1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 128: Người cá biển xanh
      Tốc độ thuyền hải tặc vô cùng mau, chỉ trong giây lát bọn họ đến gần, hơn nữa còn chuẩn bị tư thế lên thuyền.

      Gerry lão đại giơ cao kiếm trong tay, lớn tiếng : “ em, hải tặc tới! Vì thuyền của chúng ta, vì đồng vàng của chúng ta, vì cuộc sống tốt đẹp của chúng ta, nhất định thể để cho hải tặc lên thuyền! Chuẩn bị lên!“

      Tất cả thuyền viên đều giơ vũ khí, nhiệt huyết sôi trào kêu lên: „Vì thuyền của chúng ta!“

      „Tấn công!“

      Trì An nhìn thấy mọi thứ, cảm thấy Gerry lão đại biết cách dạy dỗ thuyền viên, bản thân vốn có uy nghi của người lãnh đạo, dễ dàng điều động mọi người họp sức, các thuyền viên lúc này tựa như gà hăng máu, đối với cuộc chiến sắp tới chút cũng sợ hãi, ai lâm trận bỏ chạy.

      Sau khi Gerry lão đại lên tinh thần cho thuyền viên, thừa dịp nhóm hải tặc Bộ Xương Khô chưa đến, quay đầu nhìn về phía Trì An đứng trước khoang thuyền, : „Nhóc con, nếu lần này chúng ta bình an sống sót, ta có thể cầu tăng thuyền phí ?“

      „Bao nhiêu?“

      „Lại thêm 20 đồng vàng .“ Gerry lão đại cười tủm tỉm .

      Trì An có chút buồn cười, phát biết suy đoán lòng người, vì thế khẳng khái : „Có thể, nếu các người có thể bình an sống sót.“

      Gerry lão đại nhếch miệng cười rộ lên, sau đó hướng lên boong thuyền với các thuyền viên chuẩn bị tốt để chiến đấu, : „Mọi người nghe chưa? Joy nguyện ý trả thêm 20 đồng vàng, mọi người nhất định phải nỗ lực!“

      !“ đám thuyền viên càng thêm nhiệt huyết sôi trào.

      Rất nhanh, thuyền của hải tặc Bộ Xương Khô tiếp cận đến gần, bắt đầu dùng công cụ khuyếch đại thanh đơn giản chuyện.

      Gerry lão đại báo tên mình ra, với thuyền hải tặc: „Người bạn Bộ Xương Khô, chúng tôi chỉ nghĩ đến Kình đảo chuyến, có thể tạo thuận tiện ?“

      Kẻ phụ trách bên thuyền hải tặc cũng đáp ứng, có thể tạo thuận tiện, nhưng phải cấp lộ phí.

      Nơi này là hải vực tự do, thuyền bè lưu thông ngày thường cần đóng lộ phí gì, nhưng tại nhóm hải tặc Bộ Xương Khô ràng là thu phí qua đường cho riêng mình. Loại chuyện này cũng phải là lần đầu xảy ra mặt biển, rất nhiều thuyền hải tặc tránh hải quân tuần tra, hoạt động ở hải vực tự do, hướng đến những thuyền bè lại biển thu ít lộ phí, nếu hải quân xuất , chúng bỏ trốn mất dạng, vì thời gian có hạn, nên rất ít khi xảy ra xung đột với thuyền buôn.

      Những thuyền buôn cũng muốn tranh chấp với những bọn hải tắc hung ác kia, coi như tiêu tiền mua bình an, cho nên giống như tại, đều đưa tiền, bọn hải tặc cũng muốn quá nhiều, chỉ đòi trong phạm vi hợp lý.

      Gerry lão đại ràng cũng muốn như thế, nên trước lễ sau khách.

      Gerry lão đại hỏi lộ phí là bao nhiêu, đối phương cho cái giá, sau đó Gerry lão đại và toàn thuyền viên đều đứng hình.

      Đối phương ra giá quá cao, so với Gerry lão đại càng là công phu sư tử ngoạm, cao hơn thuyền phí Trì An có thể chi trả, đáng.

      Vì thế, hai bên xong, xung đột xảy ra.

      Hai bên bắt đầu nổ súng bắn nhau, thuyền ở mặt biển lúc lúc .

      Trì An nắm lấy lan can, bị choáng váng đến thiếu chút nữa nôn ra ngoài, lại có cảm giác say sóng.

      Thể chất của thân thể này có chút đặc biệt, ràng là biển, đều thuyền mấy năm, theo lý thuyết là phải quen với sinh hoạt biển mới đúng, nhưng mỗi khi gặp được bão táp, thuyền xóc nảy là muốn nôn mật xanh mật vàng.

      Trì An nhịn xuống khó chịu trong cơ thể, chăm chú quan sát tình hình chiến đấu của hai bên, phát ra trình độ chế tạo pháo ở thế giới này cũng cao, dùng nhiều nhất vẫn là pháo chiến thuyền, hơn nữa, lực sát thương cũng hữu hạn, đến nỗi loại vũ khí nóng là súng trong trí nhớ của Angel căn bản có xuất , dùng nhiều nhất vẫn là kiếm.

      Hai chiếc thuyền càng ngày càng đến gần nhau, cuối cùng là thuyền hải tặc bên kia khiêng tấm ván to để lên giữa hai thuyền, những tên hải tặc múa may vũ khí, dẫm bàn đạp qua thuyền của Gerry lão đại.

      Sau khi pháo nổ lâu, khi mà hải tặc bước qua thuyền, cả hai bên đều rất ăn ý mà ngừng bắn pháo.

      Ở thế giới này thuyền là phương tiện giao thông vô cùng quan trọng, nếu phải tất yếu, mặc kệ là thuyền hải tặc hay thuyền buôn, đều rất ăn ý mà đem thuyền hủy hoại.

      Thuyền chao đảo, cảm giác khó chịu trong người cũng dừng lại, Trì An nhanh chóng đứng dậy, vì bị say sóng mà mặt trắng bệch ra, có chút khó coi.

      Thuyền viên ở chung quanh nhìn bộ dáng này của , đem thành tên „Đại thiếu gia quý tộc vô dụng“, khi hải tặc lên thuyền, nhanh chóng với : „Đại thiếu gia vô dụng, còn mau trốn vào khoang thuyền, nếu như bị hải tặc giết chết cũng đừng trách bọn ta!“

      Sắc mặt Trì An có chút tốt, hít hơi sâu, rút kiếm ở bên hông ra, phi thân nhảy lên mái khoang thuyền.

      Khi hải tặc tấn công qua đây, dưới tình hình chiến đấu, phát mỗi thuyền viên của Gerry lão đại đều có kiếm thuật rất tốt, giá trị vũ lực tồi, hiểu vì sao Gerry lão đại dám hét giá khi muốn kình đảo, ngoại trừ chi phí vận chuyển cao, thực lực của Gerry lão đại và thuyền viên cũng đủ cho bọn họ có khả năng liều mạng khi gặp phải hải tặc.

      Thấy thế, nắm lấy sợi dây thừng rũ xuống, thân thể bay giữa trung, đem những tên hải tặc kia đá rơi xuống biển.

      ngừng có những tên hải tặc từ chỗ cao rớt xuống biển, có tên rớt xuống boong tàu, Trì An đem dây thừng thô to ném qua, đem quấn lấy quăng xuống biển.

      Đám hải tặc giống như sủi cảo thay nhau bùm bùm rơi xuống nước.

      Đám người Gerry lão đại nhìn đến ngây người.

      ràng vừa rồi còn như tên „Đại thiếu gia quý tộc“ yếu đuối vô dụng, thuyền xóc nảy đều có thể nôn thốc nôn tháo, ai biết tại lại phát huy như thế.

      Sức chiến đấu như thế, nghiễm nhiên như hai người khác nhau.

      Gerry lão đại huýt sáo cái, cảm thấy bọn họ kiếm được bảo bối.

      Cuối cùng Trì An cũng đem bọn hải tặc ở cao giải quyết hết, sau đó nhanh chóng nhảy xuống, trò cũ tái diễn, nơi qua, những tên hải tặc đều bị chém nhát, làm cho nửa sống nửa chết, sau đó bị ném xuống biển.

      có giết hải tặc nhưng thủ đoạn của , càng làm trái tim đám hải tặc càng thêm băng giá.

      Phải biết rằng, nguy hiểm dưới biển ít, biết khi nào gặp được hải thú ăn thịt, có đôi khi bọn chúng sau khi cướp thuyền, ném người xuống biển, nhìn hải thú xuất , đem những người sống sờ sờ đó kéo xuống nước ăn sạch, nước biển nhuộm màu đỏ thẫm, còn bọn chúng có thể ha ha cười vui vẻ.

      Mà khi đến phiên mình như lúc này, trái tim đều rét lạnh.

      hung thần sát khí mong đợi như Trì An xuất ở đây, số lượng hải tặc dần dần giảm bớt, Gerry lão đại mừng rỡ đến hai mắt tỏa sáng, múa may kiếm trong tay, : „ em, cố gắng lên, thuyền hải tặc kia là của chúng ta!“

      !“

      Trì An: „...“

      Trì An đối với hành vi đoạt thuyền hải tặc của Gerry lão đại hết chỗ , cảm thấy mình cần định vị người này lần nữa.

      Đối diện, thuyền trưởng thuyền hải tặc lúc này mới phát hôm nay gặp phải „ván sắt“, nhìn thấy ngày càng có nhiều hải tặc bị đối phương giải quyết, sắc mặt trở nên trầm, đột nhiên cầm lấy cái vỏ ốc biển lớn, đặt lên miệng.

      „Ô...!“

      Thanh dày nặng vang lên khắp mặt biển.

      tốt, muốn triệu hồi hải !“ Gerry lão đại thất kinh la lên.

      Trì An nhặt lên thanh kiếm của hải tặc rơi boong thuyền, vận dụng linh lực, ném thanh kiếm kia bay nhanh về phía tên hải tặc đối diện.

      Gerry lão đại nhìn thấy hành động của , muốn làm thế cũng là vô dụng, hai thuyền tuy cách xa, nhưng vẫn đủ để ngăn người bên kia, nào biết thanh kiếm như luồng sáng bay nhanh về phía đối diện, như thế chẻ tre, mang theo cổ lực phá tan khí, đâm vào tay của thuyền trưởng bên kia, khiến vỏ ốc tay rơi xuống biển.

      Thuyền trưởng hải tặc che lại bàn tay ngừng đổ máu, dùng ánh mắt trầm nhìn chằm chằm Trì An, sau đó cười ha ha.

      cười to làm Gerry lão đại cảm thấy có dự cảm bất hảo.

      Dự cảm này rất nhanh ứng nghiệm, thuyền đột nhiên kịch liệt lay động, trong cơn xóc nảy khiến nhiều người bổ nhào vịn vào lan can đển ổn định thân mình, theo bản năng nhìn xuống biển, thấy mặt biển quay cuồng, có thể nhìn thấy cái bóng lớn dưới nước biển trong xanh.

      „Là hải thú!“ Mặt Gerry lão đại hoàn toàn chuyển sang màu xanh.

      Tuy triệu hồi được hải mà là hải thú, nhưng đó cũng là quá sức đối với người thường.

      Mọi người đều biết, hải có chỉ số thông minh cực cao, có thể so sánh với con người, mà chỗ đáng sợ nhất của hải chính là, có thể triệu hồi hải thú đến công kích con người. Đa số hải thú có chỉ số thông minh rất thấp, nhưng sức chiến đầu lại phi thường cường hãn, dễ dàng có thể ném con thuyền lớn, đem nó kéo xuống đáy biển.

      Số lượng hải cũng nhiều, nhưng hải thú trong biển lại có rất nhiều, đáng sợ nhất chính là những quái vật khủng lồ sinh hoạt ở dưới đáy biển sâu, nếu gặp phải chúng nó, thậm chí có thể đem đảo ném .

      Người biển sợ nhất chính là gặp phải hải thú khổng lồ.

      tại nhìn hình chiếu mặt biển, kia là cái bóng vô cùng lớn, có thể biết được hải thú công kích họ lần này vô cùng lớn.

      Gerry lão đại bất chấp mọi thứ, vội vàng chạy nhanh đến chỗ bánh lái, nhanh chóng chuyển động bánh lái, muốn thoát khỏi chỗ này.

      Hải thú quay cuồng trong biển, nó giống như nhàng đong đưa cơ thể, nhưng lại dễ dàng nhấc lên đợt sóng to, hai thuyền bị sóng đánh lay động ngừng.

      Trì An lại muốn nôn, bổ nhao vịn lấy lan can, oa tiếng, nôn ra.

      Những người khác cũng liều mạng bắt lấy đồ vật để ổn định lại bản thân, có vài người phản ứng kịp, khi thuyền bị đâm cũng rớt xuống biển, nháy mắt bị nước biển bao phủ, biết sống chết.

      Đột nhiên, Gerry lão đại càn rỡ cười vang: „Ha ha ha... đám nhãi ranh này, triệu hồi hải thú gì hả? Địch ta cũng chẳng phân biệt được mà tấn công, xứng đáng a...“

      Những người khác cũng cười, vừa cười nhạo vừa hoan hô, chút khách sáo chê cười.

      Trì An hữu khí vô lực mà treo người lan can, khó khăn quay đầu nhìn lại, nhìn thấy thuyền đối diện so với thuyền của họ còn hoảng loạn hơn, hiển nhiên hải thú được triệu hồi tới chỉ công kích bọn họ, mà cũng công kích luôn thuyền hải tặc triện hồi nó.

      Lại trận xóc nảy kịch liệt diễn ra, thuyền hải tặc phía đối diện bị tung lên, bọn hải tặc thuyền đứng vững, giống như sủi cảo, bùm bùm rơi xuống nước.

      „Chuyện này có khả năng...“ Thuyền trưởng thuyền hải tặc khiếp sợ kêu lên.

      , vì sao lần này bọn họ triệu hồi hải thú lại nghe theo lời sai sử, ngay cả bọn họ cũng tấn công.

      Người thuyền Gerry lão đai cười đến điên cuồng.

      Chuyện này khiến họ có biện pháp cười, vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy triệu hồi hải thú đến hỗ trợ, cuối cùng lại bị chính hải thú mình triệu hồi tấn công rơi xuống biển, bọn hải tặc Bộ Xương Khô vì có thể triệu hồi hải thú nên khiến người nghe tiếng đều sợ đến vỡ mật, nhưng lần này lại nháo ra chuyện như vậy, nếu là truyền ra ngoài, thanh danh của chúng đều mất hết.

      ít hải tặc bị hất bay , cố gắng bắt lấy dây thừng bên hông thuyền, nhưng cuối cùng bị hải thú va chạm lần nữa, vẫn là rớt xuống biển.

      Khi hải thú kia tấn công, bọn họ cũng thấy hải thú được triệu hồi tới là con quái vật thô bạo khổng lồ.

      Loại quái vật này có thể hình khổng lồ, sinh hoạt tận đáy biển sâu, trừ bỏ hải , con người căn bản có biện pháp triệu hồi nó.

      nghĩ đến lần này bọn hải tặc triệu hồi được hải đến tấn công, lại triệu hồi ra thứ quái vật khổng lồ này, cũng biết nên là may mắn hay bất hạnh.

      Sắc mặt Gerry lão đại có chút đau khổ.

      Sau khi bọn hải tặc bị quăng xuống nước, cảm thấy rất nhanh đến lượt bọn họ.

      Quả nhiên, con quái vật kia sau khi ném thuyền hải tặc , tiếp tục xốc thuyền của Gerry lão đại, tựa hồ muốn đem tất cả mọi người rớt xuống biển mới thôi. Các thành viên thuyền Gerry lão đại nhanh chóng theo kết cục của bọn hải tặc, bùm bùm rơi xuống biển.

      Khi Trì An bị cơn sóng lớn ập đến, cuối cùng cũng có biện pháp nắm chắt, tay vừa trợt ra, thân mình lập tức bị ném ra, ném lên cao, sau đó cũng giống như những người khác rớt xuống biển.

      Khi rơi xuống nước áp lực nước ập đến khiến kịp bế khí, nước biển lập tức thâm nhập vào tai mũi miệng, làm sặc nước, thân mình chìm xuống.

      Trì An vội vàng bế khí, nhanh chóng bơi lên .

      Trong nước có lực đạo đánh mạnh vào từng cơn sóng, Trì An hề có biện pháp đối ứng, chỉ có thể giống như những người khác, bị ném bay ra xa, đến khi đụng vào vật gì đó mới có thể dừng lại được.

      vật gì đó ướt át trơn trượt cọ vào eo .

      Trì An quay đầu nhìn thấy cá heo cười tủm tỉm, hình tia chớp trán dưới ánh mặt trời càng phá lệ bắt mắt.

      Cá heo vui sướng dùng mõm cọ cọ , sau đó bơi đến, làm cho ngồi lưng nó, bơi nhanh trốn .

      Trì An vội cúi người duỗi tay ôm lấy đầu nó, phát nó mang rời xa khỏi khu vực con quái vật quay cuồng như cũ, chung quanh là những người kịp tránh thoát rớt xuống nước, sau đó bị nó tạo cơn sóng lớn ném ra xa, thậm chí có người xui xẻo trực tiếp bị thủy áp thể hít thở mà chết.

      Cá heo bơi ra xa khỏi đó, mãi cho đến rời rất xa, nó mới dừng lại đem Trì An bỏ xuống, vui sướng mà nhảy lên khỏi mặt nước, ở giữa trung nhảy lúc mới trở lại trong nước, bơi đến cọ cọ vào người Trì An.

      Trì An lau những giọt nước dính mặt, sờ sờ trán nó, cười : „Cám ơn em, em lại cứu chị lần.“

      Nó cười tủm tỉm cọ cọ vào , ý bảo ngồi lên người nó, mang theo bơi .

      Trì An biết nó muốn mang đâu, chỉ là tại trời sắp tối, còn nhìn thấy thuyền hải tặc cũng như thuyền buôn của Gerry lão đại, cũng biết họ tại ra sao nữa.

      ràng còn có mấy ngày nữa là có thể trở lại Kình đảo, nhưng lại gặp phải chuyện này, làm Trì An vô cùng thất vọng.

      Sắc trởi rất nhanh chuyển sang màu đen, ánh trăng cao nhu hòa chiếu mặt nước, biển cả mảnh an bình, cơ hồ khiến người ta nhịn được mà xem nguy hiểm có thể xảy ra.

      Nguy hiểm từ đại dương chưa bao giờ ít hơn so với đất liền, thậm chí còn đáng sợ hơn.

      „Em muốn mang chị đâu?“ Trì An vuốt đầu cá heo, hỏi.

      Cá heo tự nhiên thể trả lời, ngẫu nhiên nó lặn xuống nước, làm nước biển bao phủ Trì An, sau đó lại đột nhiên nhảy lên khỏi mặt biển, thân mình tạo thành vòng cung tuyệt đẹp giữa trung.

      Đột nhiên bay lên khiến Trì An tự chủ được mà hét lên, sau đó cười ha hả, thanh truyền xa.

      Nơi xa truyền đến tiếng ca du dương, mờ ảo linh hoạt tựa như ảo mộng.

      Cá heo đột nhiên dừng lại, nó đem Trì An rời khỏi lưng nó, sau đó dùng mõm chạm vào , đẩy đến tảng đá ngầm mặt biển, sau đó lại lặn xuống nước.

      „Haiz...“

      Trì An ngồi lên tảng đá, nhìn nó biến mất, nhịn được thở dài.

      Tuy cá heo này rất đáng , cảm giác tuổi nó cũng lớn, có chút ham chơi, nhưng tiếc nuối chính là, có khả năng cùng động vật chuyện, đối với hành động của nó đều là nửa đoán nửa làm đại.

      Ánh trăng dần dần mà lên tới giữa bầu trời, nương theo ánh trăng, Trì An phát phiến đá ngầm này lớn lắm, có hình dáng như ánh trăng rằm.

      Trước đó nôn hết thức ăn ăn ở thuyền, tại vừa mệt vừa đói, nghĩ đến những nguy hiểm tiềm tàng trong biển, Trì An tự nhiên bơi xuống nước tìm thức ăn, vì thế nên sờ sờ cái túi bên eo.

      Trong túi ngoại trừ số món là cá heo tặng trước đó còn có miếng bánh mì đen , vì dùng túi thấm nước đựng nên dính phải nước, còn có thể ăn.

      Trì An ăn hết miếng bánh mì, cũng thấy no, vẫn là đói lả, đồng thời còn rất khát.

      liếm liếm môi, nhịn được thở dài lần nữa.

      Nếu là ở đất liền, còn có thể trực tiếp bỏ , nhưng nơi này bốn phía đều là nước biển, trong biển lại có vô số nguy hiểm rình rập, chỉ có bị nhốt ở chỗ này.

      Rầm tiếng, Trì An quay đầu lại nhìn, thấy cá heo trở lại.

      Nó nổi lên mặt nước, cười tủm tỉm nhìn Trì An, vỗ vỗ đuôi, bắn ra trận bọt nước, như là chào hỏi .

      „Em đâu?“ Trì An cười hỏi nó.

      Cá heo tự nhiên trả lời , ở trong nước lắc lư thân mình, bơi gần hơn đến phiến đá, khi nó dùng mõm cọ cọ vào chân Trì An ngâm trong nước, đột nhiên có giọng lạnh lẽo vang lên.

      „Ares!“

      Cá heo mở to đôi mắt đen láy, nhìn về phía sau Trì An, Trì An từ mặt nó có thể nhìn ra ý vô tội của nó.

      „Ares, lại đây!“ Giọng kia lại vang lên lần nữa.

      Trì An theo bản năng quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy người đàn ông cách phiến đá ngầm xa dưới ánh trăng nửa người lập tức cứng lại.

      ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
      tràng pháo tay cho Ngang của chúng ta nào, cuối cùng cũng đến lúc lên sàn, hihi
      Mshalloween90, chjchj1001, daovan21011 others thích bài này.

    2. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Đừng kỳ này là người cá nha

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Chắc là người cá Tư Ngang rồi! :)

    4. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      CHƯƠNG 129: NGƯỜI CÁ BIỂN XANH

      Bóng trăng rọi dưới nước, sóng biển nhàng đánh vào đá ngầm, cả thế giới như đặc biệt khoác lên bầu khí tĩnh mịch nhu hòa.

      Bóng trăng soi nửa thân của người đàn ông tựa bên đá ngầm kia. Người này có ngũ quan cực kỳ tinh xảo, đôi mắt màu tím biếc như hoa lan tử, hàng mi thon dài, đường sống mũi thẳng tắp, cánh môi đào mang màu sắc tự nhiên, vừa nhợt nhạt lại quá đậm như làm nổi bật nhan sắc ma mị gương mặt . Dưới ánh trăng, mái tóc dài màu bạc buông xõa xuống, vài giọt nước mỏng manh xuyên qua đường kẽ dưới chân tóc, chậm rãi rớt xuống, khiến những lọn tóc bên dưới dính bệt lồng ngực rắn chắc.

      Thần sắc của vô cùng lãnh đạm, đôi mắt màu hoa lan tím tĩnh lặng chút gợn sóng, cả người như bao trùm bởi cỗ hơi thở lạnh lẽo.

      ràng là người đàn ông, nhưng lại đẹp đẽ đến mức tưởng chừng như hư ảo.

      Lúc này đây Trì An tận mắt chứng kiến, dung mạo của người đàn ông này kinh diễm đến mức chỉ nhìn lần là nhớ mãi quên, đẹp đẽ đến nỗi khiến lòng người phải sửng sốt.

      Tuy đây là người có dung mạo đẹp hơn cả phụ nữ, nhưng chắc hẳn ai nhìn vào cũng đều phân biệt được. Ngũ quan tuy rằng tinh xảo hoàn mỹ là vậy, nhưng cặp mắt vẫn ánh lên vẻ khí khái của đàn ông, dưới cần cổ lại có hầu kết nhúc nhích. Chưa kể nửa người ở trần lộ ra lồng ngực rắn chắc, toàn bộ chứng minh là đàn ông.

      Nhưng mà những cái này phải trọng điểm, trọng điểm là …

      Ầm tiếng, sóng biển đột nhiên tạt hẳn vào mặt làm Trì An lập tức tỉnh táo lại.

      Cá heo ở bên cạnh quẫy đuôi dưới nước, khiến bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

      Trì An hít hơi sâu để dằn xuống cơn kích động trong lòng, lại nhìn người đàn ông tựa nửa người lên gờ đá, mặt tự giác lộ ra nụ cười rực rỡ, : “Xin chào, chú cá heo này là bạn của hả?”

      Người đàn ông lãnh đạm nhìn , cặp mắt tím biếc nhìn ra tí cảm xúc.

      Trì An cũng từ bỏ: “Nó là Ares sao? Ares cứu sống tôi vài lần rồi, tôi rất cảm kích nó!”

      Lần này người đàn ông còn tiếp tục trầm mặc, ngược lại giọng ừm tiếng, hô lớn ra lệnh với chú cá heo nghịch ngợm dưới nước kia: “Ares! Lại đây!”

      Nghe tiếng gọi Ares liền ngoan ngoãn lội tới, dùng mõm thân thiết cọ cọ bàn tay của người đàn ông.

      Các khớp xương thon dài của người đàn ông xinh đẹp vô cùng, khớp xương thon dài tựa như tuyệt tác của tạo hóa, hề lưu lại chút tì vết nào.


      Ở trong mắt Trì An, mọi thứ của người này đều làm dâng lên loại cảm giác kỳ quái, tầm mắt lại dừng gương mặt . Lúc này cụp mắt để lộ hàng mi tinh tế vừa cong vừa dày, mĩ lệ đến mức như mộng như ảo.

      Người đàn ông có thể đẹp đẽ đến mức này, quả hợp lý chút nào, giống như con người bình thường …

      “Tôi là Angel Durth, còn tên gì?” Trì An kiên nhẫn cười tủm tỉm với .

      Người đàn ông nâng mắt nhìn , thản nhiên lạnh lùng nhả ra hai chữ: “Siren.”

      Trì An sửng sốt, Siren --- là vua hải Siren sao?

      đợi Trì An kịp phản ứng, người đàn ông kia lại lần nữa chìm mình vào trong biển cả, chớp mắt liền mất hút.

      “Siren!” Trì An đứng phắt dậy, giẫm lên những hòn đá gồ ghề dưới chân, kế đó dứt khoát nhảy ùm xuống nước theo , ở mặt biển kêu to: “Siren, Siren ----- Tư Ngang! Tư Ngang!!!”

      Khó khăn lắm mới gặp lại , tâm trạng Trì An vốn cực kỳ kích động nên nghĩ ngợi được gì mà cứ lao thẳng xuống nước, đắm mình dưới lòng đại dương. Trì An mò mẫm trong bóng tối, chung quanh đen ngòm cản trở tầm nhìn làm thấy được phía trước, rầm tiếng, đầu đập vào tảng đá, đau điếng đến hoa mắt chóng mặt. Bất tri bất giác Trì An thể khống chế được phản ứng của cơ thể, cả người mềm oặt chìm sâu xuống biển.

      Ngay lúc này, đôi tay lạnh như băng đưa tay tới giữ chặt lấy thắt lưng Trì An, ôm cả người vào lòng, bồng bềnh kéo hướng về phía phát ra ánh sáng.

      Ầm tiếng, hai người đồng thời trồi lên mặt nước.

      Mới vừa tiếp xúc với khí, Trì An liền kiềm chế được ho sặc khù khụ, phun ra từng ngụm nước biển vừa mới nuốt vào ban nãy, ánh mắt đau nhức đến thể mở mắt, cổ họng dâng lên trận khô khốc khó chịu. Đầu ong ong, thể cảm nhận được gì, chỉ có thể theo bản năng bám víu vào hơi ấm bên cạnh mà chính quá đỗi quen thuộc.

      Người đàn ông ôm lấy Trì An trầm mặc nhìn chật vật với cơn khó chịu, nhưng lại có bất kỳ động tác nào khác.

      Hoặc là , biết phải làm gì để còn phải khó chịu nữa.

      Khó khăn lắm Trì An mới nhổ ra toàn bộ nước biển trong bụng, chậm rãi mở mắt ra, dễ dàng nhìn thấy được gương mặt tuyệt mỹ đến khó tả thành lời phản chiếu trong mắt. Tuy nhiên nếu nhìn kỹ, gương mặt xinh đẹp này vẫn mang dáng dấp của Tư Ngang mà quen, cũng là Tư Ngang mà vô cùng quen thuộc.

      nhịn được giương hai tay ôm , hai chân đu bám quanh lưng , gắt gao ôm chặt.

      Cặp mắt tím của dán chặt lên người , có phản ứng gì.

      Khi Trì An dính chặt lên người đàn ông của mình, đầu cũng vô thức dựa vào lòng , từ người ngửi được mùi hương quen thuộc của biển cả.

      biết cử chỉ của mình lúc này được ổn, đặc biệt là ở thế giới này, chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên, hai người đều là người xa lạ, nên thân cận như vậy mới phải. Nhưng chỉ là khi nhìn thấy , thể kìm chế được mình.

      Tóm lại, qua nhiều thế giới như vậy, bị chiều đến hư rồi.

      Cuối cùng người đàn ông nọ cũng có phản ứng, giương tay nâng mông lên, tay vòng lấy cả người tựa vào người mình, còn dựa lưng vào khối đá ngầm, cứ như vậy mà im lặng ôm .

      Trì An ôm chặt tận lúc, trạng thái kích động ban nãy cuối cùng cũng dần trở về bình tĩnh. Vào lúc chuẩn bị ngẩng đầu đột nhiên bên tai Rào tiếng, sau đó mặt của cả hai người đều bị trận sóng biển tạt cho ướt sũng.

      Trì An quay đầu sang, liền thấy chú cá heo biết từ lúc nào ở kế họ, thích chí vui đùa với nước, thi thoảng lại nhảy phóc khỏi mặt biển rồi đáp tõm xuống nước. Dưới trời đêm, bóng cá heo nghiêng mình dưới trăng tạo thành đường cung đẹp mắt.

      “Ares!” Giọng của vang lên, nghe ra hỉ giận.

      Thanh này cũng tương tự như vẻ ngoài của , trầm thấp êm tai, so với các thế giới trước đó ở thế giới này đặc biệt êm tai, khiến Trì An nghe đến tưởng như sắp đắm chìm ở trong đó. Thế giới này đúng là rất chiếu cố người đàn ông của , những ban cho dung mạo tuyệt trần như tiên, còn để sở hữu chất giọng hút hồn đến khó mà tin được.

      Cá heo ngoan ngoãn lội tới, trong đôi mắt đen tròn lay láy phản chiếu hình ảnh của bọn họ, trông đặc biệt vô tội đáng thương.

      Trì An khỏi buồn cười, muốn sờ sờ đầu nó như thói quen, nhưng nghĩ tay chỉ vừa giơ lên, lập tức bị bàn tay to lớn bắt rút trở về.

      Trì An bị sửng sốt, quay đầu nhìn người đàn ông tựa vào đá ngầm trước mặt, động tác có phần thân thuộc này làm nhịn được lộ ra mỉm cười với .

      Màu tím ma mị trong đôi mắt so với những thế giới trước càng thêm sâu hun hút, lẳng lặng nhìn tựa như , cho phép sờ soạng nó.

      lời, định bụng leo xuống khỏi người đột nhiên, phát giác chân mình có vẻ vừa tiếp xúc với thứ gì đó, cảm giác khá bình thường, tức khắc theo bản năng cúi đầu xuống.

      Do bởi bị hai chân bám dính, nửa thân của cũng lộ ra khỏi mặt nước giúp dễ dàng chứng kiến bên dưới cơ bụng rắn chắc bằng phẳng của là hình dáng của đuôi cá. Và cuối cùng, chính là chiếc đuôi cá này lại sở hữu màu xanh biếc của biển cả.

      Sắc mặt Trì An có chút đờ đẫn, dường như là để bản thân xác định chút, mới ngẩng phắt đầu nhìn người đàn ông tựa mình bên gờ đá trước mặt.

      Người đàn ông cũng bình tĩnh nhìn lại .

      Trì An ngơ ngác nhìn lúc, cuối cùng mặt mới dần dần xuất ý cười, dùng ngữ điệu vô cùng tự nhiên mà : “Siren, ra là người cá!”

      ra ở thế giới này, người đàn ông của là người cá. Tuy chủng tộc cả hai có khác biệt, nhưng dù sao cũng còn tốt hơn là mấy loài sinh vật kì dị sống dưới đáy biển sâu gì đó. Bất giác Trì An lại nhớ tới loài sinh vật hung tàn mà ban ngày công kích bọn , hoàn toàn đối lập với chàng tiên cá quyến rũ xinh đẹp trước mắt. nhanh chóng lấy lại tâm trạng, cảm thấy vui thích và hài lòng với thân phận của ở thế giới này.

      Vì ít ra, bọn họ cũng được gặp lại nhau.

      Tâm trạng Trì An khá hào hứng, nếu vì e ngại dọa sợ người cá của mình, có lẽ nhào tới thơm cái.

      lần nữa lại ngồi xuống gờ đá ngầm, nghe người đàn ông của mình : “Em ở yên đây, cần xuống nước, bị sặc!” xong cũng chờ phản bác, liền quay người nhảy xuống nước, thuận tiện cũng đưa chú cá heo cùng theo mình.

      Trì An cũng phản ứng như ban nãy, nóng vội đến mức nhảy theo xuống biển.

      Hành ngu ngốc khi đầu óc tỉnh táo chỉ cần xảy ra lần là đủ rồi. Bây giờ vị trí bị va đập vào tảng đá ngầm ban nãy sưng cục, còn cảm giác đau nhức ràng. đưa tay xoa xoa chỗ u lên của mình, vừa ngoan ngoãn ngồi chờ chàng người cá của mình trở lại vừa miên man nghĩ tới chuyện Tư Ngang biến thành mĩ nam ngư, thế là nhịn được tự bật cười.

      Vốn là cho rằng mình phải trở về đảo nhân loại để tìm Tư Ngang, ai mà ngờ lại có thể tương phùng với ở nơi này.

      Quả nhiên, cho dù ở thế giới nào vẫn là Tư Ngang, nhanh chóng tìm được , dù ở bất cứ đâu.

      Nếu xem thế giới này như hành tinh, có thể hành tinh này phần lớn được tạo thành bởi nước. Biển cả chiếm 95% tổng diện tích bề mặt, dẫn đến loài người chỉ có thể sinh tồn nơi đất liền chật hẹp ít ỏi. Cho nên chẳng có gì khó hiểu khi trong thế giới này, hải là loài sinh vật phổ biến nhất, đồng thời cũng là sinh vật có trí tuệ và cường đại nhất, còn nhân loại bị đứng thứ hai. Bởi giữa biển cả mênh mông bao la vô tận bao vây chung quanh, nhân loại thể đấu lại hải vốn hùng mạnh về ưu thế.

      Cho nên ở thế giới này, hiển nhiên Tư Ngang lại chọn thân phận vô cùng cường đại để tồn tại.

      Trì An càng lúc càng muốn biết đâu là đích cuối cùng của hành trình, xuyên đến khi nào mới có thể kết thúc. Đến lúc đó liệu có thể làm sáng tỏ bí về thân phận của được hay , có thể lý giải được duyên phận của bọn họ, rốt cuộc là như thế nào hay ?

      Rào tiếng, Trì An vừa ngẩng đầu lên liền thấy người cá của trườn lên khỏi mặt nước.

      Dưới ánh trăng, động tác này của thực đẹp đến mức kinh tâm động phách, nhìn những lọn tóc bạc dài óng ánh bồng bềnh trôi nổi mặt nước kia, cảm tưởng như có hàng vạn sợi tóc cào siết tâm can mình, rúng động đến mê người.

      Hải ở thế giới này có muôn màu muôn dạng, nhưng hải thuộc dạng nhân ngư như Tư Ngang tuyệt đối là tác phẩm điêu khắc của tạo hóa, những sở hữu dung mạo tuyệt mỹ khiến người khác phải ngộp thở, mà còn có được thực lực cường đại mà loài người khó có thể với tới.

      Hơn nữa, người cá ở thế giới này hề sinh tồn bằng cách gây ra nguy hiểm cho loài người như Trì An được biết ở thế. Ở nơi này, họ dùng chính thực lực cường đại của mình để sở hữu đại dương rộng lớn, ngược lại con người khi thấy người cá mới phải né mình tránh .

      Nguyên do họ ít khi xuất trước mặt con người là vì người cá muốn có bất kỳ tiếp xúc nào với nhân loại, chứ vì họ sợ con người bắt cóc hay làm tổn thương đến bọn họ.

      Người đàn ông lội về hướng , trong tay còn kéo theo con cá biển màu bạc.

      Con cá này dài chừng mét, ném nó lên mặt đá, kế đó ngón tay liền nâng lên, mổ đường xuống bụng cá. Trì An để ý đốt ngón tay của như có lớp màng mỏng trong suốt giống vây cá, móng tay sắc bén vô cùng, có thể dễ dàng đâm xuyên bụng cá.

      dùng ngón tay cắt bộ phận ngon nhất của con cá thành lát mỏng, đưa tới trước mặt .

      Trì An há miệng ăn, ý cười lan tràn mặt, với : “Cám ơn .” con cá này thuộc loại cá gì, dù ăn sống nhưng hương vị lại tồi, còn mang theo vị ngọt thanh nhè , vừa cho vào miệng liền tan ra.

      Thấy những cự tuyệt mà còn cảm ơn với mình, bộ dạng kiều ngoan ngoãn kia dễ làm người đàn ông thầm cao hứng, cái đuôi xanh biếc bên dưới vô thức ngoe nguẩy trong nước, tiếp tục đút ăn.

      Cách đó xa, chú cá heo chơi mình tới mệt, ỉu xìu bên nhìn họ.

      Tới khi Trì An cảm giác bụng no căng, liền hướng lắc đầu: “Tôi no rồi.”

      Tầm mắt di chuyển xuống bụng Trì An, nhưng chẳng qua do có mặc y phục và nội y người, nên hiển nhiên là thấy được gì. Thấy muốn ăn nữa, liền thuận tay đem miếng thịt còn chưa ăn được bao nhiêu vứt xuống nước, sau đó lại đưa cho mấy viên đá cẩm thạch.

      Trì An nhận lấy rồi mới phát hóa ra đây chẳng phải đá cẩm thạch gì cả, mà chỉ là loại trái cây được ngưng kết từ thực vật dưới đáy biển, có hình dạng giống như viên đá màu xanh mà thôi. nắn bóp thứ này trong tay, cảm thấy nó mềm mại hệt như những viên kẹo dẻo vậy.

      cho là biết phải ăn nó như thế nào, liền dùng nắm tay bốc lấy quả màu xanh xanh, nhàng tách lớp vỏ bên ngoài ra, liền thấy có dòng nước mát lạnh từ bên trong chảy ra, sau đó liền đem quả xanh đưa tới bên miệng Trì An.

      đưa người tới, há miệng húp ngụm, cỗ chất lỏng thanh mát ngọt dịu rót vào trong miệng, ngòn ngọt, đậm hơn nữa là vị thơm ngát nhè có tác dụng giải khát, chỉ chớp mắt dập tắt cơn khát của Trì An.

      Sau khi uống hết quả trái cây xanh xanh mọng nước vào bụng, Trì An lộ kinh ngạc mặt, hỏi : “Ăn ngon , đây là gì vậy?”

      Đàn ông ngẫm nghĩ chút, đáp: “Loài người các em gọi chúng là Lam Nguyệt Lượng ở đáy biển.”

      Trì An ghé mắt nhìn, quả này nhìn giống trăng sáng (*) ở chỗ nào chứ? thể , người ở thế giới này đặt tên cũng nho nhã nha.

      (*): Nguyệt lượng ở đây có nghĩa là trăng sáng.

      Trì An ăn xong mấy quả Lam Nguyệt Lượng bụng cũng no, cổ họng cũng được giải khát. Lúc này ánh trăng cũng lưng chừng bầu trời, cảm thấy thời gian còn sớm, nhịn được ngáp cái.

      “Em buồn ngủ rồi sao?” Thân của người đàn ông nghiêng đá ngầm, chỉ có phần ngực lộ ra khỏi mặt nước, còn phần thân dưới trong biển xanh. Dưới bóng trăng mờ tỏ, người cá trước mắt lại càng thêm đẹp mắt.

      Trì An ừm tiếng, mặc dù thoạt nhìn có vẻ chút biểu cảm, nhưng có thể cảm giác được thất vọng của .

      Nghĩ đến bây giờ hai người họ chủng tộc bất đồng, người và hải khác biệt, lối sống tập tính giữa loài người và nhân ngư lại càng giống nhau, Trì An liền quyết định trò chuyện với ít điều về loài người, tiện thể kể lại dự định của chính mình.

      “…Vốn dĩ tôi định lần này ngồi thuyền của Gerry lão đại để trở về Kình đảo gặp người thân của tôi ở đó, nhưng nào ngờ đến giữa đường lại đụng phải hải tặc, bọn chúng còn dẫn theo cả hải thú tấn công, rất may tôi được Ares cứu …. Chỉ là biết Gerry lão đại bây giờ thế nào rồi.”

      Người đàn ông nằm ở đó dõi mắt nhìn Trì An, gì.

      Trì An hồi đến mí mắt cũng muốn sụp xuống, cuối cùng vô thức chìm vào giấc ngủ.

      nằm xuống phiến đá bằng phẳng, bộ dáng lúc ngủ hết sức ngọt ngào, chút nào e ngại việc mình có gặp nguy hiểm hay . Bởi vì chỉ cần có ở bên cạnh, dù cho ở bất cứ nơi nào cũng cảm thấy an toàn.

      Người đàn ông nằm ở nơi đó ngắm nhìn ngủ say, ánh nhìn liền kéo dài hết buổi tối.

      Khi trời hừng sáng, Trì An bị ánh mặt trời chói mắt làm tỉnh giấc, eo nhức lưng đau bò dậy.

      Tuy là những ngày qua Trì An quen với việc ngủ giường ván thô cứng, nhưng nằm ngủ suốt đêm phiến đá cũng chẳng thể nào khá hơn được. duỗi người, theo quán tính quay đầu tìm kiếm bóng dáng người cá ở chung quanh, nhưng trước mắt ngoài biển cả mênh mông, hoàn toàn thấy bóng dáng của .

      Trì An cũng vội, đứng đá ngầm, múc nước biển rửa mặt cho tinh thần tỉnh táo được chút.

      Có tiếng nước rì rào vọng tới từ xa, Trì An ngẩng đầu nhìn, liền phát chú cá heo có ký hiệu tia chớp giữa trán từ dưới biển lao vút khỏi mặt nước, tạo thành đường cong xinh đẹp dưới ánh mặt trời.

      Sau màn nhảy vút cao giữa trung, chú cá heo liền lội tới về phía Trì An.

      Nhân lúc người đàn ông kia ở đây, Trì An đưa tay sờ đầu cá heo, cười : “Chào buổi sáng Ares! Hôm nay trông em rất có tinh thần đó nha.”

      Cá heo cười híp mắt, vui sướng nhảy nhót mặt biển.

      Nhưng bất thình lình, chú cá heo bỗng dưng lại lặn mình xuống biển, đến khi trồi lên lần nữa cũng đem theo vị người cá ở sau lưng.

      Vị mỹ nhân ngư đến mang theo bữa ăn sáng cho , loài cá biển tên và vài quả Lam Nguyệt Lượng.

      Con cá kia dĩ nhiên do người đàn ông đích thân cắt mỏng ra đút cho ăn, còn những quả trái cây dùng để giải khát.

      Đợi cho ăn xong nốt bữa sáng, người đàn ông với : “Em chờ lát, chừng tiếng nữa đội tuần tra hải quân đến.”

      Trì An nghe thế, nhịn được liền nhìn .
      Last edited: 13/9/18
      song ngư, Phương Lăng, Lazzy Le12 others thích bài này.

    5. Dung Ly

      Dung Ly New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      5
      Tư Ngang hảo soái a>:O>:O Đoạn Tư người cá người cá ngoe nguẩy đuôi thấy giống cún con quá :3:3 Truyện hay lắm ag, cảm ơn editor nha<3:-*
      La Thùy Dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :