1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      @daikanhim: post lại chương mới rồi nha bạn
      Mshalloween90, linhdiep17daikanhim thích bài này.

    2. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      FIX: CỐ KỸ THUẬT! :yoyo30:

      @chjchj1001 Sorry mọi người lỗi editor bị quáng gà nên mình tưởng 108 được up rùi:yoyo20: cho nên mình cứ thế up luôn 109 :yoyo49:. Thành xin nhỗi :yoyo23::yoyo23:.

      Để tránh mọi người đọc lộn và cũng để các chương theo thứ tự thuận mắt, mình xin phép xóa chương 109, đợi chị @song ngư up 108, mình up 109 lại nhé. :yoyo13: Ai em sô so ri mọi ngừi :yoyo25::yoyo25:
      Last edited: 15/5/18

    3. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Thiếu chương 108 b ơi. Đọc thấy thiếu thiếu :)
      La Thùy Dươngxiu lão gia thích bài này.

    4. Mshalloween90

      Mshalloween90 Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      38
      Tui hok trách móc gì đâu, úp cho tui coi , chương nào cũng được lun :yoyo25::yoyo25:

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 108: Nam thừa nữ hiếm
      Xe jeep quân dụng vào khu hoang dã vào lúc chạng vạng.

      Chân trời buổi chiều hôm buông xuống, ra tầng tím nhạt, như chiếc áo lụa màu tím phủ lên vùng biên giới hoang vắng, tràn ngập hương vị bi thương, ngẫu nhiên có thể thấy đến mấy cụm cỏ dại khô vàng, ít động vật trốn trong đó, nhìn trộm con người ngang qua.

      Trì An ngồi xe jeep, cửa sổ xe mở ra, từng đợt gió nóng thổi cát vào mặt.

      Loại cảm giác này, thế nào cũng thoải mái.

      hơi nheo nheo mắt, ngắm nhìn mảng đất hoang dã bạt ngàn phía trước, phát có gì khác thường, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, dùng tay xoa xoa lớp cát mặt.

      Gió cát khu dã ngoại này vô cùng lớn, chỉ lát, mặt dính đầy cát bụi.

      Lục Hành lái xe nhìn cái, : „Tôi hiểu, vì sao muốn ở trong thành, ngược lại khăng khăng muốn theo chúng tôi ra ngoài. xem, hoàn cảnh bên này, ác liệt đến mức con người căn bản thể sinh tồn ở chỗ này, hơn nữa, nơi này phải là ác liệt nhất, hoàn cảnh ác liệt hơn cũng có.“

      Trì An ôm kiếm trong ngực, lười trả lời .

      Đàn ông ở thế giới này, thành kiến với phụ nữ trở thành bản năng, nhiều lời với họ cũng vô ích.

      là phụ nữ, nếu muốn, có thể trải qua sinh hoạt như nữ hoàng, giống như những người trong kim ốc.“ Lục Hành .

      Trì An liếc mắt nhìn cái, nhàn nhạt : „Phải ? Nhưng tôi muốn sống cuộc sống như vậy, tôi chỉ muốn ở bên cạnh Tư Ngang.“

      Lục Hành bị đến thể đáp lại, điều chỉnh buồn bực hiểu được trong tim.

      Những binh lính ngồi phía sau vốn dĩ kéo căng lỗ tai nghe bọn họ chuyện, nghe được câu trả lời của Trì An, mặt khỏi lộ ra vẻ mặt hâm mộ.

      Dù quan chỉ huy ở đây, vẫn nhận được hâm mộ của cấp dưới.

      Đột nhiên, máy truyền tin trong xe vang lên thanh tích tích tích, Lục Hành nhận được thông báo, với người trong xe: „Phia trước hướng ba giờ có đám người La Mỗ Sâm, đại khái khoảng 30 tên, em, chuẩn bị tốt chưa?“

      „Chuẩn bị tốt!“ đám đàn ông đầy nhiệt huyết đáp trả.

      Lục Hành nghe thấy giọng đầy nhiệt huyết của cấp dưới, nghiêng đầu nhìn Trì An ngồi bên cạnh, nhịn được cười .

      Tốt nha, cùng phụ nữ cũng có chỗ tốt, ít nhất kích thích nhiệt tình của đám đàn ông này.

      Chờ sau khi xe dừng lại, đám đàn ông nhảy xuống, giống như muốn bày ra mặt ưu tú nhất trước mặt phụ nữ, nhiệt tình mười phần nấp, đem đám La Mỗ Sâm hoang dã tiêu diệt trọn ổ.

      Năng lực hành quân ưu tú, chiến đấu lưu loát sạch , đều cho thấy đây là nhóm binh lính ưu tú.

      Lục Hành dựa vào cửa xe, trong miệng ngậm điếu thuốc, cũng có bật lửa, híp mắt nhìn tình huống ở phía trước, chờ đến khi nhìn thấy mười binh lính giải quyết đám La Mỗ Sâm an toàn trở về, trong mắt lên ý cười, quay đầu nhìn Trì An cũng dựa vào thân xe, cười : „Có phải bọn họ rất ưu tú ?“

      Trì An gật đầu.

      „Đều là quan chỉ huy tự mình huấn luyện, bọn họ có được gen chiến sĩ cường hãn, năng lực hành quân ưu tú cũng bản năng phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối, khiến cho bọn họ trở thành quân nhân ưu tú nhất.“ Lục Hành bình luận.

      Trì An ngẩng đầu nhìn .

      Lục Hành nhìn cười cười, tiếp đón đám lính nhảy lên xe, tiếp tục tới.

      Mãi cho đến khi bóng đêm buông xuống, xe jeep chạy vào khu thành đóng quân cổ.

      Trì An ghé vào cửa sổ, nhìn lên bầu trời đêm, đến khi gió thổi đến trước mặt, cảm giác mát lạnh ập tới, trong gió như mang đến tin tức nào đó.

      „Cẩn thận...“ theo bản năng lên tiếng nhắc nhở.

      Tiếng ma xát kịch liệt vang lên, xe đột nhiên tạm dừng, tiếp theo là tiếng súng pang pang pang.

      Lục Hành chửi thầm tiếng, thắng cái, cuối cùng đem xe ngừng lại, đưa cho Trì An khẩu súng, sau đó mở cửa ra ngoài, giơ súng lên, bắn vào bóng đêm.

      Trong khí tràn ngập mùi máu tươi.

      Trì An nương theo thân xe yểm hộ, đeo lên kính dò sinh mệnh tính ra vị trí của kẻ địch, bắn về phía có kẻ địch. Trải qua mấy ngày huấn luyện, hơn nữa sau khi tu luyện, ngũ cảm tăng lên rất nhiều, cho nên kỹ năng bắn súng tồi, dựa theo kính biểu sinh mệnh, có thể trong bóng tối tập kích kẻ địch.

      Sau khi cuộc chiến chấm dứt, binh lính điều tra quay về báo: „Tổng cộng là 25 tên La Mỗ Sâm, bọn chúng ở chỗ này nghỉ ngơi, phát xe chúng ta nên muốn tập kích.“

      Vì con người nằm trong thực đơn của bọn La Mỗ Sâm, bọn chúng thích săn con người làm đồ ăn, cho nên con người và bọn La Mỗ Sâm chỉ cần gặp nhau, là có cục diện chết ngừng. Lần này gặp được, vẫn là cục diện ta sống ngươi chết như cũ, Lục Hành nghe xong báo cáo, hô tiếng, cho người thu hết vũ khí của bọn chúng, sau đó lên xe tiếp tục rời .

      Còn thi thể của bọn chúng, cũng ai quản, rất nhanh có dã thú xuất , xử lý gọn gàng.

      Trở lên xe, Lục Hành dưới đánh giá Trì An, : „Bắn tồi.“

      „Cám ơn.“ Trì An cười rụt rè.

      „Là quan chỉ huy dạy ?“

      „Đúng.“ Trì An trả lời sảng khoái.

      Lục Hành nghĩ nghĩ, : „Tôi nhớ , quan chỉ huy chỉ dạy mấy ngày, hơn nữa ấy chỉ dành chút thời gian dạy sau khi ăn.“

      „Đúng.“

      „...“

      Được rồi, hỏi nữa tổn thương lòng tự trọng của đàn ông.

      chưa từng sờ qua vũ khí, lại có thể bắn chính xác như vậy, là đả kích lòng tự trọng của đàn ông. Lục Hành phát , lần này Trì An theo ra biên cảnh, tựa hồ có gì đó giống.

      càng ngày càng cường hãn, cường hãn đến giống phụ nữ, cứ như vậy xuống, biết thành cái dạng gì.

      Chờ bọn họ cuối cùng trở lại bản doanh là 9 giờ tối.

      Trước thành cổ cũ nát, người đàn ông đứng đó, thân ảnh cơ hồ hòa nhập vào cùng với bóng tối. Khi ánh đèn xe jeep chiếu qua, phát đứng đấy, xe vội vàng được ngừng lại.

      tới, mở cửa xe, ôm Trì An từ trong xe ra.

      „Mọi người vất vả rồi.“ nhìn mọi người trong xe, câu liền ôm người rời .

      đám đàn ông hâm mộ nhìn , bọn họ cũng muốn có như vậy, nguyện ý giống quan chỉ huy, mỗi ngày ôm buông tay.

      Đôi tay Trì An bám vào vai để ổn định thân thể, đối với hành động chiếm hữu của , từ quẫn bách lúc ban đầu trở thành chết lặng như bây giờ, đường ôm rêu rao về doanh trại, ôm vào phòng.

      Đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của đám đàn ông, Trì An đành tận lực như nhìn thấy.

      Trở lại phòng, Trì An vào phòng vệ sinh rửa mặt.

      Ở bên ngoài ngày, toàn thân đều dính đầy gió cát, hơn nữa người còn mặc bộ quân trang phù hợp, vừa người, đem trở thành thằng nhóc, chút hương vị phụ nữ cũng có. Cho nên trừ bỏ thân vệ của Tư Ngang, người nhận ra nhiều lắm.

      Sau khi tắm rửa cả người sạch , mặc chiếc áo sơ mi nam rộng thùng thình ra ngoài.

      Áo sơ mi dài đến gối, vừa vặn có thể mặc như váy, vạt áo hở ra phân nửa, lộ ra chiếc vòng cổ màu bạc, đó đính đá quý màu tím tỏa sáng rạng rỡ dưới ánh đèn, càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của , ở dưới ánh đèn lại có phen mỹ cảnh khác.

      Người đàn ông ngồi ở mép giường xem văn kiện nghe được thanh , ngẩng đầu nhìn lại, phát mặc áo của mình từ phòng vệ sinh ra, mặt dính hơi nước, trắng nõn xinh đẹp.

      Cởi bỏ bộ quân trang to rộng, đem cả người bụi bặm tẩy rữa, giống như viên minh châu bị phủ bụi được rữa sạch, rũ bỏ lớp tro bụi, lộ ra ánh sáng rạng rỡ, lặng yên tiếng động mà câu dẫn cảm quan và dục vọng của đàn ông, làm đàn ông dễ dàng mê muội .

      Ánh mắt trở nên tối lại.

      „Lại đây.“ để văn kiện xuống, nhìn .

      Trì An qua, nhìn thấy cái bàn để cách giường xa bày biện sẵn đồ ăn, là thịt dã thú nướng được cắt thành lát đặt măm, chén rau xà lách, chén mì, và ly nước trái cây.

      Đây là bữa tối của Trì An.

      „Đói bụng ? Ăn chút đồ trước .“ Tư Ngang đem nước trái cây đút cho uống, sau đó lại đút ăn thịt nướng.

      Món thịt nướng biết làm từ thịt gì, thịt tươi nhiều nước, sau khi được tẩm qua gia vị lại càng thêm tươi ngon. Trì An ăn đến miệng bóng nhãy, mãi cho đến khi ăn gần hết nửa mâm thịt nướng, nửa chén mì, bụng căng đến mức ăn nổi nữa, thấy còn muốn đút, liền ôm bụng quay mặt .

      „No rồi, ăn nữa, ăn .“ trề môi .

      Tư Ngang nhíu mày, vẫn thấy ăn quá ít, chẳng trách dưỡng lâu như vậy, vẫn là có bao nhiêu thịt. đút tiếp hai miếng nữa rồi mới tự mình giải quyết phần còn lại, sau đó gọi người vào dọn dẹp.

      Trì An dựa vào người , khi thấy có thân vệ vào dọn dẹp, cúi đầu xem bản đồ bên cạnh, sau khi đám người đó rời khỏi, cầm bản đồ hỏi : „Hôm nay các chỗ này sao? Có thu hoạch gì ?“

      có.“ Tư Ngang tay vòng qua ôm , chút nào để ý mà đem tất cả các văn kiện khác để trước mắt , „Ngày mai chúng ta về hướng Đông.“

      Trì An nhớ đến trước khi xuất phát, nhìn qua bản đồ trong thư phòng , : „Em nhớ hướng Đông là địa bàn của Vũ tộc.“

      “Đúng vậy.”

      „Ngày mai em theo nha.“ đột nhiên hưng phấn lên.

      rũ mắt nhìn , đối diện với đôi mắt sáng ngời của , nhàng đặt nụ xuống môi , cười đồng ý.

      Trì An bị bộ dáng mỉm cười của làm cho mặt đỏ tim đập nhanh, biết cố ý câu dẫn mình, lúc nào mà tản ra hormone mê hoặc mình, nhưng chính là biết cố gắng mà chịu cân dẫn.

      Đây là người đàn ông của , bị câu dẫn, phải là chuyện bình thường sao?

      „Hôm nay bọn em nơi nào?“ Tư Ngang hỏi.

      „Ngay ở khu hoang dã thôi, gặp được bọn người La Mỗ Sâm, đều bị bọn em xử lý.“ đến đây, mặt đầy vui vẻ, „Em bắn rất chuẩn, Lục Hành bị dọa nhảy dựng khi nhìn thấy đó.“

      Tư Ngang mỉm cười nhìn , nghe lải nhải kể chuyện ngày hôm nay, mặt tràn đầy vẻ dung túng.

      Đến khi thấy ngáp, nhanh chóng bế lên giường, để ngủ.

      có ngủ luôn ?“

      còn có chút chuyện cần giải quyết.“

      Trì An liếc nhìn cái, sau đó nhanh chóng chui vào ổ chăn ngủ. Đàn ông ở thế giới này có thể mấy ngày ngủ mà hành quân, mà thể chất người phụ nữ nếu so với bọn họ, là kém hơn rất nhiều, mặc dù có linh lực duy trì, nhưng lúc có thể nghỉ ngơi, vẫn là đúng hạn nghỉ ngơi.

      Vừa ngủ là ngủ thẳng đến hừng đông.

      Trì An tỉnh dậy trong tiếng điểm quân lảnh lót, khi tỉnh lại phát mình được ôm vào ngực, hoàn toàn bị bao phủ trong hơi thở và thân hình cao lớn của , dưới chăn tứ chi giao triền thân mật, thậm chí còn cảm giác được vật cứng rắn cực nóng của cắm vào ở giữa hai chân.

      tư thế thẹn đến cực điểm mà.

      Trì An động đậy, khi muốn lui ra, lại bị xoay người đè dưới thân.

      đôi mắt tím chút nào buồn ngủ đầy vẻ tinh nghịch trong nắng sớm, yên lặng nhìn , ánh mắt lập lòe dục vọng.

      Trì An muốn bỏ chạy theo bản năng, nhưng lý trí lại nhịn xuống, duỗi tay ôm cổ , rướn người hôn môi , mới vừa xong chào buổi sáng, bị điên cuồng cắt nuốt môi .

      Cho đến khi quần áo bị xé mở, thân hình trần trụi của ra trước mắt , trong nắng sớm, dùng môi lưỡi liếm láp lần, mới dùng biểu tình khắc chế mà đứng dậy.

      Trì An nằm đó, thấy xuống giường vào nhà vệ sinh, dư quang khóe mắt nhìn thấy vật giữa hai chân hoàn toàn thức tỉnh thành cự thú dữ tợn, tiếp theo trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng xả nước, cũng che giấu tiếng thở dốc thô nặng của .

      Bên tai nghe thấy thanh hỗn tạp ái muội kia, tưởng tượng vẻ mặt khắc chế mà phóng tình tình dục, mặt nóng lên từng đợt. Sau đó lại nhịn được mà cười.

      Trừ bỏ ở thế, bao lâu rồi gặp qua bộ dáng khắc chế của , có thể nhẫn đến bây giờ, đúng là dễ dàng.

      Chờ đến khi tự mình xử lý tốt bản thân ra khỏi nhà vệ sinh, ôm lấy Trì An nằm giường ăn vạ, giúp rửa mặt.

      Trì An vừa đánh răng vừa ngắm , tấm mắt di chuyển từ khuôn mặt tuấn mỹ kiên nghị đến đũng quần , quần quân trang che lấp tình huống nơi đó, nhìn tình trạng.

      Người đàn ông này vào lúc này, như dã thú phủ tầng gông xiềng lạnh băng, khắc chế ôn nhu.

      Sau khi ăn xong bữa sáng, Tư Ngang mang theo nhóm thân vệ, rời bản doanh.

      Nhiệm vụ của bọn họ lần này là tra xét loại đá năng lượng kiểu mới xuất ở biên cảnh, căn cứ từ tin tức trung ương truyền đến, nguồn đá năng lượng này giống như nguồn năng lượng mà Vũ tộc chiếm giữ, nếu như loài người cũng có thể nắm giữ loại đá năng lượng này, thực lực của nhân loại gia tăng rất lớn, cần tiếp tục giao dịch với Vũ tộc.

      Tuy Vũ tộc giao dịch cùng loài người, nhưng điều kiện đưa ra quá mức hà khắc, đám cáo giá trung ương vẫn luôn bất mãn, muốn loài người có thể tự tìm được quặng năng lượng mới, giải quyết vấn đề nguồn năng lượng.

      Trì An ngồi bên cạnh Tư Ngang, mở bản đồ ra tra xét, bên tai là tiếng Tư Ngang trò chuyện với Nguyên Tịch trấn giữ tại bản doanh.

      Xe jeep ngừng lại trước vực sâu.

      Phía dưới vực là vách đá dốc cao ngàn trượng, phía dưới vách đá là mảnh rừng xanh biếc, cây cối mọc lan tràn khắp những ngọn núi phía dưới.

      Đoàn người đứng trước vực, cúi đầu đánh giá khu rừng phía dưới.

      „Căn cứ vào kết quả của dụng cụ thăm dò, khu rừng này chính là nơi cần tìm, có nguồn năng lượng dao động, chỉ là dao động này chịu ảnh hưởng của từ trường, thể xác định vị trí chính xác, chúng ta cần phải tiến hành thêm bước điều tra.“ Lục Hành tay cầm cái dụng cụ thăm dò, vừa đùa giỡn vừa .

      Tư Ngang nhìn lên trời, hỏi: „ tra xét ra hành tung của Vũ tộc mấy ngày nay chưa?“

      „Có, trời có mấy tên Vũ tộc bay qua, bọn chúng như tìm kiếm gì đó, bất qua có bay đến khu vực này.“ Binh lính điều tra báo cáo.

      „Chúng ta xuống.“ Tư Ngang với binh lính bên cạnh, để bọn họ chuẩn bị.

      „Ngài tính tự mình xuống? được, quá nguy hiểm.“ Lục Hành phản đối, nơi này quá gần với địa bàn của Vũ tộc, nếu bị bọn chúng phát , hậu quả dám tưởng tượng ra, đám Vũ tộc kia cũng phải là dễ đối phó.

      Tư Ngang sửa sang lại công cụ, nhàn nhạt : „ sao, tôi nhanh chân hơn, người khác thích hợp. Cậu ở chỗ này, tùy thời chú ý tình huống.“

      Lục Hành nhíu mày, cuối cùng dưới kiên trì của Tư Ngang, vẫn là chấp hành nhiệm vụ, cho người chuẩn bị dù bay để đáp xuống dưới.

      Chờ đến khi Lục Hành nhìn thấy Trì An cũng ngồi xổm bên cạnh chuẩn bị, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, dùng giọng thể tin được hỏi: „ cũng muốn theo?“

      „Dĩ nhiên.“ Trì An liếc nhìn cái, biết nghĩ gì, cười lạnh : „Đừng xem thường phái nữ a.“

      , xem thường , chỉ là phụ nữ quá mức trân quý, vạn nhất xảy ra chuyện gì, quả khiến người ta đau lòng. Làm đàn ông, bọn họ có thói quen đem phụ nữ bảo hộ ở địa phương an toàn nhất, loại chuyện đấu tranh dũng và thám hiểm như vầy, chưa từng có phụ nữ tham dự, cũng tưởng tượng được cảnh phụ nữ tham dự vào.

      Nhưng tại, có mặt quân trang của đàn ông, cứ thế mà trà trộn vào.

      Nếu để đám đàn ông ở các khu khác biết, bọn họ phun chết khu 5, cho rằng quân lính khu 5 quá yếu kém đến mức yên cầu phụ nữ tham gia vào nhiệm vụ.

      Trời biết bọn họ cũng nghĩ vậy a.

      Càng làm Lục Hành tuyệt vọng hơn chính là, quan chỉ huy lại cho phép cùng. Thiên lý ở đâu đây?

      Mặc kệ vẻ mặt Lục Hành tin như thế nào, cuối cùng Trì An cũng là ngồi dù của Tư Ngang, được bảo hộ trong ngực, lướt bay xuống cánh rừng phía dưới.

      Gió thổi ào ào bên tai, cánh dù có gắn công nghệ định vị cao nhàng bay xuống rừng rậm phía dưới, cuối cùng rớt ngọn cây cao hơn 10 mét.

      Tư Ngang cởi bỏ đai an toàn, trước tiên an trí cho ngồi ở nhánh cây bên cạnh, sau đó mới tháo cánh dù ra, nhét vào trong hốc cây, sau đó ôm lấy Trì An, nhảy xuống vài nhánh cây rồi từ từ tiếp đất.

      Những binh lính theo cũng rất nhanh tìm tới.

      „Quan chỉ huy, căn cứ theo thiết bị, cách nơi đây trăm dặm hướng Đông Bắc, có tín hiệu.“ binh lính báo cáo.

      „Quan chỉ huy, cách đây năm mươi dặm phía Nam, cũng có tín hiệu.“

      „Quan chỉ huy, cách đây...“

      Liên tục mấy vị trí có tín hiệu được báo cáo xong, đám lính chờ ra lệnh.

      Lần này theo xuống vực có hai mươi người, Tư Ngang chia bọn họ thành 5 tổ, sau đó cho bọn họ tản ra. và Trì An tổ, lựa chọn địa phương cách chỗ này xa nhất, trăm dặm hướng Đông Bắc.

      Trì An rối rắm nhìn , bọn họ chỉ có hai người, có thể được sao?

      cần lo, bảo vệ em.” nhìn , chậm rãi mỉm cười, giúp còn lo lắng nữa.

      Trì An gì mà nhìn , lo chuyện đó, mà là lo cho an toàn của , là quan chỉ huy của khu 5, là nhân vật lớn, bọn Vũ tộc nhìn thấy , có thể động tâm tư gì khác sao?

      Nghĩ lại nguy hiểm.

      So sánh xuống, chỉ là nhân vật , tại lại giả trang thành như vậy, hoàn toàn hấp dẫn lực chú ý của người khác.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :