1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 30: Tai họa bất ngờ ập đến 2

      Nhừng mà, Dương Phỉ vẫn như cũ được tấc lại muốn tiến thước.

      "Đem quần áo của ta xé nát,rồi chúng ta , mình muốn đem những bức ảnh này phát tán mạng, để tất cả mọi người có thể thấy ta là người như thế nào!" Dương Phỉ xong, liền đầu bước lên xé nát quần áo của Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết nhìn thấy quần áo của mình bị xé nát, trong lòng lửa giận phun trào , nếu bây giờ Dương Phỉ cầm di động rời thể làm gì được nữa, đến lúc đó toàn bộ mọi người biết quan hệ giữa và Lãnh Dạ !

      Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng!

      Ngay tại lúc Dương Phỉ xé rách quần áo của Bạch Tuyết Bạch Tuyết nhanh tay cầm lấy cành cây bên cạnh vọt tới trước mặt Dương Phỉ, điên cuồng đánh ta, dùng hết toàn lực quất vào người Dương Phỉ, bất chấp thân mặc gì liền để lộ cảnh xuân ra ngoài, cũng chẳng quan tâm !

      Dương Phỉ bị đau liền vứt quần áo xé ra, tay túm lấy tóc dài rối tung của Bạch Tuyết, tay kia hung hăng đánh ở ngực của Bạch Tuyết.

      thân đau đớn chuyền đến, Bạch Tuyết bất chấp tất cả, lúc này chỉ biết là thể để cho bon họ cầm di động rời , bằng bị bọn họ hủy hoại!

      Lúc này Bạch Tuyết phẫn nộ, hung ác. Trong lòng có lửa giận, đây là lần đầu tiên cảm thấy như vậy, lần đầu tiên hung ác ra tay đánh người!

      "Đem cây gậy trong tay ta ra." Dương Phỉ hô to, nữ sinh khác liền đoạt lấy cành cây trong tay Bạch Tuyết.

      "Các cậu mau giữ lấy ta,và đem cây gậy đến cho mình, mẹ nó, dám đánh tôi, hôm nay thế nào cũng phải cho biết tay, và để xem lần sau có còn dám quyến rũ đàn ông nữa hay !"

      Dương Phỉ cầm lấy cây gậy bắt đầu quật lên người Bạch Tuyết, Bạch Tuyết bất chấp đau đớn người, nâng chân lên ý đồ muốn đá Dương Phỉ, nhưng là, chân của căn bản là với tới người Dương Phỉ, phát điên lên lại càng thêm dãy dụa , bị Dương Phỉ đánh, người cón chỗ lành lặn, chỗ xanh chỗ tím, còn có vết máu!

      Cuối cùng, Dương Phỉ đánh mệt mỏi, liền ném cành cây xuống.

      "Phi —— chúng ta , đem những tấm ảnh chụp này phát mạng thôi." Dương Phỉ cầm di động cùng mấy người chuẩn bị rời .

      Bạch Tuyết vừa nhìn thấy bọn họ muốn , đành chịu đựng toàn thân đau đớn bò dậy, điên cuồng xô đụng vào Dương Phỉ, di động liền bị đánh bay, Bạch Tuyết tóc tai bù xù nhặt lên di động, sau đó nắm chặt ở trong tay, mấy người Dương Phỉ nhìn thấy di động bị Bạch Tuyết lấy được, bắt đầu đối vơi Bạch Tuyết ra tay đánh, Bạch Tuyết ngồi chồm hổm mặt đất, đem hai tay giấu vào trong ngực, gắt gao bảo vệ, cho bọn họ cướp !


      "Mẹ nó -- con chết tiệt, đem di động trả lại cho tao, nếu tao đánh chết mày --" Dương Phỉ giống như đánh đến nghiện, ta bắt đầu nắm lấy tóc Bạch Tuyết , còn đánh vào mặt Bạch Tuyết,làm Bạch Tuyết thể phản kháng, nhưng vẫn bảo vệ di động, thể để cho bọn họ đem di động !

      "Dừng tay ——"

      Xa xa truyền đến tiếng rống giận, Khang Cốc nhìn thấy Bạch Tuyết mặc gì ngồi chồm hỗm dưới đất, còn có mấy người đánh , Khang Cốc hận thể lập tức chạy đến, đem những người đánh Bạch Tuyết xử lý.

      "Dương Phỉ, tôi lặp lại lần nữa, dừng tay ——" Khang cốc chạy lại đây, bên chặn những người kia bên cởi áo khoác của mình khoác lên người Bạch Tuyết , rồi quay đầu lại căm tức với những người điên này.

      "Như thế nào? Mấy có phải hay là muốn bị đuổi học? hả? ? Có phải hay muốn sống nữa?Lúc nãy khi mấy còn đánh người bị tôi chụp ảnh lại toàn bộ rồi, mấy cũng biết cha tôi là luật sư có tiếng, những vụ kiện do ông nhận đều chưa từng thất bại, nên chỉ cần tôi đem những chứng cớ này cho ông, các phải thu thập sách vở rồi cút khỏi đây! Sau đó mà chờ ngồi tù ." Khang Cốc phẫn nộ nhìn mỗi người.

      "Hừ! it hù người ! Cha cũng chỉ là luật sư bé mà thôi, cha tôi có tiền, có quan hệ giúp đỡ có thể làm gì nào!" Dương Phỉ đắc ý khoe khoang cha của mình, nhất là ở trước mặt bạn bè, càng thể để mất mặt mũi!

      Cha của Dương Phỉ vốn là cục trưởng cục cảnh sát , cho nên mới càn rỡ như vậy.

      "Cha của là ai tôi biết rất ràng, nhưng trong tay của tôi có chứng cớ, nên dù cha cũng đừng mong có thể che trở hành vi phạm tội của các được! Hãy chờ bị xét sử ." Khang Cốc phẫn nộ quát.
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 31: hùng cứu mỹ nhân 1

      Ba người sau khi nghe được, sắc mặt thoáng cái thay đổi, xem ra lần này Khang Cốc phải đùa, các vất vả mới xin được vào trường học tốt nhất này, tất cả cũng vì người nhà nhờ quan hệ mới xin được, nếu như bị đuổi học, người nhà mà biết rất tức giận , chớ chi đến việc phải vào tù!

      " dám -- "

      Dương Phỉ tại sắp chết liền cố gắng kháng cự.

      "Chỉ bằng hành động của các , vì sao lại dám?" Khang Cốc nhìn Bạch Tuyết ngồi mặt đất khóc, hận thể lập tức đem bọn họ vào tù.

      "Chỉ bằng những tấm hình của ư? Tôi tin tám phần chỉ là hù dọa người khác mà thôi , vừa rồi cách xa như vậy, mà có thể chụp được tài quái!" Dương Phỉ phục .

      "Này cần lo lắng, chung trong tay tôi có chứng cớ phạm tội của mấy người, vì thế đến trường vốn thích hợp mấy ngươi, mà ngồi tù mới thích hợp hơn, hình như ở trong đó còn có rất nhiều người phụ nữ còn ác hơn các nhiều, tôi tin khi các vào đó nhất định có người chiếu các ." nghe từng câu từng chữ của Khang Cốc , bộ dáng cũng rất nghiêm túc.

      "Chúng ta là bạn học, thể làm như vậy được?" Hai nữ sinh khác .

      "Bạn học? Lúc này mới biết là bạn học sao, lúc các bắt nạt Bạch Tuyết sao thấy nghĩ đến ? Các từng người chính là những người có quản giáo, Khang Cốc tôi là đàn ông, nên tôi đánh phụ nữ , nếu vừa nãy tôi cần phải giúp các cha mẹ các giáo dục lại các ! Vì tội dám khi dễ Bạch Tuyết, hừ --" Khang Cốc chuẩn bị đỡ Bạch Tuyết dậy.

      Dương Phỉ vừa nhìn thấy thời cơ tới, rất nhanh đoạt lấy di động trong tay Khang Cốc , rồi nhanh chân bỏ chạy, ai biết được, Khang Cốc chỉ đưa chân ra.

      "A --" Dương Phỉ liền bị nhã về phía trước, Khang Cốc nhang tay lấy lại điện thoại di động, cất vào trong túi.

      "Muốn từ trong tay tôi cướp đồ sao, hãy nằm mơ , tôi từ học võ, nên luôn luôn phản ứng rất nhanh ." Khang Cốc nâng Bạch Tuyết dậy, mặt khỏi hồng lên chút , bởi vì phía trước Bạch Tuyết bị lộ ra đều bị thu hết vào đáy mắt.

      Cuống quít vì Bạch Tuyết mặc lại áo, ai ngờt Bạch Tuyết hai tay che thứ gì đó nhất quyết chịu di chuyển, vật kia hình như rất quan trọng nên mới lo lắng bị người khác cướp mất?

      "Mau buông tay ra, giúp em mặc lại áo có được ?" Khang Cốc ôn nhu hỏi.

      Bạch Tuyết nước mắt vẫn cứ rơi, ngừng lắc đầu!

      Khang Cốc đau lòng nhìn Bạch Tuyết người chỗ xanh chỗ tím, làn da bị lộ ra ngoại chỗ lành lặn, biết là toàn thân có phải đều bị thương hay ..

      "Qua đây, các qua đây cho tôi --" Khang Cốc nổi giận, chỉ vào mấy người Dương Phỉ quát.

      " nên bị bề ngoài dối tra của ta lừa, hãy xem người ta vẫn còn dấu hôn của đàn ông để lại kìa, còn tưởng rằng ta còn trong trắng sao, sớm bị người ta dùng qua rồi..." Nhìn thấy Khang Cốc đau lòng như thế đối với Bạch Tuyết, Dương Phỉ phục gào thét.

      "Ba -- "

      Khang Cốc hung hăng đánh cái tát, Dương Phỉ bị dùng sức đánh như thế , lảo đảo lui về phía sau vài bước, thiếu chút nữa té ngã.

      "Tôi rồi tôi đánh phụ nữ, thế nhưng, tôi chưa bao giờ đánh , đánh loại người như tôi cảm thấy chỉ tổ bẩn tay mà thôi!"

      Khang Cốc căm tức nhìn Dương Phỉ, cần Dương Phỉ nhắc nhở, vốn nhìn thấy giữa những vết xanh tím còn có vài dấu hôn, bởi vậy mới hung hăng đánh Dương Phỉ cái tát, để oán khí trong lòng có chỗ phát tiết, vì Bạch Tuyết chờ nhiều năm như vậy, rốt cuộc là tên khốn khiếp nào làm vậy với Bạch Tuyết chứ?

      Dương Phỉ bị dọa sợ, cảm thấy người trước mắt này lại lộ ra hung dữ, toàn thân nhuộm sát khí từ địa ngục, toàn thân khỏi bắt đầu run rẩy, thề mình chưa từng thấy qua bộ dạng Khang Cốc hung ác như vậy, cũng chưa từng cảm thấy sợ hãi như vậy, luôn coi Khang Cốc như ánh mặt trời dịu dàng, nhưng lúc này có loại ảo giác bọn họ phải cùng thế giới!
      nhoxbina thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32: hùng cứu mỹ nhân 2

      Khang Cốc quay đầu lại nhìn về phía Bạch Tuyết, Bạch Tuyết vẫn cúi đầu, hai tay vẫn như cũ cầm chặt ? Rốt cuộc đó là cái mà lại khiến cho luôn luôn then thùng như lại thèm để ý mình mặc gì mà chỉ lo che chở ?

      Nhìn Bạch Tuyết đau lòng, cỗ lửa giận ở trong lòng bùng lên, nhất định là gặp phải chuyện gì đó kích thích rất lớn, nếu Bạch Tuyết thể khống khống chế được như vậy, lại còn có thể chịu được nhục nhã của người khác, từ đến lớn, ở trong nhà khi mẹ kế và em ít lần bắt nạt Bạch Tuyết, thế nhưng Bạch Tuyết đều là cười mà cho qua, nhưng chưa bao giờ lại giống hôm nay quan tâm hình tượng của mình mà khóc nức nở!

      "Bạch Tuyết đừng sợ, có việc gì , chúng ta trước mặc áo vào có được ? Đưa thứ đó cho , giúp em cầm có được ?" Khang Cốc cẩn thận , lo lắng cẩn thận lại kinh động đến .

      Bạch Tuyết cho, ra sức lắc đầu, nhìn Bạch Tuyết bị kích thích, Khang Cốc rất đau lòng!

      "Mấy người các , lập tức tới lời xin lỗi với Bạch Tuyết ngay." Khang Cốc nghiêm nghị .

      " -- dựa vào cái gì mà phải xin lỗi ta ! ta chính là kẻ dâm đãng --" Dương Phỉ ôm mặt bị Khang Cốc đánh đau khóc quát.

      Dương Phỉ rất ủy khuất, bởi vì luôn thích Khang Cốc. Nhưng mà, Khang Cốc lại vì người phụ nữ đê tiện kia mà đánh , từ đến lớn có người nào dám đánh , nhưng hôm nay người đàn ông thích lại vì người phụ nữ khác mà đánh ! Làm cực kì tức giận!

      "Dựa vào cái gì xin lỗi ư? Chỉ bằng toàn thân Bạch Tuyết là vết thương, các có thể vào tù về tội hành hung! Đừng tưởng rằng cha mình có mấy đồng tiền dơ bẩn, là có thể vẽ đường cho hươu chạy, tôi để cho cha tôi khiến cha các thân bại danh liệt!"

      Sắc mặt mấy trong nháy mắt bị doạ trắng bệch, vốn chỉ là định hù dọa Bạch Tuyết chút để làm cho ta ngoan chút, ngờ việc lại thành như vậy, nếu liên lụy đến người nhà họ gặp phiền toái lớn!

      "Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi xin lỗi, đừng tố cáo chúng tôi, đừng tố cáo chúng tôi..." Trừ Dương Phỉ lời nào, hai nữ sinh khác đều cuống quít .

      "Các cậu --" Dương Phỉ vừa nhìn thấy việc thất bại, trong lòng rất cam tâm, thế nhưng, nhìn lại bộ dạng Khang Cốc rất nghiêm túc, chắc hẳn được làm được!

      "Phỉ tỷ, chúng ta mau xin lỗi , nếu muốn lại liên lụy đến người nhà, vả lại chúng ta còn có thể phải vào tù đó!" nữ sinh ý bảo Dương Phỉ nhìn những vết thương người Bạch Tuyết , đây chính là chứng cứ !

      "Bạch Tuyết, xin lỗi, chúng tôi sai rồi..." Nhìn thấy Dương Phỉ bất đắc dĩ gật đầu, hai nữ sinh liền dẫn đầu xin lỗi trước.

      Dương Phỉ nhìn hai người đều xin lỗi , tâm can tình nguyện liền lên .

      "Bạch Tuyết, xin lỗi, tôi sai rồi!"

      "Lớn tiếng chút, Bạch Tuyết có nghe thấy --" Khang Cốc căm tức nhìn Dương Phỉ, lúc này hận Dương Phỉ sao là đàn ông, như vậy có thể đem tức giận trong lòng phát tiết hết , đánh trận, thế nhưng ta lại là người phụ nữ đáng ghét!

      "Bạch Tuyết, xin lỗi, tôi sai rồi!" Dương Phỉ lại lên giọng lần.

      "Nhớ kỹ, đây là lần cuối cùng bắt nạt Bạch Tuyết, nếu tôi khách khí, mặc kệ các có là phụ nữ, tôi cũng đánh người!" Khang Cốc lạnh lùng uy hiếp, ba người trước mắt liền khiếp đảm nhìn Khang Cốc, thể tin được đây là người đàn ông tỏa sáng dịu dàng, ngờ khi tức giận lại dọa người như vậy!

      "Mấy người các đừng tưởng rằng lập thành hội, là có thể bắt nạt các bạn học khác, ở trong trường học tung hoành! ngại cho các biết,từ tôi theo phía cha tôi lên tòa án, từng thấy rất nhiều kẻ sấu, loại vô lại nào cũng gặp qua, vì vậy để đối phó với ít người biết điều có rất nhiều biện pháp, mấy người các ? Hừ -- sau này còn dám coi ai vào đâu mà còn làm chuyện xấu nữa , tôi khách khí đối phó với các , muốn đối phó với các cần dùng đến cha tôi, mà chính tôi cũng có thể tự làm được."
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 33: hùng cứu mỹ nhân 3

      Kỳ thực, Khang Cốc là được di truyền từ cha , ở trong nước cha luật sư nổi tiếng, tất cả những vụ kiện do ông nhận đều chưa từng thất bại ,nhưng mà ông chỉ luôn tiếp nhận những vụ án giải oan cho người vô tội , đối với ít người xấu ông bao giờ nhận án!

      Nếu , chỉ bằng thực lực của ông, sớm thăng chức rất nhanh chư chỉ là cái danh xưng hô bây giờ!

      Mấy liền bị lời của Khang Cốc dọa sợ, đây là lời mà học sinh trung học có thể ra sao!

      quả nhiên là được cha di truyền, miệng lưỡi, khí thế càng lúc càng dọa người, cha khí thế rất mạnh mẽ, bất kể là ai làm chuyện xấu, đều bị cha nhìn chăm chú đến run sợ!
      Như vậy con trai xem ra cũng phải người dễ chọc ?

      "Chúng tôi biết rồi, xin hỏi bây giờ chúng tôi có thể được chưa?"

      " việc hôm nay, nếu các dám ra bên ngoài dù chỉ chữ, chờ bị trừng phạt ." Khang Cốc vẫn lạnh lùng .

      " dám, dám, tuyệt đối , yên tâm, yên tâm ..." Rồi hai nữ sinh kia liền kéo Dương Phỉ bước nhanh rời khỏi .

      "Bạch Tuyết, ở đây còn người khác nữa rồi, em mau mặc áo vào có được ? có việc gì đâu , sau này bọn họ lại bắt nạt em nữa , vì có ở đây rồi..." Khang Cốc nhìn Bạch Tuyết vẫn còn run rẩy, rất là đau lòng .

      Cũng bởi vì thân thể run rẩy, mà xuân quang trước ngực cũng theo gợn sóng, làm đỏ mặt, định cầm lấy thứ trong tay Bạch Tuyết.

      "Bọn họ rồi chứ?" Bạch Tuyết yếu ớt hỏi câu, Khang Cốc cuối cùng cũng yên tâm chút ít, tối thiểu vẫn còn chuyện, làm lo lắng bị kích thích liền phong bế chính mình!

      "Đều rồi, ở đây chỉ còn lại hai chúng ta, mau mặc áo vào được ?" Khang Cốc lo lắng vạn nhất có người đến, Bạch Tuyết lại trong bộ dạng này, đến lúc đó lại mang phiền phức tới cho ! Cho nên liền nhanh chóng bảo mặc áo vào

      "Vâng." Bạch Tuyết chậm rãi tỉnh táo lại, tay đưa ra mặc vào ống tay áo, lại đem di đông trong tay cầm sang tay kia, sau đó mặc vào ống tay áo khác.

      Khang Cốc nhìn thấy thứ mà Bạch Tuyết liều mạng che chở chính là cái di động này, chẳng nhẽ trong di động có cái gì đó?

      Bạch Tuyết cúi đầu đem toàn bộ nút áo đóng lại, Khang Cốc vì đem tóc chỉnh lại chút, ai ngờ lại rơi xuống nắm sợi tóc, đây nhất định là mấy người kia dựt xuống rồi!

      rất đau lòng đáy mắt còn có chút hồng hồng , ai đàn ông thể khóc, chỉ là chưa tới lúc đau lòng quá mà thôi!

      "Hôm nay em nên học nữa, chốc nữa đến phòng học của em lấy túi sách, và giúp em xin phép nghỉ, sau đó cùng gặp bác sĩ." Khang Cốc vẫn là yên lòng với những vết thương người Bạch Tuyết


      " cần bệnh viện, cám ơn , chỉ cần giúp em xin phép, sau đó lấy cặp sách giúp em ra là được, em chỉ cần về nhà nghỉ ngơi chút là được rồi." Bạch Tuyết cúi đầu, biết mình lúc này có bao nhiêu chật vật, tại chỉ nghĩ nhanh lên chút rời khỏi đây mà thôi.

      " Khang Cốc hiểu"

      "Được rồi, em hãy ra ngoài trường học chờ , tại liền đến phòng học của em có được ?" Khang Cốc giọng điệu rất là ôn nhu, còn khí thế dọa người như nãy, cũng phải thôi đàn ông khi đối mặt với ngươi phụ nữ mình thích đều ôn nhu như thế , có lẽ đây là lấy nhu thắng cương .

      Bạch Tuyết gật gật đầu, ý là có thể, sau đó ra khỏi trường.

      Khang Cốc lấy tốc độ nhanh chóng hướng phòng học Bạch Tuyết chạy tới.

      "Nhưng ai biết rằng Lâm Giang vốn biết tất cả mọi chuyện phát sinh, vốn định đợi lúc mấu chốt liền đến làm hùng cứu mỹ nhân, ai biết nửa đường nhảy ra môt tên Trình Giảo Kim! Đoạt mất công của , vì lo lắng cho mặt mũi của Bạch Tuyết , liền nhịn xuống có xuất , miễn cho lại bị Bạch Tuyết chán ghét ,còn ý tưởng hùng cứu mỹ nhân liền tiện nghi cho thằng nhóc kia rồi!

      nhưng là, cơ hội ở trước mắt, vì thế...
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 34: Bị người tính kế 1

      Vì thế Lâm Giang liền trở về phòng học.

      Suy nghĩ lại chút, vừa rồi Bạch Tuyết ràng mặc gì cả chẳng phải thăng nhóc kia vừa được lợi à, trong lòng liền ghen tị đến phát điên!

      Nhưng mà, mấy người khi dễ Bạch Tuyết kia nhất định phải tìm phương thức giáo huấn bọn họ chút.

      Lâm Giang nhìn thấy Khang Cốc thu thập túi sách của Bạch Tuyết, liền biết đây là chuẩn bị giúp Bạch Tuyết xin phép nghỉ, vì thế, đoán rằng cơ hội của đến rồi, điều tra qua bối cảnh gia đình của Bạch Tuyết,vì vậy lúc này khẳng định muốn trở về nhà!

      Còn có Khang Cốc khẳng định còn phải tiếp tục ở lại trường học.

      Sau khi Khang Cốc hướng thầy giáo xin nghỉ xong, liền đem cặp sách đưa cho Bạch Tuyết, Bạch Tuyết rằng phải về nhà, nên cần cùng , vì vậy Khang Cốc bất đắc dĩ, đành phải ngoan ngoãn trở lại lớp học!

      Bạch Tuyết cúi đầu, tận lực tìm kiếm nơi có ít người đến, vốn nghĩ về nhà, nếu lại phải hướng mẹ kế giải thích tại sao mình lại biến thành như vậy? Còn có những vết thuơng người nữa, muốn để người nhà nhìn thấy, muốn đối với bất kỳ người nào nhắc tới chuyện mới vừa rồi sảy ra, đó là sỉ nhục lớn nhất từ trước đến nay, bị người ta lột đồ, bị người ta chụp ảnh!

      giờ chỉ muốn im lặng tìm chỗ an tĩnh!

      Bạch Tuyết trong lòng tính toán đâu tìm chỗ an tĩnh , rồi đợi đến khi trời tối lại trở về nhà, có lẽ đến lúc đó những vết sưng mặt giảm?

      Ngẩng đầu lên, mù quáng nhìn về phía trước, bỗng nhiên suất bóng dáng quen thuộc ở phía trước, kia phải là bạn học mới chuyển đến ngồi cùng bàn với sao? Cậu ta như thế nào lại xin nghỉ , xem ra bộ dáng được thoải mái phải?

      Bạch Tuyết bước nhanh qua đó.

      "Bạn học? Cậu làm sao vậy?"

      Bạch Tuyết bất chấp cả người đau đớn, liền tiến đến đỡ Lâm Giang.

      Lúc Lâm Giang ngẩng đầu lên, liền đau lòng nhìn qua Bạch Tuyết, nhưng giám dừng lại phút ở gương mặt bị thương này, bởi vì lo lắng làm cho buồn!

      thề, đây lần cuối cùng lừa người phụ nữ đơn thuần này, vì tranh thủ khờ dại của Bạch Tuyết, chỉ có làm như vậy mới có thể khiến cho Bạch Tuyết chú ý!

      "Hoá ra là Bạch Tuyết, tôi buổi trưa ăn đồ ăn bị đau bụng, nên phải về nhà nghỉ ngơi, ai biết lúc này bụng lại đau chịu nổi! Cậu giúp tôi cầm cặp sách được ? Nhà của tôi ở ngay phía trước." Lâm Giang đau đớn , Bạch Tuyết vừa nhìn mồ hôi trán cậu ta, biết cậu khó chịu, thế là, thế là đành Cầm lấy cặp sách và đưa Lâm Giang cùng nhau về nhà.

      Quả nhiên, nhà Lâm Giang rất gần, lát đến, chỉ là Bạch Tuyết ngờ, nhà cậu ta hoá ra lại giàu có như vậy,căn hộ này cùng biệt thự của Lãnh Dạ kém hơn là bao, Hai! Vì sao lại nghĩ tới ta rồi? Cái tên đàn ông lạnh lùng kia cả ngày chỉ biết vô tình tàn phá ! Căn bản là biết quý , đàn ông như vậy có lẽ là hẳn nên rời xa? Thế nhưng trong lòng vì sao luôn luôn lơ đãng là lại nghĩ đến chứ!

      Bạch Tuyết theo Lâm Giang vào phòng khách.

      "Trong nhà của cậu có túi chườm nóng hay vậy?" Bạch Tuyết hỏi, Lâm Giang cho rằng Bạch Tuyết muốn chườm mặt, bởi vì mặt của vừa hồng vừa sưng, tất cả phụ nữ đều thích mình đẹp, vì vậy khẳng định nhìn mình thế này rất thích, cho nên mới có thể gấp như vậy tìm túi chườm nóng.

      " có túi chườm nóng!" Lâm Giang xin lỗi , tôi cũng có dùng thứ đồ kia , hay là mua cái ?

      "Cậu chờ đấy, tôi ra ngoài chút, vừa rồi tôi có nhìn thấy phía dưới có siêu thị, tôi chút rồi trở lại ngay." Bạch Tuyết buông cặp sách bước nhanh ra ngoài .

      Lâm Giang rất hiếu kỳ, mặt bị sưng phải dùng tới túi chườm nóng sao? Người phụ nữ này quả nhiên kì lạ , gấp gáp như vậy chạy ra ngoài, cũng có xem lại chính mình giờ chật vật ra sao!

      Chỉ chốc lát sau, Bạch Tuyết trở về, cầm túi chườm nóng liền hướng phòng bếp vào, sau đó đun bình nước nóng.

      Lâm Giang vì giành được đồng tình của phụ nữ , liền tiếp tục ra sức làm bộ khó chịu.

      Mà chẳng biết rằng, lúc nữa thôi thể giả trang nổi nữa, bởi vì Lang Vương tới...
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :