1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 200.2

      Bạch Tuyết tức giận khẩu khí trở nên rất nặng, thái độ như vậy càng chọc Lãnh Dạ tức giận.

      Lãnh Dạ tin nhìn vào điện thoại di động, này lại dám ngắt điện thoại của ! Hơn nữa lúc cúp điện thoại còn ném cho quả bom uy lực cực mạnh.

      Lúc này vẻ mặt Lãnh Dạ muốn bao nhiêu lạnh có bấy nhiêu lạnh, bị chọc tức !

      Lãnh Dạ cắn răng xuống, làm sao có thể để cho này chịu nhận lỗi đây? Sẵn tiện để cho thấy bộ mặt của người đàn ông kia.

      quá đơn thuần, giáo huấn , mãi mãi biết người đàn ông kia là gì?

      Vì vậy phái người theo Bạch Tuyết. sẵn tiện để biết chút kiến thức về bộ mặt của đàn ông, loại đàn ông như thế nào là những tên xấu.

      Bạch Tuyết tới quán bar, nhưng mà, uống rượu, lại bị nàng tuổi cũng xấp xỉ kéo tới cái bàn.

      "Em , hôm nay là sinh nhật của chị, muốn uống gì? Chị mời em?" cười ha ha , hình như có chút men say.

      Bạch Tuyết nhìn tự xưng là chị tuổi còn rất , chừng còn bé hơn !

      " xin lỗi, chúng ta có quen nhau sao?" Bạch Tuyết hoang mang .

      "---- ---- bây giờ quen, qua ngày hôm nay quen, nhưng chúng tôi có quen chị, chị là học tỷ của chúng tôi, chị là Bạch Tuyết đúng ? Chúng tôi là đàn em của chị.' Bạch Tuyết vừa nghe là đàn em cùng trường, yên tâm ít, ít nhất bọn họ phải là người xấu.

      Bạch Tuyết bị bắt ngồi xuống, sau đó tiếp nhận ly rượu của đưa tới.

      "Đến, đến, uống cùng mọi người, chúc mừng sinh nhật của tôi vui vẻ...." và Bạch Tuyết chạm cốc. ý bảo Bạch Tuyết uống.

      ' xin lỗi, tôi uống rượu, chẳng qua, chúc mừng sinh nhật hạnh phúc." Bạch Tuyết mỉm cười , thầm nghĩ bản thân muốn uống rượu, muốn cùng bọn họ ồn ào cùng chỗ, cho nên trong lòng vẫn nghĩ mình nên rời tốt hơn, ai ngờ!

      'Học tỷ, chị nể mặt nha, lẽ chồng chị cho chị uống rượu?" Cái bé kia cười ha hả .

      "Ý mấy là gì?" Mặt Bạch Tuyết trắng bệch, lẽ hôm nay là ngày xui của , cùng Lãnh Dạ cãi nhau chút, trốn tới dây cũng thể sống yên ổn!

      "Đừng giả bộ, vì sao học, học tỷ đúng là nhất thanh nhị sở. Người kia rất chị a."

      Bạch Tuyết khẽ cắn môi, tuy rằng trong lỏng rất tức giận nhưng vẫn cố nhịn!

      đàn em vẫn ha ha cười nhạo xong, trong lúc đó còn cùng nhau động tay động chân, Bạch Tuyết chán ghét nóng nảy, định rời , ai ngờ lại bị được chúc mừng sinh nhật ôm lấy nên thể mạnh mẽ rời

      Nhũng người đó chuyện ngày càng hạ lưu., Bạch Tuyết nhịn xuống!

      số tên con trai lại còn.có thể ôm bên người bắt đầu vui sướng, còn số twen khác đáng ghét còn dùng ánh mắt chán ghét quét người Bạch Tuyết. .... cũng nhịn! Dù sao bản thân cũng sạch ! Thân mình cho Lãnh Dạ khốn khiếp kia, lại còn bị nghi ngờ!

      nghĩ tới có móng vuốt của tên con trai khác bỗng nhiên chạm vào đùi của Bạch Tuyết, nhịn được! Mặt đỏ lên, vụt đứng lên, trừng mắt hung tợn cậu ta.

      Bạch Tuyết nhìn người bàn, ai để ý tới khác thường của , dứt khoát nhịn xuống, liền định rời ! Ai ngờ!

      Mới vài bước.....

      "Đứng lại, đồng ý của tÔi, được ! Lại đây uống hết ba ly lớn này tôi cho -----" Tên con trai sờ đùi Bạch Tuyết quát lên.

      Hôm nay Bạch Tuyết nghĩ lại gây chuyện, thế nên, còn cách nào, đành nâng ly rượu lên. Bên cạnh là được chúc mừng sinh nhật nhăn mặt nhíu mày nhìn Bạch Tuyết, vẻ mặt biến sắc nhìn ly rượu kia, đột nhiên cảm thấy đầu như ngu , biết làm cách nào để chế việc, rốt cụộc phải tới mức độ nào cấp mới vừa lòng? Cấp giao phó để cho Bạch Tuyết chịu nhận ra lỗi sai, rốt cuộc đến mức nào mới tính là thích hợp a?

      đặc biệt tìm đúng vài bạn học để diễn trò, rốt cuộc phải diễn tới trình độ nào đây? Lúc này bé kia bỗng nhiên cảm thấy đắc ý chút nào! Tuy rằng thù lao rất cao, nhưng nếu lỡ thất bại thực rắc rối!

      Ngay lúc cân nhắc, Bạch Tuyết hơi uống sạch, hơn nữa còn bưng lên ly rượu khác, vẫn trừng mắt với tên nhóc kia như cũ, nhưng uống, mà hắt vào mặt của của cậu ta.

      "Khốn khiếp-------" Bạch Tuyết tức giận mắng.

      Tên còn trai kia tức giận, lại còn vươn đầu lưỡi ghê tởm liếm rượu ở bên môi!

      "Thú vị, tôi thích". Cậu ta đứng dậy, tay kéo lấy Bạch Tuyết vào lòng.

      Bạch Tuyết nâng cùi chỏ hung hăng đánh về phiá dưới nách của cậu ta. sau đó lại dùng lực dơ chân đá vào mặt, nhân cơ hội rời khỏi người cậu ta.

      "Mẹ nó---- ------- rất dã man!" Tên đó bị đau tức giận mắng tiếng.

      Bạch Tuyết cũng nổi giận, nể mặt cậu ta nên uống hết ly, lại chịu yên, lại còn muốn uống hết ba ly lớn, con nít cũng biết uống hết ba ly kia thế nài! choáng váng mới là lạ!

      Tưởng là đồ ngốc sao? Tùy tiện khi dễ sao? Hôm nay trong lòng tích lửa, bản thân lại tìm được nơi phát tiết, lại gặp phải kẻ xúi quẩy!

      "Dám động thủ với tôi, ông đây đánh rơi răng đầy đất. Tên đó thô bạo .

      Bởi vì Bạch Tuyết có ly rượu lót bụng, lá gan càng lớn, cỗ duỗi ra, tức giận quát:" Cậu sao, Cậu đánh ? Loại người như cậu, tôi sợ cậu đánh!"

      "Con nhóc, khẩu khí lớn!"

      Người bên cạnh hít hơi sâu, tiện đà khóe miệng lên cỗ nghiền ngẫm.

      Người của cậu ta muốn dạy dỗ , nhưng được quá ác, rốt cuộc phải như thế nào mới đúng? Đánh hay đánh?

      Cậu ta nhìn được chúc mừng xin viện trợ, thế nhưng, vẻ mặt lúc này thản nhiên, quả , cũng biết phải giáo huấn tới mức độ nào?

      Cho nên mới có biểu gì, nhưng cậu ta kia lại hiểu sai, cậu ta hiểu thành phải đánh, xem ra giáo huấn đủ!

      Lập tức.

      "Ba-----" cái tát dừng ở mặt Bạch Tuyết, Bạch Tuyết bất động!

      Cái tát này, mọi người ngây ngẩn cả người, lát sau, Bạch Tuyết bưng ly rượu lên, bên trong còn có rượu đồng thời hất về phía cậu ta.

      "Lưu manh, khốn khiếp---- -------"

      "Tôi lưu manh, cũng tốt Mà chạy đến đây! Cho là mình rất xinh đẹp nên giả bộ trong sạch sao? Đều bị người có tiền vứt bỏ, giả bộ cái gì! còn bắt đầu giả bộ sao?Phi---- ----" cậu ta nhổ bãi nước miếng và rượu mặt xuống, tàn .

      Thân mình Bạch Tuyết run run lên, hai mắt lên màu đỏ của nước mắt, tay nắm chặt, yếu ớt đứng ở nơi đó, đôi mắt đẹp sắc bén vùng lên, nhìn rất kiên cường nhưng lại lộ ra vẻ thê lương!

      có ngày hôm nay là do cha ban tặng, cha vì tiền mà buộc tìm Lãnh Dạ!

      Căn bản là phải tự nguyện, nhưng lại thể khống chế tình, tên Lãnh Dạ thối kia so với bọn người này còn ghê tởm hơn nhiều! tin , đả thương !

      Nghĩ đến Lãnh Dạ, lạnh lùng đứng lên, nhiệt độ quanh thân xảy ra biến hóa, hơi thở có chút chuyển biến, mà cậu nhóc kia cảm thấy trình diễn tốt, vì thế

      "Được rồi, đều là người cùng trường, bỏ " Sau đó mấy người phụ giúp chuẩn bị rời .

      "Đứng lại---- --------" hai chữ này, Bạch Tuyết nghiến răng nghiến lợi ra.

      Khuôn mặt xinh đẹp nhắn của cố kiềm chế, nhanh chóng tới chỗ bàn rượu, ly rượu, bình rượu, đồ ăn, hễ là thứ có thể cầm lên được, đều hất về phía cậu ta. Nháy mắt cậu ta ướt sủng, người còn có đồ ăn.

      Cậu ta dừng lại, kinh ngạc trừng mắt nhìn Bạch Tuyết, vì ngờ nũng nịu như lại có lực công kích lớn như vậy, thế nhưng trò hay còn ở phía sao, tại phát sinh phần sau quả thể tưởng nỗi

      chừng lần này Bạch Tuyết khống chế được, Lãnh Dạ có đến cũng xử nổi.... ...... ...... ...... ...

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 202.1 : Đây là muốn mạng người a!


      Edit & Beta : Bích Trâm


      Hơi nước, tựa hồ nháy mắt liền lăn xuống mặt.



      "Đàn ông các người chỉ biết lên giường với đàn bà con mà thôi, bọn khốn kiếp các người có nghĩ tới cảm nhận của phụ nữ chúng tôi hay ! Tôi giao trái tim cho tên đàn ông đáng ghét đó, ta cư nhiên, cư nhiên hoài nghi tôi, cư nhiên tin tôi! Tôi hận ta, hận ta, ta hoài nghi tôi, tôi liền lên giường với đàn ông khác cho ta nhìn, qua đây, hôm nay tôi là của ..." Bạch Tuyết mang theo tiếng khóc nức nở, ủy khuất , thương tâm oán giận .



      Quan Phàm vừa nhìn, nguy, này muốn liều mạng a! cũng nhịn được nữa, da đầu tê dại trận trốn lấy điện thoại ra, di động reo hồi, lập tức giống như là súng máy bắn phá phun tràng ra ngoài.



      "Đại ca, mau tới , chị dâu ở bên này em chịu nổi rồi , chị dâu muốn trả thù , chị dâu muốn ăn em, nếu như đến, huynh đệ của chúng ta liền thiếu máu mà chết, chị dâu với bộ dáng này, là đàn ông đều bị chị dâu làm cho chết ngay lập tức! nếu như đến, em cũng chịu nổi nữa rồi !" Lãnh Dạ nghe thấy mà sửng sốt.



      Là đàn ông đều bị làm cho chết!



      Bên kia, Lãnh Dạ hai lời lập tức nhảy dựng lên, bước ra khỏi cửa.



      Quan Phàm cảm giác được đại ca nổi giận!



      Sợ quá liền nhanh chóng rời khỏi chổ Bạch Tuyết, trốn đến khu vực an toàn, để tránh đại ca nhìn hiểu lầm, này quá tà, thảo nào đại ca bị khiến cho thần hồn điên đảo, phải tự bảo vệ chính mình, tránh chút tất yếu có chuyện xấu xảy ra, miễn cho đem chính mình biến thành vạn kiếp bất phục!


      Mấy phút sau, Lãnh Dạ xuất ở trước mặt Quan Phàm , bàn tay đặt ở vai Quan Phàm, siết chặt, con ngươi giận giữ trừng mắt nhìn Quan Phàm.



      Quan Phàm có chút xấu hổ, mặt mày còn chưa kịp rửa, dấu vết bị chảy máu mũi nhất định còn mặt, dự đoán chắc là đại ca nhìn thấy !



      "Đại ca, chị dâu là đứng yên, phải tại em!" Quan Phàm ủy khuất , lập tức khiếu nại.



      "Ân." Lãnh Dạ lạnh lùng lên tiếng trả lời, xuất kỳ bất ý, trọng trọng quyền đánh về phía bụng dưới của Quan Phàm, Quan Phàm kêu lên tiếng đau đớn, quyền này là do Quan Phàm câu kia: "Là đàn ông đều bị làm cho chết!" Thiệt là tai họaa mà.



      "Sau này được những lời vô liêm sỉ này nữa! giữ cửa, cho phép bất luận kẻ nào tiến vào!" Lãnh Dạ lên tiếng gầm , tưạ như trận toàn gió cuốn vào.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 202.2:



      Edit & Beta : Bích Trâm




      Lãnh Dạ vào, Bạch Tuyết ngồi ở cái ghế, chóng mặt nhưng vẫn ngẩng đầu lên, thấy lắm người tiến vào là ai? Thế nhưng người đàn ông này người có mùi vị quen thuộc lừa được , tên đàn ông đáng ghét này quả nhiên tới, nhìn người đàn ông đứng ở trước mặt cao to khôi ngô.



      "Lãnh... Dạ... Vì sao giờ mới tới?" Bạch Tuyết vẫy vẫy tay, nỉ non .



      Lãnh Dạ đau đớn kêu lên, chuẩn bị đem chai rượu trong tay lấy xuống, ai biết!



      " đáng ghét..." Bạch Tuyết đôi mắt đẹp mở to , giận dữ trừng mắt nhìn Lãnh Dạ, đầu tiên là mắng, sau đó đem bình rượu hướng về phía Lãnh Dạ mà ném, Lãnh Dạ đương nhiên là ngoan ngoãn đứng yên để cho ném, mắt chợt lóe lên, né tránh khỏi chai rượu hướng về phía mình .



      Lãnh Dạ chăm chú nhìn Bạch Tuyết, này nổi điên cái gì đây?



      " đáng ghét này!" Lãnh Dạ biết Bạch Tuyết uống say, cũng biết phải gì với lúc này nữa đây!



      "Cái gì mà với ? Tôi tên họ hay sao? biết gọi tên của tôi hay sao? đây là kêu quỷ hay sao, tôi sau này cũng gọi Lãnh Dạ nữa, tôi gọi là người đàn ông đáng ghét !" Bạch Tuyết phẫn nộ phản bác.



      "Đúng là thể lý mà !" Lãnh Dạ vẻ mặt trầm dọa người, thế nhưng, lúc này phải là lúc để dạy bảo , Bạch Tuyết căn bản là sợ !



      Rượu đúng là làm cho con người ta có thêm can đảm mà , huống chi Bạch Tuyết cũng phải thiếu can đảm!



      " mới thể lý! mới thể lý!"



      " biết uống rượu tại sao lại uống nhiều rượu như vậy!" Lãnh Dạ lạnh lùng .



      "Ai uống nhiều? Ai uống nhiều? mới uống rượu nhiều!"



      Lãnh Dạ tiếng kêu đau đớn, khom lưng chuẩn bị đem ôm vào trong ngực, ai biết, Bạch Tuyết lại đem cà vạt của kéo xuống, kéo Lãnh Dạ tới trước mặt của .



      "Đàn ông, ? Chuyện tối hôm nay có phải hay là do an bài ? Có phải hay ?" Bạch Tuyết chất vấn.



      Lãnh Dạ trầm mặc.



      " Đáng ghét, lời nào chính là đồng ý! Vì sao phải đối với tôi như vậy? Tôi có phải hay là người phụ nữ của ? Rốt cuộc có tính là? Tại sao lại , cho là lời nào là có chuyện gì sao? Tôi sớm nhìn ra, bọn họ đều là người do phái tới bắt nạt tôi ! tên đàn ông đáng ghét này, bắt nạt phụ nữ ai có thể so sánh được , quá lợi hại ! chuyên bắt nạt phụ nữ hay sao!



      có phải hay nhìn tôi dễ bị khi dễ như vậy? cho biết, tôi cùng chấp nhặt, đừng tưởng rằng tôi rất là dễ khi dễ , tin tưởng tôi, tôi ngày mai tìm người đàn ông khác , đem đá , cái này rất hài lòng phải ? Đồ đàn ông đáng ghét, đàn ông xấu..."



      "Em dám ——" Lãnh Dạ rống giận.



      "Tôi vì sao dám, dù sao cũng là muốn như vậy, tin tôi, hoài nghi tôi, tôi sao thuận lòng của được, phải là muốn tôi tìm người đàn ông khác sao? đường cái có rất nhiều, ngoài cửa có soái ca phải sao? So với còn mạnh mẽ, là đàn ông tất cả đều hơn !"



      Lãnh Dạ nhíu mày,



      rất ngoan, uống say lại càng ngoan, những lời này cũng dám ra, quá say rượu rồi!



      Xoay người nhìn về phía cửa, lời của Bạch Tuyết đương nhiên Quan Phàm cũng nghe thấy, ta còn muốn sống!



      "Đại ca, chị dâu uống say, cố ý chọc giận quan hệ đến em nha, em nào có phải là trai đẹp đâu, có phải hay ?" Quan Phàm bi thương giải thích, trong lòng thầm nghĩ, đêm nay nên tới đây a, lạc đường bước, lầm lỗi cả đời!



      Trễ hĩ!



      Bạch Tuyết lôi lôi kéo kéo cà vạt của Lãnh Dạ, Lãnh Dạ bị ép phải quay đầu lại.



      " nhìn cái gì vậy, trừ việc bắt nạt tôi, còn có thể làm gì? cho là rất thông minh có phải hay , phái người giám sát tôi, còn phái người dằn vặt tôi, tên đàn ông đáng ghét! chính là tên đàn ông xấu xa, đàn ông thối, đàn ông háo sắc, trừ những việc như vậy, còn có thể làm được gì..." Bạch Tuyết .



      Quan Phàm mặc dù ủy khuất, thế nhưng lúc này vẫn bị Bạch Tuyết lời chọc cười , này thực là cực phẩm, khó có ai có được đáng như .



      này quả thực là kẻ dở hơi mà, chuyên môn đến hàng phục đại ca cũng là kẻ dở hơi.



      Lãnh Dạ chẳng những có sinh khí, còn thất thanh cười, này oán giận đủ săn sóc sao?



      " nên lời say ." Lãnh Dạ chuẩn bị ôm lấy Bạch Tuyết, ai biết như là chú chó, hướng tới Lãnh Dạ nhào lên liền đánh tới tấp, còn giận dữ hét: " mới uống say, cả nhà đều uống say!"



      Lãnh Dạ suy nghĩ, đúng vậy! Đây là người phụ nữ của say biết gì hết, bất quá cũng đúng, tính là người nhà của nàng, đích thực là toàn gia uống say!
      ElaineNguyen thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 203.4 :


      Edit và Beta : Bích Trâm



      Ngày hôm sau.



      Bạch Tuyết quyết định trước bệnh viện làm kiểm tra , chủ yếu là kiểm tra chút xem mình có phải hay bị chứng mất trí nhớ? Hoặc là bị bệnh tâm thần phân liệt!



      Kết quả kiểm tra, rất bình thường, chút dấu hiệu nào của việc mất trí nhớ.



      Bạch Tuyết lúc này càng thêm kết luận là Lãnh Dạ cái tên đàn ông xấu xa đó có ý muốn dê , trong đầu mới có thể lặp lặp lại nhiều lần xuất cái loại hình ảnh đó , như là xem phim bình thường, chỉ bất quá nữ chính là !



      Bạch Tuyết có chút thất thần đến công ty, kỳ thực, nhớ là ai làm cho mang thai, sinh ra ba đứa , trong lòng rất khó chịu! Cho người ta sinh ra đứa , lại nhớ người đàn ông kia là ai!



      Đáng ghét, người đàn ông kia cư nhiên vứt bỏ vợ con mình!



      Cái đầu nghĩ nghĩ, đến phòng làm việc của tổng giám đốc .



      Gõ cửa vào lát, nhìn thấy Đoan Mộc ngồi ở trước bàn làm việc, hai tay thành thạo gõ bàn phím.



      Bạch Tuyết ánh mắt lại bắt đầu mơ màng, dùng kim đan bài xích tượng đó lại xuất lần nữa, lại sinh ra ảo giác...



      Người đàn ông này và Ức Ức hình như nhìn hơi giống.



      Chẳng lẽ là người đàn ông này đem bụng của làm cho bự lên, làm cho mang thai ba đứa sao ?



      Càng xem càng giống.



      Thở phì phì qua, dùng sức vỗ bàn cái.



      " lúc trước tại sao lại muốn rời khỏi tôi? Vứt bỏ vợ con của mình?" Bạch Tuyết lạnh lùng hỏi.



      Đoan Mộc kỳ quái nhìn Bạch Tuyết, tốt, này lại làm sau nữa đây!



      hiểu đại ca làm thế nào có thể ở chung với ta?



      Đau đầu!



      "Vì sao lời nào?"



      " nghĩ muốn nghe tôi cái gì?" Đoan Mộc lạnh giọng hỏi, mặc dù biết đây là chị dâu, nhưng là sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại của đại ca, cần phải quá quan tâm đặc biệt đến chị dâu , chỉ cần bảo vệ tốt cho là được , còn chuyện khác xem như nhau.



      "Mặt của và mặt của Ức Ức nhìn giống nhau như đúc, giải thích thế nào?" Bạch Tuyết nhìn chằm chằm Đoan Mộc rất nghiêm túc hỏi.



      Đoan Mộc sờ sờ mặt mình, thực có người và nhìn giống nhau như đúc hay sao.



      Giống sao? Thảo nào chị dâu vừa thấy được liền chuyện kỳ kỳ quái quái , ra là coi thành người khác .



      ra là thế.



      "Bạch trợ lý, xin hỏi Ức Ức là ai?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, Bạch Tuyết quyến rũ ra lòng hiếu kỳ của Đoan Mộc, nếu có người này, nhất định muốn nhìn, chừng còn có quan hệ huyết thống sao.



      Đoan Mộc bưng ly cà phê bên cạnh, nhàn nhã uống ngụm.



      "Ức Ức là con tôi." Bạch Tuyết lời vừa ra khỏi miệng, bên này, Đoan Mộc xôn xao —— liền phun cà phê văng ra đầy bàn.



      Chị dâu hôm nay là ngày cá tháng tư hả , sao lại có con, nhìn còn như vậy, tối đa mười chín tuổi, đại ca cư nhiên làm cho bé sinh con cho ? bất khả tư nghị! Hơn nữa còn giấu tốt như vậy.



      Đại ca thiệt là quá giảo hoạt mà!



      em của mình mà cũng lừa gạt!



      " có con sao?" Đoan Mộc khó có thể tin hỏi.



      "Đương nhiên."



      "Người đàn ông của là ai?" Đoan Mộc cố ý hỏi, chị dâu con trai của trông giống , việc này nếu như bị đại ca biết được, đại ca còn nghi ngờ bọn họ có chân! Đến lúc đó chết như thế nào cũng biết!



      "Tôi cho rằng đó là !"



      Đoan Mộc vừa mới uống được hớp cà phê nay lại phun ra ngoài nữa.



      Hơn nữa, khụ khụ! ! ! Ho lên.



      "Bạch trợ lý, loại chuyện này có thể giỡn chút, nhưng tuyệt đối thể ra bên ngoài nha" Đoan Mộc mặt trắng đến còn giọt máu nào, đại ca có cho can đảm cũng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :