1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Editor : Míp

      Thứ 165 chương: Chạy trốn

      "Lãnh Dạ, em biết suy nghĩ gì , chúng ta tắm rửa xong có được ?" Bạch Tuyết thấp nỉ non.

      " được!" Lãnh Dạ chút nào che giấu vui của chính mình, như là đứa đói bụng lâu, khắc cũng muốn chờ.

      "Vậy, tối thiểu nên làm ở trong phòng tắm!" Bạch Tuyết .

      Lãnh Dạ gì, hung hăng xé áo ngủ của Bạch Tuyết, sau đó đem vật cứng của chính mình để ở nơi mềm mại của Bạch Tuyết.

      Đừng!

      Bạch Tuyết thấp giọng lên tiếng, vật cứng kia vừa to vừa thô cứ như vậy dũng mãnh tiến tới gần , khiến thân thể run lên.

      Lãnh Dạ giật giật khóe miệng, này thực là dễ động tình, chỉ là đụng cái, liền nhanh chóng bị kích thích đến thế.

      Thế nhưng, động tác tiếp xúc tiếp theo của người đàn ông này dọa Bạch Tuyết, tách hai chân Bạch Tuyết ra, có bất kỳ khúc nhạc dạo, liền như vậy mạnh mẽ xông thẳng vào. A! Bạch Tuyết kêu to tiếng.

      hét lên tiếng thảm thương, người đàn ông này lại tàn nhẫn như vậy, nơi đó rất nhiều ngày chưa được thăm hỏi , bỗng nhiên vật cứng lớn như vậy vào, Bạch Tuyết hiển nhiên có chút chịu nổi, chỗ đó lúc này cảm giác nóng bừng , khuôn mặt nhắn mỹ lệ vặn vẹo trận.

      " ——" Bạch Tuyết muốn nó ra, Lãnh Dạ thông minh như thế làm sao lại biết, từ phía sau tay ấn mông Bạch Tuyết lại, tay kéo chân của Bạch Tuyết, rồi bắt đầu vận động, mỗi lần vô đều rất hung tàn, rất dã man, Bạch Tuyết nâng tay lên liền bắt đầu đấm đánh Lãnh Dạ.

      "Vô lại, có biết như vậy rất khó chịu hay , em muốn ở chỗ này, ôm em vào phòng ngủ!"

      Thế nhưng, người đàn ông này tựa hồ nghe được lời của Bạch Tuyết, liều mạng ấn mông , cho giãy giụa, cự long kia chút lưu tình hung hăng tiến vào chỗ đó của , trong phòng tắm truyền ra tiếng nước.

      Bạch Tuyết vẫn gọi, Lãnh Dạ hoàn toàn để ý tới Bạch Tuyết gọi, phát ra tiếng nào, cúi đầu, nhìn bộ vị của hai người, vùi đầu chăm chỉ làm việc.

      "Khốn khiếp, Lãnh Dạ, là đồ vô lại, tổ tiên nhà cũng thế? Em chịu được nữa, ôm em phòng ngủ, nhanh lên chút, chân em mỏi lắm rồi..." Bạch Tuyết rống giận, thế nhưng Lãnh Dạ vẫn như cũ ra sức làm việc chăm chỉ, để ý tới Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết cảm giác Lãnh Dạ hình như nghẹn lại lát, giống như là tám đời có cùng phụ nữ làm, rất đói, lực đạo mãnh liệt xuyên vào , thậm chí muốn hòa nhập trong thân thể . Bạch Tuyết chỉ cảm thấy chút so với chút càng vào sâu, chút so với chút càng mãnh liệt.

      "Lãnh Dạ, Lãnh Dạ, Lãnh Dạ, muốn đem đứa trong bụng mất ? Em mang thai con của có biết hay ? Em mang thai, em có thai đứa của , ..." Bạch Tuyết hơi hét lên.

      Lãnh Dạ thân hình cùng hung hãn theo sát dừng lại.

      Khóe miệng nhếch lên, cả người phát ra vui mừng.

      "Em rốt cuộc cũng chịu thừa nhận ——" Lãnh Dạ tựa hồ thở phào nhõm.

      "Nếu em thừa nhận, đem bọn chúng hại chết mất, quý trọng bọn chúng, nhưng với em bọn chúng là bảo bối của em!" Bạch Tuyết phẫn nộ .

      "A ——" Lãnh Dạ hung hăng đâm thọc, Bạch Tuyết lại hét lên tiếng chói tai.

      "Bọn chúng phải chỉ là của em, cũng có phần, nếu như phải gieo hạt giống, em làm sao có thể mang thai? Nếu muốn tiếp tục bị đau, liền cùng làm, nên giãy giụa!" Trong giọng Lãnh Dạ có tia nhu tình.

      "Em mới cần cùng cùng nhau làm, thực tốt" Bạch Tuyết nũng nịu , biết rằng lại hung hăng kích thích Lãnh Dạ, cả người Lãnh Dạ run run trận.

      Lại thêm trận co rúm kịch liệt.

      "Lãnh Dạ, em cũng là em mang thai, vì sao còn dùng sức còn như thế? lo lắng đứa bị làm cho mất ?" Bạch Tuyết bỗng nhiên sợ lên, chẳng lẽ người đàn ông này muốn đứa , cho nên như thế dùng sức, muốn cho đứa gặp chuyện may?

      "Đứa ở bên trong rất tốt, tại coi như là thảnh thơi,em cần quan tâm nhiều, bọn chúng là con của , có chuyện gì!" Lãnh Dạ nghiêm nghị .

      " bậy, muốn bọn chúng, như thế cho nên mới dùng sức có phải hay ? Khốn khiếp, buông em ra, em cần, em cần ! muốn giết con của em, khốn khiếp ——" Bạch Tuyết bỗng nhiên khóc lớn lên.

      Lãnh Dạ !

      Lãnh Dạ gì!

      Thực thể hiểu nổi này!

      "Em vẫn nên cùng với !" Lãnh dạ lại phát ra thanh uy hiếp Bạch Tuyết.

      " khốn khiếp, chậm chút là chết à? Trong bụng em là có con của , nên ác như vậy chứ? Em đau chết mất, muốn hại chết mấy mẹ con em có phải hay ?" Bạch Tuyết nổi giận!

      "Mấy mẹ con?" Lang vương cố ý hỏi.

      "Chính là , như thế khinh suất, thoáng cái ngay trong bụng em mà gieo ba hạt giống! cũng hỏi xem cái bụng em có chịu được !" Bạch Tuyết khóc .

      Lãnh Dạ bỗng nhiên ngẩng đầu, nhu tình nhìn Bạch Tuyết, sau đó xông lại, cắn lên môi Bạch Tuyết , hôn lên giọt nước mắt chảy má .

      " được ngốc , phía dưới của em bé như thế, vào thế nào chịu được! Lại ! là rất đói bụng!"

      "Thế nhưng, cũng có bao lâu a!" Bạch Tuyết tính toán ước chừng cũng chỉ là hơn mười ngày thôi! Có lâu mấy đâu?

      "Với lâu." Lãnh Dạ ôm Bạch Tuyết phòng ngủ, sau đó đem đặt lên chiếc giường mềm mại, phụ thân đè lên.

      "Ngoan ngoãn để ăn no, nếu rất khó chịu." Lãnh Dạ rất nghiêm túc .

      "Thế nhưng, thực đứa có chuyện gì?" Bạch Tuyết lo lắng .

      " có chuyện gì cả, em coi như bọn thảnh thơi ."

      " thảnh thơi ư? Có thể nghĩ như vậy sao?" Bạch Tuyết tin hỏi.

      "Chẳng lẽ thể? Bây giờ cái gì cũng cần nghĩ , tốt nhất nên phối hợp , làm thỏa mãn tốt, thực rất đói." Trong giọng Lãnh Dạ tựa hồ có ý cầu xin, Bạch Tuyết mềm lòng, để người đàn ông của chính mình bị đói hình như có chút đúng.

      "Em sợ đứa bị đè ép, bằng em ."

      Lãnh Dạ xoay người đưa Bạch Tuyết lên phía, dựa theo liền hôn lên Lãnh Dạ, cặp núi cao ma sát bộ ngực của Lãnh Dạ , cũng mơ hồ hung hăng kích thích phần dưới thân của người đàn ông này.

      Bạch Tuyết bắt đầu động, Lãnh Dạ kêu lên tiếng đau đớn, khuôn mặt tuấn tú căng ra, tựa hồ bị kích thích quá mạnh, vặn vẹo chút sâu, đưa tay hung hăng bất lấy cặp mông của Bạch tuyết thân thủ nắm lấy Bạch Tuyết đôi kiều thí hung hăng ép sát người lên. Vừa lên chút...

      Bạch Tuyết theo động tác tay Lãnh Dạ mà vận động, thở hổn hển, khuôn mặt nổi lên tầng hồng, cảm giác được chỗ đó rất ướt, thanh nước chảy rất lớn, chính là dễ dàng như vậy bị người đàn ông này khiến cho động tình. Lãnh Dạ đưa ra tay sờ lên ngọn núi của Bạch Tuyết , vuốt ve trận. Bạch Tuyết cúi đầu thở mạnh, bàn tay của Lãnh Dạ cảm giác được mồ hôi lưng Bạch Tuyết chảy xuống rồi chảy lên tay , thân thể Bạch Tuyết lúc này bắt đầu nổi lên đỏ bừng.

      Nghe thấy thanh ngâm vang khẽ phát ra của Bạch Tuyết, Lãnh Dạ hung hăng bị kích thích, hai tay bắt đầu mạng mẽ nắm lấy cặp mông của Bạch Tuyết đem áp sát phần cứng của chính mình, a, Bạch Tuyết thét lên chói tai, khuôn mặt nhắn mỹ lệ trở lên động lòng người, Lãnh Dạ bị vẻ đẹp của hấp dẫn sâu , động tình nhìn , gương mặt xinh đẹp này làm cho người ta vẫn thể dời mắt!"Ngô ngô, a, a, được, được." Bạch Tuyết run run, cơ hồ cảm thấy cơ thể đem bức điên.

      Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết đẩy tới cao trào, kích thích cũng theo tới , cũng từng đợt run run. Bạch Tuyết nằm bò ở dưới bộ ngực của mà thở dốc, tạm thời tất cả rốt cuộc cũng khôi phục lại bình tĩnh.

      Nghỉ ngơi rất lâu, Bạch Tuyết lười biếng nằm người Lãnh Dạ.

      "Chân mỏi." Bạch Tuyết làm nũng .

      Lãnh Dạ xoay người, đem Bạch Tuyết xuống phía dưới, sâu sắc nhìn Bạch Tuyết.

      " còn đói!"

      "A? , phải vừa mới như vậy sao?"

      "Mới chút như thế sao đủ no!"

      Lãnh Dạ lúc này rất giống đứa tham ăn, tựa hồ bị Bạch Tuyết chất vấn, cảm thấy rất bất mãn.

      ! ! !

      Bạch Tuyết bất đắc dĩ, thế nhưng trong lòng cũng có chút nỡ với người đàn ông này, đồng thời lại hiếu kỳ mưa vọng rốt cuộc có bao nhiêu? Vận động lâu như vậy, lại còn ăn đủ no! thế nhưng dốc hết sức lực mới hoàn thành nghiệp to lớn, liền như vậy bị nhõm bác bỏ!

      " lời nào chính là chấp nhận, muốn bắt đầu ăn bữa ăn chính ." Lãnh Dạ tàn bạo , tựa hồ mọi chuyện đều là việc chính trực, chỗ đó tự nhiên mà vậy, Bạch Tuyết nhìn dáng vẻ chút khách khí nào cảu mà muốn cười trận.

      "Cái gì mà ăn bưa chính thôi? Em cũng phải là thức ăn!"

      "Những chuyện vừa xong chỉ là món điểm tâm mà thôi , tại mới là bữa ăn chính."

      Chóng mặt!

      gì!

      Mới vừa rồi mệt mỏi như vậy, lại có thể chỉ là món điểm tâm, như vậy bữa ăn chính chẳng phải là muốn mạng của !

      Trong lòng khỏi có chút lo lắng.

      lúc Bạch Tuyết tự suy nghĩ, Lãnh Dạ hung hăng thẳng tiến vào, mạnh mẽ thẳng vào sâu.

      "A! " Thân thể Bạch Tuyết lên tới cao trào, đặc biệt nahyj cảm, thế nào chịu được cái mạnh mẽ như thế của . Bạch Tuyết phát ra thanh, Lãnh Dạ như thế nào chịu được, lúc này như là mãnh thú hung ác, hung hăng hướng về phía trước thứ, lư tình chút nào đánh thẳng vào nơi mềm mại của Bạch Tuyết.

      "Chết ở người của em cũng được, em khiến thể khống chế được, em khiến muốn tới phát điên, rất tốt, rất tốt, mau bị em khiến cho chết mất ." Lãnh Dạ thở dốc .

      "Hừ! Em chết, cũng chết được, ai thấy qua người sắp chết còn có lực như thế !" Bạch Tuyết trưng mắt liếc cái, có chút chịu nổi cắn cắn môi, thân thể tựa hồ lại bị mang khiến cho trở nên nhàng.

      Bạch Tuyết còn chút khí lực, bị Lãnh Dạ bắt lấy cánh tay, đôi chân mà bắt đầu chơi đùa, Bạch Tuyết trận mơ hồ, trận bất tỉnh, thế nào chịu được thú tính cường đại của Lãnh Dạ ! tại thân thể của dù sao vẫn là người phàm.

      Bất quá đến lúc nguyên thần của Bạch Tuyết trở về vị trí cũ, ai mạnh hơn, ai lợi hại chỉ có đến lúc đó nhất quyết cao thấp .

      Bạch Tuyết chịu đựng nổi, cuối cùng ngất , Lãnh Dạ vẫn là vùi đầu làm việc chăm chỉ, bận việc tới hơn nửa đêm, cuối cùng rốt cuộc hài lòng nằm bò người Bạch Tuyết , lâu có ăn no như thế, cảm giác ăn no tốt!

      phòng tắm, đơn giản rửa sạch chút người, rồi mói cầm khăn bông ấm, vì Bạch Tuyết đơn giản lau sạch phía dưới, chỗ đó bị bắn rất chật vật, thậm chí theo chân Bạch Tuyết chảy ra rất nhiều, biết Bạch Tuyết mệt mỏi, có ôm rửa, đơn giản lau sạch chút, để cho nghỉ ngơi tốt .

      Sau khi dọn djp tất cả tôts, Lãnh Dạ lên giường, đem Bạch Tuyết ôm vào trong ngực, an tâm thoải mái ngủ.

      Ngày thứ hai.

      Bạch Tuyết tỉnh lại, Lãnh Dạ rời giường, nghe thấy thanh dưới lầu, biết ở dưới, đúng là bội phục thể lực và tinh lực của , đêm qua biết bị đùa giơn bao lâu, lại còn có thể thức dậy sớm như vậy.

      Bạch Tuyết mặc vào bộ đồ ngủ, sau đó phòng tắm, đơn giản tắm sạch chút, xuống lầu .

      "Lãnh Dạ, Lãnh Dạ..." Bạch Tuyết kêu hai tiếng. Chỉ thấy Lãnh Dạ từ trong phòng bếp ra.

      " nấu cơm?" Bạch Tuyết giật mình hỏi.

      " đói bụng." Lãnh Dạ lạnh giọng trả lời,

      tại Bạch Tuyết biết Lãnh Dạ là người, nếu có ngày biết Lãnh Dạ là , là con sói tu luyện ngàn năm , đến lúc đó, nếu như đối với mà đói, biết có thể hay dọa Bạch Tuyết chạy trốn?

      Bất quá, cách Lãnh Dạ thân ngày lâu ! ! ! Lúc Bạch Tuyết Sinh con, Lãnh Dạ vì sao lại bức kim đan trong cơ thể ra? Kim đan khi ly khai khỏi Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cũng bị đánh hồi nguyên hình, cụ thể cần phải bao lâu, còn nhất định! ! ! Sức mạnh của tình là vĩ đại , lang Vương vĩ đại nhà chúng ta Tuyết nhi đến chết cũng thay đổi.
      Last edited by a moderator: 21/4/15
      laulaElise Tuyen thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 166: Lãnh Dạ ghen 1

      Kỳ thực, Lãnh Dạ đặc biệt xuống bếp là để chuẩn bị đồ ăn cho Bạch Tuyết và bọn , nhưng thấy Bạch Tuyết lại hỏi như vậy, lại muốn thừa nhận, mới có thể mình đói bụng. Bạch Tuyết vội vàng cổ áo của mình, kinh ngạc nhìn Lãnh Dạ.

      ", lại đói bụng sao?" Bạch Tuyết cho là mình đói có cùng ý tứ đem qua. " cần sợ, là đói bụng, hôm qua vận động đến nửa đêm, trong bụng sớm trống rỗng!"

      "Vậy có thể chách ai! Là bằng lòng lăn qua lăn lại, mà em cũng có ép buộc !"

      "Thân thể của em luôn luôn mê hoặc !" Lãnh Dạ làm ra vẻ mặt vô tội .

      "? nên bẻ cong thực như vậy? Em cũng có làm gì mà!"

      "Em chỉ cần cởi hết, đứng trước mặt , liền bị em mê hoặc."

      " bậy bạ, quần áo của em phải mỗi lần đều bị cởi ra hay sao, em cũng ngòa lại biết xấu hổ như vậy!"

      Bạch Tuyết xong, vào phòng bếp, muốn xem Lãnh Dạ làm gì? Mặc dù đấu võ mồm, thế nhưng trong lòng cũng rất đau lòng cho Lãnh Dạ, biết đói bụng, để xem có nên làm giúp tay hay , ai ngờ tiến vào phòng bếp mới biết, lại co thể chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, hơn nữa còn là những thú chưa ăn bao giờ.

      ra Lãnh Dạ biết khẩu vị của bọn giống mình, cho nên chỉ có mới biết bọn chúng thích ăn gì.

      Bạch Tuyết đưa lưng về phía Lãnh Dạ, nhàng gõlên bụng, ý bảo bây giờ bọn chúng có thể tự do hoạt động.

      Quả nhiên.

      "Mẹ, con cứ tưởng mẹ quên chúng con rồi chứ?" Đứa ba ngọt ngào .

      "Mẹ, thơm quá, cái gì ngon vậy?" Sói con số hiếu kỳ .

      "Mẹ, chút nữa phải ăn nhiều chút, đây là đồ do cha tự mình chuẩn bị cho mẹ, mẹ ăn nhiều, chúng con mới co thể lớn nhanh." Sói con số hai lạnh lùng .

      Chẳng biết rằng, đứa trong bụng Bạch Tuyết sau này lớn rất nhanh, mà con người mang thai mười tháng, Bạch Tuyết cũng rất khó . Dù sao đứa bé của cũng rất đặc biệt, có số việc cũng khó dự đoán!

      Bạch Tuyết gật đầu với cái bụng, trả lời, bởi vì Lãnh Dạ còn ở phía sau.

      Bỗng nhiên, ý thức được vấn đề, Lãnh Dạ còn biết bọn có thể .

      "Lãnh Dạ..." Bạch Tuyết quay đầu lại, nhìn Lãnh Dạ, mặt che đậy hăng hái.

      Lãnh Dạ đương nhiên cũng biết Bạch Tuyết nghĩ gì, chỉ là, cũng có chút lo lắng nếu Bạch Tuyết biết thân phận của mình?

      Có thể vui sướng tiếp nhận giống như bây giờ ?

      Có thể hăng hái như bây giờ ?

      Có thể vui vè giống như giờ ?

      biết!

      Mặc dù , thế nhưng cũng thể biết trước tương lai!

      "Lãnh Dạ, chuyện em mang thai, thấy thế nào?" Hôm qua Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ lăn qua lăn lại ở giường nên quên hỏi Lãnh Dạ cảm thấy thế nào về cái thai?

      Rốt cuộc có vui ?

      Bạch Tuyết chờ đợi nhìn Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Bạch Tuyết, sau đó đơn giản trả lời hai chữ.

      "Thích."

      Mặc dù Bạch Tuyết muốn lại tỉ mỉ chút, thế nhưng, người đàn ông này vào bếp, và cũng thích, chỉ cần thích là được rồi.

      Lãnh Dạ vừa ra ngoài, khóe miệng nhếch lên, thực là đáng , muốn gì mà lại bắt ra, kỳ thực, thích biểu đạt tiếng lòng của mình, đây cũng là tác phong của , có khả năng dấu cảm xúc.

      " thích là được..." Bạch Tuyết gãi gãi đầu, cười ngây ngốc. Tối thiểu Lãnh Dạ cũng có giống như mẹ của ! Bạch Tuyết chợt nhớ tới mẹ Lãnh Dạ đâu?

      Kỳ thực, chỉ Bạch Tuyết biết, mà ngay cả Lãnh Dạ cũng biết, Lãnh Dạ kêu Bình Tĩnh tìm, tạm thời còn chưa có kết quả, chẳng qua Lãnh Dạ cũng biết vì sao bọn lại ghét mẫu thân mình, xem ra mẫu thân giống như nhìn thấy, cũng hiểu mẫu thân mà mình tôn kính!

      Lãnh Dạ tu luyện ngàn năm, mà mẫu thân tu luyện nghìn năm trăm năm, pháp lực cao thâm! Nhưng bất kể là ai cũng thể tổn thương người phụ nữ và đứa của .

      "Lãnh Dạ, kỳ thực, nếu như biết bọn trong bụng em đặc biệt, em muốn cũng thích bọn chúng." Bạch Tuyết đến gần Lãnh Dạ .

      "Hả?" Lãnh Dạ quay đầu lại, nhìn .

      Bị Lãnh Dạ nhìn như thế, mặt mày Bạch Tuyết đỏ ửng, nên như thế nào? Đứa bé trong bụng mới hơn tháng, nếu như cho Lãnh Dạ biết bọn bọn chúng có thể chuyện, biết còn co thể tiếp nhận hay ?

      Quên !

      Vẫn là chờ sau này hãy , vừa mới biết mang thai, vẫn nên chờ tiêu hóa hết chuyện này !

      Bạch Tuyết ngờ, chuyện kế tiếp, Lãnh Dạ cũng cần tiêu hóa, bởi vì cái bụng của Bạch Tuyết lớn rất nhanh, hơn nữa đứa trong bụng Bạch Tuyết càng làm cho Lãnh Dạ khiếp sợ!

      "Em là, nhất định đứa giống ." Bạch Tuyết cười , tay tự chủ được năm lấy cánh tay Lãnh Dạ.

      Lúc này, Bạch Tuyết giống như đứa làm nũng, dép lê, vóc người nhắn xinh xắn đứng ở trước mặt Lãnh Dạ, đỉnh đầu chỉ đứng dưới nách Lãnh Dạ.

      "Ừm, hẳn là đứa giống . Còn có có đứa giống em, sau đó còn có đứa vừa giống em vừa giống ." Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết , có cúi đầu, chỉ là tròng mắt rũ xuống nhìn Bạch Tuyết.

      "Ô, rất đúng, em cũng muốn như vậy." Bạch Tuyết cười .

      Trong lòng khỏi nghĩ tới đứa thứ ba giống , đứa thứ hai giống Lãnh Dạ, đứa lớn nhất vừa giống vừa giống Lãnh Dạ.

      "Lãnh Dạ, em muốn mời Khang Nghị và Khang Cốc bữa cơm, cám ơn với bọn họ."

      "Có thể." Lãnh Dạ thản nhiên trả lời, biết nếu như Bạch Tuyết cám ơn bọn họ, thấy áy náy, cho nên mới có thể đáp ứng nhanh như vậy.

      "Cám ơn ."

      " sắp xếptối nay thế nào?"

      "Được."

      Chỉ là, Bạch Tuyết hề nghĩ tới bữa tiệc lần này Lãnh Dạ sắp xếp lớn như vậy.

      Kỳ thực, Bạch Tuyết mang thai, Lãnh Dạ rất là vui vẻ, vẫn muốn chuẩn bị tiệc vì Bạch Tuyết, thế nhưng vẫn có lý do gì, thế là, thẳng thắn lấy cầu của Bạch Tuyết, tổ chức bữa tiệc chúc mừng.

      Bạch Tuyết thấy Lãnh Dạ cho phép, vì vậy gọi ngay cho Khang Cốc và Khang Nghị, hơn nữa còn kêu Khang Cốc đưa Giai Gai tới, cũng lâu có nhìn thấy Khang Giai, cho nên rất muốn được gặp.

      Bạch Tuyết lại gọi điện cho Lâm Giang, bởi vì cái lần Bạch Tuyết chạy trốn, ít nhiều gì Lâm Giang cũng giúp, vẫn nhớ , cho nên cũng gọi cho Lâm Giang, dù sao cũng là bạn học, lại còn ngồi cùng bàn.

      Chỉ là, nghĩ tới, Lâm Giang lại có thể gọi điện thoại cho Bạch Lan, muốn Bạch Lan cùng nhau tham gia.

      Bạch Tuyết thông báo xong xuôi, liền ra xe tới nơi hẹn, đương nhiên là xe của Lãnh Dạ, nhưng Lãnh Dạ cũng theo, phái thư ký của mình đặt loạt đồ dùng cho Bạch Tuyết. Nếu muốn tham gia bữa tiệc, đương nhiên là phải có trang phục lộng lẫy, nhất là hôm nay Bạch Tuyết lại là nhân vật chính. Chẳng qua, Bạch Tuyết cho rằng tối hôm nay chỉ là bữa tiệc , giống như buổi liên hoan, tìm đến nhà hàng, rồi cùng nhau ăn bữa, nhưng ngờ Lãnh Dạ ...

      ra, điều ngờ còn trờ Bạch Tuyết phía sau.

      Lãnh Dạ chỉ cho Bạch Tuyết địa điểm, Bạch Tuyết cho rằng chỉ có phòng. Nhưng thực ra, nhà hàng hôm nay bị bao trọn toàn bộ, trong phòng trang trí xa hoa, chỉ chờ quý khách đến.

      Bạch Tuyết được thư ký của Lãnh Dạ dẫn tới vốn cửa hàng xa hoa nhất, hơn nữa váy áo cũng quý giá.

      Bạch Tuyết hoàn toàn ngây người, đây là tình huống gì?

      phải chỉ ăn bữa cơm sao, tại sao có thể khoa trương như vậy? Nhân viên phục vụ vừa nhìn thấy thư ký tổng giám đốc, liền trực tiếp đóng của hàng, chỉ chiêu đãi mỗi .

      Bạch Tuyết líu lưỡi!

      Đãi ngộ có phần tốt quá?

      "Mang lễ phục thích hợp nhất cho Bạch tiểu thư, phải tốt nhất, nhớ kỹ, nhất định là lễ phục đẹp nhất." Sau đó thư ký làm tư thế mời, ý bảo Bạch Tuyết qua.

      " phải nhầm rồi chứ? Tôi chỉ ăn bữa cơm bình thường, tại sao lại phải mặc thâm lễ phục?" Bạch Tuyết hiểu nhìn thư ký Lãnh Dạ phái tới hỏi.

      "Bạch tiểu thư, tôi chỉ nghe lệnh giám đốc cầu, xin mời ."

      Bạch Tuyết bất đắc dĩ lên phía trước.

      Rốt cuộc tình huốn này là sao? Phải mặc thành như vậy hay sao?

      Nhìn thấy Bạch Tuyết tới, mấy nhân viên cửa hàng nhao nhao tiến lên, người lấy lễ phục, ngươi đưa Bạch Tuyết vào phòng thử quần áo.

      Chỉ chốc lát sau từng món lễ phục đều được đưa hết vào phòng thử quần áo, còn Bạch Tuyết giống như búp bê sứ, để cho bọn họ ngừng thay đổi quần áo, từng cái từng cái... Chỉ chốc lát sau, thư ký nhận được điện thoại của Lãnh Dạ, thư ký gật đầu lia lịa, sau đó cúp điện thoại.

      "Mấy người qua đây, giám đốc lễ phục của Bạch tiểu thư được đưa tới, là do chuyên gia thiết kế cho Bạch tiểu thư."

      Quả nhiên chỉ chốc lát sau, bộ váy màu trắng, được đưa tới trước mặt Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết lộ ra mỉm cười nhợt nhạt, quả nhiên Lãnh Dạ hiểu nhất, vốn thích những thứ vừa nãy, quá chói mắt, chỉ thích loại váy đơn giản mà phong cách, màu sắc cũng thanh thuần sạch , nhìn thấy thoải mái.

      "Trời ạ, xinh đẹp, bộ lễ phục này rất thích hợp với khí chất của Bạch tiểu thư." Nhân viên cửa hàng nhịn được .

      Bộ lễ phục này, nhìn đơn giản, nhưng nó chính là kiểu váy mới nhất mà Lãnh Dạ muốn vị thiết kế ở Mỹ làm cho Bạch Tuyết, mà người bình thường thể làm được, cũng chỉ có Lãnh Dạ mới là nhân vật có thể làm được.

      Bạch Tuyết mặc lễ phục, thư ký lại dẫn Bạch Tuyết lên lầu, hóa ra lầu còn thợ trang điểm.

      Thợ trang điểm vuốt cằm, cẩn thận nhìn Bạch Tuyết.

      "Vị tiểu thư này nhìn rất đẹp, ngũ quan nhìn rất xinh xắn, cũng rất tinh tế, cần phải làm kiểu tóc phức tạp, chỉ cần xử lý chút là được." Bạch Tuyết nghe vậy yên tâm, cũng thích làm gì độc tới tóc mình! Hơn nửa giờ, thợ trang điểm làm cho Bạch Tuyết làm làn tóc xoăn , để làm nền cho khuôn mặt trắng hồng, làm cho người ta cảm thấy ngọt ngào.

      "Thế nào? phải đẹp bình thường?" Thợ trang điểm tràn đầy tự tin , nhìn Bạch Tuyết trong gương, có loại cảm giác say mê.

      Kỳ thực, ngay khi Bạch Tuyết vào, thợ trang điểm nhìn thấy Bạch Tuyết ngay ở cửa sổ, chẳng qua là lúc ấy Bạch Tuyết vẫn như đứa trẻ ngây ngô, nhưng qua áu trình trang điểm, trở thành người phụ nữ xinh đẹp. Nhất là vóc người của , nghĩ tới,khi vào cửa, mặc bộ quần áo rộng thùng thình, nhưng bên trong lại có có vóc người đẹp như thế.

      Kỳ thực, cũng bởi vì như vậy nên Lãnh Dạ mới thể chống cự lại bộ dạng Bạch Tuyết mặc quần áo, mới có thể tình nguyện chết ở người , cũng muốn hung hăng dày vò !

      Tất cả chuẩn bị đâu vào đó, Bạch Tuyết được thư ký mang theo vào nhà hàng.

      nghĩ tới đây lại là bữa tiệc long như vậy, chẳng lẽ có người mở tiệc chiêu đãi? Vừa vặn ở cùng chỗ với . " vào trước , tôi muốn gọi điện thoại." Bạch Tuyết với thư ký bên cạnh.

      "Vâng." Thư ký biết điều rời .

      "Này? Lãnh Dạ, tại sao lại muốn em trang điểm như vậy? phải là ăn bữa cơm thôi sao? Em nhìn thấy ở cửa có rất nhiều người, rốt cuộc có phải là ở nhà hàng Ngân Tọa ?" Bạch Tuyết cảm thấy nên xác định chút, miễn cho mình vào bị xấu mặt.

      Nhưng mà, Lãnh Dạ trả lời, khiến Bạch Tuyết thiếu chút nữa làm rơi điện thoại.

      "Chính là chỗ đó, em vào trước ."

      "Thế nhưng, hình như tối hôm nay ở đây có mở tiệc chiêu đãi, nên rất long trọng." Bạch Tuyết thầm câu.

      "Dù sao cũng phải khách, cho nên mời vài bạn bè qua đây, để cho mọi người sôi nổi chút." Đầu bên kia điện thoại truyền gingj lạnh lùng của Lãnh Dạ.

      "Khó trách lại bắt em mặc như vậy! Vậy, em vào trước." Bạch Tuyết cúp điện thoại, nhìn ngó vào cửa.

      đúng là nhiều người!

      "Đây là Bạch Tuyết sao?" Khang Nghị vừa mới dừng xe, liền nhìn thấy Bạch Tuyết đứng ở đây.

      Ở chỗ tối này, mặc thân váy trắng, giống như pho tượng mê người. thể phủ nhận, ta bị hấp dẫn, so với lễ phục mặc lần trước còn đẹp hơn, còn mê người hơn, luôn luôn khiến ta giật mình, khiến ta mê mẩn.

      "Khang Nghị? đến rồi." Bạch Tuyết mỉm cười lên phía trước, cuối cùng cũng thấy gương mặt quen thuộc, nhìn thấy những khuôn mặt xa lạ đó đều cảm thấy biết phải làm sao, trong lòng suy nghĩ có nên vào hay ? Nhưng Khang Nghị lại tới, bọn họ có thể cùng nhau tiến vào, tốt quá.

      "Sao em lại ở bên ngoài?" Khang Nghị hỏi.

      "Em biết ấy lại làm bữa cơm thành ra bữa tiệc, có chút nghĩ sợ hãi, rốt cuộc có nên vào hay ?" Bạch Tuyết ăn ngay , bởi vì ở trong điện thoại mời bọn họ ăn cơm, cũng tham gia bữa tiệc nào, cho nên tại cũng cần ràng.

      Nhưng mà, Khang Nghị cũng biết người trong miệng Bạch Tuyếtlà ai!

      " có việc gì, chuẩn bị, đương nhiên thể lỡ hẹn? Chờ chút, chúng ta cùng nhau vào." Khang Nghị cũng biết Bạch Tuyết còn , có chút trường hợp tránh có chút mâu thuẫn, vừa đứng ở chỗ này, ra là muốn vào mình.

      "Cũng tốt, cám ơn , vốn là mời giúp em, ngờ lại biến thành như vậy, xấu hổ." Bạch Tuyết xin lỗi .

      " có gì, chúng ta là bạn bè mà." Khang Nghị đơn giản trả lời, nhưng ánh mắt vẫn rời khỏi khuôn mặt nhắn của Bạch Tuyết.

      "Có người bạn như là tốt." Bạch Tuyết mỉm cười ngọt ngào.

      Chẳng biết rằng, nụ cười của giống như có ma lực, Khang Nghị lại bị mê hoặc, toàn thân cảm thấy tê dại, ta cũng lâu có loại cảm giác này, thẳng đến khi gặp được Bạch Tuyết, ta mới luôn vì bị vậy.

      "Chúng ta là bạn bè, muốn hỏi em, em thực ta sao?" Khang Nghịnói ra lời trong tim mình, ta vẫn luôn hiếu kỳ tại sao Bạch Tuyết có thể thích người đàn ông lạnh lùng như Lãnh Dạ?

      như thế hẳn phải thích những cậu nhóc mới đúng?

      "Đúng vậy." Bạch Tuyết coi Khang Nghị là người ngoài, cho nên ăn ngay , vả lại quyết tâm theo Lãnh Dạ, mặc dù vĩnh viễn làm tình nhân , cũng chịu đồng ý.

      "Thế nhưng, em và ta?" Khang Nghị hiểu Bạch Tuyết định suy nghĩ về tương lai sao, tại ta. Có lẽ là còn quá , mọi chuyện còn chưa hiểu hết, chỉ biết có chữ thích

      "Em biết ấy kết hôn với em, thế nhưng, em thực rất thích ấy! Làm sao bây giờ?" Đây cũng là chuyện mà Bạch Tuyết cảm thấy bất lực nhất, muốn làm tiểu tam, muốn làm tình nhân, thế nhưng tại dính vào, hơn nữa còn lún rất sâu!
      Last edited by a moderator: 27/4/15
      laula thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Editor: Míp ( nhà Hạ Vũ cư)

      Chương 167: Lãnh Dạ ghen (1) tiếp theo

      Lãnh Dạ phải có đối thủ cạnh tranh , là người đàn ông ưu tú vì Bạch Tuyết mà khom lưng, lại ngờ có thể gặp nhau trong bữa tiệc này, trái tim của Lãnh Dạ thể chịu nổi được nữa rồi, cho phép người đàn ông nào được phép nhung nhớ người phụ nữ của , còn là người đàn ông ưu tú như vậy!

      Chẳng biết rằng, sau này trái tim của Lãnh Dạ liên tiếp chịu kích thích, những người phụ nữ có thai khác đều mang thai mười tháng mới sinh con, nhưng mà này chừng ngày nào đó sinh con, hơn nữa còn là ở thời gian rất đặc biệt, địa điểm rất đặc biệt, dưới tình huống hết sức đặc biệt, đứa bé sinh ra là kỳ tích...

      Nhưng mà, hình dáng của những đứa này khiến cho Lang Vương vĩ đại cũng líu lưỡi, bởi vì đứa phải người, cũng phải , lại càng là nửa người nửa , hình dáng của bọn chúng là...

      Chương 167: Lãnh Dạ ghen (2)

      " là phiền phức!" Khang Nghị hiểu, Bạch Tuyết là tự nguyện theo Lãnh Dạ, vẫn lo lắng Bạch Tuyết gặp khó khăn nên mới có thể theo Lãnh Dạ, xem ra là quá lo lắng!

      "Em muốn làm tổn thương bất kỳ ai! Thế nhưng em nghĩ người nhà ấy nhất định hận chết em !" Đây là chuyện khiến cho Bạch Tuyết rất buồn bực, vợ của Lãnh Dạ nhất định hận chết !

      Sao biết, những bà vợ ở giới này sau khi biết đến tồn tại của Bạch Tuyết , làm sao đơn giản chỉ là hận , ăn sống là thiêu cháy ! Thế nhưng, đến ngày kia, Bạch Tuyết ngày xưa chỉ là cây cải thìa , lúc đó là vì tình , vì đứa mà trở thành người mẹ hung dữ .

      " ai hận em cả, nên nghĩ quá nhiều, em cũng có thương tổn bất kỳ ai, chúng ta vào thôi." Khang Nghị hiểu Bạch Tuyết rất khó xử, người đàn ông có vợ, hơn nữa có cách nào để tự thoát khỏi! là rất đau xót!

      "Ừ." Bạch Tuyết nhu thuận ừ tiếng, Khang Nghị sửng sốt, ôn thuận của thể làm cho người ta thích, mỗi tiếng cử động của cũng làm cho tâm động. cũng cách nào tự thoát khỏi nên Bạch Tuyết, tựa như Bạch Tuyết bất đắc dĩ là như nhau.

      Ngay lúc Bạch Tuyết kéo tay Khang Nghị vào để bắt đầu buổi tiệc, gây ra trận xao động cho bữa tiệc.

      "Này này này, mọi người nhìn xem, đó là Khang Cảnh Tư, ngờ là ta cũng tới, xem bên cạnh ta là ai a? Tại sao chưa từng thấy qua?"

      "Đều Khang Cảnh Tư luôn luôn đơn mình, xem ra là phải rồi ."

      "Ánh mắt Khang Cảnh Tư là cao, thể ngờ có thể kiếm được con nhóc xinh đẹp đến như thế."

      Buổi tiệc này lời nào cũng có, ngươi lời ta câu.

      ", chúng ta qua bên kia uống ly." Khang Nghị dẫn theo Bạch Tuyết mà .

      "." Khang Cốc cười tới.

      "Em cũng đến rồi, phải muốn đến, cho nên chờ em." Khang Nghị uống ngụm rượu đỏ .

      "Nghĩ đến người kia em là muốn đến, thế nhưng, nghĩ đến Bạch Tuyết là em liền đến, ai bảo chúng ta là bạn bè chơi đùa từ đến lớn , có phải hay Bạch Tuyết?" Khang Cốc bưng lên đĩa đựng trái cây, đưa cho Bạch Tuyết, sau đó mình cũng ăn.

      " hôm nay nếu như dám đến, em sau này nhận là bạn bè !" Bạch Tuyết ha hả cười .

      "May mà tới, nếu mất người bạn xinh đẹp như thế này thực là rất đáng tiếc , mặc dù được phải là người đàn ông của em, nhìn thôi cũng rất đủ rồi !" Khang Cốc ầm ĩ vui đùa .

      " học khi nào mà miệng lưỡi trơn tru như thế ?” Bạch Tuyết dùng tay gõ đầu Khang Cốc cái, ha hả cười rộ lên.

      "Lời , tin em hỏi trai chút, nhìn em có phải hay rất xinh đẹp?" Khang Cốc nghiêm túc .

      "Ghét!" Bạch Tuyết có ý tứ , thích cùng Khang Cốc đùa giỡn, thế nhưng thấy Khang Nghị có chút ngượng ngùng !

      "Là rất xinh đẹp." Bạch Tuyết ngờ người đàn ông giống như Lãnh Dạ lãnh khốc và đẹp trai này cư nhiên cũng như vậy, ta là Cảnh Tư? Cư nhiên cũng giống Khang Cốc như vậy, mặt Bạch Tuyết đỏ hơn chút.

      Bởi vì mặt đỏ, khuôn mặt nhắn có chút nóng lên, thế nhưng hơi nóng này bỗng nhiên bị đạo hàn quang tập kích , Bạch Tuyết lập tức cảm giác được trận lãnh, ngẩng đầu nhìn về phía trước, quả nhiên là do Lãnh Dạ bắn qua đây , người đàn ông keo kiệt kia chính là chịu nổi và người đàn ông bên ngoài cười cười !

      Cúi đầu, len lén nhìn chút bụng của mình, Lãnh Dạ này người đàn ông bá đạo, trong bụng của tại có hai đứa bé trai, sau này còn biết ghen như thế nào! Nhìn có thể hay cùng con trai tranh giành mình!

      Khang Nghị nhàn nhạt cười, theo ánh mắt của Bạch Tuyết nhìn lại, thấy phẫn nộ và lãnh trong ánh mắt của Lãnh Dạ, người đàn ông này thực rất bá đạo.

      Bạch Tuyết là tự do !

      Bạch Tuyết thể được tự do kết giao bằng hữu !

      Thế là, ta làm bộ có nhận được hàn quang của Lãnh Dạ bắn qua đây, tiếp tục cười với Bạch Tuyết.

      Lãnh Dạ tới, Bạch Tuyết nhìn thấy , người đàn ông này muốn làm gì ở trường hợp này?

      Bọn họ thương lượng trước rồi, trước tạm thời làm bộ là người quen, điều này bọn ở nhà rồi , chỉ cần ở nơi công cộng giả bộ là người quen.

      Bạch Tuyết thân thể cứng đờ, mặt lập tức có tia kinh hoảng, lại sinh khí, nổi giận! Bạch Tuyết biết.

      Khang Nghị nhìn ra khẩn trương của Bạch Tuyết, bất động thanh sắc mỉm cười, Bạch Tuyết cố gắng trấn định, nhưng là loại áp lực vô hình làm cho có chút cảm thấy sợ, ai tới cho , tại nên làm như thế nào?

      biết Khang Cốc thích Lãnh Dạ, biết chút nữa Khang Cốc có thể hay lại những lời khó nghe? Càng nghĩ càng khẩn trương!

      "Khang Cảnh Tư thực là nể tình, tưởng bữa tiệc này từ chối tham gia , ngờ lại tham gia, hôm nay thực sư rất hãnh diện, khó có được." Đứng trước mặt Bạch Tuyết lạnh lùng lời , Bạch Tuyết tay bưng mâm đựng trái cây run lên chút.

      Nhưng mà, Khang Cốc thấy Lãnh Dạ liền phiền!

      ", các chuyện, em và Bạch Tuyết tùy tiện chút." Khang Cốc mới mặc kệ Lãnh Dạ bắn hàn quang qua, ta chính là muốn mang theo Bạch Tuyết rời khỏi, tin trường hợp này , ngoài trừ bắn hàn quang , Lãnh Dạ dám có hành động khác!

      Lãnh Dạ có đuổi theo, bởi vì Khang Nghị gọi lại.

      "Lãnh tổng."

      " cảm thấy hứng thú đối với người phụ nữ của tôi?" Lãnh Dạ nghiêm nghị hỏi.

      " ấy thực rất hấp dẫn tôi." Khang Nghị quyết đoán trả lời.

      Ánh mắt Lãnh Dạ lạnh như băng, đột nhiên rất giống đâm người!

      "Có vài người chỉ có thể để ngắm, thế nhưng, được phép ngĩ tới ấy ." Lãnh Dạ biết Khang Nghị phải tiểu nhân, tính tình của Lãnh Dạ cũng biết chút ít, sở dĩ chưa tới với Bạch Tuyết , cũng là biết cái tên Khang Cốc kia xem trọng Bạch Tuyết, mặc dù thích Bạch Tuyết, thế nhưng, mấy năm nay chưa bao giờ đối Bạch Tuyết làm quá phận.

      "Vì sao buông tha ấy?" Khang Nghị nghiêm túc hỏi, kỳ thực, bản thân là người rất nghiêm túc .

      " ấy là người phụ nữ của tôi, cả đời đều là người phụ nữ của tôi, ấy nhất định là của tôi . " Ý tứ của Lãnh Dạ người khác thể nào hiểu được, tình duyên kiếp này nhất định là giữa và Bạch Tuyết , từ lúc Mẫu Đơn tiên tử Lang , bọn họ nhất định liên kết với nhau rồi !!!

      " cảm thấy như vậy đối với ấy công bằng, ấy cần cuộc hôn nhân, cần người chông, mà phải là làm tình nhân của , là Tiểu Tam(*)!" Khang Nghị thử thuyết phục Lãnh Dạ, Bạch Tuyết còn trẻ, rất nhiều chuyện hiểu, chuyện làm vợ bé này, thấy nhiều lắm! Cuối cùng người bị thương đều là những đứa bé, bởi vì pháp luật chỉ bảo hộ cho người hợp pháp, nhưng mà vợ bé lại được luật pháp bảo vệ!

      (*) : Míp để Tiểu Tam nghe cho nó hay, chắc các bạn cũng hiểu nghĩa rồi hen ^^ !

      " ấy phải là tình nhân của tôi, cũng phải là Tiểu Tam!" Lãnh Dạ tức giận , Bạch Tuyết thế nào lại là tình nhân của , tương lai mang ấy , khiến Bạch Tuyết quang minh chính đại làm vợ của , ấy cũng phải là Tiểu Tam, huống chi, trong nhà còn có lão đại, lão nhị, lão tam, lão tứ... Đâu chỉ có ba!

      "Vậy cho tôi biết tổ chức lễ cưới?" Khang Nghị quan tâm chính là Lãnh Dạ có thể hay cấp cho Bạch Tuyết cuộc hôn nhân, nếu như có thể cho ấy hôn nhân, liền chúc phúc cho Bạch Tuyết, thế nhưng, nếu như Lãnh Dạ chỉ làm cho Bạch Tuyết như thế theo ta, có lẽ xuất thủ, dù sao khó có thể gặp được người phụ nữ khiến chính mình động tâm, mặc dù trong lòng Bạch Tuyết chỉ Lãnh Dạ, chờ, chờ khi Bạch Tuyết hiểu tất cả đều là sai lầm.

      "Khang Cảnh Tư lúc nào trở nên giống như con chó thế ? Cư nhiên cảm thất hứng thú đối cuộc sống riêng của tôi như thế !" Lãnh Dạ sắc bén nhìn Khang Nghị.

      " ấy là bé duy nhất khiến tôi đông lòng, tôi hi vọng gây tổn thương cho ấy." Khang Nghị chút che đậy thẳng.

      " tốt nhất nên biết mình tại cái gì? ấy còn là bé nữa." Ý của Lãnh Dạ là Bạch Tuyết mang thai, lâu trở thành người mẹ.

      " ấy còn như vậy, rất nhiều chuyện hiểu, trái lại với ? Vì sao biết lựa chọn cách xử lý? Vì sao làm cho ấy mang thai? Bạch Tuyết còn , còn có rất nhiều chuyện chưa thể làm, chẳng lẽ tính sau này làm cho ấy mỗi ngày vây quanh đứa ?" Khang Nghị đau lòng , trong ánh mắt khó có thể che giấu xót xa .

      "Đáng ghét! ấy cư nhiên lại cho ?" Lãnh Dạ ghen tị, Bạch Tuyết chỉ mới cho biết chuyện mình mang thai, mặc dù sớm biết, nhưng là từ trong miệng Bạch Tuyết ra tối hôm qua, nhưng mà Khang Nghị tựa hồ sớm biết chuyện Bạch Tuyết mang thai , Lãnh Dạ rất thích!

      " muốn biết vì sao ấy lại cho tôi biết ?" Khang Nghị đau lòng , Bạch Tuyết mới mười mấy tuổi, phải trở thành mẹ, nhiều bi ai! trẻ tuổi như thế, đẹp như thế, hẳn là học, mà phải sinh con!

      "Mặc kệ nguyên nhân gì, ấy cư nhiên lại cho !" Lãnh Dạ ghen tị, cũng nổi giận!

      bước nhanh tới chỗ của Bạch Tuyết, này trong đầu rốt cuộc suy nghĩ gì? hận là thể mở đầu ra để nhìn bên trong có phải hay đều là nước hồ!

      Khang Nghị nhìn Lãnh Dạ tìm Bạch Tuyết và Khang Cốc, biết là sinh khí?

      "Đứng lại, làm cho ấy mang thai đứa , hình như người nên giận chính là Bạch Tuyết, người nên tức giận cũng là Bạch Tuyết! vì nàng suy nghĩ chút chứ?" Khang Nghị đuổi theo Lãnh Dạ, vội vàng giải thích, hi vọng Lãnh Dạ những lời khiến Bạch Tuyết tổn thương.

      "Chuyện của tôi và Bạch Tuyết cần phiền tới quản!" Lãnh Dạ nổi giận, gầm .

      "Chuyện của ấy tôi nhất định phải quản, dám thương tổn ấy, tôi liền đem nàng đoạt lấy." Khang Nghị sắc bén , ý đùa giỡn.

      Lãnh Dạ ngừng cước bộ !

      Lạnh lùng nhìn về phía Khang Nghị .

      " ngờ ngươi còn là loại động dục, bất quá động dục quá muộn, ấy là tôi ." Lãnh Dạ tự tin , nếu như phải là vì Lãnh Dạ khâm phục con người của Khang Nghị, sớm đánh quyền, dám ngang nhiên cướp người phụ nữ của !

      " ấy tự do , có quyền can thiệp vào tự do của ấy, lại giữa hai người có bị cuộc hôn nhân trói buộc , ai cũng có thể cùng làm bằng hữu với ấy.

      Lãnh Dạ nhìn về phía Bạch Tuyết, thể phủ nhận, hôm nay ở bữa tiệc nàycô là người phụ nữ nổi bật nhất, sau khi tỉ mỉ trang điểm, càng thêm mê người !

      người loại khí chất đặc biệt và cuốn hút tâm hồn mọi người, làm cho người ta sau khi nhìn liền sinh hảo cảm, tâm cũng bị hấp dẫn sâu.

      là Lang Vương đều thể khống chế được bản thân trước vẻ đẹp của Bạch Tuyết, huống chi những người đàn ông ở thế gian này!

      tệ, là mẫu đơn tiên tử, là bách hoa chi vương(*). Bản thân Mẫu Đơn ung dung hào hoa, lộng lẫy đoan trang, quốc sắc thiên hương(**) , vẻ đẹp của Bạch Tuyết là do trời sinh , mọi thứ đề đủ, điều này khiến cho đàn ông thế gian này tự nhiên thể chống cự lại được !

      (*) : Vua của các loài hoa. Míp để vậy cho hay í.
      (**) : • (Nghĩa đen) Sắc nước, hương trời.
      • (Nghĩa bóng) Chỉ người phụ nữ có sắc đẹp tuyệt vời.

      Chỉ là, thế nào cho phép nữ nhân của mình bị đàn ông bên ngoài nhung nhớ!

      Bỗng nhiên, Lãnh Dạ có loại ý muốn muốn Bạch Tuyết giấu , vẻ đẹp của , hi vọng để bất luận kẻ nào nhìn thấy. đời này, chỉ có người là có thể thưởng thức được vẻ đẹp của . Loại cảm giác này tới rất mãnh liệt, cường liệt khiến Lãnh Dạ cảm thấy sợ hãi. ở trong lòng chiếm vị trí sâu!

      Tầm mắt Lãnh Dạ rơi người Bạch Tuyết , tối nay rất đẹp, vẻ đẹp có chút chân thực! Tầm mắt của chăm chú người Bạch Tuyết , lo lắng nếu bỗng nhiên thấy ấy, như vậy bất đồng, là hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử , bách hoa chi vương.

      Đâu chỉ Bạch Tuyết bên ngoài bất đồng, đứa bé trong bụng của cũng bất đồng , người khác có lẽ mang thai mười tháng, thế nhưng, Bạch Tuyết lại nhất định mang thai mười tháng mới có thể sinh con, con của trưởng thành với tốc độ kinh người , chừng ngày kia bọn chúng liền làm chủ trong nhà, làm cho Bạch Tuyết đột nhiên bất ngờ.

      Nhưng mà, tại Bạch Tuyết duy nhất có thể làm chính là trầm mặc, cảm giác được Lãnh Dạ nhìn chằm chằm , cũng biết sinh khí, thế nhưng Khang Cốc là bằng hữu của , đành lòng làm thương tổn, cho nên trầm mặc ăn đồ ăn mà Khang Cốc đưa cho.

      Thế khó liệu, có đôi khi nghĩ trầm mặc cũng là loại hi vọng xa vời!

      Chương 168: Chơi đùa dậy nổi

      Bạch Tuyết liên tục ăn mọi thứ, Khang Cốc cũng gắp liên tiếp đồ ăn cho Bạch Tuyết, giống như Bạch Tuyết chính là sủng vật mà mình thích.

      "A Cốc, em rửa tay chút." Bạch Tuyết đứng dậy rời .

      bị khí trong này cảm thấy khó chịu, muốn ra ngoài hít thở khí. Rửa tay xong Bạch Tuyết ra ban công.

      Gió mát thổi tới từng đợt, thổi bay phiền muộn trong lòng Bạch Tuyết, làm trong lòng thoải mái rất nhiều.

      "Mẹ, lại ăn tieps , những món kia ăn rất ngon." Sói con số hưng phấn .

      "Mẹ đừng nghe ấy, canh cả, quá đáng, biết là mẹ chỉ có cái bụng thôi sao? Làm sao có nhiều gian ăn thêm nữa chứ!" Tiểu công chúa tức giận , Bạch Tuyết nghe xong cười lớn.

      "Thế nhưng, chúng ta là ba cái bụng!" Sói con số thất vọng , thức ăn ở đây rất ngon, mấy năm nay nó sống núi ddeuf phải ăn toàn quả dại, uống chút nước sương, chứ chưa bao giờ được ăn hoa quả ngon như vậy, làm sao có thể sánh bằng những quả dại kia.

      " cả, nhìn thấy mẹ vui sao?" Đứa thứ ba .

      "Mẹ đau đầu vì những người đó thích mẹ sao?" Sói con số ngây thơ hỏi.

      "Thằng nhóc xấu xa, con biết cái gì?" Bạch Tuyết giọng trả lời câu.

      "Mẹ có muốn bọn con giúp mẹ đuổi những người đáng ghét đây ?" Sói con số hỏi.

      " nên, bọn họ đều là bạn bè của mẹ, vả lại các con cũng đáp ứng với ta là ở bên ngoài được sử dụng pháp thuật, được dối biết ? Nếu trừng phạt các con được ăn cơm!"

      Bạch Tuyết uy hiếp .

      "Biết rồi! Vậy kế tiếp mẹ định ứng phó thế nào!" Sói con số có ý nhắc nhở, cùng lúc Cung Hàn cũng tới.

      Mặc dù gần đây Cung Hàn vẫn có xuất , thế nhưng, ta vẫn luôn bí mật chú ý tới hành động của Bạch Tuyết, nên thấy thủ hạ bẩm báo rằng hôm nay Bạch Tuyết mặc đẹp dự bữa tiệc, cho nên Cung Hàn cũng đến tham dự, đương nhiên là mời mà tới.

      "Tuyết Nhi, nghĩ đến tôi sao?" Giọng của Cung Hàn truyền tới từ phía sau Bạch Tuyết.

      "Tại sao lại ở đây?" Bạch Tuyết có chút giật mình, nhớ có mời ta mà, Lãnh Dạ lại càng mời ta đến, Lãnh Dạ còn hận thể giết chết ta!

      "Tôi nhớ em." Cung Hàn cười đùa mà .

      "Xin chuyện chú ý chút, hình như quan hệ của chúng ta có tốt như vậy!" Bạch Tuyết quay ra phản bác, thích Cung Hàn nhìn mình bằng ánh mắt đó, nếu như lại bị Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn ở đây, dự đoán xảy ra chuyện!

      "Tuyết Nhi, tôi rất nhớ em mà."

      " ." Bạch Tuyết vì muốn Lãnh Dạ phát ra Cung Hàn, cho nên trực tiếp đuổi khách.

      "Trừ khi em cùng tôi." Cung Hàn uy hiếp .

      " có khả năng."

      "Vậy cần đuổi tôi ."

      "? Đây xấu xa?" Bạch Tuyết đau đầu , ở đây đủ phiền, vì sao ta cũng tới giúp vui?

      "Trước đây... Tôi có như vậy... Sau khi gặp em thay đổi!" Cung Hàn ra rất .

      Bạch Tuyết sửng sốt, bộ dạng người đàn ông này hình như rất khổ sở? Có phải nhìn lầm rồi ? ta là hắc bang lão đại thâm độc, làm sao có thể có tâm được!

      Nhất định mình nhìn lầm rồi!

      Haizz!

      Chỉ được bao lâu Bạch Tuyết hiểu vì sao hôm nay Cung Hàn lại vậy, người đàn ông này bởi vì mà thay đổi, trở nên rất bất thường!

      "Vậy tôi rất xin lỗi, nhưng hôm nay vẫn nên rời được ?" Bạch Tuyết lo lắng Lãnh Dạ tìm đến, đến lúc đó cục diện lại rắc rối!

      Thực là sợ gì đến đó!

      Lãnh Dạ tới!

      Lang Vương vĩ đại thực tới!

      Lang Vương keo kiệt thực tới! Nữ chính đành nên cầu phúc!

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Bạch Tuyết, thể bớt lo, vừa mới rời khỏi Khang Cốc, bây giờ lại ở cùng tên khốn này, chẳng lẽ là Bạch Tuyết gọi điện cho cậu ta? Càng nghĩ càng thấy giận!

      Sắc mặt Lãnh Dạ bắt đàu đen lại!

      Lúc này Lãnh Dạ giống như khí trời bên ngoài, mây đen dầy đặc, tùy lúc có sét, còn Bạch Tuyết đáng thương nhất định nên đứng dưới tán cây, nếu bị sét đánh!

      "Là em gọi tên này tới ao?" Lãnh Dạ tiến lên chất vấn Bạch Tuyết, Bạch Tuyết nhìn thấy sắc mặt Lãnh Dạ dọa người, khuôn mặt nhắn trắng bệch!

      Lãnh Dạ tức giận, chỉ bụng dạ hẹp hòi, mà Cung Hàn vốn có ý xấu, nhưng Bạch Tuyết quá lương thiện, cho nên có phòng bị gì hết, mắt Cung Hàn nhìn Bạch Tuyết cũng bình thường.

      Bạch Tuyết ngây thơ đứng ở chỗ này chuyện với Cung Hàn, thế nhưng trong lòng Cung Hàn nghĩ gì cũng qua khỏi con mắt của !

      "Lãnh Dạ, em có gọi điện cho ta, là ta...Bạch Tuyết giọng giải thích, ánh mắt Lãnh Dạ khiến Bạch Tuyết sợ hãi!

      "Nệu còn muốn tiếp tục sống cách xa người phụ nữ của tôi ra, nếu phải chết!" Lãnh Dạ uy hiếp.

      Cung Hàn là ai, ở thế giới nhân loại ta là hắc bang lão đại, giết người vô số, lại còn là sát thủ máu lạnh, rời khỏi thế giới nhân loại, ta là lang tu luyện tám trăm năm, sao ta lại sợ!

      Cho nên ta có thỏa hiệp uy hiếp của Lãnh Dạ!

      "Lãnh tổng có phần nhiều chuyện phải? Cái gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, Bạch Tuyết vừa xinh đẹp giống như mẫu đơn bây giờ còn chứa bị ngắt lấy, cho nên Lãnh tổng thể chiếm thành của riêng?" Cung Hàn thuận miệng tới hoa mẫu đơn, khiến Lãnh Dạ ngạc nhiên!

      Hoa mẫu đơn?

      Tại sao cậu ta lại biết về chuyện hoa mẫu đơn?

      Là trùng hợp?

      Hay là ám chỉ?

      Kỳ , ý của Cung Hàn là Bạch Tuyết rất xinh đẹp, cho nên ta mới có thể dùng hoa mẫu đơn mà hình dung, bởi vì mẫu đơn vương của loài hoa.

      "Đừng có ví bộ dạng ấy giống nư những người phụ nữ của cậu? Cẩn thận thể dậy nổi để chơi đùa!" Lãnh Dạ sắc bén , ánh mắt nhạy bén khóa chặt biểu tình của Cung Hàn.

      Cung Hàn mỉm cười, chút ý tứ sợ hãi cũng có!

      "Chẳng lẽ Lãnh tổng tìm phụ nữ để chơi đùa sao? Cẳng qua tôi có thể xác định cho biết, tôi rất nghiêm túc đối với Bạch Tuyết."

      Lãnh Dạ nhíu mày, xem ra cậu ta chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

      Lãnh Dạ kéo Bạch Tuyết qua, hung hăng hôn lên môi Bạch Tuyết.

      "Ưm..."

      "Nhìn thấy ? Tôi là người đàn ông của ấy, chỉ có tôi mới có thể hôn ấy, còn cậu? Nếu cậu dộng vào ấy! Chắc hẳn cậu cũng biết hậu quả!" Ý của Lãnh Dạ chính là lần trước vì sao Bạch Tuyết lại nhảy xuống núi, chính là vì thoát thân, nhìn yếu đuối, nhưng ra lại rất cương trực.

      Bạch Tuyết đẩy Lãnh Dạ ra, mặc dù khi ở trong nhà Lãnh Dạ thường hôn lấy , phản kháng, thế nhưng, bây giờ ở bên ngoài, ở đây nhiều người như vậy, tùy lúc có người nhìn thấy, hoặc là bị chụp ảnh, Lãnh Dạ lại còn là doanh nhân, tùy lúc có cho săn bám đuôi, cho nên Bạch Tuyết vội vàng đẩy ra.

      Cung Hàn lập tức híp mắt mắt, bộ mặt trầm xuống, ta biết trong lòng Bạch Tuyết có Lãnh Dạ, thế nhưng ta vẫn chưa từ bỏ ý định, ta tin Lãnh Dạ và Bạch Tuyết vẫn tiến triển, cho nên ta kiên trì chờ đợi cơ hội, chờ bọn họ trở mặt.

      " dộc tài, đây là ép buộc Bạch Tuyết mình!"

      Lãnh Dạ nắm thành đấm, Bạch Tuyết nhìn thấy, kỳ thực Lãnh Dạ biết nơi này là đâu, cho nên mới mực chịu đựng, để cho mình xuất thủ, thế nhưng, lúc này rất tức giận!

      "Lãnh Dạ --" Bạch Tuyết lập tức đứng chắn trước người Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ trầm nhìn Bạch Tuyếtmột cái, bộ dáng cực kỳ tức giận!

      Cung Hàn cười lạnh tiếng.

      "Thế nào? Muốn đánh nhau? Hình như ở đây thích hợp!"

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Cung Hàn, dường như nhìn tên hề biểu diễn, cậu ta có thể lừa gạt được Bạch Tuyết, thế nhưng đừng tưởng lừa được !

      " biết tự lượng sức mình!" Lãnh Dạ cười nhạo tiếng, xem ra tên này chán sống rồi!

      "Tôi tới đây phải là để gặp ! ra Lãnh tổng lại thích thân mật ở nơi công cộng, chỉ là có nghĩ đến cảm nhận của Bạch Tuyết , ấy là gì của ? dựa vào cái gì mà đối với ấy như thế? ấy đối với là gì?" Cung Hàn chất vấn Lãnh Dạ.

      " ấy là người của tôi, tôi có thể hôn người của mình bất cứ lúc nào, chẳng lẽ là cậu biết? Hay là cậu vẫn hiểu? ấy là người rất quan trọng với tôi. biết câu trả lời nà hài lòng chưa?" Lãnh Dạ lạnh lùng trả lời, trong giọng thể kiềm chế tức giận!

      Đáng chết!

      Bạch Tuyết là người của , Cung Hàn biết mà còn vẫn hỏi, muốn hôn người của lúc nào hôn lúc đấy, làm sao đến lượt tên khốn này lên ý kiến! Mặc dù cũng rất quan tâm cảm nhận cảu Bạch Tuyết, thế nhưng, cũng thể lộ diện, neus muốn công khai quan hệ đối với Bạch Tuyết, chỉ cần câu là được, nhưng lại vẫn lo lắng cho Bạch Tuyết! Lo lắng gặp phải dư luận xã hội !

      Xem ra lại muốn cho mọi người biết tới Bạch Tuyết .

      Cung Hàn , ta cũng hiểu rất ràng Bạch Tuyết, thế nhưng ta vẫn muốn cướp lấy!

      "Tuyết Nhi, xem ra nên hco em danh phận rồi, nếu có kẻ nhìn em với ý nghĩ khác!" Lãnh Dạ nghiêm túc , đương nhiên Bạch Tuyết cũng hiểu ý của Lãnh Dạ, chẳng lẽ muốn...

      Thế nhưng, cái người trong nhà sao bây giờ?

      nên phá hoại gia đình người khác, muốn tổn thương đến kia!

      Thế nhưng, làm sao Bạch Tuyết có thể biết được những người phụ nữ của Lãnh Dạ đều là nhân vật lợi hại, làm soa có thể dễ dàng tổn thương như vậy!

      Lãnh Dạ hiểu phụ nữ đều rất thích những người ưu tú, bất luận là pháp lực, hay cả dung mạo, đều phải tốt nhất, thế nhưng, bọn họ trong mắt Lãnh Dạ đều bằng Bạch Tuyết.

      Cũng là bởi vì Lãnh Dạ đối tốt với Bạch Tuyết, cho nên Bạch Tuyết bị nguy hiểm,lòng dạ phụ nữ ghen tuông đáng sợ, tranh giành tình nhân cũng là thể coi thường!

      Lúc này, chút sóng ngầm bắt đầu nổi lên, chì tìm cơ hội nhấn chìm Bạch Tuyết!

      Lãnh Dạ Bạch Tuyết, chẳng lẽ khiến Bạch Tuyết gặp nạn sao?

      " nên làm bừa --" Bạch Tuyết nóng nảy, biết Lãnh Dạ kết hôn, đây là chính miệng Lãnh Dạ thừa nhận, chẳng lẽ người đàn ông này còn muốn ly hôn sao? nên bị người ta phỉ báng!

      "Câm miệng --" Lãnh Dạ nhìn , cho danh phận, chẳng lẽ còn muốn cự tuyệt? Đây là vinh dự lớn tới dường nào, đây là giấc mơ của những người phu nữ khác.

      Nhưng , lại còn làm bừa?

      là Lang Vương, mặc dù cũng định làm bậy với , nhưng ai kêu đến vậy!

      Lãnh Dạ đưa tay qua, ôm lấy Bạch Tuyết, nắm chặt hai tay , xiết chặt vòng eo của Bạch Tuyết, ôm rất chặt, đếm xỉa đến tức giận cảu Bạch Tuyết, lại mạnh mẹ hôn lấy Bạch Tuyết, giương mắt, con ngươi đảo qua Cung Hàn, khẩu khí cuồng ngạo mà khí phách : "Cậu hãy nghe cho kỹ, ấy vĩnh viễn đều là người phụ nữ của tôi, nên biết điều, lòng của ấy vĩnh viễn đều ở chỗ tôi, vì ấy tôi mà cậu có được ."Lãnh Dạ tràn đầy tự tin, lạnh lùng .

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương 168: Chơi đùa dậy nổi

      Edit: Angel.remix

      Bạch Tuyết liên tục ăn mọi thứ, Khang Cốc cũng gắp liên tiếp đồ ăn cho Bạch Tuyết, giống như Bạch Tuyết chính là sủng vật mà mình thích.

      "A Cốc, em rửa tay chút." Bạch Tuyết đứng dậy rời .

      bị khí trong này cảm thấy khó chịu, muốn ra ngoài hít thở khí. Rửa tay xong Bạch Tuyết ra ban công.

      Gió mát thổi tới từng đợt, thổi bay phiền muộn trong lòng Bạch Tuyết, làm trong lòng thoải mái rất nhiều.

      "Mẹ, lại ăn tieps , những món kia ăn rất ngon." Sói con số hưng phấn .

      "Mẹ đừng nghe ấy, canh cả, quá đáng, biết là mẹ chỉ có cái bụng thôi sao? Làm sao có nhiều gian ăn thêm nữa chứ!" Tiểu công chúa tức giận , Bạch Tuyết nghe xong cười lớn.

      "Thế nhưng, chúng ta là ba cái bụng!" Sói con số thất vọng , thức ăn ở đây rất ngon, mấy năm nay nó sống núi ddeuf phải ăn toàn quả dại, uống chút nước sương, chứ chưa bao giờ được ăn hoa quả ngon như vậy, làm sao có thể sánh bằng những quả dại kia.

      " cả, nhìn thấy mẹ vui sao?" Đứa thứ ba .

      "Mẹ đau đầu vì những người đó thích mẹ sao?" Sói con số ngây thơ hỏi.

      "Thằng nhóc xấu xa, con biết cái gì?" Bạch Tuyết giọng trả lời câu.

      "Mẹ có muốn bọn con giúp mẹ đuổi những người đáng ghét đây ?" Sói con số hỏi.

      " nên, bọn họ đều là bạn bè của mẹ, vả lại các con cũng đáp ứng với ta là ở bên ngoài được sử dụng pháp thuật, được dối biết ? Nếu trừng phạt các con được ăn cơm!"

      Bạch Tuyết uy hiếp .

      "Biết rồi! Vậy kế tiếp mẹ định ứng phó thế nào!" Sói con số có ý nhắc nhở, cùng lúc Cung Hàn cũng tới.

      Mặc dù gần đây Cung Hàn vẫn có xuất , thế nhưng, ta vẫn luôn bí mật chú ý tới hành động của Bạch Tuyết, nên thấy thủ hạ bẩm báo rằng hôm nay Bạch Tuyết mặc đẹp dự bữa tiệc, cho nên Cung Hàn cũng đến tham dự, đương nhiên là mời mà tới.

      "Tuyết Nhi, nghĩ đến tôi sao?" Giọng của Cung Hàn truyền tới từ phía sau Bạch Tuyết.

      "Tại sao lại ở đây?" Bạch Tuyết có chút giật mình, nhớ có mời ta mà, Lãnh Dạ lại càng mời ta đến, Lãnh Dạ còn hận thể giết chết ta!

      "Tôi nhớ em." Cung Hàn cười đùa mà .

      "Xin chuyện chú ý chút, hình như quan hệ của chúng ta có tốt như vậy!" Bạch Tuyết quay ra phản bác, thích Cung Hàn nhìn mình bằng ánh mắt đó, nếu như lại bị Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn ở đây, dự đoán xảy ra chuyện!

      "Tuyết Nhi, tôi rất nhớ em mà."

      " ." Bạch Tuyết vì muốn Lãnh Dạ phát ra Cung Hàn, cho nên trực tiếp đuổi khách.

      "Trừ khi em cùng tôi." Cung Hàn uy hiếp .

      " có khả năng."

      "Vậy cần đuổi tôi ."

      "? Đây xấu xa?" Bạch Tuyết đau đầu , ở đây đủ phiền, vì sao ta cũng tới giúp vui?

      "Trước đây... Tôi có như vậy... Sau khi gặp em thay đổi!" Cung Hàn ra rất .

      Bạch Tuyết sửng sốt, bộ dạng người đàn ông này hình như rất khổ sở? Có phải nhìn lầm rồi ? ta là hắc bang lão đại thâm độc, làm sao có thể có tâm được!

      Nhất định mình nhìn lầm rồi!

      Haizz!

      Chỉ được bao lâu Bạch Tuyết hiểu vì sao hôm nay Cung Hàn lại vậy, người đàn ông này bởi vì mà thay đổi, trở nên rất bất thường!

      "Vậy tôi rất xin lỗi, nhưng hôm nay vẫn nên rời được ?" Bạch Tuyết lo lắng Lãnh Dạ tìm đến, đến lúc đó cục diện lại rắc rối!

      Thực là sợ gì đến đó!

      Lãnh Dạ tới!

      Lang Vương vĩ đại thực tới!

      Lang Vương keo kiệt thực tới! Nữ chính đành nên cầu phúc!

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Bạch Tuyết, thể bớt lo, vừa mới rời khỏi Khang Cốc, bây giờ lại ở cùng tên khốn này, chẳng lẽ là Bạch Tuyết gọi điện cho cậu ta? Càng nghĩ càng thấy giận!

      Sắc mặt Lãnh Dạ bắt đàu đen lại!

      Lúc này Lãnh Dạ giống như khí trời bên ngoài, mây đen dầy đặc, tùy lúc có sét, còn Bạch Tuyết đáng thương nhất định nên đứng dưới tán cây, nếu bị sét đánh!

      "Là em gọi tên này tới ao?" Lãnh Dạ tiến lên chất vấn Bạch Tuyết, Bạch Tuyết nhìn thấy sắc mặt Lãnh Dạ dọa người, khuôn mặt nhắn trắng bệch!

      Lãnh Dạ tức giận, chỉ bụng dạ hẹp hòi, mà Cung Hàn vốn có ý xấu, nhưng Bạch Tuyết quá lương thiện, cho nên có phòng bị gì hết, mắt Cung Hàn nhìn Bạch Tuyết cũng bình thường.

      Bạch Tuyết ngây thơ đứng ở chỗ này chuyện với Cung Hàn, thế nhưng trong lòng Cung Hàn nghĩ gì cũng qua khỏi con mắt của !

      "Lãnh Dạ, em có gọi điện cho ta, là ta...Bạch Tuyết giọng giải thích, ánh mắt Lãnh Dạ khiến Bạch Tuyết sợ hãi!

      "Nệu còn muốn tiếp tục sống cách xa người phụ nữ của tôi ra, nếu phải chết!" Lãnh Dạ uy hiếp.

      Cung Hàn là ai, ở thế giới nhân loại ta là hắc bang lão đại, giết người vô số, lại còn là sát thủ máu lạnh, rời khỏi thế giới nhân loại, ta là lang tu luyện tám trăm năm, sao ta lại sợ!

      Cho nên ta có thỏa hiệp uy hiếp của Lãnh Dạ!

      "Lãnh tổng có phần nhiều chuyện phải? Cái gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, Bạch Tuyết vừa xinh đẹp giống như mẫu đơn bây giờ còn chứa bị ngắt lấy, cho nên Lãnh tổng thể chiếm thành của riêng?" Cung Hàn thuận miệng tới hoa mẫu đơn, khiến Lãnh Dạ ngạc nhiên!

      Hoa mẫu đơn?

      Tại sao cậu ta lại biết về chuyện hoa mẫu đơn?

      Là trùng hợp?

      Hay là ám chỉ?

      Kỳ , ý của Cung Hàn là Bạch Tuyết rất xinh đẹp, cho nên ta mới có thể dùng hoa mẫu đơn mà hình dung, bởi vì mẫu đơn vương của loài hoa.

      "Đừng có ví bộ dạng ấy giống nư những người phụ nữ của cậu? Cẩn thận thể dậy nổi để chơi đùa!" Lãnh Dạ sắc bén , ánh mắt nhạy bén khóa chặt biểu tình của Cung Hàn.

      Cung Hàn mỉm cười, chút ý tứ sợ hãi cũng có!

      "Chẳng lẽ Lãnh tổng tìm phụ nữ để chơi đùa sao? Cẳng qua tôi có thể xác định cho biết, tôi rất nghiêm túc đối với Bạch Tuyết."

      Lãnh Dạ nhíu mày, xem ra cậu ta chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

      Lãnh Dạ kéo Bạch Tuyết qua, hung hăng hôn lên môi Bạch Tuyết.

      "Ưm..."

      "Nhìn thấy ? Tôi là người đàn ông của ấy, chỉ có tôi mới có thể hôn ấy, còn cậu? Nếu cậu dộng vào ấy! Chắc hẳn cậu cũng biết hậu quả!" Ý của Lãnh Dạ chính là lần trước vì sao Bạch Tuyết lại nhảy xuống núi, chính là vì thoát thân, nhìn yếu đuối, nhưng ra lại rất cương trực.

      Bạch Tuyết đẩy Lãnh Dạ ra, mặc dù khi ở trong nhà Lãnh Dạ thường hôn lấy , phản kháng, thế nhưng, bây giờ ở bên ngoài, ở đây nhiều người như vậy, tùy lúc có người nhìn thấy, hoặc là bị chụp ảnh, Lãnh Dạ lại còn là doanh nhân, tùy lúc có cho săn bám đuôi, cho nên Bạch Tuyết vội vàng đẩy ra.

      Cung Hàn lập tức híp mắt mắt, bộ mặt trầm xuống, ta biết trong lòng Bạch Tuyết có Lãnh Dạ, thế nhưng ta vẫn chưa từ bỏ ý định, ta tin Lãnh Dạ và Bạch Tuyết vẫn tiến triển, cho nên ta kiên trì chờ đợi cơ hội, chờ bọn họ trở mặt.

      " dộc tài, đây là ép buộc Bạch Tuyết mình!"

      Lãnh Dạ nắm thành đấm, Bạch Tuyết nhìn thấy, kỳ thực Lãnh Dạ biết nơi này là đâu, cho nên mới mực chịu đựng, để cho mình xuất thủ, thế nhưng, lúc này rất tức giận!

      "Lãnh Dạ --" Bạch Tuyết lập tức đứng chắn trước người Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ trầm nhìn Bạch Tuyếtmột cái, bộ dáng cực kỳ tức giận!

      Cung Hàn cười lạnh tiếng.

      "Thế nào? Muốn đánh nhau? Hình như ở đây thích hợp!"

      Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn Cung Hàn, dường như nhìn tên hề biểu diễn, cậu ta có thể lừa gạt được Bạch Tuyết, thế nhưng đừng tưởng lừa được !

      " biết tự lượng sức mình!" Lãnh Dạ cười nhạo tiếng, xem ra tên này chán sống rồi!

      "Tôi tới đây phải là để gặp ! ra Lãnh tổng lại thích thân mật ở nơi công cộng, chỉ là có nghĩ đến cảm nhận của Bạch Tuyết , ấy là gì của ? dựa vào cái gì mà đối với ấy như thế? ấy đối với là gì?" Cung Hàn chất vấn Lãnh Dạ.

      " ấy là người của tôi, tôi có thể hôn người của mình bất cứ lúc nào, chẳng lẽ là cậu biết? Hay là cậu vẫn hiểu? ấy là người rất quan trọng với tôi. biết câu trả lời nà hài lòng chưa?" Lãnh Dạ lạnh lùng trả lời, trong giọng thể kiềm chế tức giận!

      Đáng chết!

      Bạch Tuyết là người của , Cung Hàn biết mà còn vẫn hỏi, muốn hôn người của lúc nào hôn lúc đấy, làm sao đến lượt tên khốn này lên ý kiến! Mặc dù cũng rất quan tâm cảm nhận cảu Bạch Tuyết, thế nhưng, cũng thể lộ diện, neus muốn công khai quan hệ đối với Bạch Tuyết, chỉ cần câu là được, nhưng lại vẫn lo lắng cho Bạch Tuyết! Lo lắng gặp phải dư luận xã hội !

      Xem ra lại muốn cho mọi người biết tới Bạch Tuyết .

      Cung Hàn , ta cũng hiểu rất ràng Bạch Tuyết, thế nhưng ta vẫn muốn cướp lấy!

      "Tuyết Nhi, xem ra nên hco em danh phận rồi, nếu có kẻ nhìn em với ý nghĩ khác!" Lãnh Dạ nghiêm túc , đương nhiên Bạch Tuyết cũng hiểu ý của Lãnh Dạ, chẳng lẽ muốn...

      Thế nhưng, cái người trong nhà sao bây giờ?

      nên phá hoại gia đình người khác, muốn tổn thương đến kia!

      Thế nhưng, làm sao Bạch Tuyết có thể biết được những người phụ nữ của Lãnh Dạ đều là nhân vật lợi hại, làm soa có thể dễ dàng tổn thương như vậy!

      Lãnh Dạ hiểu phụ nữ đều rất thích những người ưu tú, bất luận là pháp lực, hay cả dung mạo, đều phải tốt nhất, thế nhưng, bọn họ trong mắt Lãnh Dạ đều bằng Bạch Tuyết.

      Cũng là bởi vì Lãnh Dạ đối tốt với Bạch Tuyết, cho nên Bạch Tuyết bị nguy hiểm,lòng dạ phụ nữ ghen tuông đáng sợ, tranh giành tình nhân cũng là thể coi thường!

      Lúc này, chút sóng ngầm bắt đầu nổi lên, chì tìm cơ hội nhấn chìm Bạch Tuyết!

      Lãnh Dạ Bạch Tuyết, chẳng lẽ khiến Bạch Tuyết gặp nạn sao?

      " nên làm bừa --" Bạch Tuyết nóng nảy, biết Lãnh Dạ kết hôn, đây là chính miệng Lãnh Dạ thừa nhận, chẳng lẽ người đàn ông này còn muốn ly hôn sao? nên bị người ta phỉ báng!

      "Câm miệng --" Lãnh Dạ nhìn , cho danh phận, chẳng lẽ còn muốn cự tuyệt? Đây là vinh dự lớn tới dường nào, đây là giấc mơ của những người phu nữ khác.

      Nhưng , lại còn làm bừa?

      là Lang Vương, mặc dù cũng định làm bậy với , nhưng ai kêu đến vậy!

      Lãnh Dạ đưa tay qua, ôm lấy Bạch Tuyết, nắm chặt hai tay , xiết chặt vòng eo của Bạch Tuyết, ôm rất chặt, đếm xỉa đến tức giận cảu Bạch Tuyết, lại mạnh mẹ hôn lấy Bạch Tuyết, giương mắt, con ngươi đảo qua Cung Hàn, khẩu khí cuồng ngạo mà khí phách : "Cậu hãy nghe cho kỹ, ấy vĩnh viễn đều là người phụ nữ của tôi, nên biết điều, lòng của ấy vĩnh viễn đều ở chỗ tôi, vì ấy tôi mà cậu có được ."Lãnh Dạ tràn đầy tự tin, lạnh lùng .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor: Míp

      Chương 169: thương dậy nổi

      Lãnh Dạ suy nghĩ lại muốn vì Bạch Tuyết an ủi vẫn là nhịn chút! Dù sao thân phận của Bạch Tuyết đặc thù, chắc hẳn tại có rất nhiều đều dự đoán được Bạch Tuyết, thân phận Mẫu Đơn tiên tử của giấu giếm được bao lâu, ngay cả ma quỷ đều biết , như vậy cái khác cũng từ từ biết! Cho nên tại Lãnh Dạ muốn sinh !

      Bảo vệ Bạch Tuyết, khiến đứa bình an sinh ra mới là sứ mệnh vinh quang của .

      Sắc mặt Cung Hàn trầm xuống, bản thân cũng là người đàn ông, bị Lãnh Dạ cho kích, tâm tư quay vòng, trong lòng oán khí liền đè xuống .

      "Tôi nghĩ những việc này đều là do tình nguyện mà thôi! Bạch Tuyết còn , đây là lừa gạt trẻ con!" Cung Hàn chậm rãi .

      Mạt Lãnh Dạ ngày càng đen, cái tên gia hỏa biết sống chết này, vì Bạch Tuyết muốn sử dụng vũ lực, xem ra dùng võ lực sợ rằng được!

      Trong lòng Bạch Tuyết loạn như ma, hiểu Lãnh Dạ, biết người đàn ông như thế nào? biết phải làm sao, cũng biết bây giờ nên làm cái gì? Thế nhưng, phải cực lực ngăn cản Lãnh Dạ ở nơi công cộng sử dụng bạo lực, như vậy ảnh hưởng tốt!

      "Lãnh Dạ, được phép đánh người, nếu em để ý tới !" Bạch Tuyết biết mình uy hiếp có tác dụng hay , thế nhưng nhất định phải thử lần!

      Ai biết?

      "Cổn ——" Lãnh Dạ hướng về phía Cung Hàn gầm lên giận dữ. của chưa từng uy hiếp , ngờ lần này lại uy hiếp , lại có chút sợ, sợ nghe, Bạch Tuyết cảm thấy khó chịu, cho nên rống giận với Cung Hàn.

      tiếng này tràn đầy lực phá, nhưng cũng tràn đầy vũ nhục, Cung Hàn cũng phải nhân vật , nếu như bị người biết bị người hô là cổn, tương lai còn như thế nào!

      Cho nên ! Ánh mắt của bắt đầu xông máu!

      Khuôn mặt Bạch Tuyết càng trở nên trắng bệch, trời ạ, lần này thảm! Chẳng lẽ bọn họ phải ở chỗ này đánh nhau?

      "Cung Hàn ngươi nhanh ! ấy bỏ qua ngươi !" Bạch Tuyết biết Lãnh Dạ là người dễ chọc, là nhân vật nguy hiểm, mặc dù Cung Hàn là hắc bang lão đại, thế nhưng Lãnh Dạ căn bản cũng có để vào mắt!

      "Bạch Tuyết, ngươi đây là đánh giá thấp thực lực của , Cung Hàn này sợ ta ——" Cung Hàn cảm giác mình rất tệ, cư nhiên lại để phụ nữ bảo vệ ! Rất cam lòng!

      "Cổn ——" lại là tiếng bạo rống.

      "Ai cổn còn nhất định ——" Cung Hàn sắc bén gầm , sợ Lãnh Dạ động thủ, cũng thể nhịn được nữa! Nhìn kiêng nể gì mà hôn Bạch Tuyết, khiến cơ hồ phát điên.

      Lãnh Dạ bỗng nhiên buông ra Bạch Tuyết, thân hình chợt lóe, quỷ mị đến trước mặt Cung Hàn , ai nhìn thấy ra tay lúc nào.

      tiếng kêu đau đớn, xuất từ trong miệng Cung Hàn, Lãnh Dạ ngạo mạn nhìn Cung Hàn, Cung Hàn thống khổ ôm bụng, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo .

      "Lãnh Dạ ?" Bạch Tuyết bị dọa , người đàn ông này xuất thủ nhanh, vừa rồi còn trong ngực , bị ôm, sao có thể chớp mắt tới trước mặt Cung Hàn, hơn nữa Cung Hàn thống khổ ôm bụng, như vậy nhất định là Lãnh Dạ đánh, thế nhưng vẫn nhìn hai người kia, Lãnh Dạ là xuất thủ lúc nào?

      Nàng chút nhìn được!

      Tốc độ của Lãnh Dạ chẳng lẽ so với tốc độ ánh sáng còn nhanh hơn?

      người đàn ông đáng sợ!

      Cũng là người đàn ông lợi hại.

      Bạch Tuyết từng chút từng chút hiểu biết lợi hại của Lãnh Dạ , biết người đàn ông này rất nguy hiểm , thế nhưng, vẫn như cũ cố chấp , vừa rất đúng, kỳ thực, lòng của thực tự chủ được mà ở người của ! thể chế mà theo !

      Lãnh dạ nhìn Cung Hàn, là do ra tay quá mạnh hay là do thực lực của còn quá non!

      Cung Hàn trán toát ra mồ hôi, biết mình gặp được đối thủ, cảm giác của mình vẫn có sai, quả nhiên là dị năng người, ngờ nhân loại cũng có thể có khí lực lớn đến như vậy, quyền kia cơ hồ khiến đứng nổi!

      Bạch Tuyết biết Lãnh Dạ có chút phân phải trái, thế nhưng, cũng bất lực!

      đời từ trước đều là người thắng làm vua, người thua làm giặc!

      "Còn chưa cút?" Lại là gầm lên giận dữ, tiếng mang theo giọng điệu ngạo mạn , nghe đến chói tai, đây là cảm giác của Bạch Tuyết . Kỳ thực, Lãnh Dạ cũng cảm thấy.

      Bạch Tuyết cho rằng Lãnh Dạ đánh người liền có việc gì , ngờ lại làm cho người ta bị thương...

      "Lãnh Dạ, quá đáng —— "

      Lãnh Dạ bước tiến tới Bạch Tuyết, hung hăng nắm cằm của : "Em lặp lại lần nữa, lập tức cho em biết cái gì là quá phận!"

      Hai mắt đầy khát máu của Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, hôm nay hoàn toàn bị chọc giận! máu lạnh của dã thú đều được bộc lộ, dường như muốn xé rách trước mắt này!

      Đương nhiên, thế nào lại thương tiếc!

      còn kịp nữa là...!

      này, hẫn nhịn lần nữa!

      chính là muốn uy hiếp này chút!

      Lúc này.

      "Mẹ, cha là dễ chọc, mẹ nên giúp tên khốn khiếp này, phải là người tốt!" Tiểu gạo nếp đoàn lo lắng hô lên.

      "Mẹ, Cung Hàn kia phải người tốt, rất nguy hiểm, cha rất đúng." Sói con số .

      Song, sói con số hai .

      Bạch Tuyết cả kinh, Lãnh Dạ như thế quá phận, bọn cư nhiên lại như vậy, chẳng lẽ là bởi vì Lãnh Dạ là cha của bọn chúng, cho nên cùng phe với nhau!

      được!

      thể bẻ cong thực, hôm nay Cung Hàn mời mà tới, là tốt. Thế nhưng, việc Lãnh Dạ làm cũng rất quá phận! Vào cửa là khách, thế nhưng Lãnh Dạ lại đánh !

      người đàn ông bạo lực!

      người đàn ông bá đạo!

      Bạch Tuyết lo lắng bọn theo Lãnh Dạ học cái xấu, quyết định thể theo Lãnh Dạ, mặc dù biết Lãnh Dạ dễ chọc, cũng có lẽ là thể trêu vào !

      Thế nhưng, vì cho đứa theo Lãnh Dạ học, Bạch Tuyết quyết định thử lần.

      Nghe thấy bọn như vậy, tức giận của Lãnh Dạ tiêu mất phân nửa, vì đứa , buông lỏng Bạch Tuyết ra.

      "Lãnh Dạ, hôm nay em muốn tự do, đừng tới can thiệp em ——" Bạch Tuyết xong chuẩn bị rời khỏi.

      Lãnh Dạ sao có thể tùy theo ý Bạch Tuyết, tại trúng tà , đương nhiên là bởi vì Bạch Tuyết, muốn Bạch Tuyết rời khỏi , cường bại ôm lại, đem áp ở tường, hung mãnh hôn xuống môi, hung hăng mút máp.

      Cung Hàn vẫn chưa có , nhìn màn cảnh nóng này, Bạch Tuyết đương nhiên biết Cung Hàn còn ở đây, giơ lên tay bé ở ngang hông Lãnh Dạ hung hăng nhéo cái, ngờ ngang hông của cư nhiên cũng có bắp thịt, rất cứng, dự đoán cái héo của chính mình căn bản thể gây thương tổn được !

      Lãnh Dạ vẫn có rời khỏi môi Bạch Tuyết , nhưng mà bàn tay càng thêm làm càn rỡ sờ lên kia đôi núi cao kia, tựa hồ chính là hôn Bạch Tuyết như ở nhà, loạt động tác tiến hành, Bạch Tuyết khuôn mặt nhắn lúc trước trắng bệch trở nên đỏ bừng. bất đắc dĩ, cũng gỡ ra, phía sau Cung Hàn vì sao còn ? Quá mất mặt!

      Đáng tiếc chống lại sức mạnh của Lãnh Dạ, Cung Hàn cũng phải là đối thủ của , huống chi là !

      Cung Hàn căm tức nhìn tất cả việc phát sinh, cuối cùng cấp tốc biến mất thấy!

      rất cam lòng!

      bực bội mà , người đàn ông kia quả thực có thể tùy thời tùy chỗ mà động vào Bạch Tuyết, nhưng mà Bạch Tuyết là bởi vì người đàn ông kia mà động tình, vừa rồi thấy rất ràng, Bạch Tuyết đích xác bị Lãnh Dạ làm động tình!

      Bạch Tuyết biết tại chuyện này tiếp tục xảy ra , ở đây tùy thời có người tới, thế là nghĩ đến cách để áp chế Lãnh Dạ, dựa vào khí lực phải là đối thủ của Lãnh Dạ, đành phải...

      là bị ép nga, phải tiểu sắc nữ !

      Bàn tay bé mềm mại của Bạch Tuyết bắt đầu xuống , trượt qua phần eo của Lãnh Dạ, xuống tìm tòi, lập tức sờ lên vũ khí của đàn ông, thân thể Lãnh Dạ khẽ chấn động, phía dưới lão nhị tựa hồ biết có khách tới chơi, trong nháy mắt cảnh giác lên, ý chí chiến đấu sục sôi. Bạch Tuyết cảm thấy phản ứng trở lên cứng rắn , xấu xa cười, hung hăng nắm chặt.

      "Buông em ra, nếu em liền dùng sức niắm chặt ." Bạch Tuyết giọng uy hiếp , Lãnh Dạ nhếch nhếch khóe miệng, tối hôm nay đây là lần thứ hai này uy hiếp , ngờ lần so với lần càng có uy lực.

      Thấy Lãnh Dạ bất động, Bạch Tuyết quả nhiên bắt đầu dùng sức, thế nhưng, chỗ đó tựa hồ cùng nàng đối nghịch, độ cứng càng lúc càng lớn, hình như ở cảnh cáo Bạch Tuyết, Bạch Tuyết càng dùng lục, độ cứng của nó càng cường đại?

      "Buông em ra ——" Bạch Tuyết gầm lên. Khuôn mặt nhắn cũng trầm xuống, chẳng lẽ chiêu này có tác dụng, có chút lo lắng!

      Chỉ chốc lát, Lãnh Dạ rời khỏi Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết sợ đến đầu cũng hướng về phòng vệ sinh mà chạy , khuôn mặt nhắn trở nên xấu hổ cơ hồ muốn rỉ máu, đương nhiên biết chỗ đó cứng lên là vì sao? cũng biết vừa mình làm cái gì?

      Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, con ngươi lạnh băng híp lại, hô hấp có chút thở dốc, đều là bởi vì động tác ở phía dưới của kia làm!

      Ảnh hưởng của này đối với quá lớn , mặc dù chính là bị cầm như vậy chút, liền giống như là tám đời có chạm qua nữ nhân mà khao khát, phía dưới trở nên nhao nhao muốn được ấm áp, muốn được hút hút, muốn bị thổi chút!

      Nếu như vừa rồi có hiểu lỗi, vừa rồi buông tay, này cư nhiên dám ra lệnh cho ! luôn luôn là người khống chế cục diện, tại tựa hồ bị này mang theo chạy, nhìn cái gì cũng làm được, kỳ thực, bắt đầu vây quanh này , khỏi ra thân mồ hôi lạnh! Khẽ nhíu lông mày !

      Bị Bạch Tuyết nắm chặt như vậy, trong lòng Lãnh Dạ cũng hơn phân nửa hết giận.

      Bạch Tuyết toilet, trong đầu tất cả đều là màn vừa rồi.

      "Bạch Tuyết, Bạch Tuyết, em có ở bên trong ? Vị tiểu thư này, phiền vào giúp tôi nhìn chút có hay vị tiểu thư họ Bạch ở bên trong? Cảm ơn." chuyện chính là Khang Cốc, Bạch Tuyết toilet, thế nhưng vẫn chưa có trở về , cho nên tìm tới.

      Bạch Tuyết rửa sạch tay, cuống quít ra .

      "Khang Cốc."

      "Tuyết nhi, em làm sợ muốn chết, thế nào lâu như vậy?" Khang Cốc lo lắng hỏi.

      " luôn muốn em giải quyết xong nhanh ư!" Bạch Tuyết đùa .

      "Ha hả, xin lỗi a." Khang Cốc gãi gãi đầu cười cười, nhìn thấy Bạch Tuyết có việc gì cũng an tâm.

      " thôi." Bạch Tuyết và Khang Cốc ly khai, đến bữa tiệc ngoài phòng khách.

      Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết và Khang Cốc cùng chỗ, tương đối yên tâm , Khang Cốc là chính nhân quân tử điểm này vẫn là minh bạch . Lại tình cảm mà Bạch Tuyết đối Khang Cốc Lãnh Dạ đều hiểu là như thế nào, là hữu tình hoặc là gần như với thân tình.

      Khang Cốc ghét , biết, thế nhưng Khang Cốc lại vì Bạch Tuyết tìm giúp đỡ, điều này làm cho rất bội phục.

      Nhưng mà, Khang Nghị?

      Lãnh Dạ có chút lo lắng!

      thể , Khang Nghị khí chất phi phàm, là người đàn ông vô cùng xuất sắc , đàn ông có đôi khi cần ngũ quan đẹp đẽ, thế nhưng chỉ cần thân bản lĩnh hơn người , liền có thể khiến cho phụ nữ mến!

      Nhưng mà, người đàn ông này ưu tú, hơn nữa ngũ quan coi như tuấn mỹ, đàn ông như vậy là tình địch của rất nhiều đàn ông, mặc dù vẫn có bạn , cũng chính bởi vì vậy khiến cho Lãnh Dạ lo lắng, đàn ông như vậy khi có tình ý, rất có thể thành công. Lãnh Dạ phải là có mắt, thấy Khang Nghị rất ưu tú, người tản ra khí tức thành thục của nam nhân.

      Ánh mắt của hơi chợt lóe, nhìn về phía Bạch Tuyết, này là của , là của Lãnh Dạ , người khác đừng mơ tưởng...

      Ai biết?

      Cung Hàn sau khi rời , liên lạc với Tiểu Long Nữ, hơn nữa còn bày tỏ ý nghĩ của mình.

      Chỉ chốc lát trong bữa tiệc xuất đẹp mê người, người này chính là Long tỷ, nguyên lai Cung Hàn sớm nhìn ra Tiểu Long Nữ đối Lãnh Dạ có hảo cảm, nhìn ánh mắt nóng bỏng của Tiểu Long Nữ nhìn Lãnh Dạ liền biết Tiểu Long Nữ nhung nhớ Lãnh Dạ, như vậy vì sao hợp tác chút chút cho ta, đạt được Bạch Tuyết, Tiểu Long Nữ đạt được Lãnh Dạ .

      Long tỷ đến đương nhiên là vì Lãnh Dạ.

      "Lãnh tổng, hôm nay tôi có chuyện đến tìm ngài ." Tiểu Long Nữ ôn nhã mỉm cười .

      "Oh?" Lãnh Dạ hiếu kỳ.

      "Tôi là đại biểu cho công ty Long thị đến mời ngài tham dự buổi lễ khai mạc bán đấu giá, biết Lãnh tổng có thể nể mặt mà đến ?" Tiểu Long Nữ mỉm cười hỏi.

      "Ngày đó tôi đến tham gia lễ khai mạc đúng giờ , như thế nào tại chúng ta là đối tác, tôi đương nhiên ." Lãnh Dạ nghiêm túc trả lời.

      "Lễ khai mạc lần này còn mời đến chuyên gia đồ cổ thế giới làm bình thẩm, ngài xem còn thiếu cái gì ? Ta an bài tốt." Tiểu Long Nữ tư tế ưu nhã .

      " mời chuyên gia đồ cổ thế giới tới, rất tốt, đến lúc đó ta đến đúng giờ ."

      Lãnh Dạ cùng Tiểu Long Nữ chuyện, tròng mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Bạch Tuyết, chỉ phát kia mực ăn, hé ra cái miệng nhắn rất bận rộn, giống như cho ăn no!

      Bên này, Bạch Tuyết và Khang Cốc còn có Khang Nghị ngồi ở trước bàn, vừa cười vừa ăn hoa quả, Bạch Tuyết vì thỏa mãn đứa , mực ăn.

      "Tuyết nhi, khẩu vị của em tại thế nhưng rất tốt." Khang Cốc .

      Tuyết đơn giản ừ tiếng.

      "Tuyết nhi, em lúc nào nghĩ thông suốt liền cho biết, bảo đảm cùng em bệnh viện phá thai." Khang Cốc vẫn là hi vọng Bạch Tuyết sinh hạ đứa bé này!

      " bậy bạ gì đó!" Bạch Tuyết mặt còn chút máu giống như nhau.

      " nào có bậy, em như vậy, còn chưa có bạn đâu! Em còn chế giễu à!" Khang Cốc ủy khuất khóc lóc kể lể .

      "Vậy liền nhanh tìm !" Bạch Tuyết ăn ăn cười.

      " cũng là rất muốn tìm, thế nhưng người thích bị người khác đoạt rồi!"

      " được như vậy, nếu em để ý tới !"

      "Được rồi, nữa là được đúng ! trai cũng gấp, cũng cần gấp gáp như vậy! Có phải hay ?" Khang Cốc đem bom ném cho Khang Nghị.

      Khang Nghị vốn nhàn nhã uống rượu đỏ, tròng mắt nhìn chằm chằm Bạch Tuyết ăn tùm lum, nhìn hai người bọn họ vui đùa ầm ĩ , ngờ đệ đệ lại công kích !

      "Tại sao lại xả đến đầu ! Em cũng đừng theo của ngươi học, của ngươi ta kiếp này liền chuẩn bị làm độc thân !"

      " rốt cuộc thích dạng phụ nữ như thế nào?" Khang Cốc hỏi.

      "Thích người phụ nữ khiến động lòng." Khang Nghị đơn giản trả lời .

      " khiến động lòng ở đâu?" Bạch Tuyết gắp trái cây đưa tới cho Khang Nghị , Khang Nghị hơi sững sờ, nhận lấy ăn .

      "Tạm thời còn chưa có!" Khang Nghị tựa hồ bị chạm vào chỗ đau!

      "Yên tâm, nhất định có, ưu tú như vậy, nhất định gặp được khiến động lòng ." Bạch Tuyết ngọt ngào .
      Last edited by a moderator: 28/4/15
      Elise Tuyen thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 170:Bộc phát (nửa chương)


      "Khó đấy! Mấy năm nay vẫn nào khiến ấy động tâm, mà chỉ thấy phụ nữ động tâm đối với ấy, nhất định tim ấy làm bằng sắt!" Khang Cốc thương hại .

      "Chớ bậy, em tin Khang Nghị tìm được người phụ nữ khiến ấy động tâm, chỉ là duyên phận còn chưa có tới." Bạch Tuyết lại đưa cho Khang Cốc miếng trái cây, Khang Cốc cười đùa tiếp nhận, ăn thấy rát ngon.

      "Có lẽ ngày xuất khiến tôi động tâm, nhưng người đó chắc động tâm!" Khang Nghị uống ngụm rượu .

      "Đúng vậy, duyên phận cũng rất kỳ quái, có đôi khi người nên !" Bạch Tuyết cũng nâng rượu lên uống.

      Ý của Bạch Tuyết bọn họ đều hiểu, cũng biết Bạch Tuyết phải người mình nên !

      Giống thế còn có hai người Khang Cốc và Khang Nghị!

      " rất đúng, cũng người !" Khang Cốc ưu thương .

      "A Cốc? còn như vậy, em để ý tới nữa!" Bạch Tuyết nhàng mà cười.

      "Nếu như ban đầu ăn em trước, bây giờ em có thể hay ?" Khang Cốc đau lòng .

      "Em là thịt sao? uống say rồi!" Bạch Tuyết thở dài tiếng, đối với Khang Cốc chỉ cảm thấy có lỗi.

      " mới bắt đầu uống rượu, làm sao có thể say được!?" Khang Cốc vô tội nhìn sang Bạch Tuyết, lúc nào Bạch Tuyết cũng muốn trốn tránh vấn đề này, cũng thấy vẫn hiếu kỳ, phải bởi vì lần đầu tiên của Bạch Tuyết cho người đàn ông kia, cho nên mới trọng tình như vậy, nên mới có thể người đàn ông kia như thế?

      " có say, thế nhưng lòng say! linh tinh nữa, em tức giận!"

      "Biết rất thích con người em, vậy mà em còn tức giận!" Khang Cốc truyền đến tiếng thở dài! Lập tức tội nghiệp nhìn qua Bạch Tuyết, giống như chó con bị vứt bỏ!

      "Em tức giận, thế nhưng, nên những chuyện lung tung đấy nữa, còn có Khang Nghị ở đây đấy?" khuôn mặt Bạch Tuyết đỏ ửng, trước đây cũng đùa như thế đối với Khang Cốc, thế nhưng tại có mặt Khang Nghị, bỗng nhiên Bạch Tuyết cảm thấy có chút thẹn thùng!

      "Được rồi, sau này ghi nhớ lời em dạy bảo." Khang Cốc cười , Bạch Tuyết cũng cười.

      Kỳ thực, Bạch Tuyết rất quý trọng người bạn như Khang Cốc, miễn cưỡng Bạch Tuyết những chuyện mà thích, bên cạnh có người bạn như thế tốt, liền lộ ra nụ cười thởi mái.

      Khang Nghị nhìn bọn họ vui đùa ầm ĩ, chỉ có thể ngồi uống từ li từng li...

      " uống nhiều rồi đấy." Khang Cốc nhìn Khang Nghị .

      "Nhìn hai người như vậy, cảm thấy mình thất bại, người bạn tri kỷ như vậy, có thể giấu diếm nhau, chuyện gì cũng có thể ra!"

      "Đừng đau lòng mà, cùng lắm sau nàycho tham gia cùng với bọn em, Bạch Tuyết rất chung sống." Khang Cốc ha hả cười .

      "Đúng vậy, Khanh Nghị, hoan nghênh vào được vào nhóm." Bạch Tuyết ngọt ngào mà .

      "Ha ha, cảm ơn." Khang Nghị lại có thể cười, chính cũng thấy bất ngờ, cũng nhỡ mình cười từ rất lâu, trừ bỏ công việc, hình như có gì thứ gì khiến hài lòng!

      Lãnh Dạ cảm thấy bị kích thích, đáng ghét! chưa bao giờ với nah như vậy, bây giờ lại còn quan tâm tới người đàn ông khác, chỉ lần hai lần, đúng là nhóc đáng giận!

      Nhìn Bạch Tuyết cười đùa vui vẻ, Lãnh Dạ rất thoải mái, thế nhưng nghĩ đến vừa nãy dám tức giận uy hiếp cả , nên đành phải nhịn trước, trở lại xử sau!

      Kỳ thực, lúc Lãnh Dạ ở cùng Tiểu Long Nữ, cũng bị Bạch Tuyết thu vào trong mắt, chỉ là Bạch Tuyết muốn để cho Khang Cốc lo lắng, cho nên vẫn miễn cưỡng vui cười, thực ra trong lòng ghen tuông, người đàn ông này tới đâu cũng có phụ nữ vây quanh, mặc dù rất lạnh lùng, những nhưng người phụ nữ kia vẫn thể khấng cự !

      Nhìn Tiểu Long Nữ gần như muốn lao vào con thở lớn, ở trước mặt Lãnh Dạ lay động, trong lòng Bạch Tuyết cũng thoải mái!

      Lại cầm lên ly rượu uống.

      Lãnh Dạ bị Tiểu Long Nữ kéo gặp đối tác, là nhân vật quan trọng trong giới làm ăn, cho nên Lãnh Dạ và Tiểu Long Nữ mới có thể biến mất trước mắt Bạch Tuyết, Bạch Tuyết mới chỉ xoay người lấy ly rượu đỏ, ngờ Lãnh Dạ cũng biến mất!

      Lúc này, càng uống nhiều rượu, Khanh Cốc cũng có ngăn cản , ba người bọn họ đều thấy phiền não!

      Chờ Lãnh Dạ và Tiểu Long Nữ xuất lần nữa, Bạch Tuyết cảm sửng sốt, vì thấy mặt Tiểu Long Nữ hồng lên phải, còn có dấu vết bị nắm của đại bạch thỏ trước ngực ?

      Đúng vậy, tệ, da thịt trăng nõn lại có dấu vết, lúc nãy lại còn biến mất cùng với Lãnh Dạ, rời được khoảng nửa giờ! Mà nửa giờ này, bọn họ đều làm gì?

      Bạch Tuyết thể nghĩ tới, thể khống chế được suy nghĩ của mình!

      Cái người đàn ông bá đạo này lại thích sờ chỗ đó của phụ nữ, xem ra cũng thể nhịn được mà sở ngực Tiểu Long Nữ, cho nên rời để dược xuống tay! .

      Kỳ thực, Bạch Tuyết có nhìn lầm, trước ngực Tiểu Long Nữ có chút dấu vết, đích thực là bị người ta chạm qua,thế nhưng là tự ta làm vậy, ta cố ý tạo ra chứng cứ, kéo theo Lãnh dạ ra ngoài lúc, sau đó giới thiệu Lãnh Dạ cho bạn bè, rồi mình vào nhà về sinh, cố ý lưu lại dấu vết trước ngực, sau đó cởi giày cao gót, chân trần chạy luôn ra ngoài, cho nên mới có bộ dáng hổn hển xuất , thế nhưng Bạch Tuyết lại rát mẫn cảm, cho nên Bchj Tuyết mới biết điều đó là gì, mà bộ dáng Tiểu Long Nữ lúc này giống như cùng đàn ông qua!

      "Chúng ta thôi." Bạch Tuyết đứng dậy với Khang Cốc và Khang Nghị.

      "Được rồi, nơi này có chút ầm ĩ, trở về cũng tốt." Khang Nghị nhàng , mặc dù thể thân thiết với Bạch Tuyết, thế nhưng có thể bình tĩnh ngồi ở bên , được nhìn thấy , cũng thấy rất đủ!

      " Uh`m " Khang Cốc đứng dậy.

      "Khang Cốc, chờ chút, chúng ta thể cứ rời như vạy, chúng ta cũng nên hcaof hỏi chủ nhân bữa tiệc tiếng."

      ", ý của là? Em chào hỏi ta, muốn chào cứ chào, em ra cửa chờ hai người." Khang Cốc liền ra cửa, cậu cũng muốn nhìn thấy bộ dạng Lãnh Dạ, vì chính cái người đàn ông này cướp người cậu nhất, cho nên cậuhận Lãnh Dạ!

      Chẳng biết ràng, Khang Cốc hận phải con người, mà đó lại là Lang Vương tu luyện ngàn năm!

      biết Khang Cốc biết được Lãnh Dạ là Lang Vương, như thế nào?

      Cậu còn có thể cho phép Bạch Tuyết theo con sói hay ?

      Bạch Tuyết có thể rời khỏi Lãnh Dạ hay ?

      Đây cũng là vấn đề Lãnh Dạ lo lắng, nếu như Bạch Tuyết biết được thân phận của , biết có thể tiếp nhận hay ?

      Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết và Khang Nghị tới, nhìn hai người này ở cùng chỗ, trong lòng cảm thấy tức giận! Cũng muốn kích thích lại chút, chỉ biết mình ở cùng bạn bè, chẳng lẽ biết thấy ghen hay sao?
      Andrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :