1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Liêu Vương Phi - Ân Tầm

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Quyển 2
      Chương 9: Nha hoàn Thái Nam



      Editor: Trollingkyu



      Nghe được thanh ngoài cửa, Da Luật Ngạn Thác hơi nhíu mày, buông Tần Lạc Y trong lòng ra, cầm lấy y phục tay nhàng khoác lên bờ vai hơi lộ ra của nàng, cho phép người khác nhìn thấy vẻ đẹp của Tần Lạc Y.



      “Vào !” mở miệng .



      Ngay sau đó Lạp vào, tay cầm bộ quần áo màu trắng. Sau lưng nàng là nương mười bốn mười lăm tuổi mặc trang phục nha hoàn, gương mặt có thể coi là thanh tú.



      “Vương thượng, người đưa đến đây, đây là trang phục người cầu nô tì chuẩn bị!” Lạp cung kính cúi đầu tiến lên .



      “Tốt, ngươi lui ra trước , nha hoàn này ở lại!” Da Luật Ngạn Thác .



      Lạp cúi người rời . Vẻ mặt Tần Lạc Y tràn ngập nghi ngờ.



      Da Luật Ngạn Thác ngồi ghế hoa, lạnh lùng mở miệng: “Ngươi biết tiếng Hán?”



      Tiểu nha hoàn được giữ lại nghe thấy giọng lạnh như băng của Vương thượng liền giật mình, vội vàng đáp: “Bẩm Vương thượng, bà nội nô tì là người Hán!”



      Da Luật Ngạn Thác hài lòng gật đầu: “Ngươi tên là gì?”



      “Bẩm Vương thượng, nô tì tên Thái Nam!” Nàng kính sợ trả lời.



      Da Luật Ngạn Thác đứng dậy: “Thái Nam, về sau vị này chính là chủ tử của ngươi, hầu hạ cho tốt!”



      “Dạ, Vương thượng!” Thái Nam vội vàng đáp.



      “Ngươi… có ý gì?” Tần Lạc Y đầu óc mơ màng nhìn Da Luật Ngạn Thác bên người.



      Da Luật Ngạn Thác trìu mến mơn trớn sợi tóc trán Tần Lạc Y, giọng : “Như vậy nàng thấy buồn chán!”



      Tần Lạc Y ngước mắt lên, nam tử này quan tâm mình sao? phải mình chỉ là y nô của sao?



      “Ta chỉ muốn gặp cha nuôi bị giam cầm và Sơ Tuyết!” Nàng theo bản năng .
      Hết chương 9+ 10
      Hết Quyển 2


      Giờ phút này Tần Lạc Y chỉ nhớ đến cha nuôi và Sơ Tuyết, tuy rằng nàng biết cha nuôi bị giam ở trong phủ, nhưng mà mình lại có cách nào gặp được, mà Sơ Tuyết sau khi hồi kinh liền bị Khiêm Ngạo mang , chút tin tức của nàng, nàng rất lo lắng.



      Da Luật Ngạn Thác lắc đầu: “Y nhi, đừng những lời khiến bản vương mất hứng như vậy! Nếu nàng ngoan ngoãn nghe lời bản vương, bản vương tự nhiên để cho nàng gặp bọn họ.”



      Thần sắc trong mắt Tần Lạc Y tối sầm lại, quả nhiên có đơn giản như vậy.



      , nhìn xem bản vương chuẩn bị trang phục cho nàng!” Da Luật Ngạn Thác ôm lấy Tần Lạc Y, Thái Nam lập tức đem y phục bên người trình lên.



      bộ y phục màu trắng, bộ váy khói trắng uốn lượn màu trắng quanh trăm cánh hoa mai, áo choàng vì che đậy rét lạnh mà ra hết vẻ lộng lẫy hoa lệ.



      Trong mắt Tần Lạc Y lộ vẻ xúc động, đây là Hán phục, làm sao có thể?



      “Thái Nam, hầu hạ nàng thay quần áo!” Da Luật Ngạn Thác .



      “Ta vào hoàng cung với ngươi!” Tần Lạc Y lập tức phản ứng lại, là chuỵện đùa, diệt nước của nàng, còn muốn dẫn nàng tham gia thịnh yến chúc mừng?



      “Hả? Phải ? Nàng thử xem!” Trong mắt Da Luật Ngạn Thác lóe lên tia nguy hiểm.



      “Nàng lúc nào cũng làm trái ý bản vương, như thế khó gặp được cha nuôi của nàng!”



      Trong lòng Tần Lạc Y khẽ căng thẳng, nam nhân này luôn vui buồn thất thường như vậy.



      Da Luật Ngạn Thác nhìn phản ứng của Tần Lạc Y, khóe miệng hơi cong lên: “Nếu nàng muốn bản vương giúp đỡ hãy ngoan ngoãn nghe lời!”



      Những lời này quả thực có tác dụng đe dọa, Tần Lạc Y sợ tới mức vội vàng vào căn phòng khác, Thái Nam theo sát phía sau.





      ♥ Quyển 2 ♥



      Chương 10: Mệnh phù


      Editor: Trollingkyu



      lát sau.



      “Vương thượng, nô tì giúp chủ tử thay y phục!” Thái Nam đến trước mặt Da Luật Ngạn Thác .



      Da Luật Ngạn Thác quay người lại, khi thấy Tần Lạc Y đứng cách đó xa, trong lòng nhất thời bị rung động.



      Tần Lạc Y mặc bộ y phục trắng, nhìn lướt qua khiến cho người ta phải thương, tĩnh lặng nhưng càng khiến cho người ta kinh ngạc đến mức giật mình, áo choàng lông cừu tuyết trắng càng tô điểm vẻ tuyệt mỹ của nàng, “mặt như trăng rằm mùa thu, sắc như hoa xuân buổi sớm, mái tóc bằng như dao xén, lông mày như mực kẻ” (1), như gió phất qua cây ngọc, tuyết bọc nụ hoa, lại thêm trời sinh tính trong trẻo nhưng lạnh lùng, thực đúng là dùng câu “trăng lạnh mênh mông” để hình dung.



      (1) “mặt như trăng rằm mùa thu, sắc như hoa xuân buổi sớm, mái tóc bằng như dao xén, lông mày như mực kẻ”: trích trong Hồng Lâu Mộng (Tào Tuyết Cần) để tả Bảo Ngọc



      Tần Lạc Y bị ánh mắt táo bạo của Da Luật Ngạn Thác nhìn mà ngượng ngùng, nàng giọng hỏi Thái Nam: “Thế nào? Có gì bình thường sao?”



      Thái Nam che miệng cười: “Đúng là chủ tử rất đẹp!”



      Gương mặt tươi cười của Tần Lạc Y có chút đỏ hồng.



      Ngũ quan cương nghị thâm thúy của Da Luật Ngạn Thác bị vẻ đẹp bao phủ, đến trước mặt Tần Lạc Y, lấy cây trâm ngọc Thái Nam đưa lên.



      Đây là cây trâm ngọc Tần Lạc Y vẫn luôn mang theo, cây trâm màu xanh lục có mùi hương, cả cây trâm dùng khối ngọc chạm khắc mà thành, viên ngọc phía là từ san hô được khảm nạm tinh xảo bên trong, lóng lánh, tuyệt mỹ vô cùng.



      “Trâm như mỹ nhân, khiến cho người ta mến!” Da Luật Ngạn Thác tán thưởng , ngay sau đó liền nhàng mà đem cây trâm này kẹp giữa búi tóc của Tần Lạc Y, trong mắt là mảnh nhu tình.



      Tần Lạc Y hơi hốt hoảng, trong lòng như con nai con loạn, nàng nghĩ nam nhân bá đạo này cũng có mặt dịu dàng như thế.



      Sau khi cài trâm, ánh mắt Da Luật Ngạn Thác lộ vẻ hài lòng, rồi sau đó theo mắt mà nhìn thấy miếng ngọc bội bên hông Tần Lạc Y.



      đôi con ngươi trong nháy mắt lại trở nên vừa nóng vừa sắc bén, vẻ kiêu ngạo bao phủ ngũ quan cương nghị.



      “Ngươi muốn làm gì?” Khi Tần Lạc Y thấy biểu cảm của thay đổi, đột nhiên cả kinh, nàng biết lúc này tràn ngập nguy hiểm.



      “Đừng cử động!” Da Luật Ngạn Thác nhàng quát, bàn tay to dùng chút lực giật lấy miếng ngọc bội người nàng, vung tay lên, toàn bộ miếng ngọc bội bị chưởng vỡ tan tành.



      …” Tần Lạc Y kinh hãi, sau khi nàng nhìn thấy miếng ngọc bội vỡ nát, lửa giận dâng lên toàn bộ đôi mắt, tên khốn kiếp này, đây là vật Tang đại ca tặng cho mình, thế nhưng bị làm hỏng rồi!



      Nàng oán hận, bàn tay siết chặt thành quyền hận thể tiến lên bóp chết .



      Da Luật Ngạn Thác cố ý làm bộ như thấy cơn thịnh nộ của Tần Lạc Y, đúng là thích nhìn khối ngọc này, về sau nàng chỉ có thể đeo vật của đưa.



      Nghĩ đến đây, liền lấy mảnh mệnh phù tùy thân bên người ra, kéo Tần Lạc Y qua rồi cúi người.



      Đông Lâm Vương cao cao tại thượng này, thế mà lại quỳ chân mặt đất.



      Tần Lạc Y và Thái Nam ở sau lưng đồng thời trừng lớn hai mắt.



      Sau khi thắt chặt mệnh phù lên hông Tần Lạc Y, Da Luật Ngạn Thác đứng lên.



      được ném thứ bản vương tặng cho nàng !” ở bên tai nàng nhàng .



      Tần Lạc Y cúi đầu nhìn miếng mệnh phù này : “Đây là cái gì?” Nàng cau mày, nhìn trái nhìn phải cũng hiểu đây là cái gì.



      Da Luật Ngạn Thác cười sang sảng, cầm lấy bàn tay bé của Tần Lạc Y, nàng hiểu cũng hề gì, chỉ cần biết rằng nàng ném nó là tốt rồi.



      “Đây là ký hiệu cho thấy từ nay về sau nàng thuộc về bản vương!” Lời tà mị lộ ra chiếm hữu mạnh mẽ.



      “Ngươi…” Tần Lạc Y nổi đóa.



      “Đừng có mơ tưởng chuyện tháo xuống, nếu bất lợi cho nàng!” Da Luật Ngạn Thác đe dọa.



      Thái Nam theo phía sau mở to hai mắt nhìn, trời ạ, Đông Lâm Vương thế nhưng lại đem mệnh phù tượng trưng cho thân phận vương giả trao cho chủ tử, mà chủ tử ràng còn biết tầm quan trọng của mệnh phù này.



      Mệnh phù là tượng trưng cho thân phận hoàng tộc, cũng là tượng trưng cho uy quyền, nhìn thấy mệnh phù là tương đương với việc nhìn thấy bản thân Đông Lâm Vương, giống như thanh thượng phương bảo kiếm của hoàng đế người Hán.



      Mà mệnh phù của Vương thượng lại giao cho chủ tử, có phải là đại diện…



      Thái Nam thầm nghĩ, trong lòng vui vẻ thôi, xem ra ngày lành tháng tốt đến rồi.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Quyển 3:
      Chương 1: Thịnh yến hoàng cung



      Editor: Trollingkyu



      Trong hoàng cung từ xuống dưới, cung vàng điện ngọc như tăng thêm bầu khí vui vẻ, hiển nhiên là yến tiệc chúc mừng công chiếm Bột Hải thắng lợi.



      Mà yến tiệc này đối với Tần Lạc Y mà , là cách mà Da Luật Ngạn Thác vũ nhục nhân cách và tự ái của mình.



      Hoàng đế khai quốc Đại Liêu Da Luật A Bảo Cơ cùng hoàng hậu Thuật Luật Bình với vẻ mặt uy nghiêm ngồi đại điện.



      Da Luật A Bảo Cơ mặc áo cổn mũ miện hoàng tộc ánh vàng rực rỡ, mà Thuật Luật Bình cũng thân trường bào phú quý, tay áo màu đen, lụa đỏ. Nhóm trọng thần đến dự tiệc cũng mặc quốc phục, mang nón nỉ, trang trí bằng vàng, hoặc thêm châu ngọc hay lông chim thúy, phía sau có hoa vàng buông xuống.



      Khi Da Luật Ngạn Thác thân hoa phục cùng Tần Lạc Y thân Hán phục xuất ở thịnh yến, rất nhiều người đưa ánh mắt nhìn.



      “Đông Lâm Vương, này là?” Da Luật A Bảo Cơ hăng hái nhìn Tần Lạc Y trong y phục trắng, ràng lối ăn mặc này của nàng rất phù hợp, mà nàng lại cùng Đông Lâm Vương…



      Trong mắt Hoàng hậu Thuật Luật Bình tràn ngập nghi vấn, mặt, bà bị dung nhan tuyệt mỹ của trước mắt làm cho chấn động, mặt khác, bà dường như có thể cảm giác được bất bình thường trong mắt Da Luật Ngạn Thác.



      “Bẩm Hoàng Thượng, này chẳng qua chỉ là y nữ người Hán, ở Đông Lâm Vương phủ!” Da Luật Ngạn Thác bâng quơ, khi thấy Tần Lạc Y trở thành tiêu điểm của đông đảo nam nhân vẻ vui ngay tức khắc biểu ra bên ngoài.



      “Hả? ?” Da Luật A Bảo Cơ có chút nghi ngờ hỏi.



      Ông biết bên cạnh Da Luật Ngạn Thác thiếu phi tần xinh đẹp, nhưng chưa từng thấy qua hành động này, có thể mang theo nữ tử này bên người quan hệ hẳn là có đơn giản như vậy, nhất là…



      Da Luật A Bảo Cơ liếc mắt cái liền trông thấy mệnh phù bên hông nữ tử áo trắng này…



      Đây phải là… ông thầm giật mình cái, mệnh phù tượng trưng cho uy quyền của Đông Lâm Vương sao lại ở người nương này!



      Ông cẩn thận quan sát ký hiệu người này, chỉ thấy dáng người nàng mềm mại, kiều khiến cho người khác thương, làn da trắng nõn như trăng mùa thu, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng cũng khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo!



      Cùng lúc đó, Hoàng hậu Thuật Luật Bình cũng thấy được điều này, bà kiềm chế được mà hỏi Tần Lạc Y: “Vị nương này xưng hô như thế nào?”



      Sau đó hình như nhớ tới cái gì, chuyển hướng Da Luật Ngạn Thác, sửa lại: “Vị nương này hẳn là nghe hiểu tiếng Khiết Đan!”



      Ngoài dự đoán, Hoàng Thượng và Hoàng hậu khiến cho Da Luật Ngạn Thác cau mày, hối hận mang nàng đến, hẳn là có thể dự đoán được, Tần Lạc Y kiều diễm xinh đẹp nhất định trở thành tiêu điểm.



      Nhưng bản thân lại nỡ để nàng lại trong phủ, bởi vì phát bản thân bắt đầu dần dần thể rời bỏ nữ nhân này, chỉ cần nàng rời khỏi tầm mắt của mình, đứng ngồi yên, huống chi, lúc phi tần tranh đấu Da Luật Ngạn Thác ràng nhất, muốn để cho Tần Lạc Y phải chịu tủi thân.



      Đôi con ngươi đen của Da Luật Ngạn Thác trong nháy mắt trở nên u ám khác thường, gương mặt lạnh lùng cũng lên chút kiên nhẫn, vung tay lên, giữ chặt Tần Lạc Y bên người:



      “Thịnh yến hôm nay hẳn là vì chúc mừng Đông Lâm Vương ta thắng ngay từ trận đầu mà mở, Hoàng thượng Hoàng hậu như thế nào lại quên nhân vật chính rồi?” Giọng Da Luật Ngạn Thác ràng được vui.



      “Ha ha… Đông Lâm Vương hiểu lầm rồi, trẫm chỉ là tò mò thôi, Hoàng hậu, Đông Lâm Vương sai, hôm nay mới là nhân vật chính!”



      Trong tiếng cười sang sảng của Da Luật A Bảo Cơ có chút lúng túng.



      Đông Lâm Vương Da Luật Ngạn Thác tính tình kiêu ngạo đúng là điều mà triều đình đều biết, ông cũng muốn vô duyên vô cớ chọc đứa cháu này mất hứng.



      Tần Lạc Y lạnh lùng nhìn Hoàng Thượng và Hoàng hậu đại điện, còn có rất đông trọng thần xung quanh, hận ý trong lòng đột nhiên tăng lên.



      Đám người này đều là kẻ thù của mình, bọn họ lấy việc giẫm lên lãnh thổ nước Bột Hải làm niềm vui, lấy việc giết hại dân chúng Bột Hải làm hứng thú! Nhất là Da Luật Ngạn Thác bên cạnh! Nếu phải vì dã tâm hừng hực của người này bây giờ, mình vẫn cùng cha nuôi, Tang đại ca và Sơ Tuyết ở cùng với nhau.



      Bọn họ thế nhưng còn có thể vừa vừa cười đại điện, còn tàn nhẫn mà mở thịnh yến!



      Giờ phút này Tần Lạc Y biết ánh mắt của mình có bao nhiêu đáng sợ, tựa như thanh đao nhọn có thể giết người!



      Thịnh yến chính thức bắt đầu. đại điện, rất nhiều vũ nữ xinh đẹp nhịp nhàng nhảy múa theo tiếng nhạc, cặp mắt mị của nhóm vũ nữ lộ ra tất cả phong tình, y phục mỏng manh để lộ dáng người đầy đặn, nóng bỏng mà nhiệt tình, chuông bạc dưới thân theo điệu múa mà vang lên, vây lấy đám trọng thần ở ngồi ở hai bên.



      bàn bày nhiều chiếc bình cổ dài, hũ mào gà, ấm xách dẹt, vò chân gà, chai cổ phượng hoàng, mâm hải đường, bên còn lại là dưa hấu, nho, đa dạng các loại hoa quả, thịt nai nướng ngay chính giữa bàn là ràng thấy được, bốn phía xung quanh là những món ăn bốn mùa Tần Lạc Y chưa bao giờ thấy qua.



      Phía đại điện cung vàng điện ngọc, ca múa mừng cảnh thái bình.



      Da Luật A Bảo Cơ ngồi đại điện có vẻ hết sức cao hứng, ông giơ chén rượu trong tay lên, hướng về phía Đông Lâm Vương Da Luật Ngạn Thác: “Nước Bột Hải sở dĩ có thể thuận lợi đánh chiếm, công của Đông Lâm Vương thể có, đây, chén này là trẫm mừng công lao của Đông Lâm Vương!”



      Trong mắt Da Luật Ngạn Thác gợn sóng sợ hãi, cầm chắc chén rượu, hơi khom người: “Tạ Hoàng Thượng!” xong, ngửa đầu uống hớp!



      “Hạ quan cũng kính rượu Đông Lâm Vương, chúc mừng người thắng ngay trận đầu!” Chúng đại thần hai bên đều giơ chén rượu lên, với Da Luật Ngạn Thác.



      Da Luật Ngạn Thác cười lạnh tiếng, thong thả đáp: “Mời!” xong, lại uống cạn chén.



      “Được!” Trong mắt Da Luật A Bảo Cơ tràn đầy tán thưởng.



      “Đông Lâm Vương, lần này sau khi đánh chiếm Bột Hải, trẫm chiếm được Trung Nguyên ít mối họa từ bên trong. Nếu chúng ta có thể có được bản đồ kho báu của Bột Hải, tiến độ của đại quân ta càng nhanh chóng!”



      Da Luật A Bảo Cơ thử dò xét chút, theo mật thám báo lại, trong tay Da Luật Ngạn Thác hẳn là phần bản đồ kho báu.



      Trong mắt Da Luật Ngạn Thác lóe lên nụ cười khẩy vừa liếc qua thấy, làm sao có thể biết mục đích đãi tiệc hôm nay của Hoàng thượng!



      “Ta tăng cường truy xét tung tích của bản đồ kho báu, mong Hoàng thượng chớ lo lắng!”



      “Tốt! Trẫm cũng biết bất cứ việc gì đều làm khó được Đông Lâm Vương, con theo trẫm đánh đông dẹp tây mấy năm, hơn phân nửa giang sơn Đại Liêu đều có liên quan tới Đông Lâm Vương. Nếu có kho báu của Bột Hải, trẫm càng thêm yên tâm giao nước Bột Hải giao cho Đông Lâm Vương!”



      Đôi mắt Da Luật A Bảo Cơ lên chút thần sắc khôn khéo.



      Da Luật Ngạn Thác gât đầu khẽ mỉm cười, trong mắt cũng có chút rùng mình.



      “Hoàng thượng hứa hẹn như vậy, ta dám tưởng là ! Hẳn là còn có điều kiện!” cố ý vạch trần qua loa, lão hồ ly này, trong hồ lô của ông rốt cuộc bán loại thuốc gì (1), lẽ nào ta lại biết?



      (1) trong hồ lô bán loại thuốc gì (葫芦里卖的什么药): thành ngữ mượn

      hình ảnh hồ lô để diễn tả việc thắc mắc đối phương nghĩ gì



      “Đông Lâm Vương, lời của Hoàng thượng đáng giá ngàn vàng, con làm sao có thể nghi ngờ?” Hoàng hậu Thuật Luật Bình mở miệng .



      Trong lòng bà luôn mến đứa cháu Đông Lâm Vương này, bởi vậy mới thân càng thêm thân, tuy rằng người này lúc nào cũng lạnh như băng, có đôi khi còn thèm nể mặt cả Hoàng thượng lẫn chính mình, nhưng cho dù là như vậy cũng che giấu được chuyện là “nhân trung chi long” (2).



      (2) “nhân trung chi long”: rồng giữa loài người, chỉ người hào kiệt xuấtchúng



      “Đông Lâm Vương quả thông minh, kì thực trẫm muốn đem nước Bột Hải làm lễ vật gả Thiên Phái công chúa cho Đông Lâm Vương!” Da Luật A Bảo Cơ biết sớm đoán ra ý đồ của mình cho nên cũng giữ lại nữa.



      Da Luật Ngạn Thác mỉm cười, cầm lấy chén rượu, tự rót tự uống ngụm, nhàng : “Hoàng thượng quá lời, bản đồ kho báu ta cố gắng giành được, về chuyện thành thân… hề có hứng thú!”



      vô cùng ngạo mạn khiến cho đại điện xôn xao trận, Da Luật Ngạn Thác lạnh lùng giương mắt, đám tiểu nhân!



      “Con…” Da Luật A Bảo Cơ bị nghẹn.



      “Hoàng thượng, Đông Lâm Vương tại toàn tâm toàn ý trợ giúp Hoàng Thượng chiếm lấy Trung Nguyên, chuyện nữ nhân dĩ nhiên tạm thời gác lại bên!” Hoàng hậu Thuật Luật Bình vội vàng hoà giải.



      “À… đúng, việc thành thân tạm thời gác lại nữa, hôm nay chỉ ăn mừng thôi, chuyện khác!” Da Luật A Bảo Cơ giơ chén rượu lên . ♥ Quyển 3 ♥



      Chương 2: Thịnh yến bị gián đoạn


      Editor: Trollingkyu



      Tần Lạc Y là người duy nhất thể hòa hợp với bầu khí ăn mừng ở đại điện.



      Nàng ngồi bên cạnh Da Luật Ngạn Thác, trong lòng sóng to sớm cuộn trào mãnh liệt.



      Đám cẩu Khiết Đan chết tiệt này, dám lôi nước Bột Hải ra làm lễ vật thành thân!



      Nàng muốn đao giết chết Da Luật A Bảo Cơ đại điện, tên cẩu hoàng đế kia!



      Chiếm lấy nước Bột Hải , còn muốn chiếm cả Trung Nguyên, quả thực là vọng tưởng!



      “Rắc…” Tần Lạc Y càng nghĩ càng tức giận, lửa giận trong mắt càng ngày càng tăng, đũa tre nắm chặt trong tay theo tiếng rắc mà gãy làm đôi!



      Tiếng vang lập tức kéo suy nghĩ tức giận của Tần Lạc Y quay trở lại, nàng cúi đầu nhìn đũa tre bị gãy trong tay kinh hãi, khí lực của mình hóa ra cũng .



      Da Luật Ngạn Thác ở bên cạnh biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng khó mà phát giác, vội vàng kéo bàn tay bé của Tần Lạc Y qua: “Sao lại cẩn thận như vậy? Bị thương ở chỗ nào rồi?” Trong giọng thâm trầm chất chứa sốt ruột.



      Lời này vừa ra, chỉ có Hoàng thượng và Hoàng hậu trợn mắt há hốc mồm, ngay cả quần thần hai bên cũng sợ ngây người.



      Ở trong mắt bọn họ, Đông Lâm Vương luôn lạnh lùng kiêu ngạo phải như vậy…



      có!” Tần Lạc Y cũng hoảng sợ, nàng nghĩ Da Luật Ngạn Thác có thể ở hoàng cung mạnh dạn như vậy.



      Da Luật Ngạn Thác nhíu mày cái, tay nhàng mơn trớn chỗ huyệt nội quan của Tần Lạc Y từng bị thương, tuy rằng vết thương khỏi hẳn nhưng cũng để lại dấu vết lộ .



      ổn rồi…” Tần Lạc Y có chút mất tự nhiên muốn rút tay về, nàng cảm thấy bầu khí lúc này vô cùng quái dị, đại điện tất cả mọi người đều nhìn về phía này, Da Luật Ngạn Thác… coi ai ra gì !



      Nhưng hành động kế tiếp của Da Luật Ngạn Thác càng làm cho người đại điện mở rộng tầm mắt.



      Chỉ thấy bàn tay to của kéo Tần Lạc Y đến gần chỗ mình, lấy thịt nướng bỏ vào trong chén, cầm lấy đũa tre của mình gắp miếng đưa đến miệng Tần Lạc Y.



      “Ngươi…” Đôi mắt đẹp của Tần Lạc Y tràn ngập kinh ngạc, nàng muốn đích thân cho mình ăn, xấu hổ!



      “Y nhi, nghe lời, há miệng!” Da Luật Ngạn Thác biết nàng lo lắng cái gì, nhưng mà để cho nàng làm quen dần, làm nữ nhân của cần để ý.



      Tần Lạc Y bất đắc dĩ nuốt đồ ăn xuống, nàng muốn Da Luật Ngạn Thác lại làm cái gì nữa.



      Hoàng đế Da Luật A Bảo Cơ và Hoàng hậu cùng với quần thần hít thở hơi.



      “Đông Lâm Vương, này… chính là y nữ trong phủ?” Da Luật A Bảo Cơ thử dò xét, tại đánh chết ông cũng tin này chỉ là y nữ đơn giản như vậy.



      “Sao lại ?” Da Luật Ngạn Thác giương đôi mày tuấn, sau đó giơ tay lên, ngón tay lau vết bám khóe miệng của Tần Lạc Y.



      Da Luật A Bảo Cơ và Hoàng hậu đưa mắt nhìn nhau, lẽ nào Đông Lâm Vương chung tình với này? luôn luôn lạnh nhạt cứng rắn với nữ nhân, chưa từng thấy khẩn trương vì nào, cho dù có đưa đẹp nhất Khiết Đan đến trước mặt , trong mắt cũng chẳng có nửa điểm nhu tình.



      Mà hôm nay, đại điện, lại chút cố kỵ mà trìu mến nữ tử người Hán này. Đúng vậy, trong mắt lộ ra loại tình cảm thương mọi người chưa bao giờ thấy qua.



      Sau đó, Da Luật Ngạn Thác cũng muốn người khác biết nhiều về này, đó phải là xem thường, ngược lại là loại tâm lý bảo vệ.

      Hết chương 1 - Q3

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 3: Chẩn đoán sinh tử


      Editor: Trollingkyu



      “Nếu này được Đông Lâm Vương thích, chắc là nhiều người biết đến, y thuật rất cao!” Hoàng hậu hài lòng mở miệng .



      Da Luật Ngạn Thác khẩn trương với này như vậy làm cho bà cảm thấy có chút bất an, dù sao còn có công chúa chờ gả vào Đông Lâm Vương phủ.



      Tần Lạc Y giương mắt nhìn vẻ mặt khẩn trương của hoàng hậu, lại nhìn xung quanh chút, xem ra thân phận của mình tại làm cho mọi người hiếu kỳ, được, nếu tò mò, nàng cũng khách khí!



      Nàng chậm rãi đứng lên, y phục trắng như sương phiêu tán, tuyệt mỹ khiến cho bốn phía đều kinh hãi.



      “Ta họ Tần tên Lạc Y, cũng phải danh y nổi tiếng gì, mà là con nuôi của Hộ quốc tướng quân Tang Tấn của Bột Hải. Vị Đông Lâm Vương trước mắt các ngươi này đối với ta cũng phải là thích, ta chẳng qua chỉ là quân cờ trong tay thôi!”



      Trong lời lạnh lùng của Tần Lạc Y lộ ra hơi thở lạnh lẽo, trong mắt lạnh thấu xương như băng!



      Lời của nàng lập tức làm xung quanh xôn xao!



      Da Luật Ngạn Thác chống cằm, mắt tràn đầy ý cười nhìn Tần Lạc Y.



      Quả là can đảm!



      Da Luật A Bảo Cơ hơi ngẩn ra, ông nghĩ tới nữ tử này lại là mất nước, nhưng… ông khó hiểu nhìn Tần Lạc Y, lại nhìn Đông Lâm Vương lười nhác bên cạnh.



      “Đúng ra mà , ta chỉ là… y nô của Đông Lâm Vương! như vậy, các ngươi hiểu chưa?” Trong lòng Tần Lạc Y phẫn hận , những kẻ này khiến nàng mất nước, còn giả vờ biết!



      “Tần nương quả nhiên là người thẳng thắn, vậy cũng là người thông minh, ngươi là con nuôi của Tang Tấn, như vậy nước Khiết Đan chúng ta muốn cái gì, nương cũng biết!” Hoàng hậu cũng có vì Tần Lạc Y lạnh lùng mà tức giận, bà ngược lại có chút tán thưởng này.



      “Quý quốc muốn cái gì đều ràng, mà dã tâm của quý quốc mọi người đều biết, nhưng thứ cho tiểu nữ xin khuyên câu, dã tâm to lớn chẳng những đả thương người, càng thêm tổn thương mình!”



      “Đông Lâm Vương, vị y nô này của con là rất to gan!” Da Luật A Bảo Cơ chuyển ánh mắt về phía Da Luật Ngạn Thác.



      Da Luật Ngạn Thác thèm để ý mà mở hai tay ra, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Tần Lạc Y, thu hết thảy phản ứng của quần thần vào trong đáy mắt, đoán được những quần thần này biết Tần Lạc Y là người của nên dám lỗ mãng.



      “Tần nương, tổn thương mình hay trẫm biết, nhưng mà đả thương người là nhất định, nước Bột Hải chính là ví dụ rất hay!” Da Luật A Bảo Cơ hăng hái thăm dò, này quả là gan dạ sáng suốt.



      Tần Lạc Y dùng lạnh lùng để che lấp nội tâm phẫn nộ, tên Khiết Đan chết tiệt này, ông ta khoe chiến công của mình?



      “Phải ? Bệ hạ xem đạo lý tương sinh tương khắc Dương Ngũ Hành rồi!” Tần Lạc Y cười lạnh, trong mắt nàng lên tia sắc nhọn.



      Ngay sau đó, ngón tay mảnh khảnh chỉ thẳng về phía Da Luật A Bảo Cơ đại điện: “Ngươi… sắp chết!”



      Nàng cũng sợ tên hoàng thượng Khiết Đan này lại giận chó đánh mèo với mình, chế giễu như vậy, là mở ra lối thoát!



      Lời của Tần Lạc Y như đá ném vào trong nước, trong nháy mắt làm cho dậy sóng mãnh liệt.



      “To gan, nơi này nơi ngươi tà thuyết mê hoặc người khác hay sao?” vị vương gia vỗ bàn đứng lên, đối với việc Tần Lạc Y lớn tiếng như thế, thực hiểu nổi, Đông Lâm Vương này làm sao mà tùy ý để cho này càn quấy ở đây.



      Da Luật Ngạn Thác lạnh lùng nhìn về phía vị vương gia lớn tiếng kia: “Người của bản vương ngươi cũng dám nghi ngờ?” Lời lạnh lẽo cứng rắn lộ ra uy nghiêm khiến người khác run sợ.





      ♥ Quyển 3 ♥



      Chương 4: ngòai dự tính


      Editor: Trollingkyu



      mặt Da Luật A Bảo Cơ hơi lộ vẻ vui, dù sao cái chữ chết ai cũng kiêng kỵ, nhưng nhìn Đông Lâm Vương che chở này như thế, vậy vẫn là nên nghe chút nguyên nhân. Ông điều chỉnh hơi thở, nhịn lửa giận trong lòng xuống.



      Mà Hoàng hậu bên cạnh cũng bị lời của Tần Lạc Y làm cho hoảng sợ. này thế nhưng to gan như thế. Bà biết nếu có Đông Lâm Vương bảo vệ, cái mạng của nàng có khi giữ được.



      “Ngươi… dám đe dọa trẫm!” Giọng của Da Luật A Bảo Cơ mơ hồ còn có thể nghe thấy tức giận.



      “Sao? Cái này chính là mất lòng, tin cũng là lẽ thường tình thôi!” Tần Lạc Y hừ lạnh, lập tức :



      “Ngươi tin, đừng ngại mà ăn hết đồ ăn trước mặt, ta dám , đầu ngươi nhất định đau như nứt ra!”



      Chúng thần lại kinh hãi, nhôn nhao nhìn về phía hoàng đế đại điện.



      Mà Da Luật Ngạn Thác lại hăng hái nhìn Tần Lạc Y, khóe miệng hơi cong lên, này, quả nhiên xứng đáng làm người của .



      Vẻ mặt Da Luật A Bảo Cơ khẩn trương, nhưng ngay sau đó, trận cười sang sảng truyền khắp đại điện.



      “Trẫm đoán ngươi nhất định là hận trẫm, cho nên mới dọa trẫm!”



      “Đối với bệnh tật, ta chưa bao giờ đùa! Hay là… ngươi sợ!” Tần Lạc Y nhìn Da Luật A Bảo Cơ ra vẻ bình tĩnh, trong mắt tràn ngập chế giễu, thản nhiên mở miệng.



      “Tần nương, ngươi to gan như thế chẳng lẽ biết hậu quả hay sao? Đừng ỷ vào việc Đông Lâm Vương sủng ái đắc tội với Hoàng thượng như vậy! Long uy là thể xúc phạm!” Hoàng hậu ở bên mở miệng . “Hoàng hậu…” Da Luật A Bảo Cơ ngắt lời hoàng hậu, ông nhìn Tần Lạc Y hồi lâu, sau đó vung tay lên.



      “Được, trẫm xem xem, bằng ngươi còn tưởng rằng trẫm sợ nữ tử người Hán như ngươi!” Ông cầm lấy đồ ăn bàn.



      Tần Lạc Y khinh miệt giương mắt nhìn ông, chẳng lẽ ông biết phô trương thanh thế tự làm khổ mình sao? là tự chuốc lấy phiền phức!



      miếng, hai miếng, ba miếng… bốn miếng…



      “Xem ra nữ tử nhà ngươi quả là trêu đùa trẫm! Trẫm sao cả!” Da Luật A Bảo Cơ lớn tiếng , ông nhịn được cười, bản thân lại nhàn rỗi chơi đùa với nàng như vậy.



      Tần Lạc Y nâng mày, ánh mắt lạnh lùng đung đưa như nước suối phấp phỏng, nàng cứ đứng như vậy, lời nào, gương mặt tuyệt mỹ lộ ra nụ cười lạnh, giống như ngọc đẹp có chút tì vết.



      Da Luật A Bảo Cơ nhìn Tần Lạc Y, vẻ bình tĩnh của nàng khiến ông có chút hoảng hốt, ánh mắt tối sầm lại, lại gắp lấy đồ ăn bỏ vào trong miệng.



      Lúc mọi người ở đây đều thở phào nhõm, đột nhiên…



      Da Luật A Bảo Cơ đột nhiên run tay, làm rớt đồ ăn xuống đất, hai tay ôm đầu, trán đổ mồ hôi liên tục, gân xanh nổi lên.



      “A…” Ông kêu to, thân thể run mạnh, đầu truyền đến cơn đau tê buốt làm ông khó mà tự kiềm chế, tựa như có thanh đao nhọn đâm xuyên qua đầu.



      Da Luật A Bảo Cơ vì đau đớn mà phát ra thanh như thú bị nhốt, hoàng hậu bên cạnh bị dọa đến hoang mang lo sợ.



      “Hoàng thượng… “



      “Hoàng thượng… người đâu, mau truyền ngự y!”



      Phía đại điện nhất thời hoảng loạn, chúng đại thần đều bộc lộ vẻ kinh sợ.



      Chỉ có Tần Lạc Y lạnh lùng đứng ở đại điện, dáng vẻ điềm tĩnh tự nhiên, đôi mắt u tối nhìn mọi thứ xảy ra trước mặt.



      Còn có… Đông Lâm Vương Da Luật Ngạn Thác thu hết vẻ bình tĩnh của Tần Lạc Y vào trong đáy mắt.

      Hết chương 3+4 -Q3

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 5: Điều kiện


      Editor: Trollingkyu



      “Người đâu… bắt nữ này lại!” Cố mệnh đại thần của Khiết Đan ra lệnh.



      Vừa dứt lời, hai mươi mấy tên thị vệ vọt vào đại điện, vây quanh Tần Lạc Y.



      Hương thơm váy Tần Lạc Y phảng phất theo chiều gió, tóc đen như thác nước đổ, gương mặt trắng toát như mỹ ngọc nhìn thị vệ bốn phía.



      Cho tới bây giờ nàng vẫn sợ chết, nước Bột Hải còn, đây chính là thể chối cãi, cha nuôi và Sơ Tuyết cũng bị bắt, còn có…



      Tang đại ca, giá mà Tang đại ca có ở bên cạnh…



      “Các ngươi to gan, ngay cả người của bản vương cũng dám động!” Da Luật Ngạn Thác quát chói tai, vung tay lên dùng sức bẻ gãy giáo của thị vệ.



      Ngay sau đó, thân hình cao lớn của Da Luật Ngạn Thác che chắn trước mặt Tần Lạc Y.



      “Đông Lâm Vương, lẽ nào người muốn tạo phản? nữ này ở đại điện mưu hại Hoàng thượng, tội ở ngay trước mắt! Người đâu, bắt kẻ này lại!” Cố mệnh đại thần nhìn Da Luật Ngạn Thác ra tay liền triệu tập nhiều người hơn.



      Trong nháy mắt, thêm mười mấy tên thị vệ lại vây đại điện.



      “Tạo phản? Ta thấy kẻ muốn tạo phản chính là ngươi! Bản vương đứng ở đây, xem ai dám qua đây động đến sợi tóc của Y nhi!” Da Luật Ngạn Thác vững vàng che chắn trước mặt Tần Lạc Y, đôi mắt như chim ưng toát ra hơi thở nguy hiểm.



      Bọn thị vệ đều kinh sợ khí thế của Đông Lâm Vương như vậy, sợ tới mức liên tục lui về phía sau.



      “Người…” Ánh mắt cố mệnh đại thần lộ ra kinh hãi.



      Tần Lạc Y giương mắt nhìn nam nhân che ở đằng trước, trong lòng đột nhiên dâng lên dòng nước ấm, đường nét hoàn mỹ bên sườn mặt bao lấy thân hình tuấn, trong mắt lóe ra ý muốn bảo vệ mãnh liệt, tuy rằng bá đạo nhưng Da Luật Ngạn Thác lúc này lại đem đến cảm giác khác thường.



      “Tất cả lui ra… bây giờ là lúc nào, Hoàng thượng bệnh nặng mới là quan trọng! Ngự y, ngự y đâu rồi?” Hoàng hậu Thuật Luật Bình sốt ruột gào to.



      “Vi thần đến chậm, xin Hoàng hậu thứ tội!” Ba tên ngự y vội vàng đến trước mặt Hoàng hậu, vội vã quỳ xuống.



      “Mau… mau xem bệnh cho Hoàng thượng!” Hoàng hậu vội vàng tránh chỗ.



      Lúc này Da Luật A Bảo Cơ đau đến toàn thân còn sức lực, vẫn động đậy mà dựa vào ghế, nhưng chỉ cần người khác động vào thân thể ông chút, ông cảm thấy đau đớn vạn phần.



      Ba tên ngự y bắt đầu luân phiên bắt mạch cho hoàng đế. ra căn bệnh đau đầu của Hoàng thượng vẫn luôn dứt, hai năm qua quá quen thuộc, nhưng năm nay tần suất phát tác càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng thêm nghiêm trọng, bọn họ thử qua rất nhiều cách trị liệu nhưng đều có hiệu quả.



      “Ba vị ngự y, thế nào rồi?” Hoàng hậu lo lắng hỏi.



      “Bẩm Hoàng hậu, bệnh của Hoàng thượng là bệnh khó chữa lâu năm, chúng hạ thần chỉ có thể duy trì, nấu chén thuốc là có thể trì hoãn bệnh của Hoàng thượng.” Ba vị ngự y nơm nớp lo sợ.



      “Vậy còn thất thần làm cái gì? Còn mau !” Hoàng hậu hoảng hốt thôi, lúc bà thấy Hoàng Thượng đau đớn như vậy, trong lòng cũng giống như bị kim châm đến nỗi đau nhức.



      “Vâng, vâng… hạ thần lập tức chuẩn bị!”



      Tần Lạc Y lặng lẽ quan sát tất cả, lúc nàng nghe được lời giải thích của ngự y, khỏi cười lạnh tiếng.



      “Y nhi, nàng có biện pháp?” Lúc Da Luật Ngạn Thác nhìn thấy ánh mắt khinh miệt của Tần Lạc Y, trong lòng ngẩn ra, biết vì sao trong lòng dâng lên chút bất an.



      Tần Lạc Y than tiếng, như giọt sương rơi hoa hồng buổi sớm, như tình nhân thầm, rung động lòng người.



      Nàng cuối cùng vẫn nhẫn tâm được, lợi dụng y thuật để giết người, cho dù mình có hận bao nhiêu. Nàng lại nâng mắt lên, toát ra vẻ đẹp khiến trong lòng Da Luật Ngạn Thác dâng lên hồi thôi.



      “Tần nương, ngươi có biện pháp đúng ?” Hoàng hậu lập tức nhìn Tần Lạc Y đại điện. sai, nếu nàng có thể đoán được bệnh tật của Hoàng thượng, như vậy nhất định có cách chữa.



      Ánh mắt Tần Lạc Y hơi tối sầm lại: “Tại sao ta phải cứu Hoàng thượng của các ngươi? Đừng quên là bởi vì các ngươi nên chúng ta mới nhà tan cửa nát!”



      “Ngươi muốn ra điều kiện gì?” Hoàng hậu Thuật Luật Bình khôn khéo, bà biết Tần Lạc Y đáp ứng chữa bệnh cho Hoàng thượng đơn giản như vậy.



      “Y nhi…” Bất an trong lòng Da Luật Ngạn Thác lại tăng thêm, nghĩ rằng lần này đưa nàng đến hoàng cung lại là quyết định sai lầm.



      Tần Lạc Y giương mắt nhìn Da Luật Ngạn Thác, lo lắng cái gì? Chẳng lẽ lo nàng lấy cha nuôi làm điều kiện trao đổi, khiến mất kho báu?



      “Điều kiện rất đơn giản, ta hy vọng quý quốc có thể hạ chỉ thả dân chúng Bột Hải vô tội ra!” Trong mắt Tần Lạc Y lên nỗi buồn trống vắng.



      Nàng biết, sau khi Khiết Đan công chiếm Bột Hải bắt người khắp nơi, rất nhiều dân chúng vô tội đều bị bắt xây dựng tường thành, bọn họ bất kể là thân thể ra sao tinh thần bị nô dịch nghiêm trọng.



      Nàng thể chịu đựng được cảnh dân chúng Bột Hải phải giống như Tang gia, bị đám người Khiết Đan này cầm roi da tra tấn thân thể và tinh thần.



      ra người nàng muốn cứu nhất chính là cha nuôi, nhưng nghĩ đến nhân dân Bột Hải chịu khổ cực, nàng đành lòng. Nàng biết, trước mắt cha nuôi bị nhốt ở Đông Lâm Vương phủ. Nghe , Da Luật Ngạn Thác tại hề gây khó dễ cho cha nuôi, cho nên nàng phải gặp cha nuôi để bàn bạc kỹ hơn.



      Quan trọng hơn là, nàng nhất định phải nhìn thấy cha nuôi, phải hỏi thăm bệnh tình của ông mới được.



      ra lúc hai nước mới giao chiến, cha nuôi mắc khối u. Sau khi cha nuôi bị Da Luật Ngạn Thác bắt làm tù binh, nàng có cách nào chữa trị cho ông, chắc hẳn bây giờ bệnh tình tệ hơn rất nhiều.



      Bởi vậy, nàng nhất định phải nhìn thấy cha nuôi sau, mọi thứ phải suy nghĩ kỹ hơn.



      Sau khi nghe thấy Tần Lạc Y đưa ra điều kiện, đường nét cứng rắn của Da Luật Ngạn Thác hơi buông lỏng, bất an trong lòng cũng biến mất.



      rất sợ Tần Lạc Y đưa ra điều kiện rời khỏi mình. thể có nàng, lúc Da Luật Ngạn Thác nghĩ vậy, khỏi bị ý tưởng điên cuồng này làm cho hoảng sợ.



      “Được, thành vấn đề, bản cung đáp ứng ngươi, nhưng… ngươi phải chắc chắn có khả năng chữa khỏi cho Hoàng thượng!” Hoàng hậu hề nghi ngờ .





      ♥ Quyển 3 ♥



      Chương 6: Y thuật sinh tử


      Editor: Trollingkyu



      Tần Lạc Y ngước mắt nhìn Hoàng hậu Thuật Luật Bình rồi thản nhiên mở miệng: “Ta thể chắc chắn có thể chữa khỏi, nhưng ta bảo đảm là nếu Hoàng thượng chữa trị mất mạng!”



      Ánh mắt tự ti cũng kiêu ngạo, như cây phất trần trong trẻo nhưng lạnh lùng.



      “Khởi bẩm Hoàng hậu, chén thuốc cho Hoàng thượng chuẩn bị xong!” Ngự y tiến lên .



      “Chén thuốc đó giúp nhiều đối với bệnh tình của Hoàng thượng.” Trong giọng của Tần Lạc Y nghe ra chút tình cảm.



      Ba vị ngự y kinh ngạc, mặt cũng lộ ra bất mãn, con nhóc này biết cái gì!



      Ánh mắt Tần Lạc Y đảo qua ba vị ngự y. Nàng vén váy áo, thẳng về phía Da Luật A Bảo Cơ đại điện.



      Da Luật A Bảo Cơ dựa vào ghế còn sức lực, đầu truyền đến đau nhức như cũ khiến lông mày ông nhíu chặt lại.



      Hai mắt ông nhắm nghiền, môi run nhè , sắc mặt cực kỳ tái nhợt, người đàn ông vốn khỏe khoắn tại trở nên yếu ớt chịu được.



      Tần Lạc Y nhìn Da Luật A Bảo Cơ ghế, thế nhưng trong lòng kinh ngạc mình hề có chút vui vẻ, lẽ nào chỉ có cái tên Da Luật Ngạn Thác diệt nước mình kia mới có thể khiến cho nàng hận? Nếu lúc này Da Luật Ngạn Thác thành ra cái dạng này, bản thân có thể động lòng trắc hay ?



      tiếng than từ đôi môi đỏ mọng bật ra, Tần Lạc Y lắc lắc đầu, cho phép mình lại có ý nghĩ khác, dân chúng Bột Hải bị nô dịch còn chờ mình cứu trợ.



      Nàng nhàng đặt đầu ngón tay để lên kinh lạc (1) ở cổ tay của Da Luật

      A Bảo Cơ, bình tâm tiến hành bắt mạch.



      (1) kinh lạc: đường khí huyết vận hành trong cơ thể



      lát sau, nàng đưa tay tìm đến gáy Da Luật A Bảo Cơ cái gáy chỗ, hơi ấn xuống…



      “A…” Da Luật A Bảo Cơ phát ra tiếng đau đớn, trán mồ hôi lại tăng thêm tầng.



      “To gan, ngươi làm cái gì? Tại sao lại khiến cho Hoàng thượng đau đớn như thế!” vị ngự y vội vàng tiến lên .



      nghĩ ra, vì sao Hoàng hậu có thể tín nhiệm con nhóc như vậy, tuy nàng là người của Đông Lâm Vương phủ, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫn là người của nước Bột Hải, cho dù y thuật của nàng cao minh, Hoa Đà (2) tái thế, cũng thể nào toàn tâm toàn ý cứu giúp kẻ thù của mình.



      (2) Hoa Đà (145-208-) vị lương y nổi tiếng thời Đông Hán, đượcxem như thần y, là trong những ông tổ của Đông Y.



      Đôi mi thanh tú của Tần Lạc Y hơi nhíu lại, nàng chán ghét cái giọng a dua này.



      “Thân là ngự y, chẳng lẽ ngươi hiểu đạo lý “Thông tắc bất thống, thống tắc bất thông” (3) sao?” Giọng Tần Lạc Y trong trẻo nhưng lạnh như băng, cũng thèm nhìn tới vị ngự y này mà .



      (3) “Thông tắc bất thống, thống tắc bất thông”: trong các tiêu chí nằmlòng của ngành y học cổ truyền, ý bảo: hễ thông thoáng đau, đau nơi nào đó ắt hẳn bị nghẽn



      “Những người khác được quấy rầy Tần nương chẩn đoán!” Hoàng hậu chậm rãi mở miệng .



      Tuy rằng bà biết Tần Lạc Y cố ý hay , nhưng bà tin tưởng Tần Lạc Y hẳn là đem tính mạng của dân chúng Bột Hại ra đùa giỡn, hơn nữa, nàng bây giờ còn là người của Đông Lâm Vương phủ, Đông Lâm Vương coi trọng nàng, hẳn là nên tín nhiệm.



      Sau khi ngón tay Tần Lạc Y ấn vài cái vào huyệt đạo, khóe miệng nàng hơi nhếch lên, quả nhiên là giống như nàng hoài nghi.



      “Hoàng hậu, tại Hoàng thượng cần bầu khí trong lành, nơi có dòng nước, xin người đem Hoàng thượng đến chỗ đó!” Tần Lạc Y buông tay Da Luật A Bảo Cơ, bình tĩnh .



      “Nhưng mà chỉ cần vừa đụng tới Hoàng thượng, người đau đớn chịu nổi, làm sao…” vị tướng .



      “Yên tâm , tại xuất tình huống như vậy!” Tần Lạc Y .



      “Được, người đâu, đỡ Hoàng thượng đến hoa viên!” Hoàng hậu vội vàng ra lệnh.



      “Còn có… Hoàng hậu, xin cho người chuẩn bị kim châm, đàn cổ và đàn hương tốt nhất!” Tần Lạc Y bổ sung.



      Chúng quần thần đại điện ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ hiểu, bệnh tình của Hoàng thượng bệnh tình có quan hệ gì với mấy thứ này.



      Trong mắt Hoàng hậu cũng lên tia nghi hoặc, nhưng thấy vẻ mặt Tần Lạc Y giống đùa giỡn, liền đáp ứng cầu của nàng.

      Hết chương 5+6 - Q3

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 7: Hiểu người


      Editor: Trollingkyu



      Đoàn người vội vội vàng vàng vào ngự hoa viên, đặt Hoàng thượng ngồi ghế chuẩn bị từ trước.



      Trong ngự hoa viên vẫn xanh tốt như trước, vẫn chưa cái rét lạnh của phương bắc mà trở nên thê lương. Màu xanh um tỏa ra mà rải rác, cho dù các đình đài được xây dựng riêng biệt đều rất độc đáo, dày đặc đến thích hợp.



      Trong vườn bày ra những loại đá lạ, cây bách cổ, cây tử đằng, tô điểm cho vẻ thú vị, dồi dào của hoa viên, mà bên trong vườn, đường lát tỉ mỉ nhiều viên đá cuội cùng màu sắc, cấu tứ sáng tạo .



      Độc đáo nhất là thác nước trút xuống từ cao ở lâm viên khiến cho toàn bộ ngự hoa viên sống động hơn nhiều.



      Bên cạnh thác nước chuẩn bị đàn cổ, mà trong khí cũng phảng phất hương đàn hương thượng hạng.



      Da Luật Ngạn Thác nhìn Tần Lạc Y bên cạnh, ánh mắt cũng trở nên thêm phức tạp. Theo cách nàng chẩn đoán cho Hoàng thượng, có thể nhìn mâu thuẫn tâm lý của nàng, nàng hận người Khiết Đan bọn , nhưng lại thể cứu chữa người Khiết Đan.



      Sau khi đặt Da Luật A Bảo Cơ ngồi vào chỗ của mình, Tần Lạc Y bắt mạch cho ông xong liền bắt đầu trị liệu.



      Tần Lạc Y nhàng đưa tay đè chỗ xương chẩm của Da Luật A Bảo Cơ thẳng xuống chỗ lõm ở xương chũm, cầm cây ngân châm, chuẩn bị châm…



      “Khoan …” Sau khi nhìn thấy hành động của Tần Lạc Y, vị ngự y sắc mặt cả kinh, vội vàng lớn tiếng ngăn cản.



      Tần Lạc Y ngước mắt chút biểu tình nhìn vị ngự y này.



      “Khởi bẩm Hoàng hậu, xin hạ lệnh ngăn cản nương này trị liệu cho Hoàng thượng!” Vị ngự y này vội vàng quỳ xuống đất , hai vị ngự y khác cũng quỳ xuống đất như vậy.



      “Vì sao?” Hoàng hậu cảm thấy tình có chút bình thường.



      “Bẩm Hoàng hậu, vị nương này căn bản hiểu y thuật, chẳng qua là nữ dùng ngôn ngữ mị mê hoặc người khác, xin Hoàng hậu minh giám!”



      “Đúng vậy, thưa Hoàng hậu, phàm là y thuật mọi người đều biết,huyệt đạo trọng yếu cơ thể là thể dùng kim châm, nhất là đầu, hơn nữa, chứng bệnh đau đầu là do gió gây nên, cũng đều thể sử dụng châm cứu để trị liệu, nhưng vị nương này chẳng những chuẩn bị châm, mà còn chọn huyệt Phong Trì, hạ thần cho rằng nàng ta hề có lòng cứu chữa Hoàng thượng, mà là mưu hại!” Ngự y tức giận .



      “Huyệt Phong Trì?” Hoàng hậu cực kỳ thắc mắc.



      “Huyệt Phong Trì thuộc loại túc thiếu dương đảm kinh, là huyệt đạo trí mạng cơ thể, nếu thận trọng tổn thương trung khu diên tủy, vô cùng nguy hiểm cho Hoàng thượng!” Ngự y vội vàng đáp.



      Hoàng hậu chấn động, vội vàng nhìn về phía Tần Lạc Y: “Lời ngự y sao?”



      Tần Lạc Y từ chối đáp, nàng cũng có ý giải thích, chỉ thản nhiên : “Ngự y, các ngươi xem, ta sắp sửa thi châm chỉ riêng huyệt Phong Trì, còn có huyệt Nhân Nghênh và huyệt Nhĩ Môn!”



      “Cái gì? Ngươi… ngươi dám… “



      “Hoàng hậu, xin người nhất định phải hạ lệnh ngăn cản, để chúng hạ thần chữa trị cho Hoàng thượng!” Ba vị ngự y nghe Tần Lạc Y xong lại thất kinh.



      Sau khi Da Luật Ngạn Thác nghe Tần Lạc Y , trong lòng thấy hơi lo, nhưng biết ý nghĩ của Tần Lạc Y, để chứng minh nghi vấn trong lòng, sải bước đến bên cạnh Hoàng thượng.



      Chỉ thấy bàn tay duỗi ra, dùng ngón tay chỉ vài cái huyệt đạo, với Tần Lạc Y: “Thi châm ở mấy cái huyệt này?” Trong giọng trầm thấp lộ vẻ tin tưởng.



      Tần Lạc Y ngẩng đầu, nhìn Da Luật Ngạn Thác cao lớn, gật đầu cái.



      “Nàng đoán rằng chứng đau đầu của Hoàng thượng là vì nội thương?” Da Luật Ngạn Thác liếc mắt nhìn Tần Lạc Y.



      chỉ đơn giản như vậy, nhưng ban đầu xuất triệu chứng hôn mê mới có thể như thế!” Trong mắt Tần Lạc Y lộ vẻ kinh ngạc, nàng nghĩ rằng Da Luật Ngạn Thác có thể lập tức hiểu cách làm của mình.



      Ngay sau đó, nàng thoáng nghĩ, là người tập võ, hơn nữa còn là người võ công thâm sâu khó lường, đối với những biến hóa rất cơ thể cũng có thể sớm nhận ra.





      ♥ Quyển 3 ♥



      Chương 8: Thi châm


      Editor: Trollingkyu



      “Đông Lâm Vương, con cũng tán thành việc Tần nương thi châm?” Trong lòng Hoàng hậu cực mâu thuẫn, nhưng bà vẫn lý trí.



      “Y nhi là người của bổn phủ, ta có lý do gì mà hoài nghi người của mình!” D Luật Ngạn Thác bình tĩnh nhìn Hoàng hậu.



      “Hoàng hậu, tuyệt đối được, đó là đại huyệt trí mạng, long thể thể đùa!” Ngự y dồn dập chống đối.



      “Cái này…” trong mắt Hoàng hậu cũng lộ ra thần sắc lo lắng, bà nhìn về phía Tần Lạc Y, cũng hy vọng nàng có thể cho mình đáp án xác thực.



      “Hoàng hậu, bệnh tình Hoàng thượng thể kéo dài được nữa, có thi châm hay xin hãy quyết định!” Tần Lạc Y biết lúc này Hoàng hậu hy vọng mình có thể đưa ra lời giải thích hợp lý, nhưng nàng có nhiều thời gian giải thích cho lắm.



      nghĩ rằng, vào giờ phút này, người hiểu ý nghĩ của mình vẫn ngang ngược như vậy.



      Nàng bất ngờ nhìn về phía Da Luật Ngạn Thác, lại nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của .



      Trong lòng Tần Lạc Y hoảng hốt, đúng vậy, ánh mắt đúng là tín nhiệm, mình quan tâm suy nghĩ của làm gì chứ?



      “Xin Tần nương thi châm!” Hoàng hậu quyết định tin tưởng ánh mắt của Đông Lâm Vương.



      “Xin hoàng hậu cân nhắc…” Ba vị ngự y cả kinh, vội vàng .



      “Bản cung quyết định, cần nhiều lời!” Hoàng hậu quát tiếng chói tai.



      Tần Lạc Y thở dài hơi, bắt đầu châm cứu lần nữa, trong lúc ngón tay

      đặt tại chỗ xương chẩm của Da Luật A Bảo Cơ thẳng xuống chỗ lõm ở xương chũm, đâm ngân châm vào.



      Theo sau huyệt Nhân Nghênh ở túc dương minh vị kinh, chuyển sang thi châm huyệt Nhĩ Môn ở thủ thiếu tam dương tiêu kinh.



      Da Luật A Bảo Cơ khẽ nhíu mày giật mình.



      Sau lát, khi nàng thấy hơi thở của Da Luật A Bảo Cơ bắt đầu trở nên nhàng, trong mắt sáng lên, chậm rãi lấy từng cây châm ra.



      “Hoàng thượng…” Tần Lạc Y nhàng gọi.



      Nhưng Da Luật A Bảo Cơ chỉ có thể mơ hồ đáp lại.



      Tần Lạc Y nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ suy xét.



      “Sao rồi…” Sau khi Hoàng hậu chứng kiến tình huống này, vừa định lên tiếng lại lập tức bị Da Luật Ngạn Thác ngắt lời.



      “Hoàng hậu an tâm chút, đừng nóng vội!”



      Tần Lạc Y chẩn đoán mạch đập của Da Luật A Bảo Cơ lần nữa, mặt lộ ra vẻ thoải mái, ra…



      Ngay sau đó, nàng lại cầm cây kim, vẻ mặt trở nên vô cùng mất tự nhiên, hàm răng tinh tế khẽ cắn môi đỏ mọng.



      Ánh mắt Da Luật Ngạn Thác lộ ra nụ cười, khẽ lắc đầu, lập tức với tỳ nữ bên cạnh hoàng thượng: “Các ngươi mau cởi áo của Hoàng thượng trước !” Giọng trầm thấp chứa quyền uy trí mạng.



      Vài tỳ nữ vội vàng tiến lên.



      Tần Lạc Y hơi quay đầu lại, nhìn Da Luật Ngạn Thác chút, trong lòng bởi vì hiểu ý mình mà nảy lên cảm tình .



      Đợi sau khi cởi áo Hoàng thượng, ngón tay Tần Lạc Y dò xét vị trí chính giữa phía trước Da Luật A Bảo Cơ, châm vào huyệt Đản Trung.



      Sau lát, nàng rút kim châm ra.



      Sau khi nghe thấy hơi thể nặng nề của Da Luật A Bảo Cơ, nàng nhàng với : “Hoàng thượng, ta biết tại người có thể nghe ta chuyện, nhưng cần trả lời, chỉ cần điều chỉnh hô hấp dựa theo quy luật của tiếng đàn là được!”



      xong, nàng quay sang tỳ nữ bên cạnh: “Xin mặc lại y phục cho Hoàng thượng!”



      Sau đó, nàng chút lo lắng thu hồi kim châm, rời khỏi Hoàng thượng, nhanh chóng ngồi xuống chỗ đàn cổ.

      Hết chương 7+8 - Q3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :