1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      nàng oi từ trang 11 ta xem được ảnh huhu:031::031::031:

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 92: Vì người nhập ma

      Trong bóng đêm thâm trầm, người đến người ở Dưỡng Tâm điện, cung nhân lại vô cùng nhàng, sợ phát ra thanh.

      Lúc này, trong góc cách đó xa, đám thái y vô cùng nản lòng, bọn họ vây quanh nhau, nhìn kết luận mạch chứng bàn, nỗ lực nghiên cứu bệnh tình lão Hoàng đế, từ những giọt mồ hôi lấm tấm trán họ, thấy lúc này họ rất khẩn trương.

      Mấy lão Vương gia trong tôn thất đứng cách đó xa, thần sắc ngưng trọng nhìn lão Hoàng đế nằm giường, từ góc độ của bọn họ, có thể nhìn thấy người giường vô cùng gầy, mái tóc hoa râm biết từ khi nào trở nên thưa thớt, mặt toàn nếp nhăn, màu da trở nên trầm như tro tàn, nhìn tựa như lão nhân gần đất xa trời.

      Đây là Hoàng đế tôn quý nhất của Đại Tề, cũng là Hoàng đế còn nhiều thời gian lắm, năm tháng đều khiến người ta già , ai có thể kháng cự được, cho dù đó là Hoàng đế, cũng thể trốn thoát vận mệnh như vậy.

      Lan quý phi ngồi ở trước giường, thường thường mà lấy khăn lau mồ hôi lạnh trán của lão Hoàng đế.

      đám người trầm mặc mà nhìn ông, trong lòng bọn họ đều hiểu , thời gian của lão Hoàng đế còn nhiều nữa.

      Sáng sớm hôm nay, lão Hoàng đế vẫn luôn tĩnh dưỡng ở Dưỡng Tâm điện đột nhiên tuyên bọn họ tiến cung, chỉ là chưa được mấy câu, lão Hoàng đế thể duy trì được mà nhắm mắt lại. Vì tình huống của lão Hoàng đế thoạt nhìn tốt lắm, vài vị Vương gia lo lắng ông có chuyện, nên dám rời , cứ ở trong cung chờ, cho đến tận tại.

      Trong lúc này, lão Hoàng đế lúc mê lúc tỉnh, mỗi lần tỉnh lại, luôn được mấy câu.

      Mắt thấy từ chạng vạng đến bây giờ lão Hoàng đế còn tỉnh lại, Thụy Thân Vương rốt cuộc nhịn được đưa ra đề nghị: „Nếu , thỉnh Quốc sư lại đây chuyến ?“

      Lan quý phi lau mồ hôi cho lão Hoàng đế, nghe được lời này, ánh mắt hơi lóe lên.

      Những vị Vương gia khác cũng lo lắng cho Hoàng đế, nên giọng mà thảo luận.

      Kỳ , bọn họ lo lắng nếu đột nhiên lão Hoàng đế còn, ông lại có lập di chiếu, đến lúc đó mấy vị Hoàng tử lại làm ầm ĩ lên, vì vì trí này mà tranh đoạt đến đỏ mắt, xui xẻo vẫn là giang sơn Đại Tề và thiên hạ bá tánh mà thôi. Bọn họ cho phép phát sinh loại chuyện như vậy, cho nên thủ ở nơi này chính là vì để ngừa vạn nhất.

      Cuối cùng, các vị Vương gia đạt thành nhất trí, quyết định thỉnh Quốc sư đến đây, nếu lão Hoàng đế có tốt xấu gì, có Quốc sư ở chỗ này, chỉ có thể trấn trụ vài phần, còn có thể đúng lúc điều khí cho lão Hoàng đế, để cho ông có thể lập di chiếu, tránh cho phát sinh những tình huống cần thiết.

      cần thỉnh Quốc sư, trẫm có việc gì...“ giọng suy yếu vang lên.

      Các vị Vương gia quay đẩu, nhìn thấy lão Hoàng đế giường rốt cuộc cũng tỉnh lại, tức khắc cảm thấy vô cùng vui mừng.

      Lão Hoàng đế dưới giúp đỡ của Lan quý phi mà ngồi dậy, dựa vào chiếc gối, có chút cố sức mà : „... Truyền Thập Thất đến đây, trẫm có chuyện với .“

      Mọi người nhìn nhau, nhưng thấy bộ dáng của lão Hoàng đế, ai dám vi phạm mệnh lệnh của ông, đành phái người Cảnh Dương cung mời Thập Thất Hoàng tử đến.

      Thập Thất Hoàng tử rất nhanh tới.

      ngồi kiệu đến đây, theo còn có Trì An và đám người Phỉ .

      Lão Hoàng đế nhìn thấy Thập Thất Hoàng tử, nhịn được mà cười ha hả, : „Thập Thất, đến chỗ phụ hoàng ngồi.“

      Sắc mặt Thập Thất Hoàng tử nhàn nhạt, nhìn bộ dáng này của lão Hoàng đế, thế nhưng có chút nào kinh ngạc và thương tâm. Vài vị lão Vương gia nhìn thấy trong mắt, trong lòng rét lạnh, cảm thấy phản ứng của Thập Thất Hoàng tử khỏi quá mức lãnh tình .

      Quả nhiên là đứa con do ma giáng thế, có thân tình của con người.

      Sau khi Thập Thất Hoàng tử ngồi trước giường, lão Hoàng đế lệnh cho những người khác ra ngoài.

      Tuy mọi người yên tâm, nhưng lại thể vi phạm lời Hoàng đế , đành phải thối lui chờ trong thiên điện, chờ lão Hoàng đế triệu kiến lần nữa.

      Vốn Trì An cũng chờ trong thiên điện, nhưng cung nhân bên người Lan quý phi đến, thỉnh nàng qua thiên điện khác chuyện.

      Lúc này, những người này đều chú ý phương hướng ở Dưỡng Tâm điện, đối với hai nữ nhân sinh hoạt trong hậu cung là Lan quý phi và Trì An cũng chú ý, lúc Trì An đươc mời , bọn họ cũng để trong lòng.

      Khi Trì An đến, thấy Lan quý phi vẻ mặt mệt mõi ngồi ở giường, cung nhân bên cạnh đấm chân cùng bóp vai cho bà, giúp giảm bớt mệt nhọc. Trong điện đốt hương An Tức, khuôn mặt mỹ lệ của Lan quý phi dưới ánh đèn có chút mông lung, khiến người xem nhìn thấu.

      Nhìn thấy nàng, Lan quý phi xua tay cho nàng miễn thỉnh an, sau khi cho người dâng trà cho nàng xong, để các cung nhân đều chờ ở bên ngoài.

      Trì An ngồi ghế khắc hoa hồng đối diện với với chiếc giường xa hoa của bà xa, nhấp ngụm trà, sau đó đặt xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Lan quý phi.

      Lan quý phi dựa vào giường với tư thế lười biếng, nhàng mà vỗ về vòng tay phỉ thúy trong suốt như gương cổ tay, đôi mắt đẹp ngơ ngẩn nhìn về phía trước, phản phất có tâm vô hạn, trong mắt xẹt qua suy nghĩ phức tạp.

      Sau lúc, Lan quý phi mở miệng : „Ngươi có biết lúc Thập Thất sinh ra, Quốc sư tiên đoán gì ?“

      Trì An gật đầu, : „Biết, rất nhiều gia tộc trừ ma đều có lời đồn, ma giáng thế, nhân gian đại loạn.“

      Lan quý phi cười nhạo tiếng, „Cái gì mà ma giáng thế? Bất quá chỉ là lòng tham của nhân loại đủ lăn lộn mà đồn ra, nếu bọn họ có lòng tham, Thập Thất của bổn cung cần gì phải chịu tội như vậy? Nhiều năm như vậy, làm hại như người sắp chết, gian nan sống tạm, còn phải chịu đựng những kẻ hiểu mắng ma, nguyền rủa chết sớm...“

      tới đây, trong đôi mắt bà lên tầng nước mắt, dùng khăn tay che khuất mặt, che tuyệt vọng và nước mắt mặt.

      Trì An gì, nàng biết kế tiếp Lan quý phi chuyện gì, là giải thích nghi hoặc từ trước đến giờ của nàng.

      Sau khi Lan quý phi lau nước mắt mặt, tiếp tục : „Năm đó, khi bổn cung vừa sinh Thập Thất được ba tháng, liền phát sinh rất nhiều chuyện, lăng mộ Thái Tổ bị sụp đổ, Phụng Tiên điện bị cháy, thiêu cháy hơn phân nửa điện thờ, tai nạn trong dân gian càng ngừng gia tăng, biết Tư thị xúc phạm phải quỷ thần nào, khiến cho giang sơn mà dân chúng thiếu chút nữa là có đường sống... Sau đó bổn cung mới từ chỗ hoàng thượng nghe được, hết thảy mọi chuyện, đều là do tổ tiên Tư thị gây nên.“

      Bà nhìn bóng đêm ngoài điện, chậm rãi tự thuật: „Mấy trăm năm trước, tiền triều bị diệt, giang sơn Đại Tề mới vừa thành lập, vì củng cố hoàng quyền và giang sơn của Tư thị, tổ tiên Tư thị cùng ma trong núi Thái Thường làm ước định, chọn hậu nhân ưu tú nhất, đem cung phụng cho ma. Mấy trăm năm qua , ma núi Thái Thường rốt cuộc cũng thức tỉnh, hậu nhân Tư thị sắp sửa phải hoàn thành ước hẹn ban đầu, vì thế hài tử còn chưa sinh ra trong bụng ta thành người bị ma lựa chọn...“

      „Quả nhiên, đêm trước khi Thập Thất sinh ra, Quốc sư tiên đoán được, Thập Thất sinh ra có đôi mắt giống người thường, ăn khớp với lời tiên đoán của Quốc sư. Sau đó biết vì sao, liền truyền ra lời đồn Thập Thất là ma giáng thế, thế nhân đều cho rằng Thập Thất là ma giáng thế, thiên địa bất dung, mang lại tai nạn cho cả nhân giang, năm đó thậm chí còn có số người buồn cười, dâng tấu chương cho Hoàng đế, muốn đem Thập Thất còn trong tả lót giết chết, để tránh sau khi lớn lên, biến thành ma, gieo họa cho nhân giang...“

      tới đây, Lan quý phi lại dùng khăn che mặt, cúi đầu khóc lên.

      người mẫu thân, bà rất thương hài tử của mình, từng tràn ngập hy vọng với hài tử trong bụng.

      Chỉ là con bà, còn chưa sinh ra, lại vì tư tâm của tổ tiên, khiến trở thành vật hy sinh của hiệp nghị giữa con người và ma. hy sinh nhiều như vậy, thế nhưng vẫn có người buông tha , khiến ủy khuất trưởng thành, thậm chí biết khi nào, ma núi Thái Thường vào nhân gian, lấy thân thể , làm cho Thập Thất Hoàng tử chân chính biến mất nhân gian.

      Thập Thất Hoàng tử là vật chứa mà ma năm đó lựa chọn.

      Mấy trăm năm qua , ma sắp sửa lần nữa vào dân gian, cầu vật chứa để nó có thể ở lại nhân gian, Thập Thất Hoàng tử chính là thân thể được cầu đó.

      Chính xác mà , Thập Thất Hoàng tử là ma đưa tới để đầu thai thành người, chờ sau khi trưởng thành, ma kia tới lấy thân thể .

      „Quốc sư , Thập Thất mỗi mười năm gặp mệnh kiếp, nếu có thể chịu đựng được, Thập Thất có việc gì, nếu là chịu được, Thập Thất trở thành vật chứa của ma, trở thành thân thể dung chứa ma xuống nhân gian. Đến lúc đó, mới chính là lúc ma giáng thế, nhân gian đại loạn.“

      Lan quý phi tới đây, ngẩng đầu nhìn nàng, vẻ mặt đờ đẫn : „Thời hạn mà ma cấp, vừa lúc là năm nay. Năm nay Thập Thất tròn hai mươi tuổi, đợi đến ngày sinh nhật của , ma kia tự mình vào nhân gian, lấy hậu nhân mà tồ tiên Tư thị đáp ứng cung phụng, đến lúc đó, Thập Thất hoàn toàn trở thành vật chứa của ma, còn là con người nữa.“

      Trì An rũ mắt xuống, đờ đẫn ngồi chỗ đó.

      Cuối cùng nàng cũng minh bạch, vì sao nam nhân kia muốn đích thân Vân Trạch chuyến, vì cái gì mà tồn tại của lại khiến quỷ thần tránh xa, ra là như thế.

      Bản thân chính là người mà ma cường đại của núi Thái Thường lựa chọn, là vật chứa để ma có thể xuống nhân gian, cho nên từ có thể sử dụng những ma bình thường kia, cho nên địa vị trong cung của lại đặc thù như thế, cho nên mới có thể mua chuộc được nhiều tài ba dị sĩ đến để sử dụng, cho nên Hoàng đế mới có thể dung túng như thế...

      Tất cả chi vì là người bị ma núi Thái Thường lựa chọn.

      Trong lòng Trì An nhịn được mà có chút khổ sở.

      Cho dù nàng biết thế giới này chỉ là nơi bọn họ ngang qua, chỉ là nơi sinh hoạt tại mà thôi. Thế giới này đối với Tư Ngang quá bất công, làm nàng đau lòng khó chịu.

      Nhưng nàng tin tưởng Tư Ngang, cho dù tại tình cảnh của vô cùng khó khăn, là vật chứa của ma, nhưng là người chiến thắng cuối cùng, ngay cả đó là ma, cũng có cách với .

      Là đồ của , ai cũng lấy được.

      Nàng tin tưởng như thế, hề có lý do mà tin tưởng !

      Có lẽ thấy Trì An quá mức trấn tĩnh, Lan quý phi nhịn được hỏi nàng: „Chẳng lẽ ngươi tin?“

      , ta tin!“ Trì An biết nàng cần thiết lừa bản thân mình.

      Khóe miệng Lan quý phi miễng cưỡng nhếch lên, : „Nếu năm đó ta kiên cường hơn chút, bảo vệ tốt hài tử trong bụng, có lẽ Thập Thất trở thành vật chứa của ma...“

      xong, đôi mắt bà lại đầy nước mắt, giọng nức nở.

      “Nương nương, chuyện này thể trách người.” Trì An bình tĩnh , việc này xác thể trách Lan quý phi, rốt cuộc ai cũng biết, hài tử chưa xuất thế trong bụng bà thế nhưng bị ma núi Thái Thường lựa chọn.

      Lan quý phi khóc hồi, đem áp lức và thống khổ trong lòng phát tiết ra, tâm tình cuối cùng cũng tốt lên rất nhiều. Bà nhìn Trì An, phát nàng từ nãy đến giờ vẫn rất bình tĩnh, tâm tình có chút phức tạp, hỏi: „Chẳng lẽ ngươi khổ sở sao? Ta biết tâm ý của ngươi đối với Thập Thất, đến lúc đó Thập Thất bị ma đoạt thân thể, còn là Thập Thất...“

      !” Vẻ mặt Trì An kiên định, “Ta tin tưởng chàng.”

      “Ngươi tin tưởng ?” Lan quý phi ngạc nhiên.

      „Đúng, ta tin chàng!“ Trì An nghiêm túc , „Cho dù là ma, Tư Ngang cũng sợ hãi, đó là thân thể của chàng, ma dựa vào gì mà muốn đoạt ? Năm đó người cùng ma làm hiệp nghị cũng phải là chàng!“

      ma tự mình lựa chọn, cho nên Tư Ngang nhất định phải đem thân thể phụng hiến ra sao? Sao lại có đạo lý như vậy?

      Chuyện này hề phù hợp với tính cách của nam nhân kia, cho nên Trì An chút nghi ngờ, cuối cùng ma nhất định thể thực được.

      Lan quý phi ngơ ngẩn nhìn nàng trong chốc lát, mới giật mình : „Tình huống của Hoàng đế ta rất ràng, đại nạn của buông xuống, căng thẳng nhất là đoạn thời gian này... A!“ Đôi môi tuyệt đẹp của bà cong lên, lộ ra nụ cười mỹ lện, lại cười đến châm chọc, „ vậy, nhất định ngươi biết, kỳ Thập Thất sinh vào ngày Chín tháng Năm, ngày độc nhất ?“

      Trì An sửng sốt, nàng biết, vì nàng ở Cảnh Dương cung lâu như vậy, còn chưa từng thấy qua Thập Thất Hoàng tử mừng sinh nhật, theo bộ dáng giữ kín như bưng của người trong Cảnh Dương cung, liền biết trong đó nhất định có chuyện gì đó, nàng cũng rất thức thời hỏi.

      Lan quý phi tiếp tục : „Đến lúc đó, vào sinh nhật hai mươi tuổi của Thập Thất, ma kia đến lấy thân thể , có dị tượng giáng xuống hoàng cung. Mà hoàng thượng, ông vẫn cố gắng đến lúc đó, cho đến khi ma giáng thế, tận mắt nhìn thấy kết quả.“

      „Hoàng thượng tại chết! Ông ấy từng cùng quỷ thần lập thệ ước, vì chờ đợi ngày này, mà mạnh mẽ chờ tại nhân gian.“

      Trong lòng Trì An khẽ động, nhìn bộ dáng khẳng định của Lan quý phi, trong mắt lóe nhuệ khí, còn có hận đan xen đối với lão Hoàng đế.

      Sau nửa canh giờ, Trì An nghe Quốc sư được mời đến Dưỡng Tâm điện.

      Trì An và những người khác cùng nhau chờ bên ngoài Dưỡng Tâm điện, mãi cho trời gần sáng, Quốc sư mới ra.

      Hôm sau, rốt cuộc lão Hoàng đế cũng có thể rời giường, thoạt nhìn tinh thần tồi, thần thái sáng láng, rất là khỏe mạnh.

      Điều này khiến cho đám Hoàng tử chờ lão Hoàng đế băng hà phải thất vọng thôi, ràng tối qua thám tử của bọn họ báo rằng, vài vị lão Vương gia cùng Quốc sư đều bị triệu tiến Dưỡng Tâm điện, bọn họ chuẩn bị tốt việc Hoàng đế băng hà, đến lúc đó dựa vào thủ đoạn của từng người mà lên vị trí kia.

      Nào biết chỉ qua đêm, lão Hoàng đế lại khỏe lại?

      Các vị Hoàng tử đều có cảm giác bị lão Hoàng đế chơi vố.

      Quả nhiên, ngày tiếp theo, lão Hoàng đế dùng dược, tung tăng nhảy nhót, còn có thể cùng sủng phi chơi trò chồng già vợ trẻ, làm cho các vị còn lời gì đề khi nhận được tin từ đám thám tử đưa đến.

      Đến tháng Ba, lão Hoàng đế chuẩn bị tổ chức hôn lễ cho Thập Thất Hoàng tử, vì được coi trọng của Hoàng đế, cho nên hôn lễ lần này phá lệ long trọng, quy cách còn hơn cả đại hôn của Thái tử, toàn bộ kinh thành đều trở nên náo nhiệt.

      Nghe quy cách hôn lễ của Thập Thất Hoàng tử xong, sắc mặt những vị Hoàng tử kia trở nên rất khó coi.

      Nếu phải biết thân thể của Thập Thất Hoàng tử yếu đuối, mặc kệ là tôn thất hay triều thần đều duy trì, bọn họ đều cho rằng lão Hoàng đế muốn lập làm Thái tử.

      Lão Hoàng đế quả nhiên lại chỉnh bọn họ, thân thể vừa mới tốt lại, bắt đầu gây chuyện.

      Xét thấy đức hạnh trước đây của lão Hoàng đế, trong lòng các vị Hoàng tử dù phục cũng dám gì, chỉ có nghẹn đó, chờ đợi hôn lễ.

      Hôn lễ lần này, Trì An xuất giá từ tháp chiêm tinh.

      Sau khi nghe tin nữ nhi cùng Thập Thất Hoàng tử thành hôn, phu thê Trì Tĩnh liền mang theo nhi tử tiến kinh để tham dự hôn lễ của khuê nữ, tuy bọn họ sớm có chuẩn bị, nhưng khi nhìn thấy khuê nữ phải gả cho vị Hoàng tử bị đồn là ma giáng thế, trái tim cũng trở nên nặng trĩu, nên lời.

      Vì Trì An trực tiếp xuất giá từ tháp chiêm tinh, cho nên trừ bỏ thân nhân, những người khác cũng được phép tiến vào tháp chiêm tinh bước, ngay cả Mao Nhân từng là đệ tử ký danh cũng được. Cho nên sau khi nhóm người Mao Nhân vào kinh, cũng thể gặp Trì An, chỉ phải nhờ người đưa hạ lễ cho nàng.

      Mãi cho đến ngày thành thân, đội ngũ đón dâu từ tháp chiêm tinh ra, bọn họ đứng xa xa bên đường, cùng những bá tánh thích xem náo nhiệt nhìn đội ngũ đón dâu qua.

      Kiệu hoa vòng hoàng thành, sau đó mới tiến vào hoàng cung.

      Lão Hoàng đế tự mình chủ trì hôn lễ cho nhi tử, thoạt nhìn ông vô cùng cao hứng, toàn bộ quá trình hôn lễ đều cười ha hả, cho đến khi tân nhân được đưa vào tân phòng, lão Hoàng đế mới lôi kéo Lan quý phi, uống đến say mèn.

      Người tới tham gia tiệc cưới đều là tôn thất và các vị đại thần tam phẩm trở lên, nhìn thấy bộ dáng say khướt của lão Hoàng đế, lôi kéo Lan quý phi lải nhải chuyện của nhi tử, mãi cho đến khi đến nhi tử cuối cùng cũng thành thân, màng hình tượng gì nữa mà khóc lên, lại lần nữa xác định sủng ái của lão Hoàng đế đối với Thập Thất Hoàng tử.

      So với tâm tư khác nhau của đại thần và tôn thất, sắc mặt những vị Hoàng tử tham gia tiệc cưới lúc này xanh vẫn là xanh.

      Lúc này trong lòng các vị Hoàng tử đều vô cùng hụt hẫng, cảm thấy so với Thập Thất đệ, trong lòng lão Hoàng đế bọn họ quả là nhặt từ đống rác ra.

      Hơn nữa, làm cho bọn họ bất an và phẫn nộ chính là, hôn lễ của Thập Thất Hoàng tử tổ chức ở trong cung. Hôn lễ có thể tổ chức trong cung giống như vậy, ngoại trừ của Hoàng đế, cũng chỉ có của Đông Cung Thái tử, ý nghĩa phi phàm.

      Cho dù tình huống Thập Thất Hoàng tử đặc thù, nhưng nếu muốn cưới Hoàng tử phi, ấn tổ chế, phải ra cung lập phủ, ở ngoài cung thành thân. Nhưng lão Hoàng đến như là nhìn thấy phản đối và khuyên can của đại thần, vẫn như cũ làm theo ý mình, hề có ý cho Thập Thất Hoàng tử ra cung lập phủ.

      Tân phòng cũng ở Cảnh Dương cung, mà là ở Thừa Càn cung bên cạnh Cảnh Dương cung.

      Trì An được đưa vào tân phòng, khi ngồi giường có lót chăn đệm màu đỏ rực thêu uyên ương, rốt cuộc nhịn được mà thở phào nhõm.

      Hôn lễ này quá mức long trọng, hình thức rườm rà, nhiều quy củ, ngược lại làm nàng mệt vô cùng, những quy củ nghi thức cần chú ý, mà ngay cả áo cưới và mũ phượng người nàng, cũng nặng đến khó chịu.

      Thập Thất Hoàng tử giúp nàng gỡ mũ phượng xuống, mỉm cười nhìn nàng, tay nhàng xoa cổ cho nàng, ôn nhu hỏi: „Rất khó chịu sao?“

      Trì An ừ tiếng, oán giận : „Mũ phượng này có quá nhiều linh khí, rất nặng.“

      Thập Thất Hoàng tử cười, nhìn thoáng qua mũ phượng kia, mặt lộ ra ý vị ràng.

      Cung nhân hầu hạ hai người rửa mặt, sau đó thu thập đồ vật lui ra, đem gian để lại cho đôi tân nhân.

      Vì là hôn lễ hoàng thất, cho nên có nháo động phòng, sau khi cung nhân rời , chung quanh liền trở nên an tĩnh, chỉ có hai chữ song hỉ dán cửa và cặp nến đỏ to bằng cánh tay trẻ con lẳng lặng cháy.

      Trì An vô cùng bình tĩnh lên giường ngủ.

      Đây là hôn lễ lần thứ ba của nàng và , so với lần đầu tiên ở thế, vô cùng khẩn trương, chờ mong còn biết làm sao, tại nàng vô cùng bình tĩnh, đều là lão thành, bình tĩnh.

      Thập Thất Hoàng tử cũng lên giường, ôm nàng vào trong ngực, cúi đầu hôn nàng, tay muốn che lấy đôi mắt nàng.

      Trì An nhanh tay lẹ mắt mà bắt lấy tay , cười hì hì : „Tư Ngang, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta.“

      „À.“ hàm hồ đáp.

      „Ta muốn ở trong mộng.“ Vẻ mặt Trì An vô tội.

      Thập Thất Hoàng tử an tĩnh nhìn chăm chú nàng, trong đôi mắt màu tím kia lóe lên ngọn lửa nguy hiểm, phảng phất là lẳng lặng mà nhìn nàng tìm đường chết như thế nào. Mà Trì An cũng phụ lòng , xoay người ngồi bụng , đôi tay chống ngực , cười hì hì nhìn .

      Thập Thất Hoàng tử lẳng lặng nằm đó, nhìn nàng cúi người, hôn môi .

      Chỉ chốc lát sau, trong màn trướng truyền đến tiếng thở dốc thô nặng, thanh đè nén từ khe hở thoát ra.

      Chờ đến khi thanh trở lại bình ổn, Trì An cẩn thận mà ôm , sờ sờ gương mặt phiếm hồng của , hôn lên đôi môi có chút huyết sắc của , tiếp tục tìm đường chết, “Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, ta hy vọng diễn ra trong mộng, chàng hiểu chưa?”

      Thập Thất Hoàng tử khàn khàn ừ tiếng, tiếp tục dùng đôi mắt tím nhìn nàng.

      Trì An khỏi có chút chột dạ, ho khan tiếng, tiếp tục : “Chàng đừng nhìn ta như vậy, nếu chàng có bản lĩnh, ta liền cùng chàng lăn lộn, chàng muốn làm gì cũng được, ta đều đáp ứng.”

      ?” Thập Thất Hoàng tử hỏi, thanh hơi trầm thấp.

      Người nào đó ỷ vào thân thể Thập Thất hoàng tư suy yếu, lòng có mà lực đủ, nên tiếp tục tìm chết, dứt khoát gật đầu, bộ dáng sợ cùng lăn lộn, trước kia đều là ở trong mộng, sau khi tỉnh lại, hoàn toàn chút di chứng nào, cho nên sợ.

      Vì thế mà Trì nương vui sướng mà vào giấc ngủ, cần lo lắng đêm nay bị lăn lộn trong mộng.

      Lúc nửa đêm, Trì An bị tiếng sấm bừng tỉnh.

      Khi nàng tỉnh lại, phát thời tiết thay đổi.

      Ánh nến ở cửa sổ lập lòa, phản ánh lên cửa sổ, ngoài phòng khí tận trời, ma mị hoành hành, chân trời thường có sấm sét ầm ầm, mưa to trong đêm đen.

      Trì An đột nhiên nhảy người lên, theo bản năng mà tìm kiếm nam nhân kia, phát người nam nhân luôn ở giường ôm nàng sưởi ấm mới chịu vào giấc ngủ lại thấy đâu, trong phòng cũng có hơi thở của .

      Trong lòng nàng có dự cảm tốt.

      Lập tức Trì An trực tiếp xuống giường, cầm hỉ phục nằm hòm xiểng bên cạnh mặc vào, mang giày thêu uyên ương, tóc tai rối loạn, cứ như vậy mà lao .

      Mở cửa ra, trận gió kịch liệt của ma ập vào trước mắt, bầu trời sấm sét ầm ầm, từng đợt sấm khủng bố giáng xuống, bao phủ của hoàng cung.

      Dị tượng kỳ lạ này khiến cho toàn bộ người trong kinh thành bừng tỉnh, ánh mắt kinh sợ nhìn về phía trung của hoàng cung.

      Nhưng Trì An ràng cảm giác được, dị tượng kia là hướng về phía Cảnh Dương cung.

      Trời giáng dị tượng, ma giáng thế!
      SiAm, AliceNguyen, Đại Đại13 others thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Phần truyện này sắp kết thúc. Ko biết ng ra trước là ai.

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Nàng ơi, pic hỏng gần hết rồi :-((( mong nàng có thể sửa lại

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Chương 93: Vì Người Nhập Ma.
      Editor: La Thùy Dương
      nương …”

      Trì An quay đầu nhìn liền thấy Lưu đứng ở hành lang cách ngoài cửa xa. Nàng ta đứng trong cuồng phong, khí tà nổi cuồn cuộn trong cung điện, cả gương mặt nàng bị che lấp bởi bóng đêm làm cách nào nhìn tầm nhìn.

      “Thập Thất Hoàng tử đâu?” Trì An hỏi nàng.

      Lưu trả lời.

      Trì An thấy vậy, lập tức nhấc chân tiến về phía Cảnh Dương cung.

      Lưu khẩn trương giương tay ngăn nàng lại, : “ nương đừng , ngài nên đợi ở trong này, điện hạ bình an trở về ngay…”

      Trì An mạnh mẽ quay đầu lại nhìn nàng ta, đúng lúc này đầu tia chớp rạch ngang bầu trời cùng tiếng sấm rền vang, khiến cho Lưu vô tình nhìn được ánh mắt Trì An Đôi mắt đen tuyền của Trì An rực sáng đến đáng sợ, cứ như vậy mà nhìn chòng chọc vào nàng ta, cho đến khi nàng ta tự chủ được nới tay.

      “Lưu , ta trưởng thành rồi.” Trì An thâm sâu liếc nhìn nàng ta cái, lập tức xoay người chạy vào trong bóng đêm/

      từng, nàng vì muốn tiến vào trong mật thất kia để bồi , nhưng bởi vì khi ấy tuổi còn , cuối cùng lại bị người khác cường ngạnh bắt rời .

      Nay nàng trưởng thành, thành công tu luyện, nàng hẳn phải theo mới đúng. Bất kể kết quả có sa đọa thành ma hay thể dung chứa được nơi nhân thế, nàng cũng ở bên , tuyệt rời xa.

      Chẳng phải vì bởi cường ép của hay bởi quen bị thuần dưỡng, mà chính là nàng cam tâm tình nguyện làm như vậy.

      Hứng lấy trận cuồng phong kịch liệt kia, Trì An lao người chạy như điên trong cung, váy đỏ rực lửa bay phần phật trong gió.


      Suốt cả dọc đường thấy người nào, dưới sấm trời rền vang, hiển nhiên mọi người trốn còn kịp, bọn cung đều bị dọa đến suýt chút vỡ mật, người nào người nấy sớm ba chân bốn cẳng bỏ chạy hết rồi.

      Nàng điên cuồng chạy thẳng mạch, đến khi đứng trước ngoài cửa Cảnh Dương cung bước chân mới tự chủ được dừng lại.

      Trước hành lang ngoài Cảnh Dương cung có vài bóng người lặng lẽ đứng đó. tia chớp bầu trời đột nhiên lóe lên, ràng làm người khác nhận ra những người nọ chính là Lan quý phi và lão hoàng đế.

      Đối với tượng dị thường bất chợt giáng xuống lúc này, nét mặt của đám cung nhân ai nấy đều vô cùng hoang mang lẫn sợ hãi. Gương mặt lão Hoàng đế có vẻ trầm tĩnh hơn, đôi mắt ngầu đục nhìn chòng chọc vào bức tường của Cảnh Dương cung, trong mắt chất chứa loại cảm xúc thâm trầm khó hiểu.

      Thần sắc Lan quý phi đờ đẫn, cúi đầu biết nghĩ gì.

      Khi nhìn thấy Trì An mang theo xiêm y đỏ rực xuất , hai người đều lộ vẻ giật mình.

      Thái độ Trì An bình tĩnh, giống như nhìn thấy hai người họ mà trực tiếp xuyên qua hành lang, tiến vào Cảnh Dương cung.

      Lão Hoàng đế nhìn bóng nàng mất hút ở cửa cung, nhịn được than tiếng, lẳng lặng ngước khí đầu Cảnh Dương cung. Dù là ở nơi nào, phàm là mắt thường đều thể thấy được khí tà mị quẩn quanh, ma chủng loại, vạn quỷ khóc rống. Tất cả những tượng này đều xuất khi ma kéo đến.

      Lan quý phi cắn môi, lúc Trì An bước vào Cảnh Dương cung rốt cuộc ngẩng đầu, hàng thanh lệ lã chã rơi xuống.

      Con trai của nàng chịu khổ ở bên trong, sắp bị ma cắn nuốt trở thành vật chứa của ma rồi, mà nàng cái gì cũng làm được.

      Trì An chần chừ bước vào trong Cảnh Dương cung, đến khi vừa bước vào cửa liền phát trước mắt dựng lên bức tường ngăn cách, biến thành hai thế giới khác biệt. Cảnh Dương cung yên tĩnh xưa kia trở thành cứ địa cho ma hoành hành, từng trận gió rền quỷ dữ rít gào, ma khí lộng hành. Nơi tòa cung điện này ràng biến thành thế giới tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

      Những ma vật vờ trung đồng thời đưa mắt nhìn xuống Cảnh Dương cung, chút kiêng kỵ bay lượn quanh lòng cung điện, phấn khích hưởng thụ tà khí mà ma chi chủ mang đến.

      nhân loại bé đặt chân vào thế giới này cũng giống như đột ngột lọt vào sào huyệt của ma, tiến được, lùi xong.

      Những ma lượn lờ kia phát tồn tại của nhân loại dám cả gan dám bước vào nơi này, liền lập tức tấn công lao về phía nàng. Những ma quỷ dị kia mãnh liệt nhìn chòng chọc nàng bằng ánh mắt tham lam như thèm khát thứ thức ăn tươi sống của nhân loại, hơn nữa lại còn là da thịt của thiên sư nhân loại có linh lực tinh thuần nhất.

      Thiên sư có tu vi càng cao linh lực càng dồi dào, lại càng thêm được ma quỷ quái ưu ái.

      ma thôn tính thiên sư có thể khiến thực lực bản thân tăng lên. Chính vì vậy thiên sư luôn là con mồi săn bắt ngon miệng của ma.

      “Cút ngay!” Trì An thét to tiếng, tay phất cái, kiếm gỗ đỏ rực xuất trong tay, chút do dự chĩa mũi đao phóng thẳng về phía bọn chúng.

      Bọn ma bị bức lui, e ngại uy lực của kiếm gỗ nên bọn chúng đành phải cam lòng mà lượn lờ mấy vòng quanh người nàng, lần nữa đợi chờ thời cơ.

      Sau khi Trì An bức lui đám quỷ trước mắt cũng ra tay tiếp nữa, mà là lập tức về phía nơi sấm sét đánh xuống.

      Từ phía xa nhìn thấy cung điện bị ma khí đen kịt bao phủ dày đặc chung quanh. Ma khí kia nồng nặc, biến mọi thứ chung quanh đều bị bao phủ trong bóng tối, làm cách nào thăm dò được gì ở bên trong.

      So với toàn bộ ánh sáng ở thế gian, nơi hắc ám đầy thối nát như nơi này dường như biến mọi hy vọng trở thành tuyệt vọng.

      Phía trước cung điện, vị tiên phong đạo cốt đứng sừng sững nơi đó, đạo bào màu lam người bay phất phới giữa cuồng phong thịnh nộ. bị ảnh hưởng bởi ma khí và ma tà mị chung quanh, bọn tà vật lượn lờ trung cam lòng núp chung quanh, mấy lần muốn công kích nhưng lại dám vọng động.

      Cuồng phong thổi tung mái tóc đen mực cùng vạt áo màu lam của người nọ. tà khí dị thường từ tứ phương tám hướng ngừng bao quanh cuồn cuộn, thế nhưng lại chẳng may may run sợ, vẫn sừng sững tại chỗ tựa như cây tùng ngàn năm.

      Bước chân Trì An tự chủ được thả chậm lại.

      Nam nhân đưa lưng về phía nàng bỗng nhiên xoay người, thấy nàng xuất cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, vẫn bình tĩnh nhìn nàng.

      Quốc sư dùng thanh lãnh đạm : “Trì thị nữ, ngươi nên đến đây.”

      Trì An cười lạnh tiếng, hỏi ngược lại: “Rốt cuộc chàng làm gì sai chứ, vì sao tổ tiên Tư thị lại ước định với các ma núi Thái Thường, ép phải gánh vác hết mọi trách nhiệm như vậy?”

      Quốc sư than tiếng, “Ngài nhất định phải trải qua chuyện này, bởi vì ngài là người được ma núi Thái Thường chỉ định! Vì giang sơn thiên hạ, nhân gian thái bình, đây là chuyện mà Thập Thất Hoàng tử nên làm!”

      Nghe đến đây, Trì An trong lòng càng thêm bực bội, vừa muốn chửi ầm lên nhưng lại cảm thấy có ý nghĩa.

      Nàng thở sâu, tiếp tục : “Sinh thần của chàng còn chưa đến, vẫn còn tháng.”

      Quốc sư ngóng nhìn nàng, dưới tiếng ầm vàng dội, giọng : “Vốn dĩ là đến ngày sinh thần của ngài, ma mới có thể chiếm đoạt thân thể của Thập Thất Hoàng tử và buông xuống nhân gian, nhưng mà… trước đó ngài phát động phong ấn mà ma khắc lên người mình, chủ động nghênh đón tấn công của ma.”

      Trì An lắp bắp kinh hãi, “Lý nào lại vậy?”

      Quốc sư đáp, chỉ dùng ánh mắt thâm trầm nhìn nàng.

      Trì An bỗng nhiên hiểu ra, nguyên nhân do đâu lại mạo hiểm như vậy rồi!?

      Nếu thể thay đổi vận mệnh chi bằng chủ động nghênh đón vận mệnh. Lấy tâm tư kiêu ngạo của nam nhân này mà , tuyệt cho phép cơ thể của mình bị ma chiếm đoạt, càng cho phép ý thức của chính mình bị loài tà này cắn nuốt. Khi mà ma được tồn tại trong cơ thể của , cũng là lúc ma này gây bất lợi cho nàng.

      Xưa nay kiêu ngạo tự phụ, làm sao có thể tình nguyện để ma chiếm cứ cơ thể của được chứ?

      Cũng có khả năng là bởi tồn tại của nàng, nên tuyệt đối cho phép bản thân bỏ mạng trong khi nàng vẫn còn sống khỏe mạnh. khi ma khống chế toàn bộ cơ thể , thứ đó nhất định làm ra chuyện bất lợi với nàng.

      Bất kể là loại nào, nam nhân này cũng đều cho phép.

      Trì An thở sâu, tay cầm chuôi kiếm gỗ đào, tức khắc vọt nhanh vào bóng tối u ở đàng kia.

      Quốc sư đưa tay ngăn nàng lại, “Người thể vào đó được.”

      Trì An duỗi kiếm về phía trước, sắc mặt tốt, “Tránh ra, bằng đừng trách ta khách khí!” Cho dù có là quốc sư đệ nhất của Huyền Môn chăng nữa, nếu dám ngăn cản nàng, nàng tuyệt khách khí đối địch với ông ta.

      “Dựa vào tu vi tại của người, vào đó khác gì tìm chết! Còn chưa kể, dù cho người có thể bước vào cũng thể giúp được gì cho Thập Thất Hoàng tử, ngược lại còn hại ngài ấy bị phân tâm. Người vẫn nên chờ ở nơi này hơn.” Thanh Quốc sư đanh thép vô cùng, thẳng thắng đến tàn nhẫn.

      Trì An im lặng.

      Nhưng nàng vẫn quyết định tiếp tục bước qua, tiến về phía ma khí bao phủ dày đặc trong cung điện, ráng chịu đựng đau đớn do ma khí ăn mòn, loạng choạng mò mẫm đường trong bóng đêm.

      Cơ thể của thiên sư sạch tinh khiết hơn so với người bình thường nên càng thêm hấp dẫn đám ma. Thiên sư tu vi càng cao, chịu đựng khi bị tà niệm ăn mòn càng thêm yếu ớt, khiến tâm can đau đớn thống khổ tựa như bị khoét đến tận xương vậy.

      Trì An đau đến toàn thân phát run, nhưng hề ngừng bước.

      thể nhìn thấy được thứ bên trong đám ma khí dày đặc, nàng cắn nát ngón tay, giương lên hư vẽ ra lá bùa.

      Sau khi huyết phù hình thành, bức tường ma khí kiên cố rốt cuộc liền bị phá vỡ, ma khí vờn quanh dần dần di tản, có thể nhìn thấy được ở nơi trung tâm, nam nhân an tĩnh ngồi trong bể máu.

      an tĩnh ngồi vật lộn trong Huyết Trì, người còn vận bộ hỉ phục cẩm bào màu đỏ, tóc đen như mực rối tung xõa bên dưới. Bể máu tươi ngập đầy bụng , hôn liếm từng tấc da thịt cơ thể . Mỗi khi lượng máu trong bể tăng thêm tầng, hơi thở của con người cơ thể càng thêm biến đổi, biến trở thành loài nửa ma nửa quái vật.

      Thoạt nhìn trông có vẻ như bình tĩnh ngủ trong huyết trì, thần sắc khỏe mạnh, nhưng sau lưng lại xuất chiếc bóng hắc ám vô cùng lớn vô cùng dữ tợn. Dựa theo vật chứa từ cơ thể , có lẽ Tư Ngang và thứ tà đó tranh nhau cướp lại quyền khống chế trong cơ thể.

      Trì An tay cầm kiếm gỗ đào, cứ như vậy đứng trước huyết trì, dám vọng động quấy rầy mà chỉ lẳng lặng chỗ nhìn .

      Ma khí chung quanh cuồn cuộn, ác ý vờn quanh người nàng cứ như muốn lăm le nuốt chửng con mồi trước mặt.

      Đột nhiên, nam nhân trong ao máu bỗng nhiên mở to mắt, trong đôi mắt tím tà đỏ như máu chợt nhìn thẳng về phía nàng.

      Ma khí lượn lờ quanh Trì An tựa như bị kinh sợ, lập tức tiêu tán, chớp mắt chỉ trong vòng vài bước còn tia ma khí nào nữa.

      Cặp mắt đỏ rực như máu nhìn nàng lúc lâu, lại tiếp tục nhắm mắt, mực nước máu xung quanh lại tiếp tục quay cuồng, dần dần chôn vùi cả người của .

      Trì An im lặng nhìn màn này, hai mắt nhìn chòng chọc về phía trước, duy chỉ có cây kiếm gỗ đào trong tay bấu chặt đến mức các khớp xương đều trắng bệch.

      Lúc này mọi thứ còn ý nghĩa gì nữa, ngay lúc thân ảnh nam nhân của nàng mất hẳn trong bể máu dưới chân Trì An chợt lảo đảo, khống chế được lùi về sau bước, tường chắn tâm tư rốt cuộc cũng bị lung lay sụp đổ.

      Tâm tư bị chọc thủng dẫn đến tạo cơ hội cho loài ma lăm le giương mắt xung quanh, kịch liệt lao thẳng tấn công về phía nàng.

      Trì An thẫn thờ đứng ở đằng kia, tùy ý mặc bọn chúng vồ đến, tâm giống như tro tàn.

      “Cút!”

      tiếng gầm rống tựa như thiên lôi vút ra, bọn ma vồ đến nàng dường như gặp phải thứ gì đó đáng sợ, rít tiếng tháo chạy hết, tiếp đó bàn tay thon dài như ngọc xé rách màn đêm hắc ám, khiến ma khí kết tụ chung quanh tức khắc liền tiêu tán như mây khói.

      Đám ma bị triệu hồi kéo đến Cảnh Dương cung đột nhiên hoảng sợ nằm đất, lạnh run lẩy bẩy.

      đôi tay uy lực mạnh mẽ kéo cơ thể mềm nhuyễn của nàng vào lồng ngực, vòng ôm này vừa có chút xa lạ, lại có phần quen thuộc vô cùng.

      trống rỗng nơi đáy mắt Trì An bắt đầu gợn lên vài đợt sóng lăn tăn rực rỡ.

      chôn mặt vào trong cổ nàng, dùng thanh ôn nhu quen thuộc bên tai nàng: “An An, ta trở về.”

      Nghe vậy, Trì An rốt cuộc nhịn giang hai tay ra đáp lại, ôm chặt, chôn cả gương mặt trong ngực đối phương cũng như che vệt nước ướt át trong mắt mình.

      ***
      trận mưa lớn tới đúng hạn, toàn phàm vi trong khắp thành đều bị mưa gột rửa, đem toàn bộ tà nảy sinh kia thanh trừ sạch .

      Lão hoàng đế đứng nhìn trời mưa đổ xuống đầu Cảnh Dương cung, gương mặt già nụ nhịn được lộ ra nụ cười thỏa mãn, nắm chặt tay Lan quý phi, mỉm cười chậm rãi ngã xuống.

      Đám cung nhân luống cuống tay chân đỡ lấy ông ta, hoảng hồn đưa ông ta về Dưỡng Tâm điện.

      Đám cung nhân nhanh chóng phát ra, lão Hoàng đế tuy rằng hôn mê, thế nhưng thần sắc mặt vẫn thỏa mãn sung sướng vô cùng.

      Sau khi trời sáng, cơn mưa dầm dề rốt cuộc mới chịu dừng lại, vạn vật xung quanh đều bị những hạt mưa tí tách gột rửa.

      Hoàng cung lại khôi phục tĩnh lặng như trước, đám cung nhân vẫn giữ đúng quy củ trong cương vị của mình, vẫn làm việc tựa như mọi ngày. Cơn mưa xuân đến đột ngột dường như cũng ảnh hưởng gì đối với bọn họ.

      Mọi thứ trong Cảnh Dương cung, vẫn yên tĩnh như cũ.

      Bên trong màn trướng dày nặng, tiếng thở dốc của đôi nam nữ như như , mưa lạnh từ ngoài song cửa men theo khe hở lùa vào, khẽ thổi bay góc màn trướng, lộ ra cảnh tượng nam nữ dây dưa bên trong.

      “An An, ta nhớ nàng , nếu ta có bản lĩnh có thể nằm yên mặc cho ta … hẳn là bây giờ đến lúc phải tính sổ rồi nhỉ?” Nam nhân giam cầm ôm hôn nàng trong ngực, khẽ cười .

      Trì An lật người úp mặt vào trong gối, làm chim đà điểu nghe thấy.

      nằm xuống. Cơ thể lẫn ngón tay dịu dàng vuốt ve từng tấc lưng nàng, cởi bỏ thắt nút bên yếm nàng ra, mút lên xương bướm duyên dáng xinh đẹp của người bên dưới, nhắc nhở nàng, “Đêm thành thân hôm đó, chuyện mà nàng , quên mất chứ?”

      “… quên.” Thanh mập mờ từ bên gối truyền đến, mang theo chút giận dữ xen lẫn xấu hổ, “Nhưng ai mà đoán được chàng làm ra chuyện như vậy!”

      “Chuyện gì nào?” vẫn tiếp tục hôn từng tấc lên cơ thể nàng, nhanh chậm, xúc cảm lành lạnh bên môi khẽ in dấu vết lên da thịt nàng, cảnh tượng tiếp theo thực khiến người khác phải mặt đỏ tim đập.

      Trì An nhịn hồi, rốt cuộc nhịn nổi phải bùng nổ. tay đẩy ngã xuống giường, xoay người ngồi lên người , hai mắt nhìn chằm chặp nam nhân dưới ánh nắng buổi sáng.

      Mái tóc đen như mực xõa tung bên tấm chăn đỏ sậm, dung mạo tuấn mỹ bức người, nơi đuôi mắt lộ ra sắc đỏ mị hoặc, đại biểu cho thân phận ma quỷ của . Từ cần cổ cho đến bờ quai xanh xinh đẹp, dường như còn có thể thấy được cơ bắp rắn chắc trong ngực kia, tựa như chỉ trong nháy mắt là bộc phát ra năng lượng đáng sợ đó.

      Vốn dĩ là cơ thể suy nhược, ấy vậy mà cứ như uống thuốc sinh trưởng. Chỉ trong đêm dưỡng thân trong ao máu, thanh niên với cơ thể yếu ớt bệnh tật kia chớp mắt hóa thành vị nam tử sinh lực dồi dào như thế này.

      Thế mà cơ thể thuần thục kia rốt cuộc lại tỏa ra loại khí tức hắc ám khiến tim người phải hồi hộp sợ hãi.

      Đây là lúc ma nuốt chửng nhưng bị Tư Ngang khắc chế được, kết quả người còn vương lại khí tức của ma mà ra.

      tại còn là người nữa, mà hóa thành Ma rồi.

      trở thành tân ma núi Thái Thường, lấy thân xác loài người biến thành Ma, gia nhập cùng vạn ma khắp thế gian, khiến quỷ thần cũng phải trốn chạy vì khiếp vía.

      Trì An nhìn Tư Ngang, đột nhiên dựa vào lòng , đôi tay gắt gao ôm chặt.

      trầm mặc của nàng làm nhịn được cười rộ lên, ôn nhu hỏi, “Nàng thích ta giống như bây giờ sao? Cũng đúng, xưa nay thiên sư và ma đều thề đội trời chung, nàng thích cũng đúng …”

      phải!” Trì An cắt ngang để tiếp, người này bị hắc hóa đến biết trở thành bộ dáng gì rồi. Nàng tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh : “Mặc kệ chàng trở thành dạng gì, ta đều chấp nhận.”

      Có thể bởi vì nàng sớm chuẩn bị tâm lý từ trước, lấy lòng kiêu ngạo của nam nhân này mà , tuyệt đối cho phép ma kia chiếm đoạt thân xác của mình mà ngược lại tận dụng khí tức mà ma từng ở lại trong cơ thể, quay ngược cắn lại nó, khiến bản thân mình sa đọa thành Ma.

      biến thành Ma loại rồi.

      Bọn ma núi Thái Thường muốn lợi dụng ước định với tổ tiên Tư thị, muốn tìm kiếm cơ thể con người có thể nuôi sống nó, cho nó buông xuống nhân gian lần nữa. Nhưng thứ tà vật đó lại thể ngờ thế gian này lại tồn tại loài người có thể dựa vào sức mạnh của ý chí, quay ngược cắn lại chính nó, tình nguyện để bản thân sa đọa thành ma, và cuối cùng đem bản thân trở thành kẻ kế thừa tân ma chi chủ của núi Thái Thường.

      Nghe nàng vậy, mặt của trong nháy mắt liền trở nên ôn hòa, thậm chí ma khí còn chưa thu lại người liền trở nên dịu dàng trở lại.

      xưa nay cường thế, điên cuồng ngang tàng từ trong cốt cách khiến người người sợ hãi thành quen. Dù cho thân xác suy nhược cũng chẳng thể lấn át được khí thế cường đại của . Lòng kiêu ngạo của cho phép chính mình bị bại bởi thứ gọi là ma, càng quyết để mình bại dưới tay của vận mệnh.

      muốn được sống thọ như người bình thường, cùng nàng sống đến bạch đầu giai lão.

      Trì An là chấp niệm duy nhất thể buông tha.

      Tất cả, đều vì nàng. Vì nàng nhập ma.
      SiAm, AliceNguyen, daovan21013 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :