1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 208.1: bị kiềm chế.

      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm



      "Hả? đâu?"


      " ngủ."Lãnh Dạ hùng hồn , con ngươi lạnh lùng nhìn chăm chú vào Bạch Tuyết, tựa hồ chờ ngoan ngoãn ngủ cùng .


      Bạch Tuyết nuốt ngụm nước bọt, ra vẻ trấn tĩnh, dù sao cùng Lãnh Dạ từng có lần, hơn nữa là ở trong phòng tắm làm, lần đó, làm sao Bạch Tuyết có thể quên chứ! Mặc dù đối với người đàn ông xa lạ này, nhưng tẩn thể vẫn bị lôi kéo chuyển động chút cũng có mấy lần.

      Chẳng qua, người đàn ông này hình như đúng đắn!

      “Em buồn ngủ. ngủ trước , ngủ ngon.” Bạch Tuyết ngăn cản.

      “Tay còn đau hay ?” Lãnh Dạ nhìn tay bị thương của , thương hỏi, bàn tay trằng bị bó thành bánh tét!

      đau, cảm ơn!” Bạch Tuyết cố gắng giữ bình tĩnh.

      Lãnh Dạ nhếch khóe miệng, tuy nhớ , nhưng thân thể vẫn là đối với thể kháng cự. Nắm chắc thắng lợi, tin tưởng làm cho Bạch Tuyết thương lần nữa.

      Khóe miệng khỏi giơ cao thắng lợi vui sướng.

      đáp ứng con, tại liền theo lên lầu ngủ.” Lãnh dạ thản nhiên .

      “Hả!” Bạch Tuyết giật mình, hai mắt mở lớn, thể tin nhìn Lãnh Dạ.

      thôi.”

      , vừa rồi em chỉ là dỗ Ức Ức vui thôi, cũng biết là em con, cho nên, đó là vì sao em muốn làm cho con thất vọng, nếu con cho là là cha của nó, em muốn làm cho đứa bé buồn! cần suy nghĩ nhiều!” Bạch Tuyết xấu hổ biết phải làm thế nào, mặt cũng đỏ lên.

      ra em lừa con, cho rằng em là mẹ nó, là cha của nó mà, ngủ cùng nhau đây phải rất bình thường sao.” Lãnh Dạ cân nhắc , khóe miệng giơ lên ngả ngớn, trong lòng thầm đắc ý.

      Gần đây, miễn cưỡng đụng Bạch Tuyết, chủ yếu bà bởi vì đáp ứng con, dự định khiến cho mẹ của nó lần nữa cha, cho nên mực chịu đựng đói khát, nhưng mà, đêm nay khác biệt, con truyền lệnh rồi, làm cho bọn họ ở cùng chỗ, đồng thời ăn. chỉ ăn cùng nhau, được cùng nhau ngủ, dù sao, muốn đến khó chịu, như vậy thuận theo mệnh con ngủ cùng chứ!

      Ai!

      Đàn ông vốn là được tiện nghi còn ra vẻ thông mình!

      Bạch Tuyết tim đập nhanh hơn.

      Nhìn ra được việc này Lãnh Dạ phải làm bảo mẫu. Nhưng mà vẫn chăm sóc đứa của , mà còn phiền chán, đàn ông như vậy Bạch Tuyết chưa quen, nhất thời biết trả lời như thế nào.

      xin lỗi, em thể cùng chỗ, tại trong lòng em vẫn nghĩ tới người đàn ông, em nghĩ ngưởi đàn ông kia chình là làm cho em mang thai, cũng là cha của con em, em nghĩ em chính là ấy.” Bạch Tuyết đau lòng .

      “Đàn ông của em? Em còn dám đàn ông của em, còn dám cha của bọn ? ta bộ dạng ra sao em cũng nhớ , còn có tư cách thương ta ——" Lãnh Dạ đánh quyền vách tường, bằng toàn bộ ký ức về , bọn họ đều có ký ức tốt đẹp! tức giận! Phát điên!

      xin lỗi, em nghĩ hiểu lầm, em căn bản đối với có cảm giác, đối với em mà là người xa lạ. . . . . .”

      “Câm miệng ——" Lãnh Dạ làm sao có thể cho phép quên , nếu như tại nhớ giúp nhớ lại.

      “Em là người phụ nữ của , làm sao có thể để em mình phòng gối chiếc, làm sao có thể nhẫn tâm khiến em sống như bà quả phụ, ngoan ngoãn lên lầu, nên ép động thủ!” Lãnh Dạ lạnh lùng .

      ? Vô sỉ, tôi căn bản có tình cảm với , tại sao ép tôi?”

      cho em biết, trước kia chùng ta chính là nhau ngủ chung rồi, ngại để tình cảm từ từ nảy ra, cùng em từ từ bồi dưỡng tình cả, có chính là kiên nhẫn.”

      —— chúng ta thể ở cùng chỗ.” Bạch Tuyết cương quyết từ chối.

      “Tại sao?” Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi.

      “Bởi vì, bởi vì chúng ta phải là vợ chồng!” Bạch Tuyết cố hết sức chứng tỏ thái độ cùng lập trường của mình. Cũng nỗ lực mượn cớ như vậy có thể làm cho người đàn ông này hết hy vọng.

      Lãnh Dạ tà mị cười, khóe miệng giơ lên vòng cung đẹp mắt, ngay cả đáy mắt cũng tràn ngập vui mừng.

      như vậy mất khống chế, để chứng minh thể bình tĩnh đối mặt với , chứng minh thể kháng cự sức hấp dẫn của .

      “Tốt lắm, hôm nay phục vụ trước, ngày mai mang em đến cục dân chính đăng kí kết hôn.”

      Bạch Tuyết sửng sốt, lại vừa thất vọng, người đàn ông này ngoan cố.

      Ngay thời điểm Bạch Tuyết biết làm sao.
      Last edited by a moderator: 29/11/15

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173

      Chương 208.2 :


      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm


      “Mẹ, cha hai người làm gì vậy? trễ thế nào sao còn chưa ngủ?” Ức Ức nhô đầu ra, thực ra, nó ngủ, luôn luôn bí mật theo hõi hai người bọn họ, ai ngờ, quan sát nửa ngày, thấy cha vẫn chưa thu phục được mẹ, đành phải ra giúp phen!

      “Ức Ức?” Bạch Tuyết xấu hổ như là kẻ trộm bị bắt, khuôn mặt nhắn hồng như quả đào.

      Lãnh Dạ thấy Ức Ức đột nhiên xuất , khóe miệng giơ lên cân nhắc cười, dịu dàng nhìn Ức Ức : “Con, cha là rất muốn ngủ, nhưng mà, mẹ của con chịu theo cha ngủ, con phải làm sao bây giờ?” Lãnh Dạ bất đắc dĩ , bộ dáng vô tội, rất tội nghiệp, giống như rất hy vọng được con thông cảm.

      Bạch Tuyết hổn hển trừng mắt nhìn người đàn ông trơ tráo, khuôn mặt nhắn vốn hồng, trong nháy mắt trắng còn chút máu.

      Nhìn thấy con trai mờ ám cười, hình như phát chuyện tình nên xem, Bạch Tuyết ngây người, đây phải con trai của ? Cùi chỏ lại ra lừa gạt!

      hoàn toàn nghĩ tới Lãnh Dạ ra chuyện này, chứ phải vẻ mặt ngủ với , còn khiến cho con bức , đây phải buộc làm chuyện xấu sao!

      Nếu người đàn ông này phải là người đàn ông của mình, làm sao có thể phụ lòng cha của con trai mình!

      “Mẹ, tại sao mẹ ngủ cùng cha? Trước kia hai người cùng nhau ngủ mà.” Ức Ức nhìn người mẹ, mất hứng hỏi, muốn mẹ phải lý do.

      “Ức Ức, con còn nhiều chuyện con hiểu, mẹ cùng cha là người lớn, thể tùy tiện ngủ cùng giường, ngộ nhỡ cha phải là cha của các con, mẹ liện phạm tội rồi, bị cảnh sát bắt .” Bạch Tuyết hy vọng có thể thuyết phục được con.

      ra mẹ lo lắng cha phải là cha của bọn con, mẹ yên tâm , cha chính là cha của bọn con mà, trước kia cha mẹ đều ngủ cùng nhau, cảnh sát bắt mẹ nha.”

      “Ức Ức, được, những gì con mẹ nhớ !”

      “Được rồi, mẹ cần dong dài nữa, mẹ mau lại đây, khuya rồi, tay mẹ cũng tốt, vẫn là ngủ sớm chút.” Ức Ức vừa vừa lôi kéo Bạch Tuyết hướng đến phòng ngủ.

      được, Ức Ức, được, được , thể . . . . “ Bạch Tuyết nôn nóng, hai gò má đỏ lên.

      Ức Ức mặc kệ mẹ cự tuyệt, cố gắng kéo Bạch Tuyết vào trong phòng ngủ, miệng còn thầm: “Có thể, có thể, có thể, cha mẹ, mẹ cũng cha mà.”

      “Ức Ức ——“ Bạch Tuyết gầm .

      “Con mặc kệ, cha mẹ của những bạn khác đều ngủ cùng nhau, con cũng muốn mạ và cha của con ngủ cùng nhau!” Ức ức khóc nức nở , Bạch Tuyết mềm lòng, đúng vậy, con thua thiệt nhiều lắm, bởi vì chính mình hồ đồ, biết cha của con là ai, làm hại bọn được cha thương!

      Chắc toàn bộ người mẹ thế giới này chỉ có mình như vậy!

      Cho con cuộc sống , cư nhiên lại biết cha của con là ai?

      Bọn trẻ đều mơ ước có người cha, mà cũng muốn gia đình!

      Nhìn ánh mắt mong đợi của con, quên , nhẫn nại đêm! Vì con!

      Lãnh Dạ đắc ý nhìn hai mẹ con, có con giúp đỡ, việc liền thuận lợi hơn, nhìn Ức Ức bình thường rất lạnh lùng,bkhông nghĩ tới thời điểm mấu chốt lúc nào cũng giúp , như thế được rồi, sau này đói bụng tìm con giúp đỡ, chỉ cần con ra tay giúp đỡ, mọi chuyện đều OK.

      Lãnh Dạ nghĩ tới, có con cũng cần khiêng vào phòng ngủ, như vậy tối thiểu chính mình cần ra tay, cần thô bạo, cũng hù dọa sợ.

      Mang theo tâm tình vui sướng, Lãnh Dạ theo hai mẹ con vào phòng ngủ.

      ra, Ức Ức vì để đẩy nhanh tiến triển tình cảm của mẹ và cha, cũng là lấy ra kỹ năng đặc biệt, bất đắc dĩ hai tiểu quỷ kia có nhận ra cha, tại chỉ có thể dựa vào bé thui.

      “Nhanh lên chút, con cũng sốt ruột rồi.” Lạnh Dạ khóe miệng lộ ra đường cong đẹp mắt, cười .

      Ức Ức nhếch khóe miệng, rốt cuộc ai là người chờ được hả? Nó làm như vậy vì ai? Làm như vậy hoàn toàn vì cha mà, lại biến thành chờ được chính là bé rồi!

      Nếu như vậy thẳng thắn đùa giỡn cha chút cũng tốt.

      “Cha, mẹ nhanh lên giường, con muốn cùng hai người ở cùng chỗ.” Lời của Ức Ức làm kinh sợ đến hai người lớn, nhất là Lãnh Dạ thiếu chút nữa hộc máu, cái gì? Lúc đầu phải con giúp sao!

      Bạch Tuyết đắc ý, tốt quá, như vậy tối thiểu trong lòng cảm thấy tội lỗi,có con ở cùng cũng khá tốt.

      “Được, được, con lại đây mẹ ôm con ngủ.” Bạch Tuyết cười hớn hở nhìn Lãnh Dạ vẻ mặt khóc ra nước mắt, ôm bụng cười.

      “Con? Con . . . . .”

      “Cha, lên , con ở giữa, mẹ nằm bên trái, cha nằm bên phải, hai người ôm Ức Ức ngủ.”

      Lãnh Dạ cho dù có trăm cũng muốn, cũng muốn ngủ với nụ cười châm biếm. Đây chính là con của sao, vừa rồi còn muốn giúp đỡ , bây giờ quay ngược , chịu nổi mà...

      Ở trước mặt bọn sao có thể làm gì được!

      “Mẹ, Ức Ức sợ mẹ bị người khác cướp , cho nên mới làm như vậy, mẹ có thể hay nhớ sinh Ức Ức?” Ức Ức ngây thơ nhìn Bạch Tuyết, chân còn gác lên người Bạch Tuyết, tay bé ôm thắt lưng Bạch Tuyết, thân thiết hỏi.

      Bạch Tuyết trong lòng chua sót, biết bọn đều muốn giống như những dứa trẻ khác có gia đình bình thường, có người cha, nhìn con vì làm cho tin tưởng Lãnh Dạ chính là cha, làm những chuyện này, trong lòng Bạch Tuyết đầy chua xót!

      cảm thấy hiểu nổi bọn , sinh ra bọn nó, cũng thể cho các con ngôi nhà hoàn hảo, là tốt.

      “Mẹ, sao vậy? Mẹ khóc, có phải Ức Ức làm mẹ tức giận? Mẹ. . . . “ Ức Ức nhìn mắt mẹ ngập nước, trong lòng có chút sốt ruột lo lắng, chẳng lẽ mẹ tức giận ! Làm như vậy thể khác được!

      Lãnh Dạ nghe thấy lo lắng, ngồi bật dậy, trước tiên xem bàn tay bị thương của Bạch Tuyết.

      “Làm sao? Lại đau rồi?” Lãnh Dạ trong lòng cũng cân nhắc, chẳng lẽ bức bách quá, khiến cho khóc, nhớ cũng phải là chuyện muốn, có lẽ đây cũng là Mẫu Đơn tiên tử nhất định phải tận lực tạo ra kiếp nạn, phạm tới giới luật của trời, chấp nhận hình phạt, kiếp nạn đều thể tránh được!

      Lãnh Dạ sở dĩ nghĩ ra biện pháp nào, chính là bởi vì biết cùng Thiên Đấu chỉ biết thua, bằng coi chừng tốt, bảo vệ , có lẽ thời điểm vừa đến, kiếp nạn qua. tốt rồi!

      Bạch Tuyết lắc đầu, nhìn lớn , trong lòng lại càng thêm chua xót, chẳng lẽ quên người đàn ông này?

      Ánh mắt của sâu đậm như vậy, từ tận đáy lòng lo lắng cho như vậy, chẳng lẽ nhớ sai sao?

      “Ức Ức, mẹ xin lỗi các con, các con đều muốn có người cha, nhưng mà, mẹ có nhớ ra cha của các con, mẹ nhớ cha của con là ai! Là mẹ tốt!” Bạch Tuyết tự trách mình .

      “Mẹ, mẹ đừng lo lắng, mọi chuyện đều tốt, mẹ nhất định nhớ ra cha là ai, Ức Ức có thể cam đoan, Lãnh Dạ chính là cha, cha chính là Lãnh Dạ. Mẹ phải tin tưởng con.” Bạch Tuyết nhìn con mới sinh ra lâu, nó như thế nào biết nhiều như vậy? Chắc hẳn cha của bọn nó cũng khác biệt .

      “Ba con đều vô cùng đặc biệt, vậy cha các con cũng rất đặc biệt đúng ? Nếu , các con sao có thể như vậy? Mẹ vẫn đây là vì sao?”
      Last edited by a moderator: 29/11/15

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 209.1 : Vô lại, lại ăn vụng sữa mẹ ( đặc sắc )


      Edit và Beta : Bích Trâm


      " Mẹ, sau này mẹ hiểu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. " Ức Ức thương nhìn Bạch Tuyết, bây giờ là người bình thường, rất nhiều chuyện vẫn là được, để tránh mẹ tiếp thu được, doạ đến mẹ !

      " Vậy, con cho mẹ biết, mấy người các con có phải hay bởi vì di truyền từ cha các con mà mới có thể thần kỳ như vậy ? ngờ ?" Bạch Tuyết hoảng sợ trừng mắt nhìn Lãnh Dạ.

      Chẳng lẽ người đàn ông của phải là người ???

      Ức Ức nhìn thấy trong mắt mẹ là hoảng sợ, giả vờ vô .

      " Mẹ, mẹ thấy đọc tiểu thuyết huyền huyễn chứ, chúng con đều được làm từ thịt mà, tin mẹ có thể sờ thử mà, có phải hay là rất mềm mại ? Mẹ chúng con đều là do mẹ sinh ra mà, mẹ nên nghi ngờ nga, bằng Ức Ức để ý tới mẹ nữa đâu !" Ức Ức nghịch ngợm cười .

      " Đúng vậy a, mẹ đọc nhiều tiểu thuyết lắm, mới có thể nghĩ ngợi lung tung, các con là do mẹ sinh ra, các con đương nhiên là người, mẹ chứng kiến các con đều có pháp thuật, có đôi khi liền hoài nghi các con rốt cuộc có phải là người hay ? Mẹ chưa bao giờ thấy con người mà có pháp thuật hết, mẹ thấy rất kỳ quái rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ?".

      " Mẹ, có rất nhiều chuyện đều là do ông trời an bài hết, mặc dù mẹ tiếp thu được, cũng phải tiếp thu, mẹ chỉ cần nhớ kỹ mẹ là mẹ của chúng con là được rồi OK. " Ức Ức giả bộ thoải mái, còn dùng tiếng để .

      " Ức Ức, có phải hay mẹ bị bệnh ? Có đôi khi, mẹ số ý tưởng kỳ quái, con có biết là rốt cuộc xảy ra chuyện gì hay ?" Bạch Tuyết cho rằng con trai làm được, có lẽ con trai biết được những hình ảnh kỳ quái xuất trong đầu ?.

      " Mẹ, đừng lo lắng, mẹ bị bệnh đâu, những hình ảnh kia có thể là mảnh trong ký ức của mẹ, mẹ có thể chậm rãi nhớ lại cha nga. " Ức Ức mỉm cười .

      Bạch Tuyết nghi hoặc mà nhìn Lãnh Dạ, rồi nhìn sang Ức Ức.

      Ức Ức đúng là đứa thông minh, bé nhìn sang cha, lại nhìn sang mẹ, dường như thời khắc quan trọng có thể xảy ra, vì vậy.

      " Mẹ, bế, Ức Ức buồn ngủ. " Ức Ức ngáp cái liền nhào vào trong lòng Bạch Tuyết mà ngủ.

      Lãnh Dạ cũng có buồn ngủ, Bạch Tuyết buồn ngủ nên kê đầu lên gối mà nằm, hơn nữa trong lòng còn ôm Ức Ức, cơn buồn ngủ kéo đến.

      Quả nhiên, Lãnh Dạ nghe được tiếng hít thở ổn định của Bạch Tuyết. Biết ngủ, trong lòng nghĩ đến cái kia a !

      Lãnh Dạ chút cũng có buồn ngủ, trong thân thể bốc cháy, nghẹn đến khó chịu.

      Ai ngờ, lúc này.




      Chương 209.2 : Vô lại, lại ăn vụng sữa mẹ ( đặc sắc )


      Edit và Beta : Bích Trâm



      " Cha à, mẹ ngủ, con muốn rút lui nga, mẹ là người nga. ". Ức Ức nhàng rút tay khoát người mẹ ra, nhàng từ trong chăn chui ra, sau đó hướng về cha mà cười.

      " Con trai, con ngủ cùng mẹ hay sao ?" Lãnh Dạ biết còn cố , kỳ thực trong tư tưởng được tốt đẹp lắm.

      " Cha à, mẹ giao cho cha, cần khi dễ mẹ nga ."

      " Yên tâm, cha thương mẹ con còn hết, làm sao có thể khi dễ mẹ con được ." Lãnh Dạ khoé miệng vừa kéo, trong mắt có ý xấu mà cười.

      Ức Ức rón ra rón rén rời khỏi.

      Lãnh Dạ nhìn ngủ say, khi dễ ? Mới là lạ đó !

      đem Bạch Tuyết nhàng kéo vào trong lòng, nửa đêm trái tim trở nên ngọt ngào, cảm giác được hạnh phúc dâng lên trong lòng. Ôm Bạch Tuyết, Lãnh Dạ cảm thấy rằng trước nay chưa có cảm giác thoã mãn cùng hạnh phúc, điều chỉnh tư thế của chính mình chút, đem Bạch Tuyết thoải mái ôm vào trong lòng, ôm lấy Bạch Tuyết cảm thấy giống như là có toàn bộ thế giới.

      Nhìn kỹ dáng vẻ ngủ say của giống như là búp bê có dáng vẻ mỹ lệ, tồn tại hơi thở làm cho người ta mê muội, nhìn người con trong lòng, Lãnh Dạ nở nụ cười, trong thân thể từng tế bào cũng bắt đầu hung hăng càn quấy, vội vàng muốn đạt được , muốn hung hăng mà .

      Nhìn thấy dục vọng trong thân thể càng ngày càng nóng rực, càng ngày càng mãnh liệt, nhàng hôn lên đôi môi, khi đụng chạm, liền thể vãn hồi, lướt qua thể thoã mãn, dứt được trong lòng ngày càng khát vọng, khỏi hôn càng lúc càng sâu, hai tay còn yên phận di chuyển lên nơi mềm mại kia, di chuyển liên tục.

      Bạch Tuyết có dáng người kiêu ngạo, hấp dẫn Lãnh Dạ hăng hái, vén áo ngủ lên, hai tay dò xét tiến vào bên trong áo ngủ Bạch Tuyết, thân mật mà vuốt ve, nồng nhiệt hôn dọc theo cổ Bạch Tuyết mà xuống, thẳng đến trước ngực chỗ đỉnh núi cao hung hăng há miệng mà ngậm.

      Trong lúc ngủ mơ thân thể Bạch Tuyết cảm nhận được khác thường, biết xảy ra chuyện gì ? Chỉ cảm thấy thân thể nóng quá. Giống như có người ở thân thể đốt lửa, hơn nữa kích thích đến mỗi bộ phận trong cơ thể.

      Lãnh Dạ ra sức hôn môi Bạch Tuyết, hôn lên mỗi tấc da thịt, rất đói bụng, này , thân thể này đều muốn, lâu có cùng với , buông ra hôn lên môi .

      Ai ngờ !!!

      " Con trai, đáng ghét, muốn uống sữa ngày mai uống, đừng làm rộn mà, mẹ buồn ngủ !" Bạch Tuyết nổ lực xoay người lại, thế nhưng lại động đậy được !

      Lãnh Dạ bị thúc giục ngẩng đầu nhìn , chết tiệt ! Ngủ còn cho tiện nghi ! Dám gọi là con trai ! Con trai có lớn như vậy sao !









      Chương 209.3 : Vô lại, dám ăn trộm sữa của mẹ


      Edit và Beta : Bích Trâm


      " Đừng làm rộn, nóng quá..." Bạch Tuyết bị đốt lửa nên nổi nóng.



      Buồn bực liền cởi quần áo người xuống, mơ mơ màng màng, muốn đẩy thân thể đè nặng người mình ra, ai biết đụng đến cái đầu rất lớn .



      "Ức Ức?" Bạch Tuyết trong nháy mắt thanh tỉnh, nhớ mình ôm con trai ngủ , con trai thế nào bỗng nhiên lớn như vậy?



      Bạch Tuyết trái sờ phải sờ. Cuối cùng kết luận là đầu này phải là đầu con trai , là đầu của người lớn, vẫn là đầu của người đàn ông, bởi vì có chòm râu, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người đàn ông này là ai?



      giường trừ con trai ra, còn có chính là người đàn ông vô lại.



      " Vô lại, lại dám ăn trộm sữa mẹ!"



      Lãnh Dạ trong mắt đầy hắc tuyến, cảm giác đỉnh đầu có quạ bay qua, cạc cạc cạc cạc cạc cạc...



      Đáng chết này cư nhiên đem chuyện tình tốt đẹp như thế và sữa mẹ cùng chỗ! Đại sát phong cảnh!



      " tránh ra, cái đó là thức ăn cho bọn mà!"



      "Đủ rồi, em biết nghĩ muốn cái gì sao? Mặt cho ăn có thể, vậy ăn mặt dưới." Lãnh Dạ lạnh lùng .



      "A —— bậy bạ gì đó? Phía dưới như vậy, tại sao có thể, có phải hay đói đến ngốc rồi ?" Bạch Tuyết cuống quít khép chặt hai chân.



      "Tốt lắm, cho ăn có thể, cho vào." Lãnh Dạ lạnh giọng , tư thế dáng vẻ này là người làm việc lớn, ràng như là chuyện làm ăn!



      "Vô sỉ! cho ăn, cũng cho vào!" Bạch Tuyết chu cái miệng nhắn nhi, hai má mắc cỡ đỏ bừng.



      "Em ở chỗ này, ra vào vô số lần, cả đời đều có quyền lợi ra vào ." Lãnh Dạ trêu chọc .



      "Cái gì cả đời có quyền ra vào, tôi cho phép, lần trước là cường tôi, lần này mơ tưởng !" Bạch Tuyết trừng mắt to căm tức nhìn Lãnh Dạ, tay còn che phía dưới, cái tay khác bởi vì bị thương giơ cao ở đỉnh đầu.



      " Em thích bạo lực như vậy, vậy chỉ có thuận theo em !" Lãnh Dạ dùng sức gỡ bàn tay che phía dưới của Bạch Tuyết ra.



      "Việc ấy, em nên để dành sức !"



      " Khốn —— dù cho có là người đàn ông của tôi, cũng nên chờ chút, tôi còn chưa có nhớ tới là ai, như vậy muốn ăn tôi là có ý gì !" Bạch Tuyết gần như dùng giọng cầu xin nhìn Lãnh Dạ.



      Lãnh Dạ bị đốt lửa, lửa đốt thể thu về được , chỉ có phóng ra mà thôi.



      "Vì để cho em sớm chút nhớ tới , cố gắng ra sức thỏa mãn em, cho em hung hăng nhớ kỹ là ai ."



      Lãnh Dạ hung hăng mà hơi. A a a! ! ! Bạch Tuyết giận dữ mà la to.



      " ! ! !" Bạch Tuyết hạ thân bỗng nhiên bị vật to cứng hung hăng đâm vào, mặc dù chống được khó chịu, thế nhưng, vẫn là có được cảm giác, làm cho xấu hổ thôi!




      Chương 209.4 : Vô lại, dám ăn trộm sữa của mẹ


      Edit và Beta : Bích Trâm

      " tới, nên kêu, cẩn thận bọn nghe thấy bọn lại chạy tới! Nếu như nhịn được, liền cắn chăn mà kêu ." .



      " Tốt, tôi cắn, nhất định cắn... bây giờ là khi dễ bệnh nhân, mu bàn tay tôi bị phỏng , còn như vậy, quá có nhân tính mà !" Bạch Tuyết phi thường bất đắc dĩ gầm .



      "Cũng bởi vì như vậy, đây là bồi thường cho em, chờ chút có rất nhiều dinh dưỡng gì đó cho em, đều là đại bổ, hơn nữa giúp em bão dưỡng nhan sắc, trẻ mãi già." Lãnh Dạ bên vận động bên .



      " cần! ít làm quảng cáo , làm gì mà có dinh dưỡng? uống sữa của tôi phải rất có dinh dưỡng sao!" Bạch Tuyết liếc mắt nhìn cái, cái miệng nhắn nhi cực lực chịu đựng để cho mình rên ra tiếng được. Lúc này, hận mình khống chế được thân thể của mình, vẫn là người đàn ông này là cao thủ giường, chính mình còn quá non kém , ăn được ta !



      Bỗng nhiên, Bạch Tuyết nhớ tới hôm nay ở trong bệnh viện nhìn thấy người phụ nữ khiêu gợi kia, với ít lời, rất ghét, chẳng lẽ người phụ nữ kia và ta có quan hệ ?



      người phụ nữ khó hiểu ?



      " , tôi là người phụ nữ thứ mấy của rồi ?" Bạch Tuyết nghiêm nghị hỏi.



      Lãnh Dạ , tiếp tục ra sức khai hoang mảnh đất kia.



      "Hừ —— câm điếc , tôi liền biết là đàn ông thối chỉ biết lên giường với phụ nữ thôi, người phụ nữ kỳ quái kia cái gì mà mình ta ăn tiêu, có gì gọi ta đến giải toả dùm cho ! Đáng ghét, là lợn giống sao? Tôi hận , có người phụ nữ khác vì sao còn đến tìm tôi, tôi phải tình nguyện, cho cung cấp miễn phí sức lao động !" Bạch Tuyết tay dùng sức đánh đấm lên vai Lãnh Dạ.



      Lãnh Dạ giữ bàn tay bé của Bạch Tuyết lại , sắc bén nhìn .



      "Cái gì là người phụ nữ kỳ quái?"



      "Hôm nay ở trong bệnh viện, tôi từ phòng vệ sinh ra gặp được , ta với tôi ... công phu giường rất lợi hại, còn ... Tôi thân thể ăn tiêu... ta còn muốn tới giúp ... Giúp ... Hạ sốt..." Bạch Tuyết giọng đứt quãng tường thuật lại việc gặp được người phụ nữ kỳ quái kia.



      Lãnh Dạ chân mày nhéo nhéo, ánh mắt thâm thúy suy nghĩ.



      Chẳng lẽ là người phụ nữ của tự ý rời khỏi giới?



      Ai to gan như vậy?

      " cần người khác giúp dập lửa, chỉ cần em bán sức lực cho mà thôi?"



      "Tôi bán cái đầu a, tôi muốn làm phụ nữ của , tôi muốn cùng những phụ nữ kia như nhau, tôi là bị ép buộc, là cường tôi ! ! !" Bạch Tuyết tức giận gầm .



      Lãnh Dạ tiếng kêu đau đớn!

      Chương 209.5 : Vô lại, dám ăn trộm sữa của mẹ


      Edit và Beta : Bích Trâm


      Đối với này chút biện pháp cũng có!



      " Cường đều cường, thẳng thắn liền cường cái cho nghiền!" Lãnh Dạ hung hăng đỉnh đầu lại vừa kéo. Vừa lên chút, Bạch Tuyết lập tức rầm rì, nhẫn nhịn được vất vả!


      " là lưu manh, là sắc quỷ! !" Bạch Tuyết cam lòng gầm .


      " là lưu manh? Em là phụ nữ của , ngủ cùng là *thiên kinh địa nghĩa sao, là sắc quỷ, cũng chỉ sắc em, ! !" Lãnh Dạ tiếp tục ra sức, mỗi lần động đều hận thể dùng cự long xuyên thấu thân thể Bạch Tuyết, mỗi lần hung hăng muốn , đều hận thể chết sát nhập vào thân thể , đem tất cả hàng mà mình trữ hết thảy giao cho , điểm để lại, toàn bộ nộp lên .


      * thiên kinh điạ nghĩa : chuyện động trời


      Thân thể bị Lãnh Dạ kéo , ma tô mảnh, vẫn là cam lòng, mặc dù thân thể phản bội , vẫn là muốn thỏa hiệp, tức , hận thể cắn chết , chưa từng thấy ai da mặt dày như vậy , cùng lại quen, luôn luôn coi mình là người ngoài, còn quá phận bò lên giường , còn mặt dày thực cái gì nghĩa vụ của người chồng !


      Lãnh Dạ ra rất nhiều khí, lâu muốn này , làm lâu, cự long vẫn còn bất mãn, ngẩng đầu nhìn biểu tình phức tạp, Lãnh Dạ khóe miệng vừa kéo.


      còn quấn quýt, còn thấp thỏm!


      Phía dưới ướt lợi hại như vậy, còn vịt chết mạnh miệng!


      " Em nếu như áy náy với người đàn ông của em, cùng lắm sau này, vậy sau này ngủ em ngủ cùng , nhớ em rất thích như vậy, ngủ cùng em, đàn ông của em ngủ cùng phụ nữ của , huề nhau." Lãnh Dạ lẽ thẳng hùng hồ .


      Dù sao dù thế nào đều là ngủ cùng phụ nữ của chính mình, là người đàn ông của Bạch Tuyết, người đàn ông của Bạch Tuyết đương nhiên là , như vậy chờ ngày Bạch Tuyết nhớ tới , thực ước định hôm nay, lúc này ngủ trong miệng Bạch Tuyết vẫn Lãnh Dạ là sắc quỷ, lưu manh với phụ nữ.


      Ai biết!


      " được —— tôi cho phép ta ngủ cùng phụ nữ của !" Bạch Tuyết lập tức nghĩ đến ở trong bệnh viện nhìn thấy người phụ nữ kỳ quái kia, nghiêm nghị cự tuyệt.


      " Nga, như vậy bất lực ! Cùng lắm chịu thiệt chút ngủ cùng em, giúp người đàn ông của em của ngủ cùng phụ nữ nữ của !" Lãnh Dạ phi thường bất đắc dĩ .



      " Vô sỉ, tất cả chuyện tốt đều bị mình dính tới ! Tôi sao có thể bị vô lại quấn lấy!" Bạch Tuyết rất bi ai hỏi.


      "Ai! bị lưu manh vô lại ăn, như vậy làm lưu manh vô lại, chẳng phải là xin lỗi em sao ? Ân ?"


      Lãnh Dạ con ngươi thâm thúy con mọc lên mảnh nóng cháy, lập tức luận động mạnh. Tùy theo mà đến, Bạch Tuyết liên tiếp thở gấp, hung hăng đụng phải .



      " Mỗi lần muốn em, đều hận thể sát nhập ở trong thân thể em! Làm sao bây giờ!" Lãnh Dạ thanh khàn khàn thở gấp .



      " Tỉnh lại , tôi cũng muốn dùng phương thức này giết chết tôi ! Tôi thà rằng cắn chết !" Bạch Tuyết mặt đỏ tim đập .



      " Vật , em bây giờ cắn cũng rất chặt biết ? đều động đậy !" Lãnh Dạ cao hứng .



      " bậy, da mặt dày! Tôi là là thà rằng dùng răng cắn chết ----- ."


      " rất sợ, em có răng miệng cơ hồ muốn mạng của , mặt chẳng phải là càng kích thích, lợi hại hơn?" Lãnh Dạ xấu xa hỏi.



      "Vô sỉ ! Mơ tưởng !" Lãnh Dạ rất thích Bạch Tuyết dưới đều cắn .


      bao lâu, Bạch Tuyết toàn thân căng thẳng, a a kêu lên, co quắp vì tới, giải thoát rồi, lại bị tên đàn ông thối này kéo tới cao trào, Lãnh Dạ cũng tùy theo văn chương trôi chảy, mềm nhũn nằm bò ở người , đương nhiên dám dùng sức đè nặng lên , lo lắng làm đau .


      Đêm khuya.


      Bạch Tuyết mềm mại nằm trong chăn, khuôn mặt nhắn nhi cọ chút mềm mại của chăn, bẹp bẹp hai cái miệng, tính toán tìm kiếm tư thế thoải mái nhất để ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác có cái gì đó nóng nóng dựa vào chính mình, bất quá cảm giác còn mơn man thoải mái , thế là, xê dịch, làm cho mình dựa vào chặt hơn chút, thế nhưng, phía sau lưng là thoải mái , thế nhưng kại có vật cứng đâm vào cửa mình , quá thoải mái !



      Cái gì đông đông? có suy nghĩ nhiều thân thể liền đẩy vật cứng ra, ai biết? Kia vật cứng rất bướng bỉnh, vừa mới đẩy lại trở về chỗ cũ, vẫn là gắt gao để ở cửa mình của , kỳ quái, vật kia ngoan cố gì đó cư nhiên lại biến thành lớn mà còn nóng rực, bực bội đưa tay quơ , nghĩ trực tiếp lấy được!



      Thế nhưng, khắc kia đụng tới vật cứng, theo bản năng lại rút tay trở về, ý thức chậm rãi ràng, cái kia đông tây tựa hồ rất quen thuộc,



      Là nóng, là sống , là ngạnh , có người khống chế nó!



      Trời ạ! Cơm lớn!
      Last edited by a moderator: 29/11/15

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 210.1 : Vì Bạch Tuyết báo thù.


      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm



      Lặng lẽ quay đầu nhìn tên đàn ông thúi, ngủ! Trong lòng thở phào nhõm, bằng bị biết được động đến gì đó, nhất định lại phải tiếp tục, đến lúc đó liền hùng hồn có lý do khi dễ rồi!



      Bạch Tuyết chịu đựng cả người đau nhức bước xuống giường.



      “Em châm lửa rồi lại bỏ !” Thanh lạnh lùng từ phía sau truyền đến.



      “Hả? tỉnh rồi, hiểu lầm hiểu lầm, em vừa rồi . . . . tại em, em tại chuẩn bị vệ sinh, thuận tiện xem thử, thế thôi.” Bạch Tuyết ra vẻ tự nhên , kỳ thực, Lãnh Dạ cũng bức , tại chống cự cũng bởi vì là chưa nhớ ra , đối với người xa lạ mà cự tuyệt là chuyện bình thường, Lãnh Dạ cũng muốn làm khó xử, dứt khoát xoay người ngủ tiếp, để ý đến vẻ mặt đỏ bừng của Bạch Tuyết.



      Bạch Tuyết thở phào nhõm, chỉ là để ý đến thân dưới của Lãnh Dạ rất là tức giận kháng nghị quyết định của chủ nhân, xem ra chuẩn bị nín nó rồi, cho ăn no, hiểu gần đây luôn để nó bị đói, nhìn nó khó chịu cũng để ý.


      Lãnh Dạ chỉ có thể nhẫn nại!


      Ngày hôm sau, toàn bộ các truyền thông đều có đưa tin gì về Bạch Tuyết.


      Lãnh Dạ biết người kia lại ra tay, trừ người kia ra người nào dám đối nghịch với , Bạch Tuyết bị chụp lén rất ràng là hướng về phía , Bạch Tuyết là người phụ nữ của , mục đích của người kia khiến quan hệ của bọn họ xấu , lâu như vậy rồi, tên đàn ông xấu này cũng hết hy vọng.


      Vì Bạch Tuyết, vì các con, vẫn luôn chịu đựng sát sinh!


      Tên Cung Hàn này có thể giết ta, nhưng khiến ta sống bằng chết!


      Kỳ thực, Bạch Tuyết bị chụp lén đúng là cùng Cung Hàn có quan hệ, Cung Hàn và Tiểu Long Nữ cùng nhau liên thủ, chuẩn bị kế hoạch phá hoại, chia rẽ Lãnh Dạ và Bạch Tuyết, tuy bên người Lãnh Dạ bỗng nhiên xuất ba đứa , Tiểu Long Nữ điều tra ra được ba đứa này là ai? ấy cũng thể điều tra ra người phụ nữ bên cạnh Lãnh Dạ, ngoại trừ Bạch Tuyết ra.



      Chương 210.2 : Vì Bạch Tuyết mà báo thù


      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm


      Cho nên vẫn chưa từ bỏ ý định, ắt là phải động đến Lãnh Dạ, ràng là tham muốn giữ lấy tất cả.



      Cung Hàn vẫn chưa hề lộ diện, mục đích hy vọng Bạch Tuyết chán ghét , cũng vì vậy đối với ít mâu thuẫn.



      Lúc này đây Cung Hàn ắt phải động đến Bạch Tuyết rồi, bởi vì vị ân nhân ở giới kia đến, mặc dù chỉ là vội vàng đến, hơn nữa lại vội vàng trở về, nhưng mà bà ấy ra lệnh, nếu đưa Bạch Tuyết trở về giới, bà ấy đưa Cung Hàn về giới, tiếp tục giam giữ !



      Cung Hàn bất đắc dĩ phải bắt được Bạch Tuyết, sau đó nếm thử người Bạch Tuyệt đến tột cùng là mùi vị gì, sau đó mới đem giao ra



      Mặc dù rất tiếc, nhưng mà nhất định phải làm như vậy, bằng phải trở về giới, tiếp tục bị Tiêu Dao nhốt! Mất tự do, có tính phúc!



      muốn bị Lãnh Dạ coi thường, muốn tiếp tục ở nhân gian sống sung sướng.



      Cho nên vì tương lai sau này, nhất định phải hy sinh Bạch Tuyết.



      rất tò mò, ân nhân muốn Bạch Tuyệt để làm gì?



      Nhưng mà lại dám hỏi ! Bởi vì biết càng nhiều càng nguy hiểm!



      Lúc này Cung Hàn bắt chước tinh minh, muốn vận mệnh của người đàn ông che khí, để bị Lãnh Dạ tìm thấy, mỗi lần tìm đồ ăn đều chạy rất xa thành phố để giết người, ăn xong sau đó mới trở về, cho nên cùng Lãnh Dạ gần đây có động tĩnh nào, là đuổi theo tung tích quái phạm tội.



      Lãnh Dạ nhận thấy được cái gì, sau khi Bạch Tuyết ra khỏi nhà vệ sinh, dùng pháp lực đem Bình Tĩnh gọi trở về.



      Tuy rằng Bình Tĩnh trở về, nhưng mà cũng có lập tức gặp mặt Lãnh Dạ, bởi vì lần trước vì đưa cho Lãnh Dạ nhân sâm ngàn năm, nửa đêm viếng thăm, bị Lãnh Dạ hành hạ trận, lúc này đây, tự làm mất mặt đêm khuya, đoán chừng lúc này Lãnh Dạ ôm người đẹp ngủ, có thể quấy rầy!



      Bình Tĩnh trở về biệt thự, đẩy cửa vào, bị người từ phía sau ôm lấy.


      rốt cục trở về.” Bình Tĩnh nghe đến đây, là Lãnh Nguyệt, em của Lãnh Dạ, cũng là em họ của .

      làm sao lại ở đây?” Bình Tĩnh nới lỏng cà vạt, thích con người lúc nào cũng phải đeo lung tung cái gì đó, nhưng mà vì để cùng hòa hợp với nơi nà, miễn cưỡng đeo cà vạt.

      “Em luôn luôn ở đây, chờ trở về!” Lãnh Nguyệt vẫn chịu buông tay, từ phía sau ôm Bình Tĩnh.

      “Ừ, mệt rồi, nghỉ ngơi chút!” Bình Tĩnh ngốc, em họ từ bé có cái suy nghĩ với , vẫn làm bộ hiểu, tại lớn, cái suy nghĩ kia với càng ngày càng ràng!









      Chương 210.3 : Vì Bạch Tuyết mà báo thù


      Edit : p3_huyen_246

      Beta : Bích Trâm


      *******************



      Bình Tĩnh thích Lãnh Nguyệt, vẫn đối xử với như là người em , có tình cảm trai đặc biệt.



      “Để cho và em cùng nhau ngủ sao?” Lãnh Nguyệt cúi thấp đầu hỏi.



      được, Nguyệt Nguyệt em trưởng thành, nhất định phải ngủ riêng.”



      , em muốn giống như người phụ nữ khác cùng người mình ngủ cùng nhau!” Lãnh Nguyệt xong, ngang ngược cởi quần áo nhảy lên giường.



      “Nguyệt Nguyệt em chỉ là em của , muốn lại lần nữa, cũng muốn phải nhìn loại chuyện này nữa!” Bình Tĩnh cầm áo khoác lạnh lùng rời .



      Lãnh Nguyệt tuyệt vọng khóc, vì sao?


      Từ đến lớn đều thích , vì sao nhìn thấy!


      *******************


      Bình Tĩnh đêm chưa trở về, ở khách sạn.


      Ngày hôm sau.



      Bạch Tuyết nghe Lãnh Dạ, tay bị thương nhưng vẫn làm, thực ra, tay sao rồi, có Lãnh Dạ, làm sao có thể khiến cho khó chịu.



      Nhưng mà, trải qua cả đêm chiếu cố, Đoan Mộc cuối cùng cũng có thời gian lo lắng tình tay bị thương của chị dâu, Bạch Tuyết tự làm chính mình bị phỏng, loại chuyện này làm sao có thể làm tốt được, hơn nữa chị dâu cũng phải là người vụng về.


      Chẳng lẽ, có người cố tình hại chị dâu?





      Hôm nay Đoan Mộc đến rất sớm, ra đêm ngủ, cả đêm cuối cùng cũng đối phó được những người bên truyền thông, mà còn ra giá cao cho những tấm ảnh để giành được nó.



      Phòng tổng giám đốc lớn như thế này, Đoan Mộc đứng ở cửa sổ sát đất, chăm chú nhìn xuống phía dưới.



      Phía sau là thư kí tổng giám đốc, trong lòng run sợ đứng ở phía sau Đoan Mộc, tính tình tổng giám đốc là người hiểu nhất, thần mặt lạnh cũng phải chỉ là tin đồn, tính tình tổng giám đốc thực là lãnh khốc vô tình!




      Chương 210.4 : Vì Bạch Tuyết mà báo thù


      Edit : p3_huyen_246


      Beta : Bích Trâm






      “Tổng giám đốc, ngài tìm tôi?” Thư kí Lý giám thở mạnh, cố gắng bình tĩnh hỏi.


      Mặc dù tổng giám đốc quay lưng về phía , nhưng mà, vẫn cảm giác được người tổng giám đốc tỏa ra hơi lạnh, dường như đem khí đến độ thấp nhất, làm cho người khác cực kỳ sợ hãi !


      Chẳng lẽ làm sai chuyện gì? Hay là chuyện thể tha thứ? Thời gian qua tổng giám đốc lãnh khốc lúc này có chút làm người ta sợ hãi.


      Đoan Mộc chậm rãi xoay người, lạnh lùng nhìn thư kí Lý, nét mặt rất nghiêm túc, ánh mắt rất sắc bén.


      cho tôi biết vì sao tay thư kí Bạch bị bỏng? Tôi muốn biết mọi chuyện, cũng nên biết hậu quả nếu dối như thế nào.” Đoan Mộc lạnh lùng .


      Mặc dù thư kí Lý sợ trưởng thư ký, lúc này tự bảo vệ mình, cũng thể ra mọi chuyện!


      “Tổng giám đốc, tay của thư kí Bạch bị bỏng là do trưởng thư kí làm, tôi tận mắt thấy ấy đem cà phê nóng đổ vào tay thư kí Bạch, ấy còn phải cố ý, ai tin!” Thư kí Lý thực ra cũng thường xuyên chịu trưởng thư kí khi dễ, cho nên lúc này đếm xỉa đến.


      ràng sau khi thư kí Bạch đến, trưởng thư kí bí mật gây rắc rối thư kí Bạch ra sao tất cả ra.


      Đoan Mộc càng nghe càng nhíu chặt mày, đáng chết, đại ca đem vợ giao cho chiếu cố, nghĩ tới chị dâu lại có thể ở chỗ bị ức hiếp!


      Nếu đại ca biết được trả thù!


      Trưởng thư kí?


      chết tiệt, muốn sống sao? Dám ở chỗ coi ai ra gì ngược đãi nhân viên, cư nhiên lại là chị dâu! Mặc dù Bạch Tuyết danh nghĩa công ty là thư kí, nhưng mà ngay cả tổng giám đốc như cũng dám trêu chọc !

      Chẳng qua, những người đó biết mà thôi !


      như vậy, hai ngày nay trưởng thư kí luôn tìm thư kí Bạch làm phiền?” Đoan Mộc lạnh lùng hỏi, trong ánh mắt lộ vẻ tức giận.


      “Đúng vậy, từ ngày đầu tiên thư kí Bạch đến làm, ấy còn thư kí quyến rũ tổng giám đốc ngài, còn ấy là cửa sau được vào! Còn thư kí Bạch bắt cá hai tay. . . . “


      Đoan Mộc hai mắt nhíu lại, bỗng nhiên cỗ khí lạnh thổi quét toàn thân. " gọi trưởng thư kí tới đây.”


      “Vâng, tổng giám đốc.” Thư kí Lý ra ngoài, trong lòng cân nhắc tổng giám đốc tức giận, trưởng thư kí lần này thảm rồi, ai kêu luôn bắt nạt người khác!





      Chương 210.5 : Vì Bạch Tuyết mà báo thù



      Edit : p3_huyen_246


      Beta : Bích Trâm




      Trưởng thư kí tuổi cũng lớn, còn chưa đến ba mươi tuổi, vẫn thầm mếm Đoan Mộc, nghe được tổng giám đốc gọi , trong lòng rất cao hứng, vội vàng vào nhà vệ sinh, sửa sang lại mình, sau đó tao nhã đến văn phòng tổng giám đốc.


      Lát sau, trưởng thư kí vẻ mặt tươi cười tới văn phòng tổng giám đốc. “Tổng giám đốc, ngài tìm tôi.”


      “Ừ, lấy cho tôi môt ly cà phê mang lại đây.” Đoan mộc thông thạo gõ bàn phím, con ngươi vẫn liên tục nhìn màn hình máy tính.


      “Vâng, tổng giám đốc.” Trưởng thư kí cao hứng ra ngoài, vui mừng là tổng giám đốc cuối cùng gặp , cuối cùng cũng biết tầm quan trọng của rồi.


      Chốc lát sau.


      Trưởng thư kí bưng cà phê tới.


      “Tổng giám đốc, cà phê có rồi.” Ngay lúc trưởng thư kí rút tay về, bàn tay lớn cầm lấy bàn tay trắng bé của trưởng thư kí.


      “Tay rất đẹp, đáng tiếc.” Đoan Mộc tiếc nuối nhìn tay trưởng thư kí, lúc này trưởng thư kí biết là vui hay lo, tổng giám đốc chưa bao giờ nhìn qua , hôm nay cư nhiên lại nắm tay , trong lòng kích động.



      “Tổng giám đốc. . . . “ Trưởng thư kí nhân cơ hội này cà người hướng tới người Đoan Mộc cọ xát từ từ.


      Trong mắt Đoan Mộc thoáng lên chút lạnh nhạt cùng tàn.


      Chỉ là tay chị dâu đẹp như vậy bị bỏng sao?


      Chỉ có điều rất nhanh báo thù cho chị dâu.


      Thế nhưng chị dâu trong lòng đại ca là báu vật, làm sao cho phép chị dâu ở chỗ bị thương tổn!


      Cho nên nhất định phải trả thù.


      Đoan Mộc tay bưng cà phê, tay vẫn còn nắm lấy tay trưởng thư kí, cứ như vậy, cà phê trực tiếp đổ thẳng vào tay bé kia.


      “A —— tổng tồng giám đốc, ngài ngài . . . . . “ Trưởng thư kí ngờ tổng giám đốc làm như vậy, mình sơ suất, ngày hôm qua dùng cà phê làm cho thư kí Bạch bị bỏng, ngày hôm nay tổng giám đốc khiến cho đổ cà phê lên tay, đây cũng la quá khéo chứ!


      “Đây là trả cho , bị bỏng cà phê nóng cảm thấy như thế nào? Có phải rất kích thích , rất ?” Đoan Mộc lạnh lùng hỏi.


      “Tổng giám đốc, tổng giám đốc ngài hiểu lầm rồi, ngài hiểu lầm rồi, tôi . . . . tôi phải cố ý làm thư kí Bạch bị bỏng, ngài phải tin tôi. . . . “ Trường thư kí khiếp đảm , nhìn tổng giám đốc vẻ mặt lạnh nhạt, như vậy cũng hợp lí, rốt cuộc cũng chột dạ.



      “Hiểu lầm sao? Tôi khâm phục mặt dày như , lập tức thu dọn đồ đạc cút xéo, từ đây đừng tới, nhân tiện cho biết, thư kí Bạch tôi đều phải hầu, cư nhiên dám. . . . . . Biến ——“ Đoan Mộc lạnh lùng quát.


      Bởi vì Bạch Tuyết bị thương bị đại ca đánh rồi!


      Bởi vì Bạch Tuyết bị thương, cùng chị dâu bị người khác chụp lén!


      Bởi vì Bạch Tuyết bị thương, vội vàng cả đêm đối phó những truyền thông đưa tin kia!


      Tất cả mọi chuyện cũng vì chết tiệt này!
      Last edited by a moderator: 29/11/15

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 211.1 : Vô địch Tam thiếu ( càng thêm cảm tạ hỗ trợ )

      Edit và Beta : Bích Trâm


      Đều là phụ nữ vì vậy !

      Bí thư trưởng cuối cùng cũng mở mang kiến thức về lợi hại của thần mặt lạnh, người lạnh lùng hà khắc là từ chỗ sâu nhất trong lòng phát ra, là như vậy lãnh khốc ngoan tuyệt, bất chấp mu bàn tay đau đớn, hoảng sợ liền rời khỏi văn phòng.


      Kỳ thực, việc Bí thư trưởng biết Bạch Tuyết là do Bạch Tuyết là bạn học của Dương Phỉ mà Dương Phỉ là chị bà con của ta, cũng chính là Dương Phỉ con của Hồ Phương. Dương Phỉ nhủ danh gọi là Phỉ Phỉ, Bí thư trưởng nhũ nhanh gọi là Phương Phương.

      Bí thư trưởng bị đuổi việc rồi, tin tức rất nhanh truyền khắp công ty.

      Tất cả mọi người đều thảo luận, tổng giám đốc có bạn , chính là trợ lý Bạch mới tới, còn đồn đãi vị trợ lý Bạch này giạng chân, bởi vì trợ lý Bạch từng là người phụ nữ bên cạnh Tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh Thị, sau lại biết vì cái gì biến mất trong thời gian ngắn, kỳ thực, Bạch Tuyết chỉ biến mất tháng, do bọn sinh trưởng tốt nên chỉ cần mất thời gian ngắn.

      Mọi người ngờ, lúc này Bạch Tuyết lại xuất lần nữa, bên cạnh lại có người đàn ông khác cư nhiên lại thay đổi người.


      phải thừa nhận này tồn tại sức quyến rũ đặc biệt, đồng thời quen được hai tổng giám đốc lãnh khốc, tuy rằng cùng Đoan Tổng có quan hệ ràng, nhưng mà Tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh Thị, Lãnh Tổng cùng Bạch Tuyết có quan hệ dây dưa ràng, tại Đoan Tổng cũng hướng Bạch Tuyết che chở hoàn toàn. Thậm chí có lời đồn, sát thủ Cung Hàn cũng bị nữ nhân này thuần phục !

      Lời đồn, sát thủ Cung Hàn rất ít khi lộ mặt đối với này rất có thiện cảm.

      này rốt cuộc người có ma lực gì ? Thế nhưng có thể làm cho nhiều người đàn ông xuất sắc và đặc biệt vây quanh ?

      Bạch Tuyết là ai ?

      là hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử .

      Mẫu Đơn tiên tử là vua của các loài hoa, sức hấp dẫn tự nhiên là phải hơn người bình thường, người thường thể kháng cự lại được.

      Cũng bởi vì vậy mà Lâm Giang cũng vì Bạch Tuyết mà khom lưng.


      Bạch Tuyết ôm chút tài liệu trở về, kỳ thực, lúc này Bạch Tuyết có ở công ty, là do Đoan Mộc cố ý đem Bạch Tuyết điều , muốn chị dâu nhìn thấy màn vừa rồi, là phụ nữ cần phải yếu đuối, cho nên tốc chiến tốc thắng là việc cần thiết.

      " Trợ lý Bạch, nơi này có phần văn kiện bí mật, tự mình đưa đến văn phòng làm việc cho Tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh Thị. " Đoan Mộc nghiêm túc đưa ra chỉ thị.

      " Được, tổng giám đốc. " Bạch Tuyết nhận được coi trọng, trong lòng cao hứng, ôm tư liệu ra ngoài.




      Chương 211.2 : Vô địch Tam thiếu ( càng thêm cảm tạ hỗ trợ )


      Edit và Beta : Bích Trâm



      Kỳ thực, tư liệu kia phải là bí mật gì, là Lãnh Dạ nghĩ muốn gặp , cho nên muốn gặp mặt .


      Bạch Tuyết sau khi rời .


      " Đại ca, em chính là cố gắng hết sức, kế tiếp chính là chuyện của nha! " Đoan Mộc nhìn Bạch Tuyết rời , bóng dáng trong lòng trống trơn .


      Lãnh Dạ từ giới đến đây, đặc biệt phụ trách việc lo lắng cho bọn , thể dùng toàn bộ thời gian ở cùng với bọn , có số việc mang theo bọn rất là bất tiện, cho nên từ giới đưa Cáo Bắc Cực tới.



      Cáo Bắc Cực chính là hồ tu luyện năm trăm năm, hồ lúc còn thiếu chút nữa bị dã thú ăn thịt, là do Lãnh Dạ cứu sống, hơn nữa thu nhận và giúp đỡ hồ , bởi vậy Cáo Bắc Cực luôn trung thành và tận tâm, nguyện trung thành với Lãnh Dạ.


      Bọn giao cho Cáo Bắc Cực, Lãnh Dạ thực yên tâm.


      Bạch Tuyết ôm tư liệu vào cửa tập đoàn Lãnh Thị.


      Kỳ quái chính là, nơi này dường như rất quen thuộc.


      Bỗng nhiên, thời gian giống như yên lặng, hơn nữa bắt đầu rút lui !


      Bị khống chế buộc phải nhắm mắt lại, trong đầu xuất người : người con chân trần, rơi lệ chạy giữa dòng xe cộ ngừng ở ngã tư đường, bên người là thanh mắng chửi, tiếng thắng xe, liên tục ngừng, nhưng mà, cái bé kia hoàn toàn để ý, rơi nước mắt mà chạy, ......


      Bạch Tuyết mở mắt ra, hoảng sợ nhìn xem yên tĩnh ở ngã tư đường, hai tay ôm văn kiện, nhìn cột đá trước cửa tập đoàn Lãnh Thị, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, vì cái gì hình ảnh về bé kia cùng bộ dạng của giống nhau như đúc.


      Tại sao lại có thể như vậy được ????


      Lại lần nữa nhắm mắt lại, trong đầu ra : cái bé kia hình như là nhìn thấy người ? Là người thân của sao ? Hay là người đàn ông mà ?










      Chương 211.3 : Vô địch Tam thiếu ( càng thêm cảm tạ hỗ trợ )


      Edit và Beta : Bích Trâm



      Nhìn theo phương hướng mà kia chạy tới ....

      lại lần nữa mở mạnh đôi mắt, người đàn ông đó chính là Lãnh Dạ, nhưng mà, người con nước mắt rơi và giống nhau như đúc, cái bé đó nếu là cùng lớn lên giống nhau, ngờ chính là bản thân ?


      Tài liệu bí mật rơi mặt đất, chấn động !!!

      Ức Ức đúng ?!?

      Lãnh Dạ chẳng lẽ là cha của bọn , là Lãnh Dạ làm cho mang thai đứa bé ?!

      Tên đàn ông vô lại, cái kia đàn ông thối !!!

      ta sinh hoạt kiềm chế, bằng ở trong bệnh viện người đàn bà kia như thế nào lại giải thích như vậy ? Còn có lần ngâm nước tắm, trong đầu xuất ảnh hưởng hình ảnh tên đàn ông thúi, ta cư nhiên còn chấp nhận !!



      Đáng ghét, tại sao biết loại đàn ông này chứ !



      thực là mắt bị mù, sao có thể cùng với loại đàn ông này sinh con!



      Hoài nghi Lãnh Dạ chính là cha đứa do sinh ra, Bạch Tuyết trong lòng rất cam lòng, vì sao cha đứa phải là Khang Cốc loại đàn ông chân chính ? Thế nào lại là tên vô lại, lưu manh, là tên đàn ông xấu chỉ biết ăn phụ nữ !



      Ngồi xổm xuống đất nhặt lên văn kiện, nếu như phải là bởi vì bây giờ là giờ làm việc, cần phải trở lại đánh cho ta trận, có phải hay lúc trước mang thai cũng là do tên đàn ông thúi này cưỡng bức ?



      Từ lúc nhìn thấy người đàn ông này, liền bị ta ăn tới hai lần , đáng ghét!



      Lần đầu tiên ở trong phòng tắm liền bị tên đàn ông xấu xa này làm tường , bị lạnh lẽo tường tư vị này dễ chịu!
      Last edited by a moderator: 29/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :