1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 75: mực khăng khăng 1

      Lãnh Dạ rời , Bạch Tuyết cũng nhõm chút nào, nhìn theo bóng lưng của , tâm của Bạch Tuyết cũng vỡ nát!

      Bạch Tuyết cảm thấy sợ , tại sao gần đây tim của mình luôn vì người đàn ông này mà đập lên? Nhìn rời , tại sao tâm lại đau như vậy? thể thích Lãnh Dạ được, vì người đàn ông này thích , người có địa vị, nhiều tiền đếm hết, có nhiều người phụ nữ xung quanh!

      Còn chỉ là người bình thường, nên làm sao có thể coi trọng chứ!

      Bạch Tuyết rất tự ti, cũng sợ mình càng lấn sâu hơn!

      Lãnh Dạ rời , liền thương tâm khóc lên, kỳ thực trái tim đều hi vọng ở lại, thế nhưng, lại sợ lòng mình càng tham lam muốn có hạnh phúc!


      Lần nữa lại rửa mặt, sau đó ra ngoài, Bạch Hàn vốn nhìn ra khóc, nhưng là lại làm bộ như như có chuyện gì xảy ra, vẫn như cũ cùng Triệu tổng uống rượu, vậy mà Triệu tổng thấy Bạch Tuyết khóc, trong lòng lại vui vẻ, này đúng là rất đơn thuần, loại chuyện như vậy chỉ sợ là lần đầu tiên tiếp xúc, mới có thể sợ hãi khóc.

      rất thích những như vậy, rất mới mẻ, cho dù là tốn thêm chút tiền cũng nguyện ý.

      Bạch Tuyết vẫn cúi đầu lời nào, làm cho mình trông như xấu hổ thỉnh thoảng gắp chút đồ ăn để khỏi phải ngẩng đầu.

      Triệu tổng nhìn Bạch Tuyết ngượng ngùng , biết này phải từ từ dẫn dụ, nếu mất hết.

      Bạch Tuyết cuối cùng cũng đợi được đến khi xong bữa ăn , cha liền mang theo chuẩn bị rời , đương nhiên là do Triệu tổng mời khách , bàn thức ăn này tốn đến mấy vạn mà cũng quan tâm, chỉ để ý lúc nào mới có thể mang được về nhà, bởi nay những đơn thuần như vậy còn nhiều lắm.


      Bạch Tuyết ngồi cạnh ghế lại, cha lái xe, nhưng hai người đều trầm mặc, ai cũng gì?


      Bạch Tuyết vì những gì cha làm mà lo lắng, vậy mà cha lại nghĩ kế làm thế nào để Bạch Tuyết giúp ông kiếm thêm nhiều ích lợi hơn, về phần con này ông rất yên tâm, rất nghe lời, đến lúc đó chỉ cần hò hét vài câu là được, lần trước chuyện với Lãnh Dạ tiến triển cũng rất thuận lợi, xem ra lần này, Bạch Tuyết cũng ngoan ngoãn nghe theo an bài của ông.

      Nhưng Bạch Hàn biết rằng trước kia Bạch Tuyết chưa từng thích bất kể ai, cho đến khi tiếp xúc với Lãnh Dạ, mặc dù Lãnh Dạ luôn lạnh lùng, nhưng là, tâm của Bạch Tuyết cách nào thoát khỏi bể tình, nhưng hôm nay Bạch Tuyết đem Lãnh Dạ tức giận bỏ , ra là lo lắng mình càng ngày càng lún sâu! Cũng là muốn ở trước mặt người mình thích có chút tôn nghiêm!

      thích Lãnh Dạ, nhưng là lại sợ ngày đem vứt bỏ, đến lúc đó lòng của đau đến chết, cho nên mới có thể làm như vậy!

      "Cha, con nghĩ mình nên đến trường học cho tốt." Bạch Tuyết cố lấy dũng khí thử lần, muốn cha dừng lại việc tính kế .

      "Con phải vẫn luôn học sao?" Bạch Hàn vừa lái xe vừa trả lời.

      "Thế nhưng, hôm nay con lại xin nghỉ !" Bạch Tuyết ý là lần trước vì ở cung Lãnh Dạ phải nghỉ học rất lâu, hôm nay lại nghỉ nửa ngày nữa, lo lắng ngày nào đó cha lại đem kéo đến trước biệt thự của người khác, sợ hãi có ngày như vậy !

      "Tuyết Nhi, con trưởng thành, rất nhiều chuyện phải giúp cha, cha già rồi, có lúc lực bất tòng tâm!" Bạch Hàn cậy già lên mặt .

      Bạch Tuyết lại muốn nghe nhất chính là trưởng thành, trước kia như vậy sao, nhưng bây giờ , lại cảm thấy sợ, trưởng thành có phải bị an bài tiếp đàn ông hay ?

      Chợt ghét việc mình lớn lên, trước kia mặc dù bị mẹ kế ngược đãi, nhưng mà vẫn còn sạch sẻ , tại rất sợ đối mặt với cha, bởi vì chính tự tay cha phá hủy , đáng sợ là, cha còn khăng khăng mực, hại lần còn chưa đủ, hôm nay lại an bài tiếp, cha lại dùng quyến rũ người đàn ông mập đó!

      Lúc này, trong gian thần bí.

      "Tên Bạch Hàn này đáng hận! Ta muốn cước đem ông ta đá ra ngoài bầu trời!" Thần bí thứ nhất .

      "Đá ra ngoài bầu trời còn tiện nghi cho ông ta quá, ta muốn cước giết chết!" Thần bí thứ hai .

      "Dừng, chúng ta rốt cuộc lúc nào đầu thai đây?" Thần bí thứ ba .

      "Nhanh thôi." Thần bí thứ hai đơn giản trả lời.

      "Cái gì mà nhanh! Lang Vương rồi, bọn họ có ở cùng nhau chúng ta sao đầu thai!" Thần bí thứ ba .

      "Ngươi ngu ngốc? Lang Vương từ giới xa xôi tới nơi này, phải là vì Bạch Tuyết sao? Nên buông tha ?"
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 76: mực khăng khăng 2

      ra , Lãnh Dạ sai, là quyến rũ ! tại lại bị cha an bài quyến rũ người khác!

      "Cha, chúng ta cần nhiều tiền như vậy có ích lợi gì?" Bạch Tuyết biết công ty của ba thiếu tiền, nhưng tại sao ông vẫn còn phải hy sinh lấy lòng những người đàn ông kinh tởm kia!

      cảm thấy may mắn vì lần đầu tiên cha an bài cho Lãnh Dạ, nếu ban đầu cha đem đến trước cửa nhà người đàn ông hôm nay, điên mất!

      "Tuyết Nhi, chúng ta làm gì có tiền, tiền cha kiếm được cũng phải phát tiền cho công nhân viên, còn dư lại cũng bù vào sinh hoạt phí! Con cho rằng cha rất có tiền có phải hay , ra công ty của cha ra tốt! bất kì lúc nào cũng có thể đóng cửa!"

      Bạch Hàn bắt đầu giả bộ đáng thương, còn Bạch Tuyết biết lời cha có đúng , nhưng mà tại sao con cái của người khác bị cha mình đưa làm đồ chơi cho người ta, mà lại phải làm việc tình nguyện đấy?

      Nhìn những nguời bạn của ở nhà luôn có cha và mẹ thương , sủng ái , hâm mộ! biết có người nào để ý tơi tồn tại của , cũng có ai quý trọng tồn tại của , tin mẹ nhất định là người quan tâm , mặc dù vẫn bà vẫn chưa có tới tìm , nhưng tin tưởng vững chắc mẹ là có nỗ khổ bất đắc dĩ trong lòng, giống như là tại bị cha bức bách như nhau! Cũng có lẽ là mẹ hận cha, cho nên mới muốn gặp lại con của ông là !



      Bạch Tuyết cái gì cũng , nhìn ra ngoài cửa sổ, Bạch Hàn thấy Bạch Tuyết gì, biết là chấp nhận, trong lòng cũng yên tâm ít. Như vậy là có thể an bài với Bạch Tuyết .

      Mấy ngày kế tiếp Bạch Tuyết cũng bị cha kêu xã giao.

      Cũng may cha vẫn luôn theo, sợ chính là, biết ngày cha lại đem mang ra ngoài, sau đó đột nhiên biến mất, để thành toàn cho người đàn ông đáng ghét kia! trong lòng liền run sợ .

      Ngày hôm nay, cha lại kêu , ai ngờ cơm còn chưa có ăn, cha nhận được cú điện thoại, có khách hàng quan trọng muốn gặp, để cho Bạch Tuyết ở lại ăn cơm cùng Triệu tổng .

      Triệu tổng dĩ nhiên hiểu, Bạch Tuyết cũng biết dụng ý của cha ,cảm giác lúc này của như đứng ở bên vách núi, tùy thời có thể nguy hiểm ngã xuống , sợ hãi, rất sợ hãi!


      Nhìn cha ra ngoài, liền cuống quít đuổi theo ra.

      "Cha, con cùng cha trở về?" Bạch Tuyết cầu khẩn nhìn cha, hi vọng ông mang , nhưng là cha lại tránh khỏi tay của Bạch Tuyết.

      "Mau vào trong, Triệu tổng này rất thích con, đối tốt với con, cha cũng là nhìn tệ mới dám giới thiệu cho con , ngoan ngoãn nghe lời." Bạch Hàn đem Bạch Tuyết đẩy mạnh , mình rời , Bạch Tuyết nhìn cha lại lần nữa vì tiền đem bán, tâm liền vỡ nát!

      Vì sao người đàn ông là cha lại nhẫn tâm như vậy?

      Tại sao ông ngay cả con của mình đều bỏ qua?

      Tại sao lại vì cha mà bị bán?

      Lau nước mắt, liền vào, cầm lên túi của mình.

      " xin lỗi, tôi có chút thoải mái muốn về trước!" Bạch Tuyết đứng dậy chuẩn bị rời , ai ngờ Triệu tổng giành trước đem Bạch Tuyết ngăn lại.

      "Cha có ý tứ chẳng lẽ vẫn , chỉ cần rời khỏi nơi này, công ty của cha phải đóng cửa, ông ta phải bồi thường số lớn !"

      Bạch Tuyết nghĩ tới Triệu tổng như vậy! Trong lòng liền lạnh, chẳng lẽ phải làm như vậy lần nữa?

      Triệu tổng cười cười, loại người thanh thuần như dụ dỗ rất tốt, chỉ cần hù dọa, ngoan ngoãn nghe lời.

      Bạch Tuyết ngồi xuống, Triệu tổng cũng ngồi ở bên cạnh, hai người chỉ đơn giản ăn chút , sau đó Triệu tổng liền tính tiền , bởi vì còn có chuyện quan trọng phải làm, chính là thưởng thức bé trước mắt, mà chẳng biết, sau đó thưởng thức chính là. . . . . .


      ***
      Trong gian thần bí.

      "Chúng ta có nên ra giúp hay ?" Nhân vật thần bí thứ nhất.

      " được, thế giới con người có khổ có ngọt, đây là cách sinh tồn, chúng ta thể xen vào." Thần bí thứ nhất.

      "Nhưng mà cái tên mập chết bầm kia rất ghê tởm nga!" Nhân vật thần bí thứ ba .

      "Chờ đợi, thời cơ lập tức tới ngay, chúng ta chỉ cần chờ. . .
      nhoxbina thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 77: Bạch Tuyết chạy trốn

      Bạch Tuyết mất hồn theo Triệu tổng ra khỏi nhà hàng, sau đó lên chiếc xe.

      Thỉnh thoảng Triệu tổng liếc nhìn sang Bạch Tuyết, lại còn nhìn chằm chằm vào ngực của , Bạch Tuyết tuy tuổi, nhưng nơi đó cũng chút nào.

      Bạch Tuyết hoảng sợ đem túi sách ngăn ở trước ngực.

      Trong gian thần bí.

      "Ta muốn móc mắt cái tên mập chết tiệt kia ra!" Nhân vật thần bí thứ nhất .

      " được làm càn, chúng ta phải có quy tắc , nơi này là thế giới con người, chúng ta thể làm trái với sinh tồn quy luật ở đây, nếu phải chịu trừng phạt !" Nhân vật thần bí thứ hai lại lần nữa .

      "Thế nào khắp nơi đều có kẻ bại hoại, ở giới Ma vương vẫn luôn muốn ăn thịt chúng ta, nhờ có chúng ta vẫn luôn lẩn trốn ở Thiên sơn, nếu chúng ta sớm biến thành đồ nhắm của rồi !" Nhân vật thần bí thứ ba .


      "Cái gì mà đồ nhắm? Đó là trước kia, tại chúng ta cũng phải là quả hồng mềm mặc cho người nhai nuốt!" Nhân vật thần bí thứ nhất .

      "Mặc kệ thế nào, chuyện ở đây bây giờ còn phải do ngươi quản , chỉ có thể thuận theo tự nhiên." Nhân vật thần bí thứ hai .

      ***

      Triệu tổng đem Bạch Tuyết đưa đến trước căn biệt thự.

      "Đến nhà, Tuyết Nhi, chỗ này là nhà của , đây là chìa khóa, sau này có thể tùy lúc đến ở." Triệu tổng chuẩn bị thỏa đáng, lại vì Bạch Tuyết mà mua nhà ở. Xem ra là định bao nuôi Bạch Tuyết lâu dài.

      " cần, tôi muốn nhận chìa khóa." Bạch Tuyết giọng cự tuyệt, ở nơi này, lại càng cần cái chìa khóa kia!

      Người đàn ông này khiến cho ghê tởm, ghét ông ta!

      Người đàn ông mang Bạch Tuyết vào trong nhà, Bạch Tuyết ngồi ở ghế sa lon, còn ông ta cởi áo khoác, đem Bạch Tuyết kéo vào trong ngực.

      Bạch Tuyết sợ hãi né tránh, bây giờ vì ở nhà, nên Triệu tổng cũng khách khí , mạnh mẽ nhào tới Bạch Tuyết, Bạch Tuyết bị áp ở thảm, ra sức giãy giụa. Vì là đàn ông nên có khí lực lớn hơn so với , nên hai tay cũng bị khống chế lại, duy nhất có thể động chính là chân, vì vậy, liền dùng sức đá vào hạ thân của Triệu tổng.

      A ——

      Triệu tổng kêu to, hai tay che hạ thân thống khổ mắng.

      "Đồ đê tiện, dám đá Lão Tử!" Bạch Tuyết thấy thế, sợ hãi cuống quít bò dậy, liều mạng chạy ra khỏi biệt thự, túi cũng có cầm, bởi vì mới vừa rồi giãy giụa, giày cũng biết rớt từ lúc nào, rời khỏi biệt thự , mới phát mình có mang giày, nhưng lại lo lắng người đàn ông mập kia đuổi theo tới, nên cũng dám quay đầu lại cứ chạy .

      chỉ biết là đến chỗ có nhiều người an toàn, thấy trước mặt tòa Cao ốc cao, cứ vậy hướng bên kia chạy tới.

      ra , toà Cao ốc trước mặt chính là tập đoàn Lang thị , là công ty của Lãnh Dạ.

      Người ở đây rất nhiều, Bạch Tuyết an tâm, dừng bước lại, dồn dập thở dốc!

      Có lẽ là là thiên ý định trước ,có lẽ là nghiệt duyên muôn đời muôn kiếp, trong bể người mờ mịt Bạch Tuyết lại thấy người đàn ông mình luôn nghĩ đến kia, thể tin là lại gặp , liền dụi dụi đôi mắt khóc sưng, rồi nhìn sang, là ? ?

      thể tin được, nháy mắt nhiều lần , vẫn như cũ còn đứng ở nơi đó, mặc dù bên cạnh có người qua lại ít, nhưng mà vẫn như cũ nhìn thẳng —— Lãnh Dạ.

      Đó là người đàn ông đầu tiên của , là người luôn nhớ đến, là người có địa vị mà thể với được, lại ở nơi này.

      Nhìn Lãnh Dạ vẫn có thần thái khí phách mười phần, bị mọi người vây vào giữa, thân tây trang màu đen bao quanh vóc người tráng kiện , nhìn kỹ lại tuấn ưu tứ như vậy, khó chách làm sao động tâm!

      Thấy Lãnh Dạ đứng ở bên đường đối diện, trước cửa tập đoàn Lang thị, tim của đập lên, lòng của cũng chỉ vì mà sao xuyến.

      có cách nào khống chế tim của mình nghĩ tới nữa, càng có cách nào để cho mình nhớ đến , mấy ngày nay, chỉ cần nhắm mắt lại, trong lòng chính là nhớ . . . . . .

      Nhìn hình như muốn rời khỏi, bên cạnh có người kéo theo hành lý, còn có chiếc xe dừng ở bên cạnh, chẳng lẽ muốn bỏ ?

      Lãnh Dạ cần nữa!

      Có phải bởi vì ngày đó ở trong nhà vệ sinh già, nên làm tổn thương ?

      Hay là có người mới?

      Đàn ông ưu tú như vậy nhất định thiếu phụ nữ! ra , mấy ngày nay Lãnh Dạ tìm Bạch Tuyết, là bởi vì cái tên sát thủ Bt lại ra ngoài gây án, lại người trẻ tuổi bị cắt gốc rễ mà chết, hơn nữa người bị hại lại là quản lý trong công ty , mới đầu là nghiên cứu sinh, vừa tốt nghiệp, tham gia làm việc mới năm, bởi vì biểu tốt được đề cử thăng chức làm quản lý, cho nên mấy ngày nay có chút bận rộn.


      Bạch Tuyết nghĩ đến Lãnh Dạ muốn rời khỏi, liền khóc, lòng của cũng mà rời , hai chân của liền mất khống chế hướng đối diện chạy tới. . . . . .

      đụng vào người đường bên cạnh, liền bị người đường mắng to: "Mẹ kiếp —— ngươi vội vàng đầu thai hay sao mà để ý" Bạch Tuyết cái gì cũng có nghe thấy, trong mắt bây giờ tất cả đều là người mà nhớ thương.

      Nhìn Lãnh Dạ chuẩn bị rời , Bạch Tuyết khóc thành tiếng, thể để cho rời !

      Hôm đó khi ở trong nhà vệ sinh, thể khống chế miệng của mình mà ra những lời tuyệt tình, nhưng cũng thể dối gạt trái tim mình.

      Chân cứ thế mà chạy, chỉ muốn chạy đến trước mặt , cho biết, muốn cùng ở chung chỗ, cầu , dù chỉ là lên giường, cũng muốn ở với , vì , cần tự ái, vì , cần danh phận, nhưng mà chỉ xin đừng , Bạch Tuyết tựa như điên vậy hướng đối diện chạy qua. . . . . .
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 78: Vừa chạy chân trần vừa khóc

      Bạch Tuyết thương tâm vì mất tất cả, cái gì cũng có!

      Trước kia mặc dù ở trong nhà chịu ủy khuất, nhưng mà vẫn còn có trong sạch, nhưng tại lại bị cha ép buộc cái gì cũng còn!

      biết có rất nhiều người đàn ông muốn có được thân thể của , nếu như vậy, thà ở bên Lãnh Dạ còn hơn, chỉ hi vọng thân thể của mình vĩnh viễn đều thuộc về !

      Bạch Tuyết lúc này, trong con ngươi tất cả đều là bóng dáng của Lãnh Dạ, biết tại mình chạy như vậy có bao nhiêu nguy hiểm! hề quan tâm xe cộ chạy, đường phố ồn ào, cũng để ý người bị đụng vào nhục mạ !

      Bởi trong mắt lúc này chỉ có bóng dáng của Lãnh Dạ, chạy qua ô tô,làm người lái xe bị hù dọa, dùng sức đạp thắng xe, lo lắng đâm phải xinh đẹp như vậy, lo lắng trở thành oan hồn của mình!

      Người tốt tính nhắc nhở: "Nhìn xe kìa——"

      Người nóng giận mắng to: " Mẹ ngươi muốn chết a ——"

      Trong nháy mắt, trước tập đoàn Lang thị liền loạn thành đống, tiếng còi xe, tiếng thắng xe, tiếng chửi rủa, kêu to. . . . . . Loạn thành đống, nghe tiếng thắng xe, tất cả mọi người đều nhìn ra ngoài cửa sổ xem phát điên này rốt cuộc muốn làm gì?

      Toàn bộ đoạn đường lúc này xe tới xe , Bạch Tuyết đường chạy như bay, xuyên qua hàng xe cộ, liều mạng chạy, chỉ mong kịp giữ Lãnh Dạ lại.

      Từ đến lớn, chưa từng hướng người khác cầu gì, lần này chỉ muốn cầu xin Lãnh Dạ vì mà lưu lại, bởi vì có nghe cha qua, thỉnh thoảng phải ra nước ngoài, vừa chính là lâu!

      lâu!

      Đối với Bạch Tuyết mà chính là phải chờ đợi!

      lo lắng mình có hơi sức chờ đợi , gần đây cha luôn thúc ép , nên lúc nào an toàn trừ ban ngày học, nhưng cũng lo lắng cha gọi điện thoại cho !

      tại mỗi lúc mỗi chỗ đều rất đau khổ, bởi chắc mình còn có khí lực đợi đến Lãnh Dạ trở lại?

      ra , Lãnh Dạ căn bản cũng phải muốn rời , chẳng qua là chuẩn bị đến biệt thự gần biển, sau đó thuận tiện mang Bạch Tuyết theo, dĩ nhiên vì biết lòng tham của cha Bạch Tuyết nên bạc đãi ông, tại Lãnh Dạ giao phó cho thư kí đem hạng mục lớn cho Bạch Hàn làm, thuận tiện cảnh cáo các công ty khác, ai dám vì lợi ích mà trao đổi với con của Bạch Hàn chính là cùng đối nghịch với Lang thị !

      Lãnh Dạ căn bản cũng có buông tha cho Bạch Tuyết, chỉ là để cho Bạch Tuyết thấy xã hội này tàn khốc ra sao, cho dù là cha của mình, cũng thể hoàn toàn tin tưởng, cũng vì để cho Bạch Tuyết tỉnh ngộ, biết ai mới chân chính đối tốt với , mặc dù đoạt lấy , nhưng mà trong lòng rất Bạch Tuyết , bên cạnh cả ngày lẫn đêm Lãnh Dạ liền có cách nào ngủ được!

      Kể từ sau khi cùng Bạch Tuyết phát sinh quan hệ , đối với phi tử hậu cung đều mất hứng thú, mỗi lần vừa tiếp xúc gần những phi tử kia, trong lòng lại chẳng còn hứng thú! tại các phi tử của cũng cho là Đại vương về phương diện kia dùng được!

      Lãnh Dạ biết Bạch Tuyết quá đơn thuần, cũng quá nghe lời, gần đây lại bị Bạch Hàn mang theo khắp nơi xã giao, điều này làm cho Lãnh Dạ thể nhịn được nữa, nhưng bất kể như thế nào ông ta thủy chung vẫn là cha của Bạch Tuyết, vì Bạch Tuyết nên vẫn luôn bỏ qua , nếu lấy tính cách của , làm công ty của Bạch Hàn trong nháy mắt liền biến mất!

      giao phó mọi chuyện Lãnh Dạ cũng bị việc hỗn loạn đường phố mà để ý, ngẩng đầu, nhìn lên lại thấy người phụ nữ của chân trần chạy đến, tim của chỉ muốn ngừng đập, muốn tìm cái chết sao? Tất cả xe cộ đường đều cấp tốc dừng lại, chỉ sợ đụng vào !
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 79: Tự cầu thêm phúc

      Lãnh Dạ liền khẩn trương, thân thể cứng ngắc, tứ chi có phản ứng, nhìn bóng dáng Bạch Tuyết trong mắt càng ngày càng ràng, khoảng cách với Lãnh Dạ càng ngày càng gần. . . . . .

      Bạch Tuyết thở hỗn hển đứng ở trước mặt Lãnh Dạ, vì chạy chân trần, mà cái chân chảy máu, Lãnh Dạ tâm đau đớn nhìn Bạch Tuyết như phát điên chạy đến.

      "Lãnh Dạ, lãnh Dạ." Bạch Tuyết biết thích người khác kêu tên của , nhưng mà nếu gọi tên biết nên xưng hô như thế nào? lại muốn gọi là Lãnh tổng, cũng muốn gọi Lãnh tiên sinh!

      chỉ muốn kêu tên của , bởi vì chỉ muốn gọi như vậy, cho dù là chọc mất hứng, cũng muốn gọi!

      Lãnh Dạ cau mày nhìn Bạch Tuyết, biết lại có chuyện gì xảy ra? có đeo giày, có mặc áo khoác!

      Nghe gọi Lãnh Dạ, những người bên cạnh sợ hãi cũng dám thở mạnh, trong lòng bắt đầu cầu nguyện: nữ thí chủ tự cầu xin nhiều phúc !

      người nào dám xưng hô như vậy với tổng giám đốc của bọn họ , cho dù là thị trưởng cũng rất tôn kính Lãnh tổng của bọn họ, nhưng bé này biết sống chết trực tiếp gọi như vậy, tám phần là thần chí ! Nếu vì sao lại vậy chật vật, giầy cũng đeo!

      " cần !" Bạch Tuyết nhìn Lãnh Dạ lời nào, liền gấp gáp. Chẳng biết rằng người tại cầu xin cũng phải là con người, mà là Lang Vương có pháp lực cao thâm.

      Bạch Tuyết thèm để ý đến những ánh mắt khác thường kia, chỉ lo lắng Lãnh Dạ cứ như vậy ngồi lên xe rời , đến lúc đó hi vọng duy nhất của cũng còn, bởi cha gần đây luôn bắt ép , Bạch Tuyết sợ hãi, cũng làm gì được!

      Nhưng người đàn ông trước mắt này lại có thể giúp , bởi vì cha sợ , chỉ có mới có thể giúp tránh những chuyện này!

      Nếu như rời , chỉ có con đường chết!

      Lãnh Dạ vẫn gì, Bạch Tuyết nhìn người đàn ông lạnh lùng này, biết trong lòng muốn thế nào ?

      Chẳng lẽ vẫn ghét bỏ , bởi vì trừ thân thể, cái gì cũng có! Xã hội này chẳng lẽ có tiền có biện pháp sinh tồn sao?

      "Cầu xin cần , cần , em biết điều, em phung phí, tiền, nên chỉ cần cho em chỗ ở là được!" Bạch Tuyết chờ đợi nhìn Lãnh Dạ, nước mắt vẫn chảy xuống.

      Những người bên cạnh trợn tròn mắt, chẳng lẽ bé này biết tại đối mặt với ai chăng? Chẳng lẽ biết Lãnh tổng rất giàu có sao? lại còn biết vị Lãnh tổng này có nhiều nhà đếm hết sao? Tại sao còn đáng thương như vậy? Đầu óc nhất định có vấn đề!

      Lãnh Dạ cũng gì, tay kéo lấy Bạch Tuyết vào trong ngực, đau lòng nhắm mắt lại !

      rốt cuộc lại bị kích thích gì, tại sao lại như vậy ? bao giờ qua muốn rời khỏi đây?

      Cho dù là rời , cũng bỏ lại, nhưng vì sao luôn luôn ăn khép nép như thế , để cho rất đau lòng!

      Bị Lãnh Dạ ôm vào như vậy , Bạch Tuyết liền khóc lớn lên, giống như rốt cuộc tìm được người có thể dựa .

      "Ô ô. . . . . . Em muốn ở cùng , ô ô. . . . . . Em muốn trở về cái nhà đó nữa!"

      Lãnh Dạ đau lòng đem Bạch Tuyết ôm lấy, ngồi vào trong xe . hiểu rốt cuộc bị sao vậy!

      Đem bỏ vào trong xe, còn mình ngồi ở bên cạnh, tài xế thấy thế liền cuống quít lên xe, vững vàng lái xe rời chỗ đoạn đường hỗn loạn này, bởi vì có rất nhiều cảnh sát giao thông tới hỏi thăm chuyện gì xảy ra, nên thư kí phải đem chuyện này ra giải thích , công bố chuyện mới vừa rồi toàn bộ do phụ trách!
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :