1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      CHƯƠNG 94: VÌ NÀNG NHẬP MA (CUỐI)
      Edit: La Thùy Dương
      Bản thân quyết sống chết, dù quỵ ngã cũng phải công thành danh toại.

      Những câu này tái vô cùng chân thực trong đầu Trì An suốt nhiều ngày qua, hơn hết thảy còn là nước mắt.

      Làm sao nàng biết nam nhân này lại điên cuồng đến như vậy, dám hi sinh thân xác chính mình để hóa Ma và biến thành Ma đầu lợi hại nhất thế gian, hoàn toàn trở thành ma loại danh xứng với thực và đồng thời cũng vẫn giữ được thiên phú dị bẩm như trước. Với tâm địa của nàng mà , cho dù có ăn đến mười gan hùm mật gấu cũng có gan làm chuyện này đâu.

      Lúc đó khi nghĩ tới chuyện bỏ mạng mà chết, nàng thực chỉ muốn liều mình cùng mà thôi. Nhưng cũng bởi vì thương tâm nhất thời mà quên mất đức hạnh của nam nhân này, thậm chí còn muốn nhảy xuống Huyết trì tự tử, dù sao khi chết rồi cũng có thể gặp lại nhau ở thế giới tiếp theo, cái chết đối với nàng mà cũng có sá là gì đâu.

      Thậm chí ngay cả nàng còn bị chính si tình của mình làm cảm động nữa kia mà. Nhưng giờ ngẫm lại mới thấy suy nghĩ này như đạp phải phân vậy.

      Trời vừa sáng, nam nhân quấn quít si mê nàng cả đêm rốt cuộc mới thần thanh khí sảng lui ra ngoài, từ trong cơ thể ôn hương nhuyễn ngọc rời .

      Trì An mới vừa ngủ lâu nên cả cơ thể đều buồn ngủ đến chịu nổi, nhưng vừa cảm nhận được rời liền xoay người muốn ngồi dậy.

      Nam nhân chuyển tư thế dùng cả thân người thon dài của mình áp lên người nàng, ôm lấy chiếc eo thon, hôn lên đôi môi sưng đỏ của nàng : “Từ Dưỡng Tâm điện truyền đến thông báo, thân thể phụ hoàng sắp xong, ta muốn qua nhìn chút. Nàng cứ ngủ tiếp !”

      Trì An nháy mắt liền thanh tỉnh, trợn mắt nhìn .

      ôn nhu vân vê nàng trong lòng, nhu tình mật ý hôn nàng tận hồi, cuối cùng mới chịu đứng dậy rời .

      Trì An giữ nguyên tư thế bị ôm ngồi yên chỗ, chằm chằm nhìn bầu trời trong suốt ngoài cửa sổ, nghĩ nghĩ hồi, rốt cuộc lại lần nữa ngả đầu xuống ngủ tiếp.

      Rồi chuyện nghênh đón nàng đầu tiên khi nàng thức dậy, chính là tin tức Hoàng đế băng hà, Thập Thất Hoàng tử nghiễm nhiên trở thành vị tân Hoàng đường đường chính chính.

      Trước khi lão Hoàng đế băng hà, ông ta triệu tập toàn bộ các Hoàng tử, tôn thất cùng triều thần đến Dưỡng Tâm điện, lập di chiếu trước mặt toàn thể mọi người, hùng hồn tuyên bố ngôi vị của mình truyền lại cho Thập Thất Hoàng tử.

      Trì An ngây người.

      Tin tức này vừa lọt ra ngoài, dưới Cảnh Dương cung ai nấy đều vui mừng, đám cung nhân ngẩng đầu ưỡn ngực, làm việc cũng hoạt bát nhanh nhạy hơn so với ngày thường.

      Lúc Lưu dìu nàng xuống giường hai chân nàng mềm nhũn đến suýt nữa ngã khụy xuống đất. Lưu nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, vẻ mặt khó hiểu.

      Trì An duy trì sắc mặt nghiêm nghị, ngẫm nghĩ hồi, vẫn là giải thích hơn.

      phải nàng quá cao hứng vì Thập Thất Hoàng tử trở thành Hoàng đế nên tứ chi mềm nhũn, mà là bị tên nam nhân kia ép lặn lộn đến chân đứng vững đấy có được hay . Cho dù là người nào cũng xấu hổ ra miệng được mà, thôi cứ để cho nàng ấy hiểu lầm .

      Lưu hầu hạ nàng mặc y phục xong xuôi, bắt đầu lấy lược hầu hạ nàng chải đầu, cười : “Mấy ngày gần đây, chủ nhân hẳn rất bề bộn, chờ qua đợt này rồi, mọi đều ổn.”

      Đối với lời Lưu , Trì An ý kiến. Sau khi dùng xong ngọ thiện ngồi yên chỗ ở trước cửa sổ gỗ tử đàn, chống cằm ngắm nghía bầu trời.

      Lúc nàng suy tư đến ngẩn người quốc sư đột nhiên đến cửa.

      Trì An gặp vị quốc sư tiên phong đạo cốt trước mặt, để cung nhân dâng trà đưa cho rồi mới : “Điện hạ có ở Cảnh Dương cung đâu.”

      Quốc sư khẽ gật đầu, với nàng: “Ta biết, ta đến đây là để gặp người.”

      Trì An nhíu mày, bất động thanh sắc nhấc trà lên, môi hơi mím lại.

      Quốc sư quan sát nàng, thanh từ tốn nhanh chậm: “Ta ngờ tình cảnh lại biến hóa thành như vậy. Lời tiên đoán bị phá vỡ, quỹ đạo nhân gian lệch đến khó bề phân biệt, biết là tốt hay xấu.”

      Trì An lơ đễnh đáp: “Nếu theo khía cạnh khác của tiên đoán, có nghĩa đây chính là chuyện biết trước tương lai. Nhưng điều này cũng chứng minh được có thể hóa giải việc trước khi chuyện xảy ra. Quốc sư am hiểu tương lai như vậy, đúng là lợi hại còn hơn cả lời tiên đoán nữa đấy nhỉ?”

      Theo lời tiên đoán khi ma đến nhân gian cũng là lúc thiên hạ đại loạn. Nay ma bị Thập Thất Hoàng tử đánh bại, Thập Thất Hoàng tử trở thành tân ma chi chủ của núi Thái Thường, còn lợi hại hơn cả tiên đoán còn là gì?

      Quốc sư im lặng.

      đánh giá thiếu nữ trước mặt. Nhớ lại ấn tượng khi lần đầu tiên gặp mặt, khi ấy nhận xét vị nương này rất tệ, đây phải là lời suông.

      đời tu hành, gần như có thể chạm đến quy luật nơi trần thế, cũng nhìn thấu được định luật vận hành của nhân gian và đọc được vận mệnh của biết bao nhiêu người, duy nhất chỉ thể thấy được số mệnh của Trì nữ Trì gia. Tuy nhiên có thể đọc được sống người nàng dâng trào mạnh mẽ, cũng chính sức sống này hóa giải được tồn tại của lời tiên đoán. diện của Trì An đối với thế giới này quan trọng cỡ nào, có lẽ ai hơn , quan trọng đến mức có thể quyết định đến quỹ đạo vận hành của toàn nhân loại.

      nhân loại có sức sống căng tràn mạnh mẽ như thế, đối với vận hành cúa mệnh số mà , quả thực là chuyện tốt vô cùng.

      Kết quả thực ra cũng có gì đáng kinh ngạc, nguyên do cũng vì tham dự của Trì An, Thập Thất Hoàng tử mới hóa thân thành ma, cắn ngược lại bọn tà vật và cuối cùng đảm nhiệm chức tân ma chi chủ của núi Thái Thường.

      Nếu có thể vì nhân gian mà lòng hướng thiện, tất nhiên đối với nhân gian vô cùng có lợi.

      Theo tiên đoán tại, thế gian xuất vị tân đế vương, ma hoàn toàn biến mất khỏi nhân gian, trả lại thái bình cho toàn nhân loại.

      Hôm nay Quốc sư đến đây cũng chỉ để liếc mắt nhìn vị nương này, lần nữa nghiệm chứng lời tiên đoán tại.

      Sau khi Quốc sư rời , Trì An nhịn được nhìn về phía Dưỡng Tâm điện ở đàng xa, cân nhắc ý trong lời Quốc sư, sau đó khỏi mỉm cười.

      Nàng từng thấy qua cảnh tượng ngàn năm sau của thế giới này, biết được nơi này biến hóa ra sao. Cho nên đối với quỹ đạo vận hành của thế gian này, ai có thể hiểu hơn nàng.

      Đêm xuống, sau khi mõ đánh tiếng canh ba, Thập Thất Hoàng tử rốt cuộc mới trở về.

      Trì An đọc sách dưới ngọn đèn, lúc thấy nam nhân từ trong bóng tối đến lập tức tươi cười với , hỏi: “Đói bụng chứ? Cần bày thiện ?”

      cúi xuống : “Nàng ăn rồi chưa?”

      “Vẫn chưa, ta chờ chàng ăn cùng.” Nàng ngẩng đầu cười với .

      Thập Thất Hoàng tử nghe xong, lập tức sai hạ nhân bày thiện, bình bình đạm đạm bồi nàng dùng bữa cùng nhau.

      Trì An nhìn nam nhân tao nhã dùng bữa dưới ánh đèn, bất tri bất giác đem nhập thành thể với Tư Ngang ở thế giới đầu tiên. tại nàng biết Tư Ngang trước mặt nàng chính là Tư Ngang đợi nàng ngàn năm ở thế giới đầu tiên rồi, cũng sáng tỏ được nhiều chuyện mà xưa kia chính nàng còn mơ hồ .

      (ai nhớ có thể xem lại chương 12 Bách Quỷ Dạ Hành, lúc nam chính xuất )

      phải nhân loại, dù ăn cơm vẫn có được thể xác trường sinh bất tử.

      Sau khi dùng xong bữa tối, hai người cũng chưa vội nghỉ ngơi mà là dọc theo ánh sáng mờ ảo trong cung, ung dung tản bộ.

      Tản bộ đến khi thức ăn trong bụng tiêu hết, hai người mới trở về phòng lên giường nghỉ ngơi.

      vẫn như mọi ngày giam nàng trong lòng mình, đợi đến khi nàng say giấc mới đứng dậy rời , thu xếp tang của lão Hoàng đế.

      Liên tục suốt nửa tháng, Thập Thất Hoàng tử đều bận đến mức ít khi trở về.

      Lúc đầu Trì An còn cố hỏi thăm vài câu, nhưng sau đó hỏi nữa.

      Tang lão Hoàng đế qua , Thập Thất Hoàng tử dưới ủng hộ của triều thần cùng đám tôn thất, chính thức lên ngôi Hoàng đế, đổi niên hiệu thành Vĩnh Hưng.

      Lan quý phi tôn lên làm Thái hậu, trở thành chủ nhân của Thọ cung, còn Trì An được Thập Thất Hoàng tử phong thành Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.

      Ngày tân Hoàng đế đăng cơ, dắt tay Trì An đứng tế đài cao, cùng nhau bái thiên địa. Sau khi chiêu cáo miếu thờ, hướng vạn dân và các triều thần bên dưới, quay đầu cười với nàng: “Thiên hạ làm sính lễ, trẫm thú nàng làm thê, có được ?”

      mặt Trì An dâng tràn ý cười, gật đầu đáp: “Tất nhiên là được.”

      Sau tang của lão Hoàng đế, Bát Hoàng tử dẫn đầu các Hoàng tử khác làm loạn, muốn lật đổ tân Hoàng đế vì phục. Lấy lý do người này chính là ma giáng thế, tự xưng ngôi Hoàng đế của là tà đạo bất chính, tuyên truyền di chiếu của Hoàng đế tiền nhiệm bị kẻ khác động tay động chân, và nhất mực rằng trước khi lão Hoàng đế lâm chung, nhất định di chiếu bị ma bức ép mà thành.

      Kết quả đám Hoàng tử làm loạn này đều bị tân Hoàng đế nổi giận lôi thủ đoạn ra mà xử trí, vứt bọn chúng ra Nam Lĩnh xa xôi phía Tây, chưa kể lại còn rất nhân từ chấp thuận bọn chúng mang theo tài ba dị sĩ cùng, kẻo khiến người vừa đến bị quỷ núi nơi đó cắn xé.

      Còn những Hoàng tử may mắn khác bị tân Hoàng đế giở thủ đoạn, lập tức cụp đuôi xoay phắt cả người, tân Hoàng đế Đông, chúng dám Tây, mặc dù trong lòng biết tân Hoàng vốn là ma cũng dám ngang nhiên làm phật ý .

      Chờ khi hết thảy đều kết thúc, mùa hạ thoắt chốc cũng qua.

      Lúc hay tin Thập Thất Hoàng tử lên ngôi Hoàng đế, kéo khuê nữ nhà mình từ Hoàng tử phi trở thành Hoàng hậu, phu thê Trì Tĩnh đều bị tin tức này làm cho trở tay kịp, sợ đến ngây cả người.

      Bọn họ đuổi tới kinh hành Thập Thất Hoàng tử cũng đăng cơ, thiên hạ định rồi.

      Thân là nhà mẹ đẻ của tân Hoàng Hậu, phu thê Trì Tĩnh được phép tiến cung diện kiến Hoàng hậu.

      Sau khi bọn họ gặp mặt khuê nữ của mình, thấy sắc mặt hồng nhuận của nàng, trong lòng cả hai đều vui mừng, có điều sau khi bọn họ nhìn thấy tân Hoàng đế sau khi bãi triều liền đến đây gặp Hoàng hậu, nỗi vui mừng kia liền hóa thành sợ hãi xen lẫn phòng bị.

      Mặc dù bọn họ biết Thập Thất Hoàng tử là ma chuyển thế, nhưng bọn họ vẫn còn nhớ năm đó ở Giang Nam, vẫn còn là nhân loại mang thân xác yếu đuối. Tuy rằng đôi mắt mang sắc tím dị thường nhưng thấy tà khí trong đó. Còn hôm nay, tuy rắng tân Hoàng đế trước mặt bọn họ diện với bộ dạng nhân loại, nhung lại là ma chân chính. Cả người tỏa ra khí tức ma quái, đừng khiến nhân loại phải e ngại mà ngay cả quỷ thần cũng tránh còn kịp.

      Mà khuê nữ nhà bọn họ, lại gả cho ma như thế.

      Đối với nhạc phụ nhạc mẫu, Tư Ngang ra chiều khách khí, để ý đến sắc mặt của bọn họ mà vẫn mỉm cười tán gẫu với họ, sau đó cùng nhạc phụ đến tháp Chiêm Tinh bái thăm Quốc sư.

      Còn Lâm thị ở lại Phượng Nghi cùng khuê nữ thân thiết trò chuyện.

      Đến khi cảm thấy ma khí của tân Hoàng đế mất hẳn, sắc mặt Lâm thị mới khá hơn, nắm tay nữ nhi của mình chặt, run giọng : “An An, Hoàng thượng ngài …”

      Trì An cười cười, : “Nương, đem thân nhập ma, trở thành tân ma chi chủ của núi Thái Thường rồi.”

      “Vậy con …” sợ sao?

      Trong lòng Lâm thị phức tạp, nhân loại và ma chung phòng là kinh thiên động địa lắm rồi, huống chi còn là thiên sư và ma xưa nay đội trời chung kia chứ? Chưa biết chừng ngày nào đó, ma mất kiểm soát và hút sạch linh thể của thiên sư bên người mình sao?

      “Chàng chính là Tư Ngang.” Trì An , mặt mang theo mỉm cười.

      Lâm thị liền biết phải đáp lại như thế nào nữa.

      Trì An nhàng vỗ lên tay nàng, tiếp tục : “Nương, chàng là Tư Ngang, là đế vương đường đường chính chính được tiên Hoàng truyền ngôi lại. Ngay cả Quốc sư cũng thừa nhận chàng mà, bởi vì người chàng có được mệnh của đế vương nhân gian.”

      Trì An lộ ra nụ cười rực rỡ với nàng, : “Bây giờ nữ nhi hạnh phúc vô cùng.”

      Thế giới này thực hạnh phúc hơn hết thảy những thế giới còn lại, bởi vì rốt cuộc nàng và có thể ở bên nhau, cùng nhau già .

      Tại tháp chiêm tinh, vị đế vương bồi Quốc sư trò chuyện về thời thiếu niên bỗng dưng hiểu sao lại thất thần, tựa như lắng nghe chuyện gì đó, mặt liền lộ ra thần sắc ôn nhu hiếm thấy.

      Quốc sư thầm biết có khác thường, quay đầu liếc cái.

      Trì Tĩnh cũng quay về phía này, phát thần sắc mạng Hoàng đế, trong lòng khẽ động.

      Sau khi rời cung, Trì Tĩnh liền hỏi thăm thê tử chuyện gì với tân Hoàng hậu ở Phượng Nghi cung, đợi sau khi thê tử truyền đạt lại lời của nữ nhi mình, rốt cuộc Trì Tĩnh hiểu ra vì sao lúc nãy thần sắc Hoàng đế lại lộ ra ôn nhu đến vậy rồi.

      “Tĩnh ca, có gì ổn sao?” Lâm thị hỏi.

      Trì Tĩnh lấy lại tinh thần, hướng nàng cười : “ có, ta chỉ nghĩ tới, liệu phải chăng lời tiên đoán năm xưa sai lầm sngay từ đầu rồi . Cho dù vị kia là ma trời đất khó dung nhưng cũng đâu thể có tình cảm, còn phải xem chọn khởi đầu như thế nào mới phân định được.”

      Lâm thị cũng ngốc, nghe phu quân thế liền hiểu được ngụ ý bên trong.

      Nàng trầm mặc cúi đầu ngẫm nghĩ hồi, vẫn tìm được đáp án, cuối cùng đành cảm thán: “Có lẽ đây là duyên của An An, bất kể là phúc duyên hay nghiệt duyên, chỉ cần bọn nó hạnh phúc là tốt rồi.”

      Ngàn vạn người thế giới này, mỗi kẻ đều có duyên tình của riêng họ, sao có thể cưỡng cầu!? Nếu ma kia chính là người canh giữ trái tim con bé, đồng thời cũng là người trị vì bá tánh ổn định chúng sinh thiên hạ, vậy hà tất bọn họ phải quản nhiều như thế làm gì?

      “Nàng đúng.” Trì Tĩnh cười chiều theo ý nàng, đem nỗi lo lắng ở trong lòng áp chế xuống.

      Nhân loại và ma có thể chung sống hòa bình được sao, tạm thời . Trước mắt chỉ biết với kết cục tại, vận mệnh của nhân gian vì đế vương ma này mà nảy sinh biến cố lớn, thế nhưng lại hình dung được trong tương lai, vào ngày nào đó khi ma khống chế nhân loại này biến mất, thế gian này rơi vào tình trạng gì nữa?

      Tạm thời Trì Tĩnh biết được, chỉ đành phải mỏi mắt trông chờ.

      ***
      Đối với Trì An, cuộc sống khi trở thành Hoàng hậu cũng có gì thay đổi, ban ngày tu luyện, buổi tối hầu hạ vị Hoàng thượng kia làm chuyện ‘ được nhàng’ ở giường, cứ như vậy ở trong mộng cùng nhau quấn quít say mê.

      Ba năm sau khi tiên đế băng hà, chớp mắt đến thời kì tuyển tú.

      Trong mắt các triều thần và mọi người trong hậu cung, Đế Hậu của họ vô cùng ân ái, hậu cung chỉ duy nhất vị Hoàng hậu, hề có bất kỳ phi tần nào khác.

      Nhưng ân ái ân ái, Hoàng đế dù sao cũng phải gánh vác trách nhiệm khai chi tán diệp, trong hậu cung có phi tần nào, chỉ có duy nhất Hoàng hậu, lần tuyển tú kì này tuyển người mới là điều tất yếu.

      Nhưng triều thần còn chưa có cơ hội giảng đạo lý thế tục đế vương, Hoàng đế dứt khoát tuyên bố, chỉ cần ngày còn sống, tuyệt đối bao giờ tuyển tú.

      Triều đình bị tin này đánh phát sợ ngây người.

      E sợ vị Hoàng đế tại có khác biệt hẳn so với các tiên Hoàng đời trước, cho nên dù đám triều thần có cảm thấy bất bình với hành vi này đến cỡ nào cũng dám hó hé tiếng, ngẫm nghĩ cứ chờ thêm vài năm nữa, biết đâu chừng Hoàng đế thay đổi chủ ý sao!?

      Nào có nam nhân nào thủ thân như ngọc được kia chứ? Cho dù là ma cũng vẫn là nam nhân, sớm hay muộn cũng có ngày thay đổi chủ ý mà thôi.

      Vì thế đám triều thần cứ như vậy mà chờ đợi, đợi lần kéo dài tròn mười năm, hậu cung vẫn chỉ có vị Hoàng hậu như cũ, thậm chí bóng dáng của tiểu hoàng tử cũng có. Đám triều thần lúc này liền như ngồi đống lửa, gấp gáp khẩn trương.

      Đừng chi là đám triều thần, ngay cả tôn thất dưới của Hoàng đế cũng gấp chịu được rồi.

      Buổi tối, đến khi Trì An bị vị Hoàng đế nào đó chèn ép lăn lộn qua lại giường đến sắp mất mạng rốt cuộc nhịn được nữa, vùng lên bùng phát.

      “Lại cần sinh con, cái người chết tiệt kia suốt ngày muốn làm chuyện này bộ biết xấu hổ hay sao?” Nàng nắm chặt tóc , lửa giận ngút trời.

      Hoàng đế đem nàng đặt dưới thân, dùng sức đẩy cái, cho tới khi đến tận nơi sâu nhất trong nàng, nhìn nàng mất hồn trong nháy mắt, thanh bỗng dưng khàn khàn trầm thấp, nồng đậm hương vị dục tình, “Hài tử có gì tốt? Trẫm cần hài tử tới quấy rầy chúng ta.”

      “Nhưng những người kia …”

      “Nếu bọn chúng muốn có tiểu Hoàng tử, vậy giết trẫm trước, rồi lập kẻ khác lên làm Hoàng đế ! Bằng cả đời cũng đừng mong có tiểu Hoàng tử.” lãnh khốc , nhìn gương mặt ửng đỏ bên dưới, lại nhịn được dịu dàng đưa tay vuốt ve gương mặt đầy mồ hôi của nàng: “Trẫm ma rồi, thiên hạ cần tồn tại thêm ma con nữa, nếu nhiễu loạn trật tự của nhân gian.”

      Nếu cho bọn triều thần kia tiểu Hoàng tử, chừng khi đó người hốt hoảng chính là Quốc sư và chúng sinh trong thiên hạ đấy.

      Trì An còn lời nào để .

      Kỳ trong lòng nàng hiểu được, tuy rằng thế giới này là chân thực, nhưng thực chất bọn họ lại chỉ là khách qua đường, dù có nán lại ở nơi này lâu cỡ nào chăng nữa cũng thể có đời sau. Trước kia khi còn ở trong thế giới của Dior, cũng nhờ sau khi trở thành vương tử phi nước Talans mà Trì An mới biết đến quy luật này.

      Cũng chính vì vậy mà ở thế giới này, dù nhận ra mình và ở bên nhau thời gian dài nhưng trong bụng lại có tin tức, nàng cũng cảm thấy có gì lạ.

      Có điều thế nhân hề biết gì, thậm chí scả Tư Ngang cũng tưởng rằng bởi vì bản thân ma, cho nên mới thể cùng nhân loại duy trì nòi giống.

      Cuối cùng, cho dù là triều thần hay đám tôn thất rốt cuộc cũng đành phải từ bỏ ý đồ tuyển tú người vị Hoàng đế nào đó, giống như hoàn toàn chết tâm, thèm quan tâm đến vấn đề nối dõi của Hoàng đế làm gì nữa.

      ngày kia Trì An cùng với vị Thái Hậu vẫn xinh đẹp trẻ tuổi khác gì lúc trước cùng nhau dạo Ngự Hoa viên, Thái Hậu dắt tay Trì An, thở dài với nàng, “Về việc con nối dòng cho Hoàng thượng, con đừng quan tâm. Bên ngoài có gì con cũng đừng xen vào, tự Hoàng thượng có chủ trương.”

      Thực ra Trì An mấy quan tâm đến vấn đề này, nhưng thấy Thái Hậu đặc biệt vỗ về mình như vậy tất nhiên cũng phải thể cảm xúc ra mặt mới hợp lẽ thường chứ nhỉ!?

      Thái Hậu vốn là người màn đời, bình thường sống khá phóng khoáng, cứ như là phóng thích hết thảy những kìm nén nơi cung cấm trước kia ra ngoài hết, quả thực là càng sống càng trẻ thêm nhiều tuổi. Xem tình hình tại, đoán chừng còn có thể sống đến mấy chục năm nữa.

      Dù rằng Thái Hậu vẫn rất quan tâm nhi tử của mình, nhưng chung quy bởi vì từ Hoàng đế khác biệt với người thường, cho nên dù có làm gì Thái Hậu đều cảm thấy đây là chuyện hiển nhiên. Nàng chưa bao giờ nhiều chuyện câu, đối với vị Hoàng hậu này cũng như vậy.

      bà bà bất cần như vậy ở bên cạnh, hiển nhiên Trì An càng thêm an nhiên tự tại ở hậu cung, thư thái vô cùng.

      Qua năm đầu tiên trở thành Hoàng hậu đời thứ mười lăm, rốt cuộc Trì An cũng phát được mật thất bí mật ở trong Cảnh Dương cung.

      Mật thất thông ra Hoàng Lăng, tổ tiên tư thị từng ở trong hoàng cung xây địa đạo dưới lòng đất, nhằm cho kẻ nào khác biết được.

      Bên trong địa cung này lại có đàn tế vô cùng lớn, bên dưới đàn tế là ao máu cạn, tuy rằng vũng máu trong ao khô quắt lại, nhưng từ hơi thở còn sót lại, Trì An có thể ngửi được mùi ma khí từ đó tỏa ra ngút trời, lại còn vô số tinh phách của hung thần ma vờn quanh tứ phía. Nhiêu đây đủ cho thấy năm xưa có bao nhiêu ma bị diệt ngay tại nơi này.

      Trì An vừa đến nơi, vị Hoàng đế sau lưng cũng tới.

      đứng đối diện Huyết Trì, nhìn đàn tế trước mặt, thần sắc khó lường.

      Trì An vừa thấy vẻ mặt của liền hiểu vị Hoàng thượng này lại bắt đầu hắc hóa tới nơi rồi, nếu làm chuyện gì đó, thiết nghĩ hậu quả khó mà tưởng tượng được. Vì thế nàng rất biết tự giác mà tiến đến gần, kéo lấy vạt áo của , vào lúc vừa xoay người trực tiếp hôn lên môi đối phương.

      Nụ hôn vừa dứt, Trì An liền : “Năm đó trước khi Hoàng thượng nhập ma, chính là dựa vào thứ này mà sống sao?”

      Hoàng đế nhàn nhạt ừ tiếng, nhìn nàng chớp mắt.

      Tuy rằng thái độ nàng đối với vẫn chưa từng thay đổi suốt nhiều năm, nhưng lại muốn nàng nhớ lại khoảng thời gian mình suy nhược đến nỗi phải dùng tà thuật tàn ác tàn nhẫn như thế này để duy trì sinh mệnh. Mặc ma uống máu mình chi để đổi lấy khả năng sống tiếp, đây là chuyện mà người bình thường khó có thể tiếp nhận nổi.

      Tuy năm xưa vẫn là nhân loại, nhưng bởi vì là kẻ được ma núi Thái Thường chọn lựa nên có được năng lực khống chế được ma, khiến quỷ thần đều phải né tránh. Còn những ma cấp thấp kia bởi vì có được miếng mồi duy trì sinh mệnh nuôi dưỡng nên bản tánh vô cùng tà ác tàn nhẫn. Đây cũng chính là phương thức mà sống được đến tận bây giờ.

      Sau khi ra khỏi mật đạo bên dưới cung điện, Hoàng đế liền sai người lấp lại cửa vào của địa cung khác, chỉ để lại mật đạo bên trong Cảnh Dương cung.

      Lúc Trì An biết chuyện này, nàng cũng có phản ứng gì khác.

      Có lẽ nàng biết muốn làm gì. Nghĩ đến chuyện ngàn năm sau, nàng liền hiểu được lựa chọn của , trong lòng nhất thời có chút ê ẩm.

      ***
      Vĩnh Hưng năm thứ hai mươi, Đế Hậu xuống vùng Giang Nam. Suốt thời gian đến vùng đồng bằng hoang du ở Giang Nam, Đế Hậu hết mực được vạn dân nghênh đón, vạn quỷ sợ hãi tránh xa.

      Vĩnh Hưng năm thứ ba mươi, Hoàng hậu lâm trọng bệnh.

      Sau khi hay tin Hoàng hậu bệnh nặng, Hoàng đế ngày ngày bãi triều, túc trực ngừng ở Phượng Nghi cung. Các thái y và cả Quốc sư đều được triệu đến Phượng Nghi cung, cả hoàng cung thoắt chốc bị bao trùm bởi bầu khí lạnh lẽo làm người khác hít thở thông.

      Thế nhưng bệnh tình của Hoàng hậu lại có dấu hiệu khỏe lên, ngược lại chuyển biến càng lúc càng xấu.

      Đêm dài thưa vắng, Trì An tỉnh lại từ trong giấc ngủ mê man, nhìn vị nam nhân ôm chặt lấy mình nhịn được đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt trẻ trung chút thay đổi của .

      Ba mươi năm trôi qua mà dung mạo của vẫn như năm đó. Vẻ như sau khi nhập ma, cơ thể Tư Ngang vĩnh viễn ngừng lại vào thời kì còn trẻ tuổi, tuấn mỹ đến bức người.

      Nàng tu luyện thành công, cộng thêm có được linh lực được truyền từ cơ thể của , khiến nàng thoạt nhìn vẫn trẻ như trước.

      Có điều nàng hiểu , nhân loại dù sao rồi có ngày phải chết. Có thể qua mười năm hai mươi năm nữa, nàng dần già , đến lúc đó khi đứng cùng chỗ với cũng giống như lão Hoàng đế và Lan quý phi của lúc trước, làm người ta nhìn vào liền cảm thấy gai mắt.

      Nàng từng thầm cười họ, ngờ nhiều năm sau lại đến phiên nàng và Tư Ngang thay đổi thành như vậy. Quả nghĩ tới thấy gai mắt chịu nổi rồi.

      Có điều là, nàng biết, bản thân mình thể chờ được đến đó, ngày mà sinh mệnh của nàng nhanh chóng đến điểm cuối.

      Cảm giác được động tĩnh của nàng, Hoàng đế nháy mắt liền thanh tỉnh, nhìn người trong ngực, ôn nhu hỏi: “An An, nàng khó chịu chỗ nào sao?”

      Trì An cười với Tư Ngang, thấy đứng dậy muốn gọi quốc sư liền bắt lấy tay , : “Tư Ngang, chàng đừng , ở lại tán gẫu cùng ta.”

      Cả người Hoàng đế khựng lại, hòa hoãn quay đầu.

      Trì An đưa tay về phía , lúc được ôm vào lòng giang tay ôm chầm cổ , mổ lên khóe môi cái, cười cười: “Tư Ngang, có thể ở bên chàng bốn mươi năm, ta thỏa mãn lắm rồi.”

      Theo từ thuở bé cho đến lớn, tính tới tính lui ở thế giới này, nàng và bên nhau được bốn mươi năm. So với những thế giới khác đây khoảng thời gian dài lắm rồi, nàng thực rất thỏa mãn.

      Hoàng đế cúi đầu .

      “Chàng đưa ta ngắm mặt trời mọc nhé.” Trì An tiếp.

      Hoàng đế sai cung nhân đem đến áo choàng giúp nàng bao bọc toàn thân, rồi ôm nàng bước lên vị trí cao nhất trong hoàng cung.

      ngồi chỗ ôm nàng vào trong ngực, đưa mắt nhìn ánh trời đêm dần chuyển sang nắng sớm, vừa cùng nàng tán gẫu vừa nhắc lại khoảng thời gian tốt đẹp lúc gặp nhau thưở bé. Suốt thời gian cùng nhau trò chuyện, mặt nàng vẫn luôn mỉm cười.

      Thỉnh thoảng lúc nàng đến cao hứng, Hoàng đế cúi đầu hôn lên môi nàng cái. Ngắm nhìn đôi mắt sáng ngời của người trong lòng, liền khống chế nổi bản thân mà muốn lưu giữ cặp mắt này lại, cho đến vĩnh hằng.

      Khi mặt trời mọc ở phía đông, gà bắt đầu gáy, toàn bộ hoàng cung chìm trong thứ ánh sáng mờ tỏ, cuối cùng Trì An ở trong lòng Tư Ngang mới chậm rãi khép mắt lại.

      Tư thế khi Hoàng đế ôm nàng vẫn hề thay đổi, ngắm nhìn mặt trời từ ló dạng cho đến khi bầu trời sáng hẳn, giọt sương ẩm của những ngày cuối thu dần thấm ướt tóc, vẫn như cũ nghiêm túc bảo vệ người trong ngực mình, để sương sớm dính mặt nàng.

      Nàng vẫn giống như mới đây thôi, an tĩnh cuộn mình trong lòng , nhắm mắt rơi vào giấc mộng của chính mình.

      Nhưng biết, lúc này đây, nàng vĩnh viễn cũng mở mắt ra nhìn thêm lần nào nữa.

      ***
      Vĩnh Hưng mùa thu năm thứ ba mươi, Hoàng hậu Trì thị chết vì bạo bệnh.

      lâu sau khi Tang lễ Hoàng hậu kết thúc, Hoàng đế cũng băng hà, tân Hoàng đế đăng cơ.

      Từ đó về sau nước Đại Tề kéo dài trăm năm, thiên hạ đại loạn, ngoại tộc xâm nhập, dân gian nổi dậy chống lại khắp nơi. Rốt cuộc sau mười năm chiến loạn, nhân loại mới lần nữa lập nên triều đại mới.

      ma chi chủ của núi Thái Thường tung tích, ma dưới nhân gian theo đó mà tháo chạy khỏi Vân Trạch như tránh tà. Nhiều năm sau đó, ma dần dần biến mất hẳn khỏi nhân gian.

      Ngày nhân gian còn ma, Vân Trạch ở nhân gian cũng biến mất. Từ đó trở , nhân gian còn nơi nào mang tên Vân Trạch nữa.

      Về sau, bách quỷ dạ hành, nhân gian nhiễu loạn, Huyền Môn thể hội tụ lại hết thảy những thế gia diệt ma đến từ trời nam đất bắc, cùng nhau chắp bút tạo ra quyển 《 Bách Quỷ Lục 》 danh chấn thiên hạ.

      Ngàn năm sau, đám thiên sư đáp ứng lời mời tiến vào sơn trang để bắt quỷ, từng chạm ngõ đến nơi sâu nhất bên trong địa cung, vô tình khiến vị đế vương ngủ say trong địa cung thức tỉnh.

      Hoàng đế sau khi tỉnh giấc, bị ảnh hưởng bởi giấc ngủ li bì suốt ngàn năm vạn vật luân hồi, cho nên ký ức dần xói mòn theo thời gian. Điều duy nhất còn nhớ đến, chính là cái tên của người khắc sâu trong tim , cả đời cũng thể nào quên được.

      p/s: Ta chương nài kết thúc thế dới nên là Vụ Thỉ Dực quất 1 phát gần năm ngàn rưỡi từ, dịch mệt xỉu luôn TT_____TT. Tuy rằng kết thúc ở thế giới này mỹ mãn và họ ở bên nhau lâu hơn những thế giới trước, nhưng khi dịch tới những dòng cuối vẫn thấy hơi buồn buồn cho Tư Ngang. Tội nghiệp quá, đợi chị 1000 năm. Ai có hứng thú đọc xong hết thế giới này quay lại chương 5: Bách Quỷ Dạ Hành (cuối trang 2) đọc tiếp để có cái nhìn khác nge :059:
      Last edited: 14/3/18
      AliceNguyen, daovan210, Phương Lăng12 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Qua mỗi thời khi kết thúc đều buồn mang mác ah. Thanks
      La Thùy Dươngsong ngư thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Hay quá ý. Truyện còn dài nàng. Ta phục tác giả sát đất sao có thể viết ra mỗi phần lại càng thêm đặc sắc vậy trời
      La Thùy Dương thích bài này.

    4. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      @La Thùy Dương thế phải mang chiếu đến nhà chải chứ đặt gạch ăn thua gì
      La Thùy Dươngsong ngư thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :