1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 35: Bị người tính kế 2

      Chỉ chốc lát sau, Bạch Tuyết cầm túi chườm nóng đưa cho Lâm Giang.

      "Nhanh lên , đặt nó lên bụng cảm thấy ấm áp tốt ngay thôi , mỗi lần tôi đau bụng, đều phải dùng biện pháp này đấy." Kỳ thực, Bạch Tuyết mỗi lần đau bụng, đều là khi đại di mụ tới, nghĩ rằng chỉ cần là đau bụng khẳng định dùng được cách này, cho nên mới có thể gấp gáp như vậy mua túi chườm nóng.

      Lâm Giang ngẩng đầu, nhìn Bạch Tuyết, ngờ gấp gáp như thế, là vì giúp ấm bụng, áy náy! Rất áy náy!

      "Cậu? Cậu? Là chuẩn bị cho tôi sao?" Lâm Giang xấu hổ hỏi.

      "Đúng vậy, tôi lại đau bụng, nhưng dùng biện pháp này rất hiệu quả ." Bạch Tuyết ngây thơ .

      Kỳ thực, trong lòng Bạch Tuyết rất đau, mặc dù tại toàn thân đều là vết thương, nhưng cũng vẫn như cũ thể che giấu được nỗi đau trong lòng.

      Lâm Giang nhìn khuôn mặt sưng phù của Bạch Tuyết , còn có bên ngoài cánh tay lộ ra những vết bầm tím, tóc mặc dù bị sửa lại, thế nhưng bộ dáng vẫn vô cùng chật vật chịu nổi, tim của lại đau xót, vì sao lại muốn gạt người phụ nữ thiện lương như vậy chứ? thèm để ý đến chính mình, mà lại còn giúp khỏi đau bụng,người phụ nữ như nay là rất ít.

      "Tôi có chút đói rồi?" Lâm Giang cố ý như vậy, chẳng qua là muốn mời Bạch Tuyết bữa ăn, thế nhưng, lo sợ cự tuyệt, cho nên mới chính mình đói.

      "Cậu chờ , để tôi vào phòng bếp nhà cậu xem có cái gì ăn được ?" Bạch Tuyết đứng dậy chuẩn bị vào phòng bếp.

      " cần phiền phức như vậy đâu , tôi gọi điện thoại là có thể mang đồ ăn đến rồi, muốn ăn gì ? Tôi giúp gọi." Lâm Giang xong liền cầm lên điện thoại, ai ngờ Bạch Tuyết vào trong phòng bếp.

      "Cậu nên ăn đồ bên ngoài , rất vệ sinh , nếu sao lại có thể đau bụng chứ?" Bạch Tuyết mở tủ lạnh ra, nhìn vào liền hoảng sợ, trong tủ lạnh tất cả đều là thịt, hơn nữa tất cả đều là thịt sống , xem ra Lâm Giang bình thường rất thích ăn thịt, hơn nữa còn muốn chính mình làm, nếu sao tất cả đều là thịt sống chứ?

      Bất đắc dĩ, tiện tay cầm miếng thịt, trong lòng suy nghĩ làm như thế nào để thích hợp cho cậu ta ăn đây? Vốn định làm cho cậu ta vài món , bởi vì tại bụng cậu ta thoải mái, nên thích hợp ăn chút đồ dễ tiêu hóa. Đáng tiếc trong tủ lạnh có cái khác !

      Lại tìm ở mấy cái tủ bên cạnh, may là có mì, thế là, liền tính làm bát mỳ thịt băm.

      Lâm Giang ở trong phòng khách nghe thấy tiếng Bạch Tuyết thái thịt, trong lòng liền ấm áp , mặc dù càng hy vọng Bạch Tuyết có thể ngồi ở chỗ này cùng trò chuyện, thế nhưng vừa nghĩ lại, Bạch Tuyết là nấu cơm cho , trong lòng lại rất chờ mong, kế hoạch hẳn có chuyển biến, tối thiểu còn ghét nữa.

      Nhưng vào lúc này, có người lại nhấn chuông cửa.

      Lâm Giang ra mở cửa, biết là ai lại đến nhà của , thế nhưng cảm giác được ở ngoài cửa có luồng khí áp thấp đến. Chẳng lẽ là ?

      Mở cửa, quả nhiên là .

      Hai người lời nào, chuẩn xác mà là 2 con sói lời nào.

      Người tới chính là Lãnh Dạ, tại cảm thấy Bạch Tuyết ở trong này, ngờ tên Pháp Vương này thực là đê tiện, cư nhiên dám dùng thủ đoạn hèn hạ để lừa con mồi của đến, lạnh lùng đến đây để dành lại con mồi của mình .

      khí càng ngày càng xuống thấp!

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Lâm Giang, trong tròng mắt để lộ ra tia sắc bén.

      Lâm Giang cũng vậy cũng trở nên sắc bén, vừa đối ôn nhu đối với Bạch Tuyết biến mất giờ chỉ còn lại lạnh lùng khi đối mặt với địch nhân là rất mạnh mẽ.

      "Chúng ta lại gặp mặt." Lãnh Dạ .

      "Lần này ta thua đâu." Lâm Giang .

      "Chớ quên nơi này là thế giới con người, có phải ngươi muốn phá hoại quy luật ở đây , tốt nhất ngươi nên mang nguy hiểm đến cho người khác, nếu bản vương đem ngươi đánh đến nguyên hình." Lãnh Dạ nghiêm nghị .
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 36: Nữ nhân của Lang Vương

      "Việc này cần ngươi nhắc nhở, bởi ta cho ngươi cơ hội đem ta đánh nguyên hình !" Lâm Giang lạnh lùng trả lời.

      "Tùy ngươi?" Lãnh Dạ khinh thường lướt qua, vào trong nhà.

      "Ở đây bây giờ là nhà của ta, xin hỏi, chủ nhân cho phép ngươi vào, ngươi có phải hay là nên ra ngoài, ở đây có chào đón ngươi!" Lâm Giang vất vả mới cùng Bạch Tuyết có tiến triển, nên thể để cho Lăng Vương này phá hoại được .

      "Hừ -- ngươi nghĩ muốn cướp giật con mồi của ta, vậy ta có nên hay tiến vào?" Lãnh Dạ thoải mái ngồi ở sô pha, hai tay để trước ngực chờ con mồi xuất .

      "Ở thế giới con người , chỉ cần nam nữ chưa kết hôn, ai cũng có cơ hội cả, chẳng lẽ Lang Vương đại nhân có biết chắc việc này?" Lâm Giang chịu thua ngồi ở đối diện, đồng thời chờ con mồi xuất .

      "Tại sao phải biết chắc? ấy là người của ta, mặc dù là bản vương dùng nữa cũng nhường cho ngươi!"

      "Chiến tranh mới vừa bắt đầu, thắng bại còn chưa có phân , ngươi lời này cảm thấy rât sớm sao?"

      "Bản Vương nhất định cho ngươi thua tâm phục khẩu phục." Lãnh Dạ lạnh lùng , Bạch Tuyết tại là của , tin Bạch Tuyết lại đem thân thể cho người khác nữa.

      Bạch Tuyết bưng chén mỳ thịt băm ra ngoài, hiểu tại sao vừa rồi luôn ở trong phòng bếp nấu cơm , lại cảm thấy trong phòng bếp rất ấm áp, mà khi bước ra khỏi phòng bếp chưa tới phút bỗng nhiên đánh cái rùng mình ? cảm giác lạnh toát ập vào người, như thể trong phòng khách kết băng vậy, rất giống cảm giác của mùa đông đến.

      Bạch Tuyết hoang mang nhìn lên điều hòa, có bật điều hòa a, vì sao tóc gáy đều bị lạnh dựng đứng lên nhỉ?

      "A -- "

      Bạch Tuyết vừa mới buông bát, liền kêu to tiếng, phải là mình hoa mắt chứ, tại sao ta lại ở chỗ này?

      Chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau? trùng hợp như thế chứ? Thảm! Mình bây giờ thành bộ dạng này bị nhìn thấy, chắc chắn lại nghĩ quyến rũ đàn ông cho xem!

      Vì sao luôn luôn bị nhìn thấy và hiểu lầm chứ? Nhất là những lúc chính mình chật vật lại xuất ?
      Quên !

      nghĩ nữa!

      hẳn là có chuyện gì đâu , có lẽ bọn họ là người quen? Chỉ là trùng hợp thôi!

      Còn tại, Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết trong bộ dáng này, hàn quang trong mắt ngày càng lạnh hơn, người phụ nữ này sao lại dám ở chỗ này ăn mặc thành như vậy! ràng là lại quyến rũ người khác!

      Thế nhưng những vết thuơng người !

      đành nỗ lực đem lãnh khí đè thấp xuống!

      "Tôi tới đón ." Lãnh Dạ mặc dù giọng điệu rất lạnh, thế nhưng biểu so với lúc nãy nhìn thấy bộ dáng của Bạch Tuyết giảm ít.

      "đón đón tôi?" Bạch Tuyết giật mình hỏi, nhớ có cho biết ở trong này nha? Vì sao lại xuất ở nơi này lại còn bảo đến đón chứ? ta giúp cha, chẳng lẽ cầu của còn chưa đủ,mà vẫn còn muốn tiếp tục lấy lòng sao?

      "Ở đây còn có người khác là người phụ nữ của tôi sao? Ân?" Lãnh Dạ đối với phản ứng cua Bạch Tuyết rất thích!

      Khuôn mặt Bạch Tuyết trong nháy mắt trắng bệch, người đàn ông này rốt cuộc tại sao lại lặp lặp lại nhiều lần việc nhục nhã chứ? là vì công ty của cha nên mới tìm , vậy mà luôn luôn bảo là quyến rũ ?

      Thế nhưng! Thế nhưng! ta có cần phải luôn luôn ở bên ngoài nhắc tới chuyện này ? Chẳng lẽ còn chưa thấy mất mặt đủ sao!

      Nhìn lại chính mình, bộ dáng bây giờ còn chưa đủ thảm sao!

      Bạch Tuyết ủy khuất nước mắt liền tràn ra khoé mắt, biết phải làm như thế nào hướng Lâm Giang giải thích chuyện này đây? cúi đầu, vò lấy vạt áo, chỉ hận vạt áo phải là Lãnh Dạ, nếu nhéo chết tôn trọng !

      tại chỉ có thể ở trong lòng yên lặng phản kháng, bởi vì biết thể đắc tội người đàn ông có tiền này,bởi công ty của cha vừa mới tốt lên, thể để Lãnh Dạ qua cầu rút ván!

      [​IMG][​IMG] có bạn nào thích truyện này mà rảnh rỗi có thể vào giúp @Angel edit truyện chung được [​IMG] Nếu được tốt quá à

      Nếu bạn nào thích làm liên hệ với mình nhé=D [​IMG]

      Các bạn có thể gửi tin tai trang này hoặc qua

      Email :[email protected]
      THANKS YOU
      Friendangel2727nhoxbina thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 37: Truyền thuyết mẫu đơn

      Bạch Tuyết thích Lãnh Dạ cho người khác biết là người phụ nữ của , bởi vì nó quá mất mặt!

      Thế nhưng, đây là thực, thể chối bỏ!

      Người đàn ông lãnh huyết này, rốt cuộc muốn như thế nào? là người phụ nữ của sao? Làm gì có người đàn ông nào đối sử như vậy với người phụ nữ của mình chứ, cần là bỏ ! Có đúng vậy hay ?

      lại được hỏi vì sao Lãnh Dạ hề quan tâm đến quan hệ giữa bọn họ? Đến đêm đầu tiên quý giá nhất của cũng đều cho , vậy mà lại biết quý trọng còn tính, lại còn dám những lời như vậy, chẳng lẽ người đàn ông này biết rằng chỉ mới mười sáu tuổi, vẫn còn là trẻ vị thành niên, chẳng lẽ biết mình như vậy phải chịu hậu quả như thế nào sao?

      Cùng trẻ vị thành niên phát sinh quan hệ đây chính là phạm pháp!

      "Bạch Tuyết, hai người quen biết nhau sao?"

      Lâm Giang nhìn thấy Bạch Tuyết rất xấu hổ, lập tức đem lạnh lùng thu vào, hoá ra là người phụ nữ của Lãnh Dạ!

      Nhưng mà buông tay, vì đem Lãnh Dạ lật đổ, nhất định buông tay khỏi Bạch Tuyết, nếu như Lãnh Dạ có được Bạch Tuyết cướp , việc này càng làm Lãnh Dạ thống khổ hơn, giống như người phụ nữ trước kia, lại bị kích thích rất lớn .

      Trước đây Lãnh Dạ vốn là người đàn ông lý tưởng trong lòng có thể dựa vào của nhiều người phụ nữ

      Thế nhưng, từ sau lần đó Lãnh Dạ thay đổi, trở nên lãnh huyết, vô tình.

      "Ừm?" Bạch Tuyết xấu hổ giám ngẩng đầu lên, biết nên trả lời như thế nào?

      "Đâu chỉ là quen biết! Chúng tôi còn tiếp xúc rất thân mật !" Lãnh Dạ lạnh lùng .

      Bạch Tuyết xấu hổ vô cùng, mất hết cả mặt mũi, ngươi đàn ông này cái gì vậy chứ? Cái gì gọi là tiếp xúc thân mật? Nhất định phải như vậy để nhục nhã sao?

      Ỷ vào chính mình có mấy đồng tiền dơ bẩn, là có thể tôn trọng người khác!

      Lãnh Dạ hãy chờ đấy, tôi nhất định phải đến trường học hành, tương lai trở nên nổi bật, sau đó đem tất cả vũ nhục toàn bộ trả lại cho ! Chỉ là tại chỉ có thể nhịn!

      Trong nháy mắt sắc mặt của Lâm Giang liền rất khó coi , xem ra mọi việc có chút phiền phức. Lại lần nữa nhìn qua Bạch Tuyết, lại lộ ra mỉm cười hào phóng.

      "Bạch Tuyết, Bạn của cậu biết đùa, nhưng mà mình rất thích tính cách của ta, rất đặc biệt!" Lâm Giang nhàng đem xấu hổ của Bạch Tuyết đánh tan.

      Bạch Tuyết ngờ Lâm Giang như vậy, cuối cùng cũng có người chợ giúp.

      Bị Lãnh Dạ ra mọi chuyện, trong lòng khó chịu rất muốn khóc, thế nhưng, đối mặt với dịu dàng của Lâm Giang, cảm thấy hẳn là nên lễ phép mỉm cười chút! Thế nhưng cuối cùng cũng cảm thụ được việc dở khóc dở cười!

      "Cậu thích? Nhưng tôi thích! Tuyết nhi, cầm cặp sách lên theo tôi." Lời kia tựa như mệnh lệnh, cho phép phản kháng, mà phải phục tùng.

      Bạch Tuyết muốn lại mất mặt, cũng lo lắng Lãnh Dạ thêm điều khó nghe hơn, thế là, vẫn quyết định rời trước.

      "Lâm Giang, cậu mau ăn , tôi về trước." Bạch Tuyết .

      tới cửa Lãnh Dạ quay đầu lại, lạnh lùng nhìn bát mì kia.

      "Tuyết nhi, cậu ta thích ăn thịt." Lãnh Dạ xong khóe miệng nhếch lên, mở cửa rời khỏi, rất tự tin, Bạch Tuyết theo, quả nhiên khi vẫn chưa đến thang máy, Bạch Tuyết ra theo.

      Bạch Tuyết chắc chắn bọn họ hẳn là biết nhau, bởi vì Lãnh Dạ biết nhà của Lâm Giang , còn biết cậu ta thích ăn thịt, vừa rồi trong tủ lạnh tất cả đều là thịt, điều này ràng là , chỉ là xem ra quan hệ của bọn họ cũng được tốt!

      Nhìn thấy người Bạch Tuyết toàn là vết thương, Lãnh Dạ liền cảm thấy đau lòng, đem kéo vào dưới tay, rồi tiến vào thang máy.

      Khi cửa thang máy đóng lại, Bạch Tuyết toàn thân run lên, bởi vì rất sợ hãi khi phải mình ở chung vơi Lãnh Dạ, bầu khí rất gượng gạo, toàn thân được tự nhiên!

      Lãnh Dạ đem Bạch Tuyết kéo vào trong lòng, cúi đầu hôn lên khuôn mặt sưng phù, đau lòng mà nhíu chân mày, mấy kẻ chết tiệt kia bọn họ thực là hung ác, gương mặt xinh đẹp như vậy ,lại bị đánh đến xanh tím!

      Nếu như là ở giới, nhất định đem những người đó ném vào trong chảo dầu đun sôi rồi mang cho sói ăn, thế nhưng ở đây phải giới, chỉ có thể trừng trị bọn họ chút cũng chẳng đáng gì.

      Nhưng mà hôm nay Lãnh Dạ ở công ty bỗng nhiên cảm thấy Bạch Tuyết có chuyện xảy ra, vì thế liền tìm

      có thể cảm giác được Bạch Tuyết gặp nguy hiểm là vì trong thân thể viên kim đan, mà viên kim đan này cũng là thuộc giới, nhưng mà tiên đan này chỉ có Vương mới xứng có được

      Truyền thuyết rằng viên kim đan là do Mẫu Đơn tiên tử lúc trước để lại , năm đó vị Mẫu Đơn tiên tử này có con Lang , Và viên kim đan này chính là do Mẫu Đơn tiên tử đưa cho con Lang kia, về sau con Lang trở thành Vương, bởi vậy viên kim đan này liền được lưu truyền tới nay.

      Thế nhưng, Mẫu Đơn tiên tử kia lại bởi vậy mà bị Ngọc Đế trừng phạt, đẩy xuống phàm gian...
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 38: Kim Đan

      Pháp Vương và Đại Vương vẫn luôn luôn muốn khiêu chiến với Lang Vương, và càng muốn giết chết Lang Vương, chính là vì muốn có được viên kim đan.

      Mấy trăm năm nay Pháp Vương và Đại Vương vẫn luôn tìm Lang Vương để quyết đấu, nhưng cũng thể thực được, nên bọn họ vẫn tu luyện và tu luyện, chỉ hy vọng có thể đánh bại được Lang Vương, và đạt được vương vị cùng viên kim đan.

      chỉ ở Lang tộc mà các quái khác cũng muốn có được kim đan, bởi vì có kim đan là có thể đạt được pháp lực mạnh hơn gấp nhiều lần , vốn cũng số ma có dã tâm luôn luôn rình vây xung quanh Lang Vương .Và số ma khác cũng dám tuỳ tiện hành động, bởi vì bọn họ cũng đều biết mình phải là đối thủ của Lang Vương, cho nên mỗi người đều chờ đợi thời cơ đến.

      **đường phân cách***

      Trong thang máy.

      Lãnh Dạ hôn đến chỗ nào liền đem vết thương được xoa dịu đến đấy, vết sưng mặt Bạch Tuyết cũng chuyển biến tốt hơn. Thế nhưng, Bạch Tuyết cũng biết mục đích của Lãnh Dạ là cái gì? cho rằng Lãnh Dạ chính là người vô tình, bây giờ đều chật vật như vậy, lại còn nhẫn tâm tra tấn ? Nhưng kì lạ vì sao vết thưong mặt lại còn đau đớn như trước nữa?

      Chẳng lẽ là ma lực tình ?

      Dùng sức véo chính mình cái, nghĩ gì thế chứ?

      Sao có thể? chỉ là cuộc giao dịch, hề tồn tại cái loại tình này nọ!

      Bạch Tuyết đôi mắt lên tia mất mát, muốn tất cả chỉ là vì đòi lại tổn thất của , vì giúp đỡ công ty của cha ,và đành phải chấp nhận!

      Đây là suy nghĩ cuối cùng của Bạch Tuyết.

      Cửa thang máy mở ra, Lãnh Dạ mới dừng lại việc hôn Bạch Tuyết, liền thuận tay cởi áo khoác đưa cho .

      "Mặc nó vào." câu lạnh lùng mang theo tia độ ấm, liền xoay người ra ngoài.

      Bạch Tuyết hiểu, người đàn ông này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? Ai lại chọc giận ta sao? Lúc nào cũng lạnh lùng, vừa nãy còn người sờ tới sờ lui, vì sao lại thể cùng tốt vài câu, nên hạ thấp áp sất như vậy làm cho người ta sợ hãi!

      Nhận lấy áo khoác mặc vào, đành ngoan ngoãn theo ra ngoài.

      Vì báo đáp công ơn cha nuôi dưỡng, đành phải nén giận làm việc mà chính mình thích, còn như vậy! lại cùng đàn ông có quan hệ mập mờ, Tóm lại là cảm thấy chuyện này rất mất mặt!

      Lãnh Dạ sở dĩ cầm áo khoác cởi ra, đếm xỉa đến hình tượng của mình, là bởi vì ở trong thang máy khi đụng chạm đến Bạch Tuyết liền phát bên trong người cái gì cũng có mặc, đáng chết! tự nhiên có mặc áo lót, còn mặc cái áo t-shirt của con trai ở trước mắt lúc lúc , điều này làm cho rất vui!

      Nghĩ đến chủ nhân của chiếc áo có thể nhìn thấy toàn bộ người Bạch Tuyết khi mặc gì , trong nháy mắt hoả khí trong lòng có thể thiêu đốt mọi thứ

      Thế nhưng, phải nhẫn nhịn, bởi vì Bạch Tuyết phải là của chước đây, tại Bạch Tuyết này rất nhát gan giống như thỏ! làm cho người vô tình như , cũng phải vì mà nhẫn nhịn !

      Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ mang về biệt thự, Bạch Tuyết vừa vào, cửa bị Lãnh Dạ đóng mạnh, sau đó bàn tay đem Bạch Tuyết kéo vào trong lòng, lạnh lùng căm tức nhìn Bạch Tuyết.

      "Vì sao mặc áo lót liền cùng tên khốn khiếp kia ở trong nhà ? Hả? lại muốn quyến rũ người khác nữa sao?" Lãnh Dạ lạnh lùng , Bạch Tuyết trong lòng vốn rất ủy khuất, lại bị xấu như thế, trong lòng càng khó chịu, thẳng thắn đem mặt quay sang bên thèm gì! Dù sao cái gì cũng đều vô ích, bởi ở trong lòng người đàn ông này chính là loại phụ nữ biết xấu hổ!

      Lãnh Dạ mạnh mẽ đem mặt của Bạch Tuyết quay lại đây, hung hăng nắm chặt cằm của , làm cho thể nhìn thẳng vào .

      " chuyện ?"

      "Là, tôi quyến rũ người khác, cũng chính là do tôi quyến rũ ! Chỉ cần là đàn ông có tiền, tôi đều muốn quyến rũ, hài lòng chưa?" Bạch Tuyết tức giận, Lãnh Dạ ngờ Bạch Tuyết luôn luôn dịu dàng bỗng nhiên liền biến thành con mèo xù lông.
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 39: Chữa thương

      "Đem tất cả quần áo cởi ra"

      Lãnh Dạ đem Bạch Tuyết đẩy lên giường, người phụ nữ này và trước kia hề giống nhau ! Điều này làm cho hiểu sao mà lại tức giận!

      Bạch Tuyết bị sức lực đẩy lên giường, cũng hiểu được người đàn ông này chính là chỉ cần thân thể của , đối với căn bản tia thương hại!

      Tròng mắt thoáng qua tia buồn bã, chậm rãi cầm lấy quần áo cởi ra, Lãnh Dạ nhìn thấy người Bạch Tuyết toàn là vết thương, liền đau lòng ngớt, những kẻ khốn kiếp kia, ra tay độc ác, nên nương tay với chúng!

      Lãnh Dạ cởi ra quần áo của mình, đè lên ôn nhu hôn lên mỗi tấc da thịt của Bạch Tuyết, đến mức làn da đều trở nên tốt hơn , giống như là cái máy hút bụi, từng chút từng chút đem vết thương người Bạch Tuyết hút hết mà chỉ còn da thịt trắng nõn mới thôi.

      Bạch Tuyết thấy rất kỳ quái, vốn phía trước ngực có rất nhiều vết bầm tím, vì sao khi bị Lãnh Dạ hôn toàn bộ vết bầm tím đều biến mất,mà chỉ còn lưu lại chính là da thịt hoàn hảo.

      rất hiểu được, vừa rồi những ủy khuất cũng quên mất còn, chẳng lẽ hôn còn có thể trị liệu vết thương? chỉ biết là khi động vật người bị thương đều liếm lên vết thương liền khỏi hẳn, chỉ là bọn họ là con người tiên tiến , nên chẳng bao giờ trị liệu bằng cách này?

      Đoán được mà liếm vết thương , bỗng nhiên liền mềm lòng giơ tay sờ đầu của ,

      Lãnh Dạ đem vết thương người Bạch Tuyết toàn bộ biến mất, lần nữa trở lại phía , tại muốn đòi lấy thứ mình muốn , mà phải là vì chữa thương cho nên mới hôn.

      Bạch Tuyết toàn thân có bất kỳ khó chịu, bị mấy nữ sinh kia đánh cũng còn đau nữa, hoá ra liếm vết thương thế nhưng cũng có thể dùng được, trong lòng ti ấm áp, vì vậy ngiời đàn ông này chỉ muốn tra tấn , mà còn muốn đem vết thương người chữa tốt, bỗng nhiên cảm giác được còn có xấu xa như vậy nữa.

      chậm rãi nghênh đón nụ hôn của Lãnh Dạ, bởi vì vừa tự mình chứng kiến được nụ hôn ma lực, nên cũng muốn nếm thử chút thần kì của hôn môi . Vì thế, chấp nhận đáp lại đùa giỡn của Lãnh Dạ , bắt đầu chậm rãi đón nhân theo , hoá ra đây chính là cảm giác hôn môi, nó mang lại cảm giác tung bay, hoá ra hôn môi còn có thể làm cho người ta quên phiền não cùng thống khổ.

      Cảm giác được Bạch Tuyết đón nhận, Lãnh Dạ bị cỗ dòng điện cường đại tập kích, hơn nữa thẳng đến hạ thân, vũ khí đàn ông ngày càng giơ cao, thể nhịn được liền rên lên tiếng, người phụ nữ bé này bình thường đều bị động ,tất cả đều do muốn như thế nào như thế đó, thế nhưng lúc này lại chịu đáp trả lại , làm cho cảm nhận được khích thích chưa bao giờ có.

      Bạch Tuyết tại cảm giác được vật phía dưới càng ngày càng cứng rắn , mặt thoáng cái nóng bừng , hoá ra ta vẫn là muốn , thế nhưng vì sao có đôi khi lại cảm giác được vật kia? Có lúc lại cứng rắn như thép?

      vừa tò mò, biết vật thô ráp cứng rắn kia làm thế nào mà cất giấu được chứ?

      Lòng hiếu kỳ của thiếu nữ đúng là từ tâm mà sinh ra!

      Ngay lúc thất thần, lại bị Lãnh Dạ phát

      "A -- "

      Bạch Tuyết phòng bị liền bị dùng vũ khí hung hăng đâm vào người , ta vẫn là ác tâm như vậy!

      "Đây là nhắc nhở , muốn thoải mái được phân tâm, nếu tôi hung hăng nhắc nhở !" Lãnh Dạ cảm giác được Bạch Tuyết bởi vì bỗng nhiên tiến vào, thân thể hoà làm , làm hẳn cảm thấy rất thoải mái, đây là lần đầu tiên chịu chủ động chiều theo , hôm nay hẳn là rất thoải mái, bởi vì cảm giác được.

      Đúng vậy, hôm nay Bạch Tuyết chính xác thấy đươc loại cảm thụ, thảo nào người đàn ông này nhìn thấy liền muốn cùng như vậy, hoá ra là thích loại cảm giác này.

      ****
      Đây chỉ mới là khởi đầu, Bạch Tuyết sau này còn phải đối mặt đâu chỉ là kết hợp với Lãnh Dạ, mà còn là hạt giống của Lang Vương, liệu hạt giống có nảy mầm , kết hợp giữa hạt giống của sói ra sao...
      hoadaoanhnhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :