gì liên quan đến việc này. Chớp mắt qua nửa năm, Diệp Từ gần như quên sạch tồn tại của nhiệm vụ đó. Nhưng hôm nay nhặt được mảnh này, khiến Diệp Từ nhớ đến nhiệm vụ bỏ quên từ lâu, cũng dấy lên tin tưởng hừng hực.

      Nơi phong ấn linh hồn của Tinh linh vương Doul ......

      Chỉ mới nghĩ đến đó kích động trong lòng.

      Mang theo tâm tình sung sướng, Diệp Từ cõng Phinney về chỗ ván gỗ nơi neo thuyền. Cất Miêu trảo, Diệp Từ lại cõng Phinney đến chỗ pho tượng.

      Pho tượng là nhân loại. Ông cầm trường kiếm trong tay, giơ ở trước mặt, khuôn mặt lại hướng về phương xa, biểu tình kiên định vô cùng. Mặc khôi giáp, buộc áo choàng, cứ như có gió thổi qua áo choàng tung bay phấp phơi, đầu và áo choàng của ông đều giương cao. Dù sao cũng phải công nhận bức tượng được điêu khắc rất tinh tế.Nguồn: banlong.us

      Có điều, đây có lẽ là thách thức lớn đối với Diệp Từ, đầu tiên Miêu trảo của dài, thể leo lên vai ông bằng lần thử duy nhất, đành phải từng chút . Thứ hai, Phinney rất đáng ghét, luôn hét lớn ngay sau lưng , khiến Diệp Từ nhức đầu thôi.

      Cuối cùng phải uy hiếp Phinney phen, cảnh cáo ông nếu còn ầm ỹ tặng ông đao, thế này người kia mới chịu thành . Giờ chuyện còn lại là cố gắng trèo lên.

      Chỉ trong nháy mắt, Diệp Từ đột nhiên mong muốn trở về kiếp trước, đó là thời đại của Công trình học Đại Sư, chỉ cần mua vé máy bay liền có thể bay lên, tốt đẹp đến nhường nào.....
      139B.Cat thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: Hoàn thành thăm dò.

      Mặc dù cõng người lưng rất còng kềnh nhưng Diệp Từ vẫn phải làm thế, quăng Miêu trảo lên từng chút . May mà kỹ năng của Bánh Đậu tệ, làm ra Miêu trảo khá rắn chắc, cái Miêu trảo có thể sử dụng đến 10 lần mới bị hư tổn hết. Dù thế Diệp Từ vẫn cẩn thận vạn lần, lúc leo lên luôn dùng những Miêu trảo có độ mài mòn thấp nhất, bảo đảm bản thân an toàn. Nếu sắp đến nơi, chỉ vì độ hư hao của Miêu trảo vượt mức quy định khiến ngã xuống pho tượng, e rằng tức chết mất.

      “Ôi trời ơi! Cư nhiên cao đến vậy rồi! Phinney sợ quá !” Phinney vốn im lặng bỗng chốc than thở, cái tai màu xanh lá của ông động đậy liên tục, hướng về phía khuôn mặt mệt mỏi của Diệp Từ , kèm theo tiếng khóc: “Ôi. Tinh linh, tôi thừa nhận người rất lợi hại. Chúng ta thương lượng được ?”

      “Thương lượng gì?” Vì cõng Phinney, Diệp Từ rất mệt. vừa vung Miêu trảo vừa thở hổn hển an ủi người nằm lưng mình, ông ta có cần ép buộc người khác đến mức này ?

      muốn leo lên mình , thả tôi xuống dưới?” Phinney giơ tay lên, vô cùng cẩn thận lắc cánh tay Diệp Từ, lộ nịnh nọt.

      Mặt Diệp Từ giờ đen hẳn, chẳng lẽ ông ta nghĩ rằng thích cõng tên vô tích theo lắm à? Chẳng lẽ ông ta nghĩ thích ông ta nên mới cõng ông ta? bị bắt buộc đấy? Là bị buộc!!!!

      Phinney thấy Diệp Từ trả lời, lại tiếp tục giọng năn nỉ:“Tinh linh, tôi biết rất lợi hại. mình có thể đối phó nhiều người như vậy, đối với việc leo núi nhặt thế này tôi tham gia cũng chẳng có tác dụng gì, để tôi xuống dưới ......”

      Phinney cứ lời vô nghĩa ngừng, Diệp Từ rốt cuộc hết kiên nhẫn: “Cho ông hai lựa chọn. , câm miệng. Hai, tôi lập tức quăng ông xuống.”

      Phinney nhìn nhìn độ cao bây giờ ông đứng, thét lên tiếng kinh hãi, vội vàng đưa tay lên che mắt, khóc lóc: “Phinney nữa, Phinney bao giờ nữa ......”

      “Câm miệng.”

      Lúc này thế giới trở về im lặng .

      còn mấy lời cằn nhằn vô nghĩa của Phinney, cơn gió thổi qua, Diệp Từ có cảm giác loại hoạt động khiến cơ thể đạt đến cực hạn này cũng tồi, leo càng thêm hăng say.

      Thời gian để hoàn thành nhiệm vụ càng ngày càng ít. Tính toán xem, qua 40 tiếng mà vẫn chưa logout, may mắn rót đầy bình dinh dưỡng trước khi vào game, nếu chắc sớm chết đói ngay giường mình.

      Rốt cuộc, Diệp Từ trèo lên vai của pho tượng. Tuy nơi này rộng nhưng nhờ pho tượng rất lớn, bờ vai tuyệt ngắn chút nào. Diệp Từ chống tay vào hai gối, thở gấp lúc, sau đó mới ưỡn thẳng lưng, muốn nhìn xem bảo rương đặt ở đâu.

      Nhưng chưa tìm được bảo rương, bị rung động bởi cảnh đẹp trước mắt.

      là người sống lại, tự nhiên biết đây là trong những nơi có phong cảnh đẹp nhất Vận Mệnh, chỉ là chưa từng đến xem. Nay lại khác, trong bản đồ chỉ có mỗi mình , trong bản đồ im lặng đến mức chỉ nghe thấy được tiếng hít thở, tựa hồ chuyện đánh đấm chém giết còn chiếm vị thế chủ đạo.

      giương mắt nhìn lên, đó là vùng biển rộng mênh mông, bóng dáng mặt trời to tròn đỏ chói in hằn mặt nước, ánh sáng lấp lấp kim quang cũng phát ra từ đó. Chỉ nhìn như thế, cả thế giới cứ như chỉ còn ánh vàng vậy. Ngẫu nhiên có mấy con hải cẩu bơi qua, phát ra tiếng kêu y y nha nha, tăng thêm sắc thái mê hoặc cho bức tranh tuyệt mỹ này.Nguồn: Banlong.us

      đẹp.” Diệp Từ cảm thán.

      thể công nhận trang trí của Vận Mệnh được xem là trang trí đứng đầu Thế giới, bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ giống y như cư nhiên được bọn họ miêu tả ngay trước mắt. Hít hơi sâu, khí truyền đến vị mặn của nước biển. Giờ này khắc này, lẫn lộn giữa và giả.

      lên đây để ngắm phong cảnh?”. Phinney vẫn bị buộc lưng Diệp Từ rốt cuộc mở miệng hỏi.

      Diệp Từ hồi phục tinh thần, cười cười, đáp lời. Mặc kệ thế nào Phinney vẫn là Npc, cho dù được định sẵn mức độ thông minh nhưng để ông có thể lý giải tâm tình của con người, đó là việc rất khó khăn. quay đầu nhìn xung quanh, rốt cục phát bảo rương cuối cùng trong cổ áo pho tượng.

      Có lẽ vì cảnh đẹp của nơi này, GM an bài thêm quái khác. Nhưng Diệp Từ vẫn cẩn thận đến gần, ngừng phòng ngự, thậm chí còn triệu hồi Lão Tứ làm tiên phong.

      Có điều đến lúc rương mở ra, hề gặp quái nào, Diệp Từ mới yên tâm hoàn toàn.

      Vật phẩm trong rương rất ít, chỉ có quyển sách kỹ năng và phong thư.Nguồn: Banlong.us

      Còn chưa xem thử đó là bức thư gì, Diệp Từ cầm sách kỹ năng lên trước, vừa thấy chữ quyển sách, lại kích động. Trách được phải để ở chỗ cao thế này, quả nhiên là thứ tốt.

      Tiễn Võng (*Lưới tên) cấp 1, dùng năm mũi tên bao thành phạm vi, tất cả mục tiêu trong phạm vi đó bị ảnh hưởng 110% công kích vật lí. cầu cấp bậc: 60.

      Vận Mệnh, từng chức nghiệp đều có kỹ năng nghịch thiên của mình. Kỹ năng này, hoặc phải tìm Npc đặc biệt học tập, hoặc phải tìm quyển sách kỹ năng. Tóm lại, game thủ có thể học được, thiếu đến mức đáng thương, có thể đếm hết đầu ngón tay.

      Tiễn Võng chính là quyển sách kỹ năng nghịch thiên của Thợ săn. Kiếp trước Diệp Từ là Pháp sư, nếu kỹ năng khiến phải thèm thuồng thôi là Lưu Hỏa Phong Bạo, vậy Tiễn Võng chính là kỹ năng khiến bất cứ Thợ săn nào cũng phải chảy nước miếng thèm thuồng.

      bao giờ nghĩ đến, mình có thể chiếm được kỹ năng nghịch thiên thế này.

      Kỳ , phải Diệp Từ may mắn, đây là sắp xếp ban đầu của GM. Game thủ đầu tiên tiến vào bản đồ thăm dò, hệ thống tự động điều chỉnh quyển kỹ năng nghịch thiên sao cho cùng chức nghiệp với game thủ đó. Diệp Từ là Thợ săn, làm người đầu tiên thăm dò Vịnh kho báu, tự nhiên có thể lấy được quyển kỹ năng Tiễn Võng.Nguồn: Banlong.us

      Di chuyển Kim Châm Ngụy Trang ngực chút, Diệp Từ thay đổi cấp bậc của mình thành 60, sau đó thoải mái học xong quyển kỹ năng. Tuy tác dụng của Kim Châm Ngụy Trang nhiều. Có điều, với chức năng lừa gạt hệ thống, cũng đủ xem xét độ tốt của nó.

      rất muốn tìm nơi thích hợp để thử kỹ năng, có điều hệ thống thông báo quanh đây thể phóng kỹ năng được, đành từ bỏ, tiếp theo lấy lá thư trong rương ra.

      Thư ố vàng, thậm chí chữ viết bên sớm mơ hồ , miễn cưỡng cũng đọc được vài dòng.

      “...... Khi bạn xem được bức thư này, chắc chắn bạn thấy được cảnh sắt mỹ lệ ở đây. Bạn hiểu ý nghĩa tồn tại chân chính của Vịnh kho báu ? Người mạo hiểm dũng cảm, được để tài phú che lấp ánh mắt. Ánh tịch dương xinh đẹp vô cùng này mới là thứ tôi muốn tặng bạn......”

      Diệp Từ cất bức thư, tuy lời này sai, cảnh sắc quả đẹp . Có điều, đối với người như , bảo bối trong rương mới là tốt nhất. Cảnh đẹp thế này, đợi khi già có thể hiểu được việc thưởng hoa ngắm cảnh, lại đến xem .

      xem xong bức thư, chợt nghe hệ thống vang lên:“Chúc mừng bạn hoàn thành thăm dò bản đồ Vịnh kho báu, độ hoàn thành đạt 100, thời gian hoàn thành 47 tiếng. Sau 25 tiếng nữa, Vịnh kho báu tự động update thành bản đồ bình thường.”

      “Bạn hoàn thành thăm dò bản đồ Tàng bảo, bạn muốn id ?”

      Chẳng lẽ việc này hệ thống cũng công bố kênh Thế giới? Diệp Từ lập tức chọn id, vẫn là câu cũ, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước phải nổi danh, nhưng Công Tử U...... sống càng điệu thấp càng tốt.“Muốn.”

      Sau đó, hệ thống thông báo kênh Thế giới, Diệp Từ cảm thấy phần thưởng dành cho ... Trừ điểm Thiên phú có thể dùng ra, những thứ khác hoàn toàn vô dụng.

      quăng bừa bức thư vào túi đồ, sau đó với Phinney sau lưng mình:“Này, chúng ta phải xuống.”Nguồn: Banlong.us

      xuống thế nào?” Phinney vừa nghe tới được xuống, vui vẻ ra mặt:“Nhanh lên......” Lời ông chưa dứt, bỗng nhiên cảm giác như rơi vào chân . Chỉ trong tích tắc, ông liền hiểu được, cách Tinh linh gọi là xuống, cư nhiên là nhảy.

      “A – a – a.” Cổ họng tinh tế của Phinney có vẻ tràn đầy uy lực, gần như sắp khiến tai Diệp Từ phải nổ tung.

      Mãi đến lúc Diệp Từ mở kỹ năng Vũ Lạc Thuật, tiếng thét chói tai ấy vẫn chưa ngừng. lấy hai tay bịt kín tai lại, giảm bớt khó chịu cho mình, sau đó mặc kệ Phinney kêu thét. Toàn thân như mảnh lông vũ, nhàng rơi xuống đất. Phinney vẫn thét lớn, Diệp Từ mở dây thừng, vứt nó đất, lấy lọ nước suối, rồi đặt trong tay Phinney:“Khát ?”

      “A, cám ơn.” Phinney tạm thời buông tay ra khỏi người , cầm chai nước, uống hơi dài, lễ phép trả lại cho Diệp Từ, chuẩn bị thét lại. Diệp Từ vội vàng mở miệng ngăn cản:“ đến mặt đất.”Nguồn: Banlong.us

      Phinney ngẩn người, giờ mới phát điều đó, ông nhìn Diệp Từ với ánh mắt thể nào tin tưởng nổi:“Hắc, Ttinh linh, chúng ta cư nhiên ngã chết?”

      Diệp Từ vừa định trả lời, chợt nghe tiếng đánh nhau từ phương xa tuyền lại, đó phải tiếng sấm, mà là...... còn nghĩ xem đó là tiếng gì, máy game liền cảnh báo:“Có ngoại lực cố ý mở máy game, vì tránh gặp tổn thất ngoài ý muốn, mời bạn logout ngay.” Nguồn: Banlong.us


      Diệp Từ nghe lời này, tiếp tục nhiều lời với Phinney nữa, vội vàng logout. Vừa rời game, liền thấy gương mặt vô cùng lo lắng của Bạch Mạch:“Sao vậy? Bạch Mạch.”

      “Em giờ ở nơi nào thế, thể liên lạc được trong game. Mau tới chỗ Phế Tích Rét Lạnh .”

      “Làm sao?”

      “Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bị tập kích.”
      139, B.CatSnow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :