1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      CHƯƠNG 134: NGƯỜI CÁ BIỂN XANH
      tiếng rào vang lên, hai người đồng thời nhô ra khỏi mặt nước.

      Những sợi tóc ướt sũng dính bết mặt nên Trì An phải đưa tay vén ra hai bên. Theo giọt nước dọc theo khóe mắt chảy xuống, đôi mắt đen láy như biết cười của ngắm nhìn chàng nhân ngư dưới ánh trăng, ý cười ấm áp rực rỡ kia hệt như có thể xua tan mây mù trong lòng ai đó.

      Nhân ngư nào đó nhìn Trì An cái, ánh mắt liền rơi xuống vị trí trước ngực .

      Sau khi vải thẩm thấu vào nước y phục liền bám dính người Trì An khiến cho đường cong cơ thể của phụ nữ lộ . Tuy là vóc dáng Trì An vừa lại khá gầy, nhưng cơ thể nữ tính cũng trổ mã to lớn. Nhất là vị trí đầy đặn vun tròn ở ngực kia thực khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng thể rời mắt.

      “Siren, hôm qua xin lỗi!” Trì An đưa cả hai tay gác lên vai , vô cùng thành khẩn nhận lỗi, “Hôm qua em vừa mới trở về Kình đảo, chưa kể sau đó còn phát sinh vái chuyện, chờ lúc nghỉ ngơi buổi tối em mệt lả rồi, chưa kể Elena mẹ em vẫn còn quanh quẩn ở phòng khách, nhất thời em quên mất buổi hẹn với .”

      lần nữa, tầm mắt của nhân ngư lại dời lên mặt Trì An, thần sắc lạnh nhạt dường như cân nhắc độ xác thực trong lời của đối phương.

      Nhân ngư này chỉ có tính cách lãnh đạm, mà còn hay đa nghi nữa.

      “Em đảm bảo, sau này có chuyện như vậy phát sinh nữa …”

      Lúc này, trận sóng biển nhào tới, nước văng khắp nơi.

      Tiếp theo liền thấy chú cá heo từ dưới nước nhảy phóc lên cao, mang theo trận sóng cứ thế tạt hết lên người bọn họ.

      So với chàng nhân ngư lãnh đạm thoạt nhìn có tính cách được tốt cho lắm, chú cá heo Ares này lại giống như đứa sầu lo đời, lúc nào cũng vui vui vẻ vẻ. Thậm chí đối với chuyện đêm qua thất hẹn cũng có phản ứng gay gắt nào, chỉ khoái trá chơi đùa mình, thỉnh thoảng mới bơi đến chỗ họ tham gia náo nhiệt.

      Nhắc tới vấn đề này, hình như bây giờ tuổi tác của Ares cũng mấy lớn, vẫn còn là chú cá heo bé .

      “Ares!” Người đàn ông vui kêu tiếng.

      Ares nghe được thanh vui của vua hải , hốt hoảng chui tọt xuống biển, như làn khói chuồn xa.

      Trì An nhìn nhìn chung quanh, rốt cuộc mới kéo nhân ngư lội tới khu vực có đá ngầm nhô cao ra khỏi mặt nước.

      Sau đá ngầm là rừng những hòn đá lớn, tạo thành bức tường chắn bao bọc bởi các hòn đá. Trừ khi có người từ cao nhảy xuống, nếu rất khó có người phát được hai người họ ở đây. Tự nhiên chỗ này cũng trở thành nơi bọn họ hẹn hò, sợ có người quấy rầy.

      Trì An ngồi đá ngầm, bên vừa túm váy vắt cho sạch nước vừa kể lại cho chuyện hôm qua.

      Nhân ngư nửa người nằm đá ngầm, phần đuôi cá vẫn lội trong nước, an tĩnh nghe Trì An chuyện, cho đến tận khi nghe được đảo có người muốn đối phó , gây bất lợi cho , trong tích tắc ánh mắt của liền ánh lên bản tính hung tàn.

      “Bọn chúng dám khi dễ em?” Nửa thân của thoáng cứng lại, dùng cặp mắt cuồng dã của kẻ săn bắt dành cho con mồi nhìn , đè nén giọng: “Có cần tôi triệu hoán hải thú đến, hất văng toàn bộ bọn chúng xuống biển hay ?”

      Trì An: “…”

      Quá mức tàn bạo rồi!

      Trì An sợ gọi quái thú to xác dưới biển sâu lên đây, lúc đó toàn bộ Kình đảo đều gặp kiếp nạn mất, hoảng hồn : “ cần cần, em có thể xử lý được.” Sợ tin, liền lôi cả kiện đám lưu manh muốn cướp đồ của mình nhưng ngược lại bị đánh cho bỏ chạy, toàn bộ kể hết cho .

      Thuyết phục hồi cuối cùng mới chịu lắng xuống, lần nữa nằm xuống đá ngầm, tiếp tục nghe trò chuyện.

      Nhưng nghe được lúc sắc mặt lại đột ngột thay đổi lần nữa, cặp mắt ánh tím cuồn cuộn lửa giận, trầm giọng : “Cho nên, em lập tức khôi phục thân phận con , sau đó tìm người đàn ông khác để gả?”

      Tầm mắt Trì An liền rơi xuống bàn tay đặt đá ngầm, phát những chiếc móng sắc nhọn của loài thú bắt đầu mọc ra từ kẽ ngón tay , có thể xuyên thủng cả tảng đá cách dễ dàng, thậm chí lúc này vảy cá sau lưng cũng dựng đứng lên, cả người tựa như phủ tầng gai nhím bén nhọn ghê rợn.

      Dấu hiệu này là minh chứng lên rằng ở trong trạng thái vô cùng phẫn nộ. Toàn bộ người đều tiết lộ tin tức: sao có thể dám lấy chồng?

      có, em định lấy chồng mà, yên tâm !” vội vàng bào chữa cho chính mình, chỉ sợ nếu hải này mà nổi giận , khéo nhấn chìm cả Kình đảo xuống biển nguy mất.

      Thấy ánh mắt vẫn nhen nhóm ngọn lửa tàn bạo, thế là vội vã bổ sung thêm câu, “Hôm nay em đặc biệt ăn mặc như vậy là để cho xem mà!”

      Nhân ngư: “…”

      Tiếp sau đó, Trì An chỉ dùng bằng cặp mắt thường cũng thấy được hung tàn trong mắt liền tản và nhanh chóng khôi phục lại sắc tím tĩnh lặng, đường vây cá sống lưng cũng bắt đầu xẹp xuống, lần nữa khôi phục lại bộ dáng đẹp đẽ của chàng nhân ngư đắm chìm dưới ánh trăng. Mị hoặc tựa như tinh vờn dưới nước.

      Phàm là càng xinh đẹp càng nguy hiểm, bây giờ Trì An có thể thấm thía câu này từ tận đáy lòng rồi.

      đưa tay kéo bên váy của , : “Thứ này cản trở hoạt động của em ở dưới nước.”

      Trì An hơi hé miệng.

      “Có điều rất đẹp mắt, em lúc buộc ngực càng thêm đẹp mắt.” tiếp tục bổ sung thêm, giọng nhàn nhạt tựa như trần thuật hiển nhiên.

      Trì An lúc này mới cười rộ lên, với :” Siren, lại đây !”

      Nhân ngư tuy đối phương định làm gì nhưng cũng định làm trái ý , chiếc đuôi từ dưới nước rút lại, cả người cũng nhích lại gần chút, cho đến khi cảm giác được đôi tay mềm mại ấp áp khoác lên bả vai .

      Nhân ngư ra cũng mấy vui thích loại năng lượng ấm áp này, nhưng có thể vì đó là nhiệt độ tỏa ra từ cơ thể Trì An, cho nên mới dễ dàng khiến cảm thấy thỏa mãn.

      Khi hướng mắt nhìn thiếu nữ ngồi đá ngầm, đột nhiên cúi đầu, bờ môi mềm mại ấm áp chuẩn xác đáp xuống môi .

      Còn chưa kịp cảm giác được đây là gì, thiếu nữ đối diện cười khúc khích ngồi dậy, nghiêng đầu nhìn . Dưới ánh trăng, nụ cười kia quá mức tràn đầy sức sống, làm cho người khác vừa lại vừa … giận.

      tinh nghịch, giận trêu chọc .

      Sau hồi chật vật dỗ dành chàng nhân ngư nào đó, Trì An mới lần nữa nhảy xuống nước, cùng bơi quanh hải dương chơi đùa.

      Cho đến khi sắc trời còn sớm, cũng chính là lúc Trì An phải quay trở lại bờ.

      thoạt nhìn có chút vui, bầu trời tím biếc trong mắt phản chiếu gương mặt của , phảng phất động lòng người.

      “Tối mai em lại đến tìm , nhất định lần sau thất hứa nữa.” Trì An cam đoan.

      Nhân ngư khẽ ừ tiếng, đứng dưới biển ngắm thiếu nữ loài người bước từng bước lên bờ, mặt cảm xúc.

      Cho đến gần sáng hôm sau, nhân ngư mới từ giữa đá ngầm nhảy vào trong biển, lần nữa quay trở về đáy biển nghỉ ngơi.

      ***

      Do buổi tối chơi đùa dưới nước quá lâu, nên khi Trì An thức dậy lần nữa trời sang trưa rồi.

      Elena vì phải làm, nên lúc này có ở nhà.

      Tuy Trì An đủ sức nuôi bà nhưng dù gì Elena vẫn có chủ kiến của riêng mình, nên là vẫn thể lập tức từ chức công việc tại.

      Sau khi Trì An thưởng thức phần cơm trưa mà buổi sáng Elena làm trước khi ra cửa, lại khoác lên người y phục của con trai, vắt kiếm đeo bên hông rồi mới ra cửa tìm Elena.

      Nơi Elena làm việc chính là cửa hàng quần áo, tên là “Cửa hàng May Mặc Bà Fes”.

      Đối tượng khách hàng mà Bà Fes nhắm tới hầu như đều dành cho đàn bà phụ nữ, dĩ nhiên cũng thể thiếu đồ của đàn ông và trẻ em. Do bởi Elena có khiếu may mặc nên những chiếc váy bà làm ra đều rất được lòng các thiếu nữ. Cứ làm việc như vậy suốt mười năm, cho đến nay Elena trở thành nhân viên kỳ cựu của quán.

      Trì An nhìn vào Cửa Hàng May Mặc Bà Fes từ con đường phía đối diện, trông thấy Elena cầm thước đo lường cho trẻ bé. mặt bà mang nụ cười nhàn nhạt, phong thái bình thản, chậm rãi cũng hấp tấp, rất dễ dàng khiến người khác buông lỏng phòng bị.

      Trì An phát giác được, Elena rất công việc này.

      Tất nhiên so với loại công việc này, có lẽ chuyện lấy lại hư vinh của gia tộc có lẽ bà càng thích hơn.

      Có điều ngẫm nghĩ chút, Trì An cũng còn quá kiên trì thúc ép Elena nghỉ việc nữa.

      Những ngày tiếp theo, Trì An bình bình đạm đạm trải qua cuộc sống ban ngày đứng bến tàu nhìn thuyền ngoài khơi, buổi tối trở lại bờ biển tìm nhân ngư và cá heo chơi đùa. Mỗi ngày trải qua đều tràn đầy phong phú.

      Nhưng trong mắt những người láng giềng xung quanh, loại phong phú này của Trì An liền biến thành ăn ngồi rồi, chơi bời lêu lổng.

      Phải biết rằng, xưa nay thanh niên trẻ tuổi chơi bời lêu lổng luôn bị người đời lên án. Có nhiều thiếu niên dù mới lên mười sáu mười bảy tuổi nhưng người ta có thể gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình rồi.

      Elena và người hàng xóm – bà Hall lúc này rôm rả trò chuyện, hồi liền nghe được bà Hall bóng gió về tình trạng của con mình.

      Đối với lo lắng của bà Hall, tuy rằng sắc mặt Elena có chút khó chịu, nhưng rất nhanh cười : “Joy vừa mới trở về thôi mà. Dù gì thằng bé trải qua nhiều chuyện như vậy, thân làm mẹ chỉ mong nó có thể nghỉ ngơi ở nhà nhiều hơn, sau này đừng ra biển nữa là tốt nhất.”

      Bà Hall tán đồng: “Quả , nghe bọn hải tặc đó càng lúc càng lúc càng lộng hành, đến nỗi còn có được hỗ trợ của hải , triệu hoán được cả hải thú khiến rất nhiều thuyền buôn trở lại. đúng là quá đáng sợ! Đứa Joy này khi lớn lên khá là trổ mã, cơ thể lại nhanh nhẹn chịu khó, nếu nó chịu ở đảo bắt cá mưu sinh rồi đợi sau này lấy được nương nhà lành nào đó, hẳn là bà cũng có thể an tâm được rồi.”

      Elena: “…”

      Bà hy vọng con mình có thể tìm được chàng trai tuấn tú chịu khó để gả chồng, chứ muốn con bé phải lấy nương nhà lành gì đó đâu.

      Vào đêm, thời điểm khi Trì An chuẩn bị ra bờ biển Elena bỗng dưng gọi lại, chủ yếu muốn khôi phục lại thân phận con , tìm công việc mới cũng như suy tính lại chuyện dựng vợ gả chồng.

      “Elena, gần đây con có quan sát những con thuyền và tìm ra được con thuyền thích hợp. Chờ con chuẩn bị đủ tiền, con mua lại nó, đến lúc đó …”

      “Angel!” Elena cao giọng.

      Trì An nhìn hốc mắt bà đỏ au vì xúc động, liền nhịn được thở dài, tiến lên ôm bà, : “Được rồi, Elena! Con phải ra ngoài rồi, mẹ đừng lo cho con, được ?”

      Elena nhìn con mà bất lực biết phải làm gì.

      Angel từ đứa trẻ đặc biệt có chủ kiến, tỉ như năm xưa dù chứng kiến con bà từng dứt khoát cắt tóc, giả trang thành con trai để lên thuyền làm việc, bà rốt cuộc vẫn thể nào phản đối.

      Đến khi Trì An ra biển ngồi dưới ánh trăng chờ đợi chàng nhân ngư của mình, mọi ưu phiền trong lòng cũng dần tan biến, chỉ còn lại nụ cười ấm áp.

      Mặc dù Elena có hơi cố chấp, nhưng đến tận lúc này bà vẫn chưa hề ép buộc con mình, vì vậy mà Trì An cảm thấy rằng dù chuyện có lớn đến đâu, sớm muộn gì cũng có cách giải quyết. Cho nên đến tận bây giờ, đều mang theo tâm trạng đến gặp Siren, tránh cho chàng nhân ngư của hiểu lầm.

      Lúc Trì An từ đá nhảy xuống, nhân ngư bên dưới đưa tay tiếp lấy , bế đặt xuống mặt đá ngầm, còn giúp túm lại chiếc váy người để có thể hoạt động thuận tiện hơn nhiều,.

      Kể từ lúc Trì An đặc biệt mặc váy đêm hôm đó, hầu như đêm nào cũng mặc chiếc váy khác nhau đến gặp Siren, hầu hết chúng đều là kiểu váy làm nổi bật đường cong người Trì An.

      Những chiếc váy này đều do Elena đặc biệt may cho mặc, chủ yếu là muốn cho sớm làm quen với đồ con , sau đó có thể quay về mặc đồ đúng giới tính của mình.

      “Siren, hôm nay em nhìn trúng chiếc thuyền.” Trì An vừa ăn trái cây dưới đáy biển đưa cho, vừa : “Có điều giá cả có hơi đắt chút, nhưng em cảm thấy mình có thể thương lượng chút với chủ thuyền được.”

      “Em có tiền?” Siren hỏi.

      Thực ra hải và loài người cũng có quan hệ đối tác với nhau, cho nên hải biết nhân loại thích tiền bạc và châu báu, hiểu được số châu báu kia có thể quy ra tiền, thậm chí còn dùng để đổi lấy rất nhiều thứ.

      Dĩ nhiên những thứ này đối với hải là vô số, nhưng họ hề thích chúng chút nào. So với tiền vàng hay châu báu, hải vẫn hứng thú với trang sức quần áo và gốm sứ tinh xảo của loài người hơn.

      “Ừm, quả đủ mua chiếc thuyền.” Trì An thành đáp.

      Người đàn ông gật đầu, gì.

      Cho đến khi vầng trăng lên cao, sắc trời cũng còn sớm nữa, Trì An mới hôn lên môi , cười : “Siren, em phải về rồi. tối mai lại đến tìm .”

      tiếng, đợi sau khi rời , trực tiếp lặn xuống đáy biển, tìm những trang sức châu báu mà sưu tầm lại từ loài người.

      Chắc là thích nhỉ?

      ***

      Nhờ có gió biển thổi mạnh, quần áo người Trì An rất nhanh liền khô ráo, chỉ có vạt váy bên dưới là vẫn còn ẩm ướt.

      Kình đảo khi về đêm ngoại trừ những con phố được lắp đèn sẵn, tất cả những nơi khác đều có ánh đèn. Nhưng nhờ có trăng sáng cao, tất cả mọi nẻo đường đều được soi sáng.

      Sau khi Trì An ra khỏi bờ biển, thêm đoạn đường, rất nhanh về tới đường phố của loài người.

      đường ung dung về nhà, đột nhiên Trì An nghe được từ xa xa có tiếng huyên náo vọng tới, lập tức dõng tai nghe ngóng tình hình, phát hình như là quân đội điều tra truy bắt phạm nhân.

      Cảm thấy chuyện liên quan đến mình, Trì An tiếp tục tiến về nhà.

      Khi hiên nhà trước cửa thấp thoáng trong tầm mắt, bỗng dưng có người từ phía ngoài đường chạy tới về phía này, đằng sau ta là vài binh lính tay cầm súng. Trông thấy Trì An đứng trước cửa, tên bị binh lính đuổi bắt đột nhiên hai mắt sáng lên, chạy đến chỗ Trì An.

      “Chạy mau , bọn chúng là cớm đấy!” Người vừa chạy đến hốt hoảng kêu lên.

      Xưa nay phàm là hải tặc, đến bất cứ hòn đảo nào thế giới này cũng được người người chào đón. Chỉ cần tra ra được có kẻ nào đảo là hải tặc trà trộn, nhất định bị phán quyết tử hình. Hiển nhiên tối nay hải tặc lẻn vào Kình đảo, hơn nữa còn bị người khác lùng được thân phận.

      Trì An bỗng cảm thấy giọng người này có chút quen, nhưng còn chưa kịp phản ứng, người nọ đột nhiên nhào tới trước mặt.

      Ngay khoảnh khắc hải tặc kia đưa tay bắt lấy mình, Trì An tức khắc né người tránh , sau đó trở tay bắt lấy tay đối phương ngoặt ra sau lưng, đồng thời hướng khủy chân đá xuống, hải tặc kia lập tức bị chế ngụ cả hai tay, nửa quỳ khụy xuống mặt đất.

      “Wow, xinh thế!” Thấy được cảnh này, người lính huýt sáo.

      Tuy nhiên khi bị ánh mắt của sếp ở bên cạnh quét qua, người nọ lập tức im bặt, hồi phục gương mặt nghiêm nghị.

      Đội binh lính tuần tra rất nhanh đến. Đợi khi Trì An nhận ra sĩ quan trước mặt là ai, lập tức nén được kinh ngạc.

      Nhưng so với ngạc nhiên của Trì An phản ứng của đối phương – đội trưởng đội tuần tra thứ bảy Edward Hill lúc này lại dường như đánh mất bình thản ung dung thường nhật, vẻ kinh ngạc lộ mặt, hai mắt nhìn chòng chọc từ xuống dưới như thể hoài nghi mình nhận lầm người.

      Trì An nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, đem hải tặc mình chế ngự được đưa cho những người lính kia.

      Khi những người lính trong đội tuần tra nhìn người vừa chế ngự được hải tặc chính là thiếu nữ mới lớn, lập tức trong mắt bị chấn động, thế là vẻ tức giận mặt lúc truy bắt hải tặc cũng phai nhạt phần nào.

      “Vị tiểu thư xinh đẹp này, cảm ơn nhé!” người lính cười .

      có gì, các vất vả rồi!” Trì An cười dịu dàng đáp.

      Được thiếu nữ xinh đẹp động viên “Vất vả rồi!” hơn nữa còn tặng cho bọn họ nụ cười ngọt ngào động lòng người như thế, tức khắc có thể khiến tâm can của bất cứ người đàn ông nào cũng phải vọt xa đến vạn trượng, cảm thấy hải tặc là gì đâu, bây giờ để bọn họ vật lộn với hải thú cũng thành vấn đề.

      kích động của các người lính rất nhanh liền bị cấp của họ chặt đứt, Edward Hill để các binh lính áp giải hải tặc , cuối cùng chỉ còn lại mình đứng đối diện với Trì An.

      “Joy Durth tiên sinh?” dùng giọng ngập ngừng thăm dò.

      Người thiếu nữ đứng đường giữa đêm khuya thanh vắng đúng là xinh đẹp , có điều gương mặt này cũng quá mức quen thuộc rồi. Edward Hill cho tới bây giờ cũng thể nào ngờ, hóa ra dáng vẻ khi Joy Durth mặc đầm chính là như thế này.

      ràng chính là !

      Trì An cười với , “Là tôi, có điều tên của tôi là Angel Durth. xin lỗi trước đó với ngài.”

      Edward Hill cau mày, “Nếu là con , vậy tại sao …”

      “Bởi vì làm con trai dễ dàng làm việc thuyền hơn, cũng dễ gì bị người khác ăn hiếp, phải sao?” Trì An đưa mắt nhìn .

      Edward Hill khựng lại, rất nhanh liền gật đầu.

      Tuy rằng thế giới này có quy tắc nào bắt buộc đàn bà phụ nữ được lên thuyền, nhưng các nàng trời sanh thuộc về phái yếu, sức lực bị giới hạn, nhỡ chăng xảy ra chuyện gì khi cùng thuyền buôn ra biển kẻ hi sinh nhiều nhất vẫn là phụ nữ. Chưa kể đám đàn ông sống biền biệt thuyền suốt mấy tháng, nếu như có tồn tại của đàn bà, có khả năng phái đẹp là đối tượng tất yếu để bọn họ xuống tay.

      “Angel Durth!” thể nghi ngờ gì với khả năng tự bảo vệ mình của này, từ trước khi bắt đầu mọi việc, sớm tính toán làm như thế nào cả rồi.

      Vốn là thiếu niên có tài mình coi trọng rồi bất thình lình biến thành thiếu nữ, điều này làm Edward Hill cách nào thích ứng nổi. Trầm mặc chút, : “Gần đây trị an ở Kình đảo được tốt lắm, đám hải tặc lẻn được vào trong đây, đảo có kẻ tiếp ứng cho chúng, sau này phải cẩn thận chút.”

      Trì An bấy giờ mới phát giác được vị đội trưởng đội tuần tra hải quân trước mắt đây thế mà lại đích thân bắt hải tặc, vốn là ra chiều suy nghĩ, nhưng rồi đột nhiên ý thức được hoàn cảnh lúc này có gì đó đúng.

      Edward Hill lại liếc mắt nhìn gương mặt xinh đẹp của Trì An, vẫn là thích ứng được, định cáo từ rời bất chợt, người thiếu nữ kia đột nhiên nhào về phía , đem đè lên vách tường.

      Thần sắc Edward Hill vẫn thay đổi, cho rằng cũng giống như những người phụ nữ khác luôn ôm mộng ao ước , nhưng nghĩ ngay giây tiếp theo lại có tiếng động vang bên tai, mũi tên từ xa lao thẳng về vị trí mới đứng ban nãy.

      Sau đó lại thấy đem kiếm trong tay ném ra xa, tiếng kêu thảm thiết vang lên sau đó. Edward dựa vào tường, trơ mắt nhìn người thiếu nữ kia nhún người nhảy lên tầng hai cao vót, cơ thể thoăn thoắt tựa như tinh trong đêm, cứ như thế đạp kẻ từ lầu hai xuống đất.

      Người nọ từ lầu cao té xuống đường, ngừng che máu chảy ào ạt nơi cổ tay và kêu rên thảm thiết.

      Hiển nhiên chính là kẻ lén bắn tên trong bóng tối mới vừa nãy, cũng là bị chính Trì An dùng kiếm đả thương.

      Động tĩnh này rốt cuộc cũng làm kinh động đến những người ngủ say, nhà nhà bắt đầu lên đèn.

      Trì An thấy vậy, lập tức kéo tên đàn ông còn kêu gào thảm thiết kia rời khỏi. Edward Hill thấy vậy, vội vàng theo sau .
      Last edited: 22/11/18
      bachnhaty, song ngư, Mshalloween9012 others thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 135: Người cá biển xanh
      Trì An ngại người bị kéo gây ồn ào, đao đánh tới, người nọ cuối cùng cũng ngất xỉu, mềm như bông để kéo .

      Edward Hill trầm mặc nhìn , chịu đựng lời nào.

      Sau khi theo vào góc đường vắng vẻ, Edward Hill mới : „Vừa rồi... Cám ơn , tôi rất xin lỗi.“ Nhớ đến lúc trước bản thân mình thiếu chút là hiểu lầm , trong lòng Edward có chút hối lỗi.

      sao.“ Trì An thuận miệng , căn bản cảm nhận được tâm tình phức tạp của vị Đội trưởng Đội tuần tra hải quân 7, phải là người đàn ông của mình, tinh tế mà suy đoán tâm tư đối phương, để tránh tạo thành những hiểu lầm cần thiết.

      Tùy tiện ném người nọ xuống đất, Trì An ghét bỏ mà lấy khăn tay lau lau tay mình, hỏi: „Hill trưởng quan, ngài xem, người này có phải là hải tặc ? Mục tiêu vừa rồi của là ngài.“

      Edward Hill nương theo ánh trăng mà đánh giá gã đàn ông nằm đất, : „Rất nhiều hải tặc vì để phân biệt là người nhà, thường người xăm biểu tượng của chúng...“

      Lời còn chưa xong, nghẹn họng nhìn trân trối trang điểm xinh đẹp dùng kiếm chém hai ba nhát, đem quần áo người gã đàn ông đất rách thành từng mảnh. Nếu việc này là do người đàn ông làm, cảm thấy gì, nhưng người này là trẻ...

      Rất nhanh, tên hải tặc trần truồng, Trì An duỗi chân đem gã đàn ông quỳ rạp đất lăn qua bên, ở eo chỗ gần bụng có hình xăm ngọn lửa đỏ rực, nhịn được mà nhìn về phía Edward Hill.

      „Là người của bọn Hỏa hải tặc.“ Thần sắc Edward Hill có chút lạnh.

      Trì An như suy nghĩ điều , đột nhiên hỏi: „Có phải Kình đảo có chuyện gì ?“

      Thần sắc Edward Hill càng trở nên căng chặt, bất động thanh sắc hỏi: „Durth tiên... Durth tiểu thư, vì sao lại hỏi như vậy?“

      phải mọi chuyện rồi sao?“ Trì An , „Ngài xem, mấy tháng nay, có bao nhiêu thương thuyền bị hải tặc đánh chiếm khi ngang qua Kình đảo, càng cần tại có hải tặc vào đảo, tôi cho rằng hải quân Kình đảo lại vô dụng như vậy – ai, ngài đừng nóng giận. Còn có, ngài đừng quên, hai tháng trước đó, tôi suýt bị hải tặc giết chết thương thuyền Wallen. Khi trở về, ngang qua hải vực Mã Thánh, lại gặp phải hải tặc, hơn nữa, đều là những nhóm hải tặc khác nhau.“

      Edward Hill trầm mặc lát mới : „ ra tôi cũng biết lắm, việc này hẳn là có quan hệ với Đảo chủ.“

      Trì An nghe đến đó, hiểu Edward Hill thể cho biết, nghĩ lại cũng quá để ý.

      Đem tên hải tặc ném cho Edward Hill, Trì An vỗ vỗ tay, : „Vậy được rồi, tôi phải về nghỉ ngơi! Hill trưởng quan, ngài cũng sớm trở về nghỉ ngơi , ngủ ngon.“

      Vẫy tay chào , Trì An cầm kiếm, tiêu sái về phía nhà Durth.

      Edward Hill nhìn theo bóng dáng rời , nhớ đến vừa rồi đột nhiên ấn vào tường, khoảng cách hai người vô cùng gần, gần đến mức có thể ngửi được hương vị biển người , giống như mới từ biển trở về, còn có hương thơm đặc thù của thiếu nữ...

      trầm mặc nhìn về hướng biến mất, sau lúc lâu mới huýt sáo tiếng, đem binh lính tuần tra bắt hải tặc gần đó kêu đến, áp giải tên hải tặc bị thương về.

      *****

      Ngày hôm sau, khi Trì An tỉnh lại, phát hôm nay Elena nghỉ ngơi ở nhà.

      Elena đem bữa sáng chuẩn bị tốt mang lên bàn cơm, lo lắng hỏi: „Nghe tối hôm qua có hải tặc vào đảo, khi đội tuần tra đuổi bắt hải tặc chạy đến bên phía chúng ta, lúc ấy khiến nhiều người tỉnh giấc... Angel, khi con trở về vào tối qua, có gặp hải tặc chứ?“

      Buổi sáng hôm nay, bà ra cửa hàng mua bữa sáng, nghe được người đường bàn luận việc này, bà sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, chạy nhanh về nhà, mở cửa phòng Angel ra, phát hoàn hảo ngủ trong phòng, mới thở phào nhàng.

      „Mẹ yên tâm, con có gặp hải tặc.“ Trì An mặt đổi sắc mà dối.

      „Angel, buổi tối con đừng nên ra ngoài, rất nguy hiểm. Mấy tháng nay, nghe thường xuyên có hải tặc vào Kình đảo, đội tuần tra bắt được rất nhiều tên hải tặc. Những tên hải tặc đó vô cùng hung ác, thủ đoạn tàn nhẫn, là đáng sợ...“

      „Elena, mẹ cần lo, con biết kiếm thuật, có việc gì.“ Trì An nhìn bà mỉm cười, muốn Elena tiếp tục rối rắm việc này nữa, nên cười : „Thời tiết hôm nay tồi, chúng ta cùng nhau ra ngoài dạo , được ?“

      Elena nghĩ nghĩ, gật gật đầu.

      Chỉ là khi ra cửa, nhìn thấy con mình trang điểm giống như tiểu thiếu gia quý tộc, Elena nhịn được thở dài.

      So với tiểu thiếu gia quý tộc, bà càng hy vọng con trang điểm giống tiểu thư quý tộc hơn, ra ngoài vòng, chừng có thể đem mấy vị quan quân tuấn mê đắm đến thần hồn điên đảo, đến lúc đó, chung thân đại của con bé có thể có tin vui.

      Trì An duỗi tay kéo bà, nghịch ngợm : „Elena, hôm nay con chính là kỵ sĩ bảo hộ mẹ, tốt sao?“

      Elena bị chọc cười, chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, hai mẹ con cùng nhau ra cửa.

      Trì An bồi Elena dạo cửa hàng trang sức mà phái nữ thích nhất, còn đến các cửa hàng bán quần áo mũ giày lưu hành đảo, cuối cùng đưa Elena ra bến tàu.

      Elena vừa thấy đến bến tàu nhịn được nhíu mày, chỉ là nhìn vẻ mặt lấy lòng của con đành phải từ bỏ.

      Trì An dẫn Elena đến chỗ là địa phương nghỉ ngơi chuyên dùng của các phu nhân tiểu thư quý tộc, nơi này chỉ cần nộp tiền phí, là có thể vào sử dụng dịch vụ.

      Sau khi an trí tốt Elena, tiếp tục xem thuyền.

      Xác Trì An nhìn trúng chiếc thuyền, nó cũng phải là dạng thuyền thương lớn, chỉ là thương thuyền trang trí tinh tế và kiên cố, so với thuyền của Gerry lão đại hơn chút, nhưng lại phi thường bền chắc, bởi vì vừa mới làm xong, lại dùng nguyên liệu tốt để đóng, cho nên giá cả hề thấp.

      Mục đích mua thuyền, phải là vì buôn bán kiếm tiền, mà là vì Siren.

      Ngay khi vừa biết Tư Ngang ở thế giới là người cá, trong lòng Trì An có tính toán này.

      Ở thế giới này, người cá được chú định là thể lên bờ, và con người cũng thể vẫn luôn ở trong nước.

      tại và Tư Ngang là hai loài khác nhau, người nhất thiết phải ở dưới biển, người lại có biện pháp vĩnh viễn bồi dưới biển; sau này, sinh hoạt ở thuyền, cũng tiện cho và Tư Ngang ở bên nhau, cần giống như lúc này, chỉ có thể tìm vào buổi tối.

      lo lắng cứ kéo dài như vậy, người cá với tính tình tốt kia ngày bị „chạm vẩy“ thôi.

      Trì An tìm được ông chủ bán thuyền, sau khi cùng gã cò kè mặc cả lúc, động nhiên nghe được tiếng kinh hô phát ra từ phía khu nghỉ ngơi bên kia truyền đến.

      Trì An nhớ đến Elena vẫn còn nghỉ ngơi bên kia, tuy biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn quyết định qua xem.

      Vừa đến khu nghỉ ngơi bên kia, Trì An nhìn thấy đám người vây quanh nơi đó, ỷ vào vóc người nhắn của mình, chen qua đám người, cuối cùng cũng vào khu nghỉ ngơi trước, nhìn thấy tiểu thư quý tộc tranh chấp cùng Elena.

      „...Ngươi có biết bộ quần áo người ta quý giá bao nhiêu ? Ngươi làm cả đời cũng mua nổi.“ Tiểu thư quý tộc mặc chiếc vày đính trân châu xinh đẹp nổi giận .

      Elena trầm đứng đó, lời nào.

      „Này, ngươi chuyện ! Muốn bồi thường ta thế nào đây?“

      „Molly, thôi bỏ , xem bộ dáng bà ta thế này, cũng đền nổi đâu.“ tiểu thư quý tộc đứng bên cạnh .

      Vị tiểu thư quý tộc được kêu là Molly nâng cầm xinh đẹp lên, bĩu môi, tình nguyện : „Cũng đúng, trông cậy vào loại người nghèo hèn này bồi thường là có khả năng. Thôi thôi, coi như ta xui xẻo, chiếc váy này ta cần người bồi thường, nhưng mà, ngươi phải nhận lỗi với ta.“

      Người đứng vây xem thấy vị Molly khoan hồng độ lượng như thế, đều có hảo cảm đối với ta.

      Phải biết rằng, quý tộc và bình dân giống nhau, người bình dân khi mạo phạm giới quý tộc, phải chịu trừng phạt, người phụ nữ kia làm dơ váy của vị tiểu thư này, cần bà bồi thường, chỉ cần bà xin lỗi, quả tồi.

      Nhưng mà, ngoài dự kiến của bọn họ, Elena cười lạnh tiếng, khinh thường : „Xin lỗi? Dựa vào đâu mà ta phải xin lỗi?“

      „Ngươi...“ Molly vô cùng tức giận, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng lên, tức giận : „Ngươi làm dơ váy ta, ta bắt ngươi bồi thường, chỉ muốn ngươi xin lỗi, vậy mà ngươi còn chịu?“

      Vẻ mặt Elena đầy khinh thường, chậm rãi : „Là chính đụng tới, đâu liên quan gì đến ta?“

      „Đó là do ngươi cầm chắc ly cafe của mình mới có thể làm dơ váy ta, ngươi phải nhận ly cafe kia là của mình sao?“ Molly hỏi lại.

      Elena lạnh nhạt gật đầu, „Cafe là của ta, nhưng chính cẩn thận đụng tới.“

      „Cho nên, ngươi phải xin lỗi.“

      „Ta xin lỗi.“

      Trì An nghe đến đó, xem như cũng hiểu mọi chuyện, đồng thời cũng phát ra thái độ của Elena có chút quái dị.

      „Elena!“ Trì An tới, lên tiếng gọi bà.

      Elena quay đầu, khi nhìn thấy Trì An đến, vẻ lạnh nhạt mặt cũng hòa hoãn hơn nhiều.

      Trì An đến bên cạnh Elena, quét mắt nhìn những vị tiểu thư quý tộc nhìn về phía này.

      Dung mạo vốn xinh đẹp, lúc này lại trang điểm như thiếu gia quý tộc, tăng thêm vài phần khí, nét đẹp vốn có chuyển thành vẻ tuấn mỹ của thiếu niên, chỉ là dáng người hơi chút, nhưng đó là loại khí chất thuộc về thiếu niên xinh đẹp sạch , ngược lại càng thêm vẻ xuất chúng.

      Người lớn lên xinh đẹp thường được nhiều khoan dung, những tiểu thư quý tộc kia nhìn thấy , sắc mặt cũng hòa hoãn hơn nhiều.

      Trì An cảm giác được tâm tình Elena có chút ổn, duỗi tay ôm lấy bà, mỉm cười với những tiểu thư quý tộc đó: „Chào buổi trưa, các vị tiểu thư tôn kính! Vị này là mẹ ta, biết có chỗ nào đắc tội?“

      Molly thấy nho nhã lễ độ, lời cử chỉ đều rất có phong độ, cảm thấy đây hẳn là thiếu niên quý tộc, vui mặt cũng vơi rất nhiều, : „Chào buổi trưa, tiên sinh tôn kính! Vị nữ sĩ này, mẹ ngài, lúc nãy bà đem cafe đổ lên váy của ta, xem ở...“

      Vốn muốn xem ở cách trang điểm mộc mạc của Elena, phỏng chừng cũng có bao nhiêu tiền, nên muốn bà bồi thường, nhưng nhìn cách ăn mặc của Trì An, là phục sức mới nhất của giới quý tộc, hơn nữa còn mặc quần áo kiểu mới nhất do Island chế tác, nhịn được nổi lên hoài nghi.

      Nào có phu nhân quý tộc ăn mặc keo kiệt như thế, mà con trai lại mặc tốt như vậy?

      „Ta cần vị nữ sĩ này bồi thường, chỉ hy vọng bà xin lỗi ta.“ Cuối cùng Molly ra ý định của mình.

      Sau khi Trì An nghe xong, a tiếng, cúi đầu nhìn biểu tình lạnh nhạt của Elena, : „Nếu như vậy, chúng ta bồi thường vậy.“ xong, rút ra túi tiền ở bên hông, tùy tiện ném qua.

      Molly theo bản năng chụp lấy, chờ khi phát ra mình làm gì, khuôn mặt xinh đẹp có chút xanh. Càng làm cho ta thấy khó chịu hơn chính là vị tuấn tú thiếu niên dùng giọng bất cần : „Nhiêu đó hẳn là có thể bồi thường váy của tiểu thư, phần còn dư, chúng ta cũng cần.“

      Phảng phất giống như tống cơm cho tên ăn mày, Molly lớn như vậy, chưa từng chịu qua khuất nhục như vậy.

      Chờ khi Molly phản ứng lại, vị thiếu niên kia mang mẹ cậu ta rời , những tiểu thư quý tộc chung quanh đều dùng loại ánh mắt kỳ lạ mà nhìn ta, càng cần đến những dân chúng bình dân vây quanh xem kịch vui, ánh kia khiến ta chịu nổi.

      „Nhìn cái gì?!“ ta tức giận ném túi tiền qua đó.

      Những dân chúng bình dân kia cũng dám nhặt túi tiền lên, nghe tiếng vang mặt đất, bên trong hẳn là có rất nhiều tiền, nhưng nhìn đến bộ dáng tức giận của vị tiểu thư quý tộc này, nào ai dám lưu lại, oanh tiếng lập tức chạy .

      Molly tức đến xanh mặt, đột nhiên gầm lên: „Chúng ta !“

      Chưa từng có người nào dám nhục nhã ta như vậy, dưới cơn tức giận, Molly trực tiếp mang theo đám hộ vệ đuổi theo hai người Trì An.

      Trước khi rời , tên hộ vệ nhặt túi tiền kia lên.

      Tuy tiểu thư cần thứ này, nhưng thứ này vẫn có chỗ hữu dụng, xong việc còn muốn tìm, trước tiên thu hồi là sai.

      Sau khi Trì An mang Elena rời khỏi bến tàu đoạn đường, mới từ thảo luận của những người chung quanh biết được, vị tiểu thư quý tộc tên là Molly khi nãy, chính là thiên kim của Đảo chủ Jones – Molly Jones.

      Trì An khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn về phía Elena vẫn banh mặt nãy giờ, cảm thấy tuy ngày thường Elena cũng bày ra thái độ quý tộc, nhưng như lúc này, sáng suốt mà va chạm cùng vị tiểu thư quý tộc có tiền như thế.

      „Elena, mẹ quen vị tiểu thư Jones khi nãy sao?“ Trì An tỏ ra vẻ tò mò hỏi.

      Elena cười lạnh tiếng, „Mẹ làm sao có vinh hạnh quen biết Jones tiểu thư, con đừng nghĩ lung tung.“

      Vấn đề là, thái độ này của mẹ làm con thể nghĩ lung tung nha!

      Trong lòng Trì An thầm nghĩ, thấy tâm tình Elena tốt, cũng thức thời hỏi tiếp, quyết định mang bà đến quán ăn gần đó ăn chút gì.

      Ngồi vào quán, khi Elena mở thực đơn ra, đột nhiên nhớ đến cái gì, hỏi: „Angel dấu, con xác định mình còn tiền mời ăn sao?“

      Nhớ đến vừa rồi con trực tiếp ném túi tiền qua cho Molly Jones, bà vừa hả giận vừa thấy bất đắc dĩ.

      thể , hành động vừa rồi của Trì An, đúng là vả vào mặt đối phương, cố tình cái quý tộc muốn nhất chính là thể diện. Lúc nãy, Elena nhìn đến sảng khoái vô cùng, nhưng tại bà lại khó chịu, vì tiền trong túi có thể mua đến hai cái váy như cái người Molly Jones, mấy năm nay sống trong nghèo khó, bà đối với tiền tài vô cùng coi trọng.

      Trì An a tiếng, vẻ mặt giống như bị chấn trụ.

      Elena nhịn được buồn cười, tâm tình cũng thả lỏng hơn nhiều.

      Cuối cùng, khi bà tính da mặt dày dẫn con ra khỏi quán ăn, đột nhiên bà thấy vẻ mặt con mình đầy cao hứng, nhìn về phía xa vẫy tay.

      „Trưởng quan Hill, khéo, muốn cùng ăn trưa ?“ Trì An cười như hoa lên tiếng chào hỏi.

      Elena sửng sốt, khi nhìn thấy vị đội trưởng Đội tuần tra hải quân 7 trẻ tuổi đầy hứa hẹn – Edward Hill về phía này, bà cơ hồ nhịn được muốn té xỉu.

      Anhdva, daovan210, Phương Lăng11 others thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      trì an da mặt dày đó ahiiiii

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 136: Người cá biển xanh
      Edward Hill vừa vào đến cửa, nhìn thấy hai mẹ con ngồi ở vị trí gần cửa sổ.

      Bước chân hơi ngừng chút, vốn dĩ muốn giả vờ như có việc gì mà rời , nào biết khi đối diện với thiếu nữ mặc thân thiếu gia quý tộc lộ ra nụ cười xán lạn, vẫy tay chào , hơn nữa còn trực tiếp gọi tên , mời ngồi xuống ăn cùng, Edward Hill như bị ma xui quỷ khiến mà qua.

      đến trước mặt hai mẹ con , lấy mũ tướng quân xuống, nho nhã lễ độ : „Chào buổi trưa, nữ sĩ tôn kính.“

      Elena nghĩ đến qua đây, trong lúc nhất thời phản ứng kịp.

      Nhưng Trì An lại phi thường tự nhiên mà mời cùng nhau ngồi, : „Hill trưởng quan ngại mời chúng tôi bữa trưa ngon miệng chứ?“

      Lời này nếu rơi vào tai người khác nghĩ quả da mặt dày đến tin được, thậm chí còn vượt quá tu dưỡng của giới quý tộc, có quý tộc nào lớn giọng bảo người khác mời mình ăn cơm. Dĩ nhiên, quý tộc cũng thiếu chút tiền cơm kia, thường mời người cùng nhau vào ăn cơm, sau đó ghi vào trướng của mình.

      Mà Edward Hill là quý tộc, bao nhiêu người ở trước mặt , đều tự động bảo trì tu dưỡng cực tốt, ngay cả tính toán mời cùng ăn cơm, cũng dùng lời lẽ uyển chuyển để , rất ít giống như Trì An vậy, biết xấu hổ mà thẳng ra, khiến người ta có biện pháp từ chối.

      Nếu phải người ngoài nhìn thấy Trì An là quý tộc thiếu gia, hoài nghi có dụng tâm tốt.

      Phải biết rằng, với thân phận của Edward Hill, biết có bao nhiêu tiểu thư quý tộc muốn mời dùng bữa chung, hy vọng có thể lọt vào mắt .

      Edward Hill chỉ sửng sốt chút, rất nhanh phản ứng lại, „Đây là vinh hạnh của ta.“

      Mãi cho đến khi người hầu mang cơm trưa của bọn họ lên, Elena mới phản ứng trở lại, nhịn được bắt đầu đánh giá người thanh niên ngồi đối diện. Tiếp đó, bà quỷ dị phát cùng con mình trò chuyện nhau vui, tuy có số việc bà nghe có chút mơ hồ, nhưng lại có thể nhìn ra ăn ý giữa hai người.

      Đối với người tên Edward Hill này, Elena tự nhiên cũng là nghe nhiều nên biết, người này quá nổi danh ở Kình đảo và các đảo xung quanh, xuất thân là quý tộc, bản thân lại có dung mạo tuấn và tu dưỡng cực tốt, tuồi còn trẻ nhưng là Đội trưởng Đội tuần tra hải quân 7, năng lực phi phàm, rất được các tiểu thư quý tộc thích, đem liệt vào danh sách „Người chồng trong mơ“ nhất.

      Đàn ông như vậy, cũng là con rể mơ ước trong lòng các bà mẹ.

      Elena từng ảo tưởng qua, nếu con bà có thể gả cho nhân vật như Edward Hill vậy, bà cũng có thể an tâm.

      „Những tên hải tặc đảo tra ra hết sao?“ Trì An hỏi .

      có, còn có ít còn điều tra ra.“ Edward Hill , chân mày lạnh lùng hơi nhíu lại.

      Trì An nhìn ra tinh thần hôm nay tốt lắm, khả năng sau khi bắt giữ hải tặc vào đêm qua, cũng có nghỉ ngơi, từ giữa cũng có thể đoán ra thái độ của quân đội đối với chuyện này, vô cùng coi trọng, ngay cả người có địa vị như Edward Hill cũng phải tự mình ra mặt.

      „Nếu có cần trợ giúp gì, Hill trưởng quan cứ .“ Trì An mỉm cười .

      Nghe được lời này, thần sắc Edward Hill khẽ động, tựa hồ có chút kinh ngạc.

      Khi ở thuyền, khi Edward Hill tự mình mời gia nhập hải quân, ràng cảm giác được chí hướng của đặt ở nơi này, thậm chí cũng muốn lo chuyện bao đồng, cho nên tại lời này, làm có chút kinh ngạc.

      Nhưng rất nhanh chóng, Edward Hill hiểu vì sao Trì An như vậy.

      Khi bọn họ dùng cơm, tiểu thư quý tộc mặc chiếc váy dài đính trân châu mang theo đám hộ vệ hùng hổ vào, khi nhìn thấy hai mẹ con Elena, ta cười lạnh tiếng, vênh váo tực đắc tới, khi chuẩn bị mở miệng gì đó, nhìn thấy hai người ngồi chung với Edward Hill.

      Nháy mắt Molly Jones cứng đờ, cơ hồ biết phản ứng gì.

      Khi nhóm người của ta vào, Edward Hill phát ra, chờ đến khi ta đến trước bàn bọn họ, mới ngẩng đầu lên nhìn, dùng giọng điệu lạnh lùng hờ hững : „Chào buổi trưa, Jones tiểu thư!“

      Mặt Molly Jones đỏ bừng, giọng có chút phát run, „Hi, Hill tiên sinh, ra ngài ở chỗ này dùng cơm...“

      Hiển nhiên ta đoán được Edward Hill ở bên trong, điều này làm cho ta biết làm sao.

      Tiếp theo, ta kinh hô tiếng, rốt cuộc phản ứng lại bản thân mình mặc chiếc váy bị cafe làm dơ chạy đến đây, lại còn làm cho Edward Hill nhìn thấy bộ dáng của mình như vậy, là việc phi thường thất lễ, có phong độ quý tộc.

      Vẻ mặt Molly Jones như sắp khóc, trái tim pha lê bị thương trước mặt nam thần mình ngưỡng mộ, rốt cuộc duy trì được tức giận. nghẹn ngào tiếng, trừng mắt nhìn hai mẹ con Elena, sau đó nhanh chóng xách váy chạy .

      Chờ sau khi ta rời , Edward Hill mới quay đầu nhìn về phía Trì An.

      là người thông minh, chỉ suy nghĩ chút vừa rồi Molly Jones đến tìm hai mẹ con này, chứ phải đến gặp mình. Lại nhìn đến dung nhan chỉnh tề của ta lúc đó, trong lòng hiểu giữa hai bên phát sinh xung đột.

      Trì An cười khanh khách mà nhìn , chút cũng hề chột dạ hoặc quẫn bách vì lợi dụng , rất thản nhiên mà giải thích: „Lúc trước chúng tôi cùng vị Jones tiểu thư kia có phát sinh chút xung đột, nhưng cũng phải chuyện lớn gì.“

      Edward Hill ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn cái, cũng tức giận. Tối hôm qua Trì An gần như là cứu mạng, lại vì mà chế phục tên hải tặc chạy trốn, giúp họ bớt rất nhiều việc, đây cũng là nguyên nhân mà chịu ngồi chỗ này vào lúc này.

      Trong lòng mơ hồ có chút đáng tiếc, người này phải con trai...

      Sau khi dùng cơm trưa xong, Edward Hill cho phó quan theo mình tính tiền, cùng hai người chào tạm biệt, sau đó rời .

      Mãi cho đến sau khi rời , Elena vẫn luôn gì từ nãy giờ mới dám thở phào tiếng.

      đường về nhà, Elena rối rắm hỏi: „Angel, vị Edward Hill trưởng quan kia, dường như rất quen thuộc với con, ngài ấy...“ Trong lúc nhất thời Elena biết thế nào.

      Trì An cười khanh khách, „Con giúp ngài ấy lần, hôm nay ngài ấy chịu vào dùng cơm cùng chúng ta coi như là trả lại con ân tình đó. Elena, nếu mẹ còn cần giúp đỡ gì, có thể tìm ngài ấy.“

      Hôm nay cũng coi như là cùng Edward Hill làm cuộc giao dịch miệng, đây là chuyện ta tình ngươi nguyện, cho nên khi Trì An lời này vô cùng nắm chắc.

      Đột nhiên Elena trầm mặc.

      Trì An liếc nhìn bà cái, cũng gấp. Có số việc phải từ từ đến, Elena nghẹn nhiều năm như vậy, chịu nhìu ủy khuất như vậy, chỉ cần có thề tìm được cơ hội, tự nhiên bà làm cho bản thân tốt hơn chút.

      Sau khi màn đêm buông xuống, Trì An thay chiếc váy, bên hôn đeo chiếc thắt lưng, càng tôn lên vòng eo nhắn của , xách kiếm ra khỏi nhà.

      Trì An đến bờ biển, rất xa nghe được tiếng ca của hải .

      Tiếng ca này làm có chút trầm mê, nhưng vì khoảng cách quá xa, cho nên cũng có khống chế được suy nghĩ của , chỉ làm cảm thấy phi thường dễ nghe, nhưng đến mức lạc mất tâm trí.

      Trì An đến địa phương ước hẹn cùng Siren, nhìn thấy người cá chờ sẵn ở đó, hơn nữa đá ngầm còn có cái rương phai màu vì bị ngâm trong nước biển. Cái rương cũng lớn, tựa như cái hộp mà giới quý tộc dùng để cất giữ trang sức châu báu, vẻ ngoài được điêu khắc hoa văn tinh xảo, cho người ta cảm giác mộc mạc vô cùng, lộ vẻ hoa lệ khiêm tốn.

      „Đây là cái gì?“ Trì An tò mò hỏi.

      Người cá chuyện, chỉ ý bảo mở ra.

      Sau khi Trì An mở ra, thiếu chút nữa bị ánh sáng từ châu báu và đồng vàng toát ra làm mù mắt, phát đồ vật trong rương đều là châu báu và vàng.

      Trì An quay đầu nhìn , hai mắt sáng lấp lánh.

      Người cá vẫn dùng thần sắc bình tĩnh như cũ mà nhìn chăm chú , thực tế có chút khẩn trương, thấy nhìn qua, lập tức : „Này đó hẳn là có thể mua con thuyền ?“

      Trì An thiếu chút nữa là cười ra tiếng, rốt cuộc cũng hiểu ý tứ , đây là cho để mua thuyền.

      „Có thể, có thể mua con thuyền vô cùng tốt và lớn nha.“ cười vui vẻ mà , tiến lại gần hôn cái, ngẩng đầu nhìn , cười hỏi: „ nghĩ gì mà đưa đồ cho em? Châu báu và đồng vàng này là từ đâu ra?“

      „Mấy thứ này ở dưới đáy biển rất nhiều, từ những thuyền bị đắm.“ , dừng lại chút, lại tiếp tục : „Nếu em thích, đêm mai lại mang cho em mấy rương.“

      Lúc này Trì An cười ra tiếng, vô cùng nhiệt tình nhào qua mà ôm gắt gao, : „ cần, rương này là đủ rồi, Siren, em thích quá !“

      Tuy người cá gì thêm, nhưng lại duỗi tay ôm lấy vào lòng, đuôi cá ở trong nước vẫy đập nhàng, nhìn ra được tâm tình rất vui.

      Trì An cùng ôm nhau trong chốc lát, sau đó đem chuyện xảy ra với mình ngày hôm nay chậm rãi kể nghe.

      Tuy rằng cảm thấy bản thân mình báo cáo công việc hàng ngày là để tránh người đàn ông này sau này lại phát điên nhốt vào phòng tối, nhưng mỗi khi hai người gặp mặt, Trì An tự động đem chuyện trong ngày của mình chia sẻ cùng .

      Sau khi nghe kể xong, quả nhiên người cá có chút cao hứng, bóp eo , bế lên, tầm mắt hai người giao nhau, lạnh lủng : „ cần thân cận cùng nhân loại giống đực khác.“

      Trì An vô cùng tự nhiên mà dạ tiếng.

      Sắc mặt của lúc này mới tốt hơn chút, bàn tay mát lạnh còn dính nước biển vuốt mặt , tiếp tục : „Chuyện Kình đảo, giúp em tra, những tên hải tặc dám khi dễ em, triệu hồi hải thú tiêu diệt bọn chúng.“

      có ai so với người cá hiểu đại bản doanh của đám hải tặc ở nơi nào, muốn tiêu diệt chúng quả vô cùng dễ dàng.

      Trì An: „...“

      quá hung tàn.

      người đàn ông hung tàn như vậy, Trì An phát tiện lợi, ở thế giới này, gì có thể so với sức chiến đấu lợi hại của hải thú do người cá triệu hồi, đây cũng là nguyên nhân đầu tiên mà người cá có thể trở thành bá chú của đại dương.

      Hai người thân mật trao đổi hơi thở với nhau, đột nhiên nơi xa lại truyền đến tiếng ca của hải .

      Thần sắc Siren có chút vui, nhàng che lỗ tai lại, : „ cần nghe!“

      Trì An liếc mắt nhìn cái, kéo tay xuống, tò mò hỏi: „Khu vực gần đây có người cá sao? Tại sao đột nhiên họ lại ca hát?“ ràng mấy ngày trước đều có nghe được tiếng ca của người cá.

      phải ở gần đây, hôm nay là ngày trăng tròn, người cá...“ liếc mắt nhìn cái, chung quy có đem hai chữ cuối ra.

      Trì An chớp chớp mắt, vốn dĩ muốn hỏi, nhưng nhìn hai mắt thâm trầm của , sáng suốt mà hỏi tới.

      Mãi cho đến khi ánh trăng ngã về phía Tây, Trì An mới chào tạm biệt , cố hết sức mà ôm rương châu báu về nhà.

      Đêm nay gặp gì ngoài ý muốn, Trì An bình an về đến nhà, đem rương châu báu ném vào góc phòng khách, tắm rửa rồi ngủ.

      Buổi sáng, Trì An bị Elena đánh thức.

      „Angel, cái rương trong phòng khách là sao?“ Elena quả muốn điên rồi.

      Trời biết, sáng sớm bà thức dậy, phát trong phòng khách có cái rương cổ xưa dính hơi nước, sau khi mở ra phát rương châu báu và đồng vàng, thiếu chút nữa là điên rồi. Cả đời bà đều gặp qua nhiều châu báu và đồng vàng như vậy, căn bản biết phản ứng như thế nào, tiếp theo lại nghĩ đến vì sao cái rương này lại ở trong nhà?

      Này giống như là tiền phi nghĩa từ trời rơi xuống, chỉ cần là con người, đều chịu chấn động.

      Elena rất nhanh ý thức được đây là do con mình mang về, cho nên trước tiên lăn lộn con bé.

      Trì An vẫn còn mơ màng vì buồn ngủ nên : „Là hải tặng con...“

      Elena: „...“

      Chờ đến khi Trì An ngủ đủ, sau khi rời giường phát hôm nay Elena thế nhưng làm, mà ngồi ngơ ngác trong phòng khách. Hôm nay cũng phải là ngày nghỉ của Elena, đối với việc bà làm, Trì An có chút kinh ngạc.

      „Chào buổi sáng, Elena.“ Trì An chào bà.

      Elena miễn cưỡng nhìn cười cái, hỏi: „Con , ăn sáng nhé?“

      „Dạ.“

      Chờ Trì An bắt đầu ăn sáng, Elena vẫn là ngồi ở chỗ đó nhìn , ánh mắt là lạ.

      Trì An nghĩ nghĩ, cuối cùng nhớ tới hôm nay trong cơn mơ màng, hình như mình lỡ miệng gì, trách Elena có phản ứng như vậy.

      Trì An bình tĩnh ăn xong bữa sáng, quyết định cùng Elena chuyện ràng.

      Nghe con , con bé hải cứu nó, hơn nữa quyết định đời này phải hải đó gả, Elena muốn điên rồi.

      ấy là người cá, vô cùng mỹ lệ, nếu mẹ nhìn thấy ấy, mẹ tán thưởng vẻ đẹp của ấy. có ai có thể đối tốt với con so với ấy, ở thời điểm con gặp nguy hiểm, ấy cứu con, Ares là bạn của ấy, lúc trước Ares cứu con cũng là do ý của ấy. Trong khoảng thời gian này, con cùng ấy thường xuyên gặp mặt, con ấy sâu...“

      Trì An có ý dùng thần sức của thiếu nữ ảo mộng về tình của mình mà kể chuyện.

      Elena: „...“

      Nghe xong Trì An điểm tô cho chuyện xưa „Bá đạo hải mình“, Elena hít hơi sâu, bình tĩnh : „Con , con phải biết rắng, là người cá, là hải trong truyền thuyết! Hải Thần quy định, hải là vĩnh viễn thể lên bờ, mà con người có cách nào sinh sống dưới biển, cho nên con người và hải có khả năng nhau.“

      Giống loài khác nhau, làm sao có thể nhau?

      „Chuyện này sao cả, về sau con có thuyền, con sống thuyền, chúng con có thể mỗi ngày bên nhau.“ Trì An để bụng .

      „Angel!“ Elena có chút tức giận , „Hải tồn tại vô cùng đáng sợ, bọn họ có thể triệu hồi hải thú để chiến đấu, dễ dàng mà phá hủy đảo cỡ , mang đến nguy hiểm cho con người. Hơn nữa, bản tính của bọn họ cũng thập phần hung tàn, làm bạn cùng con người, hải làm sao có thể con người?“

      „Vì sao thể?“ Trì An hỏi lại.

      Elena nhíu mày, hải vì sao thể con người? Vì con người phải là động vật thủy sinh, hải cùng con người, bên chỉ có thể sinh hoạt trong nước, bên chỉ có thể sinh hoạt bờ, cái này phải ràng sao?

      Bà chưa từng nghe qua con người và hải có tình gì.

      Cho nên khi nghe được Angel người cá, phản ứng của Elena mới lớn như vậy.

      „Elena, mẹ thể có thành kiến với hải , mẹ biết đều là quan niệm xưa nay của con người! thực tế, hải cũng có những đặc tính khác nhau. Ít nhất, ấy là bất đồng! Elena, mẹ nghĩ lại , nếu con cùng hải nhau, về sau khi con ra biển, hải trợ giúp con, cần lo lắng hải thú công kích! Trong đại dương, đó chính là thiên hạ của hải , có gì an toàn so với điều này, ấy bảo hộ con bình an, dù là hải tặc, cũng thể làm gì con, Elena, mẹ xem, hải tốt!“

      Elena nghe đến đó, đột nhiên cũng cảm thấy hải khá tốt...

      đúng, bà thể để con thuyết phục được, hải dù tốt thế nào, đó cũng là hải !

      Con người và hải có khả năng bên nhau!

      Cuối cùng, Elena vẫn bị ba tấc lưỡi xương của Trì An thuyết phục – lần đầu tiên Elena biết, con bà lại có tài ăn tốt như vậy.

      Bà có chút vô lực : „Angel, mẹ chỉ hy vọng con hạnh phúc, điều này quan trọng hơn bất kỳ thứ gì.“

      „Cám ơn mẹ, ấy, con hạnh phúc.“ Trì An cười ngọt ngào, tiếp theo thay quần áo ra bến tàu xem thuyền.

      tại, Elena cuối cùng cũng hiểu vì sao con kiên trì mua thuyền như vậy, với rương châu báu và đồng vàng như bây giờ, mua thuyền cũng phải là hy vọng xa vời.

      Chờ đến tối, bà nhìn con trang điểm xinh đẹp ra cửa, rốt cuộc hiểu con bé phải nỗ lực quen với việc mặc váy để khôi phục thân phận nữ giới, mà là trang điểm xinh đẹp để gặp tình nhân – tuy người tình nhân này có chút khác biệt.

      Elena có chút phiền não.

      Bà cảm thấy lúc này bản thân tràn đầy phiền não, mà những chuyện phiền não này, có chuyện nào có thể cùng người ngoài , chỉ có thể nghẹn trong lòng.

      Tối hôm nay, Siren mang đến tin tức cho Trì An.

      „Bọn họ muốn tìm trái tim của đại dương? Đó là gì?“ Vẻ mặt Trì An ngơ ngác.

      Siren dựa vào đá ngầm, đem thịt con cá biển mà hôm nay đặc biệt mang đến cho đút ăn, : „Trong truyền thuyết, đây là vật may mắn của Hải Thần, có được nó là có thể triệu hồi hải , có được quyền bá chủ ở đại dương. Nhưng mà, ta cảm thấy đó chỉ là lời dối của loài người.“

      có ai có thể hiểu hải so với hải vương, hải phải là loài mà con người có thể triệu hồi, trừ phi hải chịu qua người nào đó giúp đỡ, vì báo ân, mới cùng người đó thành lập quan hệ bạn bè, trợ giúp bọn họ khi biển thuận lợi hơn chút, chịu hải thú công kích.

      Giống như nhóm hải tặc Bộ Xương Khô có được hải trợ giúp, cũng vì như thế, hải trợ giúp chúng triệu hồi hải thú, làm cho chúng có thể hoành hành ngang ngược biển, chỉ ở điểm này, lợi hại hẳn những hải khác.

      „Vậy trái tim của đại dương ở Kình đảo sao?“ Trì An kinh ngạc hỏi.

      „Đúng vậy, nghe bị Đảo chủ Kình đảo cất giấu làm của riêng, rất nhiều hải tặc muốn có được nó.“ Siren trả lời.

      Cuối cùng Trì An cũng hiểu vì sao mấy tháng nay Kình đảo gặp nhiều chuyện may như vậy, cảm giác Đảo chủ xui xẻo.

      Cảm khái trận, Trì An cũng đem chuyện này buông xuống, cùng Siren chuyện mua thuyền.

      Có rương châu báu Siren cho mình, Trì An nghĩ qua, quyết định mua thuyền, muốn cho người đóng chiếc thuyền riêng cho , hơn nữa dựa theo ý tưởng của mà làm, so với mua còn thích hợp hơn.

      „Đóng thuyền cần thời gian dài chút, nhưng sau khi thuyền đóng xong, tiện cho lên thuyền. Em muốn trong khoang thuyền làm bể bơi , về sau muốn lên thuyền, hoặc là xuống nước cũng được.“

      Siren nghe xong vô cùng vừa lòng, sau khi vừa lòng lại đưa cho Trì An rương châu báu và đồng vàng, làm cho Trì An càng có nhiều tiền để chế tạo con thuyền thuộc về bọn họ, hơn nữa còn đưa ra ý kiến của mình.

      Vì về sau có thể ở bên , càng muốn đem cái thuyền kia cải tạo thành nơi càng hợp với cầu của người cá.

      Trì An cười tủm tỉm đồng ý.

      Người đàn ông của mình a, dĩ nhiên là do mình sủng!

      nhoxbina, daovan210, Phương Lăng11 others thích bài này.

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      CHƯƠNG 137: NGƯỜI CÁ BIỂN XANH
      Muốn tạo ra chiếc thuyền cần phải tốn ít thời gian, chưa kể để chiếc thuyền có kiểu dáng như mình mong muốn, hiển nhiên cần phải bắt tay vào khá nhiều công đoạn. Đầu tiên là tìm vật liệu để đóng thuyền, sau khi chọn xong vật liệu cần phải mua những thứ có sẵn trong đảo để làm nên thuyền.

      Nhưng mà có tiền muốn mua tiên cũng được, đạo lý này dù dùng ở thế giới nào cũng đều thích hợp.

      Ở thế giới này, có tiền thể giải quyết được vấn đề. Nếu ngay cả tiền cũng giải quyết được, vậy đó còn là vấn đề nữa, mà nó chính là thực tế. Vì vậy mà khi Trì An ném xuống khoảng tiền lớn, tiến độ đóng thuyền cũng được thúc đẩy nhanh hơn rất nhiều.

      Mỗi đêm Trì An tìm gặp Siren, vẫn cập nhật tiến triển của con thuyền cho biết.

      Nhưng hiển nhiên chàng nhân ngư nào đó rất bất mãn với loại tốc độ thế này, cho rằng nó quá chậm, chỉ gặp nhau vài giờ ngắn ngủi vào ban đêm làm sao đủ thỏa mãn . chỉ cầu cho thuyền mau chóng hoàn thành, vậy sau khi Trì An ra biển, họ có thể muốn gặp nhau lúc nào cũng được.

      Tuy người đàn ông này hề lên tiếng, nhưng nhìn bộ dạng muốn dựng ngược vảy lên của , Trì An chỉ đành phải dịu giọng hết mực trấn an, kẻo phát hỏa người chịu khổ lại là chính mình.

      Trong thời gian chờ con thuyền hoàn thành, Trì An cũng nhàn rỗi, tận lực dành chút thời gian để thích ứng với Kình đảo.

      Angel Durth mặc dù được sinh ra tại Kình đảo, nhưng do hoàn cảnh từ bé mà năm mười tuổi tập bận rộn với kế sinh nhai, thường xuyên theo thương thuyền ra biển nên hiếm khi để ý đến những chuyện khác. Và tất nhiên càng hiểu biết gì đối với Kình đảo, đặc biệt là liên quan đến chuyện của con đảo chủ Mollykia, lại càng biết gì cả.

      Từ sau khi gặp phải Molly Jones, Elena ràng có gì đó khác lạ. Trong lòng Trì An bất giác nảy sinh suy đoán vô cùng cẩu huyết, hơn nữa cảm thấy loại suy đoán cẩu huyết này mười mươi trong đầu mình.

      Trì An ôm mặt, hễ nghĩ tới tâm nguyện của nguyên chủ lại nhịn được ý định muốn hạ bệ vị đảo chủ Jones kia và leo lên cướp đoạt ngôi vị chủ nhân của Kình đảo. Nhưng tất nhiên, khi suy xét đến tình cảnh sau khi lên ngôi vị thể tùy tiện rời bỏ chức trách, ý định muốn làm đảo chủ trong đầu Trì An cứ như thế bị dập tắt hoàn toàn.

      Sau nhiều ngày an ủi thay trái tim pha lê bị vỡ nát của mình, cuối cùng Molly Jones cũng có hành động tiếp theo.

      Bị làm nhục trước mặt mọi người như vậy dù Molly Jones có tốt tính cỡ nào cũng giận điên lên, đặc biệt là còn báo hại ta thất thố trước mặt người đàn ông mình thầm ái mộ, tất nhiên ta thể nhịn được rồi. Molly Jones vốn là thiên kim quý tộc, mà người quý tộc xưa nay vốn hề dễ tính chút nào, cho nên ta quyết định phải dạy dỗ hai mẹ con Elena bài học nhớ đời, có như vậy mới tiêu tan mối hận trong lòng mình.

      Hiển nhiên thiên kim đảo chủ như Molly Jones, nếu muốn tìm gia tộc bé sa sút khỏi phải là dễ như trở bàn tay. Thậm chí chẳng cần vị thiên kim phải động tay, chỉ cần ta vô tình hữu ý buông câu, nhất định vài kẻ tự động giúp ta dạy dỗ hai người họ.

      Lúc Edward Hill đến tận cửa thông báo tin tức này cho Trì An, sắc mặt trở nên có chút dị thường.

      Nhà của Durth gia là căn cũ kỹ được xây ở gần bờ biển, mặc dù hằng ngày Elena luôn chăm chỉ dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, nhưng dù sao vẫn thể che giấu được vẻ nghèo nàn đơn sơ của ngôi nhà. chỗ thế này, hoàn toàn phải là nơi người quý tộc như Edward Hill nên lui tới.

      Thế nhưng sau khi tới Durth gia, mặt cũng vẻ bất mãn hay khác thường nào đối với nghèo túng của gia đình họ, vẫn bộ dạng kính cẩn lễ phép, từng lời cho đến cử chỉ đều bộc lộ phong độ nề nếp của giới quý tộc thượng lưu.

      Giới quý tộc ở thế giới này khi tự xưng là dòng dõi thượng lưu, ngoài tài năng hơn người và vinh quang của gia tộc, họ còn phải thể tư chất tốt đẹp của thượng lưu mới có thể tự xưng là quý tộc.

      Trong nháy mắt, Elena nảy sinh thiện cảm cực lớn đối với vị quý tộc này, càng nhìn càng hài lòng, thậm chí bà còn nhịn được tưởng tượng, nếu con phải lòng hải , mà đem lòng Edward Hill hay biết bao.

      Sau đó, đến khi nghe được tin tức từ Edward Hill cung cấp, Elena lập tức đùng đùng nổi giận.

      Trì An ghé mắt nhìn vẻ mặt Elena, thần sắc thong dong, đáp: “Cám ơn ngài đặc biệt đến đây chuyến. Edward tiên sinh, ngài quả là người tốt!”

      Người được cấp danh ‘người tốt’ nào đó bỗng dưng bị lúng túng.

      Càng lúng túng hơn chính là, bản thân cũng hiểu tại sao mình lại đích thân đến đây mà lại còn chút hối hận nào, ngược lại còn có vẻ mong đợi điều gì đó.

      Có tác phong quý tộc kiềm chế nên Edward Hill có thể dễ dàng che giấu nao núng trong lòng, giúp cho gương mặt tuấn của lộ chút cảm xúc, “Durth tiểu thư, nhất định phải cẩn thận. Đặc biệt trong khoảng thời gian này, tốt nhất nên tùy tiện ra ngoài, chờ sau khi Jones tiểu thư hết giận, chuyện này nhanh chóng trôi qua thôi!”

      Dĩ nhiên, còn có thể đến chỗ của Jones đảo chủ, nhờ đảo chủ ra mặt tiếng, hẳn có thể giải quyết được phiền toái này giúp Trì An.

      Chuyện này cần phải ra, kẻo người ta cho rằng đặc biệt đến đây để kể công.

      Trì An cười tiếng, để câu của trong lòng, chỉ : “Tôi biết, cám ơn ngài!”

      Sau khi tiễn Edward Hill trở về, Trì An nhìn sang Elena lòng dạ yên, : “Elena, thời gian này cứ để con đưa mẹ làm !”

      Elena lấy lại tinh thần, há miệng, cuối cùng mới miễn cưỡng đáp tiếng.

      Bà vẫn còn cảm thấy lo lắng.

      Những ngày tiếp theo, Trì An bớt thêm thời gian hằng ngày, thường xuyên tận lực đưa đón Elena làm.

      Cứ như vậy qua thêm vài ngày, chuyện gì cũng xảy ra, nội tâm căng thẳng như dây đàn của Elene rốt cuộc mới dần buông lỏng.

      Ngày hôm đó, Elena vừa làm xong bữa sáng thấy con mình ngáp ngắn ngáp dài bước ra từ trong phòng.

      “Nếu con mệt mỏi về phòng ngủ tiếp , cần đưa mẹ nữa.” Elena nhịn được khuyên nhủ.

      Con bà hết ban ngày phải giám sát đóng thuyền buổi tối còn ra bờ biển hẹn hò với hải đến tận rạng sáng mới trở về, sau đó sáng mới tinh mơ lại phải bò dậy đưa bà làm, đến tối còn phải đón bà về nhà, cả ngày bận đến tối mặt.

      Sức lực người có hạn, Elena lo con mình nếu cứ phải chịu đựng thế này, có ngày hỏng luôn mất.

      sao, trưa con lại về nhà ngủ trưa là được.” Trì An ngáp .

      Hai mẹ con sau khi ăn xong điểm tâm cùng rời khỏi nhà. Nhưng vừa ra cửa lập tức đụng phải bà Hall ở nhà sát bên, nhìn thấy Trì An giúp Elena xách túi ra cửa mặt liền nở nụ cười, trêu chọc : “Joy hôm nay lại đưa Elena làm à? đúng là cậu bé ngoan!”

      Trì An cũng cười với bà tiếng, lễ phép chào hỏi.

      Elena bất đắc dĩ : “Tôi có bảo nó ở nhà nghỉ ngơi, nhưng nó cứ khăng khăng muốn đưa bằng được, cũng biết sức ở đâu ra nữa.”

      Bà Hill đồng tình đáp: “Joy đây là quan tâm , có đứa con trai ngoan như vậy, tôi còn phát ham đây nè.”

      Hai phụ nữ lại trao đổi vài câu rồi nhanh chóng lời tạm biệt.

      Quãng đường từ Durth gia cho tới Tiệm May Mặc Bà Fes cũng phải tốn mất hai mươi phút, xem như cũng mấy xa. Lúc trước Angel luôn bận với công việc thuyền, chỉ có Elena ngày nào cũng tự mình làm, nhưng giờ đây được con săn sóc đưa rước, trái lại bà cảm thấy được quen cho lắm.

      Lúc sắp tới Tiệm May Mặc Bà Fes, Elena rốt cuộc nhịn được nữa: “Angel, có lẽ tin tức của Edward tiên sinh có sai sót! Con xem, nhiều ngày như vậy mà vẫn im ắng chút động tĩnh nào. Vị Jones tiểu thư kia cao quý như vậy, hẳn vì những bần dân như chúng ta mà hao tâm tổn sức đâu.”

      Trì An quét mắt nhìn mẹ mình, Elena có lẽ nhận ra lúc bà những lời này, cảm xúc châm chọc cách nào che giấu được mặt bà.

      ra , ngay cả trong lòng Trì An cũng còn ngờ vực về chuyện đó.

      “Bất kể có chuyện gì, mẹ vẫn nên cẩn thận chút!”

      Sau khi đưa bà đến tận Tiệm May Mặc Bà Fes, Trì An mới rời .

      Nhân lúc sắc trời còn sớm, Trì An mới đến chỗ con thuyền được đóng xem xét tiến triển tới đâu, sau đó lại bàn bạc với các thợ đóng thuyền lúc lâu, cuối cùng mới rời khỏi.

      Trì An cố ý chọn con đường thưa thớt người qua lại, lúc, quả nhiên phát sau lưng có động tĩnh.

      dứt khoát đứng yên chỗ, đợi kẻ theo đuôi ló đầu lộ diện.

      Rất nhanh thấy nhóm người tay cầm vũ khí từ lúc nào bủa vây Trì An khắp bốn phương tám hương, chúng vây lại gần , sắc mặt tuyệt nhiên chút thiện ý.

      Trì An đứng nhìn, càn quét tình hình chung quanh bằng cặp mắt sắc lạnh, phát lần này chúng điều động gần trăm người.

      Sau khi bao vây Trì An tứ phía, lúc này từ trong biển người mới tách ra làm hai bên, nhường lối cho kẻ từ phía sau bước tới.

      gã có mái tóc đỏ, ánh mắt ngoan độc, chính là Maltz của bang Hắc Sa.

      Trong bang Hắc Sa, Maltz là cánh tay phải đắc lực của Conan lão đại, gia nhập vào Hắc Sa từ khi còn mới mười mấy tuổi nên có gì ngạc nhiên khi giao tình giữa và Conan lão đại luôn rất tốt, rất nhanh bò lên ngôi vị nòng cốt của Hắc Sa và được lão đại Hắc Sa coi trọng. Tuy rằng địa vị cao bằng Conan lão đại, nhưng khi bước chân ra ngoài, vị thế của cũng đủ khiến người người gọi bằng hai chữ lão đại đầy cung kính.

      Maltz dùng cặp mắt ngoan quan sát , mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, : “Ranh con, phải tao cố ý gây khó dễ cho mày, ai bảo mày biết phân biệt phải trái, dám động đến người nên động!”

      “Ý ông là Jones tiểu thư à?” Trì An nhàn nhạt hỏi.

      Maltz cười nhạo tiếng, “Người trẻ tuổi đúng là biết trời cao đất rộng! Jones tiểu thư là thiên kim đảo chủ, mày đụng chạm kẻ nào, hết lần này đến lần khác chọc phải ấy. Bây giờ có rất nhiều người muốn xử lý mày để hả giận cho Jones tiểu thư lắm đấy. Đừng trách tao nhé, ai bảo mày đương lại tự chuốc lấy phiền phức chứ!”

      Trì An nhạo báng : “Maltz, đừng cái kiểu hiển nhiên như vậy chứ, ông chẳng qua cũng vì chuyện của Alec mà giận cá chém thớt tôi thôi. Alec là người do chính tay ông đưa lên Kình đảo, cũng là người do ông phụ trách lên thuyền Wallen làm việc. Ông mới chính là kẻ cần phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.”

      “Im miệng!” Maltz tức giận gầm tiếng, “Alec tuyệt đối có khả năng là hải tặc, đây chẳng qua là mày mượn cớ chối bỏ trách nhiệm mà thôi! Ranh con, khôn hồn hãy , thuyền Wallen rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải là mày lấy quỹ đen, bắt tay với những kẻ khác nuốt chửng Wallen chiếm làm của riêng rồi?”

      Nghe đến đây, cuối cùng Trì An cũng sáng tỏ vì sao Hắc Sa đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh rồi.

      Đoán chừng lúc này bọn Hắc Sa vẫn còn nghi ngờ về chuyện của Wallen và tin về những gì . Chỉ là e ngại mối quan hệ giữa và Edward Hill nên chúng dám tùy tiện manh động mà thôi, hay cũng có thể cách khác, Maltz dù gì cũng là thành phần quan trọng của Hắc Sa, cống hiến ít cho tổ chức, là kẻ dù có công cũng có cán. Thay vì hoài nghi em của mình chi bằng đem trách nhiệm đổ lên đầu đứa “Joy Durth” vô danh tiểu tốt nào đó có lý hơn.

      Tai nạn của Wallen để lại quá nhiều tổn thất, chí ít cũng phải có kẻ thí mạng mới có thể khiến cơn giận của chúng lắng xuống.

      Nếu bây giờ người đối diện với tình huống này là Angel thực , có năng lực gì, e rằng kết cục mà ấy có được sau khi trở lại Kình đảo chính là bị đẩy ra ngoài làm kẻ chết thay, thí mạng cách oan uổng mà thôi.

      Và trong mắt đám người Hắc Sa, “Joy Durth” chính là kẻ thích hợp nhất để thí mạng, tiếc thay chuyện Trì An quen biết Edward Hill phá vỡ kế hoạch của bọn chúng, khiến chúng còn cách nào khác ngoài việc tạm thời án binh bất động.

      Tuy bọn chúng có thể nhẫn nại, nhưng Maltz lại như thế. Maltz thậm chí còn liều chết muốn xử tội Trì An để gột rửa rằng Alec là hải tặc, miễn cho bị dính phiền phức.

      Có thể vì Conan cảnh cáo , nên Maltz tạm thời vẫn gây ra động tĩnh nào.

      Mãi cho đến khi “Joy Durth” chọc giận vị lá ngọc cành vàng Jones tiểu thư kia, Maltz mới cảm thấy thời cơ rốt cuộc đến.

      Molly Jones chỉ cần tiết lộ tin này lập tức có vô số kẻ tình nguyện giúp nàng dạy dỗ tên ranh đó. Cho dù thằng ranh đó có là quý tộc cũng chỉ là quý tộc bị sa cơ lỡ vận, quý tộc sa đọa bần hàn đến ngay cả vinh quang gia tộc cũng giữ được, căn bản có chút giá trị nào trong mắt bọn chúng.

      Thấy lời nào, Maltz đắc chí còn hơn thế, ngoan độc : “Hôm qua Edward Hill mang theo Đội tuần tra thứ Bảy ra biển tuần, có thể nửa tháng nữa mới quay trở lại. Ranh con, để xem lần này còn ai có thể cứu được mày!” Dứt lời, liền phất tay ra hiệu.

      Đám người từ phía sau ngay tức khắc bổ nhào vào Trì An, như thể ngày hôm nay chúng nhất định phải dạy cho tên ranh con này trận nhừ tử mới thôi.

      Trì An vẫn duy trì bình tĩnh, hoảng hốt cũng vội vàng rút kiếm khỏi vỏ, dứt khoát vận khí nhảy lên, trực tiếp giết chết.

      Tất nhiên so với chuyện nương tay trước kia, lần này là chiêu thấy máu.

      phải nhân cơ hội này để làm rạng danh tiếng của Joy Durth ở Kình đảo, để bọn chúng khi nghe đến tên của nguyên chủ, nhất định sợ hãi dám hó hé nữa.

      Rất nhanh đường phố tĩnh lặng liền dứt những tiếng kêu la thảm thiết. Cho dù có người đường nghe được tiếng kêu la này, chỉ sợ cũng vội vàng chạy ra xa, căn bản dám tiến lại gần để xem có chuyện xảy ra.

      Maltz vốn tràn đầy tự đắc rất nhanh bị thay thế bởi kinh ngạc, sau đó lại từ kinh ngạc chuyển hóa thành sợ hãi.

      Ngay thời điểm cổ họng bị đe dọa bởi mũi kiếm, liền sợ tới mức yết hầu di chuyển liên tục, mặt cắt còn máu.

      “Đừng, đừng giết ta …” nuốt nước miếng, mặt lúc này nào còn dáng vẻ cay độc như ban nãy, chỉ run giọng : “Joys, ta là Maltz của Hắc Sa, chẳng lẽ cậu thực muốn đối nghịch với Hắc Sa sao?”

      Trì An mỉm cười nhìn .

      Nụ cười ấm áp của thực rất hợp với đường nét ngũ quan thư sinh đẹp đẽ của Trì An lúc này. ràng là thiếu gia quý tộc thiếu trải đời, vậy mà lại có thể khiến từng gã gục ngã dưới chân mình hết lần này đến lần khác. Kẻ cụt tay, người cụt chân kêu gào nằm la liệt dưới đất, máu tanh chảy lênh láng dưới sàn khiến mùi tanh tửi ngừng phảng phất nơi chóp mũi, quả đối lập hoàn toàn với hình tượng thiếu niên non trẻ đứng trước mắt.

      Cảnh tượng hệt như địa ngục, đủ để Maltz chấn kinh đến mức hai mắt trợn trắng, hãi hùng đến tưởng chừng muốn tè ra quần.

      Maltz vốn là kẻ từng trải, người chết gặp qua ít, bản thân gã từng chiến đấu với hải tặc, cũng từng giết người ít nhưng xưa nay gã chưa từng gặp qua kẻ nào có thể mình chọi lại trăm người, hơn nữa còn có thể đánh chúng đến kẻ thương người tàn.

      Kiếm thuật của kẻ này quá đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến lòng người phải khiếp đảm.

      “Bây giờ tôi muốn đối nghịch với Hắc Sa đấy, các người có thể làm gì được tôi?” dịu dàng hỏi, ràng giọng ôn hòa là vậy nhưng động tác lại tàn nhẫn đến đáng sợ. Chỉ khắc sau khi thốt ra lời, dứt khoát chặt cánh tay của gã.

      Maltz ôm tay cụt kêu lên thảm thiết, co rúc lăn lộn dưới sàn, máu tươi lênh láng.

      ***

      tiếng sau, Trì An lại lần nữa ngồi ở trụ sở chính của Hắc Sa, đối diện là thủ lĩnh của Hắc Sa – Conan lão đại.

      Conan trầm ngồi yên nhìn người thiếu niên có vẻ đẹp như con ở đối diện thong thả uống tách café nóng, thậm chí lúc này còn có tinh thần than phiền café của bọn chúng bỏ đường bỏ đúng liều lượng.

      Gã hít sâu cái, thần sắc cực kỳ khó coi: “Joy Durth tiên sinh, rốt cuộc cậu muốn gì?”

      Trì An thổi café nóng, đôi màu mắt đen trong làn khói nghi ngút như càng thêm huyền bí, “Conan lão đại, phải tôi muốn gì, mà là các người tự chọn muốn làm gì, phải sao?” cười tiếng, thanh vẫn vô cùng nhu hòa, “Chuyện về thuyền Wallen, tôi cứ ngỡ mình giải thích rất ràng, nhưng ai mà ngờ các người lại tin chứ. Mà cũng đúng, dù sao tôi cũng chỉ là tên thấp hèn bé, các người tin cũng phải thôi.”

      Cơ mặt Conan lão đại giật giật. Có lẽ trước hôm nay, bọn chúng quả xem ra gì dù cho có quen biết với Edward Hill chăng nữa. Chúng xem thường , chỉ cần chờ cho Edward Hill ra biển tuần chuyện đối phó với Trì An còn là vấn đề nữa.

      Nhưng ai mà ngờ, cũng vì duy trì tâm thái này mà hại Maltz mất cánh tay, biến em của Hắc Sa từ nay về sau nửa tàn nửa phế.

      Từ đầu đến cuối kẻ này cũng chỉ có mình! Cho dù có là Kiếm sư lợi hại đến cỡ nào cũng thể đạt đến trình độ như thế được.

      người đơn độc có thể làm đến mức này, khẳng định chỉ có quỷ mới làm được.

      Võ lực lợi hại như thế này khiến bọn chúng thể khẳng định về đối phương, bọn chúng càng cách nào tiếp tục khinh thường kẻ này được nữa.

      Thấy gã lên tiếng, Trì An cũng làm khó nữa, chỉ tiếp: “Chuyện thuyền Wallen là . Tuy bây giờ tôi thể chứng minh, nhưng tôi có thể đảm bảo tương lai chính tay tôi bắt trở về đây, giải đến trước mặt các người, bắt phải chính miệng cho các người biết thân phận hải tặc của .”

      Nghe như thế, sắc mặt của Conan lão đại rốt cuộc mới hòa hoãn chút.

      Nếu để thằng oắt con biết chút vặt vãnh những lời này, e rằng người khác cho rằng đối phương bừa. Nhưng nếu người lời này là Kiếm sư có võ lực cao siêu, vậy rất có sức thuyết phục rồi.

      Cường giả xưa nay luôn khinh thường khi phải dùng lời bịa đặt để đạt được mục đích.

      Đến giờ phút này, Conan thực tin rằng, Alec thực hải tặc!

      Nội tâm Conan rốt cuộc có chủ ý, đồng thời thái độ dành cho Trì An cũng bắt đầu có thay đổi.

      Lời editor: Vậy là thế giới này được nửa chặng đường rồi. Thời gian qua các edit đều bận rộn nên thời gian dành cho Liêu Thần có hơi hạn hẹp, mong các nàng thông cảm và tiếp tục ủng hộ Liêu Thần nhé. Riêng cảm nhận mình mình thấy Tư Ngang ở thế giới này ít đất diễn quá mức luôn :yoyo23:, nhưng bù lại ở thế giới sau xuất ngay đầu tiên luôn nhé. :yoyo22:
      Last edited: 22/11/18
      nhoxbina, song ngư, Mshalloween9012 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :