1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Thông báo:Từ bây giờ mình beta lại toàn bộ truyện nên nếu bạn nào đọc thấy có khác biệt về xưng hô và tên nhân vật khỏi thắc mắc nhé
      (những chương tiêu đề đỏ là beta)


      Chương 138: Nếu thỏa mãn

      Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết chất vấn ngẩn ra, nhóc này thực thay đổi, chẳng lẽ nguyên do bởi vì thân thể?

      "Em hỏi trước đây từng thấy qua chuyện này? Trả lời em?" Bạch Tuyết khuất phục hỏi.

      Lãnh Dạ lắc đầu.

      "Cho nên, có biện pháp gì! Em muốn tin , thế nhưng đây là việc làm được, đây phải là cuộc phẫu thuật liền có thể giải quyết mọi chuyện! Chuyện này quá kỳ ảo!" Bạch Tuyết gào lên, đây là lần đầu tiên đối mặt tức giận với Lãnh Dạ.

      " theo tôi, tại tôi để em biết tôi có thể làm được hay , tôi khiến em lập tức trở lại chính mình, theo tôi."

      Lãnh Dạ kéo Bạch Tuyết ra ngoài, muốn mang Bạch Tuyết tìm Cung Hàn, tráo đổi thân thể đương nhiên là cần hai người đều ở đây mới được, nếu làm sao tráo đổi, nghĩ kỹ, tạm thời mang hai người bọn họ cách xa gian này, sau đó dùng kim đan trong cơ thể bức linh hồn của hai người ra, đến lúc đó là có thể trao đổi.

      Thế nhưng, khi kim đan rời khỏi thân thể , biến thành sói thời gian, cụ thể là bao lâu nhất định, bởi vì đây là kim đan năm đó mẫu đơn tiên tử để lại giới lúc đó, khi làm chú ngữ, hễ là nếu tiếp nhận kim đan, kim đan thể rời khỏi thân thể, nếu biến thành nguyên hình, chú ngữ này chỉ đối với là có hiệu quả.

      Bọn họ tới gian phòng của Cung Hàn, Cung Hàn có ở đây, Lãnh Dạ biết ở nơi nào. Cung Hàn vừa mới uống ly cà phê của rồi ra ban công hít thở khí, cho nên hẳn là ở ban công.

      Hóa ra trong khoảng thời gian này Cung Hàn ở ban công ngây ngốc, chỉ là, sau đó rời khỏi, nguyên nhân đương nhiên là bởi vì ly cà phê kì lạ kia!

      Ngay lúc Cung Hàn uống ly cà phê Tiểu Long Nữ đặc chế, ngồi ghế ở ban công, nhìn ánh trăng bên ngoài, về sau cảm thấy thân thể bắt đầu nóng ran, hơn nữa còn càng lúc càng nóng, là bị làm sao! đương nhiên biết loại nóng này là gì!

      Chỉ là ngờ chính mình bị người ta hạ thuốc, càng nghĩ đến là Lãnh Dạ hạ thuốc ! Chẳng lẽ Lãnh Dạ chịu nổi, muốn ?

      Cung Hàn nhận định chính vì uống ly cà phê của Lãnh Dạ mới biến thành như vậy!
      Kẻ giả nhân giả nghĩa!

      Tên đàn ông ghê tởm!

      mặc dù tại là thân thể của Bạch Tuyết, thế nhưng coi như là đàn ông!

      Đáng ghét!

      Lãnh Dạ lại muốn dùng biện pháp như thế muốn !

      Chẳng lẽ ta kiêng kỵ Bạch Tuyết ở trong thân thể sao? Đây chính là tâm tư chân của ta!

      Cung Hàn càng nghĩ càng buồn nôn!

      cho phép mình và đàn ông làm loại chuyện đó!

      Quyết cho phép!

      Thà chết chứ chịu khuất phục!

      Thế nhưng?

      Thân thể càng lúc càng nóng, có chút kiên trì nổi!

      Lãnh Dạ đáng chết! Rốt cuộc cho bao nhiêu dược? Vì sao khó chịu như vậy? Trong thân thể hình như có vạn con kiến cắn ! là muốn để cho người ta chui vào thân thể giúp !

      Trước mắt bắt đầu mê muội, người thăng bằng, thậm chí muốn đưa tay cởi quần áo người, thế nhưng, hai tay vừa mới vừa đụng đến trước ngực liền bối rối!

      đây là thân thể Bạch Tuyết, trước ngực có nhiều thịt, rất co giãn, dường như ăn miếng, dốc sức cắncắn, thế nhưng với được, cũng cắn được!

      tức giận! phẫn nộ!

      nên tự mình an ủi chính mình, thế nhưng, khó chịu!

      Thừa dịp mình còn có chút ý thức thanh tỉnh, phải mau rời khỏi đây, nếu chờ Lãnh Dạ tới, bắt ăn tại chỗ, đến lúc đó đời thanh danh của liền kết thúc!

      Thế là, cố nén dục vọng thân thể ra ngoài.

      Lãnh Dạ mang theo Bạch Tuyết tới ban công, có ai?

      " khuya, vẫn là nên về nghỉ ngơi ! Em tin còn được sao?" Bạch Tuyết biết trong bộ dạng này, trong lòng Lãnh Dạ sốt ruột. Thế nhưng, loại này chuyện kỳ quái này làm sao có thể làm được !

      "Cậu ta đâu? Tên hỗn đản này lại dẫn thân thể của em ra ngoài! Em về phòng trước, tôi tìm cậu ta trở về!" Lãnh Dạ tìm Cung Hàn .

      Thực ra Cung Hàn có xa, thân thể rất khó chịu, liền đến công viên cần đấy, bởi vì là buổi tối, trong công viên còn ai, ngồi ở ghế đá , thống khổ giày vò, bỗng nhiên, loáng thoáng cảm giác có người tới gần!

      Người tới chính là Lãnh Dạ, dọc đường theo mùi thân thể Bạch Tuyếtmà tìm được. Kỳ thực, hoàn toàn có thể sử dụng pháp lực, liền có thể tìm được Bạch Tuyết, thế nhưng, làm vậy, ở thế giới nhân loại, trừ phi phải việc bất đắc dĩ, sử dụng pháp lực, dùng giác quan mẫn cảm của động vật, cho nên vẫn có thể tìm được thân thể Bạch Tuyết như cũ.

      "Khốn kiếp -- đêm hôm khuya khoắt ngủ được, chạy ra đây làm chi?" Lãnh Dạ rất hiểu được, trễ thế này, câu ta ngồi ở chỗ này làm chi!

      " ? được qua --" Cung Hàn bằng vào chút ý thức còn sót quát lên. thà rằng chết cũng muốn bị đàn ông đè. là đàn ông a!

      Mặc dù bị đè, cũng phải là phụ nữ đè a!

      Thế nhưng?

      đau buồn!

      tại thân thể này, mặc dù là của đẹp cũng dùng được!

      Bây giờ ở trong thân thể Bạch Tuyết, có súng! Làm sao nổ súng!

      "Có bệnh sao! Cùng tôi trở lại --" Lãnh Dạ có dừng lại, vẫn đến gần Cung Hàn.

      Cung Hàn mặc dù đói khát, thế nhưng, dốc sức chống cự người đàn ôngnày!

      Phẫn nộ đứng dậy! Gào lên.

      "Tôi cảnh cáo , được qua, nếu tôi liền sờ thân thể Bạch Tuyết, tin liền thử xem?" Cung Hàn giơ tay lên, làm ra tư thế sờ mó, chiêu này quả nhiên có hiệu quả, Lãnh Dạ ngừng cước bộ, về phía trước tiếp, thể khoan dung thân thể Bạch Tuyết bị tên khốn này xâm phạm, cho nên nhịn!

      "Tôi có thể qua,cậu cùng tôi trở về, thân thể của ấy, nếu cậu dám chạm chút, tôi liền chặt tay cậu! tin cậu cũng thử xem!" Lãnh Dạ trầm , mặc dù ý thức Cung Hàn bắt đầu mơ hồ, thế nhưng, biết Lãnh Dạ , phải hù dọa !

      Người đàn ông này Bạch Tuyết, sớm nhìn ra, ta vì coi chừng thân thể Bạch Tuyết, ngày đêm theo , mặc dù ngủ cũng buông tha , ghê tởm hơn chính là nhà cầu đều bị ta giám sát, quả thực so với ngồi tù còn thống khổ hơn!

      Cung Hàn tin nếu như sờ soạng Bạch Tuyết, Lãnh Dạ nhất định chặt tay . Cũng phải đùa!

      "Mẹ kiếp -- ngươi con mẹ nó làm vậy, thế nhưng, lão tử hiếm lạ!" Cung Hàn khó chịu tức giận mắng!

      "Cậu?" Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn có gì đó rất lạ!

      "Tôi? Mẹ kiếp! nên giả vờ, tại tôi thành bộ dạng này, tất cả đều là do ban tặng! con mẹ nó thể nhịn nữa sao?" Cung Hàn nghĩ đến Lãnh Dạ bưng cà phê vào phòng , sau đó lại nhìn uống xong cà phê, còn tức giận, lúc đó, thấy kỳ lạ, ta nào có tốt bụng như vậy, ra là ngấm ngầm, muốn đè , Cung Hàn nghĩ tới đây tức giận mắng to!

      "Nhịn chút? ngại cho cậu biết, tôi vẫn nhịn đó!" Lãnh Dạ trả lời, ý của là nếu như phải thân thể Cung Hàn bây giờ là Bạch Tuyết, sớm đành lòng!

      Cho nên mực nhẫn, nhịn lâu!

      "Mẹ kiếp! Vì sao tiếp tục nhẫn nhịn? Tại sao muốn hại tôi? hại tôi chẳng lẽ cũng quan tâm tới Bạch Tuyết sao?" Cung Hàn manh bạo quát.

      "Chuyện của tôi và ấy, còn cần người ngoài để ý tới!" Lãnh Dạ lạnh lùng trả lời.

      "Mẹ kiếp! cần tôi quản? Vậy vì sao hại tôi?" Cung Hàn bởi vì tác dụng của thuốc, luôn mồm chữ thô tục, bởi vì khó chịu, khó chịu muốn mắng chửi người!

      "Hại cậu? Tôi hận thể giết cậu!" :Lãnh Dạ nổi giận!

      "Giết tôi? Đến đây? Giết ! Lão tử cũng nhẫn nhịn đến vất vả!" Cung Hàn nhịn được!

      "Được thôi--" Lãnh Dạ sải bước về phía trước, giơ con dao, đem Cung Hàn còn mắng chửi đánh ngất xỉu.

      Lãnh Dạ nhìn ra Cung Hàn khác thường, nhưng thể trực tiếp tới gần, chỉ có thể chọc tức cậu ta, cho là tới gần là muốn giết mình, kỳ thực, Lãnh Dạ vì muốn đánh ngất xỉu cậu ta, sau đó dẫn cậu ta .

      Lãnh Dạ ôm lấy Cung Hàn sắp sửa té mặt đất, sửng sốt, thân thể Bạch Tuyết nóng quá! Nhiệt độ cơ thể cao kinh người!

      Cậu ta bị người hạ thuốc?

      Nhất định là như vậy, cậu ta ngốc tự mình hạ thuốc mình!

      Rốt cuộc là ai hạ thuốc?

      Bọn họ tới nơi này, vẫn ở tại trong biệt thự nhà họ Long, cũng đâu? Chẳng lẽ là...

      Lãnh Dạ hoài nghi là Long Thiên có ý đồ với Bạch Tuyết? Cho nên hạ thuốc cho Cung Hàn uống.

      Lãnh Dạ mang thân thể Bạch Tuyết về biệt thự, vừa vặn bị Long tỷ từ cửa sổ nhìn thấy màn như vậy, ta lại lần nữa bị chấn động!

      Người đàn ông này ngừng chơi đùa đàn ông, còn muốn chơi đùa phụ nữ?

      ta vừa nãy còn cùng Cung Hàn ở trong phòng tắm như vậy, nghe được Cung Hàn dùng miệng hút cho ta, tại người đàn ông này lại ôm Bạch Tuyết muốn làm gì? Chẳng lẽ vừa dùng miệng chưa thích? Còn muốn lần nữa?

      ta vội vã xuống lầu, sau đó theo Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ ôm Cung Hàn trực tiếp tiến vào phòng tắm, sau đó mở vời nước lạnh, đặt thân thể Bạch Tuyết vào.

      Ở cửa Long tỷ ngẩn ra, người đàn ông này rất thích ở trong phòng tắm làm việc! Ôm Bạch Tuyết tiến vào phòng tắm!

      Có giường lớn ngủ, Cứ thích ở trong phòng tắm làm chi! Thực là khẩu vị đặc biệt kì lạ!

      Lãnh Dạ rời khỏi phòng tắm, sau đó gọi Bạch Tuyết, muốn tại liền đổi họ trở về, sau đó giúp thân thể Bạch Tuyết dập tắt lửa! Nếu thân thể Bạch Tuyết cháy hỏng !

      tại thể muốn thân thể Bạch Tuyết, biết trong thân thể có tên khốn kiếp kia ở bên trong, thể chịu đựng được!

      Long tỷ cảm thấy Lãnh Dạ ra ngoài, thế là trốn ở bên cạnh.

      Chỉ chốc lát sau, Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ mang tới. Sau đó vào cửa, sau đó là tiếng đóng cửa.

      Thế nhưng hôm nay Long tỷ được mở rộng tầm mắt, chẳng lẽ người đàn ông này thích chơi song phi, chỉ là, đây là nữ hai nam chơi song phi!

      Bên trong phòng.

      "Muộn rồi, làm cái gì vậy?" Bạch Tuyết hiểu hỏi, nhìn ra Lãnh Dạ có chuyện muốn làm, Bạch Tuyết rối rắm, buổi tối có thể có chuyện gì muốn làm? Chẳng lẽ chịu nổi, muốn phụ nữ? Bạch Tuyết khỏi nghĩ đến phương diện kia, mấy ngày này biến thành bộ dạng này, Lãnh Dạ vẫn có cùng chung phòng, mặc dù cùng phòng cũng vô dụng!

      Bạch Tuyết nhớ , trước đây mỗi ngày tối đến Lãnh Dạ đều muốn , tại rất nhiều ngày có như vậy, có phải là tại muốn hay , hẳn là rất muốn! Thế nhưng, tại thân thể là đàn ông!

      Lãnh Dạ trễ thế này, kéo đến trong phòng của , rốt cuộc là muốn làm gì?

      "Tôi muốn làm gì em biết? Em phải tin tôi sao, tại tôi để em tin tôi có thể làm được hay !" Lãnh Dạ , muốn đổi Bạch Tuyết trở về, từ đầu đến cuối Bạch Tuyết cũng tin có thể làm được, kỳ thực, cũng thể trách Bạch Tuyết, ai nghĩ tới là Lang Vương? Ai biết là Lang Vương tu luyện ngàn năm?

      Bạch Tuyết ngờ!

      Bạch Tuyết cũng biết có pháp lực!

      Bạch Tuyết càng biết phải người! Mà là Lang Vương tu luyện ngàn năm!

      Nếu như Bạch Tuyết biết tất cả biết có thể hay ...

      Long tỷ ở cửa kinh ngạc mở to mắt , trời ạ! Người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì?

      Cung Hàn là đàn ông, chẳng lẽ muốn vào thân thể Cung Hàn?

      "Em tin , thế nhưng đây là chuyện làm được, rất nhiều chuyện phải tự tin và có tiền là có thể ! Lãnh Dạ rất mạnh, em biết. rất có tiền, em cũng biết. Thế nhưng, những chuyện ấy và chuyện này thể giống nhau." Bạch Tuyết tưởng là Lãnh Dạ rất hiếu thắng, mới có thể muốn vẫn tin tưởng.

      "Em cái gì cũng cần , chỉ cần ngoan ngoãn chớ lộn xộn, lát biết tôi có thể làm được hay ." Lãnh Dạ vào trong phòng tắm, đem thân thể Bạch Tuyết(cũng chính là Cung Hàn) từ trong bồn tắm ôm ra.

      " ta làm sao vậy?" Bạch Tuyết nhìn thấyCung Hàn hôn mê giật mình hỏi.

      "Cậu ta có việc gì, bị hạ thuốc!" Lãnh Dạ để Cung Hàn toàn thân ướt sũng đặt bên người Bạch Tuyết.

      "Thuốc?" Bạch Tuyết hiểu hỏi.

      Lãnh Dạ sắc bén liếc nhìn ra cửa, khóe miệngnhếch lên, người kia ở ngời cửa thích nghe trộm như thế, vậy để cho ta nghe đủ, ngay khi Lãnh Dạ chuẩn bị để Long tỷ ở ngoài cửa, mấy nhóc con lại có động tĩnh .

      "Nha ! Thế nào khiến làm cho thân thể mẹ nóng như vậy, có phải sinh bệnhhay ?" Sói con số lo lắng hỏi.

      "A nha! trước cần lo thân thể mẹ nóng hay nóng, tại đối phó với ngươi phụ nữ bên ngoài , chờ chút nữa chúng ta tập trung đổi mẹ và tên khốn kia trở về a!" Sói con số hai .

      "Mọi người đừng động tới, người phụ nữ bên ngoài giao cho em, em có biện pháp đêt cho ta nghe cái đủ!" Sói con số ba hưng phấn .

      là có cha nào con đấy!

      Lãnh Dạ vừa muốn để Tiểu Long Nữ nghe trộm cho đủ, tại nhóc con cũng muốn như vậy, hổ là cha và con .

      "Em nên để người phụ nữ kia thuận lợi, bằng chúng ta thu thập những thanh ấy phóng cho ta nghe thế nào?" Sói con số có ý tốt đề nghị .

      "Thanh gì a?" Sói con số ba hiếu kỳ hỏi, vốn nó tính toán để Tiểu Long Nữ nghe tiếng hỗn lọan, kích thích ta! Xem ra lão đại còn có biện pháp tốt hơn!

      "A nha -- chính là khi cha bắt nạt mẹ đó, chúng ta vì muốn bị quấy rầy, xây khu cách ly, liền sưu tập thanh của cha và mẹ phát ra, sau đó thả vào túi hơi sao? Chúng ta có nghe, ngại để cho ta nghe chút thế nào? Nhất định rất lôi cuốn!" Sói con số rất hưng phấn .

      "Tốt tốt -- thế nhưng những m thanh ấy chúng ta đều chưa có nghe?" Sói con số ba tiếc nuối .

      "Sao em lại ngốc như vậy? hai vì muốn cho chúng ta nghe thấy những thanh ấy mới cố ý xây khu ách ly, chúng ta là tiểu hài tử, những thanh của cha và mẹ thích hợp với trẻ em nha!" Sói con số giải thích.

      " thích hợp với thiếu nhi? Vậy thời điểm chúng ta đầu thai sao hai người thích hợp với tre em! tại nghiêm chỉnh cái gì!" Sói con số ba oán giận .

      " với em, lại em! cũng hoài nghi tương lai em giống ai? Cha lãnh khốc, Mẹ cũng rất an tĩnh, vì sao em thể giống mẹ an tĩnh như vậy?" Sói con số .

      "Em muốn trông giống mẹ xinh đẹp như vậy, thế nhưng tuyệt đối muốn yếu đuối giống mẹ, bị người khi dễ!" Sói con số ba hợp tình .

      "Yếu đuối? Em tin rằng mẹ yếu đuối sao? Dù sao tin! Mẹ thế nhưng là hậu nhân của Mẫu đơn tiên tử, năm đó Mẫu đơn tiên tử vì theo đuổi tình , dám cả gan làm trái thiên đình, phạm phải thiên pháp, bị đầy xuống trần gian chịu khổ! Người như vậy sao có thể yếu đuối! Dù saoanh vẫn tin!" Sói con số hai rốt cuộc lên tiếng, hơn nữa còn là lời kinh người!

      (đúng vậy, Bạch Tuyết nhà chúng ta thế nhưng là hậu nhân của Mẫu đơn tiên tử, tính cách tương lai cũng phải che đậy, mọi người quý, mỏi mắt chờ mong . )

      . .
      Andrena thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 139: Tiểu sắc nữ

      "Em trai, phải chúng ta rồi sao, ai cũng được ra thân thế của mẹ? Em thế nào đến việc quan trọng nhất lại nhớ được!" Sói con số oán giận .

      "Yên tâm, em kiểm tra toàn bộ võng phòng hộ của chúng ta lần, tổn hao gì, sau này mặc dù chúng ta độc chiếm ở trong bụng, bị ai phát chúng ta tồn tại!" Sói con số hai tràn đầy tự tin , chẳng biết rằng võng phòng hộ của chúng bị cha của nó đánh chiếm!

      "Độc chiếm ở trong bụng? Chúng ta bây giờ còn là hạt tròn, làm gì có bụng ở đâu!"

      Khóe miệng Lãnh Dạ co rút, hổ là giống , mỗi người đều tinh ranh.

      "Ai! Lớn lên chậm!"

      "Rốt cuộc lúc nào mới để cho mẹ biết chúng ta tồn tại đây?" Sói con số ba thể chờ đợi được hỏi.

      " chung bây giờ vẫn được, linh hồn mẹ vẫn chưa trở về!" Sói con số .

      "Mẹ như vậy, lại rất thích khóc, em đến có thể dọa đến người hay ?" Sói con số ba hỏi.

      "Rất lo lắng nga!" Sói con số hai .

      "Mẹ đáng thương! Người biết người mình thích phải con người a! Nếu như người biết thân phận của cha, lại biết có chúng ta, biết có thể cần chúng ta hay !" Sói con số ba bỗng nhiên khó chịu.

      "Em , em có ý gì? Cái gì mà cần chúng ta? Chúng ta cũng vào ở đấy, còn có thể đưa trở về sao?" Sói con số nổi giận.

      " ngốc a! tại xã hội này, và chỗ chúng ta giống nhau, ở đây phụ nữ hoài thai còn có thể phá thai a! Chính là lấy chúng ta từ trong bụng ra! là tàn nhẫn!" Sói con số ba khủng bố .

      "Em , em lấy tin tức lung tung này từ đâu nghe được?" Sói con số có chút nóng nảy.

      " quát em cái gì? Em từ trong ti vi nhìn thấy ! Những người ấy muốn có đứa đều là ép buộc đứa trẻ trong bụng xóa sạch ." Sói con số ba ủy khuất .

      "Thảo nào ti vi vừa mở ra, em liền an tĩnh như vậy, ra là nhìn những thứ lung tung này!" Sói con số bừng tỉnh hiểu ra.

      "Cái gì mà lung tung? Em là tìm hiểu xã hội này, ngộ nhỡ ngày mẹ biết thân phận của chúng ta, mẹ có thể cũng giống như những người trong ti vi hay , lấy chúng ta ra!" Sói con số ba khóc nức nở .

      "Đúng vậy, chúng ta nếu như là con người, có lẽ mẹ tiếp thu được, thế nhưng, cha chúng ta là Lang Vương, biết tương lai chúng ta là người hay là sói?" Sói con số hai bỗng nhiên ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.

      "A? Hu hu... Em muốn thành sói con toàn thân lông dài! Hu hu..Em muốn..." Sói con số ba bỗng nhiên hu hu khóc lên.

      Lãnh Dạ nhíu mày, mình là sói có lỗi sao? chưa bao giờ vì mình là Lang mà khổ sở, ngược lại rất tự hào, trước kia toàn thân là lông sói, trải qua cố gắng của mình, biến thành bộ dáng con người, chính mình nỗ lực tiến bộ, có gì đau buồn.

      Nhưng mà, Lãnh Dạ vẫn như cũ cố gắng, hi vọng lâu tương lai có thể tu thành chính quả, đắc đạo thành tiên.

      " mất mặt! Vẫn là linh đồng chuyển thế, chỉ biết khóc nhè!" Sói con số oán giận .

      Lãnh Dạ cả kinh, linh đồng chuyển thế? Chẳng lẽ mấy đứa nó là linh đồng chuyển thế? Khó trách bọn chúng đặc biệt như thế.

      " cho là em muốn khóc sao? trước đây thấy qua em khóc nhè như thế sao? Còn phải bởi vì thân thể em tại, di truyền gien của mẹ! Nước mắt này luôn luôn chịu thua kém rơi ra ngoài, trách ai chứ?" Sói con số ba ai oán, khóc quát.

      Trong lòng Lãnh Dạ vui vẻ, đứa út đúng là rất giống Bạch Tuyết, thích khóc nhè bản lãnh cùng mẹ hợp lại.

      "Được rồi, oán em có được ? Là em di truyền từ mẹ, trước đây đúng là em có khóc, nhưng mà bây giờ em đúng là có thể khóc! Hi vọng khuôn mặt em nhắn cũng di truyền giống mẹ, mẹ chúng ta chính là đại mỹ nữ, ai bằng." Sói con số .

      "Em nếu như di truyền dung mạo của mẹ, như vậy các có thể di truyền giống cha hay ? Cha là đẹp trai nha, Em rất thích." Sói con số ba ái mộ .

      "Xấu hổ xấu hổ xấu hổ, em còn chưa có xuất thế, liền bắt đầu thích soái ca !" Sói con số cãi cọ .

      "Em chính là thích cha như vậy? được sao? mẹ có có thể thích, em cũng có thể thích!" Sói con số ba thèm phản bác.

      "Bất trị! Hết thuốc chữa, em , em hết thuốc chữa! Em thay đổi, biến thành tiểu sắc nữ!" Sói con số .

      "Chỉ giáo chút, cái gì là tiểu sắc nữ? Em hiểu nha!" Sói con số ba hoang mang, nó mỗi ngày học tập tri thức ở đây, vì sao biết cái gì là tiểu sắc nữ? Cho nên, cảm thấy rất hứng thú, chuẩn bị nghiên cứu chút.

      "Tiểu sắc nữ? Hẳn là mang màu sắc, giống như những người đường, tóc có màu vàng, màu hồng." Sói con số giải thích.

      Con ngươi Lãnh Dạ nhắm lại, mấy đưa nó thực là lật lọng.

      Kỳ thực, trong lòng Lãnh Dạ bị chúng chọc cười, am hiểu che giấu vui buồn của mình, cho nên tại trong lòng Lãnh Dạ xúc động muốn khóc, thế nhưng, cuối cùng mặt vẫn lạnh lùng.

      "Được rồi, hai người nên tranh cãi nữa! cả cho người phụ nữ ở ngoài cửa tách khỏi những thanh kia a, Em , qua đây chuẩn bị đổi linh hồn của mẹ, chúng ta phải đuổi trước cha, thể để cho cha lấy kim đan trong cơ thể, như vậy mang những con khác gọi tới! Rất nguy hiểm, viên kim đan này lưu truyền mấy trăm năm, thể bị khác cướp ! Đây là vinh dự của gia tộc chúng ta, cũng là ý nguyện của Mẫu Đơn tiên tử, năm đó Mẫu Đơn tiên tử để kim đan lại cho gia tộc Lang Vương chúng ta, là hi vọng kim đan có thể giúp gia tộc Lang Vương chúng ta phát huy, bảo vệ giới hòa bình." Sói con số hai .

      Vốn Lãnh Dạ bị đứa lớn chọc cười, nghe thấy lời của đứa hai, bỗng nhiên nghiêm túc, đứa thứ hai rất giống , gặp chuyện gì cũng vững vàng sáng suốt, hoảng hốt nóng nảy, túc trí đa mưu.

      "Đúng, em trai, nhất định để người phụ nữ ngoài cửa nghe được thanh của cha và mẹ. làm việc, mấy đứa yên tâm." Đứa lớn mặc dù là giữa bọn chúng là đứng đầu, thế nhưng, nó lại rất nghe lời, hoàn toàn có dáng vẻ cả.

      Bên tai Lãnh Dạ nóng lên, những thanh ấy nhất định làm Tiểu Long Nữ chảy máu mũi, đây chính là thanh và Bạch Tuyết phát ra lúc**, còn có thanh nước chảy khi vận động phát ra!

      Bất đắc dĩ, mấy đứa chúng muốn làm như vậy, cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, Tiểu Long Nữ thích nghe **như thế, vậy dứt khoát để ta như ý!

      Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết và Cung Hàn, Bạch Tuyết nhìn thấy Cung Hàn hôn mê, có chút lo lắng, dù sao thân thể Cung Hàn bây giờ là của , vẫn nôn nóng có chuyện gì!

      Chẳng biết rằng, lúc này Tiểu Long Nữ ở cửa nghe trộm vốn đưa lỗ tai nghe động tĩnh bên trong, bỗng nhiên cảm giác thanh rất ràng, hơn nữa nghe thấy bên trong bắt đầu, thể ngờ tới, bọn họ chơi song phi cùng chỗ, chỉ là hai người đàn ông phi thế nào thôi?

      Chỉ chốc lát sau mặtTiểu Long Nữ giống như con cua lớn bốc hơi, khuôn mặt nhắn trắng nõn trở nên đỏ bừng bừng, người ở bên trong hình như rất thoải mái?

      ngờ Lãnh Dạ lại lợi hại như vậy, ta nghe thấy Bạch Tuyết ngừng cầu xin tha thứ, người đàn ông này thực là mạnh mẽ, xem ra Bạch Tuyết vẫn là quá , có kinh nghiệm thực chiến, nếu như là ta, còn thích chết, sao có thể cho mãnh nam dừng lại!

      Lúc này, Tiểu Long Nữ muốn có được Lãnh Dạ, hơn nữa muốn thử thực lực chiến đấu của Lãnh Dạ.

      Nhưng mà bên trong phòng cũng giống như Tiểu Long Nữ nghe thấy.

      Lãnh Dạ biết mấy đứa muốn đổi linh hồn cho mẹ chúng, cho nên cần phải quá sốt ruột, nhắm mắt dưỡng thần, làm bộ vận khí.

      "Em , có thể bắt đầu chưa? Cha vận khí, chúng ta nhất định phải hành động trước cha." Sói con số thúc giục.

      "Được rồi, cả phụ trách kéo linh hồn mẹ, hai liền phụ trách kéo linh hồn tên hỗn đản kia, khi em phát công lực hai người nhất định phải phối hợp với em, em đem linh hồn mẹ an toàn đuổi về thân thể. Tin em. Sẵn sàng-- "

      "Tất cả chuẩn bị ổn thỏa." cả trả lời.

      "Tất cả chuẩn bị ổn thỏa." hai trả lời.

      Mặc dù Lãnh Dạ khẩn trương, thế nhưng vẫn như cũ bị bầu khí của chúng khiến cho có chút buồn cười, thực là tuyệt, lại có thể giống như ở ngời gian.

      "Được, bắt đầu -- gió lốc lôi điện, lôi --" Đứa út ra lệnh tiếng, chỉ thấy trong bụng Cung Hàn bỗng nhiên nổi lên tia sáng, loại tia sáng này người phàm nhìn thấy được, chỉ có pháp lực cao thâm như Lãnh Dạ mới có thể nhìn thấy, cho nên Bạch Tuyết trông coi Cung Hàn căn bản có phát khác thường.

      Nhưng vào lúc này, tất cả thời gian dường như muốn dừng lại, thân thể Bạch Tuyết và Cung Hàn cứng đờ.

      Chỉ thấy đỉnh đầu Bạch Tuyết chậm rãi mọc lên luồng sương trắng, xem ra kia là linh hồn của Cung Hàn, Cung Hàn vẫn là lang tu luyện tám trăm năm, lại bị mấy đứa trộm linh hồn đều ý thức được, có thể thấy pháp lực của chúng cách nào nhận định, mặc dù bọn chúng còn , thế nhưng pháp lực lại thể coi thường.

      Giống vậy, đỉnh đầu Cung Hàn cũng mọc lên luồng sương trắng, đây là linh hồn của Bạch Tuyết.

      "Điện --" mặc dù đứ út kêu tiếng lôi, chỉ thấy linh hồn Bạch Tuyết và Cung Hàn hoàn toàn rời khỏi thân thể.

      "Gió lốc lôi, gió lốc điện, vội vàng như ý lệnh, tất cả nghe lệnh ta, linh hồn Bạch Tuyết trở về vị trí cũ, rời --" sói con số ba lẫm lệ hô lên, lúc này đứa út, dáng vẻ thích khóc nhè lại càng giống tiểu hạt soái ca!

      Trước khác nay khác!

      Nó lúc này, là nhận sứ mệnh linh đồng, nó mặc dù là trong ba linh đồng thích khóc, thế nhưng, nó cũng là người khó đối phó, bởi vì nó có thể đồng thời nắm trong tay thế công lôi điện, nhưng mà, tuyệt kỹ của đứa lớn là gió lốc băng điên, đứa lớn có thể đem vạn vật đóng băng. Tuyệt kỹ đứa hai là gió lốc nhiệt điện, nó có thể đem vạn vật trong nháy mắt hóa thành hỏa hoạn.

      Khi đứa út ra lệnh tiếng, linh hồn Bạch Tuyết nhàng rời khỏi thân thể của mình.

      "Vội vàng như ý lệnh, linh hồn trở về vị trí cũ, rơi --" Sương trắng đỉnh đầu Bạch Tuyết rơi vào trong thân thể Bạch Tuyết.

      Sau đó là linh hồn của Cung Hàn rời khỏi...

      Chẳng biết rằng, Lãnh Dạ thể tiếp tục chú ý phía dưới, bởi vì mấy đứa muốn tạm thời mê hoặc ý thức Lãnh Dạ, bọn chúng muốn bị cha nhìn thấy nguyên hình của Cung Hàn, bởi vì bọn chúng còn có kế hoạch của mình chuẩn bị thực thi, bọn chúng còn muốn giữ Cung Hàn lại câu con cá lớn, cho nên chỉ có thể ủy khuất Lãnh Dạ chút, thế là...
      Andrena thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Nhug bn nho so thjen ha k loan gay nao nhjet a~~~
      mog chuog moi coi hai tip a o(><)o

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 140: Hết sức trêu ngươi


      Trong nháy mắt trong bụng Bạch Tuyết yên tĩnh, có chút động tĩnh, Lãnh Dạ vốn luôn chú ý hành động của chúng, mới vừa rồi khi đổi hồn cho Bạch Tuyết Lãnh Dạ còn có ý thức, vì sao khi đổi cho Cung Hàn, Lãnh Dạ lại nhớ chuyện gì xảy ra?

      ra là sau khi đổi hồn cho Bạch Tuyết, chuẩn bị đổi cho Cung Hàn, sói con thứ hai dùng ý chí của mình nhất thời khống chế ý thức của Lãnh Dạ, mặc dù chỉ qua mấy giây, hao phí rất nhiều pháp lực của bọn chúng, đây cũng là vì sao mấy đứa tại có động tĩnh, bọn chúng biết thành công, chỉ cần chờ mẹ và Cung Hàn tỉnh lại, bởi vì bọn chúng hao phí rất nhiều pháp lực, tại cần nhất chính là nghỉ ngơi, cho nên trong phòng an tĩnh.

      Bọn chúng vừa rồi sở dĩ muốn mê hoặc ý thức của Lãnh Dạ, chủ yếu là muốn Lãnh Dạ biết Cung Hàn là , bởi vì sau khi Lãnh Dạ biết Cung Hàn là , bắt trở về, đến lúc đó bứt dây động rừng, chúng biết Cung Hàn nhân vật thần bí ở giới làm việc.

      Thế nhưng, bọn chúng còn chưa biết sau lưng Cung Hàn là ai? Hơn nữa này có thể nấp ở bên cạnh Lãnh Dạ, cho nên bọn chúng thể khinh thường, mới có thể quyết định tạm thời mê hoặc ý thức Lãnh Dạ, sau đó đem hồn phách Cung Hàn lấy ra, sau đó đuổi về thân thể .

      Lúc ban đầu Lãnh Dạ nhìn thấy đỉnh đầu Bạch Tuyết toát ra chỉ là sương trắng, có phát hồn phách Cung Hàn là gì? Thế nhưng, ngay khi sói con thứ ba ra chiêu cuối cùng, cho thấy linh hồn hình dạng Cung Hàn là sói, đây là lí do đứa thứ hai dùng lực mê hoặc Lãnh Dạ mấy giây.

      Lãnh Dạ có phát Cung Hàn chính là con phạm tội chạy khỏi giới, lại lần nữa bị các con lừa, đương nhiên chúng là vì lợi ích của giới mà suy nghĩ, chúng mặc dù , thế nhưng, bọn chúng còn biết sứ mạng của mình, chính là bình an được sinh ra, sau đó đem Ma Vương vĩnh viễn phong ấn, thế nhưng, bọn chúng hoài nghi kẻ sau lưng Cung Hàn nhất định đơn giản, thể khinh thường!

      Lãnh Dạ ôm Bạch Tuyết vào trong ngực, nhìn chăm chú rất lâu, trở về chưa? Các con có thành công ?

      giống như ngủ say ngàn năm, Lãnh Dạ kiên trì chờ đợi , Bạch Tuyết tuy ngủ say, thế nhưng Lãnh Dạ thương lại kéo dài, kéo dài thành cây xanh um, kéo dài thành núi sừng sững, kéo dài chuyện xưa của họ mặt đất thay đổi biến hóa chân thực. Trong chuyện xưa bọn họ dựa vào cây mà đỗ lại, bọn họ đứng núi mà ngắm nhìn, hạnh phúc của bọn họ, nhìn thẳng thắng cùng bình thản, Lãnh Dạ lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi trái tim mình đem Bạch Tuyết nhàng kêu dậy...

      tin tưởng ngày tâm tư thông minh sắc sảo, bảo vệ con mồi, sau đó chờ đợi con mồi của mình tới gần , đây là tự tin trước sau như của , chỉ là vì sao khi gặp được Bạch Tuyết , mất phần tự tin?

      Lúc này, có chút lo lắng, Bạch Tuyết trở về chưa?

      Chỉ thấy lông mi dài khẽ nhúc nhích, giống như muốn tỉnh lại?

      Hé ra khuôn mặt trái xoan, nhìn qua dường như chỉ lớn hơn bàn tay chút, liền giống tiêu chuẩn người đẹp trong truyện tranh; so với người đẹp bình thường mắt to khác biệt, ánh mắt của to mà có thần, giống như trong con ngươi có nước dập dập dờn, dường như lúc nào bộc lộ hết mọi thứ?

      Sống mũi thẳng tắm vững vàng, có nữ tính xinh đẹp lại có điểm tài hoa phái nam mới có; đôi môi đào hồng nhạt mềm mại, ra gần như hồng bảo thạch trong suốt, khi có thể mượt mà dường như liếc mắt nhìn có thể làm cho người ta say mê; đầu tóc đen dài mềm mại, giống như thác nước chảy xuống, thỏa thích sõa rối tung ở vai...

      Lãnh Dạ bị ánh mắt kia lôi kéo, hấp dẫn, thể dời khỏi, biết người phụ nữ của trở về, bởi vì chỉ có Bạch Tuyết mới có cái loại ánh mắt hút hồn phách người, cái gì đều cần làm, đều có thể thu làm tù binh!

      Thế nhưng, những ý nghĩ này, Lãnh Dạ sao có thể cho Bạch Tuyết biết, bởi vì là Lang Vương, Lang Vương có ngạo khí của Lang Vương, đây là khí thế bẩm sinh, chính là tính cách bao giờ chịu cúi đầu.

      "Em trở về." Bạch Tuyết ngọt ngào , giọng điệu mị hoặc.

      Mị hoặc? Đúng lúc này, rất mị hoặc.

      Lãnh Dạ nhìn người phụ nữ trong lòng, thân thể bắt đầu nóng lên!

      Đáng chết, vì sao khi đối mặt với , luôn cách nào khống chế thú tính của mình! Quả thực là mê muội!

      Nghĩ đến Bạch Tuyết trở về, lại thuộc về , chông mong, còn lại ý niệm duy nhất chính là, hung hăng chiếm hữu , đoạt lấy , để cho còn dám né , hẳn là phải trừng phạt , lại dám chạy trốn!

      thừa nhận, hôm nay lúc ăn cơm tối, Tiểu Long Nữ ở bên ngừng châm lửa với , thế nhưng, chỉ muốn người phụ nữ trong lòng, chỉ muốn dập tắt lửa cho , trừ , người khác được! Người khác cũng cách nào dập lửa cho !

      Bạch Tuyết nhìn thấy dục hỏa trong mắt Lãnh Dạ, thế nhưng, tại được, rời khỏi thân thể này có mấy ngày, tốt hơn nên kiểm tra chút, sau đó tắm rửa cho mình, nên để lại ấn tượng xấu trong .

      "Buông em ra!" Bạch Tuyết kiên quyết muốn giội tắt dục hỏa trong mắt Lãnh Dạ, hình như chỉ có biện pháp như thế .

      "Buông? Mơ tưởng!" Lãnh Dạ nổi giận!

      "A! Em phải phụ nữ của , em là Cung Hàn, có lầm hay ?" Bạch Tuyết học giọng điệu Cung Hàn chuyện, Lãnh Dạ sửng sốt!

      "Hồ đồ! Em là ai tôi lại biết!" Lãnh Dạ vui!

      " buông tay, người của ở nơi đó! Em là đàn ông, buông ra --" Bạch Tuyết mạnh mẽ đứng lên, rời khỏi cái ôm trong ngực Lãnh Dạ, sau đó học bộ dáng đàn ông đứng đó, rất chán ghét trừng mắt với Lãnh Dạ, sau đó mở cửa rời !

      Lãnh Dạ ngẩn ra, chẳng lẽ vừa là ảo giác của mình, là rất nhớ tiểu ? Mới có thể...

      Chẳng lẽ bọn có thành công?

      Thế nhưng, có khả năng a! ràng cảm giác được vừa nãy chính là Bạch Tuyết, vì sao phải?

      Lãnh Dạ nhìn về phía Cung Hàn còn mê man.

      Từng bước qua, cảm tình trong mắt rất quấn quýt, mặc dù bọn thất bại, đêm nay cũng nhất định phải đem Bạch Tuyết và Cung Hàn đổi trở về, còn có kim đan là biện pháp cuối cùng, thế là, ôm lấy Cung Hàn, chuẩn bị tìm Bạch Tuyết thân thể.

      Ai ngờ?

      Lúc này, Cung Hàn mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt mình ghét!

      "Mẹ kiếp! có làm gì hay ? Lão tử là đàn ông, làm cái gì? Tôi cho biết, nếu dám ép tôi, lão tử liền thiến !" Cung Hàn quát, biết mình trúng thuốc, còn hoài nghi là Lãnh Dạ hạ thuốc , cho nên nhận định Lãnh Dạ muốn thân thể Bạch Tuyết, thế nhưng, biết tại mình biến trở về, nhìn thấy Lãnh Dạ ôm , cho rằng Lãnh Dạ chuẩn bị ép , cho nên mới chửi ầm lên!

      Cung Hàn mắng to, Lãnh Dạ có tức giận, bỗng nhiên cảm thấy bị người ta đùa giỡn, hơn nữa đùa giỡn lại là Bạch Tuyết, cái nhóc vừa rời khỏi trở về chính mình, lại còn dám giả bộ có trở về!

      Hừ!

      Lang Vương đời rạng rỡ! ngờ cũng bị tình làm mê muội đầu óc!

      Càng có nghĩ tới lá gan lớn thế, dám lừa , chẳng lẽ cũng có nghĩ tới hậu quả sao? Đây chính kết quả giám thừa nhận!

      "Ép cậu? Tôi hận thể ăn cậu!" Lãnh Dạ tức giận gầm lên. Lập tức ném Cung Hàn ra, là bị lừa, mới có thể ôm tên khốn khiếp này, tên khốn này chiếm thân thể Bạch Tuyết lâu như vậy, giết cậu ta? Tiện nghi với cậu ta!

      "Mẹ kiếp! Ai ăn ai còn biết!" Cung Hàn cũng nổi giận, bất quá phát mình biến trở về, trong lòng vẫn rất cao hứng .

      "Ba --" Khi Cung Hàn còn chưa có kịp phản ứng, mặt Cung Hàn bị giáng đấm.

      " đấm này là để cho cậu biết có vài người có thể trêu chọc, có vài người là trêu chọc nổi, trừ phi cậu muốn sống, tôi để ý tại giết cậu!" Lãnh Dạ lạnh lùng , Cung Hàn bị Lãnh Dạ sắc bén dọa chấn động! ngờ ở thế giới nhân loại còn có người mạnh như vậy, trước đây chưa từng thấy qua có ai có khí thế mạnh mẽ như vậy!

      ta gì, chỉ bằng đấm kia, tin bản lãnh Lãnh Dạ rất cao, thậm chí hoài nghi Lãnh Dạ là người dị năng, tại ở thế giới nhân loại cũng có rất nhiều người tu luyện ít bản lãnh đặc thù, chẳng lẽ ta có dị năng?

      Lúc trước mắng ta, ta theo đánh trả, tại thân thể Bạch Tuyết trở về, đấm này ta đánh rất nặng, giả như là người phàm, dự đoán bị đánh ngất xỉu, người này quả nhiên nguy hiểm, thảo nào mấy năm nay đều đồn đại tổng giám đốc tập đoàn Lang thị là nhân vật thần thoại!

      "Phi -- rốt cuộc là ai?" Cung Hàn cực lực nhổ ra ngụm máu, hỏi, bởi vì đấm của Lãnh Dạ đánh miệng chảy máu.

      "Tôi là ai cậu biết? Vẫn là là đấm đánh cậu ngốc ?" Lãnh Dạ cao ngạo nhìn Cung Hàn, tại cần nhịn người này nữa, lúc trước vì bảo hộ thân thể Bạch Tuyết, nhẫn nhịn! Bây giờ giết chết cậu ta, con mồi phải từ từ ngoạn mới nghiền, đương nhiên, con mồi cũng chia rất nhiều loại.

      " ?" Cung Hàn tin ta là người thường, rất nghi vấn.

      " ngại cho cậu biết, ngoài bầu trời, đối với con người, cậu cho rằng mình rất lợi hại, mà tôi muốn giết cậu căn bản giống như nghiền chết con rệp, thế nhưng, tôi làm như vậy!" Lãnh Dạ ngoan .

      "Vì sao?" Cung Hàn bị hàn khí người Lãnh Dạ chấn động run run.

      "Bởi vì như vậy có thú vị!" Lãnh Dạ lạnh lùng .

      "Mấy năm nay, tôi cũng chưa bao giờ gặp được người thú vị, cậu? Với tôi mà , cũng rất thú vị, tôi cũng thích trực tiếp giết chết con mồi, tôi cùng cậu chơi đùa! Thế nhưng, điều kiện tiên quyết là, ở trước mặt Bạch Tuyết chiến tranh tạm thời bỏ dở, ấy cậu tùy thời lĩnh giáo." Cung Hàn vẫn là muốn buông tha Bạch Tuyết, bởi vì đây là việc nhân vật thần bí ở giới giao cho , dám nghe.

      Tiếp cận Bạch Tuyết, sau đó mang Bạch Tuyết đến giới, cái nhân vật thần bí muốn Bạch Tuyết, biết Bạch Tuyết đối với giới có ích lợi gì? Cung Hàn ngắn gọn nghĩ ngợi, trong đầu chợt lóe lên.

      " ấy là phụ nữ của tôi, người khác đừng mơ tưởng! Nếu như cậu muốn chết quá sớm liền ngoan ngoãn! Nếu tôi chút do dự nghiền nát cậu!" Lãnh Dạ lạnh lùng cảnh cáo Cung Hàn.

      "Hừ! Người đàn ông độc tài!"

      "Tôi tại phải áp chế người của tôi, cậu có muốn tham quan chút?" Lãnh Dạ khí thế hỏi.

      là cố ý, bởi vì bây giờ ở thế giới nhân loại, vẫn theo khuôn cũ, như vậy tương lai Bạch Tuyết và tiến triển thuận lợi ít, ai nghĩ tới Lang Vương khí thế dâng trào ra những lời này, cho nên người khác tin tưởng chính là Lang Vương.

      Đây cũng là vì sao thủ hạ của Ma Vương vẫn tìm được tung tích Lãnh Dạ, bởi vì thời gian Lãnh Dạ ở giới, rất quý khí, rất cao ngạo, rất lạnh lùng, rất khí phách, rất có uy nghiêm vương giả, bọn chúng ở thế giới nhân loại còn chưa có phát người này, cho nên bọn chúng tìm thấy Lãnh Dạ!
      Andrena thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 141: Ba kẻ dở hơi

      Những thủ hạ tiểu của Ma vương vẫn lấy tiêu chuẩn Lang Vương ở giới để tìm Lang Vương, cho nên vẫn tìm thấy Lang Vương , tại Lang Vương cùng người nơi này hòa làm , nếu nhìn qua bề ngoài căn bản là nhận ra.

      Nghe thấy Lãnh Dạ muốn tìm Bạch Tuyết, Cung Hàn chỉ có lo lắng, giận trừng mắt Lãnh Dạ cái, để ý tới .

      "Người phụ nữ chảy máu mũi ở ngoài cửa thưởng cho cậu, cậu ngại làm chuyện tốt, giúp ta hạ hỏa, tại tôi muốn tìm ta Tuyết nhi." Lãnh Dạ xong, lạnh lùng rời .

      Khi Lãnh Dạ đẩy ra cửa phòng Bạch Tuyết, bên trong phòng im ắng, chỉ có bóng ánh trăng, xuyên qua cửa sổ sát đất lớn, xuyên qua rèm cửa, nhàn nhạt chiếu vào trong phòng, mặc dù trong phòng có chút tối, thế nhưng, vẫn như cũ có thể thấy rất ràng, thị lực của buổi tối rất tốt.

      Người phụ nữ nhắn xinh xắn nằm ở giường, đáng ghét!

      lại có thể ngủ.

      nằm nghiêng người, khuôn mặt nhắn trắng nõn khôi phục yên lặng, tròng mắt nhắm chặt lông mi mê người rũ xuống, lông mi rất dày, rất tinh tế, giống như hai bàn chải lông. Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngủ say nổi giận!

      Người phụ nữ tim phổi, bản thân lại có thể ngủ thiếp , lừa , chốn tránh , lại còn có tâm tình ngủ!

      Nhưng mà lúc này, bực bội muốn ăn Bạch Tuyết mới hả hận!

      Kỳ thực, Bạch Tuyết cũng có tính ngủ, chỉ chờ Lãnh Dạ đến, ai biết đầu vừa chạm gối liền ngủ mất!

      Chẳng biết rằng, chỉ chốc lát nữa Bạch Tuyết có tâm tình ngủ, bởi vì thuốc trong cơ thể lại bắt đầu phát tác, lúc trước Cung Hàn ở trong vườn hoa khó chịu, về sau bị Lãnh Dạ đánh ngất xỉu, nắm vào bồn tắm , về sau lại bị bọn đổi linh hồn Bạch Tuyết và Cung Hàn, chờ đợt tấn công lôi điện ngang qua của sói con số ba, thuốc trong thân thể Bạch Tuyết tạm thời bị khống chế, chỉ là, lúc này dược hiệu lại bắt đầu chậm rãi phát tác!

      Bên giường, Lãnh Dạ căm tức nhìn , nghĩ thầm: Rốt cuộc muốn rời , lừa , lại vẫn còn ngủ ngon! nhóc lớn mật , ràng bọn đổi trở về, còn dám mình là tên khốn Cung Hàn kia!

      Nhìn nhóc này, Lãnh Dạ thực phiền não!

      đưa tay sờ lên môi của , nặng nề nhéo cái, Bạch Tuyết kêu lên tiếng, sau đó mím môi, chân mày nhăn lại, giống như bộ dạng thích bị quấy rầy,xoay người lại, né tránh , do lúc trước nằm nghiêng nên biến thành nằm ngửa.

      Kỳ thực, sau khi Bạch Tuyết trở về, cởi hết toàn bộ quần áo người, sau đó tắm rửa chút, đổi lại quần áo của Lãnh Dạ, đó là quần áo Bạch Tuyết lấy khi rời khỏi Lãnh Dạ, lấy ở trong tủ quần áo Lãnh Dạ, bởi vì lúc đó biến thành Cung Hàn, phải mặc quần áo nam, cho nên bên người mới có quần áo của Lãnh Dạ, tại vừa vặn phái dùng tới, sau khi tắm xong, mặc vào áo sơ mi đắt tiền của Lãnh Dạ làm áo ngủ, bởi vì thích mặc quần áo rộng rãi ngủ, thoải mái, cho nên áo sơ mi đắt tiền của Lãnh Dạ bị biến thành áo ngủ của Bạch Tuyết.

      Áo ngủ rất dài rộng, khi Bạch Tuyết xoay người, áo ngủ bị kéo qua bên, Bạch Tuyết lộ ra cặp đùi đẹp trắng nõn, còn loáng thoáng nhìn thấy vùng tam giác nguy hiểm!

      Lãnh Dạ đương nhiên nhận biết Bạch Tuyết mặc áo của , cùng ngày Bạch Tuyết mất tích, tủ quần áo của thiếu rất nhiều y phục, cũng biết là Bạch Tuyết cầm . Nhìn thích mặc áo của , trong lòng bỗng nhiên rất đắc ý.

      Dù sao tại Bạch Tuyết biến trở về, còn mặc áo sơ mi của , mặc dù lấy áo sơ mi của làm áo ngủ mặc, thế nhưng quan trọng là, thích.

      Áo sơ mi của rất lớn, mặc vào người có vẻ Bạch Tuyết càng thêm xinh xắn lanh lợi, nhìn qua giống như đứa len lén mặc quần áo người lớn, nút áo sơ mi hơi lộ ra hai quả đào trước ngực, còn có da thịt trắng nõn, trong mắt Lãnh Dạ bỗng nhiên nhảy lên đốm lửa, cổ họng hơi khô rát.

      Thế là, Lãnh Dạ rất khách khí đưa tay cởi ra nút áo sơ mi, vóc người trước mắt bị vén lên khoảng rộng!

      Đáng chết!

      Lại mặc áo lót!

      nhóc đáng ghét, mặc áo của , bên trong lại có thể cũng mặc gì, có ý gì? Chẳng lẽ muốn dâm loạn áo sơ mi của hay sao!

      Nhìn bộ dáng , Lãnh Dạ lại nổi giận!

      Trời sinh vẻ mặt ngây thơ, bộ dạng lại khiến người khác muốn ngắt bẻ, tuổi tác như vậy, vóc người lại tốt như thế! May là có định lực, nếu như đổi lại là người trẻ tuổi, thế nào cũng chảy máu mũi!

      Mặc dù sống hơn ngàn tuổi, thế nhưng vẫn khó có thể chống cự lại vóc người trưởng thành! Dục hỏa nhẫn bắt đầu nóng lên, rất mạnh.

      Tức khắc hô hấp Lãnh Dạ dồn dập, con ngươi đen nhánh tự chủ được nhìn xuống dưới, thẳng đến cái mông Bạch Tuyết dừng lại. Chỉ chốc lát, hầu kết Lãnh Dạ chuyển động, khỏi nuốt ngụm nước bọt.

      Bị Bạch Tuyết khơi lên dục hỏa, cũng khiến cho Lãnh Dạ nặng nề tức giận, tại Bạch Tuyết vẫn là Bạch Tuyết kia sao? Bộ dạng này là học của ai, trước đây ngủ, trong áo ngủ Bạch Tuyết vẫn mặc nội y, tại ngược lại, bên trong cái gì cũng có mặc! cũng có dạy mặc như thế!

      Nghĩ tới đây, nhất định phải trách Cung Hàn, nhất định là ít tư tưởng sấu xa của Cung Hàn ảnh hưởng đến Bạch Tuyết, Bạch Tuyết ngây thơ lúc này lại giống tiểu tinh quyến rũ người!

      Ưm!

      Bạch Tuyết tiếng rên rỉ, đó là bởi vì tác dụng của thuốc, bỗng nhiên cảm giác nóng quá, Bạch Tuyết ngủ say mơ mơ màng màng đưa tay bắt đầu xé rách áo sơ mi người, hai ba cái Bạch Tuyết còn mảnh vải!

      Trông mắt Lãnh Dạ bắt đầu bốc hỏa!

      Tiểu tinh đúng là hăng hái !

      Lãnh Dạ đứng dậy, đứng lên, cởi hết toàn bộ quần áo người ra, lên giường, nhào về phía , ngang tàn đẩy đôi chân Bạch Tuyết ra, mạnh mẽ xâm nhập nơi mềm mại!

      A!

      Theo tiếng kêu lên, Bạch Tuyết bỗng nhiên mở mắt ra, đêm đen kịt, thấy , thế nhưng lại biết xảy ra chuyện gì!

      "Cứu --" Bạch Tuyết muốn kêu cứu mạng, thế nhưng, miệng bị ngăn chặn. Trước mặt nhào tới là hơi thở đàn ông quen thuộc, là .

      Lãnh Dạ cúi xuống quen thuộc hôn cái miệng nhắn của Bạch Tuyết, mạnh bạo cắn miếng, " em là ai?"

      "? vào bằng cách nào?" Bạch Tuyết biết phải làm sao, nhớ, sau khi tắm xong vốn cho rằng Lãnh Dạ đến, ai ngờ mình từ từ ngủ mất, người đàn ông này tới là tới, ngờ tới cứ như vậy khách khí ngâm nhập thân thể của !

      "Tôi từ từ tiến vào, chính là như vậy a, bây giờ em biết rồi chứ, có muốn tôi tiến nhiều lần hay , để em cảm thụ tốt chút? Hử?" Lãnh Dạ nắm lấy cằm Bạch Tuyết, nghiêm khắc .

      "!" Bạch Tuyết đương nhiên biết Lãnh Dạ có ý gì! xấu hổ ngớt!

      "Còn dám em là Cung Hàn, em là Cung Hàn đêm nay tôi cũng muốn em, nhìn xem em còn mạnh miệng, còn thân thể tôi vẫn muốn!" Lãnh Dạ dùng vũ khí cứng rắn của mình mạnh mẽ tập kích Bạch Tuyết.

      "Được rồi, em thừa nhận em là Bạch Tuyết, em phải cố ý muốn gạt ! Em chỉ muốn kiểm tra thân thể của mình trước, sau đó, sau đó ..." Bạch Tuyết ủy khuất .

      "Sau đó thế nào?" Lãnh Dạ xấu xa hỏi.

      "Còn có thể làm gì! Dù sao đều bị bắt nạt!"

      "À? Tôi chỉ nhớ mình nằm thẳng bắt nạt em, lại nhớ có nằm ngang bắt nạt em a? Hử?" Khóe miệng Lãnh Dạ nhếch lên, cười, Bạch Tuyết nhìn thấy, chỉ thấy bóng đen lớn, rất áp lực!

      Khuôn mặt Bạch Tuyết xấu hổ muốn rỉ máu, da mặt người đàn ông này dày, lời như thế lại có thể ra!

      " mình có nằm ngang muốn em, nhưng trước đây em đều bị làm đau ngất , ai biết có muốn hành em hay !" Bạch Tuyết phản bác.

      Khóe miệng Lãnh Dạ nhếch lên, nhóc mọc răng nanh cãi bướng, lại còn ngụy biện!

      "Em trước đây bất tỉnh, tại tôi thực chiến cho em xem, hôm nay tôi nằm thẳng muốn em." Lãnh Dạ bình tĩnh , chẳng qua trong thanh giấu khàn khàn để lộ mình động tình.

      " ? phải giữ lời nha?" Bạch Tuyết khó có thể tin hỏi.

      "Đương nhiên chắc chắn, tôi nằm ngang, cũng tuyệt đối nằm thẳng, tôi muốn em 360 độ, để em cùng góc độ thỏa mãn em, như vậy em hẳn là hài lòng chưa?" Lãnh Dạ hỏi.

      "?" Bạch Tuyết lời nào để , có người đàn ông nào mặt dày như thế hay ? có người mặt dày như vậy? Nhưng vừa vặn khiến bi ai đụng tới!

      "Tôi? Tôi nghĩ mình ràng! Chúng ta bắt đầu vận động ! Còn có thân thể em rèn luyện tốt, sau này tôi vận động nửa người dưới, em vận động nửa người như thế nào?" thanh Lãnh Dạ khàn khàn hỏi.

      "Nửa người ?" Bạch Tuyết hiểu, người đàn ông này muốn làm gì?

      "Tiểu bạch thỏ nếu thể dục biến thành thỏ béo! Thiếu co giãn, đến lúc đó rất ảnh hưởng tới cảm thụ!"Lãnh Dạ nghiêm trang .

      "..." Bạch Tuyết gì, lại !

      " lời nào chính là đồng ý, bắt đầu thôi." Lãnh Dạ mạnh mẽ đâm vào, đôi bạch thỏ của Bạch Tuyết lập tức run lên, đây chính là vận động mà , dưới cùng nhau vận động.

      Bạch Tuyết e thẹn đè lại đôi bạch thỏ bị đụng mà đong đưa, thế nhưng!

      "Buông tay, tự mình làm có gì vui!" Ngữ khí Lãnh Dạ là mệnh lệnh, khiếnBạch Tuyết bỏ đôi bạch thỏ ra, Bạch Tuyết bất đắc dĩ, chậm rãi chuyển động, tùy ý đôi bạch thỏ đong đưa theo Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ dùng bàn tay to của mình nắm eo thon của Bạch Tuyết, dùng sức đụng lên người mình, như vậy mặc dù vất vả, nhưng có thể muốn sâu hơn, cũng có thể đạt được khoái cảm. chút chút, hung hăng muốn, cơ hồ muốn xé rách Bạch Tuyết, tại thà rằng Bạch Tuyết chết ở người cũng muốn thỏa mãn, cũng muốn ăn no, rất nhanh Bạch Tuyết liền ăn tiêu, hu hu cầu xin dừng lại, người đàn ông này thú tính phát tiết ra, sao có thể dừng được!

      Lãnh Dạ thề đêm nay kiếm đủ, tuyệt buông tha Bạch Tuyết, nghĩ tới muốn rời khỏi , liền hận thể giết chết , để cho còn dám rời khỏi !

      Cuối cùng, thắt lưng đau, chân đau, miệng đau, chung là, toàn thân đều đau, Bạch Tuyết nằm ở trong chăn, cắn răng trừng mắt, tối hôm qua bị người đàn ông này giằng co hơn nửa đêm, vất vả tới nửa đêm rạng sáng vốn tưởng rằng có thể an an ổn ổn ngủ thoải mái, ai người đàn ông này đơn giản chờ nghỉ ngơi, lại kéo muốn, bất đắc dĩ! Bị kéo lại vận động hồi, Bạch Tuyết hoàn toàn bị đánh bại, người đàn ông này có phải là người hay , thể lực tốt đến biến thái! Thế nhưng, có thể suy nghĩ cảm nhận chỗ đó của hay , phía dưới đều bị hút khô rồi...

      Kỳ thực, Bạch Tuyết hoài nghi Lãnh Dạ phải người, đây chẳng qua là ý nghĩ nổi nóng, nếu như biết người cùng mình làm việc phải là người, biết như thế nào? có thể bị dọa điên hay ? Còn có nếu như biết trong bụng mình có sói con của Lãnh Dạ, có thể điên mất hay ?

      Bạch Tuyết mệt mỏi, vù vù ngủ...

      Thế nhưng!

      " cả, em rất đói bụng!" Sói con số hai .

      " cũng đói bụng rồi, thế nhưng, tại trong mắt cha chỉ có mẹ, nào có chúng ta a!" Sói con số oán giận .

      "Trong mắt cha đương nhiên có chúng ta, bởi vì cha biết chúng ta tồn tại! bằng chúng ta lên tiếng gọi cha ?" Sói con số hai xem ra thực rất đói bụng, mới như vậy, hôm nay vì giúp Bạch Tuyết và Cung Hàn đổi linh hồn, ba người bọn chúng tiêu hao rất nhiều pháp lực, tại cần bổ sung dinh dưỡng.

      "Lão tam?" Sói con số kêu.

      "Lão tam?" Sói con số hai lo lắng hô.

      "Phiền toái! Ầm ĩ cái gì! Em ngủ để đẹp da! cho hai người biết, sau này cho phép gọi em là lão tam, cái gì mà lão tam? Khó nghe bao nhiêu, em là tiểu công chúa, tiểu công chúa có biết hay ?" Sói con số ba phát uy .

      "Ha ha..."

      "Ha ha... Tiểu công chúa hạt đậu xin hỏi em có đói bụng ?" Sói con số trêu chọc .

      "Em là tiểu công chúa, phải Tiểu công chúa hạt đậu!" Sói con số ba giải thích.

      " ràng chính là hạt đậu , còn thừa nhận!" Sói con số được em cam lòng!

      "Sớm muộn gì em tạm biệt hạt đậu, đến lúc đó chính là tiểu công chúa xinh đẹp."

      "Đúng vậy, mông còn có thể có cái đuôi!" Sói con số .

      Lãnh Dạ ngủ say bị đứa trong bụng Bạch Tuyết đánh thức, khóe miệng khẽ cười, bọn tiểu tử tinh lực là tốt, chỉ là và Bạch Tuyết như vậy, biết bọn có nghe trộm hay ?

      " mông cha tại sao có đuôi?" Sói con số ba vui quát, Lãnh Dạ nhướng mày, đem mông của mình xê dịch vào trong chăn! Cái này sao được... Con của mình lại có thể nhìn mông của !

      "Em ? Co phải em lại nhìn lén cha hay ? ?" Sói con số tức giận hỏi.

      "Dữ cái gì mà dữ? Em có nhìn!" Sói con số ba ủy khuất .

      "Vậy làm sao em biết cha có đuôi?" Sói con số hỏi.

      " ngốc? Nếu cha có đuôi, mẹ sớm bị dọa chạy!" Sói con số ba .

      Lãnh Dạ nhíu mày, tương lai Bạch Tuyết biết có thể thực bị dọa chạy hay ?

      có thể tiếp thu hay ?

      nhát gan như vậy, dám tuỳ tiện cho !

      Chuyện của bọn giấu giếm được bao lâu, đến lúc đó sớm muộn gì Bạch Tuyết cũng biết !

      Sáng sớm ngày hôm sau, Lãnh Dạ mang Bạch Tuyết rời , chỉ có Tiểu Long Nữ ra tiễn Bạch Tuyết và Lãnh Dạ, Cung Hàn vẫn có lộ diện, còn mặt mũi nhìn Bạch Tuyết, toàn thân bị Tiểu Long Nữ hôn đầy dâu tây, sao còn mặt mũi gặp người! Nhất là Bạch Tuyết!

      Từ trong cửa sổ nhìn Bạch Tuyết rời , trong lòng phiền muộn ngớt, nhưng mà, mặc dù Tiểu Long Nữ và Cung Hàn triền miên cả đêm, thế nhưng Tiểu Long Nữ chỉvì cần người đàn ông hạ hỏa, cho nên đành phải dùng Cung Hàn làm đồ chơi, kỳ thực, từ khi Lãnh Dạ xuất , Tiểu Long Nữ liền có hứng thú với Lãnh Dạ, mặc dù Lãnh Dạ lưỡng tính, cũng muốn thử chút, bởi vì biết người đàn ông này so với Cung Hàn còn lợi hại hơn! qua nghe thấy những thanh của bọn , biết Bạch Tuyết ăn được, rất tự tin mình so với Bạch Tuyết mạnh hơn!

      Lãnh Dạ lái xe, trong lòng suy nghĩ: Chờ về đến nhà muốn tìm cơ hội cho Bạch Tuyết chuyện mang thai! Là thời gian Bạch Tuyết nên biết...
      Chương 142: Tỏa sáng


      Sau khi Bạch Tuyết và Lãnh Dạ trở về, ở cửa biệt thự nhìn thấy Bạch Lan.

      Bạch Tuyết mở cửa, xuống xe.

      "Bạch Tuyết? Chị có còn lương tâm hay , Cha bị cảnh sát bắt lâu như vậy, vì sao giúp?" Bạch Lan nhìn thấy Bạch Tuyết, quát.

      "Chuyện của cha chị nghĩ biện pháp, em về trước !" Bạch Tuyết muốn gặp lại ta, ngồi xe khá lâu, cũng hơi mệt, hơn nữa bị Lãnh Dạ hành hạ cả đêm, thực rất muốn nghỉ ngơi chút!

      "Chị? Đừng tưởng rằng chị có Lãnh Dạ làm chỗ dựa vững chắc liền ra vẻ, cha có phải cha chị hay ? Đồ có lương tâm!" Bạch Lan phục quát.

      " lương tâm! Nếu tôi quả có lương tâm biến thành như vậy sao? Ch là Cha tôi, thế nhưng, tôi thà có người cha như vậy, nếu như phải bởi vì cha, tôi lại ở chỗ này? Tôi lại có nhà thể trở về?" Bạch Tuyết xót xa trong lòng , những đứa trẻ khác ở tuổi này đều ở trước mặt cha mẹ làm nũng, thế nhưng lại sớm biến thành phụ nữ!

      "Chị thay đổi! Chị thay đổi!" Bạch Lan ngờ Bạch Tuyết trả miếng!

      "Cho dù ai trải qua chuyện như tôi cũng thay đổi! Cha tôi lo, em !" Bạch Tuyết rời khỏi.

      Bạch Lan còn muốn ngăn cản Bạch Tuyết rời , đưa tay bắt lấy tay Bạch Tuyết , ai ngờ?

      "A --" Bạch Lan hét to tiếng, ngã ngồi dưới đất.

      Bạch Tuyết hiếu kỳ quay đầu lại, nhìn Bạch Lan ngồi dưới đất.

      Bạch Lan thống khổ nắm cánh tay vừa nắm Bạch Tuyết, vì sao người Bạch Tuyết giống như có gai, bị đâm cái, rất đau!

      ra là...

      "Hừ -- người phụ nữ xấu xa! Muốn bắt nạt mẹ!" Sói con số ba vui .

      Vừa tới rồi trong lòng Lãnh Dạ rất vui vẻ, hổ là con .

      Nhìn thấy Lãnh Dạ tới, Bạch Lan ngoan ngoãn im lặng, người đàn ông này lợi hại cũng biết, mặc dù ta cam lòng thua bởi Bạch Tuyết, thế nhưng, bây giờ còn phải lúc thể , chỉ đành tạm thời nhịn xuống.

      Bạch Tuyết trở lại biệt thự, trong lòng rất buồn phiền, có người nhà như vậy thực là đau buồn, có quan tâm, chỉ có chỉ trích và hãm hại!

      Thế nhưng, cha...

      Bạch Tuyết nhìn về phía Lãnh Dạ, người này có thể giúp cứu cha ra ?

      Kỳ thực, sau khi Lãnh Dạ biết Bạch Tuyết rời , điện thoại báo cho đồn cảnh sát, chỉ qua tuần kết thúc vụ án của Bạch Hàn, đương nhiên Bạch Hàn có chuyện gì, chủ yếu nguyên nhân là vì Bạch Tuyết, nếu Bạch Hàn phải chấp nhận hình !

      "Lãnh Dạ! Chuyện của cha cũng thể giúp tay sao?" Bạch Tuyết khó xử hỏi, mặc kệ thế nào, đều là cha ! Cho sinh mệnh, thể vong ân phụ nghĩa!

      "Chuyện của cha em cần lo." Lãnh Dạ xong vào thư phòng.

      Bạch Tuyết cho rằng Lãnh Dạ cũng phiền phức, mỗi lần đều có chuyện khiến phiền phức! Kỳ thực Lãnh Dạ phải tự hỏi chuyện của bọn , đến bây giờ cũng có cách nào nhìn thấy bọn trong bụng Bạch Tuyết, nhất định phải nghĩ biện pháp phá giải võng phòng hộ kía, nhìn xem rốt cuộc bọn là dạng gì? Chờ mấy tháng là có thể nhìn thấy bộ dáng bọn , nhưng hi vọng muốn xem bọn giống mẹ chúng hay là giống tổ tiên ?

      Bạch Tuyết vì chuyện của cha sốt ruột, xem ra Lãnh Dạ giúp, đúng rồi, có thể tìm Khang Cốc, cha Khang Cốclà luật sư, là luật sư khá giỏi.

      "Lãnh Dạ, em muốn ra ngoài chút, lâu có đến trường học, ta muốn tìm Giai Giai hỏi tình hình học tập chút, buổi tối trở về ôn tập." Bạch Tuyết đứng ở cửa thư phòng Lãnh Dạ hỏi.

      Lãnh Dạ lạnh lùng trả lời câu, Bạch Tuyết cười cười rời .

      Bạch Tuyết tới nhà Khang Giai, cha mẹ Khang Giai cũng ở nhà, chỉ có Khang Giai và của ở nhà, Khang Giai đương nhiên biết tâm ý mình.

      "Tuyết nhi, cậu rất lâu rồi chưa có tới tìm mình, mình lấy nước trái cây cho cậu, cậu chờ chút." Khang Giai ra ngoài.

      Bên trong phòng chỉ còn lại Bạch Tuyết và Khang Cốc.

      "Em có phải có việc tìm hay ?" Khang Cốc hỏi, bởi vì nếu như Bạch Tuyết có chuyện gì chủ động đến nhà , từ đều như vậy, chỉ cần có tâm đến nhà kể khổ, Khang Cốc rất hiểu Bạch Tuyết.

      "Là, em có chuyện tìm !"

      " phải vì chuyện cha em chứ?" Khang Cốc chúng tim đen hỏi.

      Bạch Tuyết giật mình nhìn Khang Cốc, sao có thể biết?

      "Tuyết nhi, chỉ cần ánh mắt liền biết em nghĩ gì? Từ đến lớn vẫn coi chừng em, ai so với hiểu em, thế nhưng, em hiểu về bao nhiêu!" Khang Cốc hiển nhiên có chút thất vọng.

      "Xin lỗi!" Bạch Tuyết xin lỗi .

      "Tuyết nhi? Chuyện của cha em cần lo! Nếu như phải bởi vì người cha có trách nhiệm, tại em làm sao trở thành bộ dạng này hẳn là phải ở trong trường học đọc sách! Mà phải..." Khang Cốc tức giận , nghĩ đến Bạch Tuyết thuộc về Lãnh Dạ, Khang Cốc liền vui.

      "Thế nhưng, cuối cùng ông vẫn là cha em, coi như em báo đáp công ơn nuôi dưỡng của ông !" Bạch Tuyết bất đắc dĩ trả lời.

      "Đều là ông ta làm hại em, tại ông ta gặp phải báo ứng, hạnh phúc cả đời em đều bị ông ta làm hỏng, cảnh sát nên sớm bắt ông ta!"

      "Cứu cha ra, sau này em thiếu ông nữa!" Bạch Tuyết khó chịu , khi nào hi vọng mình có loại cha này, thế nhưng Bạch Hàn lại là cha ! Đây là thực!

      "Được rồi, giúp em, thế nhưng em phải cùng tôi gặp người, người này có thể giúp em." Khang Cốc .

      "Được rồi." Bạch Tuyết đáp ứng, Khang Cốc hại , biết, từ bị đánh đều là Khang Cốc bảo vệ .

      " họ làm ở sở cảnh sát, chuyện cha em lần này kinh động rất lớn, là rất nhiều chuyện, nghĩ ấy có thể giúp em." Khang Cốc .

      "Vâng, cám ơn Khang Cốc." Bạch Tuyết lễ phép .

      " cám ơn với làm gì! là vì em mới làm như vậy, vốn họ đêm nay mời qua đấy, hôm nay ấy ở nhà mở buổi vụ hội, để cho vui, còn muốn , bằng em cùng với , đến lúc đó tìm cơ hội cùng ấy có được ?" Khang Cốc vốn muốn , nhìn thấy Bạch Tuyết đột nhiên cảm giác được đó là chuyện tốt, có Bạch Tuyết cùng .

      "Vũ hội? Thế nhưng, em khiêu vũ!" Bạch Tuyết giật mình .

      " có việc gì, chúng ta khiêu vũ, chúng ta chỉ qua vui đùa chút, mọi chuyện hảo, sau đó trở về có được ?" Khang Cốc kỳ thực cũng thích nơi này, quá giả tạo, mỗi người đều a dua nịnh hót, có chân thực!

      "Được rồi, xong chuyện, chúng ta trở về."

      ", mang em ra ngoài chút." Khang Cốc kéo Bạch Tuyết ra ngoài.

      " đâu?" Bạch Tuyết hỏi.

      "Công chúa của tôi, em cũng thể mặc quần soóc tham gia vũ hội được? Tối thiểu phải mặc váy đầm?" Khang Cốc cười cười, Bạch Tuyết nhìn lại quàn áo người mình, đúng là!

      "Thế nhưng, chúng ta đâu tìm váy?" Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi.

      " dẫn em , em biết." Khang Cốc mang theo Bạch Tuyết tới cửa hàng quần áo, đây là cửa hàng của bạn bè.

      "Hi -- A Hồng, giúp mình đem vị tiểu thư xinh đẹp này trang điểm càng xinh đẹp càng tốt, cảm ơn." Khang Cốc cười , Bạch Tuyết bị A Hồng kéo vào, cho rằng chỉ là là thử quần áo, ngờ sau khi vào cũng do quyết định, đem từ đầu đến chân giằng co hồi, Bạch Tuyết ngăn lại mấy lần, đều phí công .

      Cuối cùng, chỉ có bộ dạng cho người ta làm thịt, đồng ý cho họ dày vò.

      Ba giờ sau, rốt cuộc Bạch Tuyết được giải thoát, nhìn mình trong gương, lâu mới hồi thần, trong gương chính là mình sao? Cái người đạp đó là sao?

      thấp thỏm bị A Hồng kéo ra ngoài, xấu hổ cúi đầu, chưa bao giờ như thế, càng có hóa trang, mặc dù cầu A Hồng nên làm quá, thế nhưng vẫn làm cho rạng rỡ ít, lúc này, giống như tiên tử mê người, nhịn được bị hấp dẫn.

      Khang Cốc cũng thay trang phục, trước đây theo cha mình tham gia ít trường hợp này, cho nên lễ phục, đương nhiên là phải mặc. Chỉ là chưa từng thấy Bạch Tuyết mặc như vậy.

      Vốn đối với Bạch Tuyết si mê, lúc này...

      cuộc sống tự cho là hữu tình, hận này quan phong cùng nguyệt!

      Lúc này, trong mắt Khang Cốc chỉ có Bạch Tuyết, cái gì cũng nhìn thấy, tim của , người của đều vì Bạch Tuyết mà sống, vì Bạch Tuyết sôi trào, vì Bạch Tuyết dâng trào...

      "Khang Cốc? Khang Cốc? Khang Cốc..."

      Bạch Tuyết về phía trước, ở trước mặt Khang Cốc xua tay.

      "Khang Cốc? Có phải rất khó nhìn hay , em muốn mặc !" Bạch Tuyết nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Khang Cốc, biểu tình phát ngốc, kỳ thực, Khang Cốc là nhìn đến mê li, trong mắt có mọi vật, chỉ có điểm sáng trước mắt.

      "Coi được, coi được, là đẹp mắt." Khang Cốc phục hồi tinh thần lại, hì hì cười cười .

      Nhìn xem biến thân, nhìn Bạch Tuyết, A Hồng tám phần là cố ý, chẳng qua chang phục của và Bạch Tuyết là phối hợp cùng nhau, Bạch Tuyết cũng có chú ý điểm này, thế nhưng Khang Cốc phát , trong lòng vui vẻ thôi.

      Cho A Hồng ánh mắt cảm ơn.

      "A Hồng, cám ơn nhiều, tôi thiếu em chuyện này, hôm khác mời em." xong, kéo tay Bạch Tuyết ra .

      "Khang Cốc, chậm chút, vayd của em rất bất tiện vì quá nhanh!" Làn váy Bạch Tuyết có chút chặt, ra A Hồng phát vóc người Bạch Tuyết tệ, thế là cho bộ váy đuôi cá, bên bó chặt, bên dưới xòe ra.

      Cho nên có chút tốn sức, cần từng bước .

      Khang Cốc xin lỗi Bạch Tuyết.

      "Bạch Tuyết, ngẩng đầu, nên nhìn dưới chân, coi như chúng ta ở trong trường học biểu diễn tiết mục, nhớ trước đây từng diễn công chúa Bạch Tuyết sao, lúc đó đường thế nào, như thế là được." Khang Cốc biết Bạch Tuyết rất ít khi mặc như vậy, người cha khốn khiếp nhất định mang theo Bạch Tuyết ra ngoài!

      Bạch Tuyết nghe thấy Khang Cốc tự tin hơn, nếu như phải là vì cha, tham gia vữ hội cùng Khang Cốc! Cha bị giam rất lâu, trong lòng nhất định trách ! Vì để cho mình an lòng, hôm nay Bạch Tuyết bằng bất cứ giá nào!

      Chẳng biết rằng, tham gia vũ hội còn có người, nếu như Bạch Tuyết biết, mặc dù bằng bất cứ giá nào cũng dám ! Đó chính là hôm nay Lãnh Dạ cũng tham gia vũ hội này, họ Khang Cốc là người quen.

      Nếu như bị Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết mặc thành như vậy, biết như thế nào? Đáng thương Bạch Tuyết vẫn nên tự cầu phúc !
      Andrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :