1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 55: ngoài ý muốn thấy Lang Vương 1

      Chẳng qua là những ý nghĩ này của Bạch Tuyết còn chưa có ra, liền bị tiếng điện thoại cắt đứt.

      "Alo?" Thầy giáo vụ cầm điện thoại lên.

      "Vâng vâng, tôi lập tức tới ngay." Thầy giáo đáp, Bạch Tuyết thấy ông hình như là có chuyên quan trọng phải xử lý, như vậy phải là trước hết tránh được kiếp sao!

      "Cái đó, Bạch Tuyết em hãy về lớp học trước , thầy còn có chuyện phải xử lý." Thầy giáo cuống quít cầm lên áo khoác mở cửa ra ngoài.

      Bạch Tuyết sau đó cũng ra theo, nhưng mà sau khi rời khỏi đây liền trợn tròn mắt, trong sân dừng chiếc xe nhìn rất quen mắt nha? Đó phải là xe của Lãnh Dạ sao.

      ngây ngốc đứng tại chỗ nhúc nhích, ra mọi chuyện tra ra được Lãnh Dạ, chẳng lẽ trường học gọi tới là để tra hỏi?

      Khuôn mặt nhắn sợ hãi trắng bệch, nhìn người đàn ông cao lớn lạnh lùng xuống xe, tâm Bạch Tuyết run lên cái, xong rồi! gây họa, người đàn ông này nhất định bỏ qua cho !

      được, thể để cho thầy giáo thẩm vấn được!

      Liền cuống quít chạy đến trước mặt Lãnh Dạ.

      "? Lãnh. . . . . . , chuyện được giải quyết rồi, cùng có bất cứ quan hệ gì, vì tôi gì cả, nên mau nhanh lên?" Bạch Tuyết muốn gọi Lãnh Dạ, nhưng mà khi thấy khuôn mặt lạnh lùng kia, đành thu miệng lại, có kêu lên tên của , chỉ muốn để cho nhanh lên rời khỏi nơi này, tránh cho bị liên lụy tới!

      Nhìn dáng vẻ Bạch Tuyết điềm đạm đáng , làm cho tâm Lãnh Dạ dao động, chuyện kia phải là giải quyết xong rồi sao, vì sao còn lo lắng như vậy?

      "Bạch Tuyết, em tại sao vẫn còn ở nơi này?Thầy còn có việc, em mau về phòng học trước !" Thầy giáo tự nhiên thấy Bạch Tuyết ở chỗ này, bọn họ hôm nay phải tiếp đón chính là vị đại nhân vật này, có quan hệ trực tiếp đến tương lại của trường học, nên mới dám chậm trễ, cho nên toàn thể thầy giáo đều phải trình diện nghênh đón.

      Bạch Tuyết bị các thầy chen đến bên, nhìn Lãnh Dạ bị bọn họ bao vây.

      Lỗ mũi liền đau xót, lặng lẽ khóc.

      ra là mọi chuyện huyên náo lớn như vậy.

      vốn cho là mình gánh hết trách nhiệm về chuyện này xong rồi, nghĩ tới các thầy giáo còn muốn điều tra , lại còn coi trọng chuyện này như vậy , ngay cả hiệu trưởng cũng tới.

      Thấy Bạch Tuyết bị sợ khóc, tâm Lãnh Dạ đau xót.

      "Xin lỗi tiếp được, Bạch Tuyết là con người quen của tôi, tôi phải xem chút." Lãnh Dạ lạnh lùng .

      Tất cả mọi người đều khiếp sợ trừng lớn hai mắt, bọn họ nghĩ tới Bạch Tuyết biết nhân vật lợi hại như thế.

      " cứ , mời."

      Bạch Tuyết nghe được bọn họ gì? Nhưng mà nhìn thấy Lãnh Dạ hướng chỗ tới, phải là tới hỏi tội chứ ?

      Lãnh Dạ đến gần.

      " xin lỗi, tôi phải cố ý!" Thấy Lãnh Dạ đến gần, Bạch Tuyết khóc .

      "Tại sao lại xin lỗi?"


      "Bởi vì, bởi vì tôi, mới?" Bạch Tuyết nhìn chút những người phía sau, Bạch Tuyết có dũng khí ra, ủy khuất giống như đứa bé, chỉ biết là khóc.

      "Đem nước mắt lau , còn là hài tử nữa rồi, điểm này tôi so với ai khác đều ràng." Lãnh Dạ .

      "Bọn họ có thể hay đem đưa vào tù?" Bạch Tuyết lo lắng hỏi, mặc dù nhát gan, nhưng còn hiểu chút kiến thức pháp luật, là trẻ vị thành niên, Lãnh Dạ lại cùng phát sinh quan hệ chính là phạm pháp! Cho nên có thể hay bị phán xét tội?

      " lo lắng cho tôi?" Lãnh Dạ hỏi.

      "Cảnh sát có thể bắt hay ?" Bạch Tuyết chỉ lo lắng thể hay bởi vì mà phạm tội!

      "Tại sao phải bắt tôi?" Lãnh Dạ nghi ngờ, chẳng lẽ chuyện ở trong trường học còn chưa có cho Bạch Tuyết câu trả lời thuyết phục?

      "Bởi vì bởi vì tôi còn chưa có là vị thành niên!" Bạch Tuyết thanh rất . biết Lãnh Dạ chắc cũng hiểu ý của mình.

      "Uh, biết sau khi trưởng thành có thể hay lớn hơn nữa, bất quá, tại, vẫn có cảm xúc, buổi tối về nhà tôi ." Lãnh Dạ xoay người rời . Bạch Tuyết vốn cúi đầu, nghe thấy lời của Lãnh Dạ , liền giật mình ngẩng đầu lên, ý của là gì? Cái gì mà còn có cảm xúc ? có thể vì chuyện này mà ngồi tù hay mà!
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 56: Ngoài ý muốn thấy Lang Vương 2

      Chẳng lẽ biết chuyện gì xảy ra sao? Đây chính là việc có thể ngồi tù đấy. Vậy mà bây giờ còn có tâm tình muốn chuyện kia, lại còn bảo buổi tối đến nhà nữa chứ, có phải vì làm liên lụy khiến mất mặt nên muốn cùng tính sổ hay ?

      Nhìn Lãnh Dạ bị các thầy vây quanh rời , sau đó lên tầng thang máy của trường , Bạch Tuyết rất an tâm, biết được họ có thể báo cảnh sát bắt hay ?

      còn như vậy! Mà lại cùng Lãnh Dạ xảy ra quan hệ!

      hiểu, đây là !

      Cắn cắn môi dưới, liền hướng phòng làm việc của hiệu trưởng tới.

      Nếu chuyện này bởi vì mà làm lớn, nhất định gánh nổi hậu quả, phải cho các thầy rằng Lãnh Dạ, cho nên mới cam tâm tình nguyện ở cùng , chứ phải là cố ý khi dễ trẻ vị thành niên.

      vào phòng của hiệu trưởng, rất an tĩnh, biết những ngươi kia đem mang đâu rồi?

      Tìm mãi mà có ai, vì vậy, liền lặng lẽ hướng phòng họp tầng lầu hai tới.

      Quả nhiên, bên trong có thanh chuyện.

      Bạch Tuyết trong lòng rất khẩn trương cũng rất sợ hãi, thân thể khỏi bắt đầu run lên.

      Nghĩ tới bên trong có nhiều các thầy , lại có dũng khí vào, nhưng mà nếu có thể khiến cho Lãnh Dạ bị liên lụy? Trong lòng liền sốt ruột!

      Từng chút từng chút lại gần trước cửa sổ, xem bên trong rốt cuộc là tình huống nào!

      Để cho ngoài ý muốn chính là, Lãnh Dạ phải bị tra hỏi như tưởng tượng, cũng có bị thẩm vấn, mà là rất lạnh lùng ngồi ở ghế, giống như là vị vương giả, hoặc như là vị lãnh đạo nghiêm túc cùng nhân viên hội họp vậy.


      Bạch Tuyết xoa xoa hai mắt, xem xem có phải mình gặp ảo giác hay , sợ mình luôn hi vọng Lãnh Dạ bị liên lụy, cho nên sinh ra ảo giác .

      Lần nữa nhìn vào trong phòng, tất cả cảnh tượng mới vừa rồi, chính là ngoài ý muốn của , hiệu trưởng lại tự mình dâng trà cho Lãnh Dạ, thầy giáo vụ còn cầm tập tài liệu đưa cho Lãnh Dạ xem, Bạch Tuyết nhất thời biết đây là tình huống gì?

      Nhìn thấy tất cả các thầy giáo khuôn mặt đều mỉm cười, Bạch Tuyết hiểu ra sao!

      Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Nhìn Lãnh Dạ có thể giải quyết được mọi chuyện, Bạch Tuyết liền lặng lẽ rời .

      Khi Bạch Tuyết quay đầu rời chưa tới giây, ánh mắt Lãnh Dạ khẽ đảo qua cửa sổ, khóe miệng hơi nhếch lên, ngay sau đó lại khôi phục trạng thái vừa rồi.

      Bạch Tuyết nghi hoặc trở lại phòng học.

      có tâm tình cầm lên quyển sách đọc, trong đầu lại toàn là những hình ảnh mới vừa thấy, trong lòng lại xuất vô số suy đoán, nhưng mà lại nghĩ ra các thầy giáo tại sao lại có cái loại vẻ mặt lấy lòng đó?

      Chẳng lẽ là Lãnh Dạ dùng tiền mua chuộc bọn họ? Bọn họ đều là những người được tôn kính, trắng trợn thu nhận hối lộ như vậy chứ ?

      Mặc dù biết xã hội này tại bị ô nhiễm rất nghiêm trọng, tựa như có ngày hôm nay đều là do cha tay tạo thành tất cả!

      Nếu quả là Lãnh Dạ mua chuộc các thầy giáo, có phải hay lại thiếu Lãnh Dạ cái nhân tình, khó trách ta lại buổi tối để cho đến nhà của , ra là!

      Rốt cục suy nghĩ minh bạch mọi chuyện , liền nghiêm túc bắt đầu đọc sách.

      Trong lòng Lâm Giang mang theo kế hoạch nham hiểm quan sát lấy Bạch Tuyết.

      Người phụ nữ này nhát gan như vậy trong lòng rốt cuộc thích thứ gì? phải làm như thế nào mới có thể để cho chống lại đây?

      Ai!

      là chuyện nhức đầu, phương thức cầu xin đương của con người là phiền toái!

      giới, chỉ cần nhìn vào mắt là có thể ở chung, thậm chí là con cháu đầy đàn rồi.

      Chợt, Lâm Giang nghĩ đến vấn đề nghiêm túc, nếu như Bạch Tuyết cùng Lang Vương ở chung, vậy Bạch Tuyết có thể mang thai hay ?

      Dùng ma pháp xem chút trong bụng Bạch Tuyết rốt cuộc có mang thai với Lang Vương hay .

      "Cậu nhìn cái gì vậy?" Lâm Giang tập trung tinh lực nhìn xem bụng của Bạch Tuyết , ai ngờ Bạch Tuyết chợt quay đầu lại, nhìn về phía Lâm Giang, hơn nữa rất mất hứng hỏi .
      nhoxbina thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 57: Linh đồng đầu thai

      "Hả? Tôi, tôi mới vừa rồi suy nghĩ vài chuyện nên ngẩn người mà thôi." Lâm Giang trả lời.

      "Cậu phải là cũng cùng bọn họ nghĩ giống nhau chứ, tò mò tờ xét nghiệm kia là ?" Bạch Tuyết vẫn cho rằng cái người ngồi cùng bàn này cũng tệ lắm, nghĩ tới cậu ta cũng ở sau lưng len lén quan sát bụng của , làm cho tâm của cảm thấy đau đớn!

      "Nào có chuyện đó? Tôi biết cậu là bị oan uổng mà!" Lâm Giang cười cười .

      " ra , tôi cũng thể trách cậu nghĩ như vậy, cho dù là ai cũng tò mò! quên , mau đọc sách !" Bạch Tuyết rất khổ sở, cùng Lãnh Dạ xảy ra quan hệ, nên bị mọi người hiểu lầm cũng thể trách được! Là mình có lỗi trước, nên sao có thể ngăn cản người khác nghĩ như thế nào về mình chứ!

      Lâm Giang biết Bạch Tuyết vui, nghĩ tới chính mình vì nhất thời tò mò, nên dẫn đến để cho Bạch Tuyết chán ghét , là hoàn toàn ngược lại ý muốn mà!

      Người phụ nữ nhát gan này! Ai! đúng là phải cẩn thận khi tiếp xúc cùng, nếu , cẩn thận lại để cho Bạch Tuyết chán ghét .

      Sau khi tan học, Bạch Tuyết biết nên thế nào với cha đây, Lãnh Dạ để cho tối nay qua đó, xem ra vì chuyện lần này được giải quyết, cho nên mới để dùng chuyện này báo đáp lại !

      Cúi đầu, nhìn đoạn đường dưới chân, từng bước từng bước về phía trước, mà chẳng biết rằng có chiếc xe vẫn chậm rãi theo .

      Cuối cùng, tới trạm điện thoại công cộng, cầm điện thoại lên gọi cho cha .

      "Cha, là con."

      "Bạch Tuyết? Có chuyện gì sao?"

      "Cha, buổi tối con có chuyện, nên tối nay trở về nhà đâu !" Bạch Tuyết ra miệng.

      " trở về nhà vậy con đâu? chờ chút, có phải hay ?" Bạch Hàn bởi vì bên cạnh có người, nên tiện ra tên của Lãnh Dạ, nhưng mà Bạch Tuyết hiểu hết.

      "Phải ạ. . . . ." Bạch Tuyết lúng túng trả lời.

      "Tốt tốt, vậy con , hãy chơi cho vui, cha biện bận, bái bai." Bạch Hàn cao hứng cúp điện thoại.

      Bạch Tuyết mặt mày đỏ bừng, đây là cha của sao? Cư nhiên lại chơi cho vui!

      Trả tiền điện thoại xong, liền xoay người rời .

      nghĩ đến lại thấy chiếc xe quen thuộc trước mắt, cửa xe mở ra Lãnh Dạ ngồi ở bên trong.

      "Lên xe ." Vẫn như trước kia lạnh lùng , mang theo tia tình cảm nào mà chỉ là mệnh lệnh!

      Bạch Tuyết lên xe, biết tại sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ là lo lắng hôm nay tìm , cho nên mới tới đây.

      Ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh ghế lái, cúi thấp đầu xuống, chủ yếu là lo lắng bị bạn học nào đó thấy ngồi xe của người đàn ông , đến lúc đó lại dẫn lời đồn đãi, chuyện nhảm nhí!

      Lãnh Dạ sớm nhìn thấy Bạch Tuyết, liền bỏ qua lời mời chiêu đãi, mà muốn phụng bồi người phụ nữ bé này ăn cơm.

      "Muốn ăn cái gì?" Lãnh Dạ hỏi.

      Bạch Tuyết nghĩ đến lần trước cùng ăn cơm liền đụng phải bạn học, trong lòng bắt đầu sợ hãi lại bị người quen gặp phải, chuyên ở trường học còn chưa có lắng xuống, nên cũng muốn lại cuộn lên làn sóng to khác!

      "Tôi muốn về nhà ăn, tôi nấu cơm, đấy, muốn ăn cái gì tôi làm cái đó?" Bạch Tuyết ngẩng đầu lên, làm vẻ mặt cầu xin nhìn Lãnh Dạ.

      Lãnh Dạ nhìn gương mặt bất lực này, tại sao lại luôn luôn có sáng vẻ lo lắng hãi hùng như vậy chứ? Bạch Tuyết trước mắt này lại giống của trước kia sợ trời sợ đất !

      Nghĩ đến Bạch Tuyết có thể phải là người mình muốn tìm, liền rất vui!

      ra , Lãnh Dạ luôn ngừng tìm kiếm người phụ nữ trước kia, ngay cả cấm địa của giới, nơi thần bí cũng tìm . . . . .

      ****

      "Các ngươi là lũ phế vật, lại tìm được hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử sao?" Ở bên trong hang đá, truyền ra thanh trầm kinh khủng .

      "Hồi bẩm Ma vương, còn có tìm được hướng của Mẫu Đơn tiên tử ạ, nhưng mà ba tiểu linh đồng ở núi trời tu luyện lại thấy đâu cả!" Bên ngoài hang động có con quái giống Ngưu Ma Vương bẩm báo.

      "Khốn kiếp, linh đồng tất nhiên là phải đầu thai rồi, cái này ràng Lang Vương tìm được hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử rồi , phế vật, còn mau tìm!"

      ****
      Thế giới loài người.

      Lãnh Dạ đột nhiên thay đổi, cấp tốc lái xe về nhà, xe lao nhanh đường phố sầm uất đông người .

      Bạch Tuyết sợ hãi nắm lấy giây an toàn, trong lòng suy nghĩ: tức giận, cũng bởi vì có nghe lời! Nhưng mà muốn gặp phải chuyện lần trước nữa!

      Về đến nhà, Lãnh Dạ liền xuống xe, Bạch Tuyết cũng ngoan ngoãn xuống xe theo, sau đó tự giác để xuống cặp sách, vào trong nhà bếp, đương nhiên là để chuẩn bị cơm tối.

      "Tôi muốn ăn trước." Dọc theo đường Lãnh Dạ cũng có cùng Bạch Tuyết chuyện gì, nghĩ tới vừa về đến nhà câu đầu tiên lại làm cho Bạch Tuyết thiếu chút nữa ngã nhào vì lời kinh động.

      Lúc này đứng ở trước
      mặt Bạch Tuyết chính là cái người đàn ông lãnh khốc đẹp trai, nếu mà biết người đàn ông này phải là người, mà là Lang Vương tu luyện ngàn năm, biết có thể hay . . . . . .
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 58: giám

      "A!"

      Bạch Tuyết mặc dù biết khi tới đây chạy thoát được.

      Nhưng mà lại nghĩ tới Lãnh Dạ lại gấp gáp như vậy muốn , tựa như lần đầu tiên, khi nhìn thấy liền lập tức đem ăn ngay tại chỗ, bây giờ lại còn làm như thế , muốn cũng thể làm gì khác!

      Trong lòng có chút mất mát bước lên lầu, sau đó chính mình tắm, vì người đàn ông này mỗi lần làm việc đó đều bắt phải tắm sạch mới nguyện ý muốn ! Nên đành ủy khuất bước vào phòng tắm, nhìn mình trong gương, biết gương mặt này rốt cuộc có chỗ nào đẹp mắt, mà tại sao đàn ông đều thích chứ?

      Nếu như phải là bởi vì gương mặt này, ở trong trường học cũng bị khi dễ, nên rất ghét nó.

      Bởi vì gương mặt này, đánh mất tự tôn, đánh mất thứ quý giá nhất của mình!

      Ban đầu, khi cha để cho tìm Lãnh Dạ, từng ở sau lưng khóc cầu xin cha, nhưng mà cha gương mặt này chính thứ mà đàn ông thích nhất, lúc ấy càng hận gương mặt này hơn!

      hiểu gương mặt này là mẹ cho , bởi vì dáng dấp chút cũng giống cha, như vậy nhất định là giống mẹ của mình, xem ra mẹ nhất định cũng rất đẹp. Vì tương lai có thể tìm tới mẹ, cũng vì tương lai khi mẹ nhìn thấy có thể nhận ra , nên lại càng phải trân trọng nó!

      Cạch ——

      Cửa phòng tắm bị mở ra.

      Bạch Tuyết hoảng sợ quay đầu lại, ra là Lãnh Dạ, vào đây để làm gì? Trước kia đều là nằm ở giường chờ , chẳng lẽ là bởi vì làm mất nhiều thời gian, cho nên mơi kịp chờ đợi!

      "Tôi tôi lập tức xong ngay!" Bạch Tuyết cuống quít mở vòi tắm, nhưng mà Lãnh Dạ vẫn có ý định rời , Bạch Tuyết thể biết xấu hổ mà để nhìn tẩy rửa hạ thân!

      Xoay người lại, trước đem người tắm sạch lần, sau đó quay đầu nhìn thấy Lãng Dạ vẫn còn ở đó? vẫn như cũ đứng đó, hơn nữa còn chớp mắt nhìn chằm chằm vào , Bạch Tuyết lúng túng quay đầu lại, người đàn ông này là BT, cái gì cũng , cứ như vậy đứng ở đó, nhìn tắm rửa!

      giống như con thỏ sợ bị thịt mà nhanh chóng rửa sạch thân thể.

      "Phía dưới còn chưa có tắm." Lãnh Dạ nuốt ngụm nước miếng, dĩ nhiên là thanh này bị tiếng nước chảy che giấu mất, mà lời của của Lãnh Dạ cũng cao thấp, nhưng chỉ có Bạch Tuyết là vẫn nghe được chính xác , trong nháy mắt lỗ tai đều ửng đỏ, mới vừa rồi chẳng qua là đỏ mặt, vào lúc này càng thêm mắc cở khó coi hơn!

      Bạch Tuyết đưa lưng về phía Lãnh Dạ bắt đầu rửa sạch hạ thân, nếu đề nghị, nhất định phải tắm, nếu lại tức giận!

      Lãnh Dạ thưởng thức làn da bóng loáng của Bạch Tuyết! đầu tóc đen dài, vòng eo mảnh khảnh, cái mông vểnh lên, cặp đùi đẹp thon dài, nhìn quá dụ hoặc. . . . . .

      Phía dưới lại bắt đầu cứng lên, liền về phía Bạch Tuyết, từ phía sau ôm lấy .

      Bạch Tuyết thân thể cứng đờ, bởi vì cảm giác được mông bị vật cứng cọ vào, đây là cái gì? tại rất ràng.

      dám động, dám phản kháng, mặc cho Lãnh Dạ hôn lên vành tai , Bạch Tuyết chỉ có thể chịu đựng, mà có quyền ngăn cản !

      lát sau,

      Lãnh Dạ đem Bạch Tuyết đẩy tới cạch bồn tắm , để cho tựa ở phía sau đó có bất kỳ khúc dạo đầu nào mà hung hăng xâm nhập,

      Bạch Tuyết chỉ cảm thấy hạ thân đau xót, thậm chí ngay cả dũng khí kêu đau cũng có, đành cắn chặt răng nhẫn nhịn.

      "Rất đau sao?" Lãnh Dạ rên lên tiếng rồi hỏi, Bạch Tuyết nghĩ tới lại hỏi chuyện như vậy, nhìn gương mặt lạnh băng kia, biết nên trả lời như thế nào? ta nhất định tức giận, như vậy liền bày tỏ bản lãnh của tốt? Nên mới dám , là rất đau!

      Bạch Tuyết nghĩ tới người đàn ông này da mặt lại dầy như vậy, đột nhiên lại hỏi loại chuyện này, là sao chứ !
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 59: Nhân vật thần bí

      Sợ chọc Lãnh Dạ mất hứng, liền lắc đầu cái.

      Lãnh Dạ mặt nhăn cau có, hề giống trước kia, vì nếu như dám làm đau , nổi dóa, cỡi lên thân , hung hăng trả thù , hai người thực hề giống nhau, biết có nhầm lẫn hay nữa, ngay cả Diêm Vương cũng Bạch Tuyết chính là người muốn tìm. Nhưng làm thế nào mà giống kiếp trước được chứ!

      cũng căn cứ theo sinh tử luân hồi mà tìm được Bạch Tuyết , tại sao cả hai lại có tương phản lớn như vậy?

      Nghĩ tới đây liền hung hăng dùng sức ra vào trong cơ thể .

      Cuối cùng đến khi chân Bạch Tuyết run rẩy gần như đứng được, Lãnh Dạ mới phát tiết song, đem bồn tắm xả đầy nước, sau đó ngồi vào trong.

      " vào đây." Lạnh lùng ném hai chữ cho Bạch Tuyết.

      "Tôi ở chỗ này tắm là được rồi!" Bạch Tuyết đỏ mặt trả lời, cũng muốn cùng nhau tắm chút nào, nhìn nghiêm túc đó, thường xuyên để cho vô cùng khẩn trương!

      " vào." Giọng của Lãnh Dạ ràng giống vừa rồi, Bạch Tuyết lo lắng chọc tới Lãnh Dạ, liền ngoan ngoãn tới, cẩn thận giơ chân lên vào, sau đó dừng lại tìm xem mình có thể ngồi đâu, bởi vì vóc dáng Lãnh Dạ rất cao, đầu lại tựa vào bên này, còn chân đặt ở bên kia, Bạch Tuyết đứng ở giữa hai chân Lãnh Dạ, dáng vẻ rất là lúng túng, người đàn ông này để cho vào, vậy ngồi ở nơi nào?

      Quả nhiên cùng ý nghĩ với Bạch Tuyết !

      Lãnh Dạ đem chân hơi co lại, liền xuất chỗ trống giữa hai chân , ý bảo Bạch Tuyết ngồi xuống.

      Bạch Tuyết biết ý tứ của Lãnh Dạ, cúi đầu lúng túng ngồi vào trong, Bạch Tuyết dám nhìn thẳng vào Lãnh Dạ, đành xấu hổ cúi thấp đầu xuống, nhưng là phía dưới lại còn có vật đó đặt ở đấy, Bạch Tuyết cúi đầu được, ngẩng đầu lại xong .

      thể làm gì khác hơn là làm bộ tắm, rội nước lên cánh tay, lên cổ, ai ngờ khi ở trong bồn tắm vốc nước, cẩn thận đụng phải vật cứng rắn! thề, phải cố ý, bởi vì lúng túng, mới có thể lấy tay chà rửa cánh tay, cho nên bỏ quên mất trong nước còn có vụ khí của đàn ông!


      "Xin xin lỗi..." Bạch Tuyết giọng áy náy ..

      "Giúp tôi tắm ." Lãnh Dạ nhắm mắt lại, mặt vẫn rất nghiêm túc, mặc dù bị nhiệt khí hơi nước làm có chút hồng, nhưng những thứ khác đều như cũ, lãnh khốc.

      "A?" Bạch Tuyết kinh ngạc a lên tiếng, để cho giúp tắm nơi đó? Nhưng mà! Nhưng mà! Bạch Tuyết khỏi bội phục da mặt Lãnh Dạ dày, đến nơi đó của đàn ông, cư nhiên lại để cho tắm giúp!
      giúp như thế nào? Trong lòng khỏi suy nghĩ.

      ra , Lãnh Dạ là muốn giống như hai năm trước, khi Bạch Tuyết tắm cho , lúc ấy được biến thân, thân hình vẫn chỉ là con sói mà thôi, Bạch Tuyết mỗi ngày đem giấu trong áo ngủ , sau đó ôm vào trong phòng tắm, trước giúp tắm, mỗi nơi cũng tắm rất cẩn thận, bao gồm cả chỗ đó, cuối cùng mới tự mình tắm rửa.

      Về suy nghĩ của Lãnh Dạ, Bạch Tuyết hề hay biết, nếu Bạch Tuyết biết mình cùng xx chính là con sói toàn lông, biết có phản ứng gì? Bất quá đây là , sớm muộn cũng phải biết !

      Bạch Tuyết bất đắc dĩ, từ từ đưa ra tay bé!

      Đối với Bạch Tuyết mà , khí càng trở nên lúng túng thêm, nhưng là, đối với Lãnh Dạ mà rất tự nhiên, bởi vì ở giới bị phục vụ là thói quen, cho nên ít chuyện này đối với chẳng là gì.

      Lúc này, ở gian thần bí .

      Nhân vật thần bí thứ nhất: "Ngươi xác định hậu nhân của Mẫu Đơ tiên tử ở chỗ này sao?"

      Nhân vật thần bí thứ hai: "Tất nhiên, thỉnh thoảng ta cảm giác được."

      Nhân vật thần bí thứ ba: "Vậy! cần học cách sinh sống của loài người có được hay ?"

      Nhân vật thần bí thứ hai: " Vì chúng ta lập tức phải ở chỗ này tạo dựng cuộc sống tạm thời , nên học ít cũng được mà!"

      Nhân vật thần bí thứ nhất: ", mau bay xuống xem chút. . . . . ."
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :