1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 6: Bách quỷ dạ hành

      Edit: Misa

      Tòa nhà này cũng lớn, ba người chỉ cần vòng vòng, đốt lá bùa rồi giấu những cái đó ở góc khe hở của trùng độc, chỉ một lát là thanh lọc xong.

      Trì An nhớ Bùi lão từng đây là trùng độc do khí sinh ra, nếu như nhìn thật kĩ, sẽ phát bọn nó gặp phải những bùa lửa giống như gặp phải thiên địch, trong nháy mắt liền bị ngọn lửa nuốt hết, đốt thành cặn bã.

      Bùa lửa này ràng chỉ là thứ linh tinh nhưng lại có vẻ rất lợi hại.

      Sau đó, Bùi lão cùng dì Mao kiểm tra tòa nhà đã quay lại, thấy bọn họ đều thanh lọc cũng khá sạch sẽ, mọi người liền cùng nhau rời khỏi tòa nhà.

      Mới ra khỏi cửa liền thấy có một đám người chờ phía trước.

      nguời đàn ông mặc âu phục bước đến, ân cần hỏi han: “Bùi lão, thế nào rồi? Ngài trừ bỏ hết những thứ quái quỷ trong nhà chưa? Nơi này chính là tòa nhà cổ văn vật, thể xảy ra bất trắc gì nữa, trước đây ở chỗ này cũng từng phát sinh vài vụ án mạng, nhưng cảnh sát cũng điều tra ra nguyên nhân……”

      Bùi lão : “ sao đâu, là do quỷ núi gây loạn mà thôi, giải quyết xong, các ngươi có thể vào.”

      Hiển nhiên người đàn ông mặc âu phục đối với Bùi lão vô cùng tín nhiệm, lập tức : “Cám ơn Bùi lão, lần này đã làm phiền các vị đại sư.”

      Vừa vừa rút một cọc phong bao lì xì phình to ra.

      Trì An vẫn trong trạng thái lơ mơ, thấy những người khác tự nhiên nhận lấy, cũng theo tiếp nhận, sau đó lại theo bọn họ ngồi xe rời .

      Xe này dường như cũng do người đàn ông mặc âu phục kia chuẩn bị riêng cho bọn họ, đối với cả đoàn bọn họ hết sức cung kính.

      Trì An vẫn luôn trầm mặc im lặng, tâm tư nhỏ bé cẩn thận thu thập tin tức xung quanh, cuối cùng từ những biểu cùng cách nói chuyện của bọn họ, mới biết mình cùng những người này được mời đến tòa nhà cổ kia để bắt quỷ, mà toà nhà cổ kia đã trải qua hơn hai trăm năm, là di vật văn hoá của quốc gia.

      Có điều gần đây toà nhà liên tiếp xảy ra việc thần bí, có vài người vào liền hiểu sao lại chết trong đó, rốt cuộc cũng khiến cho cấp chú ý, vì thế liền đặc biệt mời người của Huyền Môn tới điều tra sự tình, thuận tiện bắt quỷ.

      Trong lòng Trì An luôn có dự cảm xấu, kết hợp chuyện vừa xảy ra khi nãy, phát ra mình bây giờ giống như là người trong Huyền Môn.

      Trì An lại tiếp tục bị sợ hãi đến phát ngốc.

      thèm bắt quỷ đâu!

      Trì An cùng dì Mao ngồi phía sau xe, dì Mao vừa cất bao lì xì vào trong túi rồi nhìn Trì An : “An An, sắc mặt của cháu rất tệ, có muốn nghỉ ngơi lát , khi về đến nhà ta sẽ gọi cháu.”

      Trì An quay đầu nhìn bà, thấy vẻ quan tâm lo lắng gương mặt bà giống như giả vờ, liền đồng ý tiếng rồi nhắm mắt lại chợp mắt.

      Trì An vốn chỉ là muốn nhắm mắt lại sắp xếp suy nghĩ một chút, ai ngờ vừa nhắm mắt lại liền mơ mơ màng màng ngủ quên.

      Trong lúc ngủ mơ, Trì An “thấy” nàng cũng tên “Trì An” đời trước.

      Trì An sinh ra trong thế giới có trăm quỷ hoành hành, mà ở trong thế giới này, trăm quỷ tác loạn khắp nơi, tương ứng với nó chính là các thiên sư bắt quỷ, cũng là người Huyền Môn. Huyền Môn này chỉ thu nhận những thiên sư chính tông, bắt quỷ trừ , mang lại hoà bình cho nhân gian, khiến trăm quỷ khắp nơi du ngoạn tác loạn chạy về quỷ môn.

      Thiên sư Huyền Môn là tập thể, bọn họ là người rất thần bí, rất khi để lộ mình trước mặt người khác, vậy nên bọn họ bị phần lớn người thường cho rằng là bọn gạt người. Nhưng nhờ có đám thiên sư Huyền Môn này tồn tại, thế giới mới có nhiều quỷ quái tác loạn như vậy, người dân sống an ổn hoà bình.

      Đối với đám người thiên sư Huyền Môn này, các tầng cấp cao của quốc gia biết họ tồn tại, hơn nữa còn thành lập đội chuyên môn cùng hợp tác.

      Trì gia nơi Trì An ở cũng là đại gia tộc Huyền Môn nổi tiếng nhất, chẳng qua đó là trăm năm trước.

      Ở đại thì khoa học kỹ thuật phát triển tốc độ cao, nhân loại tin tưởng khoa học, càng ngày càng nhiều người cho rằng chuyện như vậy là phong kiến mê tín. Hơn nữa các tầng cấp cao của quốc gia muốn để cho người dân lo sợ, cho nên đã ra văn bản quy tắc về chuyện công khai hoạt động đối với thiên sư Huyền Môn, khiến cho hành động của Huyền Môn càng ngày càng bị trói buộc, vậy nên sự phát triển của Huyền Môn cũng bị hạn chế, huy hoàng bằng trăm năm trước.

      Trì gia là đại gia tộc chịu trói buộc, từ trăm năm trước từ một đại gia tộc lớn ở Huyền Môn trở nên lụn bại như bây giờ.

      Cha mẹ Trì An đều là người trong Huyền Môn, đáng tiếc sau khi sinh Trì An lâu, trong lần làm nhiệm vụ, cha mẹ Trì An đều chết trong trận chiến trăm quỷ bạo loạn, để lại Trì An cùng ông nội tuổi già sống nương tựa lẫn nhau ở Trì gia.

      Ông nội Trì cũng là thiên sư, năng lực của ông tồi, đáng tiếc khi Trì An mười lăm tuổi thì ông nội Trì cũng hi sinh vì nhiệm vụ, bị trăm quỷ cắn nát linh hồn mà chết, để lại một mình Trì An.

      Sau khi ông nội Trì qua đời, Trì An bắt đầu cuộc sống sinh hoạt một mình.
      Tuy rằng Trì An cũng có họ hàng, nhưng những người họ hàng này đều đồng tuổi với ông nội Trì, quan hệ khá xa với , Trì An cũng muốn ăn nhờ ở đậu, liền mình sinh sống trong căn phòng cha mẹ để lại.

      Trì An sử dụng tiền tích góp còn lại trong nhà, sau khi học hết trung học liền học nữa, theo dì Mao cùng làm nhiệm vụ bắt quỷ kiếm tiền nuôi sống bản thân.

      Dì Mao tên thật là Mao Mẫn, là bạn tốt của cha mẹ Trì An, đối xử với Trì An rất tốt. Bà biết Trì An là một tiểu nương có cuộc sống khó khăn, cho nên mỗi lần có nhiệm vụ bắt quỷ đơn giản nào liền kêu theo kiếm tiền, hơn nữa phần lớn thời gian bà đều theo bảo vệ cho , đường cũng dạy cho Trì An ít kinh nghiệm kỹ xảo bắt quỷ.

      Trì An có thể sống bình an đến bây giờ cũng có một phần công lao của Mao Mẫn.

      Trì An năm nay hai mươi tuổi, sau khi mười tám tốt nghiệp cao trung liền học nữa, mấy năm nay theo Mao Mẫn tham gia nhiệm vụ bắt quỷ lớn bé dưới hai mươi lần, thù lao nhận được trừ bỏ chi trả cho sinh hoạt luyện tập hằng ngày của , còn lại cũng nhiều.

      Tháng trước, Trì An theo đám người Huyền Môn vào trong núi sâu bắt quỷ, nghĩ tới lại gặp phải một con lệ quỷ đạo hạnh cao thâm, cả đám người ai cũng mệt mỏi, Trì An cũng bị thương, chỉ riêng chuyện trị liệu đã tốn ít tiền, mà tiền người cũng còn nhiều lắm. Nhiệm vụ lần này tòa nhà cổ bắt quỷ, Mao Mẫn cảm thấy cũng quá khó, hơn nữa còn có Bùi lão đã làm nhiệm vụ hơn nửa đời ở Huyền Môn muốn dẫn theo vãn bối rèn luyện, cho nên bà cũng gọi Trì An theo, muốn để kiếm chút phí sinh hoạt.

      Trì An biết dì Mao luôn đối tốt với mình, sau khi hỏi tình huống nhiệm vụ liền màng tới thân thể còn chưa phụ hồi, đồng ý theo bọn họ làm nhiệm vụ.

      Sau khi Trì An theo đám người Bùi lão cùng nhau tiến vào tòa nhà cổ lâu, liền gặp chút phiền toái , tiếp theo ——

      Giấc mơ vừa đến đây thì kết thúc.

      “An An, về đến nhà rồi, mau tỉnh lại.”

      Trì An mơ màng mở to mắt nhìn Mao Mẫn, theo bản năng : “Dì Mao, tới nhà rồi sao?”

      Mao Mẫn thấy sắc mặt tái nhợt của , đau lòng : “Đúng vậy, sắp tới chắc cũng có nhiệm vụ gì, cháu cứ nghỉ ngơi thật tốt, đến khi dưỡng khoẻ thân thể rồi lại tiếp tục nhận nhiệm vụ, tiền tuy quan trọng, nhưng sức khoẻ cũng quan trọng kém.”

      Hiện tại Trì An vẫn mơ màng, đầu óc vừa mệt mỏi ̣ng thêm đau đớn, sau khi nghe xong chỉ gật đầu, theo Mao Mẫn xuống xe.

      Nơi bọn họ dừng xe là thôn trấn , gọi là trấn Ô Ti, trong trấn đều là người trong Huyền Môn, rất ít có người thường, từng nhà sát vách nhau, đều lộ ra mùi vị ̉ xưa.

      “An An, ta về đây, nếu cháu cảm thấy khoẻ, nhớ báo cho ta tiếng, đừng tự mình gắng gượng.” Mao Mẫn yên tâm dặn dò.

      Trì An gật đầu, bây giờ biết, “An An” (安安) trong miệng Mao Mẫn phải là “An An” (萻萻), mà là Trì An (迟安) “An An” (安安) mới đúng *.

      (*) Ở đây theo lời Trì An nói là cách đọc giống nhau nhưng tên chữ thì khác nhau

      Mà bây giờ phải là “Trì An” (迟萻), mà là Trì An (迟安).

      bây giờ trở thành gái Trì An hai mươi tuổi, lại còn là thiên sư Huyền Môn, chuyên giao tiếp cùng ma quỷ quái.

      Trì An vừa rồi thấy được ký ức của “Trì An”, đã biết nhà “Trì An” ở đâu, sau khi chia tay với Mao Mẫn, liền trực tiếp về phía nhà Trì gia.

      Nhà Trì An nằm giữa thôn trấn ̉ xưa, là một căn phòng nằm ở tầng ba, còn có thêm cái sân.

      Phòng ở như vậy tại trấn này rất bình thường, kết cấu từng nhà đều giống nhau, có gì đặc biệt.

      Sau khi Trì An lấy chìa khóa mở cửa vào nhà liền khoá cửa lại, trực tiếp nằm sô pha phòng khách, ôm đầu, phát ra thanh khó chịu.

      Đầu rất đau, bị ép buộc tiếp nhận ký ức người khác một cách chân thực như vậy khiến khó chịu đến buồn nôn.

      Trừ lần đó ra, trong đầu chỉ còn lại một đoạn tin tức xa lạ, khiến tiếp nhận cuộc sống của “Trì An”, giúp “Trì An” hết cuộc đời, để Trì An sống thọ và chết tại nhà, nhiệm vụ mới tính là hoàn thành.

      Ký ức Trì An dừng lại ở tuổi hai mươi, tiếp theo “Trì An” liền biến thành “Trì An”.

      【Ngươi là ai?】Trì An chịu đựng khó chịu hỏi.

      【……】

      Trì An thấy đối phương trả lời, lại hỏi: 【Vì sao tôi lại ở đây? Đây là đâu? Tôi đã xuyên qua sao?】

      【Nơi này là một trong ba nghìn thế giới nhỏ trong thế giới này, ở thực đã chết, bị lựa chọn nhiệm vụ giả, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể đến thế giới tiếp theo.】

      Trong lòng Trì An cả kinh, ba nghìn thế giới nhỏ cái gì? Ai lựa chọn nhiệm vụ cho ? Tin tức trong đầu vừa phát ra là chuyện gì?

      chết sao?

      Tại sao lại chết? gặp tai nạn xe cộ, cũng bị té ngã, chỉ là choáng đầu nên ngồi nghỉ ở sô pha một lát, chờ Tư Ngang mang sữa bò cho , làm thế nào chết được?

      Trong lòng Trì An tin.

      Tuy rằng tin, nhưng mọi chuyện xảy ra hôm nay đều đập tan nhận thức của , khiến thể tin.

      Còn có những tin tức thể hiểu được cứ tiếp diễn trong đầu, rất cổ quái, làm thể phán đoán được chuyện gì.

      【Nếu ta hoàn hoàn thành nhiệm vụ thì sao?】 Theo như tin tức , muốn tiếp nhiệm vụ gì đó, phải hoàn thành cuộc đời của người khác, trong khi cuộc sống của còn chưa hết.

      ràng vừa mới kết hôn, chồng còn là cao phú soái, người người hâm mộ, cuộc sống tốt đẹp vẫy tay với , có khùng mới vứt bỏ người chồng cao phú soái cùng cuộc sống phu nhân nhà giàu, chạy tới chỗ khỉ ho cò gáy làm nhiệm vụ, huống chi thế giới này có vẻ như rất nguy hiểm.

      【Nếu người làm nhiệm vụ chết giữa chừng, nhiệm vụ thất bại, linh hồn vĩnh viễn tan biến.】

      Trì An nghe vậy kinh hãi, vội hỏi: 【 Tôi có thể trở về thế giới của tôi ?】

      【Có thể, chỉ cần cuối cùng có thể sống sót.】

      Trì An lập tức trầm mặc.

      Mới chỉ trải qua mấy giờ ngắn ngủi, cuộc sống của liền biến hóa đến mức long trời lở đất.

      chỉ chết trong ngày kết hôn, còn xuyên đến một thế giới đầy nguy hiểm, trở thành người làm nhiệm vụ, biến thành người khác.

      biết sau khi chết Tư Ngang sẽ có biểu hiện thế nào, có phải vẫn lạnh băng như cũ, hay là hận ? Nghĩ đến biểu hiện khi Tư Ngang nói nếu dám chạy trốn hắn liền bóp chết , Trì An biết nghiêm túc, rốt cuộc là người có bệnh xà tinh sao. Chỉ có điều tại cần bóp chết , cũng chết.

      bằng bây giờ tự coi như mình chạy trốn được ? Cách hai thế giới, Tư Ngang cho dù có muốn tức giận thì cũng thấy được.

      Trì An vừa nghĩ đến đây có chút muốn cười, lại phát cười nổi.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 7: Bách quỷ dạ hành

      Edit: Song Ngư

      Trì An suy sụp mất mấy ngày mới có thể lấy lại tinh thần.

      Mặc kệ như thế nào, ở thế giới thực chết - tuy vẫn tại sao mình lại chết? Nếu chết, người cũng đến nơi này, trừ bỏ phải sống tốt ở đây, còn thể làm gì nữa?

      Trì An lắc lắc đầu đứng trước gương, nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt trong gương, sau lúc lâu, nhịn được mà sờ sờ mặt mình.

      Mặt Trì An cũng có chín phần giống , điểm duy nhất giống chính là, vì Trì An là người trong Huyền Môn, tu luyện pháp thuật, dẫn đến linh khí trời đất xâm nhập vào cơ thể, ngũ quan càng thêm xinh đẹp tinh xảo, da thịt trắng nõn như gốm sứ tinh tế.

      Nhìn sơ qua, giống như tắm trắng, khiến cả khuôn mặt càng ngày càng tinh xảo.

      Nhìn vào “người” trong gương, Trì An có cảm giác mình chính là Trì An.

      Cảm giác ràng quá mức này hiểu được, nhịn được vỗ về chiếc nhẫn đeo ngón tay áp út bên phải.

      Chiếc nhẫn Tư Ngang đeo lên giúp .

      ra, Trì An rất vất vả tiếp thu được việc từ nay mình còn gặp lại Tư Ngang nữa, ai biết, giấc ngủ dậy, liền phát nhẫn cưới Tư Ngang mang cho cũng theo tới đây, vững vàng ở tay , khoảng khắc nhìn thấy chiếc nhẫn, giống như đứa ngốc.

      Sau đó, cũng thử tháo nó xuống, lại phát nó cũng như trước, gắt gao dính ngón tay , trừ phi đem ngón tay này cắt xuống, nếu có cách nào tháo nó xuống.

      Trì An khỏi nhớ tới lúc trước Tư Ngang có , nó trở thành linh khí của , có biện pháp tháo xuống.

      Khi đó còn cho rằng Tư Ngang giỡn —— tuy rằng chưa bao giờ giỡn, nhưng làm người có cái nhìn bình thường, làm sao có thể tin tưởng lời kỳ quái như vậy?

      tại, lại tin.

      Tức khắc sóng lưng Trì An tê dại, nhịn được nghi thần nghi quỷ nhìn chung quanh, sợ Tư Ngang lập tức nhảy ra bóp chết chừng khi Tư Ngang biết chết, lại cho rằng bỏ trốn làm sao bây giờ?

      tại xuyên qua cái thế giới quỷ quái này, nếu Tư Ngang từ đại đuổi theo đến đây, cũng thấy có gì kỳ quái.

      Cảm giác Tư Ngang cho chính là như thế.

      Trì An sửa sang lại cảm xúc cho tốt, chết tử tế bằng sống lại, chỉ có thể tiếp thu cuộc sống của “Trì An”.

      Đầu tiên, muốn nổ lực tu luyện pháp thuật Huyền Môn, cam đoan bản thân mình có thể sống sót ở thế giới này, cần giống cha mẹ và ông nội của Trì An, cuối cùng đều chết khi làm nhiệm vụ, sau khi chết còn bị trăm quỷ cắn nuốt linh hồn, thể luân hồi.

      Từ trong trí nhớ của Trì An, biết được thiên sư Huyền Môn thường bị chết rất thảm.

      Trì An tìm kiếm trong nhà, đầu tiên là kiểm tra tiền thù lao nhiệm vụ bắt quỷ trong tòa nhà cổ vừa rồi, lúc ấy bên nhà tây gửi bao lì xì ba ngàn, sau khi hoàn tất còn có gửi thêm thêm vạn, tổng cộng được vạn ba ngàn từ nhiệm vụ này, nếu tiết kiệm chút có thể sống được nửa năm.

      Nhưng Trì An vẫn là thiên sư cần tu luyện, chút tiền ấy liền đủ cho dùng.

      Trì An vừa tính toán số tiền, vừa bắt đầu tu luyện “Hỗn Nguyên Tâm Kinh”.

      “Hỗn Nguyên Tâm Kinh” là nội công tâm pháp của Trì gia, ở trong Huyền Môn, mỗi gia tộc đều có bảo vật áp đáy hòm như vậy, “Hỗn Nguyên Tâm Kinh” chính là bảo vật áp đáy hòm của Trì gia, tuy nó phải là bộ nội công tâm pháp tốt nhất, nhưng lại phù hợp nhất với thể chất người Trì gia, nó có đặc điểm là, giai đoạn đầu tu luyện rất chậm, nhưng sau khi tu luyện thành công, uy lực vô cùng, thậm chí có thể bay lên trời.

      Trong đầu Trì An vẫn còn lưu lại ký ức cũ, liền ngồi tu luyện, vài ngày sau phát thân thể hơn rất nhiều, tinh thần cũng tốt hơn. có trí nhớ của Trì An; khi tu luyện “Hỗn Nguyên Tâm Kinh” đạt được rất nhiều tiến bộ, tựa như bộ tâm pháp này được tạo ra là vì .

      Trừ bỏ luyện tập “Hỗn Nguyên Tâm Kinh”, Trì An cũng học pháp thuật của Huyền Môn, học vẻ bùa, còn xem “Trăm quỷ lục”.

      “Trăm quỷ lục” là bộ sách cần thiết cho người của Huyền Môn, chỉ cần học thuộc nó, đến khi bắt quỷ, mới biết được lai lịch của chúng cùng với phương pháp đối phó phù hợp.

      Khi Trì An có nhiệm vụ, thích làm trạch nữ, ngoại trừ ra cửa mua vật dụng cần thiết cho sinh hoạt hàng ngày, vẫn ở nhà tu luyện, quả thực là rất có kỷ luật.

      Trì An tại cũng sống theo quỹ đạo của “Trì An” kiếp trước, mỗi ngày sau khi mở mắt chính là tu luyện và tu luyện, ngay cả khi ngủ, trong mơ cũng là tu luyện.

      Ở nhà ba tháng, đem những ký ức cùng kỹ năng của Trì An để lại hiểu .

      Nếu phải Mao Mẫn lo lắng cho , nhịn được chạy qua cửa xem xét, có khả năng Trì An cứ thế tiếp tục tu luyện.

      “Dì Mao, sao dì lại sang đây?” Trì An pha cho bà chén trà, cười hỏi.

      Mao Mẫn đánh giá , phát khí sắc tồi, nhàng thở ra, : “Con vài tháng ra cửa, dì lo lắng con lại màng thân thể cứ lung tung tu luyện, việc tu luyện cũng cần phải chú ý, tối kỵ là liều lĩnh, nếu bất lợi với thân thể.”

      Trì An nhìn bà cười, “ tại con rất tốt, vết thương người cũng lành hẳn.”

      Mao Mẫn đột nhiên phát , thời gian gặp, đứa này hình như có rất nhiều thay đổi. Trước kia, có lẽ vì cha mẹ mất sớm, đến khi lớn chút ông nội bị trăm quỷ gặm cắn mà chết, nên lưu lại thương tổn quá mức to lớn cho Trì An, khiến ánh mắt con bé luôn có vài phần tối tăm, vẫn luôn nỗ lực muốn làm cho bản thân mạnh mẽ hơn, chém hết tất cả loài quỷ hại người báo thù cho người nhà, cứ thế, lớn lên tuy bộ dạng tồi, nhưng tăm tối kia luôn làm hỏng vẻ ngoài xinh đẹp của .

      tại, ánh mắt bớt phần tăm tối, đôi mắt tươi vui hơn, nụ cười cũng ôn hòa hơn, làm cho người ta có cảm giác như đối diện với ấm áp, rất dễ khiến người khác thích.

      Trong lòng Mao Mẫn có chút vui mừng.

      Hôm nay Mao Mẫn đến, ngoại trừ xem Trì An có hay lại tu luyện mà màng đến sức khỏe, còn có cùng về nhiệm vụ mới nhất.

      Ở trấn Ô Ti có địa phương chuyên tiếp nhận nhiệm vụ từ bên ngoài, có người có chuyên môn quản lý, người có hứng thú với nhiệm vụ có thể đến sảnh để đăng ký nhận nhiệm vụ, thiên sư cũng phải ăn cơm sinh hoạt như người thường thôi.

      Bản lĩnh của Mao Mẫn tồi, ngoại trừ các nhiệm vụ công khai, bà cũng có vài phương pháp đón nhận ít nhiệm vụ tư để kiếm thêm thu nhập.

      tại có nhiệm vụ, thù lao cũng thấp, chỉ là…”

      Trì An thấy bà muốn lại thôi, liền hiểu nhiệm vụ lần này chắc có chút vấn đề, nhưng khả năng những vị thiên sư Huyền Môn có đạo hạnh cao thâm cũng nhìn ra vần đề là lớn, cho nên Mao Mẫn cũng biết có nên gọi cùng hay .

      Thiên sư Huyền Môn ngoại trừ việc tự giác tu luyện, còn cần có rèn luyện nhiều, có kinh nghệm bắt quỷ phong phú, mới có đủ tư cách trở thành thiên sư, nếu chỉ tu luyện mà thôi rất bất lợi. Bản thân Mao Mẫn cũng theo con đường đó, bà biết con đường Trì An phải sắp tới rất gần với cái chết, nên bà muốn phải tham gia rèn luyện càng nhiều càng tốt, đây là cách bà phụ trách cuộc sống của .

      “Dì Mao, dì biết con mà, con muốn trở thành thiên sư lợi hại, chém hết ác quỷ thế gian này, báo thù cho người nhà, cho nên mặc kệ khó khăn thế ngào, con cũng tiếp nhận.” Trì An nhìn bà mỉm cười, giọng : “Dì Mao, dì con nghe nhiệm vụ lần này .”

      Mao Mẫn thấy thế, biết quyết định, chỉ đành thở dài.

      “Gần đây Huyền Môn nhận được nhiệm vụ, người thuê là thương nhân. Vị thương nhân kia mới vừa khai trương khu nghỉ dưỡng, sau khi khai trương lâu, vị thương nhân kia mời bạn bè cùng cấp dưới đến đó trải nghiệm, nghỉ đến liên tiếp có nhiều người chết tại khu nghĩ dưỡng đó, nhưng phía cảnh sát lại tìm ra được nguyên nhân tử vong, cho nên vị thương nhân kia mời chúng ta qua nhìn thử chỗ đó, có phải có quỷ quái gây loạn .”

      Những người chết ở khu nghĩ dưỡng đều có bộ dạng rất khủng bố, tựa như chịu nhiều thống khổ trước khi chết, vị thương nhân kia lo lắng loài quỷ lần này quá lợi hai, cho nên mời nhiều hơn thiên sư bắt quỷ, số lượng thiên sư lần này được mời rất nhiều.

      Bùi lão, Mao Mẫn tiếp nhận nhiệm vụ lần này, còn có số người khác, cũng đăng ký vào đoàn thiên sư đến suối nước nóng lần này, trong đó có người cùng Trì An tham gia nhiệm vụ bắt quỷ ở tòa nhà cổ lần trước, thanh niên rắc gạo nếp Hầu Thiên Dương, người trầm tĩnh khác là Hạ Triết.
      Lee Đỗ, KhaiDoanh_347, Playgirl901037 others thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 8: Bách quỷ dạ hành

      Edit: Song Ngư

      Cuối cùng Trì An vẫn quyết định cùng Mao Mẫn tham gia nhiệm vụ ở khu nghỉ dưỡng lần này.

      Tuy trong lòng có chút lo sợ - đối với mộ người luôn tin tưởng vào khoa học mà , chuyện bắt quỷ như vậy, cho dù có trí nhớ kiếp trước chống đỡ, trong lòng vẫn theo bản năng lo sợ, nhưng nghĩ đến tại bản thân trở thành “Trì An”, phải vì “Trì An” tiếp tục cuộc sống, thể trốn thoát loại chuyện như thế này, chỉ có thể căng da đầu mà đón nhận.

      Sau khi hỏi biết được ba ngày sau xuất phát, Trì An quyết định trong ba ngày này phải chuẩn bị cho tốt.

      Ba ngày tiếp theo, Trì An vô cùng bận rộn.

      gom hết tiền mặt có trong nhà chạy thẳng đến “Phật duyên phố” trong trấn, mua ít vật dụng dùng cho tu luyện, trong đó có lá bùa, chu sa, tơ hồng, vải đỏ, ngọc sức, quế hương, đồng tiền, gạo nếp… Sau đó xách bao lớn bao về nhà.

      Tiếp theo, buổi sáng Trì An luyện “Hỗn Nguyên Tâm Kin”, buổi chiều luyện tập pháp thuật, buổi tối luyện thuật vẽ bùa, ngay cả khi ngủ cùng dùng “Hỗn Nguyên Tâm Kinh” để tu luyện thay cho giấc ngủ.

      Có thể , phần lớn thời gian trong ngày Trì An dùng để tu luyện “Hỗn Nguyên Tâm Kinh”.

      Trì An phát ra khối thân thể của mình lúc này bị thiếu linh lực, đối với thiên sư, chỉ khi trong thân thể có đủ linh lực mới dùng được pháp thuật, mới có thể thành công vẽ ra lá bùa, có linh lực lá bùa chỉ là quỷ vẽ bùa mà thôi.

      Tuy “Hỗn Nguyên Tâm Kinh” là bộ nội công tâm pháp, nhưng sau khi tu luyện nó, trong cơ thể có nội lực, mà nội lực này cũng giống như linh lực. Bên cạnh đó, khi vận hành “Hỗn Nguyên Tâm Kinh”, linh lực của đất trời chậm rãi dung nhập vào cơ thể, chứa đựng bên trong kinh mạch.

      Cho nên, vì để cam đoan mình có đủ linh lực, Trì An dùng phần lớn thời gian để luyện “Hỗn Nguyên Tâm Kinh”.

      May mắn là bản thân “Trì An” có thiên phú tồi, là hạt giống tốt, Trì An tu luyện dựa theo ký ức còn sót lại, cũng tạo ra sai lầm nào. Cũng vì nỗ lực tu luyện, nên càng ngày càng ra dáng ra hình.

      ***

      Ba ngày sau.

      Ông nội Trì để lại cho Trì An quyển tập luyện bùa chú, đó có rất nhiều bùa chú được ông tổ Trì gia cải tiến qua, Trì An chiếu theo đó luyện đó, tại có thể thành công vẽ ra năm loại bùa, trong đó có bùa ngũ lôi*, bùa hình, bùa thân, bùa trừ tà, bùa bình an, tuy chỉ có năm loại ít ỏi, nhưng đối với Trì An dễ dàng.

      (bùa ngũ lôi hay còn gọi là Ngũ lôi phù tượng trưng cho Ngũ Lôi tướng quân, chuyên áp dụng trấn tà, trấn trạch yểm sát)

      Trong ba ngày vừa qua, Trì An ngừng vẽ năm loại bùa này, trong đó bùa ngũ lôi cùng bùa trừ tà là nhiều nhất, sấm có thể khắc tà, khi gặp quỷ quái nhất định hữu dụng. Mà bùa trừ tà tuy có cách làm khác, nhưng cũng có công dụng tương tự, còn ba loại bùa kia đều có tính hỗ trợ, nên vẽ ít hơn.

      Hôm xuất phát, Trì An mang theo ba lô được sắp xếp tốt từ tối hôm trước, đem theo cả kiếm gỗ đào được chế từ gỗ đào thượng cổ mà ông nội Trì để lại cho .

      Hành lý của thiên sư nhìn rất ít, tựa như chỉ có ba lô, tuy nhiên, chỉ có thiên sư mới hiểu được bí quyết bên trong. ra chiếc ba lô tương đương với túi càn khôn, bên trong đựng rất nhiều đồ vật, tất cả mọi thứ thiên sư cần, kể cả kiếm gỗ đào đều có thể bỏ vào, do đó khi đường bị người khác để ý.

      Mọi người tập trung ở dưới gốc cây đào già phía đông của thị trấn, chờ vị thương gia kia đưa xe đến đón.

      Cây đào này được gieo từ ngàn năm trước bởi tổ sư gia của Huyền Môn, nghe , năm đó khi Huyền môn tổ sư gia tìm nơi ở, lựa chọn trấn này nơi có non xanh nước biếc, cũng từ chỗ này mà gieo trồng gốc cây khởi đầu cho truyền thuyết Huyền Môn – cây đào được nhổ từ vùng đất thánh.

      Trải qua ngàn năm, cây đào trưởng thành cây đào già, cành lá vẫn xanh tốt, vui sướng chào đón cuộc sống, sinh mệnh cực kỳ kiên cường.

      Người dân Ô Ti trấn có tình cảm sâu đậm với cây đào già này, đều tin tưởng cây đào này có linh tính, nó vẫn luôn che chở cho trấn được an toàn, ma quỷ quái nào cũng dám đến gần trấn .

      Khi Trì An tìm được Mao Mẫn, nhịn được nhìn xung quanh, phát lần này đến khu nghỉ dưỡng có tất cả mười lăm vị thiên sư, trừ bỏ năm người bọn họ, còn lại mười người đều là người trẻ tuổi, hơn nữa có vài vị thanh niên nam nữ trang điểm ăn mặc rất hợp thời, giống với Bùi lão và Mao Mẫn trang điểm ăn mặc theo phong cách của Huyền Môn.

      Tủ quần áo của “Trì An” phần lớn là đạo bào, Trì An cũng nghĩ thay đổi thói quen của “Trì An”, hơn nữa mấy ngày nay đều vội vàng tu luyện, thế giới này cũng có ai để trang điểm lấy lòng, cho nên duy trì lựa chọn của “Trì An”, mỗi ngày đều mặc đạo bào, cứ như mọi lần xuất trước mặt mọi người.

      “Em Trì, em cũng tới.” Hầu Thiên Dương trẻ trung, vui sướng chạy đến gần Trì An.

      người luôn điềm tĩnh là Hạ Triết cũng gật đầu chào hỏi Trì An, sau đó thành thành đứng bên cạnh Bùi lão.

      Hai người này đều là cháu nội của bạn Bùi lão, cùng Bùi lão vô cùng thân thiết, hơn nữa thiên phú của bọn họ cũng tồi, Bùi lão cũng có ý bồi dưỡng bọn họ, cho nên chỉ cần nhiệm vụ quá khó đều dẫn bọn họ theo để có cơ hội rèn luyện.

      Trì An lễ phép nhìn Hầu Thiên Dương mỉm cười.

      Hầu Thiên Dương giống như đột nhiên phát chuyện gì rất kinh ngạc, nhìn chằm chằm : “Em Trì, ra em lớn lên có khó coi, tại sao trước kia luôn làm bộ dạng trầm? Mười phần xinh đẹp chỉ còn ba phần, bây giờ cười lên thế này tốt. Con nên cười nhiều chút mới đáng , nào cười với trai cái.”

      Đối với những người trẻ tuổi miệng lưỡi trơn tru Trì An luôn có cảm tình, nhưng Hầu Thiên Dương miệng đùa cợt nhưng ánh mắt lại sáng người đoan chính, là người đứng đắn, từ trong trí nhớ cũ Trì An biết cách làm người, đối với cũng có phản cảm gì, chỉ đơn giản cười cái.


      Trong lúc chờ xe, biết Hầu Thiên Dương nghĩ gì, mà cứ dán theo Trì An, làm cũng cười nhiều hơn.

      Trì An bị chọc có biện pháp, đành phải trốn đến bên cạnh Mao Mẫn, ai ngờ, thấy HẦu Thiên Dương ân cần như thế, cũng biết bà nghĩ gì, thế nhưng với bọn họ: “Mấy đứa đều là người trẻ tuổi, nên ở chung nhiều hơn.”

      Sau đó tự mình đến bên cạnh Bùi lão, cùng ông chuyện, để hai người trẻ tuổi ở chung hơn.

      Trì An chỉ biết thở dài.

      Bởi vì từng bị kết giao với người bạn trai bệnh xà tinh, cho nên học rất kỹ kỹ năng đoán tâm tư người đối diện – tuy tâm tình của Tư Ngang chưa bao giờ nhìn được, nhưng lúc này làm sao hiểu Mao Mẫn là muốn ghép đôi cho cùng Hầu Thiên Dương.

      Tính cách Hầu Thiên Dương rộng rãi, lạc quan, là thanh niên có chí hướng, lại biết làm cho những trẻ vui vẻ, hơn nữa là cháu của bạn Bùi lão, Bùi lão cố ý bồi dưỡng thành thiên sư trẻ, Mao Mẫn thấy tính tình Trì An trầm, luôn trầm mặc ít lời, cùng với Hầu Thiên Dương quả xứng đôi, nếu hai người bọn họ có ý, bà rất vui mừng.

      Trì An có biết nên gì.

      Có thể quen với loại đàn ông cường thế đáng sợ như Tư Ngang, nên Hầu Thiên Dương trong mắt , quả như đứa - tuy Hầu Thiên Dương còn lớn thân thể này ba tuổi, có ý tưởng gì với Hầu Thiên Dương.

      Trì An có biện pháp, đành phải lấy ra kỹ năng lừa dối người của , đem Hầu Thiên Dương trở thành bạn tốt.

      Cho đến lúc bọn họ đến mục tiêu, Trì An và Hầu THiên Dương trở thành bạn tốt giấu nhau điều gì, tổ tông mười tám đời của cũng bị Trì An thăm dò ra.

      Khi Hầu Thiên Dương xuống xe, nhịn được mà cứ nhìn Trì An, sờ sờ đầu, kỳ quái hỏi: “ ràng là em xinh đẹp, tại sao minh chỉ đem ấy chuyện thành bạn bè? kỳ quái?”

      Trì An để ý tới Hầu Thiên Dương, lúc này theo mọi người xuống xe, nhìn cổng khu nghỉ dưỡng.
      Lee Đỗ, KhaiDoanh_347, Playgirl901031 others thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      hay dữ dội lun. trời trời. may t phát ra. mấy bộ của vtd đều hay tks @song ngư nha
      mà a nam 9 lâu xuất thế

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      t cũng vừa đọc vừa edit nên ko bít í lặn đến khi nào mới lên lại nàng ơi
      linhdiep17Mshalloween90 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :