1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Chương 74: Triệu hồi ác ma
      Trì Tâm từng tưởng tượng ra hình dáng của địa ngục, tuy nhiên cho dù từng được Samael miêu tả qua hình dạng của nó, vẫn cách nào hình dung được nguy hiểm và tối tăm của địa ngục.

      lãnh địa hoang vu đến tưởng, thậm chí nguy hiểm đến mức tiểu động vật nhu nhược ven đường cũng có thể làm chết người. Vốn dĩ là nơi hề có luật pháp càng có cái gọi là công bằng, chỉ có cá lớn nuốt cá bé nguyên thủy nhất, chỉ có kẻ mạnh mới toàn quyền nắm giữ quyền sinh sát trong tay, chi phối và quyết định những sinh linh dưới địa ngục được chết hay được sống.

      Mang tâm lý sinh tồn dưới hoàn cảnh như vậy, thực chất càng biến khát vọng theo đuổi lực lượng của bọn ác ma xấu xa đó càng thêm lớn, tâm tính cũng càng thêm vặn vẹo. Đây chính là cuộc sống của sinh linh dưới địa ngục, kẻ nào có thể thoát khỏi vận mệnh.

      Địa ngục hề có ban ngày, chỉ có bóng đêm tối tăm ngừng nối tiếp, dù chỉ cần nán lại trong lãnh địa hắc ám chừng tháng, loài người nhất định rơi vào điên cuồng lối thoát.

      Rốt cuộc Trì Tâm cũng hiểu lý do tại sao khi đó sau khi các thiên sứ đại chiến làm phản bị đày xuống địa ngục và trở thành biểu tượng của ‘thiên thần sa ngã’, bọn họ vẫn chịu từ bỏ, vẫn nung náu chờ đợi ngày phán xét đến, để lật lại vận mệnh của toàn thế gian thêm lần nữa.

      mảnh đất dồi xinh đẹp dồi dào như Thiên giới, cho dù là ác ma xấu xí nhất cũng nén được thèm khát muốn được sinh tồn, chứ phải muôn đời ở nơi hoang vu tối tăm dưới địa ngục.

      Sau khi Trì Tâm chết, linh hồn của được Satan đem về địa ngục.

      ngụ bên trong tòa thành của Samael được tháng, mà cần phải giống như những linh hồn khác luôn bị lưu đày ở bên ngoài chịu khổ.

      Nhưng vẫn vui nổi.

      Khi Trì Tâm còn biết mình giống như những người khác, từ thể chất tốt, thế nhưng lại có thể nhìn thấy những ác ma trú ngụ dưới nhân gian. Bọn chúng tùy thời mà lộ ra bộ dáng hung ác mà dọa dẫm , thậm chí còn làm cho hỏng mất.

      Mỗi lần gặp phải ác ma, cơ thể càng thêm suy yếu, tính tình cũng vì thế mà càng thêm hỏng bét, tựa như đứa trẻ hư hỏng làm người người chán ghét.

      Cho nên, thực chất rất hâm mộ Trì An, càng ghen tị Trì An.

      Hâm mộ Trì An nhìn thấy ác ma và có được thân thể khỏe mạnh, tài hoa ưu tú người người đều thích. Hâm mộ Trì An bao nhiêu, lại ghen tị Trì An hơn gấp bội, ràng là chị em song sinh có bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng tại sao lại cùng chung vận mệnh. Tại sao phải nhìn thấy những loài ác ma đó, tại sao phải vì bọn ác ma đó mà làm cho cơ thể ngày yếu , và cách nào có thể sống bình thường như những người khác.

      Về sau khi lớn thêm chút, lại bất cẩn chạy đến tầng hầm bí mật nằm ở phía sau Trì gia, và tìm được quyển sách cổ xưa được cất giữ trong căn phòng đó – Triệu Hoán Thư

      Khi nhặt được quyển sách đó, khống chế được đem nó ra ngoài tầng hầm, thậm chí còn giấu nó trong phòng của chính mình, cho bất kỳ kẻ nào chạm vào nó.

      Hệt như có giọng thường xuyên văng vẳng trong đầu , dụ hoặc mở quyển sách đó ra, để triệu hồi ác ma.

      Ác ma hại thê thảm như vậy, tại sao còn phải triệu hồi ác ma chứ? muốn!

      Trì Tâm hệt như người chất chứa nhiều bí mật, dè dặt đề phòng để ai được biết, càng muốn Trì An biết. đem quyển Triệu Hoán Thư này cất giấu cẩn thận, vẫn liên tục che giấu cho đến khi đem lòng thầm mến người. Khi đó nghĩ là học trưởng của trường học, người có khí chất tốt đẹp như vậy đủ làm cho động lòng, tim đập thình thịch vì .

      Bởi vì biết bản thân mình thể sống được bao lâu, nên mới muốn lưu lại chút ký ức tốt đẹp ở sinh mệnh cuối cùng của cuộc đời. Thế nên rốt cuộc, khống chế được dục vọng trong lòng mình, sử dụng quyển Triệu Hoán Thư.

      Triệu hồi ác ma, đạt được ước nguyện.

      Đôi khi nén được ý nghĩ, rằng nếu lúc trước bởi vì thỏa mãn dục vọng của bản thân mà triệu hồi Satan đến nhân gian, liệu có phải cũng phát sinh hàng loạt chuyện rắc rối kia hay ?

      biết, bởi Trì An cách nào trở về được nữa.

      Trì Tâm thừa nhận cả đời mình chưa từng mắc nợ bất kỳ người nào. từng bởi vì cha mẹ làm tròn trách nhiệm mà oán hận bọn họ, nhưng cũng biết bởi bản thân hề giống với những người thường nên hiển nhiên thể nhận được quan tâm đối đãi ngang hàng như Trì An được. Chính vì vậy cần Trì An quan tâm chăm sóc mình, càng cần Trì An phải vì mình mà trả giá.

      Chỉ cần nợ ai, liền có thể tiếp tục như vậy, cho dù cuối cùng bản thân bị ác ma dụ dỗ và rơi vào địa ngục, cũng là do chính lựa chọn.

      Thực ra hai người họ là song sinh, đồng thời cũng là nửa của đối phương, vì thế vẫn luôn hy vọng Trì An có thể mạnh khỏe sống ở nhân gian.

      chết rồi, còn Trì An có thể bình an sống tốt, vậy có thể lên rằng Trì Tâm cũng mấy làm người khác chán ghét.

      Nhưng nghĩ tới, Trì An vậy mà dám đoạt lại linh hồn của từ trong tay Tử Thần, để rồi kết quả lại bị giết chết.

      Từ sau khi sử dụng Triệu Hoán Thư và triệu hồi ác ma, rốt cuộc Trì An cũng hiểu vì cớ gì, lại nhìn thấy được ác ma rồi.

      Bởi vì chính là quân cờ do chúa trời lựa chọn.

      là người trong cuộc hiểu vận mệnh chính mình, thế nhưng ở nơi sâu thẳm bên trong Trì Tâm, dường như có thanh với , bảo rằng phải ngăn cản ngày phán xét đến, được để nhân gian bị hủy diệt.

      Cho nên sau khi triệu hồi được ác ma, liền giao dịch với .

      Nếu sau này phát Tư học trưởng mà mình thầm mến hóa ra là thiên sứ, chừng Trì Tâm thực theo vận mệnh được an bài, từng bước rơi vào bóng tối, cho đến khi linh hồn của mình thực biến mất hoàn toàn ở dương gian.

      Nhưng Trì An lại đột nhiên thay đổi. Thậm chí chị ta còn triệu hồi cả thiên sứ!

      Bởi thiên sứ buông xuống nhân gian nên rất nhiều chuyện ra khỏi quỹ đạo, vận mệnh của cũng vì thế mà thay đổi, ngay cả chuyện Satan vốn dĩ phải kéo sa đọa xuống địa ngục cũng còn giống như trước nữa.

      Vốn dĩ theo như khế ước giữa và Satan, trước khi ngày phán xét đến, theo xuống địa ngục, còn Satan canh giữ cổng địa ngục. Chỉ cần cổng địa ngục mở ra, nhân gian xảy ra chuyện gì.

      Nhưng quá coi thường thực lực của bọn ác ma dưới địa ngục, càng đoán sai phản ứng của Trì An.

      ngờ ma nữ bóng đêm vậy mà lại liên hợp với các Satan còn lại, cố tình tách Samael ra khỏi để triệu hồi Tử Thần đến bắt linh hồn của .

      Về chuyện hai linh hồn chị em Trì gia giống như những linh hồn bình thường của loài người, cũng nghe qua! Trong mắt bọn ác ma, linh hồn của các chỉ mỹ vị mà còn chứa lượng sức mạnh cực lớn, cũng bởi vì vậy, mới có thể sử dụng được quyển sách cổ Triệu Hoán Thư, triệu hồi Satan đến nhân gian, điều mà người khác thể làm được.

      Cho nên, khi những ác ma đó chiếm được linh hồn và nuốt trọn linh hồn của , sức mạnh của bọn chúng càng tăng gấp bội, đối với trận chiến giữa thiên sứ và ác ma cũng chiếm lợi thế khó có thể đo lường được. Thậm chí, nhân gian có thể bởi vì bọn chúng tàn phá mà bị diệt vong.

      khi ác ma có được linh hồn của , vĩnh viễn bỏ mạng.

      Chỉ có điều kế hoạch của ma nữ bóng đêm và các Satan khác, bị Trì An ngăn trở.

      Đáng lẽ Trì An chết. Chỉ bởi vì chị ta phá hỏng kế hoạch của bọn ác ma đồng thời cũng ngăn cản kế hoạch của thần linh, nên chị ta buộc phải bỏ mạng. biết mảnh nhựa thủy tinh từ đâu xuất trực tiếp đâm thẳng vào trái tim Trì An, để rồi cuối cùng ngay cả linh hồn cũng thể để lại.

      Trì An đúng là đồ ngốc!

      Tuy hai người họ là sinh đôi nhưng từ , luôn ngưỡng mộ và ghen tị với Trì An, xưa nay chưa bao giờ xem chị ta là chị . Trì An dễ dàng có được cuộc sống tốt đẹp, dễ dàng có hết thảy những gì ta hâm mộ, thực chất chị ta cần đối tốt với như vậy …

      Chị ta quá ngốc!

      Trì Tâm thở dài hơi, mỗi lần nhớ tới chuyện ở dương gian, lòng vẫn quặn đau thôi.

      Vẫn như mọi lần, ghé người nhìn ra thế giới tối đen như mực qua cánh cửa sổ. Ở địa ngục này, ngoại trừ tòa thành của Satan những địa phương khác đều bao trùm bởi bóng tối dày đặc.

      nhìn đăm đăm lúc lâu, cái gì cũng nhìn thấy nhưng vẫn mực cố chấp rời như vậy. thích thế giới này, nhưng rốt cuộc lại thể vĩnh viễn ở lại thế giới tối tăm dưới địa ngục.

      Nghe được đằng sau có tiếng bước chân, quay đầu lại, chỉ khàn giọng lên tiếng: “Satan, chị ta chết rồi sao?”

      Người sau lưng trả lời, chỉ bước đến bên người , cùng đưa mắt nhìn ra màn đêm tối tăm bên ngoài.

      Mắt Trì Tâm hơi chua xót.

      thừa nhận mình phải người tốt lành gì, nhưng nếu theo Satan xuống địa ngục có thể làm cho cổng địa ngục đóng chặt lại, kỳ nguyện ý! Có thể hẳn là vì cứu rỗi nhân gian, mà hẳn là vì cũng có chút tình cảm với Samael. biết, ngờ chuyện Lucifinil bị đọa thiên lại thực bị ứng nghiệm như lời tiên đoán, vì thế khó tranh được mơ mơ màng màng cùng xuống địa ngục.

      Ngày phán xét thực chất chính là mưu, mưu do chúa trời sắp đặt.

      Năm xưa thiên sứ đại chiến, vốn dĩ Lucifinil dẫn dắt phần ba thiên sứ Thiên giới làm phản, kết quả bị đọa thành thiên sứ sa ngã, địa ngục rồi xuất bảy vị Satan hệt như lời tiên đoán . Có điều Lucifinil cự tuyệt lời tiên đoán, thậm chí ngay cả Thần cũng đánh lừa, thế là địa ngục cũng chỉ có sáu vị Satan, còn Lucifer – chúa tể địa ngục vĩ đại có được năng lực cường đại lại ngụ ở đó.

      Nhưng rốt cục, lời tiên đoán vẫn ứng nghiệm.

      Cổng địa ngục mở ra, nhân gian vẫn phải nghênh đón ngày tận thế, chỉ có Lucifer đọa thiên và trở thành chúa tể dưới địa ngục, lần nữa dùng sức mạnh của mình đóng lại cổng địa ngục. Như vậy nhân gian mới có thể sống sót.

      khi nhân gian bị hủy diệt, dù là địa ngục hay Thiên giới cũng thể trốn thoát.

      Cho nên Lucifinil buộc phải đọa thiên.

      Đây là lời tiên đoán của chúa.

      Satan choàng tay ôm vai , Trì Tâm chỉ hơi nghiêng đầu liền có thể thấy chiếc nhẫn mộc mạc đeo ngón tay . Kiểu dáng của nó giống hệt như chiếc nhẫn thấy tay Lucifinil.

      “Khi ta và Lucifinil cùng chào đời, bọn ta là huynh đệ, từng được chúa trời chúc phúc. Đây là vật chứa đựng sức mạnh mà chúa trời năm xưa ban tặng cho huynh đệ bọn ta.” Satan giải thích, vuốt ve nhẫn tay, tuy rằng ngoài miệng ghét bỏ nhưng trong lòng lại vô cùng trân quý nó.

      Thực chất Samael cũng hẳn là quý chiếc nhẫn này, chỉ đơn giản là hoài niệm về khoảng thời gian còn là Thiên sứ Thần giới cùng với Lucifinil mà thôi.

      Bởi rằng bọn họ là huynh đệ, vì lẽ đó mà cảm nhận của Samael đối với Lucifinil rất khó có thể diễn tả được thành lời. Xưa kia khi thiên sứ làm phản, mặc dù bị Lucifinil làm thiên thần sa ngã dưới địa ngục, nhưng sâu trong thân tâm lại hề oán hận Lucifinil.

      Dù gì Lucifinil cũng chỉ là kẻ bị hại trong lời tiên đoán, khi Lucifinil muốn, dẫu có là chúa trời cũng thể ép buộc được .

      Chỉ tiếc, kết cục vẫn lại sa đọa, bị cướp đoạt tước vị, lấy tên Lucifer tiến vào địa ngục.

      Đến khi Trì Tâm mệt mỏi và Samael ôm lấy vào phòng nghỉ ngơi, đột nhiên lại hỏi, “Lucifer đâu?”

      biết.” Samael trả lời dứt khoát.

      “Cái gì?” Trì Tâm giật mình nhìn , “Chàng biết?”

      Samael ôm ngồi giường, thản nhiên trả lời, “Ngày đó Azezel liên kết với các Satan khác, dụng kế muốn ma nữ bóng đêm mở cổng địa ngục để ngày phán xét diễn ra sớm hơn định, làm Thần nhân cơ hội hại chết chị nàng, khiến Lucifinil phẫn nộ tột cùng, lần nữa đóng cổng địa ngục. Sau khi ngăn nhân gian bị hủy diệt và triệu hồi bọn ác ma trở về, trừng trị những kẻ từng mưu nhúng tay vào trận chiến, đánh nhốt bọn chúng xuống nơi sâu và tối tăm nhất của địa ngục. Sau chuyện lần đó, ta chưa từng gặp lại .”

      Cho nên tại kẻ duy nhất dưới địa ngục phục bởi cuồng nộ của Lucifer cũng chỉ có mình Samael, kẻ từng là huynh đệ chào đời cùng .

      Trì Tâm nghe xong liền muốn cười, nhưng mặt lại biểu lộ lạnh lùng, lạnh như băng : “Bọn chúng bị vậy là đáng lắm!”

      Bởi vì bọn chúng mà người nên chết lại chết, ngay cả linh hồn cũng thể để lại, khiến Lucifer sa đọa xuống địa ngục hệt như lời tiên đoán, còn bị đoạt lại tước vị. Giờ đây tuy rằng có được năng lực cường đại, trở thành chúa tể của địa ngục, nhưng thứ vĩnh viễn nhận lại được cũng chỉ có đau thương.

      Theo như viễn cảnh trong lời tiên đoán, tổng lãnh thiên sứ cấp Seraphim Lucifinil tham gia cuộc chiến bạo loạn của thiên sứ, trở thành Satan dưới địa ngục và làm Chúa tể cai quản dưới địa ngục. Chỉ cần ngày cổng địa ngục vẫn còn đóng, nhân gian viễn viễn thái bình.

      Lucifinil đọa thiên chính là lời tiên đoán của chúa trời, mãi mãi cũng thể trốn tránh.

      Trì Tâm quay đầu nhìn ra khoảng tối đen như mực ở bên ngoài, : “Sau khi linh hồn tử vong, nếu như còn có kiếp sau tốt rồi …”

      Như vậy, có thể đem những gì mình mắc nợ trả lại hết cho Trì An.

      Nếu là vậy, có lẽ Lucifer cũng đau thương như ngày hôm nay. thống khổ của , dù bất kỳ sinh linh bé nào tồn tại ở địa ngục cũng có thể cảm nhận được, bởi vì chính là vương giả, là chúa tể địa ngục Lucifer!

      + P/s 1: Tác giả có lời muốn :

      Suy nghĩ chút, vẫn quyết định viết thêm chương nữa cho câu chuyện này, giải đáp số vấn đề vẫn còn chưa được giải thích, lần ra hết.

      Cho nên, chương này hề có nam nữ chính.

      Bởi thế giới này Trì An hề tiếp nhận được ký ức của thân chủ, cho nên có nhiều chỗ mơ hồ làm độc giả kịp nhận thức, Trì An nên làm gì. Thực ra, nhiệm vụ của Trì An chính là ngăn chặn để linh hồn Trì Tâm bị Tử Thần mang . Nếu nhờ Trì An bước vào thế giới này, linh hồn Trì Tâm có thể bị ác ma nuốt chửng, câu chuyện này cũng thay đổi theo chiều hướng khác.

      Đây là quyển tiểu thuyết xuyên nhanh, tôi lòng chỉ muốn dồn hết khả năng của mình để viết đến nơi đến chốn, để câu chuyện của mình được hoàn thiện. Mặc dù chắc viết xuất sắc, nhưng cũng muốn mọi chuyện được ràng. Cám ơn mọi người kiên nhẫn cùng Vụ bước qua từng thế giới của câu chuyện.

      + P/s 2: Editor :

      Tư Ngang ở thế giới tiếp theo xuất rất sớm, có điều thân thể của nam chính chút đặc thù khác với những thế giới trước.
      Last edited: 14/12/17
      Hoa Bỉ Ngạn, lk ngân, AliceNguyen13 others thích bài này.

    2. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Mèn ơi tác giả quá xuất sắc viết ra mỗi phần truyện đều hấp dẫn, tình tiết sáng tạo. Lâu lắm rồi mới đọc bộ ko bị nhàm chán. Cảm ơn @La Thùy Dương
      La Thùy Dương thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 75: Vì người nhập ma
      Trời vừa hừng sáng, Trì An bị môt phụ nhân trắng mập đánh thức.

      Bà vú trong trang phục phụ nhân xốc lên màn trướng màu xanh lá mạ có thêu hoa cỏ trùng trùng, cẩn thận đem tiểu nương cuộn mình trong tấm chăn màu đỏ rực thêu đan phượng trùng dương bế lên, lấy quần áo được làm ấm mặc vào cho nàng.

      Tiểu nương khoảng chừng năm tuổi, bởi vì được nuôi dưỡng tốt, nên hai má trắng nõn mềm mại, ngũ quan tinh xảo, mặt mày như họa, tóc đen dài mượt, đôi mắt to tròn đen láy linh động, da thịt trắng nõn như trân châu, người nhìn đều phải khen tiếng tốt.

      Tiểu nương lúc này mềm nhũn ngồi giường, xoa xoa đôi mắt vẫn còn mơ màng, bộ dáng muốn tỉnh, vô cùng chọc người thương.

      Bà vú vừa mặc quần áo cho nàng, vừa : „Tiểu thư nên tỉnh táo, đợi chút nữa phu nhân đến đây tìm người.“

      , nghe tiếng bước chân vang lên.

      Tiếp theo thấy nha hoàn vén màn màu xanh lá mạ lên, phụ nhân chừng hai mươi tuổi vào. Ngũ quan nàng tinh xảo, dung mạo tươi đẹp, da trắng môi đỏ, dáng người xinh lả lướt, có yểu điệu của nữ tử Giang Nam, nhưng khí chất lại hào phóng lanh lẹ đặc trưng của người phương Bắc, là người có thể đảm đương vị trí đương gia chủ mẫu.

      „Phu nhân.“ Bà vú vội đứng dậy, hành lễ với nàng.

      Lâm thị qua, duỗi tay đem nữ nhi mềm mại tròn trịa giường ôm vào trong ngực, thấy nàng muốn tỉnh nhưng tỉnh nổi, hơi hơi mỉm cười, trước tiên hôn lên mặt nàng cái, sau đó mới tiếp nhận khăn tay nha hoàn chuẩn bị tốt, cười : „An An, tiểu lười biếng, có phải hay muốn ngủ thêm ?“

      Trì An ngước mặt để mẫu thân lau mặt cho mình, sau đó dựa vào lòng ngực bà, mềm mại gọi tiếng nương, vươn bàn tay bụ bẫm ra ôm nàng.

      Lâm thị bị bộ dáng ngây thơ của nữ nhi làm cho cả người đều mềm mại, trực tiếp đem nàng ôm vào trong ngực, tự mình thắt bím tóc cho nàng, vừa cười vừa : „An An năm tuổi rồi, thể tiếp tục làm nũng thường xuyên nữa, từ hôm nay trở , con phải luyện tập kiếm pháp, còn có thuật pháp, bùa chú, thể lười biếng, bằng khi phụ thân trở về trách phạt.“

      Trì An chớp mắt, nhìn nương nàng, hỏi: „Khi nào phụ thân trở về ạ?“

      Lâm thị cột tóc cho nàng, sờ sờ khuôn mặt tròn trịa của nàng, gương mặt tươi đẹp là nụ cười vui sướng, : „Tối hôm qua nhận được tin, phỏng chừng chính là mấy ngày nay về đến.“

      Trì An cao hứng mà kêu lên tiếng, ôm nương nàng mãi thôi.

      Khóe miệng Lâm thị nhếch lên, sau khi trang điểm tốt cho nữ nhi, liền ôm nàng ra cửa, đến thính đường dùng đồ ăn sáng.

      Đồ ăn sáng là điểm tâm và cháo gạo kê đặc trưng của Giang Nam, Trì An tuy tuổi , nhưng có thể tự mình ngồi lên bàn cơm, tay cầm thìa bạc, muỗng lại muỗng mà uống cháo mật ong, bộ dáng nhắn nhưng nghiêm túc kia khiến Lâm thị và bọn nha hoàn xung quanh rất vui vẻ.

      Lâm thị gấp cho nàng cái bánh màn thầu, sờ sờ khuôn mặt nhắn của nàng, : „Cũng biết tiểu nha đầu con học được thói quen từ chỗ nào, thế nhưng cho người ta đút, chính mình muốn ăn, nếu khi luyện tập thuật pháp cũng thông minh như vậy cám ơn tổ sư gia phù hộ mà.“

      Trì An nhìn nàng nhếch miệng cười chế giễu, tiếp tục nghiêm túc ăn cháo, ngẫu nhiên nhìn mẫu thân bên cạnh, nhìn khuôn mặt quen thuộc của nàng, trái tim Trì An cũng mềm .

      tại Trì An là nữ nhi duy nhất của gia chủ Trì gia Trì Tĩnh.

      Hoài Lăng Trì gia là gia tộc đuổi ma nổi danh của vùng Giang Nam, xứng danh cùng với Mao gia và Tề gia.

      Thế giới này vẫn là thế giới bị ma quỷ quái hoành hành, giống thế giới đầu tiên nàng xuyên qua, đáng tiếc là cổ đại cách xa nhau ngàn năm trước, mà đời này của nàng, vẫn là nhi nữ của Trì gia, dung mạo giống như lúc nàng năm tuổi ở thế giới trước.

      Đời này, phụ mẫu cũng giống như cha mẹ trong trí nhớ nàng, tuy Trì An biết tiểu thế giới này cùng thế giới đại có quan hệ sâu xa gì, nhưng có thể gặp lại cha mẹ còn gặp được nữa, trong lòng nàng vui mừng biết bao, loại vui mừng này khiến nàng đem tưởng niệm Tư Ngang áp xuống.

      Dù sao tại nàng cũng mới năm tuổi, chờ sau khi nàng lớn lên lại tìm Tư Ngang cũng muộn, cũng biết ở thế giới này Tư Ngang có thân phận gì. Dựa theo quy luật của những thế giới trước, trong thế giới này Tư Ngang nhất định phú quý, chừng có thể là hoàng tộc, bằng Hoài Lăng Trì gia nho , làm sao cũng lọt vào mắt hoàng tộc được, cho nên Trì An cũng vội tìm .

      tại Trì An chỉ là tiểu nương năm tuổi, nàng mới xuyên qua lâu, ký ức của nguyên chủ cũng nhiều, đại đa số là phụ mẫu gia đình xung quanh cùng luyện tập này đó.

      Nhiệm vụ của Trì An ở thế giới này phi thường đơn giản, chính là hảo hảo mà sống sót, bình an lớn lên, bảo hộ phụ mẫu.

      Kỳ cũng tính là nhiệm vụ gì, nàng cũng bảo hộ phụ mẫu, vì phụ mẫu ở thế giới này giống như cha mẹ nàng ở tại như đúc, cũng khiến nàng đem tình cảm chuyển qua người bọn họ.

      Ăn xong bữa sáng, Lâm thị vừa xử lý gia vụ, vừa nhìn chằm chằm nữ nhi luyện kiếm.

      Trì An cầm trong tay thanh kiếm gỗ đào được chế tác phù hợp với trẻ , chậm rì rì mà luyện tập „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, thường thường liếc nhìn Lâm thị ngồi cách đó xa. Bộ dáng của nàng trong mắt bọn nha hoàn bên cạnh, chính là có vẻ chuyên tâm, nhịn được nhìn nàng ra hiệu, làm cho nàng nghiêm túc hơn chút, đỡ phải lát nữa bị phu nhân bắt được sai lầm phải bị phạt.

      Tuy phu nhân rất thương hài tử, nhưng phương diện học tập lại vô cùng nghiêm khắc, theo lời của phu nhân là, tại nghiêm khắc chút, ngày nào đó khi chiến đấu cùng ma quỷ quái, mới đến nỗi bị hại.

      Tuy Trì An chuyên tâm, nhưng bộ kiếm pháp luyện xong, cũng phạm lỗi nào.

      Cũng bởi vì như thế, Lâm thị cũng mở miệng gì, mãi cho đến khi nữ nhi luyện kiếm xong, Lâm thị tự mình đem nàng ôm vào trong ngực, lấy nước đút cho nàng, chờ nàng tạm nghỉ trong chốc lát, lại tự mình dạy nàng vẽ bùa.

      Trì An yên tâm thoải mái mà dựa vào ngực mẫu thân, bàn tay béo cầm bút, giấy vẽ bùa lung tung như gà bới. tại tuổi nàng còn , đúng là thời điểm tốt tạo nền mống, cho nên trong thân thể có tích góp nhiều linh lực, vẽ ra bùa cũng có linh lực, chỉ là lá bùa vẽ như gà bới mà thôi.

      Thông qua ngày ngày cùng Lâm thị học tập, Trì An càng thêm hoài nghi Trì gia này có quan hệ với Trì gia ở kiếp đầu, tuy chỉ là hoài nghi, nhưng vì bản thân còn , cùng ngoại giới tiếp xúc nhiều lắm, biết chuyện cũng ít, cho nên cũng thể khẳng định được thế giới này ra sao.

      vội, dù sao tại nàng cũng mới năm tuổi, còn có thời gian tìm tòi nghiên cứu.

      Thời gian mỗi ngày hai mẹ con học tập cùng nhau trôi qua thực nhanh.

      Tiến vào tháng Mười, thời tiết vùng Hoài Lăng bắt đầu trở lạnh, mắt thấy thời tiết u muốn chuyển sang mùa đông, Lâm thị ngừng lo lắng cho trượng phu Trì Tĩnh vẫn còn ở bên ngoài, thời tiết hay thay đổi, đường dễ , thời cuộc càng thêm chuyển động bất an, đám đầu trâu mặt ngựa đều chạy ra ngoài, khiến cho bọn họ thêm phiền toái, nên duyên cớ mà chậm trễ ngày về.

      Lúc lên đèn, hai mẹ con ngồi ở chính đường ăn cơm, đột nhiên có nha hoàn hồng hộc chạy vào, báo lão gia trở lại.

      Lâm thị mừng đến mức đánh rơi đôi đũa trong tay, đột nhiên đứng dậy, xách váy chạy ra ngoài.

      Trì An thấy nương nàng chạy , vội trượt xuống ghế, bước chân đuổi theo, vừa chạy vừa kêu: „Nương, từ từ oa! Nương, từ từ oa...“

      Bởi vì gọi trong gió, trong miệng bị sặc gió, thanh có chút sai lệch.

      Lâm thị nghe tiếng khuê nữ gọi như gọi hồn liền chậm lại bước chân, thấy khuê nữ mặc quần áo mùa đông giống như viên phấn tròn chạy tới, từ xa nhìn thấy giống như là lăn đất, khỏi bật cười, tay đem khuê nữ chạy tới ôm vào ngực, nhanh chóng bay ra cổng.

      Lâm thị xuất thân từ thế gia bắt ma Giang Bắc, từ tu luyện, cho nên cùng những khuê tú bình thường giống nhau, thể lực và lực cánh tay của nàng đều tốt, bế khêu nữ chạy nhanh về phía trước, làm nhóm bà tử nha hoàn phía sau chạy theo thở hổn hển, tình cảnh đó thoạt nhìn có chút khôi hài nên lời.

      Trì An ghé vào vai mẫu thân, nhịn được che miệng cười rộ lên.

      Khi nhìn thấy nam nhân phong trần mệt mỏi bước vào cửa, Trì An nhịn được ngó trái ngó phải, chỉ thấy người mặc kiện áo dài màu xanh ngọc ám tím thêu đám mây dính bùn, bên ngoài khoác kiện áo choàng màu đen, râu quai nón, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra vầng trán no đủ và đôi mắt sáng ngời có thần, có thể thấy đây là nam nhân có diện mạo tầm thường.

      Đời này cha biến thành nam nhân râu xồm a.

      Phu thê trẻ tuổi lâu ngày gặp mặt, luôn nhớ nhung nhau, cầm lòng được mà ôm nhau quên mọi thứ xung quanh, Trì An bị phụ mẫu ôm ở giữa, ngượng ngùng, khuôn mặt hơi có chút đỏ lên.

      Chờ phụ thân nàng ôm qua nàng, dùng bộ râu xồm của cọ cọ vào nàng, nàng luống chân cuống tay đấm đá lung tung, trong miệng a a cự tuyệt.

      Râu lão cha như những con sâu đất, cọ đến mặt nàng đỏ cả lên.

      Lâm thị ôm nữ nhi lại, thấy khuôn mặt nàng có những nốt đỏ, oán trách : „Làn da tiểu hài tử rất mềm, chàng sao có thể lấy râu cọ con? người dơ thế kia! Cẩn thận con bé thèm chàng.“

      Trì Tĩnh sờ sờ râu, sợ làm bẩn khuê nữ, cũng ôm nàng nữa, cười ha hả : „Khuê nữ của ta dĩ nhiên thân thiết với ta! Khuê nữ gần nhất học cái gì, ngày mai phụ thân dạy con pháp thuật, cam đoan con có thể đem tiểu tử thúi vương gia luôn nắm tóc con cách vách đá bay.“

      Lâm thị bị đến thể thêm lời nào, ôm nữ nhi, kéo trượng phu cùng nhau về phòng.

      Trượng phu rời nhà nửa năm cuối cùng cũng trở về, Lâm thị thập phần cao hứng, ngừng sai bảo nha hoàn chuẩn bị công cụ rửa mặt cùng cơm canh, xoay vòng vòng quanh .

      Trì An ngoan ngoãn ngồi ở bên, hai chân củ cải đong đưa, nhìn nàng cao hứng mà có chút nhớ về người mẹ kiếp trước.

      Mặc kệ đời nào, cảm tình của cha mẹ nàng đều rất tốt.

      Chờ Trì Tĩnh rửa mặt ra, người thay đổi bộ trường bào hưu nhàn, tóc cũng được xử lý chỉnh tề, râu mặt cũng cạo, lộ ra dung mạo trẻ tuổi tuấn lãng, càng thể ổn trọng, đứng chung chỗ với Lâm thị, tuấn nam mỹ nữ, quả nhiên xứng đôi.

      Thời điểm Trì Tĩnh ở nhà, Lâm thị chính là nữ cường nhân, minh chăm lo cho cả Trì gia, những phòng khác ở Trì gia đều đối với nàng cung cung kính kính, rất có phong phạm chủ mẫu của đại gia tộc. Lúc này khi trượng phu trở về, nàng lại như tiểu phụ nhân dựa vào bên người trượng phu, bộ dáng chim nép vào người, cùng vẻ ngoài xinh xắn lanh lợi của nàng vô cùng phù hợp.

      Trì An cảm thấy bản thân mình được di truyền vóc dáng cao ráo từ phụ thân, sau khi lớn lên có thể cao đến mét bảy, nếu giống như nương nàng xinh xắn nhắn như vậy, có khí thế a!

      Tuy nửa năm có ở nhà, nhưng giữa Trì Tĩnh và thê nữ hề có ngăn cách, ôm thê ôm nữ, trôi qua vui vẻ, mãi cho đến khi thời gian sai biệt lắm, mới gọi bà vú ôm khuê nữ về nghỉ ngơi.

      „An An, phải ngủ đúng giờ mới cao được.“ Trì Tĩnh mỉm cười nhìn nữ nhi.

      Trì An có chút luyến tiếc, đây là lần đầu tiên ở kiếp này nàng gặp mặt phụ thân, mặc dù có chút mong muốn ngủ lại cùng phụ mẫu, nhưng nghĩ đến phu thê hai người nửa năm gặp, tất nhiên phải làm chút việc của người trưởng thành, đành phải nghe lời để bà vú ôm .

      có nữ nhi ở đây, Lâm thị cùng trượng phu chuyện càng tùy ý hơn, hỏi nhiệm vụ lần này có thuận lợi .

      „Rất thuận lợi, có Mao gia Tam ca và Bùi Ngũ ca giúp đỡ, nghiệt kia rốt cuộc cũng hình, lúc bị chúng ta bắt được, có tạo ra nhiều thương vong.“ tới đây, hơi nhíu mày, chần chờ : „Gần đây những ma kia hành động ngày càng lớn mật càn rỡ, ta nghe những người trong Huyền Môn , có khả năng có liên hệ với tiên đoán của quốc sư lúc trước.“

      Lâm thị lắp bắp kinh hãi, „Chẳng lẽ tiên đoán là ? Quốc sư gạt người ?“

      Trì Tĩnh lắc đầu, „Quốc sư là người trong Huyền Môn của chúng ta, năng lực của thể nghi ngờ, nếu quốc sư , đó chính là .“

      Thần sắc nghiêm nghị, „Cũng biết tương lai thế giới này biến thành cái dạng gì... Đúng rồi, A Noãn, nếu tin tức lầm, khả năng trước cuối năm, chúng ta phải đem An An vào kinh.“

      „Cái gì?“ Lâm thị lần nữa giật mình, vội la lên: „Tĩnh ca, ý chàng là gì? tốt đẹp vì sao lại muốn đem An An vào kinh?“

      Căn cơ của Trì gia là ở Hoài Lăng, ở kinh thành cũng có tộc nhân, chỉ là thuận hòa, Lâm thị căn bản nghĩ đến bọn họ vào kinh, càng đến việc đem nữ nhi .

      Trì Tĩnh đem nàng ôm vào ngực, trấn an nàng, thở dài : „A Noãn, ta chỉ là nghe , còn xác định.“

      Rốt cuộc Lâm thị cũng nhàng thở ra, chỉ là trong lòng vẫn có chút bất an, nhịn được dò hỏi mãi, chờ đến khi biết đây là tin truyền ra từ trong cung, nàng lại lần nữa ngơ ngẩn.

      ***

      Ngày hôm sau, Trì An tự động tỉnh lại từ sáng sớm, nhanh chóng tỉnh dậy, gọi bà vú vào mặc quần áo cho nàng.

      Bà vú thấy nàng hôm nay có mê giường, phi thường vui mừng, : „Tiểu thư muốn tìm lão gia sao?“

      „Đúng đát...“ Giọng Trì An mềm như bông, tại nàng chỉ là tiểu hài tử, luôn khống chế được thanh của mình, khi nhanh chút, mang theo ngực, chính mình nghe còn có chút phát run, cần đến người lớn.

      tại Trì An cảm thấy may mắn khi gặp được Tư Ngang, nếu là dáng vẻ này của nàng bị Tư Ngang nhìn thấy, rất có thể bị chê cười.

      chê cười mình cũng tính là gì, nếu là dẫn đến phát sinh những hứng thú đặc thù, chỉ cần nghĩ đến, Trì An đều muốn đập đầu xuống đất.

      Với nhận thức của nàng đối với nam nhân đó qua vài thế giới, sinh ra những hứng thú quỷ dị tăng theo cấp số nhân, cho nên vẫn là chờ nàng lớn hơn chút lại tìm vậy.

      Mặc quần áo và rửa mặt xong, Trì An cho bà vú ôm, chính mình xoành xoạch chạy đến phòng phụ mẫu.

      Bởi vì vợ chồng Trì Tĩnh thành thân vài năm, cũng chỉ có nữ nhi, cho nên vô cùng cưng chiều nàng, do đó sân Trì An ở cũng rất gần với phụ mẫu, đường mệt.

      vào phòng chính thấy phu thê Trì Tĩnh ra.

      Trì An nhìn phụ thân nàng, sau khi nghỉ ngơi đêm, nét mặt tỏa sáng, tuấn lãng bất phàm; lại nhìn về phía nương nàng, vẻ mặt mệt mỏi, ngẫu nhiên cẩn thận xoa eo, liền biết tối hôm qua hai vợ chồng làm việc về đêm vô cùng phong phú, nàng lưu lại là chính xác.

      Trì Tĩnh nhìn thấy nữ nhi, tay bế nàng lên, dán mặt vào nàng cười cười, : „Hôm qua trở về muộn, quên đem lễ vật cho khuê nữ nhà chúng ta.“

      xong, Trì Tĩnh đem cái tráp làm bằng gỗ hồng sơn mạ vàng có khắc hoa hồng phía đem ra, tự mình mở nó ra.

      Trì An ngồi đùi phụ thân, cúi đầu nhìn, phát trong tráp chính là cây kiếm bằng ngọc, vật này có thể trở thành trang sức cài tóc, chủ yếu hơn cả, nó có linh khí phòng ngự, hình dạng của nó thực khiến tiểu hài tử thích.

      „An An thích ? Đây là cây linh kiếm, có thể bảo hộ an toàn cho con.“ Trì Tĩnh đem nó đưa cho nữ nhi.

      Trì An cầm lấy cây kiếm ngọc , nhìn phụ thân, nở nụ cười mềm mại, „Thích, phụ thân tốt.“ xong, còn hôn lên mặt cái bẹp.

      mặt Trì Tĩnh lộ ra nụ cười ngây ngô, được khuê nữ dỗ đến tâm nở hoa.

      Lâm thị sửa sang lại đầu tóc, quay đầu nhìn trượng phu phát ngốc và khuê nữ tinh ranh, nhịn được lắc đầu, đem những bất an trong lòng vứt bỏ.

      ***

      Sau khi Trì Tĩnh trở về, sinh hoạt của Trì An cũng có biến hóa gì, vì phụ thân nàng là người bận rộn, trừ bỏ vài ngày đầu bồi thê nữ, thời gian sau đều bận việc liên tục.

      Trì gia là thế gia đuổi ma nổi tiếng vùng Hoài Lăng, Trì Tĩnh tuổi còn trẻ kế thừa Trì gia, áp lực vô cùng lớn, có chuyện gì đều cũng tự tay làm lấy. May mắn tại còn trẻ tuổi, tinh lực tràn đầy, có thể thừa nhận bôn ba, bằng , với cường độ làm việc cao như vậy, thân thể sớm muộn cũng suy sụp.

      Trì An nhìn thấy phụ mẫu tại vẫn còn trẻ tuổi, liền nhớ đến khi cha mẹ qua đời vì tai nạn xe cộ, tuổi tác cũng tương đương, khiến nàng có đôi khi nhịn được mà lẫn lộn cha mẹ ở hai thế giới, trong lòng nàng bất an, sợ ở thế giới này, phụ mẫu cũng mất sớm như vậy.

      Hơn nữa, thế giới này so với thế còn nguy hiểm hơn nhiều, nơi nơi đều là ma quỷ quái ăn thịt người, người trong Huyền Môn thường xuyên giao tiếp cùng bọn chúng, chỉ cần hơi cẩn thận đều có thể dẫn đến kết cục tử vong.

      Trì An cũng dám lơi là tu luyện, cần người thúc giục, nàng cũng tỉ mỉ mà luyện tập《 Hỗn Nguyên Tâm Kinh 》và bùa chú, pháp thuật và kỹ năng.

      Vốn Trì An cho rằng ở thế giới này, nàng dưới che chở của phụ mẫu, chậm rãi trưởng thành, chờ sau khi lớn lên, có năng lực tự bảo vệ mình, nàng có thể tìm Tư Ngang.

      Nào biết kế hoạch biến hóa ngờ.

      tháng sau khi Trì Tĩnh về nhà, Hoài Lăng tiến vào tháng Mười , trời ngày càng lạnh, Trì gia đón nhóm khách mời mà đến.

      Trì An được nương ôm vào ngực, nhìn thăm dò đám nam nhân mặc quan phục, lưng đeo bội kiếm. Xem cách ăn mặc, ràng bọn họ là người của quan phủ, từ trong hô hấp cũng như bước chân, cũng có thể thấy là người luyện võ, hơn nữa võ công cực cao, thua gì người trong Huyền Môn.

      Tuy Trì gia là gia tộc lớn ở Hoài Lăng, nhưng ra khỏi Hoài Lăng, tính là gì, càng đến những người đến từ kinh thành, càng là gì cả.

      Sắc mặt Trì Tĩnh có chút khó coi, nhưng đối với những người này vẫn cung kính vài phần, cũng biết bọn họ chuyện gì, nam nhân dẫn đầu lộ ra vẻ vừa lòng, ngón tay đặt bội kiếm, cùng Trì Tĩnh vài câu, quay đầu nhìn Trì An được Lâm thị ôm trong ngực cái, sau đó cáo từ rời .

      Mãi cho đến khi bọn họ rời , Lâm thị mới ôm nữ nhi qua.

      Trì Tĩnh nhìn thê nữ của mình, mặt lộ ra vẻ chua xót, : „A Noãn, thu dọn đồ vật cho An An, ba ngày sau đưa con bé vào kinh.“

      Sắc mặt Lâm thị có chút tái nhợt, trong mắt lộ ra vẻ đau khổ, môi nhàng run run.

      Trì An nhìn thấy dáng vẻ này của mẫu thân, vội dùng tay béo của mình ôm cổ nàng, nũng nịu gọi tiếng „Nương“.

      Lâm thị cúi đầu nhìn đôi mắt to tròn linh động của nữ nhi, miễn cưỡng cười, sờ đầu nàng, : „An An ngoan, con chơi với nhóm nha hoàn , nương có chuyện với phụ thân con.“

      Dĩ nhiên Trì An nhìn ra được có chuyện phát sinh, hơn nữa việc này còn có quan hệ với mấy người nam nhân vừa rồi.

      Nàng nhìn thoáng qua phụ mẫu, ngoan ngoãn dạ tiếng, nắm tay nha hoàn rời .

      Chờ khi Trì An quay lại, thấy cảm xúc của phụ mẫu bình tĩnh trở lại, chỉ là hốc mắt nương nàng đỏ hồng, hiển nhiên là vừa mới khóc xong.

      Cho dù là nữ nhân kiên cường, nhưng chỉ cần liên quan đến trượng phu âu yếm và nữ nhi, đều lộ ra mặt nhu nhược.

      „Phụ thân, nương!“ Trì An giòn giã kêu lên.

      Lâm thị đem nàng ôm vào ngực, tay nhàng vuốt ve khuôn mặt tròn trĩnh của nữ nhi, dịu dàng : „An An, ba ngày sau, phụ thân và nương muốn đem con vào kinh thành. Con phải sợ, đến lúc đó còn có các ca ca, tỷ tỷ của Mao gia và Bùi gia cùng con.“

      Trì An hơi hơi kinh hãi, mặt lại làm bộ biết gì, giọng hỏi: „Vậy phụ thân và nương có cùng An An ?“

      được, phụ thân và nương phải lưu lại Hoài Lăng.“ Trì Tĩnh trầm giọng trả lời.

      mặt Trì An lộ vẻ bất an, nhếch miệng , sau đó ôm nương chặt.

      Lâm thị thấy bộ dáng nàng như vậy, nước mắt thiếu chút rơi xuống.

      Trì Tĩnh sờ đầu nàng, trầm giọng : „An An, con là hài tử kiên cường, về sau có phụ thân và nương ở bên cạnh, con cũng phải ngoan! Con phải nhớ kỹ, trước khi con có năng lực bảo hộ chính mình, cần quá hiếu kỳ, nghe nhiều, xem nhiều, làm nhiều ít, biết ?“

      Trì An gật đầu, hỏi: „Vậy An An kinh thành để làm gì?“

      Trì Tĩnh trầm mặc lúc, mới : “ bồi người.”

      “Là ai?”

      “Đến lúc đó con biết.”

      Khóe miệng Trì An co rút, hoài nghi phương thức giáo dục của phụ thân nàng đời này, tiểu hài tử phải là dỗ như vậy, sao lại bí hiểm như vậy với mình?

      Trì An có thể cảm giác được lo lắng của hai vợ chồng, giống như nàng rồi về nữa, khiến nàng vô cùng buồn bực, rốt cuộc lần này nàng vào kinh để làm gì? bồi người, là người nào, vì sao muốn nàng bồi?

      đúng, chỉ có nàng, hình như còn người của Mao gia, Bùi gia.
      Hoa Bỉ Ngạn, AliceNguyen, daovan2109 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đời này An An bồi Tư Ngang sớm thế. Thanks Nàng
      song ngư thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :