1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 249: Đoan Mộc biến thành ma cà rồng

      "Đại ca, ít nhất tạo hình của tôi vẫn là tiếp sinh khí cho đất, tôi là ma cà rồng tiên sinh, tại lưu hành nhất. Nhưng là sói xám mỗi ngày đều bị sói đỏ dùng chảo đánh! Quá mất mặt đàn ông!" Đoan Mộc bất mãn với hóa trang của Lang Vương, Sói xám quá thất bại, chẳng những con dê cũng bắt được, mỗi ngày còn bị bà xã đánh! Quá thảm rồi!

      "Sinh khí cho đất? Mỗi ngày vừa sáng cậu phải trốn vào trong quan tài, đêm tối mới có thể ra ngoài cắn người! Rất lưu hành, đến xuống cả đất! Ma cà rồng Tiên Sinh, cậu vẫn là cần lo lắng tôi, chờ chút nữa cậu vẫn là tìm kiếm mỹ nữ , sau đó, cắn cổ, hút máu !" Lang Vương cười lạnh tiếng.

      "Đại ca, vẫn là cẩn thận sói đỏ , tôi cũng chỉ nhắc nhở đại ca, những người bình thường trang điểm mình thành sói đỏ đề rất tự cao tự đại, coi ai ra gì, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, vẫn kìm chế đau thương !"

      "Yên tâm, tôi nhất định ở lại chỗ này tìm kiếm chị dâu của cậu, nếu quả có sói đỏ, tôi thèm để ý tới! Tôi còn lo lắng chị dâu của cậu ăn dấm đây." Lang Vương khẽ .

      "Ui cha! Chua chết được, tại tôi hoài nghi rốt cuộc có phải là đại ca của tôi hay ? Tại sao trở nên có tiền đồ như thế! Tại sao còn khí phách như thế, trở nên giống rồi! Đại ca trước kia khí thế ngang ngược của tôi đâu rồi? Đại ca, chẳng lẽ khí phách của bị chị dâu ăn rồi!" Đoan Mộc phàn nàn .

      "Tên thối tha, chị dâu cậu có dã man như vậy sao?" Lang Vương thích Đoan Mộc xấu như thế.

      "Chị dâu có dã man với hay tôi biết! Nhưng, thay đổi, tôi có thể nhìn ra!"

      "Tôi thay đổi chỗ nào, chị dâu cậu nhát gan, tôi lo lắng hù đến ấy, chỉ là hơi bị đè nén chút mà thôi!" Lang Vương chột dạ , cưng chiều của sao lại biết, chỉ là ở trước mặt của em muốn thừa nhận thôi!

      "Chị dâu nhát gan sao? Ai mà tin!" Đoan Mộc đúng lý hợp tình , chính là tin Bạch Tuyết nhát gan.

      "Tên nhóc này, vì sao tin?" Lang Vương cười lạnh tiếng, tiện tay bưng lên ly rượu đỏ.

      "Đại ca, ngài là người nguy hiểm như vậy chị dâu còn sợ, sao chị dâu có thể tính là nhát gan! Chị dâu chỉ nhát gan, hơn nữa còn thuộc về người to gan!"

      Lang Vương chẳng những có tức giận, còn cười, đúng vậy, bên ngoài mực là người lạnh lùng, người bên ngoài đều sợ hãi , vẫn thừa nhận điểm này.

      "Đại ca, có vị công chúa tiến vào, thế mà còn là công chúa Bạch Tuyết, chỉ là biết dưới lớp mặt nạ bộ dạng ra sao!" Đoan Mộc chăm chú đánh giá vị công chúa Bạch Tuyết này. Lang Vương cũng nhìn chằm chằm công chúa Bạch Tuyết.

      "Đại ca, tôi hoài nghi công chúa Bạch Tuyết chính là Bạch Tuyết. Mẹ kiếp, là có sói đỏ, đại ca, mau nhìn, ngay sau đó lại có vị tiến vào, lại là cách ăn mặc của sói đỏ. Đại ca thảm rồi, cẩn thận bị sói đỏ để mắt tới!" Đoan Mộc lo lắng .

      "Cậu cho rằng tôi đáng để họ nhìn chằm chằm vậy hay sao?" Lang Vương lạnh lùng trừng Đoan Mộc chút.

      "Đoán chừng người nào nhìn chằm chằm đời nhà ma!" Đoan Mộc ra vẻ lo lắng .

      "Cậu cho rằng tôi là bọ cạp độc, hôm nay tôi là sói xám, đặc biệt phục vụ cho chị dâu cậu." Lang Vương hạnh phúc .

      "Đại ca chị dâu, tôi thấy là . Nhưng đại ca vẫn là nhanh nghĩ biện pháp giải quyết sói đỏ kia , ta phát , theo dõi theo sao! Hi vọng tình tiết TV xuất , ví dụ như: Sói xám, ta đói, còn mau bắt dê. Sau đó, bốp bốp, đại ca liền bay mất, tới thôn dê."

      "Nơi này đa số đều là học sinh, tôi muốn phát sinh chuyện thoải mái, chờ chút nữa cậu cuốn lấy sói đỏ, đừng cho ta tới gần tôi, tôi phải tìm chị dâu cậu." Lang Vương lạnh lùng .

      "Mẹ nó, đại ca lấy cái chết áp chế tôi theo , hóa ra là để tiện nghi cho , hại tôi mất trắng nhiều thời gian hóa trang vậy, vốn định tới chơi, chơi cho nghiền, xem ra là có cơ hội rồi, mà sói đỏ kia hình như là người đanh đá, hung hãn!" Đoan Mộc khổ sở .

      " có cách nào! Đại ca cậu hôm nay muốn xoay người, phải cậu sói xám sống quá uất ức sao, dứt khoát hôm nay tôi làm sói xám bản mới sao? Để sói xám xoay người làm chủ." Lang Vương tràn đầy phấn khởi , tin tưởng công chúa Bạch Tuyết kia chính là Bạch Tuyết, bọn bọ đều gọi Bạch Tuyết, đoán chừng Khang Giai đặc biệt chuẩn bị cho Bạch Tuyết.

      Công chúa Bạch Tuyết và sói đỏ kia gần như là cùng nhau tiến vào, chừng sói đỏ chính là Khang Giái, nhớ kỹ Bạch Tuyết , tính cách Khang Giai rất hào phóng, giống con trai, tính tình cũng rất ngang ngược.

      "Đại ca muốn xoay người hi sinh em trai! Tôi có phải oan quá hay !" Đoan Mộc ủy khuất .

      "Cái này nhất định, có lẽ sói đỏ kia rất hợp khẩu vị của cậu cũng chừng." Lang Vương cười, uống hớp rượu đỏ trong tay. Chuẩn bị ta tay với công chúa Bạch Tuyết. còn ra tay, công chúa Bạch Tuyết rất dễ dàng bị những nam sinh kia để mắt tới.

      Ai ngờ, lúc này.

      "Đại ca, hôm nay dính số gì vậy? Chẳng lẽ năm nay lưu hành trang phục người sói? Lại có người sói tiến vào, bi ai a, xã hội bây giờ có nhiều sói lắm, nhất là sói đội lốt cừu càng nhiều!"

      Lang Vương trừng mắt nhìn Đoan Mộc, hận thể ăn ta, sói sao? tốt sao? Giống sói xám bà xã mình, tuy sống có tự tôn, nhưng đây cũng là loại phương thức người ta bà xã.

      Đương nhiên Đoan Mộc nhìn thấy Lang Vương bắn hàn quang tới, ánh mắt hận thể bắn chết ta!

      ta nên tới người sói gì đó? Lang Vương có ăn ta, coi như ta may mắn! Còn dám dõng dạc chuyện liên quan tới sói như vậy!

      Ở thế giới nhân loại đàn ông xấu đều bị thành sắc lang, đây là chuyện Lang Vương thể chịu đựng được! Vì sao nhất định sói phải đại biểu người xấu? Dựa vào cái gì đàn ông xấu đều là sắc lang!

      Để chứng minh sói hoàn toàn là xấu, Lang Vương mới lấy tên công ty mình là tập đoàn Lang thị, hi vọng ở đây có thể tạo phúc bách tính, xí nghiệp của giúp đỡ rất nhiều vùng núi nghèo khó, còn có số trường học khó khăn.

      Hàng năm đều quyên rất nhiều tiền cho viện mồ côi và nhi viện.

      Mục đích là để chứng minh sói hoàn toàn xấu, muốn khiến trong lòng mọi người biết tập đoàn Lang thị, khiến mọi người ủng hộ tập đoàn Lang thị.

      chèn ép phần tử ngoài vòng luật pháp, chèn ép những cái diệt thương kia, chỉ riêng người dân thiện lương là ra tay.

      muốn thay đổi cách nhìn của mọi người với sói, đề xướng bộ phim hoạt hình sói xám, tuy sói xám luôn luôn xui xẻo, nhưng cũng mang đến cho mọi người rất nhiều vui thú, rất nhiều bạn thích xói xám.

      Đương nhiên Đoan Mộckhông biết vì sao đại ca lại giận như thế?

      Nhưng ta thực trêu chọc đại ca, trong nháy mắt lộ ra vẻ mặt vui cười nịnh nọt, chỉ là bởi vì hóa trang làm ma cà rồng, cười lên vẫn rất khủng bố.

      " nên nhìn tôi như vậy, taôi , tôi là những sắc lang đó! Đương nhiên phải sắc lang, đại ca luôn lòng, chỉ thích mình chị dâu , nên làm sao những người kia có thể đánh đồng với ." Đoan Mộc hốt hoảng tránh khỏi, miễn cho bị đánh vô tội.

      "Sói đỏ kia tới, cậu mau ngăn ta lại!" Lang Vương lạnh lùng .

      "Đại ca quá độc ác, đối với chị dâu tốt như vậy, đối với em tàn nhẫn, nhưng bằng bất cứ giá nào, nhất định cắn sói đỏ, tuyệt đối há miệng! , kiếm chị dâu , nhỡ em tôi bị sói đỏ ăn! Nhất định đại ca phải lập đền thờ trinh tiết cho em tôi!" Đoan Mộc bộ tráng sĩ trở lại.

      Phốc!

      Lang Vương bật cười.

      "Tên dở hơi, taôi cũng bảo cậu chết, cần gì phải lập đền thờ trinh khiết hả? Cùng lắm là bị người sinh viên đại học ăn xong lau sạch! Đến lúc đó thua thiệt còn chưa biết được là ai! Cậu cần chiếm được tiện nghi mà còn khoe mẽ."

      "Đại ca, nếu như sói đỏ là mỹ nữ, em tôi nhận, nếu như sói đỏ là xấu hoặc hung dữ, em tôi thà chết chứ chịu khuất phục!" Đoan Mộc thề son sắt .

      "Được, người nào buộc cậu chết, cùng lắm cũng là bị người ta hôn cho mấy cái! Nào có nghiêm trọng như vậy!" Lang Vương cười lạnh tiếng.

      "Tại sao có nghiêm trọng, tại nữ sinh rất mạnh, nhìn thấy tôi đẹp trai như vậy nhất định bỏ qua!" Đoan Mộc tự đắc .

      "Cậu rửa mặt sạch còn có thể xem như soái ca, còn bộ dạng bây giờ, cậu cho rằng người ta dám động cậu sao?" Lang Vương khinh thường .

      "Bộ dạng tôi thế nào? Đây là ma cà rồng tiên sinh, so với sói tiên sinh đẹp trai nhiều!" Đoan Mộc ngửa đầu ra chút, đắc ý .

      "Chờ chút nữ cắt sói đỏ, nhớ kỹ lấy răng nanh của cậu xuống, nếu thực cắn chảy ra máu!" Lang Vương khoa tay chỉ miệng của mình chút, ra hiệu răng nanh Đoan Mộc rất khát máu!

      " được, ôi hài lòng nhất chính là răng nanh, ngộ nhỡ sói đỏ kia chính là hung hãn, tôi dùng răng nanh dọa ta chạy!" Đoan Mộc làm xấu cười tiếng.

      "Đừng nhảm, ta tới, nhanh ngăn lại!" Lang Vương khôi phục nghiêm túc, lạnh lùng .

      "Được! Tôi qua! Tôi qua! Gió thổi vi vu sông Dịch lạnh, tráng sĩ trở về!" Đoan Mộc bi ai, chật vật tới.

      Lang Vương nhìn thấy Đoan Mộc giống như bị tuyên án tử hình, khỏi muốn cười.

      Chỉ thấy Đoan Mộc, tay đút túi quần, bộ dạng cố làm tiêu sái tự nhiên. ta cũng là lo lắng ngộ nhỡ cuốn đưojc lấy sói đỏ, đến lúc đó đại ca còn đánh ta!

      "Này, mỹ nữ, trang phục khá lắm." Đoan Mộc che giấu lương tâm ra.

      "..."

      Nhìn thấy mỹ nữ để ý tới ta.

      Ma cà rồng tiên sinh lạnh lùng sửa sang lại áo choàng đen, tiếp tục ra sức, chẳng lẽ tạo hình vừa rồi của mình có gây được chú ý của sói đỏ.

      "Này, chào mỹ nữ." Đoan Mộc cố ý to tiếng chút.

      "..."

      Sói đỏ !

      Có thể để ý tới ta!

      Vẻ mặt Đoan Mộc thiếu máu quay đầu nhìn sang Lang Vương!

      Ý là: Đại ca, phải em giúp , là sói đỏ người ta thích ma cà rồng tiên sinh, ràng người ta ưa thích sói xám của !

      Lang Vương làm bộ thấy nhờ giúp của Đoan Mộc, nhàn nhã uống rượu vang đỏ.

      Đoan Mộc nhìn thấy đại ca thế mà giống như người có chuyện gì, còn có tâm tình uống rượu! Đây là muốn hi sinh ta mà!

      Thế là, cắn răng cái, thèm đếm xỉa!

      phải là cuốn lấy ta sao!

      làm khó được ta, có chuyện gì mà ta làm được!

      "Này! Sói đỏ, chào ." Đoan Mộc dứt khoát tháo răng nanh xuống, hi vọng chuyện dễ chút, có lẽ mới vừa rồi mang theo răng nanh chuyện, người ta nghe !

      "..."

      Đoan Mộc bỗng nhiên có loại cảm giác khóc ra nước mắt, người ta căn bản cũng để ý đến ta!

      Chương 250: Vũ hội hóa trang 1

      Lạ thường chính là công chúa Bạch Tuyết về phía Đoan Mộc.

      Bên này Lang Vương có cách nào bình tĩnh, lại nhận lầm người, chẳng lẽ cho Đoan Mộc là ?

      Trước quan sát chút rồi .

      Ánh mắt Đoan Mộc sáng lên, công chúa Bạch Tuyết đến đây, mẹ nó, kích thích.

      Chẳng qua, đây là đồ ăn của đại ca!

      Phải làm sao mới ổn đây?

      Đây chính là chị dâu , đại ca ăn dấm, đến lúc đó còn tháo ta thành tám khối! Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, cặp mắt gian kia của đại ca nhìn ta chằm chằm!

      Lúc này Đoan Mộc tiến thoái lưỡng nan, bên người còn đứng sói đỏ, lại thêm vị công chúa Bạch Tuyết tới, phải làm sao mới ổn đây?

      bên thích, lại phải lấy lòng sói đỏ. bên công chú Bạch Tuyết đại ca thích!

      Ngay lúc công chúa Bạch Tuyết ưu nhã về phía Đoan Mộc, ta lại đến gần sói đỏ bên cạnh Đoan Mộc .

      Kết quả này Đoan Mộc nghĩ tới, có chút bất ngờ.

      Lang Vương thân sĩ cầm ly rượu đỏ tới, quả nhiên bọn họ là cùng phe, đoán chừng công chúa Bạch Tuyết chính là của , mà sói đỏ kia chính là Khang Giai, chị em tốt của Bạch Tuyết.

      "Sói tiên sinh, nể mặt uống ly chứ?" Lúc Lang Vương chú ý công chúa Bạch Tuyết, bên cạnh có Miêu nữ tới, ta mang theo mặt nạ của mèo, sau lưng còn có cái đuôi mèo dài.

      Lang vương gì, giơ ly rượu lên, uống ngụm, ý là như vậy coi như uống cùng.

      Miêu nữ khẽ cười, cũng cầm ly rượu mình chạm ly Lang Vương, sau đó cũng uống.

      "Hình như sói tiên sinh cảm thấy hứng thú với sói đỏ kia?" Miêu nữ thăm dò hỏi.

      Lang vương gì!

      "Có muốn tôi hỗ trợ hay ?" Miêu nữ khẽ cười .

      "Cảm ơn, cần." Lang Vương vui .

      Đương nhiên Miêu nữ cảm giác được sói xám vui .

      "Nghiêm túc như vậy làm gì, đây chỉ là vũ hội hóa trang, chơi đùa mà thôi, vui vẻ Ok."

      "Đúng vậy, chơi đùa mà thôi. Chẳng qua tôi có đến chơi với sói đỏ." Lang Vương lạnh lùng , khí thế người hù dọa miêu nữ, ta nhìn Lang Vương rồi rời .

      Giống như, người đàn ông này phải hóa trang thành sói, mà càng giống như , sói nguy hiểm.

      Lang Vương nhìn thấy miêu nữ thức thời rời , sau đó cầm rượu vang đỏ tới chỗ Đoan Mộc.

      Ai ngờ, sau khi miêu nữ nhìn thấy công chúa Bạch Tuyết và sói đỏ, lại vui vẻ về phía họ.

      "Hóa ra hai người ở đây, tệ, sói đỏ, rất cá tính nha. Ha Ha..." Chỉ thấy miêu nữ cười xong cầm lấy cái đuôi của sói đỏ đem chơi.

      "Miêu nữ, đừng làm rộn, phải cậu có cái đuôi hay sao, tại sao còn chơi cái đuôi của mình! Cái đuôi của mình có chắc lắm, cẩn thận rơi xuống!" Sói đỏ cười .

      "Ồ? Sói đỏ mỹ nữ, vừa rồi mình nhìn thấy nam sinh mặc trang phục sói xám, có phải rất xứng với cậu hay , cậu có mang cái chảo theo hay ?" Miêu nữ có ý tốt cười .

      "Vì sao phải mang cái chảo? Nhìn rất khó coi!" Sói đỏ .

      "Sói đỏ đều dùng cái chảo đánh sói xám, nếu như cậu có cái chảo, tuyệt đối nên trêu chọc vị sói xám kia, ta cũng sói xám diễn TV, tính khí cũng tốt! Mình vừa mới nhìn thấy trang phục ta chơi vui, qua dò xét chút, kết quả! Haizz! Tính khí thối!" Miêu nữ có ý nhắc nhở.

      "Cảm ơn nhắc nhở, nhiều năm thấy cậu như vậy, vẫn ham chơi, cẩn thận có ngày chơi cả bản thân! Chẳng qua, cậu yên tâm, mình thấy sói cám này có hứng thú với sói đỏ, nhìn thấy , người ta cảm thấy hứng thú với công chúa Bạch Tuyết!" Sói đỏ đẩy công chú Bạch Tuyết trước mặt Miêu nữ.

      "Được rồi, ai bảo hai người các cậu biến mình thành động vật! HỪ! Kỳ mình càng ưa thích tạo hình sói đỏ của cậu, mà con nhóc xấu xa cậu lại cứ nhất định phải đổi với mình, lúc đầu cái tạo hình sói đỏ này là mình chuẩn bị cho mình, còn công chúa Bạch Tuyết chuẩn bị cho cậu, là cậu cứ muốn kiên trì đổi với mình, nên đừng trách mình." Công chúa Bạch Tuyết đẩy sói đỏ cái, đắc ý cười.

      "Thân ái, bây giờ cậu là công chúa Bạch Tuyết, nhất định phải nhớ kỹ bình tĩnh, thục nữ, ôn tồn lễ độ, mới là phong cách công chúa Bạch Tuyết, giống như vừa rồi cậu làm tốt bao nhiêu, đoan trang hào phóng, tiếp tục tiếp tục giữ vững." Sói đỏ cười ha ha .

      "Sói đỏ phu nhân thân ái, như thế rất mệt mỏi có biết hay ? Mẹ nó, mình bị cậu hại thảm rồi ! Vất vả như vậy, ràng người ta cũng phải thục nữ, vì sao muốn trang phục nữ!" Công chúa Bạch Tuyết phàn nàn .

      "Ồ! Vì cho cậu câu được soái ca, công chúa xinh đẹp cậu vẫn là nhịn chút !" Sói đỏ an ủi.

      "Mình hận đàn ông, đều là tên lừa đảo!" Công chúa Bạch Tuyết tức giận .

      "Cậu xem cậu lại bình tĩnh, bây giờ cậu là công chúa Bạch Tuyết, nhất định tính cách của cậu phải nhất trí với tạo hình mới tốt, mình là nhìn thấy cậu thất tình, mới đưa tạo hình công chứ Bạch Tuyết cho cậu mặc, bị tên đàn ông thối kia bỏ cũng có gì ghê gớm, nhất định tìm chúng ta càng tìm đàn ông tốt hơn cho tên đó tức chết!" Sói đỏ thở phì phò .

      "Ồ —— Sói đỏ, mình phải lau mắt mà nhìn cậu, đây cũng phải người mình biết, chẳng lẽ cậu vì phối hợp với tạo hình mà trở nên đanh đá như thế?" Công chúa Bạch Tuyết hiếu kỳ đánh giá sói đỏ .

      "Công chúa, đây là cậu đúng, tuy các cậu ở trong nước, mình ở nước ngoài, chẳng qua chuyện của nha đầu này mình vẫn chú ý, cậu ấy sớm phải bé con trước kia rồi. Bé con xinh đẹp của chúng ta sớm thoát thai hoán cốt, cũng tiếp tục gặp cảnh khốn cùng lúc trước, bây giờ người ta rất cay... ưm ưm ưm..." Miêu nữ còn chưa hết, miệng bị vuốt sói bịt lại, đương nhiên là móng vuốt của sói đỏ bịt lại!

      "Là sao? Bé con, sao cậu cho miêu nữ xong, bao lâu ba người chúng ta có gặp mặt rồi, cậu xem cậu làm mất hứng!" Công chúa Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi sói đỏ.

      "Ưm ưm ưm..." Miêu nữ liều mạng gật đầu, ý là công chúa rất đúng.

      Bất đắc dĩ, đa số thắng tiểu số.

      Sói đỏ lấy vuốt sói ra.

      "Khụ khụ! Bé con, móng vuốt của cậu có sạch , ria mép mèo của người ta bị cậu làm cho rơi tận mấy cái! Người ta phải lùng bao nhiêu công sức mới dính lên được đấy! Oa! Đều bị cậu làm rụng rồi! Mình mặc kệ, bé con, cậu phải bồi thường ria mép cho mình!" Miêu nữ thương tâm .

      "Phốc!" Công chúa Bạch Tuyết nhịn cười được.

      "Rơi mất càng tốt, miễn cho chút nữa có soái ca nào đó coi trọng miêu nữ cậu, lúc hôn môi ria mép lại chọc vào miệng người ta, cậu xem đến lúc đó có sát phong cảnh ! Cậu cảm ơn mình, còn oán niệm mình sao? Có phải nên hay !" Sói đỏ tràn đầy tự tin .

      "Mình cần vào! Bé con, cậu rất biết diễn trò. Rất có phong thái sói đỏ. Đám chị em đây, cậu chết mất." Công chúa Bạch Tuyết sùng bái .

      "Cậu vẫn giữ lại cậu , cậu thấy được hai nam sinh bên kia đều nhìn chằm chằm cậu buông sao?" Sói đỏ có ý tốt nhắc nhở.

      Bị sói đỏ nhắc nhở, miêu nữ và công chúa Bạch Tuyết nhìn lại Đoan Mộc và Lang Vương.

      bên khác.

      "Đại ca, bọn họ nhìn chúng ta." Đoan Mộc .

      "Ừm, tôi mở to mắt, cậu có thể nhìn thấy, chẳng lẽ tôi nhìn thấy? Cậu vẫn suy nghĩ chút làm sao đoạt sói đỏ tới tay !" Lang Vương lạnh lùng .

      " thể nào? , còn để em tiên lên sao? Vừa rồi ânh cũng thấy đấy, sói đỏ kia rất dã man, ở nơi công cộng như vậy, duỗi móng vuốt che miệng của vị miêu nữ bên cạnh, cho nên sói đỏ này cực kỳ ngang tàng, còn có thể ác hơn sói đỏ TV! Tôi !" Đoan Mộc kiên quyết .

      "Cậu ?" Lang Vương lạnh giọng hỏi.

      " !" Đoan Mộc nhìn thấy mắt đại ca len lên hỏi mình, yếu ớt , trả lời cũng rất có lực.

      "Vậy tốt, ngày mai cậu qua Châu Phi làm việc , nơi đó có miêu nữ, cũng có sói đỏ, chẳng qua nơi đó có dã thú mọc lông toàn thân, đoán chừng khẩu vị của cậu rất nặng, nơi đó tương đối thích hợp với cậu." Lang Vương lạnh lùng .

      " , giao ca vô ý! Đại ca, là ác độc! Trọng sắc khinh đệ! Hôm nay em tôi thèm đếm xỉa, phải chỉ là sói đỏ thôi sao? OK, vấn đề." Đoan Mộc khổ cực lau mặt cái, bộ dáng vẻ sinh ly tử biệt.

      "Yên tâm, sói đỏ này cảm thấy hứng thú với cừu , ăn ma và rồng tiên sinh cậu đâu!" Lang Vương cười đùa.

      "Đại ca nhân tính, tôi tình nguyện chết, cũng cho sói đỏ đáng giận ăn tôi! Chẳng qua, tôi giải quyết sói đỏ, bên cạnh còn có miêu nữ đấy?" Đoan Mộc .

      Lang Vương gì!

      "Đại ca? thân là đại ca, chẳng lẽ snh muốn ăn hai? Khụ khụ! nghĩ tới khẩu vị còn nặng hơn em tôi! Đoán chừng vị miêu nữ kia cũng đủ mùi vị." Trong nháy mắt tâm tình Đoan Mộc rất tốt, nếu như đại ca dám ăn thịt ngoài, chắc chắn chị dâu chỉnh đại ca hiểm, đến lúc đó, ha ha ha, có người báo thù cho ta rồi. ta dám chỉnh đại ca, nhưng chị dâu khác, chị dâu hơi đổi sắc mặt, đoán chừng đại ca chỉ biết nge lời!

      Haizz!

      Khó trách, đại ca lại ác với ta như vậy!

      Chỉ là bị tức trước mặt chị dâu, nên coi ta là nơi trút giận rồi!

      bi ai, vì sao chuyện của vợ chồng, cũng kéo lên người ta!

      mặt ta viết: Bắt nạt tôi , tôi thiếu bắt nạt sao?

      Bỗng nhiên, Đoan Mộc có chiêu.

      "Đại ca, bằng, chúng ta tìm người hỗ trợ có được hay , tại là 3-2, theo nhân số, chúng ta thua ván! Nếu chúng ta có 3 với 3 công bình đúng ?" Đoan Mộc hưng phấn .

      "Điểm này, cậu có thể nghĩ đến, chẳng lẽ tôi nghĩ đến sao? Cậu cho là tôi làm đại xa vô ích hay sao? Nhìn ra cửa chút, cứu binh chúng ta tới rồi." Lang Vương dùng ánh mắt nhắc nhở Đoan Mộc.

      Đoan Mộc nhìn ra phía cửa.

      Phốc!

      Đoan Mộc cười phun!

      "Đại ca, định làm gì? Cái người cứu binh này là ai hả?" Đoan Mộc cười xấu xa nhìn cửu vĩ hồ tới.

      "Lãnh Tịnh." Lang Vương khẽ trả lời.

      " em tôi cách nào bình tĩnh!" Đoan Mộc cười ha hả , bụng cười đến nỗi co rút.

      "Tôi có bảo cậu bình tĩnh, tôi người tới là Lãnh Tịnh." Lang Vương thản nhiên .

      Đoan Mộc khiếp sợ.

      Quá khiếp sợ!

      Đại ca đủ hung ác, vì tìm chị dâu âu yếm. Thế mà, thế mà!

      Haizz!

      "Đại ca, ? em tôi bội phục! Bội phục! Vì loại bỏ chướng ngại bên cạnh chị dâu, mang em ra làm vật hi sinh! Quá trâu bò rồi!" Đoan Mộc ủy khuất nhìn Lang Vương, chính mình là vật hi sinh!

      " qua manh cửu vĩ hồ tới." Lang Vương lạnh lùng .

      "Đại ca quá độc ác, hi sinh em, còn có thể khí thế như vậy!" Đoan Mộc lẩm bẩm câu, ngoan ngoãn đến chỗ cửu vĩ hồ nhìn quanh.

      tới trước mặt Lãnh Tịnh.

      " thôi, vật hi sinh!" Đoan Mộc dở khóc dở cười .

      "Này? em, cậu nhìn cho kỹ, đây là cửu vĩ hồ, thấy chưa? Cái đuôi, là chín cái đuôi."

      " thôi, cửu vĩ hồ tiên sinh. Dù sao chút nữa đều phải biến thành vật hy sinh!"

      "Tôi ngất, là Đoan tổng? Phốc——" Lãnh Tịnh nhịn được mà bật cười.

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 251.1: Vũ hội hóa trang 2

      "Cười cái gì mà cười! Chưa thấy qua ma cà rồng tiên sinh đẹp trai như vậy!" Đoan Mộc mặt trắng bệch nhìn Lãnh Tịnh chút.

      "Đây là trong lòng tôi kìm nén, vì đại ca để tôi thành cửu vĩ hồ, hóa ra là nhìn hơn gì. tại, trong lòng tôi bình tĩnh nhiều." Lãnh Tịnh vừa cười vừa .

      " ủy khuất cái gì? Chẳng qua, tý nữa còn ủy khuất hơn!" Đoan Mộc ra vẻ thương tâm .

      "Tôi có thể ủy khuất sao? thế nào tôi cũng là soái ca, thế nhưng đại ca lại bắt tôi hóa trang thành cửu vĩ hồ, tới tham gia vũ hội hóa trang của học sinh ngây thơ như vậy, cái này phải vũ nhục người đàn ông thành thục như tôi sao!" Lãnh Tịnh ủy khuất .

      " cho rằng chỉ có mới là người đàn ông thành thục thôi sao? Dù sao bên ngoài bản thân cũng là nam thần lạnh lùng, tại tốt rồi, lạnh nổi, bời vì chúng ta ở trước mặt đại ca đều là đám mây! Người lạnh nữa, gặp được người đàn ông mấy trăm độ này cũng lạnh hơn! Muốn hù dọa người đều nghịch nổi rồi! Trực tiếp bị đông cứng!" Đoan Mộc khổ cực .

      " coi là cái gì, vừa rồi đường tôi lên đây bị đám con nít túm lấy cái đuôi, cũng cho tôi !"

      "Vì sao cho ?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi.

      "Cứ phải chụp ảnh với tôi!"

      "Ha ha! !" Đoan Mộc cười to.

      "Này? Tôi thấy về sau đừng kêu cái gì mà thần mặt lạnh, nên đổi tên , gọi nham hiểm là được!" Lãnh Tịnh trêu chọc .

      "Cửu vĩ hồ, ai nham hiểm? so tôi cũng khá hơn chút nào! Còn tôi." Hai người nhìn tôi, tôi nhìn , đều nở nụ cười.

      Chẳng qua cửu vĩ hồ, tôi vẫn có ý tốt nhắc nhở , chúng ta lập tức thành vật hy sinh của đại ca!"

      "Có ý gì?" Lãnh Tịnh hiếu kỳ hỏi.

      "Đại ca vì diệt trừ chướng ngại bên cạnh chị dâu, kêu chúng ta hi sinh, nhìn thấy ba nàng bên kia ? Bên trong có người là chị dâu của chúng ta, đoán xem vị nào là chị dâu của chúng ta?" Đoan Mộc tò mò hỏi.

      Lãnh Tịnh nhìn về phía sói đỏ, còn có công chúa Bạch Tuyết, Miêu nữ.

      Trầm mặc lúc.

      "Tịnh, nhìn ra chị dâu rồi hả?" Đoan Mộc dướn cổ hỏi.

      "Mẹ nó! Đừng kêu buồn nôn như vậy được ? Nhìn cho , tôi là đàn ông. Con mẹ , đừng gọi tôi là Tịnh, toàn thân đều nổi da gà! chịu được!"

      "Cái này chịu nổi sao? Kích thích còn ở phía sau, mặc dù ở đây toàn là học sinh, nhưng chỗ đám nữ chưa chắc có mấy người hiền, học sinh thời nay rất cởi mở, tầng mô sớm bị người phá rách, tại chính là bụng đói ăn quàng, nhìn thấy loại đàn ông thành thục như chúng ta còn nhào lên! hu hu! Đến lúc đó mặt mũi của tôi, đều bị hủy trong tay đại ca rồi!" Đoan Mộc khổ cực .

      " có mặt mũi sao? Sao tôi biết?" Lãnh Tịnh ra vẻ tò mò hỏi.

      Mẹ nó, sao tôi lại có mặt mũi, chẳng qua đêm nay, mặt mũi của tôi có còn giữ được hay , khó !" Đoan Mộc bi ai .

      "Mẹ nó! Xin thành chút được ? có mặt mũi sao? Đánh chết đây, đây cũng thừa nhận có!" Lãnh Tịnh khinh thường .

      "Này? Tôi nhớ đắc tội gì với ? Tại sao lại chửi bới tôi như thế? Tôi vẫn luôn có mặt mũi, chưa bao giờ biến mất, thấy được sao?" Đoan Mộc nghiêm túc hỏi.

      Lãnh Tịnh nhìn Đoan Mộc nhìn mình xuất thần, khỏi rùng mình cái!

      " chịu được rồi ! Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, tôi thích đàn ông!" Lãnh Tịnh giống như là nhìn ôn thần mà nhìn Đoan Mộc.

      "Mẹ nó, thích đàn ông, chẳng lẽ tôi thích đàn ông sao? đây chỉ thích mỹ nữ, cũng phải loại bị trẻ con đeo bám!" Đoan Mộc nghiêm túc trả lời.

      "Vấn đề là người đeo bám, người ta cũng là mỹ nữ có thích hay ?" Lãnh Tịnh cười xấu xa.

      "Phi, cần tôi động tới, những mỹ nữ kia tự tôi." Đoan Mộc đắc ý .

      "Ọe, buồn nôn!" Lãnh Tịnh le lưỡi .

      "Này? Chẳng lẽ có chơi qua phụ nữ? Giải bộ giống như hòa thượng ăn chay!"

      "Người phụ nữ tôi thích, tôi tùy tiện đem lần đầu tiên cho nhưng nơi này!" Lãnh Tịnh chua chua .

      tu luyện cũng mấy trăm năm, chưa bao giờ chạm qua phụ nữ, bao gồm những nữ Giới, người cũng chạm qua, đến nay vẫn là trai tơ.

      Cũng bởi vậy có trợ giúp tu luyện lớn đối với , từng thề, chỉ cầu người tri tâm, nếu thất thân.

      Chỉ là, nghĩ tới lần này tới nhân gian, khi nhìn thấy Bạch Tuyết, lại bỗng đầu đuôi mà nộp tâm ra, biết rất Bạch Tuyết là người phụ nữ thể cầu, nhưng vẫn có cách nào tự kềm chế!

      Cho nên, mới có thể cố ý trốn tránh Bạch Tuyết.

      biết Bạch Tuyết vĩnh viễn đều khó có khả năng là của , là Mẫu Đơn tiên tử, tất nhiên thuộc về Lang Vương!

      Tình của bọn họ do ông trời định.

      !

      Chỉ có thể tương tư đơn phương!

      "Suy nghĩ gì vậy?" Đoan Mộc phát Lãnh Tịnh khác thường, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc quan tâm hỏi.

      Bọn họ chính là như vậy, là em, gặp mặt cấu véo, nhưng trong lòng đều quan tâm đối phương.

      " có gì!" Lãnh Tịnh khẽ trả lời, hình như bị đâm vào chỗ đau.

      " em, tôi có cười , chẳng qua tôi khinh bỉ ! Nhìn cũng tệ, vì sao vẫn còn trai tân? phải cậu chậm trễ cho khác sao?" Đoan Mộc nghĩ tới Lãnh Tịnh vẫn còn, bất ngờ, khá khiếp sợ!

      "Tùy nghĩ như thế nào!" Tuy Đoan Mộc cố ý đùa cho Lãnh Tịnh vui vẻ, nhưng Lãnh Tịnh vẫn cách nào cao hứng trở lại.

      " đừng với tôi, người thích là chị dâu..." Đoan Mộc nhíu lông mày, nhìn Lãnh Tịnh.

      "Đúng, tôi thích ấy, từ lần đầu tiên nhìn thấy ấy, tôi bị ấy hấp dẫn, tôi có cách nào tự kềm chế, tôi cũng nhìn thấy khác!" Lãnh Tịnh đau lòng .

      "Cái này phiền nha, đại ca chúng ta là bình dấm chua, ngộ nhỡ ấy biết, ấy giết !" Đoan Mộc lo lắng .

      " ấy biết, cũng biết tôi cố ý!" Lãnh Tịnh khẽ trả lời, nhìn qua cả người như bị hành quyết, chán ngán thất vọng!

      "Hả? bất ngờ, đại ca lại biết! còn có thể đứng đây! Quá chấn động!" Đoan Mộc khó có thể tin mà nhìn Lãnh Tịnh.

      " có ý gì? Tôi đứng đấy, chẳng lẽ là nằm?" Lãnh Tịnh lạnh giọng hỏi.

      "Bằng vào hiểu biết của tôi với đại ca, còn sống rất may mắn!" Đoan Mộc may mắn .

      "Là may mắn. Chẳng qua sau đây tôi lại lo lắng thảm rồi! Đại ca tới, đằng đằng sát khí giết tới rồi." Lãnh Tịnh có ý tốt nhắc nhở.

      "Hả? Tôi ngất!"

      " ngất, chết càng nhanh!" Lãnh Tịnh nhắc nhở.

      "Tôi biết phải làm thế nào rồi."

      Đoan Mộc vỗ gáy cái, bất cứ giá nào, cũng chỉ có chiêu kia!

      "Đại ca, tôi phải hoàn thành nhiệm vụ trọng đại giao đây, hai người từ từ trò chuyện, em tôi trước bước!" Đoan Mộc vỗ ngực cái, nhìn như cam tâm tình nguyện.

      Kỳ , mặt viết đầy: đây là bị ép buộc! !

      Lang Vương nhìn Đoan Mộc rời , khóe miệng khẽ động cái, cảm giác có chút buồn cười.

      Lãnh Tịnh dở khóc dở cười nhìn Đoan Mộc.

      "Đại ca, ta cần khoa trương như vậy chứ! Làm như bản thân bị xử chết. Kỳ , biết chơi qua bao nhiêu thiếu nữ!"

      Chương 251.2: Vũ hội hóa trang 2

      "Làm sao cậu biết cậu ta chơi qua rất nhiều phụ nữ? Chẳng lẽ cậu phá trinh rồi hả?" Lang Vương tò mò nhìn Lãnh Tịnh.

      "Đại ca, có lầm hay ? Phá trinh là phụ nữ, nào có ai đàn ông như vậy!"

      "Vậy cậu còn chưa khai trai?" Lang Vương nghi ngờ hỏi.

      "Trước mắt vẫn chưa, chẳng qua tương lai lâu làm! Em hiểu cuộc đời, chiếm được người mình thích, vậy dứt khoát tùy tiện tìm người !" Lãnh Tịnh khổ sở .

      Lang vương gì!

      Nhíu mày!

      Đứa em trai này, tuy phải em ruột, nhưng hơn hẳn em ruột. Từ bọn họ chơi chỗ, ăn cùng chỗ, khi cậu còn bé lớn lên cùng với mẫu thân của , còn nếm qua sữa của mẫu thân !

      Chỉ là, tại ở bên cạnh cũng là cậu—— Lãnh Tịnh!

      Mẫu thân thân nhất phản bội !

      "Vương, yên tâm, em tuyệt đối có làm chuyện có lỗi với , nhân duyên của và Tuyết nhi do trời quyết định, chỉ là, tạo hóa trêu người, để cho em động tâm với ấy!

      Vương, đây có phải là loại ám chỉ hay , để em tiếp tục thủ thân, hoặc là xuất gia!" Lãnh Tịnh thê lương .

      " cái gì ngốc vậy? Cậu nhất định gặp được người mình thích, ấy cũng thích cậu. Tôi tin duyên phận của cậu còn chưa tới, có lẽ đây là loại khảo nghiệm của ông trời với cậu? Cũng có lẽ là báo trước mối nhân suyên, cho cậu nhân duyên sắp tới, có lẽ còn có liên quan tới Bạch Tuyết, giống như nữ sinh tỏng đám bạn học của ấy." Lang Vương khẽ .

      Kỳ , , càng hy vọng Lãnh Tịnh tìm được người phụ nữ ở Yêi Giới làm bạn, mà phải nhân loại, bời vì này về sau phải sinh tử tách rời!

      nhau sinh tử tách rời, đó là rất chuyện đau khổ!

      cảm nhận được rất sâu!

      Tuy nhiên lúc này vì an ủi Lãnh Tịnh mà , nhưng vẫn hy vọng cậu có nhân duyên ở đây!

      ", cần an ủi em, biết em thể tìm phụ nữ ở chỗ này, đây chỉ kịch vui bắt đầu, bi kịch chấm dứt. Việc đau đớn đó, chắc hẳn thấm sâu trong người, thấu hiểu rất ! Em con đường cũ của !" Lãnh Tịnh cười thê thương tiếng.

      Lang Vương đưa tay vỗ Lãnh Tịnh cái, cái gì cũng .

      "Vương, quả nhiên Đoan Mộc phụ mong đợi của mọi người, ta mang sói đỏ , còn lại hai người là của em sao?" Lãnh Tịnh khẽ hỏi.

      "Cậu thử xem?"

      "Vậy để em , trong này đều có Tuyết nhi, tin ?" Lãnh Tịnh vẫn thản nhiên .

      Kỳ , có đôi khi rất nhiều chuyện kẻ trong cuộc mê sảng kẻ ngoài cuộc tỉnh. Nhất là người đương càng như vậy.

      cho rằng trong hai này có Tuyết nhi, nếu như nhất định phải chọn, cho rằng là sói đỏ kia...

      Chẳng qua, cũng ra, chỉ là nghĩ trong lòng.

      "Em vẫn tương đối ưa thích miêu nữ kia, dù sao đều là loại, đều thuộc về động vật? ấy là mèo, em là con sói khoác áo cửu vĩ hồ. Ha ha! Em đây, còn lại là của ." Lãnh Tịnh rời .

      Lang Vương nhìn Lãnh Tịnh rời , ánh mắt của giống như ám chỉ cái gì?

      "Mỹ nữ, có thể nể mặt chút ?" Lãnh Tịnh khẽ hỏi, trong mắt chỉ cần phải là Bạch Tuyết, nhìn ai cũng cùng dạng!

      "Tại sao là tôi?" Miêu nữ hiếu kỳ hỏi.

      "Bởi vì chúng ta là cùng loại, chỉ đơn giản như vậy!"

      "Ok, vượt qua kiểm tra, thôi."

      Bạch Tuyết công chúa nhìn qua, hai người bạn tốt bên cạnh đều bị đàn ông mời , vì sao chỉ còn có ai muốn!

      Nhìn thấy miêu nữ rời , sói đỏ cũng cũng bị cướp đoạt!

      Tại sao lại là cướp đoạt? Bời vì căn bản sói đỏ cũng muốn cùng cùng ma cà rồng tiên sinh kia, chỉ là!

      Kỳ , Đoan Mộc có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, sử dụng khổ nhục kế, với sói đỏ: Nếu như mỹ nữ uống cùng ly, sói xám bên kia sung quân ta đến Châu Phi làm lao động năm, cho nên ta cầu xin sói đỏ cứu!

      Sói đỏ gì thêm, khẽ gật đầu, sau đó cùng Đoan Mộc.

      "Cảm ơn sói đỏ phối hợp, ma cà rồng vô cùng cảm kích." Đoan Mộc thản nhiên .

      Sói đỏ !

      Đoan Mộc khỏi tò mò, chẳng lẽ bị câm?

      thể nào?

      Nếu như câm, trở thành hung hãn lớn.

      Lúc vừa bắt đầu, ta thử bắt chuyện với sói đỏ này, nhưng mà cái gì cũng , chẳng lẽ bị câm, cũng nên biểu thủ ngữ chứ! ?

      Bỗng nhiên, Đoan Mộc chợt nhớ tới, tình cảnh vừa nãy. Biết mình bị sói đỏ lừa gạt, vừa rồi ràng cùng bạn tốt vừa vừa cười, lúc ấy hung hãn!

      ra là làm bộ.

      Chẳng qua, như vậy cũng rất tốt, ta cũng thích !

      Kỳ , biết hóa trang ma cà rồng của mình dọa người cỡ nào!

      Hai người ai cũng chuyện, buồn bực uống rượu.

      Đoan Mộc nghĩ tới còn có người có thể yên tĩnh hơn ta, câu cũng , chẳng lẽ là ta có lực hấp dẫn? Thế mà hấp dẫn được loại phụ nữ này?

      được, cho dù có hứng thú với nàng này, cũng phải trêu chọc .

      "Khụ khụ! Vì sao nhìn tôi?" Đoan Mộc phát căn bản sói đỏ cũng nhìn mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi xa.

      Đoan Mộc cho là lại để ý tới mình, nghĩ tới.

      "Tôi sợ nhìn mặt của , ban đêm ngủ yên!" Sói đỏ bời vì mang theo mặt nạ, tiếng phát ra có chút buồn bực, mất ngọt ngào vốn có.

      Mặc dù Đoan Mộc có chút bất ngờ, nhưng đồng thời cũng chứng minh điểm, bộ dạng này cũng rất bình thường thôi, bời vì giọng phải rất ngọt ngào, cho nên phải loại hìnhthục nữ.

      "Mặt của tôi có khủng bố như vậy sao?" Đoan Mộc rất tự tin hỏi, ta cho rằng đây là trang phục rất khốc, vì sao sói đỏ lại đáng sợ như vậy?

      "Có." Sói đỏ khẽ trả lời, lập tức uống ngụm rượu, bất tri bất giác uống đến ly thứ hai.

      "tôi cho là dám biến mình thành tạo hình này, bình thường thuộc loại nữ sinh to gan, nghĩ tới lại là nữ sinh nhát gan." Đoan Mộc có chút hứng thú .

      Tuy tạo hình sói đỏ của đáng , nhưng chuyện vẫn rất đáng , ăn ngay , quanh co lòng vòng, có ý tứ.

      "Ma cà rồng tiên sinh, chẳng lẽ biết thể trông mặt mà nhìn người sao?" Sói đỏ bỗng nhiên lạnh lùng hỏi, chút dịu dàng người lúc đầu giống như biến mất thấy, trong nháy mắt toàn thân tản mát ra tức giận nhàn nhạt.

      nhìn thấy sói xám thối kia qua tìm công chúa Bạch Tuyết, sói xám kia vốn nên thuộc về !

      Hơi ngửa đầu, uống sạch toan bộ rượu tỏng ly, nhưng sau đó lại xoay người bưng ly khác.

      "Ồ? nghĩ tới đỏ còn thích uống rượu?" Đoan Mộc nhàn nhã hỏi, hoàn toàn có chú ý thay đổi của sói đỏ.

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 252: Vũ hội hóa trang 3

      Đoan Mộc cảm thấy hứng thú nhìn sói đỏ, tuy tạo hình của làm người khác ưa thích, nhưng bên trong giống như còn có chút mới lạ, chắc phải loại nữ sinh chán ghét kia, dù sao từ đầu tới cuối cũng chuyện yểu điệu, ta thích loại phụ nữ làm ra vẻ kia, quá giả tạo!

      Sói đỏ này, chuyện rất gọn gàng dứt khoát, có gì đó, che giấu, có hứng thú.

      "Có đôi khi người ta cần rượu mạnh để kích thích chút. Nếu , trạng thái vĩnh viễn dừng lại ở trạng thái chết lặng. Mà tôi đều thích say với cảm giác say!" Sói đỏ thản nhiên , giống như trong lòng có chuyện thương tâm gì, nghĩ ra, cũng nhìn thấu!

      đối với có lúc lại nhìn thấu, cảm giác cách xa, mãi mãi cũng cách nào bắt lại!

      Đoan Mộc khẽ giật mình!

      chuyện phiền muộn như vậy, hình như có chuyện gì đó?

      "Vậy sói đỏ thích say? Hay là say?" Đoan Mộc tò mò hỏi.

      "Ha ha!" Sói đỏ cười khẩy tiếng, hơi ngửa đầu uống sạch ly rượu.

      "Chí ít, bây giờ tôi muốn say!" Trả lời thê thương, để lòng Đoan Mộc khỏi bóp chặt.

      Vì sao lúc nghe như vậy, ta có chút thương , rất muốn giúp giải trừ vui trong lòng.

      "Tại sao bây giờ muốn say? Chẳng lẽ là bởi vì tôi trang điểm thành ma cà rồng?" Đoan Mộc hiểu hỏi, vì sao vẫn luôn nhìn thẳng ta? kinh khủng vậy sao?

      Thế là, quay đầu , tháo răng nanh xuống, sau đó len lén cất vào trong túi quần.

      Cố gắng để cho mình hung tàn trước mặt sói đỏ.

      " phải là bởi vì , là bởi vì ấy, sói xám kia, lúc đầu tôi cho là buổi tối hôm nay mời tôi ấy! cảm thấy uổng công tạo hình này của tôi sao?" Sói đỏ mất mát .

      Đoan Mộc nhìn về phía đại ca sói xám, khó trách hóa trang thành sói xám, ra các lại đều thích sói xám, chẳng lẽ câu: Lấy chồng gả cho sói xám là .

      Chỉ là!

      " , gạt , vị sói xám kia là bạn tôi. Tuy sói đỏ và sói xám là đôi. Nhưng tối hôm nay sói xám muốn diễn như ở TV, ấy muốn sáng tạo cái mới, ấy muốn tự chủ, ấy muốn xoay người làm chủ nhân." Đoan Mộc xin lỗi .

      "Ha ha! ra, đàn ông đều trông mặt nhìn người!" Sói đỏ cười lạnh tiếng, để cho Đoan Mộc khỏi vắng lặng, giống như bọn họ đều nhìn lầm người!

      Sói đỏ, miêu nữ và công chúa Bạch Tuyết. Có lẽ người thực có sức quyến rũ là sói đỏ trước mắt.

      Chuyện đêm nay, người đêm nay, đều hóa trang, đương nhiên muốn trông mặt nhìn người, căn bàn nhìn thấy diện mạo chân thực! Đây chính là nhầm lẫn!

      ta và đại ca đều sai, có lẽ mới là nữ chính tối nay?

      Cái người mà đại ca luôn nhìn chằm chằm kia rốt cuộc có phải người phụ nữ cần ?

      Đoan Mộc nhìn về phía Lãnh Dạ.

      Chỉ thấy đại ca đứng ở bên cạnh người công chúa Bạch Tuyết, nhưng vị công chúa Bạch Tuyết kia vẫn duy trì thái độ đoan trang hào phóng đối mặt với .

      "Bạch Tuyết, công chúa?" Lang Vương cố gắng tạm ngừng lời chút.

      Đầu tiên công chúa Bạch Tuyết sững sờ, người đàn ông này có chút kỳ lạ, tuy thấy lắm toàn bộ dung mạo, nhưng hình như có chút quen mặt?

      Giống như gặp qua ở nơi nào rồi?

      "Chào , sói xám." Công chúa Bạch Tuyết chỉ câu như vậy, Lang Vương ngây ngẩn cả người, đây phải của , nguy rồi, sai rồi, hóa ra phải công chúa Bạch Tuyết, như vậy của ở đâu?

      Nhưng tới, chủ động bắt chuyện với người ta, thể cứ rời như vậy được! Bọn họ chỉ là mấy bé, nên lịch chút. Trước chuyện phiếm vài câu, sau đó rời .

      "Chào ." Lang Vương thản nhiên . Nhưng tâm tư còn ở nơi này, đôi mắt lạnh của quét quanh, bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Bạch Tuyết quanh hội trường lần nữa .

      "Tôi thấy hiếu kỳ, phải sói xám luôn trung tâm với sói đỏ sao? Vì sao tiên sinh lại lựa chọn công chúa Bạch Tuyết? Mà có cọn sói đỏ?" Công chúa Bạch Tuyết hỏi.

      "Sói đỏ bị ma cà rồng tiên sinh đưa rồi mà?" Lang Vương khẽ trả lời.

      "Đúng vậy, tiên sinh cho là mình cẩn thận, nghĩ tới là vui trận đúng ? Kỳ , tôi cũng phải người muốn tìm đúng ? cố ý an bài bạn bè hẹn bạn tôi , sau đó cho rằng tôi là người mình muốn tìm. Kỳ , đây chính là đàn ông, cho tới bây giờ đều trông mặt mà nhìn, chưa từng có dụng tâm nhận biết phụ nữ!" Công chúa Bạch Tuyết vẫn duy trì đoan trang , nhưng mà, Lang Vương lại cảm giác được đè nén vô hình.

      này phải Bạch Tuyết, nhưng tuyệt đối là bạn của Bạch Tuyết, chuyện trung hợp thế, phải Bạch Tuyết, miêu nữ kia tiếp xúc qua, cũng phải Bạch Tuyết, như vậy?

      Lang Vương hối hận vỗ gáy cái.

      " tại biết sai rồi hả? Kỳ , cũng phải loại hình mà tôi cảm thấy hứng thú, xin lỗi tiếp được." Công chúa Bạch Tuyết rời . Kỳ , biết sói xám này là ai, mà vừa rồi khi nhìn thấy cũng cảm giác nhìn quen mắt, về sau nghe qua giọng đoán được là ao.

      Quả nhiên nha đầu thối kia lợi hại, thế mà để câu được cá lớn, vẫn cá lớn rất trung tâm, đêm nay mặc thân công chúa Bạch Tuyết, đương nhiên gây nên hiểu lầm cho , cũng nghĩ ra vì ai mà tới?

      Đương nhiên là hướng về phía nha đầu thối Bạch Tuyết kia, từ đến lớn,nha đầu thối luôn được nam sinh thích, tuy ấy hề làm gì, chỉ đứng lẳng lặng ở đó, có rất nhiều nam sinh thích ấy, hôm nay bất đắc dĩ trang điểm thành bộ dạng này, cũng là bị con kia ép.

      cái gì mà muốn chơi trò chơi trốn tìm? Để cho phối hợp chút, lúc ấy còn phàn nàn vì sao cho diễn miêu nữ, để miêu nữ diễn công chúa Bạch Tuyết? phải nha đầu thối dáng người của họ tương tự, cho nên mới chọn trúng !

      nghĩ tới đây chính là trờ chơi trốn tìm mà nha đầu thối Bạch Tuyết , để Lãnh Dạ tìm xem là ai?

      May mắn và miêu nữ đều là người khéo léo, nếu , người đàn ông của ấy ưu tú như vậy sớm để mắt tới rồi !

      Tiếc rằng, đây là người đàn ông của chị em tốt, vẫn là trả lại cho ấy , cho nên công chúa Bạch Tuyết mới chọn rời . Như vậy công chúa Bạch Tuyết phải Bạch Tuyết chân chính, là chị em tốt Khang Giai của Bạch Tuyết, cũng là em Khang Cốc.

      Khi Khang Giai rời , bên phía Đoan Mộc cũng phát đúng, chẳng lẽ sói đỏ này là người phụ nữ đại ca muốn? Chị dâu .

      Má ơi!

      Tạo hóa trêu người!

      Sói đỏ bọn họ có hứng thú nhất lại là Bạch Tuyết.

      "Sói đỏ, tôi muốn xin lỗi tiếp được chút." Đoan Mộc vội vàng rời , đây là người phụ nữ của đại ca, ta phải tranh thủ thời gian cho đại ca biết, cái Bạch Tuyết kia căn bản cũng phải là Bạch Tuyết , sói đỏ bên này mới là đồ ăn của đại ca.

      Sau khi Đoan Mộc rời , sói đỏ cũng rời , uống quá nhiều rượu, nhà vệ sinh.

      Lúc này, Khang Giai cũng ở trong toilet, chuẩn bị lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạch Tuyết, kết quả vừa lúc Bạch Tuyết tiến vào.

      "Nha đầu thối, trò chơi này của cậu dễ chơi, đổi lại , lúc đầu bộ trang phục sói đỏ là do mình chuẩn bị, nghĩ tới cậu vừa nhìn thấy thích, tại thỏa mãn chứ? Có phải hay chơi ? Chồng của cậu còn ở bên ngoài chờ cậu đấy?" Khang Giai xong bắt đầu cởi chiếc váy công chúa Bạch Tuyết ra, bộ dạng nhất định phải đổi.

      "Ha ha ha, chơi vui sao? Mình cảm thấy rất tốt, vừa rồi mình phát Đoan Mộc phát mình là ai, vội vàng rời , đoán chừng là tìm người đàn ông thối kia! Lúc này, chúng ta đổi lại, ha ha! Chơi vui, mọi chuyện sắp tới cao triều rồi." Sói đỏ vỗ tay nở nụ cười, người cũng chút men say.

      Mọi người đoán sai, sói đỏ chính là Bạch Tuyết, Bạch Tuyết thực là sói đỏ.

      Lang Vương cũng có lúc sai lầm, quả nhiên khi phụ nữ và đàn ông đương IQ xuống thấp nhất!

      Nhưng mà mặc dù như thế, tất cả nam nữ cũng phải , điên cuồng.

      "Nhanh lên, nha đầu chết tiệt kia, uống bao nhiêu rượu rồi? Sao bây giờ cậu trở nên lợi hại vậy? Còn học uống rượu rồi! Hoàn toàn thay da đổi thịt, chuyện cũng biến thành lỗ mãng! thua với cậu!" Khang Giai lắc đầu, tiếp tục thay quần áo.

      "Nếu như cậu trải qua nhìn gì như mình thay đổi!" Bạch Tuyết chậm rãi , đôi mắt lên chút ưu thương. Kỳ , và Khang Giai cùng tuổi, cũng là chị em lớn lên cùng nhau từ . Khang Giai còn vui vẻ đến trường, nhưng mà, lại thành mẹ!

      Rất đau xót !

      Tuy bọn là an ủi duy nhất của , nhưng vẫn cảm thấy tiếc hận cuộc đời của mình!

      đến bước này, tất cả đều thể vãn hồi, chỉ có thể để mọi chuyện phát triển thuận theo tự nhiên, giống như Lãnh Dạ , rất nhiều chuyện là ông trời quyết định.

      Nếu là thiên trời, tin tưởng.

      Hai người đổi lại trang phục, tại công chúa Bạch Tuyết là Bạch Tuyết, Khang Giai là sói đỏ.

      "Cậu ra ngoài trước , chút nữa mình ra, miễn cho bọn họ phát !" Bạch Tuyết thản nhiên .

      "Nha đầu, vẫn là cái thân thể này dễ chịu, còn có cái đuôi, chơi vui bao nhiêu, vừa rồi thân thể kia quá cân nhắc, mệt chịu được, là khó chịu, tại mình muốn ra ngoài vui vẻ." Toàn thân Khang Giai dễ dàng ít, cầm đuôi chó sói của mình vuốt ve, tùy ý ra khỏi phòng vệ sinh.

      Lúc này Lang Vương ở cùng chỗ với Đoan Mộc.

      "Đại ca, làm sao vậy? Người phụ nữ của mình cũng nhận ra là sao? Làm hại ôi xém chút nữa chơi với lửa!" Đoan Mộc phàn nàn .

      "Hừ?" Lang Vương trừng cái, Đoan Mộc ngoan ngoãn im miệng.

      " học giảo hoạt, thế mà đều lừa chúng ta!" Lang Vương vui vẻ .

      "Tôi bị lừa có thể thông cảm được, đó là bởi vì tôi chưa quen thuộc chị dâu! Thế nhưng đại ca lại giống vậy, hẳn là phải hiểu chị dâu mới đúng? Tại sao cũng nhận lầm người? Làm đàn ông quá thất bại!" Đoan Mộc có ý riêng .

      Trước kia Bạch Tuyết uống say cũng , phàn nàn đủ quan tâm với , chẳng lẽ đủ quan tâm?

      Chẳng lẽ làm đàn ông của vô cùng thất bại!

      Chương 253: Vũ hội hóa trang 4

      "Tên nhóc thối, cái gì gọi là hiểu ?" Lang Vương cười xấu xa hỏi.

      "Được rồi, đừng giả bộ, con cái có, chẳng lẽ có? Ha ha, đúng ? Đều là đàn ông, trong lòng hiểu ." Đoan Mộc cũng cười xấu xa.

      "Tính ra, lâu có!" Lang Vương lạnh lùng , Đoan Mộc bất ngờ, thế mà đại ca có bão nổi với ta, vốn cho là dạy dỗ ta vì cười giỡn!

      Quả thực có chút bất ngờ.

      "Mẹ nó, chị dâu ngược đãi ngài?" Đoan Mộc tò mò hỏi.

      "Chị dâu cậu giai đoạn đặc biệt, cho phép ăn thịt!" Lang Vương thản nhiên .

      "Tại sao? Bây giờ bên ngoài bị đàn áp, tệ nạn càn quét cũng rất nghiêm trọng, cũng có thể là giai đoạn vô cùng đặc biệt. Nhưng hai người giống, hai người con cũng có, sợ cái gì?" Đoan Mộc quan tâm .

      "Chị dâu cậu như vậy, phải phối hợp phía làm việc, cấm thịt tất cả!" Lang Vương biết làm sao .

      "Đại ca, hay giả vậy? Cái này cũng giống như phong cách của , lúc nào bị người khác khống chế con người như vậy, từ trước đến nay đều là chúa tể của con người, tại sao lại trở nên thảm như vậy?" Đoan Mộc bi ai .

      "Chúa tể cũng có lúc bị chi phối, giống như tại, ấy đồng ý, tôi thể bắt ép đúng ?"

      "Tôi ngất! Bây giờ bên ngoài tuyên ngôn, tên hiệu của tổng giám đốc phải để "trong sạch.' nhóm tổng giám đốc đều bị cấm sắc, mà thứ ở trong dũng quần của tổng giám đốc đều bị khóa lại, chỉ có thể nhìn thịt, cho phép ăn thịt. Phía có công văn, nhóm tổng giám đốc có thể hôn môi, từ cổ trở xuống cũng được đụng, đụng phải chính là động đến chính sách. Chẳng lẽ chị dâu cũng biết những thứ này, cho nên làm gương. Nếu như vậy, coi như khổ ngài!" Đoan Mộc đau buồn nhìn Lãnh Dạ. (Mèo:mad:@ quái gì vậy nhỉ)

      "Cho nên tại nhiều nhất cũng chỉ được uống chút canh thịt, ăn chút thịt vụn! Muốn ăn thịt nhiều, khó có! Như vậy ấy tôi có văn minh, tôi cố chấp!" Lang Vương bất đắc dĩ .

      "Cố chấp? Rất phù hợp phong cách của ."

      "Ba ——" cái gáy bị đánh.

      "Tôi là người có tiền đồ vậy sao?" Lang Vương lạnh lùng hỏi.

      "A! lại đánh tôi, tôi cũng phải Lãnh Tịnh, luôn luôn bị đánh vào gáy! Vả lại, tôi đúng hay , chỉ có chị dâu biết!" Đoan Mộc sợ chết .

      "Tên nhóc thối, cậu dám đại ca của mình vậy sao!" Lang Vương lạnh lùng .

      "Tôi muốn nghĩ như vậy, nhưng, biết chị dâu nghĩ như vậy hay ?" Đoan Mộc vô tội .

      "Được, tôi thừa nhận trước kia tôi từng cố chấp, chẳng qua bây giờ có, tôi tôn trọng ấy." Đoan Mộc là em với Lang Vương nên có gì giấu nhau, Lang Vương thẳng thắn rồi.

      Phì ——

      nghĩ tới tổng giám đốc tập đoàn Lang thị cũng có lúc đói khát như thế!

      "Cậu lại ngứa gáy sao?" Lang Vương lạnh giọng hỏi.

      Đoan Mộc muốn bị đánh, cố gắng nhịn xúc động cười to xuống.

      " ngứa ngứa."

      ", làm sao bây giờ? Chắc hẳn cũng biết ai là chị dâu rồi?" Đoan Mộc hỏi yếu ớt.

      "Ừm, có chút bất ngờ." Lang Vương thản nhiên .

      "Vậy, chúng ta đổi lại !" Đoan Mộc bi ai .

      "Ừm, cậu ."

      "! Là , sói đỏ ra, ở bên kia kìa!" Đoan Mộc ngẩng đầu, dùng ánh mắt chỉ cho đại ca.

      Lang Vương khẽ ngâm tiếng, đương nhiên cũng nhìn thấy sói đỏ ra, chỉ là, cũng biết, nếu như cứ qua như vậy, nhất định cười !

      Nghĩ như nghĩ cách nào cho tiện đây?

      Thế là, tiến đến gần lỗ tai Đoan Mộc, giọng thầm mấy câu.

      Đoan Mộc hiểu ý, sau đó rời .

      bao lâu, Đoan Mộc trở về.

      "Cậu tìm sói đỏ ." Lang Vương .

      "Vâng, em qua vậy! yên tâm, đồ ăn của ngài, em coi nó trước cho ngài." Đoan Mộc thề son sắt .

      "Món gì? Lúc nào chị dâu cậu thành món ăn!" Lang Vương lạnh lùng hỏi.

      ", đây chính là lạc hậu! hiểu còn tin! tại, bên ngoài đều gọi phụ nữ là phụ nữ, đều là đồ ăn. Mà mấy cũng đề gọi đàn ông chúng ta là đàn ông!" Đoan Mộc tự cho là đúng .

      " đàn ông, chẳng lẽ là nam bạc(người đàn ông giàu)!" Lang Vương khinh thường trả lời.

      "Đại ca của tôi! là bại cho , tôi thấy buồn bực mà, rốt cuộc chị dâu thích ở chỗ nào? Tuy bộ dạng đẹp trai chút, nhưng , bên người chị dâu thiếu soái ca, tại sao cứ hết lần này tới lần khác coi trọng khối băng như ngài chứ! em tôi vẫn nghĩ thông! tại những đều gọi đàn ông chúng ta là nam thần." Đoan Mộc lầm bẩm , lại biết , mặt Lang Vương dày đặc mây đen!

      "Tạ sao cậu biết biết bên cạnh chị dâu thiếu soái ca?" Lang Vương lạnh lùng hỏi.

      "Cái này cần đoán, tất nhiên giai nhân như chị dâu là hàng bán chạy, nhất định là đàn ông thích ấy nhiều đếm hết! Đại ca cũng là vụng trộm! Chị dâu như vậy bị hái! Người ta vẫn là nụ hoa, tại sao khi đó lại nhẫn tâm!" Đoan Mộc tiếc hận .

      "Đúng là tôi có sốt ruột, nếu như phải bởi vì tôi chờ lâu, sao lại phải như thế!" Lạ thường chính là, Lang Vương có tức giận, tuy nhiên sắc mặt của tốt, nhưng biết Đoan Mộc đều , dù sao Bạch Tuyết ở độ tuổi này, phải là tuổi học, thự nên!

      Nhưng cuộc sống của Bạch Tuyết giống bình thường!

      là Mẫu Đơn tiên tử, sao có thể lãng phí thời gian đọc sách, vì phong ấn Ma vương, nhất định bọn họ phải sinh con, nhất định phải làm như vậy!

      Cho nên, Lang Vương biết rất Bạch Tuyết vẫn còn trẻ, giống như Đoan Mộc , vẫn là nụ hoa, bị cưỡng ép hái!

      "Đại ca, ra sớm thầm mến tiểu chị dâu!" Đoan Mộc giật mình hỏi.

      "Xem như thế !" Lang Vương thâm trầm .

      "Như vậy, lúc chị dâu bị hái, ấy có biết thầm mến ấy như vậy?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi.

      "Có lẽ tại ấy cũng biết suy nghĩ của tôi lúc ấy!" Lang Vương buồn bực .

      "Tôi nhổ vào, đại ca quá tuyệt vời! Ưa thích người ta, thầm mến người ta, liền trực tiếp hái xuống. ra thế giới còn có chiêu này, ăn trước sau." Đoan Mộc rất hưng phấn .

      "Tên nhóc hỗn, còn biết ăn trước sau!" Lang Vương khẽ lập lại.

      "Chẳng lẽ phải? Đầu tiên ăn chị dâu xong, sau đó mới đương." Đoan Mộc hâm mộ .

      "Đúng là nợ cuộc !" Lang Vương khẽ .

      "Như vậy từ giờ trở , cứ luyện cùng chị dâu ." Đoan Mộc cười ha hả , khỏi cảm thấy buồn cười, con ba đứa, thế mà còn đương!

      Chị dâu đáng thương!

      Thế là, Đoan Mộc uống ly rượu đỏ trong tay, sau đó qua tìm sói đỏ, Lang Vươngvẫn về phía công chúa Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết nhìn thấy Đoan Mộc về phía sói đỏ lần nữa, trong lòng thầm, chẳng lẽ tính sai, người đàn ông thối muốn ăn thịt lạ?

      Hay là, Lãnh Dạ biết người nào là ?

      Vì sao Lãnh Dạ lại tới bên công chúa Bạch Tuyết?

      Chẳng lẽ tinh tường đoán được và Khang Giai đổi lại?

      tại công chúa Bạch Tuyết chín là Bạch Tuyết chân chính, nhưng mà, sói đỏ biến thành Khang Giai rồi.

      Bạch Tuyết nhìn thấy Lãnh Dạ về phía , nhanh chóng suy nghĩ, chỉ có hai loại khả năng. Thứ nhất: biết và Khang Giai đổi lại. Thứ hai: muốn ngoại tình!

      Hừ!

      Nếu như là loại thứ hai, người đàn ông thối, xem trừng trị làm sao!

      Bạch Tuyết mỉm cười dưới mặt nạ, cũng phải Bạch Tuyết trước kia, tuy bây giờ ở trong đầu còn có rất nhiều trí nhớ có nhớ lại, chẳng qua trước kia là ai rất ràng.

      Cái người Bạch Tuyết nhu nhược, nhát gan, khi sinh con ra, cũng chảy ra như nước ối, sau này là Bạch Tuyết kiên cường dũng cảm, bị người khi dễ, càng bị người sắp xếp.

      Tuy người đàn ông này, nhưng tùy ý cho làm ẩu. là ai? hiểu , muốn có nhiều phụ nữu như ở Giới, mơ tưởng!

      30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, phong thuỷ luôn có lúc phải thay đổi.

      Mặc dù Bạch Tuyết là người thường, mặc dù Lãnh Dạ là Lang Vương. Nhưng nếu cho Bạch Tuyết là người dễ bắt nạt, vậy sai mười phần!

      Từ nay về sau tuyệt đối cho phép Lãnh Dạ tìm phụ nữu khác ở bên ngoài, nghĩ cũng đừng nghĩ!

      Cái phi tử ở Giới , có rất nhiều phi tử, mà lại đều theo mấy trăm năm, nếu như vậy, vậy để cho cuộc sống sau này của phải giữ trong sạch! Nếu như làm được, tình nguyện giúp sửa đổi!

      Khốn kiếp!

      Nghĩ đến trước kia Lang Vương có rất nhiều phụ nữ, tức mà có chỗ phát tiết!

      Lãnh Dạ!

      Về sau muốn chơi ? Nghĩ cũng đừng nghĩ!

      Tuy là người phụ nữ yếu, nhưng tuyệt đối giữ gìn lợi ích của mình, chỉ cố gắng diệt trừ hỗn loạn của .

      Chẳng qua nếu như muốn dạy đàn ông của mình, có phải trước nên để nếm thử vị dấm. Nếu , biết dấm là a-xít!

      Nhìn Lãnh Dạ đến gần, nhưng hình như chú ý của đặt ở chỗ , đôi mắt lạnh nhìn chằm chằm vào sói đỏ ở xa.

      À?

      ra biết sói đỏ vừa rồi là .

      Hắc hắc...

      Bạch Tuyết cười thầm trong lòng.

      Lãnh Dạ, là đàn ông của em, em cũng tin chơi được !

      Bạch Tuyết vốn cầm ly rượu đỏ, sau đó lại cầm lên ly khác, lắc lắc ở trước mặt của Lãnh Dạ, ý là lòng của trở lại rồi sao?

      Tư thế kia giống như câu hồn .

      Khi Lang Vương quay đầu nhìn về phía công chúa Bạch Tuyết, tuy Bạch Tuyết mang theo mặt nạ, nhưng cái miệng kia vẫn để lộ ra bên ngoài, lúc Lãnh Dạ quay đầu nhìn về phía Bạch Tuyết, nhất thời xuất thần, lúc này, tại sao lại cảm giác người này giống của như vậy?

      Miệng rất giống, chỉ là, nụ cười tà mị này giống, của rất đơn thuần, rất thuần khiết, rất dịu dàng. tuyệt đối cười thế, giống như tiểu tinh quyến rũ .

      Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết cười tà mị, chỉ là tỏng nụ cười này hình như còn kèm theo chút hứng thú!

      Lãnh Dạ nghi hoặc, nụ cười trong phút chốc ấy, hứng thú bên trong là ảo giác của sao?

      Ngay lúc Lang Vương do dự, Bạch Tuyết uống sạch ly rượu đỏ trong tay.

      .

      Lúc này Lang Vương vững tin đây phải của .

      của hoang dã như thế, quyến rũ đàn ông như thế!

      của trong chuyện nam nữ đều là bị động, việc uống rượu cùng đàn ông lại càng có khả năng!

      Lang Vương tiếp tục quay đầu nhìn về phía sói đỏ.

      "Sao vậy? dám uống?" Bạch Tuyết hạ giọng, cố ý để tiếng của mình thô chút.

      Lang Vương khẽ giật mình!

      Sao giọng công chúa Bạch Tuyết lại thay đổi, vừa rồi cũng phải là giọng này!

      Nếu như phải bởi vì Lang Vương an phận làm người ở nhân gian, lúc có việc gì lớn, sử dụng pháp thuật.

      Nếu như lúc này, lấy thân phận của Lang Vương nhìn người phụ nữ trước mắt, liếc chút liền có thể nhìn ra người nào ở dưới mặt nạ?

      Nhưng biết nơi này là thế giới loài người, cho nên tại cũng là con người bình thường, chẳng qua là người rất sáng suốt.

      "Giọng của sao vậy?" Lang Vương nghi ngờ nhìn công chúa Bạch Tuyết.

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 254.1: Cha ngoại tình

      "Tôi uống rượu giọng thay đổi, có đôi khi vào lúc đặc biệt khác như vậy, hiểu chứ. " Bạch Tuyết hạ giọng .

      "Lúc đặc biệt khác sao?" Đôi mắt lạnh lùng của Lang Vương tiếp tục đánh giá công chúa Bạch Tuyết.

      "Chẳng lẽ lúc quan hệ giọng thay đổi sao?" Bạch Tuyết cộc cằn hỏi, giọng này hợp bộ đồ của .

      "Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương vừa uống ngụm rượu, bị lời của công chúa Bạch Tuyết làm cho kinh hãi, phụ nữ bây giờ ác liệt, đây phải là trần trụi quyến rũ đàn ông!

      Sao có thể có loại bạn bè như thế? Có nên cân nhắc về sau chặt đứt quan hệ bạn bè của họ , nếu ngày dạy Tuyết nhi hư mất!

      Bạch Tuyết cười trộm, người đàn ông này mỗi lần làm chuyện kia đều đổi tiếng, cuống họng đều khàn khàn!

      Lúc này ở lại rụt rè ở đây!

      "Chẳng lẽ vẫn là trai trinh? Oh my God! Hôm nay tôi là kiếm được." Bạch Tuyết giỡn.

      Lang Vương chán ghét, nhưng lúc này, thể rời , chờ đợi, chờ đợi thời cơ thích hợp, ở cùng chỗ với .

      Người phụ nữ này rất đói khát!

      "Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương bị sặc lần nữa, bạn của quá cẩu huyết, nếu như phải bởi vì là Khang Giai, cho chưởng đập chết !

      Nhìn thấy Lãnh Dạ bị sặc lần nữa, Bạch Tuyết đắc ý cười.

      "Đừng lo lắng, ở chỗ tôi bị ra ngoài!" Bạch Tuyết đồng tình nhìn Lãnh Dạ.

      Nếu như phải bởi vì hôm nay trang điểm mắt quá đậm, nếu có cách che giấu Lãnh Dạ, đổi mắt Bạch Tuyết quá đẹp làm sao có thể lừa gạt được Lãnh Dạ, chỉ là, hôm nay Bạch Tuyết đến có chuẩn bị.

      Chẳng qua!

      Chơi hay còn ở phía sau, Bạch Tuyết chơi rất cao hứng.

      Lang Vương bị công chúa Bạch Tuyết làm cho bó tay toàn tập, chưa bao giờ thấy người phụ nữ cẩu huyết như thế, muốn đánh bữa, đáng tiếc, là phụ nữ, đánh phụ nữ.

      Lang Vương gì!

      Đôi mắt của trở nên thâm thúy, bên trong mắt đen mang theo ánh sáng lạnh lùng, ánh sáng biến thành màu đen tái .

      Cái người phụ nữ đáng chết này dám là xử nam! Chẳng qua là biết là xử nam được ngàn năm, chơi phụ nữ chơi mấy thế kỷ!

      Cái người phụ nữ biết lượng sức!

      phải cầu nguyện mình là bạn của Bạch Tuyết, nếu bàn tay đập chết .

      Bên này Lang Vương lý tưởng! hài lòng!

      chỗ Đoan Mộc cũng rất tệ.

      Khang Giai vất vả đổi lại, làm sao lãng phí cái tạo hình sói đỏ này.

      Khi vừa vào sân chơi rất hăng.

      Khi Đoan Mộc đến gần , còn cầm cái đuôi của mình vuốt ve, nhìn thấy soái ca vừa rồi kề cận Bạch Tuyết lại tới, khỏi cảm thấy buồn cười.

      "Ma cà rồng, sao lại quay trở lại đây?" Khang Giai vào thẳng vấn đề .

      Đoan Mộc sững sờ cái!

      Tình huống này là như thế nào?

      Giọng đúng!

      "Ha ha! ! Chẳng lẽ sói đỏ nương thích ma cà rồng ở cùng?" Đoan Mộc thử trước.

      " đùa, chỉ cần hút máu, đàn ông các khác gì ma cà rồng!" Khang Giai khinh thường .

      Đoan Mộc chấn kinh!

      Cái sói đỏ này phải chị dâu rồi.

      Tình huống này là sao?

      Chẳng lẽ thay người rồi hả?

      Nguy rồi!

      Nếu như thay người, như vậy trò chơi tiếp theo thảm!

      Hoàn toàn ngược lại!

      Chẳng qua cái này giống như rất lỗ mãng?

      "Sói đỏ có ý gì? Đàn ông chúng tôi đắc tội gì với sao, tại sao có thể đem đàn ông chúng tôi thành ma cà rồng?" Đoan Mộc khách khí , phải chị dâu , như vậy cần để lại chút mặt mũi!

      Sau khi Khang Giai nghe vậy, cười ha ha, sau đó quay đầu lại, đánh giá gương mặt ma cà rồng của Đoan Mộc.

      " nhìn cái gì?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, vừa rồi chị dâu cũng liếc nhìn ta, nhìn thấy lo lắng ban đêm ngủ được, cái này lá gan lớn, thế mà sợ gương mặt ma cà rồng này, còn gần như nhìn chằm chằm như thế.

      "Tôi nhìn, đàn ông các giống ma cà rồng chỗ nào?" Khang Giai thở hơi nóng lên mặt của Đoan Mộc, Đoan Mộc cảm nhận hơi thở phụ nữ, rất mỹ diệu, thân thể có chút tê tê.

      "Đương nhiên giống." Đoan Mộc khó chịu , này đưa mặt tới làm gì, mặt còn có ria mép, nhưng mà, vừa rồi ta lại bị ria mép của chạm vào có chút dễ chịu!

      Đáng chết!

      Xem ra cần hạ hỏa, nếu sao lại bụng đói mà ăn quàng như thế!

      Khang Giai vẫn có rời khỏi mặt Đoan Mộc, mực trừng mắt nhìn.

      Lông mi chớp chớp, cười xấu xa.

      "Đàn ông các còn bằng ma cà rồng, ma cà rồng gặp người cắn, tối thiểu con người còn biết tránh. Nhưng mà đàn ông các khoác lên da người, nhìn thấy người cắn, nhưng cắn bên trong, đều khốn kiếp! Đàn ông đều khốn kiếp!" Khang Giai bỗng nhiên trở mặt, vừa mới thất tình, tâm tình hỏng bét, bây giờ thấy đàn ông là phiền, nhìn thấy đàn ông là tức giận! Cho nên mới có thể chuẩn bị cho mình thân trang phục sói đỏ, chuẩn bị kỹ càng, kết quả bộ đồ sói đỏ chẩn bị kỹ càng lại bị Bạch Tuyết cướp mất.

      Mới có chuyện vừa rồi, Bạch Tuyết là sói đỏ, biến thành công chúa Bạch Tuyết!

      Bây giờ đổi lại, đương nhiên phải lợi dụng bộ quần áo này tốt.

      Đoan Mộc vẫn nhận xui xẻo! Gặp được phụ nữ thất tình rất khủng bố!

      biết ! .

      Sau đó xui xẻo chính là Lang Vương!

      Người dẫn chương trình vũ hội lên sân khấu.

      "Chúc mọi người buổi tối tốt lành, hôm nay vui khi mọi người tới tham gia vũ hội hóa trang, theo, chúng ta chơi trò chơi mới lạ, vì hùa theo vũ hội hóa trang, tại bắt đầu trao đổi bạn nhảy."

      "Tốt ——" dưới sân vang lên tiếng khen.

      Bạch Tuyết mỉm cười.

      ra đây chính là chiêu nghĩ ra được, vẫn có nhận ra chính là Bạch Tuyết!

      "Xử nam, nghĩ kỹ nên trao đổi với người nào?" Bạch Tuyết cười ha ha hỏi.

      Lang Vương thể chịu đựng được nữa !

      Khang Giai này để chán ghét, nhưng tới chơi, là vì để vui vẻ, cho nên nhất định phải nhẫn nhịn, thể phá hỏng bầu khí này.

      Khẽ cười lạnh, nhìn công chúa Bạch Tuyết.

      "Tôi là sói xám, đương nhiên phải tới tìm sói đỏ phu nhân của tôi rồi." Lang Vương dắt tay công chúa Bạch Tuyết về phía đám Đoan Mộc.

      "Ha ha! ra sói xám tiên sinh thích bị sói đỏ ngược. Chẳng qua sói xám tiên sinh có thể đừng nên hối hận."Công chúa Bạch Tuyết đùa giỡn.

      Trong lòng Lang Vương nghĩ: Tôi hối hận tìm tới !

      Nhưng lâu Lang Vương hối hận tự cho là mình thông minh, thế mà thua ở trong tay !

      làm mọi thứ có thể để có được , bây giờ ở trong tay . lại muốn tự tay giao cho Đoan Mộc.

      Đoan Mộc nhìn thấy đại ca và công chúa Bạch Tuyết tới, ta hoảng hốt.

      Phải làm sao cho đại ca sói đỏ này cũng phải chị dâu?

      Thế nhưng, xem ra người kia cũng phải chị dâu , nếu sao đại cacòn mang công chúa Bạch Tuyết tới?

      Đoan Mộc lo lắng dò xét trong hội trường, chẳng lẽ Lãnh Tịnh mang chị dâu ?

      Đoan Mộc giương mắt nhìn đại ca ám chỉ người này phải chị dâu. Nhưng Lãnh Dạ cho ý là Bạch Tuyết tức giận.

      Coi chừng hai người phụ nữ, Đoan Mộc cũng thể phá.

      Chương 254.2: Cha ngoại tình

      Nhìn đại ca nhờ giúp đỡ, cũng hi vọng đại ca mang dã man này , nên trách ta, đây cũng phải là ta sai, vừa rồi ràng sói đỏ là chị dâu , thế nhưng, tại sao chỉ trong chớp mắt thay đổi!

      nghĩ tới đại ca tìm vị có lòng nghĩ kế như vậy!

      Nếu như hai người này phải Bạch Tuyết, như vậy, Bạch Tuyết ở đâu?

      Hội trường vũ hội nhiều người như vậy, đều ăn mặc loè loẹt, căn bản là phân biệt được ai!

      "Sói đỏ, xử nam giao cho nhé." Bạch Tuyết ám chỉ , Khang Giai bời vì thương tâm, có chút say.

      Điểm này, Lang Vương cũng nhìn thấy, biết thắng được tửu lượng, xem ra là uống hơi nhiều!

      "Đại ca? là xử nam á?" Đoan Mộc nhìn Lãnh Dạ hiếu kỳ hỏi.

      "Xử cái đầu của cậu!" Lang Vương lạnh lùng trả lời câu.

      Người phụ nữ này để thể nhịn được nữa!

      "Đại ca, vì câu được cũng thể mình là xử nam! Cha xử nam còn tạm được!" Đoan Mộc cười ngừng.

      "Công chúa Bạch Tuyết là của cậu!" Lang Vương giao công chúa Bạch Tuyết cho Đoan Mộc.

      Câu công chúa Bạch Tuyết là của cậu, để Bạch Tuyết vui!

      Cái gì mà của cậu? ?

      Đàn ông có tiền coi phụ nữ thành cái gì rồi hả? Là đồ vật sao? Có thể cho sao?

      Bạch Tuyết tức !

      "Sói đỏ, xử nam là của cậu, cậu muốn chơi thế nào chơi thế đó, đừng khách khí." công chúa Bạch Tuyết ngạo mạn hếch cằm, ý là giống như tôi, cũng bị đem cho người ta rồi.

      Lang Vương cũng bị bực tức!

      Trở về nhất định khiến cho Bạch Tuyết lập tức cắt đứt quan hệ bạn bè với Khang Giai, người phụ nữ này quá đáng giận, quá nguy hiểm, rất dễ dàng dạy hư Bạch Tuyết!

      Phì ——

      Đoan Mộc cười trận.

      Tuy tiếng công chưa Bạch Tuyết và chị dâu giống nhau, chẳng qua tính cách này?

      Sói đỏ nhìn Bạch Tuyết, rồi nhìn Lãnh Dạ.

      Trong lòng suy nghĩ: Nha đầu chết tiệt kia, làm cái gì vậy?

      Đây là đàn ông của , làm gì vậy? Đây là muốn cho sao?

      Tuy mới bị đàn ông bỏ, nhưng cũng có trợ giúp người như vậy, đến đàn ông cũng cho ra ngoài sao?

      tại Tuyết nhi cởi mở như vậy, có chút dọa người.

      Nhưng mà, cuối cùng có nên nhận người đàn ông này ?

      Trong lúc hoang mang!

      Bạch Tuyết ra vẻ có đứng vững, hất trực tiếp ly rượu đỏ lên người Lãnh Dạ.

      "A? xin lỗi, tôi, là tôi cố ý, ý! Ha ha..." Bạch Tuyết cười mờ ám.

      "Người phụ nữ điên!" Lang Vương dắt sói đỏ say loạng choạng ra bên ngoài, như vậy cần ở lại rồi.

      Ngay lúc Lang Vương lôi kéo sói đỏ chuẩn bị rời , ngoài của yến hội có ba đứa trẻ mặc đồ chú lùn, còn có thợ săn theo.

      Lang Vương nhìn thấy, lúc đầu tâm tình tốt, trong nháy mắt thay đổi tốt hơn.

      Cuối cùng ba đứa cũng tới, bất quá người thợ săn kia lại là A Hồ, bọn chúng cũng mang A Hồ đến.

      Có A Hồ ở cạnh bọn yên tâm.

      "Sói xám, ngài khốc." Thiên Tầm lên trước, bập bẹ .

      "Sói xám, ngài khốc." Niệm Niệm vui vẻ ra.

      "Sói xám, khốc." Ức Ức lên trước, duỗi ngón tay cái cũng lạnh lùng .

      "Các con, các con tới." Lang Vương .

      Chẳng qua sói xám này kém!" Thiên Tầm ngửa đầu, nhìn về phía Khang Giai say chuếnh choáng.

      "A Hồ, trông đám , chơi xong đưa chúng trở về an toàn." Lang Vương phân phó .

      "Vâng, chủ nhân." A Hồ cũng hạ giọng đáp ứng.

      Ngay lúc Lang Vương lôi kéo Hồng Thái Lang rời .

      "Cha ngoại tình!" Thiên Tầm khổ sở .

      "Cha tìm tiểu tam!" Niệm Niệm thương tâm .

      "Cha là ngốc!" Ức Ức cũng .

      Trọng ba đứa trẻ, Ức Ức là thông minh nhất, ánh mắt nó thâm thúy nhìn Lang Vương rời , cũng đoán được chỗ sai lầm, nếu là mẹ học khôn.

      Ha ha...

      Nếu là như vậy, Bạch Tuyết có tiến bộ, thế mà có thể lừa Lang Vương, mẹ vậy đạt tiêu chuẩn.

      "Thiên Tầm, Niệm Niệm, chúng ta chơi , đừng quản cha ngoại hay , tìm tiểu tam hay , có mẹ rồi? Mẹ sửa chữa cha. , chúng ta ăn cái gì." Ức Ức lạnh lùng .

      Đôi mắt nhanh chóng đảo qua hội trường vòng, sau đó ánh mắt dừng lại ở người của công chúa Bạch Tuyết.

      Khe cười, quay đầu nhìn sang A Hồ.

      "A Hồ, , ăn cái gì ." Ức Ức lạnh lùng giống như chủ nhân.

      "Vâng." A Hồ bị khí thế người tiểu chủ nhân rung động.

      Lang Vương có rất nhiều con ở Giới, nhưng lại có ai khôn khéo như ba đứa , cũng có khí thế giống như Ức Ức, tuy nó còn rất , nhưng thân lại có khí thế cường đại, đó là khí thế vương giả.

      Đó là khí thế có thể xâm phạm, lạnh lùng, cao cao, để cho người ta thể thần phục.

      Lang Vương có người kế nghiệp.

      Đứa bé này còn như thế, siêu việt hơn những vương tử ở Giới rồi.

      Tương lai chắc hẳn lại là Phách Vương thiên hạ.

      Hai đứa bé kia tuy nhìn thấy hi hi ha ha, nhưng cũng nên xem .

      Thiên Tầm nhìn bộ dạng rất ngọt ngào, lại đứa ranh ma quỷ quái, tuy kế thừa vẻ đẹp của mẹ, nhưng cũng kế thừa dã tính Lang Tộc, tuổi còn , lá gan đủ lớn, gặp chuyện bình tĩnh, thân ngông nghênh giấu trí tuệ, chắc hẳn tương lai cũng là Lang nữ lợi hại.

      Niệm Niệm, mặc dù là lão đại trong ba đứa, tính tình của nó ôn hòa nhất, nhưng cũng thể coi thường, nó dung hợp ưu điểm của Lang Vương và Bạch Tuyết. Loại tính cách sợ thua, buông tha cũng là vô cùng khó được.

      Lang Vương từng bí mật với , khi Niệm Niệm sinh ra bị em trai Ma vương là ma quỷ cắm trí nhớ ác ý, là gây bất lợi cho trí nhớ Lang Vương.

      Về sau, Lang Vương dùng ý niệm khảm vào trong đầu Niệm Niệm, đem số trí nhớ cha con bọn họ bao trùm lên trí nhớ ác ý kia, hi vọng Niệm Niệm có thể tự mình vượt qua. Có thể chiến thắng những trí nhớ ác ý.

      Quan sát trong khoảng thời gian này, Niệm Niệm vẫn rất bình thường, hề có gì đáng ngại.

      Đây cũng là việc A Hồ bội phục Niệm Niệm, nó còn như thế, mới sinh ra mấy ngày, sao có thể làm được những thứ này!

      Tuổi bọn , Lang Vương có giấu diếm. Cho nên mọi chuyện liên quan tới đám , A Hồ còn hiểu rất .

      A Hồ theo ba đứa chạy tới chạy lui trong vũ hội, rất nhiều người đều cho đây là đứa trẻ lãnh đạo trường học mang tới, cho nên ba đứa trẻ có thể yên bình.

      Cho dù là có người ra trêu ghẹo ba đứa, ba đưa tiểu quỷ sao để khi dễ như vậy.

      bên khác, Lang Vương lôi kéo Bạch Tuyết ra khỏi hội trường yến hội, tay ôm lấy Khang Giai, vào trong xe, Khang Giai chóng mặt nhìn người đàn ông này, trong lòng suy nghĩ: muốn làm gì?

      " ra đàn ông các người đều khốn kiếp ——" Khang Giai giận dữ gầm lên .

      Lại biết , khi lên tiếng, Lang Vương lập tức buông lỏng tay ra, giống như vừa rồi ôm phải thú dữ, vội vàng buông ra.

      buông tay, Khang Giai lại thảm!

      "Ai ui! Con mẹ nó, lôi tôi đến, lại ôm tôi chạy, ra chính là muốn tìm chỗ có người để đẩy tôi ngã chết!" Khang Giai xoa xoa cái mông đau quát.

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 255: Giết người cần dao

      "Là " Lang Vương lạnh lùng .

      " chính là tên khốn, sao Bạch Tuyết lại tên như , quẳng chết tôi rồi, khi tôi chết , làm quỷ cũng cho Bạch Tuyết là mưu sát tôi, để cho ấy sửa chữa cho tốt" Khang Giai xoa cái mông gầm , tay cũng bị trầy da, Bị người đàn ông cao lớn này ôm, sau đó lại bị buông ra, trực tiếp rớt xuống đất, quẳng cho đau mới là lạ

      Lang Vương muốn trực tiếp , nhưng thấy tay bị xát, rên đau tiếng, ngồi xuống ôm lấy .

      "Khốn khiếp, thả tôi ra, còn muốn quẳng tôi, quẳng lần chưa đủ nghiền có phải làm thêm lần hai hay sao, nha đầu, đàn ông của cậu giết người, đàn ông của cậu muốn giết ưm ưm" Lang Vương đưa tay che miệng Khang Giai, lúc này, Lang Vương chỉ còn tay ôm lấy , nếu như an phận chút sao, nhưng lại liềumạng giãy dụa, cho nên rơi xuống lần nữa.

      "Ui má ơi, quẳng chết tôi rồi, đau quá, hu hu tàn nhẫn, giết người mang theo dao, trực tiếp ném ngã, nhất định eo của tôi gãy mất" Khang Giai đau đớn khóc lên.

      Bạch Tuyết ở trong vũ hội bị Khang Giaikêu gào, liền thấy hắt hơi, chẳng lẽ là có người mắng

      Hay là, Khang giai bị thua thiệt, được, nhất định phải ra tìm chút

      Lại biết , lúc này, bên ngoài bãi đỗ xe.

      Khang Giai kêu gào, lông mày Lang Vương nhíu lại, lại ngồi xổm người xuống lần nữa, chuẩn bị ôm lấy .

      ", được qua đây, muốn quẳng tôi chết ở chỗ này sao, tuy tôi phải của , nhưng là lôi tôi tới, cái này trách tôi được, là mắt của vụng về, oán tôi được

      Hu hu, sao Bạch Tuyết lại coi trọng tên khốn như , sao xui xẻo như vậy, bị nha đầu chết tiệt kia làm cho mơ hồ, tại sao tôi phải phối hợp chơi cái trò trốn tìm tốt đẹp gì đó, cái này phải chơi trốn tìm, ràng là liều mạng" Khang Giai huyên thuyên tràng.

      Lang Vương xem như nghe , ra là chơi trốn tìm với , sao lại ngốc như vậy, có tìm được , còn bị xoay vòng vòng

      Tiến tới bên cạnh Khang Giai lần nữa.

      " được qua đây, có biết tốt xấu hay , chúng ta cũng coi như là người quen biết , sao lại ra đòn ác vậy, hai lần như thế có bị làm ngã chết, tôi cũng tàn phế vì đau" Cánh tay Khang Giai chảy máu.

      Lúc này mới nhìn cánh tay của mình chảy máu, khổ cực chính là, tuy tính cách ác liệt, nhưng lại có bệnh say máu

      "Ôi chời" hai mắt trợn ngược, choáng rồi.

      Lang Vương vừa nhìn tưởng giả vờ, mới vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ, sao choáng là choáng

      Dùng chân đá chút, có phản ứng, lại đá chút, vẫn có phản ứng

      Ngồi xổm người xuống nhìn xem, lấy tay lắc lắc, vẫn nhúc nhích

      "Đáng chết phải giả vờ" Lang Vương ôm lấy Khang Giai tới hội trường bữa việc, có rời , Cũng phải mang theo rời , để tiểu tinh lưu đẹp như ở nơi này làm sao yên tâm được

      Bạch Tuyết qua cầm lấy túi xách của mình, kết quả nhìn thấy Lãnh Dạ ôm Khang Giai tới, quét bốn phía lần, sau đó lạnh lùng trừng chút, lại về phía Đoan Mộc.

      Đem phiền toái trong ngực giải quyết, quay đầu sửa chữa

      "Đại ca, ác như vậy, trực tiếp làm thẳng rồi." Đoan Mộc tò mò hỏi.

      "Làm cái đầu của cậu" Lang Vương gầm lên.

      "Người là do mang ra ngoài, trở về lại thành như vậy, có phải kiệt tác vừa rồi lâu làm gì hay ." Đoan Mộc biết sống chết .

      "Ôm lấy ấy, đưa ấy bệnh viện, kiểm tra toan thân cho ấy, nhìn xem có phải gãy eo mất hay " Lang Vương lạnh lùng .

      "Đại ca anhquá khủng bố~, thế mà làm gãy cả eo con người ta" Đoan Mộc khiếp sợ nhìn Lãnh Dạ.

      "Cậu cảm thấy tôi trong thời gian ngắn vậy mà làm xong chuyện xấu xa cậu nghĩ sao" Lang Vương tiến lên đá chân.

      ", đừng đá tôi, em chỉ đùa giỡn thôi mà? Sao nghiêm túc như vậy" Đoan Mộc né tránh.

      "Ôm ấy, làm kiểm tra toàn thân , nhìn xem có phải eo ngã gãy rồi " Lang Vương nhét Khang Giai vào trong ngực Đoan Mộc.

      "Ngã à, phải kiệt tác của ý nghĩa gì vui" Đoan Mộc ôm lấy Khang Giai, vẻ mặt cầu xin .

      "Thứ dễ chơi này, cho cậu chơi, tôi và chị dâu cậu phải chơi" Lang Vương lạnh lùng .

      ", chị dâu ở đâu" Đoan Mộc khổ cực .

      Lang Vương chỉ chỉ công chúa Bạch Tuyết.

      "Tôi ngất, chúng ta bị bọn họ đùa nghịch" Đoan Mộc cau mày cái.

      ", sao em tôi ở bên cạnh lại xui xẻo vậy? được, về sau tôi phải cách xa chút, theo may mắn" Đoan Mộc ủy khuất .

      " may mắn vậy trong ngực cậu ôm gấu bông sao, hay là búp bê" Lang Vương chỉ chỉ Khang Giai .

      "Móa, đừng linh tinh, loại lai lịch này tôi cũng nên" Đoan Mộc bộ dạng nghiêm túc .

      Ai ngờ

      "A, muốn, vì sao ôm bà đây" Khang Giai bị bọn họ chuyện đánh thức, xoa xoa eo đau nhức.

      Ngay khi Khang Giai vừa dứt lời.

      Bịch

      Đoan Mộc buông lỏng tay ra.

      "Ôi trời, eo tôi" Khang Giai bị ném xuống đất lần nữa.

      Lang Vương cau mày, thầm nghĩ lần này có thể có quan hệ gì với

      " nên trách tôi, là cho tôi ôm" Đoan Mộc bất đắc dĩ .

      "Tôi cho ôm, cũng để quẳng tôi, đàn ông khốn các đều buông tôi ra như vậy là muốn tôi chết à" Khang Giai đau tới nhe răng toét miệng .

      " đánh răng hay sao mà chuyện thúi như vậy" Đoan Mộc thấy có người vây xem, , hi vọng Khang Giai chú ý dùng từ chút.

      Lại biết , tại Khang Giai bị ngã tức giận, chỗ nào còn nhớ lịch dùng từ

      "Khốn khiếp, đàn ông thôi, tôi đánh răng cũng liên quan gì tới chuyện tôi lời khó nghe, đàn ông các có ai tốt" Khang Giai xoa xoa eo , đoán chừng lần này thảm rồi, phải nằm giường vài ngày

      "Bà à, tôi có trêu chọc , chúng ta quen biết sao" Đoan Mộc khổ cực , bị mắng nên cảm thấy rất ủy khuất

      "Mọi người nhìn xem, ta là bạn trai tôi, tôi muốn chia tay ta, ta đồng ý, liền động thủ đánh tôi, mấy người nhìn tay tôi xem, đều đổ máu, máu, máu" xong, hai mắt trợn ngược, lại nhìn thấy máu, choáng.

      Cuối cùng bệnh say máu vĩ địa để Khang Giai an tĩnh.

      "Ông trời giúp mình, choáng càng tốt, tôi đây." Đoan Mộc quay người chuẩn bị rời .

      "Sao lại có thể làm vậy với bạn mình, tại sao có thể động thủ đánh ấy, còn làm ấy bị thương, bây giờ muốn sao". nữ sinhnói ra.

      " thể để cho ta "Lại có nam sinh ra.

      "Đúng đấy, đánh người muốn , thể để cho ta "

      "Người này biết phụ trách, khi dễ nữ sinh yếu"

      "Người này quá ghê tởm, đánh người lại muốn , mơ tưởng "

      "Tại sao có thể có người hèn hạ như vậy, xã hội còn quyền lực, đây là phạm pháp."

      Trong đám người, câu, tôi câu ra.

      Đoan Mộc biết nhảy vào Hoàng Hà cũng tẩy sạch

      Khổ cực nhìn lấy đám người, ghê tởm nhất là đại ca kia, buộc tới tham gia cái vũ hội này, bị người đùa bỡn còn chưa tính lại bị chỉnh ra như thế

      Thế mà đại ca giận chuồn mất

      Để ta ở lại đây bị người vu cáo, bị người chửi bới.

      "Đượcrồi, chớ ồn ào, tôi là được chứ gì, ấy là bạn của tôi tôi thừa nhận, tại tôi đưa ấy về nhà là được chưa" Đoan Mộc , trong lòng phiền muốn chết

      biết sói đỏ này có phải tai tinh của ta , may mà

      Đoan Mộc đành bất đắc dĩ ôm lấy Khang Giai, sau đó chui khỏi đám người, lại nhìn thấy đại ca cũng tốt hơn , chẳng những , mà còn nhìn sắc mặt chị dâu .

      Đáng đời

      Nhìn thấy đại ca như vậy, trong lòng thăng bằng nhiều

      "Giai Giai, Giai Giai, cậu làm gì ấy vậy" Bạch Tuyết tức giận nhìn Đoan Mộc.

      "Chị dâu, tôi bị oan uổng có tin " Đoan Mộc phát hiên chính mình cũng tin mình, khổ cực hỏi.

      "Tôi rất muốn tin tưởng, nhưng những lời vừa rồi những người kia tôi đều nghe được, vẫn là chờ Giai Giai tỉnh lại , ôm ấy theo tôi." Bạch Tuyết cầm lấy túi rời .

      Vừa rồi lúc đầu Bạch Tuyết dự định qua tìm Khang Giai, ai biết tìm mãi thấy miêu nữ, chuẩn bị rời , dù sao cũng nên câu, miêu nữ là bạn chơi khi còn bé của , tên Vân Hi.

      Bạch Tuyết có tìm được Vân Hi, cho nên vẫn rời , kết quả nhìn thấy Lãnh Dạ ôm Khang Giai tới, sau đó lại thấy có người vây xem, còn chưa biết chuyện gì xảy ra, bị Lang Vương kéo qua bên vấn tội

      Cái người đàn ông đáng giận này còn có mặt mũi vấn tội, người của còn nhận ra, chẳng lẽ còn oán niệm người khác, Lang Vương chưa có vấn tội, bị quở trách hồi.

      Tự nhiên muốn ăn thịt rừng, muốn ngoại tình, muốn tìm tiểu tam đủ kiểu.

      Nơi này là nơi công cộng, Lang Vương muốn cãi lộn với , cho nên cái gì cũng phải nhịn chút, kết quả nhịn như thế, Bạch Tuyết lại ngộ nhận là chột dạ

      Ai

      Biến khéo thành vụng.

      "Trước muốn về nhà, thuê phòng, chờ Giai Giai tỉnh chúng ta lại trở về" Bạch Tuyết là lo lắng Khang Cốc hỏi tới, giải thích tốt được, nhất là chuyện này còn quan quan đến Lãnh Dạ, Khang Cốc lại rất có thành kiến với Lãnh Dạ

      Cho nên Bạch Tuyết quyết định tới khách sạn trước.

      Đương nhiên trong lòngLang Vương mừng thầm, Đoan Mộc lại quan trọng, chỉ nghĩ theo đại ca, nhất định phải khuân vácm nhưng may này phải rất béo, nếu mưu cầu cái gì

      Đến khách snaj, Lãnh Dạ muốn hai gian phòng.

      đến phòng.

      " chờ ở bên ngoài." Bạch Tuyết với Lang Vương.

      Đôi mắt Lang Vương đen lại, nhíu mày, mãnh liệt rồi.

      "Sao phục, chẳng lẽ còn muốn nhân lúc cháy nhà mà hôi của" Bạch Tuyết thở phì phò .

      Lang Vương kêu đau tiếng lui lại mấy bước, lựa chọn yên tĩnh.

      "Đoan Mộc, ôm Giai Giai vào, sau đó ra, hai người qua sát vách chờ , ai cũng cho phép rời , tôi phải chờ Giai Giai tỉnh hỏi chuyện gì xảy ra, hai người mới được rời

      Chương 256: Thua!

      Chị dâu ra lệnh, Đoan Mộc ngoan ngoãn nghe lệnh, ngu ngốc cũng biết lúc này ngoan ngoãn là sáng suốt, nhìn thấy dáng vẻ đại ca kinh ngạc, liền biết chị dâu dễ chọc, hôm nay hai người đàn ông bị khống chế trong lòng bàn tay, là mất mặt!

      Thanh danh cả đời Đoan Mộc xem như thua ở trong tay chị dâu !

      Bi ai!

      Bạch Tuyết nằm ở bên cạnh Giai Giai, hôm nay uống quá nhiều rượu, vô cùng choáng đầu, mới vừa rồi luôn luôn nỗ lực kiên trì, lúc này, có người, cuối cùng có thể nghỉ ngơi chút.

      Mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Hai đều ngủ thiếp , kỳ , vì sao Bạch Tuyết yên tâm ngủ thiếp , ngửi được mùi rượu người Khang Giai, còn thấy ngáy to là biết có chuyện gì, nên ngủ thiếp .

      Hai giá đều ngủ say sưa.

      Nhưng mà, hai người đàn ông sát vách làm sao cũng yên lặng được!

      ", vì sao chị dâu cho tôi trở về? chiếm đoạt quá nhiều thời gian của tôi, chẳng lẽ còn muốn chậm chễ đêm xuân của tôi!" Đoan Mộc ủy khuất .

      "Cậu có đêm xuân gì, những năm này quen biết, ngoại trừ gặp người hoặc tụ họp bạn bè, cậu nào có đêm xuân gì!" Lang Vương khinh thường .

      ", xem tôi rồi! chỉ có đêm xuân, mà con trai cũng có rồi. Đối với đêm xuân của , tôi làm em mà còn biết? tình giống nhau, đêm xuân của tôi cũng biết!" Đoan Mộc bình tĩnh .

      "Vậy cậu có mý đêm xuân? Với lại có mấy đứa con?" Lang Vương lạnh lùng hỏi.

      "Tôi, con, tạo! cho tôi trở về đêm xuân, sao tôi có thể có con!"

      "Vậy tốt, tôi qua sát vách nhìn xem chị dâu cậu còn có chuyện gì ? Nếu như có chuyện gì cậu trở về !" Lang Vương đứng dậy chuẩn bị qua.

      "Được, tôi chờ." Đoan Mộc nằm ở ghế sôfa .

      Lang Vương qua sát vách, nhìn ngủ thiếp , mắt lạnh di chuyển, có chút tím rồi.

      Chậm rãi đến gần giường lớn, chuẩn bị trực tiếp trộm .

      Trước tiên lấy túi của trước, sau đó duỗi cánh tay đến bên chân Bạch Tuyết, cánh tay khác cẩn thận vòng qua của Bạch Tuyết.

      Ngay lúc khom người, chuẩn bị ôm, bỗng nhiên quay người, lăn vào bên trong, giống như cảm giác được dưới thân thoải mái, tránh khỏi vuốt sói, trực tiếp dán lấy Khang Giai tiếp tục ngủ say.

      Cái miệng mê người còn chép chép hai lần.

      Nhìn Bạch Tuyết bời vì uống rượu, gương mặt như táo đỏ chín, trong trắng lộ hồng, mười phần mê người.

      Khiến nóng nảy vò đầu bứt tai.

      bên khác Đoan Mộc chờ nổi nữa, còn gấp gáp trở về!

      Thế nên đứng dậy, cũng tới cửa phòng sát vách, vội vào, lo lắng đại ca đói nên làm luôn, chơi hai người lúc.

      Cẩn thận nghe ngóng, có tiếng.

      nhàng đẩy cửa vào.

      Nhìn thấy đại ca khom người, chổng mông lên.

      "Phì! !" Đoan Mộc bị tư thế của Lãnh Dạ, làm cho khôi hài.

      "Xuỵt! Đừng cười, đánh thức bọn họ tôi đánh cậu!" Lang Vương giọng .

      Đoan Mộc cuống quít che miệng lại.

      Lang Vương khoát tay, ra hiệu Đoan Mộc tới.

      Đoan Mộc ngoan ngoãn tới.

      "Cậu qua đây, làm gối ôm cho Khang Giai." Lang Vương .

      "Vì sao?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, hiểu đại ca làm cái gì?

      "Cậu thấy ấy ôm chị dâu sao, tôi muốn trộm chị dâu cậu ." Lang Vương thẳng thắn.

      "Tôi ngất! Đại ca, đây là hy sinh em của mình sao?" Đoan Mộc ủy khuất .

      "Xuỵt, sao cái này như hi sinh được? Đây là ban thưởng. Cậu thấy được cái kia à!" Lang Vương chỉ chỉ ngực của Khang Giai.

      Đoan Mộc hiếu kỳ nhìn theo ngón tay Lãnh Dạ."Mẹ nó! Bom!" Đoan Mộc khiếp sợ mở to mắt.

      "Cho nên, ngoan ngoãn làm gối ôm ta , chờ tôi ôm chị dâu cậu , cậu cứ nắm xuống, tuyệt đối được đánh thức ấy, nếu xem tôi thu thập cậu như thế nào!" Lang Vương lạnh lùng uy hiếp.

      "Đại ca, khi nhờ xử lý chuyện xấu đừng nghiêm túc như vậy có được hay ? Bây giờ trộm phụ nữ, sao còn có thể trộm với khí thế như vậy!" Đoan Mộc làm bộ đáng thương .

      "Tôi đúng là trộm phụ nữ, nhưng tôi trộm người phụ nữ của tôi." Lang Vương bắt đầu hạ thủ.

      "Tôi lôi chị dâu cậu ra, mau đưa chân cậu tới, tên nhóc này, mau lên giường , nếu chờ chút ta tỉnh lại chúng ta đều xong!" Lang Vương .

      "Đại ca, tôi hận ! có nghĩ tới sau khi giá hung hãn này tỉnh lại giết tôi hay ? Đến lúc đó dù tôi có mở miệng lớn cũng thể ràng! Ngộ nhỡ ấy tố cáo tôi làm gì ấy sao bây giờ?" Đoan Mộc khóc ra nước mắt .

      " phải trong vũ hội ấy cậu là bạn trai ấy à?" Lang Vương khẽ hỏi.

      "Đại ca, đó là ấy vu hãm tôi, cũng tin tưởng, là tôi oan uổng mà!" Đoan Mộc khổ cực .

      "Cậu ngốc , chờ sau khi ấy buông cậu ra, cậu cứ chuồn êm ! Mau nhanh lên chút, nhanh." Lang Vương nhàng ôm lấy Bạch Tuyết.

      Đoan Mộc khổ cực đưa chân của mình tới, sau đó, lại ngoan ngoãn nằm xuống, làm gối ôm cho Khang Giai

      Làm bộ đáng thương nhìn Lãnh Dạ chuẩn bị rời đ i.

      ", phải vĩnh viễn nhớ kỹ, vui vẻ hôm nay ủa là xây dựng nổi thống khổ của tôi, tôi hi sinh nhan sắc, đổi lấy hạnh phúc cho !" Đoan Mộc chóp mắt, muốn nỗ lực gạt ra mấy giọt nước mắt cho Lang Vương xem, thế nhưng, dù sao cũng là đàn ông, sao cũng ra nước mắt.

      " có nước mắt, coi như cậu thích, cậu cứ làm gối ôm tốt ." Khóe miệng Lang Vương khẽ động cái, ôm rời .

      "Ca tôi hận !" Đoan Mộc khóc ra nước mắt.

      Lại biết , sau khi Lang Vương ôm Bạch Tuyết rời .

      Khang Giai vốn dùng chân đè ép Đoan Mộc, ai ngờ, cái chân cũng dùng sức luồn vào trong đùi Đoan Mộc, giống như coi là gối, phía dưới cái chân, phía cái chân, chỉ thấy cặp chân thon dài của Đoan Mộc như cái nhân bánh, Khang Giai thoải mái ôm , hai chân kẹp chặt đôi chân thon dài của .

      "Đậu xanh rau muống, ? hoàn toàn rút lui, em đây thoát ra an toàn thế nào!" Đoan Mộc bị xem như gối ôm mà ôm.

      ra, quá phận chỉ chừng này.

      Vừa rồi trước khi Bạch Tuyết ngủ, cởi áo khoảng của Khang Giai ra, hi vọng ngủ dễ chịu chút.

      tại Khang Giai lại mặc chiếc sơ mi, thứ kiêu ngạo trước ngực như rất bất mãn, muốn xông ra, cứ thế làm cho hai nút áo mở ra, phía dưới càng ghê gớm, chỉ mặc mỗi cái quần con màu đen bên trong áo khoác Hồng Thái Lang. Độ cong toàn thân hiển sót trong mắt Đoan Mộc.

      Cặp đùi thon dài có đeo tất chân, lại càng thêm thể ra bản chất của phụ nữ, nghĩ đến cái này lại có được dáng người như ma quỷ, tối thiểu bây giờ vóc dáng của trong mắt Đoan Mộc là ma quỷ, vô cùng dẫn lửa.

      D thịt của trắng nõn, đôi mắt phượng nhắm, có trang điểm, thế nhưng vẫn rất cong cong xinh đẹp, cái miệng nhắnđóng chặt có bôi son môi lên, lại vẫn hồng hồng như cũ. Tất cả đều bị Đoan Mộc nhìn tới thần, giống như là những quyến rũ xã hội, nhưng vẫn hấp dẫn sâu.

      Nhìn chút Đoan Mộc cảm thấy cổ họng bị cái gì đó ngăn chặn, hô hấp bắt đầu thông, trong lòng dấy lên ngọn lửa hừng hực, khỏi nuốt ngụm nước bọt.

      Tin tưởng lúc này là người đàn ông đều thể nhịn được, đương nhiên Đoan Mộc cũng nhịn được.

      " , tôi đếm đến 20, vẫn bất tỉnh, tôi tiến vào. , vẫn là 10 hơn, , hai, ba, bốn, năm..."

      Đếm xong, Khang Giai vẫn có tỉnh lại.

      "Ý trời!" Tay của Đoan Mộc chống đỡ phần hông Khang Giai.

      ***
      "A ——" Khang Giai kêu to tiếng, mở mắt phượng ra, hoảng sợ nhìn tất cả trước mắt.

      "Tỉnh rồi sao?" Đoan Mộc vô tội nhìn Khang Giai hỏi.

      "A? ? Tôi?" Khang Giai chân tay luống cuống.

      "Nhìn thấy chưa? Bất kể thế nào cũng là phụ nữ đúng ? Ngươi Sao có thể như vậy? cũng quá dã mani! Tôi là lần đầu tiên bị phụ nữ dùng loại phương thức này vũ nhục! Về sau tôi làm người thế nào!" Đoan Mộc khổ sở .

      " khốn khiếp, nhất định là khi dễ tôi, tôi làm gì!" Khang Giai hoang mang . Hai tay cố gắng chống đỡ lấy thân thể, miễn tiếp xúc da thịt với , mặc dù vẫn có chỗ để nguyên.

      "Xin mở to mắt ra nhìn xem, tại tình gì, xem là chủ động hay là bị động? xem chút là ở phía hay là ở phía dưới? xem kỹ chút là ai đè ép ai!" Đoan Mộc ra vẻ tức giận .

      " có khả năng!" Khang Giai chuẩn bị rời khỏi người .

      Đương nhiên Đoan Mộc buông tha , nên định giải quyết .

      Sau khi Đoan Mộc ăn xong lau sạch Khang Giai, trong lòng tâm thần bất định, lo lắng quả ớt cay này, lo lắng chị dâu trách ăn luôn chị em tốt của .

      Đều thỏ ăn cỏ gần hang, hôm nay lại ăn cỏ gần hạng, vậy phải làm sao bây giờ!

      "Mỹ nữ, em tên là gì?" Đoan Mộc hỏi.

      "Vì sao phải cho ?" Khang Giai tức giận , nằm đưa lưng về phía Đoan Mộc.

      "Em là người của tôi, tôi phải biết tên em chứ? Nếu về sau liên hệ với em thế nào?" Đoan Mộc ăn ngay .

      "Hôm nay là ngoài ý muốn, coi như tôi xui xẻo! Về sau chúng ta cần liên lạc!" Khang Giai cũng muốn giống như Bạch Tuyết, vì người đàn ông mà từ bỏ việc học, ba mẹ giết , chuyện này vẫn nên làm khoa trương, nếu người chịu dạy dỗ là !

      " được! tình hôm nay sao có thể cho xong vậy! Người như tôi! Rất coi trọng cái tầng quan hệ này!" Đoan Mộc lạnh lùng , Khang Giai khẽ giật mình!

      Cuống quít quay đầu, nhìn , còn chưa có nhìn kỹ người đàn ông này, bộ dạng cũng tốt, bề ngoài nhìn như phóng đãng câu nệ, nhưng trong mắt toát ra tinh quang để cho người ta dám xem thường. đầu tóc đen, đôi mày kiếm, bên dưới là đôi mắt đào hoa dài, tràn đầy đa tình, để cho người ta cẩn thận luân hãm vào trong. Cái mùi cao, môi đỏ dày vừa phải, lúc này lại nở nụ cười khiến người hoa mắt. Chỉ thấy bộ dạng cao lớn, màu da màu đồng, ngũ quan hình dáng ràng mà thâm thúy, giống như điêu khắc Hy Lạp, con ngươi u ám thâm thúy, lộ ra cuồng dã câu nệ, tà mị gợi cảm. Lập thể ngũ quan của tuấn mỹ như đao khắc.

      Vóc người này? Cũng tệ.

      Đoan Mộc bị dò xét trần trụi như thế, rất đắc ý, người ta có điều kiện như thế, sợ lấy ra được, thỏa thích xem , dáng người tốt, chính là để cho người nhìn, nhất là chính mình cảm thấy hứng thú với , càng muốn cho nhìn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :