1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 125: Chuyện lớn ổn

      "Buông tay --" Bạch Tuyết hất tay Lãnh Dạ ra, sau đó tự mình tới tủ quần áo tìm quần, cầm lên cái quần của Lãnh Dạ mặc vào, ai ngờ mặc vào thấy quần vừa rộng vừa lớn, nên còn biện pháp nào lại tìm chiếc quần đùi mặc vào.

      " là ai?" Lãnh Dạạ ngoan hỏi, người này phải là Bạch Tuyết, thế nhưng, ta lại có thân thể của Bạch Tuyết .

      Bạch Tuyết tới trước gương, nhìn thấy người đẹp trong gương , lắc lắc đầu, phiền muộn cực kỳ!

      Rốt cuộc tại sao lại như vậy?

      biết mình là Cung Hàn, nhưng tại sao lại biến thành Bạch Tuyết chứ!

      "Mẹ kiếp! Lão tử là ai cũng có quyền quản?" Cung Hàn liên tiếp thô tục, khiến Lãnh Dạ mốn giơ tay lên đánh , thế nhưng, nhìn thấy thân thể Bạch Tuyết , bộ dáng của Bạch Tuyết, tay tạm dừng trung!

      Đây nhất định là thân thể cảu Bạch Tuyết thể sai, nên thể đánh !

      " ấy ở đâu?" Lãnh Dạ trầm hỏi.

      "Mẹ kiếp! Tôi còn muốn hỏi ấy ở đâu?" Cung Hàn bỗng nhiên cảm giác có chuyện ổn!

      "Chẳng lẽ?"

      " ấy phải chết rồi chứ? Bạch Tuyết có phải chết rồi hay ?" Cung Hàn bỗng nhiên rống to.

      "Mày là tên khốn đó--" Lãnh Dạ bỗng nhiên hiểu ra, chẳng lẽ linh hồn trao đổi?

      Lãnh Dạ tới tủ quần áo của Bạch Tuyết , đem quần áo của Bạch Tuyết lấy ra đống lớn, sau đó mặc vào thân thể Bạch Tuyết . Thẳng đến khi đem thân thể Bạch Tuyết bị che kín hoàn toàn.

      "Lãnh Hạo, cậu hãy coi chừng , cho phép bước khỏi căn phòng này nửa bước, cho phép nhìn thân thể Bạch Tuyết , cho phép sờ thân thể Bạch Tuyết , còn tìm Bạch Tuyết." Lãnh Dạ chạy vội ra ngoài, chẳng lẽ Cung Hàn kia chính là Bạch Tuyết?

      Hẳn nào lúc đó nhìn thấy Cung Hàn khóc sướt mướt, hóa ra là Bạch Tuyết!

      Đợi đến khi Lãnh Dạ chạy tới nới, Bạch Tuyết còn ở nơi đó !

      hẳn rất thương tâm, cho rằng kiếp này còn được gặp lại Lãnh Dạ , kiếp này cũng có cách nào đực ôm trong lòng, thế nhưng, khi tới bờ sông, từng bước lội xuống!

      Ngay lúc đó Lãnh Dạ chạy tới, lập tức nhìn thấy Cung Hàn chìm dưới nức, chuẩn xác mà chính là Bạch Tuyết.

      rất nhanh nhào tới, bơi tới nơi Bạch Tuyết biến mất .

      Đem Bạch Tuyết hôn mê ôm lên, mặc dù hình thể có chút lớn, thế nhưng, tin chắc trong thân thể Cung Hàn có Bạch Tuyết.

      "Buông tôi ra..." Bạch Tuyết khóc lớn, chẳng lẽ là mình chết, nếu sao người đàn ông này lại ôm ?

      Nâng tay lên nhìn , vẫn như cũ là tay ông, sờ sờ hai má, lại còn có râu, liền tuyệt vọng, chẳng lẽ tự sát cũng xong?

      "Tuyết nhi, là tôi." Lãnh Dạ ôn nhu .

      "Xin để tôi xuống, cầu ?" Bạch Tuyết khóc nức nở quát, nên để cho Lãnh Dạ biết đây là ! Bởi bây giờ nhìn như quái vật, nam nữ!

      "Cùng tôi về nhà nào!" Lãnh Dạ ra lệnh , nhưng nhẫn là đau lòng!

      "Tôi muốn cùng về nhà --" Bạch Tuyết nghĩ đến Lãnh Dạ ôm người đàn ông trở về, nếu mọi người nhìn thấy thế nào! liền giãy giụa từ trong lòng Lãnh Dạ xuống, hai người bờ, Bạch Tuyết thụi lùi, nhìn Lãnh Dạ.

      "Bạch Tuyết, nghe lời, chúng ta về nhà thôi?" Ngữ khí Lãnh Dạ hòa hoãn hơn rất nhiều, biết ở người Bạch Tuyết xảy ra chuyện gì? Thế nhưng, nhất định là bị ủy khuất rất lớn !

      " -- nhận lầm người rồi, tôi phải Bạch Tuyết, tôi phải Bạch Tuyết, tôi là đàn ông , tôi là đàn ông... Ô ô... Đàn ông..." Bạch Tuyết xoay người bỏ chạy, tại trong bộ dạng này, làm sao có thể đối mặt với Lãnh Dạ, cái người làm cho động tâm , cái người làm cho ngớ thương, cho nên muốn cho nhìn thấy mình, nên! nên!

      cảm giác mình tại rất xấu xí, là quái vật nên cũng chính điểm này đau khiến Bạch Tuyết đau nhói!

      Lãnh Dạ ôm lấy Bạch Tuyết.

      " theo tôi, tôi nghĩ biện pháp, tin tôi ." Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết khó chịu, tim của cũng đau rát!

      "Tôi phải là Bạch Tuyết của , tôi phải, cách tôi xa chút , cách tôi xa chút..." Bạch Tuyết chán ghét bộ dáng chính mình, mà cảm thấy mình bị tên biến thái động vào rất dơ, nghĩ tới đây, liền thể chịu đựng được! Ngay cả cũng thể chịu đựng được, huống chi là Lãnh Dạ!

      vẫn kiêu ngạo như vậy , ngạo khí như vậy,như vậy bá đạo , như vậy cho phép người khác động vào phụ nữ của mình, sao có thể tiếp nhận việc biến thành đàn ông!

      "Bạch Tuyết -- tin tôi, tôi nhất định có biện pháp!" Lãnh Dạ lo lắng hét lớn

      " nên qua, nếu bước tới nữa tôi chết cho xem!" Bạch Tuyết bỗng nhiên rút ra con dao sắc bén , trừng mắt nhìn Lãnh Dạ, ý là,nếu bước tới nữa, tự sát.

      Lãnh Dạ lo lắng kích thích đến Bạch Tuyết, sợ nhất thời tiếp thu được này, nên cũng dám bức !

      "Em chớ làm loạn, tôi qua, qua." Đúng lúc này, có rất nhiều đàn em qua. Những người này đều là người của Cung Hàn.

      Mà Bạch Tuyết muốn Lãnh Dạ buông tha mình, bởi chẳng khác nào quái vật , làm sao có thể cùng nhau ngủ, cùng nhau ở!

      Thế là!

      "Mấy người ngăn ta lại cho tôi, còn mấy người dẫn tôi trở về!" Bạch Tuyết hướng về phía những người đó ra lệnh.

      "Em đứng lại --" Lãnh Dạ rống to hơn.

      Bạch Tuyết đứng lại, nhưng có quay đầu lại, trong mắt che đậy tầng hơi nước.

      "Em muốn trở lại cùng tôi?" Lãnh Dạ kêu lên đau đớn, Bạch Tuyết biết, thể trở lại!

      "Tôi tại sao phải trở về với , !" Bạch Tuyết nhanh rời .

      Lãnh Dạ phẫn nộ, tình nghiêm trọng, chỉ thấy phi thân cái, bốn năm người đều ngã xuống, đem phẫn nộ hết thảy phát tiết ở người những người đó , những người đó tự nhiên thành bao cát để trút giận .

      Bạch Tuyết vẫn chưa xa, liền nghe thấy mấy thủ hạ phía sau thống khổ kêu rên!

      "Dừng tay --" Bạch Tuyết lại quay trở về.

      "Cùng tôi trở lại --" Lãnh Dạ ngoan gầm .

      "Tôi lặp lại lần nữa, tôi phải người muốn tìm, còn có, cần theo tôi, mấy người kia, mau theo tôi." Bạch Tuyết lại lần nữa rời .

      Những lời này giống như tia chớp bổ trúng Lãnh Dạ, ngờ lại dám như vậy!

      Thế nhưng, lại muốn mạnh mẽ đem mang về, bởi vì ý nghĩ trong lòng Bạch Tuyết , đều hiểu, Bạch Tuyết là cách nào đối mặt với , bởi bọn họ từng ở giường triền miên, thân thiết, thậm chí cùng nhau tắm , nhưng tại Bạch Tuyết bỗng nhiên biến thành đàn ông, khiến thể tiếp thu việc này!

      Thế nhưng!

      Thế nhưng...

      muốn mang về nhà, nghĩ biện pháp, mặc dù biết tại sao chuyện lại như vậy, thế nhưng nhất định có biện pháp!

      Bạch Tuyết và những người kia trở lại sơn trang.

      nãy giờ cũng gì, vì lo lắng bị lộ.

      "Mấy người xuống , tôi đói bụng rồi, mang cho tôi ít thức ăn đến, có việc gì đừng tới làm phiền tôi!" Bạch Tuyết vào nhà .

      Ở đây có lẽ là nơi tạm thời cho chú ở, vì ở đây rất bí mật, lại có người tới quấy rầy, bên ngoài còn có người bảo vệ, nên Lãnh Dạ thể tìm đến!

      Bởi nếu để đối mặt với Lãnh Dạ trong bộ dáng này, thà rằng tìm chết còn hơn!

      nên để người đàn ông mình thích nhìn thấy giống như quái, muốn cho Lãnh Dạ nhớ kỹ mặt tốt của mình trước kia, mà phải người đàn ông có râu này!

      Chợt muốn vệ sinh, thế nhưng, thân thể này còn chưa quen thuộc!

      Đành chịu đựng !

      Bởi vậy cũng dám uống nước!

      Trong biệt thự Lãnh Dạ, vốn Lãnh Hạo căn bản phải là đối thủ của Cung Hàn, thế nhưng, bất đắc dĩ tại thân thể lại yếu đuối, khiến cũng muốn đem thân thể Bạch Tuyết làm đau, thế là, vẫn luôn chờ Lãnh Dạ đem Bạch Tuyết mang về nghĩ biện pháp gì có thể đổi trở về hay ? Mà Cung Hàn là đàn ông, cũng muốn sau này làm phụ nữ, còn là thích thượng phụ nữ, mặc dù thân thể này là người thích, thế nhưng, chuyện này còn rất khó tiếp thu!

      Vì bên trong là là đàn ông, bên ngoài lại là phụ nữ!

      Đến ngay cả Cung Hàn cũng thể tiếp thu, huống chi là Bạch Tuyết!

      ngờ chính là, Lãnh Dạ lại tay mà về!

      Cung Hàn bước tiến lên, túm lấy Lãnh Dạ.

      "Mẹ nó! có tìm được ấy sao? Vì sao về rồi? Bạch Tuyết đâu? Bạch Tuyết nơi nào rồi?" Cung Hàn hét lớn, dám tin Bạch Tuyết vì sao chưa có trở về? Nhìn thấy Lãnh Dạ giống như rất khổ sở, chẳng lẽ là Bạch Tuyết mất?

      "Khốn khiếp-- tao muốn giết mày -- nếu phải tại mày, Bạch Tuyết làm sao thể gặp chuyện may chứ? Đều là do mày--" Lãnh Dạ liền xông lên đánh cho Cung Hàn quyền, mà nghe thấy Lãnh Dạ rống to hơn, Cung Hàn trợn tròn mắt, chẳng lẽ ấy chết ?

      Thân thể của chết , linh hồn Bạch Tuyết cũng rồi sao?

      ngồi mặt đất, nhìn ra rất khó chịu, có đánh trả, bị Lãnh Dạ đánh vài quyền.

      ", đánh là Bạch Tuyết, thân thể Bạch Tuyết , tên đó ở bên trong mà! Nếu như thân thể này phải là của Bạch Tuyết, tôi sớm con mẹ nó đánh , dám bắt cóc Bạch Tuyết, muốn sống nữa sao!" Lãnh Hạo ôm lấy Lãnh Dạ phát điên .

      Lãnh Dạ bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy thân thể Bạch Tuyết , ảo não ôm lấy đầu.

      "Cậu lấy chút thuốc bôi nên mặt cho Bạch Tuyết ! Xem trọng , phải bình tĩnh chút!" Lanh Dạ liền khỏi.

      "Mẹ nó! Lão tử phải phụ nữ, tôi muốn tìm ấy." Cung Hàn bò dậy hướng phía ngoài chạy .

      Lãnh hạo đuổi tới, mà Lãnh Dạ cũng nhìn thấy , như có ngăn , bởi Bạch Tuyết ở chỗ đó cũng yên lòng, thế là, đạo tia sáng, xuất ở cửa, Cung Hàn chạy đến, nhìn thấy Lãnh Dạ ở trong xe.

      "Mang tôi hang ổ của cậu , ấy ở nơi đó!" Lãnh Dạ lạnh giọng .

      Cung Hàn vốn biểu tình thương tâm , thoáng cái khá hơn nhiều, ấy chưa chết, ấy chưa chết?

      tốt quá.

      ấy lại giả chính mình trở về.

      Trong lòng khỏi có chút mừng rỡ, chẳng lẽ cũng thích chỗ đó của , còn thích ở chung với ?

      "Chớ đắc ý, ấy là tiếp thụ được bộ dáng bây giờ, mới bằng lòng theo tôi trở về, còn chuyện của cậu, tôi và cậu chưa xong đâu! Lên xe, Lãnh Hạo, cậu ra quá lái xe." Lãnh Dạ xuống xe, cùng Cung Hàn ngồi vào chỗ ngồi phía sau .

      muốn để ý tên này, miễn cho đối với thân thể Bạch Tuyết tốt.

      Ba ngươi cuối cùng cũng biết Bạch Tuyết ở hắc bang , đều lo lắng ứng phó được, cho nên đều vội vã lên xe, sau đó dựa theo chỉ thị của Cung Hàn , hướng sơn trang .

      Ai ngờ, được nửa đường.

      Ở trong bụng Cung Hàn lại lần nữa truyền đến thanh tức giận, đương nhiên, thanh này chỉ có Lãnh Dạ mới có thể nghe thấy.

      "Nha ! Tại sao có thể như vậy?" Sói con số ba rất hiểu nổi!

      "Em , chiêu gió lốc lôi điện lúc nào còn có loại chiêu thức đổi hồn này vậy?" Sói con số hỏi.

      "Cái gì mà đổi hồn? Em căn bản cũng biết chuyện gì xảy ra?" Sói con số ba trả lời.

      " ngờ hồn phách của mẹ và cái tên bại hoại lại bị thay đổi, chúng ta bây giờ ở trong thân thể mẹ sai, thế nhưng, ở trong thân thể người cũng phải là mẹ!" Sói con số hai phân tích .

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 126: Nhảy xuống vực tự sát?

      "Em phải cố ý, em cũng biết thế nào ? Mẹ sao có thể lệch vị trí linh hồn chứ? Ô ô... Thế này là sao? Em có phải là đứa hư hay ? Ô ô..." Sói con số ba thương tâm khóc lên.

      "Ô kìa! Được rồi! Em còn chưa tính là đứa , bây giờ chúng ta đều như nhau, chỉ là hạt , cách thời gian lớn thành hình còn sớm lắm!" Sói con số .

      Lãnh Dạ lắng tai nghe lời mấy đứa , trong lòng suy nghĩ, ra là mấy đứa dụng công lực nên mới có thể tạo thành chuyện như vậy, mà vừa nghe được cái gì mà gió lốc lôi điện? Chẳng lẽ chính là chiêu này khiến linh hồn đổi vị?

      trách các con, bọn nó nhất định là muốn bảo hộ mẹ mới ra tay .

      "Đều là do tên sói thối tha kia, nếu phải là bắt cóc mẹ, chúng ta sao có thể gặp rắc rối? Nếu phải là tên khốn kia bắt nạt tiểu mẹ, mẹ sao có thể nhảy vách núi tự sát?"

      Lãnh Dạ bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm, cái gì?

      Bạch Tuyết tự sát?

      Bạch Tuyết nhảy xuống vực?

      ...

      Lãnh Dạ cảm thấy đau đớn!

      Tên khốn này dám bức Bạch Tuyết!

      "Nhảy xuống vực! Tự sát!" Mấy chữ này lại lần lượt lên , vì thủ thân mà tự sát...

      ngẩng đầu, căm tức nhìn Cung Hàn, nhưng khi nhìn thấy thân thể Bạch Tuyết ,cuối cùng lại hạ thủ được! Đây là thân thể của Tuyết nhi , thể đánh!

      "Em nên là sói thói tha! Sau này chúng ta cũng có thể mang theo đuôi sói đấy!" Sói con số hai .

      "Cái gì? Đuôi? Em thể đuôi... Em muốn có đuôi... Em là tiểu công chúa... Tiểu công chúa thể có đuôi!" Sói con số ba nghĩ đến mình phải có đuôi, liền bị dọa muốn khóc, đúng là tính cách thích khóc , nhưng cũng rất giống Bạch Tuyết , ấy cũng rất thích khóc.

      "Đúng vậy, chừng có đuôi, là baby óc đuôi nha." Sói con số cố ý .

      "A? nên -- nên --" sói con số ba phát điên.

      "Được rồi, đừng làm rộn, cha là Lang Vương, chúng ta đương nhiên là sói con ." Sói con số .

      "Nhưng tại biết mẹ như thế nào? Vậy mà hai người còn có tâm tình quan tâm chuyện có đuôi hay ? có lương tâm?" Sói con số hai quát.

      "Chúng ta tại cũng bất lực, chúng ta thể rời khỏi thân thể này, nếu em nhất định có phương pháp đem mẹ đổi trở về, thế nhưng, em phải ra mới được!" Sói con số ba .

      " được -- ai cũng thể rời khỏi căn phòng này nếu chúng ta có cách nào an toàn sinh ra!" Sói con số khẩn trương gầm .

      "Bây giờ chỉ có thể dựa vào Lang Vương nghĩ biện pháp !" Sói con số hai .

      "Cái gì mà Lang Vương? Đó là cha của chúng ta, sau này được đem từ liên quan đến sói ra, em thích!" Sói con số ba muốn nghe từ sói, làm bé nghĩ đến đuôi chó sói!

      "Vậy được rồi, chúng ta cũng thể luôn luôn gọi cha là Lang Vương, Bạch Tuyết là mẹ, như vậy cũng chính là cha của chúng ta ." Sói con số .

      "Chuyện này được rồi , nhưng mà cha có biện pháp nào đem mẹ đổi trở về đâu?" Sói con số ba .

      "Chờ xem, đến lúc đó biết! Chúng ta hay là trước ngủ , tranh thủ nhanh lớn lên chút !" Mấy nhóc con trong thân Bạch Tuyết cũng đều an tĩnh , mà Lãnh Dạ rất vui mừng, hài tử của cũng có chuyện gì, trước mắt chính là phải nghĩ biện pháp đem Bạch Tuyết đổi trở về!

      Cung Hàn mang theo Lãnh Dạ vào trong, bị trông cửa ngăn lại.

      "Mẹ nó! Mấy tên khốn khiếp này, muốn sống nữa có phải hay ? Lão tử là..." Cung Hàn bỗng nhiên ý thức được chính mình là Bạch Tuyết , liền dừng lại chút.

      "Mở cửa, ta là người phụ nữ của Cung Hàn !"

      "Cậu tốt nhất đàng hoàng chút, đừng tưởng rằng có thân thể của ấy tôi liền có cách! Nhớ kỹ Bạch Tuyết là người phụ nữ của tôi, còn cậu? Kiếp này cũng đừng nghĩ đến!" Lãnh Dạ hàn quang bắn về phía Cung Hàn.

      " ấy bây giờ là của , thế nhưng sau này liền khó !" Cung Hàn đắc ý , tựa hồ rất nắm chắc .

      " ấy nếu như là của cậu , sao lại nhảy xuống vực tự sát, sau này tôi cùng cậu tính sổ!" Lãnh Dạ nghiêm nghị .

      "Mở cửa --" Lãnh Dạ lạnh lùng tiếng, khiến mấy người canh giữ khỏi run lên, giống như là người dễ chọc , thế là, ngoan ngoãn mở cửa .

      "Các ngươì đám chết tiệt kia, lão tử quay về lại thu thập các người!" Cung Hàn cảm giác còn mặt mũi, cư nhiên dọa được đám ranh con, kỳ thực, là bề ngoài Bạch Tuyết ôn nhu có khí thế!

      Mà mấy người hộ vệ, trái lại bị khí thế của Lãnh Dạ chấn áp.

      Ba người tiến vào.

      "Mấy ngày nay, tôi và Bạch Tuyết thế nhưng mỗi ngày đều ngủ cùng chỗ, ấy rất ôn nhu nha!" Cung Hàn vui cười .

      Kỳ thực, và Bạch Tuyết ngủ cái giường là , bất quá, chỉ là ôm Bạch Tuyết ngủ, cũng có làm khó Bạch Tuyết, chủ yếu là lo lắng dọa đến , lo lắng bị thương tổn , ngờ chính là, có thương tổn , cư nhiên bị thủ hạ của dọa, ghê tởm chính là, còn bị buộc nhảy núi!

      Cái kẻ thương tổn Bạch Tuyết bị treo ở bên vách núi kia, chỉ qua có ngày liền bị diều hâu trong núi ăn sạch , chỉ còn lại có đống xương khô.

      Khiến mọi người nhìn thấy mà giật mình, ngờ đại ca dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy giết chết !

      tới nơi ở cảu Bạch Tuyết, Cung Hàn vào trước, bởi vì đây là địa bàn của , nên rất quen thuộc.

      Bạch Tuyết nghe thấy có người lên lầu, liền cuống cuống quít chạy đến.

      Bất lực nhìn xuống dưới lầu, liền ngây dại, tại sao lại tới? Cái người khiến cho quan tâm lúc này tại sao lại ở chỗ này?

      Cung Hàn bước lên.

      " nên tới đây--" Bạch Tuyết hướng về phía thân thể của mình hô to, thân thể là của , thế nhưng, bên trong lại là người khác, nhìn là dọa người!

      "Là tôi, Bạch Tuyết, là tôi?" Cung Hàn chỉ vào chính mình .

      " cần ra, tôi biết là ai!" Chảy xuống hai hàng lệ, thê thương .

      Lãnh Dạ đau lòng nhìn mặt Bạch Tuyết, hai tay nắm chặt thành quyền, có chỗ phát tiết, đúng vậy, tại nghĩ hung hăng giáo huấn Cung Hàn, thế nhưng, thân thể Bạch Tuyết thể thương tổn, trước mắt thân thể Cung Hàn cũng thể thương tổn, bởi vì trong thân thể có người !

      "Lãnh Dạ, cùng tôi tiến vào!" Ngoài ý muốn chính là, Bạch Tuyết cư nhiên kêu tên Lãnh Dạ , hơn nữa cầu lên, mà đối với Lãnh Dạ là an ủi lớn lao, Bạch Tuyết vẫn bài xích , khiến rất đau lòng!

      Lãnh Dạ lên, theo Bạch Tuyết vào phòng ngủ.

      Bạch Tuyết đưa lưng về phía , muốn bị Lãnh Dạ nhìn thấy mặt mình!

      " giúp em có được ?" Bạch Tuyết bất lực .

      "Yên tâm, tôi nhất định nghĩ biện pháp cho hai ngươi đổi trở về, tin tôi ."

      " theo tôi." Bạch Tuyết mang theo Lãnh Dạ vào phòng vệ sinh, Lãnh Dạ Bạch Tuyết có ý gì?

      "Em, em muốn..." Bạch Tuyết ấp ấp úng úng nên lời, muốn tiểu, thế nhưng, muốn xem chỗ đó của Cung Hàn , cho nên muốn Lãnh Dạ giúp mình!

      "Tôi hiểu rồi." Lãnh Dạ lên phía trước.

      Bạch Tuyết đưa ta cầm lên khăn mặt bên cạnh che mặt mình, Lãnh Dạ liền giúp kéo, sau đó giúp tiểu.

      "Có thể, được rồi." Lãnh Dạ hận thể giết chết Cung Hàn, khiến Tuyết nhi bị ủy khuất, chịu tội!

      Thế nhưng, tại thân thể Cung Hàn vẫn thể động, bởi vì đến lúc đó người thống khổ chính là Bạch Tuyết, tại Bạch Tuyết là chủ nhân thân thể này ! Chỉ có trước nhịn chút!

      "Tôi đem ủy khuất em nhận được đòi lại hết, nên trước hết em tạm thời nhịn chút, chờ tôi nghĩ đến biện pháp liền đổi hai người trở về." Lãnh Dạ đau lòng , mà khăn mặt vẫn có giơ lên, bất quá thân thể lại bắt đầu nức nở.

      Lãnh Dạ giúp kéo khóa lên, muốn ôm lấy lấy .

      " nên đụng vào em, ô ô... Em là quái vật... Ô ô..." Bạch Tuyết đem mặt trốn ở khăn mặt ô ô khóc , trong cái dạng này làm sao có thể ôm chứ, tại thân thể là đàn ông! Đàn ông!

      Nước mắt như hông thuye chảy mãi ngừng, mà đoán rằng Cung Hàn chưa bao giờ khóc, đây có thể là lần đầu tiên khóc, ai ngờ bởi vì linh hồn Bạch Tuyếtkhóc, khiến thân thể cũng khống chế được, mà ở bên ngoài Lãnh Hạo và Cung Hàn ngồi ở trong phòng khách, bỗng nhiên mũi Cung Hàn cay cay, liền khóc lên, thương tâm được.

      " mặc dù tại chiếm lấy thân thể Tuyết nhi, thế nhưng, bây giờ là đàn ông, nên khóc sướt mướt như thế có được hay ? Rất buồn nôn có biết hay ? Mà còn là lão đại hắc bang , đều ném mất mặt mũi rồi?" Lãnh Hạo nhìn người bên cạnh khóc thành tiếng đàng lắc lắc đầu!

      "Mẹ nó! Lão tử... Mới muốn khóc... Thế nhưng nhịn được... Trong lòng khó chịu... Nước mắt chính là cứ chảy... Cậu tôi phải làm sao bây giờ?" Cung Hàn hùng hùng hổ hổ quát, lại khóc thở ra hơi.

      Trong phòng ngủ, Bạch Tuyết được Lãnh Dạ an ủi tỉnh táo ít, ngồi ở bên giường, cúi thấp đầu, dám ngẩng đầu, muốn nhìn thấy biểu tình phức tạp cảu Lãnh Dạ !

      "Ngoan, tin tôi, tôi nhất định nghĩ biện pháp, tin tôi." Lãnh Dạ lo lắng Bạch Tuyết luẩn quẩn trong lòng, đành cường điệu khiến Bạch Tuyết tin tưởng .

      Vốn cường đè xuống nghẹn ngào, lại bị Lãnh Dạ ôn nhu an ủi như thế , lại khóc lên, thân thể run lên cái , run rẩy cũng rất lợi hại, khó chịu khóc mà Lãnh Dạ kinh hồn táng đảm, lập tức đem cánh tay dài duỗi ra ôm lấy Bạch Tuyết.

      Mặc dù ngửi thấy mùi thơm của cơ thể Bạch Tuyết , thế nhưng, cái người khóc kia chỉ có thể là Tuyết nhi của .

      Bạch Tuyết có trốn, rất hi vọng được cái ôm an toàn và ấm áp này , tiếc rời , thế là an tâm nhắm mắt lại, thân thể nghẹn ngào chút .

      Nhìn Bạch Tuyết thương tâm, Lãnh Dạ chân mày xuất to vết hõm, Cung Hàn -- tao muốn làm thịt mày.

      Nhưng mà, dưới lầu còn thảm hại hơn!

      Cung Hàn càng khóc càng lợi hại, rốt cuộc cũng hiểu thân thể phụ nữ là nước , tại ở trong thân thể Bạch Tuyết hiểu, lần đầu tiên phát mắt có thể nhìn người, lại có thể là vòi nước, khóc lâu, nước mắt vẫn ào ào chảy, hơn nữa trong lòng rất khó chịu, rất muốn người ta an ủi chút , thế là, khóc nhìn về phía Lãnh Hạo.

      "Ôm ta cái... Ô ô..." Nếu như bây giờ người này là Bạch Tuyết như vậy, Lãnh Hạo chịu mạo hiểm bị Lãnh Dạ đánh cũng chút do dự đem Bạch Tuyết ôm vào trong ngực, hảo hảo an ủi .

      Thế nhưng, thân thể này tại mặc dù là Bạch Tuyết , thế nhưng bên trong cũng phải, suy nghĩ chút liền sợ hãi!

      Cung Hàn khụt khịt, vành mắt hơi đỏ lên, ý là, ngươi ôm ta, ta còn khóc!

      Nhìn thấy Lãnh Hạo ôm , xót xa trong lòng lại rớt xuống nước mắt, tên đàn ông này đồng tình sao, người ta khóc thành như vậy, người đàn ông cũng quan tâm!

      có phong độ!

      Lãnh Hạo nhìn thân thể Bạch Tuyết cũng chịu nổi, thế là thở dài tiếng !

      "Tôi là nhìn mặt mũi Bạch Tuyết mới ôm , về phần ? Tôi hận thể giết ." Lãnh Hạo bất đắc dĩ đem Cung Hàn ôm vào trong ngực.

      còn ở trong lòng chửi mình đủ tâm ngoan, biết thân thể này là Cung Hàn, thế nhưng, chính là kháng cự được đôi tay này! Hoàn hảo ngửi thấy được mùi thơm của cơ thể Bạch Tuyết , khiến vui mừng ít.

      Chỉ là, nghe ngửi thấy được mùi thơm của cơ thể Bạch Tuyết , khiến tay ôm Cung Hàn càng ngày càng gấp, tròng mắt thống khổ bị mí mắt che khuất, thấp thở dài!

      "Nếu như bây giờ là ấy tốt bao nhiêu ! Chỉ sợ lúc trở lại, cần tôi!" Lãnh Hạo thống khổ tiếng. ở lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Tuyết liền vì mà tâm động, chỉ là là người của Lãnh Dạ, nên thể!

      Thế nhưng, tâm luôn luôn nghĩ đến , nhớ !

      Cung Hàn nghẹn ngào, lau lệ. Hơi ngẩng đầu nhìn về phía Lãnh Hạo.

      Hình như nước mắt đàn ông đều chảy vào trong lòng, vì nhìn cũng rất đau lòng?

      Giãy khỏi cái ôm ấp của Lãnh Hạo.

      "Tôi hiểu..." Cung Hàn giọng , trước đây phóng đãng kiềm chế được, chưa bao giờ khiến tâm động với ai, thẳng đến khi nhìn thấy Bạch Tuyết, kế hoạch của đều bị ngâm nước nóng, ý nghĩ của bị thay đổi, tất cả đều bởi vì Bạch Tuyết. Bởi tựa hồ đem hồn phách của câu , vì muốn tổn thương Bạch Tuyết, tìm người khác giải tỏa, cũng muốn dọa đến Bạch Tuyết!

      Mà người trước mắt này xót xa trong lòng cũng chính là cảm thụ của , hiểu trong lòng Bạch Tuyết thích ai, chỉ là cam lòng!

      Nghĩ đến chỗ này, giơ lên tay bé lau ẩm ướt hai má, trước bởi vì khóc quá khó khăn, tâm tình nhất thời cách nào điều khiển, tận lực khắc chế nước mắt nên rơi xuống, tiểu vai phập phồng , bộ dáng vừa đáng thương vừa đáng , khiến Lãnh Hạo nhìn vòa có chút thất thần, cảm giác Bạch Tuyết trở về.

      Đây chính là bộ dáng Bạch Tuyết, luôn luôn làm cho người ta nhịn được muốn bảo hộ, muốn đau lòng, lại rất đáng .

      "Tôi phải ấy..." Ai ngờ, khi Lãnh Hạo cho rằng Bạch Tuyết trở lại, Cung Hàn bỗng nhiên câu như vậy,khiến Lãnh Hạo phục hồi tinh thần lại.

      "? Cách tôi xa chút, ít lấy thân thể Bạch Tuyết mê hoặc tôi, em là đàn ông, thích đàn ông!" Lãnh Hạo quát.

      "Nhưng người ta tại là phụ nữ, cậu xem xem, đây là cái gì?" Cung Hàn xong nâng tay lên chỉ hướng ngực Bạch Tuyết .

      "Ba --" cách tay bé bị Lãnh Hạo hung hăng đánh cái.

      "A-- cậu bây giờ đánh là thân thểcủa Bạch Tuyết , còn tôi sao cả!" Cung Hàn cố ý như vậy.

      " -- chờ rời khỏi thân thể Bạch Tuyết , nhìn xem gia thế nào giáo huấn ." Lãnh Hạo rống giận.

      Lãnh Dạ cuối cùng cũng đem Bạch Tuyết du ngủ, đắp kín chăn cho , sau đó xuống lầu.

      "Cậu? Có muốn nhà vệ sinh hay ?" Lãnh Dạ hỏi.

      "Làm chi?" Cung Hàn hỏi.

      "Thân thể Bạch Tuyết đừng mơ tưởng nhìn, , tôi mang cậu !" Lãnh Dạ đem Cung Hàn xốc lên hướng nhà vệ sinh đến, chỉ là nhàng xách, cũng lo lắng quá dùng sức khiến thân thể Bạch Tuyết bị thương , đều đến nhà vệ sinh, đem Cung Hàn che mắt, sau đó cởi quần soóc của Cung Hàn ra .

      "Ngồi xổm xuống --" Lãnh Dạ ra lệnh tiếng.

      " muốn, lão tử vẫn luôn đứng tiểu!" Cung Hàn lẩm bẩm .

      "Ba --" Lãnh Dạ phát cái lên mông.

      "Nếu muốn tè ra quần đứng tiểu!"

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 127: Ghê tởm chết người!

      Quả nhiên Cung Hàn chậm rãi ngồi xổm xuống.

      "Mau ra ngoài." Cung Hàn hô.

      "Tại sao tôi phải ra, thân thể của Tuyết nhi phải lần đầu tiên tôi nhìn thấy, đây là thân thể người phụ nữ của tôi , đương nhiên tôi phải coi chừng, nhanh lên chút, mau tiểu --" Lãnh Dạ nghiêm nghị ra lệnh.

      "Hừ -- dữ dội như vậy tôi tiểu được!"

      "Cùng lắm tôi lời nào, mau tiểu !"

      Cung Hàn bất đắc dĩ, nhịn hồi, đành phải ngoan ngoãn tiểu.

      Sau đó.

      Hai người ra.

      "Cậu, hôm nay phải ngủ cùng tôi." Lãnh Dạ chỉ vào Cung Hàn .

      "Vì sao? Tôi thích đàn ông, tôi thích ôm phụ nữ ngủ, nhất là Tuyết nhi." Cung Hàn da mặt dày .

      Lãnh Dạ dơ tay muốn đánh , thế nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhắn cảu Tuyết nhi , cũng cách nào hạ thủ!

      "Cậu nghĩ rằng tôi nguyện ý ngủ cùng cậu sao, tôi là trông coi thân thể người phụ nữ của mình, nếu dù cậu có quỳ xuống cầu xin tôi, cũng tôi cũng thèm ngủ!" Lãnh Dạ rống giận.

      " phiền chết được --" Cung Hàn ôm đầu hướng căn phòng khác ngủ , Lãnh Dạ cũng vội vàng theo.

      Nhìn Lãnh Dạ như hình với bóng, Cung Hàn có chút phiền chán .

      "Mẹ kiếp! luôn theo tôi, tôi lại tắm có cách nào ngủ được!" Cung Hàn rống giận.

      Lãnh Dạ đưa tay ra, bỗng nhiên đem Cung Hàn kéo đến trước mặt, giận trừng mắt nhìn .

      " phải bởi vì thân thể của cậu bây giờ là người phụ nữ của tôi, nếu cậu cho là mình bây giờ còn có thể đứng ở đây sao?" đối mặt với thân thể Bạch Tuyết, giọng điệu vẫn như cũ tốt, tầm mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Cung Hàn trong thân thể , tựa hồ muốn nhìn thấu thân thể Bạch Tuyết để nhìn thấy Cung Hàn bên trong, khiến Cung Hàn rất ít khi có ánh mắt run sợ như vậy, vì ánh mắt vừa rồi rất dọa người, thể nghi ngờ! Ánh mắt đó rất đáng sợ!

      giãy giụa chút, rời khỏi kiềm chế của Lãnh Dạ.

      "Nếu như phải bởi vì bị thân thể Tuyết nhi vướng chân , nghĩ rằng tôi cho cơ hội hạ thủ sao?" Cung Hàn cũng sắc bén trả lời câu, bất quá thanh lại thiếu rất nhiều khí thế, bởi vì thanh của Bạch Tuyết quá ngọt, ra lời luôn luôn thiếu rất nhiều lực đạo.

      "Tuyết nhi? Tuyết nhi là cậu có thể gọi sao? Nếu như cậu chân chính là Cung Hàn, tôi lập tức xé nát miệng của cậu!" Lãnh Dạ ngoan .

      "Có thể gọi Tuyết nhi hay cũng đến phiên quan tâm, ấy có quyền kết giao bằng hữu tự do!" Cung Hàn cũng cam lòng, tiếp tục mở miệng , nếu như biết người này là Lang Vương, nhất định bị dọa tè ra quần, thế nhưng, lại ngờ tới Lang Vương ở thế giới nhân loại, lại càng nghĩ tới tới người Lang Vương cao cao tại thượng là Lãnh Dạ này!

      đến chết mới hiểu được chính mình mạo phạm phụ nữ của Lang Vương lãnh khốc ! Nếu như sớm biết chút , nhất định kẹp đuôi chạy trốn , tuyệt đối biết sống chết đứng ở chỗ này, còn dám tự xưng mình là lão tử!

      Lãnh Dạ sở dĩ có thể chịu được Cung Hàn vô lễ, chủ yếu là bởi vì Cung Hàn trốn ở trong thân thể Bạch Tuyết , cũng bởi vì thân thể còn có bảo bối của mình , đây cũng phải là đùa! nhất định phải nhẫn nại, thể khinh thường.

      " khuya, ngủ thôi!" Lãnh Dạ ra lệnh, là muốn cho bảo bối được nghỉ ngơi.

      " muốn, tôi muốn chơi dã chiến!" Cung Hàn cũng rất bực bội, tại sao phải nghe người này khoa tay múa chân!

      Lãnh Dạ phen bắt Cung Hàn gắt gao vây khốn, sau đó mạnh mẽ áp ở giường, lại đắp chăn lên, hơn nữa dùng cả tay chân đè nặng , ép buộc nằm xuống, chung tất cả là vì các bảo bối trong bụng , bằng có lòng tốt như vậy!

      "Phục , ngủ ngủ ! Cách tôi ra chút, tôi tại cũng là phụ nữ của của ! lại còn đè nặng tôi, tôi cho rằng muốn thượng tôi!" Cung Hàn bị Lãnh Dạ đè nặng, trong lòng là lạ , thế là chịu thua .

      " muốn bị tôi thượng, vậy hãy ngoan ngoãn ngủ , nếu tại tôi liền muốn, ghê tởm chết người!" Lãnh Dạ uy hiếp quát.

      "Tôi cho biết a? cho phép xằng bậy, giữ khoảng cách, tôi liền ngủ." Cung Hàn bị Lãnh Dạ dọa sợ, tại thân thể này là phụ nữ, nếu như bị thượng, cũng là chuyện có thể , cũng nên bị làm bẩn ! Còn bằng giết !

      Lãnh Dạ buông lỏng Cung Hàn ra, sau đó nhắm mắt lại nghỉ ngơi, kỳ thực, suy nghĩ biện pháp, đồng thời còn muốn giám sát Cung Hàn nên sờ xoạng thân thể Bạch Tuyết .

      sở dĩ cách Cung Hàn gần như vậy, chủ yếu là muốn biết tình huống của bảo bối , bọn nhóc chuyện có lẽ giúp đỡ , dù sao đây bảo bối do mình tạo thành , bọn nhóc hẳn là nghĩ tới chuyện xảy ra may này?

      Quả nhiên.

      Mấy nhóc con ngủ no rồi.

      "Ân -- nghĩ muốn vặn thắt lưng, bỗng nhiên nhớ đến chúng ta vẫn chỉ là hạt đậu, có thắt lưng a!" Sói con số .

      " còn có tâm tình duỗi người! Cha thiếu chút nữa đem thân thể mẹ thượng!" Sói con số hai vui .

      " bậy!" Sói con số ba .

      "Em bậy, là cái tên bại hoại , cha muốn thượng !" Sói con số .

      "Đúng rồi, cái gì là thượng? Em hiểu a!" Sói con số ba .

      "Ngốc a , thượng cũng hiểu? Chính là lên xuống ý ! Thực là phiền phức!" Sói con số .

      " mới là phiền phức! Em là biết lên xuống là gì! Em cũng biết cha muốn đâu a!" Sói con số ba vẫn hiểu lẩm bẩm.

      "Còn có thể đâu? Trước đây cha đều thượng người mẹ đấy thôi! hiểu, cha là Lang Vương, lại luôn luôn thích đè người!" Sói con số lại .

      Dựng thẳng tai nghe mấy nhóc con khiến mặt Lãnh Dạ cũng đỏ, ngờ bọn nó cái gì cũng đều biết! Như vậy sau này cùng Bạch Tuyết thân thiết phải là có bí mật hay sao!

      Hóa ra lại có đám nhóc nguy hiểm như vậy nghe trộm!

      Suy nghĩ chút quá nguy hiểm, bọn nó đều còn như vậy, Bạch Tuyết có đôi khi nhịn được kêu rên, nếu như bị bọn nghe thấy, phải quá thẹn thùng sao, được sau này khi ở cùng Bạch Tuyết , phải nghĩ biện pháp ngăn chặn cái miệng của mới được, thể để cho mấy đứa nghe thấy, đấy là thứ thích hợp với thiếu nhi!

      Huống chi bọn họ cũng phải thiếu nhi!

      Chỉ là hạt đậu

      "Mấy người có thể chuyện khác hay ? Thượng cái gì mà thượng, thấy phiền sao? Mẹ tại ở trong lòng rất khó chịu a! Hai người còn có tâm tình chuyện này!" Sói con số hai .

      "Em biết, đều là lỗi của em, là em hại mự!" Sói con số ba khổ sở .

      "Vậy tốt nghĩ biện pháp , xem có thể đổi trở về hay ?" Sói con số hai .

      "Trừ phi... Ai nha! được, như vậy mẹ rất nguy hiểm!" Sói con số ba lẩm bẩm.

      "Em có phải nghĩ ra biện pháp rồi hay ? chút xem?" Sói con số hỏi.

      " được, cái phương pháp kia được, em phải nghĩ lại." Sói con số ba an tĩnh, còn hai người kia cũng an tĩnh, bởi vì bọn họ đều suy nghĩ.

      Lãnh Dạ dựng thẳng tai nghe, vừa nãy đứa thứ ba ràng nghĩ ra biện pháp , vì sao ra chứ?

      Làm Lãnh Dạ sốt ruột a!

      có biện pháp, bên trong hoàn toàn yên tĩnh, có bất kỳ thanh gì!

      Cung Hàn vù vù ngủ.

      Lãnh Dạ lại có buồn ngủ chút nào, tại sao có thể ngủ được, nếu như tìm được biện pháp, Bạch Tuyết luẩn quẩn trong lòng , vì đến vệ sinh cũng muốn nhìn thân thể đàn ông, huống chi là mỗi ngày phải đối mặt, đây là loại dằn vặt a!

      còn rất , những người khác lớn bằng bây giờ cái gì cũng biết, được cha mẹ sủng ái hưởng thụ cuộc sống ! Thế nhưng, Bạch Tuyết lại phải đối mặt dằn vặt tàn khốc như thế !

      mặc dù có ngàn năm tu hành, thế nhưng, lại có cách nào đem linh hồn của con người trao đổi !

      Ngày hôm sau.

      Bạch Tuyết vẫn chưa rời giường, ngoài phòng liền có rất nhiều người chờ đợi.

      "Đại ca, hôm nay là ngày mấy nhớ sao?" Bạch Tuyết mơ mơ màng màng bị đánh thức, mở cửa, ngoài cửa đứng rất nhiều đàn em, mỗi người đều chờ xuất phát.

      Bạch Tuyết mặc dù trong lòng cả kinh, thế nhưng, biết mình bây giờ là Cung Hàn, thể mặc bang được.

      "Chuyện gì?" Bạch Tuyết hỏi câu.

      "Đại ca, hôm nay ngài phải cùng Triệu lão tam đàm phán mà, cái tên kia gần đây thành , muốn thâu tóm làm ăn bên này, hẹn hôm nay gặp mặt, thời gian sai biệt lắm." thủ hạ .

      "À, biết rồi, các chờ thêm chút nữa, đợi lúc là được." Bạch Tuyết bỗng nhiên đóng kín cửa, hướng phòng ngủ Cung Hàn chạy tới.

      "Tuyết nhi?" Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết vội vã chạy vào.

      " thức chưa?" Bạch Tuyết dám nhìn thẳng ánh mắt Lãnh Dạ , thấp giọng hỏi câu.

      "Chuyện gì?" Lãnh Dạ hỏi.

      "Bên ngoài có rất nhiều người tìm ."

      "Mẹ kiếp! Tôi nhớ ra rồi, hôm nay còn có vụ đàm phán quan trọng ! Mẹ kiếp -- nhưng bây giờ thế nào được!" Cung Hàn nhìn nhìn chính mình.

      "Rời ngày !" Bạch Tuyết nhìn Cung Hàn .

      " được -- , lão đại bên đó xẽ cho là tôi sợ, như vậy chết ngay, bọn họ đem ta đuổi cùng giết tận! Mà tôi thể liên lụy nhiều em như vậy , dù sao tại ở thân thể tôi chính là ? Tôi muốn có việc gì!" Cung Hàn mặt đỏ tâm đập .

      Lại rước lấy hàn quang Lãnh Dạ đảo qua.

      " như vậy, vậy chúng ta liền thôi." Lãnh Dạ thể để cho Bạch Tuyết có nguy hiểm, nhất là, tại Bạch Tuyết thể làm gì!

      "Thế nhưng, tôi rất sợ!" Bạch Tuyết là trong lòng nghĩ vậy, vừa mới mới nhìn đến bên ngoài có rất nhiều người khẩn trương mà nên lời !

      "Đừng sợ, có tôi, tôi và em cùng ." Lãnh Dạ .

      "Hả? còn có nhiều việc ở công ty cần xử lý, làm sao có nhiều thời gian ở chỗ này cùng tôi như vậy , yên tâm làm việc là được, Bạch Tuyết, tôi chiếu cố ." Cung Hàn nhàn nhã .

      "Câm miệng, nếu như phải cậu, Bạch Tuyết biến thành như vậy sao?" Lãnh Dạ nghiêm nghị .

      Cung Hàn ngoan ngoãn câm miệng, nhìn thấy ánh mắt Bạch Tuyết kinh hoảng, muốn lại dọa đến , chuyện này cũng là do gây ra, như vậy nên bị người ta oán giận! Vì Bạch Tuyết mà nhận!

      "Tốt lắm, tôi thu thập chút, rồi chúng ta xuất phát." Cung Hàn xong ra .

      lát sau, Bạch Tuyết mở cửa.

      "Đại ca, có thể xuất phát chưa? Bên kia gọi điện thoại tới chúng ta sợ rồi hay , mà dám ?" Thủ hạ cung kính hội báo.

      "Chúng ta ..." Bạch Tuyết muốn , chúng ta đâu,thế là, Cung Hàn cướp trước bước qua.

      " cho bọn biết, thúc cái gì thúc, lão... nãi nãi và Hàn ca có chuyện tốt đều bị con mẹ nó phá bĩnh!" Cung Hàn chân chính hét lớn, ai cũng có nghĩ tới ôn nhu lại chuyện dã man như thế, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn!

      Nhìn thấy đại ca lời nào, bọn họ ai cũng dám lên tiếng, cúi đầu, chờ lão đại xuất phát.

      "Hàn ca, chúng ta thôi?" Cung Hàn hỏi Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết gì, về phía trước , Lãnh Dạ cũng dặn Bạch Tuyết ít , đến lúc đó có bọn họ lo.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 128: Thả hổ về rừng

      Lãnh Hạo lái xe, Lãnh Dạ và Bạch Tuyết ngồi phía sau, Cung Hàn ngồi phía trước.

      "Cung Hàn, chờ chút nữa chuyện đàng hoàng chút, ấy là người phụ nữ của tôi, tôi cảnh cáo cậu, nếu muốn sống lâu chút, nên hươu vượn! Tôi Lãnh Dạ hôm nay vì người phụ nữ của mình mà hạ mình cùng cậu, hi vọng tự cậu giải quyết cho tốt, nếu ... Hừ!" Ý Lãnh Dạ là nếu chờ bọn họ đổi trở về, làm cho Cung Hàn sống bằng chết! Nhưng mà bởi vì Bạch Tuyết ở bên cạnh, nên vẫn là nuốt xuống những lời như thế, vì thấy được Bạch Tuyết rất khẩn trương, nên muốn lại dọa đến !

      "Đồ tự đại, tôi cũng là vì Bạch Tuyết mới cùng ở đây phí miệng lưỡi, chúng ta là nước giếng phạm nước sông, nghĩ rằng tôi muốn cùng giao tiếp sao, tôi là muốn tiếp xúc với Bạch Tuyết, còn ? có hứng thú!" Cung Hàn trả lời câu.

      "Hai người đều cần nữa, chung đều là lỗi của , tôi căn bản là biết , là ai tôi cũng có hứng thú, mà tôi biến thành như vậy hoàn toàn là bởi vì , mà tại tôi ngồi ở đây cùng gặp người kia? nghĩ rằng tôi nguyện ý sao? Dừng xe, tôi muốn xuống xe, ai đường đấy!" Bạch Tuyết đột nhiên nóng nảy đứng lên.

      "Tuyết nhi, là lỗi của tôi, là lỗi của tôi, ngoan, tôi sai rồi có được ?" Cung Hàn bỗng nhiên quay đầu lại , lúc này Lãnh Dạ và Lãnh Hạo đồng thời bắn qua hàn quang, hận thể bóp chết cái tên mặt dày mày dạn này!

      " được gọi tôi là Tuyết nhi, tôi và quen!" Bạch Tuyết cơ hồ muốn khóc lên.

      "Được được, tôi gọi, tôi gọi!" Cung Hàn nâng tay lên, biểu bộ dáng rất nghe lời , mà Bạch Tuyết hề nhìn , hướng hai mắt nhìn ra ngoài.

      Xe dừng lại ở bờ biển , nơi đàm phán lại là ở tàu.

      Lãnh Dạ giúp Bạch Tuyết đeo chiếc kính râm, sau đó mình và Lãnh Hạo cũng đeo bộ, chủ yếu là lo lắng bị người khác nhận ra, mà cũng muốn cùng Cung Hàn có dính dáng!

      chung là, tất cả vì Bạch Tuyết.

      Cung Hàn kéo Bạch Tuyết lên thuyền, đối phương rằng muốn làm cho cảnh sát chú ý, cho nên chỉ có thể để mấy người theo lên thuyền, những người khác đều ở bờ chờ.

      Thế là, Cung Hàn kéo Bạch Tuyết lên phía trước, Lãnh Dạ và Lãnh Hạo theo phía sau, nhìn lại chính là hai hộ vệ.

      Bọn họ tổng cộng bốn người lên thuyền.

      Lãnh Hạo lúc này, trong lòng cực kì bội phục Lãnh Dạ, trước đây Lãnh Dạ là người cuồng ngạo như vậy ,bây giờ vì Bạch Tuyết, mà buông tha giá trị con người, cam nguyện trở thành hộ vệ, có thể thấy vị trí của Bạch Tuyết ở trong lòng có bao nhiêu nặng, rốt cuộc hiểu vì sao Lãnh Dạ vì Bạch Tuyết mực đến thế giới nhân loại mà trở về giới, thậm chí là chờ chậm rãi lớn lên. Xem ra đối Bạch Tuyết phải người thường có khả năng tưởng tượng được! Lúc này, cảm thấy bằng!

      Bọn họ vào khoang thuyền, nhìn thấy người đàn ông ngồi ở ghế, trong miệng ngậm xì gà, nhìn thấy bọn họ tiến vào, ánh mắt nhìn lướt qua, có đứng dậy.

      "Trước đây chỉ nghe Hàn ca thích muộn, ta còn chưa tin, hôm nay vừa thấy, quả là thế, nhưng mà... thời gian của tôi là vàng bạc, hôm nay tôi ở trong này lãng phí rớt giờ, nên dù sao cũng phải cho tôi lý do!" Người đàn ông xong chân dùng sức đạp, cái ghết xông thẳng qua Bạch Tuyết .

      Lãnh Dạ nhanh trước bước tiến lên nắm lấy.

      "Đại ca mời ngồi." người đàn ông sửng sốt, nhìn lướt qua Lãnh Dạ.

      "Tại sao chuyện? Có phải sợ rồi hay ? có việc gì, tôi là người rất dễ chuyện, chỉ cần đem nhóc bên cạnh cho tôi chơi đùa chút, chuyện hôm nay coi như xong!" Vị hắc bang lão đại kia , đôi mắt tam giác ngừng nhìn chằm chằm thân thể Bạch Tuyết , cũng chính là Cung Hàn tại .

      Bạch Tuyết phẫn nộ, lại biết như thế nào cho phải, chỉ là phẫn nộ nắm chặt quyền!

      "Haizz-- xem ra ngài là coi trọng tôi ?" ngờ Cung Hàn lên phía trước, Lãnh Dạ cũng theo sau.

      cho phép thân thể sạch của Bạch Tuyết bị người đàn ông đó sờ soạng được!

      "Vẫn là nhóc thức thời! giống vài người kia..." Người đàn ông xong, liền hướng Cung Hàn đưa tay ra, chuẩn bị sờ khuôn mặt nhắn bóng loáng kia.

      Lãnh Dạ vừa định ngăn lại, ai ngờ!

      "Dừng tay -- "

      Theo tiếng rống to.

      Lãnh Dạ và Lãnh Hạo còn có Cung Hàn đều sửng sốt, người chuyện lại là Bạch Tuyết.

      Trong giọng mang theo phẫn nộ, trong ánh mắt mang theo hung dữ! Lãnh Dạ sửng sốt, đây là ánh mắt mà Tuyết nhi nên có sao?

      Kỳ thực, dù dàng hoàng cũng có lúc sinh khí, con thỏ nóng nảy còn biết cắn người ! Huống chi Bạch Tuyết tại đối mặt là thân thể của mình bị mắt tam giác kia sờ soạn, làm sao có thể cho phép!

      thể nào cho phép!

      Nhất là còn có người thích!

      Cho nên phẫn nộ!

      xác thực nổi giận!

      Bạch Tuyết qua, phen đem Cung Hàn kéo lại, sau đó ôm vào trong ngực, mặc dù cảnh tượng này ở trong mắt Lãnh Dạ rất chói mắt, thế nhưng, tại dưới tình huống như vậy, cũng chỉ đứng nhìn! Tuyết nhi lại khó có khi phẫn nộ, nên đương nhiên phải phối hợp !

      Cung Hàn vẫn luôn là người ôm phụ nữ, hôm nay bỗng nhiên bị Bạch Tuyết lôi kéo , vừa mới bắt đầu còn có chút thoải mái, cảm giác mình như là nắm cơm mềm, thế nhưng vừa nghĩ tới người ôm là Tuyết nhi nên cũng dễ chịu hơn, dù sao cũng thích , vì , liền chấp nhận lần được! .

      Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn có biểu tình thoải mái , trong lòng rốt cuộc có ti an ủi, khiến hắc bang lão đại bị Bạch Tuyết ôm như thế , cảm giác cũng là tệ !

      "Đó là người phụ nữ của tôi, trừ tôi, ai cũng cho phép động vào." Bạch Tuyết lẫm lệ , ánh mắt rất lạnh rất khốc.

      Lãnh Dạ nghe thấy câu này, tựa hồ cảm giác rất quen thuộc? Kỳ thực, đây là Bạch Tuyết học lại lời của , trước đây Lãnh Dạ cũng lời như thế, : Người phụ nữ của sao có thể cho người khác động vào, chỉ cần theo , liền vĩnh viễn là người của , ai cũng cho phép động!

      Mũi Cung Hàn đau xót, thẳng thắn ôm lấy Bạch Tuyết, Bạch Tuyết mặc dù thích, thế nhưng, tại cũng thể đẩy ra, làm bộ bình tĩnh nhìn người đối diện .

      Lãnh Dạ nhìn thấy Cung Hàn thừa cơ động chạm, thế là muốn dơ tay tóm lấy. Vừa định dùng sức, phát đây là thân thể của Bạch Tuyết, quên ! Đành phải nhịn!

      "Tốt -- nếu Hàn ca vậy, vậy chúng ta liền giải quyết việc chung, hôm nay tới muộn giờ, phải bù đắp tổn thất cho tôi!" Tên lão đại chiếm được mỹ nữ, liền trở mặt.

      Bạch Tuyết gì, bởi vì biết phải làm như thế nào, thế là, xoay người, ôm Cung Hàn chậm rãi hướng chỗ ngồi đến. Mà khi xoay người phút, liền ám chỉ Cung Hàn tiếp nên làm như thế nào?

      Cung Hàn nghĩ: Thế nào khiến Bạch Tuyết làm mới có thể bị lộ? Nếu như là , tiến lên nắm lấy cổ áo, sau đó hung hãn : Muốn tổn thất? có cửa đâu, tốt nhất là ở đâu tới về lại đó! Nếu đưa chở lại trong bụng mẹ !

      Thế nhưng, những lời này thể cho Bạch Tuyết, nhất định nên lời!

      "Những chuyện nhặt này, nhọc phiền Hàn ca, tôi liền có thể trả lời ." Lãnh Dạ lên phía trước.

      " phải là muốn thâu tóm vụ buôn bán sao? Tôi tại liền nghiêm túc cho biết, đừng mơ mộng hão huyền, ở đây tất cả cùng có vấn đề gì, nếu muốn cướp, lão đại của chúng tôi phụng bồi --" Thanh Lãnh Dạ rất lạnh, trong giọng lộ ra ngoan, vốn bởi vì chuyện của Bạch Tuyết mà vẫn nghẹn khuất, nhìn Cung Hàn thể đánh, trong lòng mực nhẫn nhịn, lúc này, trong lòng từng chút từng chút phát tiết ra bên ngoài .

      "Mày là ai, dám cùng tao đàm phán!" Tên lão đại tức giận, mặc dù bị khí thế người mang kính râm trước mắt chấn trụ, thế nhưng, như thế nào cũng vào nam ra bắc là đại ca hắc bang , kiến thức tự nhiên ít, người xấu cũng gặp, nhưng người đàn ông trước mắt này khiến chút nao núng! Thế nhưng, là lão đại, cũng thể đánh mất mặt mũi!

      Nếu như bị người ngoài biết đường đường là lão đại, bị thủ hạ dọa sợ, vị trí lão đại liền ngồi yên!

      "Tôi và đàm phán là còn coi trọng , nên biết sống chết tìm đường chết --" Lãnh Dạ giơ chân lên, giẫm nát đùi ta, sau đó dùng sức chút, chỉ nghe được tiếng răng rắc, chỉ thấy trán bắt đầu đổ mồ hôi, đau đến nhe răng trợn mắt.

      "Mày, mày muốn sống sao, dám động thủ với tao? Người đâu, đến..." Tên lão đại kêu cứu, tiến vào rất nhiều người, thế nhưng, đều phải người của , vì bọn chúng bị Lãnh Hạo tiêu diệt!

      Tên lão đại trợn tròn mắt, ngờ thuyền người của cư nhiên bị hai người bọn họ hạ gục, mà người của Cung Hàn cũng mang theo, đồn đại bản lãnh của Cung Hàn cũng được, ngờ hộ vệ của cũng lợi hại như vậy.

      "Bây giờ còn có muốn đàm phán hay ? Hả? --" Lãng Dạ giận dữ.

      "Họ Cung kia, dám đề hộ vệ của mình làm xằng làm bậy sao?"

      Bạch Tuyết đứng lên, tới, có Lãnh Dạ ở đó, cũng an tâm hơn, bởi vì cục diện định , nàng chỉ cần kết thúc công việc là được.

      "Tôi Cung Hàn luôn luôn phải quả hồng mềm, ít kẻ biết sống chết nếu sợ bị thương tay, xem như như hôm nay cho bài học, nếu như còn dám thành , cũng phải là tại được may mắn như vậy !" Bạch Tuyết muốn giết người, cho nên như vậy, Lãnh Dạ cũng biết chuyện, mà nếu như để cho chạy thoát, người này nhất định quay đầu trả thù, thế là, dùng lực giẫm phát.

      "Rắc -- "

      Tiếng xương đùi của bị chặt đứt, có thể thấy độ mạnh có bao nhiêu, mà lòng bàn tay Bạch Tuyết cũng đổ mồ hôi, là bị dọa sợ, may mắn mang theo kính râm, nếu nhất định bị lộ, bởi vì tên đó tin tưởng Cung Hàn chưa từng thấy mau me thế này, chỉ là xương đùi bị gãy, trong mắt Cung Hàn nếu có sợ hãi, đến lúc đó ai tin tưởng đây là Cung Hàn !

      tình cuối cùng cũng tạm thời được giải quyết.

      Vì vậy Cung Hàn và Lãnh Dạ đều nhìn ra, nhưng để coi chừng Bạch Tuyết, bọn họ thể ra tay hơn, lo lắng dọa đến , nên liền bỏ qua cho !

      ra thả hổ về rừng, tất có hậu hoạn!

      "Bạch Tuyết, em nên cùng tôi trở về, ở đây quá nguy hiểm, thích hợp với em, còn có cậu, cũng cùng tôi trở về." Lãnh Dạ nghiêm nghị , thể để cho Tuyết nhi ngây thơ , ở chỗ nguy hiểm như vậy.

      "Tôi tại sao phải ?" Cung Hàn gầm .

      "Vì bây giờ cậu dùng là thân thể của Bạch Tuyết , lên xe --" Lãnh Dạ ra lệnh, Cung Hàn nhìn thấy Bạch Tuyết lên xe, bất đắc dĩ, cũng theo lên xe, cũng muốn đổi trở về a, làm Phụ nữ chút cũng tốt, đây là chân mới hiểu ra, mỗi lần tiểu tiện ngừng phải ngồi xổm xuống, hơn nữa còn bị người ta bịt kín mắt cho phép nhìn lén, quả thực so với ngồi tù còn khó chịu hơn!
      Chương 129: Biến thành trả thù

      Cung Hàn bất đắc dĩ, mỗi ngày bị Lãnh Dạ gắt gao nhìn chằm chằm, như là nhìn kẻ trộm vậy, trước đây giới bị tiêu hồn khóa khóa lại, cũng so với tại tự do hơn!

      Trở lại biệt thự cảu Lãnh Dạ .

      Bạch Tuyết vào phòng ngủ của mình, nhưng mà Lãnh Dạ lại là vẫn theo Cung Hàn, bởi vì bận rộn ngày, vẫn có nghe được động tĩnh của mấy đúa trẻ, an bài Lãnh Hạo chuẩn bị đồ ăn, nhất là món ớt trộn thịt bò.

      "Này? như thế nào cũng là đại tổng giám đốc, cũng thể mỗi bữa đều ăn như nhau ?" Cung Hàn ngửi thấy lại là ớt trộn thịt bò, có chút nhức đầu!

      "Tôi thích ăn." lãnh Dạ chỉ là đơn giản trả lời câu, sau đó theo bên người Cung Hàn ngồi xuống, cố ý cầm lên quyển sách làm bộ đọc sách, ra là nghe nghe mấy nhóc con có tin tức gì?

      " thích ăn, cũng nên suy nghĩ chút xem người khác có được ? Mỗi ngày đều ăn cay , rất dễ thượng phát cáu có biết hay ?" Cung Hàn quát lớn, bởi vì vẫn ăn kiêng, ăn cay, như vậy giảm ngắn thời gian che khí người , ăn vật đó là để che khuất khí người , thế nhưng nếu như ăn ớt, giảm ngắn khoảng thời gian này! Cho nên liền kháng nghị ăn cay, mặc dù ăn lần , đương nhiên cũng là Lãnh Dạ muốn, Cung Hàn nhìn Lãnh Dạ ăn, vẫn chịu đựng ăn, nhưng lại nhịn được vẫn là ăn, mà lần này Lãnh Dạ lại phải ăn cái này , khiến Cung Hàn rống to hơn.

      biết khi nhìn thấy trộn thịt bò cũng nhịn được muốn ăn!

      Thế nhưng, như vậy rất nguy hiểm, dễ bị Lang Vương tìm ra , mà chẳng biết rằng, tại mỗi ngày phụ trách việc tiểu tiện của chính là Lang Vương vĩ đại , nằm mơ cũng nghĩ đến mình còn có loại vinh dự này, bị Lang Vương xử lý sinh hoạt hằng ngày!

      Nhưng vào lúc này.

      "Này? Hai người có nghe chưa? Cha người cũng thích ăn ớt trộn thịt bò da, nguyên lai là chúng ta di truyềnkhẩu vị từ cha." Sói con số .

      "Hai người thích ăn, thế nhưng em thích, quá cay!" Sói con số ba .

      "Em đương nhiên thích, em là giống mẹ nha, cho nên thích ăn cay!" Sói con số .

      "Uy? am , em rốt cuộc nghĩ đến biện pháp mang mẹ đổi trở về chưa?" Sói con số hai hỏi.

      "Em nghĩ ra biện pháp , nhưng mà phải chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba lười biếng .

      "Hả? Em có lương tâm hay a? Đó là mẹ của chúng ta, em sao lại quan tâm!" Sói con số hai có chút tức giận.

      " rống với em làm gì? Cũng phải em nguyện ý làm như vậy, tại mẹ như vậy cũng khiến em rất khổ sở! Thế nhưng, chuyện như vậy, chỉ có chờ cơ hội thôi!" Sói con số ba xin lỗi .

      "Hay chút xem biện pháp của em là cái gì?" Sói con số hai quan tâm hỏi.

      "Kỳ thực cũng có cái gì! Chính là chúng ta muốn tìm..." Nhưng vào lúc này.

      "Ăn cơm thôi --" Lãnh Hạo kêu tiếng , cắt ngang hội nghị , mà Lãnh Dạ vốn tập trung tinh thần nghe , bị Lãnh Hạo kêu tiếng như thế, làm chuyện then chốt còn chưa có ra, bị dán đoạn.

      lạnh lùng từ trong sách ngẩng đầu.

      "Ăn cơm liền ăn cơm, kêu to làm cái gì!"

      ", em vẫn luôn như vậy a! Cái gì gọi là kêu to? Mà lại em lâu có gọi! Đều là chuyện có được hay !" Lãnh Hạo oán giận , lâu có sói tru nha, đều bị Lãnh Dạ nhắc tới tỉnh trong lòng đúng là tưởng niệm cái loại tự do tự tại thảo nguyên hàng ngày!

      "Ba --" Lãnh Hạo hậu đầu trúng cái tát.

      Đương nhiên là Lãnh Dạ đánh, là nhắc nhở Lãnh Hạo chuyện phải chú ý!

      "? vì sao lại đánh người? Em đâu có chọc giận !" Lãnh Hạo ủy khuất .

      "Ba -- "

      "Uy -- , !" Lãnh Hạo cái ót lại bị đánh cái tát!

      " lên gọi Tuyết nhi xuống dùng cơm." Lãnh Dạ về phía bàn ăn.

      " ấy là người phụ nữ của , vì sao gọi!" Lãnh Hạo ủy khuất oán giận , tự dưng lại trúng hai cái tát, trong lòng rất bị thương, cho nên tự nhiên nghe lời .

      "Có phải còn muốn đánh hay ? Nhanh --" Lãnh Dạ yên lòng với Cung Hàn, cho nên muốn ở lại chỗ này.

      "Thực phân phải trái! Xin hỏi Lãnh tiên sinh, tại phải ăn cơm, tôi cũng thể đem áo khoác cởi sao, rất thoải mái a, bên ngoài lại lạnh, lại luôn luôn ép buộc tôi mặc áo dài quá chút kì lạ ?" Cung Hàn đến chỗ Lãnh Dạ cam lòng hỏi.

      "Cậu nếu dám cởi, tôi liền rút tất cả quần áo người Bạch Tuyết , khiến thân thể của cậu lộ hết đấy!" Lãnh Dạ hung hãn , trong lòng rất phiền, Bạch Tuyết biến trở lại, so với ai khác đều sốt ruột!

      "Có bị bệnh a? đây là trả thù!" Cung Hàn gầm .

      " tin cậu liền thử xem." Lãnh Dạ lạnh giọng . Bắt đầu vì Bạch Tuyết chia thức ăn, đem thứ Bạch Tuyết thích ăn để vào chén , chờ tới ăn.

      Cung Hàn dám cởi áo khoác, tại thân thể Bạch Tuyết là của , thân thể ở chỗ Bạch Tuyết , giả như Lãnh Dạ làm như vậy, đến lúc đó còn thế nào !

      "Cho tôi ít thịt bò!" Cung Hàn nhìn ớt trộn thịt bò bàn cơm , liền thèm ăn, chính mình cũng biết lại thích ăn thứ này!

      "Cậu có tay sao? Chính mình cắp ." Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn lướt qua Cung Hàn, thế nhưng, đập vào mắt lại là thân thểcủa Bạch Tuyết , tâm khỏi nhéo, cầm lên chén đưa cho Cung Hàn.

      "Này là vì thân thể Bạch Tuyết mới cho cậu , nên tự mình đa tình!" Lãnh Dạ tức giận .

      " tại ấy chính là tôi, tôi chính là ấy." Cung Hàn thầm câu, Lãnh Dạ việc múc canh, nhìn về phía .

      Cung Hàn cảm giác được hàn quang bắn qua đây.

      "Nếu như muốn tôi tiêu hóa tôi, đừng dùng ánh mắt đó trừng tôi, dù sao thân thể này gầy, thể trách tôi!" Cung Hàn vô lại thực ai bằng!

      Lãnh Dạ cắn răng cái, nhẫn! Vì thân thể Bạch Tuyết, vì nhóc con, thu hồi ánh mắt, hề nhìn lại !

      Cung Hàn liên tiếp ăn hai chén ớt trộn thịt bò, miệng cay xè, lúc này chỉ biết mình muốn ăn cay , hơn nữa còn thèm ăn được, khẩu vị rất tốt, biết mình ăn ớt ra sao, thế nhưng chính là nhịn được, cùng lắm lại tìm thứ đó ăn .

      Nghĩ tới đây, liền muốn ra ngoài dạo qua, hơn nữa còn là lấy thân thể Bạch Tuyết , biết như thế nào?

      Bạch Tuyết xuống.

      mặc là đồ của Lãnh Dạ , nàng muốn nhìn thấy quần áo của Cung Hàn, cho nên liền thay thế , Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết mặc đò của mình, cũng đoán được Bạch Tuyết muốn thấy thứ xa lạ, mới có thể mặc vào quần áo của , như vậy tối thiểu nhìn quen thuộc hơn.

      "Mấy người từ từ ăn đ, tôi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, xin hỏi gian phòng ngủ của tôi ở đâu?" Cung Hàn đứng dậy hỏi.

      "Lãnh Hạo cậu dẫn cậu ta ." Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngồi xuống, sau đó đem cơm nước đưa cho .

      "Ăn ." Lãnh Dạ cúi đầu cũng ăn, vẫn có ăn, là chờ Bạch Tuyết.

      "Cám ơn ." Bạch Tuyết vành mắt đỏ lên.

      "Ăn cơm trước, tôi nhất định nghĩ đến biện pháp , tin tôi ." Lãnh Dạ giọng điệu mặc dù nghe rất ôn nhu, thế nhưng gương mặt đó vẫn lãnh khốc .

      Kỳ thực, Lãnh Dạ chính là biểu tình lãnh khốc, rất ít khi cười.

      "Nếu như, vĩnh viễn đều đổi trở lại..." Bạch Tuyết rất sợ hãi, muốn làm hắc bang lão đại! chỉ muốn làm Bạch Tuyết.

      " , tôi có biện pháp, em phải tin tưởng tôi." Lãnh Dạ lại lần nữa nhấn mạnh có biện pháp, hi vọng Bạch Tuyết nên suy nghĩ bậy bạ.

      Lãnh Hạo lại ăn cơm.

      "Cậu thế nào lại xuống?" Lãnh Dạ hỏi.

      "Em xuống dùng cơm a, em còn chưa có ăn no." Lãnh hạo bưng lên bát bắt đầu ăn.

      "Cơm có thể để lát nữa ăn, thế nhưng, cậu thể rời khỏi Cung Hàn , đối với thân thể Bạch Tuyết ..." Lãnh Dạ đứng dậy lên lầu.

      ", cần , ngủ, nên em mới xuống ." Lãnh Hạo .

      "Lãnh Dạ, ngồi xuống ăn cơm , ngủ yên tâm." Bạch Tuyết gắp miếng thịt cho Lãnh Dạ, biết Lãnh Dạ thích ăn thịt. Kỳ thực đến bây giờ mới mới phát , mới biết thích ăn thịt? Nhưng trước đây thế nào lại phát !

      Nhìn Lãnh Hạo từng ngụm từng ngụm ăn thịt, bộ dáng kia ăn là ngon, còn có Lãnh Dạ cũng vậy, chỉ cần gắp thức ăn chính là thịt, rau dưa các loại giống như rất ít ăn?

      Cho nên Bạch Tuyết cũng gắp thịt cho Lãnh Dạ .

      Nghĩ đến Cung Hàn ngủ, hẳn là có việc gì đâu, cho nên Lãnh Dạ liền ngồi xuống, chẳng biết lần này ngồi xuống, chính là tận tám tiếng đồng hồ mới nhìn thấy Cung Hàn, bởi vì khi bọn họ ăn cơm , Cung Hàn liền theo cửa sổ nhảy ra ngoài , muốn ra ngoài dạo , trong lòng cũng phiền.

      Thế nhưng, chính là khi Cung Hàn nhảy ra từ cửa sổ , chân còn chưa có đứng vững, liền bị người dùng bao tải trùm vào, sau đó còn đem bao buộc lại, bị ném vào chiếc xe, sau đó chóng mặt liền ngủ, hóa ra là trong bao tải sớm có thuốc mê .

      bị mê hôn mê.

      Lãnh Dạ phái người khắp nơi lục soát tìm tung tích Cung Hàn , kỳ quái chính là, chưa có trở về hang ổ, hộp đêm, quán bar cũng có, tìm khắp nơi đều có tìm được!

      Chờ Cung Hàn tỉnh lại , là ba giờ chiều .

      bị người cột vào ghế, tay chân đều bị trói buộc .

      Ngồi đối diện là tên béo, nhận ra, trước đây còn cùng người kia hợp tác qua. Người này chính là Triệu tổng, chính là người mà cha Bạch Tuyết muốn ký hợp đồng , bởi vì mạo phạm Bạch Tuyết, tại bị Lãnh Dạ chỉnh đến người có đồng nào, lần này sở dĩ bắt cóc Bạch Tuyết, cũng là bởi vì quyết định phải rời khỏi đây, nhờ vả em trai .

      cam lòng, rơi vào tình cảnh tại chính là bởi vì Bạch Tuyết, lúc trước vì muốn có được Bạch Tuyết, cầm hợp đồng cùng Bạch Hàn làm giao dịch, ngờ có đượcBạch Tuyết , còn đắc tội với Lãnh Dạ, khiến công ty bị tập đoàn Lang thị thôn tính, nhà còn bị niêm phong, nhờ lúc trước có được Bạch Tuyết mua cho Bạch Tuyết căn hộ, vốn tính toán dùng để bao nuôi phụ nữ, nghĩ tới bây giờ thành ra phải ở chỗ này tránh nạn!

      phải gặp hạn rất thảm!

      Tất cả đều bởi vì Bạch Tuyết!

      Cho nên muốn trả thù, chính là đem Bạch Tuyết từ bên người Lãnh Dạ đưa .

      Cung Hàn mở mắt ra vừa nhìn thấy Triệu tổng trước đây? Trong lòng ngờ lão gia hỏa này thảm như vậy, chẳng lẽ là tên Lãnh Dạ kia làm như vậy, nhưng mà nguyên nhân trong đó xem ra cũng bởi vì Bạch Tuyết, nếu sao có thể bắt cóc Bạch Tuyết, hoặc là vì trả thù Lãnh Dạ mới bắt cóc Bạch Tuyết , chắc chắn là hai loại khả năng này.

      "Ông muốn thế nào?" Cung Hàn hỏi.

      "Muốn thế nào? Lão tử muốn làm thịt -- muốn cắn chết --" Triệu tổng bởi vì mất tất cả, chút tinh thần hoảng loạn, hình như là bị kích thích rất lớn?

      Kỳ thực, cho dù ai từ gia tài bạc triệu bỗng nhiên thoáng cái biến thành kẻ nghèo hàn, ai cũng tiếp thu được, còn sống chính là vô cùng may mắn! Có vài người coi tiền như mạng, có tiền tài liền tự sát!

      Mà Triệu tổng mặc dù tại người có đồng nào, thế nhưng chưa từng nghĩ muốn chết, bởi vì ở châu Á còn có em trai lợi hại , còn có đường lui, cho nên tại chỉ nghĩ mang theo Bạch Tuyết rời , nếu thua quá thảm, muốn đem Bạch Tuyết mang , khiến Lãnh Dạ khó chịu.

      Cung Hàn vừa nghe liền sốt ruột , tại sợ nhất chính là bị đàn ông thượng, bên trong là đàn ông a? Mặc dù tại thân thể này là phụ nữ, khiến đàn ông có thể áp chế, thế nhưng buồn nôn đến chết !

      như thế nào cũng là hắc bang lão đại, thể bị tên đầu tử hại buồn nôn chết!

      "ông cột tôi làm cái gì, như vậy khiến tôi rất khó chịu a có biết hay ? Mau cởi chói cho tôi được ?" Cung Hàn lúc này mới cảm giác thanh Bạch Tuyết là ngọt như vậy, là do từ từ đón nhận cơ thể này cảm thấy được, chịu nổi nhất chính là thanh của Bạch Tuyết , quá ngọt, là đàn ông, mà ngọt như vậy khiến nổi cả da gà ! Thế nhưng, lúc này, chỉ có phát huy thanh ngọt ngào đến này, trước lừa ông ta buông ra dây thừng, đến lúc đó có thể chạy trốn, tại là thân thể của Bạch Tuyết , có pháp lực, chỉ có dựa vào ký ức phát huy công phu mèo quào!

      Chỉ tiếc thân thể Bạch Tuyết quá nhu nhược! Còn lo lắng thương tổn đến làn da của !

      Bỗng nhiên, Cung Hàn nhớ lần đó ở bờ biển Bạch Tuyết hình như rất lợi hại?

      Thế nhưng, từ lúc tiếp thu thân thể này tại sao có cảm giác được thân thể Bạch Tuyết luyện qua võ a?

      "Thả người? Lão tử muốn dẫn rời khỏi đây, tới châu Á, lão tử từ từ chơi đùa với , sau đó khiến những huynh đệ kia cũng chăm sóc , Lãnh Dạ tạo áp lực khiến tôi thống khổ, tôi trả gấp trăm lần ở người của !"

      "Ông có ý gì? Châu Á?" Cung Hàn có chút thiếu kiên nhẫn .

      "Lão tử phải rời khỏi đây, còn vẫn là mau nhanh hô hấp khí chút , nếu lát nữa hô hấp được!"

      "Khốn khiếp, con mẹ ngươi -- buông ra lão tử, Lãnh Dạ làm hại ông, ông mà tìm ta tính sổ a? Ông bắt cóc tôi mà gọi là đàn ông à--" Cung Hàn rống to.

      Triệu tổng vẫn nhìn thấy đều là Bạch Tuyết ôn nhu , lúc này Bạch Tuyết vừa nghe phải rời , liền nóng nảy?

      "Ha ha... Lão tử nghĩ vốn là thục nữ ? Hóa ra chỉ là đồ đê tiện -- làm bộ thục nữ, có biết hay hại chết lão tử !" Họ Triệu bỗng nhiên rống to, trong lòng rất khó chịu, còn gì cả ! liều mạng sinh sống mười mấy năm, tại lại thành ăn mày! thế nào nuốt hạ cơn tức này!

      "Mẹ nó! Lão tử lúc nào mình là thục nữ , còn dám muốn dẫm đạp , có tin tôi đem đầu của ông xuống làm cầu đá?" Cung Hàn thích Bạch Tuyết, thể chịu đựng được người khác Bạch Tuyết là đồ đê tiện!

      "Ha ha ... Tôi cho rằng người phụ nữ của Lãnh Dạ có nhiều? Lại khiến Lãnh Dạ bảo vệ như thế , hóa ra trò chơi còn chưa có bắt đầu, liền bị dọa đến năng lộn xộn ! Thực là đáng thương a! Bất quá đáng thương còn ở phía sau, đến lúc đó , lão tử chơi đùa với , liền đem mang bán, cho làm điếm-- mỗi ngày đều bị người chà đạp -- "
      Andrena thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 130: Tôi giết ông

      Nghe thấy Triệu lão tử , Cung Hàn bị chọc giận!

      Bởi vì bị cột vào ghế , thể đứng lên, đành phải khom người, bảo trì tư thế ngồi ,hướng chỗ Triệu lão tử bước bước xê dịch đến gần, muốn giáo huấn tên mập này.

      "Ai nha! Cái dạng này là kịp đợi tôi sao? thể chờ đợi mà tới tìm tôi sao." Triệu lão tổng căn bản có đem người trước mắt để vào mắt, biết người phụ nữ có thể gây nguy hiểm gì, thế nhưng, sai rồi! Là sai lầm rất lớn!

      Rốt cuộc tới gần người đàn ông mập này, Cung Hàn bỗng nhiên cười lạnh tiếng, cấp tốc xoay tròn ghế tựa, và ghế tựa cùng nhau xoay tròn, khiến Triệu lão tổng còn chưa có kịp phản ứng liền bị chân ghế đánh bay rất xa.

      "Mẹ nó!Miệng ông đầy lời bẩn thỉu, lão tử nếu như phải bị cột, liền giết chết ông!" Cung Hàn dùng giọng nữ ngọt ngào uy hiếp , nghe càng có chút nghi ngờ!

      " là ai? là ai?" Triệu tổng bắt đầu hoài nghi người này phải là Bạch Tuyết, bởi vì kiểu chuyện này, còn có thân thủ vừa rôi, đơn giản!

      "Tôi là ông nội ông--" Cung Hàn dùng giọng nữ ngọt ngào .

      "Điên rồi! Điên rồi! so với tôi còn điên hơn!" Triệu tổng cho rằng Bạch Tuyết đầu óc có vấn đề , bởi vì Bạch Tuyết chuyện bừa bãi, còn tự xưng là ông nội!

      "Người đâu--" Triệu tổng hướng về phía cửa hô to.

      Chỉ thấy tiến vào hai người đàn ông, rất to cao, bọn họ là hộ vệ của Triệu tổng.

      "Triệu tổng."

      "Hai người các cậu trung thành và tận tâm theo tôi, mà tôi có gì cho các cậu, nên con nhóc này thưởng cho các cậu , đêm nay hãy thỏa thích chơi đùa, ngày mai chúng ta liền rời khỏi đây." Triệu tổng lấy ra máy ảnh, lần nữa nâng cái ghế dậy , ngồi xuống, hình như có ý muốn rời ?

      " tại bắt đầu, trước cởi quần áo của ta ra, lão tử muốn chụp ảnh."

      "Khốn khiếp, nếu dám động vào thân thể này, lão tử liền giết ông --" Cung Hàn hét lớn.

      " giết tôi, chỉ bằng , vẫn là chờ lát bị hai người bọn họ giết !"

      "Tôi rủa ngươi tám đời tổ tông nhà ông, tên mập chết bầm, lão tử sớm biết ông là loại người này, lúc trước giết ông, con mẹ nó --" Cung Hàn mắng to, bởi vì hai người đàn ông tiến lên, cầm trong tay hai thanh kéo, vừa nhìn liền biết chuẩn bị cắn bỏ quần áo của .

      Tròng mắt đỏ bừng, nếu như thân thể Bạch Tuyết ở trong tay sảy ra chuyện, Bạch Tuyết nhất định tha thứ cho , càng nghĩ càng giận, tại ở trong tay tên mập chết bầm này , đến thân thể người phụ nữ mình thích cũng bảo vệ, vậy còn gì là đàn ông!

      "Dừng tay -- tên mập chết bầm này cho các người bao nhiêu tiền mà các người vì ông ta bán mạng? Các ngườii có biết tôi là người phụ nữ của ai hay ? Tôi là người phụ nữ của Cung Hàn, các người nếu như dám đụng đến ngón tay của tôi, tôi bảo đảm các người chết rất khó coi!" Cung Hàn quát lớn, cũng muốn Bạch Tuyết là người phụ nữ của Lãnh Dạ !

      "Chờ chút." Triệu tổng vung tay lên.

      "Đồ đê tiện, là người phụ nữ của ai?" Người đàn ông mập tới hỏi.

      "Lão tử là người phụ nữ của Cung Hàn !" Cung Hàn chuyện ôn tồn khôi hài, trừng mắt dựng thẳng , giọng điệu ác liệt thô tục, thế nhưng thanh lại ngọt ngào đáng !

      Triệu tổng bị làm bối rối! Tình huống này là sao? Bạch Tuyết phải là người phụ nữ của Lãnh Dạ sao?

      " ngờ thực là hồng nhan họa thủy! Lão tử gục đổ trong tay , lại còn chơi đùa với hai người đàn ông, còn đều là nhân vật lợi hại như thế, đơn giản a?" Triệu tổng bất ngờ, Bạch Tuyết cư nhiên cùng Cung Hàn có quan hệ, đây thực tin tức lớn.

      "Buông ta ra --" Cung Hàn dùng sức giãy giụa.

      "Buông ra? Mơ tưởng -- bọn họ thích , lão tử tại hận chết , nếu phải là , lão tử táng gia bại sản sao?" Triệu tổng càng nghĩ càng giận.

      "Chẳng lẽ ông sợ Cung Hàn giết ông sao?" Cung Hàn hỏi, lúc trước và Triệu tổng từng có tiếp xúc, lúc trước Triệu tổng dùng tiền mướn Cung Hàn giúp giết người, cho nên người này nên biết Cung Hàn là ai.

      "Sợ? cho là mình là người phụ nữ của chính là sao? Lão tử bị lừa đâu, Lãnh Dạ từng : Bạch Tuyết là người phụ nữ của , ai cũng đừng có ý nghĩ xấu xa, nếu chính cùng đối nghịch! là người phụ nữ của Cung Hàn , vậy Lãnh Dạ vì sao có làm gì ?" Triệu tông rất hiểu được, ngờ người phụ nữ này có bối cảnh phức tạp như thế?

      "Tốt lắm, để tôi cho ông biết, bảo đảm cho ông tâm phục khẩu phục, năm nay ngày 18 tháng 3, ông chi hai trăm vạn thueeu Cung Hàn giết phú thương ở Giang Nam , ông ta họ --Lý. Còn có muốn tôi lại tỉ mỉ hay ?"

      " ? Sao có thể biết được việc này? Đây là tin tức tuyệt đối được tiết lộ! Cung Hàn cư nhiên lại cho ?" Triệu tổng nghe xong sửng sốt.

      " tại tin tôi là người phụ nữ của ta chưa?" mặt Cung Hàn có ít vui mừng.

      " tin! nếu như là người phụ nữ của , Lãnh Dạ bỏ qua cho Cung Hàn ! đối phó với Cung Hàn như với tôi !" Triệu tổng nghĩ lại những chuyện trước đây, chậm rãi chắp vá lại mọi hình ảnh, nhớ rất Lãnh Dạ người phụ nữ của ai cũng thể động! Mà lời đó giống như là khoe khoang?

      "Mẹ kiếp -- dựa vào cái gì mà tin? Lão tử chính là người phụ nữ của ." Cung Hàn vừa vui mừng còn, đổi lấy chính là tức giận!

      " là người phụ nữ của Cung Hàn? Lãnh Dạ chịu đựng để ở lưng phản bội sao? Đứa ngốc mớitin tưởng!"

      "Bà nội ngươi liền thích bắt cá hai tay -- mẹ ngươi quản nhiều làm gì?" Cung Hàn chửi ầm lên.

      "Nhưng mà, chuyện trái lại rất giống Cung Hàn, là người phụ nữ của tôi tin!" Triệu tổng cũng phải ăn cơm trắng , mấy năm nay có thể có thành tích khá như vậy cũng phải kẻ ngu, cũng là người rất có tâm kế ,Bạch Tuyết nếu là người phụ nữ của Cung Hàn, Lãnh Dạ tuyệt đối cho phép, cho nên có khả năng, lúc trước chỉ là muốn đến gần Bạch Tuyết liền bị Lãnh Dạ chỉnh thảm như vậy, huống chi nếu như ngủ với người phụ nữ của ,đó là con đường chết!

      Lãnh Dạ rất bá đạo, ngoan cho phép người phụ nữ của mình bắt cá hai tay !

      "Mẹ ngươi, bà nội tôi thích chính là Cung Hàn."

      "Phải ?" Thanh lạnh lùng theo cửa truyền tới.

      "Lạnh lùng..." Triệu tổng trừng mắt, giương miệng, dám tin Lãnh Dạ tìm được nơi hẻo lánh như vậy!

      "Vốn định cho ông đường sống, xem ra là dư thừa!" Lãnh Dạ lạnh lùng .

      "Cậu vì sao chỉ đối phó với tôi? Người phụ nữ của cậu bắt cá hai tay chẳng lẽ cậu biết, ta vừa rồi còn mình thích Cung Hàn nữa!" Triệu tổng toàn thân run rẩy .

      "Ông phải cũng tin sao? Người phụ nữ của tôi, tôi sao lại biết?" Lãnh Dạ nghiêm nghị .

      " tin, cậu hỏi ta ?" Triệu tổng lo lắng Lãnh Dạ giết mình, dù sao bắt cóc Bạch Tuyết, người đan ông này nhất định bỏ qua cho , cho nên chỉ có thể đem chuyện Cung Hàn và Bạch Tuyết ra, hi vọng Lãnh Dạ phân tâm, đến lúc đó, liền có cơ hội đào tẩu .

      " ấy? Tôi tự nhiên hỏi, thế nhưng, phải tại. ? Ông muốn chết như thế nào?" Lãnh Dạ hỏi.

      " , cậu thể giết tôi, tôi còn có em trai, nó mà biết bỏ qua cho cậu !" Triệu tổng bỗng nhiên quỳ xuống mặt đất cầu xin tha thứ , còn đem em trai ra đe dọa Lãnh Dạ.

      "À? Tôi muốn xem ta báo thù cho ông thế nào . Ông muốn chết, ngại cho ôngbiết, Bạch Tuyết là phụ nữ của tôi, vĩnh viễn đều vậy, ông là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, có biết hay ?" Lãnh Dạ chuyện quay đầu lại nhìn Cung Hàn , ánh mắt rất lạnh, Cung Hàn đương nhiên nhìn thấy Lãnh Dạ bắn quahàn quang, làm bộ nhìn tới, nhàn nhã huýt sáo.

      "Tôi căn bản cũng có chạm qua Bạch Tuyết, cậu liền muốn giết tôi, phải quá độc ác hay sao? Cung Hàn cũng ngủ cùng ta..."

      "Ba -- "

      Triệu tổng còn chưa hết, liền bị Lãnh Dạ hung hăng đánh đấm ngã mặt đất, khóe miệng chảy ra máu, lên phía trước, cước giẫm cổ Triệu tổng, dùng sức giẫm cái.

      "Loại người như ông, sống cũng làm nguy hại cho con người, tôi hôm nay liền thay trời hành đạo, diệt ông, miễn cho ông lại hại người nữa!" Lãnh Dạ chân liền dùng lực, Triệu tổng liền thè lưỡi ra, trong miệng ói ra rất nhiều máu, bên cạnh bảo vệ từ đầu tới cuối cũng có nhúc nhích, bởi vì bọn họ biết Lãnh Dạ dễ chọc , nhìn thấy chủ của mình chết , biết mình cũng trốn thoát!

      "Động thủ ?" Hai người đàn ông nhắm mắt lại, bộ nhận lấy cái chết .

      Lãnh Hạo, đem bọn họ mang .

      Lãnh Dạ muốn giết quá nhiều người, thế nhưng, chỉ cần uy hiếp được Bạch Tuyết, tất giết !

      "Hôm nay nếu như phải cậu ở trong thân thể Bạch Tuyết , cậu có kết quả như ông ta. Thân thể Bạch Tuyết , trừ tôi ra, ai cũng cho chạm vào." Lãnh Dạ ngoan , Cung Hàn sớm muộn cũng động thủ , bởi vì cậu ta mạo phạm thân thể Bạch Tuyết, cho phép, cũng thể chịu đựng được!

      "Kẻ ích kỷ! phụ nữ của được bắt cá hai tay, chẳng lẽ có chơi đùa với người phụ nữ khác?" Cung Hàn nghe thấy lời của Lãnh Dạ , thay Bạch Tuyết ủy khuất.

      "Đây phải là chuyện cậu có thể bận tâm , phụ nữ của tôi đều là cam tâm tình nguyện theo tôi, nhất là Bạch Tuyết." Lãnh Dạ lạnh giọng .

      "Phụ nữ của ? Nếu ấy ở bên cạnh là người của , nhưng nếu có ngày ấy rời khỏi , phải người phụ nữ của !" Cung Hàn cũng lạnh giọng .

      Hai người bốn mắt nhìn nhau.

      Căm tức nhìn đối phương.

      Trừng mắt đây đó!

      "Cậu bây giờ nên cảm tạ thân thể Bạch Tuyết , nếu !" Lãnh Dạ hung hãn .

      " Xem tôi có bản lĩnh này hay --" Cung Hàn cũng tỏ ra yếu kém.

      "Giết cậu , giống như giẫm chết con kiến, chẳng qua là lớn hơn con kiến chút mà thôi!" Lãnh Dạ vú lấp miệng em .

      "Con kiến? cho mình là mãnh thú sao? Tôi đâu, chúng ta cứ chờ xem, Bạch Tuyết là của ai còn nhất định!" Cung Hàn xong , chút khách khí ngồi lên xe Lãnh Dạ , bởi vì phải về tìm Bạch Tuyết.

      Lãnh Dạ cũng lên xe, ngồi ở bên cạnh Cung Hàn .

      mặt lo lắng thân thể Bạch Tuyết , mặt còn lo lắng cho các con của mình. Đây cũng là trong những nguyên nhân vẫn luôn nhịn Cung Hàn .

      Ai ngờ.

      "Cha giết người, hai người có nhìn thấy ?" Sói con số ba khiếp đảm đến.

      "Nhìn thấy , là tàn nhẫn a!" Sói con số .

      "Cha là Lnag Vương, hai người quên sao? Lang Vương mà hung dữ sao thu phục được chúng." Sói con số hai .

      "Ô ô..." Sói con số ba bỗng nhiên khóc lên.

      "Em em làm sao vậy?" Sói con số hỏi.

      "Em đem mẹ làm thảm như vậy , cha biết có giết em hay ? Em rất sợ nha! Cha vừa mình giết người giống như là nghiền chết con kiến vậy, rất đáng sợ đó!" Sói con số ba khóc .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :