1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 216.1: Lãnh Dạ khom lưng

      Edit : p3_huyen_246
      Beta : Bích Trâm

      “Là vậy, khẩu vị cái kia của chị dâu, đổi đổi!” Đoan Mộc an ủi.

      được! thể để ấy được tiện nghi, lão Tam, hôm nay em tiếp tục kêu Bạch Tuyết đến công ty của , bản thân muốn nhìn xem trái tim ấy là cái gì mà rốt cuộc lại muốn hạ dược !” Lãnh Dạ lạnh giọng .

      “Đại ca yên tâm, tất cả dược sắp xếp thích hợp.” Đoan Mộc đứng thẳng dậy, nghiêm người cúi chào.

      Lãnh Dạ kéo khóe miệng nở nụ cười

      “Nghìn vạn lần thể để chị dâu em phát ra , bằng em tốt.” Lãnh Dạ nhắc nhở .

      "Đó là, đương nhiên. Chị dâu lợi hại em cảm nhận được rồi! Lão Nhị, có biết hay chị dâu lần đầu tiên nhìn thấy em liền cho em đây chính là cha của con chị ấy!" Đoan Mộc vui cười xong.


      “Đồng cảm đồng cảm, chị dâu là người phụ nữ lợi hại, bái phục! Đại ca, rốt cuộc đem chị dâu từnơi nào tới đây? Quả thực là cực phẩm, kẻ dở hơi.” Quan Phàm hỏi, trong con ngươi lộ vẻ mặt rất ngạc nhiên.


      Lãnh Dạ !


      Bạch Tuyết làm thế nào mà để cho những người như bọn họ biết được, vì người con này hao phí ngàn năm, lúc này đây nếu đem giấu kĩ, vĩnh viễn mất ! Mẫu Đơn tiên tử có cơ hội khôi phục tiên vị!


      Cho nên, Bạch Tuyết nhất định phải duy trì cách chặt chẽ bên cạnh , tại là con người, chuyện này đời đời kiếp kiếp đều biết được, nếu có ngày toàn bộ nguyên thần của trở lại, Lãnh Dạ vẫn tiếp tục bảo vệ , đên khi nguyên thần ấy trở về chỗ cũ.


      Chỉ là, biết khi nào ngày đó tới?


      “Đại ca?” Quan Phàm khẽ vỗ vai Lãnh Dạ.


      “. . . . “ Lãnh Dạ xem hai người bọn họ, ở chỗ này tuy bọn họ là con người, nhưng mà phải tin tưởng bọn họ, bởi vì bọn họ là em của . Nhưng mà, mẹ của !Vì sao cuối cùng ở thời khắc mấu chốt lại bỏ , còn phản bội lại ? Mẹ biết Bạch Tuyết đối với quan trọng thế nào, mẹ vì sao còn muốn làm vậy?


      Lãnh Dạ đau lòng, ngửa đầu, uống môt ngụm rượu lớn.


      “Đại ca. . . . trong lòng thoải mái?” Đoan Mộc đưa tay nhàng vỗ vai Lãnh Dạ.


      Lãnh Dạ lắc đầu, trong lòng thoải mái chính giải quyết được, huống hồ là bọn họ!


      “Đại ca, chị dâu nhớ ra , đừng buồn . . . .” Đoan Mộc biết Bạch Tuyết bởi vì sinh con tạm thời mất trí nhớ, quên đại ca, cho nên đại ca mới đau khổ như vậy?
      Last edited by a moderator: 28/2/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 216.2: Lãnh Dạ khom lưng

      Edit : p3_huyen_246
      Beta : Bích Trâm

      Thực ra, đó cũng là nguyên nhân làm Lãnh Dạ đau lòng, thương nhất là hai người phụ nữ, trái tim đều xa cách !

      thôi!” Lãnh Dạ , sau đó xách áo khoác, đơn rời .

      Đoan Mộc và Quan Phàm hề động, nhìn Lãnh Dạ rời chớp mắt.

      “Chuyện tự hại người rất nặng!” Quan Phàm .

      người đàn ông như thế, vì người phụ nữ mà khom lưng!” Đoan Mộc đau lòng .

      Lãnh Dạ Bạch Tuyết, bọn có thể tưởng tượng, đây là phần bị vùi lấp hơn ngàn năm.

      Hơn nghìn năm trước, Mẫu Đơn tiên tử Lãnh Dạ.

      Nhưng mà, Ngọc Đế cho phép, Mãu Đơn tiên tử dũng cảm làm trái lời to gan theo đuổi tình thuộc về mình, cuối cùng, lại bị Ngọc Đế giáng xuống trần chịu phạt.

      Tuy là phần sắc đẹp, nhưng mà, ngàn năm sau, đây là cơ hội cuối của Mẫu Đơn tiên tử, chỉ cần lần nữa tình nguyện Lãnh Dạ, hơn nữa vì Lãnh Dạ tình nguyện sinh con, đứa bé của bọn họ có thể vĩnh viễn phong ấn Ma vương, đến lúc đó Mẫu Đơn tiên tử liền lập công lớn. Ngọc Đế bỏ qua chuyện cũ.

      Hơn nữa còn đồng ý cho bọn họ ở cùng chỗ, nhưng mà điều kiện trước tiên là Lãnh Dạ muốn thời diểm Bạch Tuyết còn là người phàm phải khiến cho . Nhưng mà muốn cho tiếp nhận chuyện Lãnh Dạ phải là người mà là sói.

      Lãnh Dạ có thể vội sao?

      Nhưng mà, loại chuyện này thể vội vàng được!

      Tim của bị Bạch Tuyết giam giữ, muốn tổn thương Bạch Tuyết, muốn hù dọa đến Bạch Tuyết, cho nên vẫn luôn che giấu chuyện là sói!

      Còn nhớ, thời gian mới xuống nhân gian, Lãnh Dạ đặc biệt tới phủ tra xét sổ sách sinh tử, kiếp này Bạch Tuyết chính là tâm tâm niệm niệm đó, lúc trước Lãnh Dạ còn nghi ngờ, vì Bạch Tuyết nhát gan sợ phiền phức, kiếp trước sợ trời sợ đất, vừa thấy chính là Mẫu Đơn tiên tử nhân hậu.

      Nhưng mà, Bạch Tuyết này giống Mẫu Đơn tiên tử !

      tại, Lãnh Dạ cho là như vậy. Bạch Tuyết thay đổi, phải là Bạch Tuyết yếu đuối trước kia, có bóng dáng của Mẫu Đơn tiên tử.

      Lãnh Dạ biết nên vui hay nên buồn!?

      người con , làm cho hai lần, hai kiếp, con trai làm cho mẹ lại cha là , trong lòng chua xót, lại lần?! Chính là ba lượt rồi!
      Last edited: 28/2/16
      Elise Tuyen thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 216.3: Lãnh Dạ khom lưng

      Edit : p3_huyen_246
      Beta : Bích Trâm

      Tim của hơi mệt, nhưng mà, nhất định phải kiên trì.

      Bời vì từ trước, tim của đủ kiên trì, cho nên Mẫu Đơn tiên tử mới ở thế gian đợi ngàn năm, giờ phút này rốt cục hiểu được này đáng giá để cho trả giá, đau lòng ấy tính là cái gì?

      Tim của đau cùng Mẫu Đơn tiên tử trải qua cuộc sống này đau khổ như thế nào coi như nhau.

      Lúc này Bạch Tuyết mất trí nhớ, nhưng mà, mục tiêu mất trí nhớ chỉ có ! Lãnh Dạ xác định đây là trời gây cho Bạch Tuyết kiếp nạn này, đây là thử ý chí của bọn họ, bọn họ nhau rốt cuộc có trải qua được thử thách này ?

      Lãnh Dạ yên lặng gặp Bạch Tuyết cùng nhau qua, kiếp nạn mơ tưởng ngăn cản Bạch Tuyết.

      Trở lại biệt thự, Bạch Tuyết còn ngủ.

      “Mẹ?”

      “Mẹ? Đói bụng.” Thiên Tầm tức giận .

      “Ừ. . . . “ Bạch Tuyết mơ mơ màng màng ừ tiếng.

      “Mẹ, nên làm nha?” Thiên Tầm nhìn đồng hồ đầu giường .

      “Cái gì?” Bạch Tuyết thoáng chốc bật dậy, gãi đầu, nhìn đồng hồ.

      “Xong rồi, muộn, muộn . . . . “ Bạch Tuyết hốt ha hốt hoảng chạy vào nhà vệ sinh.

      Bọn nhìn thấy bộ dạng của mẹ, xem chừng bữa sáng mình phải tự làm rồi.

      Đói bụng rồi, xem ra mình phải làm ăn rồi! Dù sao việc này cũng khó đối với bọn họ, lúc trước mẹ sinh 2 em liền hôn mê bất tỉnh, là chính mình nấu canh gà cho mẹ, xem ra vẫn phải tự lực cánh sinh rồi. Ai ngờ, xuống dưới lầu, bọn mới phát Lãnh Dạ ở dười nhà bếp.

      “Chú đến khi nào vậy? Vừa rồi cháu xuống nhà bếp, còn có ai?” Niệm Niệm tò mò hỏi.

      “A, Niệm Niệm hả, chú vừa mới đến, chuẩn bị bữa sáng, rất nhanh xong thôi.” Lãnh Dạ quay đầu cười, sau đó lại tiếp tục chuẩn bị bữa sáng cho vợ con.

      “Cảm ơn chú.” Niệm Niệm xong liền rời , Lãnh Dạ nghe Niệm Niệm đối với cảm ơn, giật mình, đây là lần đầu tiên Niệm Niệm đối với có ấn tượng tốt, nở nụ cười . . . .

      Bạch Tuyết vội vàng chạy xuống lầu, nghe được phòng bếp có tiếng , vù vù chạy vào.

      “Lãnh Dạ, có ở nhà hả, tôi làm, bye bye, vất vả cho .” Bạch Tuyết xong liền rời .

      Sau khi Lãnh Dạ làm xong bữa sáng, đưa Liễu Bạch Hồ tới, để cho chăm sóc bọn , đến công ty.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 216.4: Lãnh Dạ khom lưng.

      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm


      Công ty, trong văn phòng Đoan Mộc.

      “Tổng giám đốc, để cho tôi tới tập đoàn Sói thị, có phải là tổng giám đốc họ Sói kia với cái gì ?” Bạch Tuyết có chút lo lắng chuyện hôm qua bị người đàn ông kia biết được, trong lòng có chút chột dạ.

      “Thư kí Bạch, là suy nghĩ quá nhiều, chúng ta có hạng mục bên công ty kia, tôi phải cử người đại diện qua bên công ty kia xem, phương án cụ thể nghĩ xong, cầm cái này qua bên kia đưa cho họ. Nhớ kỹ, hạng mục này tuy lớn, nhưng mà đây là thời gian khảo nghiệm của , hãy làm tốt.” Đoan Mộc nghiêm túc .

      “Vâng, tổng giám đốc, tôi nhất định làm tốt, ngài yên tâm, tôi liền.” Bạch Tuyết tiếp nhận tư liệu, cao hứng cúi đầu, sau đó rời .

      Sau khi nhìn thấy Bạch Tuyết rời , trong lòng Đoan Mộc lần nữa cảm giác trống trơn.

      “Chị dâu, hi vọng có ngày chị có thể biết được tất cả mọi chuyện xảy ra? Đừng có trách em, em là vì muốn tốt cho đại ca, đại ca thực chị, chị nhất định thuộc về người đàn ông như đại ca!”

      Bạch Tuyết vào tập đoàn Sói thị, thư kí tổng giám đốc họp, mời đến phòng tiếp tân chờ chút.

      Lãnh Dạ tự nhiên cảm giác được của đến, cho nên cuộc họp rất nhanh kết thúc, lập tức tìm Bạch Tuyết.

      “Thư kí Lý, dẫn Bạch tiểu thư đến đây.” Lãnh Dạ phân phó .

      “Vâng, tổng giám đốc.” Thư kí Lý cúi đầu rời .

      vào phòng tiếp tân.

      “Bạch tiểu thư, tổng giám đốc mời đến phòng thảo luận.” Thư kí Lý lễ phép , nhưng mà ngay lúc Bạch Tuyết đứng dậy, thư kí Lý nhìn đầy ý.

      “Làm sao? Vẫn chưa từ bỏ ý định? Còn muốn làm người phụ nữ của tổng giám đốc chúng tôi!” Thư kí Lý châm biếm . Bởi vì ngày hôm qua thư kí Lý uống say, tự nhiên cho rằng bởi vì tổng giám đốc ngăn cản rượu mới có thể như thế, tình phía sau biết xảy ra chuyện gì? Cho nên mới như thế, thử chút xem tổng giám đốc hôm qua có đem này ăn sạch?

      “Thư kí Lý, tôi tới là vì công việc, chuyện quan tâm tôi thể trả lời, xin mới dẫn tôi tới phòng tổng giám đốc.” Bạch Tuyết thích cảm giác bị người ta xem là tình địch, mặt lạnh, thản nhiên .

      Tổng giám đốc đợi, thư kí Lý giám chậm trễ lâu, trái lại dẫn Bạch Tuyết đến phòng tổng giám đốc.

      Trong phòng tổng giám đốc, cái đệm giường cũng còn chưa hề rớt ra, màn hình lớn vẫn chưa đóng, phía trước là hình ảnh người nước ngoài, xem ra vừa rồi là họp cùng người nước ngoài này.

      “Tổng giám đốc, Bạch tiểu thư tới.” Thư kí Lý bình tĩnh .









      Chương 216.5: Lãnh Dạ khom lưng

      Edit : p3_huyen_246
      Beta : Bích Trâm

      “Ừ, xuống .” Lãnh Dạ lạnh giọng .

      “Vâng, tổng giám đốc.” Trước khi thư kí Lý lạnh nhạt nhìn lướt qua Bach Tuyết.

      Bạch Tuyết đương nhiên để ý đến người đàn bà bụng dạ hẹp hòi này.

      “Tổng giám đốc Lãnh, chào ngài.” Bạch Tuyết lễ phép chào hỏi.

      Bạch Tuyết ngồi xuống.

      Chỉ có điều, mọi thứ trước mắt đều rất quen thuộc?

      Bạch Tuyết nhìn Lãnh Dạ nghiêm túc thu dọn tài liệu, còn có phòng tổng giám đốc này . . . .

      "Nơi này . . . . " Bạch Tuyết như có điều gì .

      "Làm sao?" thu dọn tài liệu Lãnh Dạ ngẩng đầu, nhìn về phía Bạch Tuyết.

      "Hinh như tôi từng tới . . . . ."

      "Bạch tiểu thư ngày hôm qua phải vừa tới sao." Lãnh Dạ thản nhiên trả lời, để ý Bạch Tuyết khóe léo biến hóa.

      "Căn phòng của tổng giám đốc, cảm thấy rất quen thuộc . . . . "

      Lãnh Dạ dừng lại!

      Trầm tư suy nghĩ, này cư nhiên vẫn còn cảm giác quen thuộc, sở dĩ bảo thư kí dẫn đến chính là muốn xem còn nhớ hay , tuy rằng có chút hy vọng, nhưng mà, vẫn chính là có thể nhớ ra chút gì đó?

      Lãnh Dạ liếc nhìn Bạch Tuyết, vẫn lạnh nhạt như cũ, đưa tay cầm còn chuột tắt màn hình lớn, người nước ngoài màn hình lớn biến mất, màn hình trắng, cái gì cũng có, Bạch Tuyết nhìn về chỗ trống màn hình lớn.

      Tuy rằng màn hình lớn trống , nhưng mà, Bạch Tuyết hình như bị mảnh trắng hút vào, xem chút hình ảnh quay về.

      Hình ảnh nhanh chóng trở lại, Bạch Tuyết thấy được, thấy được, tuy là màn hình cái gì cũng có, nhưng mà, thấy được . . . .

      Hình ảnh giữa . . . .

      Phòng tổng giám đốc rộng như vậy, người đàn ông ngồi ghế, bên cạnh, Bạch Tuyết bưng ly nước tới, đặt bên cạnh , chỉ thấy người đàn ông này đưa tay vỗ đầu gối của mình, ý bảo Bạch Tuyết ngồi ở trước mặt.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 217: Hỗn đản, ngươi ngoạn ta
      Bạch Tuyết nằm bò ở vai , lúc này cảnh tượng giống như là người lớn ôm đứa bình thường, bất quá này người đứa làn váy bị vén lên, lộ da thịt trắng ngọc, còn có hồng nhạt tiểu nội y, chỉ thấy tiểu nội y đáng thương bị lang vương xé ra, hướng tới Bạch Tuyết cổ chân, sau đó cam lòng lại rơi mặt đất.
      Ba —— Lang vương ở mông Bạch Tuyết vỗ cái . " làm gì thế? Để tôi xuống mau, như vậy rất mất mặt!"
      Bạch Tuyết giãy giụa muốn xuống, lang vương sao có thể cho nàng cơ hội này, hai tay eo thon của Bạch Tuyết, trực tiếp hướng chính mình bộ dáng giận dữ, bất đắc dĩ hai tay ôm tiểu nữ nhân, phía dưới ngắm !"Giúp tôi nhắm ngay, lên, nhanh lên chút!"
      Nghe thấy, lang vương khó chịu nhịn được. Bạch Tuyết rất bất đắc dĩ, vươn tay bé, nắm chặt, phóng tới cửa, lang vương tự nhiên cảm giác được, chậm rãi nhắm lại, hung hăng đem Bạch Tuyết đè xuống,hướng lên. Tùy theo mà đến chính là tiếng thoải mái ngâm lên. có đình chỉ, liền bắt đầu dưới thực .
      Chỉ chốc lát, cảm giác bất quá nghiện, đứng dậy, hai người vẫn như cũ , lang vương tay nâng Bạch Tuyết kiều mỵ, Bạch Tuyết liền bị đặt ở phía sau bàn dài , Lãnh Dạ tự nhiên bất tiếc lấy ra, theo hướng người. Bạch Tuyết muốn khóc, ở trong này làm sao? thẹn thùng! Nàng vừa mới muốn mở miệng kháng nghị, miệng bị ngăn chặn, tiếp theo đó là lửa nóng ở môi thâm nhập, làm cho nàng tất cả đều nuốt xuống, lang vương bên hôn, bên còn đem Bạch Tuyết mặc áo cởi ra, còn thân thủ đem áo ngực Bạch Tuyết kéo xuống, tiện tay ném, Bạch Tuyết đáng thương áo ngực liền tình nguyện bị ném tới bên. Nam nhân này gặp được loại chuyện này luôn luôn thể chờ đợi được, thậm chí mặc kệ nàng bị áp ở bàn dài vừa lạnh vừa cứng lại có thể hay khó chịu, chỉ trông coi chính mình thoải mái là được, đương nhiên là thoải mái rất, nằm người nàng, vừa mềm, vừa ấm nữa. Sơ mi của Bạch Tuyết bị lang vương làm loạn tới vai, lộ ra tảng lớn cảnh tượng tốt đẹp, lang vương ngẩng đầu liếc mắt nhìn, "Đẹp quá, tôi thích."
      Bạch Tuyết thầm nghĩ: thích, nhưng tôi thích! Nơi này là nơi họp, phải thích hợp chỗ như thế! "Lãnh Dạ, Lãnh Dạ, nơi này là phòng họp, sau này, sau này lại tới nơi này họp nhiều xấu hổ a!"
      Bạch Tuyết tiếng.
      "Như vậy rất tốt, sau này họp thời gian có thể phái buồn chán thời gian, lúc có chuyện gì làm suy nghĩ chút em ở nơi này bị tôi hung hăng muốn quá phải rất tốt."
      Lang vương biết xấu hổ .
      "Thế nhưng, loại cảm giác này rất kỳ quái, hình như bị người nhìn thấy !"
      Bạch Tuyết rất bất đắc dĩ tiếng.
      "Em ở trước mặt tôi còn cần có quyền sao? Thân thể em ở đâu tôi chưa có xem qua, đâu sờ qua, thậm chí …là thân qua." Lang vương lẽ thẳng khí hùng .
      "Ô kìa! chuyện thế nào như vậy!" Bạch Tuyết khuôn mặt nhắn đỏ hồng chịu nổi ! thầm nghĩ , lúc nào đều lại nam nhân này!Thua ở !Da mặt quá dày!
      Nhưng vào lúc này, bắt đầu mãnh liệt đánh
      "A, a a là cố ý !" Bạch Tuyết bị đau gầm . "Ai cho trêu chọc tôi!"
      Lang vương ủy khuất khàn khàn . "Tôi khi nào trêu chọc em?" " tại, là thân thể em trêu chọc tôi."
      Lang vương cư nhiên cũng có chơi xấu thời gian. Bạch Tuyết phẫn nộ!Nàng này thân thể cũng là bị chọc , nàng mực sợ bị ăn , lại sao lại nghịch lửa ! Được tiện nghi khoe mẽ, nam nhân xấu xa!
      Ai biết, lúc này, trong thực Bạch Tuyết bỗng nhiên thu hồi trong đầu hình ảnh, ánh mắt theo màn hình lớn thượng thu hồi lại, thân thủ che mặt mình, nóng quá. Lúc này, tiếng Lãnh Dạ vang lên :"Em sao chứ?"
      Lang vương tự nhiên biết Bạch Tuyết nhìn thấy gì? Hiếu kỳ hỏi. Vừa tất cả hình ảnh chỉ là Bạch Tuyết trong đầu trong nháy mắt ký ức , chỉ là là thông qua màn hình lớn thả ra, hình ảnh tựa hồ ở trong thời gian ngắn lần nữa tới lần, Bạch Tuyết thân thể nóng khó chịu, thế nhưng, trong lòng cũng có lửa, Lãnh Dạ đáng ghét lại còn nàng trêu chọc ! Đáng ghét! Hỗn đản! đúng! Hình ảnh vừa rồi, nàng thấy nam nhân bắt nạt nàng, khiến nàng nhận thức hai từ Lãnh Dạ, rốt cuộc người nào mới là nam nhân của nàng a ?
      Quay đầu bình tĩnh nhìn Lãnh Dạ, là, sai, chính là gương mặt này. Lại xoay người nhìn chung quanh chút, là, sai, là phòng hội nghị này. Còn có trang sức cực lớn ở chỗ này , nàng nhớ , áo ngực của nàng bị nam nhân này ném, đọng ở phía kia! Bạch Tuyết lại quay đầu, giận trừng mắt lang vương. "Hỗn đản, tôi lúc nào trêu chọc ? Tôi lúc nào trêu chọc ?"
      Nhưng mà, bị chửi người có chút nào mất hứng, trái lại Lang Vương càng thêm hưng phấn, "Em nhớ lại rồi à?" Lang vương thân thủ nắm lấy Bạch Tuyết, kích động hỏi.
      "Tôi nhớ cái đầu , cho biết, ngươi tình tưởng ý tôi, vừa rồi tôi nhìn thấy đầu óc dơ bẩn , nên nghĩ với tôi quy tắc ngầm, lưu manh ——"
      Bạch Tuyết hai tay cuống quít che cổ áo, lo lắng vừa màn hội trình diễn, lo lắng nam nhân này nhào tới. "Bạch Tuyết?" Lang vương mặt vui sướng biến mất thấy, nàng chẳng lẽ nghĩ tới! Vẫn là chỉ nhớ lại chỉ chốc lát ký ức, xem ra vẫn là tốt ! Lang vương buông ra Bạch Tuyết, xoay người, đưa lưng về phía nàng, con ngươi dâng lên vẻ thất vọng, mặt khẽ biến. "Chẳng lẽ em nghi ngờ vì sao trong đầu gặp phải những chuyện đó sao?" Lang vương lạnh giọng hỏi.
      " chính là Lãnh Dạ đúng hay ? Các người đúng hay ?" Bạch Tuyết khiếp sợ hỏi.
      "Tôicó quá chúng ta là người sao?" Lang vương quay đầu lại nhìn Bạch Tuyết, hỏi. "Hỗn đản, làm nhục tôi ——" Bạch Tuyết thân thủ liền đánh. "Tôi làm nhục em, cũng chỉ có làm nhục em, bởi vì em là nữ nhân của tôi, những nữ nhân kia căn bản là xứng để ta làm!" Lang vương xoay người, vừa con ngươi lạnh lùng trong nháy mắt biến mất, nhéo nhéo mày, đau lòng lên chút ở tròng mắt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :