1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Liêu Vương Phi - Ân Tầm

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương4.1:Tang Tấnbị bệnh


      Editor:Lệ Quỷ



      Beta: Niệm



      Than thế gian



      Lạc chu nhan



      trời dướitrần



      Tình như gió



      Tình như khói



      khúctỳ bà nghìn năm.



      ********



      Vào đông, ánh mặt trời rất yếu ớt, tia sánglờmờ xuyên qua lớp sươngmù, bao phủ bầu khí lạnh lẽocủa Đông LâmVương phủ, vừa lạnh như băng, lại vừagiống như khí chất mạnh mẽ của quý tộc.



      Tỏa DiệpHiên.



      Tần Lạc Y theo Da LuậtNgạn Tháctới Tỏa DiệpHiênmớiphát đây là góc trongĐông LâmVương Phủ.



      Nó yên tĩnh đứngđó như cáchmột thế hệ, nhàng,thanh nhã, dường như ở tại nơi phồnhoa tìm ra đượcmộtnơi bí mật, trongyên lặng lộ ra hương vị tao nhã.



      Bên ngoài của Tỏa DiệpHiênlà kiến trúc cao lớn của phương Bắc.



      Ngói làm bằnglưu ly mà trừ Vương phủ và Hoàng giathì còn có ở nơinào khác, hai bên là hàngcâytùng báchtán (1) xanhxanhđem cái lạnh mùa đôngtản , nhìn kĩdường như làm người ta hình thành cảm giác ấm áp.



      (1) Cây tùng báchtán hay vương tùng



      Tên khoahọc: Araucariaheterophylla



      Hình thái:Thân, tán , lá: cây thân gỗ, thẳng, cao 15-20 m, đường kính khoảng 30-40 cm.Cành nhánh mọc ngang, xếp 6 nhánh vòng, vòngtrên lớn, vòng dướinhỏ dần tạo thành tán hình tháp.Lá hình vảy xếp tròn quanh thân cành.



      Hoa, quả, hạt: Hoa hình nón như hoa thông. Nón cái hình bầu dục gồm nhiềuvảy hạt, mỗi vảy có noãnphát triểnthành hạt lớn. Nón chín to tới 30 cm.



      Ýnghĩa: Cây tùng đại diện cho mùa xuân.



      Cây tùng mọc núi đá cao, khô cằn, thiếunguồn dinh dưỡng, chịu nhiềusương gió, bão tuyếtmà chết đổ. Vì vậy hình ảnh của cây tùng đượcví von khi về các đấngnam nhi đại trượng phu.



      Phong thủy:Người xưa xem tùng là đại diện cho trămcây, ngoài ý nghĩa trường thọ, tùng còn là đại diện của khí tiết. Ngoài ra, trong quanniệmcủa ngườiTrung Hoa, tùng còn có khả năngtrừ tà, xua đuổi ma quỷ rất mạnh nên tùng mang lại bình yên, an lành cho con người.



      Gian nhà này như đangnhắcchủ nhâncủa nó là ngườicao ngạovà ngoan cường với thế tục đấy!



      Đôi mắt trongsuốt ôn nhuận của Tần Lạc Y ánh lêntừngđợt kinh ngạc, thânthể tuyếttrắngtinh tế cũngtheo đó mà giậtmìnhmột cái.



      Trong đầu nàngđã ghánghépcho Tỏa DiệpHiênquá nhiều ấntượng xấu. Nếu đây là nơi giamgiữ tù binh nên cùnglaongụcgiống nhaumới đúng chứ?Đáng lẽ nó phải tràn ngậpáplực làm người kháckhó có thể tiếp thu. Đánglẽ nó phải đentối, hơn nữa còn tràn ngậphương vị máu tanh.



      Khôngngờ Tỏa DiệpHiệnlại là cái dạngnày!



      thôi,cha nuôi của nàngđangở bên trong!”



      Da LuậtNgạn Thácnhếch đôi lông mày kiêu ngạo, thản nhiên nhắcTần Lạc Y.



      Tần Lạc Y vuốt cằm,vừa nghĩ vừa cất bước…



      gã thị vệ trôngcoi Tỏa DiệpHiênvội vội vàngvàngchạytới chỗ Da Luật Ngạn Thác, sau khi nhìn thấy Vươngthượng liền lập tức bẩm báo:



      “Thưa Vương thượng, dường như thân thể TangTấn có chổkhông ổn, vẫn khôngngừng…”



      Lời thị vệ còn chưadứt bóngdángmàu trắngnhưkhói vội vàng chạyvào Tỏa DiệpHiên.



      “Đứng lại! Vương thượng có lệnh,bất luận là ngườikhông có phậnsự nào cũng đượcvào!”



      Lúc Tần Lạc Y chạynhư bay tới trướccửa Tỏa DiệpHiênthìđột nhiên bị thịvệ trôngcoi hai bên chặnlại.



      Mũi thương lạnh băngkề sát xương quai xanhmềmmại củaTần Lạc Y, tia sáng lạnh lùng và tia lạnh tỏa ra từ binh khígiống như binh khí vô hình xẹt qua trái tim Tần Lạc Y.



      “Để ta vào!”



      Tiếng Tần Lạc Y trongtrẻo,lạnh lùng, sợ hãi vanglên,đôi mắt đẹp phủ tầng địch ý, lạnh giống như mũi thươngbănghàn trongtay hai gã thị vệ vậy.



      Tất nhiên hai gã thị vệ bị khí chất như thâmcốcu lan và dungmạo tuyệt mỹ của Tần Lạc Y làm ngẩnra, mộtlúc lâu vẫn lời nào. Quả là nương sắcbén!



      lớn gan! Chẳng lẽ các ngươi nhậnramệnh phù của bản vương?



      Gióng lãnh khốcnhư Diêm La, làm người nghekhông rét mà run.



      Người tới chính là Da LuậtNgạn Thác, ngũ quandường như đượckhắc gọt, mang mảnh hờ hững,thân hình thon dài thẳng tắp nhúcnhích.



      Mà ánh mắt Da LuậtNgạn Tháclúc này…



      Ánh mắt kia, tràn ngậpma tính cướpđoạt và rét lạnh,căn bảnkhông thuộc về con người.



      Quả nhiên hổ là Chiến Thầnsa trường, chỉcần đứngyên chỗ cũng có thể làm người ta chùnbước.



      “Vương thượng!” Hai gã thị vệ kinh hãi, sợ tới mức vội vàngquỳ xuống.



      Trong chớpmắt khi bọn họ quỳ xuống mới phát mệnhphù thắt bên hông vị nương đanglóe lên tia sánglạnhlùng…



      Tần Lạc Y thấy lệnh cấm đượcgiải trừ liền bất chấptất cả phá cửa mà vào.



      Điều đầu tiên đập vào mắt nànglà đại sảnhrộngrãi, to lớn.



      Điiu mắt đẹp chứađầy thần sắc lo lắng tìm kiếmbóngdángcủaTangTấn khắp nơi.



      “Cha nuôi…”



      Giọng trongveo bao bọc nồngđậm lo âu.



      “Y nhi…”



      tiếnggọi yếu ớt từ trongphòng truyền đến.



      Thân thể Tần Lạc Y đột nhiên chấnđộng, vội vộivàngvàngchạyvào bên trong phòng.



      Mà Da LuậtNgạn Thácvẫn luôn theo sát phía sau.



      Hình ảnh TangTấn đau tới nỗi toàn thân đầm đìa mồ hôi rơivào mắt Tần Lạc Y.



      Chỉ thấy ông nằm giường, đôi mày chặt chẽ nhíu lại mộtchỗ, hai tay ôm bụng, mặt đầy mồ hôi lạnh,gợn từngđợt, sắcmặt tái nhợtkhông chút huyếtsắc.



      “Cha nuôi…”



      Ánh mắt Tần Lạc Y thay đổi, lập tức nhàolên phía trước.



      “Y nhi, con là Y nhi!”



      Tiếng TangTấn run rẩy, đôi mắt đục ngầucho thấy ông đangdầnmất ý thức.



      Tay ông run run, muốn nânglên lại vô lực hạ xuống.



      “Cha nuôi,tại sao lại như vậy?”



      Tần Lạc Y ngờ bệnhtình của cha nuôi lại chuyếnbiến xấu nhanh nhưthế.



      Nàng muốn lập tức tiến hànhtrị liệu cho ông!



      Tần Lạc Y vừa vỗ về TangTấn đangtrongđau đớn,vừangẩng đầu năn nỉ Da LuậtNgạn Thác:



      “Ngươi có thể phong huyệt cho cha nuôi ta được ?”



      Nàng biết nơi này chỉ có Da LuậtNgạn Thácmới phongbế huyệt đạo cho cha nuôi được, tạm thời giúp cha nuôigiảmbớt thống khổ.



      Da LuậtNgạn Thácnhìn chằm chằm Tần Lạc Y,cũngnhìn TangTấn chút, nhưng chưahề đụngtay chân.



      Ngay lúc Tần Lạc Y cho rằng đáp ứngthỉnhcầu của mìnhthì bỗng dưngbên tai xẹt qua trận cơn gió, mộtvật cứnggiống hòn đá đánhvào ngườiTangTấn.Ngay sau đóTangTấn từ trạngthái mơ màng bỗngngủ gục.



      Tân Lạc Y ngạcnhiên quayđầu, lại phát Da LuậtNgạn Thácđã thong thả ngồi ngayngắntrên ghế.



      Nàng thầmthan,võ côngcủa người nam nhântrướcmắt đãluyện tới trình độ sâu lường được.



      “Đa tạ!”



      Trong mắt Tần Lạc Y lên tia cảm kích.



      Chỉ cần có thể giúp cha nuôi tạm thời dừngđau đớn,bướctrịliệu tiếp theo của nàngmới thuận lợi hoànthành đượcchút ít.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương4.2:Tang Tấn bị bệnh


      Editor:Lệ Quỷ



      Beta: Niệm



      Thấy trongmắt Tần Lạc Y tràn đầy cảm kích,khuôn mặt nhưđiêu khắc của Da LuậtNgạn Tháchiện lên tia phứctạp.



      “Chỉ là ngừng đau tạm thời,nàngđịnh chữabệnhcho cha nuôi thế nào?”



      Da LuậtNgạn Thácthong thả xoaytròn chéntrà trongtay,thản nhiên mở miệng.



      Tần Lạc Y nghevậy lập tức đứnglên, đôi mắt xinh đẹp nhưánh bình minh phủ kín tầng vui mừng.



      “Ngươi… cho phépta chữabệnhcho cha nuôi?”



      Tần Lạc Y giống như ngheđượcchuyện gì thểtin nổi, vẻ mặt nàng lúc này chứađầy kinh ngạcvà khó hiều.



      Da LuậtNgạn Thácnhếch khóemiệng, giọng nóitrầmthấp,cố ý che dấu thân thiết ở bên trong.



      “Chuyển ông ta tới nơi này là để tiện cho nàngvì ông ta chữabệnh!”



      cũngkhông muốn nhìn Tần Lạc Y mỗi ngàyđều ravào hình lao, làm lũ phạm nhânlộ ánh mắt đói khát nhìntrộmvẻ đẹp của nàng.



      Nếu là vậy phát điên mà đem những kẻ kiađi chém mới có thể xả hận.



      Khoảnh khắchắn hạ lệnh giamgiữ TangTấn tại Tỏa DiệpHiên, quyết định việc này.



      Bởi theo bản năng, muốn nhìn thấy nụ cườithuầnkhiếtnhư hoa sen nở rộtrên khuôn mặt xinh đẹp của Tần Lạc Y.



      Tần Lạc Y nhìn miệng Da LuậtNgạn Thácđangmỉmcười,còn có đôi mắt kia, dường như có thể nhìn thấu tất cảtâm tư của nàng, đột nhiên tronglòng nàngnhư đượcrótdòngnướcấm vào hồ băng…



      “Mongngươi giúp ta chuẩn bị châm và cứu (1). Tamuốn đồngthời trị liệu cho cha nuôi bằngcáchthi châm vàthi cứu.”



      (1) Cứu:lấy ngải cứu châm lửa đốt vào các huyệt để chữabệnh.



      Môi đào chậm rãi cất lên tiếngnói dịu dàng,giọng điệu thanh nhã khôngai tranhnổi, cực kì làm ngườikhácyêu thương.



      Tần Lạc Y xongthì cúi đầu. Sau khi tránhđi ánh mắtcủa , nàngcố gắng hết sức nhìn thẳng vào sựrungđộngđangrục rịch tronglòng.



      Da LuậtNgạn Thácnheolại đôi mắt dài thâmthúy,cấtgiọng sắc bén lên, nhưng đôi mắt vẫn luôn nhìnthẳng vào khuôn mặt Tần Lạc Y, chưa từngrời khỏi dù chỉmột chút.



      “Người đâu!”



      “Dạ!”



      gã thị vệ sau khi tiếp nhậnmệnh lệnh liền quỳ gốitrướcmặt Đông LâmVương.



      “Dựa theo phânphó của Tần nương mà làm!”



      Giọng lạnh lùng chứauy nghiêm.



      “Tiểu nhânxin lĩnh mệnh!”



      bóngdángthơmmát đứngtrướcgiường TangTấn.



      Đôi mắt dịu dàngnhư châungọccủa Tần Lạc Y che giấu mộttia lo lắng. Nàng nhàng đặt ngóntay lên giữa mạchđập của TangTấn.



      Mạch đập mỏng manh mà hỗn loạn làm lòng Tần Lạc Yđau xót. Nàng ngờ bệnhtình của cha nuôi lại chuyểnbiến xấu nhanh như vậy.

      ra nàngđã sớm đoánđượcnếu khống chế đượcbệnhtìnhcủa cha nuôi lo xảy ra trường hợp này. Bởivì mấy năm qua nàngvẫn luôn chămsóc thân thể cha nuôi mộtcáchtỉ mỉ, ngừng dùngthảo dượctốt để hóa giải khíđộc tích tụ trongcơ thể ông. Ai ngờ,ý trời trêu người…



      Tần Lạc Y ngồi trướcgiường, nhìn đôi má già nua củaTangTấn đangtạm thời ngủ say, giọng bi thương mà đầykiên định:



      “Bất kể dùngbiện phápgì, Y nhi cũngnhất quyết chữakhỏi bệnhcho cha!”



      Tiếng Tần Lạc Y thào tự rơi vào tai Da LuậtNgạn Thác, lần nữa dừng lại tronglòng.



      Đôi mắt hơi ngẩnra, ngờ bên ngoàinàngdịu dàngnhư hoa sen nhưng bên tronglại mang tráitim kiên nghị.



      Từ cửa truyền đến loạt tiếngbướcchândồn dập.



      “Khởi bẩm Vương gia, đây là những thứ nương cần!”



      gã thị vệ đem châm và cứu tinh xảo trìnhlên.



      “Ừ…”



      Da LuậtNgạn Thácduỗi bàn tay to nhậnlấy châm cứu.



      “Tronglúc này cho phépngười phậnsự vào!”



      uy nghiêm hạ lệnh.



      “Dạ!”



      Da LuậtNgạn Thácđưa châm và cứu thị vệ vừachuẩn bị cho Tần Lạc Y, thản nhiên hỏi:



      “Bệnh tình của ông ta thế nào?”



      Cũng phải quantâm TangTấn ra sao, mà chỉ muốn giữalông mày nàngmang nét ưu sầu thôi.



      Ngón tay trơn bóngnhư ngọccủa Tần Lạc Y cầm đầungânchâm, tia sáng sắc bén lạnh lẽo của ngânchâm phát raánh vào đôi mắt trongsuốt của nàng.



      “Trongbụngcha nuôi vẫn còn ít khí độc, trướckia luôn dùngdượcvật khốngchế, bây giờ chút ít khí này thành mộtkhối,cho nên nhất định phải thôngqua biện phápthi châm và thicứu mới có thể đạt đượcmục đích giải trừ đám khí độc này.”



      Giọng Tần Lạc Y rất thản nhiên nhưng cũngcó rất nhiều đau đớn.



      Cha nuôi lớn tuổi,lại phải chịu thống khổ như vậy.Nghĩđến đây, giữa lông mi xinh đẹp của Tần Lạc Y có dấu vếtcủa hơi nước.



      Da LuậtNgạn Thácđau lòng nhìn vẻ mặt của Tần Lạc Y, chợt nhậnra bản thân rất dễ dàngbị cảm xúc của nữ tửnày tác động.



      Tần Lạc Y thở dài hơi, sau khi yên lặng tập trungsuynghĩ nhàngđưa bàn tay đặt lên chỗ khí độc tích tụ,đồngthời bắt đầu thi châm và thi cứu.



      Chỉ thấy đầu ngóntay của nàngtìm đượckhối khí cứngtích tụtrongbụng TangTấn,sau khi tìm đúngvị trí liền bắt đầu sửdụngchâm và cứu.



      Ởđầu của khối khí cứngtích tụ, thi châm tấcrưỡi,thi cứu hai mươi bảy tráng(2).



      (2) Mồi,thầy thuốc dùngmồi ngải đốt chữabệnh, mỗi lần đốt gọi là tráng.



      Ởgiữa khối khí cứngtích tụ, thi châm ba tấc, thi cứu ba mươibảy tráng.



      Cuối cùngở cuối khối khí tích tụ, thi châm ba tấc rưỡi,cứu bảy tráng.



      lát sau, nàngnhẹ nhàng rút châm ra, sau đóquansát màu sắc của cây châm sau khi thay đổi, rồi yên lặngđứngđợi cứu dần dần tắt thành tro mới dùng khăntay lausạchsẽ.

      Lặp lại mấy lần như vậy, tronglúc Tần Lạc Y chăm chúthì cái trán trơn bóng như trăngcủa nàngđã đổ tầng mồ hôimỏng.



      Tang Tấn trải qua đợt châm và cứu, hơi thở dần dầnổn định,sắc mặt cũng bắt đầu chậm rãi khôi phụcsinh khí.



      Nhìn tình cảnhlúc này, Tần Lạc Y thở phàonhẹ nhõm.



      Nàng nhàng lau mồ hôi trán,độngtác mềmmại đầy xinh đẹp.



      Nàng đứngdậy, đến án thư, nhàng cầm bút lông,bắtđầu viết viết gì đótrên giấy.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương5: uy hiếp củaÁc ma.



      Edit: Cà Rốt



      Beta: Yến Bis + Lệ Quỷ



      Sau khi viết xong, Tần Lạc Y đưa giấy cho Da LuậtNgạn Thác. Nàng dịu dàng :



      “Ngươigiúp ta bảo hạ nhânchuẩn bị những dượcliệunày, ta tự tay sắc thuốc cho cha nuôi!”



      Da LuậtNgạn Thácđưa tay nhậnlấy, mở ra, bên tronglàdanhsáchdược liệu,mặt viết:



      Đàn Hương ba gam,Bài Thảonăm gam,TrầmHương bốngam,Đinh Hương hai gam,ĐinhBì sáu gam,LinhLăngHương bốngốc, Mã Thầytám gam, BạchChỉ bốn gam,CamTốnghai gam,Phụ Tửbốn gam,Hương Trầm gam,Xạ Hương gam,Ái Phô mộtgam,Thiên nam tinh,Hùng hoàng.



      Da LuậtNgạn Thácyên lặng đảo mắt qua những vị thuốc này.



      “Thiênnam tinh,Hùng hoàng?”



      Giọng trầmthấp chứamột tia nghi hoặc. Hai loại này đều là kịch độc.



      Tần Lạc Y mỉmcười,nànghiểu ý Da LuậtNgạn Thác.Nàng nhàng mở miệng:



      “Tích phúcchữabệnh, chỗ này bao gồm thuốc dùngđể lưuthông khí huyết,lưu thông máu,tẩu xuyên, tản kết, ÔnDương Đẳng các vị thuốc bên ngoài,còn phải dùngThiênnam tinh,hùnghoàng để lấy độc trị độc, vậy mới có hiệuquả.”



      Con ngươi Da LuậtNgận Thácchứasự khenngợi.Hắnnhanh chóng phân phó hạ nhânđi chuẩn bị dượcliệu.



      Tần Lạc Y tới bên giường, cúi đầu nhìn cha nuôi đangnằm đó, đôi mắt đen trong suốt như nướctràn đầy đau lòng.

      Trong thời gian này chắccha nuôi chịu ít khổ,nhìn cha nuôi gầy gò, sắc mặt nhợtnhạt,tóc thoáng nhiềuthêmvài sợi bạc, giữa mắt nếp nhăn cũngtăng lên. Chỉ khoảngthời gian ngắn, cha nuôi thế mà già thành nhưvầy!



      Tần Lạc Y biết cha nuôi chỉ chịu đựngviệc thân thểđau ốm bị tra tấn, mà đến cả tâm lý cũngphải gánháp lựcto lớn.



      Cha nuôi luôn trungthành, nước. Hồi Khiết Đan tấncôngBội Hải, cha nuôi quảnbản thân mắc bệnh, vẫncùngTangđại ca dẫn binh đánhtrận. Dù đất nướckhông còn, thìcha nuôi vẫn bảo vệ Bột Hải quốcđượcmột phần.



      Nay, cha nuôi thành tù binh nướcKhiết Đan,hai vịtướng quânNhi Nguyên Dư, Huyền Dị hẳn cũngđã gặp bấttrắc. Nếu , sao trongtay Da Luật Ngạn Tháclại có haitấm bản đồ kho báu?



      Còn tấm do TangTấn giữ. Nàng biết tronglòng chanuôi có mâu thuẫn, nhiều thế hệ Tanggia trungliệt, chanuôi nghĩ phảnbội phó thác của TiênHoàngnướcBột Hải, cha nuôi cũngkhông mong bản thân bị ngườiKhiết Đan vũ nhục.



      Hai loại mâu thuẫn như hình phạt tàn nhẫn, từngchút mộttra tấn thân thể và tâm lý cha nuôi.



      Lòng Tần Lạc Y đau xót!



      Hung thủ hànhhạ cha nuôi ngaytrướcmắt nàng, mà nànglạibất lực chẳng thể làm gì, ngaycả việc đến thămcha nuôi cũngphải chịu khống chế của ngườinam nhânấy.



      Vì sao?



      Vì sao thù hận giữa nàngvà lớn như vậy, mà nànglạithường chìm trong nhu tình của ?



      Tần Lạc Y, ngươi quá đáng!



      Nàng thầmgiận dữ mắng mỏ bản thân.



      Đôi mày nhíu chặt của Tần Lạc Y rơi vào đáy mắt DaLuậtNgạn Thác. Hắnhờn dỗi, duỗi tay, kéo Tần Lạc Y vàolòng.



      “Đượcrồi, theo ta về!”



      Hơi thở ấm áp đảo quanh tai Tần Lạc Y, mangtheo giọng điệu cho phép thương lượng.



      biết có kết quả này, đưa nàngtới đây, mặtnàngsẽ cảm kích , mặt kháccũngbăn khoăn nhìn lại bảnthân.



      theo bản năngkhông muốn Tần Lạc Y bị mâuthuẫn tronglòng làm khổ sở.



      Đột nhiên bị ôm vào ngực, cả người Tần Lạc Y có chút run rẩy.



      , sao có thể? Ta còn muốn giúp cha nuôi chuẩnbị dượcliệu đàng hoàng…”



      Tần Lạc Y cuống quít , khẽ giãy dụa.



      được, nàngkhông muốn thân mật với ngườinam nhânnày trước mặt cha nuôi,chuyện đó đối với cha nuôi làmột loại vũ nhục!



      Hơn nữa cha nuôi còn chưatỉnh,sao nàngcó thể yên tâm bỏ ?



      “Theo ta về! Việcnày bảo bọn nha hoàntới làm là được!”



      Trong lời Da LuậtNgạn Thácnói lộ ra ít kiên nhẫn.



      Hôm nay, nàngdànhthời gian ở chỗ này quá nhiều, hắnkhông muốn lãng phí giờ thêmnữa.



      được, các nàngsao có thể làm tốt được?”



      Khuôn mặt Tần Lạc Y chứađầy lo lắng,nhưng giọngđiệu lại đặc biệt kiên định.



      “Nàng dám làm trái ý bản vương?” Da LuậtNgạn Thácgiận giữ quát, hung hăngđập tay lên bàn.

      Tần Lạc Y run sợ, Da LuậtNgạn Tháctức giận giốngnhư chimưng,gắt gao nhìn thẳng con mồi đangkhông ngừnggiãy dụa.



      ”Cho ta ở đây đượckhông? Ta phải nhìn cha nuôi tỉnh lạimới có thể yên tâm!”



      Nàng kiên trì .



      !” Khẩu khí lạnh nhạt,cứngrắn cho phép thương lượng.



      Con ngươi Tần Lạc Y dao động, dần nổi lên tầng ấm ức.



      Da LuậtNgạn Thácmạnh mẽ nắm chặt tay nàng, tấtnhiên biết chọc giận Tần Lạc Y.



      phẫnnộ trongmắt nàngkhiến cực kì mâu thuẫn!



      Chết tiệt!



      Da LuậtNgạn Thácquayđầu nhìn theo tầm mắt của Tần LạcY, Pha Phú thần y đangliếc mắt nhìn sang.



      lập tức nhíu mày rậm,sắc mặt khó coi kéo vòngeomảnh mai, dùng thânthể của mìnhngăncản thân ảnh thiênhạtronglòng.



      “Nàng muốn tỏ vẻ trinhliệt trướcmặt ta ư?”



      Hơi thở nóngbỏngmang theo cỗ nguyhiểm.



      Tần Lạc Y sợ hãi thở gấp, con ngươi lên hoang mang.



      muốn làm gì?



      Da LuậtNgạn Thácnhếch khóemiệng tà mị, cúingười làm độngtác như muốn hôn môi đỏ mọng củanàng…



      “Khoan… ta… ta đồngý với ngươi!”



      Tần Lạc Y theo phảnxạ nângtay , che môi.



      Phản ứng xấu hổ, quẫnbáchcủa nàngnhư chọccườihắn, khóemôivốn khép chặt nay chậm rãi gợi lên ý cười.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương6.1 : Lúc này đưa ra lời thề




      Hướng tới luân hồi (1)



      Quá khứ chônvùi



      Phượng Ca thanh thiên(2)



      Thanh Nhạc Bình……



      (1) Luânhồi: luân hồi là xoay chuyển , lên xuống của mỗi chúng sinh trong 6 cõi, khi đầu thai cõi này, khi đầu thai cõi khác, tiếp nối tử sinh,sinh tử ngừng.



      (2) Thanh thiên: trời xanh.



      **************



      Nhờ Tần Lạc Y trong khoảng thời gian dài dốc lòng chăm sóc, lo lắng chữa trị mà bệnh tình của Tang Tấn dần ổnđịnh,số lần tái phát bệnh cũng càng ngày càng ít, hơn nữa sắc mặt ông còn hồng hào trở lại.



      Nắng sớm chậm rãi xua tan khí lạnh mùa đông. Tần LạcY mặc quầnáo trắng, dịu dàngnhư ánh mai bướcvào Tỏa DiệpHiên.



      Nàng mang theo hộp thuốc tinh xảo, mùi thuốc hòacùngmùi hoa xung quanh, làm mọi người đều cảm thấy vui vẻ.



      Thị vệ canhcửa nhìn Tần Lạc Y, rồi vội vã quỳ gối,đồngthanh dùnggiọng the thé kêu lên:



      ”Thỉnhan Tần nương!”



      Con ngươi Tần Lạc Y biến đổi:



      ”Ta rất nhiều lần, các ngươi cần thỉnhan!”



      thanh thản nhiên lại có chút xấu hổ bên trong.



      người Tần nương đeo mệnh phù, thấy mệnhphù như thấy Vương thượng,tiểu nhânkhông giámkhông theo!”



      gã thị vệ cúi đầu, cẩn thận giải thích.



      Gan bọn họ có lớn đến mấy cũngchẳng dám cản vị nương này!



      Ngày đó Vương thượng nổi cơn thịnhnộ, nương ấycòn mang mệnh phù người, họ chỉ biết thểđắc tội nàng.



      Đôi mắt Tần Lạc Y dịu dàng, ngóntay mảnh khảnhnhẹ nhàng cầm mệnh phù.Mắt nàngtrongsuốt như suối tuyền, khẽgợn sóng.



      Lúc trướcDa LuậtNgạn Thácđưa mệnh phù cho nàng,nàngkhông hiểu nó có ý nghĩa gì.



      Nay nàngcuối cùngcũngrõ, thấy mệnh phù như thấy người!



      Nó tượng trưngcho địa vị và quyền lợi, là kýhiệu độc nhất của hoàng tộc Da Luật!



      Đây…đây… là cáchhắn quantâm nàngư?



      Nghĩ tới đó, đáy mắt Tần Lạc Y nở rộ ý cười, vuivẻ theo sóngmắt lưu chuyển mà dần dần lộ ra…



      Nhưng, quantâm này nàngkhông nhậnnổi…



      Nàng nhanh chóng đưa tay lấy mệnh phù bên hôngra,rồi cẩn thận cất vào trong áo.



      ”Các ngươi cần quỳ nữa, người ta còn mệnh phù!”



      xong, nànglướt qua thị vệ, vào Tỏa DiệpHiên.



      Khí chất trongtrẻo lạnh lùng của nàngkhiến hai gã thị vệ khỏi hít sâu hơi.



      –––-



      ”Cha nuôi,hôm này cha có thấy khỏehơn chút nào ?”



      Tần Lạc Y nhìn Tangtấn, quantâm hỏi.



      ”Y thuậtcủa Y nhi càngngàycàngcao, cha nuôi đươngnhiên khỏehơn nhiềurồi!”



      Tang Tấn nhìn Tần Lạc Y, khuôn mặt già nua chứađầy sungsướng.



      Tần Lạc Y uyểnchuyển cười,nànglấy hộp thuốc tinh xảo ra.



      ”Cha nuôi,đây là báchhoa thiếc, bên trongcó hơn mườiloạithuốc được chiếtxuất từ hoa, đặt bụngcó thể tiêu trừkhí!”



      Tang Tấn vui mừng đón nhận, ông với Tần Lạc Y:



      ”Y nhi, ngồi xuống con, cha nuôi có chuyện muốn hỏi!”



      Tần Lạc Y gật đầu, nhu thuận ngồi xuống chiếcghế đặt cạnhTangTấn.



      Tang Tấn nhìn dángvẻ hiểu chuyện của Tần Lạc Y, tronglòng nổi lên chút đành:



      ”Y nhi, có phải Da LuậtNgạn Thácuy hiếp con ?”



      Tang Tấn sắc bén hỏi.



      ra, hôm ấy trongngục, khi thấy Lạc Y, ông mơhồ nhậnra có chút đúng.



      Nếu như Da LuậtNgạn ThácdùngTần Lạc Y làmquâncờ uy hiếp ông, vậy phải sớm có hànhđộngmới đúngchứ? phải vẫn luôn hi vọng lấy đượctấm bản đồcuối cùngư?



      Vì sao giamgiữa ông, mà nghiêm hình bức cung?



      Hơn nữa từ hôm đó về sau, ông lại bị chuyển đếnđây. Điềunày làm ông càng thêmnghi ngờ!



      Đôi mắt đen trongsuốt của Tần Lạc Y tràn ngậpthơ ngây.



      Nàng nhanh chóng khẽ lắc đầu, giọng :



      ”Cha nuôi yên tâm, bây giờ nữ nhi sốngrất tốt!”



      Tang Tấn nhìn Tần Lạc Y, ông cẩn thận xem xét bộ quầnáovà trangsức trông đơn giản lại vô cùngđánggiá ngườinàng, lòng bỗngsinh nghi.



      ”Y nhi, con cho cha nuôi biết, có phải Da LuậtNgạn Thácđã làm gì với con ?”



      , có, cha nuôi,cha gì vậy?”



      Tang Tấn nhướng mày nhìn bộ dángkích độngcủa Tần Lạc Y.



      ?”



      Giọng đấngtrưởng bối chứaquantâm hỏi.



      “Vâng!”



      Tần Lạc Y xoa cằm gật đầu.



      Nàng có chút dám nhìn mặt cha nuôi,bởi vì nàngkhông biết việc Da LuậtNgạn Thácthường đối xử thânthiết với mìnhcó tính là đại nghịch bất đạo trongmắt chanuôi hay ?



      Tang Tấn nặngnề thở dài hơi, ánh mắt ông cũngtràn ngậpbất đắc dĩ.



      Tần Lạc Y ngẩng đầu, nhìn TangTấn,đột nhiên nàngnhư nhớ ra gì đó.



      ”Cha nuôi,vẫn chưacó tin tức về Tangđại ca, huynh ấycó thể cũngbị Da Luật Ngạn Thác… ?”



      Nàng dám tiếp, vì nàngthật muốnnghĩ đến tình cảnh của Tangđại ca.



      Tang Tấn nhănchặt mày,ông nhậnra điều Tần Lạc Y lolắng,ông thong thả :



      ”Cha thấy Đông LâmVương chưachắcđã bắt đượcTrọngDương. Ít nhất cha chưanghequa tin đồn gì, có điều,chasợ…”



      Ông thở dài hơi, tạm .



      khuôn mặt già nua vẻ sầu lo. LòngTần Lạc Ycũngbất giác sinh sợ hãi.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương6.2 : Lúcnàyđưara lời thề


      Edior : Cà Rốt



      Beta : Yến Bis + Lệ Quỷ



      Tần Lạc Y thông minhnên rất nhanh hiểu ýTangTấn muốn . Tâm nàngcũngbắt đầu sinh lo lắng:



      “Có phải cha sợ…Tangđại ca…tự chui đầu vào lưới?”



      Tang Tấn nặngnề gật đầu.



      Ngày đó, trongphút chốckhi thành trì bị côngchiếm, ôngđã lấy danh nghĩa chủ tướng hạ lệnh cho Trọng Dươngbảo vệ dân chúng rời khỏi thành. Nay Bột Hải thất thủ,nhiều tướng lĩnh bị bắt làm tù binh,Trọng Dương mà biết chuyện nhất định liễu chết xôngvào Đông LâmVươngphủ cứu người.



      ”Nhưng thứ Da LuậtNgạn Thácmuốn chỉ đơn giản làtấm bản đồ kho báu, chẳng lẽ nó ngườicha nuôi sao?”



      Tần Lạc Y vội vànghỏi.



      Mắt nànghiện vẻ bối rối, bất an tronglòng ngàycàng tăng…



      Nếu cha giữ tấm bản đồ, vậy Tangđại ca đanggiữ nó!



      Tang đại ca mà tới đây, chẳng khácnào…



      Chui đầu vô lưới.



      Tang đại ca, huynh ấy đanggặp nguyhiểm!



      Nghĩ đến đó, lòng Tần Lạc Y ngậplo âu.



      Tang Tấn nhìn Tần Lạc Y, ông rất nhanh hiểu nỗi lovà nghi ngờ trong lòng nàng. Ông lập tức giải đáp thắcmắc Tần Lạc Y đangbăn khoăn:



      “Chínhxác tấm bản đồ kho báu người cha!”



      Thân thể Tần Lạc Y run lên. Vậy mà nàngcũngđoánđúng!



      Lòng nàngđột nhiên hunghăngxoaychuyển. Cuốicùngnàngcũngrõ, mọi việc Da LuậtNgạn Tháclàm đều có mục đích. muốn biết liệu cha nuôi có giữ tấm bản đồ haykhông, nên mới đối với cha như vậy, sau đem cha làmquâncờ dụ Tangđại ca. Khôn khéonhư nhất định đãđoán trước chuyện Tangđại ca tìm cơ hội thíchhợp đểcứu cha nuôi,vậy mới dám cho cha đangbệnhnặngchết cáchdễ dàng. Việcnàngchữatrị cứu cha cũngnằmtrongkế hoạch của Da LuậtNgạn Thác. Nàng còntưởng… biết ơn nàngdànhcho Da LuậtNgạn Tháctrongnháymắt biến mất, trở thành hư vô.



      Tang Tấn nhìn đôi mắt u sầu của Tần Lạc Y, liền biếtnàngđã hiểu sai ý, ông tiếp tục mở miệng:



      ”Tấm bản đồ cũngkhông có người Trọng Dương!”



      Sóng mắt Tần Lạc Y khẽ lay động, nàngnângmắt nhìncha. Sao có thể thế được?



      Ngay sau đó, TangTấn vươnngười về phía trước, Tần LạcY hiểu ý tiến lại gần. TangTấn độngđậy môi,ở bên tainàngthì thào câu.



      “Hả?”



      Tần Lạc Y bỗngdưngbật dậy, con ngươi sâu thẳmchầnngậpvẻ dám tin. thể, sao mọi việc lại thànhthế này?Nàng liên tục lui về sau..



      ”Y nhi!”Tangtấn đứngdậy kéo Tần Lạc Y đangngu ngơcáchxa cánh cửa, ông nhấnmột cái, ấn nàngngồi vào ghế, mongnàngbình tĩnh chút.



      Trong đầu Tần Lạc Y trốngrỗng,tay hơi phát run. Nàng nhưnhớ điều gì, lập tức đứnglên, muốn .



      ”Y nhi con định làm gì?” TangTấn khẽ quát.



      ”Cha! Y nhi thể trơ mắt nhìn cha và Tangđại cachết được. Giờ Y nhi biết tấm bản đồ đangở đâu, Ynhi dùngnó để đổi lấy tự do cho hai người!”



      xong, Tần Lạc Y xoayngười chạyra bên ngoài.



      ”Đứnglại!” TangTấn khó thở, quát lớn.



      Ngay sau đó, cơn tức của ông tăng lên, cả người đổ xuống.



      ”Cha…”



      Cho tới bây giờ Tần Lạc Y cũngchưatừngthấy TangTấn tứcgiận như vậy, nàngsợ hãi quayđầu, lại nhìn sắc mặt khácthườngvà thân hình lung lay của TangTấn.Nàng vội vàngtiến lên, đỡlấy ông. TangTấn khoát tay, mạnh mẽ giữ góc bàn, điềuchỉnh hơi thở, sau ông với Tần Lạc Y:



      ”Y nhi, ta và phụ mẫu con là thế giao,phụ thân conđượcđại tướng quân khenngợi,cả đời trungthành vì triềuđình.Đến khi quânthù tấn công, phụ mẫu con lòng yêunước, chọncon đường tự vẫn, ta tin con phải biết điểmấy!”



      Trong mắt TangTấn vẻ đơn,giọng điệu bi thươngvì cái chết của bạn thân.Tần Lạc Y đau lòng gật đầu:



      ”Y nhi biết, nhưng cha à, thế gian này, con chỉ còncha và Tangđại ca làngười thân,con thể nhìn haingười chịu chết!”



      giọt lệ ứa ra từ khóemắt Tần Lạc Y, trôngvô cùngthê lương.



      ”Y nhi! Có phải con muốn chọccha nuôi giận đến chết mớivừa lòng? Nếu ta và Trọng Dương vì thamsốngsợchết mà đổi tấm bản đồ, ta có lỗi với Tanggia,có lỗi với giao phó của Tiênhoàng cả đời! Chẳng lẽcon muốnbiến ta



      thành kẻ bất trungư?”



      … cha, người đừngnói nữa!”



      Tần Lạc Y dùnghai tay gắt gao che lỗ tai. Nàng sắpphát điên rồi, nàng muốn thấy cha và Tangđại caphải chịu chết!



      Tang Tấn nhìn bộ dángkhó xử của Tần Lạc Y, ông biết nànghiếu thuận, nhưng ông thể ích kỷ như vậy. Ông đangđịnh tiến lên an ủi Tần Lạc Y, ánh mắt lại đảo qua mệnh phù lộ ra giữa vạt áo nàng.



      ”Y nhi, đây là gì?”



      Đôi mắt TangTấn trongphút chốctrở nên lạnh thấu xương, khiông thấy thấy mệnh phù, tronglòng liền tràn ngậpbất an. Tần LạcY cúi đầu, nhìn thấy mìnhvì vừa làm ra độngtác lớn màmệnh phù bị lộ, nàngnhất thời có chút mất tự nhiên.



      ”Đưa cho cha!”



      Tang Tấn duỗi tay, khó để nhậnra ông đangcố chenỗi sợ trong lòng, ánh mắt ông đục ngầukhó tin nhìn con gáinuôi mìnhluôn quantâm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :