1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang phi - Thư Ca (c6)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      CHƯƠNG 5: NGOÀI Ý MUỐN

      Edit + beta: Liễu Trúc Song

      “Ngươi…Ngươi…” Thượng Quan Quân Dao cả người run rẩy, thể ràng. cái tiện loại lại dám trở tay! Dám đánh nàng!

      Đáng chết!

      “Ngươi đáng chết!” Thượng Quan Quân Dao khống chế được phẫn nộ hét lớn tiếng, trong đầu luôn lặp lại nàng dám đánh nàng! Dám đánh nàng, phía sau nàng còn có nhiều hạ nhân như vậy! Điều này phải làm tổn hại mặt mũi của nàng sao?

      Hàn Lăng cầm chặt tay nàng, làm cho nàng thể nào thoát được. Thượng Quan Quân Dao cúi đầu, hung tợn nhìn Hàn Lăng, “Ngươi buông ra! Nếu buông ra, ta cho người giết ngươi!”

      Hàn Lăng đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, cười lạnh : “Muốn giết ta? Ngươi có khả năng này sao? Hay là …” Trong đầu lên bóng dáng của thiếu niên tuấn mĩ kia, rồi hất tay Thượng Quan Quân Dao ra, câu môi cười khẽ: “ Ngươi muốn vi phạm phân phó của Tứ Hoàng tử sao? Giết ta, chính là đối ngịch với , tại Thượng Quan Phủ còn chưa có đủ năng lực cùng hoàng thất đối địch đâu!”

      Vài lời nhàng, xuyên qua tiếng gió rơi vào trong tai Thượng Quan Quân Dao, làm cho sắc mặt Thượng Quan Quân Dao đột nhiên trắng bệch: “ Ngươi…Ngươi….” Nàng thế nhưng có thể nghĩ dùng Tứ Hoàng tử làm chỗ dựa!

      Quả , câu tối hôm đó của Tứ Hoàng tử, cũng bảo trụ tính mạng của nàng! Cho dù là cha muốn giết nàng, cũng phải hỏi ý kiến của Tứ Hoàng tử. Nàng tại quả thể giết nàng!

      Đáng giận!

      “Ta cái gì? Còn cần ta tiếp sao? Nếu muốn giết ta, phải tìm Tứ Hoàng tử. Nếu là còn muốn ở chỗ này rước lấy nhục, ta tùy thời phụng bồi!” Hàn Lăng lạnh giọng . Thượng Quan Hàn Lăng lưu lại trong trí nhớ, Thượng Quan Quân Dao là do Nhị phu nhân sở sinh, cầm kĩ cao siêu, là tài nữ số số hai Phượng quốc, bất quá, ở trong Thượng Quan Phủ, làm người kiêu căng cực kì.

      “Đáng giận! Ỷ vào câu của Tứ Hoàng tử, ngươi càn rỡ như thế! Đêm qua ta nên trực tiếp chặt bỏ đầu ngươi, nếu cũng cho ngươi bừa bãi như thế! Thế nhưng học được uy hiếp!” Thượng Quan Quân Dao nổi giận mắng. Nàng ngờ hết thảy vượt xa ý nghĩ của nàng. thể tưởng được Hàn Lăng mới tám tuổi, thấu triệt hết thảy tình như vậy, hơn nữa còn đem ra áp chế nàng!

      Tuổi như vậy mà có tâm cơ bậc này!

      Thượng Quan Quân Dao lập tức bác bỏ đánh giá đối với Hàn Lăng! Tám năm nay, Hàn Lăng là cái tính tình gì nàng như thế nào biết, nhát gan yếu đuối, ngu dốt thôi, như thế nào lại trong đêm biến hóa lớn như vậy! Nếu đêm qua ở thời điểm gặp uy hiếp tử vong, khác thường của nàng có thể giải thích, nhưng trong loạt lời của nàng tại, ràng như thế, hơn nữa còn uy hiếp mạnh mẽ, tuyệt đối đơn giản như vậy, chẳng lẽ có người ở phía sau chỉ điểm cho nàng?

      Hàn Lăng nhíu nhíu mày, Thượng Quan Quân Dao theo đuổi bỏ, hơn nữa cũng có tính rời , làm cho nàng dần dần có chút kiên nhẫn! Nếu là trước kia, nàng sớm lấy ra súng, phát bắn chết nàng!

      “Đừng ở trước mặt ta vô nghĩa!” Thanh Hàn Lăng non nớt mang theo uy hiếp .

      Thượng Quan Quân Dao toàn thân chấn động. Cười lạnh, cho dù sau lưng nàng có người như thế nào? Nàng vẫn là phế vật trong Thượng Quan gia tộc như thường! Cha căn bản thừa nhận nữ nhi này! Ở Thượng Quan gia tộc, nàng có địa vị gì, cho dù Tứ Hoàng tử bảo vệ tính mạng của nàng như thế nào? ngày, nàng tìm được cơ hội, chút do dự giết nàng! “ Tạm thời cho ngươi kiêu ngạo hai ngày! Ngày khác chỉ cần ta tìm được cơ hội, ngươi hãy chờ chết !”

      Thượng Quan Quân Dao biết, dựa vào võ mồm chi tranh, chỉ cần Hàn Lăng nhận thức chuẩn ba chữ Tứ Hoàng tử, nàng căn bản là có khả năng chiếm thượng phong. Cho nên trong lòng hung tợn cười lạnh, dù sao thời gian còn dài, nàng cần thời gian hai ngày này! Tạm thời tha cho tiện loại này mạng.

      “Thượng Quan Quân Dao, tối hôm qua ngươi thể giết ta, từ hôm nay trở , ta là ác mộng của ngươi.” Hàn Lăng ngẩng đầu tươi cười sáng lạn nhìn Thượng Quan Quân Dao cao hơn nàng cái đầu gằn từng tiếng lạnh lùng .

      Thượng Quan Quân Dao tâm run mãnh liệt, trước kia thời điểm Hàn Lăng chịu nàng khi dễ cùng trả thù, cũng nguyền rủa, nàng nghe qua dưới trăm lần, nhưng hôm nay vài câu thanh thanh đạm đạm, lại làm cho nàng hoàng hốt!

      Hạ nhân khắp phòng sau khi nghe được những lời này của Hàn Lăng, biết vì sao, từ lòng bàn chân lại dâng lên cỗ khí lạnh, hơn nữa cúi mắt, nhìn thấy nàng sáng lạn tươi cười, thế nhưng lại liên tưởng đến huyết tinh!

      Đúng vậy! Là huyết tinh! Là mùi máu tươi nồng đậm! Giờ khắc này, đứa tám tuổi ác mộng như trong lời , là muốn mạng người! Hơn nữa, còn tin tưởng, nàng tuyệt đồi được làm được!

      Thượng Quan Quân Dao đáy lòng rung động nhất thời nên lời!

      Kinh, sợ, run, ba từ này trong nháy mắt chiếm toàn bộ tâm nàng.

      Kinh ngạc nhìn chằm chằm Hàn Lăng sáng lạn tươi cười, nàng mạnh mẽ trấn định, thế nào cũng tin tưởng hôm nay khí thế của mình bị mấy câu của Hàn Lăng làm cho biến mất hầu như còn, hơn nữa còn phá hủy kế hoạch của nàng! “Xem ra hôm nay giáo huấn ngươi, ngươi quên lợi hại của ta!”

      Hàn Lăng đuôi lông mày khinh dương. Lợi hại sao? Trào phúng nhìn về phía mấy tỳ nữ ngừng run rẩy sau lưng Thượng Quan Quân Dao. Trong trí nhớ, mấy tì nữ này từng nghe lời Thượng Quan Quân Dao, đánh nàng, mắng nàng. Càng giận là có lần, mấy tỳ nữ này cáo mượn oai hùm, cùng mấy nô lệ nam trong phủ ở bên hồ nhìn thấy nàng, các nàng gan lớn thế nhưng làm cho mấy nô lệ nam kia có ý đồ đáng khinh với nàng! đứa tám tuổi, đối mặt với loại tình cảnh này, lúc quần áo bị cởi ra hết, chỉ có thể nhảy vào trong hồ mới có thể giải thoát! Nếu phải Chỉ Hâm phát cứu nàng, chỉ sợ nàng sớm táng thân trong hồ nước.

      Chủ nhân đáng giận, các nô tỳ càng đáng giận! Hàn Lăng biết cái gọi là “lợi hại” trong miệng Thượng Quan Quân Dao bất quá chính là làm cho mấy tỳ nữ phía sau nàng đến “thu thập” nàng!

      Trong lòng cười lạnh, nếu các nàng muốn tới gần nàng tìm cái chết, như vậy, việc phát sinh kế tiếp, phải nàng muốn trả thù mà là các nàng muốn tìm đường chết!

      “Các ngươi thu thập nàng tốt cho ta! Chỉ cần lưu lại mạng cho nàng, cái khác tùy các ngươi! Dùng đằng điều trừu, hồng thiết lạc*, đều có thể! Nhưng mà, nhất định phải làm cho nàng quỳ xuống đất cầu xin ta tha thứ!” Thượng Quan Quân Dao quay đầu phân phó bốn năm tỳ nữ. Dứt lời, cao ngạo nhìn về phía Hàn Lăng.

      Mấy tỳ nữ nghe được mệnh lệnh, hai mặt nhìn nhau, tuy rằng vừa rồi Hàn Lăng làm cho các nàng sợ hãi, nhưng mà, các nàng dù sao cũng nhiều người, chẳng lẽ còn sợ đứa tám tuổi sao?

      Từng bước đến gần.

      Thượng Quan Quân Dao ý cười dữ tợn đầy mặt.

      Hàn Lăng híp nửa hàn mâu, nhìn về phía vài người đến gần, nghĩ thầm, muốn dùng trâm cài tóc đầu, trực tiếp đâm thủng động mạch chủ, hay là dùng trâm cài tóc sắc bén đánh huyệt đau của các nàng, làm cho các nàng sống bằng chết? Khóe miệng gợi lên ý cười tàn nhẫn lãnh huyết, muốn trả thù người, chút liền kết thúc mạng người đó, đủ kích thích. bằng……

      Ngoài phòng cuồng phong nổi lên, tiếng rít vang ở bên tai.

      Hàn Lăng tươi cười nhuốm hương vị khát máu.

      Mấy tỳ nữ lấy bên hông xuống cái đằng điều, đây là các nàng chuẩn bị ở người, chỉ cần Thượng Quan Quân Dao phân phó tiếng, muốn thu thập nô lệ nào hoặc là Lục Tiểu thư, các nàng lấy ra sử dụng.

      Người người lãnh khốc tia cảm tình nhìn Hàn Lăng, ở trong mắt các nàng, căn bản là nghĩ nhiều, hành vi đủ loại của các nàng, đứa tám tuổi có thể hay chịu được!

      “A…Đánh nàng….” đến trước mặt Hàn Lăng, các nàng giơ cao đăng điều, muốn đánh lên thân thể nho của Hàn Lăng.

      Lúc chỉ mảnh treo chuông, trong tay Hàn Lăng nắm chặt trâm cài tóc, lúc muốn cấp tốc phản kích, ngoài ý muốn, bóng dáng rất nhanh chạy từ ngoài phòng vào, hơn nữa nhào vào ôm lấy Hàn Lăng, đằng điều đánh xuống, toàn bộ đánh lên người người tới!

      “Ân…Tiểu thư.” Người nhào vào người Hàn Lăng kêu rên vài tiếng, gian nan mở miệng .

      Là Chỉ Hâm! Hàn Lăng con ngươi đen chợt lóe, nàng thế nhưng để ý sinh tử che chở trước mặt nàng.

      Trong lòng xẹt qua tia ấm áp, “Ngươi khờ. Các nàng thể gây thương tổn cho ta.” Đằng điều đánh vào người, nhất định đau nhức vô cùng. Chỉ Hâm nàng…

      “Ta muốn nhìn tiểu thư bị thương, chỉ cần tiểu thư có việc gì……là tốt rồi.” Chỉ Hâm gian nan xong mấy câu sau, khó nhịn đau nhức, té xỉu người Hàn Lăng.

      Con ngươi đen xẹt qua luồng sát khí, Hàn Lăng đẩy Chỉ Hâm người ra, cẩn thận đem Chỉ Hâm an trí ở bên, vừa rồi Chỉ Hâm nóng lòng cứu nàng mà đánh rơi bát, bên trong chén còn có hơi nóng của cháo bốc lên, lúc này vung vãi.

      “Các ngươi đều đáng chết.” Hàn Lăng ngẩng đầu con ngươi đen bình tĩnh vô ba nhìn về phía mấy tỳ nữ còn ở trong kinh ngạc.
      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      CHƯƠNG 6 ĐỘT BIẾN
      EDIT: Sara
      “Nô tỳ này có mắt! Là đồ ngu xuẩn, dám chắn roi thay tiện loại ngươi! đánh chết nàng, xem như là trời đất ban phước cho nàng!” Thượng Quan Quân Dao khinh thường, nhìn Chỉ Hâm nằm mặt đất, mỉa mai .

      Hàn Lăng gì, chỉ là ánh mắt lại u ám dọa người.

      Vài tỳ nữ sau khi chạm đến tầm mắt u ám của nàng, lập tức cúi đầu tránh né.

      “Thương tổn ta, có lẽ ta muốn mạng các ngươi. Thế nhưng thương tổn người ta để ý, các ngươi đừng hòng tránh được tử kiếp!” Hàn Lăng híp mắt, sát khí sắc bén bùng lên, lời của nàng vừa ra, hơi thở tử vong liền bao phủ khắp gian phòng.

      Tiếng gió thổi gào thét càng dữ dội hơn, bên trong phòng, lại lạnh hơn.

      Chúng tỳ nữ sau khi nghe Hàn Lăng , toàn thân đều kịch liệt run rẩy.

      “Các ngươi là vô dụng! Đều ngẩng đầu lên cho ta! đứa tám tuổi, có thể làm được gì? Nàng muốn mạng các ngươi, các ngươi liền tin? Nếu các ngươi vẫn khúm núm như thế, sau này đừng theo ta, toàn bộ đều Tây uyển nuôi sói hoang .” Thượng Quan Quân Dao vừa thấy chúng tỳ nữ mới vậy mà sợ hãi Hàn Lăng, khỏi căm phẫn nổi giận mắng.

      “Vâng, Đại tiểu thư.” Chúng tỳ nữ vừa nghe, lập tức ngẩng đầu lên, Tây uyển làm hạ nhân? Các nàng sao có thể chịu được.

      Hàn Lăng hừ lạnh, nắm chặt trâm gài tóc trong tay, ánh mắt đột nhiên mở to, nhất thời hàn quang bắn ra bốn phía! Thân hình di động, trước mặt chúng tỳ nữ rất nhanh chuyển hoán vị trí.

      Trong chớp mắt công phu, Hàn Lăng đứng phía sau bọn tỳ nữ.

      đầu nhọn của trâm gài tóc, máu giọt.

      Tí tách…….

      Tĩnh lặng, duy trì liên tục mấy khắc đồng hồ…..

      Ý cười vô tình thị huyết lên nơi khóe miệng, Hàn Lăng vẫn chưa ngoảnh đầu lại, môi đỏ mọng khẽ mở: “Đây là cái giá mà các ngươi phải trả.” Có lẽ là thay đổi cơ thể, nên nàng lắm về tình hình của thân thể tại, do đó động tác cũng nắm chắc lực đạo, vốn định dùng trâm gài tóc đâm vào huyệt đau nhức của các nàng tấc, làm cho các nàng sống bằng chết, đến mức lấy mạng, ai ngờ lại xuống tay hơi mạnh, trực tiếp lấy mạng các nàng.

      “Bùm” vài tiếng, chúng tỳ nữ vừa rồi vẻ mặt còn dữ tợn, giơ đằng điều muốn đánh nàng, nay toàn bộ đều trừng lớn mắt, thể tin ngã xuống nền đất lạnh lẽo.

      Trong gian phòng nho , nhất thời tràn ngập mùi máu tươi gay mũi.

      Thượng Quan Quân Dao nhìn quen đủ loại tình cảnh nay ngốc lăng ngay tại chỗ, nàng thấy vô số người chết trước mặt mình, những lần đó nàng đều hưng phấn hô to, mà bây giờ, tận mắt thấy, kẻ luôn bị nàng khi dễ – Hàn Lăng, ở trước mặt nàng, giết người mà chớp mắt, hơn nữa sau khi giết người mà còn cười thị huyết, khiến nàng sửng sốt!

      Đúng vậy! Nếu như vừa rồi Hàn Lăng có dừng lại, nàng có phản ứng kịp, có lẽ nàng chết trong tay Hàn Lăng!

      Nghĩ tới đây, cơ thể của nàng tự chủ được run lên.

      Ánh mắt của nàng nhìn Hàn Lăng giống như nhìn con quái vật, “Ngươi là Hàn Lăng?”

      Nghe vậy, Hàn Lăng xoay người nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, “ thể giả.”

      Thân hình Thượng Quan Quân Dao run lên, “Ngươi giết người của ta.” người hề có địa vị trong Thượng Quan phủ, tiện loại mà người có thể ức hiếp, thế nhưng ngay trước mặt nàng giết người của nàng!

      Hàn Lăng hơi hơi nhíu mày, “Đừng lời vô nghĩa với ta”. Đều tận mắt thấy, còn lời vô ích cái rắm!

      Nghe thấy thế, Thượng Quan Quân Dao dù sao cũng là nữ tử thông minh, sau khi nghe Hàn Lăng đáp như thế, nàng chậm rãi nở nụ cười, “Ngươi giết người của ta, như vậy, ta có đầy đủ lý do giết ngươi!” Đến lúc đó, dù cho Tứ hoàng tử muốn trách tội, nàng cũng có cớ phản bác lại.

      “Nga? Ngươi muốn làm trái mệnh lệnh bản điện hạ sao?”

      thấy người, giọng băng lãnh từ ngoài phòng truyền đến.

      Nghe tiếng, Thượng Quan Quân Dao khẩn trương, vội vã cúi đầu, là Tứ hoàng tử!

      Đuôi lông mày Hàn Lăng khẽ nhúc nhích, giọng này?

      Ngay sau đó, thiếu niên y bào tử sắc vào, khuôn mặt tuấn mị cao ngạo, đồng mâu như hàn tinh, nhãn thần băng lãnh thoáng tia thâm trầm, cả người toát ra cỗ hơi thở quý tộc kiêu ngạo thể kháng cự. Thiếu niên này là Phượng Hạo Thiên, Phượng quốc Tứ hoàng tử.

      Thượng Quan Quân Dao cúi đầu hướng về phía Phượng Hạo Thiên, khom lưng hành lễ, run rẩy : “Quân Dao tham kiến Tứ hoàng tử.”

      Mà Hàn Lăng vẫn động, chỉ giương mắt đạm mạc liếc mắt nhìn Phượng Hạo Thiên.

      Phượng Hạo Thiên nhìn Thượng Quan Quân Dao, mà đem nàng gạt sang bên, vừa vào cửa liền nhìn đống thi thể đầy mặt đất, vũng máu tươi trong phòng, làm cho miệng khẽ nhúc nhích, lại nhìn nữ hài vẻ mặt đạm mạc đối diện, từ buổi tối hôm qua sau khi thấy ngoan lệ của nàng, cần đoán, mấy tỳ nữ này, đều là nàng giết.

      tiểu nương, thủ đoạn lại tàn nhẫn như thế! Hơn nữa sau khi giết người, còn có thể vẫn duy trì dáng vẻ trầm tĩnh như vậy, giống như giết người đối với đứa tám tuổi như nàng mà , là chuyện như cơm bữa! Lãnh tình, vô tình, dường như thể dùng để miêu tả nàng. Đến tột cùng nàng từng trải qua chuyện gì?

      Đôi mắt lãnh liệt đánh giá bốn phía, phòng ốc rách nát dường như chỉ cần cơn gió là có thể thổi bay, là nơi nàng ở sao?

      “Thượng Quan Quân Dao, bản điện hạ tối hôm qua lúc rời qua, bản điện hạ muốn nàng chết. Kết quả hôm nay, bản điện hạ nghe có người muốn giết nàng. Có nên hướng bản điện hạ giải thích, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra hay ?” Phượng Hạo Thiên chuyển dời tầm mắt khỏi người Hàn Lăng, sau đó xoay người, quay đầu nhìn Thượng Quan Quân Dao, lạnh giọng hỏi.

      “Này……” Thượng Quan Quân Dao loạn chuyển tròng mắt, biết nên trả lời như thế nào, nếu cẩn thận trả lời sai, nhất định làm cho Tứ hoàng tử nắm được điểm sơ hở, sau đó lấy điều này đến trị tội nàng. Trong lúc cuống quýt, trong đầu chợt lóe linh quang, nàng tiếp: “Vừa rồi Quân Dao hảo tâm tới thăm Lục muội muội, ai ngờ muội ấy lại nổi điên, giết hết vài nô tỳ mà Quân Dao mang tới! Thỉnh cầu Tứ hoàng tử phân xử cho Quân Dao.”

      “Nga? như vậy, ngươi vừa rồi cũng phải là nghe bản điện hạ phân phó, mà là có nguyên nhân?” Khóe miệng Phượng Hạo Thiên nhếch lên, tự tiếu phi tiếu nhìn Thượng Quan Quân Dao .

      Thượng Quan Quân Dao sửng sốt, Tứ hoàng tử từ khi nào trở nên dễ chuyện như vậy? Vội vàng gật đầu “Vâng.”

      Ý cười bên môi Phượng Hạo Thiên càng phát ra lạnh lùng, nghiêng đầu nhìn sang Hàn Lăng từ lúc tiến vào cũng chưa lời, ánh mắt có chút phức tạp hỏi: “Theo như lời nàng đều là ?”

      “Vì sao hỏi nàng? Nàng đương nhiên thừa nhận.” Thượng Quan Quân Dao thấy Phượng Hạo Thiên cư nhiên tin nàng, mà hỏi Hàn Lăng! Trong lúc nhất thời liền quên mất thân phận, hướng Phượng Hạo Thiên quát.

      Ánh mắt Phượng Hạo Thiên đột nhiên trầm xuống, “Bản điện hạ khi nào cho phép ngươi lên tiếng?”

      Thượng Quan Quân Dao run lên, lập tức im bặt, dám thêm lời.

      Nghe vậy, Hàn Lăng xoay người, sắc mặt có chút tái nhợt, thế nhưng ánh mắt đủ sắc bén, nhìn thẳng Phượng Hạo Thiên, lãnh ngôn : “Tứ hoàng tử cho rằng tiểu hài tử như ta, có khả năng giết năm người lớn sao?”

      Phượng Hạo Thiên cong môi, tuổi còn biết dối thế nhưng mắt lại nháy cái.

      “Tứ hoàng tử, nàng hươu vượn! Tứ hoàng tử có thể xem, tay nàng còn nắm hung khí đấy! Hung khí kia vẫn còn đọng lại máu đấy thôi!” Thượng Quan Quân Dao nghe thấy Hàn Lăng cư nhiên phủ nhận chuyện giết người vừa rồi, vội vàng la lên.

      Phượng Hạo Thiên nhíu mi, nhìn về phía trâm gài tóc trong tay Hàn Lăng, gật đầu, đích là có dính máu.

      Sắc mặt Hàn Lăng thay đổi, thèm để ý nhìn trâm gài tóc trong tay, còn có ngón tay dính máu, chán ghét nhíu nhíu mày, cúi người, đưa tay và trâm gài tóc dính máu dùng y phục sạch của những tỳ nữ nằm mặt đất lau khô, rồi sau khi xác nhận còn vết máu, ngẩng đầu nhìn Phượng Hạo Thiên, lạnh lùng : “ có hung khí.”

      Bờ môi Phượng Hạo Thiên cong lên.
      Chris thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 7: DỐI

      Edit + Beta: Liễu Trúc Song

      Thượng Quan Quân Dao triệt để phát cuồng, “Hung khí ràng còn ở trong tay ngươi!” Tuổi còn dối hết lần này đến lần khác! Hơn nữa còn mặt đổi sắc trước mặt Tứ Hoàng tử, trâm cài tóc dính máu vừa nãy phải là hung khí! Lời này định lừa quỷ sao?

      “Ta , có hung khí, đây chỉ là cây trâm cài tóc bình thường.” Hàn Lăng đạm mạc , sau đó đem trâm cài tóc cài vào trong tóc, coi như người vừa rồi dùng công phu giết người trong chớp mắt phải là nàng.

      Phượng Hạo Thiên hứng thú nhếch môi, cứ đứng như vậy, như con báo lười biếng, phát con mồi thú vị, tiếp theo xem nàng lấy phương thức gì thuyết phục tin tưởng nàng ‘giết người’.

      “Tứ Hoàng tử, người vừa rồi cũng thấy được. Nàng đây là dối!” Thượng Quan Quân Dao chỉ vào Hàn Lăng, giận thể đè nén.

      “Câm miệng.” Phượng Hạo Thiên lạnh lùng liếc nhìn Thượng Quan Quân Dao cái, kiên nhẫn .

      “Nhưng là… Này…” Thượng Quan Quân Dao nhất thời nghẹn lời, nàng thể biện giải, mà là ra ! Mặc kệ việc có nguyên nhân hay , tỳ nữ của nàng chính là bị Hàn Lăng giết chêt! Đây là bàn cãi! Nàng tin tưởng chỉ cần nàng bắt lấy điểm này, liền có thể đẩy Hàn Lăng lâm vào vạn kiếp bất phục!

      Nhưng mà, Tứ Hoàng tử căn bản cho nàng cơ hội giải thích! tại chỉ lời của tiện nha đầu Hàn Lăng kia!

      “Ta vừa rồi chỉ nghỉ ngơi, khi mở mắt, những người này chết rồi. liên quan đến ta.” Hàn Lăng mở hai tay, thập phần ‘vô tội’ . Nàng biết giờ phút này, nàng cần làm là đem chuyện này cùng bản thân liên quan, nàng có giết người.

      “Đơn giản như vậy?” Thiếu niên buộc chặt gương mặt có chút vặn vẹo, hai ba câu nghĩ làm cho bản thân liên quan? Tiểu nương này so với trong tưởng tượng của còn muốn đơn giản hơn.

      Hàn Lăng nhíu mày, gật gật đầu, “Chính là như thế.”

      Phượng Hạo Thiên ổn định lại khuôn mặt vặn vẹo, nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, lạnh nhạt : “Còn có gì muốn ?”

      “Tứ Hoàng tử thình ngài tin tưởng Quân Dao, Quân Dao dám lừa gạt Tứ Hoàng tử. Huống hồ Hàn Lăng là do tiện thiếp sở sinh, kế tục thân phận ti tiện của mẫu thân nàng, lời của nàng căn bản là đáng để ai tin tưởng.” Thượng Quan Quân Dao khinh miệt nhìn lướt qua Hàn Lăng, với Phượng Hạo Thiên.

      Hàn Lăng khi nghe hai chữ ‘tiện thiếp’, trong lãnh mâu mây đen lay động. Tuy rằng mẫu thân của Thượng Quan Hàn Lăng, nhưng mà, vào trong tai nàng, hai chữ này thể nghi ngờ là gián tiếp vũ nhục nàng! Ánh mắt sắc bén lập tức phóng đến người Thượng Quan Quân Dao, “Ti tiện? Chẳng lẽ ta với ngươi cùng phụ thân? Hay là ngươi gián tiếp nhục mạ phụ thân là tiện nhân? thể tin được, đường đường là Đại Tiểu thư Thượng Quan gia thế nhưng trước mặt Tứ Hoàng tử, nhục mạ phụ thân thân sinh! Hành vi phạm tội này, biết Tứ Hoàng tử và cha tha thứ hay ?”

      Lời mang khí thế bức người từ trong miệng Hàn Lăng thốt ra, giống như đao nhận, nếu cẩn thận, làm cho người đó bị cắt thương tích đầy mình.

      Phượng Hạo Thiên nhướng mi, tiểu nha đầu chuẩn bị đánh trả? Hôm nay lòng hiếu kì lòng hiếu kì thúc đẩy, đến Thượng Quan phủ, nhìn thấy hết thảy này, làm cho hối hận chuyến hôm nay. Đêm qua sau khi trở lại cung, trong đầu luôn xuất đôi mắt bao hàm hơi thở sát khí tàn nhẫn cùng nồng đậm độc, đó là ánh mắt như thế nào? Làm sao đứa tám tuổi lại có ánh mắt như vậy?

      Thượng Quan Quân Dao hoảng hốt, “Ta phải có ý này, ngươi được vu tội cho ta! Ngươi là tiện loại trong Thượng Quan gia tộc, cho dù là dân chúng Phượng quốc đều biết! Đừng hòng dùng lời lẽ đem tội danh đưa đến người của ta!”

      “Lời ta đều là . Tứ Hoàng tử kế tiếp nên xử lí thế nào, thỉnh ngài tự quyết định .” Hàn Lăng chuyển mắt nhìn về phía Phượng Hạo Thiên, lạnh giọng .

      Nghe vậy, Phượng Hạo Thiên nhíu mi cái, đôi mắt thâm sâu xẹt qua tia dị quang, “Những lời của các ngươi, bản điện hạ đều nghe được, cuối cùng kết luận là…” Con ngươi u ám nhìn lướt qua năm tỳ nữ nằm trong vũng máu, tiếp: “Mấy tì nữ này bởi vì có nguyên nhân nào đó chạy đến đây, trước mặt Thượng Quan Lục Tiểu thư tự sát. Làm cho Thượng Quan Lục Tiểu thư ngủ trưa bừng tỉnh. hơn.”

      “Cái gì?” Thượng Quan Quân Dao thân hìn kịch liệt run run, Tứ Hoàng tử thế nhưng tin mấy lời của Hàn Lăng!

      Giờ phút này, nàng càng xác định, Hàn Lăng nhất định dùng phương thức nào đó mê hoặc Tứ Hoàng tử!

      Bằng , làm sao Tứ Hoàng tử để ý sống chết của bất cứ ai, càng nhúng tay vào các tình bên trong các gia tộc, lại thiên vị tiện loại do tiện thiếp sở sinh!

      Gió thổi ngọn cây, hồi trò hay sắp trình diễn.

      Thượng Quan phủ, Trung viện nơi Thượng Quan Chính Hào ở.

      Trong thư phòng, Thượng Quan Chính Hào lật xem sinh ý trong nhiều ngày qua của gia tộc cùng ghi chép số quan lại đương triều bị mua chuộc.

      Lúc này, tiếng đập cửa vang lên, “Lão gia nô tài có chuyện quan trọng cầu kiến.”

      Thượng Quan Chính Hào trầm giọng đáp: “Vào .”

      nam tử tiến vào trong phòng, nhìn về phía Thượng Quan Chính Hào, cúi đầu cung kính : “Bẩm lão gia, Tứ Hoàng tử vừa rồi đến phủ, lại tìm Nhị Thiếu gia, mà lại hậu viện tìm Lục Tiểu thư. Mà Đại Tiểu thư cũng ở chỗ Lục Tiểu thư.”

      “Hàn Lăng? Tứ Hoàng tử tìm Hàn Lăng làm cái gì?” Thượng Quan Chính Hào nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của , đúng là có nữ nhi, hẳn là tên Hàn Lăng, là do cơ thiếp sở sinh. Vốn dĩ ấn tượng đối với nàng sâu, là vì nàng là sỉ nhục của Thượng Quan gia tộc, ngu dốt thôi, so với mấy nữ nhi khác, nàng hoàn toàn có giá trị lợi dụng. Cho nên, tùy ý để cho nàng tự sinh tự diệt.

      Bắt quá, bất đầu từ khi nào, nàng cùng Tứ Hoàng tử có quan hệ?

      “Tối hôm qua, các tiểu thư muốn đem Lục Tiểu thư ném cho sói đói phân thây, kết quả thời điểm cuối cùng, Tứ Hoàng tử ra tay cứu Lục Tiểu thư. Tứ Hoàng tử trước khi rời , có hạ mệnh lệnh, ai được phép giết Lục Tiểu thư. Hôm nay vừa mới qua giờ ngọ, Tứ Hoàng tử tới hơn nữa trực tiếp cho người dẫn tìm Lục Tiểu thư. Nghe mấy tỳ nữ bên người Đại Tiểu thư chết, cụ thể nguyên nhân thế nào, bây giờ còn chưa biết được.” Nam tử năm mười dám có gì dấu giếm hướng Thượng Quan Chính Hào bẩm báo.

      “Mấy tỳ nữ của Dao nhi chết?” Thượng Quan Chính Hào hai mi nhíu chặt, tình tuyệt đối đơn giản. Có lẽ có chuyện gì nằm trong khống chế của .

      “Lão gia, ngài có cần xem hay ? Nếu là phát sinh tình gì, có thể …”

      Đến tuổi trung niên, dáng người Thượng Quan Chính Hào có chút mập ra, gật gật đầu, : “, xem.” Có lẽ phát cái gì ngoài ý muốn chừng.

      …………..

      Trong căn phòng rách nát, Thượng Quan Quân Dao cả người run run, “ phải như vậy! Chính là tiểu tiện nhân nàng giết mấy tì nữ đó! Tứ Hoàng tử ngài nhất định phải nhìn mọi việc! Đừng để bề ngoài đơn thuần của nàng lừa gạt!”

      “Ý ngươi là bản điện hạ biết phân hung thủ sao? Thử hỏi, tiểu nương tám tuổi mang trọng thương, làm sao có thể giết năm tỳ nữ?” Phượng Hạo Thiên nhíu mày hỏi.

      Tâm Thượng Quan Quân Dao run lên, những lời này nếu truyền ra bên ngoài, cũng có bất kì người nào tin tưởng. Nhưng mà, vừa rồi là nàng tận mắt nhìn thấy, tốc độ giết người của Hàn Lăng, thập phần kinh người, nàng còn kịp nháy mắt, năm tỳ nữ ngã xuống nằm trong vũng máu.
      Chris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 8: LỜI HỨA HẸN

      Edit + Beta: Liễu Trúc Song

      Hàn Lăng có chút kinh ngạc nhìn về phía Phượng Hạo Thiên, vì sao lại giúp nàng? Bằng thân thể tám tuổi tại của nàng, cũng phải dung mạo kinh diễm, ngay cả thân phận cũng hèn mọn, tại sao còn giúp nàng? Nàng cũng cho rằng vì tại nàng khuynh quốc khuynh thành, có thể mê hoặc thiếu niên quý tộc, làm cho vì nàng mà làm nhiều việc như vậy.

      Ở trong thế giới của nàng, có quan niệm, đời có thánh nhân, ai cũng thể vô duyên vô cớ giúp người, có lẽ muốn ở thân thể của nàng nhận được cái gì đó.(TS: nhận được vợ đó mà¬)

      Nhưng mà, tại nàng có cái gì?

      Nghi hoặc cúi đầu nhìn lướt qua thân thể nho , nàng phát , nàng có cái gì…

      “Nhưng ràng chính nàng giết người! Mấy tỳ nữ đến nơi này tự sát? buồn cười, ra cũng có ai tin tưởng!” Thượng Quan Quân Dao nghiến răng nghiến lợi trả lời. Muốn nàng nén giận , buông tha cho Hàn Lăng như vậy, tuyệt đối có khả năng!

      Nếu lời hôm nay truyền ra ngoài, nàng nhất định mất hết mặt mũi, bị người cười nhạo.

      “Theo lời ngươi , lời của bản điện hạ phải là , lời ngươi mới là ?” Phượng Hạo Thiên con ngươi đen lạnh , ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía, lạnh giọng hỏi.

      Thượng Quan Quân Dao lập tức bị dọa, điên cuồng lắc đầu : “Tứ Hoàng tử, ngài cũng biết, lời của Quân Dao đều là .” Sao lại đột nhiên trở thành cục diện này? Ánh mắt của Tứ Hoàng tử đáng sợ! Giống như chỉ cần nàng thêm lời nào nữa, nhất định bỏ qua cho nàng.

      “Ta cũng là . Muốn vu khống ta giết người liền đưa chứng cứ ra. Nếu câm miệng ngươi lại.” Hàn Lăng chịu được thanh của Thượng Quan Quân Dao, ràng tại sợ muốn chết, lại vẫn cậy mạnh, nếu đủ dũng khí, cần khiêu chiến.

      Người giống nàng như vậy, chỉ có thể là ngu xuẩn đòi mạng!

      “Ngươi!” Thượng Quan Quân Dao nghẹn lời chút biết phản bác như thế nào.


      Phượng Hạo Thiên khóe miệng khẽ nhếch, tươi cười nhàn nhạt lên bên miệng, “Nếu có gì để , kêu người đem thi thể mấy thi thể này mang ra ngoài .”

      “Ta…” Thượng Quan Quân Dao cam lòng muốn gì đó. Nhưng trước tầm mắt lãnh liệt của Phượng Hạo Thiên liền đem những lời sắp ra nuốt vào trong bụng.

      Sau khi giải quyết tình, Hàn Lăng trở lại trong góc, đem chăn rơi đất nhặt lên, sau đó nhàng đắp lên người Chỉ Hâm hôn mê. Ngồi ở bên, tựa vào góc tường, trước mặt hai người ngoài, nàng nhắm mắt lại, nàng tại rất mệt mỏi.

      Phượng Hạo Thiên nhíu mi, nàng cứ như vậy…

      Thượng Quan Quân Dao phẫn nộ nắm chặt hai tay, nàng nhất định đòi lại sỉ nhục ngày hôm nay!

      “Lui ra!” Phượng Hạo Thiên thu hồi tầm mắt người Hàn Lăng, sau đó nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, quát lớn tiếng.

      Thượng Quan Quân Dao xấu hổ vô cùng, lúc nghênh ngang rời , Thượng Quan Chính Hào cùng quản gia tiến vào trong phòng.

      Gió lạnh gào thét, trời u ám.

      Trong căn phòng rách nát, càng ngày càng náo nhiệt, nhưng sóng ngầm cũng càng ngày càng mãnh liệt.

      “Cha?” Thượng Quan Quân Dao kinh ngạc nhìn về phía người tiến vào, kinh hô.

      Cha thế nhưng đến đây! Thượng Quan Quân Dao tâm tro tàn lại cháy, nếu cha đến đây, nàng liền có biện pháp làm cho cha xử trí Hàn Lăng! Tứ Hoàng tử tuy rằng thân phận cao quý, có được quyền thế hoàng gia, nhưng cha là Tộc trưởng Thượng Quan gia tộc, tình trong Thượng Quan phủ cũng chỉ có thể do người trong nhà giải quyết, người trong hoàng tộc cũng đừng nghĩ nhúng tay vào.

      Nghĩ đến đây, Thượng Quan Quân Dao thân thể đứng thẳng, cao ngạo ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Lăng vẫn nhắm mắt.

      Thượng Quan Chính Hào đột nhiên đến đây, Phượng Hạo Thiên cũng ngoài ý muốn, chỉ sợ sau khi vào phủ, tất cả động tác đều nằm trong giám thị của bọn họ, bên miệng treo lên chút tươi cười thâm trầm hợp tuổi.

      Hàn Lăng nghe được Thượng Quan Quân Dao hô lên tiếng ‘cha’, trong lòng chấn động, cha của Thượng Quan Hàn Lăng? Người để nàng ở đây, mặc kệ hỏi, tùy ý để người khi dễ?

      Thượng Quan Chính Hào tiến vào căn phòng cũ nát lung lay muốn ngã, vẫn nhìn về phía bóng dáng nho tron góc kia. Mà đến bên người Phượng Hạo Thiên. Hơi hơi khom người khách khí chào: “Lão phu tham kiến Tứ Hoàng tử.”

      Phượng Hạo Thiên gật đầu, cử chĩ tao nhã quý khí, “ cần đa lễ.”

      “Cha.” Thượng Quan Quân Dao vô cùng có lễ đứng bên cạnh Thượng Quan Chính Hào.

      “Đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Thượng Quan Chính Hào nhìn lướt qua thi thể mấy tỳ nữ nằm trong vũng máu, mặt đổi sắc, trầm giọng hướng Thượng Quan Quân Dao hỏi.

      Thượng Quan Quân Dao cuối cùng đợi được cơ hội, vội vàng đưa ngón tay chỉ vào nữ hài tựa vào góc, tràn ngập bi phẫn : “Cha, đều là nàng, là nàng ở trước mặt nữ nhi giết mấy tì nữ này!”

      Nữ hài tựa vào góc giống như nghe được thanh của Thượng Quan Quân Dao, vẫn trầm tĩnh dựa vào nơi đó, tĩnh, vẫn nhúc nhích, ngay cả lông mi cũng rung động.

      Thượng Quan Chính Hào nhíu mi, “Nàng giết mấy người này?” Tầm mắt rơi vào người nữ hài, ám trầm, có khả năng sao?

      “Cha, ngài đừng coi thường nàng! Nàng vừa rồi dùng trâm cài tóc đầu lấy tốc độ cực nhanh giết nhiều người như vậy! Cha, ngài nhất định phải trừng trị nàng tốt, bằng về sau biết làm ra tình gì nữa.” Thượng Quan Quân Dao thêm mắm thêm muối, mặt mày hớn hở .

      Thượng Quan Chính Hào thấy nữ hài vẫn bất động như cũ, lòng nghi ngờ nổi lên, xoay người nhìn về phía Phượng Hạo Thiên, trầm giọng hỏi: “Tứ Hoàng tử, đây là có chuyện gì?”

      “Mấy tỳ nữ này chạy tới nơi hoang vắng này tự sát.” Phượng Hạo Thiên thanh gợn sóng, sắc mặt thập phần bình tĩnh .

      Xem bộ dáng này, dường như đều là .

      “Ách?” Thượng Quan Chính Hào nhướng mày, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, “Dao nhi, .”

      “Cha, vì sao ngài tin ta? Dao nhi đều là , tuyệt hư ngôn. Ngài có thể nghiêm hình bức cung Hàn Lăng!” Thượng Quan Quân Dao ánh mắt trừng lớn, hoàn toàn chú ý đến hình tượng hô lớn, cuối cùng lại đem đầu mâu chỉ đến Hàn Lăng.

      Nghiêm hình bức cung, trong Thượng Quan phủ khổ hình rất nhiều, chỉ cần nàng thầm động tay chân, Hàn Lăng có thể sống chính là kì tích!

      Nữ hài tựa vào góc, ngay cả nghe được có người nghiêm hình bức cung nàng, cũng có dị động gì,vẫn lẳng lặng như cũ, vẫn nhúc nhích.

      “Hàn Lăng, , đây là có chuyện gì?” Thượng Quan Chính Hào nhíu mi nhìn về phía Hàn Lăng trong góc, giờ khắc này, mới được xem là chân chính đem Hàn Lăng đặt trong mắt. Bất quá, cho dù nhìn đến thảm trạng của Hàn Lăng, cũng tia áy náy và đau lòng nào.

      tiếng chất vấn, lâu sau vẫn được đáp lại.

      Con ngươi sâu thẳm của Phượng Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào nữ hài vẫn nhúc nhích trong góc, nàng đây là… Mâu quang căng thẳng, lập tức bỏ thân phận, nhanh chạy đến bên cạnh Hàn Lăng, cúi người, muốn đưa tay đặt lên chóp mũi Hàn Lăng thăm dò hô hấp của nàng, Hàn Lăng đột nhiên mở mắt ra. Ánh mắt sắc bén thẳng tắp nhìn về phía con ngươi của Phượng Hạo Thiên, thanh non nớt mà thanh lảnh vang lên: “Ngươi muốn làm gì?”

      Phượng Hạo Thiên khi thấy Hàn Lăng mở mắt ra, bản thân cũng phát mình thở dài nhõm hơi. Nàng có chết….

      , những người này là do ngươi giết phải ?” Thượng Quan Chính Hào phức tạp nhìn thoáng qua Phượng Hạo Thiên, liếc mắt cái liền thu hồi, sau đó nhìn về phía Hàn Lăng, lạnh giọng hỏi.

      So sánh với lạnh lùng của Thượng Quan Chính Hào, Hàn Lăng càng lạnh lùng hơn : “Tứ Hoàng tử đưa ra đáp án.”

      “Cha, nàng bậy!” Thượng Quan Quân Dao lập tức giận quát tiếng.

      Thượng Quan Chính Hào ánh mắt thập phần phức tạp dao động người Phượng Hạo Thiên và Hàn Lăng.

      “Hay là Thượng Quan tộc trưởng tin lời của bản điện hạ?” Phượng Hạo Thiên chuyển mắt chống lại con ngươi đen như có điều suy nghĩ của Thượng Quan Chính Hào, lạnh giọng hỏi.

      Thượng Quan Chính Hào tâm tư chuyển động cực nhanh, lập tức cười : “Lão phu đương nhiên tin tưởng lời của Tứ Hoàng tử. Mấy tỳ nữ này chỉ là chuyện , cứ để cho quản gia xử lý .”

      “Cha…” Thượng Quan Quân Dao thể tin , cha thế nào lại đứng về phía Hàn Lăng kia?

      “Bớt sàm ngôn , theo ta ra ngoài.” Thượng Quan Chính Hào trầm giọng .

      Thượng Quan Quân Dao cho dù muốn rời , cũng chỉ có thể mang theo lòng tràn đầy cam lòng theo Thượng Quan Chính Hào.
      …………

      Trong căn phòng cũ, chỉ còn lại ba người, người té xỉu, hai người nhìn nhau, ai so với ai cũng càng thâm trầm. Ai so với ai cũng càng lạnh như băng.

      “Vì sao giúp ta?” Nữ hài gầy yếu hướng thiếu niên hỏi.

      Thiếu niên cười khẽ, đáp.

      Nữ hài nhíu mày, thanh vô cùng thanh lãnh : “Ta muốn nợ ân đức của bất kì kẻ nào, ta cho ngươi hứa hẹn.”

      Hứa hẹn sao? Bên miệng thiếu niên kéo dài ý cười hơn.
      Chris thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 9: HAY THAY ĐỔI

      Hôm sau

      Lúc Chỉ Hâm chỉ lại là trưa ngày hôm sau.

      Bầu trời sáng sủa, ánh mặt trời chói mắt.

      Nàng giãy dụa đứng lên, lấy tay che mắt, ngăn ánh dương quang làm phỏng mắt, sau khi thích ứng được với ánh sáng, nàng mới phát , bóng dáng gầy yếu đứng trước cửa sổ.

      Bóng lưng gầy yếu đơn bạc, dưới ánh mặt trời, có vẻ tiêu điều mà độc.

      Tiểu thư nàng… làm sao vậy?

      Tiểu thư mới tám tuổi, nàng như thế nào có cảm giác Tiểu thư trải qua nóng lạnh của thế gian, giống như gặp phải phản bội, tử vong, đợi chút, nàng , chính là nhìn bóng lưng tiểu thư, nàng còn có xúc động muốn đem tiểu thư ôm vào lòng, cho nàng ấm áp.

      “Tiểu thư…” Nàng nhìn hồi lâu, tiểu thư vẫn nhúc nhích đứng nhìn ra ngoài cửa sổ. Theo bản năng, nàng gọi ra tiếng.

      Nữ hài nghe thấy thanh , xoay người, nghi hoặc nhìn về phía Chỉ Hâm, “Hả?”

      “Tiểu thư, vừa rồi người nghĩ gì vậy?” Chỉ Hâm giọng hỏi.

      Nghe vậy, Hàn Lăng mâu quang chớp động, vài tia lãnh ý chợt lóe, khóe miệng câu lên, nhàn nhạt cười : “ có việc gì.”

      “A!” Chỉ Hâm kinh hô tiếng, đứng lên bổ nhào về phía Hàn Lăng.

      Hàn Lăng theo bản năng nghiêng người, tránh né nhào tới bất thình lình của Chỉ Hâm. Kết quả Chỉ Hâm nhào hụt, kịp dừng lại, bổ nhào lên tường.

      “Phanh…”

      “Ngươi làm gì vậy?” Hàn Lăng để hai tay sau lưng, đứng cách Chỉ Hâm hai thước, lạnh giọng hỏi. thầm nhíu nhíu mày.

      Chỉ Hâm xoa xoa trán, nhe răng nhếch miệng : “Tiểu thư, ta chỉ là muốn xem xem người có bị thương mà thôi, ta sợ các nàng sau khi đả thương ta lại đánh người.” Bất quá, xem ra tại, tiểu thư hẳn là có chuyện gì, nếu cũng né nhanh như vậy.

      Con ngươi đen của Hàn Lăng xẹt qua tia dị quang, mất tự nhiên gật gật đầu, : “Ta sao.”

      Chỉ Hâm yên tâm gật đầu, “Tiểu thư có việc gì là tốt rồi. Nhưng mà, Đại Tiểu thư làm sao dễ dàng tha cho tiểu thư ngài như vậy? Theo lý thuyết, nhất định Đại Tiểu thư nhất quyết tha, nhất định làm cho tiểu thư ngài thương tích đầy mình.” Nàng nghi hoặc hỏi.

      Dứt lời, nàng phát ra vấn đề, nàng bị đằng điều quất lên người, làm sao vừa ngủ dậy, chút cảm giác đau cũng có?

      Giống như nhận thấy được vấn đề nghi hoặc của Chỉ Hâm, Hàn Lăng : “Bằng thủ đoạn của Thượng Quan Quân Dao, làm gì được ta. người ngươi bị thương, ta thay cho cho ngươi thuốc tốt nhất, nhưng mà cam đoan sau này lưu lại sẹo.” Ngày hôm qua trước khi Phượng Hạo Thiên rời , nàng lại hứa hẹn hồi báo giúp đỡ của , để lại bình sứ, “Về phần bản điện hạ muốn hứa hẹn cái gì, về sau rồi . Nhận lấy bình sứ , bên trong là kim sang dược tốt nhất, có thể cầm máu tan bầm, có công hiệu phòng ngừa lưu lại vết sẹo.”

      Bình sứ trong tay, sau khi mở ra, nàng chút do dự đem dược thoa lên người Chỉ Hâm. Nàng , nàng muốn thiếu ân đức của bất kì ai. Bởi vì ngày sau trả lại, cái giá so với nàng tưởng tưởng còn muốn lớn hơn nhiều.

      Về phần hứa hẹn với Phượng Hạo Thiên, muốn cái gì, nàng để ý.

      Bất quá, nàng thế nào cũng ngờ, bởi vì hứa hẹn của nàng, nhân sinh như cỏ dại mặc người xâm lược biến hóa long trời lở đất.

      “Tiểu thư, nàng làm sao có được dược? Vì sao lại dùng cho nô tỳ? Nô tỳ chịu chút vết thương này có là gì, cho dù lưu lại vết sẹo cũng gọi là cái gì, sau này muốn dược để dùng cũng dễ dàng, nô tỳ thân thể ti tiện căn bản đáng giá, ngài trước đó bị thương rất nhiều, buổi tối hôm kia, nàng còn bị ác lang tấn công, người nhất định có nhiều vết thương, vì sao ngài dùng cho bản thân mà dùng cho nô tỳ? Điều này làm sao nô tỳ nhận nổi.” Chỉ Hâm vừa nghe, vội vàng xốc ống tay áo lên, kết quả nhìn thấy miệng vết thương bị đằng điều quất, lúc này khép lại hơn nữa phục hồi rất tốt, còn thể ngửi thấy thơm ngát của kim sang dược bề mặt, dường như là phản ứng theo bản năng, nàng hướng bóng dáng gầy phía trước, rống giận.

      Nghe vậy, ánh mắt Hàn Lăng phức tạp hơn, bất quá sắc mặt vẫn giữ biểu cảm bình tình lạnh lùng như cũ, lấy thái độ hờ hững đáp lại Chỉ Hâm, “Ta , ta sao.”

      “Tiểu thư, nô tì chỉ muốn , sau này phát sinh tình gì, đều phải suy nghĩ cho bản thân, nô tì mệnh tiện, tính là cái gì, mà tiểu thư nếu có chuyện gì, nô tỳ có biện pháp ăn với phu nhân, càng có biện pháp ăn với bản thân.” Chỉ Hâm thở dài hơi, nàng tại biết tiểu thư đột nhiên thay đổi là tốt hay xấu, hề yếu đuối, học được phản kháng, nhưng… vì sao lại quan tâm tiện tỳ như nàng.

      “Chỉ Hâm, ta cũng muốn câu, người kính ta, ta kính người. Người phạm ta, ta giết người. Ta bình sinh ghét nhất chính là phản bội, giờ này ngày này, ngươi thể chết thay ta, ta tuyệt đối để cho bất luận kẻ nào thương tổn ngươi. Nếu ngày khác, ngươi phản bội ta, ta tự tay giết ngươi.” Hàn Lăng mâu quang sâu thẳm rét lạnh, giọng nhưng ý tứ so với Thái Sơn còn nặng hơn.

      Chỉ Hâm ngốc lăng như pho tượng, lâu sau, than tiếng: “Mạng của ta là của tiểu thư.”

      Diễm dương cao chiếu, căn phòng cũ nát tràn ngập chân tình nhân gian, hơi thở ấm áp phiễu đãng bóng dáng lớn .

      Phượng Cung, thành lập hơn trăm năm, hoàng đế đương nhiệm tại vị hơn hai mươi năm. Dưới có mười vị hoàng tử, mười lăm vị công chúa.

      Mỗi vị hoàng tử và công chúa chưa lập gia đình, đều ở trong Phượng Cung.

      Bởi vậy, vì đoạt sủng ái của hoàng đế, huynh đệ tỷ muội thân sinh, tranh đấu gay gắt thua gì phi tần trong cung.

      Tứ Hoàng tử Phượng Hạo Thiên cư Thượng Đinh Cung.

      Thượng Đinh Cung, chiếm gần trăm bình, trong mấy vị hoàng tử, cũng phải là cung điện lớn nhất trong cung, nhưng trong Thượng Ninh Cung, chỗ nào xa xỉ, làm cho mọi người hâm mộ.

      Phượng Hạo Thiên có bộc lộ quá nhiều tài năng, mà là, am hiểu sâu sắc cách thức tồn tại trong hoàng gia. Gia tộc khổng lồ phía sau mẫu thân, mặc dù thuộc tam đại gia tộc, nhưng gia tộc này trong Phượng quốc, tiền tài quyền thế cũng là số số hai. Cho nên, Thượng Ninh Cung xa hoa, làm cho bất kì kẻ nào cho rằng phô trương, bởi vì hết thảy những thứ này đều phải là do hoàng đế đưa, mà là của mẫu phi .

      Đối với , vẻ bề ngoài này vô dụng.

      Hôm qua từ Thượng Quan trở về cung, liền gặp mấy vị hoàng tử, lời của ai cũng mang ý, hi vọng có thể hỏi được chút tình có lợi cho bản thân, mình Thượng Quan phủ, làm mọi người dị nghị.

      Bất quá…

      Hành động hôm qua, thập phần đáng giá.

      Hôm nay, sau khi lâm triều, hoàng đế Phượng Minh Huy ra lệnh tuyên Phượng Hạo Thiên chờ ở ngự thư phòng Càn Thanh cung.

      Trong ngự thư phòng trang nghiêm, Phượng Hạo Thiên cúi đầu uống trà, chờ người có địa vị cao thượng, phê duyệt tấu chương – hoàng đế Phượng Minh Huy ra nguyên nhân triệu kiến . Kỳ thực, vừa rồi đường , nghe được ít tin tức.

      Phượng Minh Huy tuy là phụ hoàng của , nhưng trời sinh tính tình đa nghi, tin tưởng bất kì ai.

      Trong Thượng Ninh Cung của , có bao nhiêu người là cơ sở ngầm của Phượng Minh Huy, thập phần ràng, sở dĩ, có thể có tín nhiệm khác các hoàng tử khác của Phượng Minh Huy, là vì mỗi chuyện làm, đều có đồng ý của Phượng Minh Huy! Ở trong mắt Phượng Minh Huy, đứa con bình tĩnh biết nghe lời. Bất quá, những chuyện bản thân thầm làm, Phượng Minh Huy cho đến khi chết cũng biết!

      Rủ mắt, quang mang chói mắt chợt lóe, muốn có được những gì mình muốn, cái giá đại giới phải trả cho dù cao hơn trời, cũng đáng.

      Thường Đức tướng quân ở Hoài An cùng Thái tử Sở quốc cấu kết, muốn chiếm lấy đất đai màu mỡ ở biên cương. Hôm nay, Phượng Minh Huy tìm , hẳn là vì chuyện này.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :