1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50: Phong ba khi mang thai 3

      Núp ở trong bóng tối Lâm Giang có nghe được gì nhưng cũng biết đáp án!

      Ánh mắt thầy giáo nhìn chăm chú vào Bạch Tuyết , tựa hồ rất đau lòng? này là có ma lực, bất kể là người đàn ông nào khi thấy như thế cũng hận thể xông lên bảo vệ , có lẽ là bởi vì là thầy giáo của Bạch Tuyết, nên luôn luôn đè nén thứ tình cảm đó chăng?

      Lâm Giang nhìn Bạch Tuyết ủy khuất, quay người rời , trở lại phòng học, làm cho bất ngờ, những người này tự nhiên lại nghe lời của thầy giáo, thầy bảo cho , bọn họ đều là người điếc hay sao? Cư nhiên lớn tiếng như vậy để thảo luận, làm các học sinh lớp bên cạnh đều vây xem, xong rồi! Chuyện truyền ra.

      Mọi người đều biết hoa khôi của trường bọn họ mang thai!

      lúc thầy giáo còn rối rắm biết nên giúp Bạch Tuyết thế nào để tránh việc này, có người gõ cửa.

      "Thưa thầy, hiệu trưởng cho gọi ạ." học sinh .

      Thầy giáo chợt có loại dự cảm xấu.

      "Được rồi."

      "Bạch Tuyết, em hãy về phòng học trước , thầy phải ra ngoài lát, chuyện này rất nghiêm trọng, em tốt hơn là nhớ kĩ xem là ai làm?" Thầy giáo vẫn tin tưởng Bạch Tuyết là bị oan uổng.

      Lấy được tin tưởng của thầy giáo, Bạch Tuyết rất cảm động, nhưng mà cũng rất đau lòng, bởi vì còn trong trắng, bởi tờ xét nghiệm kia chính là bằng chứng chứng minh còn là xử nữ ! Bạch Tuyết khó chịu, vì để cho thầy giáo thất vọng!

      Lau nước mắt , rồi ra khỏi phòng giáo viên.

      ngờ, mới ra liền có mấy người ở phía sau chỉ trỏ, Bạch Tuyết có dũng khí quay đầu lại nhìn, tay bé níu chặt vạt áo bước nhanh vào phòng học, kỳ quái chính là, trong phòng học rất yên tĩnh, Bạch Tuyết vốn tưởng rằng mọi người cười nhạo .


      Mặc dù mọi người gì, nhưng mà những ánh mắt kia cho Bạch Tuyết biết bọn họ thích mình, mà ghét mình, xem thường mình!

      ra tất cả là Lâm Giang giải quyết hết mọi chuyện trong lớp, cảnh cáo mọi người ai dám hưu vượn, liền đem chuyện xấu của bọn họ giao cho trường học, vừa mới bắt đầu, mọi người cũng ai tin, cũng cho Lâm Giang là bạn học mới tới làm sao biết được cái gì chứ? Chỉ là hù dọa mà thôi!

      Ai ngờ lúc Lâm Giang ra vài chuyện xấu của mấy người, tất cả mọi người trở nên á khẩu gì được, đành ngoan ngoãn ngồi chỗ, cái gì cũng dám !

      Dương Phỉ trong lòng phục, cơ hội tốt như vậy chê cười Bạch Tuyết, chẳng phải rất đáng tiếc!

      tin Lâm Giang biết chuyện gì đó của !

      Vì vậy.

      "ai nha người mẹ chưa lập gia đình mới trở về. . . . . ." Dương Phỉ vẫn chưa kịp gì, liền mở ra điện thoại di động nhìn tin nhắn mới gửi, liền nhất thời cứng họng, ngoan ngoãn ngồi xuống.

      Ánh mắt tin nhìn Lâm Giang, nhưng mà người đàn ông đó lại tràn đầy sát khí lạnh lùng , ý là nếu sợ chết cứ !

      Dương Phỉ đánh cái rùng mình đành quay đầu lại, trong lòng thầm nghĩ: tại sao Bạch Tuyết mang thai, mà còn có người thích ta chứ?

      Còn Bạch Tuyết có mặt mũi nào đối mặt với chuyện này, nằm lì ở bàn, đôi tay dịu dàng vỗ lên người .

      "Tuyết, nếu cậu về nhà trước , mình xin nghỉ cho có được hay ?" chuyện là Khang Giai, mới vừa rồi thấy tờ xét nghiệm kia cũng phải trợn tròn mắt, cũng hoài nghi Bạch Tuyết nhất định là bị người ta hãm hại, nhưng mà thời gian trước Bạch Tuyết có xin nghỉ học, lại cùng người đàn ông kia ở chung chỗ, nên có lửa làm sao có khói?

      "Tuyết, nếu để mình xin nghỉ cho cậu trở về có được hay ?" Khang Giai giọng hỏi, thường là người rất nhanh mồm nhanh miệng , nhưng mà, lúc này lại biết nên những gì để an ủi Bạch Tuyết!

      "Mình chỉ là muốn ngủ chút mà thôi, Giai Giai cậu trở về chỗ ngồi ! cần phải để ý đến mình." Bạch Tuyết nằm ở bàn, vẫn có ngẩng đầu, Khang Giai thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn trở lại chỗ ngồi, trong lòng thầm nghĩ: Bạch Tuyết rốt cuộc có mang thai hay ?
      nhoxbina thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 51: Phong ba khi mang thai 4

      Thầy chủ nhiệm của Bạch Tuyết tới phòng của hiệu trưởng.

      "Hiệu trưởng ông tìm tôi?"

      " là hồ nháo, trong lớp của xảy ra chuyện lớn như vậy, tại sao báo cáo?" Hiệu trưởng cáu giận hỏi, chủ nhiệm lớp cả kinh, chuyện mới vừa phát , làm sao lại nhanh truyền tới tai hiệu trưởng như vậy? Hơn nữa còn cố ý dặn dò học sinh cho phép ra, hiệu trưởng làm như thế nào mà biết?

      Thấy chủ nhiệm lớp giật mình, hiệu trưởng rất tức giận quát.

      " cần phải để ý đến việc tôi làm sao mà biết? ? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao lại có học sinh mang thai?" Hiệu trưởng chỉ quan tâm chuyện sảy ra thế nào?

      ra , chính cũng muốn biết? Nhưng mà Bạch Tuyết lại gì, cũng biết phải làm sao!

      "Hiệu trưởng, tôi cũng vừa mới biết chuyện này, vốn định hỏi trước người trong cuộc xem chuyện gì xảy ra? Còn chưa kịp hỏi, liền bị ông gọi tới." Thầy chủ nhiệm hi vọng có thể vì Bạch Tuyết tranh thủ chút thời gian.

      "Nếu, cũng biết, chuyện này cần phải để ý đến, để phong giáo vụ xử lý là được rồi, bọn họ điều tra ràng! Nếu quả có chuyện này, học sinh này bị đuổi học ngay, trở về ." Hiệu trưởng là quyết cho phép có học sinh nào bôi nhọ đến danh tiếng của trường học.

      Thấy hiệu trưởng dáng vẻ rất kiên quyết, chủ nhiệm lớp cũng tiện cái gì nữa? Bất đắc dĩ về.

      Trở lại trong phòng học.

      Thấy Bạch Tuyết nằm lì bàn, Thầy giáo cũng gì nữa, mà tiếp tục dạy học.

      biết Bạch Tuyết là học sinh giỏi, học đều rất nghiêm túc nghe giảng, lần này xem ra là rất khó khăn! Chuyện lớn như vậy ai có thể chịu được!

      Sau khi tan lớp, Bạch Tuyết bị gọi vào phòng giáo vụ, kết quả cùng giống thầy chủ nhiệm lớp , Bạch Tuyết cái gì cũng biết? thể đem Lãnh Dạ bị dính líu vào! Cho nên chỉ có thể ngậm miệng biết!

      "Bạch Tuyết em nếu biết, chúng ta cũng có biện pháp tra được, khi có chuyện này, em bị đuổi học!" Thầy giáo nhắc nhở Bạch Tuyết.

      Bạch Tuyết gật đầu cái, ý là hiểu.

      Nhìn Bạch Tuyết khóc sưng cả mắt, Dương Phỉ trong lòng rất đắc ý, tất cả mọi chuyện đều đúng như dự đoán của , tại chỉ chờ phòng giáo vụ tra ra Lãnh Dạ cùng Bạch Tuyết có quan hệ, sau đó đem Bạch Tuyết đuổi học.

      Bạch Tuyết có tâm tình học, vì vậy thu thập ít sách vở , với thầy giáo tiếng rồi về.

      Lâm Giang cũng tìm lý do xin nghỉ.

      vẫn luôn theo Bạch Tuyết, lo lắng có chuyện!

      "Tôi sao, cậu trở về !" Ra khỏi cổng trường Bạch Tuyết cũng biết có người theo mình, vì vậy, quay đầu lại với Lâm Giang để cho cậu ta trở về.

      "Bụng của tôi chưa khỏi hẳn, cho nên mới xin nghỉ. bằng đến nhà tôi ngồi chút , bây giờ cũng phải là giờ tan học , nên có thể đợi đến giờ tan học về nhà." Bị cậu ta trúng , Bạch Tuyết suy nghĩ biết nơi nào cho hết thời gian đây, tại muốn về nhà, nhà của Lãnh Dạ cũng muốn trở về, dù sao nơi đó cũng phải là nhà của !

      muốn lại bị người ta : vì tiền mà làm tình nhân cho người khác nữa **!

      Xảy ra chuyện tờ xét nghiệm, muốn cùng Lãnh Dạ cắt đứt quan hệ! Bởi vì cắt đứt quan hệ, sớm muộn gì cũng bị trường học phát ra chuyện này!

      Mặc dù trợ giúp cho công ty của cha, nhưng cũng thể kết thúc mối quan hệ này!

      Nhìn bạn học có ý tốt, vì vậy liền gật đầu đáp ứng.

      Kỳ quái là Lãnh Dạ cũng có tới đón Bạch Tuyết trở về, liên tiếp mấy ngày cũng có xuất , cũng có tìm .

      Bạch Tuyết trong lòng có nhàn nhạt mất mác!

      Lắc lắc đầu, tại sao lại cảm thấy mất mác? Đây phải là muốn hoàn toàn rời sao.

      Cha Bạch Tuyết vốn tưởng rằng mấy ngày trước Lãnh Dạ đem con của mình đón về, chẳng lẽ là thích Bạch Tuyết? Trong lòng vui vẻ, nghĩ tới Bạch Tuyết lại trở về nhà!

      Ông suy nghĩ xem nên làm thế nào mới có thể để cho Bạch Tuyết giúp ông lấy thêm được đơn đặt hàng khác nữa?

      Lần trước Bạch Tuyết ở cùng Lãnh dạ, ông liền kiếm lần được những ba trăm ngàn. Vụ mua bán đó rất có lời.

      Nhưng Bạch Hàn lại nhìn đến tồn tại của Lãnh Dạ, chỉ cần là người phụ nữ mà Lãnh Dạ chạm qua liền vĩnh viễn là người của , người khác nếu muốn, đó chính là tự đào hố chôn mình

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52: Phong ba khih mang thai 5

      Mấy ngày nay Bạch Tuyết học hết sức áp lực, mặc dù có bạn học nào gì trước mặt, nhưng mà hiểu bọn họ đều ở sau lưng ít! Kỳ quái là phòng giáo vụ vẫn có tìm để hỏi thêm gì,hẳn là vẫn điều tra!

      Mấy ngày nay Dương Phỉ cũng tốt hơn là bao, trong bệnh viện có gọi điện thoại tới, phải là mắc bệnh ngoài da, mà là bệnh AIDS loại bị biến đổi!

      Dì của Dương Phỉ nghe thấy tin này quả thực là sấm sét giữa trời quang!

      "Bác sĩ, điều này sao có thể? Con bé vẫn còn là con nít, vẫn luôn giữ mình trong sạch, có phải là nhầm rồi hay ?" Dì Dương Phỉ gấp gáp hỏi.

      "Rất xin lỗi, tôi tìm rất nhiều chuyên gia nghiên cứu về da, đây là loại bệnh AIDS biến đổi , hơn nữa còn có thể lây bệnh, hi vọng hãy bảo người bệnh mau nằm viện nhanh, và sớm cách ly, nếu những người bên cạnh rất nguy hiểm, có thể bị lây bệnh !" Bác sĩ vừa , Dì Dương Phỉ sợ đến toát ra mồ hôi lạnh, cái gì? Người bên cạnh cũng bị lây bệnh? Quá đáng sợ !

      có giám đến nhà Dương Phỉ, cũng có ở trong bệnh viện chờ Dương Phỉ tới, mà chỉ gọi cú điện thoại liền vội vã rời khỏi bệnh viện.

      Tự mình còn đến phòng tiêu độc, tiến hành trừ độc toàn thân.

      Dương Phỉ nhận được điện thoại của dì, liền ngu ngơ, chắc phải là nghe lầm chứ, bệnh AIDS? Làm sao có thể? Làm sao có thể?

      Nhưng là, nghe được giọng của dì, biết đây là , nhưng mà làm thế nào cho cha mẹ biết đây?

      Dì có ở trong điện thoại là loại bệnh này lây bệnh, hơn nữa lúc phát bệnh rất đáng sợ!

      Dương Phỉ vẫn vùi mình ở trong phòng ,còn gì của len lén gọi điện cho mẹ , đem tình hình tỉ mỉ lại lần, mọi người đều là tin như nhau, có khả năng này!


      Nhưng mà lời của Bác sĩ đều có thể tin, nhưng tin tưởng còn hơn ?

      Người nhà được phen kinh hồn mang theo Phỉ Phỉ tới bệnh viện, để nằm viện, hơn nữa còn bị lập tức cách ly, cha mẹ của cũng bị bắt ở lại quan sát sem có hay bị lây bệnh?

      Mặc dù cha Dương Phỉ gần đây vì những vụ án giết người kia mà bận rộn, nhưng cũng khỏi nằm viện quan sát.

      Dương Phỉ hơn nữa còn cho bác sĩ là có hai người bạn mặt cũng bị loại bệnh này!

      Bệnh viện lập tức liên lạc ngay cho người nhà họ, hai người bạn học kia của Dương Phỉ cũng có phản ứng giống nhau, vội vã nằm viện, người thân cũng ở đây quan sát vài hôm, hơn nữa thể khỏi ra bệnh viện nửa bước!

      Chuyện của ba người Dương Phỉ mắc bệnh AIDS rất nhanh liền bị truyền ra, người bạn học nào quan tâm đến bọn họ, cũng có bất kỳ người thân họ hàng nào xem bọn họ, tất cả bọn họ cùng người nhà hoàn toàn bị vứt bỏ, đều sợ hãi bọn họ lây bệnh, hơn nữa hàng xóm qua nhà bọn họ cũng phải trừ độc mới dám trở về nhà mình!

      Sau khi quan sát người nhà có bị lây bệnh, họ mới được tự do, chỉ còn ba người Dương Phỉ bị cách ly, đến người nhà của bọn họ cũng được thăm, cho nên thể làm gì khác hơn là về nhà!

      Bởi vì cha của Dương Phỉ là cục trưởng, nên trước đây có rất nhiều hàng xóm nịnh bợ, tại những người hàng xóm kia thấy bọn họ giống như là chuột thấy mèo, tránh rất nhanh!

      Sau khi cha Dương Phỉ về đến nhà , liền bắt đầu liên lạc với chuyên gia tốt nhất hi vọng có thể chữa trị cho Dương Phỉ!

      Thời gian ngày lại ngày qua , mọi người đều biết con của cục trưởng bị bệnh AIDS, hơn nữa còn là bệnh biến dị ! Tất cả cảnh sát đều dám gì, nhưng sau lưng đều cười nhạo cục trưởng luôn luôn uy vũ cũng có ngày hôm nay!


      Mọi người khi tiếp xúc gần đồ vật gì với cục trưởng, cũng len lén trừ độc mới dám sử dụng.

      chung, lần này con của cục trưởng Dương mắc bệnh AIDS mọi người đều biết, hơn nữa giới truyền thông cũng đưa tin về việc này, để khiến cho các hộ cư dân cẩn trọng, phát bị bệnh như vậy phải đưa vào bệnh viện ngay, tại ba người vị thành niên mắc bệnh AIDS được khống chế, và có hi vọng chữa khỏi.


      Bạch Tuyết quan tâm chuyện của mấy người Dương Phỉ như thế nào? Mà chỉ quan tâm chuyện của mình qua chừng mấy ngày, tại sao vẫn có kết quả? Mặc dù rất tò mò, nhưng cũng dám hỏi, dù sao đây cũng là chuyện xấu!

      Các bạn học cũng dám , nhưng là cũng len lén liếc nhìn bụng của Bạch Tuyết, xem rốt cuộc có mang thai hay ?
      nhoxbina thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 53: Phong ba khi mang thai 6

      Mấy người Dương phỉ lần này đúng là bị hoảng sợ rất lớn, cũng may bác sĩ là có cơ hội chữa khỏi, nếu bọn họ chết vì bệnh, cũng bị hù chết! Bình thường khi dễ bạn học sợ trời sợ đất, nhưng bây giờ mọi chuyện rơi vào người mình, sợ muốn chết, ra , gặp phải chuyện như vậy nếu đặt vào người nào khác cũng tốt hơn được là bao!

      Tất cả đều là báo ứng!

      Hôm nay, Bạch Tuyết bị phòng giáo vụ gọi , trong lòng rất lo sợ, biết bọn họ có tra được quan hệ của Lãnh Dạ cùng hay , bất kể như thế nào, cũng kiên quyết thể thừa nhận, nếu liên lụy rất nhiều người, bao gồm cha của mình cũng bị liên lụy!

      "Bạch Tuyết, chuyện tra ra ràng." Thầy giáo vụ .

      Bạch Tuyết cả kinh, chuyện tra rồi sao?

      biết bọn họ tra được chuyện gì?

      Bạch Tuyết dám hỏi, chỉ có lẳng lặng chờ đợi, lúc này, cảm giác mình chính là phạm nhân phạm tội, nội tâm sợ hãi chờ đợi bọn họ tuyên bố! Là tội chế? Còn là sống?

      cùng Lãnh Dạ có quan hệ là , cũng phải là xử nữ cũng là ! Những chuyện này đối với người vị thành niên mà đều là lỗi!

      Nhưng mà tất cả đều là bị buộc nên đành bất đắc dĩ!

      Mặc dù là bị như thế, nhưng vẫn muốn bọn họ tra ra Lãnh Dạ, tra ra quan hệ giữa bọn họ, Người đàn ông máu lạnh đó nếu như bởi vì , mà bị người khác điều tra ra, lại hại ta mất mặt! biết có thể hay bóp chết luôn?

      Thiếu nữ sợ hãi trong nháy mắt ở trong lòng Bạch Tuyết xuất .

      sợ bọn họ tra ra chân tướng, sợ bởi vì bạn học hãm hại mà dính líu đến Lãnh Dạ !

      Nhưng mà mặc cho các bạn học khác khi dễ, cũng có biện pháp ngăn trở phòng giáo vụ điều tra , nên chỉ có thể giúp đỡ mà chịu đựng tất cả!

      Bạch Tuyết cúi thấp đầu, rất lo lắng kế tiếp thầy giáo vụ ra lời muốn .

      là sợ từ trong miệng bọn họ nghe được cái tên Lãnh Dạ này!

      sợ thầy giáo hỏi mình: em có biết Lãnh Dạ hay ? Em cùng Lãnh Dạ có quan hệ như thế nào?

      "Bạch Tuyết, ngẩng đầu lên, em còn có chuyện gì muốn với chúng ta ?" Thầy giáo hỏi.

      Bạch Tuyết sợ hãi, chẳng lẽ thầy giáo biết tất cả mọi chuyện? Muốn cho chính thẳng thắn thừa nhận?

      "Thưa thầy? Em. . . . . ." Bị thầy giáo hỏi, Bạch Tuyết biết trả lời là lễ phép, nhưng mà nếu trả lời. . . . . . tuyệt đối thể thừa nhận biết Lãnh Dạ, như vậy Lãn Dạ bị dính líu gì?

      "Em có lời gì cứ hết ?" thầy giáo .

      Bạch Tuyết trong tâm hoàn toàn lạnh, xem ra chuyện tra ra chân tướng ràng, đây là thầy giáo cho cơ hội cuối cùng để nhận tội?

      Nghĩ tới đây, Bạch Tuyết hai mắt to trong nháy mắt nổi lên tầng hơi nước.

      Nước mắt tiếng động rơi xuống. . . . . .

      Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của thầy giáo, biết mình gây họa, tại quan tâm đến danh tiếng của mình thế nào? Dù sao ở trong trường học cũng chính là như vậy, tới chỗ nào đều bị người ta đâm sau lưng! chỉ hi vọng nên làm liên lụy tơi Lãnh Dạ, vì cũng là người có mặt mũi!

      Thầy giáo thấy Bạch Tuyết khóc, biết bị ủy khuất, cho nên mới phải cho lời giải thích tốt.

      "Thầy biết em bị ủy khuất, nhưng mà chuyện tra ràng, em cũng cần lo lắng nữa mọi chuyện cũng qua, cũng phải là lỗi của em!" Thấy giáo từng câu từng chữ .

      Bạch Tuyết sửng sốt.

      Lời của thầy giáo rốt cuộc là có ý gì? Tại sao thầy lại phải là lỗi của ? Chẳng lẽ bọn họ đồng tình vì là người bị hại? Hay là bọn họ ngay cả lai lịch của cha cũng tra ra được, biết là cha ép bồi Lãnh Dạ.

      Bạch Tuyết nhìn thầy giáo, trong đầu bắt đầu xuất các loại phỏng đoán.
      nhoxbina thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 54: Phong ba khi mang thai 7

      "Em là bị oan uổng, tại sao ?" Thầy giáo hỏi.

      Bạch Tuyết càng sợ hơn , xem ra bọn họ tra ra được cha, nếu bị oan uổng, như vậy cha có thể hay bị cảnh sát bắt lại? còn là thiếu nữ vị thành niên, lại bị cha đưa làm loại giao dịch này là phạm pháp!

      Thầy hỏi tại sao ? nào dám chứ!

      là vì cha, là vì nhân vật mình chọc nổi!

      Mặc dù Lãnh Dạ lấy tấm thân xử nữ của , nhưng mà cũng là do chủ động đến nhà của người ta !

      Các thầy giáo xem ra là bởi vì còn chưa trưởng thành cho nên mới phải là lỗi của ! Nhưng mà Lãnh Dạ có phải cũng có chút bị oan? Giúp cha mà lại còn bị cảnh sát bắt vì bị tố cáo cường bạo trẻ vị thành niên!

      "Thưa thầy, đúng đúng như các thầy nghĩ đâu!" Bạch Tuyết cuống quít giải thích, vừa nghĩ tới Lãnh Dạ bị tố cáo vì cường bạo vị thành niên, trong lòng liền hoảng hốt, cuống quít hô.

      "Hả?" Thầy giáo giật cả mình.

      "Thầy . . . . . nên trách bọn họ. . . . . ." Bạch Tuyết thấp giọng , bọn họ nhưng ra là cha cùng Lãnh Dạ, trong lòng đều hiểu tất cả chuyện này là bởi vì cha thương mình, ông thà hy sinh con của mình cũng muốn giành được lợi ích!

      Vậy mà thầy giáo cho là mấy người Dương Phỉ khi dễ .

      "Bạch Tuyết em là học sinh tốt, nhưng mà bọn họ làm sai phải tiếp nhận trừng phạt, nếu sau này bọn họ còn có thể lại khi dễ em!" Thầy giáo cho là Bạch Tuyết lo lắng bọn họ bị đuổi học, nên mới chối bỏ hành vi phạm tội.

      ra , ý của thầy giáo cùng Bạch Tuyết hoàn toàn là hiểu lầm.

      "Thưa thầy, bọn họ có khi dễ em, cầu xin thầy nên truy cứu nữa được ?" Bạch Tuyết lo lắng chuyện càng lớn, cho nên hèn mọn cầu xin thầy giáo tha thứ!

      "Nhưng mà em vì bọn họ suy nghĩ, chưa chắc bọn họ cảm ơn em, làm như thế hậu quả chính là em bị đuổi học có biết hay ?" Thầy giáo đây là lần đầu tiên nhìn thấy học sinh thiện lương như vậy.

      Mình bị người ta hãm hại, lại còn phải vì người khác suy nghĩ!

      "Em, em tình nguyện bị đuổi học, cũng hi vọng thầy truy cứu trách nhiệm nữa!" Bạch Tuyết khó chịu trả lời.

      Mặc dù cha đối với nhẫn tâm, nhưng mà cách nào tiếp nhận cha bởi vì mà bị cảnh sát bắt , cho nên thà lựa chọn nghỉ học, cũng cần để cho chuyện này bị tra ra được nữa!

      "Em? Em lại vì người như vậy mà tình nguyện buông bỏ việc học hành sao?" Thầy giáo thể tin được đứng lên, kích động , ông vốn tin lời thầy chủ nhiệm của Bạch Tuyết, giờ phút này ông tin.

      Chủ nhiệm lớp rằng Bạch Tuyết là rất đơn thuần, cũng đắc tội với ai, hơn nữa luôn vì người khác mà suy nghĩ.

      Lúc đó, ông cho rằng giáo viên chủ nhiệm của Bạch Tuyết chỉ là biện hộ cho , ngờ Bạch Tuyết là người như vậy, mình bị người ta hãm hại, lại còn lo lắng người khác bị xử phạt!


      ra là mấy ngày nay, các thầy giáo từ trước đến nay đều bí mật điều tra về tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết , bọn họ bệnh viện ghi tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết, căn cứ vào loạt điều tra, phát Bạch Tuyết căn bản qua bệnh viện kia, hơn nữa tờ giấy xét nghiệm có con dấu của bác sĩ lại là dì của Dương Phỉ, cũng vì vậy bọn họ bắt đầu điều tra Dương Phỉ.

      Về sau ở băng theo dõi có nhìn thấy Dương Phỉ từng đến bệnh viện kia, hơn nữa còn là khoa phụ sản, trọng yếu hơn là thời gian Dương Phỉ bệnh viện cùng với ngày tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết là giống nhau

      Mấy ngày nay Dương Phỉ bởi vì mắc bệnh AIDS, nên thầy mới có cách nào đối với Dương Phỉ tiến hành điều tra, cho nên chuyện vẫn kéo dài, cho tới bây giờ mới cho Bạch Tuyết công đạo, nhưng mà những chuyện này Bạch Tuyết còn biết, hơn nữa còn hiểu lầm thầy giáo đem chuyện của tra ra hết.

      Bạch Tuyết mới có thể tình nguyện bị đuổi học cũng cần đem chuyện làm lớn, cũng vì vậy mà thầy giáo cho là vì bạn học mà suy nghĩ.

      Thấy thầy giáo đứng lên, Bạch Tuyết cả kinh, hình như thầy rất tức giận, có phải là định đem cha cùng Lãnh Dạ đưa vào ngục ?

      "Thưa thầy? Thưa thầy? Chuyện là như vậy. . . . . ." Bạch Tuyết bằng bất cứ giá nào , cùng lắm là mình thích Lãnh Dạ, cam tâm ở cùng , chỉ có như vậy, mới có thể bảo vệ cha cùng !
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :