1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 25: Lãnh Dạ chảy máu

      Lãnh Dạ vừa lái xe vừa nhìn lại Bạch Tuyết, chỉ lo lắng nằm ở phía sau cẩn thận bị lăn khỏi ghế.

      Xe vừa dừng lại ở trước cửa biệt thự, Lãnh Dạ liền đem Bạch Tuyết ôm lên lầu, đặt nằm lên giường,đắp kín chăn cho . Sau đó liền xuống lầu nấu chút cháo cho ăn ấm người.

      Chờ Lãnh Dạ nấu cháo xong lại lên lầu thấy Bạch Tuyết dần tỉnh lại, liền nhìn đến bóng người mơ hồ hướng tới, liền dãy dụa muốn đứng lên, chẳng lẽ lại bị người ta mang , người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì?

      "Là tôi, là tôi, có việc gì , có việc gì ." Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết dãy dụa liền an ủi .

      Nhưng mà Bạch Tuyết căn bản là mơ mơ màng màng nhìn người trước mắt , mà chỉ cảm thầy trước mắt có cái bóng mơ hồ, dùng hết toàn lực vùng vẫy hai tay, lo lắng bóng người đó tới gần , đẩy bóng dáng đó ra, dùng toàn bộ khí lực hét lên.

      "Tránh ra, tránh xa tôi ra, tôi phải bán thân, tôi phải !" Trong lời của Bạch Tuyết lại lần nữa làm lòng Lãnh Dạ đau đớn, nhíu chặt lông mày lại, rốt cuộc lúc trước ở bên ngoài xảy ra chuyện gì? Vì sao lại đem bản thân mình chật vật như vậy? Nhất định phải tìm được cái tên đàn ông khi dễ và phế .

      Lãnh Dạ nhanh tới bên giường ,đem Bạch Tuyết kêu khóc ôm vào trong ngực, ai ngờ Bạch Tuyết lại ngụm, hung hăng cắn vào cổ tay của , ban đầu Lãnh Dạ nhúc nhích, để mặc cho cắn đến khi cổ tay bắt đầu chảy máu.

      Đồng thời, Bạch Tuyết rất tò mò, vì sao người đàn ông này tay chảy cả máu , mà còn chịu buông ra? Chẳng lẽ người này biết đau là gì, nhưng mà, cảm thấy Hương vị mằn mặn của máu tươi.

      "Cầu buông tôi ra , vừa rồi tôi cắn là tôi đúng, lúc này đây, lúc này đây tôi cắn là do tôi rất sợ hãi!" Bạch Tuyết khiếp đảm , biết mình lần này còn có thể chạy trốn được nữa, cho nên quyết định cầu xin tha thứ, hi vọng người đàn ông này tâm tính tốt, chịu thả ra!

      Khôn mặt Lãnh Dạ lúc này rất là khó coi, vừa rồi là tên khốn khiếp nào khi dễ ? Nếu tìm được tên đó, nhất định chặt hết tay chân.

      "Bạch Tuyết, là tôi, tôi là Lãnh Dạ, tôi là Lãnh Dạ, đừng sợ, tôi ở trong này, tôi ở trong này." Lãnh Dạ ngừng lặp lặp lại lời , chỉ hi vọng Bạch Tuyết trong mơ hồ có thể nghe thấy được.

      Bạch Tuyết nghe thấy được tiếng quen thuộc, là , người ôm chính là Lãnh Dạ sao? thể tin được ngẩng đầu lên, cố gắng làm cho ý thức của mình thanh tỉnh chút, lát sau liền nhìn lại, liền chảy xuống hai hàng nước mắt trong xuốt , nước mắt theo khuôn mặt liền lăn xuống , nhận ra tiếng này , cũng nhận ra được khuôn mặt này, cho nên mới khóc lên thành tiếng.

      "Ô ô. . . . . . Lãnh Dạ. . . . . . Ô ô. . . . . . cho biết. . . . . . Tôi phải bán thân. . . . . . Ô ô. . . . . . Tôi bán. . . . . . Ô ô. . . . . ." nghe được lời Bạch Tuyết làm cho Lãnh Dạ giận đến cắn môi, tuyệt đối bỏ qua tên hỗn đản đó!

      Nhìn lại người phụ nữ khóc thương tâm ở trong lòng ngực của , càng khóc thanh càng khản đặc lại , Bạch Tuyết vừa khóc thân thể vừa kịch liệt run rẩy ngừng , làm cho cực kỳ giống đứa bé chịu ủy khuất.

      Bạch Tuyết khóc rất khổ sở, trong ánh mắt của Lãnh Dạ nhất thời phảng phất như dao găm sắc bén, lộ ra sát khí lạnh lùng , rốt cuộc trải qua việc gì? lại lần nữa tự hỏi chính mình.

      Lúc này, rất phẫn nộ chỉ muốn giết người!

      Nhưng mà, nhìn lại người phụ nữ ở trong lòng, giọng điệu của lại trở nên nhàng khác thường.

      "Đừng sợ, người xấu rồi, đừng sợ, có việc gì , rất an toàn ."

      Lãnh Dạ bên dỗ Bạch Tuyết, bên nhàng vỗ về phía sau lưng của , tựa như dỗ đứa , chỉ chốc lát sau quả nhiên thấy hiệu quả, Bạch Tuyết bình tĩnh lại, ghé vào bả vai chậm rãi nằm ngủ, cánh tay bé còn ôm chặt cổ của , giống như lo lắng rời ?
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26 Lãnh Dạ muốn giết người

      Lãnh Dạ có lập tức buông ra, nhàng cầm lấy chiếc chăn bên cạch đắp lên cho , rồi cứ như vậy ngồi ôm , làm cho nằm dựa ở bả vai ngủ.

      lúc sau, cảm giác được Bạch Tuyết trong lòng tựa hồ rất mệt mỏi, thế là nhàng đem đặt nằm lên giường, vì đắp kín chăn, rồi xuống lầu.

      Cầm lên di động, Lãnh Dạ thể đợi được đến khi trời sáng mới tìm tên hỗn đản nào đó.

      Bởi vì yên lòng với Bạch Tuyết, nếu tự mình giết cái tên đàn ông động đến Bạch Tuyết .

      "Cậu bây giờ lập tức tìm tên đàn ông tay có vết cắn cho tôi, thời gian trong khoảng tám giờ bốn mươi phút tới mười giờ tối nay còn đường, tìm được đừng cho dễ chịu, hãy chặt hết tay của !"

      Lãnh Hạo cầm điện thoại hiếu kỳ hỏi câu.

      " ,rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?" Lãnh Hạo cảm giác được Lãnh Dạ tức giận, cho nên lo lắng hỏi.

      " động đến người nên động, nhanh tìm , chờ tin tức của chú." Lãnh Dạ liền cúp điện thoại, trở lại về phòng ngủ.

      Nhìn lại thấy Bạch Tuyết ngủ say, mà còn chau mày, Lãnh Dạ cảm thấy rất đau lòng, tại ngay cả ngủ cũng yên sao?

      khỏi hôn lên chân mày nhíu chặt của Bạch Tuyết, sau đó, nắm tay bé của , ngồi ở trước giường nhìn ngủ.

      Rất lâu sau, Bạch Tuyết bị cảm giác khô cổ làm khó chịu, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, chỉ muốn uống ngụm nước, bị ép tỉnh lại, Bạch Tuyết hơi lay động, làm Lãnh Dạ tỉnh dậy, nằm ngủ ở bên giường, xuất phát từ bản năng của động vật, nhanh chóng đứng dậy sờ lên trán Bạch Tuyết, lo lắng vô lại phát sốt, rất tốt tất cả đều bình thường.

      "Khát nước sao?" Lãnh Dạ hỏi, Bạch Tuyết yếu ớt gật gật đầu, trải qua khoảng thời gian nghỉ ngơi, ý thức rất nhanh thanh tỉnh, nhìn Lãnh Dạ bỗng nhiên trở nên rất ôn nhu , cảm thấy rất hoang mang, nếu nhìn thấy trong bộ dạng này hẳn là phải rất tức giận chứ, vì sao lại có?

      "ừm." Bạch Tuyết ngoan ngoãn trả lời.

      Lãnh Dạ bưng tới cốc nước, đem Bạch Tuyết nâng dậy , sau đó ôm vào trong ngực bắt đầu giúp uống nước.

      "A -- quần áo của tôi --" bị đỡ dậy Bạch Tuyết bỗng nhiên cảm thấy cả người man mát, mới phát ra mình cái gì cũng có mặc, toàn thân chút che giấu, hé ra khuôn mặt nhắn xấu hổ đỏ bừng, phảng phất như đám mây hồng rực rỡ tươi đẹp, ngượng ngùng của đem tâm Lãnh Dạ sâu hấp dẫn.

      Người phụ nữ trước mắt này dễ xấu hổ, kiếp trước người dã man, căn bản lần nào ngượng ngùng như vậy.

      Rối rắm!

      Mặc dù hai người đều giống nhau, thế nhưng lại tin tưởng vững chắc Bạch Tuyết chính là của kiếp này.

      " có chỗ nào mà tôi chưa từng thấy qua chứ, hư? Quần áo là tôi ném ,nó rất bẩn." Lãnh Dạ nhàn nhạt trả lời.

      "Thế nhưng, thế nhưng, như vậy tôi cam thấy rất được tự nhiên!" Bạch Tuyết đem chăn kéo lên để che khuất bộ ngực của mình.

      "Ngủ loã thể có thể khỏe mạnh sống lâu, nằm xuống ngủ ." Lãnh Dạ vẫn là rất bình tĩnh trả lời, kỳ thực phút khi Bạch Tuyết ngồi dậy hạ thân của bị kích thích, biết tại rất suy yếu, nên phải nhẫn nhịn!

      "Thế nhưng tôi từ cũng có thói quen ngủ như vậy! Cũng thể tìm được cho tôi bộ quần áo để mặc sao?" Bạch Tuyết dò hỏi , đối với người đàn ông ở trước mắt vẫn là rất mâu thuẫn.

      "Có thể, tôi nghĩ ra biện pháp đem người che khuất ." Lãnh Dạ xong liền thoát hết quần áo của mình nhảy lên giường, sau đó rất tự nhiên đem Bạch Tuyết ôm vào trong ngực, Bạch Tuyết bị loạt động tác của làm cho sợ đến có bất kỳ phản ứng nào, cứ như vậy nhìn đem ôm chặt, chẳng lẽ ý tứ của là dùng thân thể che khuất sao?

      Thế nhưng vừa muốn mặc quần áo cũng là bởi vì đối mặt với được tự nhiên, như bây giờ lại càng thêm xấu hổ, mặc dù bọn họ tiếp xúc qua từ lâu, thế nhưng, khi trần trụi ở bên cạnh , trong lòng vẫn là có cảm giác rất quái lạ, nhất là bộ vị cứng rắn của lần lượt chạm đến nơi mềm mại của , nghĩ tới những thứ này trong lòng hình như có vài con thỏ con, nhảy loạn...
      nhoxbina thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27: Phiền toái

      Bạch Tuyết cứ như vậy bị Lãnh Dạ bao vây thân thể, đến cử động cũng dám làm, bởi vì lo lắng nếu động chạm đến , chính mình lại mang đến phiền toái!

      Tuy rằng Bạch Tuyết trừ những lúc thanh tỉnh ra đều biết điều, nhưng là khi ngủ liền muốn tìm chỗ ngủ thoải mái nhất để ngủ, cũng như đem cánh tay của Lãnh Dạ làm thành gối đầu, khuôn mặt nhắn còn gắt gao dựa vào trong ngực Lãnh Dạ , cánh tay còn ôm ở phía sau Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngủ say , trong lòng thực hạnh phúc, người phụ nữ của cuối cùng trở lại, mặc dù các có giống nhau, nhưng là, vẫn muốn có .

      Sáng sớm.

      Bạch Tuyết cảm giác như bị người khác nhìn chăm chú, chậm rãi mở mắt ra, trong lòng suy nghĩ nên cùng Lãnh Dạ chào hỏi như thế nào, ai ngờ?

      "A --" Bạch Tuyết bị dọa nhanh nhẹn ngồi dậy, vốn tưởng rằng là Lãnh Dạ, ai ngờ lại là Lãnh Nguyệt, đều là con , nhưng mà cảm giác vẫn là rất khó sử, Lãnh Nguyệt có thể hay nghĩ người biết liêm sỉ vì nhờ vả trai mà làm những việc như vậy?

      Bạch Tuyết kêu lên sợ hãi, Khiến Lãnh Dạ mở mắt ra, nhìn thấy là em tiến vào, lập tức lại nhắm mắt lại ngủ tiếp.

      Kỳ , Lãnh Nguyệt vốn ở ngay tại bên dưới lầu , chính là tò mò trai mọi hôm luôn luôn dậy sớm hôm nay biết vì sao mặt trời chiếu đến mông rồi mà còn có dậy, nghĩ tới là nhìn đến trai ôm chặt tiểu bạch thỏ ngủ

      Kỳ quái là trai vốn thích đem cánh tay làm gối đầu cho phụ nữ nằm, nhưng lần này rốt cuộc là làm sao? Cho nên mới tò mò như vậy nhìn đánh giá Bạch Tuyết dời mắt , cũng bởi vậy Bạch Tuyết mới cảm giác được.

      Bạch Tuyết hoang hốt ngồi dậy, chẳng biết rằng khuôn mặt bây giờ đỏ ửng, đợi cho kịp phản ứng , lại cuống quít chui vào trong ổ chăn , Lãnh Dạ liền thuận thế ôm eo của , Bạch Tuyết tuy rằng hiểu ra sao, có người thứ ba ở đây vậy mà còn làm như vậy, nhưng mà cũng dám làm trái ý là bảo mau bỏ cánh tay an phận ra, hoá ra Lãnh Dạ chỉ có ôm, mà tay còn cầm lấy bên ngực, lại vừa xoa lại vừa nắm.

      "Hai người cứ tiếp tục, có lỗi vì quấy rầy, em biến mất, biến mất!" Lãnh Nguyệt cúi đầu khom lưng nhanh ra ngoài, Bạch Tuyết rất muốn giải thích điều gì đó, nhưng mà lại biết nên cái gì ? Miệng vốn mở ra rồi lại ngậm lại !
      Sau khi Lãnh Nguyệt rời khỏi phòng, Lãnh Dạ liền nhìn . Chẳng lẽ đàn ông đều thích nơi đó, trừ bỏ có thịt là nhiều, ngoài ra cũng có cái gì đặc biệt ?

      Bạch Tuyết tại rất là khó hiểu, bỗng nhiên thực thích cứ như vậy, bị thưởng thức, nhất là bị làm vậy.

      Chẳng lẽ mình lại thích bị ngược đãi nhỉ !

      Nội tâm thực rối bời!

      bao giờ để ý đến , hẳn chỉ là nhất thời cao hứng!

      Bạch Tuyết nghĩ đến đêm qua thực dịu dàng, nhưng mà nhìn lại tại, bỗng nhiên mới thấy cảm giác tất cả đều chân !

      Đơn thuần Bạch Tuyết hiểu , đàn ông khi đến thời điểm chinh phục người phụ nữ đều thực dịu dàng!

      Nhất là Lãnh Dạ, vốn có bản tính của dã thú, cho nên mơi thường thường hay doạ nạt Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết tuy rằng rất sợ hãi, nhưng là vẫn giọng hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

      "Tôi làm sao có thể lại quay trở về đây nữa chứ?" Bạch Tuyết nhớ ra khỏi nơi này , hơn nữa là về nhà , nhớ mình tại sao lại đến nơi đây ?

      "Vì sao muốn tra tấn chính mình?" Lãnh Dạ ngẩng đầu hỏi.

      "Ai làm vậy chứ!" Bạch Tuyết trả lời. Lãnh Dạ ngập ngừng chút, trong lúc đó lập tức đem mặt dựa vào ngực của Bạch Tuyết , Bạch Tuyết nhìn tới vẻ mặt của lúc này, nguyên lai người đàn ông này ở trước mắt chỉ để ý chính là thân thể của !

      chính là loại con vì tiền, có lẽ căn bản là rất khinh thường !

      Lúc trước vì cha chủ động tìm đến amh, nên có phải hay thực xem thường , bởi vì là vì ích lợi mà đến, khó trách luôn luôn quyến rũ !

      Nếu nghĩ như vậy về , cũng thể trách , việc này dù sao cũng là ! ngay từ đầu đơn thuần tiếp xúc với cũng là vì có mục đích, lúc này làm sao có thể hy vọng xa vời xem trọng dù chỉ liếc mắt cái!
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: Mẹ kế nghi ngờ

      Buổi sáng.

      Bạch Tuyết dậy rất sớm, nhưng mà quần áo của đều bị Lãnh Dạ ném hết, thấy rất khó sử tới trước tủ quần áo , nhớ lần trước Lãnh Dạ có đưa cho rất nhiều bộ quần áo biết có còn hay nữa?

      Chậm rãi mở tủ quần áo ra, từng bộ quần áo đẹp đẽ đều treo ở trong tủ quần áo.

      Hoá ra vẫn còn giữ chúng, vốn tưởng rằng những bộ quần áo này đưa cho em của mặc,hoá ra phải, tiện tay cầm lấy bộ nhìn bình thường nhất ra mặc , kỳ thực, vẫn biết mặc dù bộ quần áo này trông bình thường nhưng cũng là rất đắt tiền, bởi chưa từng được mặc bao giờ , đều là nhìn thấy qua trong các cửa hàng nổi tiếng.

      Mở ra phía dưới ngăn kéo, may những bộ đồ lót vẫn ở đây, nếu cũng thể để bên trong mặc gì mà mặc nguyên quần áo ngoài vào được!

      Mặc song quần áo, tới trước giường.

      "Tôi, tôi phải đây!" Bạch Tuyết cảm thấy hẳn là nên lại với tiếng, thế là giọng .

      "Vì sao sớm như thế?" Lãnh Dạ hỏi, kỳ thực, nghĩ muốn giữ ở lại, thế nhưng, xem ra lại càng muốn rời !

      "Tôi còn phải học, nếu xẽ muộn mất! Tạm biệt." Bạch Tuyết liền rời khỏi . tại dám đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của Lãnh Dạ , bởi thấy nó có thể nhìn xuyên thấu thân thể của , làm cho rất được tự nhiên! Cho nên nghĩ muốn thoát khỏi đây.

      Nhìn bóng lưng Bạch Tuyết rời , chau mày lại, chẳng lẽ cứ như vậy muốn cùng ở chung chỗ hay sao? Hay là trong lòng có người khác?

      Về đến nhà.

      "Con chết tiệt kia, rốt cuộc chết ở đâu vậy? Cả đêm đều có trở về nhà, còn bộ quần áo của là ở đâu ra? Mẹ kế liếc mắt nhìn thấy bộ quần áo đắt tiền người Bạch Tuyết, làm tất cả lực chú ý đều chăm chú vào đó .

      "Dì Mai, con hôm qua ngủ nhờ nhà của bạn học, đây là quần áo của bạn ấy, con còn phải thay ra, để còn trả lại cho ấy!"

      "Bạn học nào? Sao tôi biết có người bạn học nhà nhiều tiền chứ?" dì Mai phát Bạch Tuyết mặc quần áo tất cả đều là hàng hiệu.

      "Là là quần áo của Khang Giai!" Bạch Tuyết .

      "Là ta, cha ta phải là luật sư sao! Làm sao lại có nhiều tiền mua quần áo tốt cho nó!" Hiển nhiên mẹ kế tin.

      "Cha ấy gần đây nhận khách hàng lớn, cho nên mới cho Giai Giai mua." Bạch Tuyết cúi đầu trả lời , trong lòng thực bất an , xác thực đúng là có nghe Giai Giai cha ấy gần đây nhận được khách hàng lớn.

      " Thực như vậy, ta cũng nghe vậy, xem ra lần này kiếm được ít. Nếu sao có thể bỏ tiền cấp con kia mua quần áo xịn như vậy!"

      Nhìn thấy mẹ kế tin, cuống quít chạy vào phòng thay quần áo, sau đó vào phòng bếp làm bữa sáng, kỳ quái chính là, hôm qua tay ràng bị đứt , vì sao hôm lại nhìn thấy vết thương đâu, chẳng nhẽ lại khôi phục nhanh như vậy?

      Trong lòng mặc dù cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng, thời gian cho phép mải suy nghĩ , làm xong đồ ăn sáng, chỉ ăn qua loa ít,liền vác cặp sách rời khỏi nhà .

      Sau khi nhìn thấy Bạch Tuyết rời , Bạch Lan liền chạy vào trong phòng của Bạch Tuyết cầm lên bộ quần áo mới thay ra, rất thích nó , thể được, nhất định phải bảo cha mua cho bộ như vậy.

      tới trường học,thấy Lâm Giang tới, tốt bụng đưa cho Bạch Tuyết túi đồ ăn.

      "Đây là mua cho cậu , mau ăn ."

      "Cảm ơn, mình ăn sáng rồi." Bạch Tuyết có nhận lấy.

      "Vậy trước tiên cứ cầm lấy, lúc nào đói ăn, ăn rất ngon , bữa sáng mình cũng ăn vậy." Lâm Giang đợi Bạch Tuyết tiếp nhận , liền chủ động đem túi đồ ăn bỏ vào trong ngăn bàn của Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết đành chiu, hi vọng lại khiến cho người khác chú ý , cho nên có tranh cãi nữa, liền tùy ý cậu ta bỏ vào !

      "Hi, Bạch Tuyết, đây là sữa mua khi tan lớp nhớ uống nó nhé, bye bye." Người đến là Khang Cốc, vừa chào hỏi vừa đặt sữa lên bàn của Bạch Tuyết, sau đó liền mất, căn bản cho Bạch Tuyết cơ hội cự tuyệt.

      Cùng lúc đó, Bạch Tuyết trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của mấy bạn học nữ khác !

      Bị đố kị còn chưa tính, thế nhưng thảm nhất tình còn ở phía sau...

      Bất quá, đây chỉ là tạm thời, bởi vì lâu sau Bạch Tuyết có bùa hộ mệnh của mình, mang thai, chỉ là trong bụng của biết là người hay là nữa?
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29: Tai họa bất ngờ ập đến 1

      Trong đó, có mấy nữ sinh hung dữ trừng mắt nhìn Bạch Tuyết, trong lòng đều mắng: Người phụ nữ như ta bởi vì có hình dáng xinh đẹp, luôn luôn quyến rũ đàn ông!

      Bọn họ nhất định phải báo thù, bởi vì hôm qua Khang Giai bạn thân của Bạch Tuyết có đến tìm họ, đó chính là bí mật cảnh cáo họ, là cho phép sau này bắt nạt Bạch Tuyết nữa, nếu ta khách khí !

      Khang Giai cảnh cáo chẳng những có tác dùng, mà còn làm cho những người đó càng thêm ghét Bạch Tuyết hơn, cũng bởi vậy phiền toái mới đến với Bạch Tuyết !

      Sau khi tan lớp, Bạch Tuyết vào phòng vệ sinh, bị mấy nữ sinh gọi lại.

      "Bạch Tuyết, chúng ta chuyện chút nhé." nữ sinh trong đó .

      "Xin lỗi, nhưng sắp vào học rồi." Bạch Tuyết muốn cùng các chuyện, bởi vì cảm thấy theo những người này có chuyện gì tốt lành! Bình thường bọn họ hay bắt nạt , đương nhiên là có thể trốn liền trốn.

      " muốn mọi người biết đến quan hệ của cùng Lãnh Dạ chứ?" nữ sinh trong đó , đây vốn là tin tức lấy được ở chỗ cha, cha rằng Bạch Tuyết và tổng giám đốc Lãnh Dạ của Lang thị có mối quan hệ đứng đắn, cho nên chuẩn bị lấy việc này để uy hiếp Bạch Tuyết rời xa Khang Cốc còn có soái ca mới chuyển tới !

      Bạch Tuyết sửng sốt, đoán chắc ta nhất định là nghe được cái gì đó ? Thế là, đành ngoan ngoãn theo bọn họ tới chỗ bí mật ở phía sau trường học.

      "Các cậu rốt cuộc muốn làm gì?" Bạch Tuyết hỏi.

      "Làm gì? Mấy người chúng tôi muốn nhìn xem rốt cuộc làm thế nào để quyến rũ đàn ông ?Đàn ông nhiều tuổi muốn, nam sinh cũng muốn, thực đơn giản nha, ngờ hoa hậu giảng đường của chúng ta lại là người đàn bà dâm đãng!"

      người tên là Dương Phỉ bằng lời rất ác liệt, Bạch Tuyết mặt liền trắng bệch, ta sao lại biết quan hệ của và Lãnh Dạ chứ!

      "Thế nào bị tôi trúng rồi sao? Vì sao lời nào? cho chúng tôi biết và cái vị tổng giám đốc Lãnh Dạ kia cùng nhau lên giường mấy lần rồi?" Dương Phỉ giận dữ trừng mắt ép hỏi Bạch Tuyết .

      Bạch Tuyết lắc đầu, nước mắt liền rơi xuống...

      " chuyện chứ? Hồ ly tinh, vì tiền mà quyến rũ người khác, làm sao còn biết xấu hổ ở trong trường học quyến rũ nam sinh? đơn giản, rốt cuộc tính toán chơi đùa với mấy ngươi đàn ông mới tính dừng lại? ?"Mấy nữ sinh hung ác quát lên.

      " lời nào sao! lột đồ ta ra, để nhìn xem người ta có hay dấu vết của đàn ông lưu lại." Dương Phỉ đề nghị, những người khác bắt đầu động thủ lột sạch quần áo của Bạch Tuyết .

      " cần... cần... Ô ô... Chúng ta là bạn học mà... Các thể làm như thế với tôi..." Bạch Tuyết ra sức ngăn lại hành động lột đồ của mấy người đó. Thế nhưng, vẫn là bị họ đem phía cởi hết sạch, hai tay run rẩy che bộ ngực, hoảng sợ nước mắt bất lực rơi xuống...

      "Ha ha... mau đến nhìn xem, đây là cái gì?" Dương Phỉ .

      "Còn có thể là cái gì? Này là dấu răng bị đàn ông cắn, biết xấu hổ!" nữ sinh khác giễu cợt .

      "Hai người các ngươi nắm lấy tay ta, bởi mình muốn chụp lai, ảnh,để làm cho các học sinh khác đều biết hoa hậu giảng đường của họ có bao nhiêu đâm đãng." Nữ sinh cầm đầu liền cầm lên di động chuẩn đem hình ảnh trần trụi của Bạch Tuyết chụp lại .

      Nghĩ muốn đem bộ dạng này chụp lại hết...

      " được chụp --" Bạch Tuyết ra sức cùng họ chống cự, nghĩ đến lập tức trở thành trò cười cho các bạn học khác , liền phát điên vung vẩy hai tay...

      "Ba -- "

      cái tát liền rơi gươing mặt của Bạch Tuyết, trong nháy mắt xuất năm dấu ngón tay, có thể thấy tát này là dùng toàn bộ sức lực, Bạch Tuyết cảm giác trong miệng có cổ vị mặn mặn, hoá ra là chảy máu...

      Sau cái tát hạ xuống , Bạch Tuyết bị bọn họ chụp mấy tấm hình!

      "? Đây là người đàn ông nào cắn ? Là Khang Cốc? Hay là do Lãnh Dạ tổng giám đốc? Hay vẫn là cậu nam sinh mới tới?" Dương Phỉ hỏi.

      Dương Phỉ nhìn Bạch Tuyết thân chật vật, còn có quần áo bị lột xuống cũng là hàng rẻ tiền, biết là những người đàn ông đó thích ở đâu?

      Nghe cái vị tổng giám đốc Lãnh Dạ của tập đoàn Lang thị rất tuấn tú rất lãnh khốc, hơn nữa rất có tiền, và có rất nhiều người phụ nữ xuất sắc đều muốn lên giường của ta,cha của Dương Phỉ từng với như vậy, mà hoa hậu giảng đường ở trường lại chính là người của Lãnh Dạ , lúc đó cũng tin đây là , Lãnh Dạ tự nhiên lại coi trọng Bạch Tuyết?

      nghĩ đến hôm nay duyên cớ gì lại bị vũ nhục, cỗ lửa giận lớn dâng lên trong lòng của Bạch Tuyết. . . . . .
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :