1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 5 Trở lại hang sói

      tiếng đồng hồ trôi qua, Bạch Tuyết tắm xong ,nhưng vẫn tránh ở trong phòng tắm dám ra, ban ngày làm xương sống thắt lưng của còn đau, biết lần này có thể hay chút? Vừa rồi giống như rất tức giận?

      Bạch Tuyết càng nghĩ càng sợ hãi!

      Kiên trì, chậm rãi mở ra cửa phòng tắm,trong phòng thực tối đen, vì sao bật đèn? Kỳ như vậy cũng tốt, ai cũng nhìn thấy biểu tình của ai, miễn cho nhìn thấy lại khó chịu!

      Sờ soạng tới gần giường, bởi vì có đồ ngủ , người chỉ quấn tấm khăn tắm.

      Xoạt ——

      trận cảm giác mát đánh úp lại.

      "A —— khăn tắm của tôi ?"

      Tuy rằng có bật đèn, nhưng là, cảm giác được Lãnh Dạ ở giường vừa động giám nhúc nhích! Bởi vì bên trong im lặng mà ngay cây kim rơi cũng có thể nghe được, kia rốt cuộc là ai đem khăn tắm của cởi ra a?

      Chẳng lẽ ngôi biệt thự này bình thường? Vẫn là người đàn ông này phải người? Sợ hãi! Này có hai loại khả năng, mặc kệ là thế nào cũng tốt!

      đỏ mặt, vẫn nhúc nhích đứng bên giương, hai tay ôm mình run rẩy thành đoàn.

      có dũng khí tới gần người đàn ông kỳ quá nàyi , tuy rằng vừa rồi bảo tắm rửa, hiểu được kế tiếp muốn làm gì! Bạch Tuyết nghĩ đến nhìn ràng lắm đối phương, đối phương khẳng định cũng thấy lắm.

      Chẳng biết rằng, Lãnh Dạ chính là hết sức chăm chú nhìn , đêm tối cùng ban ngày với có gì khác nhau. Con mồi trước mắt , làn da bóng loáng trắng min, đầu tóc đen dài tự nhiên duỗi ở vai, đôi mắt đen sáng ngời kinh hoảng đánh giá bốn phía, lông mi dài chút nhấp nháy, mặt còn vương vài giọt nước mắt!

      Hai năm , vẫn là như vậy mê người, chính là vì sao thương tâm như vậy, kia nước mắt làm cho cho tâm lâu băng giá, nhàng đau chút. Nếu như có ngoài ý muốn, hẳn là người muốn tìm, vậy nên cảm thấy đau!

      Lãnh Dạ hô hấp càng ngày càng nặng nề ,bên trong liên tục khó chịu, trong lòng muốn châm lửa.

      Bên trong vốn im lặng, bỗng nhiên truyền đến tiếng hít thở của người đàn ông , hơn nữa càng ngày càng nặng, Bạch Tuyết cuống quít lấy tay che hạ thân.

      "Đưa tay mở ra." Lãnh Dạ bỗng nhiên toát ra câu như vậy , Bạch Tuyết sợ tới mức run run.

      "Này tối như vậy có thể có thể thấy sao?" Bạch Tuyết tuy rằng rất tình nguyện, nhưng là, vì nghiệp của ba ba , vẫn là làm theo, đưa tay ngoan ngoãn buông!

      ". . . . . ."

      Bên trong lại khôi phục im lặng, có làm ra chuyện gì , Bạch Tuyết bắt đầu hoài nghi người đàn ông này chỉ cổ quái, còn là tên BT,cuồng rình coi !

      Bạch Tuyết đưa tay buông xuống, kia dáng người hoàn hảo hoàn toàn nổi bật ra, chí lực đắc ý càng ngày càng yếu ớt, nghĩ tới chính là qua thời gian hai năm , thân thể của lại biến hóa lớn như vậy, những nơi nên lớn đều lớn, rất đẹp.

      "Được rồi , lên đây ." Lãnh Dạ lạnh lùng .

      "Vì sao bật đèn?" Bạch Tuyết khiếp đảm hỏi, bởi vì trước mắt đen tuyền mảnh, trong lòng luôn bồn chồn, thực sợ hãi!

      " thích mở đèn?"

      " , hiểu lầm , tôi sợ bóng tối!" Bạch Tuyết thanh càng ngày càng .

      "Tôi thích đêm tối."

      "Cho nên mới có thể kêu Lãnh Dạ?" Bạch Tuyết nhìn thấy biểu tình đối phương , cho nên thốt ra.

      Ai ngờ, bỗng nhiên cái tay vươn tới hung hăng bóp ở cổ Bạch Tuyết.

      "Lãnh Dạ là có thể kêu sao? Ân?"

      "Khụ khụ khụ! Xin xin lỗi! Khụ khụ!" Bạch Tuyết cơ hồ muốn ngừng thở, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, tốt như vậy để cho chết, còn muốn giữ lại chậm rãi chơi đùa.

      "A ——"

      Tay bóp cổ vừa bỏ ra , Bạch Tuyết cố gắng lấy hơi thở hổn hển. Ai ngờ, ngụm cắn xuống người của , là dùng sức cắn, khiến đau khóc lên.

      Đêm nay, là buổi tối khủng bố nhất của Bạch Tuyết , cả người bị cắn đến khắp nơi đều là dấu răng, biết còn tưởng rằng rơi vào miệng sói !
      honglak, nhoxbinaLinh Nguyễn thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6 Trở lại hang sói 2


      Sau khi song việc , vào phòng tắm, Bạch Tuyết nằm ôm mình chỗ, vụng trộm khóc, nước mắt ướt đẫm nửa gối đầu, dám khóc thành tiếng, lo lắng người đàn ông trong phòng tắm nghe được mất hứng, như vậy có biện pháp hoàn thành nhiệm vụ cha giao cho !

      Sáng sớm, ánh sáng mặt trời chiếu giường, Bạch Tuyết lặng lẽ tĩnh , lập tức lại nhắm lại, cả người vẫn là rất đau, nhất là ở hai đùi càng đau lợi hại hơn. Ngày hôm qua ban đêm còn lo lắng Lãnh Dạ đem chân của làm đứt từng đoạn! hoàn hảo vẫn xuống giường được là có việc gì!

      "Xin chào, tôi là Lãnh Nguyệt." thanh ngọt ngào từ phía sau chuyền tới. Bạch Tuyết quay đầu, vốn khuôn mặt nhắn trắng trẻo nay xấu hổ mà đỏ bừng, nguyên lai là con của Lãnh Dạ ,cảm giác tội ác thổi tới trong lòng.

      "Xin chào, thực xin lỗi. . . . . . Tôi rời . . . . . ." Bạch Tuyết cúi đầu, xấu hổ , này ra kêu Lãnh Nguyệt, là con gáii của , bọn họ đều họ Lãnh.

      "Vì sao phải ? ấy đối với tốt?"

      "?" Bạch Tuyết nghĩ tới lại hỏi như vậy.

      Còn có, ‘ ’ người này đối Bạch Tuyết mà rất xa lạ !

      " tôi cũng biết , nhìn xem cổ này, cánh tay, còn có nơi này, nơi đó. . . . . . Ô a tắc —— mạnh mẽ như vậy —— còn có thể xuống giường chính là may mắn! phải bảo trọng thân thể, ăn cơm trước , thôi." xong liền xuống lầu , Bạch Tuyết nhìn xem dấu răng người , thế nào còn có mặt mũi ra ngoài!

      Chỉ chốc lát sau, dưới lầu có người ấn chuông cửa.

      "Bạch Tuyết, ra đây chút." Bạch Tuyết trong phòng ngủ sửng sốt, nghĩ tới cái kia cư nhiên biết tên của mình, xuất phát từ lễ phép, bước nhanh xuống lầu.

      Bởi vì ở trong này có áo ngủ của , buổi sáng thức dạy có gì mặc, bất đắc dĩ mặc vào cái áo sơ mi nam màu trắng mặc tạm , đây đương nhiên là quần áo của Lang Dạ nên rất lớn.

      "Chuyện gì?" Mới vừa ra tới cửa Bạch Tuyết ngừng cước bộ, khó xử đứng ở thang lầu , như thế nào còn có đàn ông ở tại nơi này? Làm biểu khó sử đứng đấy.

      vừa mới tỉnh ngủ , rửa mặt chải đầu, cũng giày, đầu mái tóc đen nhánh rối tung , hé ra khuôn mặt trăng hiếm thấy nhắn động lòng người.

      Trong phòng khách người đàn ông bị đứng lầu hấp dẫn, thể tưởng được thế gian còn có những loại này, sở hữu vẻ xinh đẹp từ ngữ đều thể diễn tả mỹ mạo của , tựa như khối bạch ngọc quý , trong suốt lộ ra. Bất quá nhìn đến dấu răng người Bạch Tuyết, tim của ta đau xót!

      "Bạch Tuyết, lại đây, đây họ của tôi —— Lãnh Hạo. ." Lãnh Nguyệt giới thiệu.

      "Xin chào, tôi, tôi là trở về đổi lại quần áo được ?" Bạch Tuyết xấu hổ hỏi.

      "Bạch Tuyết mau tới đây, lại đây, quần áo đều ở nơi này , nhìn xem đây đều là tặng cho , khá, trai rất bất công !" Lãnh Nguyệt oán vừa .

      " trai? Nhưng là tôi biết trai của a!" Bạch Tuyết hoang mang.

      "Bạch Tuyết rất đáng , trai của tôi chính là cái người ông kia đem cắn đầy dấu răng ." Lãnh Nguyệt xong, Bạch Tuyết mặt ửng đỏ, như là quả táo hồng.

      Nguyên lai bé này phải là con của Lãnh Dạ , mà là em của . Bị Lãnh Nguyệt như vậy , Bạch Tuyết xấu hổ thôi! Nhưng là lại thể ngăn cản Lãnh Dạ cắn !

      Mặc thành như vậy, Bạch Tuyết ngượng ngùng tiến lên, ở thời điểm khó xử , Lãnh Dạ tới, giờ phút này Lãnh Dạ nhìn đến Bạch Tuyết mặc thành như vậy, rất vui!

      mặt có vẻ tươi cười, sắc mặt nhìn như bình tĩnh, nhưng là cặp mắt kia lại làm cho người ta sợ hãi, kia tựa hồ là mắt dã thú , giống như đồ ăn bị cướp đoạt. Làm, Bạch Tuyết hiểu, ở trong mắt Lãnh Dạ chính là đồ ăn kia bị cướp đoạt , Bạch Tuyết rất giải thích được, vì sao lại như thế?
      honglak, nhoxbinaLinh Nguyễn thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7 Lang Vương tức giận

      Bạch Tuyết bị khí thế của Lãnh Dạ dọa , sợ hãi cúi đầu, hai tay gắt gao nắm góc áo vò rồi vò, mặc dù quần áo này phải của , nhưng là, đây là thói quen của từ , cứ sợ hãi liền thói quen vò góc áo .

      Lãnh Hạo hôm nay vốn là chịu dặn dò của họ mà mang vài bộ quần áo của con lại đây, còn tưởng rằng là đưa cho Lãnh Nguyệt mặc. nghĩ tới gặp phải màn như vậy , làm cho người ta nhìn đau lòng!

      Lúc này đứng ở thang lầu giống như tiểu bạch thỏ bị chấn kinh , mà họ giống như là vương giả hắc ám, bất cứ lúc nào cũng có thể nắm giữ vận mệnh của !

      " chính là cư như vậy ra quyến rũ đàn ông ?" Lãnh Dạ đến trước mặt Bạch Tuyết , lạnh giọng .

      Nhìn đến Bạch Tuyết mặc quần áo của mình , áo có nhiều chỗ thể che được hết, còn làm lộ cặp đùi đẹp người ra bên ngoài, làm hận thể bóp chết ! Phụ nữ của sao thể để cho người đàn ông khác nhìn!

      Bạch Tuyết chuyện, nước mắt thi nhau rớt xuống !

      ", là em làm bảo ấy xuống dưới lấy quần áo ." Lãnh Nguyệt có lỗi giải thích .

      "Câm miệng, có hỏi em? Bạch Tuyết, trả lời tôi, phải ở đây quyến rũ đàn ông chứ?" Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi, trước kia từng quyến rũ .nay quyết cho phép lại làm vậy với kẻ khác!

      Bạch Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Lãnh Dạ, góc cạnh khuôn mặt ràng, giống như là thanh kiếm sắc bén, hung hăng đâm vào trong lòng .

      Người đàn ông này ở giường hành hạ còn đủ sao , nay còn muốn ở đây nhân tiện nhục nhã ! Nhưng là, lại thể phản kháng!

      " họ, ấy có quyến rũ bất luận người nào, vì sao lại mang khí thế bức người!" Lãnh Hạo nhìn được, lên trước .

      "Cậu, xem chưa đủ sao? Là chính mình tự biến , hay vẫn là giúp cậu biến ?" Lãnh Dạ tức giận chỉ vào Lãnh Hạo .

      "Lạnh Hạo, , nhanh chút!" Lãnh Nguyệt nhìn tình ổn, lôi kéo Lãnh Hạo bước .

      "Em đây trước, họ, phụ nữ là dùng để , phải dùng để tổn thương!" Lãnh Hạo xong liền cùng Lãnh Nguyệt ly khai.

      Lãnh Dạ nghĩ đến Lãnh Hạo luôn luôn tôn kính như vậy lại ra những lời này, xem ra Bạch Tuyết quyến rũ thành công .

      " đem chính mình tắm sạch , tôi muốn nhìn xem còn có nhiều khí lực như thế nào câu dẫn đàn ông?"

      "Tôi có quyến rũ ai!" Bạch Tuyết ủy khuất khóc đứng lên.

      "Chẳng lẽ tôi phải câu dẫn tới tay ? Ân?" Lãnh Dạ hỏi lại.

      Hai năm trước, Bạch Tuyết mỗi đêm đều ở người sờ tới sờ lui, còn thân cái miệng của , còn quấy nhiễu cái bụng của , thậm chí còn đụng đến vũ khí chinh phục phụ nữ của , như thế mà còn gọi là câu dẫn?

      Nếu Bạch Tuyết biết chân tướng, nhất định hô to oan uổng, bởi vì năm đó Bạch Tuyết căn bản biết là Lãnh Dạ, chính là đem trở thành con tiểu Cẩu, cho tắm rửa đương nhiên đụng tới chỗ nên đụng, nhất là ngủ cùng nên càng muốn cẩn thận tắm, nếu những thứ này là quyến rũ,vậy những người kia nuôi chó có phải hay đều bị đổi tội danh phi lễ!

      Nhưng là, ý nghĩ của Lang Vương Bạch Tuyết biết!

      "Tôi, khi nào , quyến rũ qua ?" Bạch Tuyết khuôn mặt nhắn đến mức đỏ bừng, khóc , nghĩ tới chính mình trong sạch đều cho , cư nhiên như vậy xem thường mình, là cái loại phụ nữ tùy tiện !

      " quyến rũ tôi như vậy còn thiếu sao? Ân?" Lãnh Dã nắm cằm Bạch Tuyết hỏi.

      " phân phải trái!" Bạch Tuyết khóc hướng phòng tắm chạy tới, mạnh mẽ đóng cửa lại, vô lực ngồi dưới đất, ủy khuất nước mắt giống như những hạt châu rơi xuống.

      Nhìn chính mình trong gương, như thế nào hội biến thành như vậy? **, còn bị người khác xem thường!

      Bình tĩnh lại, lau khô nước mắt, vẫn là ngoan ngoãn ra ngoài, bởi vì phải hoàn thành nhiệm vụ cha giao cho , bằng thể quay về, nghĩ muốn chạy nhanh rời nơi BT này, chỉ có mau chóng làm cho người đàn ông này cao hứng, mới có thể giúp công ty của cha .

      ******
      honglak, nhoxbinaLinh Nguyễn thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 8 :Bạch Tuyết ủy khuất 1

      "Tôi thích nhìn phụ nữ khóc sướt mướt, muốn cho tôi cao hứng, tốt nhất chính mình trước cao hứng đứng lên!" Lãnh Dạ đứng ở phía trước cửa sổ, trong tay bưng ly rượu đỏ, nhìn chăm chú vào ngoài cửa sổ.

      Bạch Tuyết đôi mắt vụng trộm thoáng nhìn, quan sát đến đối phương. Tuy rằng mặt có biểu tình gì, nhưng là, có bộ dáng dọa người vừa rồi, trong lòng dễ chịu chút.

      Suy nghĩ chút trong lời của Lãnh Dạ cũng có sai, nếu muốn sớm chút rời người đàn ông này, phải trước dỗ cao hứng, sau đó mới có thể giúp cha. Vì thế, miễn cưỡng nở cái mỉm cười, tuy rằng này tươi cười thực gượng ép, nhưng là, cũng coi như nở nụ cười!

      Lãnh Dạ quay đầu, vừa vặn nhìn đến Bạch Tuyết cố gắng cười, chính là cười so với khóc còn khó coi hơn!

      "Tôi cam đoan về sau ở trước mặt khóc nữa, chỉ cần cao hứng!" Bạch Tuyết giọng .

      Lãnh Dạ hẳn là vì Bạch Tuyết nhu thuận cảm thấy cao hứng, nhưng là vì sao nhìn biểu tình ủy khuất của lại làm cho càng duyệt!

      Trong đôi mắt lên tia đành lòng!

      " xuống dưới lầu cầm quần áo mang lên, mặc quần áo tử tế, theo tôi ăn cơm." Lãnh Dạ xong, ngồi vào ghế, có dự định tránh né ý tứ của mình

      Bạch Tuyết cầm quần áo toàn bộ mang lên, tùy tiện cầm bộ, hiểu được Lãnh Dạ bảo mặc quần áo mới mua, có lẽ là lo lắng sau khi rời khỏi đây khiến mất mặt!

      Nhìn Lãnh Dạ ngồi ở chỗ kia nhìn chăm chú vào mình, muốn phòng tắm thay quần áo, coi chừng khi thay quần áo lại bị hiểu lầm, quyến rũ ! Ý nghĩ này vừa ra, nghĩ tới.

      "Ở chỗ này đổi, tôi muốn xem." Lãnh Dạ , mặt vẫn có biểu tình gì.

      Bạch Tuyết bất đắc dĩ, xấu hổ cầm lấy quần áo mặc từng món . Vốn Lãnh Dạ có biểu tình , khuôn mặt bỗng nhiên trở nên rét lạnh , hận thể đông chết người, bước nhanh hướng Bạch Tuyết, tay bắt lấy cánh tay Bạch Tuyết .

      " còn dám có quyến rũ người? Bên trong cư nhiên có mặc **!" Lãnh Dạ vừa rồi chỉ nhìn đến Bạch Tuyết phía có mặc **, nghĩ tới phía dưới cũng còn mặc.

      "Tôi nghĩ như vậy, nhưng là! Nhưng là!" Bạch Tuyết vừa mới ở trước mặt khóc, nhưng là nước mắt lại chịu thua kém hạ xuống! Bởi vì của áo quần ** của bị xé hỏng rồi, cho nên mới có thể có mặc!

      "Thu hồi nước mắt của !" Lãnh Dạ rống giận, nghĩ nhìn rơi lệ, kia nước mắt tựa như cây châm vô hình đâm đến tâm !

      "Tôi cũng muốn, nhưng là khống chế được!" Bạch Tuyết che mặt, ngồi chồm hổm mặt đất, cố gắng khống chế tâm tình của mình, dù sao mới mười sáu tuổi, vẫn là đứa , khống chế tâm tình của mình, bị ủy khuất khóc!

      Lãnh Dạ nhìn chăm chú vào trước mắt , thấy vất vả chịu đựng nước mắt rơi, hờn giận!

      Đáng chết! vì sao muốn khóc? , cùng chỗ khổ sở như vậy sao? con người trong đầu rốt cuộc suy nghĩ gì? vì sao cùng những người phụ nữ khác giống nhau?

      Đúng lúc này, tiếng điện thoại kêu tới, Bạch Tuyết đem nước mắt toàn bộ nhẫn trở về, nhìn đến Lãnh Dạ xuống lầu nghe, cuống quít bắt đầu mặc quần áo, miễn cho lại trở về nhìn mặc!

      Dưới lầu.

      " tình thế nào rồi?" Lãnh Dạ nghe điện thoại hỏi.

      "Chủ nhân, bên kia muốn bắt đầu hành động, bọn họ ở khắp nơi tim kiếm vị trí của chủ nhân ."

      "Uh, biết, tiếp tục bí mật giám thị." Lãnh Dạ .

      "Vâng, chủ nhân." Lãnh Dạ cúp điện thoại, nhìn đến Bạch Tuyết mặc xong quần áo xuống lầu.

      trải rửa mặt chải đầu càng thêm mê người, da thịt trong trắng lộ hồng , mặt nhìn nhắn, tóc đen bao quanh càng có vẻ thêm trắng . Này bên dưới làn môi , lại hồng như vậy mềm mại ướt át, quả thực so với cây đào còn muốn ngon hơn.
      honglak, nhoxbinaLinh Nguyễn thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9 :Bạch Tuyết ủy khuất 2

      Bạch Tuyết cẩn thận bước tới gần, ý là tùy thời có thể xuất phát. Lãnh Dạ gì, nhâc lên cánh tay , ý bảo đến, Bạch Tuyết hiểu ý, ôm lấy cánh tay Lãnh Dạ theo ra ngoài.

      Bọn họ vào nhà ăn kiểu Pháp , Lãnh Dạ gọi hai phần bít tết thịt nướng, đều là vừa thành thục. Bạch Tuyết nhìn bàn ăn hầu như là đều là bít tết tái, nghĩ đến phải ăn cái này muốn nôn, là luôn ăn những đồ ăn chín mà lớn lên , nhưng là, hôm nay tình hình. . . . . .

      "tôi đói bụng, ăn trước ." Bạch Tuyết giọng .

      Lãnh Dạ gì, cầm lấy dao nĩa bắt đầu cắt bít tết, biết Bạch Tuyết muốn cái gì. Nhưng là, làm người phụ nữ của , phải thích ứng việc này, sói thân là động vật ăn thịt để sống, hơn nữa là ăn thịt sống!

      "Hi? Bạch Tuyết? là cậu . . . . ." Đối diện tới là ba nam cùng ba nữ , trong đó có người là bạn thân của Bạch Tuyết , cũng là người từ chơi cùng kêu là—— Khang Giai.
      "Giai Giai?" Bạch Tuyết giật mình, bắt đầu bất an đứng lên, làm sao có thể khéo như vậy? Nhìn lại Lãnh Dạ ngồi đối diện, miếng miếng ăn bít tết , Bạch Tuyết thực lo lắng!

      "Con xấu xa, cậu mới mất tích, cuối cùng cũng tìm thấy cậu, cậu có biết hay tớ rất lo lắng muốn chết? Trong nhà của cậu chúng tớ lại dám tới hỏi,mẹ kế của cậu hận thể ăn chúng tớ!" Khang Giai tiến lên mà bắt đầu chất vấn Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết vừa thấy chạy được khỏi , liền kéo bọn họ vài người hướng nơi khác .

      "Giai Giai, về sau tớ cho cậu lời giải thích, nhưng là, tại được, nhìn thấy các cậu tốt, nhưng là tớ còn có việc, lần khác lại tán gẫu được ?"

      " được, cậu có biết hay trai của tớ mấy ngày nay đều than phiền tớ , mỗi ngày đuổi theo tớ hỏi cậu đâu ?" Khang Giai xong, vốn Lãnh Dạ vẫn ăn bít tết bỗng nhiên dừng chút, lập tức lại đem miếng tới miệng ăn .

      " cho ấy biết, tớ tốt lắm! Các cậu về trước , mấy ngày nữa tớ tìm các cậu." Nghĩ đến có người quan tâm, Bạch Tuyết trong lòng trận ấm áp, nhưng là thể như trước kia !

      " cậu đến trường, rốt cuộc là sao? Vừa rồi cái vị soái ca đó là ai vậy?" Giai Giai hỏi.

      " người bạn!" Bạch Tuyết giọng trả lời, lo lắng bị Lãnh Dạ nghe được tức giận .

      "Chớ gạt tớ, bạn bè của cậu tớ đều biết, ta? Tớ vì sao chưa thấy qua?" Khang Giai bất mãn chất vấn.

      Lãnh Dạ nhìn sắp bị hỏi khóc , khỏi hờn giận!

      Người phụ nữ này là ngu dốt, chỉ biết cúi đầu, trừ bỏ biết đỏ mặt ra biết còn có thể làm gì khác! Kỳ , cũng chính cái việc đỏ mặt này làm cho hiểu xúc động, có khi đều muốn đem bóp chết ngay tại chỗ.

      "Tuyết Nhi, đây là bạn bè của em?" Thanh tràn ngập từ tính theo sau Bạch Tuyết chuyền tới, Bạch Tuyết có quay đầu lại cũng biết là ai chuyện.

      "Các cậu nhanh , lần khác tớ tìm các cậu. . . . . ." Bạch Tuyết làm bộ có nghe thấy, liền đẩy mấy bạn học khỏi. Lãnh Dạ đối với việc Bạch Tuyết nhìn mình, rất là vui!

      Kỳ , Bạch Tuyết sở dĩ to gan như vậy phụ giúp bạn học rời , chủ yếu là sợ hãi Lãnh Dạ ra quan hệ của bọn họ, đến lúc đó làm sao có thể làm người , mất mặt !

      "Bạch Tuyết, đừng đẩy, cho tớ biết, ta là ai vậy?" Các bạn học cũng nghe được cái kia suất nam vừa rồi kêu Tuyết Nhi.

      "A? , ấy là. . . . . ." Bạch Tuyết biết như thế nào trả lời?

      "Tuyết Nhi, em tôi ?" Lãnh Dạ chuyển biến làm cho Bạch Tuyết sợ hãi, người đàn ông này lại muốn cái gì? , trước mặt người khác nhục nhã , chẳng lẽ còn muốn ở trước mặt bạn học hủy hoại ?
      honglak, nhoxbinaLinh Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :